Tiếp theo

(AI-sub) Sóng gió Tây Quan vietsub tập 23+24 - Trần Khôn, Tôn Lệ

1 Lượt xem· 08/03/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
Người theo dõi
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Giữa lòng Tây Quan hoa lệ những năm 1920, tình yêu và tình bạn của một nhóm thanh niên ưu tú bị đặt vào thử thách khốc liệt nhất. <br>Với sự tham gia của cặp đôi vàng Trần Khôn và Tôn Lệ, &quot;Sóng gió Tây Quan&quot; sẽ cuốn bạn vào vòng xoáy của những mối tình nồng cháy, những nghĩa tình huynh đệ sâu nặng và cả những lựa chọn sinh tử trước vận mệnh của đất nước. Liệu họ sẽ chọn tình yêu hay lý tưởng?

Xem nhiều hơn

[00:00:45] A Quế.

[00:00:46] Gậy của cậu Cả sao lại để ở cửa vậy?

[00:00:50] Chắc là cậu lười chống gậy rồi.

[00:00:52] Sáng nay lúc ra ngoài,

[00:00:53] còn nói có thể tự đi được rồi.

[00:00:56] Ồ.

[00:01:01] Cậu ấy sáng nay ra ngoài rồi à?

[00:01:03] Đến tiệm buôn rồi.

[00:01:14] Mẹ.

[00:01:17] Gia Nghi.

[00:01:18] Con đã thấy con dâu nhà ai,

[00:01:20] tối đi sáng mới về chưa?

[00:01:23] Mẹ, con là bác sĩ.

[00:01:25] Buổi tối khó tránh có ca cấp cứu.

[00:01:28] Lúc con mới gả về đây,

[00:01:30] cha mẹ con đâu có nói con là bác sĩ gì đâu.

[00:01:34] Cũng đừng tưởng mình là bác sĩ gì to tát.

[00:01:37] Chẳng qua con chỉ đến thuyền của quỷ Tây,

[00:01:38] đi bố thí cho mấy tên Tây tóc đỏ thôi.

[00:01:43] Mẹ, không phải mẹ cũng thường nói,

[00:01:46] phải tích đức làm việc thiện sao?

[00:01:49] Con vẫn nên nghĩ cho Thiên Hữu nhiều hơn thì hơn.

[00:01:55] Mẹ, con biết rồi.

[00:01:57] Vậy con lên lầu đây.

[00:02:00] Con đứng lại.

[00:02:02] Kia là sao vậy?

[00:02:07] Sản phụ đó bị mất rất nhiều máu.

[00:02:09] Vô ý bị văng vài giọt, con cũng không để ý.

[00:02:14] A Quế.

[00:02:16] Bà chủ, có chuyện gì vậy ạ?

[00:02:17] Lấy bộ đồ này của nó, quần áo trong ngoài,

[00:02:20] mang đến chỗ nào không vướng víu đốt hết cho ta.

[00:02:22] Vâng, vâng.

[00:02:22] Còn nữa, phàm là những nơi nó đã đi qua...

[00:02:25] Thôi bỏ đi.

[00:02:26] Lấy nước sạch lau chùi sạch sẽ,

[00:02:28] từ trong ra ngoài.

[00:02:37] Gia Nghi.

[00:02:40] Phải tự mình lên núi xách nước về lau sàn nhà.

[00:04:16] Em đến rồi.

[00:04:19] Em lên núi lấy nước suối.

[00:04:22] Về để lau sàn nhà.

[00:04:25] Anh đến xem sao.

[00:04:32] Chân của anh khỏi rồi sao?

[00:04:34] Không cần chống gậy nữa à?

[00:04:38] Thử xem sao.

[00:04:42] Em phải đi lấy nước đây.

[00:04:44] Lát nữa trời sẽ tối.

[00:04:46] Em đi đây.

[00:04:47] Anh đợi em.

[00:04:49] Không cần đâu.

[00:05:14] Để tôi, để tôi.

[00:05:45] Anh thường đến đây à?

[00:05:49] Anh đợi em là muốn nói với em,

[00:05:52] sau này sẽ không đến nữa.

[00:06:02] Chuyện nên kết thúc cũng nên kết thúc rồi.

[00:06:19] Các vị, các vị.

[00:06:22] Hôm nay chúng ta chúc mừng Thiên Hào,

[00:06:25] chúc mừng Thiên Hào và 393 vị,

[00:06:28] thiếu niên anh hào khóa 2 của Hoàng Phố,

[00:06:30] đã học thành tài tốt nghiệp.

[00:06:36] Mọi người đều đã nghe bài phát biểu của hiệu trưởng Tưởng,

[00:06:38] chắc chắn không thích nghe tôi nói.

[00:06:40] Tôi nói rất đơn giản.

[00:06:41] Mượn một câu nói của Đại Tổng thống,

[00:06:43] "Cách mạng chưa thành công, các đồng chí vẫn cần phải nỗ lực."

[00:06:47] Hay, hay!

[00:06:50] Nào, nào, qua đây đứng cho ngay ngắn.

[00:06:53] Đợi tớ với.

[00:06:54] Sao không gọi tớ vậy?

[00:07:00] Chụp rồi.

[00:07:14] Còn nhớ lúc họ tốt nghiệp cấp hai,

[00:07:17] tấm ảnh cả nhà chúng ta chụp không?

[00:07:22] Trông không có gì thay đổi nhỉ?

[00:07:25] Đúng vậy.

[00:07:27] Tuy trong khoảng thời gian này đã xảy ra nhiều chuyện,

[00:07:30] nhưng trông có vẻ...

[00:07:32] mọi người vẫn chưa thay đổi.

[00:07:36] Tốt nhất là như vậy.

[00:07:37] Mỗi người đều đang đi theo con đường mình muốn.

[00:07:44] Chúng ta cũng vậy.

[00:07:51] Hy vọng là vậy.

[00:08:04] Thiên Tuệ, tớ phải về nhà rồi.

[00:08:07] Tạm biệt.

[00:08:08] Đợi thêm một lúc nữa đi.

[00:08:10] Lát nữa hẵng vào.

[00:08:12] Còn đợi nữa à?

[00:08:15] Mặt trăng đã từ đằng kia sang đằng này rồi.

[00:08:19] Cứ như là quay lại thời vừa tốt nghiệp cấp hai vậy.

[00:08:23] Cảm giác thật tuyệt.

[00:08:26] Cũng khác rồi.

[00:08:29] Hôm nay tớ mới cảm thấy,

[00:08:31] Thiên Hào à, Cẩm Khôn à,

[00:08:33] thật ra chúng ta không quá hiểu về đối phương.

[00:08:37] Trước đây lúc nào cũng ở cùng nhau, không để ý.

[00:08:40] Bây giờ mỗi người đều có thế giới riêng của mình,

[00:08:44] mới thấy sự khác biệt cũng khá lớn.

[00:08:46] Khác biệt thế nào đi nữa,

[00:08:48] vẫn là ở trong Nam Châu Lý này mà.

[00:08:50] Hôm nay cậu nói chuyện,

[00:08:52] sao giọng điệu lại giống Cẩm Khôn thế.

[00:08:55] Thiên Tuệ, cậu có biết người ngoài,

[00:08:56] nói về Nam Châu Lý của chúng ta thế nào không?

[00:08:58] Nói thế nào?

[00:09:00] Thật ra hoàn toàn khác với những gì chúng ta nghĩ.

[00:09:05] Cậu có nghe người khác nói chưa?

[00:09:10] Còn nói tớ nữa, cậu mới là nghĩ lung tung.

[00:09:14] Nam Châu Lý chỉ cần có cậu,

[00:09:16] sẽ mãi là Nam Châu Lý này.

[00:09:20] Được rồi, muộn rồi.

[00:09:22] Cậu về nhà đi.

[00:09:24] Thôi được.

[00:09:30] Đây là cái gì vậy?

[00:09:43] Nhật ký của ai vậy?

[00:09:44] Đưa đây, đưa đây. Mau đưa đây.

[00:09:45] Không của ai cả. Là của tớ.

[00:09:49] Đồ keo kiệt. Không cho xem thì thôi.

[00:09:52] Thiên Tuệ, thật sự muộn rồi.

[00:09:54] Cậu thật sự nên về nhà rồi.

[00:09:58] Sáng mai, tớ đợi cậu ở đầu ngõ.

[00:10:00] Được, tớ nhất định đến.

[00:10:46] Cha.

[00:11:04] Báo cha cũng xem rồi.

[00:11:06] Tháng Tám thành lập Tổng nha Đốc tra cấm thuốc phiện.

[00:11:09] Chưa đầy một tháng,

[00:11:10] đã xảy ra chuyện thế này.

[00:11:13] Đây chẳng phải là tự đâm đầu vào họng súng sao?

[00:11:16] Nói tôi buôn thuốc phiện,

[00:11:19] nó lấy đâu ra chứng cứ?

[00:11:20] Viết ra được chính là bằng chứng.

[00:11:22] Không có bằng chứng, cô ta có thể viết sao?

[00:11:26] E là chính phủ Quốc Dân đang điều tra việc này,

[00:11:30] muốn tìm một vụ án để ra tay.

[00:11:33] Cha, cha cũng nghĩ kỹ xem.

[00:11:36] Người Tây có nói ra chuyện này không?

[00:11:38] Hay người của phe Quế hệ sẽ chạy ra nói?

[00:11:41] Trên báo nói là tin tức đăng lại từ "Con Đường Công Nhân".

[00:11:43] "Con Đường Công Nhân" là báo của giới lao động.

[00:11:45] Hoàn toàn không liên quan gì đến người Tây và phe Quế hệ.

[00:11:48] Chỉ là nghe gió bắt bóng thôi.

[00:11:52] Những ngày tôi rút khỏi công hội,

[00:11:54] có lẽ có một số người không hài lòng với tôi,

[00:11:56] nên cố tình muốn làm tôi khó xử.

[00:11:59] Như vậy còn tốt.

[00:12:01] Thiên Hữu, theo con thấy,

[00:12:04] có thật sự là như vậy không?

[00:12:07] Bây giờ đình công đang cao trào, tin tức cũng rất nhiều.

[00:12:10] Con nhờ một người bạn trong giới báo chí dò hỏi xem.

[00:12:12] Vài ngày nữa đăng báo đính chính là sẽ qua thôi.

[00:12:16] Tốt nhất là như vậy.

[00:12:18] Tốt nhất là như vậy.

[00:12:20] Ôi trời.

[00:12:26] Không biết tại sao nữa.

[00:12:27] Gần đây trong lòng ta cứ không yên.

[00:12:34] Tránh ra!

[00:12:44] Mọi người đều biết chuyện này rồi,

[00:12:46] chỉ giấu một mình con.

[00:12:48] Mọi người nhất định phải kiếm nhiều tiền như vậy sao?

[00:12:51] Tiền buôn thuốc phiện, mọi người dùng có vẻ vang không?

[00:12:54] Con còn đang học đại học,

[00:12:55] con còn đi tổ chức người khác tuần hành.

[00:12:58] Tiền con dùng toàn là tiền buôn thuốc phiện.

[00:13:02] Con ở trường bị người ta mắng là quỷ thuốc phiện,

[00:13:04] mọi người vui lắm phải không?

[00:13:06] Là con gái,

[00:13:07] sao có thể làm ầm ĩ như vậy?

[00:13:10] Chuyện vẫn chưa làm rõ mà.

[00:13:14] Chưa làm rõ?

[00:13:16] Vậy mọi người đi đính chính đi!

[00:13:18] Đăng báo lên án người bịa chuyện đó!

[00:13:19] Dựa vào đâu mà vu khống anh Cả con như vậy?

[00:13:21] Chỉ vì không đi tuần hành sao?

[00:13:23] Được rồi.

[00:13:24] Không có chút gia giáo nào.

[00:13:28] Mọi người không đi, con đi!

[00:13:30] Con biết là chuyện gì mà đi?

[00:13:38] Thì ra đúng là mọi người.

[00:13:41] Trên báo viết có bằng có chứng.

[00:13:43] Con biết ngay mà.

[00:13:45] Nếu không sao nhà chúng ta lại giàu như vậy.

[00:13:47] Cũng chưa từng thấy mọi người làm gì cả.

[00:13:48] Nói bậy!

[00:13:50] Nhà giàu là con nghĩ nhà họ Tạ buôn thuốc phiện sao?

[00:13:53] Con đang sỉ nhục cha con đó.

[00:13:58] Mọi người không biết đâu,

[00:14:00] cảm giác bị người ta mắng là quỷ thuốc phiện ở trường.

[00:14:06]

[00:14:09] sao cô ta lại có được cuốn nhật ký của Nam Châu Lý?

[00:14:12] Ở Nam Châu Lý lại có ai có thể ghi lại chuyện này chứ?

[00:14:18] Ta thấy Thiên Hữu nói có lý.

[00:14:20] Chỉ là hư trương thanh thế mà thôi.

[00:14:23]

[00:14:26] Sao?

[00:14:28] Lẽ nào là con?

[00:14:31] Con biết vụ làm ăn này của anh Cả con,

[00:14:33] con đã nghe ở nhà rồi?

[00:14:37] Thì ra đúng là anh Cả.

[00:14:42] Ta thấy nó cũng không biết.

[00:14:44] Được rồi, con gái, con gái.

[00:14:46] Ngoan, đừng khóc nữa.

[00:14:47] Nói cho ta biết con quen cô ta thế nào.

[00:14:58] Phương Gia Tuấn!

[00:15:06] Phương Gia Tuấn có ở đó không? Ra đây!

[00:15:10] Phương Gia Tuấn!

[00:15:12] Cãi nhau rồi, cãi nhau rồi.

[00:15:13] Ông chủ, lần này chắc chắn cãi nhau rồi.

[00:15:16] Tạ Thiên Tuệ kéo Phương Gia Tuấn ra đầu hẻm rồi.

[00:15:23] Chuyện gì?

[00:15:29] Anh chưa bao giờ viết nhật ký.

[00:15:31] Sao đột nhiên có một cuốn nhật ký bị vứt ở cửa nhà anh?

[00:15:35] Đó là chuyện của tôi.

[00:15:36] Bây giờ là chuyện của nhà họ Tạ chúng tôi!

[00:15:39] Tôi đoán chắc cuốn nhật ký đó,

[00:15:41]

[00:15:43] Nếu không sẽ không trùng hợp như vậy.

[00:15:44] Thiên Tuệ, nhật ký không thể bịa chuyện được.

[00:15:48] Quả nhiên là anh.

[00:15:52] Tôi tin những gì viết trong nhật ký đều là thật.

[00:15:54] Thật cái gì?

[00:15:56] Viết những gì?

[00:15:57] Nhật ký của ai?

[00:16:02] Anh không nói được,

[00:16:04] anh đang nói dối.

[00:16:09] Được, tôi nói cho em biết.

[00:16:12] Là nhật ký của Mạch Kỳ.

[00:16:17] Sao anh lại có nhật ký của cô ấy?

[00:16:19] Là mẹ của Mạch Kỳ đưa cho tôi.

[00:16:21] Cho tôi xem.

[00:16:24] Không được.

[00:16:25] Viết về chuyện nhà chúng tôi,

[00:16:27] anh lại không cho tôi xem?

[00:16:33] Không được.

[00:16:37] Không cho tôi xem,

[00:16:38] dựa vào đâu anh lại cho phóng viên xem?

[00:16:39] Dựa vào đâu mà công bố?

[00:16:41] Dựa vào đâu mà công bố nhật ký của Mạch Kỳ,

[00:16:43] để làm mất mặt nhà chúng tôi?

[00:16:44] Thiên Tuệ!

[00:16:48] Thật sự không được.

[00:16:55] Vì Mạch Kỳ chết rồi,

[00:16:57] nên anh mới chạy đến nói với tôi,

[00:17:00] chúng ta ở bên nhau sẽ hạnh phúc.

[00:17:04] Em nói gì vậy?

[00:17:06] Nếu không sao anh lại đột nhiên nói với em những lời này?

[00:17:09] Trong lòng anh toàn là Mạch Kỳ.

[00:17:12] Vì cô ấy chết rồi,

[00:17:13] nên anh mới nghĩ đến tôi.

[00:17:16] Nhưng anh có nhật ký của cô ấy,

[00:17:18] nên anh phải nói thay cho cô ấy.

[00:17:21] Không, Thiên Tuệ.

[00:17:23] Không phải như em nghĩ đâu.

[00:17:26] Tôi không nghĩ.

[00:17:28] Đây đều là sự thật.

[00:17:29] Trong nhật ký không có viết chuyện nhà em buôn thuốc phiện.

[00:17:32] Viết gì?

[00:17:33] Anh nói cho tôi biết viết những gì?

[00:17:40] Thảo nào trong lòng tôi cứ cảm thấy có gì đó không ổn.

[00:17:43] Cảm thấy mọi thứ đến quá đột ngột.

[00:17:48] Đôi khi tôi thật sự sợ chỉ trong một cái chớp mắt,

[00:17:51] mọi thứ đều thay đổi.

[00:17:54] Trở lại như cũ.

[00:17:58] Như là vừa trải qua một giấc mơ,

[00:18:00] đột nhiên lại tỉnh dậy.

[00:18:03] Bây giờ tôi biết,

[00:18:05] là vì giữa chúng ta còn có Mạch Kỳ.

[00:18:09] Dù cô ấy đã chết,

[00:18:12] cô ấy vẫn ở đây.

[00:18:21] Thiên Tuệ, tôi sẽ làm rõ mọi chuyện.

[00:18:27] Tôi đưa nhật ký của Mạch Kỳ cho phóng viên,

[00:18:29] là để hoàn thành tâm nguyện của cô ấy,

[00:18:31] để nhiều người hơn,

[00:18:34] tưởng niệm ngày 23 tháng 6.

[00:18:37] Tôi không hề biết,

[00:18:38] sự việc sẽ thành ra thế này.

[00:18:43] Trước đây tôi còn tưởng,

[00:18:45] dù cô ấy có ở đây,

[00:18:48] chúng ta vẫn có thể.

[00:18:51] Bây giờ tôi biết rồi.

[00:18:54] Cẩm Khôn nói đúng, tôi không đấu lại cô ấy.

[00:18:59] Cô ấy ở đây cả ngày lẫn đêm.

[00:19:03] Cô ấy gần chúng ta đến thế.

[00:19:06] Không, Thiên Tuệ.

[00:19:07] Mạch Kỳ, cô ấy không còn nữa.

[00:19:09] Đó là điều tôi đã tận mắt thấy.

[00:19:18] Hạnh phúc như thủy triều,

[00:19:20] đến nhanh mà đi cũng nhanh.

[00:19:22] Khiến tôi cảm thấy như vừa trải qua một giấc mơ.

[00:19:26] Điều tôi càng không ngờ tới là,

[00:19:28] đẩy nhà họ Tạ chúng tôi vào vực thẳm,

[00:19:31] lại chính là nhật ký của Mạch Kỳ,

[00:19:33] và còn thông qua tay của Gia Tuấn để hoàn thành.

[00:19:38] Gia Nghi, dậy sớm thế à?

[00:19:40] Chưa ăn cơm phải không? Ở nhà ăn đi.

[00:19:43] Gia Tuấn chưa dậy à?

[00:19:44] Chưa đâu.

[00:19:47] Dậy rồi, lại đây, mau ăn đi.

[00:19:59] Chị, chị đừng hỏi em.

[00:20:01] Em cũng không biết là chuyện gì.

[00:20:03] Những gì viết trên báo là thật hay giả?

[00:20:07] Nếu anh rể buôn thuốc phiện thì là thật.

[00:20:10] Nếu không có, thì là giả.

[00:20:12] Em không biết là thật hay giả,

[00:20:13] sao em lại nói với người khác?

[00:20:15] Họ còn viết lung tung trên báo.

[00:20:16] Em không biết, em thật sự không biết.

[00:20:18] Gia Tuấn.

[00:20:20] Hoàn cảnh của chị ở nhà họ Tạ đã đủ khó khăn rồi,

[00:20:23] sao em không thông cảm cho chị chứ?

[00:20:27] Em không biết.

[00:20:28] Bây giờ sự việc đã lớn thế này,

[00:20:30] em vẫn không biết sao?

[00:20:33] Em sẽ đi làm rõ mọi chuyện.

[00:20:36] Gia Tuấn.

[00:20:44] Mời vào.

[00:20:48] Ngồi đi.

[00:20:58] Được.

[00:21:00] Viết không tệ.

[00:21:02] Đây là bài đăng ngày mai.

[00:21:10] Dù sao thì tiệm thuốc phiện của phe Quế hệ đã bị lục soát rồi,

[00:21:15] cô còn sợ đăng tên thật làm gì?

[00:21:18] Trong cuốn nhật ký đó,

[00:21:18] chỉ viết về một lần gặp mặt của Tạ Thiên Hữu,

[00:21:21] chứ không hề nhắc đến tên đối phương.

[00:21:23] Nên tôi sợ viết sai sẽ gây phiền phức.

[00:21:26] Cô cứ việc viết, ngọn ngành câu chuyện tôi rõ.

[00:21:29] Tôi còn rõ hơn cả Tạ Thiên Hữu.

[00:21:34] Cô cứ yên tâm mà viết.

[00:21:36] Sau này tôi sẽ cung cấp cho cô nội dung cụ thể hơn.

[00:21:39] Đợi làm xong bài báo này,

[00:21:40] cô chính là phóng viên nổi tiếng.

[00:21:42] Gặp chuyện gì nữa cũng không sợ vướng tay vướng chân.

[00:21:45] Đưa tin liên tục vài ngày để tạo thanh thế,

[00:21:48] cô cứ đến sở cảnh sát báo án.

[00:21:50] Tin tức điều tra đại án cũng là của cô.

[00:21:53] Sau đó thì sao?

[00:21:56] Là tin tức của Tổng nha Đốc tra cấm thuốc phiện.

[00:21:58] Cô xem, cô sẽ nổi tiếng đến mức nào.

[00:22:03] Ủy viên Ôn dùng xong tôi, đừng vứt bỏ tôi là được rồi.

[00:22:07] Đợi đến lúc cô thành phóng viên nổi tiếng,

[00:22:10] sẽ không còn liên quan gì đến tôi nữa.

[00:22:13] Dựa vào thực lực của cô là đủ rồi.

[00:22:22] Cô cứ viết theo bản gốc.

[00:22:23] Ngày mai tôi vẫn sẽ đọc báo.

[00:22:28] "Ấu nhi học, tráng nhi hành,"

[00:22:29] "Thượng trí quân, hạ trạch dân,"

[00:22:31] "Dương danh thanh, hiển phụ mẫu,"

[00:22:32] "Quang ư tiền, dụ ư hậu,"

[00:22:34] "Nhân di tử, kim mãn doanh,"

[00:22:36] "Ngã giáo tử, duy nhất kinh,"

[00:22:37] "Cần hữu công, hí vô ích,"

[00:22:39]

[00:22:45] Ông chủ, Hoa Tử thật sự biết chuyên tâm rồi.

[00:22:48] Tương lai có lẽ sẽ thành tài muộn đó.

[00:22:52] Đến đây, Lệ Hạnh, bánh sữa nhỏ.

[00:22:54] Bánh sữa nhỏ Nam Phụng của lầu trà Thành Châu.

[00:22:56] Lầu trà Thành Châu, Nam Phụng, bánh sữa nhỏ.

[00:22:59] Lầu trà Thành Châu, Nam Phụng, bánh sữa nhỏ.

[00:23:02] Gì? Gì?

[00:23:03] Lầu trà Thành Châu, Nam Phụng, bánh sữa nhỏ.

[00:23:06] Đọc thuộc hết Tam Tự Kinh rồi à?

[00:23:08] Bánh sữa nhỏ cũng ăn rồi.

[0:p:12,6] Đúng vậy, đọc một hơi hết luôn. Tôi biết ngay Hoa Tử nhà chúng ta nhất định làm được mà.

[00:23:14] Xem ra con là đại khí vãn thành.

[00:23:16] Lệ Hạnh, đưa Hoa Tử đi ngủ đi.

[00:23:18] Lên ngủ đi.

[00:23:20] Lầu trà Thành Châu, Phụng, bánh sữa nhỏ.

[00:23:22] Lầu trà Thành Châu, Nam Phụng, bánh sữa nhỏ.

[00:23:27] Cẩm Khôn.

[00:23:29] Thiên Hữu có tin tức gì không?

[00:23:31] Nghe được tin đồn gì rồi?

[00:23:37] Cẩm Khôn.

[00:23:39] Chuyện Thiên Hữu buôn thuốc phiện này,

[00:23:41] là chắc như đinh đóng cột rồi.

[00:23:44] Sao chỉ thấy báo chí ngày ngày lên án,

[00:23:47] mà sở cảnh sát các người lại không ra mặt hỏi đến?

[00:23:50] Cần phải hỏi đến chứ.

[00:23:51] Không phải là chưa điều tra sao?

[00:23:52] Trên báo cũng không có bằng chứng xác thực.

[00:23:55] Nhật ký của Mạch Kỳ chết tiệt đó không thể coi là bằng chứng sao?

[00:23:57] Đúng là báo ứng.

[00:24:00] Báo ứng ai chứ?

[00:24:01] Nhật ký thì có là gì.

[00:24:03] Ai cũng có thể viết.

[00:24:05] Coi là bằng chứng hay không, sở cảnh sát có thể điều tra mà.

[00:24:08]

[00:24:09] Người Anh không dám điều tra.

[00:24:12] Tiệm thuốc phiện của phe Quế hệ lục soát cũng đã lục soát, cấm cũng đã cấm rồi.

[00:24:14] Còn điều tra thế nào nữa?

[00:24:16] Vậy nhà họ Tạ có thể điều tra mà.

[00:24:19] Cẩm Khôn, con không thể điều tra việc này sao?

[00:24:21] Khi đó nhà họ Lương chúng ta ở Nam Châu Lý oai phong biết bao.

[00:24:25] Kiến thức đàn bà.

[00:24:28] Cẩm Khôn.

[00:24:31] Chuyện Thiên Hữu buôn thuốc phiện này là tin tức lớn đấy.

[00:24:35] Nếu con có thể điều tra rõ chuyện này,

[00:24:37]

[00:24:44] Người khác không có sự tiện lợi như con đâu.

[00:24:47] Muốn điều tra cũng chưa chắc đã điều tra rõ được.

[00:24:50] Con nên tận dụng tốt cơ hội này.

[00:24:54] Con nghĩ xem, Thiên Tuệ đó cứ dăm ba bữa,

[00:24:58] lại bàn tán chuyện nhà cô ta.

[00:25:00] Sự tiện lợi như vậy, còn ai có được nữa?

[00:25:03] Nhưng cha, lúc trước,

[00:25:04] mấy người chúng con giết tên lưu manh Hồng Kông đó,

[00:25:06] dù sao anh Thiên Hữu cũng đã đứng ra che chở cho chúng con.

[00:25:09] Đó là che chở cho Thiên Hào.

[00:25:11] Có liên quan gì đến con chứ?

[00:25:13] Con tưởng con là ai chứ?

[00:25:15] Nhà họ Tạ đó trước giờ vẫn luôn muốn chiếm căn nhà lớn của chúng ta.

[00:25:18] Con xem nếu con phải ra đường ở,

[00:25:20] anh ta có đến cứu giúp con không?

[00:25:23] Điều tra anh ta buôn thuốc phiện thì sao chứ?

[00:25:25] Chuyện mấy đứa trẻ các con làm lúc trước,

[00:25:27] là thay trời hành đạo.

[00:25:29] Anh ta không lo, người khác cũng sẽ lo.

[00:25:31] Bây giờ anh ta buôn thuốc phiện,

[00:25:33] người trong nước xem đó là nỗi nhục, vạn người phỉ nhổ.

[00:25:36] Con không điều tra tự khắc có người điều tra.

[00:25:40] Ta muốn con lấy lương tâm của một người Trung Quốc có trách nhiệm,

[00:25:43] đi điều tra nhà họ Tạ.

[00:25:46] Điều tra cho chết nó đi!

[00:25:50] Ông chủ nói hay quá.

[00:25:52] Cẩm Khôn.

[00:25:54] Đúng vậy, thường ngày thấy con thông minh,

[00:25:57] sao bây giờ lại ngốc nghếch thế này?

[00:25:59] Đi điều tra nhà họ Tạ,

[00:26:01] có chuyện thì điều tra ra chuyện.

[00:26:04] Nói hay không là ở con.

[00:26:06] Không có chuyện cũng đỡ bị người ngoài điều tra ra chuyện.

[00:26:09] Dù sao thì mọi người đều sống ở Nam Châu Lý.

[00:26:13] Con nhất định phải để người khác điều tra sao?

[00:26:15] Đúng vậy, cơ hội một mình đảm đương này,

[00:26:18] đừng để người ta coi thường con mãi.

[00:26:20] Đúng vậy.

[00:26:37] Gia Tuấn.

[00:26:40] Tôi biết cậu muốn đến mộ Mạch Kỳ,

[00:26:42] để nói rõ với tôi, phải không?

[00:26:52] Chân tôi không tốt.

[00:26:55] Hay là ở đây đi.

[00:26:58] Tôi thấy ý nghĩa cũng gần như nhau.

[00:27:15] Tôi cảm thấy bàn những chuyện này,

[00:27:17] không thể không có Mạch Kỳ ở đó.

[00:27:19] Mạch Kỳ chết rồi.

[00:27:21] Người chết có thể có tác dụng với cậu,

[00:27:24] với tôi thì không.

[00:27:29] Cậu muốn nói gì với tôi?

[00:27:32] Mấy tờ báo gần đây tôi đều đã xem qua.

[00:27:35] Có những chuyện chỉ tôi và Mạch Kỳ biết.

[00:27:38] Cô ấy không nói, tôi không nói,

[00:27:41] trên đời này không ai có thể biết.

[00:27:45] Nghe Thiên Tuệ nói,

[00:27:46] nhật ký của Mạch Kỳ ở chỗ cậu.

[00:27:49] Đúng vậy, ở chỗ tôi.

[00:27:53] Cậu đã xem hết rồi?

[00:27:54] Phải, tôi đã xem hết.

[00:27:58] Vậy bây giờ cậu có thể trả lại nhật ký của Mạch Kỳ cho tôi không?

[00:28:04] Xin lỗi, cuốn nhật ký là của tôi.

[00:28:08] Cậu là gì của Mạch Kỳ,

[00:28:10] mà dám nói với tôi nhật ký là của cậu?

[00:28:11] Vậy anh là gì của Mạch Kỳ,

[00:28:13] mà bảo tôi trả lại nhật ký cho anh?

[00:28:19] Cậu muốn làm ầm chuyện này đến bao giờ?

[00:28:24] Tôi cũng không biết sao sự việc lại thành ra thế này.

[00:28:28] Tôi đã đi tìm nữ phóng viên đó,

[00:28:29] nhưng không tìm được.

[00:28:34] Nhật ký anh cũng đã xem rồi.

[00:28:36] Tôi đối với Mạch Kỳ chẳng là gì, trong lòng cô ấy nghĩ đến anh.

[00:28:39] Những điều này anh đều đã thấy.

[00:28:41]

[00:28:44] Đây là chuyện giữa tôi và Mạch Kỳ.

[00:28:46] Thật ra không liên quan đến anh.

[00:28:49] Giữa cậu và Mạch Kỳ?

[00:28:51] Vậy cậu và Thiên Tuệ là gì?

[00:28:59] Giữa cậu và Mạch Kỳ chẳng có gì cả.

[00:29:02] Hai người các cậu giống như một trận tuyết mùa hè,

[00:29:05] là không thể, là giả dối, là tự mình tưởng tượng.

[00:29:11] Vậy nên,

[00:29:13] tôi mong cậu đừng mang chuyện giữa hai người,

[00:29:14] vào cuộc sống của tôi.

[00:29:17] Cuộc sống của Nam Châu Lý chúng tôi.

[00:29:20] Cậu đừng quên,

[00:29:23] bây giờ tôi là anh rể của cậu.

[00:29:29] Vậy nên,

[00:29:30] tốt nhất cậu vẫn nên trả lại nhật ký của Mạch Kỳ cho tôi.

[00:29:33] Nhiều chuyện cậu xem cũng không thể nhìn ra được.

[00:29:37] Không được, đây là Mạch Kỳ tặng cho tôi.

[00:29:40] Cậu nghĩ nhật ký có tác dụng gì?

[00:29:43] Lẽ nào cậu không nhìn ra tình hình bây giờ sao?

[00:29:47] Cậu đang bị người ta lợi dụng.

[00:29:48] Là có người muốn đối phó với tôi.

[00:29:50] Cậu còn ở đây như một kẻ ngốc bị người ta lợi dụng,

[00:29:52] còn nói không liên quan đến tôi.

[00:29:56] Mạch Kỳ cũng không ngờ sẽ bị người ta lợi dụng như thế này.

[00:29:59] Cậu tự cho mình là thông minh lắm sao?

[00:30:03] Chuyện của tôi, tôi sẽ tự giải quyết.

[00:30:08] Nhưng nhật ký,

[00:30:09] tôi sẽ không đưa cho cậu.

[00:30:17] Nhật ký của Mạch Kỳ không liên quan gì đến anh.

[00:30:46] Anh tìm tôi?

[00:30:49] Tôi biết anh nhất định đã xem báo rồi.

[00:30:52] Báo gì?

[00:30:53] Anh cũng biết tôi không phải ngày nào cũng xem báo.

[00:30:57] Anh biết tôi đang nói về báo ngày nào.

[00:31:03] Cẩm Khôn, anh là cảnh sát.

[00:31:07] Anh có thể giúp tôi đến sở cảnh sát hỏi xem,

[00:31:09] ai đang bịa chuyện không?

[00:31:10] Tôi là cảnh sát,

[00:31:11] nhưng không phải mọi chuyện đều do tôi quản.

[00:31:15] Chúng ta đều lớn lên trong cùng một con hẻm,

[00:31:17] chúng ta là bạn từ nhỏ.

[00:31:18] Tôi có khó khăn,

[00:31:20] anh nên giúp tôi chứ?

[00:31:22] Anh có thể giúp tôi tìm hiểu rõ,

[00:31:24] ai đang bịa chuyện không?

[00:31:26] Tôi giúp anh? Tôi giúp anh thế nào?

[00:31:28] Sao anh không đi hỏi Gia Tuấn?

[00:31:30] Nói cậu ta làm gì?

[00:31:32] Tôi đang nói với anh.

[00:31:34] Anh không muốn giúp thì thôi.

[00:31:41] Thiên Tuệ.

[00:31:45] Anh biết không?

[00:31:47] Đó là thuốc phiện.

[00:31:49] Còn lớn hơn cả chức thám trưởng của tôi đây.

[00:32:17] Kia... kia không phải là cái người tên gì...

[00:32:19]

[00:32:21] Người đưa tin về lãnh đạo công hội buôn thuốc phiện đó.

[00:32:24] Không phải là người đưa tin...

[00:32:25] về Nam Châu Lý của các anh sao?

[00:32:27] Sao? Định đưa tin về sở cảnh sát chúng ta à?

[00:32:30] Hình như vẫn là tin tức buôn thuốc phiện.

[00:32:32] Đã đến mấy lần rồi.

[00:32:39] Mã Bá Luân.

[00:32:40] Mã Bá Luân không có ở đây.

[00:32:42] Đi đâu rồi?

[00:32:43] Mã Bá Luân đến Tây Hào Khẩu duy trì trật tự.

[00:32:45] Lại có mấy tốp công nhân Hồng Kông đến.

[00:32:46] Vậy Trần Hy Tước thì sao?

[00:32:48] Trần Hy Tước đang đi tuần ở Đại học Quảng Đông.

[00:32:50] Vừa phải thăm hỏi, vừa phải tuần hành chống giáo hội.

[00:32:52] Vậy anh mau đến chỗ cục trưởng đi một chuyến.

[00:32:54] Ông ấy đang đợi đó.

[00:32:55] Anh xem tôi có thời gian không? Đang trong ca trực mà.

[00:33:06] Này, Lương Cẩm Khôn.

[00:33:08] Cục trưởng đang tìm anh, mau đi một chuyến đi.

[00:33:11] Tìm tôi?

[00:33:12] Đúng vậy.

[00:33:12] Bây giờ?

[00:33:13] Bây giờ, mau lên.

[00:33:26] Cục trưởng.

[00:33:27] Anh làm gì vậy?

[00:33:28] Ngài tìm tôi? =

[00:33:30] Tôi tìm anh?

[00:33:31] Thám trưởng Lư nói ngài tìm tôi.

[00:33:34] Đúng, đúng, đúng, đúng, tôi tìm anh.

[00:33:37] Lại đây, lại đây, ngồi đi, ngồi đi.

[00:33:44] Năng lực và biểu hiện của cảnh sát Lương,

[00:33:45] cả sở trên dưới đều thấy rõ.

[00:33:48] Cảm ơn cục trưởng đã đề bạt.

[00:33:51] Nói đến đề bạt,

[00:33:53] tôi muốn cho cậu một cơ hội để cậu thể hiện tài năng.

[00:33:57] Hiện tại có một vụ án,

[00:33:59] giao cho cậu xử lý thế nào?

[00:34:01] Cục trưởng, không phải là vụ Tạ Thiên Hữu...

[00:34:04] buôn thuốc phiện chứ?

[00:34:10] Tôi nói bừa thôi ạ, ngài không cần để ý.

[00:34:13] Tôi đang định giao vụ án này cho cậu đây.

[00:34:19] Cậu đúng là người thông minh.

[00:34:22] Nếu cậu không tự nguyện xung phong,

[00:34:24] tôi thật sự khó xử.

[00:34:26] Tôi còn tưởng là cục trưởng ngài cố tình sắp xếp chứ.

[00:34:29]

[00:34:33] Đằng sau cô ta có công hội chống lưng.

[00:34:38] Hơn nữa, chuyện này...

[00:34:40] đường phố ngõ hẻm đều bàn tán,

[00:34:41] cũng không thể không điều tra.

[00:34:42] Dù sao thì cậu tìm cách điều tra đi.

[00:34:46]

[00:34:49] Cục trưởng, vậy ý của ngài là...

[00:34:51] phải điều tra cho rõ?

[00:34:53] Có gì mà không thể điều tra chứ?

[00:34:56] Chỉ cần cậu không sợ bị bắn lén thì cứ điều tra.

[00:34:58] Dù sao vụ án này là của cậu rồi.

[00:35:01] Nổi danh cũng là cậu.

[00:35:02] Xảy ra chuyện cũng là cậu.

[00:35:05] Tóm lại tôi và Tạ Thiên Hữu không thù không oán.

[00:35:09] Cục trưởng, không phải ngài nói đề bạt tôi sao?

[00:35:12] Chuyện này lớn như vậy,

[00:35:14] tôi sợ một mình tôi không chống đỡ nổi.

[00:35:18] Là tự cậu muốn điều tra vụ án này.

[00:35:21] Cứ quyết định vậy đi.

[00:35:25] Vâng.

[00:35:40] Lương tam gia.

[00:35:42] Thật nhàn rỗi.

[00:35:44] Có rảnh đến ngồi chơi rồi.

[00:35:46] Tôi đây là vô sự bất đăng tam bảo điện.

[00:35:49] Tôi biết ông sẽ đến.

[00:35:51] Tạ mỗ ở đây đợi ông đến đó.

[00:35:53] Vậy sao?

[00:35:56] Là thế này.

[00:35:58] Tôi không giống như ông kinh doanh thương mại.

[00:36:00] Nhà máy của tôi là sáng đến giờ là mở cửa làm việc.

[00:36:04] Không đợi người đâu.

[00:36:06] Sao muốn vào là vào được à? Ra ngoài!

[00:36:07] Tôi tìm ông chủ nhà tôi, liên quan gì đến bà?

[00:36:09] Ông chủ, ông chủ.

[00:36:11] Ông chủ, không xong rồi!

[00:36:12] Mợ Cả đau răng dữ dội, không chịu nổi.

[00:36:14] Bà Hai bảo đến hỏi ông chủ,

[00:36:16] may mà đang ở nhà họ Tạ.

[00:36:17] Nếu không,

[00:36:18] tiện đường mang mấy cân thuốc phiện về chữa đau răng đi.

[00:36:22] Tạ ông, tôi đang muốn nhờ ông giúp đây.

[00:36:25] Có thể bán cho tôi mấy cân thuốc phiện không?

[00:36:27] Nhưng tiền thì tôi nhất định phải trả.

[00:36:31] Giải quyết gấp đã, giải quyết gấp đã.

[00:36:34] A Quế, gọi điện báo cảnh sát!

[00:36:36] Đuổi hết bọn họ ra ngoài cho ta.

[00:36:37] Đúng, đi báo cảnh sát.

[00:36:40] Cẩm Khôn nhà chúng tôi chính là cảnh sát.

[00:36:42] Xem nó đến đuổi tôi hay là đến điều tra ông.

[00:36:45] A Quế, nuôi ngươi để làm gì?

[00:36:48] Còn không đuổi bọn họ ra ngoài cho ta?

[00:36:54] Được, không đi cũng được.

[00:36:58] A Quế, đóng cổng lớn lại!

[00:37:00] Không ai được phép ra ngoài! Mau đi!

[00:37:04] Tạ Quảng Lợi.

[00:37:05] Đừng quên chuyện ông vừa hứa với tôi.

[00:37:17] Ông vừa hứa gì với ông ta? Ông nói đi!

[00:37:21] A Thái, ông chủ lợi hại không?

[00:37:23] Thật lợi hại.

[00:37:25] Tạ Quảng Lợi, để ông ta đợi đó.

[00:37:31] Đến rồi, đến rồi.

[00:37:42] Tôi nói cho các người biết,

[00:37:44] lão già Tạ Quảng Lợi đó,

[00:37:45] chắc chắn bị tôi làm cho tức chết rồi.

[00:37:52] Lệ Hạnh, nhà con có người chết à?

[00:37:54] Mặt mày ủ rũ, kéo dài cái mặt ra.

[00:37:56] Làm gì vậy hả?

[00:37:57] Con bé này một ngày không bị đánh là không được.

[00:37:58] Mẹ.

[00:38:02] Cẩm Khôn về rồi à.

[00:38:11] Không sao chứ?

[00:38:13] Cảm ơn cậu Cả.

[00:38:14] Về phòng trước đi.

[00:38:56] Gia Tuấn, cậu cũng hẹn người uống trà à?

[00:39:00] Cẩm Khôn tìm tôi.

[00:39:03] Vậy là ở đây rồi.

[00:39:05] Ngồi đi.

[00:39:15] Ghế trên để trống, là hẹn người rồi.

[00:39:18] Lẽ nào anh không nhìn ra sao?

[00:39:21] Lát nữa anh sẽ hiểu.

[00:39:26] Các anh đến sớm vậy.

[00:39:27] Phục vụ, lên trà.

[00:39:30] Cảm ơn anh Thiên Hữu.

[00:39:33] Ba anh em chúng ta,

[00:39:33] đã lâu lắm rồi không ngồi uống trà cùng nhau.

[00:39:37] Hôm nay đến không chỉ để uống trà chứ?

[00:39:39] Hôm qua các anh không phải tìm tôi sao?

[00:39:41] Hôm qua tôi không có ở nhà.

[00:39:42] Cẩm Khôn, tôi muốn hỏi anh,

[00:39:44]

[00:39:46] Tôi muốn tìm cô ta nói chuyện,

[00:39:47] hỏi rõ mọi chuyện.

[00:39:49] Nhật ký không phải là anh giao cho cô ta sao?

[00:39:51] Anh có thể tìm thẳng cô ta mà.

[00:39:52] Tôi không tìm được cô ta.

[00:39:54] Nghe nói anh đã nhận vụ án này,

[00:39:55] có thể anh biết cô ta ở đâu.

[00:39:57] Tôi không biết.

[00:39:59] Nói vậy, những gì đăng trên báo đều là thật rồi.

[00:40:01] Anh thật sự đã nhận vụ án này?

[00:40:03] Anh muốn thế nào?

[00:40:06] Tôi không muốn thế nào cả.

[00:40:10] Vậy được, tôi nói cho anh biết,

[00:40:12] nhà họ Tạ không liên quan gì đến thuốc phiện.

[00:40:15] Đừng nhìn tôi chằm chằm.

[00:40:18] Tôi không theo dõi ai cả.

[00:40:19] Tôi chỉ theo dõi thuốc phiện,

[00:40:20] làm chuyện bổn phận của mình.

[00:40:24] Vậy thì tốt.

[00:40:32] Cẩm Khôn.

[00:40:33] Anh đừng hỏi tôi.

[00:40:35]

[00:40:36] tôi không biết gì cả.

[00:40:39] Có thể nói cho tôi biết không?

[00:40:40] Rốt cuộc là chuyện gì vậy?

[00:40:42] Sao tôi không hiểu gì cả.

[00:40:44] Anh không nên hiểu.

[00:40:46] Người duy nhất hiểu rõ,

[00:40:48] đã chết rồi.

[00:41:43] Anh Cả.

[00:41:45] Anh cũng thấy rồi.

[00:41:47] Tôi không phải anh Cả nữa.

[00:41:49] Uống ly trà ở ghế trên đó,

[00:41:51] cậu chủ do phòng hai sinh ra trong đó,

[00:41:52] chính là anh Cả rồi.

[00:41:54] Xe kéo!

[00:42:01] Tây Quan, Nam Châu Lý.

[00:42:11] Cẩm Khôn vốn muốn dùng sức lực có hạn của mình,

[00:42:14] để che chở cho Nam Châu Lý.

[00:42:16] Nhưng cuối cùng anh ấy lại bị Nam Châu Lý ruồng bỏ.

[00:42:26] Cẩm Khôn!

[00:42:27] Lại là vở kịch gì đây?

[00:42:29] Có mở không?

[00:42:31] Mở!

[00:42:32] Để tôi xem hôm nay rốt cuộc là vở kịch gì.

[00:42:35] Là cô Tạ à, có chuyện gì sao?

[00:42:37] Cẩm Khôn!

[00:42:39] Cô Tạ, đừng gọi nữa.

[00:42:41] Cậu chủ nhà chúng tôi không có ở nhà.

[00:42:45] Vậy cô nói với anh ấy tôi tìm anh ấy.

[00:42:48] Tìm Cẩm Khôn à?

[00:42:52] Cẩm Khôn bây giờ đang bận phá đại án,

[00:42:54] bận lắm.

[00:42:56] Có chuyện gì cô nói với tôi,

[00:42:57] tôi chuyển lời cho nó là được.

[00:42:58] Không cần bà lo, tôi tự tìm anh ấy.

[00:43:00] Thiên Tuệ, cô tìm Cẩm Khôn,

[00:43:02] có phải là muốn tố cáo chuyện nhà cô buôn thuốc phiện không?

[00:43:06] Cô nói với tôi đi.

[00:43:07] Những chuyện này tôi đều biết.

[00:43:09] Không sao đâu, cứ nói đi.

[00:43:12] Thì ra Cẩm Khôn là nghe lời xúi giục của các người.

[00:43:14] Bà chỉ thích nhìn người khác gặp xui xẻo.

[00:43:15] Bây giờ bà vui rồi.

[00:43:17] Đây vốn là chuyện hả lòng hả dạ mà.

[00:43:20] Đúng vậy, nó chính là chuyện hả lòng hả dạ.

[00:43:23] Trừng trị bọn buôn thuốc phiện chính là làm người ta vui.

[00:43:26] Tôi đặc biệt vui, tôi vui chết đi được.

[00:43:27] Toàn bộ người Tây Quan đều vui.

[00:43:29] Toàn bộ người Quảng Châu đều vui, đúng không?

[00:43:32] Thiên Tuệ!

[00:43:34] Đồ khốn!

[00:43:35] Con nói chuyện gì vậy hả?

[00:43:37] Sao vậy?

[00:43:39] Sao vậy?

[00:43:40] Anh nói điều tra là đến điều tra nhà tôi sao?

[00:43:43] Anh dựa vào đâu mà đem những chuyện tưởng tượng,

[00:43:45] đăng lên báo?

[00:43:46] Anh muốn thăng quan, đừng có đạp lên nhà tôi để trèo lên!

[00:43:49] Sao tôi lại không nhận ra sớm hơn,

[00:43:50] anh là một kẻ tiểu nhân đê tiện như vậy!

[00:43:53] Ta nói này, bọn buôn thuốc phiện các ngươi chết đến nơi rồi,

[00:43:55] còn ngang ngược như vậy, còn dám chửi người?

[00:43:57] Vào đi mẹ, vào đi.

[00:44:00] Thiên Tuệ, sự việc không giống như em tưởng tượng đâu.

[00:44:03] Có chuyện gì để hôm khác anh nói với em.

[00:44:06] Tôi không bao giờ muốn nói chuyện với anh nữa.

[00:44:07] Anh lừa tôi như vậy, anh quá đê tiện!

[00:44:10] Tạ Thiên Tuệ, đừng tưởng cô là gái còn trinh...

[00:44:11] Mẹ, đừng nói nữa.

[00:44:15] Anh đi rút lại những lời trên báo đi.

[00:44:18] Anh chưa điều tra rõ,

[00:44:20] thì không được nói những lời vô trách nhiệm như vậy.

[00:44:22] Nếu không anh sẽ mãi mãi là kẻ thù của tôi!

[00:44:25] Những lời trên báo không phải tôi nói.

[00:44:26] Có chuyện gì để hôm khác nói.

[00:44:27] Bây giờ tôi không thể nói được.

[00:44:28] Hôm khác nói? Hôm khác nói gì chứ?

[00:44:32] Tôi thấy anh là chột dạ.

[00:44:34] Nếu không thì bây giờ nói rõ với tôi đi.

[00:44:37] Tung tin đồn trên báo,

[00:44:39] rồi lại cậy mình là cảnh sát đi điều tra nhà tôi.

[00:44:41] Anh rốt cuộc muốn thế nào mới vui?

[00:44:43] Tôi muốn thế nào?

[00:44:44] Tôi không muốn thế nào cả.

[00:44:46] Em đi hỏi Gia Tuấn, nhật ký là do cậu ta đưa ra ngoài.

[00:44:48] Tôi và Gia Tuấn đều vậy,

[00:44:49] ở trường bị người ta mắng là quỷ thuốc phiện.

[00:44:51] Chỉ có anh,

[00:44:52] viên cảnh sát phá đại án, anh hùng cấm thuốc phiện.

[00:44:55] Tôi thấy anh có ý đồ độc ác.

[00:44:59] Ý đồ độc ác?

[00:45:00] Em bảo tôi đi hỏi anh Cả em, bảo tôi đi điều tra,

[00:45:03] em lại mắng tôi có ý đồ độc ác.

[00:45:05] Tạ Thiên Tuệ, tôi nói cho em biết,

[00:45:06] tôi chuyên mắng gái còn trinh đấy!

[00:45:07] Đừng kéo tôi!

[00:45:08] Tôi chuyên mắng bọn buôn thuốc phiện đấy!

[00:45:09] Đủ rồi! Mắng gì mà mắng!

[00:45:14] Hừ!

[00:45:17] Đóng cửa!

[00:45:20] A Quế! A Quế!

[00:45:25] Lôi Tạ Thiên Tuệ về đây cho ta! Đi đi!

[00:45:27] Đừng để nó ở ngoài đường làm ta mất mặt!

[00:45:28] Mau đi!

[00:45:43] Anh Cẩm Khôn, anh đừng giận.

[00:45:44] Cô Thiên Tuệ chắc là ở trường bị mắng,

[00:45:47] cô ấy vốn được nuông chiều mà.

[00:45:50] Em nói tôi độc ác sao?

[00:45:52] Đừng để trong lòng.

[00:45:53] Cô Thiên Tuệ, cô ấy...

[00:45:55] cô ấy cũng là vô ý thôi.

[00:45:57] Vô ý cũng được,

[00:45:58] cố ý cũng vậy.

[00:46:00] Dù sao thì tôi trong ngoài đều không phải là người.

[00:46:01] Anh Cẩm Khôn.

[00:46:04] Nhiều người đều muốn biết nhà họ Tạ đã xảy ra chuyện gì.

[00:46:07] Em ngồi xuống đi, anh nói cho em biết.

[00:46:12] Trên báo nói chuyện nhà họ Tạ buôn thuốc phiện,

[00:46:14] tin tức là từ...

[00:46:15] cuốn nhật ký của Mạch Kỳ trong tay Gia Tuấn mà ra.

[00:46:17] Chị Mạch Kỳ...

[00:46:21] Tôi vốn định nhận vụ án này,

[00:46:23] ém nhẹm không điều tra,

[00:46:24] đợi sóng gió qua đi thì cho qua luôn.

[00:46:28] Không ngờ bây giờ tất cả mọi người đều trách tôi.

[00:46:30] Tiểu Hạnh, em nói xem,

[00:46:32] tôi rốt cuộc đã làm sai điều gì?

[00:46:33] Những chuyện nào là do tôi gây ra?

[00:46:38] Lẽ nào tôi chỉ hy vọng Nam Châu Lý,

[00:46:39] có được cuộc sống yên bình, thế là sai sao?

[00:46:44] Nghe nói bà Tạ bị bệnh rồi.

[00:46:46] Khỏi rồi.

[00:46:47] Ồ.

[00:46:50] Bà Hai nhà họ Lương và tôi đã qua lại nhiều năm,

[00:46:54] bà ấy vẫn luôn nói với tôi về chuyện của Nam Châu Lý.

[00:46:57] Vậy nên, mỗi chuyện mỗi việc tôi đều biết một chút.

[00:47:01] Cả Quảng Châu đều biết.

[00:47:03] Ông chủ, ngài hiểu lầm rồi.

[00:47:04] Không phải là chuyện thuốc phiện đó,

[00:47:05] là một chuyện khác.

[00:47:10] Là chuyện của cậu chủ nhà họ Lương và cô chủ nhà họ Tạ.

[00:47:14] Tôi vẫn luôn biết,

[00:47:15] cậu chủ nhỏ và cô chủ nhỏ trong con hẻm này,

[00:47:18] rất hòa thuận với nhau.

[00:47:20] Vậy nên khi bà Hai nhà họ Lương mời tôi đến,

[00:47:23] tôi đã vô cùng vui vẻ mà đến.

[00:47:25] Tôi nghĩ chuyện này đơn giản thôi.

[00:47:28] Nếu cậu Lương và cô Tạ,

[00:47:31] đã lớn lên cùng nhau từ nhỏ,

[00:47:34] vậy thì dứt khoát vén màn cửa sổ, về chung một nhà thôi.

[00:47:38] Vào thời điểm này mà bàn chuyện đó,

[00:47:41] e là không đúng lúc nhỉ.

[00:47:45] Có gì không đúng đâu ông chủ.

[00:47:47] Nếu hàng xóm thành thông gia, có gì mà không nói được chứ?

[00:47:52] Cứ lấy bát tự đến xem trước đã.

[00:47:54] Hợp rồi hãy nói.

[00:48:16] Ông muốn để Thiên Tuệ nhà chúng ta gả cho Lương Cẩm Khôn?

[00:48:19] Tôi cũng không muốn.

[00:48:21] Không phải là bây giờ khó khăn này không qua được sao?

[00:48:26] Mấy ngày nay trong lòng tôi cứ hoang mang.

[00:48:30] Nếu nhà họ Lương đã đề xuất hôn sự này,

[00:48:33] tôi nghĩ lỡ như thành công,

[00:48:36] anh ta không thể tiếp tục truy cứu nữa chứ?

[00:48:41] Lương Cẩm Khôn kém cỏi đó,

[00:48:44] tôi sống chết cũng không vừa mắt.

[00:48:46] Ông đừng vội.

[00:48:51] Tôi nghĩ là, cứ đồng ý trước đã.

[00:48:56] Đợi đến khi sự việc lắng xuống,

[00:48:58] đợi đến khi báo chí và dân chúng,

[00:49:00] không còn hóng hớt nữa,

[00:49:03] đến lúc đó,

[00:49:05] tôi cũng không cần phải e dè gì nữa,

[00:49:07] sẽ hủy hôn sự của họ.

[00:49:11] Tôi cũng giống như ông,

[00:49:12] sao tôi nỡ để con gái mình,

[00:49:14] gả vào nhà họ Lương chứ?

[00:49:18] Cứ xem bát tự trước đã,

[00:49:20] kéo dài một thời gian rồi nói.

[00:49:25] Ông chủ.

[00:49:26] Nhà họ Lương đã gửi bát tự của cậu chủ qua đây.

[00:49:29] Tôi đến ngay.

[00:49:31] Tạ Quảng Lợi đó lại đồng ý rồi.

[00:49:33] Tôi thật muốn tự mình đem bát tự qua đó,

[00:49:36] xem vẻ mặt của ông ta thế nào.

[00:49:38] Nếu trên đó không viết tên Hoa Tử,

[00:49:41] để ông ta đi xem bát tự trước,

[00:49:44] biết đâu lại thật sự hợp nhau.

[00:49:47] Lúc đó mới đáng xem.

[00:49:51] Ý này còn hay hơn.

[00:49:52] Sao không nghĩ ra sớm hơn chứ.

[00:49:54] Nếu bát tự hợp,

[00:49:55] cưới Thiên Tuệ về làm vợ cho Hoa Tử,

[00:49:59] Hoa Tử thật đúng là kẻ ngốc có phúc của kẻ ngốc.

[00:50:34] Cha bị sao vậy ạ?

[00:50:36] Cha bị sao vậy?

[00:50:47] Bác sĩ, sao rồi?

[00:50:56] Gia Tuấn.

[00:50:57] Giúp tôi đi tìm Cẩm Khôn.

[00:51:01] Sao vậy?

[00:51:02] Bảo người nhà anh ta kiềm chế lại.

[00:51:04] Tôi đã đi tìm rồi, nhưng hoàn toàn vô dụng.

[00:51:07] Anh đi đi.

[00:51:08] Cẩm Khôn nghe lời anh nhất.

[00:51:11] Bây giờ có lẽ không còn nữa.

[00:51:14] Vậy... vậy mẹ anh ta cũng sợ anh nhất.

[00:51:17] Tôi có cách gì với bà ta chứ?

[00:51:18] Bà ta sợ anh đánh bà ta.

[00:51:20] Sao tôi có thể đánh bà ta được?

[00:51:23] Chuyện hôm qua anh cũng nghe rồi chứ?

[00:51:25] Dù là ai,

[00:51:26] cũng không nên như vậy.

[00:51:31] Được, tôi đi.

[00:51:37] Ăn, ăn, ăn...

[00:51:45] Bà Lương.

[00:51:48] Làm tôi sợ chết khiếp.

[00:51:52] Tìm Cẩm Khôn à?

[00:51:53] Cẩm Khôn bây giờ toàn phá đại án, bận lắm.

[00:51:56] Thường xuyên không về nhà.

[00:51:58] Tôi không tìm Cẩm Khôn.

[00:51:59] Tôi đến đây là để tìm bà.

[00:52:02] Tôi thấy mấy ngày nay ở Nam Châu Lý,

[00:52:04] ồn ào không ra thể thống gì.

[00:52:05] Hôm nay tôi đến đây,

[00:52:07] là muốn khuyên bà Lương.

[00:52:10] Cẩm Khôn là cảnh sát, anh ấy nên xử lý công bằng.

[00:52:13] Nhưng tôi cho rằng,

[00:52:13] bà Lương không nên nhân cơ hội này...

[00:52:17] nhân cơ hội này gây chuyện thị phi.

[00:52:19] Ồ, tôi hiểu rồi.

[00:52:21] Anh nhân lúc Cẩm Khôn nhà chúng tôi hôm nay không có nhà,

[00:52:23] thay cho con bé Thiên Tuệ kia,

[00:52:24] đến đây trả thù tôi phải không?

[00:52:28] Hạnh à, con mở cửa cho nó vào à?

[00:52:31] Bà Lương.

[00:52:32] Hôm nay tôi đến là muốn khuyên bà,

[00:52:34] xin hãy tự trọng.

[00:52:38] Anh nói xem, người nhà thợ đồng như anh,

[00:52:41] đến nhà họ Lương chúng tôi dạy dỗ tôi?

[00:52:46] Được lắm, ăn cây táo rào cây sung!

[00:52:49] Nội ứng ngoại hợp bắt nạt tôi.

[00:52:52] Giỏi lắm rồi.

[00:52:52] Bà Lương!

[00:52:54] Tại sao bà cứ trút giận lên Tiểu Hạnh?

[00:52:57] Đây là người hầu nhà tôi,

[00:52:59] tôi muốn trút giận thì trút giận,

[00:53:00] tôi vui tôi còn đánh nữa.

[00:53:02] Tôi không đánh được anh, tôi lại không đánh được nó sao?

[00:53:06] Muốn đánh tôi thì đánh, anh làm gì được tôi?

[00:53:09] Bà không được đánh người!

[00:53:12] Ái da!

[00:53:14] Nghe không hiểu hay là đầu óc có vấn đề?

[00:53:16] Đã nói mấy lần rồi.

[00:53:19] Con trai tôi tên là Lương Cẩm Khôn.

[00:53:22] Làm việc ở sở cảnh sát này.

[00:53:24] Anh đi, đi tìm nó đến đây là được.

[00:53:25] Họ gì tên gì?

[00:53:27] Tôi không quan tâm.

[00:53:34] Anh mau qua đó xem đi.

[00:53:35] Mẹ anh đến báo án.

[00:53:37] Đừng nói là nhà có chuyện gì nhé.

[00:53:39] Cảm ơn.

[00:53:41] Anh xem cho ông ta đi, đây này.

[00:53:43] Đây là Hoàng Tử nhà tôi.

[00:53:46] Bị đánh chết tươi.

[00:53:50] Hoàng Tử đã sống với tôi nhiều năm,

[00:53:52] nói chết là chết.

[00:53:56] Sau này tôi sống thế nào đây?

[00:53:59] Ai trả thù cho tôi đây?

[00:54:02] Mẹ, có chuyện gì vậy?

[00:54:04] Nhà có chuyện gì vậy?

[00:54:05] Cẩm Khôn!

[00:54:08] Đừng khóc.

[00:54:09] Sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì?

[00:54:11] Con phải làm chủ cho mẹ.

[00:54:13] Mẹ nói đi, mẹ nói đi.

[00:54:17] Tên thợ đồng chết tiệt Phương Gia Tuấn đã đánh mẹ con.

[00:54:22] Còn có cái này, còn có cái này...

[00:54:26] câu kết với tên thợ đồng chết tiệt Phương Gia Tuấn,

[00:54:29] cho người vào nhà đánh tôi.

[00:54:31] Đánh tôi đến nỗi trên người toàn là vết thương, sau lưng toàn là vết thương.

[00:54:37] Con xem, Hoàng Tử cũng chết rồi.

[00:54:45] Nó và Phương Gia Tuấn...

[00:54:47] đời trước không oán, đời sau không thù.

[00:54:50] Chết thảm quá, Hoàng Tử ơi.

[00:54:55] Mẹ, đừng khóc nữa.

[00:54:58] Thảm quá, Hoàng Tử của tôi.

[00:55:00] Đây là mẹ tôi, tôi đưa đi.

[00:55:01] Mẹ, đừng ở đây làm mất mặt nữa. Đi!

[00:55:04] Con nói chuyện với mẹ thế nào vậy?

[00:55:07] Con là cảnh sát...

[00:55:18] Cẩm Khôn.

[00:55:20] Tôi biết giải thích với anh cũng vô dụng.

[00:55:23] Nhưng anh phải tin tôi.

[00:55:24] Chuyện này tuyệt đối không phải như anh đã nghe.

[00:55:28] Phải.

[00:55:30] Có lẽ tôi không nên làm như vậy.

[00:55:32] Nhưng tôi cảm thấy Nam Châu Lý của chúng ta,

[00:55:33] không thể cứ mãi thị phi như vậy.

[00:55:35] Gia Tuấn, rốt cuộc chuyện này thế nào,

[00:55:37] tôi cũng không nói nữa.

[00:55:38] Toàn bộ sự việc bắt nguồn từ đâu,

[00:55:42] sao lại đến nông nỗi này,

[00:55:44] anh còn muốn tôi nói lại lần nữa sao?

[00:55:45] Nhưng tôi không hề biết...

[00:55:46] sự việc sẽ thành ra thế này.

[00:55:47] Anh không biết?

[00:55:48] Tại sao lại đi công bố nhật ký của Mạch Kỳ?

[00:55:50] Cho dù anh không làm như vậy,

[00:55:51] lẽ nào Tạ Thiên Hữu thật sự không buôn thuốc phiện sao?

[00:55:54] Đến hôm nay ngay cả tôi cũng mơ hồ rồi.

[00:55:55] Rốt cuộc là anh sai hay tôi sai,

[00:55:57] hay là Tạ Thiên Hữu vốn dĩ đã làm sai?

[00:56:00] Sự thật thế nào, tự anh điều tra rõ.

[00:56:05] Nhưng người nhà anh không nên ồn ào như vậy.

[00:56:08] Việc tôi làm ở vị trí này,

[00:56:09] các anh chưa bao giờ nghĩ cho tôi.

[00:56:12] Tôi đã từng đến nhà họ Tạ sao?

[00:56:14] Tôi đã từng đến bến tàu và kho hàng của nhà họ Tạ điều tra sao?

[00:56:16] Nếu tôi điều tra, có phải sẽ ra nông nỗi này không?

[00:56:19] Mẹ tôi, bà ấy là phụ nữ.

[00:56:21] Phụ nữ thì thích làm những chuyện vặt vãnh đó.

[00:56:23] Anh cần gì phải xem là thật?

[00:56:26] Các anh có oán hận gì cứ nhắm vào tôi là được rồi,

[00:56:27] không cần phải đối xử với mẹ tôi như vậy.

[00:56:29] Tôi...

[00:56:30] Tôi thật sự không làm gì bà ấy cả.

[00:56:31] Chỉ vì một câu nói của Thiên Tuệ,

[00:56:32] anh đã đến lên án mẹ tôi.

[00:56:33] Bà ấy dù sao cũng đã lớn tuổi rồi.

[00:56:35] Lẽ nào Lương Cẩm Khôn trong mắt các anh,

[00:56:36] chỉ có địa vị như vậy thôi sao?

[00:56:39] Đến hôm nay tôi mới cuối cùng biết được,

[00:56:41] tôi không cần phải đặt các anh trong lòng,

[00:56:43] đặt anh em Nam Châu Lý trong lòng.

[00:56:45] Tôi nhận việc này,

[00:56:47] là vì sợ người ngoài đến điều tra Nam Châu Lý của chúng ta,

[00:56:48] làm cho mỗi người chúng ta đều mất mặt.

[00:56:50] Thì ra bây giờ tôi mới biết,

[00:56:52] tôi là tự rước khổ vào thân.

[00:56:53] Cẩm Khôn, anh đừng nói vậy.

[00:56:54] Không phải như anh nghĩ đâu.

[00:56:56] Phải, tôi thừa nhận lần này là tôi quá lỗ mãng.

[00:57:00] Tôi không nên làm như vậy.

[00:57:05] Thôi, thôi, Gia Tuấn.

[00:57:08] Thật ra hôm nay tôi đến đây,

[00:57:09] cũng chỉ muốn nói rõ chuyện này.

[00:57:13] Tôi hy vọng sau này dù xảy ra chuyện gì,

[00:57:15] các anh tìm tôi là được rồi,

[00:57:17] đừng đối xử với người nhà tôi như vậy, được không?

[00:57:20] Còn nữa,

[00:57:21] sau này là chuyện giữa tôi và nhà họ Tạ,

[00:57:24] anh cũng đừng xen vào nữa.

[00:57:29] Tôi đi đây, đi đây.

[00:57:41] Lương Cẩm Khôn!

[00:57:43] Sao vậy?

[00:57:44] Sao vậy? Anh có biết mẹ anh đang làm loạn gì không?

[00:57:46] Bà ấy làm việc rất quá đáng, anh có biết không?

[00:57:48] Anh không đi quản người nhà mình, lại đi quản Gia Tuấn.

[00:57:51] Anh có biết tôi đã nói gì với Gia Tuấn không?

[00:57:53] Gì?

[00:57:54] Xem ra cậu ấy không phải câu nào cũng nói với anh nhỉ.

[00:57:56] Nói gì?

[00:57:57] Tóm lại bây giờ tình hình đã rất phức tạp rồi,

[00:57:59] đừng kéo quan hệ của hai người vào.

[00:58:02] Anh cuối cùng cũng nói thật rồi.

[00:58:03] Anh chỉ thấy hai chúng tôi ở bên nhau,

[00:58:04] trong lòng anh khó chịu, ghen tị.

[00:58:06] Anh nói gì?

[00:58:07] Nói gì? Tôi nói đúng rồi.

[00:58:10] Anh nói giúp tôi điều tra,

[00:58:11] thật ra là muốn nhân cơ hội báo thù.

[00:58:13] Tôi khinh nhất loại tiểu nhân như anh.

[00:58:15] Vì ghen tị mà phát điên cắn người lung tung.

[00:58:17] Nói anh đó.

[00:58:19] Muốn nghĩ sao thì nghĩ.

[00:58:31] Tôi nói cho anh biết,

[00:58:32] muốn điều tra thì cứ đến điều tra đi.

[00:58:35] Anh là anh Cả,

[00:58:37] anh bảo tôi điều tra, vậy thì tôi sẽ điều tra.

[00:58:59] Cho vào!

[00:59:26] Quan lớn, ngài đây là...

[00:59:32] Đây là lệnh khám xét do chính phủ Quốc Dân ban hành.

[00:59:34] Chúng tôi nghi ngờ kho hàng này có liên quan đến việc vận chuyển thuốc phiện.

[00:59:37] Quan lớn, đây là kho hàng của tiệm buôn Quảng Lợi.

[00:59:40] Sao vậy?

[00:59:41] Tôi không có ý đó.

[00:59:43] Các vị có nhầm không ạ?

[00:59:46] Kiểm tra sổ sách sẽ rõ.

[00:59:48] Quảng Lợi... đây là kho hàng của tiệm buôn Quảng Lợi.

[00:59:51] Tôi thấy anh biết chữ,

[00:59:53] mấy ngày nay anh không xem báo à?

[00:59:54] Lần này điều tra chính là Quảng Lợi.

[00:59:56] Bảo anh ta giao chìa khóa ra.

[00:59:58] Kiểm tra kỹ tất cả sổ sách giao dịch.

[01:00:00] Mang về cục.

[01:00:40] Sáu mươi sáu, một sáu hai, sáu ba, sáu tư.

[01:00:55] Không được cười!

[01:01:17] Báo đây, báo đây!

[01:01:18] Số đặc biệt Quốc khánh! Số đặc biệt Quốc khánh!

[01:01:19] Quân Đông Chinh lại báo tin chiến thắng!

[01:01:21] Vụ án Tạ Thiên Hữu buôn thuốc phiện lại lộ nội tình!

[01:01:25] Báo đây, báo đây!

[01:01:26] Số đặc biệt Quốc khánh! Số đặc biệt Quốc khánh!

[01:01:28] Quân Đông Chinh lại báo tin chiến thắng!

[01:01:30] Vụ án Tạ Thiên Hữu buôn thuốc phiện lại lộ nội tình!

[01:01:51] Đợi ở đây à?

[01:01:52] Đến rồi, cảnh sát Lương.

[01:01:55] Anh Thiên Hữu, anh xem trên báo còn có tin tức Đông Chinh nữa này.

[01:02:01] Không biết Thiên Hào bây giờ thế nào.

[01:02:05]

[01:02:08] Xem báo cáo nói chiến sự cũng khá thuận lợi.

[01:02:12] Trên báo đăng tin tức của anh.

[01:02:16] Xem ra năng lực điều tra của cảnh sát Lương rất mạnh.

[01:02:19] Tôi cũng không muốn đến.

[01:02:23] Vậy sao?

[01:02:26] Anh Thiên Hữu.

[01:02:29] Tôi chỉ muốn anh nói cho tôi một câu rõ ràng,

[01:02:31] tôi sẽ lập tức dẫn người về.

[01:02:38] Còn nhớ năm tôi mười tuổi,

[01:02:40] có một tên du côn,

[01:02:41] ngày nào cũng lảng vảng ở cổng trường tôi học.

[01:02:45] Người khác đều nói hắn là đại ca của khu đó.

[01:02:48] Một hôm hắn cướp tiền ăn trưa của tôi,

[01:02:50] còn nói với tôi chỉ cần sau này,

[01:02:51] mỗi ngày đều giao tiền ăn trưa cho hắn,

[01:02:54] hắn có thể đảm bảo,

[01:02:55] sau này không ai dám bắt nạt tôi.

[01:02:59] Trên đường đi học ngày hôm sau,

[01:03:01] tôi đã tận mắt thấy hắn bị người ta chém chết.

[01:03:04] Tôi không hề chớp mắt.

[01:03:06] Từ ngày đó tôi mới hiểu,

[01:03:08] không ai có thể đảm bảo gì cho người khác.

[01:03:11] Muốn làm đại ca,

[01:03:12] thì trước tiên phải hiểu,

[01:03:13] vốn dĩ không có đại ca nào cả.

[01:03:16] Nam Châu Lý cũng vậy.

[01:03:18] Tôi không muốn làm đại ca.

[01:03:19] Vậy anh muốn làm gì?

[01:03:21] Tôi chỉ hy vọng khu Nam Châu Lý này,

[01:03:22] bình an vô sự là tốt rồi.

[01:03:26] Xem ra anh đã coi Nam Châu Lý là sân nhà mình rồi.

[01:03:34] Vậy thế này đi, anh Thiên Hữu.

[01:03:36] Phiền anh theo tôi về cục để điều tra.

[01:03:39] Anh rốt cuộc muốn làm gì?

[01:03:42] Ông Tạ.

[01:03:43] Tôi là cảnh sát của phân cục cảnh sát khu số 9.

[01:03:46] Hiện tại tôi đang điều tra một vụ án buôn bán thuốc phiện,

[01:03:48] hy vọng ông hợp tác điều tra.

[01:03:53] Được, rất tốt.

[01:03:55] Anh vốn dĩ nên làm như vậy.

[01:03:58] Tôi đi chào người nhà một tiếng.

[01:04:00] Tôi ở đây đợi anh.

[01:04:08] Cha, con đang định tìm cha đây.

[01:04:12] Cảnh sát Lương mời con đến sở cảnh sát hợp tác điều tra.

[01:04:16] Con đi đây.

[01:04:19] Cha, yên tâm đi, không sao đâu.

[01:04:28] Đi thôi.

[01:04:32] Lương Cẩm Khôn!

[01:04:37] Lần này anh vừa lòng rồi chứ?

[01:04:39] Ý gì?

[01:04:40] Anh còn không biết ý gì sao?

[01:04:42] Trên báo đăng ầm ĩ rồi,

[01:04:43] anh Cả tôi bây giờ cũng bị anh bắt đi rồi.

[01:04:46] Anh nên dừng tay rồi chứ?

[01:04:47] Thiên Tuệ, em không hiểu gì cả,

[01:04:49] lại đến trách tôi.

[01:04:50] Anh đừng nói nữa, tôi biết.

[01:04:52] Anh chính là không chịu dừng tay.

[01:04:55] Em muốn nghĩ vậy thì cứ nghĩ vậy đi.

[01:04:58] Ngày hôm đó, tiếng còi xe cảnh sát,

[01:05:01] đã phá vỡ sự yên bình cuối cùng của Nam Châu Lý.

[01:05:04] Tôi biết, đối với tôi,

[01:05:07] nơi cuối cùng trên thế giới này,

[01:05:09] có thể để tâm hồn mệt mỏi nghỉ ngơi,

[01:05:12] đã không còn tồn tại nữa.

[01:05:14] Nam Châu Lý sắp bị cuốn vào một cơn bão.

[01:05:36] Tạ ông, ông...

[01:05:57] Tạ ông, ông đừng vội.

[01:06:00]

[01:06:03] Nhưng... nhưng chuyện này vốn dĩ không có mà.

[01:06:09]

[01:06:12] Nên đi tìm Tổng nha Đốc tra cấm thuốc phiện.

[01:06:15] Chỗ tôi là nơi không thể ra sức nhất,

[01:06:17] ông bảo tôi làm thế nào?

[01:06:20] Cục trưởng, ngài đừng quên,

[01:06:23] Quảng Lợi còn có cổ phần của ngài đó.

[01:06:33] Ai biết Quảng Lợi còn làm ăn thuốc phiện chứ.

[01:06:41] Tạ ông.

[01:06:43] Tôi chỉ cho ông một con đường nhé.

[01:06:45] Ngài nói đi, chỉ cần ngài chịu giúp,

[01:06:47] nhà họ Tạ chúng tôi sẽ được cứu.

[01:06:50] Tạ ông, ông già rồi nên lú lẫn.

[01:06:55] Hiện nay ai có thế lực lớn nhất?

[01:07:01] Hiệp hội lao công đó.

[01:07:04] Tôi đi điều tra người nước ngoài,

[01:07:05] họ không cấp giấy thông hành cho tôi.

[01:07:07] Ngay cả tôi cũng không vào được Sa Diện.

[01:07:09] Cậu Cả nhà họ Tạ thành công cũng nhờ hiệp hội lao công,

[01:07:12] thất bại cũng tại hiệp hội lao công.

[01:07:14] Anh ta không đi tìm, lại để ông đến tìm tôi.

[01:07:18] Tôi là cái thá gì chứ?

[01:07:21] Được, ba ngày sau sẽ có tiền.

[01:07:24] Giám đốc, có người tìm anh nói là họ Ôn.

[01:07:26] Không mời mà đến.

[01:07:29] Được, lát nữa liên lạc lại.

[01:07:32] Anh Tạ thật tự tại.

[01:07:39] Đình công đã được nửa năm rồi,

[01:07:41] thời gian trôi nhanh thật.

[01:07:43] Anh không đình công cũng đã nửa năm rồi nhỉ.

[01:07:50] Anh cười tôi bám riết không buông,

[01:07:52] hay là cười anh không thoát được?

[01:07:57] Tôi đáng lẽ nên biết là anh.

[01:07:58] Là Liên hiệp lao công.

[01:08:02] Bây giờ mọi người đều nói,

[01:08:04] tiền của công hội là nhờ anh buôn thuốc phiện.

[01:08:06] Nếu công hội không điều tra anh,

[01:08:08] vậy thì ăn ở của mấy chục vạn công nhân đều dựa vào công hội,

[01:08:11] dùng tiền rồi chẳng phải sẽ bị mắng thay cho anh sao?

[01:08:15] Anh và lao công có quan hệ gì sao?

[01:08:18] Anh tức đến hồ đồ rồi,

[01:08:20] nói những lời tức giận như vậy.

[01:08:26] Anh dựa vào phong trào lao công,

[01:08:27] để đầu cơ kinh doanh trò chơi chính trị của anh quá lâu rồi.

[01:08:30] Đàn em tôi đây cũng chán ngấy rồi.

[01:08:33] Anh Ôn không chán sao?

[01:08:37] Tôi thật sự muốn xem anh có thể cầm cự đến ngày nào.

[01:08:42] Vậy được, vậy anh nói cho tôi biết tại sao.

[01:08:46] Tại sao anh lại bám riết không buông?

[01:08:47] Tại sao tôi lại không thoát được?

[01:08:54] Vì tôi không cảm thấy chán.

[01:08:59] Tôi làm sao?

[01:09:01] Không liên quan đến anh nữa, không được sao?

[01:09:05] Lần này anh Ôn tha cho tôi,

[01:09:07] tôi nhất định sẽ nhớ đến lòng tốt của anh Ôn đối với tôi.

[01:09:13] Thiên Hữu.

[01:09:16] Biết lần này tôi đến vì sao không?

[01:09:19] Tôi đến để cười.

[01:09:22] Đúng vậy, đến để cười.

[01:09:25] Chuyện này thật buồn cười.

[01:09:27] Kẻ buôn thuốc phiện nổi tiếng Tạ Thiên Hữu.

[01:09:32] Tôi biết trong lòng anh kêu oan,

[01:09:33] cũng biết anh chỉ buôn một hai lần.

[01:09:36] Đúng là chuyện phải vừa đúng lúc.

[01:09:39] Buôn nhiều không bằng buôn đúng lúc.

[01:09:41] Thế là anh trở thành kẻ buôn thuốc phiện nổi tiếng.

[01:09:46] Chuyện này thật là buồn cười.

[01:09:50] Biết tại sao tôi lại đến cười không?

[01:09:54] Vì anh cười tôi.

[01:09:57] Năm đó tên sai vặt Phương Gia Tuấn bắt kẻ bá vương,

[01:10:00] nó không hiểu chuyện, anh cũng không hiểu chuyện.

[01:10:02] Anh lại cố tình cười vào lúc không nên cười.

[01:10:07] Chỉ vì Phương Gia Tuấn bắt kẻ bá vương bắt phải anh.

[01:10:10] Đây chính là nguyên nhân.

[01:10:12] Không phải vì Phương Gia Tuấn.

[01:10:14] Là vì anh.

[01:10:17] Vì lúc đó tôi đã cười anh.

[01:10:20] Còn vì... giấy phép mang súng.

[01:10:24] Anh không nên dùng thứ đó để uy hiếp tôi.

[01:10:29] Thiên Hữu à.

[01:10:32] Anh khó có cơ hội để cười tôi nữa rồi.

[01:10:35] Anh nói đúng.

[01:10:37] Tôi dựa vào công vận để đầu cơ.

[01:10:40] Tôi cũng nói cho anh biết,

[01:10:41] tôi sẽ không chán.

[01:10:43] Nhưng tại sao anh lại chán chứ?

[01:10:45] Anh chỉ là một đứa trẻ chính trị,

[01:10:47] chưa hiểu được hương vị trong đó.

[01:10:49] Tôi còn nói cho anh biết,

[01:10:51] con đường đầu cơ dài đằng đẵng,

[01:10:52] trên dưới tìm tòi, chính là không ngừng đổi hướng.

[01:10:54] Bây giờ tôi lại sắp đổi hướng rồi.

[01:10:58] Gặp lại nhau sẽ là ở bến tàu tiếp theo.

[01:11:01] Không biết anh có đuổi kịp không.

[01:11:07] Tôi cười xong rồi.

[01:11:10] Tôi phải đi đây.

[01:11:30] Được, hẹn ở bến tàu tiếp theo.

[01:11:40] Đến rồi.

[01:11:43] Cậu chủ Thiên Hữu.

[01:11:46] Đi gọi Lương Cẩm Khôn ra đây.

[01:11:55] Tôi biết, là Ôn Đình Quang đứng sau lưng dạy anh.

[01:11:59] Không phải.

[01:12:00] Ôn Đình Quang rốt cuộc đã hứa cho anh lợi ích gì?

[01:12:02] Nếu anh muốn, tôi có thể cho anh gấp đôi.

[01:12:05] Anh không thể hiểu được dụng tâm của tôi.

[01:12:07] Nhưng tôi cũng mong anh,

[01:12:08] đừng dùng những lý do vô căn cứ để phỏng đoán tôi.

[01:12:11] Anh muốn gì?

[01:12:13] Muốn tất cả mọi người đều coi trọng anh,

[01:12:15] hay là muốn chúng tôi biết anh mới là anh Cả?

[01:12:22] Tôi không muốn làm anh Cả.

[01:12:24] Anh nói đúng.

[01:12:25] Ở đâu cũng không có anh Cả.

[01:12:27] Nam Châu Lý cũng không có anh Cả.

[01:12:29] Nhưng tôi vẫn có thể gọi anh là anh Thiên Hữu.

[01:12:33] Vậy anh muốn gì?

[01:12:35] Muốn Thiên Tuệ?

[01:12:36] Hay muốn nhà họ Tạ tan nhà nát cửa?

[01:12:39] Tôi có thể nói lại với anh một lần nữa,

[01:12:40] tôi muốn hay không muốn Thiên Tuệ,

[01:12:41] không liên quan gì đến chuyện này.

[01:12:43] Tôi không hy vọng ai tan nhà nát cửa.

[01:12:45] Tôi chỉ hy vọng Nam Châu Lý bình an vô sự.

[01:12:47] Nhưng anh đang điều tra tôi.

[01:12:49] Anh và Ôn Đình Quang rốt cuộc có giao dịch gì?

[01:12:53] Anh Thiên Hữu, mới có mấy ngày,

[01:12:56] anh mở miệng ra là giao dịch và làm ăn.

[01:12:59] Tôi nói cho anh biết,

[01:13:00] tôi không có giao dịch với ai cả.

[01:13:02] Anh đang điều tra tôi.

[01:13:04] Tôi đã từng hỏi anh,

[01:13:06] là anh bảo tôi đi điều tra.

[01:13:09] Còn bây giờ anh lại nói như vậy,

[01:13:11] anh sợ tôi đi điều tra sao?

[01:13:13] Rốt cuộc cái nào mới là ý thật của anh?

[01:13:20] Cẩm Khôn, tôi không buôn thuốc phiện.

[01:13:26] Có kẻ buôn thuốc phiện thật sự.

[01:13:28] Nữ phóng viên đó nên biết là ai.

[01:13:34] Anh nên đi bắt kẻ buôn thuốc phiện thật sự.

[01:13:53] Cẩm Khôn, anh đưa anh Thiên Hữu đến sở cảnh sát,

[01:13:56] có phải là hơi...

[01:13:58] Gì?

[01:14:01] Có phải là hơi...

[01:14:03] Anh nói tôi làm vậy có hơi quá đáng phải không?

[01:14:07] Cảnh sát phá án có quá đáng không?

[01:14:10] Anh từng làm cảnh sát,

[01:14:12] anh biết mà.

[01:14:15] Nhưng tôi không ngờ...

[01:14:17] Gia Tuấn, những chuyện không ngờ tới còn nhiều lắm.

[01:14:48] Lúc đầu là tự anh xung phong,

[01:14:50] bây giờ lại muốn rút lui.

[01:14:55] Anh đã nhận hối lộ của ai rồi phải không?

[01:15:00] Cảnh sát Lương.

[01:15:02] Chuyện này anh làm cũng là của anh,

[01:15:04] anh không làm cũng là của anh.

[01:15:05] Tôi khuyên anh nên làm cho trót.

[01:15:08] Nếu không, cái đáng kiếm thì không kiếm được,

[01:15:10] cái sợ dính vào lại dính đầy người.

[01:15:11] Cần gì phải vậy chứ?

[01:15:16] Cục trưởng, tôi năng lực không đủ nên mới chủ động từ chức.

[01:15:20] Tôi thật sự không có năng lực để đối phó với vụ án này.

[01:15:24] Năng lực không đủ?

[01:15:26] Tôi dạy anh.

[01:15:28] Bắt người biết không?

[01:15:39] Làm tin tức, trước hết phải có tính giật gân,

[01:15:41] phải có ảnh hưởng trong xã hội.

[01:15:43] Thứ hai, nhất định phải chân thật.

[01:15:45] Chân thật người ta mới có thể tin cô chứ.

[01:15:47]

[01:15:49] Ồ, là thám trưởng Lương phải không?

[01:15:51] Các người ra ngoài hết đi.

[01:15:57] Mấy người các cô cũng ra ngoài đi.

[01:16:09] Anh muốn làm gì?

[01:16:11] Cô sợ à?

[01:16:14] Làm phóng viên mà, khó tránh sẽ đắc tội với một số người.

[01:16:17] Chỉ sợ cô đắc tội với ai,

[01:16:19] chính cô cũng không biết.

[01:16:22] Tôi biết anh là người của Nam Châu Lý.

[01:16:24] Tôi là người của sở cảnh sát.

[01:16:28] Bài báo về Tạ Thiên Hữu,

[01:16:31] ai dạy cô viết?

[01:16:34] Thật thú vị.

[01:16:35] Đó không phải là kết quả điều tra của thám trưởng Lương sao?

[01:16:40] Cô nghĩ đi, ai dạy cô viết?

[01:16:44] Tôi không biết.

[01:16:45] Là thám trưởng Lương.

[01:16:45] Cô nghĩ lại đi.

[01:16:48] Là anh điều tra mà.

[01:16:50] Cô nghĩ lại cho tôi đi.

[01:16:53] Tôi không biết.

[01:16:58] Nghĩ cho kỹ rồi hãy nói.

[01:17:00] Tôi không biết, tôi thật sự không biết.

[01:17:03] Là anh điều tra, anh cho tôi kết quả điều tra.

[01:17:05] Anh muốn làm gì?

[01:17:08] Tôi biết là Tạ Thiên Hữu.

[01:17:09] Anh bảo anh ta tự đến đi.

[01:17:18] Nghĩ cho kỹ, ai dạy cô viết?

[01:17:20] Tôi đã nói rồi, tôi không biết.

[01:17:29]

[01:17:31] Cô lợi dụng chức vụ,

[01:17:32] cố ý phỉ báng thương nhân chính đáng.

[01:17:33] Cô bị bắt rồi! Dẫn cô ta đi!

[01:18:06]

[01:18:08] Là Lương Cẩm Khôn đã bắt cô ta, nói là vì tội phỉ báng.

[01:18:16] Không nghĩ ra.

[01:18:18] Thật sự không nghĩ ra.

[01:18:24] Có lẽ đây là một bước ngoặt.

[01:18:28] Thiên Hữu, nếu đây là một bước ngoặt,

[01:18:31] con nhất định phải nắm bắt.

[01:18:41] Anh muốn gặp tôi, anh sợ rồi.

[01:18:46] Tôi không muốn ở đây.

[01:18:49] Anh không biết là ai muốn bắt anh sao?

[01:18:54] Không phải Tạ Thiên Hữu.

[01:19:03] Đừng khóc.

[01:19:07] Tôi biết là ai.

[01:19:09] Anh ta bảo tôi viết những bài báo đó,

[01:19:12] cung cấp cho tôi nội dung để viết báo.

[01:19:16] Tôi biết.

[01:19:17] Anh ta mới là kẻ buôn thuốc phiện thật sự.

[01:19:28] Ừm.

[01:19:35] Anh ta là ai?

[01:19:39] Tôi muốn gặp Tạ Thiên Hữu.

[01:19:41] Anh ta có thể giúp tôi, tôi có bằng chứng.

[01:19:45] Anh nói với anh ta tôi có bằng chứng,

[01:19:49] tôi có thể giúp anh ta phản công.

[01:19:51] Chỉ cần anh ta cho tôi rời khỏi đây.

[01:19:55] Tôi có thể sắp xếp.

[01:19:59] Nhưng anh phải nói với anh ta,

[01:20:00] mọi chuyện trên báo đều không liên quan đến tôi.

[01:20:03] Anh phải nói rõ với anh ta,

[01:20:05] mọi chuyện trên báo,

[01:20:06] đều là người khác dạy cô viết như vậy.

[01:20:08] Không liên quan gì đến tôi cả, anh hiểu không?

[01:20:21] Cảnh sát Lương.

[01:20:22] Lại muốn mời tôi đến sở cảnh sát hợp tác điều tra sao?

[01:20:26] Phải, cũng phiền anh Thiên Hữu,

[01:20:27] tối nay đến sở cảnh sát một chuyến.

[01:20:31] Tôi sẽ giao cho anh kẻ buôn thuốc phiện thật sự.

[01:20:35]

[01:20:39]

[01:20:41] Tôi đã sắp xếp xong rồi.

[01:20:42] Tối nay anh đến là sẽ hiểu hết.

[01:20:48] Đi!

[01:20:58] Cẩm Khôn tưởng rằng cuối cùng có thể ở trước mặt anh Cả,

[01:21:01] chứng minh sự trong sạch của mình.

[01:21:03] Nhưng anh ấy không bao giờ ngờ rằng,

[01:21:06] trong lúc nóng vội, anh ấy đã铸成大错.

[01:21:09] Âm mưu đang từng bước tiếp cận anh ấy.

[01:21:11] Cuối cùng khiến anh ấy rơi vào vũng lầy không thể gột rửa.

[01:21:59]

[01:22:01]

[01:22:11] Chúng tôi yêu cầu tự do báo chí! Đúng không?

[01:22:18] Kiên trì đến cùng!

[01:22:22] Là hắn, hắn chính là kẻ giết người!

[01:22:23] Kẻ giết người!

[01:22:30] Chuyện gì vậy?

[01:22:31] Phóng viên kích động dân chúng gây rối.

[01:22:38] Đóng cửa! Đóng cửa!

[01:22:49] Anh Khôn.

[01:22:55] Sao vậy?

[01:22:56] Sao vậy?

[01:22:58] Anh biết tại sao hôm nay phóng viên đến đây gây rối không?

[01:23:00] Vì chúng ta đã bắt nữ phóng viên đó.

[01:23:02] Nữ phóng viên đó đã chết rồi.

[01:23:05] Làm sao có thể?

[01:23:07]

[01:23:09] Đã đến lúc nào rồi, tôi còn lừa anh sao?

[01:23:13] Không được, tôi phải đi xem.

[01:23:14] Muộn rồi, tối qua đã khiêng ra ngoài chôn rồi.

[01:23:19] Tối qua? Sao có thể?

[01:23:22] Không phải có người đến thăm cô ta hôm qua sao?

[01:23:24] Đúng vậy.

[01:23:25] Hôm qua anh dặn một người đến đây thăm cô ta,

[01:23:26] người đó đi rồi thì cô ta chết.

[01:23:29] Người đó đi rồi, cô ta chết?

[01:23:39] Không đúng.

[01:23:41] Sau đó còn ai đến nữa không?

[01:23:42] Dù sao cô ta cũng đã chết rồi, anh đừng hỏi tôi nữa.

[01:23:44] Rốt cuộc chết thế nào?

[01:23:46] Chết thế nào mà không phải là chết.

[01:23:47] Người bị giam ở đây có thể có cái chết tốt đẹp gì.

[01:23:50] Vậy anh nói cho tôi biết, của ai? của ai?

[01:23:52] Anh Khôn, đừng ép tôi.

[01:23:54] Tôi chỉ có thể nói với anh nhiều đó thôi.

[01:23:55] Những chuyện khác anh đừng hỏi nữa.

[01:23:57] Đúng rồi, anh Khôn.

[01:23:59] Tiền này trả lại anh.

[01:24:01] Anh yên tâm đi, tôi sẽ không khai ra anh đâu.

[01:24:03] Anh cũng đừng nói ra tôi.

[01:24:04] Chúng ta cứ coi như chuyện này chưa từng xảy ra.

[01:24:09] Đúng rồi, anh Khôn.

[01:24:12] Anh tự mình phải cẩn thận đó.

[01:25:15] Mười nghìn vạn.

[01:26:49] Kiếp sau đợi em ở đâu.


 0 Bình luận sort   Sắp xếp theo


Tiếp theo