Avanti il prossimo

(AI-sub) Sóng gió Tây Quan vietsub tập 27+28 - Trần Khôn, Tôn Lệ

0 Visualizzazioni· 08/03/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
Iscritti
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Giữa lòng Tây Quan hoa lệ những năm 1920, tình yêu và tình bạn của một nhóm thanh niên ưu tú bị đặt vào thử thách khốc liệt nhất. <br>Với sự tham gia của cặp đôi vàng Trần Khôn và Tôn Lệ, &quot;Sóng gió Tây Quan&quot; sẽ cuốn bạn vào vòng xoáy của những mối tình nồng cháy, những nghĩa tình huynh đệ sâu nặng và cả những lựa chọn sinh tử trước vận mệnh của đất nước. Liệu họ sẽ chọn tình yêu hay lý tưởng?

Mostra di più

[00:00:03] Cậu đi đâu vậy?

[00:00:04] Trời ơi, chị ta là người không nói lý lẽ đâu.

[00:00:07] Đi thôi.

[00:00:12] Phương Gia Sinh!

[00:00:13] Bà, bà...

[00:00:14] Tránh ra! Về nhà đi!

[00:00:17] Phương Gia Sinh, tôi liều mạng với anh!

[00:00:21] Nhà họ Phương các người chết một đứa con trai vẫn chưa cam tâm à?

[00:00:24] Tôi nói cho các người biết,

[00:00:25] Cẩm Khôn nhà chúng tôi mà có mệnh hệ gì,

[00:00:28] tôi sẽ đeo bám các người cả đời!

[00:00:30] Tôi nói cho anh biết,

[00:00:31] tôi sẽ khiến các người cả đời này không được yên ổn!

[00:00:34] Phương Gia Sinh!

[00:00:44] Thiên Tuệ, Thiên Tuệ!

[00:00:46] Cháu cứu Cẩm Khôn đi!

[00:00:48] Mười mấy năm nay Cẩm Khôn đối với cháu một lòng một dạ mà!

[00:00:52] Nó bị anh trai của người tình bé nhỏ của cháu bắt đi rồi,

[00:00:54] cháu có biết không?

[00:00:55] Cháu không thể tuyệt tình tuyệt nghĩa như vậy chứ!

[00:00:57] Cô Thiên Tuệ,

[00:00:59] tính mạng của Cẩm Khôn nhà chúng tôi nằm cả trong tay cô đó!

[00:01:02] Đi thôi, đi thôi.

[00:01:03] Cô nghe tôi nói, tôi chưa nói rõ mà, tôi nói cho cô biết...

[00:01:05] Đi mau! Lái xe!

[00:01:13] Tôi không tha cho các người đâu!

[00:01:22] Hai người về trước đi.

[00:01:29] Thiên Tuệ, sao em lại ở đây?

[00:01:31] Em đang đợi anh.

[00:01:33] Có chuyện gì sao?

[00:01:35] Anh đã đi đâu vậy?

[00:01:36] À, cơn bão lần này làm sập nhiều nhà quá,

[00:01:39] anh dẫn đội tuần tra công nhân đi sửa nhà.

[00:01:42] Gia Tuấn,

[00:01:43] chuyện của Cẩm Khôn anh đã nghe nói chưa?

[00:01:47] Cẩm Khôn? Anh ấy làm sao?

[00:01:52] Anh cả... Ủy ban sẽ xử lý Cẩm Khôn thế nào?

[00:01:56] Lần này có hơn mười công nhân thiệt mạng,

[00:01:58] gây chấn động cả Quảng Châu.

[00:01:59] Anh nghĩ dù xử lý thế nào cũng khó làm nguôi lòng dân.

[00:02:04] Đúng rồi, lát nữa cái gì nên hỏi thì hỏi,

[00:02:07] cái gì không nên hỏi thì đừng hỏi. Hắn ta là tội phạm quan trọng.

[00:02:11] Anh cả, mối quan hệ giữa em và Cẩm Khôn anh cũng hiểu mà.

[00:02:15] Dù đến lúc nào,

[00:02:16] em cũng sẽ không coi cậu ấy là tội phạm.

[00:02:18] Mối quan hệ của các cậu anh rất rõ.

[00:02:20] Cho cậu đến cũng không phải vì chuyện khác.

[00:02:22] Giúp chúng ta hỏi ra những gì cần hỏi là được.

[00:02:24] Anh chỉ nhắc nhở cậu một chút thôi. Đi.

[00:02:37] Đây là em trai tôi, Phương Gia Tuấn.

[00:02:39] Cũng là người của đội tuần tra chúng ta.

[00:02:41] Nó quen Lương Cẩm Khôn, để nó thẩm vấn đi.

[00:02:43] Chúng ta đi.

[00:03:12] Thiên Tuệ bảo tôi đến thăm cậu.

[00:03:16] Các người rốt cuộc muốn làm gì tôi?

[00:03:18] Tôi không biết.

[00:03:23] Cậu có biết tại sao họ lại bắt tôi không?

[00:03:26] Tôi chỉ biết có hơn mười công nhân

[00:03:29] bị cảnh sát nổ súng bắn chết.

[00:03:31] Họ nói vì tôi là phó cục trưởng nên mới bắt tôi.

[00:03:36] Tôi là phó cục trưởng...

[00:03:39] Tôi chỉ có một ngày không đến sở cảnh sát,

[00:03:42] chỉ xin nghỉ một ngày,

[00:03:44] mà tôi đã thành phó cục trưởng,

[00:03:44] tôi đã thành hung thủ giết người.

[00:03:47] Lệnh nổ súng là do Sở Cảnh sát Quảng Châu ra,

[00:03:50] là do Chính phủ Quốc dân ra lệnh.

[00:03:52] Nhiều cảnh sát như vậy,

[00:03:54] tại sao lại chỉ bắt một mình tôi?

[00:03:57] Cẩm Khôn, cậu đã nghe nói chưa?

[00:04:00] Chú Hà làm quạt ở phố Quan Đường

[00:04:02] cũng bị cảnh sát nổ súng bắn chết.

[00:04:04] Chúng ta đều đã dùng quạt của chú ấy.

[00:04:07] Lúc đó Thiên Tuệ đã tận mắt nhìn thấy chú Hà

[00:04:10] bị cảnh sát nổ súng bắn chết.

[00:04:13] Gia Tuấn, cậu cũng cho rằng tôi đã nổ súng sao?

[00:04:21] Cậu không phải là cảnh sát sao?

[00:04:23] Ngày hôm đó cậu không đến phố Quan Đường sao?

[00:04:25] Tôi là cảnh sát thì nhất định đã giết người à?

[00:04:29] Hôm đó tôi đã bắn chỉ thiên!

[00:04:30] Tôi không giết một ai cả!

[00:04:32] Cậu cũng là cảnh sát, cậu đã từng đi làm nhiệm vụ,

[00:04:34] cậu biết cảnh sát là thế nào.

[00:04:36] Năm đó khi cậu làm nhiệm vụ,

[00:04:37] cũng từng bị oan, bị hãm hại.

[00:04:39] Bây giờ cậu muốn trơ mắt nhìn tôi bị họ hại chết à?

[00:04:43] Cẩm Khôn, không ai muốn cậu chết cả.

[00:04:45] Vậy bây giờ là sao?

[00:04:48] Trói tôi lại để đòi tiền chuộc à?

[00:04:51] Chặt tay chặt chân tôi để hả giận à, phải không?

[00:04:54] Cẩm Khôn, cậu đừng nói bậy, đừng nói bậy.

[00:04:58] Nếu cậu muốn giải thích, thì hãy giải thích cho tôi nghe.

[00:05:02] Giải thích cho cậu nghe?

[00:05:04] Tôi giải thích cho cậu nghe thì có ích gì?

[00:05:07] Cậu sẽ thả tôi đi sao?

[00:05:09] Đó là quyết định của ủy ban,

[00:05:10] không phải tôi muốn thả là được.

[00:05:14] Cậu là đến để thẩm vấn tôi.

[00:05:16] Cẩm Khôn, cậu hãy nói thật cho tôi biết,

[00:05:19] tôi mới có thể đi giải thích với họ, cậu biết không?

[00:05:22] Cậu rõ ràng là đến để thẩm vấn tôi,

[00:05:24] cậu còn nói là Thiên Tuệ bảo cậu đến thăm tôi.

[00:05:33] Cẩm Khôn, cậu nói cho tôi một câu thật lòng,

[00:05:38] cậu thật sự không giết người sao?

[00:05:40] Gia Tuấn, từ nhỏ tôi đến con gà còn không dám giết,

[00:05:43] tôi dám giết người sao?

[00:05:44] Được, nếu cậu thật sự không giết người,

[00:05:47] tôi sẽ đi nói với họ.

[00:05:48] Tôi sẽ đi nói với ủy ban.

[00:05:57] Xem ra cậu không hiểu, tôi đã hiểu rồi.

[00:06:03] Bất kể tôi có giết người hay không, tôi đều phải chết.

[00:06:07] Bởi vì có công nhân đã chết.

[00:06:08] Nếu tôi không chết,

[00:06:10] thì không thể cho những công nhân đã chết một lời giải thích.

[00:06:14] Nhiều cảnh sát như vậy,

[00:06:16] chỉ bắt một mình tôi.

[00:06:20] Tôi chính là người xui xẻo nhất.

[00:06:26] Sở Cảnh sát biết,

[00:06:28] chỉ cần giao ra một con dê tế thần,

[00:06:30] là có thể cho những công nhân đang phẫn nộ một lời giải thích.

[00:06:34] Gia Tuấn,

[00:06:36] tôi là con dê tế thần đó.

[00:06:39] Tôi chắc chắn phải chết.

[00:06:41] Dê tế thần là chắc chắn phải chết.

[00:06:51] Cậu nói xem,

[00:06:53] tại sao luôn là tôi?

[00:06:57] Ở Nam Châu Lý, ở đây...

[00:07:01] Tại sao luôn là tôi?

[00:07:05] Cẩm Khôn, chỉ cần cậu trong sạch,

[00:07:08] tôi nhất định sẽ tìm cách cứu cậu ra ngoài.

[00:07:12] Cậu cứu tôi? Cậu cứu tôi thế nào?

[00:07:16] Họ sẽ không nghe cậu, cũng không nghe tôi.

[00:07:19] Cho dù cậu thả tôi ra, tôi cũng không chạy thoát được.

[00:07:22] Đến bây giờ họ đã không còn quan tâm

[00:07:24] tôi có phải là hung thủ thật sự hay không.

[00:07:26] Họ chỉ cần một người chết.

[00:07:28] Chỉ có tôi,

[00:07:29] mới có thể cho những người đã chết đó một lời giải thích.

[00:07:32] Vậy hơn mười công nhân bị cảnh sát bắn chết kia,

[00:07:34] họ không phải là chết sao?

[00:07:36] Họ đáng chết sao?

[00:07:38] Vậy tôi đáng chết sao?

[00:07:39] Tôi, Lương Cẩm Khôn, đáng chết sao? Cậu nói đi!

[00:07:42] Tôi là anh em lớn lên cùng cậu,

[00:07:43] cậu muốn tôi chết sao?

[00:07:44] Cậu đi nói với Thiên Tuệ,

[00:07:45] cậu muốn tôi chết! Cậu muốn tôi chết!

[00:07:47] Cẩm Khôn, tôi sẽ không để cậu chết!

[00:07:50] Tôi sẽ không để cậu chết!

[00:07:52] Đợi tôi!

[00:07:58] Gia Tuấn.

[00:08:00] Nếu tôi nhất định phải chết,

[00:08:03] cậu hãy nói với Thiên Tuệ,

[00:08:04] cô ấy luôn ở trong tim tôi.

[00:08:28] Quỳ xuống!

[00:08:29] Các người làm gì vậy?

[00:08:31] Phương đội trưởng, Phương thiếu gia, Phương lão gia,

[00:08:34] người nhà họ Lương lạy cậu đây.

[00:08:37] Ngài đại nhân đại lượng, hào quang chiếu bốn phương,

[00:08:40] tôi xin cậu cứu Cẩm Khôn nhà chúng tôi một mạng.

[00:08:42] Nhà họ Lương sẽ thờ bài vị của cậu,

[00:08:45] thờ tượng của cậu, thờ...

[00:08:49] Nói đi chứ!

[00:08:50] Nói đi! Mở miệng ra!

[00:08:51] Bình thường Phương đội trưởng quan tâm, chăm sóc Lê Hạnh nhà chúng ta nhất mà.

[00:08:55] Anh không thấy Lê Hạnh buồn thế này à?

[00:08:58] Nói đi chứ!

[00:09:01] Anh Gia Tuấn, cứu đại thiếu gia nhà em với.

[00:09:04] Hai người bình thường tốt với nhau nhất, anh ấy cũng tốt với em nhất.

[00:09:08] Lạy đi!

[00:09:09] Đứng dậy mau, đứng dậy mau!

[00:09:13] Thôi, mọi người đừng làm loạn nữa.

[00:09:15] Mau về đi.

[00:09:16] Cái gì gọi là làm loạn?

[00:09:18] Anh thấy chết không cứu, đứng đây xem náo nhiệt à?

[00:09:20] Chúng tôi đã quỳ lạy anh rồi,

[00:09:22] đầu cũng đã dập cho anh rồi,

[00:09:23] nếu anh thấy chết không cứu,

[00:09:24] tôi nói cho anh biết, tôi không tha cho anh đâu!

[00:09:29] Tôi nói cho anh biết, cả đời này tôi ghê tởm anh! Đi!

[00:09:32] Tôi đến nhà các người, tôi phá nhà các người!

[00:09:34] Tôi dỡ bếp nhà các người!

[00:09:36] Tôi nói cho anh biết, tôi sẽ hủy hoại Tạ Thiên Tuệ, anh tin không?

[00:09:40] Phương Gia Tuấn!

[00:09:42] Đồ vô lương tâm! Đồ sói mắt trắng!

[00:09:46] Cứ đến làm loạn, mặc kệ bà ấy đi.

[00:09:50] Em nghĩ, Cẩm Khôn thật sự bị oan.

[00:10:09] Ủa? Phương Gia Tuấn, muộn thế này còn đến làm gì?

[00:10:11] Ủy ban bãi công muốn triệu thẩm anh ta.

[00:10:30] Dậy đi.

[00:10:52] Đi, nhanh lên.

[00:10:57] Cảm ơn.

[00:11:15] Được rồi, cậu đi đi.

[00:11:19] Còn đứng ngây ra đó làm gì? Mau đi đi!

[00:11:24] Gia Tuấn, cậu tự ý thả tôi đi,

[00:11:27] cậu không sợ mang tiếng là công tặc sao?

[00:11:30] Dù sao tôi cũng không phải lần đầu bị người ta nói là công tặc.

[00:11:34] Cẩm Khôn, cậu mau đi đi!

[00:11:36] Họ sắp đến đây xử quyết cậu rồi.

[00:11:39] Tôi không thể đi.

[00:11:41] Cẩm Khôn, tôi xin cậu, cậu mau đi đi!

[00:11:46] Hãy nhớ, chúng ta là anh em.

[00:11:53] Mau đi, mau đi đi!

[00:11:55] Mau đi, mau đi!

[00:12:16] Nhanh, nhanh, nhanh, nhanh, xuống xe!

[00:12:25] Đội trưởng đến rồi.

[00:12:29] Nói đi, em đã làm gì?

[00:12:32] Em đã làm gì?

[00:12:34] Em tưởng đây là trò đùa à?

[00:12:36] Người ta không dùng súng bắn em,

[00:12:37] đó là vì nể mặt anh.

[00:12:39] Nói đi,

[00:12:40] em bảo anh phải giải thích thế nào với anh em công nhân?

[00:12:44] Đưa em qua đây, anh đang tự tát vào mặt mình đấy!

[00:12:46] Đội trưởng, đánh nó cũng vô ích.

[00:12:48] Bắt Lương Cẩm Khôn mới là quan trọng.

[00:12:51] Nói đi, em đã thả nó đi đâu?

[00:12:55] Bây giờ nó ở đâu?

[00:12:59] Em không nói phải không?

[00:13:00] Được, em không nói, hôm nay anh đánh chết em!

[00:13:03] Đội trưởng, nó là em trai anh mà!

[00:13:05] Đừng cản anh! Anh không có người em như vậy!

[00:13:07] Các người nghe đây, người này không phải em trai tôi.

[00:13:09] Nó là kẻ phá hoại cuộc bãi công!

[00:13:11] Các người nhốt nó lại!

[00:13:13] Anh em, Lương Cẩm Khôn coi như là đã trốn thoát khỏi tay tôi,

[00:13:20] tôi nhất định sẽ cho mọi người một lời giải thích.

[00:13:22] Đội trưởng!

[00:13:31] Đến rồi, đến rồi.

[00:13:34] Đại thiếu gia.

[00:13:41] Cẩm Khôn, Cẩm Khôn!

[00:13:43] Mẹ.

[00:13:45] Con phải ra ngoài trốn một thời gian, con phải ra ngoài trốn.

[00:13:48] Cẩm Khôn.

[00:13:48] Cẩm Khôn!

[00:13:50] Cẩm Khôn!

[00:14:02] Mẹ! Cẩm Khôn! Cẩm Khôn!

[00:14:08] Đồ đạc chuẩn bị xong hết chưa? Mẹ lấy cho con.

[00:14:11] Đến thôn Trấn Nam rồi,

[00:14:13] mau chóng đưa thư này cho Lê Thúc Công.

[00:14:15] Nhớ kỹ, nhớ kỹ.

[00:14:16] Mẹ, đừng khóc nữa.

[00:14:21] Đừng khóc nữa. Về ngủ đi.

[00:14:22] Không sao rồi. Về đi, về đi.

[00:14:24] Về đi, đi về.

[00:14:27] Cẩm Khôn, gửi thư về nhé! Đến nơi gửi thư về!

[00:15:34] Ai?

[00:15:40] Anh Gia Sinh.

[00:15:42] Lương Cẩm Khôn.

[00:15:44] Anh Gia Sinh, anh định làm gì?

[00:15:45] Câu này nên hỏi chính cậu.

[00:15:47] Tôi trong sạch!

[00:15:49] Phán quyết của Bộ Duy trì đã có rồi.

[00:15:51] Tôi phải đưa cậu về.

[00:15:52] Tôi không về! Tôi về là chết!

[00:15:54] Chuyện này không do cậu quyết định.

[00:15:55] Anh Gia Sinh, chúng ta là anh em bao nhiêu năm,

[00:15:58] tôi thật sự không giết người.

[00:15:59] Chẳng lẽ anh muốn giết tôi sao?

[00:16:32] Tại sao anh lại giết anh ấy?

[00:16:33] Tôi đã cứu cậu.

[00:16:35] Hắn muốn cậu chết, tôi muốn hắn chết.

[00:16:39] Anh muốn cứu tôi cũng không cần phải giết anh ấy.

[00:16:42] Cậu không cảm thấy giết chết hắn,

[00:16:43]

[00:16:46] Cảnh sát Lương, cậu phải nhớ cho rõ,

[00:16:49] người này không phải do tôi giết.

[00:16:51] Là do cậu giết.

[00:16:52] Tôi... tôi giết?

[00:16:54] Tôi làm vậy cũng là vì tốt cho cậu.

[00:16:56] Trên thế giới này,

[00:16:58] cậu phải gánh một mạng người mới có thể sống tiếp.

[00:17:00] Cậu phải hiểu đạo lý này.

[00:17:02] Lùi một bước biển rộng trời cao.

[00:18:29] Anh Cẩm Khôn, sao anh lại về rồi?

[00:18:31] Không có chuyện của em, đi ngủ đi. Đi đi.

[00:19:13] Lại một buổi sáng trong lành.

[00:19:15] Ánh nắng chiếu vào Nam Châu Lý.

[00:19:17] Mọi người vẫn bận rộn như ngày thường.

[00:19:21] Chỉ là Nam Châu Lý của hôm nay,

[00:19:23] đã không còn là Nam Châu Lý của ngày xưa nữa.

[00:19:54] Cẩm Khôn, anh về rồi.

[00:19:56] Vào đây ngồi đi.

[00:19:58] Em biết Gia Tuấn nhất định có thể cứu anh ra ngoài mà.

[00:20:02] Lại đây ngồi.

[00:20:04] Thiên Tuệ,

[00:20:05] anh suýt chết đấy.

[00:20:08] Gia Tuấn đâu?

[00:20:10] Anh trai anh ấy có làm gì anh ấy không?

[00:20:12] Anh đã giết người.

[00:20:14] Ai?

[00:20:16] Anh không giết người.

[00:20:17] Nhưng họ nói anh giết người,

[00:20:18] thế là anh đã giết người.

[00:20:20] Họ nói anh giết người,

[00:20:22] em biết là anh không có.

[00:20:23] Gia Tuấn đã cứu anh ra rồi,

[00:20:25] anh đừng quan tâm đến họ nữa.

[00:20:28] Nhưng anh thật sự đã giết người.

[00:20:30] Về là không sao rồi, đừng nghĩ nữa.

[00:20:37] Thiên Tuệ, anh đã giết người.

[00:20:40] Cẩm Khôn, anh sao vậy?

[00:20:46] Lại đây uống chút nước.

[00:20:47] Đừng nghĩ nhiều quá.

[00:20:49] Nào, lại đây uống chút nước.

[00:20:52] Mọi chuyện qua rồi, đừng nghĩ nữa nhé.

[00:20:55] Anh không giết người.

[00:20:56] Em biết, em biết anh không có.

[00:21:00] Anh không giết...

[00:21:04] Chào.

[00:21:06] Chào.

[00:21:15] Sớm vậy à... Này anh...

[00:21:21] Chào.

[00:21:29] Vậy là cậu bệnh không nhẹ đâu nhỉ.

[00:21:33] Đúng là đã nghỉ ở nhà mấy ngày.

[00:21:36] Bệnh suýt chết đó ạ.

[00:21:41] Chưa kịp xin nghỉ,

[00:21:42] cục trưởng, ca của tôi có người thay chứ ạ?

[00:21:44] Có người thay, có người thay.

[00:21:45] Phải có người thay chứ.

[00:21:48] Vậy hôm nay tôi...

[00:21:50] Cậu khỏi bệnh rồi thì tiếp tục đi làm. Được chứ?

[00:21:54] Cục trưởng.

[00:21:57] Tôi ở nhà dưỡng bệnh mấy ngày,

[00:22:00] tôi phát hiện ra cơ thể mình

[00:22:01] không hợp với công việc hiện tại.

[00:22:05] Ý của cậu là muốn từ chức?

[00:22:11] Tôi đang nghĩ có lẽ cục trưởng thương tôi,

[00:22:15] sẽ đổi cho tôi một công việc nhẹ nhàng hơn.

[00:22:19] Ồ, đúng, đúng, nên thế, nên thế.

[00:22:22] Dù sao cũng là bệnh suýt chết mà.

[00:22:26] Tôi nhất định sẽ sắp xếp.

[00:22:28] Như vậy cậu sẽ thoải mái hơn một chút.

[00:22:31] Tôi làm cấp trên cũng nhẹ nhàng hơn một chút.

[00:22:33] Mối quan hệ cấp trên cấp dưới của chúng ta

[00:22:35] sẽ càng thân thiết hơn một chút.

[00:22:37] Cảm ơn cục trưởng.

[00:22:38] Không cần, nên làm, nên làm.

[00:22:59] Anh Gia Sinh,

[00:23:01] số tiền này, anh tự mua chút đồ, chăm sóc bản thân.

[00:23:05] Em hy vọng anh ở bên đó sống tốt hơn một chút.

[00:23:10] Xin lỗi.

[00:23:14] Đại thiếu gia, anh...

[00:23:16] Tiểu Hạnh.

[00:23:22] Anh đang đốt tiền giấy cho Gia Khánh thiếu gia sao?

[00:23:25] Hôm nay là ngày giỗ của cậu ấy mà,

[00:23:26] sao không thấy nhà họ Phương có động tĩnh gì nhỉ?

[00:23:29] Vậy xem ra em nhớ nhầm rồi.

[00:23:32] Đại thiếu gia, anh đừng buồn.

[00:23:34] Chuyện đã qua lâu rồi.

[00:23:38] Dù sao cũng đã cách biệt âm dương.

[00:23:42] Chúng ta còn sống khỏe mạnh, nên vui mừng chứ.

[00:23:46] Dù sao chúng ta vẫn đang sống khỏe mạnh.

[00:23:48] Đúng vậy, đúng vậy.

[00:23:50] Mỗi ngày em đều nghĩ

[00:23:51] làm thế nào để sống tốt hơn một chút.

[00:23:54] Nhưng lúc nào cũng cảm thấy không như ý,

[00:23:55] chỉ mong ngày mai có thể sống tốt hơn một chút.

[00:23:58] Chỉ là cuộc sống của em không thể tự mình quyết định.

[00:24:03] Nhưng đại thiếu gia, anh có thể quyết định cuộc sống của mình mà.

[00:24:06] Nếu em được như anh, em sẽ vui vẻ mỗi ngày.

[00:24:12] Đúng, cuộc sống của tôi, tôi có thể tự quyết định.

[00:24:19] Ngày mai nên tốt hơn một chút.

[00:24:27] Dậy đi.

[00:24:30] Cậu đi đi.

[00:24:31] Đi? Ý gì?

[00:24:34] Các người muốn thả tôi đi?

[00:24:36] Đúng. Đi đi.

[00:24:38] Vậy anh trai tôi đâu?

[00:24:40] Tôi không biết. Đi đi.

[00:24:42] Có phải anh trai tôi muốn thả tôi đi không?

[00:24:44] Bảo cậu đi thì mau đi. Chúng tôi đã bàn bạc rồi.

[00:24:48] Này...

[00:24:49] Đi đi, đi đi. Đừng hỏi nhiều nữa.

[00:24:58] Anh trai tôi rốt cuộc sao rồi?

[00:25:00] Nói cho tôi biết, anh trai tôi bây giờ sống hay chết?

[00:25:09] Gia Tuấn, anh trai cậu đã mất tích mấy ngày rồi.

[00:25:13] Hơn nữa,

[00:25:15] e là lành ít dữ nhiều.

[00:25:17] Tôi không tin! Sống phải thấy người, chết phải thấy xác!

[00:25:20] Bây giờ như thế này là sao?

[00:25:22] Mọi người không phải đang bàn bạc chuyện này sao?

[00:25:24] Bàn bạc thì có ích gì? Cử người đi tìm chứ!

[00:25:26] Là cậu đã thả hung thủ Lương Cẩm Khôn đi!

[00:25:33] Lương Cẩm Khôn trong sạch!

[00:25:34] Các người muốn phạt thì phạt tôi đi!

[00:25:36] Anh trai cậu để bảo vệ cậu,

[00:25:38] nhất định phải tự tay bắt Lương Cẩm Khôn về.

[00:25:42] Sau khi anh ấy đi một mình,

[00:25:44] thì không bao giờ trở về nữa.

[00:25:50] Không, không thể nào, không thể nào...

[00:25:55] Gia Tuấn, đấu tranh là tàn khốc.

[00:25:59] Chúng ta nhất định phải chuẩn bị tư tưởng cho tình huống xấu nhất.

[00:26:11] Cẩm Khôn à, xưởng sợi nhà cậu cũng đóng cửa rồi,

[00:26:15]

[00:26:17] Chú Đức, cháu cũng là do chú nuôi lớn mà,

[00:26:20] bây giờ cháu cũng nên góp chút sức lực.

[00:26:24] Haiz, vậy thì cảm ơn nhé.

[00:26:26] Đừng nói những lời này.

[00:26:29] Gia Tuấn, cậu không sao chứ?

[00:26:32] Cẩm Khôn!

[00:26:34] Sao cậu còn dám ở lại đây?

[00:26:36] Tôi mang chút gạo đến cho ba mẹ cậu.

[00:26:38] Anh trai tôi... anh ấy không làm gì cậu chứ?

[00:26:41] Tôi còn lo anh trai cậu đối với cậu thế nào nữa.

[00:26:44] Đối với tôi?

[00:26:45] Anh trai cậu hung dữ như vậy,

[00:26:46] cậu thả tôi đi, anh ấy không liều mạng với cậu à?

[00:26:49] Cẩm Khôn, mấy ngày nay cậu sống có tốt không?

[00:26:53] Dù sao vẫn còn sống.

[00:26:54] Tôi đã nói với cậu rồi mà,

[00:26:56] tôi sẽ không chạy trốn đâu.

[00:26:58] Nếu họ nhất định nói tôi là hung thủ,

[00:27:00] tôi có chạy cũng không thoát.

[00:27:04] Cẩm Khôn, sau khi tôi thả cậu đi,

[00:27:06] cậu có gặp anh trai tôi không?

[00:27:10] Anh trai cậu?

[00:27:11] Cậu đã gặp anh trai tôi, đúng không?

[00:27:15] Tôi vừa đến đã nghe thấy ba mẹ cậu khóc,

[00:27:17] tôi nghĩ có lẽ anh trai cậu thật sự đã xảy ra chuyện rồi.

[00:27:20] Sao cậu biết anh trai tôi sẽ xảy ra chuyện?

[00:27:24] Tôi...

[00:27:25] Sau khi cậu thả tôi đi,

[00:27:26] hôm sau tôi đã đến chỗ cục trưởng.

[00:27:28] Tôi hỏi ông ta dựa vào đâu mà nói tôi là hung thủ.

[00:27:30] Nhưng cục trưởng, ông ta nói... Ông ta nói sao?

[00:27:32] Ông ta...

[00:27:33] Nói đi!

[00:27:35] Ông ta bảo tôi đừng bao giờ nghĩ đến chuyện này nữa.

[00:27:39] Ông ta có ý gì?

[00:27:43] Tôi cũng không biết ông ta có ý gì.

[00:27:46] Gia Tuấn, cậu đừng nghĩ nhiều nữa.

[00:27:49] Tôi còn có việc, tôi đi trước.

[00:27:58] Anh cả!

[00:28:01] Không, không...

[00:28:10] Anh cả!

[00:28:14] Anh cả!

[00:28:18] Anh cả!

[00:29:07] Anh Gia Sinh, em sẽ tìm một ngày tốt,

[00:29:12]

[00:29:15] Em thề, sau khi tìm được ngày tốt,

[00:29:18]

[00:29:20] Anh Gia Sinh, đừng dọa em.

[00:29:36] Đứng lại, làm gì đó?

[00:29:38] Tôi muốn báo án!

[00:29:39] Báo án ở bên kia!

[00:29:56] Cục trưởng!

[00:29:58] Đừng chạy!

[00:30:00] Người đâu, có thích khách!

[00:30:03] Đừng chạy, bắt thích khách!

[00:30:05] Bắt thích khách!

[00:30:11] Người đâu, giết người rồi! Người đâu!

[00:30:16] Đừng chạy!

[00:30:23] Tao giết mày! Tao chém chết mày, đồ quan ngu!

[00:30:30] Mày đừng chạy!

[00:30:32] Thả tôi ra!

[00:30:33] Thả tôi ra!

[00:30:37] Ngoan ngoãn đi! Ra đây! Lại đây!

[00:30:41] Ngoan ngoãn đi!

[00:30:42] Sớm muộn gì tao cũng sẽ chém chết mày!

[00:30:46] Cút đi! Mày, cái đồ quan ngu này!

[00:30:48] Im mồm! Ở đâu ra nhiều lời thế?

[00:30:51] Mẹ kiếp!

[00:30:53] Dám động thổ trên đầu thái tuế!

[00:30:56] Để tao xem mày có phải ba đầu sáu tay không!

[00:31:00] Phương Gia Tuấn! Chỉ mày mà đòi chém chết tao à?

[00:31:04] Để xem ai chết trước!

[00:31:06] Cục trưởng bớt giận, bớt giận, bớt giận!

[00:31:09] Giữa thanh thiên bạch nhật mà dám tấn công cảnh sát,

[00:31:11] mẹ nó, tao bắn chết mày!

[00:31:13] Cục trưởng, bên ngoài có một đội quân lớn đang vây lại,

[00:31:15] hình như là vì thằng nhóc này.

[00:31:17] Hả?

[00:31:22] Nhanh, nhanh, đóng cửa lại!

[00:31:28] Cục trưởng!

[00:31:30] Cục trưởng, quân đội đã bao vây chúng ta rồi!

[00:31:32] Còn có cả đội tuần tra công nhân,

[00:31:33] không biết họ muốn làm gì.

[00:31:34] Làm gì? Lại vây?

[00:31:36] Anh trai của Phương Gia Tuấn, Phương Gia Sinh,

[00:31:38] là đội trưởng đội tuần tra công nhân, cục trưởng.

[00:31:40] Không phải là muốn người sao?

[00:31:42] Cho hắn, cho hắn, cho hắn!

[00:31:43] Ai thèm giữ nó làm gì! Ném ra cho hắn!

[00:31:50] Thả người ngay!

[00:31:58] Gia Tuấn, không sao chứ?

[00:32:14] Tất cả chú ý! Hạ súng!

[00:32:52] Mình thật vô dụng.

[00:32:54] Không những không báo được thù,

[00:32:56] còn làm liên lụy đến mọi người.

[00:33:00] Gia Tuấn, đừng nản chí, vẫn còn cơ hội mà.

[00:33:04] Chuyện cậu một mình xông vào sở cảnh sát,

[00:33:06] cả Quảng Châu đều biết rồi.

[00:33:07] Khắp nơi đều đang bàn tán

[00:33:09] về vị anh hùng thiếu niên dũng cảm phi thường này. Thật đấy!

[00:33:12] Đúng vậy, trong quân đội cũng đã lan truyền rồi.

[00:33:16] Đừng buồn nữa.

[00:33:19] Nào, chúng ta uống rượu.

[00:33:23] Gia Tuấn, tôi cảm ơn cậu đã cứu tôi một mạng.

[00:33:27] Cẩm Khôn, cậu đừng nói vậy.

[00:33:29] Ở sở cảnh sát cậu cũng đã cứu tôi một mạng mà.

[00:33:32] Còn có Thiên Hào,

[00:33:35] cũng là Cẩm Khôn thông báo cho tôi đấy.

[00:33:37] Nếu không thì cậu đã mất mạng rồi.

[00:33:38] Phải cảm ơn Cẩm Khôn mới đúng.

[00:33:41] Tôi hy vọng mấy anh em chúng ta

[00:33:43] sống cùng sống, chết cùng chết.

[00:33:45] Cứu ai cũng như cứu chính mình.

[00:33:47] Sau này chúng ta cùng nhau làm nên việc lớn, được không?

[00:33:50] Được! Cạn ly!

[00:33:58] Giữa anh em công nhân có mâu thuẫn gì không thể hòa giải,

[00:34:01] phải lấy đoàn kết làm trọng.

[00:34:07] À, Gia Tuấn.

[00:34:08] Chủ tịch Ôn, ông tìm tôi?

[00:34:11] Chuyện này cứ như vậy đi, về suy nghĩ kỹ lại.

[00:34:15] Lại đây Gia Tuấn, ngồi, ngồi, ngồi.

[00:34:21] Gia Tuấn, chuyện cậu một mình xông vào sở cảnh sát,

[00:34:24] làm tôi rất chấn động.

[00:34:26] Đúng là nghé con không sợ hổ.

[00:34:30] Tìm cậu đến đây là muốn hỏi cậu một chuyện.

[00:34:33] Đến làm việc bên cạnh tôi, có bằng lòng không?

[00:34:40] Bây giờ chính là thiếu những thanh niên huyết khí phương cương như cậu.

[00:34:44] Bằng lòng hay không bằng lòng?

[00:34:46] Tôi vẫn muốn ở lại đội tuần tra.

[00:34:50] Chàng trai trẻ,

[00:34:52] so với đội tuần tra,

[00:34:53] đây mới là chiến trường quan trọng hơn.

[00:34:59] Gia Tuấn, cậu suy nghĩ kỹ đi.

[00:35:02] Anh trai cậu đã vì cái gì mà đổ máu hy sinh?

[00:35:13] Được, tôi sẽ đến.

[00:35:16] Vậy mới đúng.

[00:35:18] Tôi đã từng nói, tôi không nhìn nhầm cậu.

[00:35:21] Nhưng trước đây tôi đã nhìn nhầm... nhìn nhầm cậu.

[00:35:26] Tôi bắt Bá Vương lại bắt trúng cậu.

[00:35:29] Cậu không còn trách tôi nữa chứ?

[00:35:34] Chính là chuyện đó,

[00:35:36] đã để lại cho tôi ấn tượng sâu sắc về cậu.

[00:35:40] Gia Tuấn à,

[00:35:42] cậu có biết chuyện một mình xông vào sở cảnh sát,

[00:35:44] cậu sai ở đâu không?

[00:35:48] Dạy cho cậu một điều.

[00:35:52] Thời buổi này, muốn làm nên nghiệp lớn,

[00:35:56] trong tay phải có súng.

[00:36:15] Này, sao không có ai vậy?

[00:36:17] Cảnh sát đi đâu hết rồi?

[00:36:20] Nhanh lên, nhanh lên!

[00:36:23] Nhanh lên, ra phía trước đi, nhanh!

[00:36:34] Đội trưởng Lâm, ở đây còn một người sống!

[00:36:50] Làm ăn kiểu gì vậy? Chút chuyện này cũng làm không xong.

[00:37:00] Cậu ở đây, đợi tôi đi xa rồi hãy gọi Đội trưởng Phan.

[00:37:04] Hai người theo tôi.

[00:37:08] Đội trưởng Phan, tìm thấy rồi!

[00:37:16] Còn người sống không?

[00:37:17] Chết hết rồi.

[00:37:22] Đội trưởng Phan, Đội trưởng Phan, tình hình thế nào?

[00:37:27] Chết hết rồi! Bọn khốn này!

[00:37:30] A Vinh, cậu dẫn anh em

[00:37:31] tìm kiếm kỹ xung quanh.

[00:37:33] Tôi đến trạm kiểm soát tiếp nhận phòng bị. Tốt!

[00:37:35] Tiện thể thông báo cho Sở Cảnh sát. Dù sao cũng là người của họ.

[00:37:38] Được. Anh em, đi xem xét xung quanh!

[00:37:42] Đi, qua bên kia xem!

[00:37:54] Đội trưởng Phan, xem kìa, cảnh sát đến rồi. Ồ.

[00:37:58] Xin chào.

[00:38:00] Tôi là đội trưởng đội tuần tra công nhân ở đây, họ Phan.

[00:38:03] Lương Cẩm Khôn.

[00:38:04] Sau này chúng ta phải hợp tác chân thành nhé.

[00:38:06] Ồ, đó là điều nên làm. Chúng ta đều là quân đồng minh mà.

[00:38:10] Dù sao ở đây anh cũng quen, sau này mong được chỉ giáo nhiều.

[00:38:12] À, đừng khách sáo.

[00:38:13] Được rồi, được rồi, để đây đi.

[00:38:18] Chuyện đó là sao vậy?

[00:38:19] Đừng nhắc nữa. Lại chết hai anh em của các anh.

[00:38:25] Đã là vụ thứ ba trong tháng này rồi.

[00:38:29] Anh xem.

[00:38:32] Quá ngông cuồng!

[00:38:37] Anh Lương!

[00:38:41] Lâm Hỉ Vinh, sao lại là cậu?

[00:38:43] Thật không ngờ là cậu.

[00:38:45] Tôi chỉ biết là có một cảnh sát mới được điều đến.

[00:38:47] Tốt nghiệp ba năm, cậu đã làm cảnh sát rồi à?

[00:38:52] Còn bãi công nữa không? Cậu ở trường là người cấp tiến nhất mà.

[00:38:55] Chân sao vậy?

[00:38:58]

[00:39:00] bị súng máy của người Tây bắn.

[00:39:02] Chữa không khỏi, ngắn đi một đoạn.

[00:39:06] Hôm đó tôi cũng ở đó.

[00:39:07] Cậu cũng ở đó?

[00:39:09] Chà, cậu giỏi thật đấy, không bị sao cả.

[00:39:13] Hôm đó, tôi đã bò ra từ đống xác chết.

[00:39:16] Không thể nghĩ lại, bây giờ nghĩ lại lưng vẫn toát mồ hôi lạnh.

[00:39:20] Qua cả rồi. Đại nạn không chết, ắt có phúc về sau.

[00:39:23] Đúng, câu này không sai chút nào.

[00:39:25] Nếu không phải vì chuyện này,

[00:39:26] tôi còn không làm được phó đội trưởng đội tuần tra này đâu.

[00:39:29] Không làm được phó đội trưởng này,

[00:39:30] tôi còn không được điều đến đây đâu.

[00:39:32] Ở đây?

[00:39:33] Ở đây có gì tốt không?

[00:39:36] Không tốt thì cậu đến đây làm gì?

[00:39:39] Người tiền nhiệm của cậu đã than phiền một trận,

[00:39:41] nói là cậu đã dùng thủ đoạn ở chỗ cục trưởng

[00:39:43] mới được điều đến đây.

[00:39:46] Tôi chỉ nói với cục trưởng là tôi sức khỏe không tốt,

[00:39:48] muốn tìm một công việc nhẹ nhàng.

[00:39:50] Ông ấy liền đẩy tôi đến đây.

[00:39:52] Nói đùa à?

[00:39:54] Đùa gì chứ?

[00:39:55] Tôi vừa đến đây đã thấy người chết, được không?

[00:39:59] Tháng này đã chết mấy cảnh sát rồi.

[00:40:02] Rốt cuộc là sao?

[00:40:03] Hiện đang bãi công, phong tỏa khắp nơi, vật tư cực kỳ thiếu thốn.

[00:40:08] Chính là lúc để bọn buôn lậu vớ bẫm.

[00:40:12] Mười phần thì chín phần là do chúng làm.

[00:40:15] Thật à?

[00:40:16] Thật sự là giết người cướp của à?

[00:40:19] Cậu nói không sai.

[00:40:20] Nơi này quả thực rất nguy hiểm.

[00:40:24] Nhưng hiện nay, nơi càng nguy hiểm thì dầu mỡ càng nhiều.

[00:40:30] Ý cậu là sao?

[00:40:33] Xem ra cậu thật sự không hiểu rồi.

[00:40:36] Bây giờ là lúc nào?

[00:40:38] Đây lại là nơi nào?

[00:40:41] Tôi nói cho cậu biết,

[00:40:43] những người bị phong tỏa giống như sống trong một cái hộp.

[00:40:46] Cả hai bên đều sốt ruột.

[00:40:49] Bên này cần lương thực, rau củ.

[00:40:52] Bên kia cần đồ dùng hàng ngày.

[00:40:55] Đây đều là gì?

[00:40:56] Đây đều là những thứ để sống, để tồn tại.

[00:41:01] Bị chúng ta phong tỏa thế này,

[00:41:03] làm cho chúng trở nên quý như vàng, như thuốc phiện.

[00:41:07] Tôi nói cho cậu biết, biết bao nhiêu người vì cái này mà liều mình.

[00:41:12] Còn chúng ta, lại ở ngay trên trạm kiểm soát này.

[00:41:15] Chỉ cần hơi nới lỏng một chút,

[00:41:18] tiền chẳng phải cứ ào ào chảy vào sao? Cậu nói xem?

[00:41:23] Như vậy không tốt lắm.

[00:41:24] Đây rõ ràng là phá hoại cuộc đại bãi công mà.

[00:41:28] Có gì mà không tốt?

[00:41:30] Tiền này cậu không kiếm, người khác vẫn kiếm.

[00:41:34] Nói thật,

[00:41:36] anh em chúng ta cũng chỉ là kiếm miếng cơm ăn thôi.

[00:41:39] Anh Lương, cậu sẽ không chặn đường tài lộc của anh em chứ?

[00:41:46] Trên dưới trạm kiểm soát này đều làm vậy sao?

[00:41:49] Cũng không hẳn.

[00:41:50] Đó là... Đội trưởng Phan của chúng ta.

[00:41:53] Ông ta là một kẻ cố chấp, không có chuyện gì thì đừng chọc vào ông ta.

[00:41:58] Đúng rồi, trong sở cảnh sát của các cậu,

[00:42:00] không phải cũng có những kẻ cố chấp sao?

[00:42:02] Nếu không cũng không đến nỗi ba ngày hai bữa lại có người chết.

[00:42:07] Tóm lại, nơi này dầu mỡ nhiều, rủi ro cũng lớn.

[00:42:13] Anh em chúng ta đang tìm thịt ăn trên đầu mũi dao.

[00:42:17] Muốn kiếm tiền một cách bình an,

[00:42:20] hợp tác là quan trọng nhất.

[00:42:25] Hợp tác?

[00:42:29] Hợp tác thế nào?

[00:42:33] Anh Lương, vậy thì cậu hẳn đã nghe câu này rồi chứ?

[00:42:37] Không phải bạn thì là thù.

[00:42:40] Cũng không hẳn vậy.

[00:42:41] Mọi sự tại nhân mà.

[00:42:43] Anh Lâm cứ yên tâm,

[00:42:44] tôi, Lương mỗ, biết cái gì nên đi, cái gì nên dừng.

[00:42:48] Vậy thế này,

[00:42:50] tôi còn chút lòng thành nhỏ,

[00:42:52] đã để trong két sắt ở văn phòng trạm kiểm soát.

[00:42:55] Chìa khóa thì đã ở trong ngăn kéo của cậu.

[00:42:59] Này, anh Lâm...

[00:43:01] Đừng nói nữa, nói nhiều mất hay.

[00:43:05] Nào, uống rượu, uống rượu.

[00:43:28] Đây là ý gì?

[00:43:30] Không có ý gì.

[00:43:31] Chỉ là chút lòng thành nhỏ của người ra vào trạm kiểm soát thôi.

[00:43:34] Anh em trên trạm kiểm soát ai cũng có.

[00:43:37] Anh Lương, đây lại không phải tiền, anh sẽ không từ chối chứ?

[00:43:53] A Thái, con mang túi đó vào trong đi.

[00:43:59] Kẹo kem hạnh nhân sản xuất tại Luân Đôn.

[00:44:02] Bánh quy hỗn hợp sữa Hà Lan.

[00:44:05] Ở Hồng Kông cũng không ăn được đâu nhỉ.

[00:44:07] Ông xã, ông xã, rượu Brandy hiệu Rìu, ông nếm thử đi.

[00:44:08] đã bị bà vứt ra ngoài ngõ rồi, còn sợ những thứ này à?

[00:44:11] Để tôi xem.

[00:44:12] Cẩm Khôn à, con phất lên rồi.

[00:44:15] Mẹ, xem mẹ kìa.

[00:44:17] Chỉ là những thương nhân qua lại trạm kiểm soát,

[00:44:19] gửi chút quà mọn thôi mà.

[00:44:20] Tôi đã nói gì nào?

[00:44:22] Đây gọi là đại nạn không chết, ắt có phúc về sau.

[00:44:24] Cẩm Khôn, đây đều là hàng ngoại,

[00:44:27] bây giờ quản chế rất nghiêm đấy.

[00:44:29] Không sợ, nhà mình dùng, nhà mình dùng, phải không?

[00:44:32] Chỉ cần không mang ra ngoài cho người ta đỏ mắt, không sợ đâu.

[00:44:35] Sợ là sợ bà đấy, cái gì cũng không dám mang ra đường.

[00:44:38] Cái mặt già mấy chục năm,

[00:44:44] Nếu không phải tôi ra ngoài làm càn,

[00:44:45] con trai chúng ta có thể được cứu không?

[00:44:48] Bây giờ ông lại vui vẻ ở đây.

[00:44:50] Lúc Cẩm Khôn của chúng ta gặp nạn,

[00:44:51] ông đã góp sức gì?

[00:44:52] Rốt cuộc không phải là con trai của mình.

[00:44:55] Muộn rồi, về ngủ thôi.

[00:44:55] Sáng mai còn phải dậy sớm nữa.

[00:45:00] Hai người đừng cãi nhau nữa, Cẩm Khôn cần nghỉ ngơi.

[00:45:09] Thiên Tuệ, Thiên Tuệ.

[00:45:24] Thiên Tuệ, Thiên Tuệ, anh...

[00:45:31] Chuyện gì vậy?

[00:45:34] Ngủ rồi.

[00:45:35] Tặng cho em.

[00:45:37] Cái gì?

[00:45:40] Muộn rồi, mai nói đi.

[00:45:44] Vậy anh treo ở đây nhé.

[00:45:47] Em ngủ trước đi.

[00:45:48] Sáng mai hãy xem, được không?

[00:45:50] Cái gì vậy?

[00:45:53] Ngủ đi, sáng mai hãy xem.

[00:46:38] Có một ngày, tôi bỗng nhiên nghĩ,

[00:46:41] phụ nữ có phải số phận đã định sẵn sẽ giống như tôi không?

[00:46:44] Mãi mãi do dự, chờ đợi.

[00:46:47] Tôi biết, người tôi cần đợi đang ở đây,

[00:46:51] nhưng lại không biết khi nào anh ấy mới xuất hiện trước mặt tôi.

[00:46:55] Còn Cẩm Khôn thì không cần phải đợi.

[00:46:57] Anh ấy luôn xuất hiện vào lúc bạn cần nhất.

[00:47:00] Thậm chí vốn dĩ bạn không cần,

[00:47:02] nhưng một khi anh ấy xuất hiện,

[00:47:04] bạn lại cảm thấy đúng lúc mình cần anh ấy.

[00:47:07] Đó chính là sự khác biệt giữa Gia Tuấn và Cẩm Khôn.

[00:47:11] Em nghĩ điều quan trọng hơn là nó sẽ...

[00:47:16] Là tìm anh phải không?

[00:47:21] Anh đi đi.

[00:47:24] Vậy em sẽ về ngay.

[00:47:25] Được, đi nhanh về nhanh nhé.

[00:47:32] Thiên Tuệ, em tìm anh?

[00:47:35] Em tìm anh hai.

[00:47:36] Thiên Hào à? Anh ấy đang huấn luyện đội vận tải công nhân,

[00:47:38] không ở đây.

[00:47:39] Nếu em có chuyện gì,

[00:47:40] anh có thể tìm cách báo cho anh ấy.

[00:47:42] Nhưng anh nghe nói gần đây anh ấy huấn luyện khá căng thẳng,

[00:47:45] không chắc có thể ra ngoài được.

[00:47:46] Anh là đồ ngốc à?

[00:47:48] Em là đến tìm anh, thế mà cũng không nhìn ra.

[00:47:52] Tìm anh à? Có chuyện gì sao?

[00:47:55] Không có chuyện gì.

[00:47:56] Thiên Tuệ, đừng đùa nữa.

[00:47:58] Có chuyện gì thì em nói đi.

[00:48:03] Trường phát học bổng học kỳ tới,

[00:48:05] em đã đăng ký rồi.

[00:48:06] Nếu được, em sẽ đưa học phí của em cho anh.

[00:48:11] Thiên Tuệ, anh bây giờ khá bận,

[00:48:13] hay là chúng ta về nhà rồi nói chuyện nhé?

[00:48:15] Về nhà nói chuyện gì chứ?

[00:48:17] Em chỉ đến để báo cho anh,

[00:48:18] để anh chuẩn bị thôi.

[00:48:22] Nói thật,

[00:48:24] anh không muốn về trường nữa.

[00:48:26] Tại sao?

[00:48:30] Này, anh có ý gì vậy?

[00:48:31] Thôi được rồi Thiên Tuệ, anh còn có việc, em về trước đi.

[00:48:33] Anh dám đi!

[00:49:11] Gì vậy?

[00:49:12] Cái này... treo ở đây nhé. Ngủ đi.

[00:50:05] Gần đây,

[00:50:06] em có gặp Cẩm Khôn không?

[00:50:08] Sao vậy ạ?

[00:50:11] Chị đang hỏi,

[00:50:13] gần đây mối quan hệ của em và cậu ấy thế nào?

[00:50:16] Chị dâu, sao chị lại hỏi vậy?

[00:50:20] Chị biết mỗi lần Cẩm Khôn từ Bảo An về,

[00:50:23] đều mang quà cho em.

[00:50:27] Nếu...

[00:50:29] mối quan hệ của hai đứa tốt,

[00:50:33] thì chị mới nói.

[00:50:34] Nếu hai đứa đã là kẻ thù,

[00:50:37] thì chị sẽ không nhắc đến nữa.

[00:50:41] Cũng không phải là kẻ thù.

[00:50:43] Thật ra là anh cả vẫn không thể buông bỏ.

[00:50:46] Là anh cả đã trách nhầm Cẩm Khôn.

[00:50:49] Chị dâu, rốt cuộc là chuyện gì vậy?

[00:50:59] Chị nghĩ tới nghĩ lui,

[00:51:01] cũng chỉ có thể tìm em.

[00:51:03] Em biết tiền của gia đình và tiền của anh trai em,

[00:51:06] chị không thể nào chi phối được.

[00:51:09] Chị muốn nhờ em giúp chị vay Cẩm Khôn một ít tiền.

[00:51:16] Vay tiền?

[00:51:19] Chị nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có thể tìm Cẩm Khôn.

[00:51:23] Chị dâu, chị thiếu tiền dùng sao?

[00:51:27] Ừm.

[00:51:30] Thật ra không phải là chị...

[00:51:56] Chúng tôi cùng làm việc trên thuyền Phúc Âm.

[00:51:59] Những đứa trẻ này sắp không sống nổi nữa rồi.

[00:52:04] Chúng đều là trẻ mồ côi.

[00:52:09] Chị không biết làm sao mới có thể giúp chúng.

[00:52:13] Em biết,

[00:52:14] gia đình không thích chị làm việc trên thuyền Phúc Âm.

[00:52:18] Cho nên chị mới nghĩ đến em và Cẩm Khôn.

[00:52:21] Em...

[00:52:24] Cẩm Khôn...

[00:52:26] Gần đây hình như có khá nhiều tiền.

[00:52:29] Nhưng em và anh ấy...

[00:52:44] Chị Gia Nghi, ma sơ.

[00:52:46] Cảm ơn cô đã đến thăm những đứa trẻ này.

[00:52:49] Những thứ này cứ mang đi cầm trước.

[00:52:51] Có thể cầm cự được một thời gian.

[00:52:53] Tôi sẽ tìm cách.

[00:52:54] Vậy tôi xin nhận.

[00:52:56] À, tôi ở đây còn có ít tiền lẻ, cô cầm lấy đi.

[00:53:03] Đây...

[00:53:04] Ma sơ, cô nhận đi ạ.

[00:53:06] Là tôi nhờ cô ấy giúp đỡ.

[00:53:10] Chúa sẽ phù hộ cho các cô.

[00:53:26] Chị Gia Nghi, em sẽ tìm cách.

[00:53:29] Cảm ơn em.

[00:54:08] Thiên Tuệ, chị có chuyện muốn hỏi em.

[00:54:11] Em đã hỏi Cẩm Khôn chưa?

[00:54:14] À... vẫn chưa có cơ hội. Anh ấy cứ ở Bảo An.

[00:54:19] Là không tiện hỏi,

[00:54:21] hay là Cẩm Khôn không đồng ý?

[00:54:27] Nhà trẻ sơ sinh không cầm cự được mấy ngày nữa.

[00:54:32] Chị vẫn nên nghĩ cách khác thôi.

[00:54:35] Chị dâu, chị đừng vội.

[00:54:38] Em nghĩ Cẩm Khôn anh ấy sẽ đồng ý.

[00:54:44] Báo cáo thám trưởng, có người tìm ngài.

[00:54:45] Ai? Cẩm Khôn!

[00:54:48] Thiên Tuệ, sao em lại đến đây?

[00:54:52] Em tình cờ đi ngang qua,

[00:54:54] ghé vào thăm anh.

[00:54:55] Xuống dưới này không an toàn lắm đâu.

[00:55:00] Em định đi đâu, anh có thể cho người đưa em đi.

[00:55:02] Không đi đâu cả, chỉ là...

[00:55:04] đến cảm ơn món quà của anh.

[00:55:10] Xa như vậy mà em cũng cố ý chạy đến à?

[00:55:16] Này, hôm nào anh về Quảng Châu?

[00:55:19] Khó nói lắm. Dù sao bên này việc không nhiều,

[00:55:22] tôi sẽ về một chuyến.

[00:55:25] Anh phát tài rồi à?

[00:55:31] Em gặp chuyện không vui à?

[00:55:35] Vậy là anh thật sự phát tài rồi.

[00:55:38] Thiên Tuệ, em không giống em lắm.

[00:55:40] Những chuyện này em chưa bao giờ hỏi.

[00:55:42] Em chưa từng hỏi sao?

[00:55:45] Em có việc tìm anh.

[00:55:47] Nói đi, rốt cuộc là chuyện gì?

[00:55:51] Cẩm Khôn...

[00:55:53] có thể cho em vay một khoản tiền không?

[00:55:58] Vay tiền?

[00:56:00] À, không, không có.

[00:56:01] Coi như em chưa hỏi. Coi như em chưa hỏi.

[00:56:02] Thiên Tuệ, anh nghe thấy cả rồi.

[00:56:05] Tìm anh vay tiền, vay bao nhiêu? Cho ai dùng?

[00:56:08] Không phải em dùng.

[00:56:09] Vậy cần bao nhiêu tiền?

[00:56:11] Báo cáo thám trưởng,

[00:56:12] có người qua trạm, Đội trưởng Lâm gọi ngài qua xem.

[00:56:14] Anh có việc, em đi trước đây.

[00:56:15] Thiên Tuệ! Thiên Tuệ!

[00:56:17] Cậu không thấy tôi có khách à?

[00:56:49] Xuống ngay!

[00:57:03] Muộn thế này, mới về à?

[00:57:05] Chuyện vay tiền ban ngày,

[00:57:06] là sao vậy?

[00:57:08] Không phải tôi muốn vay.

[00:57:11] Vậy là ai?

[00:57:13] Trẻ em ở nhà trẻ sơ sinh sắp không có cơm ăn rồi.

[00:57:16] Chị Gia Nghi hỏi tôi,

[00:57:17] có thể hỏi anh vay ít tiền không.

[00:57:19] Ồ.

[00:57:21] Tôi đã nói với ma sơ rồi,

[00:57:23] nói là anh đã đồng ý quyên góp.

[00:57:26] Tại sao cô không nói trước với tôi một tiếng?

[00:57:28] Cô làm vậy, tôi rất khó xử.

[00:57:30] Những đứa trẻ đó rất đáng thương.

[00:57:32] Chúng sắp không có cơm ăn rồi.

[00:57:34] Tôi không phải không giúp chúng,

[00:57:35] tôi chỉ cảm thấy cô nên nói trước với tôi một tiếng.

[00:57:38] Lúc trước anh cũng có đến tìm tôi đâu.

[00:57:41] Cô có thể tìm tôi mà.

[00:57:42] Sao lại phải là tôi đi tìm cô?

[00:57:44] Cô tìm tôi vay tiền mà.

[00:57:47] Vậy bây giờ anh vay hay không vay?

[00:57:50] Cô bây giờ đang tìm tôi vay tiền sao?

[00:57:53] Cảm giác như tôi đang vay tiền của cô.

[00:57:56] Coi như tôi cầu xin anh, được chưa?

[00:57:59] Tôi không có ý đó, Thiên Tuệ.

[00:58:01] Thật ra...

[00:58:02] Thôi, thôi, anh không chịu vay thì thôi.

[00:58:05] Thiên Tuệ!

[00:58:10] Được rồi, để tôi đi nghĩ cách, được không?

[00:58:14] Thật à? Anh đồng ý rồi?

[00:58:16] Ồ, cảm ơn!

[00:59:29] Chúng thật đáng yêu.

[00:59:30] Cảm ơn thám trưởng Lương.

[00:59:31] Cảm ơn cô Tạ đã quyên góp nhiệt tình.

[00:59:34] Nhờ có sự quyên góp của các vị,

[00:59:35] những đứa trẻ này mấy ngày nay,

[00:59:37] lần đầu tiên được ăn no.

[00:59:41] Cô yên tâm, những đứa trẻ này được ăn no,

[00:59:43] tôi rất vui, làm gì cũng được.

[00:59:46] Tôi sẽ định kỳ gửi tiền quyên góp cho các cô.

[00:59:48] Cảm ơn.

[00:59:57] Cảm ơn Cẩm Khôn.

[01:00:02] Là như vậy à?

[01:00:12] Cẩm Khôn, anh lấy đâu ra nhiều tiền vậy?

[01:00:15] Chuyện này em đừng quan tâm.

[01:00:16] Không được, anh phải nói cho em biết.

[01:00:20] Thật ra vẫn còn rất nhiều người

[01:00:21] sẵn lòng giúp đỡ những đứa trẻ đáng thương này.

[01:00:23] Chỗ này một ít, chỗ kia một ít, cũng gần đủ.

[01:00:26] Anh sẽ đi xin tiền người khác sao?

[01:00:29] Chỉ cần anh chịu mở miệng, có gì khó đâu.

[01:00:34] Dù thế nào, em vẫn phải cảm ơn anh.

[01:00:39] Em cảm ơn anh thế nào?

[01:00:40] Em...

[01:00:44] Gia Tuấn!

[01:00:45] Cẩm Khôn.

[01:00:47] Hai người nói chuyện đi.

[01:00:50] Về rồi.

[01:00:52] À, về rồi. Chà.

[01:01:12] Chà, anh Lương.

[01:01:18] Anh Lương, anh làm vậy là đúng rồi.

[01:01:25] Anh em chúng ta cùng nhau phát tài,

[01:01:28] chắc chắn sẽ không gì cản nổi.

[01:01:31] Số tiền này, coi như là tôi vay của anh.

[01:01:32] Vài ngày nữa tôi sẽ trả lại cho anh.

[01:01:34] Hiểu, hiểu.

[01:01:38] Tôi cũng là vay để tiêu thôi. À đúng rồi, anh Lương,

[01:01:42] cho dù tôi, Lâm mỗ, có vay được một đồng bạc,

[01:01:45] cũng sẽ cắn một nửa cho anh.

[01:01:56] Đúng rồi,

[01:01:58] vừa nghe nói có trạm kiểm soát thả hàng lậu bị phát hiện.

[01:02:01] Chẳng phải là lúc thích hợp để dừng tay sao?

[01:02:03] Dù sao anh cũng đã kiếm đủ rồi.

[01:02:06] Đủ?

[01:02:08] Bao nhiêu là đủ?

[01:02:13] Anh có ý gì?

[01:02:14] Tôi lại muốn nghe ý kiến của anh Lương đây.

[01:02:17] Tôi không có ý kiến gì.

[01:02:22] Được, vậy thì nghe tôi.

[01:02:26] Có hai con đường.

[01:02:30] Một là đi đường an toàn.

[01:02:32] Một là đi đường mạo hiểm.

[01:02:34] Hoặc là chúng ta tạm thời ủng hộ phong tỏa,

[01:02:37] đợi rủi ro qua đi rồi tính tiếp. Hoặc là...

[01:02:39] Tôi khuyên anh nên đi đường an toàn thì hơn.

[01:02:42] Đừng tham lam mà không nuốt trôi.

[01:02:48] Tôi đã sớm nghĩ ra anh sẽ nói như vậy.

[01:02:51] Tục ngữ nói hay,

[01:02:53] đầu trâu có lớn,

[01:02:54] cũng có nồi để nấu đầu trâu.

[01:02:56] Tham lam không nhất thiết là không nuốt trôi,

[01:02:59] quan trọng là anh nhai thế nào.

[01:03:04] Suy nghĩ của tôi,

[01:03:07] là tăng thêm một ít phí qua đường.

[01:03:10] Dù sao cửa khẩu cũng chỉ có một đường này.

[01:03:13] Tôi coi như là dỡ bỏ phong tỏa sớm.

[01:03:19] Lỡ như có chuyện gì xảy ra,

[01:03:21] anh phải nghĩ kỹ làm sao để gánh vác.

[01:03:25] Tôi một phó đội trưởng gánh vác được cái gì chứ?

[01:03:30] Chẳng phải còn có anh, thám trưởng Lương, sao?

[01:03:34] Đừng quên,

[01:03:35] chúng ta là châu chấu trên cùng một sợi dây.

[01:03:38] Tôi mà bị chiên dầu,

[01:03:40] anh sẽ không bị văng một giọt nào sao?

[01:04:21] Ối chà, cảnh sát Lương, khách quý, khách quý.

[01:04:24] Cục trưởng đang đợi trên lầu.

[01:04:26] Ồ, mời lên.

[01:04:31] Cảnh sát Lương, nhanh, nhanh, nhanh.

[01:04:33] Cục trưởng.

[01:04:36] Cái này...

[01:04:41] Làm tốt lắm.

[01:04:43] Lại đây, đưa tôi về nhà.

[01:04:45] Cục trưởng, vậy tôi về trước đây.

[01:04:46] Đừng, đừng, đừng. Cùng chơi đi.

[01:04:56] Nào, nào, nào, tôi giới thiệu cho các vị trước.

[01:04:58] Đây là cảnh sát Lương Cẩm Khôn,

[01:05:00] thuộc hạ đắc lực của tôi.

[01:05:02] Mấy vị này đều là trưởng quan của khu cảnh sát Quảng thuộc,

[01:05:05] là cấp trên của sếp của cậu đây.

[01:05:09] Lão Phó à, sao ông cứ chọn lúc này để chào chúng tôi vậy?

[01:05:13] Nể mặt quá.

[01:05:15] Chưa đợi ông cởi quần ra rồi mới chào đâu.

[01:05:21] Cậu nữa, nhanh lên, nhanh lên.

[01:05:49] Ù! Tự mạc, hòa rồi!

[01:05:59] Móc tiền, móc tiền!

[01:06:27] A Đào đến rồi.

[01:06:29] Đến thăm các anh chứ.

[01:06:49] Này, các anh chơi vui quá,

[01:06:53] vị cảnh quan này sao lại một mình ở đây?

[01:06:55] Cô đơn thế này?

[01:06:58] Anh nhìn tôi như vậy làm gì?

[01:07:02] Muốn nhìn à? Thì nhìn cho kỹ đi.

[01:07:14] Anh nhảy đẹp thật đấy.

[01:07:15] Đương nhiên.

[01:07:16] Mặt trời ở Quảng Đông của các anh, vừa ló ra là đã đốt người.

[01:07:20] Suốt đêm ở bên cảnh sát Lương, bây giờ vẫn không nỡ.

[01:07:22] Phạt các anh không đủ ga lăng.

[01:07:24] Cảnh sát Lương, đưa em về nhà được không?

[01:07:27] Thuộc hạ của ông quả là đắc lực.

[01:07:29] Thế này không phục thì tranh đi.

[01:07:33] Cẩm Khôn, tôi đi trước đây.

[01:07:35] Lão Kim à, chúng ta hẹn ngày khác nhé.

[01:07:37] Tạm biệt.

[01:07:39] Cảnh sát Lương, tôi đi lấy chút đồ, đi rồi về ngay.

[01:07:43] Nhất định phải đợi tôi nhé.

[01:08:14] Chú Xán à, chúng cháu về nhà nhé.

[01:08:16] Được.

[01:08:48] Cảnh sát Lương không cần đi làm sao?

[01:08:50] Cô ở đâu?

[01:08:52] Tôi cũng không nói rõ được.

[01:08:54] Dù sao chú Xán cũng sẽ đưa tôi về.

[01:08:55] Ồ, người nhà cô cũng ở bên này à?

[01:08:58] Biết là anh sẽ hỏi.

[01:09:00] Từ lầu xanh ở Thượng Hải ra.

[01:09:02] Đến Quảng Châu chẳng qua là làm ăn,

[01:09:04] làm gì có chuyện an cư ở đây.

[01:09:06] Vậy cô không ở trong biệt thự vừa rồi sao?

[01:09:10] Thuê nhà ở riêng, cho thanh tịnh.

[01:09:14] Nghĩa là ngày nào cô cũng đến biệt thự Đông Sơn à?

[01:09:16] Cũng gần như vậy.

[01:09:18] Anh ngày nào cũng phải đi làm,

[01:09:19] tôi ngày nào cũng phải giết thời gian chứ.

[01:09:25]

[01:09:28] Nhớ rồi thì thường xuyên đến ủng hộ việc làm ăn của tôi nhé.

[01:09:44] Chú Xán à, phiền chú đưa thám trưởng Lương về.

[01:09:47] Chiều nay ở Đông Sơn có tiệc, chú đến đón tôi.

[01:09:49] Được thôi.

[01:09:50] Thám trưởng Lương, đây là nhà tôi.

[01:09:52] Nếu anh không muốn đến biệt thự,

[01:09:54] có thể đến đây tìm tôi.

[01:10:05] Giống quá.

[01:10:13] Tôi không thể nói rõ mình đang trốn tránh điều gì.

[01:10:16] Tôi chỉ biết những món quà của Cẩm Khôn,

[01:10:18] khiến tôi ngày càng không thể chịu đựng nổi,

[01:10:20] khiến tôi sắp đến bờ vực sụp đổ.

[01:10:23] Mỗi khi như vậy, tôi lại cố gắng nghĩ về Gia Tuấn.

[01:10:27] Nhưng thay vì nói tôi còn yêu Gia Tuấn,

[01:10:29] thì đúng hơn là Gia Tuấn đã trở thành

[01:10:31] cọng rơm cứu mạng khi tôi vật lộn trong vòng xoáy.

[01:10:36] Cẩm Khôn, tìm tôi?

[01:10:42] Anh làm gì vậy?

[01:10:44] Mấy sổ sách này tôi xem không hiểu,

[01:10:47] anh giải thích rõ cho tôi một chút.

[01:10:50] Có gì mà giải thích?

[01:10:52] Chẳng phải là mỗi lô hàng tôi thu thêm một chút sao.

[01:10:54] Anh thu thêm gấp đôi.

[01:10:57] Anh tưởng những người buôn lậu muốn qua trạm của anh,

[01:11:00] thì sẽ chịu đưa cho anh nhiều tiền như vậy sao?

[01:11:04] Đội trưởng Phan đã bắt đầu nghi ngờ tôi rồi.

[01:11:06] Bộ Duy trì Bãi công đang điều tra chuyện này.

[01:11:09] Những ngày có súng,

[01:11:10] cũng không còn bao lâu nữa.

[01:11:12] Thu thêm được chút nào hay chút đó.

[01:11:13] Bãi công vừa kết thúc,

[01:11:14] chúng ta phải dừng tay thôi.

[01:11:16] Anh kiếm tiền cũng không thể tuyệt đường tài lộc của người ta.

[01:11:20] Tiền kiếm được từ buôn lậu không bằng tiền qua trạm.

[01:11:25] Ai còn muốn đưa tiền cho anh nữa?

[01:11:28] Muốn mình sống tốt,

[01:11:30] cũng phải để lại cho người ta chút đường lui.

[01:11:33] Tôi quan tâm được nhiều thế sao?

[01:11:36] Hơn nữa,

[01:11:38] anh cũng không phải không biết,

[01:11:39] bây giờ Bộ Duy trì Bãi công nắm giữ mọi thứ.

[01:11:42] Họ không chỉ điều tra đội tuần tra,

[01:11:45] một khi biết con đường này là do anh mở,

[01:11:49] anh chạy được không?

[01:11:54] Chân của tôi tốt hơn của anh,

[01:11:56] đương nhiên là chạy nhanh hơn anh rồi.

[01:11:58] Hơn nữa, tại sao tôi phải chạy chứ?

[01:12:03] Ý gì đây?

[01:12:06] Tôi là người sống mà,

[01:12:08] có miệng để tự biện hộ cho mình chứ.

[01:12:10] Tôi chỉ lo sau khi anh ăn quá nhiều,

[01:12:13] cẩn thận không mở miệng được.

[01:12:19] Tôi hiểu rồi.

[01:12:21] Anh Lương, đây đều là vì tốt cho anh em.

[01:12:24] Thế này, tôi sẽ thông báo cho anh em bên dưới,

[01:12:27] chú ý một chút là được.

[01:12:31] Tôi đã nói mà,

[01:12:34] anh quả là người thông minh.

[01:12:49] Cục trưởng, ông tìm tôi?

[01:12:51] Đúng vậy.

[01:12:54] Trạm kiểm soát ở Bảo An gần đây ồn ào dữ dội.

[01:12:57] Bộ Duy trì Bãi công đã bắt đầu điều tra chuyện này.

[01:13:02] Tôi bên này giúp cậu che chắn,

[01:13:04] e là cũng không che chắn được mấy ngày.

[01:13:06] Cậu phải mau chóng cho tôi một người,

[01:13:08] tôi mới có thể đối phó được.

[01:13:11] Tôi thấy cứ giải quyết trong sở cảnh sát là xong.

[01:13:14] Giao xác cho Bộ Duy trì Bãi công,

[01:13:17] cũng không算是敷衍他们吧.

[01:13:20] Cậu nói xem?

[01:13:22] Tôi nhớ cục trưởng từng dạy tôi,

[01:13:24] người có thể tự biện hộ cho mình,

[01:13:25] chỉ có thể là người sống, không thể là người chết.

[01:13:29] Tôi dạy cậu?

[01:13:30]

[01:13:33] đã ồn ào một phen rồi.

[01:13:35] Nếu lại chết thêm một người,

[01:13:36] sẽ càng phiền phức hơn.

[01:13:39] Đúng vậy, động một chút là vây sở cảnh sát,

[01:13:42] động một chút là vây sở cảnh sát,

[01:13:43] ông nói xem đây là thời buổi gì?

[01:13:45] Thôi, cậu tự xem mà làm.

[01:13:47] Nhưng phải nhanh lên.

[01:13:49] Vậy tôi sẽ làm theo ý cục trưởng.

[01:13:54] Làm theo ý tôi?

[01:14:32] Còn không đi, đợi chết à?

[01:14:40] Cậu sẽ chết trên mấy chồng tiền này.

[01:14:46] Còn không chạy à?

[01:14:55] Hắn chạy rồi! Bắt lấy hắn!

[01:15:23] Các người muốn làm gì?

[01:15:25] Tôi là người của đội tuần tra công nhân!

[01:15:27] Thấy không?

[01:15:40] Chân cậu không tốt,

[01:15:41] sao còn phải chạy?

[01:15:43] Anh Lương, tôi sai rồi, anh tha cho tôi đi!

[01:15:48] Cậu sai ở đâu?

[01:15:50] Tôi tham lam!

[01:15:51] Tôi nhận tiền của người ta!

[01:15:53] Tôi giết người vô tội!

[01:15:54] Tôi không màng đến anh em!

[01:15:55] Anh Lương, anh cho tôi một cơ hội,

[01:15:58] tôi nhất định sẽ làm tốt.

[01:16:00] Tôi đã sớm nói với cậu rồi,

[01:16:03] để cho người khác một con đường sống,

[01:16:05] cũng chính là để cho mình một con đường sống.

[01:16:08] Anh Lương, cứu tôi, cứu tôi!

[01:16:14] Tôi cứu cậu thế nào?

[01:16:17] Anh thả tôi ra! Anh thả tôi ra!

[01:16:19] Tôi sẽ lập tức biến mất không dấu vết!

[01:16:22] Anh Lương, xem như vì tình nghĩa bao nhiêu năm của chúng ta,

[01:16:25] anh thả tôi ra được không?

[01:16:30] Anh Lương!

[01:16:34] Cảm ơn, cảm ơn...

[01:17:24] Vốn dĩ cậu có thể tự cứu mình,

[01:17:27] nhưng cậu lại không muốn.

[01:17:31] Cũng tốt.

[01:17:34] Tất cả những gì cậu có được trên thế giới này,

[01:17:38] cũng coi như đã trả lại rồi.

[01:18:54] Gia Sinh, anh ở đâu?

[01:19:04] Anh ở đâu?

[01:20:25] Anh Gia Sinh, anh đi thanh thản.

[01:20:29] Chú Đức và mọi người em sẽ chăm sóc.

[01:20:31] Thật đấy.

[01:21:18] Sao thế này?

[01:21:19] Mặt đầy bụi.

[01:21:25] Hôm nay anh không đến biệt thự Đông Sơn.

[01:21:27] Thật trùng hợp. Nếu không,

[01:21:30] chẳng phải anh đã đến nhà mà không có ai sao.

[01:21:34] Ngoan ngoãn thế này là lần đầu tiên đấy.

[01:21:40] Làm gì?

[01:21:42] Làm gì? Anh đến đây làm gì?

[01:21:49] Tôi muốn tìm người nói chuyện.

[01:21:51] Tìm tôi nói chuyện?

[01:21:54] Xem ra thám trưởng Lương thật sự cô đơn rồi.

[01:21:58] Sao, thám trưởng không có gia đình,

[01:22:01] cũng không có người để nói chuyện sao?

[01:22:06] Xem ra là có, đúng không?

[01:22:11] Được, vậy anh nói đi.

[01:22:14] Tôi đây là người lắng nghe tốt nhất.

[01:22:17] Nói đi.

[01:22:26] Tôi đã giết người.

[01:22:30] Thám trưởng Lương là cảnh sát mà,

[01:22:32] trừ bạo an dân là điều nên làm.

[01:22:36] Tôi đã trơ mắt nhìn hắn chết trên tay tôi.

[01:22:39] Thật sao?

[01:22:43] Số tiền này là chúng tôi cùng nhau kiếm được.

[01:22:47] Nhưng bây giờ chỉ còn một mình anh tiêu thôi.

[01:22:52] Không phải tôi muốn giết hắn,

[01:22:54] là hắn tự tìm cái chết.

[01:22:59] Là hắn đáng chết.

[01:23:05] Cô không hỏi xem,

[01:23:07] tôi đã giết ai sao?

[01:23:09] Không có hứng thú. Dù sao cũng là người xấu.

[01:23:12] Cô không hỏi xem tại sao tôi lại giết hắn?

[01:23:15] Người xấu chết đi, chúng ta, những người tốt mới sống được chứ.

[01:23:29] Đúng vậy, đạo lý đơn giản như thế,

[01:23:33] tại sao trước đây lại không nghĩ ra nhỉ?

[01:23:36] Đó là vì thám trưởng Lương lòng dạ quá mềm yếu.

[01:23:45] Anh xem, người thì đến rồi,

[01:23:47] hồn lại không ở đây, phải không?

[01:23:52] Xem tôi nói nhiều làm gì,

[01:23:54] hôm nay đáng lẽ là anh nói, tôi nghe.

[01:23:57] Thôi, anh đợi một lát,

[01:23:59] tôi đi pha cho anh ấm trà.

[01:25:36] Tạo phụ đề Tiếng Việt cho toàn bộ file sau


 0 Commenti sort   Ordina per


Avanti il prossimo