Tiếp theo

(AI-sub) Sóng gió Tây Quan vietsub tập 33+34 - Trần Khôn, Tôn Lệ

0 Lượt xem· 08/03/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
Người theo dõi
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Giữa lòng Tây Quan hoa lệ những năm 1920, tình yêu và tình bạn của một nhóm thanh niên ưu tú bị đặt vào thử thách khốc liệt nhất. <br>Với sự tham gia của cặp đôi vàng Trần Khôn và Tôn Lệ, &quot;Sóng gió Tây Quan&quot; sẽ cuốn bạn vào vòng xoáy của những mối tình nồng cháy, những nghĩa tình huynh đệ sâu nặng và cả những lựa chọn sinh tử trước vận mệnh của đất nước. Liệu họ sẽ chọn tình yêu hay lý tưởng?

Xem nhiều hơn

[00:00:10] Thiên Tuệ, Thiên Tuệ.

[00:00:29] Cứ nhìn mãi cảnh này, không thấy chán sao?

[00:00:32] Phải đó, chán từ lâu rồi.

[00:00:37] Gia Tuấn vẫn chưa có thư.

[00:00:43] Thiên Hào cũng không có thư.

[00:00:47] Bắc Phạt thắng lợi rồi.

[00:00:48] Trung Quốc sẽ ra sao nhỉ?

[00:00:59] Thiên Tuệ.

[00:01:00] Sau khi tốt nghiệp em có dự định gì chưa?

[00:01:03] Em không muốn đi du học.

[00:01:05] Một mình cô đơn lắm.

[00:01:07] Em muốn...

[00:01:08] Em muốn gì?

[00:01:11] Em muốn có thể tự nuôi sống bản thân.

[00:01:13] Cống hiến một phần sức lực nhỏ bé cho xã hội.

[00:01:18] Thiên Tuệ, bây giờ có một cơ hội như vậy đây.

[00:01:22] Sở Thực Nghiệp có một vị trí thư ký còn trống.

[00:01:25] Nếu em muốn,

[00:01:26] có thể thử làm một thời gian.

[00:01:28] Coi như là thực tập.

[00:01:30] Nếu em đồng ý,

[00:01:31] sau khi tốt nghiệp cũng có thể ở lại làm.

[00:01:33] Không biết em có hứng thú không?

[00:01:35] Thư ký của Sở Thực Nghiệp.

[00:01:40] Được ạ, em nghĩ em có thể đảm nhận được.

[00:01:44] Vậy quyết định thế nhé.

[00:01:46] Khi nào bắt đầu?

[00:01:51] Thiên Tuệ, ra ngoài làm việc,

[00:01:53] không giống như ở nhà,

[00:01:55] càng không giống như ở trường.

[00:01:56] Không được quá tùy hứng.

[00:01:58] Việc gì cũng phải tự mình cẩn thận.

[00:02:01] Anh cả, anh sao vậy?

[00:02:02] Em có phải đi Bắc Phạt đâu.

[00:02:04] Đúng, đúng.

[00:02:27] Aiya, vị này chính là người đã quyên góp cho sự nghiệp Bắc Phạt,

[00:02:31] Khổng Điền Quân lão tiên sinh, một trăm ngàn đồng bạc trắng đó.

[00:02:34] Mời, mời, hoan nghênh, hoan nghênh. Mời vào trong.

[00:02:39] Thiên Tuệ, sao em lại ở đây?

[00:02:42] Mặc kệ em.

[00:02:45] Em bây giờ làm thư ký ở Sở Thực Nghiệp.

[00:02:47] Ông ấy là cấp trên của em.

[00:02:52] Em làm thư ký cho ông ta à?

[00:02:55] Coi như là thực tập thôi.

[00:02:57] Dù sao cũng phải ra ngoài làm việc.

[00:02:59] Em không muốn sau khi tốt nghiệp lại giống như chị dâu cả đâu.

[00:03:03] Em không đến trường nữa à?

[00:03:05] Này, hỏi nhiều thế làm gì? Thẩm vấn phạm nhân à?

[00:03:08] Tạ tiểu thư, tôi quên mất một việc.

[00:03:12] Vừa rồi Hứa thính trưởng của Sở Giáo Dục có gọi điện,

[00:03:14] bảo chúng ta tham gia buổi tiệc tối mai,

[00:03:16] buổi tiệc từ thiện quyên góp, cô chuẩn bị một chút.

[00:03:19] Vâng, được.

[00:03:22] Sao vậy, Lương phó cục trưởng?

[00:03:23] Không vào trong ngồi một lát sao?

[00:03:24] Đưa Khổng tiên sinh đến nơi rồi, tôi xin cáo từ.

[00:03:28] À đúng rồi, Ôn tiên sinh,

[00:03:32] cô ấy là một báu vật đó.

[00:03:34] Phải chăm sóc cho cô ấy cẩn thận, đừng để xảy ra sai sót gì.

[00:04:07] Tạ tiểu thư.

[00:04:09] Tạ tiểu thư, lên xe tôi đi.

[00:04:11] Tôi đưa cô về.

[00:04:13] Không cần đâu.

[00:04:13] Tôi về cùng anh cả.

[00:04:19] Này, đừng quên ngày mai đến Sở Giáo Dục,

[00:04:22] tìm hiểu tình hình.

[00:04:23] Biết rồi, tạm biệt.

[00:04:26] Ôn chuyên viên, hôm khác gặp.

[00:05:03] Anh.

[00:05:04] Anh Thiên Hựu.

[00:05:06] Vào đi.

[00:05:29] Giới thương gia Quảng Châu đều thấy tôi ủng hộ Bắc Phạt.

[00:05:33] Tôi nghĩ tôi không cần phải đến những hoạt động quyên góp này,

[00:05:35] để gây chú ý nữa.

[00:05:37] Tạ hội trưởng, lần này tôi đến không phải vì tiền.

[00:05:41] Nói thế này đi, chuyến đi này của tôi hoàn toàn là vì việc riêng.

[00:05:44] Ồ, vậy mà anh cứ một hai gọi là hội trưởng.

[00:05:49] Anh Thiên Hựu, bây giờ anh được coi là gia trưởng của nhà họ Tạ.

[00:05:54] Nếu anh đồng ý,

[00:05:56] xin hãy cho phép tôi và Thiên Tuệ có thể qua lại sâu hơn.

[00:05:59] Hiện tại thời cuộc rối ren,

[00:06:01] chưa phải lúc để bàn chuyện này.

[00:06:04] Hơn nữa, Thiên Tuệ từ nhỏ đã được nuông chiều, chưa hiểu sự đời.

[00:06:07] Con bé còn chưa hiểu giá trị của mình.

[00:06:09] Cho nên bây giờ nói những chuyện này còn quá sớm.

[00:06:12] Ý của anh là,

[00:06:14] tôi không xứng với Thiên Tuệ, đúng không?

[00:06:19] Tôi đã nói, bây giờ nói những chuyện này còn quá sớm.

[00:06:22] Hay là giá trị lợi ích của Ôn Đình Quang,

[00:06:25] lớn hơn tôi, đúng không?

[00:06:28] Đúng không?

[00:06:29] Phải thì sao?

[00:06:31] Hình như tôi nghe nói anh và Thiên Tuệ,

[00:06:33] bây giờ quan hệ cũng không tốt lắm nhỉ?

[00:06:35] Chuyện này không phiền anh lo.

[00:06:37] Chuyện giữa chúng tôi, chúng tôi có thể tự giải quyết.

[00:06:41] Vậy thì tốt. Còn chuyện gì khác không?

[00:06:45] Tất nhiên.

[00:06:46] Nói.

[00:06:48] Tôi muốn bàn với hội trưởng về quân nhu của Bắc Phạt.

[00:06:52] Tôi từ đầu đến cuối đều ủng hộ Bắc Phạt.

[00:06:54] Chuyện này người đời ai cũng thấy.

[00:06:57] Tôi nghĩ dù tôi không đến,

[00:06:58] ủng hộ những buổi quyên góp mang tính ép buộc của các anh,

[00:07:01] chắc cũng không ai dám đứng ra lên án tôi đâu nhỉ?

[00:07:03] Tất nhiên là không.

[00:07:05] Chúng tôi đều biết,

[00:07:05] tiền nhà họ Tạ ủng hộ Bắc Phạt không phải là số nhỏ.

[00:07:08] Nhưng anh phải biết,

[00:07:10] quân nhu của Bắc Phạt rất lớn.

[00:07:12] Khó mà đảm bảo có thể cầm cự được. Nếu không cầm cự được,

[00:07:16] số tiền nhà họ Tạ đầu tư vào Bắc Phạt sẽ trôi sông trôi biển.

[00:07:19] Không thu lại được.

[00:07:21] Đó là chuyện của nhà họ Tạ chúng tôi.

[00:07:23] Tôi hoàn toàn không quan tâm đến chuyện của nhà họ Tạ các anh.

[00:07:26] Tôi chỉ lo rằng,

[00:07:27] nhà họ Tạ bị Bắc Phạt kéo sụp đổ,

[00:07:29] Thiên Tuệ cũng sẽ phải chịu khổ theo.

[00:07:32] Anh rốt cuộc muốn nói gì?

[00:07:35] Nói thế này đi.

[00:07:37] Lần gây quỹ này là do Cục Cảnh Sát đứng ra sắp xếp.

[00:07:40] Cũng tức là do tôi sắp xếp.

[00:07:43] Số tiền quyên góp được sẽ dưới danh nghĩa ai quyên cho quân đội,

[00:07:46] cũng do tôi trực tiếp xử lý.

[00:07:48] Anh Thiên Hựu, anh không suy nghĩ một chút sao?

[00:07:53] Suy nghĩ thế nào?

[00:07:55] Hạnh phúc của Thiên Tuệ cứ giao cho tôi.

[00:07:58] Công lao hỗ trợ Bắc Phạt sẽ thuộc về anh.

[00:08:02] Chỉ một lần gây quỹ, không đổi được Thiên Tuệ đâu.

[00:08:05] Chỉ cần có Thiên Tuệ, chúng ta sẽ là người một nhà.

[00:08:07] Anh hỗ trợ Bắc Phạt cũng là tôi hỗ trợ Bắc Phạt.

[00:08:10] Tôi sẽ cho anh thấy,

[00:08:11] chắc chắn không chỉ có một lần gây quỹ.

[00:08:14] Hơn nữa, nếu anh và tôi hợp tác,

[00:08:17] ít nhất cũng có thêm một người quan tâm đến Thiên Tuệ.

[00:08:20] Nhưng nếu anh hợp tác với Ôn Đình Quang,

[00:08:24] chính là hủy hoại toàn bộ hạnh phúc của Thiên Tuệ.

[00:08:27] Tiện thể nói một câu,

[00:08:30] tôi, Lương Cẩm Khôn, tuyệt đối không cho phép bất kỳ ai,

[00:08:32] hủy hoại hạnh phúc của Thiên Tuệ.

[00:08:47] Thiên Tuệ.

[00:08:49] Anh cả.

[00:08:50] Quen không?

[00:08:51] Vâng, cũng được ạ.

[00:08:54] Cho em.

[00:08:55] Cảm ơn.

[00:08:56] Vậy em vào đây.

[00:09:02] Sao, không đợi được nữa rồi à?

[00:09:06] Các mặt trận ở lưu vực sông Dương Tử và tây bắc Trực Lệ,

[00:09:09] ngày ngày tiến quân, chiến sự không chờ người.

[00:09:11] Hiện tại quân nhu vật tư thiếu thốn trầm trọng,

[00:09:13] chính là thời cơ tốt.

[00:09:15] Ông còn bắt tôi đợi gì nữa?

[00:09:17] Đợi lệnh muội làm quen thêm tình hình ở đây của tôi đã chứ.

[00:09:22] Ngài yên tâm, tôi là gia trưởng của nhà họ Tạ.

[00:09:28] Trong chuyện này,

[00:09:29] Thiên Tuệ con bé không có nhiều chủ kiến đâu.

[00:09:33] Tạ tiểu thư là sinh viên ưu tú của Đại học Quảng Đông, một phụ nữ tân thời.

[00:09:36] Chuyện này e rằng ông không quyết được đâu.

[00:09:39] Có thể ép gả được hay không, là chuyện của tôi.

[00:09:41] Có đưa hợp đồng hay không, là chuyện của ngài.

[00:09:43] Chúng ta mỗi người làm việc của mình.

[00:09:47] Được, mỗi người làm việc của mình.

[00:09:50] Tôi đi lấy hợp đồng ngay đây.

[00:09:54] Ông không được nuốt lời đâu đấy.

[00:09:57] Tôi hiểu.

[00:10:04] Này, Thiên Tuệ, em đợi đã.

[00:10:08] Gia Tuấn có thư rồi.

[00:10:15] Thiên Tuệ,

[00:10:17] lúc này, anh đang ở chiến trường Bắc Phạt xa xôi,

[00:10:20] viết cho em lá thư này.

[00:10:36] Nhanh, xông qua đó, xông qua đó!

[00:10:43] Nhanh, nhảy khỏi xe!

[00:11:18] Giương súng!

[00:11:21] Bắn!

[00:11:23] Thiên Hào, Gia Tuấn!

[00:11:40] Trong khoảnh khắc,

[00:11:41] tôi cảm thấy có thứ gì đó trong lòng đang tan chảy.

[00:11:45] Dường như mọi nghi vấn,

[00:11:46] đều tan biến như mây khói.

[00:11:49] Trái tim tôi dường như cũng bay đến,

[00:11:51] chiến trường mịt mù khói súng đó.

[00:11:53] Nhưng tôi biết rất rõ,

[00:11:55] đôi cánh của tôi đã bị nước mắt làm cho ướt đẫm,

[00:11:59] sẽ không còn tung bay được nữa.

[00:12:57] Bên đó không tiện để phải không?

[00:12:58] Để đây, để đây, để chỗ tôi.

[00:13:24] Cô muốn chết à!

[00:13:25] Chuyện gì vậy?

[00:13:37] Tạ tiểu thư, cô đi đâu vậy?

[00:14:23] Tiểu Hạnh Tử?

[00:14:25] Đúng là em rồi.

[00:14:27] Sao em lại ra nông nỗi này?

[00:14:30] Chuyện gì vậy?

[00:14:33] Thiên Tuệ tiểu thư.

[00:14:43] Tạ tiểu thư, lên xe đi.

[00:14:44] Tạm biệt.

[00:14:46] Đi đâu vậy? Mang ô đi.

[00:14:56] Đi thôi, Tiểu Hạnh Tử.

[00:14:57] Không, em không về đâu.

[00:14:58] Không sao, em nghe chị nói.

[00:15:00] Chúng ta không về Nam Châu Lý.

[00:15:02] Đi.

[00:15:07] Tiểu Hạnh Tử, em ăn từ từ thôi, đừng để nghẹn.

[00:15:12] Chị Thiên Tuệ, em thật sự không thể về Nam Châu Lý được.

[00:15:14] Em mà về là mất mạng đó.

[00:15:17] Chúng ta không về.

[00:15:20] Vậy chúng ta đi đâu ạ?

[00:15:23] Em yên tâm.

[00:15:24] Chị nhất định sẽ tìm cho em một nơi,

[00:15:26] vừa an toàn vừa đáng tin cậy.

[00:15:29] Em ăn đi.

[00:15:30] Đủ không? Đủ.

[00:15:43] Đến rồi.

[00:15:49] Chị Thiên Tuệ, đây là đâu vậy ạ?

[00:15:53] Chị Thiên Tuệ, đây là đâu?

[00:15:56] Em cứ ở đây vài ngày trước.

[00:15:57] Nếu không quen,

[00:15:58] chị sẽ nghĩ cách khác cho em, được không?

[00:16:04] Là cô à?

[00:16:06] Sao còn dẫn theo một trợ thủ nhỏ đến nữa.

[00:16:08] Cô đừng hiểu lầm.

[00:16:10] Xin lỗi, tôi biết làm vậy rất đường đột.

[00:16:12] Nhưng bây giờ tôi chỉ có thể nghĩ đến chỗ của cô thôi.

[00:16:15] Tôi đến để nhờ cô giúp đỡ.

[00:16:16] Có thể cho con bé này ở chỗ cô vài ngày được không?

[00:16:20] Đại tiểu thư cũng có lúc hạ mình cầu xin người khác.

[00:16:22] Vậy thì tiểu nữ tử tôi đây sao dám không đồng ý.

[00:16:26] Nhưng một người sống sờ sờ thế này,

[00:16:28] tôi cũng phải hỏi rõ là chuyện gì chứ.

[00:16:31] Chúng ta có thể vào trong rồi nói được không?

[00:16:33] Cô xem con bé ướt hết cả rồi.

[00:16:36] Vào đi.

[00:16:39] Nào, Tiểu Hạnh Tử, vào đi.

[00:16:42] Em tên là Tiểu Hạnh Tử à?

[00:16:47] Tên nghe cũng hay đấy.

[00:16:50] Trông xấu hơn tôi tưởng.

[00:16:56] Xem kìa, sao lại ra nông nỗi này.

[00:16:58] Đúng là tạo nghiệp mà.

[00:17:01] Còn không phải tại cô sao.

[00:17:05] Tôi có quen cô đâu.

[00:17:06] Liên quan gì đến tôi chứ.

[00:17:08] Người Nam Châu Lý các người,

[00:17:09] có phải ai cũng vô lý như vậy không?

[00:17:11] Cô mới vô lý đó.

[00:17:12] Tiểu Hạnh Tử, không được nói như vậy.

[00:17:16] Không phải, là cô ấy nói người Nam Châu Lý chúng em trước.

[00:17:20] Xem cô kìa, một hai Nam Châu Lý,

[00:17:21] gọi thân thiết thế.

[00:17:23] Thế sao còn đến chỗ tôi làm gì?

[00:17:25] Về Nam Châu Lý của cô đi.

[00:17:29] Đi tắm đi, thay quần áo.

[00:17:33] Đi nhanh đi.

[00:17:38] Tôi nói cho cô biết,

[00:17:40] đừng tưởng hôm nay tôi nhờ cô giúp,

[00:17:41] là cô có thể nói năng như vậy đâu.

[00:17:43] Sao cũng được.

[00:17:44] Căn nhà này vẫn là do anh cả tôi mua.

[00:17:47] Tạ đại tiểu thư đề cao quá rồi.

[00:17:50] Anh cả của cô ấy à, nếu có thể coi đây là nửa mái nhà,

[00:17:55] tôi chết cũng không hối tiếc.

[00:17:58] Tạ Thiên Tuệ, chúng ta đều là phụ nữ,

[00:18:01] nhưng chúng ta là những người phụ nữ khác nhau.

[00:18:04] Cô lớn lên trong nhung lụa.

[00:18:08] Làm sao biết được nỗi khổ trong lòng tôi chứ.

[00:18:33] Thiên Tuệ.

[00:18:37] Muộn thế này rồi còn chưa nghỉ ngơi.

[00:18:38] Anh cả, em có chuyện muốn bàn với anh.

[00:18:42] Chuyện gì quan trọng vậy?

[00:18:44] Không thể để mai nói được sao?

[00:18:46] Chuyện về công việc ạ.

[00:18:49] Công việc làm sao?

[00:18:52] Em muốn từ chức.

[00:18:54] Từ chức?

[00:18:56] Tại sao?

[00:18:58] Công việc này em không làm được.

[00:19:03] Thế nên mới cần thực tập chứ.

[00:19:05] Nếu ai cũng làm được,

[00:19:06] thì vị trí này còn có giá trị gì nữa.

[00:19:09] Anh cả, nói thế này đi.

[00:19:12] Em thấy vị trí này, bất cứ cô gái nào cũng làm được.

[00:19:20] Thiên Tuệ, em thật sự quá phụ lòng anh cả rồi.

[00:19:26] Em nghĩ xem.

[00:19:27] Trường em có bao nhiêu sinh viên?

[00:19:29] Bao nhiêu nữ sinh?

[00:19:31] Lại có bao nhiêu người có cơ hội được,

[00:19:33] vào làm việc trong cơ quan chính phủ.

[00:19:35] Em không trân trọng vị trí này như vậy.

[00:19:37] Anh cả.

[00:19:39] Mấy hôm nay em vẫn luôn muốn hỏi anh,

[00:19:41] trước đây anh rất ghét Ôn Đình Quang,

[00:19:43] sao lại đột nhiên bảo em làm thư ký cho ông ta?

[00:19:53] Vào đi.

[00:19:59] Thiên Tuệ.

[00:20:03] Có chuyện gì vậy?

[00:20:08] Đây là đơn từ chức của tôi.

[00:20:16] Tôi chưa nghe rõ lắm.

[00:20:19] Cái gì của cô?

[00:20:21] Tôi thấy mình không phù hợp với công việc này.

[00:20:24] L Cảm ơn ông những ngày qua đã quan tâm tôi.

[00:20:27] Cô đợi đã.

[00:20:30] Tôi... tôi chưa chấp nhận đơn từ chức của cô.

[00:20:33] Nhưng tôi đã quyết định rồi.

[00:20:36] Làm gì vậy? Mời ông tự trọng.

[00:20:39] Cô từ chức, anh trai cô có biết không?

[00:20:40] Đây là chuyện của tôi, không ai can thiệp được.

[00:20:42] Tốt nhất nên hỏi anh ta, anh ta nên tự trọng.

[00:20:46] Ý gì?

[00:20:54] Cô đi hỏi anh ta đi.

[00:21:06] Đại tiểu thư. L

[00:21:11] Anh đi nói với gã họ Ôn đó, tôi không làm nữa.

[00:21:21] Em thật sự muốn từ chức?

[00:21:29] Thiên Tuệ, em xem em cũng lớn rồi,

[00:21:33] sao lúc nào cũng không hiểu chuyện như vậy?

[00:21:36] Em không hiểu chuyện?

[00:21:38] Trên đời này có quá nhiều chuyện em không hiểu.

[00:21:43] Anh nói em không hiểu chuyện.

[00:21:44] Được, vậy anh nói cho em biết.

[00:21:46] Em muốn từ chức, nhưng gã họ Ôn đó bảo anh phải tự trọng.

[00:21:49] Ý gì?

[00:21:52] Vậy em đi hỏi ông ta đi.

[00:21:53] Hỏi ông ta?

[00:21:55] Ông ta bảo em về hỏi anh.

[00:22:00] Thiên Tuệ, em có thể trách anh cả vô dụng,

[00:22:04] không tìm được cho em vị trí tốt hơn.

[00:22:06] Nhưng chỉ vì công việc mà em không muốn làm này,

[00:22:07] em có biết anh đã tốn bao nhiêu công sức không?

[00:22:10] Là anh đã đi cầu xin Ôn Đình Quang cho em vào làm.

[00:22:12] Bây giờ em cứ thế phủi tay từ chức không làm,

[00:22:14] em bảo sau này anh làm sao đối mặt với người ta?

[00:22:16] Nhưng ông ta...

[00:22:19] Anh cả.

[00:22:20] Ông ta giở trò lưu manh.

[00:22:22] Thiên Tuệ, không được nói bậy.

[00:22:25] Em nói bậy? Anh không tin em.

[00:22:29] Lại còn đi bảo vệ tên lưu manh đó.

[00:22:32] Em không có người anh như anh.

[00:22:34] Thiên Tuệ, Thiên Tuệ!

[00:22:50] Đến rồi.

[00:22:54] Là cô à, làm tôi sợ chết khiếp.

[00:22:56] Tiểu Hạnh Tử, ra đi.

[00:22:59] Chị Thiên Tuệ, là chị à, làm em sợ chết khiếp.

[00:23:02] Chị phải đi.

[00:23:03] Chị phải rời khỏi đây, rời khỏi Quảng Châu.

[00:23:07] Chị Thiên Tuệ, chị sao vậy?

[00:23:09] Chị muốn đi tìm Gia Tuấn.

[00:23:11] Chỉ cần rời khỏi Nam Châu Lý,

[00:23:12] không ai quản được chị nữa.

[00:23:15] Vậy... anh Cẩm Khôn và anh cả của chị, họ biết không?

[00:23:19] Liên quan gì đến họ.

[00:23:22] Nam Châu Lý không có họ sẽ yên bình hơn nhiều.

[00:23:25] Ồ, cô muốn nói là Nam Châu Lý,

[00:23:29] không có tôi, Tiểu Đào Hồng, sẽ yên bình hơn nhiều chứ gì.

[00:23:32] Tôi có nói vậy đâu, là cô tự nói đó.

[00:23:35] Ý tứ trong lời nói của cô,

[00:23:37] tôi lại không nghe ra được sao?

[00:23:39] Thôi, thôi, đừng giận nữa.

[00:23:42] Tôi nói thật với cô nhé.

[00:23:44] Thật ra ngoài anh cả của cô ra,

[00:23:46] tôi và họ đều trong sạch.

[00:23:48] Bao gồm cả Lương Cẩm Khôn.

[00:23:52] Cô nói với tôi chuyện này làm gì?

[00:23:58] Chị Thiên Tuệ, bức điện báo chúng ta gửi,

[00:23:59] anh Gia Tuấn có nhận được không? Chắc là có.

[00:24:02] Vậy bao lâu mới nhận được? Không biết.

[00:24:07] Dừng xe, dừng xe!

[00:24:10] Phía trước có chuyện gì vậy?

[00:24:11] Đông Viên xảy ra chuyện rồi, Ủy Ban Đình Công bị cháy.

[00:24:13] Công hội sao?

[00:24:19] Đồng bào ơi!

[00:24:20] Các công hữu!

[00:24:22] Quảng Châu là đại bản doanh của Bắc Phạt.

[00:24:24] Tay sai của phái phản động,

[00:24:26] đã đốt cháy Hội Liên Hiệp Lao Công của chúng ta.

[00:24:28] Chúng ta có đồng ý không?

[00:24:30] Không đồng ý!

[00:24:31] Tìm ra hung thủ!

[00:24:39] Nhớ kỹ, phải dẹp yên mọi chuyện,

[00:24:40] đừng gây rắc rối cho tôi.

[00:24:41] Rõ.

[00:24:42] Báo cáo, đã bắt được mấy nghi phạm phóng hỏa.

[00:24:44] Đi, đi xem thử.

[00:24:51] Này, gần đây hình như nghe nói,

[00:24:53] Tạ Thiên Tuệ sắp gả cho Ôn Đình Quang rồi.

[00:24:57] Anh không sợ cô ấy chọn sai người à?

[00:25:02] Anh nghe ai nói?

[00:25:04] Chuyện này cần nghe ai nói sao?

[00:25:05] Tôi vừa đến Quảng Châu đã nghe đầy tai rồi.

[00:25:10] Này, hình như anh không biết chuyện này à.

[00:25:13] Vậy coi như tôi nhiều lời.

[00:25:16] Coi như tôi nhiều lời rồi.

[00:25:18] Không ai biết chuyện này rõ hơn tôi.

[00:25:22] Cô muốn nghe không?

[00:25:25] Tôi thấy hay là để sau tìm cơ hội nói đi.

[00:25:31] Sớm muộn gì cũng khiến gã đó không cười nổi.

[00:25:47] Ôn chuyên viên, chào buổi sáng.

[00:25:49] Lương phó cục trưởng đại giá quang lâm.

[00:25:51] Tìm Ôn mỗ tôi có chuyện gì à?

[00:25:53] Có chuyện hay không, lục soát xong sẽ biết.

[00:25:55] Nào, soát!

[00:25:57] Bên này, bên này.

[00:26:00] Anh... anh có ý gì?

[00:26:01] Gã họ Lương, anh... anh muốn làm gì?

[00:26:04] Anh... tốt nhất anh nên biết rõ mình đang làm gì.

[00:26:07] Ôn chuyên viên, đừng cản trở tôi thi hành công vụ.

[00:26:12] Tôi... tôi sẽ kiện anh.

[00:26:14] Không có bằng chứng chắc chắn,

[00:26:16] anh nghĩ tôi sẽ làm lớn chuyện như vậy sao?

[00:26:19] Cục trưởng, bắt được rồi.

[00:26:20] Nhanh, đi, đi.

[00:26:26] Ôn chuyên viên, quả nhiên ngài là người từng trải.

[00:26:29] Gặp biến không kinh. Xem đây.

[00:26:32] Chúng tôi đã bắt được gì trong nhà ngài.

[00:26:34] Có lẽ là một tên trộm.

[00:26:35] Anh đang vu oan giá họa.

[00:26:39] Tôi nói cho anh biết.

[00:26:40] Chúng tôi hiện đang truy bắt tội phạm bỏ trốn, người và tang vật đều có mặt.

[00:26:44] Tất nhiên lời khai cũng rất quan trọng, phải không?

[00:26:48] Đúng rồi, Ôn chuyên viên.

[00:26:50] Tôi còn có một vấn đề muốn thỉnh giáo ngài.

[00:26:53] Ngài muốn về cục nói chuyện với tôi,

[00:26:55] hay là nói chuyện ngay trên xe?

[00:27:11] Anh rốt cuộc muốn làm gì?

[00:27:13] Người vừa bị bắt trong nhà anh,

[00:27:15] tên là Trần Hán Hưng.

[00:27:17] Chiều ngày mùng 5, hắn ta cùng ba người khác,

[00:27:19] nhân lúc trường quân sự Hoàng Phố và Hội Liên Hiệp Công Nông Thương Học,

[00:27:22] đến trụ sở tổng đình công tỉnh Cảng,

[00:27:24] thăm hỏi đội tuần tra công nhân,

[00:27:27] đã lẻn vào Đông Viên chờ cơ hội phóng hỏa.

[00:27:29] Đốt cháy tòa nhà của Ủy Ban Đình Công.

[00:27:33] Anh nói những chuyện này với tôi làm gì?

[00:27:34] Sau đó, ba người kia đều lần lượt sa lưới,

[00:27:37] và khai nhận chủ mưu Trần Hán Hưng,

[00:27:39] hiện đang lẩn trốn trong nhà của kẻ chủ mưu vụ phóng hỏa.

[00:27:42] Ý của anh là,

[00:27:43] là tôi đã che giấu tên khốn này?

[00:27:48] Tất nhiên không phải anh rồi.

[00:27:49] Người này là do tôi đưa vào nhà anh đó.

[00:27:53] Lời khai của hắn, tôi đã dạy cho hắn rồi.

[00:27:57] Nhưng tiếc là,

[00:27:58] đây là một bí mật động trời.

[00:28:06] Tại sao anh lại làm vậy?

[00:28:07] Anh đừng hỏi tôi.

[00:28:10] Anh phải tự hỏi chính mình chứ.

[00:28:14] Anh muốn gì?

[00:28:16] Anh và tôi trước đây không có thù sâu oán nặng gì.

[00:28:18] Anh hại tôi đến chết như vậy.

[00:28:20] Trước đây tất nhiên là không.

[00:28:21] Nhưng hôm nay thì...

[00:28:23] Đúng rồi, Ôn chuyên viên.

[00:28:25] Tôi nghe nói vị hôn thê của tôi đang làm nữ thư ký cho ngài.

[00:28:29] Ngài còn rất quan tâm đến cô ấy.

[00:28:32] Tôi còn chưa kịp cảm ơn ngài tử tế.

[00:28:34] Vị hôn thê của anh?

[00:28:37] Anh nói Tạ tiểu thư?

[00:28:41] Anh làm lớn chuyện như vậy,

[00:28:43] hóa ra chỉ vì chuyện này.

[00:28:45] Ôn chuyên viên, ngài quả là chí lớn hoài bão lớn.

[00:28:49] Tôi, Lương mỗ đây, chỉ có những tình cảm nhi nữ tầm thường này thôi.

[00:28:53] Hiểu lầm, hiểu lầm, hoàn toàn là hiểu lầm.

[00:28:56] Không ngờ đã đắc tội với Lương cục trưởng.

[00:28:59] Nhưng Lương cục trưởng không biết,

[00:29:01] Tạ tiểu thư đã từ chức về nhà rồi.

[00:29:03] Ồ, Ôn chuyên viên,

[00:29:06] vậy ngài phải tìm một nữ thư ký khác rồi.

[00:29:08] Nhất định, nhất định, tìm ngay.

[00:29:09] Công việc tuyệt đối không thể trì hoãn.

[00:29:14] Tên tội phạm bỏ trốn này...

[00:29:16] Tội phạm bỏ trốn? Tội phạm bỏ trốn?

[00:29:19] Đâu có tội phạm bỏ trốn nào.

[00:29:20] Đúng rồi, tôi quên báo cho ngài một tiếng, Ôn chuyên viên.

[00:29:25] Chủ mưu vụ phóng hỏa ở Đông Viên, Trần Hán Hưng,

[00:29:27] hôm qua đã bị bắt ở bến tàu rồi.

[00:29:29] Hiện đang trong quá trình thẩm vấn.

[00:29:33] Bắt được là tốt, bắt được là tốt.

[00:29:40] Anh em, xông lên!

[00:29:48] Anh em đội vận tải công nhân, cho tôi xông lên!

[00:30:00] Có người đang đổ máu chiến đấu,

[00:30:02] có người đang tranh giành đấu đá,

[00:30:04] có người đang chìm trong tửu sắc.

[00:30:06] Còn tôi,

[00:30:08] thì đang buồn rầu vì một bức điện báo không có hồi âm.

[00:30:20] Bao nhiêu ngày rồi,

[00:30:21] sao vẫn chưa có tin tức gì?

[00:30:24] Hay là anh Gia Tuấn vẫn chưa nhận được ạ?

[00:30:27] Không biết nữa.

[00:30:30] Có lẽ anh ấy đang trên đường về rồi.

[00:30:33] Không đâu, chiến sự căng thẳng như vậy.

[00:30:38] Nhưng ít nhất anh ấy cũng nên trả lời một bức điện báo chứ.

[00:30:42] Chị Thiên Tuệ, chị thật sự muốn tìm anh Gia Tuấn sao?

[00:30:49] Vậy chị sẽ không bao giờ tha thứ cho thiếu gia Cẩm Khôn sao?

[00:30:54] Tiểu Hạnh Tử, đây là hai chuyện khác nhau.

[00:31:02] Là hai người các cô à, tôi còn tưởng là ai.

[00:31:06] Vào trong đi.

[00:31:12] Tạ tiên sinh, xin dừng bước.

[00:31:15] Ngài hôm nay có hẹn chưa ạ?

[00:31:17] Phiền cô nói với Ôn chuyên viên một tiếng,

[00:31:18] tôi chỉ làm phiền ông ấy năm phút thôi.

[00:31:20] Xin lỗi, các cuộc hẹn của Ôn chuyên viên hôm nay đã kín rồi.

[00:31:23] Tôi thấy ngày mai chắc sẽ được.

[00:31:26] Thôi, không cần nữa.

[00:31:38] Thiên Tuệ, em đứng lại cho anh!

[00:31:39] Đứng lại, Thiên Tuệ!

[00:31:42] Tiểu Hạnh Tử, trốn nhanh đi!

[00:31:46] Thiên Tuệ, em đứng lại cho anh!

[00:31:49] Thiên Tuệ, đứng lại!

[00:31:51] Em nghe đây.

[00:31:52] Bây giờ về Sở Thực Nghiệp ngay cho anh.

[00:31:54] Anh yên tâm, em chắc chắn sẽ không về đâu.

[00:31:58] Thiên Tuệ, em có biết vì công việc này của em mà anh...

[00:32:00] Anh, anh, anh... anh lúc nào cũng chỉ là chính anh!

[00:32:03] Anh có biết em nghĩ gì không?

[00:32:06] Em nói cho anh biết, từ bây giờ,

[00:32:08] bất cứ chuyện gì của em cũng không cần anh quản.

[00:32:11] Vậy được, anh lại cứ phải quản.

[00:32:13] Em đứng lại, về nhà!

[00:32:15] Buông tay!

[00:32:16] Cứu mạng! Cứu mạng!

[00:32:19] Đi, về nhà với anh, đi!

[00:32:22] Thiên Hựu, anh không thể như vậy! Cút ra! Đi!

[00:32:24] Cô làm gì vậy?

[00:32:27] Em không sao chứ? Không sao.

[00:32:31] Anh làm gì vậy?

[00:32:37] Anh buông tôi ra!

[00:32:38] Tôi nói cho anh biết, bây giờ là xã hội mới.

[00:32:39] Anh xâm phạm tự do của tôi, tôi sẽ đi kiện anh!

[00:32:41] Anh buông tôi ra!

[00:32:43] Làm gì vậy?

[00:32:45] Anh đến đây làm gì?

[00:32:47] Thiên Tuệ, đến nhà anh trước đi.

[00:32:48] Anh có chuyện muốn nói với anh cả của em.

[00:32:49] Em dám đi?

[00:32:50] Vậy được, chúng ta nói chuyện ở đây luôn.

[00:32:54] Lương Cẩm Khôn, anh chẳng phải là muốn cưới Thiên Tuệ sao.

[00:32:58] Được, bây giờ tôi trả lời anh luôn.

[00:33:00] Không thể nào.

[00:33:01] Anh sẽ phải rút lại câu nói này.

[00:33:03] Chỉ dựa vào anh?

[00:33:04] Nếu tôi nói cho anh biết, đừng nói là anh,

[00:33:07] đến Ôn Đình Quang đó còn khó giữ được mình, anh sẽ làm thế nào?

[00:33:10] Cẩm Khôn, câu này có ý gì?

[00:33:13] Hỏi anh ta kìa.

[00:33:15] Thiên Tuệ, em lên lầu trước đi, đừng nghe anh ta nói.

[00:33:18] Được, em không nghe anh ta nói bậy.

[00:33:20] Vậy anh nói cho em biết,

[00:33:21] anh và Ôn Đình Quang rốt cuộc có quan hệ gì?

[00:33:25] Thiên Tuệ, không có quan hệ gì cả.

[00:33:26] Em đừng nghe anh ta nói lung tung ở đây.

[00:33:28] Tôi nói lung tung sao?

[00:33:29] Vậy anh có thể đi hỏi Ôn Đình Quang.

[00:33:31] Nhưng anh phải hiểu,

[00:33:32] dù anh có gả Thiên Tuệ cho ông ta nữa,

[00:33:34] ông ta cũng không bảo vệ được anh nữa đâu.

[00:33:38] Em hiểu rồi.

[00:33:40] Tại sao anh lại đưa em đi làm thư ký.

[00:33:43] Tại sao Ôn Đình Quang lại ngang nhiên với em như vậy.

[00:33:45] Anh còn khăng khăng bắt em về.

[00:33:47] Hóa ra anh đang dùng em để giao dịch.

[00:33:48] Không phải, Thiên Tuệ, em nghe anh nói.

[00:33:50] Anh làm vậy là vì tốt cho em.

[00:33:51] Anh chỉ vì chính mình thôi!

[00:33:53] Hôm nay tôi đến là để cầu hôn Thiên Tuệ tiểu thư.

[00:33:55] Tôi hy vọng anh đừng phản đối một cách vô lý.

[00:33:58] Thiên Tuệ tiểu thư, em có đồng ý lấy anh không?

[00:34:00] Anh nghĩ tôi sẽ đồng ý sao?

[00:34:02] Em lấy!

[00:34:03] Em dám lấy?

[00:34:05] Lấy ai là tự do của em.

[00:34:06]

[00:34:09] Cẩm Khôn, em lấy anh.

[00:34:11] Em lên lầu cho anh!

[00:34:13] Tránh ra!

[00:34:24] Lương Cẩm Khôn, anh sẽ hối hận.

[00:34:27] Người hối hận là anh.

[00:34:31] Đi.

[00:34:49] Em sao vậy, Thiên Tuệ?

[00:34:51] Hay là đến chỗ anh ở vài ngày đi.

[00:34:53] Vài ngày nữa anh sẽ nói chuyện với anh ấy.

[00:34:57] Nếu em không muốn ở chỗ anh,

[00:34:58] anh sẽ tìm một nơi khác cho em ở.

[00:35:00] Dù sao thì tốt nhất là đừng về.

[00:35:03] Xin lỗi, Cẩm Khôn.

[00:35:05] Đừng nói vậy.

[00:35:07] Người phải nói xin lỗi là anh.

[00:35:09] Là anh đã khiến em và gia đình ra nông nỗi này.

[00:35:13] Xin lỗi, Cẩm Khôn.

[00:35:15] Tiểu Đào Hồng đã nói hết với em rồi.

[00:35:17] Là em đã hiểu lầm anh. Xin lỗi.

[00:35:22] Đừng nói vậy, Thiên Tuệ.

[00:35:25] Đừng khóc, Thiên Tuệ.

[00:35:31] Ôn chuyên viên.

[00:35:34] Ôn chuyên viên, tôi đến đây là để thay Thiên Tuệ xin lỗi ngài.

[00:35:38] Con bé từ nhỏ đã tùy hứng, ngài千万别计较.

[00:35:41] Thiên Hựu à.

[00:35:43] Chúng ta đừng nói những chuyện linh tinh này nữa, được không?

[00:35:46] Hợp đồng đã giao cho ông, là hy vọng ông làm ăn cho tốt.

[00:35:50] Tôi không phải loại người bụng dạ hẹp hòi.

[00:35:52] Chúng ta là để cùng nhau làm việc lớn, đúng không?

[00:35:54] Phải, phải.

[00:35:55] Sau này ông cũng đừng quá gia trưởng nữa.

[00:35:58] Vẫn phải tôn trọng lựa chọn của lệnh muội chứ.

[00:36:02] Phải, phải.

[00:36:05] Được rồi, đừng vì những chuyện vặt vãnh này,

[00:36:06]

[00:36:08]

[00:36:12] Cáo từ, cáo từ.

[00:36:38] Thiên Tuệ tiểu thư.

[00:36:59] Anh Thiên Hựu.

[00:37:02] Thiên Tuệ đâu?

[00:37:05] Ở trên lầu.

[00:37:09] Gọi con bé xuống đi. Anh có chuyện muốn nói với nó.

[00:37:12] Có chuyện gì thì nói với tôi đi.

[00:37:14] Tôi sẽ chuyển lời cho cô ấy.

[00:37:18] Được, anh nói với nó, anh không ép nó gả nữa.

[00:37:21] Bảo nó về nhà với anh đi.

[00:37:25] Cô ấy đã đồng ý lấy tôi.

[00:37:27] Anh cũng đã đồng ý.

[00:37:30] Anh đang ép cưới sao?

[00:37:33] Anh Thiên Hựu.

[00:37:37] Khi cô ấy trở thành Lương phu nhân,

[00:37:40] tôi sẽ cùng cô ấy về nhà.

[00:37:44] Mời.

[00:38:02] Sao không ăn chút nào vậy?

[00:38:06] Anh cả em vừa mới đến.

[00:38:09] Anh ấy nói gì?

[00:38:11] Anh ấy bảo em về nhà.

[00:38:13] Anh đã nói với anh ấy,

[00:38:14] đợi sau khi em kết hôn với anh, em sẽ về.

[00:38:17] Em biết là anh không muốn đâu.

[00:38:21] Không phải.

[00:38:25] Anh thật sự yêu em không?

[00:38:30] Em đừng nói nữa.

[00:38:32] Anh ra ngoài trước đi.

[00:38:34] Để em một mình một lát, được không?

[00:38:41] Cẩm Khôn, xin lỗi.

[00:38:48] Em không phải là không tin anh.

[00:38:51] Trong lòng em thật sự rất rối.

[00:38:59] Con thật sự muốn cưới nó sao?

[00:39:04] Cẩm Khôn à, kết hôn là chuyện lớn đó.

[00:39:06] Sao có thể nói làm là làm được.

[00:39:08] Đến lúc đó Thiên Hựu lại đến đám cưới quậy phá, con nói xem...

[00:39:11] Mẹ, mấy chuyện này mẹ không cần lo.

[00:39:15] Con tự có sắp xếp.

[00:39:34] Thiên Tuệ, chưa ngủ à?

[00:39:38] Không ngủ được.

[00:39:40] Thật ra có những chuyện không cần phải nghĩ đến nó.

[00:39:46] Chúng ta ra ngoài đi dạo được không?

[00:39:58] Câu hỏi của em, bây giờ anh có thể trả lời rồi.

[00:40:03] Nhưng bây giờ em lại không thể trả lời được.

[00:40:06] Tại sao?

[00:40:08] Là anh không biết câu trả lời sao?

[00:40:11] Câu trả lời anh đã biết từ lâu.

[00:40:13] Em cũng đã biết.

[00:40:16] Nhưng bây giờ anh lại không biết nữa.

[00:40:21] Nếu em ở bên anh,

[00:40:24] có cảm thấy hạnh phúc không?

[00:40:29] Nếu em không phải là người anh tìm,

[00:40:32] mà anh lại ở bên em,

[00:40:34] anh có hạnh phúc không?

[00:40:37] Nếu là như vậy,

[00:40:39] chẳng phải em quá ích kỷ sao?

[00:40:43] Nếu anh không hạnh phúc,

[00:40:46] tại sao em lại phải làm như vậy?

[00:40:51] Cẩm Khôn, anh có yêu em không?

[00:41:03] Em biết mà.

[00:41:08] Em muốn anh nói bây giờ.

[00:41:15] Anh yêu em.

[00:41:17] Mãi mãi là như vậy.

[00:41:23] Anh muốn cưới em không?

[00:41:28] Câu này nên để anh nói chứ.

[00:41:32] Vậy anh nói đi.

[00:41:43] Tạ Thiên Tuệ tiểu thư.

[00:41:46] Em có bằng lòng lấy anh, Lương Cẩm Khôn, không?

[00:42:00] Con đê tình cảm của tôi cuối cùng đã vỡ tung.

[00:42:03] Tôi biết, năm tháng đã tích tụ từng giây từng phút.

[00:42:07] Giờ đây, cuối cùng đã đến khoảnh khắc định mệnh đó.

[00:42:11] Tôi cuối cùng đã hiểu,

[00:42:13] Cẩm Khôn mới là người mà tôi chờ đợi.

[00:42:32] Vào đi.

[00:42:34] Thiếu gia.

[00:42:39] Sớm vậy có chuyện gì không?

[00:42:42] Sáng nay thiếu gia và tiểu thư nhà họ Lương đã ra ngoài.

[00:42:46] Đi đâu vậy? Có mang theo hành lý không?

[00:42:48] Cái đó thì không.

[00:42:50] Nhưng vừa rồi cả nhà họ Lương cũng đã ra ngoài.

[00:42:52] Nói là đi nhà thờ.

[00:42:55] Đi nhà thờ?

[00:42:57] Còn ăn mặc rất tươm tất.

[00:42:59] Hình như là muốn tổ chức hôn sự.

[00:43:04] Đại thiếu gia, cậu đi đâu vậy?

[00:43:10] Anh sao vậy?

[00:43:13] Không có gì.

[00:43:16] Nếu em không muốn,

[00:43:18] anh vẫn có thể đợi thêm.

[00:43:21] Không, em chỉ là không ngờ,

[00:43:24] lại nhanh như vậy đã gả cho anh.

[00:43:30] Anh đợi anh Thiên Hựu.

[00:43:35] Dù sao đi nữa,

[00:43:37]

[00:43:40] Dù gì anh ấy cũng là anh cả của em.

[00:43:50] Cha xứ đến rồi.

[00:44:09] Kết hôn như thế này có được tính không ạ?

[00:44:11] Con nói xem?

[00:44:15] Cha xứ, có thể bắt đầu rồi ạ.

[00:44:18] Ông Lương Cẩm Khôn.

[00:44:19] Ông có nguyện lấy bà Tạ Thiên Tuệ làm vợ không?

[00:44:23] Con đồng ý.

[00:44:26] Bà Tạ Thiên Tuệ.

[00:44:27] Bà có nguyện lấy ông Lương Cẩm Khôn làm chồng không?

[00:44:33] Thiên Tuệ.

[00:44:43] Thiên Tuệ, em đang làm gì vậy?

[00:44:46] Em không thể lấy nó.

[00:44:50] Con đồng ý.

[00:44:52] Thiên Tuệ.

[00:44:53] Em đừng hờn dỗi với anh nữa.

[00:44:55] Chúng ta về nhà đi.

[00:44:58] Em không hờn dỗi.

[00:44:59] Anh không thấy sao? Em yêu Lương Cẩm Khôn.

[00:45:02] Em kết hôn không liên quan gì đến anh.

[00:45:05] Cái gì em yêu nó?

[00:45:09] Nó có gì đáng để em yêu?

[00:45:13] Nó chẳng qua chỉ là một Ôn Đình Quang thứ hai mà thôi.

[00:45:16] Anh đang nói gì vậy?

[00:45:17] Không phải sao?

[00:45:20] Em không tin sao?

[00:45:21] Em không tin có thể hỏi nó, Lương Cẩm Khôn.

[00:45:24] Nó có phải cũng đã giao dịch với anh,

[00:45:26] để anh đồng ý cho nó cưới em không?

[00:45:31] Cẩm Khôn.

[00:45:33] Em nghe anh nói.

[00:45:34] Cẩm Khôn, em không muốn nghe gì cả.

[00:45:36] Anh chỉ cần nói cho em biết có phải thật không?

[00:45:39] Nhưng giao dịch này,

[00:45:40] không liên quan gì đến tình cảm của chúng ta.

[00:45:42] Em có biết anh yêu em nhiều thế nào không?

[00:45:43] Em không muốn nghe!

[00:45:58] Cha xứ, đã làm mất thời gian của ngài rồi.

[00:46:13] Thế này... thế này là xong rồi.

[00:46:44] Tiểu thư, tiểu thư.

[00:46:47] Cô không sao chứ?

[00:46:51] Tiểu thư, tiểu thư.

[00:46:55] Tiểu thư!

[00:46:58] Tiểu thư, tiểu thư.

[00:47:01] Cô không sao chứ? Không sao chứ?

[00:47:05] A Quế, đừng làm phiền cô ấy nữa.

[00:47:58] Tiểu thư, cô đi đâu vậy?

[00:48:25] Chị Thiên Tuệ!

[00:48:29] Chị Thiên Tuệ, chị vẫn ổn chứ?

[00:48:32] Em lo muốn chết đi được.

[00:48:33] Sao vậy?

[00:48:36] Chị quyết định rồi, chị phải rời khỏi đây.

[00:48:39] Chị muốn đến tiền tuyến Giang Tây tìm Gia Tuấn.

[00:48:41] Anh ấy không về thì chị đi tìm anh ấy.

[00:48:44] Đến tiền tuyến Giang Tây?

[00:48:46] Tiểu Hạnh Tử, em có muốn đi cùng chị không?

[00:48:50] Đi, rời khỏi đây,

[00:48:53] em sẽ có thể trở lại là,

[00:48:54] Tiểu Hạnh Tử tự do tự tại ngày xưa.

[00:48:58] Tiểu Đào Hồng, còn cô?

[00:49:00] Cô định ở đây mãi mãi sao?

[00:49:03] Ở đây,

[00:49:04] chỉ có thể để người khác định đoạt số phận của mình.

[00:49:08] Tôi có phải chưa đi bao giờ đâu.

[00:49:10] Cuối cùng vẫn phải trở về.

[00:49:14] Tôi không đi, hai người đi đi.

[00:49:22] Chúng tôi đi đây, đi đường cẩn thận.

[00:49:42] Bảo trọng.

[00:49:44] Em sẽ.

[00:49:45] Tạm biệt, tạm biệt.

[00:50:31] Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng chiến trường thật sự,

[00:50:35] lại bi tráng và thảm khốc đến vậy.

[00:50:39] Tôi thật sự hối hận vì đã đến đây.

[00:50:45] Xin hỏi có phải trung đoàn 2 của Tạ Thiên Hào không?

[00:50:46] Phải, chúng tôi là trung đoàn 2.

[00:50:49] Vậy các anh thua trận rồi sao?

[00:50:54] Không, chúng tôi đã thắng, nhưng tổn thất rất lớn.

[00:50:59] Vậy đội vận tải công nhân của trung đoàn các anh đâu?

[00:51:03] Không biết.

[00:51:04] Cô qua bên đó xem thử.

[00:51:09] Này, anh có quen Phương Gia Tuấn không?

[00:51:35] Chị Thiên Tuệ, sao vậy?

[00:51:43] Mau đến đây, người này còn sống!

[00:51:46] Cáng!

[00:51:48] Không sao chứ? Có bị thương không?

[00:52:00] Nghỉ ngơi một chút.

[00:52:05] Uống chút nước đi.

[00:52:08] Uống một chút đi.

[00:52:18] May mà không tìm thấy anh Gia Tuấn.

[00:52:29] lại là một ngày mới.

[00:52:33] Cô nói xem, ai mà tin được.

[00:52:35] Một phó cục trưởng Cục Cảnh Sát đàng hoàng,

[00:52:37] lại khóc như một người đàn bà.

[00:52:39] Tôi nói này, đàn ông cũng làm bằng nước đấy.

[00:52:42] Lúc nào rồi mà cô cũng còn cười tôi.

[00:52:45] Tôi không cười anh đâu.

[00:52:47] Tôi là hy vọng anh có thể nghĩ thoáng hơn một chút.

[00:52:49] Chẳng phải anh đã nói với tôi sao.

[00:52:51] Khi mặt trời mọc vào ngày mai,

[00:52:54] Cuộc sống vẫn phải tiếp tục.

[00:52:56] Tôi không hiểu nổi,

[00:52:57] anh ta, Phương Gia Tuấn, có gì tốt chứ?

[00:53:00] Khiến cho cô ấy, Tạ Thiên Tuệ, phải bất chấp sống chết như vậy.

[00:53:05] Tôi cũng không hiểu nổi,

[00:53:06] cô Tạ Thiên Tuệ này có gì tốt,

[00:53:09] mà khiến anh phải đau lòng đứt ruột như vậy.

[00:53:32] Đến rồi, đây là nơi đóng quân của trung đoàn 2.

[00:53:34] Ồ, cảm ơn.

[00:53:40] Cảm ơn, cảm ơn.

[00:53:42] Tạm biệt, tạm biệt.

[00:53:47] Tiểu thư, hai cô tìm ai?

[00:53:48] Chúng tôi tìm Tạ Thiên Hào trung đoàn trưởng.

[00:53:50] Đây là em gái của anh ấy, từ Quảng Châu đến tìm anh ấy.

[00:53:52] Được, đợi một lát, tôi gọi điện.

[00:54:01] Sao vẫn chưa ra nhỉ?

[00:54:05] Phải đó, có khi nào xảy ra chuyện gì không?

[00:54:09] Không đâu, anh ấy làm quan lớn thế rồi,

[00:54:11] sẽ không sao đâu.

[00:54:13] Cũng phải.

[00:54:16] Không biết bây giờ anh Cẩm Khôn thế nào rồi.

[00:54:22] Tiểu Hạnh Tử.

[00:54:24] Sau này chúng ta có thể không nhắc đến anh ấy được không?

[00:54:30] Chị Thiên Tuệ.

[00:54:31] Thật ra em thấy chị thích anh Cẩm Khôn đó.

[00:54:35] Chúng ta nói chuyện khác được không?

[00:54:43] Em gái tôi đâu?

[00:54:44] Xem kìa, Thiên Hào thiếu gia.

[00:54:49] Anh hai!

[00:54:50] Đúng là hai em rồi.

[00:54:51] Xem này.

[00:54:54] Thiên Hào thiếu gia.

[00:54:55] A Hạnh, sao hai em lại ở cùng nhau?

[00:54:57] Thiên Hào, để anh xem một lát.

[00:55:00] Em thay đổi rồi, đẹp trai hơn rồi.

[00:55:03] Thiên Hào thiếu gia, anh Gia Tuấn có ở đây không?

[00:55:06] Có thì có, nhưng bây giờ anh ấy không có ở đây.

[00:55:08] Phân đội của họ đi Phủ Châu cướp vận vật tư rồi.

[00:55:10] Hai em đến cũng thật không đúng lúc.

[00:55:11] Chúng ta sắp có một trận đánh lớn phải đánh.

[00:55:13] Thật sự không lo cho hai em được.

[00:55:17] Đi thôi, vào trong nói chuyện.

[00:55:22] Hai em thật là lợi hại.

[00:55:24] Lại có thể vượt ngàn dặm mưa bom bão đạn tìm đến đây.

[00:55:28] Cả chặng đường này hai em chắc đã chịu không ít khổ cực.

[00:55:45] Đi vào.

[00:55:49] Báo cáo, bắt được một tên buôn lậu.

[00:55:50] Hắn ta nhất định đòi gặp anh.

[00:55:52] Ồ, có chỉ giáo gì à?

[00:55:54] Anh bảo họ tránh đi một chút.

[00:55:55] Tôi có chuyện muốn nói với anh.

[00:56:00] Anh còn dám mặc cả với tôi à?

[00:56:02] Có chuyện gì cứ nói thẳng ra.

[00:56:04] Gã họ Lương, đều là người nhà,

[00:56:06] đừng làm những chuyện vô nghĩa.

[00:56:07] Ai cũng mất mặt.

[00:56:09] Anh đừng giở trò này với tôi.

[00:56:12] Gan anh cũng không nhỏ nhỉ.

[00:56:14] Vật tư quân dụng anh cũng dám buôn lậu à.

[00:56:17] Dẫn xuống, nhốt vài ngày.

[00:56:19] Để cho hắn biết nồi làm bằng sắt.

[00:56:21] Dẫn xuống!

[00:56:22] Gã họ Lương, anh đừng không biết điều! Đi!

[00:56:25] Báo cáo trưởng quan, tiểu đội đặc nhiệm đã tập hợp xong.

[00:56:31] Bên trái quay! Xuất phát!

[00:56:39] Này, hai tiểu thư không thể đi được.

[00:56:41] Chúng tôi đi thực hiện nhiệm vụ rất nguy hiểm.

[00:56:43] Tạ trung đoàn trưởng đã đồng ý rồi.

[00:56:44] Anh dựa vào đâu mà không đồng ý? Cứng đầu.

[00:57:07] Ai? Đứng lại!

[00:57:13] Đến chỗ tôi làm gì?

[00:57:14] Hàng của tôi đâu?

[00:57:16] Anh Khôi, hàng mất rồi.

[00:57:18] Hửm? Mất rồi?

[00:57:22] Chuyện gì vậy?

[00:57:24] Tôi vừa từ cửa khẩu chạy thoát chết về đây.

[00:57:27] Tên họ Lương đó thật không ra gì.

[00:57:31] Họ Lương?

[00:57:34] Mẹ kiếp, muốn cắt đường tài lộc của lão tử à.

[00:58:46] Trước đây ở Nam Châu Lý cứ muốn đi ra ngoài,

[00:58:48] để không bị nhà họ Lương bắt nạt.

[00:58:50] Ra ngoài mấy ngày nay,

[00:58:51] lại thấy nhớ Nam Châu Lý.

[00:58:53] Hôm đó, anh Cẩm Khôn nói với em,

[00:58:55] bên ngoài còn loạn hơn, em còn không tin.

[00:58:59] Tiểu Hạnh Tử.

[00:59:00] Chúng ta đã nói là không nhắc đến anh ấy.

[00:59:03] Chị không thích nghe.

[00:59:04] Chị Thiên Tuệ, đều là người Nam Châu Lý,

[00:59:06] sao lại không thể nói chứ?

[00:59:08] Thật ra anh Cẩm Khôn luôn bảo vệ Nam Châu Lý.

[00:59:11] Bảo vệ em, và càng bảo vệ chị.

[00:59:15] Không nói nữa.

[00:59:18] Anh ấy cũng vậy,

[00:59:20] lúc nào cũng chịu oan ức mà không nói ra.

[00:59:22] Giống như cố ý để mình chịu oan ức vậy.

[00:59:25] Nói ra cũng không ai tin.

[00:59:27] Trên dưới nhà họ Lương,

[00:59:28] không một ai tin tôi.

[00:59:30] Trên dưới Nam Châu Lý,

[00:59:31] không một ai tin anh ấy.

[00:59:49] Xuống xe! Nhanh, nhanh theo sau, theo sau! Xuống xe!

[00:59:54] Nhanh!

[00:59:59] Phá cửa!

[01:00:05] Mở cửa!

[01:00:07] Chuyện gì vậy? Hộ Thám?

[01:00:11] Gà bay chó sủa thế này, xảy ra chuyện gì vậy?

[01:00:14] Có phải có chuyện gấp tìm Cẩm Khôn không?

[01:00:17] Nó vừa từ cửa khẩu Bảo An về.

[01:00:19] Đang nghỉ ngơi, ông xem...

[01:00:20] Lão gia tử, ông đừng nói nhiều lời vô ích.

[01:00:22] Mau gọi Lương Cẩm Khôn ra đây cho tôi.

[01:00:23] Nó bây giờ đang dính án mạng.

[01:00:25] Án mạng? Sao lại có án mạng?

[01:00:29] Nói ra thì nó còn là cấp trên của anh.

[01:00:31] Có nhầm lẫn gì không vậy?

[01:00:33] Vậy thì tôi càng phải chấp pháp công minh.

[01:00:35] Để tránh dân chúng nói chúng tôi là quan quan bao che cho nhau.

[01:00:39] Hơn nữa, có nhầm hay không,

[01:00:42] không phải do ông quyết định.

[01:00:44] Sao vậy? Cẩm Khôn?

[01:00:48] Lương phó cục trưởng.

[01:00:50] Hội Liên Hiệp Lao Công có người đến báo án.

[01:00:53] Tố cáo anh đã giết Phương Gia Sinh của đội tuần tra công nhân.

[01:01:03] Chỗ này, chỗ này!

[01:01:05] Hôm đó tôi tận mắt thấy gã họ Lương giết anh cả.

[01:01:07] Chôn ngay ở đây.

[01:01:08] Anh em, đào!

[01:01:22] Người và tang vật đều có mặt, anh còn không thừa nhận?

[01:01:26] Tôi có gì để thừa nhận?

[01:01:28] Anh đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.

[01:01:31] Tiếp tục đào!

[01:01:42] Gia Sinh về rồi, đúng là nó về rồi!

[01:01:45] Gia Sinh về rồi!

[01:01:46] Được được được, con ngồi trước đi, con ngồi trước đi.

[01:01:49] Tôi nghe thấy ngoài cửa có người gọi Gia Sinh.

[01:01:51] Tôi đi xem, tôi đi xem.

[01:01:52] Thật, nó về rồi.

[01:01:53] Con ngồi yên, tôi đi xem.

[01:01:55] Gia Sinh, ai da, Gia Sinh về rồi.

[01:01:58] Chú Bính, xảy ra chuyện lớn rồi.

[01:01:59] Chuyện gì vậy?

[01:02:00] Cảnh sát đến bắt Lương Cẩm Khôn rồi.

[01:02:02] Nó đã làm gì?

[01:02:02] Có người tố cáo nó đã giết Gia Sinh nhà chú đấy.

[01:02:16] Đội trưởng, có phải nhầm chỗ không?

[01:02:24] Không nhầm chỗ, là ở đây sao?

[01:02:25] Chính là chỗ này, tôi nhớ rất rõ.

[01:02:34] Được rồi, hôm nay đến đây thôi.

[01:02:38] Thu quân!

[01:02:44] Cẩm Khôn!

[01:02:45] Lương phó cục trưởng, đã làm anh hoảng sợ rồi.

[01:02:48] Không sao.

[01:02:50] Đi thôi mẹ.

[01:02:56] Hai tiểu thư.

[01:02:57] Chúng tôi vừa nhận được tin,

[01:02:59] đại đội vật tư do Phương đội trưởng dẫn đầu,

[01:03:00] đang tiến về hướng này.

[01:03:02] Ước tính sẽ nghỉ ngơi ở phía trước 15 km.

[01:03:05] Hai cô tranh thủ nghỉ ngơi.

[01:03:06] Chúng ta sẽ xuất phát sau 10 phút nữa.

[01:03:08] Nhớ là hành quân gấp.

[01:03:09] Tối nay sẽ hội quân với họ.

[01:03:19] Này, Tiểu Hạnh Tử.

[01:03:21] Em nói xem, anh Gia Tuấn,

[01:03:23] sau khi gặp chúng ta sẽ thế nào?

[01:03:27] Có cảm thấy quá đột ngột không?

[01:03:29] Anh Gia Tuấn có nằm mơ cũng không ngờ được,

[01:03:31] sẽ gặp chúng ta ở đây.

[01:03:32] Anh ấy nhất định sẽ rất vui.

[01:03:35] Chị Thiên Tuệ, chị đã quyết định rồi sao?

[01:03:45] Tất nhiên là quyết định rồi.

[01:03:48] Chúng ta vất vả muôn vàn chạy đến đây,

[01:03:50] là vì cái gì?

[01:03:53] Chẳng phải là vì ngày này sao?

[01:03:55] Chị thật sự yêu anh Gia Tuấn sao?

[01:03:58] Tất nhiên rồi.

[01:03:59] Chúng chị là yêu tự do.

[01:04:01] Vậy sao chị lại đi nhà thờ với anh Cẩm Khôn?

[01:04:05] Em trẻ con không hiểu.

[01:04:07] Em không hiểu gì cả.

[01:04:08] Nhưng em lại hiểu hết.

[01:04:10] Chị lúc nào cũng hờn dỗi với anh Gia Tuấn.

[01:04:12] Nhưng lúc nào cũng là chị nhường anh ấy.

[01:04:14] Với anh Cẩm Khôn chị cũng hờn dỗi.

[01:04:16] Nhưng lúc nào cũng là anh ấy nhường chị.

[01:04:19] Dù có oan ức thế nào anh ấy cũng phải dỗ chị vui.

[01:04:22] Mẹ em nói,

[01:04:24] đàn ông không thể quá nuông chiều phụ nữ.

[01:04:26] Sẽ nuông chiều thành hư.

[01:04:28] Phụ nữ sẽ coi anh ta như hòn đá,

[01:04:30] để kê chân mình đi ngắm người khác.

[01:04:33] Đây là lời gì vậy?

[01:04:34] Lời thật lòng.

[01:04:38] Ra ngoài mấy ngày nay,

[01:04:40] không biết anh Cẩm Khôn thế nào rồi.

[01:04:46] Nói, Tiểu Hạnh Tử.

[01:04:49] Không phải em thích anh Cẩm Khôn rồi chứ?

[01:04:52] Chị nói bậy gì vậy?

[01:04:53] Còn giống chị gái không?

[01:04:54] Đồng chí, tập hợp khẩn cấp!

[01:04:58] Nhanh, nhanh!

[01:05:02] Nghiêm!

[01:05:05] Cẩm Khôn, nhà họ Phương chúng ta bao nhiêu năm nay,

[01:05:08] đối xử với con như con trai ruột.

[01:05:10] Không có gì phụ bạc con cả.

[01:05:12] Con nói cho ta một câu thật lòng.

[01:05:14] Gia Sinh nó rốt cuộc đã chết như thế nào?

[01:05:21] Con từ nhỏ đã ngủ chung giường với Gia Tuấn.

[01:05:24] Cũng được coi là nửa đứa con trai của nhà họ Phương.

[01:05:27] Làm sao con có thể làm chuyện hại người nhà mình được.

[01:05:30] Chú Đức, những lời đồn này chú cũng tin sao?

[01:05:35] Trời ơi.

[01:05:37] Nhà họ Phương chúng ta đã đắc tội với ai chứ?

[01:05:39] Lại hãm hại chúng ta như vậy.

[01:05:43] Sống không thấy người, chết không thấy xác.

[01:05:45] Cẩm Khôn, bây giờ con cũng là phó cục trưởng rồi.

[01:05:48] Con đi điều tra cho chú Đức.

[01:05:49] Gia Sinh nó rốt cuộc đã chết như thế nào?

[01:05:52] Là ai đã giết nó?

[01:05:54] Ta... ta dù có liều cả mạng già,

[01:05:57] ta cũng sẽ không tha cho nó.

[01:06:34] Hai tiểu thư, mời vào.

[01:06:36] Đưa hai cô đến đây,

[01:06:37] cũng đã hoàn thành nhiệm vụ mà Tạ trung đoàn trưởng giao cho tôi.

[01:06:39] Cáo từ.

[01:06:40] Cảm ơn, cảm ơn.

[01:06:41] Không cần cảm ơn, tạm biệt.

[01:06:41] Tạm biệt.

[01:06:55] Chị Thiên Tuệ, chị sao vậy?

[01:06:57] Chị... chị chưa chuẩn bị xong.

[01:06:59] Có gì mà phải chuẩn bị?

[01:07:00] Chị vất vả muôn vàn chẳng phải là vì hôm nay sao?

[01:07:02] Đừng nữa, đừng nữa.

[01:07:03] Đi thôi, đi thôi.

[01:07:16] Tiểu Mã, các phân đội đã đến đủ chưa?

[01:07:22] Tôi hỏi anh đó, đã đến đủ chưa?

[01:07:36] Thiên Tuệ?

[01:07:39] Sao lại là em?

[01:07:46] Thiên Tuệ, đúng là em rồi.

[01:07:50] Tốt quá, em cũng đến rồi.

[01:08:00] Vào khoảnh khắc này,

[01:08:02] dường như ngọn lửa lớn bùng lên,

[01:08:03] lại như bị nước lớn cuốn trôi.

[01:08:06] Trong lòng tôi,

[01:08:07] lần đầu tiên trong sáng và thấu suốt đến vậy.

[01:08:10] Về tình yêu của mình,

[01:08:11] cuối cùng cũng đã có một kết luận chắc chắn.

[01:08:14] Tôi đã luôn nghĩ rằng mình thích Gia Tuấn.

[01:08:17] Luôn được cổ vũ bởi tình yêu vượt qua giai cấp đó.

[01:08:20] Lâu dài như vậy, kiên trì như vậy.

[01:08:22] Kiên quyết như vậy.

[01:08:24] Nhưng chính vào khoảnh khắc này,

[01:08:26] cơ thể tôi đang được Gia Tuấn ôm chặt.

[01:08:31] Nhưng trái tim tôi lại đã bay về Nam Châu Lý.

[01:09:19] Anh họ Gia Tuấn.

[01:09:22] Em đến để gặp anh.

[01:09:26] Và anh hai.

[01:09:29] Thiên Tuệ, anh thật không ngờ,

[01:09:32] em lại có dũng khí như vậy.

[01:09:34] Trước đây anh chưa bao giờ nhận ra,

[01:09:37] em còn có một mặt như thế.

[01:09:41] À, lại đây ngồi.

[01:09:58] Đến từ xa như vậy,

[01:09:59] là vì có một chuyện muốn nói với anh.

[01:10:07] Chuyện gì mà đáng để em từ xa như vậy,

[01:10:10] chạy đến đây?

[01:10:14] Bởi vì...

[01:10:19] bởi vì em phải nói rõ với anh trước.

[01:10:25] Rốt cuộc là chuyện gì?

[01:10:29] Em...

[01:10:31] Thiên Tuệ, em nói đi chứ.

[01:10:40] Em và Cẩm Khôn...

[01:10:45] sắp kết hôn rồi.

[01:11:36] Tốt lắm.

[01:11:38] Thật sự rất tốt.

[01:11:43] Nam Châu Lý của chúng ta lại có thêm một chuyện vui.

[01:11:55] Thật ra...

[01:11:59] Thật ra em và Cẩm Khôn rất hợp nhau.

[01:12:08] Có lẽ vậy.

[01:12:11] Có lẽ chỉ có làm rồi mới hiểu được.

[01:12:23] Em thật sự và Cẩm Khôn yêu nhau rồi sao?

[01:12:32] Anh họ Gia Tuấn.

[01:12:34] Tiểu Hạnh Tử cũng đến rồi.

[01:12:39] Tiểu Hạnh Tử?

[01:12:45] Ồ.

[01:12:50] Chính là Tiểu Hạnh Tử nhà họ Lương.

[01:12:57] Con bé cũng đến rồi.

[01:13:04] Tốt quá.

[01:13:06] Ở tiền tuyến có thể gặp được hai em,

[01:13:08] thật sự rất vui.

[01:13:11] Thiên Tuệ, hôm nay những người Nam Châu Lý chúng ta,

[01:13:14] nhất định phải tụ tập ở đây một bữa.

[01:13:27] Tiểu Hạnh Tử, em xem.

[01:13:29] Anh Gia Tuấn.

[01:13:30] Ồ, Tiểu Hạnh Tử mặc quân phục vào trông ra dáng người lớn ghê.

[01:13:34] Tiểu Hạnh Tử của chúng ta lớn rồi nhỉ?

[01:13:36] Phải, lớn rồi.

[01:13:38] Lại đây ngồi.

[01:13:45] Thiên Tuệ, hai em đến thật đúng lúc.

[01:13:49] Nếu đến muộn một hai ngày nữa,

[01:13:50] e rằng chúng ta đã không gặp được nhau.

[01:13:55] Chúng tôi sắp tổng tấn công rồi.

[01:13:56] Nếu lương thảo đạn dược mà không tiếp tế kịp,

[01:13:59] thì sẽ làm lỡ việc lớn đó.

[01:14:04] Tiểu Hạnh Tử.

[01:14:05] Anh Thiên Hào chúng ta đã gặp.

[01:14:06] Anh Gia Tuấn cũng đã gặp.

[01:14:08] Chuyến đi này của chúng ta vất vả,

[01:14:09] nhưng không có gì hối tiếc cả, phải không?

[01:14:11] Đúng vậy.

[01:14:25] Nào.

[01:14:29] Mắt nhìn vào đây.

[01:14:30] Đúng, còn có cái ngắm kia.

[01:14:32] Ba điểm thẳng hàng.

[01:14:34] Ngón tay bóp cò ở đây. Đúng, thả lỏng.

[01:14:36] Vai tì vào. Được.

[01:14:38] Nhắm bắn. Chuẩn bị. Bắt đầu.

[01:14:42] Em bắn trúng rồi, bắn trúng rồi!

[01:14:44] Tiểu Hạnh Tử giỏi quá!

[01:14:48] Làm lại!

[01:14:59] Thế nào?

[01:15:03] Dám bắn thêm một phát nữa không?

[01:15:06] Tất nhiên là dám.

[01:15:42] Lợi hại quá!

[01:15:43] Tiểu Hạnh Tử, em giỏi thật.

[01:15:46]

[01:15:47] Em cứ tưởng khó lắm.

[01:15:55] Anh luyện hơn một tháng,

[01:15:56] còn chưa đạt được trình độ như em.

[01:16:00] Nếu em mà không nhập ngũ,

[01:16:01] thì thật quá đáng tiếc.

[01:16:02] Vậy em nhập ngũ là được.

[01:16:16] Lương phó cục trưởng.

[01:16:18] Thuộc hạ của tôi vô tình đào được một báu vật.

[01:16:22] Anh xem thử.

[01:16:23] Có đáng giá một lô hàng không?

[01:16:41] Tôi đã sớm biết nó không được chôn ở Nam Châu Lý.

[01:16:43] Tôi cho người đến Nam Châu Lý đào,

[01:16:46] là không muốn làm tổn thương hòa khí anh em chúng ta.

[01:16:51] Thế nào? Lô hàng đó của tôi...

[01:16:53] Không, không, thứ này đổi lấy lô hàng đó của tôi,

[01:16:57] chắc là đủ rồi nhỉ?

[01:17:04] Thế mới đúng.

[01:17:06] Vẫn là câu nói đó.

[01:17:08] Lùi một bước, biển rộng trời cao.

[01:17:32] Thế nào?

[01:17:33] Khoảng một đại đội lính.

[01:17:48] Thiên Tuệ, đừng căng thẳng, có anh đây.

[01:17:58] Cẩn thận!

[01:18:05] Thiên Tuệ, em ở đây đừng động đậy.

[01:18:30] Vương Đức Quý, yểm trợ đoàn xe rút lui!

[01:18:34] Anh Lý!

[01:18:44] Mau đến đây! Ai có thể giúp tôi!

[01:18:47] Chị Thiên Tuệ, anh ấy sắp chết rồi!

[01:18:50] Mau đến giúp tôi!

[01:18:53] Mau đến giúp tôi!

[01:19:47] Có lẽ đây là một phần ngẫu nhiên nhất,

[01:19:50] nhỏ bé nhất trong cuộc chiến này.

[01:19:54] Nhưng nó lại là một phần trong cuộc đời tôi,

[01:19:55] nặng nề nhất, khắc cốt ghi tâm nhất.

[02:00:00] Tôi chưa bao giờ nhớ Nam Châu Lý như bây giờ.

[02:00:03] Mỗi cảnh vật ở đó,

[02:00:05] đều hiện ra rõ ràng trước mắt tôi.

[02:00:08] Mỗi một hương vị,

[02:00:09] đều đến gần hơi thở một cách thân thương.

[02:00:13] Trong lòng tôi,

[02:00:15] đó là một nơi trên mảnh đất rộng lớn này,

[02:00:16] an toàn nhất, ấm áp nhất.

[02:00:20] Tôi muốn trở về Nam Châu Lý.

[02:00:23] Nhưng tôi không lường trước được,

[02:00:25] Nam Châu Lý đang phải đối mặt với một thảm họa mới.

[02:01:03] Tôi tìm anh ấy có chuyện gấp, anh đừng cản tôi.

[02:01:13] Là anh.

[02:01:19] Cẩm Khôn, anh mau đi đi.

[02:01:23] Tôi vừa nghe được tin,

[02:01:24] Lô Khôi đã đào được thứ gì đó ở núi Phượng Hoàng.

[02:01:28] Cẩm Khôn.

[02:01:29] Bây giờ tình hình rất bất lợi cho anh.

[02:01:30] Anh mau đi đi.

[02:01:31] Chỉ cần giữ được mạng thì sẽ có tất cả.

[02:01:35] Nhưng người thật sự không phải tôi giết.

[02:01:37] Cái gì?

[02:01:38] Rốt cuộc là chuyện gì vậy?

[02:01:40] Nhanh lên, động tác nhanh lên!

[02:01:44] Theo sau!

[02:01:47] Nhanh lên!

[02:02:09] Anh không tin lời tôi nói sao?

[02:02:12] Tôi tin.

[02:02:13] Nhưng bây giờ tôi tin hay không,

[02:02:15] đã không còn ý nghĩa gì nữa.

[02:02:17] Lô Khôi nói không sai.

[02:02:18] Phương Gia Sinh chính là do anh giết.

[02:02:20] Bởi vì anh chưa bao giờ chỉ điểm Lô Khôi.

[02:02:23] Dù bây giờ anh có nói,

[02:02:24] cũng sẽ không có ai tin anh.

[02:02:25] Biết tại sao không?

[02:02:27] Bởi vì tất cả mọi người đều muốn thấy anh tiêu đời.

[02:02:29] Bao gồm cả Phó cục trưởng của các anh.

[02:03:10] Đại thiếu gia, sao vậy?

[02:03:12] Về đi, về đi.

[02:03:35] Gã họ Lô, hàng của anh đã qua rồi.

[02:03:38]

[02:03:40] Nhóc con ngốc, nếu hàng của tôi chưa qua,

[02:03:43]

[02:03:45] Lần trước không phải đã nói với anh rồi sao.

[02:03:47] Lùi một bước, biển rộng trời cao.

[02:03:49] Anh lùi, tôi tất nhiên sẽ tiến.

[02:03:52] Hay cho gã họ Lô nhà ngươi.

[02:03:55] Dẫn đi!

[02:03:58] Chuyện gì vậy?

[02:04:00] Cẩm Khôn, chuyện gì vậy?

[02:04:03] Cẩm Khôn, Cẩm Khôn!

[02:04:06] Cẩm Khôn! Cẩm Khôn!

[02:05:40] Tạo phụ đề bởi Amara.org community


 0 Bình luận sort   Sắp xếp theo


Tiếp theo