Kim Hôn Phong Vũ Tình tập 48 - Hồ Quân, Chu Vận
Kim Hôn Phong Vũ Tình - Chuyện tình 50 năm giữa giông bão thời cuộc – từ một ánh nhìn đến trọn đời bên nhau.
Kim Hôn Phong Vũ Tình kể về chuyện tình giữa anh hùng quân đội Cảnh Trực và nữ bác sĩ Thư Mạn, bắt đầu từ thập niên 1950. Vì tình yêu, anh từ bỏ quân ngũ, chấp nhận hy sinh cả sự nghiệp trong những năm tháng đầy biến động. Trải qua nửa thế kỷ thăng trầm, họ vẫn bên nhau – viết nên một chuyện tình bền bỉ, sâu lắng và đầy cảm xúc.
[00:02:14] Câu chuyện trong phim hoàn toàn hư cấu, nếu có trùng hợp chỉ là ngẫu nhiên
[00:02:18] Bước chân chiến sĩ đi khắp thế gian
[00:02:20] Bốn lần vượt sông Xích Thủy xuất kỳ binh
[00:02:23] Vượt qua hiểm nguy sông Ô Giang
[00:02:25] Ông nó! Ông nó!
[00:02:26] Ông không nghe đài khí tượng nói à?
[00:02:27] Hôm nay nhiệt độ cao nhất chỉ có 13 độ.
[00:02:30] Gió bắc cấp 4, mặc thêm cái áo len đi.
[00:02:34] Tôi mặc comple Tôn Trung Sơn rồi.
[00:02:35] Bên trong lại nhét thêm cái áo len dày.
[00:02:37] Phùng phình, chẳng ngay ngắn gì cả.
[00:02:39] Không đẹp, không mặc.
[00:02:40] Này đồng chí Cảnh Trực,
[00:02:42] ông học triết học Mác-Lênin cả đời,
[00:02:45] sao không hiểu chút phép biện chứng nào thế?
[00:02:47] Phùng phình cái gì mà phùng phình?
[00:02:49] Quan trọng nhất là bên trong con người.
[00:02:50] Tuổi tác cao, sức đề kháng giảm.
[00:02:53] Ra ngoài mặc quần áo,
[00:02:54] phải đặc biệt chú ý đến sự thay đổi của thời tiết.
[00:02:56] Cho dù ông có mặc đẹp đẽ, lịch sự đến đâu,
[00:02:58] cho ông mặc quân phục nguyên soái đi nữa,
[00:03:00] nhưng ông ốm đau xiêu vẹo,
[00:03:02] đứng cũng không thẳng,
[00:03:02] thì chẳng khác gì đám tôm tép cả.
[00:03:05] Tôi mặc cái áo khoác lớn là được chứ gì?
[00:03:07] Không được. Bây giờ trong nhà còn chưa có lò sưởi.
[00:03:09] Ông cởi áo khoác ra là bị lạnh ngay.
[00:03:13] Phiền chết đi được, phiền chết đi được!
[00:03:15] Phiền chết tôi rồi, phiền quá!
[00:03:17] Được rồi, đừng bám lấy tôi nữa.
[00:03:18] Mau về đi, về đi.
[00:03:20] Tôi đâu phải Khánh Khánh mà cứ dính lấy ông.
[00:03:23] Khánh Khánh còn tốt hơn ông nhiều.
[00:03:25] Ông ấy à, giống hệt con chó nhỏ
[00:03:27] ở nhà đối diện nhà mình, nghịch ngợm như nhau.
[00:03:29] Bà nói gì đấy?
[00:03:30] Bà ví tôi với cái gì thế hả? Thật là...
[00:03:36] Lão Cảnh!
[00:03:43] Lão Sư!
[00:03:44] Sao ông không mặc quân phục?
[00:03:46] Đã nói là tập luyện phải mặc quân phục mà.
[00:03:49] Tôi thế này là tự biết mình biết ta đấy.
[00:03:50] Xem cái dáng ông kìa.
[00:03:52] Ông mặc quân phục còn mất mặt xấu hổ.
[00:03:54] Xem ông kìa, cái vẻ bất bình này cả đời rồi.
[00:03:59] Chẳng phải tôi chỉ cởi quân phục muộn hơn ông vài ngày thôi sao?
[00:04:03] Xem ông kìa.
[00:04:03] Mỗi lần ra ngoài còn mang theo bác sĩ riêng.
[00:04:06] Đúng là tự coi mình là lãnh đạo lớn rồi. Đi!
[00:04:11] Lão Sở, cái đội hợp xướng cựu chiến binh của các ông
[00:04:13] chỉ tuyển người từng đi lính, phạm vi đó nhỏ quá rồi.
[00:04:18] Bà muốn tham gia à?
[00:04:20] Hoan nghênh, hoan nghênh! Nhiệt liệt hoan nghênh!
[00:04:24] Đội chúng tôi ấy à, đang thiếu nữ đồng chí.
[00:04:27] Đặc biệt là,
[00:04:28] nữ đồng chí xinh đẹp thế này.
[00:04:31] Thôi được rồi, được rồi.
[00:04:32] Bà ấy là bà lão tư sản,
[00:04:34] không ngửi được cái mùi đàn ông này đâu.
[00:04:36] Ông nói xem, cả một đám đàn ông chúng ta,
[00:04:38] bà ấy tham gia vào, thế thì chẳng phải...
[00:04:43] Giận rồi kìa! Đi làm công tác tư tưởng đi.
[00:04:47] Đồng chí tiểu Thư à, không... đồng chí Thư!
[00:04:50] Bà xem kìa, bước đi vẫn còn khỏe khoắn lắm.
[00:04:53] Chúng ta quen nhau lâu như vậy rồi,
[00:04:55] thật sự chưa nghe bà hát bao giờ.
[00:04:58] Đúng đấy! Người đẹp thế này,
[00:05:00] hát chắc chắn cũng hay.
[00:05:03] Lão Sở nói đúng đấy.
[00:05:05] Cả đời tôi,
[00:05:06] chỉ biết bà thích múa ba lê,
[00:05:07] chưa nghe bà hát bao giờ.
[00:05:09] Ba lê tôi múa cho bà xem cả đời rồi.
[00:05:11] Bà ấy chưa múa cho tôi xem lần nào. Tốt, múa đi.
[00:05:14] Ông gọi đó là múa ba lê à?
[00:05:16] Giống như con cóc nhảy thì có.
[00:05:19] Cóc đòi ăn thịt thiên nga,
[00:05:21] thế mới gọi là Hồ Thiên Nga.
[00:05:24] Tôi thấy tôi không múa nữa,
[00:05:26] đổi sang hát. Ông hát câu này đi.
[00:05:28] Tuyết trắng xóa...
[00:05:33] Ông giẫm phải cổ vịt rồi à?
[00:05:35] Đi thôi, về nhà rồi nói.
[00:05:36] Không sợ mất mặt ngoài đường à?
[00:05:37] Ông xem ông kìa! Tôi còn là lĩnh xướng đấy! Thôi thôi thôi!
[00:05:42] Lão Lưu, lão Lý đến rồi chứ?
[00:05:45] Lão Lý ông ấy không đến được nữa rồi. Bị bệnh rồi.
[00:05:50] Ông xem kìa.
[00:06:06] Ông đến là tốt rồi. Tôi lo chết đi được.
[00:06:09] Ông ấy sao vậy?
[00:06:11] Ông ấy ở một mình trong phòng cứ lẩm bẩm mãi.
[00:06:14] Ông ấy và lão Lý này mới quen nhau được một tháng.
[00:06:17] Hai người họ, kiểu như gặp nhau muộn màng.
[00:06:19] Ông ấy về nói với tôi,
[00:06:21] trong đội hợp xướng cựu chiến binh của các ông, ngoài ông ra,
[00:06:23] thì hợp với lão Lý này nhất.
[00:06:27] Ông nói xem, lão Lý đột nhiên ra đi như vậy,
[00:06:29] ông ấy trong lòng có chút không vượt qua được, ông biết đấy.
[00:06:32] Khuyên ông ấy nhiều vào.
[00:06:34] Lão Lý sức khỏe ông ấy không tốt.
[00:06:36] Ông ấy tuy gầy nhỏ, nhưng giọng hát rất vang.
[00:06:42] Bây giờ tôi nhắm mắt lại, tôi...
[00:06:47] có thể nghe thấy ông ấy hát bài Trường Chinh tổ khúc.
[00:06:50] Hay lắm đấy.
[00:06:53] Tuyết trắng xóa, đồng hoang mênh mông
[00:07:06] Cao nguyên lạnh, cạn lương thực
[00:07:20] Lão Cảnh à, đừng lên lớp chính trị với tôi.
[00:07:22] Tôi chưa từng thấy chuyện gì chứ?
[00:07:27]
[00:07:33] Tại sao lại không đi?
[00:07:36]
[00:07:44] Gửi gắm niềm tiếc thương, là sự tôn trọng đối với chiến hữu.
[00:07:51] Cái thứ tôi cấy trong này,
[00:07:53] không biết làm bằng gì.
[00:07:56] Nặng chết đi được. Lão không nghe lời tôi sai bảo.
[00:08:01] Tôi thường xuyên cảm thấy tim tức ngực. Không đi được.
[00:08:06] Ông đúng là già thật rồi. Nói bậy!
[00:08:11] Trong này tôi lắp một cái máy.
[00:08:15] Không phải trái tim người.
[00:08:18] Lắp cái máy vào là thành đàn bà à?
[00:08:24] Ủ rũ làm gì?
[00:08:28] Sinh lão bệnh tử là quy luật đời người.
[00:08:33] Lão Lý bệnh tật triền miên, ra đi trước,
[00:08:38] ông nên có sự chuẩn bị tâm lý.
[00:08:41] Chúng ta là người từ chiến trường trở về.
[00:08:46] Những chiến hữu ngã xuống bên cạnh chúng ta,
[00:08:49] không chỉ là một tiểu đoàn đâu.
[00:08:51] Ông tưởng tôi sợ chết à?
[00:08:54] Ông không sợ chết.
[00:08:56] Ông... sợ cô đơn.
[00:09:01] Ông bạn già, vẫn là ông hiểu tôi nhất.
[00:09:08] Nhưng những lời này,
[00:09:10] tôi không thể nói với vợ tôi được.
[00:09:13] Đàn bà vẫn là đàn bà.
[00:09:16] Họ sẽ không chấp nhận cái quy luật tự nhiên này đâu.
[00:09:20] Vợ ông còn hiểu sâu sắc đại nghĩa hơn ông.
[00:09:26] Bà ấy là bác sĩ, quy luật nào mà không hiểu?
[00:09:31] Đừng tự cho là đúng.
[00:09:34] Này ông bạn già,
[00:09:35] cái thứ tôi lắp trong người này,
[00:09:37] không biết ngày nào đó nó đình công với tôi,
[00:09:42] tôi sẽ đi gặp Mác trước ông một bước đấy.
[00:09:45] Tôi nói trước với ông nhé, đến lúc đó,
[00:09:48] không được đau buồn, cũng đừng đau khổ.
[00:09:52]
[00:09:54] ông tốt nhất là hát cho tôi một bài.
[00:09:57] Ông hát ngũ âm không đủ, đương nhiên, ít nhất còn đủ hơn tôi.
[00:10:01] Ông hát bài hát đó lên,
[00:10:03] biết đâu,
[00:10:04] tôi nghe, tôi nghe... có thể cười mà tỉnh lại đấy.
[00:10:10] Mác à...
[00:10:12] Mác ấy chưa chắc đã muốn gặp ông đâu.
[00:10:17] Ông ăn nói thô tục,
[00:10:19] tác phẩm của ông ấy, ông lại đọc được mấy cuốn?
[00:10:24] Nếu ông ấy hỏi ông về Tư Bản Luận,
[00:10:28] ông lại không giải thích rõ được. Ông ấy à,
[00:10:33] vẫn nên đọc kỹ vài cuốn
[00:10:35] sách của ngài Mác đi. Sau này gặp thầy,
[00:10:41] cũng có thể nói được vài câu.
[00:10:44] Đừng có đánh trống lảng.
[00:10:46] Những gì tôi vừa nói đều là nghiêm túc đấy.
[00:10:48] Ông phải nhớ kỹ.
[00:10:56] Hai chúng ta, làm một giao ước.
[00:11:01] Bất kể ai đi trước, người ở lại,
[00:11:08] không được đau buồn, không được rơi lệ.
[00:11:15] Phải vui vẻ sống tiếp.
[00:11:19] Sống thay cho cả hai người. Ai cũng không được thất ước.
[00:11:33] Ông đúng là chính trị viên tốt của tôi. Tốt!
[00:11:41] Chúng ta cứ giao ước như vậy nhé.
[00:11:53] Bác sĩ, tim tôi không có vấn đề gì chứ?
[00:11:57] Vấn đề đương nhiên là có.
[00:11:59] Ông phải kiên trì rèn luyện sức khỏe,
[00:12:00] uống thuốc đúng giờ,
[00:12:01] nhất định phải cai thuốc cai rượu.
[00:12:02] Tôi biết rồi. Ăn ít muối, ít thịt.
[00:12:04] Bác sĩ, bây giờ ở nhà tôi ngày nào cũng uống nước lọc,
[00:12:06] chẳng dám ăn gì cả.
[00:12:08] Ngày nào cũng uống nước lọc thì sao được?
[00:12:09] Sau này ông chắc chắn sẽ bị suy dinh dưỡng.
[00:12:11] Không chỉ tim có bệnh,
[00:12:12] các cơ quan nội tạng khác cũng sẽ suy kiệt.
[00:12:13] Ông cứ nghe lời bác sĩ Thư đi.
[00:12:15] Bà ấy bảo ông làm gì thì ông làm nấy.
[00:12:17] Vậy là đúng rồi.
[00:12:18] Tôi phát hiện ra các bác sĩ trẻ các người
[00:12:20] đều thông đồng với bác sĩ Thư của các người rồi.
[00:12:23] Tôi không thể nghe các người được.
[00:12:37] Lão già kia! Đi đâu đấy?
[00:12:42] Gọi điện cho ông cả buổi trời,
[00:12:43] ông cứ không nghe. Nói là ông đi dạo rồi.
[00:12:48] Tôi đến bệnh viện một chuyến. Đến bệnh viện làm gì?
[00:12:50] Bác sĩ nói trong người tôi,
[00:12:52] nói là trong người ông ấy mọc một cái gì đó nhỏ nhỏ.
[00:12:56] Cục u nhỏ.
[00:12:57] Cục u nhỏ à? Người ăn ngũ cốc tạp lương,
[00:13:00] mọc chút gì đó là bình thường.
[00:13:02] Trên lưng tôi còn mọc cục u to tướng đây này.
[00:13:05] Vợ cứ bắt đi. Ông nói xem.
[00:13:08] Đi đi, đi sớm về sớm.
[00:13:10] Ngày mai đừng quên cùng nhau đi leo Trường Thành nhé.
[00:13:12] Mấy lão già kia,
[00:13:13] nóng lòng muốn đi lắm rồi.
[00:13:16] Được, đi đi.
[00:13:19] Hùng dũng hiên ngang
[00:13:21] vượt sông Áp Lục
[00:13:28] Làm gì đấy? Lại nghịch máy ảnh à?
[00:13:32] Tôi đã hẹn với mấy ông bạn già rồi.
[00:13:34] Chúng tôi định đi leo Trường Thành.
[00:13:36] Trên Trường Thành, chụp vài kiểu ảnh kỷ niệm.
[00:13:40] Leo Trường Thành? Ý gì? Leo thế nào?
[00:13:43] Leo thế nào cái gì? Dùng chân, dùng cẳng mà leo.
[00:13:46] Bà già hồ đồ này!
[00:13:47] Ông có tư cách gì mà dùng chân, dùng cẳng leo?
[00:13:50] Ông tùy tiện quá rồi đấy. Tôi nói cho ông biết,
[00:13:52] nếu ông còn làm bậy như vậy nữa,
[00:13:53] tôi sẽ không cho ông ra khỏi nhà.
[00:13:55] Không phải chứ? Bà định giam cầm tôi à?
[00:13:58] Bà đàn bà này cũng độc ác quá nhỉ!
[00:14:11] Không có gì. Chúng tôi chỉ là...
[00:14:13] mấy ông bạn già đi dạo dưới chân Trường Thành thôi.
[00:14:16] Không leo, kiên quyết không leo.
[00:14:18] Chỉ là chụp ảnh kỷ niệm thôi.
[00:14:20] Đây là mong ước bao năm của mấy anh em chiến hữu chúng tôi.
[00:14:24] Tôi vừa từ bệnh viện về.
[00:14:26] Sở Kiến nhập viện rồi. Ông ấy bị bệnh gì?
[00:14:33] Nhập viện? Không phải... Ông ấy chẳng phải chỉ mọc cái u mỡ sao?
[00:14:39] Nhập viện làm gì? Trên người tôi có mấy cái liền.
[00:14:41] Bà chẳng phải nói là do ăn nhiều thịt quá sao?
[00:14:43] Có phải bà nói không? Có phải bà nói không?
[00:14:45] Đừng vội. Chưa chẩn đoán xác định mà.
[00:14:48] Cho nên, nhập viện trước, chờ chuyên gia đến hội chẩn.
[00:14:51] Ông nói có phải không?
[00:14:54] Chuyên gia hội chẩn?
[00:14:55] Ông đừng vội. Vội thì có ích gì?
[00:14:57] Tôi vội à? Tôi có gì mà phải vội?
[00:14:59] Tôi vội à tôi?
[00:15:00] Ông già, tôi đi cùng ông.
[00:15:01] Đợi tôi, đợi tôi.
[00:15:05] Tiểu Hàn! Cục trưởng Cảnh! Bác sĩ Thư!
[00:15:09] Rốt cuộc là thế nào rồi?
[00:15:10] Kết quả xét nghiệm nước tiểu ra rồi.
[00:15:12] Hồng cầu vượt mức nghiêm trọng.
[00:15:16] Đôi khi người ta mệt mỏi,
[00:15:17] cũng ảnh hưởng đến kết quả xét nghiệm này.
[00:15:20] Đúng đúng đúng. Kết quả kiểm tra lại ra chưa?
[00:15:22] Ra rồi. Không có thay đổi.
[00:15:27] Đôi khi tôi á, lúc xét nghiệm nước tiểu,
[00:15:29] cũng xuất hiện cái gì mà hồng cầu, bạch cầu.
[00:15:32] Chuyện này rất bình thường. Đôi khi không vệ sinh,
[00:15:36] cũng ảnh hưởng đến nó.
[00:15:39] Tôi đi thăm lão Sở.
[00:15:43] Ông đi đi.
[00:15:44] Ông ấy đang mong ông đấy. Ở phòng bệnh kia.
[00:15:48] Cục trưởng Cảnh, ông đừng...
[00:15:50] Cô yên tâm, tôi sẽ không nhắc đến chuyện bệnh tật với ông ấy đâu.
[00:15:54] Hai chúng tôi nói chuyện khác. Nói chuyện khác.
[00:16:15] Ở đây trốn việc hưởng nhàn à?
[00:16:20] Nằm viện thôi mà còn mang theo nhiều sách thế này?
[00:16:24] Còn đọc Nhân Dân Nhật báo nữa.
[00:16:25] Tự coi mình là lãnh đạo trung ương thật rồi.
[00:16:27] Tôi đã đoán chắc rồi, cái thằng nhóc nhà ông,
[00:16:31] đang nói xấu tôi sau lưng đấy.
[00:16:35] Tôi nói xấu ông làm gì chứ tôi?
[00:16:41] Leo Trường Thành, nói bao nhiêu năm rồi.
[00:16:47] Lần này thật sự định đi thì lại bị tôi làm lỡ dở.
[00:16:53] Trường Thành ở đó nó có chạy đi đâu được đâu.
[00:16:56] Đợi ông xuất viện, chúng ta lại đi.
[00:17:01] Thật ra, nằm viện cũng tốt lắm.
[00:17:07] Ông xem kìa, mấy cô y tá ai cũng dịu dàng.
[00:17:12] Đều tươi cười chào đón.
[00:17:15] Ông bảo cô ấy làm gì, cô ấy làm nấy.
[00:17:19] Không giống ở nhà, có vợ trông chừng.
[00:17:23] Quản đông quản tây, quản chân quản mặt.
[00:17:26] Ông đừng đi qua đi lại nữa, như con lừa ấy.
[00:17:30] Đi làm mắt tôi chóng hết cả mặt.
[00:17:36] Kia kìa, lão Sở... thật ra ông...
[00:17:40] Ông cái gì mà ông? Ngồi xuống!
[00:17:44] Tôi nói cho ông nghe.
[00:17:46] Tôi rất có thể mắc cùng bệnh với Thủ tướng Chu.
[00:17:58] Phỉ! Cỡ ông mà cũng đòi trèo cao à?
[00:18:02] Mắc bệnh của Thủ tướng.
[00:18:03] Người ta Thủ tướng trăm công nghìn việc, mắc nhiều bệnh lắm.
[00:18:08] Ông thì tính là gì?
[00:18:10] Ông nhiều nhất chỉ là không vệ sinh,
[00:18:13] rửa không sạch sẽ.
[00:18:15] Ông không tin thì cứ rửa sạch sẽ đi, chẳng sao cả.
[00:18:21] Đã sớm muốn ông ấy đi khám sức khỏe rồi.
[00:18:23] Nửa năm trước đã có hiện tượng tiểu ra máu.
[00:18:26] Cứ lần lữa mãi, kết quả bây giờ kéo thành ra thế này.
[00:18:32] Nếu chị Kiều còn sống,
[00:18:34] ông ấy chắc chắn sẽ nghe lời chị ấy.
[00:18:37] Tôi nói gì ông ấy cũng không nghe.
[00:18:40] Xem cô kìa, lại nghĩ vấn đề như vậy rồi.
[00:18:43] Tiểu Hàn, bây giờ cô nhất định phải mạnh mẽ lên.
[00:18:47] Cái bệnh này, phần lớn là do ý chí.
[00:18:49] Ý chí của lão Sở ấy,
[00:18:51] hoàn toàn không có vấn đề gì.
[00:18:53] Bây giờ chủ yếu là xem cô thôi.
[00:18:54] Cô không được gây ảnh hưởng tiêu cực cho ông ấy nữa.
[00:18:58] Cho dù đã chẩn đoán xác định, đây cũng không phải là bản án tử hình.
[00:19:03] Bây giờ tỉ lệ hồi phục của bệnh này rất lớn.
[00:19:06] Yên tâm.
[00:19:09] Tôi đi một lát. Ông đi đâu?
[00:19:11] Tôi đi photo bệnh án của lão Sở,
[00:19:13] để tôi nghiên cứu xem sao.
[00:19:15] Ông nghiên cứu à? Ông nghiên cứu cái gì?
[00:19:18] Không phải, tôi phải làm gì đó chứ.
[00:19:20] Tôi không thể ngồi chờ không thế này được.
[00:19:31] Lão Sở, tinh thần thế nào?
[00:19:33] Ông ấy tinh thần tốt lắm.
[00:19:34] Vừa rồi còn nói cười với tôi.
[00:19:37] Ông hỏi tinh thần ông ấy tốt làm gì?
[00:19:39] Tinh thần tốt có ăn được không?
[00:19:40] Rốt cuộc ông ấy thế nào rồi?
[00:19:44] Từ triệu chứng và kết quả xét nghiệm phân tích tế bào mà xem,
[00:19:49] lão Sở mắc bệnh... ung thư bàng quang.
[00:20:03] Ông này! Ông nói bậy nói bạ!
[00:20:07] Ông nói bậy nói bạ!
[00:20:09] Ông ấy là chiến hữu của tôi. Tôi mà không biết ông ấy sao?
[00:20:13] Tôi nói cho ông biết,
[00:20:14] cả đời ông ấy chưa từng mắc bệnh gì mấy.
[00:20:17] Ngay cả cảm cúm cũng rất ít khi bị.
[00:20:20] Ông có biết hồi chúng tôi ở chiến trường,
[00:20:22] đạn bay là... xuyên qua người.
[00:20:25] Ông thấy những vết sẹo trên người tôi rồi đấy.
[00:20:28] Lão Sở ấy, đạn toàn né ông ấy mà đi.
[00:20:33] Trên người ông ấy không hề có vết thương nào.
[00:20:35] Ông ấy là phúc tướng nổi tiếng ở chỗ chúng tôi.
[00:20:37] Cả đời ông ấy không thể mắc bệnh nặng gì được.
[00:20:40] Càng đừng nói đến cái gì mà... cái gì mà ung thư!
[00:20:45] Này đồng chí Quý, ông xem kỹ lại đi.
[00:20:48] Xem kỹ lại đi.
[00:20:49] Rốt cuộc ông ấy mắc bệnh gì?
[00:21:02] Ông là cái chuyên gia vớ vẩn gì thế hả?
[00:21:05] Chỉ dựa vào mấy tờ giấy này, mấy con số này,
[00:21:07] là ông ấy mắc... mắc ung thư à?
[00:21:10] Tôi thấy ông chẳng biết cái quái gì cả!
[00:21:17] Ông đúng là một lão già thô lỗ.
[00:21:20] Ông không những không hiểu khoa học,
[00:21:22] mà còn không hiểu tình người.
[00:21:25] Ông mới vớ vẩn!
[00:21:28] Tôi cảnh cáo ông!
[00:21:30] Sở Kiến rất có thể bị ung thư bàng quang giai đoạn cuối.
[00:21:34] Ông phải nhìn thẳng vào hiện thực này.
[00:21:36] Bệnh của Sở Kiến phải chữa trị gấp.
[00:21:38] Ngoài việc tích cực điều trị ra,
[00:21:40] quan trọng nhất là tâm lý khỏe mạnh.
[00:21:43] Y học có câu nói thế này:
[00:21:45] Bệnh nhân ung thư có một phần ba là do sợ mà chết.
[00:21:49] Ông phải đối mặt với nó, mới có thể khỏe mạnh được.
[00:21:51] Ông trốn tránh, chính là sợ hãi.
[00:22:02] Không phải... ông... ông xem kỹ lại được không?
[00:22:09] Tôi nói cho ông biết,
[00:22:10] chẩn đoán sai... chẩn đoán sai là phải ngồi tù đấy.
[00:22:15] Ung thư không đáng sợ. Đáng sợ là sự yếu đuối.
[00:22:20] Là loại người như ông đấy!
[00:22:39] Này ông già, ngồi một lát đi.
[00:22:42] Ông đi qua đi lại không mệt à?
[00:22:44] Tôi ngồi yên được sao?
[00:22:46] Bà nói xem lão Quý bọn họ họp hành,
[00:22:48] họp lâu như vậy cũng không ra.
[00:22:52] Cái bệnh ung thư này, nó không đáng sợ.
[00:22:55] Chỉ cần có ý chí kiên cường,
[00:22:57] là có thể chiến thắng nó.
[00:22:58] Đúng không?
[00:23:02] Bà nói xem, lão Sở con người này,
[00:23:04] làm công tác tư tưởng cho người khác cả đời,
[00:23:06] tố chất tâm lý của ông ấy kiên cường hơn ai hết. Phải không?
[00:23:10] Đúng vậy! Ông xem ông ấy lạc quan biết bao.
[00:23:13] Còn nữa, ông cũng phối hợp rất tốt.
[00:23:15] Mỗi ngày đều kể cho ông ấy nghe nhiều chuyện vui như vậy.
[00:23:25] Thế nào? Ung thư bàng quang, giai đoạn cuối.
[00:23:37] Ông nhất định có cách.
[00:23:40] Khoa học hiện nay phát triển như vậy. Phải không?
[00:23:42] Ông nhất định có cách chữa trị.
[00:23:44] Ông xem ông kìa, bệnh ung thư phổi của ông nặng như vậy,
[00:23:47] bây giờ ông chẳng phải vẫn khỏe mạnh sao?
[00:23:48] Như người không có bệnh gì cả.
[00:23:50] Chỉ cần còn một tia hy vọng,
[00:23:52] chúng ta sẽ không từ bỏ.
[00:23:55] Cái gì gọi là một tia hy vọng?
[00:23:57] Sao ông lại dùng từ này chứ?
[00:23:59] Ông đây không phải là đang gieo rắc tâm trạng bi quan sao?
[00:24:05] Ông vẫn nên đi thăm ông ấy đi.
[00:24:07] Ông ấy phải phẫu thuật ngay lập tức.
[00:24:09] Ông ấy phải có sự chuẩn bị tâm lý.
[00:24:12] Chuẩn bị tâm lý? Ông ấy nói đó. Bà nghe hiểu không?
[00:24:17] Đi thăm lão Sở đi.
[00:24:19] Khoảng thời gian này,
[00:24:22] lão Sở sẽ rất khó khăn. Ông ấy sẽ rất đau.
[00:24:26] Cũng sẽ ảnh hưởng đến dạ dày của ông ấy.
[00:24:29] Ông phải ủng hộ ông ấy.
[00:24:32] Lão Sở chuyện gì chưa từng trải qua chứ?
[00:24:36] Ông ấy không sợ, chúng ta cũng không sợ.
[00:24:48] Làm gì đấy? Cạo đầu rồi à?
[00:24:53] Thế nào? Sắp phẫu thuật rồi,
[00:24:57] có gánh nặng tâm lý gì không?
[00:25:01] Tôi có gánh nặng tâm lý gì chứ? Đúng thế mà!
[00:25:05] Tôi đã nói với họ rồi,
[00:25:06] ông ấy có thể có gánh nặng tâm lý gì chứ?
[00:25:09] Lão Sở này,
[00:25:10] làm công tác tư tưởng cho người khác cả đời,
[00:25:12] đến lượt mình,
[00:25:16] không sao đâu. Thật sự không sao đâu.
[00:25:19] Ông xem lão Quý kia kìa.
[00:25:20] Lúc đầu, đã tuyên bố ông ấy bị cái gì... ung thư phổi giai đoạn cuối rồi.
[00:25:25] Cái bộ dạng muốn chết muốn sống ấy à,
[00:25:28] tôi đã mắng cho ông ấy một trận ra trò.
[00:25:31] Cứ thế mắng cho ông ấy sống lại.
[00:25:35] Ông xem bây giờ ông ấy chẳng phải sống khỏe mạnh sao?
[00:25:38] Cái thân hình nhỏ bé ấy còn chắc khỏe hơn tôi.
[00:25:43] Quý Thành à... không yếu đuối.
[00:25:45] Phải.
[00:25:47] Không yếu đuối. Phải phải phải.
[00:25:51] Đừng nói chứ lão già này đúng là một khúc xương cứng đấy.
[00:25:57] Trí thức bình thường trông có vẻ rất yếu đuối.
[00:26:02] Đến lúc then chốt, ông ấy thật sự có thể gánh vác được.
[00:26:06] Là đàn ông. Đúng không?
[00:26:09] Biết không? Cái bà già kia,
[00:26:12] còn bảo tôi đến làm công tác tư tưởng cho ông.
[00:26:16] Tôi đã nói với họ rồi. Lão Sở của chúng ta,
[00:26:18] cả đời chinh chiến, chuyện gì chưa từng thấy chứ?
[00:26:22]
[00:26:28] Thật đấy, lão già kia.
[00:26:29] Ông mau phẫu thuật đi, mau hồi phục.
[00:26:33] Chúng ta tốt nhất là nhân lúc trời chưa quá lạnh,
[00:26:36] chúng ta đi leo Trường Thành.
[00:26:38] Nếu không thì lại phải đợi đến mùa xuân năm sau.
[00:26:46] Thật ra, cái đó...
[00:26:48] mùa xuân năm sau đi cũng được.
[00:26:51] Lúc đó, xuân về hoa nở còn đẹp hơn.
[00:26:55] Tôi sẽ chụp cho mấy ông bạn già của chúng ta
[00:26:56] vài tấm ảnh thật đẹp.
[00:26:59] Phóng to hết ra, ai cũng như thanh niên.
[00:27:03] Thanh niên cái gì? Đều già hết rồi.
[00:27:08] Ông ấy à, cả đời không chịu già.
[00:27:20] Chính trị viên! Thằng nhóc thối!
[00:27:24] Trong túi giấu chắc chắn là ảnh cô nào.
[00:27:27] Đưa tôi xem. Xem nào! Lại đi giày của tôi!
[00:27:40] Ông nó! Ông nó, tỉnh dậy! Tỉnh dậy!
[00:27:48] Vừa rồi... tôi thấy Sở Kiến rồi.
[00:27:53] Thằng nhóc đó... khỏe như vâm.
[00:27:57] Cái thằng lùn tịt đó... chạy nhanh lắm.
[00:28:02] Nó là chân chạy nhanh nổi tiếng toàn quân của chúng tôi đấy.
[00:28:07] Không sao rồi. Ngủ thôi, ngủ thôi. Ngủ...
[00:28:34] Ông nó.
[00:28:36] Tình trạng này của ông sao mà đi gặp lão Sở được?
[00:28:40] Ông buồn, ông ấy chẳng phải còn buồn hơn sao?
[00:28:45] Ông không phải là đang hại ông ấy sao?
[00:28:51] Tôi vẫn luôn nghĩ mình rất mạnh mẽ.
[00:28:56] Thật ra tôi là một kẻ yếu đuối.
[00:29:00] Tôi nhìn thấy ông ấy... nằm trên giường bệnh cái bộ dạng đó...
[00:29:06] nhìn ông ấy mà không dám nhìn thẳng vào mắt ông ấy.
[00:29:20] Sao không đến thăm tôi?
[00:29:23] Ông không dám đến thăm tôi. Toàn nói nhảm!
[00:29:29] Thư Mạn đang mặc quần áo cho tôi.
[00:29:32] Chúng tôi sắp ra ngoài rồi.
[00:29:34] Vậy tôi chờ ông nhé. Đi cẩn thận.
[00:29:48] Tôi nhớ lần đầu tiên gặp mặt ông,
[00:29:51] tôi còn tưởng ông là con nhà quê nào đấy.
[00:29:58] Lúc đó ông mới cao thế này. Đội thiếu nhi mà.
[00:30:06] Lúc đó tôi cứ nghĩ mãi không thông.
[00:30:08] Cái người nhỏ con như ông lại còn lớn hơn tôi một tuổi.
[00:30:12] Ông nói xem,
[00:30:14] chúng ta ngủ chung một giường cũng hơn chục năm rồi nhỉ?
[00:30:17] Ông có cao thêm được phân nào không hả?
[00:30:20] Cái đống
[00:30:21] lương khô ông ăn vào bụng chạy đi đâu hết rồi?
[00:30:25] Chỉ giỏi khôn lỏi thôi.
[00:30:28] Vóc dáng của tôi vốn dĩ không thấp.
[00:30:32] Là bị cái thằng ngốc cao kều như ông so sánh thành ra thế.
[00:30:38] So sánh thế này, đúng là thiệt thòi chết đi được.
[00:30:45] Ông còn thiệt?
[00:30:48] Cả đời này hai bà vợ.
[00:30:51] Ông nói xem, ai thiệt, ai lời?
[00:30:54] Với lại, ông nhỏ con,
[00:30:57] cũng có cái lợi của nhỏ con.
[00:30:59] Còn nhớ không?
[00:31:00] Hồi đó các bà vợ của thủ trưởng đơn vị chúng ta,
[00:31:03] cứ coi ông như trẻ con.
[00:31:05] Suốt ngày nhớ đến ông.
[00:31:07] Có chút gì ngon đều để dành cho ông.
[00:31:09] Tôi nào có được đãi ngộ như vậy bao giờ?
[00:31:13] Chuyện tốt nào mà cũng để ông chiếm hết được chứ?
[00:31:19] Sao ông không nói, mấy cô bé trong đội tuyên truyền ấy,
[00:31:24] nhìn thấy ông là mắt cứ sáng rực lên.
[00:31:28] Thôi được rồi! Vợ chúng ta đều ở ngoài cửa đấy.
[00:31:31] Cẩn thận bị tính sổ sau đấy.
[00:31:37] Đồng chí Cảnh Trực. Nói đi
[00:31:41] có một chuyện, nhờ cậy ông.
[00:31:47] Tiểu Hàn là một người phụ nữ tốt.
[00:31:53] Ông phải giúp tôi... chăm sóc cô ấy.
[00:31:57] Ông hứa với tôi đi. Tôi hứa với ông.
[00:32:02] Lão già kia, đừng nghĩ nhiều như vậy.
[00:32:08] Tôi sắp đi gặp Mác rồi.
[00:32:14] Ông nói thật với tôi một câu.
[00:32:17] Bây giờ ông... có hối hận không?
[00:32:23] Năm đó không cần giang sơn, chỉ cần mỹ nhân?
[00:32:37] Đây là bí mật lớn nhất đời tôi.
[00:32:42] Chỉ cần ông dưỡng bệnh cho tốt - xuất viện,
[00:32:45] tôi nhất định sẽ nói cho ông biết.
[00:33:15] Alo?
[00:33:22] Ồ.
[00:33:29] Là lão Sở phải không?
[00:33:37] Lão Sở nhận được thông báo bệnh tình nguy kịch rồi.
[00:33:40] Ý của Tiểu Hàn là ông đừng đến nữa.
[00:34:05] Thư Mạn, giúp tôi lấy quần áo.
[00:34:09] Đến rồi, Cục trưởng Cảnh đến rồi.
[00:34:29] Chú Cảnh! Thím!
[00:34:44] Lão Sở! Lão Sở!
[00:34:59] Đến rồi... Ông vẫn luôn muốn nói với tôi...
[00:35:07] nói gì... tôi đều biết cả.
[00:35:16] Đúng, chuyện của tôi, ông có gì mà không biết chứ?
[00:35:27] Hát một bài đi. Hát bài hát à?
[00:35:36] Ông vẫn luôn nói tôi là giọng lệch tông.
[00:35:40] Tôi cứ hát là ông lại muốn đi vệ sinh.
[00:35:45] Tôi không cần... đi vệ sinh nữa rồi.
[00:35:57] Hùng dũng hiên ngang
[00:36:01] vượt sông Áp Lục
[00:36:05] Bảo vệ hòa bình, bảo vệ Tổ quốc
[00:36:10] chính là bảo vệ quê hương
[00:36:14] Ông cả đời... đều hát không hay.
[00:36:26] Gà bị đạp cổ...
[00:36:37] Ngày vượt sông đó... là trời âm u hay trời mưa?
[00:36:49] Có mặt trời không?
[00:36:57] Sao mà tối thế?
[00:37:02] Ông bạn già, ngày chúng ta vượt sông ấy,
[00:37:08] là một ngày nắng đẹp. Mặt trời chiếu rọi.
[00:37:16] Tiểu đội một ấy à, có một thằng lính mới tò te.
[00:37:21] Tối hôm trước tè dầm.
[00:37:24] Chăn, đệm, ga giường,
[00:37:29] phơi đầy cả sân.
[00:37:33] Ông còn phê bình những chiến sĩ chế nhạo cậu ta.
[00:37:38] Nhớ không?
[00:38:01] Tôi đã giao ước với ông rồi.
[00:38:04] Không rơi một giọt nước mắt.
[00:38:09] Bố!
[00:38:13] Ông muốn khóc thì cứ khóc đi.
[00:38:17] Đừng để mình bị kìm nén đến phát ốm.
[00:38:22] Muốn khóc thì cứ khóc ra đi! Ông nó!
[00:39:17] Đến giờ uống thuốc rồi.
[00:39:29] Hai chúng ta ra ngoài đi dạo đi
[00:39:37] Ông nó, tôi đang nói chuyện với ông đấy!
[00:39:39] Sao ông không để ý đến tôi? Ông nói với tôi vài câu đi.
[00:39:44] ông đã mấy ngày không nói chuyện rồi,
[00:39:46] Ông định cả đời này không nói chuyện à?
[00:39:55] Tôi nói ông này,
[00:39:57] Sao lại đối với người khác một kiểu,
[00:39:59] đối với mình lại một kiểu khác thế?
[00:40:03] Ông quên giao ước của ông với lão Sở rồi à?
[00:40:06] Người sống phải sống cho tốt chứ.
[00:40:09] Phải sống cho cả hai người chứ.
[00:40:14] Tôi nói ông đã hứa với ông ấy rồi mà.
[00:40:23] Ông nó, ông mở cửa ra!
[00:40:24] Ông mở cửa ra! Mở cửa!
[00:40:30] Ông nó, ông mở cửa ra!
[00:40:37] Ông nói sao ông có thể ích kỷ như vậy chứ?
[00:40:40] Tôi vẫn luôn nghĩ,
[00:40:41] ông là anh hùng, khác biệt,
[00:40:46] Ông quên những lời đã nói với Quý Thành rồi à?
[00:40:51] Trên đời này, phần lớn thời gian,
[00:40:55]
[00:41:03] Có một từ gọi là ý chí.
[00:41:06] Ông đã nghe nói chưa?
[00:41:08] Nếu ông là đàn ông.
[00:41:11] Nếu ông còn chút tinh thần trách nhiệm.
[00:41:13] Ông nên sống cho tốt vào.
[00:41:19] Ông ấy à... ông là kẻ hèn nhát.
[00:41:22] Chính là một kẻ hèn nhát! Hèn nhát!
[00:41:25] Ông không xứng làm chiến hữu của Sở Kiến!
[00:41:27] Ông không xứng làm chiến hữu với Sở Kiến!
[00:41:30] Ông có biết không hả?
[00:41:50] Bà nhớ cho kỹ cho tôi.
[00:41:52] Bà nhỏ hơn tôi sáu tuổi.
[00:41:55] Rèn luyện sức khỏe cho tốt vào.
[00:41:57] Không được đi trước tôi đâu đấy.
[00:41:59] Nếu đi trước tôi,
[00:42:00]
[00:42:02]
[00:42:06]