Tiếp theo

Người Bố Xa Lạ tập 16 vietsub - Lee Joon, Jung So Min

0 Lượt xem· 08/20/25
duongvu88
duongvu88
3 Người theo dõi
3

Bạn đang tìm một bộ phim gia đình Hàn Quốc vừa hài hước vừa cảm động để "chữa lành" tâm hồn? "Người Bố Xa Lạ" chính là lựa chọn không thể tuyệt vời hơn!
Cuộc sống của một gia đình bình thường bỗng đảo lộn khi ngôi sao Ahn Joong Hee (Lee Joon) xuất hiện và tự nhận là con trai của ông bố Byun Han Soo. Từ đây, bí mật động trời được chôn giấu suốt 35 năm dần hé lộ, kéo theo vô số tình huống dở khóc dở cười.
Cùng theo dõi hành trình đầy tiếng cười, nước mắt và những bài học sâu sắc về tình thân. Đừng bỏ lỡ phản ứng hóa học bùng nổ của cặp đôi "oan gia" Lee Joon - Jung So Min và câu chuyện tình yêu "cười ra nước mắt" của Lee Yoo Ri!

Xem nhiều hơn

[00:00:01] - Con về rồi ạ. - Mau vào đi, con trai.

[00:00:09] Anh cũng về rồi, mẹ nói đi ạ.

[00:00:12] Có chuyện gì vậy ạ?

[00:00:21] Trước tiên, mỗi đứa uống một viên đi.

[00:00:24] Gì vậy ạ? Thuốc an thần ư?

[00:00:26] Mẹ à,

[00:00:28] sao bọn con phải uống cái này ạ?

[00:00:30] Mẹ bảo uống đi mà. Nhanh lên.

[00:00:32] Con không muốn uống. Cứ nói luôn đi ạ.

[00:00:34] Cứ nghe lời mẹ đi. Còn không mẹ sẽ không nói đâu.

[00:00:54] Bọn con đều uống rồi mẹ.

[00:00:56] Mẹ nói đi ạ.

[00:01:00] Được rồi.

[00:01:05] Bố các con…

[00:01:08] có con trai.

[00:01:13] Bố các con…

[00:01:15] có một đứa con trai khác.

[00:01:19] Gì ạ?

[00:01:22] Sao bố lại có thêm một người con trai nữa?

[00:01:26] Mẹ, bố lừa dối mẹ ư?

[00:01:28] - Không đời nào. - Mẹ?

[00:01:31] Ông ấy không lừa dối mẹ.

[00:01:34] Việc đó xảy ra trước khi bố mẹ cưới.

[00:01:39] Họ đã ở bên nhau một thời gian trước khi ông ấy gặp mẹ.

[00:01:43] Cho tới gần đây ông ấy mới biết

[00:01:46] rằng cô ấy có một đứa con trai.

[00:01:51] Bố con cũng rất sốc.

[00:01:53] Con trai lớn đột nhiên lại xuất hiện.

[00:01:55] Không thể nào.

[00:01:57] Thật sự không thể nào.

[00:01:59] Con tưởng chuyện này chỉ có trên phim truyền hình.

[00:02:03] Mẹ, mẹ ổn chứ?

[00:02:06] Mẹ, mẹ không sao chứ?

[00:02:08] - Mẹ. - Mẹ.

[00:02:10] Ừ, mẹ không sao. Lúc đầu mẹ rất sốc,

[00:02:13] nhưng việc này xảy ra trước khi cưới.

[00:02:15] Ông ấy không lừa dối mẹ. Không phải lỗi của bố con.

[00:02:18] Mẹ, mẹ có thể thành thật với bọn con.

[00:02:21] Mẹ nói mẹ không sao. Đừng lo.

[00:02:25] Nhưng…

[00:02:29] Còn một tin sốc nữa.

[00:02:32] Còn chuyện gì sốc hơn thế này được?

[00:02:35] Gì vậy ạ? Bố còn có con gái sao?

[00:02:41] Người con trai đó…

[00:02:43] sẽ đến ở cùng chúng ta một thời gian.

[00:02:49] Ý mẹ là sao?

[00:02:51] Ở đây ư? Căn hộ của nhà mình sao?

[00:02:53] Đúng, ở căn hộ của chúng ta.

[00:02:54] - Tại sao? - Sao lại thế?

[00:02:57] Cậu trai đó…

[00:02:58] nói rằng muốn ở với bố.

[00:03:02] Cậu ấy chưa bao giờ được cảm nhận tình phụ tử,

[00:03:05] nên cậu ấy muốn ở với bố.

[00:03:22] Chắc do bố khát nước.

[00:03:25] Con có câu hỏi gì không?

[00:03:32] Bà ấy nói được thật sao? Vợ bố ấy?

[00:03:37] Đúng vậy.

[00:03:41] Bố nói mình có bao nhiêu người con?

[00:03:46] Một con trai và ba con gái, phải không?

[00:03:47] Đúng, một con trai và ba con gái.

[00:03:50] Con trai là con trưởng, và ba con gái.

[00:03:53] Chúng đều nhỏ tuổi hơn con nên đừng lo.

[00:03:56] Các con của bố đều ngoan cả.

[00:03:58] Các con sẽ hòa thuận thôi.

[00:04:00] Các em…

[00:04:03] Con còn câu hỏi nào nữa không?

[00:04:05] Nhà bố ở tầng mấy?

[00:04:07] - Tầng bốn. - Bốn ư? Chỗ bố có thang máy chứ nhỉ?

[00:04:11] Không, không có.

[00:04:13] Không có sao? Vậy ngày nào bố cũng đi thang bộ à?

[00:04:20] Có vấn đề gì sao? Mọi người đã quen rồi.

[00:04:25] Nhưng có hai nhà tắm.

[00:04:27] Hai…

[00:04:29] Nếu con dọn vào, sẽ có bảy người. Nhưng chỉ có hai nhà tắm?

[00:04:34] Không, sẽ có sáu người.

[00:04:36] Con gái lớn của bố mới dọn ra ngoài rồi.

[00:04:39] Nhưng cuối tuần nó về nhà,

[00:04:43] nên vào cuối tuần, sẽ có bảy người.

[00:04:49] Phòng lớn cỡ nào ạ?

[00:04:51] Bố không chắc.

[00:04:54] Nhỏ hơn phòng ngủ của con.

[00:04:57] Nhưng rộng hơn nhà tắm của con.

[00:05:03] Nhà tắm ở đây khá rộng.

[00:05:05] Nhà tắm…

[00:05:07] Trong phòng có giường của con gái bố

[00:05:11] nên nếu không phiền, con có thể dùng.

[00:05:13] Nếu con không muốn, bố sẽ bỏ nó đi.

[00:05:17] Con muốn thế nào?

[00:05:21] - Nói đi. - Sao ạ?

[00:05:27] Để con nghĩ xem sao.

[00:05:29] Khi nào con muốn dọn vào?

[00:05:33] Hay là cuối tuần này nhé?

[00:05:36] Cuối tuần này?

[00:05:40] Nghe hay đấy. À…

[00:05:43] Con sẽ suy nghĩ và liên lạc sau.

[00:05:45] Được rồi. Bây giờ bố sẽ về nhà.

[00:05:50] - Gọi cho bố nhé. - Vâng.

[00:05:59] - Nhớ gọi cho bố. - Vâng.

[00:06:14] Họ thật sự đồng ý sao?

[00:06:18] Mình thật sự phải dọn đi sao?

[00:06:23] Lại có thể đột nhiên có con trai vậy sao?

[00:06:28] Đúng là như sét đánh ngang tai.

[00:06:31] Em thật thất vọng quá.

[00:06:34] Em vẫn không thể tin nổi.

[00:06:37] Đây là phản bội.

[00:06:39] Việc này còn không so được với những gì anh đã làm.

[00:06:45] Bố đã nói rất thất vọng về anh.

[00:06:48] Mà bố còn tệ hơn.

[00:06:49] Chỉ là không thể tin được.

[00:06:52] Không phải cần làm xét nghiệm huyết thống hay gì đó ư?

[00:06:54] Có lẽ ta nên làm thế.

[00:06:56] Nếu là lừa đảo thì sao?

[00:06:57] Trên hết,

[00:06:59] không thể tin anh ta sẽ đến đây ở với chúng ta.

[00:07:02] Có lẽ bố mất trí rồi.

[00:07:05] Sao có thể đưa thằng con đó đến đây?

[00:07:07] Bình tĩnh nào. Đừng quá khích.

[00:07:10] Đây là chuyện đã rồi. Phải giải quyết cho đúng.

[00:07:14] Vậy mọi người đều phản đối việc anh ta đến sống cùng ư?

[00:07:17] - Thật vớ vẩn. - Tất nhiên rồi.

[00:07:19] Thật nực cười.

[00:07:21] Vậy hãy nói với bố suy nghĩ của ta.

[00:07:25] Hãy nói là ta không thể chấp nhận anh ta và không thể sống cùng anh ta.

[00:07:29] Nếu cần, bảo bố là ta sẽ đi khỏi nhà.

[00:07:31] Em đi thật đấy.

[00:07:33] Em không thể nhìn mặt bố.

[00:07:34] Hye Yeong, sao chị không thay anh nói chuyện với bố?

[00:07:37] Em nghĩ chị ấy giỏi mấy việc này hơn.

[00:07:41] Ừ, anh cũng nghĩ vậy.

[00:07:42] Biết rồi. Em sẽ nói chuyện với bố.

[00:07:45] Ông về rồi à.

[00:07:47] Bọn trẻ đâu?

[00:08:01] Bố, bọn con có điều muốn nói.

[00:08:04] Được rồi. Ngồi xuống đi.

[00:08:08] Bố cũng có điều muốn nói.

[00:08:25] Bố sẽ nói trước.

[00:08:29] Các con sốc khi nghe

[00:08:32] điều mẹ nói, phải không?

[00:08:35] Chuyện xảy ra trước khi bố mẹ cưới nhau,

[00:08:39] nhưng bố biết nó đã khiến các con rất sốc và hoang mang.

[00:08:44] Bố xin lỗi. Bố không biết phải nói gì.

[00:08:47] Bố, bố xong chưa?

[00:08:51] - Rồi. - Vậy để con nói về cảm giác của bọn con.

[00:08:56] Như bố nói, khi nghe từ mẹ,

[00:08:59] bọn con đã rất sốc.

[00:09:03] Bọn con tin tưởng bố hơn bất cứ ai trên thế giới này,

[00:09:07] nên nói thật, bọn con rất thất vọng về bố.

[00:09:13] Mẹ nói con trai riêng của bố muốn sống cùng nhà mình.

[00:09:18] Khách quan mà nói,

[00:09:21] theo quan điểm của bố,

[00:09:22] đúng, ở vị trí của bố,

[00:09:26] bố có thể thấy có lỗi và có trách nhiệm với người con trai đó.

[00:09:29] Nhưng thật không công bằng khi bảo mẹ và bọn con chia sẻ gánh nặng đó với bố.

[00:09:36] Với mẹ, điều đó thật tàn nhẫn.

[00:09:39] Việc muốn sống với bố để cảm nhận được tình phụ tử

[00:09:43] là vấn đề của anh ta.

[00:09:45] Không phải của bọn con. Bon con không muốn tham gia vào.

[00:09:48] Bọn con phản đối việc anh ta đến đây sống chung.

[00:09:55] Cảm ơn vì đã quan tâm đến cảm xúc của mẹ.

[00:09:58] Nhưng mẹ đồng ý rồi, các con phản đối gì chứ?

[00:10:03] Mẹ đã nói bố là không sao mà.

[00:10:06] Bố con không biết gì về nó.

[00:10:08] Chuyện không xảy ra khi bố mẹ đã kết hôn.

[00:10:11] Chuyện đó xảy ra trước khi cưới.

[00:10:13] Nên mẹ không quan tâm

[00:10:15] đến việc chỉ trích đạo đức của bố con.

[00:10:17] Và mẹ có thể hiểu cảm giác của cậu ấy.

[00:10:20] Tưởng tượng xem cậu ấy nhớ bố mình ra sao suốt 35 năm.

[00:10:22] Nên mẹ quyết định chấp nhận cậu ấy.

[00:10:27] Mẹ.

[00:10:30] Con có cảm giác

[00:10:33] giờ mẹ không được sáng suốt, nên không thể quyết định đúng đắn

[00:10:37] vì sang chấn tâm lý quá sức chịu đựng.

[00:10:39] Ừ, sốc thật,

[00:10:42] nhưng không đến mức quá sức chịu đựng,

[00:10:45] nên mẹ đang rất sáng suốt.

[00:10:48] Và Byun Hye Yeong, con là luật sư, không phải bác sĩ tâm thần.

[00:10:53] Mẹ hiểu con đã sốc thế nào

[00:10:56] và con đã thất vọng thế nào

[00:10:58] về bố.

[00:11:02] Nhưng con thật sự nghĩ mình

[00:11:05] thấy sốc hơn mẹ sao?

[00:11:08] Nhưng mẹ đã quyết định chấp nhận

[00:11:11] như thể đây là một thiên tai,

[00:11:13] ngoài tầm kiểm soát của mình.

[00:11:17] Mẹ không thể bảo bố chịu trách nhiệm về đạo đức.

[00:11:20] Mẹ tức giận và ghét bỏ chuyện này,

[00:11:22] nhưng dù vậy, mẹ vẫn yêu bố,

[00:11:24] nên không thể ly dị bố.

[00:11:25] Vậy mẹ có thể làm gì?

[00:11:27] Mẹ sẽ phải đối mặt và chấp nhận việc này.

[00:11:30] Tuy vậy,

[00:11:32] mẹ không cần để anh ta chuyển đến đây.

[00:11:36] Nếu bố muốn ở bên anh ta như một người bố,

[00:11:38] bố có thể làm thế ở ngoài.

[00:11:40] Mẹ thấy tội cho cậu ta.

[00:11:43] Cậu ta sống 35 năm mà không có bố. Con không thấy đau lòng sao?

[00:11:48] Mẹ, còn bọn thì sao, tự dưng lại có anh cùng cha khác mẹ?

[00:11:51] Mẹ không thấy tội bọn con à?

[00:11:54] Một tin sét đánh ngang tai còn gì.

[00:11:57] Mẹ không quan tâm việc bọn con phải sống với anh cùng cha khác mẹ sao?

[00:12:00] Nên mẹ mới nói hãy sống chung.

[00:12:02] Mẹ bảo con dọn đi à?

[00:12:04] Mẹ!

[00:12:05] Mẹ, con sẽ dọn đi nếu anh ta đến ở cùng!

[00:12:08] Được thôi. Dọn đi đi.

[00:12:09] Nhưng con có tiền để kiếm chỗ ở không?

[00:12:12] Mẹ!

[00:12:15] Có tình người chút đi.

[00:12:17] Các con không thấy tội nghiệp cậu ta à?

[00:12:20] Sao các con không thông cảm gì cả vậy?

[00:12:28] Anh, các chị,

[00:12:30] sao mẹ có thể làm thế này với ta?

[00:12:32] Chị nói đúng.

[00:12:33] Mẹ đang thiếu sáng suốt.

[00:12:35] Làm sao có thể điềm tĩnh như vậy?

[00:12:36] Mẹ còn điềm tĩnh hơn Hillary Clinton.

[00:12:38] Không phải Hillary Clinton. Giống Mẹ Teresa hơn.

[00:12:42] Mẹ nói thấy tội nghiệp và đau lòng.

[00:12:45] Mẹ hỏi sao chúng ta không thông cảm gì.

[00:12:47] Có thể mẹ bị sốc nên mất trí.

[00:12:53] Vậy có nghĩa là ta phải sống với anh ta?

[00:12:59] Mẹ đã quyết, ta còn làm gì được nữa?

[00:13:02] Em sẽ chạy trốn.

[00:13:04] Chị Hye Yeong, em có thể đến ở cùng chị và bạn chị không?

[00:13:07] - Còn chị thì sao? - Thế ta cùng tìm chỗ nhé?

[00:13:10] Em có tiền tiết kiệm không?

[00:13:12] Không. Chị thì sao?

[00:13:14] Em nghĩ sao?

[00:13:15] Chị vừa mới đi làm mà.

[00:13:17] Im lặng đi.

[00:13:18] Sao lại bỏ đi? Sao lại để anh ta đuổi mình chứ?

[00:13:22] Em ấy nói đúng. Đừng nói vậy. Sao lại bỏ nhà mình đi chứ?

[00:13:28] Thật là ác độc.

[00:13:31] Đối phó với bạn gái anh…

[00:13:33] Bạn gái anh Jun Yeong đã đủ mệt rồi.

[00:13:36] Nhưng giờ còn thêm anh cùng cha khác mẹ.

[00:13:38] Em buồn quá.

[00:13:41] Em buồn đến muốn chết luôn.

[00:13:45] Chị may thật đấy. Chị đã dọn đi rồi.

[00:13:49] Chị chỉ không hiểu nổi mẹ.

[00:13:53] Mẹ quá sức điềm tĩnh.

[00:13:55] Không ai ở đây hiểu được mẹ cả.

[00:14:02] Bà nghĩ bọn trẻ không sao chứ?

[00:14:07] Khuôn mặt tụi nó trông như

[00:14:09] tụi nó còn bị sốc hơn bà.

[00:14:12] Tôi không có lựa chọn.

[00:14:16] Khi Hye Yeong bắt đầu tra hỏi như mọi khi,

[00:14:18] tôi biết sẽ không kiểm soát nổi con bé.

[00:14:20] Tôi phải ra tay trước để ngăn bọn nó hoảng hốt.

[00:14:25] Cảm ơn bà xã.

[00:14:29] Bọn trẻ sẽ ghét tôi một thời gian nhỉ?

[00:14:33] Mi Yeong và Ra Yeong còn không thèm nhìn tôi.

[00:14:37] Ông không ngờ tới việc đó ư?

[00:14:40] Ông phải cố chịu đựng thôi.

[00:14:42] Tất nhiên rồi.

[00:14:44] Tôi biết.

[00:14:46] Đừng lo lắng quá.

[00:14:47] Ngoài Ra Yeong, chúng nó lớn hết rồi, nên sẽ sớm nghĩ lại thôi.

[00:14:52] Nhân tiện, cậu ta nói sao? Khi nào cậu ta chuyển đến?

[00:14:56] Này Al.

[00:14:58] Gia đình ông ấy đồng ý rồi.

[00:15:00] Sao con cái ông ấy lại thông cảm vậy?

[00:15:02] Vợ ông ấy còn tệ hơn.

[00:15:04] Bà ấy chấp nhận con riêng của chồng mình.

[00:15:06] Nực cười nhỉ?

[00:15:12] Vì anh là một ngôi sao à?

[00:15:15] Có lẽ ông ấy đã nói với họ điều đó.

[00:15:19] Nhưng nghĩ lại, dạo này anh khá nổi nhỉ?

[00:15:22] Anh đóng Ôi, Sếp Tôi đấy.

[00:15:25] Hẳn là vậy rồi. Ông ấy đã nói hết với họ.

[00:15:28] Giờ anh hiểu rồi.

[00:15:36] Món canh bã đậu ngon lành đây.

[00:15:40] Được rồi. Ăn thôi.

[00:15:42] Mời cả nhà.

[00:15:50] Chắc tụi con không muốn ăn lắm,

[00:15:53] nhưng nên ăn đi.

[00:15:57] Bố xin lỗi đã làm các con thất vọng.

[00:16:02] Bố thấy xấu hổ về bản thân mình.

[00:16:04] Khi Jun Yeong kết hôn, cậu ấy có thể dọn vào phòng đó.

[00:16:09] Hiện tại cậy ấy sẽ ở phòng của Hye Yeong.

[00:16:12] - Mẹ! - Mẹ đã quyết định rồi.

[00:16:14] Cố hết sức được chứ?

[00:16:16] Cuối tuần thì sao? Con phải ngủ ở đâu đây?

[00:16:19] Cho đến khi Jun Yeong kết hôn, ngủ với Mi Yeong và Ra Yeong đi.

[00:16:23] Hoặc con có thể ngủ với mẹ.

[00:16:24] Mẹ!

[00:16:27] Bố thật lòng xin lỗi.

[00:16:31] Nhưng bố mẹ đã quyết định rồi,

[00:16:34] nên nếu tụi con thông cảm hơn,

[00:16:37] bố sẽ rất cảm kích.

[00:16:43] Ăn sáng xong con sẽ chở các em đi làm.

[00:16:46] Mấy đứa, ăn đi. Còn phải đi làm đấy.

[00:16:49] Để mẹ chở đi cho nhé?

[00:16:51] Thôi khỏi ạ. Để anh chở đi.

[00:17:01] Em đây, tiền bối.

[00:17:03] Anh ăn sáng chưa?

[00:17:05] Giờ em đi làm đây.

[00:17:08] Tiền bối, em không thể về nhà một thời gian.

[00:17:11] Lại nữa à? Tại sao thế?

[00:17:14] Đừng hỏi.

[00:17:15] Em quá sửng sốt và xấu hổ nên không thể kể cho anh.

[00:17:19] Em sẽ kể sau.

[00:17:21] Được rồi. Đừng quên ăn sáng đấy.

[00:17:23] Em cúp máy nhé.

[00:17:26] Chị ơi, em khó chịu quá.

[00:17:28] Em thật sự không hiểu nổi mẹ.

[00:17:30] Em thấy sợ. Em nghĩ cú sốc làm mẹ bị tổn thương não hay sao ấy.

[00:17:34] Có thể.

[00:17:36] Khi em 58 tuổi rồi,

[00:17:37] có lẽ em sẽ không sốc

[00:17:39] cho dù có chuyện gì xảy ra đi nữa.

[00:17:41] Làm gì thế? Mau lên xe.

[00:17:42] - Đi thôi. - Được rồi.

[00:17:50] Luật sư Byun này.

[00:17:51] Em về nhà một thời gian được không? Sáng nào anh cũng sẽ chở em đi làm.

[00:17:55] Phải đó, chị à.

[00:17:57] Với tình hình hiện tại, nếu chị không về, bọn em sẽ cảm thấy rất bơ vơ.

[00:18:02] Đằng nào chị cũng sẽ làm vậy.

[00:18:03] Anh, các chị,

[00:18:05] ta phải sống với anh ta thật sao?

[00:18:09] Em ghét lắm, thà chết còn hơn.

[00:18:16] Em út này, anh đã nghĩ cả đêm,

[00:18:21] nhưng khi mẹ phản ứng như vậy, anh không nghĩ ta có lựa chọn khác.

[00:18:25] Với chuyện thế này, ý kiến của mẹ quan trọng hơn của ta.

[00:18:30] Phải không, Hye Yeong?

[00:18:32] Em ghét bố lắm!

[00:18:34] Sao bố có thể làm vậy với ta?

[00:18:44] "Con là trẻ con à?

[00:18:46] Có lẽ bố nghĩ con là đứa con trai ấu trĩ"…

[00:18:58] Nếu giường không đặt vừa thì phòng nhỏ cỡ nào?

[00:19:06] Nó to hơn nhà tắm này chút nhỉ?

[00:19:10] Mình còn không đoán được.

[00:19:14] Bồn vệ sinh.

[00:19:15] Hẳn là họ…

[00:19:17] Hẳn là họ có nhỉ?

[00:19:19] Nhưng phải dùng chung với họ sao? Mình không muốn.

[00:19:23] Họ sẽ cho mình ở phòng có nhà tắm nhỉ?

[00:19:30] Hay là đem nó theo? Đề phòng thôi?

[00:19:33] Làm sao thì được nhỉ?

[00:19:38] Có lẽ mình không nên đồng ý.

[00:19:43] Con đi học rồi về ạ.

[00:19:45] - Cháu chào bác ạ. - Chào Min Ha, cháu chuẩn bị đi học à?

[00:19:48] Chào chị Yeong Sil.

[00:19:50] - Cháu đi đây ạ. - Tạm biệt.

[00:19:52] Chà, sao con tới đây sớm vậy?

[00:19:56] Yeong Sil, chị có điều muốn nói, phải chứ?

[00:19:58] Em nhìn mặt chị là biết.

[00:19:59] Đúng không?

[00:20:00] À…

[00:20:04] Con có chuyện muốn nói với mẹ.

[00:20:13] Nên trong tương lai gần,

[00:20:15] nó sẽ đến ở với chúng con.

[00:20:20] Ôi trời đất ơi.

[00:20:22] Thấy chưa, chị chồng?

[00:20:23] Em đã nói có chuyện không ổn với anh chồng rồi mà.

[00:20:27] Người ta nói không thể tin ai mà. Sao anh rể có thể làm thế với chị?

[00:20:31] Giờ Han Soo đang ở đâu?

[00:20:33] - Mẹ! - Bỏ ra.

[00:20:35] Mẹ sẽ bẻ chân nó.

[00:20:37] Đừng làm vậy.

[00:20:39] Anh ấy không biết thật, cũng đâu phải lỗi của anh ấy.

[00:20:41] Sao con lại bênh chồng được chứ?

[00:20:45] Trời ạ, cái con ngốc này.

[00:20:47] Chắc là con thiểu năng thật rồi.

[00:20:50] Ôi đau quá!

[00:20:52] Mẹ à, mẹ khỏe thật đấy. Đánh đau quá đi.

[00:20:55] Ôi, con ngốc này.

[00:20:57] Con đúng là đồ ngốc.

[00:20:59] Này Yeong Sik.

[00:21:00] Lấy cho mẹ một gáo nước.

[00:21:02] Mẹ nghĩ chị con cần một gáo nước lạnh.

[00:21:09] Trời, không thể tin được.

[00:21:13] Người ta nói không thể tin ai,

[00:21:17] nhưng thế này thì thật quá đáng.

[00:21:20] Sao anh rể có thể làm vậy?

[00:21:22] Và anh ấy có phải đưa nó về nhà thế không?

[00:21:26] Mẹ muốn nói thế đấy.

[00:21:29] Chị con đúng là ngu ngốc

[00:21:31] nên không biết chuyện gì đang xảy ra nữa.

[00:21:34] Nó chỉ biết ừ với chồng.

[00:21:37] Còn bao biện cho chồng,

[00:21:41] nói rằng đó không phải lỗi của chồng nó.

[00:21:43] Trời ạ, không thể tin mẹ đã sinh ra

[00:21:46] một đứa con gái ngốc như nó.

[00:21:50] Con thất vọng về anh chồng lắm.

[00:21:53] Chị chồng không có nhà chồng, chồng thì ân cần,

[00:21:55] con cái thì ngoan ngoãn, nên con luôn ghen tị với chị,

[00:21:58] nhưng giờ hết rồi.

[00:21:59] Ôi, phải làm sao đây?

[00:22:02] Làm gì với chị gái tội nghiệp của con đây?

[00:22:05] Khi có con như thế, người lạnh lùng nhất cũng thay đổi.

[00:22:09] Nhưng nó vẫn bênh chồng mình.

[00:22:14] Mẹ nghĩ mình đã sinh ra một Đức Phật.

[00:22:19] Hẳn là thế rồi.

[00:22:21] Chị chồng hẳn phải bao dung lắm.

[00:22:24] Chị ấy muốn ta chào đón khi cậu ta đến đây.

[00:22:27] Ôi trời đất ơi. Trời ơi.

[00:23:00] Này, xuất phát.

[00:23:03] Này! Judo!

[00:23:05] Này! Tôi nói đi đi.

[00:23:08] Vâng, thưa anh.

[00:23:37] Tôi xin lỗi. Anh An, anh ổn chứ?

[00:23:39] Tôi không ổn. Sao thế? Có chuyện gì à?

[00:23:42] Không ạ, là chuyện gia đình tôi…

[00:23:45] Tôi xin lỗi.

[00:23:46] Tôi phải ra quyết định quan trọng, nên tôi sẽ bỏ qua.

[00:23:50] Nhưng chú ý đi nhé?

[00:23:52] Bộ phim sắp bấm máy rồi, làm sao cô theo kịp lịch trình đây?

[00:23:56] Tôi xin lỗi. Chuyện này sẽ không xảy ra nữa.

[00:23:58]

[00:24:01] Gặp mặt xong tôi sẽ tự về,

[00:24:03] nên cô về đặt phòng tập đi.

[00:24:05] Đảm bảo tôi có thể bắt đầu ngay khi quay về, được chứ?

[00:24:08] - Rõ ạ. Chúc anh buổi hẹn tốt lành. - Tỉnh táo đi.

[00:24:20]

[00:24:22] trước khi bấm máy.

[00:24:25] Cạn ly.

[00:24:26] - Cạn ly. - Cạn ly.

[00:24:33] Mọi người nói ta có đội hình trong mơ,

[00:24:35] nên chưa gì tôi đã thấy áp lực rồi.

[00:24:38] Nếu không thành công,

[00:24:39]

[00:24:42] Vậy sao? Tôi thì sợ họ sẽ đổ lỗi cho biên kịch.

[00:24:48] Jung Hui, anh vẫn luyện tập đấy chứ?

[00:24:52] À, tôi không ép anh, nhưng chỉ lo thôi.

[00:24:56] Đừng lo ạ.

[00:24:57] Ngày nào tôi cũng tập rất chăm chỉ.

[00:25:00]

[00:25:03]

[00:25:06]

[00:25:09] Anh nói đúng.

[00:25:10] Anh giỏi tạo cảm xúc cho người khác.

[00:25:13] Anh thật tuyệt vời. Đây.

[00:25:17] Nhưng tôi trông cậy vào anh đấy, Jung Hui.

[00:25:19] Đừng lặp lại những gì đã làm ở buổi đọc kịch bản.

[00:25:22] Luyện tập thêm một chút và rèn giũa cảm xúc của mình nữa.

[00:25:26] Tất nhiên rồi.

[00:25:28] Nên tôi sẽ chuyển đến ở cùng bố tôi.

[00:25:31] Thật sao? Tuyệt quá.

[00:25:34] Nhưng tại sao anh lại quyết định như vậy?

[00:25:36] Tôi sẽ biến bộ phim này thành tác phẩm tuyệt nhất của mình.

[00:25:40] Đây.

[00:25:42] Cạn ly.

[00:25:45] Là một biên kịch,

[00:25:46] mơ ước của tôi là được làm việc với anh, Seong Jun.

[00:25:50] Thật vinh dự, Biên kịch Lee.

[00:25:52] Tôi đã bỏ bao công sức để có anh đóng phim này.

[00:25:55]

[00:25:57] Cuối tuần này con dọn đến.

[00:26:04] Tôi vừa từ chỗ mẹ về.

[00:26:07] Tôi đã nói với mọi người.

[00:26:09] Cảm ơn bà. Mẹ bị sốc lắm, đúng không?

[00:26:12] Đúng thế.

[00:26:15] Có thể bà ấy sẽ mắng ông đấy.

[00:26:17] Ông phải cố chịu thôi.

[00:26:18] Tất nhiên rồi.

[00:26:27] Cuối tuần này con dọn đến.

[00:26:28] Nhắn địa chỉ cho con để con có thể chuyển giường tới.

[00:26:32] Cuối tuần này Jung Hui sẽ chuyển đến.

[00:26:35] Thật sao?

[00:26:38] Ta cũng đã quyết định, nên cậu ấy cứ đến cho rồi.

[00:26:41] Ta cần chuyển giường của Hye Yeong ra.

[00:26:44] Cậu ấy sẽ mua một cái và chuyển tới đây.

[00:26:46] Cậu ấy nhờ tôi nhắn địa chỉ.

[00:26:49] "Phường Ogeum, quận Jangan, Suwon"…

[00:27:26] Ôi, bố thật là…

[00:27:30] Dù có là trước khi kết hôn…

[00:27:38] Dù có nghĩ thế nào,

[00:27:42] thì cũng không còn cách nào khác. Phải chấp nhận anh ta thôi.

[00:27:47] Là trước khi bố mẹ kết hôn,

[00:27:50] nên anh ta lớn hơn mình sao?

[00:27:52] Bố, thật là!

[00:27:59] Đừng quên buổi hẹn khám thai hôm nay!

[00:28:00] Gặp em ở trước phòng khám.

[00:28:02] Phải rồi.

[00:28:07] Tôi sẽ cho anh nghe nhịp tim em bé.

[00:28:26] Yu Ju.

[00:28:27] Sao anh lại khóc?

[00:28:30] Anh biết. Xấu hổ nhỉ?

[00:28:34] Đứa bé đang phát triển rất tốt.

[00:28:36] Cô sẽ bắt đầu ốm nghén sớm thôi. Xin hãy chăm sóc vợ anh thật tốt.

[00:28:39] Vâng. Tất nhiên rồi. Em có thể trông cậy vào anh, Yu Ju.

[00:28:54] Anh sẽ ở bên em, dù người khác có nói gì đi nữa chứ?

[00:28:59] Anh sẽ luôn ở bên em, Yu Ju.

[00:29:01] Anh phải như vậy, được chứ?

[00:29:03] - Dù có chuyện gì xảy ra. - Tất nhiên rồi.

[00:29:10] Nhưng sao em lại hỏi thế?

[00:29:13] Chỉ vì em muốn xác nhận thôi.

[00:29:19] Nhìn ngon quá.

[00:29:21] - Em sẽ ăn thật ngon. - Ăn ngon miệng nhé.

[00:29:29] Ngon lắm.

[00:29:31] Cả sau khi sinh, em cũng không phải lo món canh rong biển nữa.

[00:29:36] Anh rất mừng.

[00:29:37] Các em gái anh cũng thích món canh rong biển anh nấu.

[00:29:43] Các em gái của anh không nói gì về em sao?

[00:29:47] Không, không hề.

[00:29:51] Anh đã nói tụi nó không xấu mà. Em lo sao?

[00:29:55] Không đâu.

[00:29:59] Thử cái này nữa.

[00:30:00] Bố anh làm đấy, muối rất chuẩn luôn.

[00:30:07] Em ổn chứ? Tại kim chi sao? Để anh cất nó đi.

[00:30:23] - Anh cũng bị ốm nghén à? - Có lẽ là thế.

[00:30:28] Người ta nói hai người yêu nhau sâu đậm sẽ cùng bị ốm nghén.

[00:30:32] Anh hẳn phải yêu em nhiều lắm, Yu Ju.

[00:30:50] Anh phải đi đây.

[00:30:51] Có chuyện gì thì gọi cho anh nhé.

[00:30:54] Tạm biệt anh.

[00:30:55] À, nếu thèm ăn gì, dù là đêm khuya,

[00:30:58] cũng phải nói anh nhé.

[00:31:00] Em biết rồi mà. Đi đi.

[00:31:11] Ồ, Yu Ju.

[00:31:15] Gì vậy? Anh có điều gì muốn nói à?

[00:31:17] À…

[00:31:21] Ồ, không có gì đâu. Vào trong đi.

[00:31:25] Về tới nhà thì nhắn em biết.

[00:31:38] Phải, đợi qua ba tháng đầu thai kỳ,

[00:31:41] mình sẽ kể với cô ấy.

[00:31:43] Nếu mình bảo cô ấy có anh rể…

[00:31:48] Yu Ju sẽ rất sốc.

[00:32:01] Ông ấy vẫn chưa dọn mấy thứ này à?

[00:32:04] Ôi trời. Này! Sao mày lại ở trên ghế?

[00:32:07] Đã bảo đừng trèo lên đó mà. Leo xuống. Xuống!

[00:32:14] Ông xã!

[00:32:21] Đợi đã.

[00:32:25] Mấy thứ này là gì vậy?

[00:32:27] Cái gì nữa đây?

[00:32:31] Cái gì đây? Ông ấy mua à?

[00:32:34] Nhưng năm ngoái đã mua máy ảnh mới rồi mà!

[00:32:36] Ôi trời.

[00:32:38] Lại mua đồ chơi mới nữa sao?

[00:32:48] Ông, đống này là gì đây?

[00:32:49] Sao ông mua nhiều vậy?

[00:32:52] Tất nhiên là để mặc chứ gì. Bà nói sẽ không giặt đồ cho tôi mà.

[00:32:57] Sao ông không vứt mấy cái thùng và hộp đựng thức ăn ở phòng khách?

[00:33:03] Tôi định sẽ vứt sau.

[00:33:05] Bà về nhà sớm hơn bình thường nhỉ.

[00:33:08] Ông thật là.

[00:33:11] Ông dư tiền lắm hả? Ông nên giặt đồ đi.

[00:33:14] Ông bị cụt tay cụt chân hay gì thế?

[00:33:15] Đâu phải đồ dùng một lần! Ông làm gì vậy?

[00:33:18] Tôi sẽ giặt chúng.

[00:33:19] Tôi sẽ giặt hết vào một ngày và mặc chúng.

[00:33:23] Ta đang thân ai nấy lo, nên bà tôn trọng nếp sống và cách sống của tôi đi.

[00:33:29] Sao tôi có thể tôn trọng việc ông biến nhà thành bãi rác?

[00:33:32] Ông không tự thấy được à?

[00:33:34] Theo tiêu chuẩn của bà thôi.

[00:33:37] Theo tiêu chuẩn của tôi, thế này không hề bẩn.

[00:33:40] Có mấy cái cốc bẩn thì sao chứ?

[00:33:42] Đó là cách con người sống.

[00:33:44] Đừng cố bắt tôi theo tiêu chuẩn của bà.

[00:33:47] Cứ để tôi yên.

[00:33:50] Ông lười quá đi! Ông làm gì vậy?

[00:33:52] Ông còn không kiếm được đồng nào.

[00:34:00] Bà đang coi thường vì tôi không kiếm ra tiền?

[00:34:03] Đến tận năm ngoái tôi vẫn làm việc cật lực để chu cấp cho bà.

[00:34:08] Nhưng giờ ông không kiếm được đồng nào.

[00:34:12] Vậy nên ông chi tiêu vừa phải thôi.

[00:34:14] Mấy thứ đó là gì thế? Và sao lại phí tiền vào thứ đó?

[00:34:18] "Phí tiền?"

[00:34:20] Tôi đang dùng tiền của tôi do tôi kiếm ra!

[00:34:23] "Tiền của ông?"

[00:34:25] Vậy tại sao ông lại sống ở nhà này?

[00:34:27] Đây là nhà tôi. Căn nhà mà bố tôi, người ông căm ghét, đã mua cho tôi.

[00:34:35] Đó là điều bà hằng mong muốn, phải không?

[00:34:41] Phải. Tôi sẽ không cam chịu thế này nữa.

[00:34:44] Ông nên nhìn nhà người ta mà xem. Xem người đàn ông thay đổi thế nào

[00:34:48] và đàn ông về hưu tự ti ra sao.

[00:34:51] Tôi sẽ hủy thẻ tín dụng của ông.

[00:34:54] Mỗi tháng tôi sẽ đưa ông một tấm séc 300.000 won.

[00:34:57] Bà có quyền gì mà hủy thẻ tín dụng của tôi?

[00:35:01] Như vậy ông sẽ không lãng phí tiền nữa.

[00:35:03] Đi dọn phòng khách rồi giặt đồ mau đi.

[00:35:07] Nếu không muốn thì chuyển ra khỏi nhà tôi.

[00:35:22] Nói cho bà biết luôn.

[00:35:25] Tôi không thất nghiệp. Tôi nghỉ hưu.

[00:35:29] Tôi luôn vất vả nuôi gia đình mình,

[00:35:31] năm ngoái mới nghỉ hưu.

[00:35:33] Về hưu rồi, cuối cùng tôi cũng có thời gian cho bản thân.

[00:35:36] Nhưng thay vì tôn trọng và cảm ơn tôi

[00:35:40] vì nỗ lực không mệt mỏi cho gia đình,

[00:35:42] bà đối xử với tôi như một kẻ thất nghiệp ăn hại.

[00:35:45] Tôi sẽ không chịu đựng đâu.

[00:35:48] Ông nên biết mình đã sung sướng thế nào.

[00:35:50] Suốt một năm qua,

[00:35:52] tôi đã chịu đựng ông, nghĩ về

[00:35:53] những nỗ lực của ông.

[00:35:56] Nhưng tôi không thể chịu nổi nữa.

[00:35:57] Cách ông khoe khoang và tính tình khó chịu của ông thật quá sức chịu đựng.

[00:36:01] Và tôi không chịu nổi cái cách ông tự tung tự tác.

[00:36:05] Nên hãy dọn bếp trước sáng mai.

[00:36:10] Hoặc tôi sẽ giảm tiền tiêu vặt của ông

[00:36:13] từ 300.000 thành 250.000 won.

[00:36:17] Cái gì?

[00:36:33] Mai anh sẽ ghé qua. Ăn trưa nhé.

[00:36:36] Anh có điều muốn nói.

[00:36:43] Tiếng động gì vậy?

[00:36:45] Ở đây đâu có ai được.

[00:37:00] Sao bố có thể làm vậy?

[00:37:05] Đây là phản bội.

[00:37:08] Mình yêu bố hơn bất cứ ai trên đời.

[00:37:13] Mình còn định cưới một người như bố.

[00:37:25] Bố, con ghét bố!

[00:37:40] Bố…

[00:37:45] Ai thế nhỉ?

[00:38:08] Bố, con ghét bố.

[00:38:10] Làm bố có thể lừa dối cả nhà như vậy?

[00:38:14] Khổ thân mẹ…

[00:38:21] Cô Byun?

[00:38:23] Cô làm gì ở đây?

[00:38:25] Ồ, là bạn tôi, Cheol Su.

[00:38:28] Lại đây. Ngồi xuống đi.

[00:38:32] - Bảo vệ sắp đi tuần tra rồi đấy. - Ai quan tâm chứ?

[00:38:37] Bị phát hiện cũng không sao.

[00:38:39] Huấn luyện viên Byun.

[00:38:42] Nếu giám đốc nổi giận lần nữa, cô sẽ không thể tái ký hợp đồng.

[00:38:45] Nếu cô bị bắt gặp uống bia rượu ở đây, giám đốc sẽ nổi điên đấy.

[00:38:49] - Muộn rồi, cô nên về đi. - Không!

[00:38:53] Tôi không thể. Không về.

[00:38:58] Có chuyện gì sao?

[00:39:02] Anh lo cho tôi à?

[00:39:06] Cheol Su, anh là nhất.

[00:39:10] Thật ra việc này rất xấu hổ,

[00:39:16] nhưng ta là bạn chia sẻ bí mật với nhau, nên tôi sẽ kể.

[00:39:23] Bố tôi đã phản bội gia đình tôi.

[00:39:27] Nên tôi không thể về nhà.

[00:39:30] Nếu tôi về nhà,

[00:39:32] tôi sẽ phải gặp bố.

[00:39:37] Bố tôi…

[00:39:41] giấu cả nhà nuôi một người con trai!

[00:39:48] Đàn ông đều như nhau cả.

[00:39:51] Tôi cứ tưởng bố mình sẽ khác.

[00:40:02] Sao cũng được. Tôi đi đây.

[00:40:19] Cô Byun, bảo vệ đang trên đường đến.

[00:40:21] - Ta phải trốn thôi. - Nhưng tôi đi đây.

[00:40:31] Anh làm gì vậy?

[00:40:37] - Nếu bị phát hiện, ta đều sẽ bị đuổi. - Nhưng ở đây chật quá!

[00:40:49] Ôi trời.

[00:40:51] Họ lại không dọn dẹp nữa rồi.

[00:40:53] Đã bảo họ đừng uống bia ở đây.

[00:40:56] Sao họ không tắt đèn đi?

[00:41:42] Là Mi Yeong.

[00:41:43] Em đang ở đâu? Chị đang ở cửa hàng tiện lợi.

[00:41:46] Được rồi. Em sẽ tới đó ngay.

[00:41:51] Xin lỗi.

[00:42:03] Bạn tôi, Cheol Su, tạm biệt.

[00:42:25] Chị?

[00:42:30] Em út bị làm sao vậy?

[00:42:33] Em nghĩ nó uống quá nhiều.

[00:42:35] Nó mới đến lúc nãy, mà lại ngủ gật chỉ sau mười phút.

[00:42:40] Em định uống nốt rồi đưa nó về nhà.

[00:42:44] Một lon đủ không vậy?

[00:42:47] Không ạ.

[00:42:50] - Em cũng vậy. - Không, em thôi đi.

[00:42:53] Em tỉnh rồi.

[00:43:03] - Ra Yeong, em uống với ai vậy? - Nó nói một mình.

[00:43:06] Chuyện xấu hổ quá nên em không kể với bạn được.

[00:43:10] Hôm nay không tập trung nổi nhỉ?

[00:43:13] Em đã mắc vài lỗi.

[00:43:14] Tỉnh táo lại đi. Em lái xe suốt mà.

[00:43:19] Em biết.

[00:43:21] Nhưng tâm trí em cứ trống rỗng.

[00:43:28] Ở chỗ làm chị đã suy nghĩ.

[00:43:30] Ta có hai cách.

[00:43:33] Thứ nhất.

[00:43:34] Ba đứa mình dọn ra ở riêng.

[00:43:39] Anh kết hôn thì cũng sắp đi rồi.

[00:43:41] Thật sao? Chị ba…

[00:43:44] Cách thứ hai là gì?

[00:43:46] Chấp nhận anh ta.

[00:43:48] Cách nào tốt hơn? Nói xem nào.

[00:43:51] Em thích cách đầu tiên.

[00:43:56] Sao? Mi Yeong, chị không thích à?

[00:43:59] Em không nghĩ chúng ta nên dọn đi.

[00:44:02] Bố mẹ sẽ buồn lắm đấy.

[00:44:04] Sao phải quan tâm tới cảm nhận của bố chứ?

[00:44:08] Còn mẹ thì sao?

[00:44:09] Bà ấy không làm gì sai cả.

[00:44:15] Vậy chúng ta phải chấp nhận anh ta.

[00:44:17] Ừ, trừ khi em muốn dọn đi khỏi nhà.

[00:44:21] Bàn thế này có ích gì hơn đâu.

[00:44:23] Không đúng.

[00:44:25] Chúng ta đã chọn cách này còn gì.

[00:44:28] Như thế này.

[00:44:29] Không ăn vì không có gì để ăn

[00:44:31] và không ăn vì đang ăn kiêng.

[00:44:33] Rất khác.

[00:44:36] Nghe có lý đấy.

[00:44:44] Hye Yeong, cảm ơn chị.

[00:44:46] Em thấy đỡ hơn rồi.

[00:44:48] Khi biết chị nghĩ đến việc dọn đi cùng bọn em,

[00:44:52] em thấy yên tâm.

[00:44:55] Ừ. Ước gì chị cũng có người chị như chị.

[00:45:02] Cạn ly.

[00:45:05] Anh cả kìa.

[00:45:07] - Anh! - Anh.

[00:45:19] Mấy đứa uống với nhau à?

[00:45:23] Sao không gọi anh?

[00:45:25] Anh muốn uống, nhưng lại nghĩ lúc này không nên uống,

[00:45:29] nên anh đang định về nhà. Cạn ly.

[00:45:33] Bây giờ đã thấy đỡ hơn chưa?

[00:45:37] Em đỡ hơn chút rồi.

[00:45:39] Chị Hye Yeong và bọn em đã quyết định.

[00:45:41] Thế nào?

[00:45:44] Chấp nhận anh ta.

[00:45:49] Được rồi. Tốt cho mấy đứa.

[00:45:54] Vậy ta phải gọi anh ta là anh trai sao?

[00:45:56] Anh trai gì chứ.

[00:45:58] Ta chấp nhận anh ta,

[00:46:00] nhưng anh ta không phải người nhà.

[00:46:03] Nhưng…

[00:46:07] Chuyện xảy ra trước khi bố mẹ cưới nhau,

[00:46:09] nên anh ta hẳn là lớn hơn.

[00:46:11] Nhưng anh không thể nhận anh ta làm anh trai.

[00:46:14] Phải xem anh ta là loại người nào đã.

[00:46:17] Em cũng nghĩ thế.

[00:46:18] Gặp anh ta đã rồi quyết định.

[00:46:21] Được!

[00:46:28] Mẹ gửi tin nhắn.

[00:46:29] - Anh cũng có. - Em cũng có.

[00:46:31] Sao mấy đứa không về?

[00:46:33] Các con làm mẹ buồn đấy.

[00:46:34] Nhanh về nhà đi.

[00:46:37] Đi thôi. Không phải lỗi của mẹ.

[00:46:40] Đi thôi.

[00:46:41] Hye Yeong.

[00:46:49] Đi thôi.

[00:46:54] Còn một ít đấy.

[00:47:04] Ăn thôi.

[00:47:05] - Mời cả nhà. - Mời cả nhà.

[00:47:10] Bố.

[00:47:11] Bọn con sẽ làm theo ý bố.

[00:47:19] Cảm ơn các con.

[00:47:21] Mẹ cũng vậy.

[00:47:22] Có khô cá minh thái và canh giá đấy.

[00:47:25] Tối qua mấy đứa nhậu phải không?

[00:47:28] Uống chút thôi ạ.

[00:47:29] Bọn tôi uống bia ở cửa hàng tiện lợi thôi.

[00:47:34] Ngon quá.

[00:47:36] Con út, muốn húp thêm canh không? Có vẻ như con uống nhiều nhất.

[00:47:40] Làm như mẹ không biết lý do vậy.

[00:47:45] Khi nào anh ta dọn đến ạ?

[00:47:46] Ngày mốt. Thứ Bảy.

[00:47:51] - Sao lại vội như vậy? - Cũng khá sớm đấy.

[00:47:55] Nhưng ta cũng đã quyết định rồi, nên…

[00:47:58] Cảm ơn con trai.

[00:47:59] Ăn đi, các con gái.

[00:48:04] Mi Yeong, ăn chút này đi.

[00:48:25] Anh đi mấy người ạ?

[00:48:26] Nghe nói bà ấy đã đặt chỗ. Oh Bok Nyeo.

[00:48:30] Ồ, ý tôi là Oh Min Ju.

[00:48:32] Vâng. Tôi sẽ dẫn anh đến bàn.

[00:48:34] - Cảm ơn. - Lối này.

[00:48:36] Sao lại chọn chỗ đắt thế này?

[00:48:40] Cảm ơn.

[00:48:42] Mẹ, sao mẹ lại chọn chỗ sang trọng thế…

[00:48:47] Con tới rồi à.

[00:48:48] Chào hỏi đi. Đây là cô Lee Su Jin.

[00:48:51] Chào anh.

[00:48:54] Xin chào, tôi là Cha Jeong Hwan.

[00:48:56] Ngồi đi. Sao con lại đứng đó?

[00:48:59] Vâng.

[00:49:00] Nói con biết chuyện gì đang xảy ra đi.

[00:49:03] Con không thấy à?

[00:49:07] Bác sẽ đứng dậy,

[00:49:09] để hai đứa thoải mái dùng bữa. Bác mời.

[00:49:15] - Đàng hoàng vào. - Cái gì?

[00:49:18] Thật là.

[00:49:28] Anh là nhà sản xuất ở đài KBC sao?

[00:49:29] Phải. Đúng thế.

[00:49:33] Nhà sản xuất ở đài KBC.

[00:49:34] Nhà sản xuất của Giải trí Hôm nay nhỉ?

[00:49:36] Tôi rất thích chương trình đó.

[00:49:38] Ồ, vậy sao?

[00:49:40] Tôi xin lỗi. Nó đã bị hủy bỏ.

[00:49:42] Thật sao? Buồn thật đấy.

[00:49:45] Giờ anh đang chuẩn bị cho chương trình khác à?

[00:49:49] Vâng.

[00:49:54] Cô bảo tên cô là Su Jin phải không?

[00:49:57] Thật ra, tôi đang hẹn hò với một người.

[00:50:01] Tôi không biết có cô ở đây. Tôi xin lỗi.

[00:50:04] Mẹ tôi làm thế này vì bà ấy không biết.

[00:50:08] Một lần nữa, tôi xin lỗi.

[00:50:21] Bác Kim, sao bác có thể làm vậy với cháu?

[00:50:52] MẸ

[00:50:58] - Chào mẹ. Sao thế? - Chuyện đó là sao?

[00:51:02] Con đang hẹn hò ai à?

[00:51:03] Mẹ, thật ra chuyện đó…

[00:51:04] Sao con lại đổi mật khẩu căn hộ?

[00:51:06] Con đang hẹn hò thật sao?

[00:51:08] Mẹ, bình tĩnh.

[00:51:11] Con sẽ gọi lại sau. Giờ con đang làm việc.

[00:51:14] Sau là khi nào?

[00:51:16] Xong việc con sẽ về nhà.

[00:51:18] Được rồi. Con sẽ về sớm.

[00:51:20] Giờ con không nói chuyện được.

[00:51:22] Con cúp máy nhé.

[00:51:37] Bà Oh, sao bà lại tức giận vậy?

[00:51:42] Con đó! Có chuyện gì vậy? Con đang hẹn hò sao?

[00:51:46] Không đâu. Vẫn chưa.

[00:51:48] Nhưng có người con thấy hơi thích.

[00:51:51] "Thích" à?

[00:51:53] Ai vậy? Cô ấy làm gì?

[00:51:55] Bao nhiêu tuổi? Gia đình thế nào?

[00:51:57] Mẹ, mẹ lại nghĩ quá rồi.

[00:51:59] Còn chưa tới mức đó đâu.

[00:52:01] Con không còn ở tuổi có thể gặp ai cũng hẹn hò được nữa.

[00:52:06] Con phải cẩn thận và cảnh giác, được chứ?

[00:52:10] Người phụ nữ con gặp bây giờ có thể sẽ trở thành vợ con.

[00:52:14] Đừng nói quá như vậy.

[00:52:16] Được, con biết rồi.

[00:52:19] Con đổi mật khẩu

[00:52:21] là vì cô gái đó sao?

[00:52:24] Không! Con đã nói với mẹ rồi.

[00:52:26] Con dùng nó làm văn phòng cho tổ.

[00:52:29] Con đổi mật khẩu để tiện hơn cho mọi người.

[00:52:33] Thật đấy.

[00:52:35] Mẹ! Giải trí Hôm nay bị hủy rồi.

[00:52:37] Mẹ biết con buồn thế nào không?

[00:52:39] Con đang cố nghĩ ra chương trình mới.

[00:52:43] Thôi được rồi.

[00:52:46] - Con ăn tối chưa? - Chưa ạ!

[00:52:50] Con chưa ăn là vì muốn ăn đồ mẹ nấu.

[00:53:00] Để xem…

[00:53:02] Một con trai, ba con gái và vợ ông ấy.

[00:53:05] Nên mua gì đây?

[00:53:11] QUÀ CHO EM TRAI

[00:53:13] Ừ, đồng hồ. Đồng hồ có vẻ được đấy.

[00:53:15] Đồng hồ cho nam. Đồng hồ.

[00:53:18] Giày…

[00:53:19] Không, không biết cỡ của họ.

[00:53:22] Nước hoa ổn đấy. Nước hoa.

[00:53:24] Nước hoa hàng hiệu cho các cô gái.

[00:53:29] Và cho vợ ông ấy…

[00:53:33] Túi xách à?

[00:53:34] Bà ấy sẽ nghĩ thế thì hơi quá.

[00:53:36] Vậy một thứ nhỏ thôi, một cái khăn choàng.

[00:53:39] Khăn choàng.

[00:53:43] Đi thôi.

[00:53:46] Mình sẽ cần người phụ mang đồ.

[00:53:53] Này, ngửi xem.

[00:53:56] Thơm thật.

[00:53:58] - Thật sao? - Vâng.

[00:53:59] Tôi lấy cái này.

[00:54:03] Cảm ơn.

[00:54:09] Tôi sẽ lấy cái đó. Cô nghĩ sao?

[00:54:11] Tôi không rành lắm, nhưng rất đẹp.

[00:54:16] - Đi thôi. - Cảm ơn.

[00:54:37] Anh An, chắc anh đói lắm rồi. Mời anh ăn.

[00:54:40] Cô cứ ăn trước đi.

[00:54:42] Vâng. Vậy tôi sẽ ăn trước.

[00:54:44] Khăn choàng, đồng hồ, nước hoa.

[00:54:48] Trái cây và thuốc bổ.

[00:54:50] Có sót gì không nhỉ?

[00:54:52] Ồ… Rượu cũng được nhỉ.

[00:54:53] Mà mấy món quà này dành cho ai ạ?

[00:54:56] Tôi sẽ chuyển nhà.

[00:54:58] - Tới nhà bố anh sao? - Vậy là cô có nhớ!

[00:55:05] Phải rồi. Cô sẽ phải đến đón tôi.

[00:55:09] Chuyện này là bí mật giữa tôi và cô.

[00:55:12] - Hiểu chứ? - Vâng.

[00:55:14] Đúng, tôi sẽ chuyển đến nhà bố tôi.

[00:55:17] Vậy là anh đã quyết định.

[00:55:21] Chắc là sẽ khó khăn cho nhà đó lắm.

[00:55:23] Tại sao lại khó?

[00:55:26] Đương nhiên là khó rồi.

[00:55:27] Đối với các anh chị em,

[00:55:30] bỗng nhiên họ lại có anh cùng cha khác mẹ.

[00:55:33] Chắc họ cảm thấy bị bố mình phản bội,

[00:55:35] và thấy tội nghiệp mẹ mình.

[00:55:37] Chắc họ sẽ tự hỏi sao việc này lại xảy ra với họ

[00:55:40] chứ không phải trên phim truyền hình,

[00:55:43] rồi cách họ trở thành nhân vật trong phim, và lý do bố họ muốn sống cùng anh ta.

[00:55:47] Là về kịch bản của Ôi, Sếp Tôi à? Cô nói rất hay.

[00:55:54] Vậy khi gia đình đó

[00:55:58] nghe về anh, họ nói gì?

[00:56:00] Cô nghĩ sao? Họ mừng lắm.

[00:56:03] - Thật sao? - Tất nhiên rồi.

[00:56:05] Tôi là một ngôi sao.

[00:56:06] Nhà họ sắp có một ngôi sao,

[00:56:09] nên ai lại từ chối chứ? Không ai cả.

[00:56:11] Người ta thích có hàng xóm là ngôi sao.

[00:56:13] Nếu có một ngôi sao sống ở khu nhà cô,

[00:56:15] giá bất động sản ở đó sẽ tăng.

[00:56:19] Nhưng tôi chắc là họ có cảm xúc tiêu cực.

[00:56:22] Cảm giác tiêu cực nào?

[00:56:23] Họ bảo tôi đến ngay lập tức.

[00:56:25] Judo, tôi là An Jung Hui.

[00:56:28] Vậy quà này là cho…

[00:56:29] Phải, cho gia đình đó.

[00:56:30] Họ may mắn đấy.

[00:56:32] Thấy chưa? Nhà họ có một ngôi sao,

[00:56:34] và anh ấy tặng quà cho họ.

[00:56:37] Tôi có rất nhiều em nên mới mua nhiều vậy.

[00:56:40] Có nhiều em sao?

[00:56:42] Ừ, tôi nghe nói là bốn.

[00:56:46] - Bốn ư? - Ừ, bốn.

[00:56:58] Có bốn anh chị em sao?

[00:57:02] Không đời nào.

[00:57:05] Có thể mà. Có thể là bốn người.

[00:57:14] Chị xong rồi à? Em hết việc để làm rồi.

[00:57:18] Ừ. Hết rồi đó.

[00:57:23] Thật lạ khi thấy phòng chị trống không.

[00:57:30] Vâng, nhóm trưởng.

[00:57:33] Vâng, sao thế ạ?

[00:57:35] Chị, em mượn bút được không? Bút ấy.

[00:57:43] Vâng?

[00:57:47] Tổ Nghệ thuật, Nhóm trưởng Kim Yu Ju ư? Vâng.

[00:57:52] Vâng.

[00:57:53] Được rồi. Mai tôi sẽ ghé lấy trên đường đến văn phòng.

[00:57:57] Vâng. Tạm biệt.

[00:58:04] LẤY PHỤC TRANG TỔ NGHỆ THUẬT, KIM YU JU

[00:58:06] Kim Yu Ju.

[00:58:08] Cậu vẫn chưa xin lỗi hay gọi điện gì cả.

[00:58:12] Cậu định mặc kệ chuyện này và cưới anh Jun Yeong sao?

[00:58:16] Vẫn còn nghe máy à?

[00:58:18] Không, xong rồi. Đây.

[00:58:20] Chị cần giúp gì thì gọi em nhé.

[00:58:28] Sao thế? Không ngủ được à?

[00:58:31] Chắc là vì đây không phải phòng con.

[00:58:34] Mẹ biết chuyện sẽ thế này khi con đòi ngủ ở đây.

[00:58:41] Mẹ, mẹ ổn thật chứ?

[00:58:45] Thật mà.

[00:58:47] Tại sao?

[00:58:49] Mẹ không tức giận,

[00:58:51] hận bố và thấy không thể tha thứ sao?

[00:58:55] Mẹ, có lẽ mẹ không yêu bố.

[00:58:58] Phải vậy không?

[00:59:00] Con giận bố và ghét một người con còn không quen

[00:59:04] là vì mẹ đấy.

[00:59:07] Ông ấy làm mẹ tổn thương

[00:59:09] và khiến mẹ đau khổ.

[00:59:12] Nhưng nếu mẹ thật sự ổn,

[00:59:17] thì con cũng ổn.

[00:59:19] Nhưng nếu mẹ chỉ giả vờ là ổn,

[00:59:23] thì không cần làm thế với con.

[00:59:27] Nếu mẹ muốn tức giận thì hãy tức giận.

[00:59:29] Nếu mẹ ghét bố

[00:59:31] và nếu mẹ không chịu nổi ông ấy,

[00:59:34] nếu muốn ly dị với bố, thì mẹ cứ làm.

[00:59:36]

[00:59:41] Mẹ không thể chỉ trích đạo đức của bố,

[00:59:43] nhưng con biết có vài chuyện khó kìm nén lắm.

[00:59:48] Nên đừng để chúng làm khổ mẹ

[00:59:51] và đừng cố tỏ ra thông cảm quá. Được chứ?

[00:59:54] Nếu không mẹ sẽ ốm đấy.

[00:59:56] Và nếu mẹ ốm vì chuyện này,

[01:00:00] con sẽ không bao giờ tha thứ cho bố được.

[01:00:04] Mẹ hiểu ý con mà, phải không?

[01:00:13] Con gái lớn của mẹ trưởng thành rồi.

[01:00:16] Mẹ không biết con bao nhiêu tuổi à?

[01:00:19] Mẹ biết. Chắc là mẹ không nhận ra

[01:00:23] con đã trưởng thành thế nào rồi.

[01:00:29] Cảm ơn con.

[01:00:35] Làm ơn nhé.

[01:00:39] Được rồi.

[01:01:01] Cả khu phố sẽ có mặt.

[01:01:03] Có nên đeo khẩu trang không?

[01:01:06] Không, nếu đeo khẩu trang,

[01:01:07] sẽ bị lộ ngay. Mình sẽ rất nổi bật.

[01:01:15] Thật đẹp trai.

[01:01:30] Al, đi thôi.

[01:01:57] Quận Jangan, Suwon.

[01:02:03] Kích hoạt chỉ đường bằng giọng nói.

[01:02:10] Vâng, con đây. Giờ con sẽ xuất phát.

[01:02:12] Sẽ mất khoảng một tiếng.

[01:02:16] Vâng.

[01:02:39] Mọi người đâu cả rồi? Một tiếng nữa anh ta sẽ đến.

[01:02:42] Em sẽ về trong 30 phút nữa.

[01:02:43] Em đang ở văn phòng. Giờ về đây.

[01:02:45] Không thích! Em không về đâu.

[01:02:46] Sao phải ở nhà để đón anh ta chứ?

[01:02:49] Không thể tránh né mãi được đâu.

[01:02:51] Em út à, đây không phải lúc kêu ca.

[01:02:54] - Về nhà ngay! - Chị ba, em ghét chị!

[01:02:57] Này, không được lục đục nội bộ chứ.

[01:03:00] Đã đến lúc đoàn kết và đối mặt với kẻ thù chung.

[01:03:03] Chuẩn bị sẵn sàng và về nhà nào.

[01:03:06] Đây là chiến tranh.

[01:03:29] ĐỒ ĂN VẶT CỦA BỐ

[01:03:49] Con vào đi. Chắc cũng vất vả nhỉ.

[01:03:52] Đang là giờ cao điểm mà.

[01:03:53] - Đường không đông như con nghĩ. - May quá.

[01:03:56] Đi lên nào. Gia đình bố đang đợi.

[01:03:59] Ồ, lấy hành lý của con đi đã.

[01:04:01] Không có ở đây ạ.

[01:04:03] Ồ, kia rồi. Ngay kia.

[01:04:15] Con mang đến nhiều thứ hơn bố nghĩ.

[01:04:19] Ít mà. Bố nói phòng nhỏ còn gì. Con chỉ mang những thứ cần thiết.

[01:04:24] Lên lầu thôi ạ.

[01:04:25] Con lên chào hỏi trước rồi dỡ đồ sau.

[01:04:28] Cái gì? Được thôi.

[01:04:37] Các con, vui lên xem nào.

[01:04:39] Mấy đứa sẽ làm cậu ấy sợ đấy.

[01:04:41] Hãy hành xử đúng mực nhé?

[01:04:44] Bọn con không phải mẹ.

[01:04:45] Mấy đứa, tình người. Tình người, được chứ?

[01:04:51] Lối này. Nào.

[01:04:54] Ngay tại đây.

[01:05:04] Ta đến nơi rồi.

[01:05:06] Vâng.

[01:05:20] Mau vào đi. Hẳn con đã đi đường xa.

[01:05:22]

[01:05:25] Đây.

[01:05:29] Dì hiểu rồi.

[01:05:30] Dì là vợ Byun Han Soo.

[01:05:33] Rất vui được gặp dì. Hy vọng dì giúp đỡ con.

[01:05:35] Con mang quà đến cho dì.

[01:05:37] Đây.

[01:05:40] Không cần làm thế đâu. Cảm ơn con.

[01:05:43] - Vào đi. - Vâng.

[01:05:50] Đây là các con của bố.

[01:05:52] Rất vui được gặp. Chà, cao quá nhỉ.

[01:05:57] Rất vui được gặp.

[01:05:59] Rất vui được gặp.

[01:06:02] Rất vui được gặp.


 0 Bình luận sort   Sắp xếp theo


Tiếp theo