Ngọc Quan Âm tập 17 + 18 - Tôn Lệ, Đồng Đại Vỹ, Hà Nhuận Đông
Ngọc Quan Âm (玉观音) là bộ phim truyền hình đặc sắc với sự tham gia của Tôn Lệ, Đồng Đại Vỹ và Hà Nhuận Đông. Phim xoay quanh An Tâm – một nữ cảnh sát phòng chống ma túy, cùng những mối quan hệ phức tạp và những lựa chọn đầy giằng xé giữa lý trí và tình cảm. Xen lẫn giữa nhiệm vụ và đời tư, bộ phim là bức tranh chân thực về cuộc sống, tình yêu và trách nhiệm.
[00:01:20] Đội trưởng Phan, đội trưởng Tiền.
[00:01:24] Em đi đây.
[00:01:27] Hôm nay em sẽ đến Bắc Thị,
[00:01:29] để nhận công việc mới.
[00:01:33] Nhân đây, em xin gửi lời chào đến hai anh, đến đội phòng chống ma túy,
[00:01:38] đến những người đã cùng em sớm tối,
[00:01:39] đến từng người đồng đội, một lời từ biệt.
[00:01:43] Em là một đứa trẻ không hiểu chuyện,
[00:01:46] đã được các anh cưu mang.
[00:01:49] Các anh đã dạy em cách làm việc,
[00:01:52] cách sống.
[00:01:55] Em đã luôn sống dưới sự che chở của các anh,
[00:01:58] sống rất tốt.
[00:02:01] Em yêu quý các anh,
[00:02:03] yêu quý đội phòng chống ma túy,
[00:02:05] yêu quý Nam Đức.
[00:02:09] Em đã từng nghĩ sẽ xem nơi này,
[00:02:11] là ngôi nhà mãi mãi của mình.
[00:02:15] Em không ngờ,
[00:02:16] mình lại rời khỏi nơi này sớm như vậy.
[00:02:20] Rời xa các anh để sống một mình.
[00:02:30] Ở bên các anh,
[00:02:32] em như em gái nhỏ được chăm sóc,
[00:02:35] đã quen rồi.
[00:02:38] Em thật sự không biết sau này,
[00:02:39] một mình ở bên ngoài sẽ gặp bao nhiêu khó khăn.
[00:02:46] Em sẽ nhớ các anh.
[00:02:49] Vì các anh đều là những người hùng trong lòng em.
[00:02:53] Em thật sự không ngờ,
[00:02:55] lại rời khỏi đây sớm như vậy.
[00:02:58] Chúc các anh mọi điều tốt lành.
[00:03:01] An Tâm
[00:03:07] Đi đâu? - Chuyến 1376 đi Quảng Bình.
[00:03:10] 80 đồng.
[00:03:13] Thối cô 20. Cảm ơn.
[00:04:56] Bác Lý có ở đây không?
[00:04:57] Cô là ai?
[00:04:59] Bác ấy có ở đây không? Tôi tìm bác ấy có việc.
[00:05:01] Ông ấy không có ở đây. Sáng mai ông ấy mới đến.
[00:05:03] Mấy giờ ạ?
[00:05:04] Cô làm tôi sợ chết khiếp.
[00:05:06] Sao cô vào được đây?
[00:05:11] Bác Lý sau 6 giờ sáng mới đến.
[00:05:13] Ngày mai 7 giờ đã có người nhà đến mặc quần áo rồi.
[00:05:16] Chuyên viên trang điểm sẽ đến trang điểm.
[00:05:18] Cảm ơn ạ.
[00:08:09] Bác Lý.
[00:08:13] Bác còn nhớ cháu không?
[00:08:16] Một năm rưỡi trước,
[00:08:17]
[00:08:18] hiệu trưởng Trương của trường chuyên nghiệp công an chúng cháu.
[00:08:21] Nhớ, nhớ chứ. Sao lại không nhớ.
[00:08:24] Chúng ta còn cùng nhau ăn cơm nói chuyện nữa mà.
[00:08:28] Cháu có biết con trai của hiệu trưởng Trương cũng ở đây không?
[00:08:34] Cháu đến để thăm anh ấy.
[00:08:37] Cháu và cậu ấy...
[00:08:41] Trương Thiết Quân là chồng cháu.
[00:08:46] Chồng?
[00:08:51] Hai đứa kết hôn rồi à?
[00:08:53]
[00:08:56] Cháu đến sớm thế.
[00:08:58] Chỉ có mình cháu đến thôi à?
[00:09:04] Hôm nay cháu có việc gấp phải đi,
[00:09:06]
[00:09:11] Cháu muốn nhìn anh ấy lần cuối trước khi đi.
[00:09:16] Chào tạm biệt anh ấy. Được không ạ?
[00:09:20] Được chứ, được chứ.
[00:09:27] Cô bé, cháu vào cửa này,
[00:09:29] vào phòng đó đợi bác nhé.
[00:09:31] Vâng.
[00:10:13] Em phải đi rồi.
[00:10:18] Bây giờ chỉ còn lại một mình em.
[00:10:25] Em hơi sợ.
[00:10:32] Anh có thể chúc phúc cho em không?
[00:10:38] Anh có bằng lòng chúc phúc cho em một lần nữa không?
[00:11:03] Em nghe thấy rồi.
[00:11:08] Em nghe thấy rồi, Thiết Quân.
[00:11:15] Em cũng chúc phúc cho anh.
[00:11:21] Chúc phúc cho anh, Thiết Quân.
[00:11:55] Cảm ơn bác, bác Lý.
[00:12:14] Bác Lý.
[00:12:16] Cháu muốn nhờ bác một việc.
[00:12:21] Lát nữa sau khi họ mặc quần áo cho anh ấy xong,
[00:12:25] bác bỏ cái này vào túi của anh ấy được không ạ?
[00:12:31] Cháu cứ yên tâm.
[00:15:09] Mọi người về hết đi.
[00:15:11] Tôi hơi mệt rồi.
[00:15:14] Tôi muốn ở một mình một lát.
[00:15:17] Về đi.
[00:16:12] Ghi rõ ràng cho tôi đấy nhé! - Được rồi.
[00:16:17] Cẩn thận một chút, chú ý một chút.
[00:16:19] Anh Trương.
[00:16:22] Anh Từ, sao anh lại đến đây?
[00:16:24] Sao tôi lại đến đây à?
[00:16:26] Hôm qua tôi gọi anh suốt,
[00:16:27] anh thì hay thật,
[00:16:28] không thèm gọi lại cho tôi.
[00:16:30] Hôm qua...
[00:16:33] Hôm qua tôi về nhà rồi.
[00:16:36] Đi thôi, đi thôi. Chúng ta lên lầu đi.
[00:16:38] Đây là người mà lần trước tôi giới thiệu với anh.
[00:16:42] Tôi biết rồi.
[00:16:43] Hành lý của cô ấy đã gửi đến mấy hôm trước rồi.
[00:16:47] Đây là phiếu hành lý của cô, phải đi lấy sớm.
[00:16:50] Công việc thì không vấn đề gì.
[00:16:52] Tôi đã nói chuyện với trưởng phòng kiểm nghiệm rồi.
[00:16:55] Bên đó đang thiếu một kiểm nghiệm viên.
[00:16:58] Đã nói xong rồi.
[00:16:59] Cô ấy đã làm ở đâu chưa?
[00:17:01] Chưa, tốt nghiệp cấp ba,
[00:17:03] ở nhà hai năm rồi.
[00:17:05] Bây giờ việc làm khó tìm,
[00:17:07] nếu không cũng chẳng chạy từ Bảo Sơn đến đây.
[00:17:09] Chỗ ở phải sắp xếp tốt một chút.
[00:17:12]
[00:17:13] Chúng tôi có ký túc xá nữ công,
[00:17:15] tôi sẽ thêm một giường cho cô ấy trong ký túc xá.
[00:17:17] Không vấn đề gì.
[00:17:19] Đây là Giám đốc Trương, phụ trách kinh doanh ở đây.
[00:17:21] Quan hệ với tôi rất tốt.
[00:17:23] Sau này cô có việc gì cứ tìm anh ấy.
[00:17:25] Anh ấy rất hay giúp đỡ người khác.
[00:17:33] Được ạ.
[00:17:37] Nào, nhường đường.
[00:17:38] Giám đốc Trương.
[00:17:39] A Cúc, em đến rồi. Nào.
[00:17:42] Em gái này còn nhỏ tuổi,
[00:17:43] trước đây chưa từng ra khỏi nhà,
[00:17:45] em phải chăm sóc nhiều hơn.
[00:17:46] Vâng, anh cứ yên tâm, Giám đốc Trương.
[00:17:49] Hôm nay cô cứ ở đây trước.
[00:17:50] Sáng mai tôi sẽ đưa cô đến phòng kiểm nghiệm để đi làm.
[00:17:53] Cảm ơn Giám đốc Trương.
[00:17:55] Mọi người giúp dọn dẹp đi. - Được ạ.
[00:17:56] Tôi đi trước đây.
[00:17:58] Đi đi, có gì mà xem. Đi đi.
[00:18:01] Giám đốc đi thong thả.
[00:18:05] Em tên gì?
[00:18:06] Em tên là Hà Yến Hồng.
[00:18:08] Đến từ đâu?
[00:18:09] Từ Bảo Sơn đến.
[00:18:10] Bảo Sơn à, xa thế.
[00:18:12] Xa như vậy sao lại đến đây làm việc?
[00:18:15] Ở đây có người quen giới thiệu đến.
[00:18:17] Người nhà em quen Giám đốc Trương lúc nãy à?
[00:18:19] Nhà em có một người bạn ở đây,
[00:18:21] là người quen của Giám đốc Trương.
[00:18:23] Em còn trẻ quá.
[00:18:24] Bố mẹ em yên tâm để em ra ngoài làm việc một mình à?
[00:18:27] Em lớn rồi,
[00:18:28] cũng phải sống tự lập thôi.
[00:18:30] Em xinh đẹp thế này,
[00:18:31] đâu cần tự mình ra ngoài kiếm tiền.
[00:18:33] Thà tìm một người đàn ông giàu có mà lấy,
[00:18:35]
[00:18:37] Quế Hoa, cậu đừng nói linh tinh nữa.
[00:18:39] Người ta còn là trẻ con.
[00:18:41] Tiểu Hà, em đừng để ý đến họ.
[00:18:43] Họ vừa thô vừa xấu, không lấy được chồng,
[00:18:45] nhớ chồng đến phát bệnh rồi.
[00:18:52] Em có bạn trai chưa?
[00:18:53] Có muốn chị Cúc giới thiệu cho một người không?
[00:18:56] Con trai Bắc Khâu tuyệt vời lắm đấy.
[00:18:58] Ở Bảo Sơn của em chắc chắn không thấy được đâu.
[00:19:02] Không cần đâu, em chỉ muốn làm việc chăm chỉ,
[00:19:04] không muốn có bạn trai.
[00:19:06] Mọi người đừng bắt nạt em ấy nữa.
[00:19:08] Tiểu Hà, em đừng nghe lời họ.
[00:19:10] Đàn ông Bắc Khâu làm ăn toàn những kẻ lòng dạ đen tối,
[00:19:13] không coi phụ nữ ra gì đâu.
[00:19:15] Sau này em có tìm bạn trai,
[00:19:16] thì đừng tìm loại làm kinh doanh.
[00:19:18] Đàn ông có tiền trong tay,
[00:19:19] thì sẽ tùy tiện với phụ nữ.
[00:19:22] Trước đây em có bạn trai chưa?
[00:19:27] Chưa ạ.
[00:19:31] Đây là xưởng ủ rượu.
[00:19:32] Chúng ta đến xem quy trình đầu tiên của việc nấu rượu.
[00:19:36] Bốn cái này là nồi chưng,
[00:19:38] dùng để chưng cất ngũ cốc.
[00:19:40] Cái này thì sao? - Cái này để ủ rượu.
[00:19:48] Cái này để làm gì ạ?
[00:19:49] Cái này là giàn làm nguội cơm.
[00:19:51] Sau khi ngũ cốc được chưng cất,
[00:19:53] phải cho vào đây để làm nguội.
[00:19:55] Thường phải làm nguội bao lâu ạ?
[00:19:56] Thường thì làm nguội khoảng 20 phút.
[00:19:58] Làm nguội 20 phút? - Đúng vậy.
[00:19:59] Chúng ta qua đây xem thùng đường hóa này.
[00:20:02] Thùng đường hóa này có yêu cầu về nhiệt độ.
[00:20:04] Nó phải ở khoảng 35 độ C.
[00:20:06] Thật không? Không được vượt quá à? - Đúng vậy.
[00:20:26] Cảm ơn.
[00:20:27] Cảm thấy thế nào?
[00:20:28] Cũng được ạ.
[00:20:36] Không đi xe à?
[00:20:39] Đi lấy nước à? - Vâng.
[00:20:41] Chị Cúc,
[00:20:42] trưởng phòng tìm chị có việc.
[00:20:43] Được rồi, đến ngay.
[00:20:45] Tiểu Hà, chị lên một lát.
[00:20:46] Vâng, chị Cúc cứ đi đi.
[00:20:55] Nào, để tôi giúp.
[00:21:00] Cô là người mới đến à?
[00:21:04] Đã sớm nghe nói phòng kiểm nghiệm có một cô gái xinh đẹp.
[00:21:13] À đúng rồi,
[00:21:15] tôi tự giới thiệu một chút.
[00:21:17] Tôi tên là Châu Khánh,
[00:21:18] ở phòng cung tiêu.
[00:21:20] Sau này cần dùng xe, cô cứ tìm tôi.
[00:21:28] Nào, để tôi giúp.
[00:21:29] Không sao, tôi tự làm được. Cảm ơn.
[00:21:42] Nhanh lên, nhanh lên. Mọi người đừng lề mề nữa. Làm gì vậy?
[00:21:46] Lề mề nữa là không kịp đâu.
[00:21:49] Trương Yến, cái mặt cậu,
[00:21:50] rửa cả chiều rồi mà không sạch à?
[00:21:52] Nhanh lên.
[00:21:54] Cậu còn tìm gì nữa? Đừng tìm nữa.
[00:21:57] Không đi nữa là tối nay chúng ta không xem được đâu.
[00:22:02] Tiểu Hà,
[00:22:02]
[00:22:04] đi xem cùng chúng tôi đi.
[00:22:06] Mọi người đi đi, tôi ở nhà trông nhà.
[00:22:07] Trông nhà cái gì chứ? Cùng đi, cùng đi.
[00:22:10] Tối em muốn đọc sách, em không đi đâu.
[00:22:13] Đoàn kịch của tỉnh mấy năm mới đến một lần.
[00:22:14] Hơn nữa, tôi đã nói với chị Cúc rồi,
[00:22:16] anh sẽ lái xe chở chúng tôi đi.
[00:22:18] Với lại,
[00:22:19] bình thường anh đều có thể lái xe ra ngoài,
[00:22:20] sao hôm nay lại không được?
[00:22:21] Không được là không được.
[00:22:23] Bây giờ đội xe quản lý nghiêm rồi.
[00:22:25] Lần trước sếp Nghiêm cần xe mà xe không có,
[00:22:27] suýt nữa thì sa thải ông Tưởng ở phòng cung ứng của chúng tôi rồi.
[00:22:29] Sa thải gì chứ,
[00:22:30] tôi thấy ông Tưởng sắp được thăng chức rồi.
[00:22:34] Đừng gây sự nữa, đừng gây sự nữa.
[00:22:35] Chúng ta mau đi thôi. - Thôi, các cậu đừng gây sự nữa.
[00:22:37] Xe thế nào?
[00:22:39] Trời ơi, chị Cúc Hoa.
[00:22:40] Châu Khánh, cái tên chết tiệt này, sống chết cũng không chịu lái xe ra.
[00:22:42] Lần trước họ làm lỡ việc của tổng giám đốc Nghiêm.
[00:22:45] Bây giờ thì hay rồi, xe không thể tùy tiện lái ra ngoài.
[00:22:48] Chúng ta có đi xe của tổng giám đốc Nghiêm đâu.
[00:22:49] Chúng ta đi chiếc xe tải của anh ta.
[00:22:51] Kệ anh ta, chúng ta mau đi thôi.
[00:22:52] Lát nữa đi muộn là không còn chỗ ngồi đâu.
[00:22:54] Tiểu Hà, đi cùng đi.
[00:22:56] Đúng vậy, cùng đi đi.
[00:22:58] Em không đi đâu ạ.
[00:22:59] Vậy em ấy không đi, chúng ta đi thôi.
[00:23:01] Nhanh lên, nhanh lên.
[00:23:37] Chào cô.
[00:23:39] Chào anh. Anh chưa tan làm à?
[00:23:42] Sắp rồi.
[00:23:46]
[00:23:48] sao cô không đi?
[00:23:49] Tôi muốn đọc sách.
[00:23:57] Cô thật là trầm tĩnh.
[00:23:59] Anh có việc gì không?
[00:24:02] Tôi đến tìm Quế Hoa.
[00:24:04] Cô xem, tôi đang định lái xe đi Nam thành có việc.
[00:24:07] Bây giờ phòng cung tiêu chúng tôi có quy định,
[00:24:09] sau giờ làm ra ngoài phải có hai người.
[00:24:11] Như vậy có thể chứng minh mình không ra ngoài làm việc riêng.
[00:24:16] Quế Hoa có ở đây không?
[00:24:18]
[00:24:21] Vậy thì phải làm sao bây giờ?
[00:24:26] Hay là cô đi cùng tôi một chuyến được không?
[00:24:29] Cô chưa đi dạo trên các con phố lớn của Bắc Khâu phải không?
[00:24:31] Nhân tiện có thể đi dạo một vòng.
[00:25:31] Chưa ăn cơm phải không?
[00:25:32] Bánh bao ở đây ngon lắm,
[00:25:33] tôi đi mua cho cô.
[00:25:34] Tôi ăn rồi.
[00:25:36] Đợi nhé.
[00:25:52] Đổi màu khác đi.
[00:25:54] Được thôi. Tùy cậu.
[00:25:58] Chị Quế Hoa, chị xem kìa.
[00:26:00] Có phải xe của Châu Khánh không?
[00:26:02] Chị Cúc xem kìa. Châu Khánh.
[00:26:09] Đi. Chúng ta qua đó.
[00:26:12] Nào, ăn lúc nóng đi.
[00:26:13] Tôi nói cho cô biết, bánh bao này nổi tiếng lắm đấy.
[00:26:15] Rất đông người, nếu đến muộn,
[00:26:17] sẽ không ăn được đâu.
[00:26:35] Quế Hoa, em đến rồi à?
[00:26:36] Châu Khánh, anh có ý gì?
[00:26:37] Không, em nghe anh giải thích.
[00:26:39] Anh không phải nói không dám lái xe ra sao?
[00:26:41] Với cô ta thì anh dám à?
[00:26:42] Em nghe anh giải thích cho rõ đã.
[00:26:43] Tôi không muốn nghe giải thích gì hết. - Người ta là người mới đến.
[00:26:46] Mới đến thì sao?
[00:26:47] Mọi người không biết thì đừng có xen vào.
[00:26:50] Châu Khánh, anh nói cho tôi biết anh muốn làm gì?
[00:26:52] Quế Hoa, đừng nói nữa.
[00:26:53] Anh muốn làm gì thì cũng không cần làm thế này.
[00:26:55] Giám đốc bảo tôi đưa cô ấy đi dạo quanh thành phố Bắc Khâu, có gì sai à?
[00:26:57] Biết sai là được rồi. Được rồi, Châu Khánh, lần sau anh...
[00:27:01] Các cậu không biết,
[00:27:02] người ta không phải là... mới đến à!
[00:27:10] Mọi người phải cẩn thận đấy,
[00:27:11] trong phòng chúng ta,
[00:27:13] sao tôi lại ngửi thấy mùi hồ ly tinh nhỉ?
[00:27:16] Mọi người phải giữ đồ đạc cho cẩn thận,
[00:27:18] hồ ly tinh này không kiêng nể gì đâu,
[00:27:20] có phải đồ của nó không nó cũng cướp hết.
[00:27:25] Thực ra, hồ ly tinh đều rất ti tiện.
[00:27:28] Quế Hoa, nói gì vậy?
[00:27:31] Mọi người ở chung một phòng,
[00:27:32] đừng có nói lời quá tổn thương.
[00:27:34] Cậu muốn chửi thì đi chửi Châu Khánh ấy.
[00:27:36] Chẳng phải là đầu óc Châu Khánh bị hỏng hay sao.
[00:27:38] Trước đây Châu Khánh của tôi vẫn tốt đẹp,
[00:27:40] hôm nay anh ta không muốn chở chúng ta đi,
[00:27:42] ngay từ đầu tôi đã thấy không ổn rồi.
[00:27:45] Cậu quản tốt Châu Khánh thì sẽ không có chuyện gì.
[00:27:48] Tiểu Hà biết gì đâu,
[00:27:49] chẳng phải là Châu Khánh của cậu dụ dỗ người ta sao.
[00:27:59] Xin chào, phòng kiểm nghiệm.
[00:28:03] Tiểu Hà.
[00:28:04] Xem kìa, giám đốc họ,
[00:28:05] đang họp ở phòng họp lầu hai.
[00:28:07] Phiền em mang báo cáo kiểm nghiệm rượu Thanh Khoa 38 độ này,
[00:28:10] đưa qua đó nhé.
[00:28:12] Vâng.
[00:28:14] Ở phòng họp lầu hai nhé.
[00:28:18] Không trả tiền cọc thì không giao hàng.
[00:28:21] Đây là quy tắc của công ty chúng ta.
[00:28:24] Khách hàng bây giờ rất ranh ma.
[00:28:26] Lấy hàng của chúng ta không trả tiền.
[00:28:28] Lúc cần hàng,
[00:28:29] thì có mặt ngay lập tức.
[00:28:31] Nhưng khi chúng ta đi đòi tiền,
[00:28:34] đi một trăm lần,
[00:28:35] cũng chưa chắc gặp được họ.
[00:28:37] Loại khách hàng chó má này, giám đốc xem,
[00:28:39] tôi không muốn nịnh bợ họ chút nào.
[00:28:42] Ông xem, quý một ở đây,
[00:28:44] quý hai, quý ba ở đây. - Được.
[00:29:04] Giám đốc đến ạ
[00:29:33] Nghiêm Tổng
[00:29:35] Cô là Hà Yến Hồng phải không? - Vâng.
[00:29:37] Vào trong đi
[00:29:39] Ngồi đi
[00:29:42] Ngồi đi, ngồi đi.
[00:29:49] Cô đến công ty làm việc bao lâu rồi?
[00:29:52] Hơn một tháng rồi ạ.
[00:29:55] Quen rồi chứ?
[00:29:56] Quen ạ.
[00:30:04] Nghe nói cô đến từ khu vực Bảo Sơn.
[00:30:07] Chắc là lần đầu xa bố mẹ phải không?
[00:30:12] Cô làm kiểm nghiệm viên ở phòng kiểm nghiệm, phải không?
[00:30:15] Cô có hài lòng với công việc này không?
[00:30:17] Rất tốt ạ.
[00:30:19] Những người trẻ như cô,
[00:30:21] nên ra ngoài học hỏi nhiều hơn.
[00:30:24] Tôi chuyển vị trí công việc cho cô,
[00:30:25] làm kinh doanh thế nào?
[00:30:29] Tôi không rành về kinh doanh của công ty lắm,
[00:30:32] tôi cũng không rõ,
[00:30:34] mình có thể làm được gì.
[00:30:36] Công việc kiểm nghiệm tôi cũng chưa thành thạo lắm.
[00:30:39] Có rất nhiều thứ,
[00:30:40] tôi cũng phải từ từ học hỏi để nắm bắt.
[00:30:43] Tôi thấy điều kiện của cô,
[00:30:44] nên làm công việc quan hệ khách hàng.
[00:30:47] Cô có hứng thú với công việc quan hệ công chúng không?
[00:30:49] Không ạ, tôi không hợp tiếp xúc với người khác.
[00:30:53] Có lẽ tôi vẫn nên làm công việc kiểm nghiệm,
[00:30:55] ghi chép này nọ thì tốt hơn.
[00:30:59] Cũng được.
[00:31:00] Vậy cô đến văn phòng tổng giám đốc làm thư ký,
[00:31:02] quản lý công việc nội bộ của văn phòng.
[00:31:04] Như vậy so với làm kiểm nghiệm viên,
[00:31:06] sẽ được mở mang tầm mắt nhiều hơn. Được không?
[00:31:09] Tôi sẽ nói với giám đốc của cô một tiếng.
[00:31:11] Tổng giám đốc Nghiêm, tôi nghĩ...
[00:31:14] Tôi nghĩ tôi vẫn muốn,
[00:31:15] làm những công việc cụ thể hơn ở cấp dưới.
[00:31:18] Đợi tôi nắm vững thêm kỹ năng chuyên môn,
[00:31:20] rồi ra ngoài mở mang tầm mắt cũng chưa muộn.
[00:31:29] Cô ở ký túc xá tập thể phải không?
[00:31:31] Nơi đó đông người, lại chật chội.
[00:31:32] Để vài hôm nữa tôi tìm cách cho cô.
[00:31:35] À phải rồi,
[00:31:35] ngày mai tôi phải đi công tác Côn Minh một chuyến.
[00:31:38] Cô đã đến Côn Minh chưa?
[00:31:41] Nếu muốn đi, tôi sẽ đưa cô đi.
[00:31:46] Tôi mới đến công ty,
[00:31:48] vẫn nên làm việc chăm chỉ ở công ty thì hơn.
[00:31:50] Côn Minh sau này có cơ hội sẽ đi.
[00:31:55] Cũng được.
[00:32:04] Tiểu Hà.
[00:32:06] Tôi đang tìm cô đây.
[00:32:08] Có chuyện gì vậy, giám đốc?
[00:32:10] Báo cho cô một tin tốt.
[00:32:11] Hôm qua tổng giám đốc Nghiêm từ Côn Minh về rồi.
[00:32:14] Vừa về đã tìm tôi,
[00:32:16] nói văn phòng tổng giám đốc thiếu một thư ký,
[00:32:19] chuẩn bị điều cô qua đó.
[00:32:24] Cô vừa đến tôi đã đoán cô,
[00:32:26] sẽ không làm ở chỗ tôi lâu được.
[00:32:28] Tổng giám đốc Nghiêm vừa nhìn đã ưng cô rồi.
[00:32:32] Cô thật là số may mắn.
[00:32:37] Hôm nay, hôm nay không được, ngày mai đi, nhé?
[00:32:40] Được. Vậy trước nhé, tổng giám đốc Nghiêm đến rồi.
[00:32:43] Không sao, mọi người cứ làm việc đi, tôi xem qua thôi.
[00:32:56] Tiểu Hà, phiền cô rót cho tổng giám đốc Nghiêm một tách trà.
[00:32:59] Vâng, giám đốc.
[00:33:05] Mời tổng giám đốc Nghiêm dùng trà. - Cảm ơn cô.
[00:33:11] Tổng giám đốc Nghiêm, tôi vừa hay có hẹn gặp một khách hàng,
[00:33:13] ông cứ ngồi một lát, tôi đi rồi về ngay.
[00:33:15] Được, anh mau đi làm việc đi.
[00:33:17] A Cúc, Tiểu Lý, Tiểu Phạm.
[00:33:18] Các cô đi cùng tôi.
[00:33:19] Tôi vừa hay có chút việc tìm các cô.
[00:33:32] Đây là của cô. Ở phía sau công ty.
[00:33:35] Hai phòng ngủ một phòng khách, rất rộng rãi.
[00:33:38] Lúc nào rảnh cô qua đó xem.
[00:33:41] Nếu thích thì cô cứ dọn qua đó.
[00:33:45] Bây giờ công ty rất thiếu nhân lực.
[00:33:47] Tôi muốn mời cô làm trợ lý tổng giám đốc của công ty.
[00:33:51] Cô không thể không nể mặt tôi chứ?
[00:34:53] Lẽ ra tôi đã muốn qua thăm cô sớm hơn,
[00:34:57] nhưng mãi không có cơ hội.
[00:34:59] Vừa hay hôm qua có một vụ án,
[00:35:00] ở đây có một manh mối,
[00:35:02] cần phải cử người đến điều tra,
[00:35:03] thế là tôi đến.
[00:35:05] Chủ yếu là đến để xem,
[00:35:07] cuộc sống và công việc của cô dạo này thế nào,
[00:35:09] có khó khăn gì không.
[00:35:12] Các đồng chí ở sở và trong đội đều rất quan tâm đến cô.
[00:35:16] Những chuyện cô nói trong điện thoại,
[00:35:17] trong đội đều biết cả rồi.
[00:35:20] Tôi nghĩ chuyện này cũng không lạ.
[00:35:22] Cô là một nữ đồng chí trẻ,
[00:35:23] ra ngoài xã hội gặp phải những chuyện như thế,
[00:35:25] tất nhiên là không thể thiếu.
[00:35:28] Cô phải học cách đối phó với nó.
[00:35:31] Chuyện này em đối phó không nổi.
[00:35:33] Ông ta liên tục mời em đi ăn tối,
[00:35:35] quan tâm cải thiện điều kiện sống của em.
[00:35:38] Nếu em từ chối ông ta,
[00:35:39] thì ông ta lại dùng thân phận lãnh đạo công ty,
[00:35:40] đến tìm em bàn công việc,
[00:35:42] quan tâm đến việc học tập và biểu hiện công việc của em.
[00:35:44] Ông ta luôn gọi riêng em đến phòng giám đốc,
[00:35:47] em không thoát ra được, không có chỗ trốn.
[00:35:50] Cô không đi thì ông ta có thể làm gì cô?
[00:35:54] Thông thường, khi cấp dưới từ chối cấp trên,
[00:35:58] cô chỉ cần không từ chối ông ta trước mặt mọi người,
[00:36:01] đừng làm ông ta mất mặt,
[00:36:02] đừng để ông ta cảm thấy mất thể diện.
[00:36:05] Khi cô từ chối ông ta một cách riêng tư,
[00:36:07] cô chỉ cần giữ thái độ đúng mực là được rồi.
[00:36:10] Ngoài ra, khi cô từ chối,
[00:36:12] cũng phải chú ý đến kỹ năng từ chối,
[00:36:14] lời nói phải uyển chuyển.
[00:36:16] Ví dụ...
[00:36:16] Nói gì cũng vô ích thôi, đội trưởng.
[00:36:19] Ông ta không phải là loại lãnh đạo như các anh.
[00:36:21] Ông ta là ông chủ của một doanh nghiệp tư nhân,
[00:36:23] là một kẻ trọc phú,
[00:36:24] nghĩ rằng có tiền là có tất cả.
[00:36:26] Đội trưởng,
[00:36:27] những gì anh nói với ông ta không có tác dụng đâu.
[00:36:37] Cách hữu dụng có lẽ chỉ có một,
[00:36:41] đó là,
[00:36:42] em thú nhận thân phận của mình với ông ta,
[00:36:44] rằng em đã kết hôn, có con.
[00:36:46] Em không phải là tiểu thư khuê các Hà Yến Hồng từ Bảo Sơn đến,
[00:36:49] em là người ẩn danh đổi họ,
[00:36:50] đến giờ vẫn bị truy sát, là nữ cảnh sát phòng chống ma túy An Tâm.
[00:36:53] Chỉ có như vậy mới có thể dọa được gã giám đốc,
[00:36:55] nhờ vào bố hắn mới được làm giám đốc.
[00:36:57] Không được.
[00:37:01] Phương pháp này cô tuyệt đối không được dùng.
[00:37:12] Thế này đi,
[00:37:14] tôi về rồi sẽ nghĩ cách giúp cô.
[00:37:17] Nhưng những chuyện như thế này,
[00:37:19] chủ yếu vẫn phải dựa vào chính cô để đối phó.
[00:37:23] Cô phải kiên nhẫn,
[00:37:25] tôi tin cô có thể đối phó được,
[00:37:27] sẽ đối phó tốt.
[00:37:31] An Tâm,
[00:37:34] sóng to gió lớn cô đều đã trải qua,
[00:37:37] cô đều đã vượt qua rồi.
[00:37:39] Những con mương nhỏ này,
[00:37:41] cô còn sợ không qua được sao?
[00:37:49] Bây giờ... em rất cô đơn.
[00:37:55] Em nhớ mọi người,
[00:37:57] em nhớ Thiết Quân, em nhớ nhà.
[00:38:02] Em ở đây... không ai biết em.
[00:38:10] Không ai có thể giúp em.
[00:38:19] Không ai có thể giúp em.
[00:38:20] Tôi biết, biết mà.
[00:38:25] Một người đột ngột rời khỏi tập thể,
[00:38:28] không còn người thân,
[00:38:30] cảm giác đó tôi biết.
[00:38:42] An Tâm à,
[00:38:44] cô phải từ từ quen với cuộc sống này.
[00:38:47] Đây là một cuộc sống mới,
[00:38:50] cô phải từ từ thích nghi với nó.
[00:38:52] Đợi cô thích nghi rồi,
[00:38:54] cô sẽ tìm thấy rất nhiều niềm vui trong đó.
[00:38:58] Đó là bản năng của con người.
[00:39:34] Tiểu Hà đi đâu rồi?
[00:39:37] Tôi đã đoán là cô ta không làm ở đây lâu được mà.
[00:39:40] Thật sự chuyển đến văn phòng tổng giám đốc rồi à?
[00:39:43] Cô ta nghỉ việc rồi.
[00:40:33] Đây là bản đồ Thanh Miên mới.
[00:40:48] Được, cảm ơn.
[00:41:17] Ở quê tôi, Thanh Miên,
[00:41:20] núi luôn xanh,
[00:41:22] nước luôn trong thấy đáy.
[00:41:25] Từ nhà tôi đến thị trấn Thanh Miên,
[00:41:27] phải đi qua một cây cầu treo dài.
[00:41:30] Dưới cầu là sông Thanh Miên nổi tiếng.
[00:41:34] Mười năm trước, tôi đã từ trên cây cầu treo,
[00:41:36] dài này mà bước ra.
[00:43:09] Mẹ.
[00:43:54] An Tâm, đặt lại tên cho con đi.
[00:44:08] Mẹ, mẹ đặt cho nó một cái tên đi.
[00:44:13] Giống như trước đây mẹ đã đặt tên cho con vậy.
[00:44:17] Mẹ nghĩ cứ để thằng bé tên là An Hùng.
[00:44:22] Mẹ vẫn luôn cảm thấy,
[00:44:24] chữ "An",
[00:44:26] giống như một người phụ nữ ở trong nhà.
[00:44:29] Đàn ông mang họ này,
[00:44:31]
[00:44:37] Giống như bố con vậy.
[00:44:39] Quá thật thà.
[00:44:44] Nếu sau họ An,
[00:44:46] đặt thêm chữ "Hùng" của anh hùng,
[00:44:48] sẽ có chút khí chất nam nhi.
[00:44:51] Như vậy gọi cũng tiện, cũng có khí thế.
[00:45:02] Mẹ, vậy tên ở nhà của nó là Tiểu Hùng nhé.
[00:45:07] Đứa bé này giống như một con gấu nhỏ,
[00:45:09] vừa dũng cảm vừa chất phác.
[00:45:17] Sao thế?
[00:45:21] Sao thế?
[00:45:22] Sao thế?
[00:45:25] Khóc gì vậy?
[00:45:26] Bà ngoại đến là không khóc nữa.
[00:45:41] Chạy đi đâu rồi?
[00:45:46] Cẩn thận, đừng ngã đấy.
[00:45:52] Nhìn này.
[00:45:54] Nhìn này.
[00:45:56] Biết không?
[00:46:04] Được không?
[00:46:05] Nào, xem đây là gì.
[00:46:10] Con trai ngoan, nhìn này.
[00:46:12] Sờ một cái đi, được không?
[00:46:14] Đánh một cái nữa, được không?
[00:46:23] Lái ô tô, lái ô tô được không?
[00:46:26] Nào, lái ô tô, tu tu...
[00:46:30] Đừng nghịch nữa, ăn cơm thôi.
[00:46:33] An Tâm à, An Tâm.
[00:46:36] Xuống ăn cơm.
[00:46:37] Rửa tay cho con đi.
[00:46:40] Đi thôi con trai, đi ăn cơm. Đi thôi.
[00:47:46] Con cứ ở nhà đi,
[00:47:48] đừng đi đâu cả.
[00:47:50] Cùng ở với bố mẹ.
[00:47:53] Nếu con muốn,
[00:47:54] thì học Trung y với bố.
[00:47:56] Bố sẽ truyền lại chút tài nghệ gia truyền này cho con.
[00:48:01] Bây giờ thời thế đã thay đổi,
[00:48:04] các gia đình Trung y cũng không còn cố chấp,
[00:48:06] với quy tắc truyền cho con trai không truyền cho con gái nữa.
[00:48:09] Dù sao đi nữa,
[00:48:10] Trung y là một bát cơm không bao giờ lỗi thời.
[00:48:14] Bố nghĩ sớm muộn gì,
[00:48:17] ngay cả người nước ngoài cũng sẽ tin vào,
[00:48:19] đan sâm hoàn tán, vọng văn vấn thiết.
[00:48:22] Trung y vốn là một môn khoa học.
[00:48:26] Theo tôi thì,
[00:48:28] đừng để con bé ở nhà học Trung y.
[00:48:32] Con gái học Trung y quá ít,
[00:48:34] học xong bệnh nhân cũng không tin tưởng lắm.
[00:48:37] Nếu An Tâm của chúng ta,
[00:48:39] có thể ra khỏi nơi bế tắc này,
[00:48:42] thì nên ra ngoài đi đây đi đó.
[00:48:44] Mở mang tầm mắt.
[00:48:46] Cho dù không làm nên nghiệp lớn gì,
[00:48:48] cũng coi như được rèn luyện.
[00:48:51] Ngoài ra,
[00:48:52] An Tâm một mình ở nhà mang theo một đứa trẻ,
[00:48:56] lâu ngày,
[00:48:58] hàng xóm láng giềng, bà con trong làng,
[00:49:01] khó tránh khỏi có lời ra tiếng vào.
[00:49:04] An Tâm nghe xong trong lòng cũng không vui vẻ.
[00:49:09] Mẹ cũng không nỡ để con đi.
[00:49:12] Con dù có ở nhà cả đời,
[00:49:14] mẹ cũng nuôi nổi con.
[00:49:17] Nhưng con là sinh viên đại học,
[00:49:20] cứ ở nhà cả đời như vậy con thấy có tốt không?
[00:49:24] Con có còn muốn,
[00:49:25] đến thành phố lớn như Quảng Bình để xem một chút không?
[00:49:29] Còn Tiểu Hùng, con yên tâm,
[00:49:31] mẹ có thể giúp con chăm sóc nó.
[00:49:33] Con đừng lo con cái sẽ làm gánh nặng cho con.
[00:49:38] Mẹ, nếu con đi,
[00:49:42] sẽ rời khỏi Vân Nam,
[00:49:43] đến một nơi xa hơn.
[00:49:47] Và con sẽ mang theo con của con.
[00:49:49] Con phải ở cùng con của con.
[00:49:52] Dù con đi đến đâu,
[00:49:53] con cũng sẽ mang theo con của con.
[00:50:07] Đợi đã.
[00:50:15] An Tâm.
[00:50:18] Mẹ, con không cần đâu.
[00:50:22] Đây còn một ít.
[00:50:23] Cầm hết đi.
[00:50:59] Cẩn thận nhé.
[00:51:01] Gặp chuyện đừng vội vàng nhé.
[00:51:47] Xin lỗi, làm phiền.
[00:51:48] Cho hỏi gia đình họ An trước đây ở đây,
[00:51:51] ông có biết họ chuyển đi đâu không?
[00:51:52] Họ An? - Vâng.
[00:51:55] Có phải anh hỏi về,
[00:51:56] An đại phu trước đây ở đây không?
[00:51:58] Đúng, đúng vậy.
[00:51:59] Họ đã chuyển đi từ mùa xuân năm ngoái rồi.
[00:52:02] Cái này tôi biết.
[00:52:02] Vậy ông có biết họ chuyển đi đâu không ạ?
[00:52:05] Họ chuyển đến Nhà văn hóa quần chúng của huyện.
[00:52:08] Nhưng nghe nói bây giờ không ở đó nữa.
[00:52:13] Cảm ơn ông. - Không có gì.
[00:53:05] Chào các anh. Tôi muốn hỏi một chút.
[00:53:07] Vợ của bác sĩ An có làm việc ở đây không ạ?
[00:53:09] Các anh có quen không?
[00:53:11] Không quen. - Cảm ơn.
[00:53:57] Chào đồng chí.
[00:53:59] Cho tôi hỏi, có phải ở đây có,
[00:54:01] vợ của bác sĩ An làm việc không ạ?
[00:54:10] Đây là chứng minh thư của tôi.
[00:54:11] Tôi đến từ Bắc Kinh.
[00:54:12] Là bạn học của con gái bác sĩ An.
[00:54:14] Lần này tôi đến để tìm con gái bà ấy.
[00:54:17] Chị có biết họ đang ở đâu không ạ?
[00:54:19] Gia đình họ chuyển đi rồi.
[00:54:20] Vợ ông ấy cũng không làm ở nhà văn hóa của chúng tôi nữa.
[00:54:22] Chuyển đi khi nào vậy ạ?
[00:54:24] Đi cũng đã mấy tháng rồi.
[00:54:27] Vậy chị có biết họ chuyển đi đâu không?
[00:54:31] Cái này không rõ lắm.
[00:54:32] Hình như rời khỏi Thanh Miên,
[00:54:33] đến một nơi nào đó khác rồi.
[00:54:35] Vậy chị có biết cụ thể là nơi nào không?
[00:54:37] Bà ấy không nói với chúng tôi.
[00:54:40] Cảm ơn. - Không có gì.
[00:56:20] Em đã từng thề sẽ không bao giờ đến Quảng Bình nữa.
[00:56:24] Không bao giờ đến nữa.
[00:56:27] Nhưng em vẫn đến.
[00:56:31] Vì Thiết Quân của em vẫn còn ngủ ở đây.
[00:56:34] Anh ấy nằm lặng lẽ bên cạnh cha mình.
[00:56:39] Anh ấy lặng lẽ nhìn em.
[00:56:43] Anh ấy nhìn em.
[00:56:48] Tha thứ cho em nhé, Thiết Quân.
[00:56:51] Có lẽ anh đã tha thứ cho em từ lâu rồi,
[00:56:54] vì anh đã nhận viên Ngọc Quan Âm đó.
[00:56:59] Có lẽ anh vẫn luôn âm thầm che chở cho em.
[00:57:04] Bởi vì em là người duy nhất anh yêu thương.
[00:57:10] Thiết Quân, anh có biết em đến thăm anh không?
[00:57:15] Em đến để từ biệt anh.
[00:57:19] Em sẽ đi một nơi rất xa.
[00:57:22] Không biết kiếp này có còn trở về được không.
[00:57:27] Rời xa anh,
[00:57:29] em không biết sau này sẽ lưu lạc đến nơi nào.
[00:57:34] Nhưng em không thể khóc nữa.
[00:57:36] Em phải một mình bước về phía trước.
[00:57:39] Em phải dũng cảm bước tiếp.
[00:57:44] Em đi đây, Thiết Quân.
[00:57:48] Tạm biệt nhé, Thiết Quân.
[00:58:03] Cô tên là An Tâm phải không?
[00:58:05] Có người nhờ chúng tôi khi cô đến viếng mộ,
[00:58:07] thì đưa số điện thoại này cho cô.
[00:58:10] Ông ấy nói là một người quen của cô,
[00:58:12] có việc muốn nhờ cô liên lạc với ông ấy.
[00:58:16] Lý Toàn Phúc.
[00:58:58] Người nhà anh ấy không đồng ý cho anh ấy mang theo cái này.
[00:59:07] Làm phiền bác rồi, bác Lý.
[00:59:14] Cô định đi xa à?
[00:59:19] Vâng.
[00:59:22] Cháu sẽ đi đến một nơi rất xa.
[00:59:25] Không bao giờ quay lại Quảng Bình nữa.
[00:59:27] Cô định đi đâu?
[01:00:11] Mọi người tiếp tục tập luyện.
[01:00:16] Đồng chí, cho hỏi Huấn luyện viên Trương có ở đây không?
[01:00:19] Thầy ấy bây giờ không làm ở đây nữa.
[01:00:21] Thầy ấy bị ung thư,
[01:00:22] được con trai đón đi rồi.
[01:00:23] Bây giờ đang ở Bệnh viện Quảng An Môn.
[01:00:25] Ở ngay gần cầu Quảng An Môn.
[01:00:26] Nếu cô đi taxi, họ sẽ biết.
[01:00:53] Đây là viết cho một học trò.
[01:00:59] Cậu ấy ở một võ đường Taekwondo,
[01:01:01] làm huấn luyện viên.
[01:01:03] Tôi nói với cậu ấy là tôi sắp chết.
[01:01:07] Trước khi chết,
[01:01:10] nhờ cậu ấy làm một việc nữa.
[01:01:12] Đó là tìm cho cháu gái nuôi của tôi,
[01:01:14] một công việc.
[01:01:18] Sau khi em đến đó,
[01:01:22] em cứ nói cháu là cháu gái nuôi của thầy.
[01:01:25] Cậu ấy sẽ giúp em.
[01:02:22] "Đạo" chính là tinh thần.
[01:02:25] Tinh thần, các bạn có hiểu không?
[01:02:27] Taekwondo đề cao sự dũng cảm tiến lên,
[01:02:31]
[01:02:34] đề cao sự tôn trọng đối thủ.
[01:02:36] Chú trọng hoàn thiện nhân cách.
[01:02:38] Bên trong tu dưỡng tinh thần, tính tình.
[01:02:40] Bên ngoài tu dưỡng kỹ thuật, cơ thể.
[01:02:43] Nuôi dưỡng ý chí mà người thường khó đạt được.
[01:03:17] Cứ thế, em đã đến Bắc Kinh.
[01:03:17] một thành phố lớn như vậy mà ổn định được,
[01:03:20] Em không hề mong mỏi,
[01:03:21] Bắc Kinh sẽ mang lại cho em thành tựu hay sự nghiệp gì.
[01:03:24] Một người như em, thân phận không rõ,
[01:03:25] lai lịch không minh bạch,
[01:03:27] không có chuyên môn, lại còn kéo theo con cái, là một người ngoại tỉnh,
[01:03:30] nếu có thể ở Bắc Kinh,
[01:03:34] đã là đủ rồi.
[01:03:36] Em muốn đến Bắc Kinh,
[01:03:38] chỉ vì khoảng cách giữa Bắc Kinh và em,
[01:03:39] dù xét từ phương diện nào,
[01:03:41] cũng đều rất xa xôi.
[01:03:43] Ở đây em có thể quên đi quá khứ,
[01:03:47] có thể có được sự thay đổi hoàn toàn.
[01:03:51] Đối với em, Bắc Kinh,
[01:03:53] giống như một,
[01:03:54] thành phố ở chân trời có thể che giấu em.
[01:03:57] Nó có thể cho em thay đổi diện mạo, sống lại một cuộc đời mới.
[01:04:03] Em cũng không muốn Tiểu Hùng của em,
[01:04:05] biết những chuyện quá khứ.
[01:04:07] Em muốn sau này nó lớn lên,
[01:04:09] chỉ biết rằng bố mẹ nó đều lớn lên ở đây,
[01:04:13] là người Bắc Kinh chính gốc.
[01:04:24] Bà Vương.
[01:04:25] Tiểu Hùng.
[01:04:27] Mẹ.
[01:04:28] Con trai ngoan, có nghe lời không, có ngoan không?
[01:04:32] Ngoan lắm, rất ngoan.
[01:04:34] Đây là bà Vương.
[01:04:36] Chào bà Vương.
[01:04:39] Bà Vương,
[01:04:40] đây là Dương Thụy mà con thường kể với bà.
[01:04:45] Chàng trai này, rất tốt.
[01:04:47] Năm nay bao nhiêu tuổi rồi?
[01:04:50] Cháu năm nay 23 ạ.
[01:04:52] Bà Vương, tiền tháng này nộp muộn hai ngày,
[01:04:55] thật sự xin lỗi bà.
[01:04:56] Nhưng mà, con còn thiếu 50 đồng chưa gom đủ,
[01:05:00] con nộp trước 650 đồng,
[01:05:01] 50 đồng còn lại tuần này con sẽ đưa ạ.
[01:05:04] 50 đồng thì có là gì đâu.
[01:05:06] Không có thì thôi.
[01:05:08] Bà là thích Tiểu Hùng nhà cháu,
[01:05:10] nếu không thì,
[01:05:11] cháu cho bà ba ngàn đồng một tháng bà cũng không đồng ý.
[01:05:15] Tiểu Hùng, cũng là bầu bạn với bà,
[01:05:17] bà cũng thấy vui trong lòng.
[01:05:21] Bà Vương,
[01:05:22] thôi thôi. Bà cứ nhận đi. Thôi thôi
[01:05:25] Bà cứ nhận đi, bà Vương. - Được, được, được.
[01:05:28] Bà Vương đối với em và Tiểu Hùng rất tốt.
[01:05:31] Nếu không có bà Vương giúp em trông Tiểu Hùng,
[01:05:33] em đã không thể ra ngoài làm việc được rồi.
[01:05:34] An Tâm cũng tốt với bà lắm.
[01:05:36] Nó còn hiếu thảo với bà hơn con ruột của bà nữa.
[01:05:39] Bà có hai con trai một con gái,
[01:05:42] hai đứa ở ngoại tỉnh,
[01:05:44] còn đứa ở Bắc Kinh,
[01:05:46] ba tháng rồi chưa đến thăm bà lần nào.
[01:05:49] Bà xem An Tâm,
[01:05:51] như cháu gái của mình rồi.
[01:05:56] Tháng này bán đồ nội thất không được tốt lắm,
[01:05:58] chỉ được hơn 700 đồng tiền hoa hồng,
[01:06:00] cộng thêm 200 đồng lương cơ bản,
[01:06:02] nên không đủ tiền trả cho Tiểu Hùng.
[01:06:05] Trước đây mỗi tháng em ít nhất cũng kiếm được tám, chín trăm,
[01:06:07] trả tiền cho Tiểu Hùng xong,
[01:06:08] tôi còn ba, bốn trăm để dùng.
[01:06:11] Ăn uống, đi lại gì cũng đủ.
[01:06:14] Trước đây em còn ở nhà bà Vương nữa,
[01:06:16] ngay cả tiền nhà cũng không phải trả.
[01:06:19] Nếu em ở chỗ anh,
[01:06:20] cũng không phải trả tiền nhà.
[01:06:26] Có một tháng em nhận được hai ngàn sáu,
[01:06:29] tháng đó,
[01:06:29] em còn gửi cho đội trưởng Phan một ngàn năm trăm đồng.
[01:06:32] Lần trước Tiểu Hùng bị viêm màng phổi cấp, sốt cao không hạ,
[01:06:35] Lão Phan vừa hay đang công tác ở Bắc Kinh,
[01:06:37] chú ấy đã ứng toàn bộ một ngàn đồng tiền công tác phí mang theo người,
[01:06:40]
[01:06:45] Chính là lần trước anh đến trường thể thao Kinh Sư tìm em,
[01:06:47] thấy em ở ngã tư,
[01:06:48] đứng khóc với đội trưởng Phan vào buổi tối hôm đó.
[01:06:50] Sau đó không phải em cũng hỏi anh mượn năm ngàn đồng sao?
[01:06:53] May mắn là đã chữa khỏi bệnh cho Tiểu Hùng.
[01:06:56] Lần đó bệnh của nó đến rất nhanh,
[01:06:59] thật sự làm em sợ chết khiếp.
[01:07:01] Sau đó nữa,
[01:07:02] không phải Lão Phan lại gửi cho anh năm ngàn đồng sao?
[01:07:04] Năm ngàn đồng đó,
[01:07:06] có ba ngàn,
[01:07:07] là đội của em làm báo cáo lên sở,
[01:07:09] xin trợ cấp đặc biệt cho em.
[01:07:11] Còn hai ngàn là của Lão Phan, Lão Tiền,
[01:07:14] và một số đồng chí trong đội gom góp cho em.
[01:07:16] Đến giờ em vẫn chưa trả được.
[01:07:18] Không sao, sau này anh sẽ giúp em trả.
[01:07:21] Chúng ta nhất định có thể trả được.
[01:07:23] Anh lấy gì mà trả?
[01:07:25] Bây giờ anh ngay cả công việc cũng mất rồi.
[01:07:26] Em còn không biết,
[01:07:28] anh có thể tự nuôi sống mình không nữa.
[01:07:30] Anh là một chàng trai to lớn thế này mà không tự nuôi sống mình được à?
[01:07:33] Trong ấn tượng của em,
[01:07:35] anh luôn là một,
[01:07:38] một công tử ăn chơi, phải không?
[01:07:41] Cái đó thì không phải.
[01:07:42] Nhưng trong ấn tượng của em,
[01:07:44] anh là một người không chịu được khổ.
[01:07:46] Là một đứa trẻ chưa lớn.
[01:07:49] Được.
[01:07:50] Sau này em sẽ có hai đứa con là anh và Tiểu Hùng.
[01:07:53] Xem lúc hai đứa khóc em dỗ ai trước.
[01:07:58] Dương Thụy.
[01:08:02] Anh...
[01:08:04] anh thật sự muốn đưa em và Tiểu Hùng,
[01:08:05] đến chỗ anh ở à?
[01:08:08] Em quên lúc anh bị trật chân,
[01:08:10] em ở nhà chăm sóc anh,
[01:08:11] em nói em có cảm giác gì rồi à?
[01:08:14] Em cảm giác gì?
[01:08:17] Em nói em cảm thấy giống như một gia đình. Quên rồi à?
[01:08:28] Nhưng lần này khác.
[01:08:38] Đúng, lần này khác.
[01:08:40] Lần này là chúng ta sẽ chính thức sống cùng nhau.
[01:08:43] Đây là sự lựa chọn chung của chúng ta.
[01:08:45] Chúng ta sẽ sống cùng nhau như một gia đình.
[01:08:48] Anh sẽ gánh vác trách nhiệm này.
[01:08:50] Sẽ trưởng thành như một người lớn.
[01:09:11] Không cần thay giày trước đâu.
[01:10:42] Sao em dậy sớm thế?
[01:10:44] Còn sớm à? Sắp không kịp rồi.
[01:10:49] Anh mau đi gọi Tiểu Hùng dậy đi.
[01:10:50] Ăn xong chúng ta phải đi ngay.
[01:10:52] Ừ, được.
[01:10:58] Nào, Tiểu Hùng, dậy thôi.
[01:11:00] Mẹ gọi ăn cơm rồi.
[01:11:02] Nào, tỉnh táo lên.
[01:11:14] Mặc quần.
[01:11:20] Nào.
[01:11:31] Tiểu Hùng, nghe lời bà Vương nhé.
[01:11:34] Bà Vương, chúng cháu đi trước đây.
[01:11:36] Được, làm phiền bà. - Không sao.
[01:11:38] Ngoan nhé.
[01:11:42] Nào, bà bế.
[01:11:43] Tiểu Hùng, tạm biệt mẹ đi.
[01:11:46] Tạm biệt mẹ. - Tạm biệt.
[01:11:47] Vậy con đi đây. Tạm biệt bà Vương.
[01:11:49] Các cháu cứ yên tâm đi nhé. Tạm biệt.
[01:11:59] Ước chừng là không có vấn đề gì đâu.
[01:12:01] Chắc chắn không có vấn đề gì. Chắc chắn không có vấn đề gì.
[01:12:03] Vậy em đi làm đây.
[01:12:05] Đi đường cẩn thận nhé. - Tạm biệt.
[01:12:11] Anh là anh Dương phải không? - Vâng.
[01:12:13] Mời anh theo tôi.
[01:12:32] Cậu từng làm ở công ty Quốc Ninh à?
[01:12:34] Từng làm.
[01:12:37] Làm gì?
[01:12:38] Từng làm giám đốc dự án của bộ phận cung ứng tập đoàn Quốc Ninh.
[01:12:41] Còn từng làm ở võ đường Taekwondo Quốc Ninh,
[01:12:43] phó tổng giám đốc của ban xây dựng dự án.
[01:12:44] Còn từng làm trợ lý cho chủ tịch tập đoàn Quốc Ninh.
[01:12:51] Cậu tốt nghiệp đại học chưa đầy một năm,
[01:12:53] đã được thăng chức lên trợ lý chủ tịch.
[01:12:56] Điều này đã khiến người ta rất kinh ngạc rồi.
[01:13:00] Sao lại không làm nữa?
[01:13:03] Tôi... tự mình không muốn làm nữa.
[01:13:06] Tôi có chút mâu thuẫn với sếp của họ.
[01:13:11] Có phải cậu và em gái của Chung Quốc Khánh...
[01:13:18] Có phải cậu và em gái anh ta có quan hệ tốt không?
[01:13:23] Vậy thì tôi biết rồi.
[01:13:24] Xét về tình hình cá nhân của cậu,
[01:13:26] công ty chúng tôi có thể tuyển cậu.
[01:13:27] Nhưng bây giờ cậu không vui vẻ gì với Chung Quốc Khánh.
[01:13:32] Chúng tôi mà tuyển cậu thì không hay lắm.
[01:13:33] Ngoài ra,
[01:13:35] chúng tôi và công ty Quốc Ninh có rất nhiều dự án hợp tác.
[01:13:39] Ý tôi nói cậu có hiểu không?
[01:13:44] Nếu cậu thật sự muốn đến công ty chúng tôi,
[01:13:46] có hứng thú với công ty chúng tôi,
[01:13:48] thì đợi một thời gian nữa,
[01:13:50] đợi mâu thuẫn giữa cậu và nhà họ Chung qua đi,
[01:13:53] mọi người đều không còn để ý nữa,
[01:13:56] cậu hãy đến lại. Được không?
[01:14:01] Tôi hiểu rồi.
[01:14:04] Xin chào.
[01:14:05] Xin chào.
[01:14:06] Cậu tìm thấy công ty chúng tôi bằng cách nào?
[01:14:07] Có người giới thiệu à?
[01:14:08] Trên báo có quảng cáo tuyển dụng của các anh.
[01:14:11] Vậy có lẽ cậu chưa đọc kỹ.
[01:14:12] Bây giờ công ty chúng tôi chỉ tuyển hai loại người:
[01:14:14] một là nhân viên quản lý tài chính,
[01:14:15] một là kỹ sư phần mềm máy tính.
[01:14:17] Xem qua sơ yếu lý lịch và kinh nghiệm của cậu,
[01:14:19] e rằng cậu không thuộc loại nào cả.
[01:14:30] Em trai tôi cũng học trường Mỏ của các cậu.
[01:14:33] Tôi biết.
[01:14:34] Đội ngũ giáo viên của trường Mỏ các cậu rất mạnh.
[01:14:37] Trước đây nước ta rất coi trọng công nghiệp nặng,
[01:14:39] vì vậy trong lĩnh vực công nghiệp nặng,
[01:14:41] bao gồm cả các trường đại học, cao đẳng,
[01:14:43] đội ngũ nhân tài dự trữ rất dày dạn.
[01:14:46] Nhưng bây giờ những người học chuyên ngành của chúng tôi thì không ổn rồi.
[01:14:50] Tôi học chuyên ngành Cơ khí Mỏ.
[01:14:52] Bây giờ các mỏ lớn của nhà nước,
[01:14:53] đều không mấy phát triển.
[01:14:55] Các mỏ than, mỏ nhỏ khác,
[01:14:56] cũng đều đóng cửa, sáp nhập, chuyển đổi.
[01:14:58] Các đơn vị như viện nghiên cứu,
[01:15:00] cũng đều đối mặt với việc tinh giản, cải cách.
[01:15:03] Những người học chuyên ngành này như chúng tôi,
[01:15:05] rất ít người được phân công đúng chuyên ngành đã học.
[01:15:09] Học đại học,
[01:15:11] chuyên ngành không quan trọng lắm.
[01:15:12] Đại học chủ yếu là một,
[01:15:14] môi trường học thuật, một sự hun đúc.
[01:15:17] Chút chuyên môn học được ở đại học,
[01:15:20] ra ngoài xã hội đa số không dùng đến.
[01:15:22] Cậu đến bộ phận kiểm tra chất lượng của công ty chúng tôi đi.
[01:15:25] Ở đó vừa hay có một chỗ trống.
[01:15:27] Bộ phận kiểm tra chất lượng chủ yếu là đối với công ty,
[01:15:30] kiểm tra chất lượng và theo dõi chất lượng.
[01:15:33] Lúc đầu lương tháng là một ngàn năm trăm.
[01:15:38] Bảo hiểm y tế bệnh nặng, bảo hiểm hưu trí,
[01:15:42] tiền thuê nhà của cậu, bao gồm cả thuế thu nhập cá nhân,
[01:15:45] đều do công ty đóng thống nhất.
[01:15:47] Phúc lợi ở đây của chúng tôi rất tốt.
[01:15:49] Một ngàn năm trăm coi như là nhận không.
[01:15:54] Được. Vậy tôi thật sự cảm ơn anh.
[01:15:58] Thế này đi, ngày mai đến công ty lấy một tờ đơn.
[01:16:01] Sau đó đến bệnh viện được chỉ định để khám sức khỏe.
[01:16:04] Là bệnh viện Tích Thủy Đàm, gần lắm.
[01:16:06] Giám đốc, Tổng giám đốc Vương bảo anh giữ lại vị trí này.
[01:16:19] Xin lỗi.
[01:16:20] Trường hợp của cậu,
[01:16:21] công ty chúng tôi cần phải thảo luận thêm.
[01:16:24] Ngày mai cậu đừng đến vội, đợi tôi thông báo.
[01:16:32] Vậy có cần tôi để lại số điện thoại không ạ?
[01:16:36] Được, cậu để lại số điện thoại đi.
[01:17:32] Phải nhanh tìm việc thôi.
[01:17:35] Nếu không thì ngay cả điện cũng không dám dùng.
[01:17:41] Dương Thụy, anh đừng lo lắng.
[01:17:44] Với điều kiện của anh,
[01:17:45] nhất định sẽ tìm được công việc phù hợp.
[01:17:50] Anh đừng vì tiền mà ủy khuất bản thân.
[01:17:53] Công việc không phù hợp,
[01:17:54]
[01:17:59] Anh đừng suy nghĩ quá nhiều cho em và Tiểu Hùng.
[01:18:01] Em ngày tốt ngày xấu đều có thể sống qua.
[01:18:05] Tiểu Hùng còn quá nhỏ,
[01:18:08] nó còn chưa hiểu thế nào là nghèo,
[01:18:10] thế nào là giàu.
[01:18:13] Ngày mai, anh sẽ đi tìm Lưu Minh Hạo.
[01:18:20] Công ty Hảo Vận, xin hỏi ông tìm ai?
[01:18:22] Cho hỏi Lưu Minh Hạo có ở đây không?
[01:18:24] Xin hỏi ông là ai ạ?
[01:18:26] Tôi là Dương Thụy, cô cứ nói là anh ấy biết.
[01:18:29] Dương Thụy à?
[01:18:33] Xin lỗi, Tổng giám đốc Lưu của chúng tôi không có ở đây.
[01:18:35] Cô là người mới đến phải không?
[01:18:37] Cô nói với anh ấy tôi là Dương Thụy.
[01:18:39] Anh ấy thật sự không có ở đây.
[01:18:40] Đợi anh ấy về tôi sẽ nói với anh ấy, được không?
[01:18:43] Thôi được. Ừ, tạm biệt.
[01:18:58] Công ty chúng tôi cơ bản đều là người trẻ,
[01:19:00] chúng tôi cũng hoan nghênh người trẻ.
[01:19:02] Cậu không học chuyên ngành máy tính,
[01:19:04] cũng không có vấn đề.
[01:19:05] Cậu có thể đến bộ phận khách hàng của chúng tôi làm quản lý viên.
[01:19:07] Thế nào?
[01:19:09] Được ạ. Quản lý viên của bộ phận khách hàng làm những công việc gì ạ?
[01:19:12] Chính là phục vụ khách hàng,
[01:19:13] còn các nghiệp vụ như kho bãi, vận chuyển,
[01:19:15] đều thuộc quản lý của bộ phận khách hàng.
[01:19:17] Vậy khi nào tôi có thể đến làm việc ạ?
[01:19:19] Tùy cậu. Ngày mai cũng được, hôm nay cũng được.
[01:19:22] Dù sao công ty chúng tôi cũng tính lương theo ngày.
[01:19:25] Vậy thì bắt đầu từ hôm nay đi.
[01:19:29] Để tôi. - Được.
[01:19:33] Bê thêm một cái màn hình tinh thể lỏng 14 inch nữa.
[01:19:35] Được.
[01:19:41] Ai trong các anh đi theo?
[01:19:43] Đi đâu ạ?
[01:19:44] Đi giao hàng.
[01:19:45] Để tôi đi theo.
[01:20:03] Cậu cũng là sinh viên đại học à?
[01:20:04] Vậy sao lại làm dịch vụ khách hàng?
[01:20:07] Cậu không rành máy tính,
[01:20:08] có thể làm PR, kế hoạch gì đó.
[01:20:11] Nhưng bộ phận PR của công ty chúng ta người đã đông rồi.
[01:20:16] Họ nói để tôi đến bộ phận khách hàng làm quản lý viên.
[01:20:19] Quản lý viên này làm những gì vậy?
[01:20:21] Nói trắng ra là một người bốc vác.
[01:20:23] Khách hàng nào cần hàng,
[01:20:24] các cậu phải nhanh chóng giao đến.
[01:20:25] Công ty chúng ta có hàng mới về,
[01:20:27] các cậu lại phải nhanh chóng kéo về.
[01:20:29] Chỉ là một công việc thuần túy thể lực.
[01:20:30] Thực ra nghĩ kỹ lại,
[01:20:32] bốc vác máy tính với bốc vác gạo, bắp cải, gỗ,
[01:20:34] về bản chất không có gì khác nhau.
[01:20:37] Tôi khá hơn các cậu một chút,
[01:20:38] phụ trách lắp đặt cho khách hàng,
[01:20:40] cũng gần như một người lao động thôi.
[01:21:12] Anh về rồi.
[01:21:15] Tiểu Hùng.
[01:21:17] Về rồi à? - Ừ.
[01:21:22] Sắc mặt anh không tốt lắm.
[01:21:24] Không phải bị bệnh chứ? - Không sao.
[01:21:28] Tìm được việc làm chưa?
[01:21:31] Chưa.
[01:21:33] Nào, ăn cơm.
[01:21:37] Tiểu Hùng, ăn cơm thôi.
[01:21:41] Xem mẹ nấu món gì ngon này.
[01:21:44] Đậu phụ sợi và rau mùi.
[01:21:48] Cầm chắc nhé. Thìa.
[01:21:58] Nào, Tiểu Hùng, con ăn trước đi.
[01:22:00] Nó không ăn nhiều thế đâu.
[01:22:03] Nào.
[01:22:30] Nào, ăn chút rau đi.
[01:22:37] Tiểu Hùng ăn đi.
[01:22:39] Ăn no rồi cao lớn nhé.
[01:23:10] Dương Thụy.
[01:23:12] Bây giờ sức khỏe anh như vậy có được không?
[01:23:16] Cả ngày ở bên ngoài tìm việc khắp nơi.
[01:23:19] Một ngày ba bữa lại ăn đơn giản như vậy.
[01:23:24] Không sao.
[01:23:30] Anh đừng lúc nào cũng ỷ vào tuổi trẻ,
[01:23:31] cuối cùng làm hỏng cả cơ thể.
[01:23:35] Trước đây anh đã quen ăn sơn hào hải vị,
[01:23:38] đột nhiên không có dinh dưỡng sao được?
[01:23:41] Anh à, nền tảng sức khỏe của anh tốt lắm.
[01:23:44] Trước đây anh cũng như vậy,
[01:23:45] chuyện này không liên quan gì đến dinh dưỡng cả.
[01:23:51] Thực ra em biết làm rất nhiều món ngon.
[01:23:54] Mỗi ngày khi nấu cơm,
[01:23:57] em đều muốn nấu món ngon cho anh ăn.
[01:24:01] Em thật sự muốn làm từng món một cho anh.
[01:24:06] Thực ra, anh cũng muốn em ăn ngon.
[01:24:10] Để em và Tiểu Hùng,
[01:24:12] ăn những món mà trước đây anh từng ăn,
[01:24:14] vi cá, bào ngư, còn có tôm hùm.
[01:24:17] Tôm hùm có luộc,
[01:24:21] hấp, tỏi, ăn sống.
[01:24:23] Có rất nhiều cách ăn khác nhau.
[01:24:25] Anh đều muốn hai mẹ con ăn hết.
[01:24:29] Bây giờ anh vẫn luôn nhớ về cuộc sống trước đây à?
[01:24:34] Sao thế? Ngay cả nghĩ cũng không được à?
[01:24:38] Với lại, nghĩ thì có ích gì.
[01:24:45] Vậy anh có hận em,
[01:24:47] có hận Tiểu Hùng không?
[01:24:51] Tại sao lại hận hai mẹ con?
[01:24:54] Bởi vì có chúng em,
[01:24:57] anh mới sống cuộc sống như bây giờ.
[01:25:00] Anh mới không được ăn sơn hào hải vị.
[01:25:04] Anh bây giờ chỉ muốn ăn một thứ.
[01:25:07] Gì vậy?
[01:25:09] Em đó.