Следующий

Kim Hôn Phong Vũ Tình tập 4 - Hồ Quân, Chu Vận

24 Просмотры· 05/18/25
duongvu88
duongvu88
3 Подписчики
3

⁣Kim Hôn Phong Vũ Tình - Chuyện tình 50 năm giữa giông bão thời cuộc – từ một ánh nhìn đến trọn đời bên nhau.

Kim Hôn Phong Vũ Tình kể về chuyện tình giữa anh hùng quân đội Cảnh Trực và nữ bác sĩ Thư Mạn, bắt đầu từ thập niên 1950. Vì tình yêu, anh từ bỏ quân ngũ, chấp nhận hy sinh cả sự nghiệp trong những năm tháng đầy biến động. Trải qua nửa thế kỷ thăng trầm, họ vẫn bên nhau – viết nên một chuyện tình bền bỉ, sâu lắng và đầy cảm xúc.

Показать больше

[00:02:14] Câu chuyện trong phim hoàn toàn hư cấu, nếu có sự trùng hợp đều là ngẫu nhiên.

[00:02:55] Về rồi à? Về rồi.

[00:03:02] Mau đi tắm rửa đi.

[00:03:04] Quần áo sạch đều ở trong nhà vệ sinh đó.

[00:03:06] Tắm rửa, tắm rửa phải không? Được được được, đi tắm ngay.

[00:03:23] Ngốc nghếch đứng đó làm gì? Mau qua đây.

[00:03:28] Ối chà, vợ ơi, nhớ chết anh rồi.

[00:03:32] Không phải như vậy.

[00:03:35] Vậy... vậy thế nào?

[00:03:37] Từ hôm nay trở đi,

[00:03:39] chúng ta phải lập một kế hoạch.

[00:03:41] Gì? Kế hoạch gì?

[00:03:43] Kế hoạch sinh sản tối ưu.

[00:03:45] Ý gì vậy?

[00:03:49] Đây là con gái nhỏ của chị em.

[00:03:53] Vừa thông minh vừa xinh đẹp, tiểu yêu tinh.

[00:03:56] Ai thấy cũng yêu, tại sao vậy?

[00:03:58] Phải đó, tại sao vậy?

[00:04:01] Môi trường tốt chứ sao. Chị em đó,

[00:04:03] về phương diện này đã suy nghĩ rất nhiều.

[00:04:06] Nguyên tắc của chị ấy là hoặc không sinh,

[00:04:08] hoặc là sinh một đứa con ưu tú nhất.

[00:04:12] Em thấy chị ấy nói rất có lý.

[00:04:13] Anh thấy sao?

[00:04:14] Có lý, nhưng... nhưng mà cái môi trường này...

[00:04:18] nói thế nào đây?

[00:04:21] Giai đoạn này, không thể tùy tiện được.

[00:04:25] Anh cũng biết phụ nữ có chu kỳ mà.

[00:04:27] Không phải muốn mang thai là mang thai được đâu.

[00:04:30] Thời điểm thụ thai tốt nhất,

[00:04:32] mỗi tháng chỉ có vài ngày thôi.

[00:04:34] Cho nên, không thể muốn là được.

[00:04:36] Phải kiềm chế, trước đó,

[00:04:40] cả hai đều phải có tâm trạng phấn chấn, phải có đam mê.

[00:04:43] Thời điểm tốt nhất đó mới là tốt nhất.

[00:04:47] Điểm, được được được.

[00:04:50] Dù sao thì anh cũng nghe lời em hết.

[00:04:52] Vậy bây giờ anh làm gì?

[00:04:55] Nghe nhạc. Giống như em nè. Thử đi.

[00:05:02] Cảm nhận giai điệu đó.

[00:05:09] Đây là của Beethoven.

[00:05:16] Không phải Beethoven, Mozart.

[00:05:19] Schumann.

[00:05:21] Schubert Serenade.

[00:05:25] Chú Schubert à?

[00:05:27] Vậy chắc là họ hàng nhà em rồi.

[00:05:45] Sao, sao thế? Đừng giận nữa.

[00:05:49] Nếu anh biết sớm,

[00:05:50] trưa nay anh đã ngủ một giấc rồi.

[00:05:52] Hôm nay cả ngày bọn anh đều ở dưới quê

[00:05:54] kiểm tra vệ sinh.

[00:05:55] Anh chạy một mạch năm công xã.

[00:05:58] Hay... hay là chúng ta để ngày mai đi?

[00:06:02] Em không muốn giận.

[00:06:04] Em nhất định phải giữ vững tâm trạng của mình.

[00:06:08] Hôm nay là thời điểm thụ thai tốt nhất.

[00:06:12] Em đáng lẽ phải nói sớm cho anh biết.

[00:06:14] Em đã đưa sách cho anh một tuần trước rồi mà.

[00:06:17] Sách gì vậy? Anh không có ấn tượng.

[00:06:19] Anh nghiêm túc đi.

[00:06:21] Em không dọa anh đâu.

[00:06:23] Làm không tốt là sẽ có vấn đề lớn đó.

[00:06:26] Em đã đọc rất nhiều

[00:06:27] tạp chí nhi khoa, phụ khoa nước ngoài.

[00:06:29] Trên toàn thế giới, một phần trăm

[00:06:31] trẻ em khuyết tật bẩm sinh

[00:06:32] đều là do cha mẹ thụ thai không đúng cách gây ra.

[00:06:35] À, thật sao? Em nói gì cũng được.

[00:06:39] Chỉ cần em vui vẻ,

[00:06:40] em bảo anh làm gì cũng được.

[00:06:42] Một người vui vẻ thì có ích gì?

[00:06:44] Cả hai người đều phải vui vẻ.

[00:06:46] Lời em nói anh có hiểu không?

[00:06:50] Đoàn kết là sức mạnh, đúng không?

[00:06:55] Đùng!

[00:06:55] Sao nhạc tắt rồi?

[00:06:56] Đừng động, đừng động, để anh đổi cho.

[00:06:59] Muốn nghe gì nào?

[00:07:00] Có muốn nghe tiếp

[00:07:01] bản của chú Schubert, họ hàng nhà em không?

[00:07:03] Nói linh tinh, thôi thôi.

[00:07:05] Cứ yên tĩnh thế này cũng tốt.

[00:07:16] Ấy ấy, ôm em đi.

[00:07:19] Sao anh ngốc thế?

[00:07:22] Chờ đã... Anh nghe xem... cái gì kêu vậy?

[00:07:33] Bụng anh đang kêu đó.

[00:07:35] Trưa nay chỉ ăn một cái bánh bao.

[00:07:36] Đói đến nỗi bụng dính vào lưng rồi.

[00:07:38] Nhưng không sao.

[00:07:39] Không được, mau đi làm gì đó cho anh ăn.

[00:07:42] Nhà mình không có gì ăn đâu.

[00:07:45] Không sao, dù sao tâm trạng của anh cũng lên rồi.

[00:07:48] Không được, không được. Đói thế này,

[00:07:50] chất lượng sẽ không cao.

[00:07:52] Vậy làm sao bây giờ?

[00:07:55] Xin lỗi... Hay là ngày mai nhé?

[00:07:57] Không phải...

[00:07:58] Em không phải nói hôm nay là thời điểm thụ thai tốt nhất sao?

[00:08:05] Ồ... Thôi thôi, ngày mai, ngày mai.

[00:08:15] Thư Mạn.

[00:08:16] Quý Thành có viết thư cho cậu không?

[00:08:19] Không có. Anh ấy viết cho cậu à?

[00:08:20] Không có. Ôi, anh ấy làm sao thế?

[00:08:22] Sao ngay cả thư cho cậu cũng không viết?

[00:08:25] Có lẽ giận rồi.

[00:08:27] Có phải vì cậu không đi cùng anh ấy không?

[00:08:29] Có lẽ vậy.

[00:08:31] Cậu cũng thật là, cơ hội tốt như vậy,

[00:08:34] sao lại không đi?

[00:08:35] Có phải chồng cậu không cho cậu đi không?

[00:08:37] Ai nói?

[00:08:38] Mọi người đều nói vậy mà.

[00:08:40] Lúc Quý Thành đi,

[00:08:41]

[00:08:43] Anh ấy nói chồng cậu, miệng thì nói một đằng, làm một nẻo.

[00:08:46] Miệng thì ủng hộ cậu đi,

[00:08:47] thực ra lại cố gắng cản trở cậu.

[00:08:49] Ai tung tin đồn vậy? Sao mà đáng ghét thế.

[00:08:51] Tôi thích đi hay không thì liên quan gì đến họ.

[00:08:53] Cậu đừng giận mà, thực ra...

[00:08:58] Thực ra mọi người cũng rất hiểu chồng cậu.

[00:09:01] Anh ấy chỉ là quá thương cậu thôi.

[00:09:03] Đồng chí Tiểu Thư, Tiểu Thư.

[00:09:05] Đồng chí Tiểu Thạch, chào anh.

[00:09:07] Chào em.

[00:09:08] Vẫn gọi Tiểu Thư à?

[00:09:09] Tương kính như tân, thật tốt.

[00:09:11] Vậy tôi đi trước nhé.

[00:09:13] Tạm biệt.

[00:09:14] Tạm biệt.

[00:09:17] Sau này đừng đến bệnh viện tìm em nữa.

[00:09:19] Tại sao?

[00:09:20] Ảnh hưởng không tốt.

[00:09:22] Ảnh hưởng gì chứ?

[00:09:23] Bệnh viện của em không biết em là vợ anh à?

[00:09:25] Anh nói nhỏ thôi, anh sợ người khác không biết

[00:09:26] quan hệ của chúng ta sao?

[00:09:29] Quan hệ này không thể cho người khác biết sao?

[00:09:31] Em có ý gì?

[00:09:32] Cả bệnh viện đều đang đàm tiếu về em.

[00:09:34] Nói em không đi Liên Xô

[00:09:35] là vì anh không cho em đi.

[00:09:38] Vậy tại sao anh lại không cho em đi?

[00:09:39] Vì anh sợ em chạy theo người Liên Xô chứ sao.

[00:09:43] Em nói xem, nơi tụ tập của trí thức,

[00:09:45] Thật là tốt.

[00:09:46] Xem kìa, cả bệnh viện đều đặc biệt hiểu anh.

[00:09:48] Bệnh viện muôn năm!

[00:09:51] Quý Thành bây giờ hận em, không thèm viết thư cho em nữa.

[00:09:53] Thật sao? Thằng nhóc đó... Vậy anh viết thư cho cậu ta,

[00:09:57] bảo cậu ta viết cho em.

[00:09:58] Nếu anh thật sự viết thư cho cậu ta...

[00:09:59] Đương nhiên là thật.

[00:10:00] Không được! Anh muốn làm em tức chết à!

[00:10:03] Vậy anh chỉ viết thư cho một mình em thôi.

[00:10:05] Chậm thôi.

[00:10:06] Mẹ.

[00:10:08] Giờ cơm rồi mà sao ba không về vậy?

[00:10:10] Ba con, cái lão tích cực đó, tăng ca rồi.

[00:10:13] Cơm này mẹ mang cho ba đây.

[00:10:15] Nào nào nào.

[00:10:18] Nếm thử cái bánh ngô này đi, xốp lắm.

[00:10:29] Sao thế? Có rồi à? Mấy thángแล้ว?

[00:10:30] Sao thế? Có rồi à? Mấy tháng rồi?

[00:10:33] Có... có rồi.

[00:10:34] Con không biết.

[00:10:36] Có rồi.

[00:10:36] Mẹ!

[00:10:37] Có phải chị dâu sắp sinh em trai cho con không?

[00:10:40] Xem kìa, xem kìa.

[00:10:42] Em đó, có rồi cũng không nói với anh một tiếng.

[00:10:45] Con ngốc, loạn vai vế rồi.

[00:10:47] Em trai gì chứ? Cháu trai, biết không?

[00:10:50] Con sắp làm cô rồi đó.

[00:10:52] Anh ơi, em sắp làm cô rồi!

[00:10:55] Anh chỉ sợ anh không hoàn thành nhiệm vụ,

[00:10:56] ăn không ngon ngủ không yên, sắp bị thần kinh rồi.

[00:10:59] Em thấy khó chịu trong bụng.

[00:11:02] Có thai đều khó chịu cả.

[00:11:03] Em nói xem, Tiểu Kiều mang thai,

[00:11:04] phản ứng lớn biết bao.

[00:11:05] Ăn gì nôn nấy.

[00:11:09] Em nghĩ em bị viêm dạ dày.

[00:11:11] Không... không thể nào.

[00:11:12] Viêm dạ dày không như vậy.

[00:11:14] Em là bác sĩ hay anh là bác sĩ?

[00:11:16] Đương nhiên em là bác sĩ rồi.

[00:11:17] Tiểu Thư à, muốn ăn chua hay ăn cay?

[00:11:21] Xã hội mới, sinh nam hay nữ đều như nhau.

[00:11:24] Mẹ đi muối dưa cải cho con đây.

[00:11:30] Mẹ anh mà biết em không có thai,

[00:11:32] sẽ giận không?

[00:11:33] Đương nhiên là giận rồi.

[00:11:34] Giận anh, giận anh đó.

[00:11:42] Cảm ơn.

[00:11:42] Không có gì.

[00:11:46] Chuyện gì?

[00:11:47] Đây nè.

[00:11:48] Anh làm sao thế?

[00:11:52] Không sao, đứng dậy hơi mạnh.

[00:11:54] Em kiểm tra thế nào rồi?

[00:11:57] Vẫn là những lời đó thôi, không nói em cũng biết.

[00:12:00] Lúc ở trường thầy cô đều giảng rồi.

[00:12:02] Chuyện này có nhiều nguyên nhân.

[00:12:04] Ăn uống này, tâm trạng này, môi trường này,

[00:12:06] đều có liên quan.

[00:12:09] Trời ơi, mẹ tôi ơi... Em nói xem,

[00:12:11] mẹ anh chữ cũng không biết một chữ,

[00:12:13] sao lại sinh ra chúng ta được nhỉ?

[00:12:15] Thật kỳ lạ.

[00:12:16] Anh có chút bực bội rồi phải không?

[00:12:18] Không, không... không bực.

[00:12:22] Anh nói xem, chúng ta kết hôn mấy năm rồi,

[00:12:24] sao chẳng có động tĩnh gì cả?

[00:12:26] Xin lỗi, đều tại anh không tốt.

[00:12:29] Anh không tốt chỗ nào?

[00:12:31] Phải đó, anh thấy mình cũng ổn mà.

[00:12:35] Em thấy anh có ổn không?

[00:12:38] Ổn cái gì mà ổn.

[00:12:39] Xem kìa, vừa rồi anh đứng còn không vững.

[00:12:42] Đúng vậy, hảo hán không nhắc lại chuyện xưa.

[00:12:49] Vợ ơi.

[00:12:50] Vợ ơi, tin tốt! Em xem này.

[00:12:54] Hội nghị toàn thể lần thứ chín Ban Chấp hành Trung ương khóa VIII quyết định

[00:12:55] phát động phong trào điều tra nghiên cứu sâu rộng trong toàn Đảng.

[00:12:59] Thông qua phương châm tám chữ: điều chỉnh, củng cố, bổ sung, nâng cao.

[00:13:02] Phương châm tám chữ này.

[00:13:04] Chúng ta cũng phải thực hiện phương châm này.

[00:13:06] Anh xem, mỗi tháng có mấy ngày này,

[00:13:09] là những ngày đặc biệt.

[00:13:11] Mấy ngày này anh tuyệt đối không được hút thuốc, uống rượu.

[00:13:14] Cũng không được thức khuya, em cũng không trực đêm.

[00:13:17] Sao em lại lôi chuyện này vào đây vậy? Em...

[00:13:21] Mấy ngày này, em sẽ tìm cách kiếm tem phiếu thịt cho anh,

[00:13:24] làm thịt kho tàu ăn.

[00:13:25] Thật sao? Nhất định phải cho nhiều nước tương,

[00:13:27] tuyệt đối đừng cho đường nhé.

[00:13:29] Đừng chỉ nghĩ đến ăn thịt.

[00:13:30] Trước chuyện đó, nhất định phải tắm rửa sạch sẽ.

[00:13:33] Chuyện đó, vệ sinh sạch sẽ là quan trọng nhất.

[00:13:35]

[00:13:36] Phong trào vệ sinh yêu nước này, nghề của anh mà.

[00:13:39] Còn nữa,

[00:13:40] đi vệ sinh mà đọc báo là mất vệ sinh nhất.

[00:13:43] Trên báo có chì, nhất định phải rửa tay thường xuyên.

[00:13:46] Và nhất định phải rửa tay bằng xà phòng nhé.

[00:13:48] Ồ ồ, được.

[00:13:58] Sao vậy?

[00:14:00] Hỏng rồi.

[00:14:02] Có chuyện gì vậy?

[00:14:02] Anh quên mất quy định hôm nay của em, chưa tắm.

[00:14:07] Anh đã làm những gì vậy?

[00:14:09] Không phải, không phải... Vừa rồi em giục quá, anh quên mất.

[00:14:16] Hay... hay là anh... anh... anh đi tắm bây giờ nhé?

[00:14:21] Anh chính là không muốn hợp tác với em.

[00:14:23] Chuyện sinh con này là của một mình em sao?

[00:14:26] Em biết anh chê em... lắm lời, cầu kỳ.

[00:14:29] Nhưng em chẳng phải chỉ muốn sinh một đứa con tốt sao?

[00:14:31] Đúng, đúng, đúng.

[00:14:32] Tại sao anh lại không hợp tác như vậy?

[00:14:34] Không phải, anh thật sự không cố ý.

[00:14:37] Em xem, anh xuất thân là lính,

[00:14:38] chấp hành mệnh lệnh không bao giờ sai sót.

[00:14:40] Nhưng nếu em không chê, chúng ta có thể...

[00:14:42] Đám cưới văn minh, làm việc đơn giản.

[00:14:46] Mau đi tắm đi.

[00:14:47] Tắm rửa sạch sẽ.

[00:14:54] Đây đâu phải là tạo ra con người chứ.

[00:14:56] Còn... còn... còn khó hơn cả chế tạo đạn pháo.

[00:14:58] Hoàn toàn là một trận chiến.

[00:15:00] Anh nói xem, Thư Mạn này,

[00:15:02] còn giáo điều hơn cả quân đội.

[00:15:03] Quy định nghiêm ngặt thời gian nghỉ ngơi, làm việc.

[00:15:05] Lúc nào làm gì, chỉ thiếu điều nghỉ, nghiêm,

[00:15:09] thổi kèn tắt đèn, kèn báo thức cho tôi thôi.

[00:15:11] Anh nói xem, vốn dĩ lương thực đã không đủ ăn,

[00:15:14] trong bụng chẳng có chút dầu mỡ,

[00:15:15] tôi sao chịu nổi sự hao tổn này chứ.

[00:15:17] Tôi nói cho cậu biết, Lão Sở,

[00:15:18] tôi bây giờ đã dầu cạn đèn tắt rồi.

[00:15:21] Anh hùng Cảnh à, cũng có lúc anh không được nhỉ.

[00:15:30] Thế này đi, tôi giới thiệu cho cậu một viện dưỡng lão.

[00:15:34] Nơi đó tốt lắm, non xanh nước biếc.

[00:15:37] Cậu và Thư Mạn đến đó ở một thời gian,

[00:15:39] biết đâu lại tạo ra được một tiểu Cảnh Trực.

[00:15:42] Tuyệt đối đừng nhắc đến chuyện tiểu Cảnh Trực nữa.

[00:15:44] Tôi nói cho cậu biết, môi trường càng tốt, càng khó làm.

[00:15:47] Chỉ sợ càng tỉ mỉ càng hỏng việc.

[00:15:50] Bây giờ tôi không thể nghĩ đến chuyện này.

[00:15:51] Cứ nghĩ đến chuyện này là chân tôi lại mềm nhũn.

[00:15:54] Tôi nói này, Lão Sở,

[00:15:54]

[00:15:58] Cậu chia sẻ kinh nghiệm cho tôi đi.

[00:15:59] Tôi?

[00:16:00] Tám chữ: gan dạ, cẩn thận.

[00:16:06] Gặp chuyện không hoảng, dũng mãnh kiên cường.

[00:16:10] Dừng, dừng, dừng!

[00:16:12] Tôi còn... dũng mãnh kiên cường nữa chứ.

[00:16:14] Đúng đúng, hôm nay tôi đến chỗ cậu,

[00:16:16] có... có một việc rất quan trọng.

[00:16:17] Tôi suýt quên mất. Chị của Thư Mạn,

[00:16:19] chuyện điều động công tác của họ,

[00:16:21] chỉ còn thiếu một con dấu cuối cùng.

[00:16:23] Tôi thực sự hết cách rồi, con dấu này cậu giúp tôi đóng đi.

[00:16:28] Con trai Lão Sở bao nhiêu tuổi rồi?

[00:16:32] Hơn một tuổi rồi.

[00:16:34] Nhìn thằng nhóc đó lộn nhào trên đất,

[00:16:36] cái vẻ hổ báo đó thật giống cha nó.

[00:16:46] Anh... anh... không cố ý dùng lời này để kích động em đâu.

[00:16:49] Là em hỏi anh, anh trả lời thật.

[00:16:52] Chúng ta đừng nghĩ đến chuyện này nữa, được không?

[00:16:55] Đây không phải là tự tạo áp lực cho mình sao?

[00:16:58] Chúng ta quy định một tuần không nghĩ.

[00:17:02] Một tháng, một năm.

[00:17:06] Hay là trước tiên một tuần đi.

[00:17:10] Được, được, được.

[00:17:13] Đừng nghĩ nữa, anh cũng đừng nghĩ nữa nhé.

[00:17:32] À, có chuyện này anh quên nói với em.

[00:17:34] Chính là chị em và anh rể em,

[00:17:36] chuyện điều động công tác đó,

[00:17:37] chỉ còn thiếu một con dấu cuối cùng.

[00:17:39] Anh nhờ Lão Sở lo rồi, cậu ấy nói không vấn đề gì.

[00:17:42] Thật sao?

[00:17:43] Thật, thật.

[00:17:43] Chị em ngày nào cũng giục em.

[00:17:45] Ba ngày một lá thư, năm ngày một bức điện báo.

[00:17:48] Ngày nào cũng giục em.

[00:17:49] Đúng, đúng, đúng.

[00:17:50] Điện báo của chị em cũng gửi đến đơn vị của anh rồi.

[00:17:52] Thật sao?

[00:17:53] Sao chị ấy lại vội vàng thế nhỉ?

[00:17:55] Dù sao thì hai chị em đều rất vội.

[00:18:04] Đảng Cộng sản Trung Quốc, Ban Chấp hành Trung ương khóa VIII.

[00:18:05] Áo này toàn mồ hôi.

[00:18:06] Cởi ra em giặt cho, hôi chết đi được.

[00:18:07] Anh mới thay hôm qua mà.

[00:18:08] Cởi ra.

[00:18:10] Được, được, được. Thật là em...

[00:18:13] Vào phòng trong mặc cái áo sạch vào nhé.

[00:18:18] Ai đó?

[00:18:19] Thư Mạn có nhà không?

[00:18:24] Anh mặc áo vào đi.

[00:18:27] Gì?

[00:18:28] Anh mặc áo vào đi.

[00:18:30] Bộ dạng này của anh, tôi không thể nói chuyện với anh được.

[00:18:33] Đàn ông nhìn đàn ông cởi trần thì sao chứ?

[00:18:35] Không quen à? Anh là đàn ông hay đàn bà vậy?

[00:18:37] Hay là bà già?

[00:18:38] Anh... anh... bộ dạng này của anh rất thô lỗ,

[00:18:43] rất không tôn trọng người khác.

[00:18:44] Anh rể... Cảnh Trực, đây là anh rể em, Đỗ Tiểu Minh.

[00:18:49] Anh rể, đây là chồng em, Cảnh Trực.

[00:18:51] Anh là Tiểu Đỗ phải không?

[00:18:54] Chào anh, chào anh, chào anh, chào anh.

[00:18:57] Nào nào, anh rể, mau vào ngồi.

[00:18:59] Được, được.

[00:19:02] Mau mặc áo vào.

[00:19:04] Anh rể,

[00:19:05] đây... đây là chồng em à?

[00:19:07] Làm tôi giật cả mình.

[00:19:09] Tôi còn tưởng vào nhà tắm công cộng chứ.

[00:19:11] Ngồi đi.

[00:19:14] Được, được, được.

[00:19:15] Anh rể em nói chuyện không hay,

[00:19:20] đừng để bụng nhé.

[00:19:21] Không đâu.

[00:19:23] Không phải người một nhà thì không vào một cửa.

[00:19:26] Chị của em, rồi cả anh rể này nữa,

[00:19:29] thật là...

[00:19:30] Thật là gì chứ?

[00:19:34] Thật là thú vị quá!

[00:19:36] Tiểu Mạn, rót cho anh cốc nước đi.

[00:19:39] Anh đi đường nóng chết đi được.

[00:19:47] Anh rể, nước.

[00:19:49] Được, được, được.

[00:19:50] Cậu ấy có thành kiến với tôi phải không?

[00:19:54] Sao lại thế được?

[00:19:56] Cảnh Trực không phải là người chỉ coi trọng thành phần đâu.

[00:19:58] Anh ấy là người biết phải trái, nói lý lẽ.

[00:20:00] Anh ấy luôn nói,

[00:20:01] anh và chị em là nhân tài trọng điểm của đất nước.

[00:20:04] Anh ấy rất sẵn lòng giúp các anh giải quyết khó khăn,

[00:20:06] cũng rất quan tâm đến việc điều động công tác của các anh.

[00:20:08] Anh rể, anh có biết nhà máy quốc doanh lớn này

[00:20:09] OF Anh rể, anh có biết nhà máy quốc doanh lớn này

[00:20:11] OF khó vào đến mức nào không?

[00:20:12] Anh ấy đã tìm hết mọi mối quan hệ của mình

[00:20:14] mới giúp anh giải quyết được vấn đề công việc này.

[00:20:16] Ồ.

[00:20:16] Vậy em thay anh cảm ơn cậu ấy nhé.

[00:20:20] Ồ.

[00:20:23] Có trà không?

[00:20:27] Có.

[00:20:31] Được, được.

[00:20:33] Anh xem tôi mặc thế này được không?

[00:20:35] Rất tốt, rất tốt.

[00:20:36] Rất tốt à? Ngồi, ngồi, ngồi.

[00:20:38] Ấy, ấy.

[00:20:41] Sao rồi? Đã đến nhà máy báo danh chưa?

[00:20:45] Tôi đến đây chính là muốn bàn bạc với cậu chuyện này.

[00:20:49] Bàn bạc gì chứ?

[00:20:51] Tôi đến nhà máy mới biết,

[00:20:53] họ phân công tôi đến phân xưởng công nghiệp nặng làm kỹ thuật viên.

[00:20:57] Anh biết đấy, chuyên ngành tôi học là vật lý thuần túy.

[00:21:02] Đơn vị phù hợp với tôi hơn,

[00:21:04] tốt nhất là các đơn vị nghiên cứu như Viện Khoa học Trung Quốc.

[00:21:07] Ở nhà máy thì ít nhất cũng phải là phòng thí nghiệm,

[00:21:11] những nơi như vậy

[00:21:12] mới có thể phát huy được khả năng của tôi.

[00:21:15] Vậy... vậy thì...

[00:21:18] Ở nhà thì cứ gọi tôi là anh rể.

[00:21:24] Nếu anh không muốn đến phân xưởng công nghiệp nặng,

[00:21:25] không ai ép buộc anh cả.

[00:21:28] Em rể, có thể bàn bạc với em một chút không,

[00:21:31] có thể điều chuyển công tác cho anh được không?

[00:21:35] Phòng thí nghiệm?

[00:21:36] Không được, không có biên chế đó.

[00:21:39] Thư Mạn, anh có chút việc, ra ngoài trước đây.

[00:21:43] Em ở nhà tiếp đãi anh rể cho tốt nhé.

[00:21:48] Anh rể, uống trà.

[00:21:52] Tiểu Mạn.

[00:21:53] Em nói xem, điều kiện tốt như vậy,

[00:21:55] chọn lựa kỹ càng,

[00:21:56] sao lại... lại tìm một người đàn ông như thế này?

[00:21:59] Còn là cán bộ lãnh đạo nữa chứ.

[00:22:01] Nói chuyện chẳng có chút trình độ lãnh đạo nào.

[00:22:04] Người ta còn chưa nói xong,

[00:22:05] anh ta đã phẩy tay bỏ đi.

[00:22:08] Thô lỗ, không có giáo dục.

[00:22:10] Anh rể, Cảnh Trực đâu phải là lãnh đạo trung ương.

[00:22:14] Khả năng của anh ấy chỉ có vậy thôi.

[00:22:15] Nếu anh không hài lòng với công việc của mình,

[00:22:17] chúng em cũng không có cách nào.

[00:22:28] Em biết không,

[00:22:29] đơn xin nghỉ việc ở đơn vị cũ Thượng Hải của tôi đã nộp rồi.

[00:22:32] Không còn việc làm nữa.

[00:22:34] Cứ nghĩ rằng công việc ở Bắc Kinh

[00:22:35] nhất định sẽ rất hài lòng.

[00:22:38] Nhưng bây giờ thì hay rồi,

[00:22:40] bên Thượng Hải, bát cơm của tôi đã mất.

[00:22:42] Bên Bắc Kinh, công việc lại không vừa ý.

[00:22:45] Em nói xem, cứ bảy nổi ba chìm thế này,

[00:22:46] lòng tôi rối bời.

[00:22:49] Anh rể,

[00:22:50] anh là nhân tài du học Nam Dương về nước.

[00:22:52] Anh đọc nhiều sách, hiểu nhiều lý lẽ hơn em.

[00:22:55] Em còn muốn hỏi anh nữa,

[00:22:56] chúng em chỉ có chút khả năng này,

[00:22:58] chúng em không giúp được anh.

[00:23:00] Anh nói xem chúng em phải làm sao đây?

[00:23:01] Em gái, em giận anh rồi à?

[00:23:05] Chị em nói sao?

[00:23:07] Chuyện này hoàn toàn là lỗi của chị em.

[00:23:09] Chị em nói,

[00:23:10] nói chồng em tài giỏi thế nào.

[00:23:13] Ở Bắc Kinh,

[00:23:14] nhất định có thể tìm cho tôi một công việc đúng chuyên ngành.

[00:23:17] Nói thật, tôi không muốn ra Bắc.

[00:23:20] Tôi là người miền Nam.

[00:23:22] Điều kiện sống ở Thượng Hải tốt biết bao.

[00:23:25] Đương nhiên, để báo đáp tổ quốc,

[00:23:27] vì sự nghiệp, tôi có thể hy sinh bản thân.

[00:23:31] Nhưng em xem,

[00:23:32] bây giờ tôi hy sinh rồi cũng không làm được sự nghiệp.

[00:23:34] Vậy đi! Anh... đã đến rồi thì cứ ở lại đã.

[00:23:38] Ở Bắc Kinh chơi một ngày.

[00:23:39] Ngày mai em sẽ mua vé tàu về Thượng Hải cho anh.

[00:23:42] Ấy, tôi nói lúc nào là tôi muốn về Thượng Hải đâu?

[00:23:45] Vậy từ lúc anh vào nhà em đã nói

[00:23:47] Bắc Kinh không tốt thế này, không tốt thế kia.

[00:23:49] Anh không về Thượng Hải thì về đâu chứ?

[00:23:58] Chủ nhiệm Cảnh.

[00:23:58] Tan làm rồi, nhà anh có khách.

[00:24:00] Hình như là người miền Nam, nói chuyện rất thú vị.

[00:24:18] Anh rể, lát nữa em đi làm.

[00:24:20] Tối nay anh ở đâu?

[00:24:21] Em biết đó,

[00:24:22] tôi vừa xuống tàu là đến nhà máy ngay.

[00:24:24] Không ngờ đơn vị này thực sự không lý tưởng.

[00:24:28] Tôi còn muốn tìm em rể bàn bạc kỹ lưỡng,

[00:24:31] tôi chưa làm thủ tục, cũng không có chỗ ở.

[00:24:35] Vậy em giúp anh liên hệ nhà khách nhé?

[00:24:37] Nhà khách? Phải tốn tiền phải không?

[00:24:39] Đúng vậy.

[00:24:42] Hoàn cảnh nhà anh em cũng biết rồi.

[00:24:45] Chị em ấy không biết cách sống,

[00:24:46] tiêu xài hoang phí, còn tôi thì lương lại ít.

[00:24:50] Đến cuối tháng là tôi hết tiền.

[00:24:54] Anh muốn mượn tiền?

[00:24:56] Không, không, tôi không có ý đó.

[00:24:58] Tôi muốn...

[00:25:00] tìm một chỗ nào đó tạm bợ ở là được rồi.

[00:25:04] Tôi là người rất chịu khó.

[00:25:07] Vậy tối nay anh ở nhà em nhé.

[00:25:08] Vậy được, vậy tôi ở tạm nhà các em vậy.

[00:25:14] Em đi làm đây.

[00:25:19] Ai đó?

[00:25:21] Sao cậu không gõ cửa mà vào vậy?

[00:25:29] Chuyện gì thế này? Chuyện này...

[00:25:35] Lão Cảnh bị vợ đuổi ra khỏi nhà rồi.

[00:25:37] Đi đi đi, đi ngủ đi.

[00:25:53] Đồng chí Thư Mạn! Ôi, làm em giật cả mình.

[00:25:55] Sao anh lại ở đây?

[00:25:57] Đừng nhắc nữa.

[00:25:58] Em nói xem, anh ở nhà cởi trần không được,

[00:25:59] anh ta ở nhà mình cởi truồng đi lại,

[00:26:02] anh ta thoải mái lắm, thật sự coi nhà mình là nhà tắm công cộng rồi.

[00:26:05] Đừng nói khó nghe như vậy, anh ấy không có tiền,

[00:26:08] cứ cho anh ấy ở tạm một đêm đi.

[00:26:10] Ngày mai em sẽ gọi điện cho chị em sớm,

[00:26:12] bảo chị ấy mau qua, anh ấy nghe lời chị em nhất.

[00:26:14] Thôi được rồi, vợ ơi.

[00:26:16] Đừng có mặt mày cau có như vậy.

[00:26:17] Cùng lắm thì cho anh ta ăn thêm vài bữa cơm nhà mình.

[00:26:19] Cùng lắm nữa thì anh nuôi anh ta.

[00:26:21]

[00:26:24] Thực ra anh ấy không xấu,

[00:26:25] chỉ là bây giờ không được may mắn thôi.

[00:26:27] Cho nên,

[00:26:28] anh phải dạy dỗ anh ta cách làm người cho tốt.

[00:26:31] Lời này tuyệt đối đừng để anh rể nghe thấy nhé.

[00:26:33] Không để anh ta nghe thấy thì anh dạy dỗ anh ta thế nào?

[00:26:36] Anh còn là lãnh đạo nữa chứ.

[00:26:37] Nói chuyện phải có phương pháp.

[00:26:39] Vâng, vâng, thưa thủ trưởng, yên tâm.

[00:26:41] Ấy, em đợi chút.

[00:26:42] Anh phải xem anh ta có còn cởi truồng không.

[00:26:45] Đáng ghét.

[00:26:48] Chuyện của anh đó,

[00:26:49] tôi đã hỏi kỹ cho anh rồi.

[00:26:51] Bây giờ chỉ tiêu tuyển người vào nhà máy rất căng thẳng.

[00:26:54] Nếu anh muốn làm thì ngày mai phải đến báo danh.

[00:26:57]

[00:27:00] chơi cho vui, muốn đi đâu chơi tôi đưa anh đi.

[00:27:03] Chuyện... chuyện này,

[00:27:05] tôi còn phải bàn bạc với vợ tôi nữa.

[00:27:09] Anh có thể đi bàn bạc,

[00:27:10] nhưng ngày mai nhất định phải cho tôi câu trả lời.

[00:27:14] Mai... Mai... Em xem, ngày mai phải trả lời rồi,

[00:27:20] gấp quá. Tiểu Mạn, em xem làm sao bây giờ?

[00:27:27] Ngày mai anh gọi điện cho chị em,

[00:27:28] bàn bạc xem sao.

[00:27:30] Gọi điện thoại đường dài, tốn nhiều tiền lắm.

[00:27:34] Hay là em gọi điện thoại này giúp anh?

[00:27:38] Cũng được. Chị em dạo này cứ giận dỗi với anh,

[00:27:41] anh chỉ sợ nói chuyện công việc với cô ấy thôi.

[00:27:45] Vậy cảm ơn em nhé, Tiểu Mạn.

[00:27:48] Không có gì.

[00:27:53] Ấy, ấy, ai... ai ở trong đó vậy?

[00:27:55] Tôi, tôi.

[00:27:57] Tôi gì chứ?

[00:27:59] Em rể.

[00:28:00] Cậu muốn đi đại tiện hay tiểu tiện vậy?

[00:28:03] Bây giờ tôi rất không tiện, anh mau lên.

[00:28:06] Ồ, xin lỗi nhé.

[00:28:07] Tôi cũng đang có chút việc, phiền cậu đợi một lát nhé.

[00:28:12] Không phải... chuyện này... chuyện này...

[00:28:14] Anh rể, anh mau lên.

[00:28:16] Hai chúng em sắp đi làm rồi, cần dùng nhà vệ sinh.

[00:28:18] Sắp xong rồi, sắp xong rồi.

[00:28:21] Em hỏi anh lại một lần nữa, anh ta có phải là đàn ông không?

[00:28:24] Ráng chịu đi.

[00:28:25] Em đi làm đây.

[00:28:45] Làm gì đó?

[00:28:46] Không... không làm gì cả.

[00:28:48] Muộn thế này rồi còn lật lịch làm gì?

[00:28:50] Xem thứ mấy thôi mà.

[00:28:52] Đừng tìm nữa, bị anh rể em làm ồn ào như vậy,

[00:28:54] em cũng chẳng còn tâm trí đâu mà tính toán thời gian tốt nhất nữa.

[00:28:57] Đừng... đừng mà. Không thể không tính.

[00:29:00] Chúng ta phải tiếp tục cố gắng chứ.

[00:29:02] Kết hôn ba năm rồi mà chẳng có động tĩnh gì.

[00:29:05] Cố gắng mấy tháng rồi mà vẫn không có động tĩnh.

[00:29:08] Có lẽ... chúng ta thật sự sẽ không có con.

[00:29:11] Nói bậy! Hai chúng ta không bệnh không tật,

[00:29:13] chỉ cần kiên trì cày cấy, nhất định sẽ có thu hoạch.

[00:29:16] Em học y,

[00:29:18] có rất nhiều cặp vợ chồng hiếm muộn lâu năm,

[00:29:20] sức khỏe cũng không có vấn đề gì.

[00:29:23] Việc sinh sản này,

[00:29:24] bản thân nó đã là một chuyện rất kỳ diệu.

[00:29:26] Không phải muốn là có được.

[00:29:28] Vậy em nói chúng ta phải làm sao đây?

[00:29:30] Thuận theo tự nhiên thôi. Anh nói xem, hai chúng ta bận rộn như vậy,

[00:29:33] vẫn nên tập trung sức lực vào công việc.

[00:29:38] Không... không được, không thể cứ thế mà bỏ cuộc.

[00:29:41] Nghỉ ngơi sớm đi, em mệt mỏi lắm rồi.

[00:29:45] Thực ra... không có con cũng chẳng sao.

[00:29:48] Anh xem, hai chúng ta bây giờ cũng rất tốt mà.

[00:29:51] Không phải, không thể nói như vậy.

[00:29:53] Đừng động vào em, em thật sự bực bội lắm rồi, thật đó.

[00:29:59] Ồ... Vậy dù sao muốn hay không cũng nghe lời em thôi.

[00:30:07] Phải uống thuốc đúng giờ. Thời tiết bây giờ

[00:30:10] Các cháu nhỏ phải uống nhiều nước, nhé.

[00:30:11] Tạm biệt nhé.

[00:30:12] Tạm biệt.

[00:30:17] Ôi trời, ôi trời, Tiểu Mạn.

[00:30:19] Mệt chết chị rồi.

[00:30:20] Chị, sao chị lại đến bệnh viện?

[00:30:22] Không phải đã hẹn đến nhà sao?

[00:30:25] Sớm vậy đến nhà em làm gì?

[00:30:27] Nhìn mặt chồng em à? Chị không muốn đâu.

[00:30:30] Nói gì vậy?

[00:30:32] Có phải Tiểu Đỗ lại nói linh tinh gì với chị không?

[00:30:34] Anh ta có thể nói gì chứ?

[00:30:36] Nói Cảnh Trực nhà em bây giờ tính tình ghê gớm lắm.

[00:30:40]

[00:30:44] Đây là Tiểu Đỗ nói bậy đó.

[00:30:46] Cảnh Trực vẫn luôn như vậy.

[00:30:47] Đàn ông mà, sao phải răm rắp nghe lời chứ.

[00:30:50] Có bệnh à.

[00:30:52] Chị lo lắng cho tình cảm của em có vấn đề thôi mà.

[00:30:55] Chị với anh rể em, em biết đó,

[00:30:57] yêu nhau bao nhiêu năm, tốt đẹp biết bao.

[00:31:00] Kết hôn lâu rồi cũng vậy thôi.

[00:31:02] Tình cảm gì cũng nhạt phai, nếu không có con bé,

[00:31:05] có lúc chị rất hối hận vì đã kết hôn với anh ấy.

[00:31:09] Không thể nào, từ nhỏ chị đã thân với Tiểu Đỗ.

[00:31:13] Chị không biết em còn có thể thân với người đàn ông nào khác.

[00:31:15] Đừng nói chị nữa, con cái cũng có rồi.

[00:31:18] Vẫn là số em tốt hơn chị.

[00:31:22] Lúc Cảnh Trực chuyển ngành,

[00:31:26] chị còn lo em lấy anh ấy sẽ thiệt thòi.

[00:31:28] Bây giờ xem ra,

[00:31:29] anh ấy rất có tiền đồ về chính trị.

[00:31:32] Nhà máy anh ấy giới thiệu cho Tiểu Đỗ,

[00:31:34] chị đã đi hỏi rồi, doanh nghiệp trọng điểm quốc gia.

[00:31:37] Người thường rất khó vào.

[00:31:39] Quan hệ của anh ấy rất tốt.

[00:31:40] Hai người hài lòng thì thật tốt quá.

[00:31:42] Em và Cảnh Trực chỉ sợ hai người không hài lòng.

[00:31:46] Chị, Cảnh Trực nói,

[00:31:47] công việc của chị đã sắp xếp xong rồi.

[00:31:48] Thế nào rồi?

[00:31:51] Cũng tạm được, thôi, sao cũng được.

[00:31:54] Làm giáo viên tiểu học,

[00:31:56] dạy mấy đứa con của công nhân.

[00:31:58] Chị cũng chỉ nói với em thôi,

[00:32:02] em tuyệt đối đừng nói với Cảnh Trực nhé.

[00:32:04] Kẻo để cậu ấy nói ra nói vào,

[00:32:06] nói chúng ta không biết điều, không biết ơn cậu ấy.

[00:32:10] Chị nói gì vậy?

[00:32:13] Bác sĩ Thư.

[00:32:14] Đứa bé ở phòng bệnh số hai cứ khóc mãi.

[00:32:16] Cô qua xem thử đi.

[00:32:17] Được, tôi qua ngay.

[00:32:18] Chị, em qua trước nhé.

[00:32:22] Ngoan, ngoan nào.

[00:32:30]

[00:32:33] Chưa được nửa tuổi.

[00:32:34] Nhỏ vậy à?

[00:32:35] Mẹ đứa bé đâu?

[00:32:38] Qua đây.

[00:32:40] Mẹ đứa bé đâu?

[00:32:41] Biến mất rồi.

[00:32:43] Sao lại thế?

[00:32:44] Có lẽ nhà nghèo,

[00:32:46] để đứa bé này ở đây rồi bỏ đi.

[00:32:50] Tàn nhẫn quá.

[00:32:52] Thật sự có chuyện như vậy sao?

[00:32:54] Tội nghiệp quá. Lại đây, lại đây, chị bế cho.

[00:33:00] Con gái nhỏ, cẩn thận.

[00:33:02] Ngũ quan đứa bé rất thanh tú.

[00:33:06] Lớn lên sẽ không đến nỗi xấu.

[00:33:08] Đúng vậy.

[00:33:09] Đúng rồi,

[00:33:11] cái đó của em... thế nào rồi, có động tĩnh gì không?

[00:33:15] Không biết sao nữa, bực mình chết đi được.

[00:33:18] Có phải Cảnh Trực không hợp tác không?

[00:33:19] Anh ấy thì rất hợp tác.

[00:33:21] Em bực rồi, không muốn giày vò nữa.

[00:33:24] Cũng phải, chuyện này không thể vội được.

[00:33:34] Số phận thật là bất đắc dĩ.

[00:33:36] Cái mình muốn thì nó lại không cho.

[00:33:40] Cái mình không muốn thì nó lại cứ đến.

[00:33:44] Sao vậy? Lại có rồi à?

[00:33:48] Tốt quá!

[00:33:48] Cái gì chứ?

[00:33:50] Bây giờ cuộc sống khó khăn như vậy,

[00:33:52] nuôi một đứa con đã rất vất vả rồi.

[00:33:55] Em nói xem, thêm một miệng ăn nữa,

[00:33:56] thật là chết người.

[00:33:58] Chị không muốn nuôi thì cho em.

[00:34:00] Cảnh Trực rất thích trẻ con.

[00:34:02] Dù Cảnh Trực có thích hay không,

[00:34:04] em cũng phải sinh cho cậu ấy một đứa con.

[00:34:07] Em bây giờ còn trẻ, không cảm thấy gì.

[00:34:09] Đợi vài năm nữa em không còn trẻ,

[00:34:11] em lấy gì để giữ trái tim cậu ấy?

[00:34:13] Tại sao em phải níu kéo trái tim anh ấy?

[00:34:16] Nghe lời chị gái của em đi.

[00:34:19] Em nhất định phải có một đứa con của riêng mình.

[00:34:22] Có con của riêng mình,

[00:34:23] mới được coi là có một gia đình thực sự, hiểu không?

[00:34:36] Đừng khóc nữa, đầu sắp nổ tung rồi.

[00:34:44] Ai cứu tôi với!

[00:34:46] Thư Mạn, cậu đến rồi.

[00:34:47] Mau lên, đứa bé này ai bế cũng không chịu.

[00:34:52] Chỉ cần thấy cậu là ngoan ngay. Cậu xem, cậu xem, cậu xem.

[00:34:55] Tức chết đi được, đây không phải là bắt nạt người ta sao.

[00:35:01] Cậu tan làm rồi à?

[00:35:03] Đúng vậy.

[00:35:04] Tớ không yên tâm về đứa bé này, quay lại xem.

[00:35:07] Cậu với đứa bé này thật có duyên.

[00:35:09] Cậu nói xem, y tá trưởng kinh nghiệm như vậy,

[00:35:11] bản thân còn nuôi hai đứa con,

[00:35:13] mà cũng bó tay với nó.

[00:35:16] Tớ nói này,

[00:35:18] hay là tối nay cậu bế nó đi đi.

[00:35:20] Hôm nay tớ trực đêm, lát nữa cậu đi rồi,

[00:35:22] tớ biết làm sao đây?

[00:35:24] Cậu nói xem đứa bé này,

[00:35:25] cứ để ở bệnh viện mãi cũng không được.

[00:35:27] Sẽ không để ở bệnh viện mãi đâu.

[00:35:28] Y tá trưởng nói rồi, kiểm tra sức khỏe lại một lần nữa,

[00:35:31] chỉ cần sức khỏe tốt,

[00:35:32] sẽ đưa nó đến trại trẻ mồ côi.

[00:35:35] Gửi đến trại trẻ mồ côi?

[00:35:37] Vậy sau này phải làm sao?

[00:35:40] Sau này chắc là sẽ do những

[00:35:42] cặp vợ chồng không có con nhận nuôi.

[00:35:45] Nhận nuôi? Nhận nuôi thế nào?

[00:35:48] Cái này tôi làm sao biết được.

[00:35:50] Dù sao thì chắc là có một bộ thủ tục nào đó.

[00:35:52] Nếu không thì làm sao làm hộ khẩu được.

[00:35:54] Làm thủ tục, làm hộ khẩu xong,

[00:35:55] là có thể trở thành con của mình rồi?

[00:35:58] Đương nhiên rồi, như vậy là được pháp luật bảo vệ.

[00:36:02] Muốn làm gì vậy?

[00:36:03] Cậu không phải thật sự muốn nhận nuôi đứa bé này chứ?

[00:36:06] Tớ thật sự không có ý nghĩ này.

[00:36:09] Tớ về nhà bàn bạc với Cảnh Trực xem sao.

[00:36:13] Cậu thật sự định bế nó về nhà à?

[00:36:15] Cứ bế về nhà ngủ một đêm rồi tính sau.

[00:36:18] Cậu đợi chút, đợi chút.

[00:36:19] Tớ lấy đồ của đứa bé rồi đưa cho cậu.

[00:36:23] Tối nay cậu bế nó đi,

[00:36:24] tớ không biết phải cảm ơn cậu thế nào nữa.

[00:36:27] Về nhà rảnh rỗi, tớ làm một cái bài vị cho cậu treo trên tường,

[00:36:29] tớ thờ cậu.

[00:36:32] Đồng chí Thư Mạn.

[00:36:39] Đây... đây là con của ai?

[00:36:41] Đừng quan tâm là con của ai.

[00:36:43] Xem thử, có đẹp không?

[00:36:45] Rất đẹp.

[00:36:47] Nào nào, bế đi.

[00:36:48] Con của chị em? Không đúng.

[00:36:50] Đứa bé này chắc phải bốn năm tuổi rồi.

[00:36:54] Anh cũng biết bế trẻ con ghê.

[00:36:56] Đương nhiên rồi.

[00:36:57] Lúc Linh Tử còn nhỏ, anh thường xuyên bế nó.

[00:36:59] Của ai?

[00:37:00] Anh xem, nó cười với anh kìa.

[00:37:05] Lạ thật.

[00:37:06] Đứa bé này rất hay khóc,

[00:37:07] ai bế cũng không chịu, chỉ có em bế mới được.

[00:37:09] Xem kìa, bây giờ anh bế nó cũng không khóc.

[00:37:12] Chẳng lẽ thật sự có duyên với nhà chúng ta?

[00:37:14] Em bế từ trại trẻ mồ côi về à?

[00:37:16] Đương nhiên là không phải rồi.

[00:37:18] Đây là một đứa trẻ sơ sinh bị bỏ rơi được khoa sản chuyển cho khoa chúng em.

[00:37:22] Bị bỏ rơi?

[00:37:24] Mẹ của đứa bé, sinh nó ra rồi bỏ chạy,

[00:37:26] không cần đứa bé này nữa.

[00:37:28] Người mẹ lòng dạ độc ác này,

[00:37:30] lôi ra phải xử bắn.

[00:37:33] Cũng không thể trách mẹ đứa bé.

[00:37:35] Nghe người ở khoa sản nói,

[00:37:37] cô ấy từ ngoại ô đến.

[00:37:38] Bây giờ lương thực khan hiếm như vậy,

[00:37:40] đứa bé này sức khỏe lại không tốt,

[00:37:42] cô ấy chắc chắn là muốn

[00:37:43] nhà nước nuôi đứa bé này thay cô ấy.

[00:37:45] Đứa bé thì có lỗi gì chứ.

[00:37:47] Mơ hồ bị cha mẹ đưa đến thế giới này,

[00:37:49] rồi lại bỏ mặc không quan tâm. Những bậc cha mẹ như vậy,

[00:37:51] xử bắn hai lần cũng không quá.

[00:37:54] Cảnh Trực,

[00:37:54] chúng ta nhận nuôi đứa bé này được không?

[00:37:59] Nhận... nhận... nhận gì?

[00:38:01] Nhận nuôi.

[00:38:03] Hôm nay lúc tan làm,

[00:38:05] em đi qua văn phòng viện,

[00:38:06] cố ý vào hỏi một chút.

[00:38:08] Họ nói, chỉ cần bệnh viện cấp giấy chứng nhận,

[00:38:11] chúng ta có thể đến đồn công an

[00:38:13] làm hộ khẩu cho đứa bé này.

[00:38:16] Không phải... vậy... vậy... chúng ta thật sự không thể sinh con,

[00:38:18] sinh con của mình nữa à?

[00:38:20] Có lẽ có thể, có lẽ không thể.

[00:38:23] Nhưng bây giờ đứa bé này rất cần chúng ta.

[00:38:27] Em... em bây giờ cũng rất cần đứa bé này.

[00:38:31] Anh nói này, đồng chí Thư Mạn,

[00:38:34] nếu em thật sự muốn có con,

[00:38:35] chúng ta có thể phát huy cái này...

[00:38:37] tinh thần Ngu Công dời núi.

[00:38:39] Chúng ta tiếp tục cố gắng.

[00:38:40] Nếu chúng ta thật sự mãi mãi không có con thì sao?

[00:38:42] Em đã nói với anh từ lâu rồi,

[00:38:43] chuyện này chỉ dựa vào cố gắng là không có tác dụng.

[00:38:46] Không phải... Vậy anh không tin.

[00:38:47] Chúng ta đều trẻ khỏe, ngày tháng còn dài mà.

[00:38:51] Em thấy đứa bé này

[00:38:52] thật sự rất có duyên với chúng ta.

[00:38:54] Em không muốn bỏ lỡ cơ hội này.

[00:38:57] Không phải... vậy... vậy... em có nghĩ đến chưa,

[00:38:59] sau này lỡ chúng ta có con của mình,

[00:39:01] thì phải làm sao? Làm hộ khẩu cho nó rồi,

[00:39:04] thì không thể trả lại được đâu.

[00:39:06] Chỉ cần chúng ta đã quyết định nhận nuôi đứa bé này,

[00:39:09] thì đứa bé này mãi mãi là con ruột của em.

[00:39:15] Không... không... Anh... anh không có ý kiến gì.

[00:39:19] Dù sao thì đây cũng là một sinh mạng nhỏ,

[00:39:21] cũng coi như là giúp đỡ đất nước giải quyết khó khăn.

[00:39:23] Quan trọng nhất là em đó,

[00:39:25] sau này tuyệt đối đừng hối hận.

[00:39:27] Đứa bé đáng yêu như vậy,

[00:39:28] em sao có thể hối hận chứ.

[00:39:31] Chúng ta đặt tên cho nó đi.

[00:39:35] Anh xem,

[00:39:36] đây là kỷ vật duy nhất

[00:39:38] mẹ đứa bé để lại cho nó.

[00:39:41] Năm nay lại là năm Sửu,

[00:39:42] chúng ta gọi nó là Ngưu Ngưu nhé.

[00:39:44] Ngưu Ngưu, Ngưu Ngưu... Hay lắm.

[00:39:49] Tao thấy mày cũng "trâu" lắm đấy,

[00:39:52] còn được làm con nhà họ Cảnh nữa.

[00:39:55] Chụp ảnh, chụp ảnh, chụp ảnh.

[00:39:59] Nào nào, ngồi ngay ngắn, ngồi ngay ngắn.

[00:40:01] Cho con trai lớn nhà chúng ta, Ngưu Ngưu,

[00:40:04] chụp một tấm ảnh. Từ nay về sau con sẽ mang họ Cảnh.

[00:40:12] Hai ba.

[00:40:18] Cười rồi, con xem.

[00:40:21] Đây là con nhà ai vậy?

[00:40:22] Con làm sao biết được.

[00:40:24] Con chỉ nói với mẹ một tiếng,

[00:40:25] đứa bé này, hai chúng con nhận nuôi rồi.

[00:40:29] Ngoan ngoan, không chịu, không chịu.

[00:40:34] Nào.

[00:40:38] Nó thật sự không sinh được nữa à?

[00:40:41] Không, không, không, hai chuyện khác nhau.

[00:40:42] Hai chuyện khác nhau gì chứ?

[00:40:43] Nếu thật sự không sinh được, thì nhận nuôi một đứa cũng đúng.

[00:40:46] Nếu còn sinh được,

[00:40:47] con nhận nuôi con người ta làm gì?

[00:40:49] Nhà các con lương thực ăn không hết phải không?

[00:40:51] Ăn không hết thì cho em gái con,

[00:40:52] Tiểu Linh Tử ngày nào cũng không đủ lương thực ăn,

[00:40:54] đói đến nỗi không có dinh dưỡng, không có kinh nguyệt nữa.

[00:40:56] Được rồi, được rồi, mẹ ơi. Mẹ nói xa quá rồi.

[00:40:58] Nói với mẹ thế này nhé,

[00:41:01] Thư Mạn bây giờ thèm con đến phát điên rồi.

[00:41:04] Nếu mẹ không cho cô ấy nhận nuôi con,

[00:41:05] cô ấy sẽ hành hạ con. Nếu mẹ cho cô ấy nhận nuôi,

[00:41:07] cô ấy sẽ không hành hạ con nữa.

[00:41:08] Không phải, cô ấy sẽ không có thời gian để ý đến con nữa.

[00:41:10] Mẹ nói xem có đúng lý không?

[00:41:13] Chuyện của hai vợ chồng con, mẹ không quản.

[00:41:14] Nhưng có một câu,

[00:41:15] con đừng trách mẹ không nói trước nhé.

[00:41:17] Đời này con mà không sinh con thì thôi,

[00:41:20] nếu con sinh ba, năm đứa,

[00:41:22] đứa bé này chính là quả bom hẹn giờ trong nhà các con đó.

[00:41:27] Được rồi, mẹ ơi. Chữ cũng không biết một chữ,

[00:41:30] mẹ toàn lý sự cùn.

[00:41:32] Còn bom hẹn giờ nữa chứ.

[00:41:32] Mẹ nói thẳng là bom nguyên tử đi cho rồi.

[00:41:34] Được rồi.

[00:41:45] Cảnh Trực, mau, mau, mau.

[00:41:48] Xuống bếp pha sữa cho con đi.

[00:41:49] Sao vậy?

[00:41:50] Em rất sợ mùi dầu mỡ,

[00:41:51] cứ ngửi là buồn nôn.

[00:41:52] Được được được, để anh, để anh.

[00:41:53] Nhanh nhanh nhanh.

[00:41:55] Sao vậy?

[00:42:01] Xong rồi, em... em... viêm dạ dày lại tái phát rồi.

[00:42:03] Để anh đi lấy thuốc cho em nhé.

[00:42:05] Không cần, không cần, không giống viêm dạ dày.

[00:42:09] Vậy là gì chứ?

[00:42:15] Em không phải có thai rồi chứ?


 0 Комментарии sort   Сортировать по


Следующий