Tiếp theo

(AI-sub) Sóng gió Tây Quan vietsub tập 5+6 - Trần Khôn, Tôn Lệ

0 Lượt xem· 08/03/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
Người theo dõi
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Giữa lòng Tây Quan hoa lệ những năm 1920, tình yêu và tình bạn của một nhóm thanh niên ưu tú bị đặt vào thử thách khốc liệt nhất. <br>Với sự tham gia của cặp đôi vàng Trần Khôn và Tôn Lệ, &quot;Sóng gió Tây Quan&quot; sẽ cuốn bạn vào vòng xoáy của những mối tình nồng cháy, những nghĩa tình huynh đệ sâu nặng và cả những lựa chọn sinh tử trước vận mệnh của đất nước. Liệu họ sẽ chọn tình yêu hay lý tưởng?

Xem nhiều hơn

[00:00:00] Đại ca, đại ca.

[00:00:02] Đại thiếu gia cùng tiểu thư nhà họ Gia ra phố mua áo liệm rồi.

[00:00:05] Tiểu thư đã xảy ra chuyện gì sao?

[00:00:07] Ba, mẹ.

[00:00:09] Lão gia và phu nhân đã đến chùa Quang Hiếu,

[00:00:11] mời sư thầy về làm pháp sự cho Gia Khánh.

[00:00:12] Cậu cứ đi theo tôi làm gì? Đi ra.

[00:00:44] Rốt cuộc phải làm sao đây?

[00:00:47] Cẩm Khôn, cậu nghĩ cách gì đi chứ.

[00:00:51] Không phải bọn chúng tuyên bố muốn nợ máu trả bằng máu sao?

[00:00:54] Vậy chúng ta tương kế tựu kế.

[00:00:56] Cử một người ra làm mồi nhử.

[00:00:58] Hai người còn lại nấp trong bóng tối.

[00:00:59] Chỉ cần bọn chúng lộ mặt, chúng ta sẽ...

[00:01:01] Cách hay đó, tôi thấy được.

[00:01:03]

[00:01:05] Tôi đi làm mồi nhử là thích hợp nhất rồi.

[00:01:07] Không được, tôi không đồng ý.

[00:01:09] Là báo thù cho anh tôi, đáng lẽ tôi phải đi mới đúng.

[00:01:11] Gia Tuấn, nhà cậu không thể chịu thêm sóng gió nữa đâu.

[00:01:14] Hay là để tôi đi.

[00:01:15] Dù sao cũng chưa từng có ai ưa tôi.

[00:01:17] Hai người đừng tranh nữa.

[00:01:18] Tôi trên có anh cả, dưới có em gái.

[00:01:20] Trong nhà thêm một người không nhiều,

[00:01:21] bớt một người cũng không ít. Tôi đi.

[00:01:23] Không được.

[00:01:25] Hay là chúng ta bốc thăm đi.

[00:01:48] Xem ra là ý trời sắp đặt.

[00:01:50] Các cậu không có gì để nói nữa chứ?

[00:01:58] Gia Tuấn, Thiên Hào,

[00:02:00] nếu lần này tôi đi mà không trở về,

[00:02:03] hai cậu nhất định phải giúp tôi chăm sóc em trai tôi.

[00:02:06] Đừng để người khác bắt nạt nó.

[00:02:08] Còn có mẹ tôi, miệng dao găm lòng đậu hũ.

[00:02:11] Hai cậu đừng so đo với bà ấy, nhường bà ấy một chút.

[00:02:16] Quan trọng nhất, còn có Thiên Tuệ.

[00:02:20] Cẩm Khôn, đừng nói nữa.

[00:02:22] Biết đâu tất cả đều phải chết.

[00:02:24] Thiên Hào.

[00:02:28] Cậu muốn nói thì cứ nói đi.

[00:02:33] Thiên Tuệ từ nhỏ đến lớn tùy hứng, tính tình lại nóng nảy.

[00:02:37] Nhưng tôi mong hai cậu nhất định nhường con bé một chút.

[00:02:40] Chăm sóc con bé, đừng để nó chịu ấm ức.

[00:02:45] Cẩm Khôn, nếu tôi có thể sống sót trở về,

[00:02:54] tôi sẽ coi Thiên Tuệ...

[00:02:55] ...như em gái ruột của mình mà chăm sóc.

[00:02:59] Giống như Thiên Hào và anh Thiên Hữu đối tốt với con bé.

[00:03:05] Tôi thề.

[00:03:12] Được rồi, đừng ủ rũ như vậy.

[00:03:14] Ai thua ai thắng còn chưa chắc mà, phải không?

[00:03:23] Cậu nhanh lên.

[00:03:27] Tôi biết,

[00:03:28] lúc này người có thể ngăn cản hành động trả thù lỗ mãng của họ

[00:03:30] chỉ có một người, đó chính là Đại ca.

[00:03:44] Cảm ơn ông chủ.

[00:03:44] Không có gì.

[00:03:59] Tạ tiên sinh, chào anh.

[00:04:01] Phan tiểu thư đi thong thả, cảm ơn cô, đi thong thả.

[00:04:08] Xong cả chưa?

[00:04:45] Gia Nghi, nghĩ xem còn cần gì nữa không.

[00:04:48] Đi một chuyến, mua luôn một thể.

[00:04:51] Không còn gì nữa.

[00:04:56] Đến rồi, đến rồi.

[00:05:03] A, đại ca của tôi đâu?

[00:05:04] Mới đi một lúc.

[00:05:08] Xin lỗi.

[00:05:18] Tôi bỗng có một cảm giác kỳ lạ.

[00:05:20] Người phụ nữ xa lạ này dường như có mối liên hệ nào đó với tôi.

[00:05:24] Dù rằng tôi thực sự chưa từng gặp cô ấy.

[00:05:28] Nhưng cảm giác này lại ngày càng mãnh liệt.

[00:05:31] Cậu cầm gì thế?

[00:05:32] Tôi cầm con dao đã giết anh tôi để báo thù cho anh ấy.

[00:05:34] Đi.

[00:05:38] Đại ca.

[00:05:43] Khí thế không tồi.

[00:05:46] Trang bị cũng khá đấy.

[00:05:48] Các cậu định đi đâu vậy?

[00:05:49] Đại ca, chúng em phải báo thù cho Gia Khánh.

[00:05:52] Anh đừng cản chúng em.

[00:05:53] Anh không cản, anh hỏi các cậu đi đâu?

[00:05:59] Cẩm Khôn làm mồi nhử, dụ bọn chúng ra.

[00:06:02] Tôi với Thiên Hào...

[00:06:02] Anh cũng không hỏi kế hoạch của các cậu.

[00:06:04] Anh hỏi là các cậu định đi đâu?

[00:06:12] Thiên Tuệ, em ra ngoài canh chừng trước.

[00:06:14] Đừng để người lạ vào nhé.

[00:06:16] Vâng. Đi đi.

[00:06:39]

[00:06:41] hay là đến đường Huệ Ái lượn lờ?

[00:06:44] Đến rạp hát hay là tửu lầu?

[00:06:46] Hay là cứ thế xông ra phố lớn ở Hồng Kông mà hét?

[00:06:49] Xem ai dám ra mặt trả lời, các cậu nghĩ vậy à?

[00:06:55] Đúng là ngu ngốc hết chỗ nói.

[00:06:57]

[00:06:59] anh còn cần phải như thế này,

[00:07:00] chạy đi chạy lại sở cảnh sát sao?

[00:07:02] Nhưng cho dù không báo thù cho anh tôi,

[00:07:06] chúng ta cũng không thể cả đời

[00:07:07] sống trong tủi nhục thế này được.

[00:07:09] Tủi nhục? Mấy chục mạng người cùng chết với các cậu

[00:07:12] thì không phải là tủi nhục à?

[00:07:14] Anh nói cho các cậu biết,

[00:07:16] cho dù cả ba cậu cùng mất mạng,

[00:07:18] người ta cũng chưa chắc tha cho Nam Châu Lý đâu.

[00:07:21] Vậy anh Thiên Hữu,

[00:07:23] tiếp theo chúng ta phải làm sao?

[00:07:24] Chẳng lẽ ngồi chờ chết sao?

[00:07:32] Các cậu không thể ở trong nhà nữa.

[00:07:34] Phải đổi chỗ khác.

[00:07:35] Mở cửa mau, mở cửa mau!

[00:07:38] Đến đây, đến đây.

[00:07:41] Là Đỗ đại gia à.

[00:07:43] Sao ông lại về một mình? Cẩm Khôn thiếu gia đâu?

[00:07:46] Tôi không có thời gian đôi co với bà.

[00:07:47] Lão gia, nhị thái thái xảy ra chuyện rồi.

[00:07:50] Tôi nói cho bà biết, Cẩm Khôn mà có mệnh hệ gì,

[00:07:52] tôi sẽ liều mạng với bà.

[00:07:54] Câm miệng cho tôi! Cẩm Khôn là bỏ trốn chứ không phải đã chết.

[00:08:01] Bà cứ trù ẻo nó đi.

[00:08:05] Hôm nay cái thằng rồng cụt đuôi nhà họ Phan mất tích.

[00:08:08] Tạ Thiên Hào lộ mặt một lúc rồi cũng mất tăm.

[00:08:14] Lúc này,

[00:08:14] nhà họ Phan và nhà họ Tạ sao có thể bình tĩnh như vậy nhỉ?

[00:08:39] Gia Tuấn, chẳng lẽ chúng ta cứ ở yên thế này mãi sao?

[00:08:43] Không được nói chuyện.

[00:08:44] Thiên Tuệ, chúng tôi chỉ...

[00:08:47] Suỵt suỵt.

[00:08:48] Thiên Tuệ.

[00:08:49] Gì vậy? Không nghe rõ.

[00:08:53] Đừng nói chuyện.

[00:08:56] Đáng ghét.

[00:08:57] Không được cười.

[00:09:06] Tôi biết nhà họ Tạ các người,

[00:09:07] bây giờ với nhà họ Phan là chung một giuộc.

[00:09:10] Muốn để Cẩm Khôn nhà tôi làm lá chắn,

[00:09:12] bảo toàn cho Thiên Hào và Gia Tuấn. Tôi nói cho mà biết, nằm mơ đi.

[00:09:16] Hôm nay nếu bà không giao

[00:09:17] Cẩm Khôn nhà chúng tôi ra,

[00:09:18] tôi sẽ không để yên cho hai nhà các người đâu.

[00:09:20] Nếu bà đã chắc chắn nó ở nhà họ Tạ,

[00:09:22] vậy thì bà cứ tìm.

[00:09:24] A Quế, mở cửa trên lầu dưới lầu ra cho bà ấy tìm.

[00:09:27] Tìm thì tìm, tôi sợ ai chứ.

[00:09:29] Lương bá mẫu, lúc này,

[00:09:32] cho dù Lương Cẩm Khôn có về, bà không lo lắng sao?

[00:09:35] Tôi có gì phải lo lắng chứ?

[00:09:37]

[00:09:41] Người đáng chết là Tạ Thiên Hào và Phan Gia Tuấn.

[00:09:44] Chẳng có nửa điểm liên quan gì đến Cẩm Khôn nhà chúng tôi.

[00:09:47] Nếu bà đã cho rằng

[00:09:48] không có nửa điểm liên quan đến Lương Cẩm Khôn,

[00:09:50] tại sao lại đưa nó về quê?

[00:09:56] Gì? Ai nói đưa về quê chứ?

[00:09:58] Sao cô biết Cẩm Khôn nhà chúng tôi về quê?

[00:10:04] Cô đừng đi. Cô lừa Cẩm Khôn nhà chúng tôi đi đâu rồi?

[00:10:07] Tôi nói cho cô biết.

[00:10:08] Hôm nay nếu cô không giao Cẩm Khôn nhà chúng tôi ra,

[00:10:10] tôi... tôi chết cho cô xem.

[00:10:16] Đánh người!

[00:10:18] Đuổi bà ta ra ngoài cho tôi.

[00:10:20] Ba, nhà chúng ta đủ lớn, cứ mặc bà ấy ăn vạ.

[00:10:28] Được, Tạ Thiên Hữu.

[00:10:31] Anh dụ dỗ Cẩm Khôn nhà chúng tôi, anh còn đánh người.

[00:10:35] Anh cứ chờ đấy, chờ tôi đi kiện anh, kiện anh.

[00:10:38] Được thôi, Lương nhị thái thái.

[00:10:39] Tôi sẽ đưa bà đến sở cảnh sát ngay.

[00:10:41] Tạ Thiên Hữu, anh muốn làm gì?

[00:10:46] Ông đứng nghe ở cửa lâu như vậy rồi,

[00:10:48] vẫn chưa rõ sao?

[00:10:49] Nhị thái thái muốn báo cảnh sát, tôi chỉ có thể đưa bà ấy đi.

[00:10:54] Nếu cảnh sát vào Nam Châu Lý,

[00:10:57] thì không ai thoát khỏi liên lụy đâu.

[00:11:01] Lương bá phụ, ông đã hiểu rõ như vậy,

[00:11:04] cần gì phải để nhị thái thái đến đây làm loạn một phen chứ?

[00:11:11] Các cậu nói xem, Thiên Tuệ đã đi hai tiếng đồng hồ rồi,

[00:11:15] vẫn chưa về, không phải đã xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn chứ? Gia Tuấn?

[00:11:34] Thiên Tuệ, sao em đi lâu vậy?

[00:11:36] Dọa chết chúng tôi rồi.

[00:11:38] Đừng lo, anh cả bảo em chăm sóc các anh thật tốt.

[00:11:40] Xem này, điểm tâm.

[00:11:41] Đói chết tôi rồi.

[00:11:43] Gia Tuấn, của cậu đây.

[00:11:45] Tôi không đói.

[00:11:47] Cẩm Khôn?

[00:11:50] Tôi cũng không đói.

[00:11:58] Cậu ta sao vậy?

[00:11:59] Cái này còn phải hỏi sao?

[00:12:00] Chúng ta đều không thể báo thù cho Gia Khánh,

[00:12:02] cậu ta đương nhiên buồn rồi.

[00:12:09] Gia Tuấn, ăn chút gì đi.

[00:12:10] Tôi đã nói là tôi không đói.

[00:12:14] Thiên Tuệ.

[00:12:33] Nào, Cẩm Khôn, ăn đi.

[00:12:34] Nào Cẩm Khôn, ăn đi.

[00:12:40] Cẩm Khôn, nào.

[00:12:41] Không sao đâu, ăn đi.

[00:12:42] Ăn đi... Tôi bỗng dưng không đói nữa.

[00:12:49] Cậu ta lại sao nữa rồi?

[00:12:51] Đồ nhát gan, có phải bị dọa sợ rồi không?

[00:12:54] Kệ cậu ta, chúng ta ăn.

[00:12:55] Gia Tuấn.

[00:12:57] Tôi chưa động đến, trả lại cho cậu.

[00:13:11] Mạch tiểu thư, mời cô tiếp tục giữ hộ bức thư này.

[00:13:15] Nếu tôi xảy ra chuyện gì bất trắc,

[00:13:17] cứ gửi nó đến Tổng Công hội.

[00:13:20] Không, tôi không thể đồng ý.

[00:13:24] Cô không chịu giúp tôi việc này?

[00:13:26] Tạ tiên sinh, thứ quan trọng như vậy,

[00:13:28] anh nhất định phải tự mình lấy lại.

[00:13:30] Tôi sẽ không giao cho bất kỳ ai.

[00:13:35] Cô lo lắng cho sự an nguy của tôi à?

[00:13:37] Tôi đương nhiên lo lắng, anh là bạn của công nhân Hoa kiều mà.

[00:13:43] Cô yên tâm, tôi nhất định sẽ đích thân quay lại lấy.

[00:13:46] Nói lời giữ lời.

[00:13:48] Tôi đi đây.

[00:13:49]

[00:13:54] Không sao, tôi sẽ không để trong lòng đâu.

[00:13:56] Thật sao?

[00:13:58] Tạm biệt.

[00:13:59] Tạm biệt.

[00:14:15] Cục trưởng, không phải ngài không có ở đây sao?

[00:14:20] Tạ Thiên Hữu, đêm hôm đột nhập sở cảnh sát, có chỉ giáo gì?

[00:14:29] Tờ ngân phiếu năm trăm đồng này, trả lại cho ngài trước.

[00:14:33] Giấy nợ và tấm ảnh của Tô tiên sinh vẫn còn trong tay tôi.

[00:14:36] Hiện tại là trời biết đất biết, ngài biết tôi biết.

[00:14:40] Nhưng có lẽ ngày mai cả Quảng Châu đều biết.

[00:14:47] Cậu muốn tống tiền tôi?

[00:14:50] Không dám.

[00:14:51] Tôi chỉ muốn nhờ ngài giúp một việc rất nhỏ.

[00:14:56] Ngài chắc chắn đã biết Nam Châu Lý có án mạng.

[00:14:59]

[00:15:03] Cục trưởng chỉ cần nhấc tay một cái là có thể trừ tận gốc hậu họa.

[00:15:07] Đây không chỉ là vì mấy người trẻ tuổi kia,

[00:15:10] mà còn là vì Cục trưởng đại nhân ngài nữa.

[00:15:16] Một tờ giấy nợ có ký tên thì có là gì chứ.

[00:15:21] Chỉ cần tôi không nhận,

[00:15:23] ai có thể làm gì được tôi?

[00:15:26] A Long đã chết rồi, chết không đối chứng.

[00:15:31] Cậu cứ việc mang ra cho cả Quảng Châu xem.

[00:15:35] Tôi, Phó mỗ, không sợ.

[00:15:40] Ngài không sợ, nhưng người trong tô giới,

[00:15:43] sẽ không vui vì ngài làm việc không hiệu quả.

[00:15:47] Cục trưởng đại nhân,

[00:15:48] người Anh muốn kiếm cớ với ngài không khó đâu.

[00:15:52] Tìm vài tên lưu manh trong khu vực quản lý của ngài,

[00:15:54] gây ra vài vụ hỗn loạn, ngài sẽ gặp rắc rối.

[00:15:59] E rằng những kẻ đang nhòm ngó chiếc ghế cục trưởng của ngài

[00:16:02] cũng không ít đâu nhỉ?

[00:16:10] Nói vậy là tôi không giúp cậu việc này không được rồi?

[00:16:14] Đa tạ Cục trưởng đại nhân.

[00:16:17] Người thì tôi có thể cử đi.

[00:16:19] Nhưng tôi tìm bọn chúng ở đâu?

[00:16:24] Bọn chúng tìm được đến Nam Châu Lý,

[00:16:26] thì ngài chắc chắn có thể tìm được bọn chúng.

[00:16:30] Huynh đệ, nhắm mắt đi.

[00:16:32] Đại ca nhất định sẽ báo thù cho đệ.

[00:16:36] Thư tôi đã giao, nếu không có việc gì,

[00:16:39] tôi xin cáo lui trước.

[00:16:42] Tối mai ở Đại Sa Đầu, tôi nhất định sẽ đến hẹn.

[00:16:45] Về nói lời cảm ơn với Cục trưởng giúp tôi.

[00:16:47] Sau này tôi đến Quảng Châu, nhất định sẽ đến nhà bái phỏng.

[00:16:50]

[00:16:51] Cáo từ.

[00:17:02] Nhà Mạch Quỳnh tiểu thư có phải ở phía trước không?

[00:17:04] Ở đây.

[00:17:17] Có ai ở nhà không?

[00:17:25] Bà là ai vậy?

[00:17:26] Tôi là mẹ của Cẩm Khôn, Lương Cẩm Khôn.

[00:17:29] Thực ra tôi đã gặp cô ở Nam Châu Lý rồi.

[00:17:32] Bà tìm tôi có việc gì ạ?

[00:17:34] Cô xem, tôi đặc biệt mua bánh đến thăm cô.

[00:17:36] Cô không mời tôi vào nhà à?

[00:17:40] Mời bà vào.

[00:17:55] Mẹ, mẹ mau vào trong ngồi.

[00:18:06] Mẹ, thấy sắc mặt mẹ không tốt lắm, sao vậy?

[00:18:14] Ba con đã nói với mẹ về sự sắp xếp của con.

[00:18:17] Mẹ cả đêm không ngủ được.

[00:18:21] Mẹ thấy có gì không ổn sao?

[00:18:26] Thiên Hữu, mẹ chỉ muốn nói với con một câu.

[00:18:32] Thiên Hào là em ruột của con.

[00:18:38] Mẹ, con hiểu.

[00:19:07] Năm mươi tám, năm mươi chín, sáu mươi, sáu mươi mốt.

[00:19:13] Sáu mươi hai, sáu mươi ba, sáu mươi tư, sáu mươi lăm.

[00:19:23] Cẩm Khôn thua, Gia Tuấn thắng hai cước, Thiên Hào thắng bốn cước.

[00:19:27] Cẩm Khôn.

[00:19:31] Nhẹ thôi.

[00:19:33] Nhẹ thôi.

[00:19:36] Đủ nghĩa khí.

[00:19:38] Nhẹ thế này, để tôi.

[00:19:40] Cậu làm gì đấy?

[00:19:41] Ây, chạy à!

[00:19:49] Nhẹ thôi!

[00:20:07] Về nhà trước đi.

[00:20:10] A Quỳnh à, chỉ cần cô chịu giúp Cẩm Khôn lần này,

[00:20:16] sau này cô chính là thượng khách của nhà họ Lương chúng tôi.

[00:20:20] Chỉ một câu nói là được thôi mà.

[00:20:23] Bá mẫu à, bà muốn cháu nói gì?

[00:20:25] Cô nói với vị cục trưởng cảnh sát kia,

[00:20:27] hôm đó Cẩm Khôn hoàn toàn không có ở đó.

[00:20:30] Người giết người là Phan Gia Khánh.

[00:20:31] Hơn nữa cậu ta đã chết rồi.

[00:20:34] Nhưng hôm đó Cẩm Khôn đúng là có ở đó mà.

[00:20:39] Với lại, nếu để Phan Gia Tuấn,

[00:20:41] còn có Tạ Thiên Hào biết cháu nói như vậy,

[00:20:44] dù sao... cháu không thể đi được.

[00:20:47] Cháu không biết gì cả.

[00:20:49] Cháu không thấy gì cả.

[00:20:52] Nhưng bọn chúng đánh nhau, giết người đều là vì cô.

[00:20:55] Cô nghĩ cho kỹ đi, bây giờ cô đi cũng phải đi,

[00:20:58] không đi cũng phải đi.

[00:21:03] Hay là thế này, bá mẫu, bà đợi cháu ở ngã rẽ một chút,

[00:21:06] cháu vào thay quần áo rồi đi cùng bà.

[00:21:09] Tôi vừa đi ra là cô khóa trái cửa,

[00:21:10] rồi chạy mất tăm mất tích.

[00:21:13] Cô thay quần áo, mau đi, được rồi, tôi ở đây đợi cô.

[00:21:37] Không phải chỉ là đến sở cảnh sát thôi sao.

[00:21:38] Lại không phải đi dự tiệc.

[00:21:40] Mặc đại một bộ là được rồi.

[00:21:44] Với lại cô xem quần áo của cô kìa.

[00:21:46] Vừa cũ kỹ vừa lòe loẹt.

[00:21:48] Không có bộ nào ra hồn cả.

[00:21:51] Mai này xong việc, tôi mua cho cô hai bộ.

[00:21:53] Cũng coi như là cảm ơn cô.

[00:22:03] Bức thư này sao lại ở đây?

[00:22:06] Rõ ràng mình đã tận tay giao cho Tạ Thiên Hữu.

[00:22:08] Sao lại ở trong hòm của A Kỳ?

[00:22:10] Tạ Thiên Hữu... Đây là gì?

[00:22:13] Là hôm bọn họ đánh nhau,

[00:22:14] em nhặt được trên đất.

[00:22:16] Nhưng chị nhớ,

[00:22:17] chị rõ ràng đã tận tay giao cho Tạ Thiên Hữu.

[00:22:20] Sao lại ở đây?

[00:22:23] Thôi được rồi, cứ để ở chỗ chị đi.

[00:22:25] Đi thôi.

[00:22:27] Đi thôi.

[00:22:33] Đi thôi, đi.

[00:22:40] Mạch Quỳnh, tôi nói cho cô biết.

[00:22:44] Nếu tôi không cứu được Cẩm Khôn,

[00:22:45] tôi sẽ về tính sổ với cô.

[00:22:50] Cục trưởng đại nhân.

[00:22:52] Cục trưởng đại nhân.

[00:22:53] Tôi là chị em tốt của A Cúc.

[00:22:55] Lần trước tôi còn nhờ cô ấy hỏi thăm ngài một chuyện đó.

[00:22:57] Tôi biết, ngày mai bà đến được không?

[00:23:01] Lô Khôi, chuyện đó sắp xếp ổn thỏa chưa?

[00:23:03] Đã tập hợp xong.

[00:23:04] Bây giờ xuất phát luôn hay là đợi một lúc nữa?

[00:23:06] Đợi một lúc đi.

[00:23:08] Cậu đưa vị phu nhân này ra ngoài.

[00:23:10] Mời bà, phu nhân.

[00:23:11] Tôi... tôi có điểm yếu, Cục trưởng đại nhân.

[00:23:13] Mấy chuyện vớ vẩn của A Cúc, tôi chẳng thèm nghe đâu.

[00:23:15] Tôi đang định đuổi cổ cô ta đi đây.

[00:23:17]

[00:23:17] Cục trưởng, là điểm yếu của ngài.

[00:23:19] Điểm yếu mà Tạ Thiên Hữu nắm giữ đang ở trong tay tôi.

[00:23:23] Lão gia đoán quả không sai.

[00:23:25] Ngài đúng là có điểm yếu rơi vào tay Tạ Thiên Hữu.

[00:23:28] May mắn là, nó đang ở chỗ tôi.

[00:23:31] Nếu ngài không định giúp đỡ,

[00:23:34] tôi sẽ mang nó ra ngoài.

[00:23:40] Lương thái thái,

[00:23:42] bà đừng có mở miệng ra là nói điểm yếu.

[00:23:45] Cho dù thật sự có thứ gì bất lợi cho tôi,

[00:23:47] tôi cũng có thể hoàn toàn không để ý đến bà.

[00:23:50] Đừng quên, tôi là cục trưởng cảnh sát.

[00:23:54] Tôi mời bà vào nói chuyện,

[00:23:56] hoàn toàn là nể mặt bà là chị em của A Cúc,

[00:24:00] chứ không phải vì cái bà gọi là ảnh, là giấy nợ.

[00:24:05] Hơn nữa, cái thằng Tạ Thiên Hữu đó trong mắt tôi,

[00:24:10] chẳng là cái thá gì cả.

[00:24:15] Tôi không quan tâm Tạ Thiên Hữu có là cái thá gì hay không,

[00:24:19] dù sao chúng ta cũng thẳng thắn với nhau,

[00:24:21] ngài có chịu giúp hay không?

[00:24:23] Nếu đồ vật thật sự ở trong tay bà,

[00:24:25] cho dù Lương Cẩm Khôn có thoát được kiếp nạn lần này,

[00:24:29] vậy sau này cậu ta có tha cho các người không?

[00:24:32] Hơn nữa, bà đã vào sở cảnh sát,

[00:24:36] có ra được hay không còn phải do tôi quyết định chứ.

[00:24:45] Cục trưởng đại nhân, tôi... tôi...

[00:24:47] Tôi nói sai rồi, tôi...

[00:24:48] tôi nói sai rồi.

[00:24:50] Ngài xem, tôi không nên nói chuyện với ngài như vậy.

[00:24:52] Thực ra là tôi cầu xin ngài.

[00:24:55] Tôi xin ngài hãy giúp Cẩm Khôn nhà chúng tôi, được không?

[00:24:57] Được, được, được.

[00:24:58] Tôi, Phó mỗ, là người nói lời giữ lời.

[00:25:01] Vậy bà cứ liệu mà làm.

[00:25:06] Tôi...

[00:25:09] Thực ra tôi...

[00:25:10] Con trai bà không sao rồi.

[00:25:18] Ngài thật sự chịu giúp Cẩm Khôn nhà chúng tôi?

[00:25:21] Con trai bà qua đêm nay sẽ không sao nữa.

[00:25:25] Về nhà chờ tin tốt đi.

[00:25:28] Đại nhân, cảm ơn ngài, cảm ơn ngài.

[00:25:30] Đây là lẽ thường tình, tôi hiểu. Hậu tạ chúng ta tính sau.

[00:25:34] Cái đó không cần thiết.

[00:25:35] Bà chỉ cần giữ mồm giữ miệng,

[00:25:38] ngày sau còn dài mà, phải không?

[00:25:40] Phu nhân, mời, mời.

[00:25:41] Được.

[00:26:14] Giải tán người. - Vâng.

[00:27:22] Đại ca.

[00:27:24] Đại ca, nhất định phải làm như vậy sao?

[00:27:34] Đi gọi cậu ấy đi, nhẹ thôi.

[00:27:36] Đừng kinh động đến Cẩm Khôn và Gia Tuấn.

[00:27:41] Đi đi.

[00:27:52] Đại ca.

[00:27:55] Em đều nghe thấy cả rồi. Chúng ta... đi thôi.

[00:28:08] Thiên Tuệ, em nhất định phải trông chừng họ.

[00:28:11] Tuyệt đối không được để họ có bất kỳ nghi ngờ nào.

[00:28:57] Gia Tuấn, Gia Tuấn!

[00:28:59] Dậy mau, Thiên Hào mất tích rồi!

[00:29:01] Thiên Hào?

[00:29:02] Thiên Tuệ cũng mất tích rồi.

[00:29:05] Thiên Hào!

[00:29:06] Thiên Tuệ!

[00:29:08] Thiên Tuệ!

[00:29:08] Thiên Hào... Thiên...

[00:29:12] Em ở đây.

[00:29:15] Thiên Tuệ.

[00:29:16] Thiên Tuệ.

[00:29:20] Thiên Tuệ.

[00:29:21] Thiên Tuệ, Thiên Hào đi đâu rồi?

[00:29:23] Anh ấy...

[00:29:25] Người của trường quân sự đến gọi anh ấy đi rồi.

[00:29:27] Nói là có việc gấp.

[00:29:29] Anh ấy không cho em đánh thức các anh.

[00:29:31] Trường quân sự?

[00:29:32] Sao trường quân sự biết anh ấy ở đây?

[00:29:35] Có lẽ là đại ca nói.

[00:29:38] Nửa đêm nửa hôm thế này, có thể có chuyện gì chứ?

[00:29:42] Cẩm Khôn, không phải là sắp đánh trận chứ?

[00:29:45] Khó nói lắm. Gấp gáp triệu tập họ như vậy,

[00:29:48] chắc chắn là sắp đánh trận rồi.

[00:29:49] Tôi thấy, tôi thấy hai chúng ta

[00:29:51]

[00:29:53] Lỡ như cậu ấy ra chiến trường, hy sinh vì nước thì sao?

[00:29:55] Không được nói bậy.

[00:29:57] Làm gì vậy? Phụ nữ các cô

[00:29:58] chỉ thích khóc lóc sướt mướt.

[00:29:59] Nam tử hán đại trượng phu chúng tôi đều biết,

[00:30:01] sống chết là chuyện nhỏ, bảo vệ đất nước là chuyện lớn.

[00:30:04] Tôi thấy Thiên Hào đối mặt với làn đạn,

[00:30:05] mắt cũng không chớp lấy một cái.

[00:30:07] Nếu đổi lại là hai chúng ta đi cũng vậy thôi.

[00:30:08] Cậu nói có phải không?

[00:30:09] Sao cậu không đi?

[00:30:10] Tôi đi chứ. Cậu nói tôi biết đi đâu.

[00:30:16] Thiên Tuệ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, mau nói cho tôi biết.

[00:30:19] Thiên Hào, anh ấy...

[00:30:21] Em đừng khóc nữa, mau nói đi.

[00:30:24] Thiên Tuệ!

[00:30:25] Cậu đừng đi, cậu đừng đi.

[00:30:26] Cậu hung dữ quá dọa con bé rồi. Để tôi.

[00:30:45] Vị tiên sinh này, mời vào.

[00:30:47] Mời ngồi, mời ngồi, mời ngồi.

[00:30:51] Xin hỏi ngài đi một mình,

[00:30:53] hay còn có bạn bè nữa ạ?

[00:30:54] Chỉ một mình.

[00:30:56] Vậy được ạ, ngài muốn dùng gì không?

[00:30:57] Tùy tiện dọn lên đi.

[00:30:59] Vậy tôi đi sắp xếp, đảm bảo ngài hài lòng.

[00:31:40] Sao anh Thiên Hữu lại sắp xếp như vậy chứ.

[00:31:43] Chúng ta vào trong đi.

[00:31:48] Sao vậy, Cẩm Khôn?

[00:31:49] Tôi đau bụng quá.

[00:31:50] Cậu sao vậy?

[00:31:51] Tào tháo đuổi.

[00:31:52] Vậy phải làm sao?

[00:31:52] Tôi đi vệ sinh.

[00:31:53] Tôi đi cùng cậu nhé.

[00:31:54] Sao em đi cùng tôi được.

[00:31:56] Em ở đây đợi tôi.

[00:31:58] Em đợi cậu.

[00:32:25] Cẩm Khôn!

[00:32:28] Cẩm Khôn!

[00:32:34] Lương Cẩm Khôn!

[00:32:37] Lương Cẩm Khôn!

[00:32:38] Cẩm Khôn, cậu đừng dọa tôi, cậu ra đi.

[00:32:42] Cẩm Khôn!

[00:33:12] Thiên Tuệ, mở cửa ra.

[00:33:14] Không, em đã bị Cẩm Khôn lừa rồi.

[00:33:17] Tuyệt đối không thể để anh đi nữa.

[00:33:19] Như vậy đại ca sẽ trách em.

[00:33:21] Thiên Tuệ, anh xin em, xin em.

[00:33:25] Anh có cầu xin thế nào cũng vô ích thôi.

[00:33:27] Em tuyệt đối sẽ không để anh đi.

[00:33:29] Vậy được, anh nói cho em biết.

[00:33:32] Nếu Thiên Hào, Cẩm Khôn mà chết,

[00:33:35] anh cũng sẽ không sống tạm bợ một mình.

[00:33:48] Anh đây là...

[00:33:50] Anh đừng thấy lạ, chỉ là đồ chơi thôi.

[00:33:52] Đồ vặt vãnh.

[00:33:54] Loạn thế mà, loạn thế.

[00:33:57] Bỏ rơi anh em,

[00:33:58] một mình uống rượu lẻ, cậu thấy có được không hả?

[00:34:00] Cẩm Khôn, cậu...

[00:34:01] Ngồi xuống.

[00:34:02] Ngồi xuống.

[00:34:05] Chỉ có hai món này thôi à?

[00:34:07] Ông chủ, mang thực đơn ra đây, thêm mấy món nữa.

[00:34:15] Gia Tuấn, nếu anh dám không sống sót trở về,

[00:34:22] em sẽ chết cho anh xem.

[00:34:29] Gia Tuấn cũng đã đi một cách kiên quyết.

[00:34:33] Lần đầu tiên trong đời tôi cảm nhận được nỗi đau sắp mất đi điều gì đó

[00:34:36] mà lại bất lực.

[00:34:48] Các người là... Nói nhảm ít thôi, đánh đi.

[00:35:07] Cẩm Khôn, bọn chúng đến rồi.

[00:35:09] Thiên Hào, thả lỏng đi, đừng căng...

[00:35:12] Chúng ta nói chuyện gì đó

[00:35:13] vui vẻ và phấn khởi đi.

[00:35:15] Được thôi, chúng ta nói về Thiên Tuệ.

[00:35:18] Tôi biết cậu thích em gái tôi.

[00:35:21] Nhưng con bé không thích tôi.

[00:35:23] Nhưng con bé không thích tôi cũng tốt.

[00:35:27] Cẩm Khôn, cậu ta đến rồi.

[00:35:29] Ai vậy?

[00:35:43] Hai người lén lút sau lưng tôi,

[00:35:44] nói gì ở đây thế?

[00:35:46] Chúng tôi đang nói về Thiên Tuệ.

[00:35:48] Thiên Tuệ? Thiên Tuệ sao?

[00:35:52] Có muốn nói cho con bé biết không?

[00:35:54] Không nói nữa là không có cơ hội nói đâu.

[00:35:58] Vậy chúng tôi nói thật đấy nhé.

[00:36:00] Cẩm Khôn, đừng nói gì cả.

[00:36:04] Thiên Hào, kiếp sau chúng ta vẫn kết nghĩa.

[00:36:07] Tiếp tục làm huynh đệ tốt.

[00:36:09] Vì sự kết nghĩa kiếp sau, chúng ta cạn ly.

[00:36:11] Vậy tại sao kiếp sau,

[00:36:13] không làm anh em ruột luôn?

[00:36:15] Nào, cạn.

[00:36:36] Thiên Hào, cẩn thận!

[00:36:50] Còn đứng ngây ra đó làm gì?

[00:36:51] Mau về nhà đi, đi mau.

[00:36:53] Cẩm Khôn, đi mau.

[00:36:56] Thiên Hào, mau.

[00:37:00] Về thay tôi cảm ơn cục trưởng của các anh.

[00:37:01] Tạ tổng can sự,

[00:37:02] không cần khách sáo, đều là người một nhà.

[00:37:04] Cảm ơn.

[00:37:07] Ông chủ, đã làm ông hoảng sợ. Cho ông trấn kinh.

[00:37:09] Cảm ơn, cảm ơn trưởng quan, cảm ơn.

[00:37:24] Sao có thể như vậy được?

[00:37:27] Chẳng lẽ Tạ Thiên Hữu còn có người giúp đỡ khác?

[00:37:32] Chắc chắn là người của Đội vệ binh công nông làm.

[00:37:35] Ngoài họ ra, không ai dám làm như vậy.

[00:37:38] Chết tiệt, dám chơi trò này với ta.

[00:37:44] Hắn vừa trừ khử được đối thủ,

[00:37:45] vừa đổ một cái tội lớn lên đầu ta.

[00:37:50] Tôi thấy đây chưa chắc là chuyện xấu.

[00:37:53] Diệt được đám người này, trừ được hậu họa,

[00:37:55] trước mặt người Anh ngài cũng có lời giải thích.

[00:37:59] Bên đó thì có thể giải thích được.

[00:38:02] Nhưng cấp trên điều tra thì làm sao?

[00:38:06] Cục trưởng, hay là ngài cứ thuận nước đẩy thuyền,

[00:38:11] cứ nói là dựa theo manh mối Tạ Thiên Hữu cung cấp,

[00:38:14] tiêu diệt một băng đảng giết người cướp của,

[00:38:15] phá hoại phong trào công nhân.

[00:38:17] Như vậy chẳng phải ngài đang duy trì chính nghĩa sao?

[00:38:19] Nếu bên Hồng Kông có hỏi,

[00:38:21] còn có Tạ Thiên Hữu đứng ra đỡ một phen.

[00:38:25] Ý hay.

[00:38:27] Hắn làm được mùng một, ta làm được mười lăm.

[00:38:30] Sáng mai triệu tập nhà báo, ra tay trước.

[00:38:32] Báo cáo.

[00:38:33] Tạ Thiên Hữu, Tạ công tử xin gặp.

[00:38:35] Nói với hắn ta không có ở đây.

[00:38:37] Vâng.

[00:38:39] Cục trưởng.

[00:38:41] Thiên Hữu đến cửa cảm tạ đây.

[00:38:46] Lô Khôi, rót trà cho Tạ tổng can sự.

[00:38:49] Không cần phiền phức, chỉ vài câu thôi.

[00:38:51] Tôi nói xong sẽ đi ngay.

[00:38:53] Mời cậu ngồi.

[00:38:59] Cục trưởng.

[00:39:00] Tôi muốn mời ngài đảm nhận chức cố vấn thương mại của Quảng Lợi thương hành.

[00:39:04] Không biết ngài có nể mặt không?

[00:39:09] Cậu đùa với tôi à?

[00:39:12] Sao tôi dám đùa với Cục trưởng đại nhân.

[00:39:15] Ngài đã giúp tôi một việc lớn như vậy,

[00:39:17] cảm ơn như thế này là thích hợp nhất.

[00:39:22] Vậy... vậy thì tôi cung kính không bằng tuân mệnh.

[00:39:27] Tôi vốn tính ngu dốt,

[00:39:29] cũng正好 học một chút đạo kinh doanh,

[00:39:30] cũng để cho đầu óc linh hoạt hơn.

[00:39:33] Vậy tôi thay mặt cha cảm ơn trước.

[00:39:35] Thiên Hữu cáo từ.

[00:39:37] Ấy, chờ đã.

[00:39:38] Cục trưởng còn có gì căn dặn?

[00:39:40] Thiên Hữu lão đệ, cậu là người thông minh.

[00:39:44] Sau này cùng nhau phát tài nhé.

[00:39:47] Quảng Lợi thương hành, tôi không chiếm một đồng cổ phần nào.

[00:39:49] Không thể nói là cùng nhau phát tài. Tạm biệt.

[00:39:59] Cái thằng Tạ Thiên Hữu này,

[00:40:01] là đang ép ta phải chung một giuộc với phong trào công nhân.

[00:40:05] Tuổi còn trẻ mà đã có tâm cơ như vậy.

[00:40:10] Sau này tuyệt đối không thể xem thường.

[00:40:29] Gia Tuấn, con dao này anh Khánh rất thích.

[00:40:35] Cũng để anh ấy mang theo đi.

[00:40:44] Phải rồi, Cẩm Khôn, cậu giúp tôi nghĩ xem,

[00:40:49] anh hai tôi,

[00:40:50] còn có đồ vật yêu thích gì nữa không?

[00:40:58]

[00:41:00] anh Khánh nhất định sẽ rất vui.

[00:41:03] Nhưng Mạch Quỳnh... cô ấy có đến không?

[00:41:06] Dựa vào đâu mà không đến?

[00:41:08] Anh Khánh chết là vì cô ta.

[00:41:09] Tôi đi tìm cô ta.

[00:41:12] Cẩm Khôn, cậu đi tìm ai vậy?

[00:41:15] Không tìm ai cả, tôi đi mua một ít đồ.

[00:41:18] Mua một ít đồ chơi mà anh Khánh thích.

[00:41:20] Tôi đi cùng cậu.

[00:41:22] Thôi, cậu ở lại với Gia Tuấn đi.

[00:41:25] Tôi về ngay.

[00:41:36] Anh họ Gia Tuấn,

[00:41:37] đây là túi thơm em khâu cho Gia Khánh.

[00:41:43] Tuy có hơi thô kệch,

[00:41:45] nhưng cũng là một tấm lòng của em.

[00:41:52] Thiên Tuệ, cảm ơn em.

[00:41:57] Trước đây em luôn rất không khách sáo với anh ấy.

[00:42:00] Một chút cũng không coi anh ấy là anh trai.

[00:42:02] Bây giờ muốn gọi anh ấy một tiếng anh trai,

[00:42:04] cũng không còn cơ hội nữa.

[00:42:08] Thiên Tuệ, anh hai... anh ấy đều biết.

[00:42:11] Em là đang làm nũng với anh ấy thôi.

[00:42:15] Hy vọng anh ấy cũng nghĩ như vậy.

[00:42:42] Mạch Quỳnh, cô có ở nhà không?

[00:42:44] Mạch Quỳnh, Mạch Quỳnh!

[00:42:51] Là cậu à.

[00:42:52] Mạch Quỳnh, cô cũng biết đã xảy ra chuyện gì rồi.

[00:42:55] Sáng mai, Nam Châu Lý chúng tôi

[00:42:56] phát tang cho anh Gia Khánh, cô phải đi.

[00:42:59] Tôi không đi, lại không phải tôi hại chết anh ta.

[00:43:02] Tuy không phải cô hại chết,

[00:43:04] nhưng dù sao anh ấy cũng vì cô mà mất mạng,

[00:43:06] phải không?

[00:43:07] Tôi không muốn đi, tôi sợ.

[00:43:11] Cô đi hay không?

[00:43:13] Tôi không đi.

[00:43:14] Cô dám không đi? Cô đi hay không?

[00:43:16] Không đi.

[00:43:17] Cô đừng đóng cửa, Mạch Quỳnh!

[00:43:20] Anh Gia Khánh chết là vì cô.

[00:43:22] Tôi nói cho cô biết.

[00:43:24] Thưa ngài, ngài làm gì vậy?

[00:43:26] Tôi tìm Mạch Quỳnh.

[00:43:27] Tìm cô ấy có việc gì không?

[00:43:29] Cô là ai? Tôi đương nhiên có việc rồi.

[00:43:31] Tôi tên Mạch Kỳ, là em gái của cô ấy.

[00:43:33] Có việc gì cứ nói với tôi.

[00:43:35] Cô gọi cô ấy ra đây.

[00:43:38] Ồ, vậy mời ngài đợi một lát.

[00:43:42] Chị, mở cửa ra, là em.

[00:43:47] Mau, mau vào đây, mau lên.

[00:43:53] A Kỳ.

[00:43:54] Em ra ngoài giúp chị đuổi hắn đi, được không?

[00:43:55] Cầu xin em, cầu xin em.

[00:43:56] Chị, chị có phải đã gây ra rắc rối gì không?

[00:43:59] Chị không có.

[00:44:01] Là gã này muốn theo đuổi chị.

[00:44:02] Chị lười để ý đến hắn.

[00:44:03] Em mau đi đi, cầu xin em.

[00:44:05] Lần trước, sáng sớm đã có người chạy đến nói với chị

[00:44:07] không được đi nói lung tung, hôm nay lại như vậy.

[00:44:07] Không cần nói nhảm nữa, gọi cô ấy ra đây.

[00:44:10] Rốt cuộc là sao?

[00:44:12] Em đừng hỏi nhiều như vậy được không, mau đi đi.

[00:44:16] Nếu chị không nói cho em biết thế nào, em không quan tâm đâu.

[00:44:19] Vậy được, chị nói.

[00:44:21] Nhưng em tuyệt đối đừng nói với ba mẹ.

[00:44:23] Ba mà biết, nhất định sẽ đánh chết chị.

[00:44:31] Xong chưa?

[00:44:37] Mạch Quỳnh đâu?

[00:44:38] Lương tiên sinh, Mạch Quỳnh đều nói với tôi rồi.

[00:44:41] Tôi biết,

[00:44:42] bây giờ nói lời xin lỗi cũng đã vô ích.

[00:44:44] Nhưng tôi vẫn muốn thay chị ấy nói lời xin lỗi.

[00:44:46] Cô cũng biết xin lỗi không có tác dụng gì.

[00:44:50] Nhưng anh muốn làm gì cô ấy?

[00:44:55] Tôi không muốn làm gì cả.

[00:44:56]

[00:45:00] Tôi có thể đi khuyên chị ấy, nhưng đây là nhà tôi.

[00:45:03] Cho nên, hy vọng anh... được không?

[00:45:11] Được, tôi đợi cô.

[00:45:27] Đi thì em đi.

[00:45:29] Chị biết em với người ở Nam Châu Lý này

[00:45:31] quan hệ không tầm thường.

[00:45:33] Em có ý gì?

[00:45:35] Tự em trong lòng rõ nhất.

[00:45:48] Mạch Quỳnh, có phải chị đã lấy đồ của em không?

[00:45:53] Chị đang thắc mắc đây.

[00:45:55] Món đồ chị rõ ràng đã trả cho nhà họ Tạ,

[00:45:57] sao lại chạy đến chỗ em rồi?

[00:46:00] Đó không phải việc của em, em mau trả lại cho chị.

[00:46:02] Đó là thứ liên quan đến tính mạng.

[00:46:05] Liên quan tính mạng?

[00:46:07] Là Tạ Thiên Hữu hay là Phan Gia Tuấn?

[00:46:10] Chị đã xem qua rồi.

[00:46:12] Xem rồi. Bên trong có một tấm ảnh của một người đàn ông,

[00:46:14] còn có giấy nợ.

[00:46:16] Chị đang thắc mắc,

[00:46:17] món đồ chị rõ ràng giao cho Tạ Thiên Hữu,

[00:46:19] sao lại ở chỗ em?

[00:46:23] Có phải hai người từ sáng hôm đó

[00:46:24] đã bắt đầu qua lại không?

[00:46:26] Em trả lại cho chị trước, rồi chị sẽ giải thích từ từ cho em.

[00:46:30] Bức thư đó đã bị mẹ của gã ở ngoài kia,

[00:46:33] lấy đi rồi. Không, là cướp đi.

[00:46:37] Mạch Kỳ, chị nhắc em nhé,

[00:46:40] Tạ Thiên Hữu là người đã đính hôn rồi.

[00:46:43] Em đừng để anh ta chiếm tiện nghi nhé.

[00:46:47] Sao em không nói gì?

[00:46:49] Có phải em đã chịu thiệt rồi không?

[00:46:50] Em nói cho chị biết rốt cuộc là sao, em mau nói đi.

[00:46:52] Chị im đi!

[00:46:58] Mạch Quỳnh cô ấy nói sao?

[00:46:59] Lương tiên sinh,

[00:47:00] phiền anh đưa tôi đi gặp mẹ anh một chuyến.

[00:47:01] Đi ngay bây giờ.

[00:47:02] Gặp mẹ tôi? Tại sao lại gặp mẹ tôi?

[00:47:05]

[00:47:07] có gì sai sao?

[00:47:08] Mất con trai là nhà họ Phan,

[00:47:09] cô nên nói rõ với nhà họ Phan. Đi.

[00:47:10] Tôi không có ý đó, anh hiểu lầm rồi, tôi muốn...

[00:47:12] Cô còn muốn thế nào? Các người còn muốn thế nào?

[00:47:14] Cô gọi Mạch Quỳnh ra đây.

[00:47:15] Sao... sao vậy?

[00:47:17] Tôi không nói rõ được với cô.

[00:47:18] Không nói rõ được, cô gọi Mạch Quỳnh ra đây.

[00:47:20] Tôi cũng không nói rõ được với anh.

[00:47:22] Ây, các người làm gì vậy, đóng cửa à!

[00:47:27] Cẩm Khôn!

[00:47:28] Sao các cậu lại đến đây?

[00:47:33] Cậu lừa tôi nói đi mua đồ,

[00:47:35] mua đồ sao lại đến đây?

[00:47:38] Gia Tuấn nói, nói cậu đi tìm Mạch Quỳnh.

[00:47:40] Chúng tôi sợ cậu gặp rắc rối gì nên đến.

[00:47:41] Cẩm Khôn, sao rồi?

[00:47:43] Không sao, nhưng Mạch Quỳnh cô ta không đi.

[00:47:46] Cô ta không đi? Không đi thì chúng ta ở đây đợi.

[00:47:49] Tôi không tin cô ta không ra ngoài.

[00:47:51] Cẩm Khôn, Thiên Tuệ, hay là hai người về trước đi.

[00:47:54] Tôi vào thử xem.

[00:47:55] Cậu được không?

[00:47:56] Chỉ có thể thử thôi.

[00:48:02] Tôi nói cho cậu biết nhé, em gái cô ta rất lợi hại.

[00:48:05] Được rồi, được rồi.

[00:48:06] Toàn là cậu gây ra rắc rối còn nói.

[00:48:08] Cẩn thận đấy.

[00:48:09] Có liên quan gì đến tôi.

[00:48:12] Tôi cũng không phải vì bản thân, tôi cũng là vì mọi người mà.

[00:48:23] Mạch tiểu thư, xin lỗi.

[00:48:25] Tôi thay mặt Cẩm Khôn, trịnh trọng xin lỗi cô về sự đường đột của cậu ấy.

[00:48:29] Tôi tên Phan Gia Tuấn, là em trai của Phan Gia Khánh.

[00:48:32] Anh hai tôi luôn rất ngưỡng mộ Mạch Quỳnh.

[00:48:35] Trong lòng anh ấy,

[00:48:36] Mạch Quỳnh là người thần thánh và xinh đẹp nhất.

[00:48:39] Anh tôi ngày mai sẽ được chôn cất.

[00:48:41]

[00:48:43] Phiền cô chuyển lời giúp.

[00:48:46] Tôi sẽ đi thương lượng với Mạch Quỳnh.

[00:48:48] Anh về trước đi.

[00:48:50] Cảm ơn cô, tôi vẫn ở đây đợi thì hơn.

[00:48:53] Vậy cũng được.

[00:48:54] Nhưng cha tôi đã về rồi.

[00:48:56] Anh có thể đến bên kia đợi được không?

[00:49:00] Được, tôi ở ngã rẽ bên đó đợi cô, phiền cô rồi.

[00:49:16] Tôi đang chờ đợi.

[00:49:18] Nhưng tôi không biết tôi đang chờ đợi điều gì.

[00:49:21] Bởi vì tôi biết điều tôi chờ đợi

[00:49:23] không phải là kết quả mà Gia Tuấn mang lại.

[00:49:25] Mạch Quỳnh hay Mạch Kỳ

[00:49:27]

[00:49:29] đối với tôi không quan trọng chút nào.

[00:49:31] Tôi thậm chí cũng không phải đang đợi Gia Tuấn trở về.

[00:49:36] Tôi chỉ cảm thấy có thứ gì đó,

[00:49:38] tơ vương níu lấy trái tim tôi,

[00:49:40] khiến tôi bực bội khó hiểu.

[00:50:06] Mạch tiểu thư, sao rồi?

[00:50:07] Xin lỗi, để anh đợi lâu.

[00:50:09] Tôi đã thuyết phục được Mạch Quỳnh, anh có thể về rồi.

[00:50:13] Cảm ơn cô.

[00:50:15] Không có gì.

[00:50:18] Tạm biệt.

[00:50:19] Tạm biệt.

[00:50:29] Gia Tuấn về rồi.

[00:50:31] Trên người cậu ấy mang theo hơi ẩm của Nam Quan.

[00:50:34] Xác nhận linh cảm của tôi.

[00:50:36] Đúng là có chuyện gì đó đang xảy ra.

[00:50:39] Nhưng thế giới đã xảy ra

[00:50:41] quá nhiều chuyện này,

[00:50:42] còn có thể xảy ra chuyện gì nữa?

[00:52:10] Gia Khánh nhà chúng tôi chính là vì cô.

[00:52:13] Phan bá mẫu, con đến để thay chị gái tạ tội.

[00:52:16]

[00:52:20] Không, cô đi đi.

[00:52:22] Cô đi mau đi.

[00:52:23] Cô đi mau đi.

[00:52:48] Cô gái xinh đẹp, Tạ ông.

[00:52:54] Thật là một cô bé đáng yêu.

[00:52:56] Ai mà không thích chứ.

[00:53:09] Mạch tiểu thư, đứng dậy đi.

[00:53:18] Mạch Kỳ đến rồi.

[00:53:20] Từ đó bước vào cuộc sống rối ren của Nam Châu Lý.

[00:53:23] Cô ấy xuất hiện trong cao trào của bi kịch.

[00:53:26]

[00:53:29] Làm tổn thương người khác và cũng làm tổn thương chính mình.

[00:53:33] Mà tôi đã mơ hồ

[00:53:35] có cảm giác bị tổn thương.

[00:54:04] Tình hình đối với chúng ta rất có lợi.

[00:54:06] Mức độ nhiệt tình của quần chúng

[00:54:08] thực sự vượt ngoài sức tưởng tượng của chúng ta.

[00:54:11] Cho nên bước tiếp theo...

[00:54:12] Ôn huynh, chúng ta đi đâu vậy?

[00:54:15] Đến nơi cậu sẽ biết. Lên xe đi.

[00:54:25] Thiên Hữu, bây giờ cậu là nhân vật nổi tiếng rồi đấy.

[00:54:26] về hành động dũng cảm đối mặt trực diện với chủ nghĩa đế quốc

[00:54:30] Tất cả các tờ báo tiến bộ đều đang đưa tin

[00:54:34] và các thế lực phản động lần này của các cậu.

[00:54:37] Những người trẻ tuổi của Nam Châu Lý

[00:54:39] đều đã trở thành những anh hùng không sợ chết.

[00:54:41] Giỏi lắm, rất giỏi.

[00:54:44] Báo chí đưa tin có phần phóng đại.

[00:54:47] Ôn huynh, đừng trêu chọc Thiên Hữu nữa.

[00:54:50] Ngay cả sở cảnh sát cũng bị cậu tranh thủ được,

[00:54:51] vào phe của chúng ta.

[00:54:53] Sao tôi dám trêu chọc cậu chứ.

[00:54:56] Đến rồi.

[00:55:05] Đến rồi.

[00:55:09] Ở đây?

[00:55:10] Chúng ta đến đây họp sao?

[00:55:11] Không phải chúng ta, là cậu.

[00:55:14] Tô tiên sinh muốn gặp riêng cậu.

[00:55:17] Tô tiên sinh muốn gặp tôi? Thật sao?

[00:55:18] Thật, đương nhiên là thật rồi. Mau đi.

[00:55:22] Ôn huynh không đi cùng sao?

[00:55:24]

[00:55:33] Ôn chủ tịch, hắn ta đây gọi là đắc ý quên mình.

[00:55:35] Hôm đó nếu không phải ngài dẫn Đội tuần tra công nhân

[00:55:38] kịp thời đến Đại Sa Đầu,

[00:55:39] hắn và đám tiểu đệ của hắn

[00:55:41] chẳng phải đã tiêu đời từ lâu rồi sao?

[00:55:45] Ngài nên nói cho hắn biết sự thật.

[00:55:47] Đây là một ân tình lớn bằng trời đó.

[00:55:49] Ân tình lớn bằng trời,

[00:55:50] phải có bản lĩnh lớn bằng trời mới trả nổi.

[00:55:53] Hắn bây giờ còn non.

[00:55:56] Thêm một tên nô tài ngoan ngoãn vâng lời.

[00:55:59] Tôi không cần nô tài.

[00:56:01] Tôi muốn bồi dưỡng ra một nhà lãnh đạo.

[00:56:04] Tạ Thiên Hữu có hoài bão, cũng có năng lực.

[00:56:08] Hắn sẽ là tác phẩm đầu tiên của tôi.

[00:56:12] Tôn Đại Tổng thống ra lệnh,

[00:56:13] Hứa Sùng Trí, Lý Phúc Lâm, Hoàng Đại Vĩ ba người,

[00:56:16]

[00:56:20] Ba người họ liền thông điện nhậm chức.

[00:56:22] Ngày 29 tháng 10, thế nào?

[00:56:24] Tốt quá, Cẩm Khôn, ý kiến của cậu rất đúng.

[00:56:26] Đương nhiên.

[00:56:27] Tôi quả thực nên đi theo Hứa Sùng Trí.

[00:56:28] Đương nhiên rồi.

[00:56:29] Ở đây còn có một tin nữa.

[00:56:31] Toàn thể sĩ quan và binh lính của Giảng tập sở số 7 bỏ tối theo sáng,

[00:56:34] toàn bộ lên đường ra tiền tuyến Cám.

[00:56:38] Có phải là Giảng tập sở mà cậu tham gia không?

[00:56:40] Đúng vậy, cậu nên đi theo họ.

[00:56:42] Cũng được, vậy nghe lời cậu.

[00:56:44] Thật là không có chủ kiến.

[00:56:46] Thực ra tôi thấy cậu không cần phải chạy xa như vậy.

[00:56:47] Cậu ra khỏi cửa gọi một chiếc xe kéo,

[00:56:48] đi thẳng đến Hoàng Phố là được.

[00:56:50] Hoàng Phố? Đến Hoàng Phố làm gì?

[00:56:51] Ở đó lại không có quân đội đồn trú.

[00:56:52] Không có quân đội chính quy đồn trú,

[00:56:53] nhưng có đội nghĩa dũng của dân làng.

[00:56:55] Họ cũng ủng hộ Tôn Đại Tổng thống.

[00:56:57] Thực ra cậu đến đó có thể làm đội trưởng. Tuyệt vời! Dưới đây là bản dịch phụ đề tiếng Việt cho tệp bạn đã cung cấp.

[00:56:58] Còn có thể làm đội phó nữa đó.

[00:56:59] Cậu xuống đi.

[00:57:01] Lại đây, lại đây.

[00:57:02] Lại đánh mình đi.

[00:57:03] Các cậu làm loạn gì vậy?

[00:57:07] Thiên Tuệ, bọn mình đang tìm cậu đây.

[00:57:10] Bọn mình có tin tốt muốn báo cho cậu.

[00:57:11] Mình cũng có tin tốt muốn báo cho các cậu.

[00:57:13] Gì vậy?

[00:57:14] Là giấy báo trúng tuyển, mau đưa cho mình.

[00:57:15] Cầu xin mình đi.

[00:57:16] Cầu xin cậu, mình cầu xin cậu, mình cầu xin cậu.

[00:57:17] Không đủ thành khẩn.

[00:57:17] Mình thành tâm cầu xin cậu.

[00:57:18] Cầu người không bằng cầu mình.

[00:57:20] Cho mình xem với, cho mình xem với, Cẩm Khôn.

[00:57:23] Trời ơi! Trời ơi!

[00:57:25] Học viện Luật đã nhận mình và Thiên Tuệ rồi.

[00:57:27] Nam Châu Lý sắp có hai vị đại pháp quan rồi.

[00:57:29] Đừng quên mình chứ, ở đây còn có đại tướng quân nữa.

[00:57:32] Cậu thì giỏi giang gì chứ?

[00:57:33] Có gì hay ho đâu.

[00:57:34] Cậu thì có gì ghê gớm.

[00:57:35] Nhỡ đâu ba cậu không cho cậu tiền học phí,

[00:57:37] sau này cậu cũng chẳng được học đại học.

[00:57:38] Cậu cùng lắm...

[00:57:39] ...cũng chỉ là một ông chủ nhỏ của xưởng dệt thôi.

[00:57:43] Công, nông, thương, học, binh.

[00:57:46] Kiểu gì mình cũng xếp trên cậu.

[00:57:47] Không được, không thể xếp như vậy.

[00:57:49] Mình xếp cuối cùng thì bất công quá.

[00:57:51] Mình là bảo vệ tổ quốc đó.

[00:57:53] Vậy thì hạng chót thứ hai.

[00:57:54] Gia Tuấn!

[00:57:58] Cậu ấy... cậu ấy sao vậy?

[00:58:01] Còn sao nữa.

[00:58:02] Cậu nghĩ xem.

[00:58:04] Ai là người khó có được học phí nhất?

[00:58:11] Gia Tuấn, em chưa ngủ à?

[00:58:13] Chị.

[00:58:17] Em đang nghĩ vài chuyện.

[00:58:20] Chị nghĩ em nhất định muốn tiếp tục đi học, phải không?

[00:58:23] Chị à, đây là anh Thiên Hữu cho chị. Em không lấy đâu.

[00:58:31] Thiên Hữu cho chị thì là của chị rồi.

[00:58:33] Em yên tâm, anh ấy sẽ không trách chị đâu.

[00:58:35] Nhưng dì sẽ không vui.

[00:58:38] Mẹ không phải đã bảo chị...

[00:58:39] ...trả lại số tiền thừa lo đám tang sao?

[00:58:41] Chị biết, nhưng gần đây có bãi công,

[00:58:44] việc buôn bán ở tiệm không tốt lắm.

[00:58:46] Em yên tâm, sau này chị sẽ trả. Cầm lấy đi.

[00:58:50] Chị à, thực ra đi học cũng chẳng có gì thú vị.

[00:58:54] Chẳng bằng quay về tiệm làm thợ học việc.

[00:58:57] Em thấy...

[00:58:58] ...chị vẫn nên cầm về đi.

[00:59:00] Đợi ngày anh Thiên Hữu cưới chị, chị đeo hết lên.

[00:59:03] Chắc chắn sẽ rất đẹp.

[00:59:07] Đúng rồi, Gia Tuấn.

[00:59:09] Cô gái đến hôm Gia Khánh mất là ai vậy?

[00:59:14] Cô ấy tên Mạch Kỳ, là em gái của Mạch Quỳnh.

[00:59:17] Làm tổng đài viên ở cục điện thoại Sa Diện.

[00:59:20] Cô ấy cũng ở...

[00:59:20] ...Sa Diện?

[00:59:21] Đúng vậy. Cô ấy đã đi làm từ sớm để nuôi gia đình,

[00:59:25] còn phải chu cấp cho chị gái đi học.

[00:59:27] Chị à, làm tổng đài viên rất khổ.

[00:59:30] Thời gian làm việc dài, lương lại ít.

[00:59:34] Cô ấy bằng tuổi em.

[00:59:36] Không, cô ấy lớn hơn em nửa tuổi.

[00:59:40] Em có vẻ như biết rất rõ...

[00:59:42] ...chuyện của Mạch Kỳ nhỉ.

[00:59:44] Là Mạch Quỳnh nói với em.

[00:59:48] Chị à, Mạch Kỳ và Mạch Quỳnh thực sự không giống nhau.

[00:59:52] Cô ấy nói chuyện từ tốn,

[00:59:54] nhưng không kìm được khiến người ta muốn lắng nghe.

[00:59:59] Thôi, không còn sớm nữa, ngủ sớm đi.

[01:00:02] Chị, em chưa nói xong, chị không được đi.

[01:00:06] Lão gia, Tạ lão gia đến.

[01:00:07] Mời, mau mời vào.

[01:00:09] Không cần mời.

[01:00:12] Ngồi, ngồi, ngồi.

[01:00:13] Tam gia, ông thong thả quá nhỉ.

[01:00:17] Buôn bán ế ẩm, chỉ đành ở nhà uống trà thôi.

[01:00:21] Phiền phức cũng đã giải quyết xong.

[01:00:23] Đám tang cũng đã lo xong lâu rồi.

[01:00:26] Cũng nên nói rồi chứ.

[01:00:28] Phải, phải. Ông xem, đã lập thu rồi...

[01:00:35] ...sao trời vẫn còn nóng thế này.

[01:00:35] Sao trời vẫn còn nóng thế này.

[01:00:37] Chuyện của ba nhà thì ba nhà phải gánh vác.

[01:00:39] Coi như Phương gia không trả nổi,

[01:00:42] Lương Tam gia ông chẳng lẽ cũng định lùi bước sao?

[01:00:46] Ôi, lùi cái gì chứ.

[01:00:48] Từng này tuổi rồi,

[01:00:49] sao có thể lùi bước được.

[01:00:52] Nhất là mấy hôm nay,

[01:00:54] lưng đau mỏi chân, đặc biệt khó chịu.

[01:00:57] Chắc là bị trúng gió rồi.

[01:01:00] Nghe nói Tạ phu nhân cũng bị đau lưng mỏi chân.

[01:01:03] Trụ trì chùa Quang Hiếu...

[01:01:05] ...còn kê cho bà ấy một phương thuốc bí truyền.

[01:01:07] Có hiệu quả không? Cũng được.

[01:01:11] Tây y trị ngọn, Đông y trị gốc.

[01:01:14] Hôm nào tôi cũng phải đi khám Đông y xem.

[01:01:18] Nhờ Tạ phu nhân xin giúp tôi một phương thuốc bí truyền.

[01:01:21] Tam gia, đừng nói lạc đề nữa.

[01:01:26] Chủ đề gì chứ?

[01:01:28] Nào, nào, uống trà, uống trà.

[01:01:29] Tuy không bằng trà nhà ông,

[01:01:31] nhưng cũng không tệ đâu.

[01:01:35] Nếu Lương Tam gia ông đã giả vờ hồ đồ,

[01:01:39] vậy tôi cũng nói thẳng luôn. Số tiền đó...

[01:01:44] Uống trà trước, uống trà trước.

[01:01:46] Ba nuôi, ba nuôi!

[01:01:47] Chúc mừng phát tài!

[01:01:49] Lì xì đâu, lì xì đâu!

[01:01:52] Hoa Tử, Hoa Tử!

[01:01:52] Đừng hồ đồ, ra ngoài, ra ngoài.

[01:01:55] Ai nói Hoa Tử nhà tôi ngốc chứ.

[01:01:57] Tôi thấy nó không ngốc chút nào.

[01:01:59] Biết bám vào cành cao như ông.

[01:02:02] Nào, nào...

[01:02:04] Ra ngoài, ra ngoài. Hoa Tử ngoan.

[01:02:05] Hoa Tử, ba nuôi đã cho quà ra mắt rồi,

[01:02:08] mau lạy ba nuôi đi. Lạy đi.

[01:02:13] Lương Quý Nguyên, tôi nể ông đấy.

[01:02:18] Có rảnh thì qua uống trà.

[01:02:21] Con trai ngoan.

[01:02:23] Ba.

[01:02:27] Cái kế này là của con à? Quả là hiệu nghiệm.

[01:02:32] Ba, giấy báo trúng tuyển của Học viện Luật.

[01:02:44] Tuyệt quá rồi.

[01:02:47] Sau này nếu con làm được đại pháp quan,

[01:02:50] nhà ta còn sợ gì nữa.

[01:02:54] Nhà họ Lương có hy vọng rồi.

[01:02:56] Ba.

[01:02:57] Vậy con đưa Hoa Tử đi mua bánh mã thầy.

[01:02:59] Bánh mã thầy thì đáng gì.

[01:03:00]

[01:03:03] À, đợi đã.

[01:03:05] Đi đi.

[01:03:11] Em muốn gặm giò heo trước.

[01:03:16] Cậu đuổi kịp mình không?

[01:03:18] Không.

[01:03:24] Không.

[01:03:26] Tòng quân cứu nước mới là lý tưởng duy nhất của con.

[01:03:28] Con không làm cảnh sát.

[01:03:30] Thiên Hào, đi lính hay làm cảnh sát chẳng phải đều cầm súng sao?

[01:03:35] Anh cả đã tìm cho con chức vụ này,

[01:03:37]

[01:03:38] Đúng vậy đó.

[01:03:40] Con đi làm tên lính vô lại đó thì có gì tốt.

[01:03:44] Cục trưởng Cảnh sát là cổ đông danh nghĩa của Quảng Lợi chúng ta.

[01:03:47] Ông ấy nhất định sẽ chiếu cố con.

[01:03:50] Hơn nữa, con làm việc ở Cục Cảnh sát,

[01:03:53] cũng có thể lo liệu cho công ty, cho gia đình.

[01:03:56]

[01:04:00] Con nên hiểu đạo lý này.

[01:04:03] Anh cả, anh nói gì đi chứ.

[01:04:10] Anh cho rằng, dù làm gì cũng là báo đáp quốc gia.

[01:04:15] Anh cả, không ngờ ngay cả anh cũng không ủng hộ em.

[01:04:19] Sớm biết thế này,

[01:04:20] em đã lặng lẽ bỏ đi như lần trước.

[01:04:23] May mà còn có Gia Tuấn và Cẩm Khôn là hai người anh em,

[01:04:25] nếu không thì em thật sự chẳng cần phải từ biệt ai cả.

[01:04:32] Thằng bé Thiên Hào này thật không hiểu chuyện.

[01:04:36] Ba, nếu Thiên Hào đã quyết định rồi,

[01:04:39] cản cũng vô ích, cứ để nó đi đi.

[01:04:42] Còn về vị trí trống này,

[01:04:44] con thấy hay là để Gia Tuấn đi.

[01:04:47] Thằng rồng cụt đuôi đó thì làm được gì?

[01:04:52] Ba, Gia Tuấn hiện tại không có cơ hội tiếp tục đi học.

[01:04:55] Chúng ta giúp nó tìm một công việc đàng hoàng,

[01:04:57] cũng là điều nên làm mà.

[01:04:59] Mẹ, đúng không ạ?

[01:05:03] Cũng được. Gia Tuấn làm được gì không quan trọng,

[01:05:08] không biết làm gì mới là quan trọng nhất.

[01:05:13] Cứ quyết định vậy đi.

[01:05:16] Vâng, thưa ba.

[01:05:17] Gia Tuấn, anh biết em muốn đi học.

[01:05:22] Nhưng làm cảnh sát cũng là báo đáp quốc gia.

[01:05:26] Quan trọng nhất là phải có chí lớn.

[01:05:29] Điều này em hiểu, nhưng làm cảnh sát...

[01:05:32] Cái gọi là loạn thế,

[01:05:35] chính là thời đại tràn đầy cơ hội,

[01:05:38] càng là thời đại anh hùng xuất hiện.

[01:05:44] Chỉ cần em nắm bắt được cơ hội,

[01:05:46] tương lai sẽ tiền đồ như gấm.

[01:05:56] Em hãy suy nghĩ kỹ rồi trả lời anh.

[01:05:58] Dù sao đây cũng là lựa chọn cả đời của em.

[01:06:12] Thiên Hữu.

[01:06:13] Gia Nghi, hôm nay em không đi khám bệnh à?

[01:06:17] Dì gọi thợ may đến, nhất quyết bắt em cũng phải may một chiếc váy.

[01:06:20] Đúng rồi, Thiên Hữu, hôm nay anh có rảnh không?

[01:06:23] Em muốn chúng ta ra ngoài đi dạo,

[01:06:24] có vài lời muốn nói với anh.

[01:06:26] Không được, Gia Nghi.

[01:06:27] Hôm nay anh có một cuộc họp rất quan trọng,

[01:06:28]

[01:06:31] Vậy anh mau đi đi.

[01:06:32] Được, vậy anh đi đây.

[01:06:34] Đúng rồi, Gia Nghi, anh nghĩ việc sắp xếp hôn sự của chúng ta,

[01:06:38] em đừng cứ nhắc đi nhắc lại với Gia Tuấn bọn họ nữa.

[01:06:40] Chúng ta và các bậc trưởng bối biết là đủ rồi.

[01:06:43] Còn nữa, lúc nãy anh đã nói chuyện với Gia Tuấn.

[01:06:46] Cậu ấy có vẻ không muốn lắm.

[01:06:47] Em hãy khuyên cậu ấy giúp anh.

[01:06:49] Thời buổi này tìm được một vị trí trống như vậy,

[01:06:50]

[01:06:52] Vậy anh đi trước đây.

[01:06:53] Vâng ạ.

[01:07:06] Uống trà đi.

[01:07:07] Cảm ơn.

[01:07:08] Cô Mạch, hôm nay cô không đi làm à?

[01:07:12] Hôm qua tôi làm ca đêm, hôm nay ban ngày được nghỉ.

[01:07:17] Xin lỗi đã làm phiền cô.

[01:07:19] Không sao, bình thường giờ này tôi cũng dậy rồi.

[01:07:21] Ban ngày ngủ không yên giấc.

[01:07:24] Theo quy luật sinh học,

[01:07:25] cô vẫn nên ít làm ca đêm thì hơn.

[01:07:27] Đúng rồi, tôi học ngành y.

[01:07:29] Tôi có nghe Mạch Quỳnh nói rồi. Cảm ơn cô.

[01:07:39] Nghe nói tay nghề của bác Mạch...

[01:07:43] ...rất nổi tiếng ở vùng Nam Quan.

[01:07:46] Tay quen thành thợ thôi, cũng chỉ là kế sinh nhai.

[01:07:52] Cô Mạch, hôm nay tôi đến,

[01:07:54] thực ra...

[01:07:56] ...là muốn may một chiếc quần cho Thiên Hữu nhà chúng tôi.

[01:08:00] Được ạ. Cô để lại số đo, tôi sẽ giao cho cha tôi.

[01:08:03] Ông ấy nhất định sẽ cố gắng làm.

[01:08:06] Xem tôi này, lại quên mang cả số đo rồi.

[01:08:10] Lần sau vậy. Lần sau, lần sau.

[01:08:14] Được, vậy cô uống trà đi.

[01:08:17] Cảm ơn.

[01:08:29] Cô Mạch, hôm nay tôi đến,

[01:08:33] thực ra có chuyện khác.

[01:08:35] Cô cứ nói.

[01:08:37] Một là để xin lỗi.

[01:08:39] Hôm Gia Khánh mất, chúng tôi đã rất không chu đáo.

[01:08:42] Mong cô nhất định phải thông cảm.

[01:08:43] Không sao đâu, tâm trạng của các bậc trưởng bối tôi có thể hiểu.

[01:08:56] Còn là chuyện của em trai tôi, Gia Tuấn, cô đã gặp rồi.

[01:09:01] Nó bây giờ đang gặp chút khó khăn.

[01:09:02] Tôi muốn nhờ cô khuyên nhủ nó.

[01:09:05] Không biết cô có bằng lòng giúp việc này không.

[01:09:09] Giả vờ gì chứ.

[01:09:20] Cô Mạch Quỳnh, tìm tôi có việc gì không?

[01:09:25] Nếu vợ chưa cưới của anh...

[01:09:26] ...có thể đi tìm em gái tôi,

[01:09:28] tại sao tôi lại không thể đến tìm anh?

[01:09:29] Phương Gia Nghi? Cô ấy đi tìm Mạch Kỳ làm gì?

[01:09:35] Xem anh căng thẳng kìa.

[01:09:37] Thực ra cô ấy chỉ muốn đến may quần cho anh.

[01:09:40] Còn nữa là muốn Mạch Kỳ khuyên Phương Gia Tuấn,

[01:09:43] bảo cậu ấy đừng đi làm cảnh sát.

[01:09:50] Anh Tạ, có thể thấy,

[01:09:53] anh thực sự rất thích em gái tôi, A Kỳ.

[01:09:57] Nếu đã như vậy,

[01:09:58] anh không nên làm gì đó cho nó sao?

[01:10:01] Làm gì?

[01:10:03] Thực ra A Kỳ rất đáng thương.

[01:10:05] Lúc mười lăm tuổi,

[01:10:06] nó đã vì giúp đỡ gia đình và chu cấp cho tôi đi học,

[01:10:09] mà đã phải nghỉ học đi làm.

[01:10:11] Thực ra nó vẫn luôn rất thích đi học.

[01:10:14] Hơn nữa còn có một ước mơ,

[01:10:16] đó là mặc một bộ đồ trắng tinh,

[01:10:18] trở thành một y tá,

[01:10:19] để cứu giúp tất cả những người đau khổ trên thế gian.

[01:10:22] Nếu anh bằng lòng...

[01:10:23] ...chu cấp tiền cho nó học ở trường nữ y Hạ Cát,

[01:10:26] như vậy chẳng phải là...

[01:10:27] ...giúp nó thực hiện một ước mơ sao?

[01:10:31] Tôi cũng có thể tha thứ cho...

[01:10:32] ...việc vợ chưa cưới của anh đường đột như vậy,

[01:10:33] đến tìm em gái tôi.

[01:10:36] Không vấn đề gì, tôi đồng ý.

[01:10:37] Cho dù không có chuyện Phương Gia Nghi đi tìm Mạch Kỳ,

[01:10:39] tôi cũng bằng lòng làm như vậy.

[01:10:41] Không hổ là thiếu gia nhà giàu có,

[01:10:43] nói năng làm việc đều rất lịch sự.

[01:10:46] Vậy tôi thay mặt A Kỳ cảm ơn anh trước.

[01:10:48] Tạm biệt.

[01:10:50] Đúng rồi, anh Tạ,

[01:10:53] xin anh đừng nói chuyện tôi hôm nay đến tìm anh...

[01:10:55] ...cho A Kỳ và vợ chưa cưới của anh biết, được không?

[01:10:59] Không vấn đề gì.

[01:11:00] Cảm ơn.

[01:11:01] Tạm biệt.

[01:11:02] Tạm biệt.

[01:11:09] Tôi là thật lòng,

[01:11:11] hy vọng cô nhận sự chu cấp của tôi.

[01:11:13] Anh Tạ,

[01:11:14] tôi muốn biết lý do anh giúp tôi.

[01:11:17] Học ở trường nữ y Hạ Cát là ước mơ lớn nhất của cô.

[01:11:21] Tôi rất vui lòng giúp cô thực hiện ước mơ.

[01:11:24] Trên thế giới này, ai cũng có ước mơ.

[01:11:27] Anh sẽ giúp tất cả họ thực hiện sao?

[01:11:31] Đương nhiên không phải tất cả mọi người.

[01:11:33] Tôi... tôi là tổng cán sự của Hội Liên hiệp Lao công.

[01:11:37] Dốc hết sức mình...

[01:11:38] ...để giúp đỡ những người bạn Hoa công ở Sa Diện,

[01:11:40] cũng là chức trách của tôi.

[01:11:52] Nếu anh chỉ là để giúp đỡ công nhân,

[01:11:55] vậy thì có rất nhiều người cần sự giúp đỡ hơn tôi.

[01:11:58] Họ đến cơm cũng không có mà ăn.

[01:12:05] Mạch Kỳ.

[01:12:11] Tôi có cảm tình với cô.

[01:12:14] Thật sự, thật sự có cảm tình.

[01:12:18] Tôi...

[01:12:33] Mạch Kỳ, cô không tin tôi.

[01:12:34] Mạch Kỳ, cô không tin tôi.

[01:12:39] Anh Tạ, tôi rất tôn trọng anh.

[01:12:43] Vì anh là người mưu cầu lợi ích cho người lao động nghèo khổ.

[01:12:46] Sở dĩ tôi nhận chiếc phong bì đó,

[01:12:48] chính là vì lý do này.

[01:12:53] nhưng tôi không thể chấp nhận.

[01:12:57] Anh Tạ, xin lỗi.

[01:13:07] Người phải nói xin lỗi là tôi.

[01:13:09] Cô Mạch,

[01:13:11] xin hãy tha thứ cho sự tự cho là đúng và sự đường đột của tôi.

[01:13:16] Tạm biệt.

[01:13:25] Em thực sự từ chối rồi.

[01:13:27] Sao em lại ngốc thế?

[01:13:28] Chị, chị theo đuổi thiếu gia Tây Quan là tự do của chị.

[01:13:32] Nhưng nếu chị còn nói những lời vớ vẩn này với Tạ Thiên Hữu,

[01:13:34] em sẽ không bao giờ tha thứ cho chị.

[01:13:37] Đúng là lấy lòng tốt làm gan lợn.

[01:13:39] Được, tôi nói cho em biết.

[01:13:41] Sau này chuyện của tôi em cũng đừng xen vào.

[01:13:44] Đừng lôi tôi vào là được.

[01:13:52] Tôi muốn nhận chu cấp, đi học ở trường nữ y Hạ Cát.

[01:13:54] Chuyện này không liên quan đến em chứ?

[01:13:57] Chị, chị không thể làm thế.

[01:13:58] Đây là chuyện của tôi. Tôi nói cho em biết,

[01:14:01] nếu em dám ngăn cản, tôi sẽ đi nói với ba.

[01:14:03] Nói em phá chuyện tốt của tôi, em ghen tị với tôi.

[01:14:06] Nếu sau này tôi không lấy được chồng tốt,

[01:14:07] đều là lỗi của em.

[01:14:11] Chị, chị làm như vậy chỉ bị người ta xem thường thôi.

[01:14:16] Chị, chị đi đâu vậy?

[01:14:22] Mạch Kỳ không chịu, cô lại chịu, chuyện này có hơi...

[01:14:26] Tạ đại thiếu gia,

[01:14:28] nếu khoản quyên góp này của anh là một hành động nghĩa cử vô tư,

[01:14:31] vậy thì có gì khác biệt chứ?

[01:14:33] Tôi có thể lấy được bằng cấp tốt,

[01:14:35] sau này có thể gả cho một người đàn ông tốt.

[01:14:36] Tôi sẽ cảm ơn anh cả đời.

[01:14:39] Mạch Kỳ biết được cũng sẽ rất vui.

[01:14:44] Vậy được, tôi đồng ý với cô.

[01:14:46] Cần bao nhiêu tiền?

[01:14:49] Vợ chưa cưới của anh chẳng phải cũng tốt nghiệp trường nữ y Hạ Cát sao?

[01:14:52] Cô ấy cần bao nhiêu, tôi cần bấy nhiêu thôi.

[01:14:56] Cô biết cũng nhiều thật đấy.

[01:14:58] Tôi còn biết bây giờ anh chắc chắn đang nghĩ...

[01:15:00] ...tôi và Mạch Kỳ thực sự không giống nhau, đúng không?

[01:15:03] Nhưng không sao, tôi không quan tâm.

[01:15:06] Vậy tôi ở đây đợi anh nhé.

[01:15:24] Sao lại có một mình?

[01:15:27] Mình chuẩn bị học ở trường nữ y Hạ Cát rồi. Còn cậu?

[01:15:29] Cậu á?

[01:15:31] Đừng xem thường người khác, xem này.

[01:15:37] Thật sự đỗ rồi à?

[01:15:39] Lấy gì mà học? Học phí đắt thế cơ mà.

[01:15:42] Dù sao thì cũng có người đóng học phí cho mình rồi.

[01:15:44] Mà còn là người ở Nam Châu Lý của các cậu nữa.

[01:15:47] Ai vậy?

[01:15:48] Tạ Thiên Hữu.

[01:15:50] Không thể nào.

[01:15:51] Anh Thiên Hữu giúp cậu đóng học phí? Tuyệt đối không thể nào.

[01:15:54] Tin hay không tùy cậu. Dù sao thì anh ấy rất thích mình.

[01:15:56] Hơn nữa anh ấy mới là thiếu gia thực thụ.

[01:15:59] Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào!

[01:16:02] Chắc chắn là Mạch Quỳnh nói dối, mình đi hỏi cậu ta.

[01:16:04] Đừng, đừng. Chẳng bằng đi hỏi anh cả của cậu.

[01:16:07] Được, đi hỏi anh ấy.

[01:16:10] Điều hai người này đến nhà máy đi.

[01:16:12] Đến đó tìm hiểu tình hình.

[01:16:14] Anh cả, có phải anh đóng học phí cho Mạch Quỳnh không?

[01:16:18] Thiên Tuệ, anh đang bàn chuyện.

[01:16:20] Không sao, không sao, hai người cứ nói chuyện.

[01:16:25] Anh cả, không phải anh cho chứ?

[01:16:28] Em biết ngay là Mạch Quỳnh nói dối mà.

[01:16:32] Là anh cho.

[01:16:37] Anh cả, anh đến học phí của Gia Tuấn còn không lo được.

[01:16:42] Sao lại có tiền cho cô ta đóng học phí chứ?

[01:16:44] Đây là chuyện của anh.

[01:16:47] Bên Gia Tuấn, anh sẽ nghĩ cách khác cho cậu ấy.

[01:16:49] Em về trước đi.

[01:17:00] Cậu không đi theo sao?

[01:17:04] Đứng lại.

[01:17:07] Quay lại.

[01:17:13] Là cậu nói cho Thiên Tuệ biết?

[01:17:15] Tôi nói sai gì à?

[01:17:20] Cậu không nói sai gì cả.

[01:17:22] Nhưng cậu làm vậy có ý nghĩa gì không?

[01:17:24] Không có ý nghĩa. Tôi thấy quá vô nghĩa.

[01:17:27] Tôi thấy buồn cho chị Gia Nghi.

[01:17:29] Cũng thấy không đáng cho Gia Tuấn.

[01:17:31] Người anh cả mà cậu ấy kính trọng nhất ở Nam Châu Lý,

[01:17:32] căn bản không coi cậu ấy ra gì.

[01:17:37] Vốn dĩ tôi không muốn nói nhiều với cậu.

[01:17:40] Nếu hôm nay cậu đã đến đây,

[01:17:42] tôi sẽ nói nhảm với cậu vài câu.

[01:17:45] Cậu có biết thế nào là TƯ, thế nào là NGHĨA không?

[01:17:48] Tôi không hiểu.

[01:17:51] Biết cậu không hiểu, nên tôi mới phải nói cho cậu.

[01:17:56] Nếu hôm đó, người tôi đưa đi khỏi kho hàng ở bến tàu...

[01:17:58] ...là cậu.

[01:18:00] Đó chính là TƯ.

[01:18:03] Tôi đã đưa Thiên Hào đi.

[01:18:06] Đó gọi là NGHĨA.

[01:18:14] Lương Cẩm Khôn.

[01:18:16] Tôi biết cậu vẫn luôn rất bất bình với tôi.

[01:18:20] Nhưng hôm nay tôi muốn nói với cậu một câu,

[01:18:22] hy vọng cả đời cậu sẽ nhớ.

[01:18:26] Muốn được người khác coi trọng, thì phải có thực lực.

[01:18:31] Thực lực. Cậu hiểu không?

[01:18:58] Anh Thiên Hữu, em đi đây.

[01:18:59] Đóng cửa lại.

[01:19:14] Hành tung kỳ lạ, thần sắc bất định, lời lẽ ấp úng.

[01:19:17] Ăn mặc sang trọng, lúc mới lúc cũ, không hợp với hành vi.

[01:19:21] Giả vờ đi xe kéo nhưng lại lảng vảng ở các ngõ hẻm.

[01:19:25] Anh Chu, anh chậm thôi, em không nhớ nổi.

[01:19:27] Cậu mà ngắt lời tôi lần nữa là tôi không dạy nữa đâu.

[01:19:29] Đừng dùng bút ghi, dùng não mà ghi.

[01:19:33] Anh Chu, xin lỗi, anh cứ nói tiếp đi, nói tiếp đi.

[01:19:36] Ở những nơi công cộng đông người,

[01:19:39] cố ý xô đẩy, la lớn mất đồ, ánh mắt đặc biệt.

[01:19:44] Trên người có vết máu, bước đi hốt hoảng,

[01:19:46] hoặc có những biểu hiện kỳ lạ khác.

[01:19:50] Nhìn ngang ngó dọc, lợi dụng sơ hở.

[01:19:53] Lời nói khác thường.

[01:19:56] Đừng có nhìn chằm chằm vào tôi, nhìn xung quanh đi.

[01:19:59] À...

[01:19:59] Nhìn xung quanh.

[01:20:02] Còn nữa, tội phạm thường dùng ám hiệu để giao tiếp.

[01:20:07] "Đạp sớm xuân" là hành động vào buổi sáng.

[01:20:10] Còn "lá đào"?

[01:20:11] Là chỉ việc trộm đồ phơi.

[01:20:13] "Đầu máu" là chỉ tài sản.

[01:20:18] Lấy một ly trà giải nhiệt.

[01:20:20] Anh Chu, "lấy một ly trà giải nhiệt" là ý gì ạ?

[01:20:23] Đồ ngốc! Tôi dạy cậu cả buổi trời...

[01:20:26] Khát nước rồi, uống ly trà giải nhiệt.

[01:20:44] Anh Chu, em không khát.

[01:20:51] Anh Chu, xin lỗi, em không mang tiền.

[01:21:00] Anh Chu, anh làm như vậy...

[01:21:03] ...chẳng phải là ăn quỵt sao?

[01:21:05] Ăn quỵt gì chứ.

[01:21:07] Người thường thì là ăn quỵt, tôi là đang ban ơn cho nó.

[01:21:10] Sao cậu lại ngốc thế không biết.

[01:21:12] Sao tôi lại nhận một tên...

[01:21:14] ...đệ tử vừa keo kiệt vừa ngốc nghếch thế này.

[01:21:17] Nghe đây, hôm nay chúng ta nhất định phải...

[01:21:19] ...bắt một tên bá vương về.

[01:21:22] Nếu không thì cậu đi theo người khác đi.

[01:21:34] Cảnh sát Chu, lâu rồi không gặp. Dẫn đệ tử à?

[01:21:39] Dẫn đệ tử gì chứ, đưa nó ra ngoài chơi thôi.

[01:21:42] Gia Tuấn, ra cửa dạo một vòng đi.

[01:21:44] Tôi vào uống vài ly rồi ra.

[01:21:45] Nào, nào, mời vào trong.

[01:21:53] Lính mới à?

[01:21:56] Tôi đi làm ngày đầu tiên, theo anh Chu đi bắt bá vương.

[01:22:00] Tiểu huynh đệ,

[01:22:01] ở chỗ chúng tôi bây giờ có rất nhiều bá vương đấy.

[01:22:04] Thật không?

[01:22:06] Chỉ sợ cậu không dám bắt.

[01:22:07] Sao lại không dám? Nói cho tôi biết họ ở đâu.

[01:22:09] Bên trong, rẽ trái, phòng đầu tiên, Mai Hương Thính.

[01:22:15] Cảm ơn.

[01:22:18] Bá vương? Các cậu biết không?

[01:22:19] Biết chứ, con rùa.

[01:22:21] Cậu chỉ biết con rùa thôi.

[01:22:26] Là những kẻ vô lại và lưu manh ăn uống không trả tiền.

[01:22:30] Tên tiểu nhị đó còn khích tướng mình,

[01:22:32] hỏi mình có dám vào bắt chúng không.

[01:22:35] Phương Gia Tuấn mình có gì mà không dám.

[01:22:37] Mình xông thẳng vào.

[01:22:38] Vào trong hô lên: "Tôi là cảnh sát!"

[01:22:40] Các cậu đoán xem chúng thế nào?

[01:22:42] Tất cả đều ngớ người ra.

[01:22:49] Sau đó chúng van xin mình,

[01:22:51] còn đưa tiền cho mình nữa.

[01:22:52] Cậu có lấy không?

[01:22:53] Đương nhiên là không thể lấy.

[01:22:55] Làm cảnh sát là phải chấp pháp công minh.

[01:22:57] Nếu không thì sao có thể đại diện cho chính nghĩa và pháp luật được.

[01:23:03] Đúng rồi, còn có một người nhận quen với mình.

[01:23:07] Nói ông ta là chủ tịch Hội Liên hiệp Lao công.

[01:23:09] Bạn của anh Thiên Hữu.

[01:23:10] Còn nói trước đây đã gặp mình.

[01:23:13] Mình chẳng tin lời ma quỷ của ông ta đâu.

[01:23:15] Trong Hội Liên hiệp Lao công,

[01:23:17] làm sao có loại người như vậy được.

[01:23:18] Cậu nói có phải không?

[01:23:21] Ông ta thật sự nói vậy à?

[01:23:23] Thật đó, ông ta nói mình họ Ôn.

[01:23:27] Vậy cậu xử lý ông ta thế nào rồi?

[01:23:29] Mình đã...

[01:23:30] ...tống hết bọn họ lên xe tải bắt bá vương rồi.

[01:23:34] Đúng rồi, những tên bá vương bị bắt hôm nay,

[01:23:38] đều sẽ bị lột sạch quần áo,

[01:23:39] đưa đến ngoại ô.

[01:23:40] Thật á?

[01:23:42] Ước chừng người đi nhanh cũng phải mất bốn tiếng,

[01:23:44] mới đi bộ về được. Bốn tiếng.

[01:23:47] Cục Cảnh sát lại có thể nghĩ ra cách phạt này,

[01:23:50] thật thú vị.

[01:23:52] Nếu được thấy bộ dạng thảm hại của chúng thì còn tốt hơn.

[01:23:54] Đúng vậy, hay là chúng ta đến Cục Cảnh sát bây giờ,

[01:23:57] xem những kẻ thảm hại đó...

[01:23:58] ...làm thế nào để lấy lại quần áo và giấy tờ.

[01:24:00] Được, đi.

[01:24:01] Mình cũng đi, mình cũng đi.

[01:24:02] Tất cả đứng lại cho tôi.

[01:24:04] Anh Thiên Hữu, anh nghe thấy hết rồi à?

[01:24:07] Nghe thấy rồi.

[01:24:09] Ngày đầu tiên đi làm đã gây ra chuyện lớn như vậy.

[01:24:13] Thật là lợi hại.

[01:24:15] Thực ra cũng không có gì.

[01:24:19] Anh Thiên Hữu, em làm sai gì à?

[01:24:24] Em không làm sai, em đều đúng cả.

[01:24:27] Anh thấy em thật sự rất hợp làm cảnh sát.

[01:24:30] Tất cả về ngủ đi.

[01:24:42] Thiên Hữu, người Gia Tuấn bắt không phải thật sự là...

[01:24:44] Gia Nghi, em đang phân thuốc cho bệnh nhân,

[01:24:47] không phải đang bóc đậu.

[01:24:49] Vẫn nên tập trung thì hơn.


 0 Bình luận sort   Sắp xếp theo


Tiếp theo