Thần Tài đến 1999 - Truyền Kỳ Thần Tài tập 8 - Diễn viên chính: Trương Quốc Lập, Trần Chí Bằng
"Truyền kỳ Thần Tài" là một bộ phim truyền hình Trung Quốc mang đậm màu sắc dân gian và hài hước, kể về hành trình "giáng trần" của Thần Tài để giúp người dân hiểu rõ đạo lý về tiền bạc, nhân quả và lòng thiện lương. Trong mỗi tập, Thần Tài không chỉ giải quyết những mâu thuẫn trong cuộc sống đời thường mà còn truyền tải thông điệp sâu sắc về cách đối nhân xử thế và quản lý tài chính. Phim có sự tham gia của dàn diễn viên nổi tiếng như Trương Quốc Lập, Trần Chí Bằng, Lưu Vi và Từ Tĩnh Lôi, mang đến nhiều tình tiết dí dỏm, cảm động và gần gũi với đời sống thực tế.
Phim gồm 4 phần nhỏ:
Phần 1: Thần Tài không phải người; tập 1-8
Phần 2: Thần Tài thương người tốt: tập 9-15
Phần 3: Thần Tài cũng là người: tập 16-22
Phần 4: Hổ không ăn thịt người: tập 23-28
[00:00:18] Kính Thần Tài, mời Thần Tài
[00:00:19] Kính Thần Tài, mời Thần Tài
[00:00:22] Chiêu tài tiến bảo, bái Thần Tài
[00:00:26] Tài nguyên cuồn cuộn tới...
[00:00:30] Tài nguyên cuồn cuộn tới.
[00:00:31] Tài nguyên cuồn cuộn tới...
[00:00:34] Tài nguyên cuồn cuộn, hương hỏa vượng
[00:00:37] Thần Tài cũng là người
[00:00:42] Cũng có lòng nhân ái
[00:00:44] Trách Thần Tài, mắng Thần Tài
[00:00:47] Không giúp người nghèo, giúp người giàu
[00:00:51] Tài nguyên cuồn cuộn tới
[00:00:53] Tài nguyên cuồn cuộn tới...
[00:00:55] Tài nguyên cuồn cuộn tới
[00:01:00] Tài nguyên cuồn cuộn chỉ là một giấc mộng
[00:01:04] Thần Tài không phải người
[00:01:08] Ta là thần
[00:01:09] Tài nguyên cuồn cuộn tới...
[00:01:22] Người người đều mơ phát tài
[00:01:25] Kiếm tiền không thể mất lương tâm
[00:01:29] Tiền bạc không phân thiện ác
[00:01:33] Thần tiên biết thương người tốt
[00:01:39] Có tiền nó có thể khiến người biến xấu
[00:01:43] Không tiền, xấu biến thành tốt
[00:01:48] Thiên thời địa lợi nhân hòa, tài nguyên rộng mở
[00:01:52] Chiêu tài tiến bảo, xem Thần Tài
[00:01:55] Phát tài, đúng lúc!
[00:01:58] Kiếm tiền phải có đạo lý!
[00:02:14] «Thần Tài Đến» Thần Tài Không Phải Người
[00:02:18] Tập 8
[00:02:35] Thần Tài ơi, ngài đã giúp con, cũng đã làm con thất vọng
[00:02:39] Dù thế nào đi nữa, trấn Hà Kiều lớn như vậy
[00:02:42] Con có lời muốn nói với ngài
[00:02:46] Con đã sắp xếp cả rồi
[00:02:47] Con sắp ra tay rồi
[00:02:49] Cung đã giương tên không thể quay đầu
[00:02:51] Con chỉ còn một con đường đi đến cùng thôi
[00:02:53] Nể tình xưa nghĩa cũ của chúng ta
[00:02:55] Ngài hãy giúp con nhiều hơn
[00:03:07] Phu nhân xem kìa
[00:03:28] Thần Tài ơi, chuyện của con vẫn là tự con làm thôi
[00:03:54] Phu nhân
[00:03:55] Được chỗ nào nên tha mà không tha, cẩn thận đắc tội
[00:04:00] Thần linh trên trời
[00:04:02] Ông đừng lấy thần tiên ra dọa chúng tôi
[00:04:04] Hai mươi năm trước lúc tôi bị người khác hãm hại
[00:04:06] Sao không có thần tiên nào nhảy ra giúp tôi?
[00:04:09] Sao không có ai nghĩ được chỗ nào nên tha thì tha?
[00:04:11] Chính là hai mươi năm trước không nhúng tay
[00:04:14] Hai mươi năm sau cũng đừng lắm lời...
[00:04:16] Bảo Muội, cô...
[00:04:20] Tôi... ông đã thích lo chuyện bao đồng thì tôi giao cho ông một việc
[00:04:24] Ông đi tìm Diệp Mỹ Văn
[00:04:25] Ông nói với ông ta, bảo ngày mai giả bệnh đừng đến
[00:04:29] Vì tôi muốn tập trung đối phó với ba vị lão gia của Đạo Đức Đường
[00:04:33] Phu nhân
[00:04:36] Ngài muốn tha cho ông ta?
[00:04:38] Tôi biết sát khí của ngài không còn nhiều nữa
[00:04:41] Hận thù của ngài cũng không còn nhiều
[00:04:43] Chỉ đủ dùng cho ngày mai một lần
[00:04:46] Nếu ngày mai ngài không báo thù
[00:04:48] Ngài sẽ không muốn báo thù nữa
[00:04:49] Vậy thì cứ chờ xem
[00:04:51] Bảo Muội này
[00:04:52] Cô đi cùng ông ấy đến nhà họ Diệp
[00:04:54] Trông chừng ông ấy, đừng để ông ấy nói những lời vô ích đó
[00:05:01] Lão gia
[00:05:07] Bà ấy bảo cô đi theo tôi
[00:05:08] Để tôi đỡ nói nhiều lời vô ích
[00:05:10] Cô nghe cái giọng điệu của bà ấy xem
[00:05:11] Lão gia, con thấy ngài nên thông cảm cho Tô phu nhân
[00:05:16] Tôi thật sự rất thất bại, rất thất bại
[00:05:18] Bảo Muội, cô theo tôi bao nhiêu năm
[00:05:20] Chuyện thị phi đơn giản thế này mà cô cũng không phân biệt được
[00:05:22] Tôi nói cho cô biết
[00:05:24] Tô Ngọc Hoàn đó, tôi phải tiếp tục đấu tranh với bà ta
[00:05:27] Nếu cô còn tiếp tục đồng tình với bà ta như vậy
[00:05:30] Tôi, Triệu Công Minh này, khó tránh khỏi phải đại nghĩa diệt thân
[00:05:39] Nhìn gì mà nhìn?
[00:05:40] Chưa... chưa thấy bao giờ à?
[00:05:43] Có gì đáng sợ chứ?
[00:05:45] Cùng lắm thì thành kẻ cô độc thôi mà
[00:05:51] Ngài vừa nói đại nghĩa diệt thân
[00:05:57] Vậy...
[00:05:58] Ngài thừa nhận rồi
[00:05:59] Con là người thân của ngài?
[00:06:02] Chuyện không đâu vào đâu. Cô đi đi!
[00:06:14] Tôi biết là anh sẽ đến mà
[00:06:21] Nghe nói ngày mai sẽ đến trước mộ Hà Tứ
[00:06:25] Hà Tứ còn hiển linh nữa
[00:06:27] Anh biết không?
[00:06:30] Vừa rồi
[00:06:32] Ba vị lão gia đã tìm tôi
[00:06:34] Bảo tôi đi
[00:06:37] Cùng mọi người xem Hà Tứ
[00:06:40] Người sống người chết có gì không dám nói chứ?
[00:06:45] Họ nói sẽ không xảy ra chuyện gì đâu
[00:06:49] Anh tin không?
[00:06:54] Tôi luôn tin tưởng
[00:06:58] Nếu tôi...
[00:07:00] Không tin
[00:07:02] Thì tôi một miếng cơm cũng không nuốt nổi
[00:07:05] Một ngụm nước cũng không uống được
[00:07:09] Vừa rồi nha hoàn của tôi đến hỏi tôi
[00:07:11] Có cần lấy quần áo mùa đông ra phơi không
[00:07:16] Tôi suýt nữa thì khóc
[00:07:19] Tôi còn có mùa đông sao?
[00:07:22] Tôi còn có mùa đông ở trấn Hà Kiều sao?
[00:07:25] Nhưng tôi thấy anh cũng đừng bi quan như vậy
[00:07:29] Cho dù anh mất niềm tin vào trấn Hà Kiều
[00:07:32] Anh cũng đừng mất niềm tin vào tôi
[00:07:34] Tôi đã giải quyết không ít thị phi rồi đấy. Thật mà!
[00:07:41] Nhưng mà...
[00:07:42] Trước đây chúng ta giúp đều là người tốt
[00:07:45] Bảo Muội!
[00:07:47] Đúng thế mà!
[00:07:49] Cô em gái
[00:07:51] Tôi biết trong mắt cô, tôi không phải người tốt
[00:07:54] Nhưng cô biết không?
[00:07:58] Một người sinh ra không phải muốn làm người xấu
[00:08:01] Mà là những người xấu đó
[00:08:03] Chẳng qua là số phận không tốt mà thôi
[00:08:05] Vậy Tô Ngọc Hoàn thê thảm rời khỏi trấn Hà Kiều
[00:08:08] Vận may của bà ấy rất tốt sao?
[00:08:09] Sao bà ấy không biến thành người xấu?
[00:08:11] Bảo Muội!
[00:08:12] Chuyện... chuyện trên đời này đôi khi
[00:08:16] Rất khó phán đoán đúng sai
[00:08:19]
[00:08:22] Vậy thì đàn ông và đàn bà chắc phải phân biệt được chứ?
[00:08:26] Đàn ông và đàn bà tất nhiên là phân biệt được rồi
[00:08:28] Thế là được rồi còn gì
[00:08:30] Phân biệt được đàn ông và đàn bà
[00:08:31] Là phân biệt được người tốt và người xấu
[00:08:33] Bởi vì đàn bà đều là người tốt, đàn ông đều là người xấu
[00:08:45] Nhưng... nhưng Đạo Đức Đường thì tôi lại không sợ
[00:08:48] Mặc dù họ hô một tiếng trăm người hưởng ứng
[00:08:51] Nhưng
[00:08:52] Trước mặt tôi họ bị khinh thường
[00:08:55] Bởi vì trước đây khi Đạo Đức Đường dùng tiền làm việc thiện
[00:09:00] Họ luôn nhắm vào tôi
[00:09:03] Họ tự biết trong lòng
[00:09:05] Điều tôi sợ là
[00:09:08] Người muốn lấy mạng tôi
[00:09:11] Tôi nợ cô ấy thật sự rất nhiều, rất nhiều
[00:09:16] Cho nên tôi thật sự muốn thua hết tất cả cho cô ấy
[00:09:19] Mỹ Văn huynh, anh đừng nghĩ như vậy
[00:09:22] Anh nợ cô ấy tình cảm
[00:09:23] Nhưng anh không nợ cô ấy mạng sống
[00:09:27] Tôi đi trước đây
[00:09:32] Triệu huynh
[00:09:33]
[00:09:36] Về đi, về đi
[00:09:45] Đi đi đi đi đi đi
[00:09:49] Các vị đã không đợi được đến ngày mai gặp nhau trước mộ
[00:09:54] Vậy thì
[00:09:55] Chắc chắn có nỗi khổ tâm đặc biệt khó nói muốn nói riêng với tôi
[00:09:59] Diệp Mỹ Văn, đúng không?
[00:10:00] Phải phải phải phải
[00:10:02] Cuộc gặp ngày mai không phải chuyện tốt lành
[00:10:04] E là Hồng Môn Yến
[00:10:05] Rắc rối của ông và Hoàng Nhi
[00:10:07] Chúng tôi còn có thể đứng ra đòi lại công đạo cho bà
[00:10:09] Nhưng dính líu đến Hà Tứ thì sẽ dính líu đến tại sao ông ta chết
[00:10:14] Số tiền ông ta nhận đó cuối cùng...
[00:10:16] Sẽ dính líu đến số tiền chúng tôi nhận
[00:10:19] Vậy thì chúng tôi không biết phải làm sao nữa
[00:10:22] Phải phải, ngồi, ngồi ngồi
[00:10:25] Ngồi xuống nói
[00:10:26] Được được được
[00:10:28] Số bạc này là tôi lấy
[00:10:31] Nhưng lại là các ông nhận
[00:10:34] Chuyện đã qua 20 năm rồi
[00:10:36] Ai còn biết được chứ?
[00:10:38] Người sống không biết
[00:10:41] Vậy người chết chưa chắc đã không biết nhỉ?
[00:10:44] Người chết biết thì người sống khó đảm bảo không biết
[00:10:47] Cứ truy tra thế này
[00:10:49] Đầu mối sẽ truy đến chỗ ông thôi
[00:10:52] ông đã làm nhiều việc cho trấn Hà Kiều, có thể bảo vệ ông
[00:10:55] Chúng tôi đương nhiên bảo vệ ông
[00:10:56] Thực sự không bảo vệ được
[00:10:58] Chúng tôi cũng hy vọng ông có thể hợp tác nhiều hơn, cho nên...
[00:11:00] Không sao, chúng ta đều là người lăn lộn trong giang hồ
[00:11:03] Lẽ nào có chuyện còn phải để chúng tôi nói thẳng ra?
[00:11:06] Có phải để chúng tôi nói thẳng ra không?
[00:11:08] Phải phải
[00:11:10] Tôi thấy vẫn nên nói thẳng ra thì tốt hơn
[00:11:14] Cái này... cái này...
[00:11:19] Tôi thấy xấu trong nhà không nên nói ra ngoài
[00:11:21] Ngày mai đến mộ Hà Tứ, mọi người chúng ta đối chất
[00:11:24] Mặt mũi ai cũng khó coi!
[00:11:26] Tôi thấy ngày mai ông lành ít dữ nhiều
[00:11:29] Chẳng bằng...
[00:11:30] Phải, chẳng bằng tôi...
[00:11:33] Đây là sao vậy?
[00:11:35] Sao vậy chứ?
[00:11:36] Cứ đến lúc các ông không nói ra được là lại mệt mỏi
[00:11:39] Ông đừng khách sáo nữa
[00:11:41] Không tệ chứ?
[00:11:42] Tôi nói cho...
[00:11:44] Mỹ Văn
[00:11:45] Ông cũng là một đại phu, lẽ nào trong tay không có chút...
[00:11:50] Thạch tín?
[00:11:55] Thạch tín tôi có
[00:11:57] Mã tiền tử tôi cũng có
[00:12:00] Khổng tước đảm, hạc đỉnh hồng tôi đều có thể kiếm được
[00:12:05] Không biết vị nào trong các ông cần
[00:12:08] Tôi xin hai tay dâng tặng
[00:12:09] Không lấy một xu. Ông...
[00:12:11] Ông có thái độ gì thế?
[00:12:13] Thái độ gì?
[00:12:15] Các ông đường đường vào nhà đòi mạng trắng trợn
[00:12:18] Còn hỏi tôi thái độ gì?
[00:12:21] Tôi nói cho các ông biết
[00:12:22] Chu lão gia, Vương lão gia
[00:12:25] Ngô lão gia
[00:12:26] Tôi, Diệp Mỹ Văn, không phải tiếc cái mạng này
[00:12:30] Nhưng
[00:12:31]
[00:12:35] Đến một giọt máu cũng không bắn lên người các ông
[00:12:40] Bàn tính của các ông cũng tính toán quá kỹ rồi đấy
[00:12:42] Tôi nói cho các ông biết
[00:12:44] Cho dù tôi, Diệp Mỹ Văn, ngày mai khó tránh khỏi cái chết
[00:12:49] Tôi cũng phải chết trước mặt các ông
[00:12:52] Tôi cũng phải để các ông ngày đêm nghĩ đến tôi
[00:13:22] Sao con người ông cứ lén lút thế này?
[00:13:25] Muộn thế này rồi còn bày hàng ở đây
[00:13:30] Tôi biết ông không muốn gặp tôi
[00:13:33] Nhưng tôi đã tính ra cho ông
[00:13:35] Ông có đại họa
[00:13:38] Tôi đến để hóa giải cho ông
[00:13:43] Ông hãy nhớ một câu của tôi
[00:13:46] Gọi là hại người cuối cùng hại mình
[00:14:01] Ông có thể đưa nó cho Tô Ngọc Hoàn
[00:14:04] Giấy nợ này vẫn tiếp tục có hiệu lực
[00:14:06] Cũng có thể xé nó đi
[00:14:09] Xé đi?
[00:14:11] Xé không ổn
[00:14:14] Tôi vẫn nên mang về nhà từ từ đốt
[00:14:17] Lão Triệu
[00:14:19] Tôi nợ ông một ân tình
[00:14:22] Thực ra thứ này tôi đã muốn hủy từ lâu rồi
[00:14:26] Ban đầu tôi không nên ký
[00:14:30] Ngày mai
[00:14:31] Trước mộ Hà Tứ, Tô Ngọc Hoàn còn muốn giở thủ đoạn
[00:14:36] Ông phải cẩn thận đấy
[00:14:38] Không phải...
[00:14:40] Trong lòng có hổ thẹn
[00:14:41] Lo lắng thì có ích gì?
[00:14:43] Bây giờ ông đã biết hết mọi chuyện rồi
[00:14:47] Ông xem ba lão già chúng tôi vì chút tiền này
[00:14:50] Không liêm sỉ, không đạo đức
[00:14:52] Vô liêm sỉ, vô đạo
[00:14:54] Để cho... để cho lớp hậu bối các ông
[00:14:58] Chê cười rồi
[00:15:05] Vương lão gia, Vương lão gia
[00:15:07] Vương lão gia
[00:15:09] Bất kể trước đây ngài
[00:15:10] đã phạm lỗi lớn thế nào
[00:15:12] Chỉ cần ngài nhận lỗi và sửa đổi
[00:15:14] Thẳng lưng lên
[00:15:16] Vẫn là một đấng nam nhi đường đường
[00:15:29] Ối!
[00:15:47] Đừng thổi nữa!
[00:15:51] Hà đại ca
[00:15:53] Tối qua lúc anh báo mộng đã nói nhiều lời như vậy
[00:15:57] Hôm nay
[00:15:59] Sao anh một câu cũng không nói?
[00:16:02] Anh không phải nói anh chết oan sao?
[00:16:05] Anh không phải nói trấn Hà Kiều ai cũng có ma trong lòng sao?
[00:16:09] Anh không phải nói anh so với Đạo Đức Đường
[00:16:13] Còn trong sạch hơn sao?
[00:16:14] Hoàng Nhi! Cô làm gì vậy?
[00:16:17] Mượn người chết để ép người sống à?
[00:16:18]
[00:16:22] Hai mươi năm trước, một vụ làm chứng gian
[00:16:25] Hai khoản tiền bẩn, Hà đại ca đã nhận
[00:16:28] Nhưng anh ấy không dám dùng
[00:16:30] Cả đời chịu đói rét
[00:16:33] Cuối cùng
[00:16:35] Anh ấy để lại tiền
[00:16:38] Cho Vĩnh Trinh
[00:16:42] Có một đám người
[00:16:46] Họ nhận tiền bẩn
[00:16:48] An tâm thoải mái tiêu sạch sẽ
[00:16:53] Các vị nói xem, những người này lẽ nào trong sạch hơn Hà đại ca?
[00:16:58] Tôi...
[00:16:59] Sao cô lại nói như vậy?
[00:17:02] Cô đừng có ngậm máu phun người!
[00:17:03] Đạo Đức Đường chúng tôi chưa bao giờ nhận tiền mờ ám!
[00:17:06] Vậy thì tốt!
[00:17:08] Các vị hãy đối chất trước mặt Hà đại ca
[00:17:11] Ở lại trước mộ anh ấy nói cho rõ ràng đi!
[00:17:27] Người chết là lớn nhất
[00:17:30] Vào đất là an
[00:17:32] Hà Tứ huynh đệ
[00:17:35] Tôi lừa được người sống
[00:17:37] Tôi không lừa được người chết
[00:17:41] Số tiền đó
[00:17:44] Là do tôi... một mình tôi lấy
[00:17:47] Không liên quan gì đến Đạo Đức Đường
[00:17:51] Ông nhớ kỹ
[00:17:53] Ông nhớ kỹ
[00:17:57] Vậy ông nói phải làm sao?
[00:17:58] Nhận lỗi là xong à?
[00:18:00] Là có thể quay về Đạo Đức Đường tiếp tục làm người chính trực sao?
[00:18:03] Đạo Đức Đường tôi không về được nữa
[00:18:07] Tuổi này rồi nhận lỗi còn nhận không xong
[00:18:11] Làm mọi người chê cười rồi
[00:18:16] Xem ông làm gì thế này?
[00:18:38] Mẹ!
[00:18:39] Ba người chúng ta
[00:18:41] Ông...
[00:18:42] Ông đã cứu Đạo Đức Đường
[00:18:47] Tôi... tôi cũng cứu Đạo Đức Đường
[00:18:51] Đạo Đức Đường bình an rồi
[00:18:55] Trong sạch rồi
[00:18:58] Ông biết quá nhiều bí mật rồi
[00:19:02] Tôi không dám gặp ông nữa
[00:19:05] Vương lão gia!
[00:19:07] Ông đang hại tôi đấy hả?
[00:19:10] Phải...
[00:19:11] Đạo đức...
[00:19:13] Hai chữ này
[00:19:19] Thật là độc ác quá đi!
[00:19:31] Mẹ
[00:19:35] Mẹ, sao mẹ lại ở đây?
[00:19:39] Mẹ không muốn về
[00:19:42] Mẹ cũng không biết nên đi đâu
[00:19:44] Cuối cùng mẹ đến đây
[00:19:48] Vĩnh Trinh
[00:19:50] Sao mẹ lại làm mọi chuyện thành ra thế này?
[00:19:54] Mẹ...
[00:19:55] Là mẹ đã hại chết người
[00:19:57] Mẹ đã hại chết người
[00:20:02] Mẹ muốn rời khỏi trấn Hà Kiều ngay lập tức
[00:20:05] Nhưng lại cảm thấy hình như không rời đi được
[00:20:09] Chính mẹ đã tự cắt đứt đường lui của mình rồi
[00:20:15] Đúng vậy
[00:20:17] Trước đây con cũng luôn coi thường ba lão già đó
[00:20:21] Không ngờ họ nổi nóng lên còn dứt khoát hơn cả người trẻ
[00:20:24] Còn gọn gàng hơn
[00:20:30] Mẹ sai rồi
[00:20:32] Mẹ cứ nghĩ bạc rất có ích
[00:20:37] Có bạc rồi
[00:20:39] Mẹ có thể mua lại hai mươi năm khổ cực của con
[00:20:43] Phải...
[00:20:45] Mẹ... mẹ đã làm tổn thương thiên lý nhân tình
[00:20:51] Con cũng sai rồi
[00:20:53] Con cứ nghĩ bạc rất vô dụng
[00:20:55]
[00:21:00] Hơn nữa người chết lại là một người ngoài cuộc
[00:21:06] Cha con là địa bảo
[00:21:08] Hai mươi năm trước chẳng qua chỉ nhận chút tiền mờ ám
[00:21:12] Hơn nữa cả đời nơm nớp lo sợ không dám tiêu
[00:21:16] Kết quả vẫn không thể yên lòng, vẫn chết
[00:21:20] Vương lão gia, ông ấy đúng là có nhận chút tiền mờ ám
[00:21:24] Nhưng ông ấy dùng vào việc sửa chữa Đạo Đức Đường
[00:21:28] Ông ấy vẫn không dám nói ra
[00:21:31] Ông ấy cũng chết rồi
[00:21:33] Là Mẹ đã hại chết ông ấy
[00:21:36] Vậy còn người bỏ tiền ra?
[00:21:38] Vị Diệp trưởng quỹ, Diệp lão gia, Diệp đại quan nhân đó?
[00:21:41] Chút bạc chó má đó của ông ta đã mua đi hai mạng người rồi
[00:21:44] Tại sao ông ta không đứng ra cho mọi người một lời giải thích?
[00:21:46] Ông ta còn được coi là cha con sao?
[00:21:47] Con có người cha hồ đồ như vậy sao?
[00:21:49] Người cha hồ đồ như vậy
[00:21:50] Con không nên bắt ông ta ra cho mọi người xem sao?
[00:21:52] Vĩnh Trinh, con không thể...
[00:22:01] Lần này sao lại nhiều thị phi thế này?
[00:22:05] Thậm chí còn có người chết
[00:22:08] Trước đây chúng ta đối phó đều là lòng tham
[00:22:11] Lần này coi như đã thấy được mối thù thực sự
[00:22:14] Mối thù hai mươi năm không thể hóa giải
[00:22:20] Ta tìm Tô Ngọc Hoàn về
[00:22:22] Là để trấn Hà Kiều không còn chịu nghèo nữa
[00:22:25] Ta phản đối Tô Ngọc Hoàn dùng tiền mua công đạo
[00:22:28] Là vì
[00:22:29] Ta không hy vọng trấn Hà Kiều vì tiền mà bán rẻ công đạo
[00:22:34] Sau đó
[00:22:36] Ta khuyên cha con Diệp Mỹ Văn hòa giải
[00:22:39] Ta tác hợp Diệp Mỹ Văn và Tô Ngọc Hoàn gương vỡ lại lành
[00:22:42] Tất cả những điều này đều là để
[00:22:43] Hóa giải oán thù, nhưng mà...
[00:22:49] Có lẽ ta đã quá tự không lượng sức mình
[00:22:53] Nhưng Tô phu nhân
[00:22:58] Con thấy bà ấy
[00:22:59] Tình hình hôm nay bà ấy cũng không kiểm soát được nữa rồi
[00:23:02] Có lẽ sẽ xuất hiện kết cục mà bà ấy cũng không muốn thấy
[00:23:07] Chu lão gia và Ngô lão gia khắp nơi tung tin
[00:23:09] Nói Vương lão gia là bị Diệp Mỹ Văn làm cho tức chết
[00:23:11] Bây giờ rất nhiều người trong trấn muốn ra tay với Mỹ Văn
[00:23:14] Vậy phải làm sao?
[00:23:15] Chúng ta có thể làm gì?
[00:23:17] Tôi có thể làm gì?
[00:23:20] Diệp Mỹ Văn đã được ta giấu đi rồi
[00:23:23] Bước tiếp theo phải làm sao?
[00:23:24] Ta cũng đang nghĩ
[00:23:28] Có lẽ ta có thể nghĩ ra cách tốt hơn
[00:24:07] Diệp trưởng quỹ
[00:24:14] Diệp trưởng quỹ
[00:24:18] Ông không cần lo lắng
[00:24:20] Trong phủ lớn nhỏ đều bình an
[00:24:23] Dân chúng cũng đi cả rồi
[00:24:25] Chỉ là... chỉ là đập hỏng một số đồ đạc
[00:24:36] Lúc đó
[00:24:38] Tôi và Hoàng Nhi hẹn hò ở đây
[00:24:41] Chúng tôi thường trèo lên đống bao gạo
[00:24:44] Nói rất nhiều chuyện
[00:24:47] Lúc đó kho thóc này chứa đầy gạo
[00:24:52] Bây giờ không còn thịnh vượng nữa
[00:24:54] Kho thóc này cũng sắp trống rỗng rồi
[00:24:57] Lúc đó
[00:24:59] Anh không nghĩ đến sau này
[00:25:00] Hai người sẽ là hai thân phận khác nhau sao?
[00:25:03] Chúng tôi đã nghĩ đến
[00:25:07] Nhưng lúc đó chúng tôi đều cảm thấy tôi có thể phát tài
[00:25:11] Hoàng Nhi thì thường bắt tôi thề
[00:25:14] Nói rằng đợi lúc tôi phát tài phải đối tốt với cô ấy hơn
[00:25:18] Đừng ghét bỏ cô ấy
[00:25:20] Không ngờ
[00:25:22] Tôi đối với cô ấy vẫn chưa đủ tốt
[00:25:26] Đã thề thốt nhiều như vậy
[00:25:28]
[00:25:30] Tôi căn bản không nghĩ ngợi gì đã đá cô ấy đi
[00:25:33] Càng không ngờ là
[00:25:36] Bây giờ người phát tài lại là cô ấy
[00:25:38] Tôi lại cần cô ấy hạ thủ lưu tình
[00:25:42] Bà ấy sẽ nương tay thôi
[00:25:44] Bà ấy không phải người đàn bà nhẫn tâm như vậy
[00:25:46] Nếu không
[00:25:48] Bà ấy sẽ không yêu Vĩnh Trinh đến thế
[00:25:50] Thực ra
[00:25:52] Tôi không cần phải trốn ở đây
[00:25:54] Thấy bên ngoài nhiều người cần tôi như vậy
[00:25:58] Tôi biết Vĩnh Trinh nó hận tôi
[00:26:01] Nó muốn bắt tôi
[00:26:04] Đạo Đức Đường thì càng không cần nói
[00:26:05] Tôi biết họ muốn chọn một người
[00:26:11] Họ phải chọn một người chịu trách nhiệm cho cái chết của Vương lão gia
[00:26:16] Huống hồ tôi lại đáng giá nhiều bạc như vậy
[00:26:19] Nhưng điều làm tôi đau lòng là
[00:26:23] Điều làm tôi đau lòng là những người dân đó
[00:26:27] Tôi có lỗi với Hà Tứ
[00:26:30] Có lỗi với Ngọc Hoàn, Vĩnh Trinh
[00:26:34] Thậm chí có lỗi với Tam lão gia
[00:26:36] Nhưng tôi không có lỗi với họ!
[00:26:45] Anh đã sửa không ít cây cầu
[00:26:47] Đã lát không ít con đường
[00:26:48] Anh vì trấn Hà Kiều
[00:26:50] Quả thực đã làm không ít việc thiện
[00:26:54] Nhưng họ lại đi trên cây cầu anh sửa
[00:26:57] Trên con đường anh lát để bắt anh, chửi rủa anh
[00:27:02] Anh chắc chắn có rất nhiều trải nghiệm như vậy, đúng không?
[00:27:32] Bà đi vào đi
[00:27:33] Tôi đi làm việc tôi nên làm
[00:27:58] Anh vẫn luôn đợi em
[00:28:00] Anh đợi xem em đến một mình
[00:28:02] Hay là dẫn theo một đám người
[00:28:05] Chuyện đến nước này
[00:28:07] Em cũng không muốn giấu anh điều gì nữa
[00:28:10] Thực ra
[00:28:12] Em căn bản không muốn mạng của bất kỳ ai
[00:28:15] Hoàng Nhi...
[00:28:17] Bây giờ em vẫn chưa hiểu rõ mình đang nghĩ gì
[00:28:20] Em đang nghĩ gì trong chuyện này đã không còn tác dụng nữa
[00:28:25] Tất cả đều là kiếp số
[00:28:27] Gặp kiếp nạn khó thoát
[00:28:29] Em đang đối phó với trấn Hà Kiều
[00:28:32] Đối phó với một người cụ thể
[00:28:34] Nhưng em lại không nỡ nhẫn tâm
[00:28:37] Nhưng em phải hiểu
[00:28:38] Tổ chim bị lật thì không còn trứng lành
[00:28:41] Bây giờ em đã biết rồi
[00:28:43] Không cần nói người khác
[00:28:45] Chỉ nói Vĩnh Trinh thôi
[00:28:46] Bây giờ em còn kiểm soát được nó không?
[00:28:48] Anh thấy em đã không kiểm soát được rồi
[00:28:53] Đúng vậy, có lúc em còn không dám nhìn vào mắt nó
[00:29:00] Những người đi trên đường đó càng không cần phải nói
[00:29:03] Họ vốn đã rất nghèo, nghèo đến phát điên rồi
[00:29:08] Nhưng họ vẫn có thể chấp nhận
[00:29:09] Là vì hàng xóm láng giềng của họ cũng nghèo như họ
[00:29:13] Nhưng bây giờ không giống nữa
[00:29:14] Đúng vậy, vì em đã trở về
[00:29:17] Cho nên em nên hiểu
[00:29:19] Hàng ngày họ dùng ánh mắt như thế nào để nhìn em
[00:29:23] Ánh mắt như sói
[00:29:25] Đúng
[00:29:27] Đúng
[00:29:29] Ánh mắt như sói
[00:29:32] Người giàu có lòng dạ như sói
[00:29:35] Nhưng chỉ người nghèo mới có ánh mắt như sói
[00:29:39] Mỹ Văn, anh yên tâm, em nhất định sẽ cứu anh
[00:29:44] Em nên tự cứu mình trước đi
[00:29:48] Hai người thật sự ở đây à?
[00:29:52] Cha
[00:29:53] Mẹ
[00:29:55] Người cả trấn đang chạy đôn chạy đáo vì hai người
[00:30:00] Họ muốn kiếm tiền của mẹ
[00:30:02] Muốn bắt cha
[00:30:05] Kết quả hai người lại ở đây nhìn họ cười nhạo
[00:30:08] Vĩnh Trinh, con đừng nói như vậy nữa
[00:30:10] Gia đình ba người chúng ta lại gặp nhau ở kho thóc
[00:30:13] Đây là ý trời
[00:30:14] Chúng ta...
[00:30:17] Chúng ta đừng động đao nữa
[00:30:19] Chúng ta cùng rời khỏi đây
[00:30:21] Quên đi tội nghiệt ở đây
[00:30:23] Ba người chúng ta cùng đầu thai một lần nữa đi
[00:30:29] Thực ra chỉ có con, Hà Vĩnh Trinh
[00:30:33] Mới có tư cách đầu thai một lần nữa
[00:30:36] Bởi vì cha con là một người cha như vậy
[00:30:43] Mẹ là một người mẹ như vậy
[00:30:45] Con ơi...
[00:30:47] Hai mươi năm trước cùng nhau bỏ rơi con
[00:30:51] Hai mươi năm sau cùng nhau lừa dối con
[00:31:14] Nó không để ý đến em
[00:31:16] Không nói chuyện với em
[00:31:18] Vĩnh Trinh...
[00:31:20] Vĩnh Trinh của chúng ta
[00:31:22] Đã hận em chết đi được rồi
[00:31:28] Ngọc Hoàn
[00:31:29] Em nghe anh nói
[00:31:31] Em nghe anh nói
[00:31:32] Em... em nhất định phải mang đầu của anh đi
[00:31:36] Em nhất định phải giao ngân phiếu cho Đạo Đức Đường
[00:31:39] Chỉ có như vậy Vĩnh Trinh mới có thể nhận em
[00:31:42] Em có thể mất anh
[00:31:45] Nhưng
[00:31:47] Em không thể mất Vĩnh Trinh
[00:31:49] Em chỉ có một đứa con trai này thôi
[00:31:51] Em... em chỉ có một đứa con trai này thôi
[00:31:54] Em còn phải dựa vào nó để dưỡng lão lo hậu sự
[00:31:59] Mỹ Văn
[00:32:01] Nếu hai mươi năm trước anh cũng có khí phách như vậy mà nhận nó
[00:32:05] Chúng ta cũng sẽ không có kết cục như thế này
[00:32:11] Anh biết rồi
[00:32:44] Diệp Mỹ Văn nói
[00:32:46] Là trấn Hà Kiều đã nuôi ông lớn, Đạo Đức Đường nhìn ông trưởng thành
[00:32:50] Ông có tài năng, cũng có tư chất
[00:32:53] Lẽ ra
[00:32:54] Cả đời này ông có thể làm vẻ vang cho trấn Hà Kiều
[00:32:57] Nhưng bây giờ ông lại trở thành nỗi ô nhục của trấn Hà Kiều
[00:33:00] Ông nói đi, ông nói đi
[00:33:02] Đây là vì cái gì?
[00:33:03] Là vì sao?
[00:33:05] Rốt cuộc là vì sao?
[00:33:06] Diệp Mỹ Văn!
[00:33:08] Chúng tôi vẫn luôn mong đợi ông hối cải
[00:33:12] Vẫn luôn cho ông cơ hội
[00:33:15] Nhưng ông có bao giờ đặt Đạo Đức Đường chúng tôi vào lòng?
[00:33:21] Ngọc Hoàn cô ấy trở về
[00:33:23] Cô ấy chịu oan ức lớn như vậy
[00:33:26] Trở về không nên đòi lại công đạo sao?
[00:33:29] Lẽ nào chúng tôi không nên cho cô ấy một công đạo sao?
[00:33:33] Hoàng Nhi là bị
[00:33:34] ông hại, địa bảo Hà Tứ bị ông kéo xuống nước
[00:33:38] Ngay cả Vương lão gia cũng bị ông làm cho tức chết!
[00:33:42] Chính là ông ta! Chính là ông ta! Chính là ông ta!
[00:33:49] Chính là ông ta!
[00:33:51] Được rồi, được rồi, được rồi!
[00:33:53] Tôi nói được rồi!
[00:33:54] Tôi thấy chúng ta không cần nói nhảm với ông ta nữa!
[00:33:56] Diệp Mỹ Văn, ông nói xem bây giờ chúng tôi phải làm sao?
[00:34:16] Đợi một chút!
[00:34:19] Cô còn có ý kiến gì?
[00:34:21] Đây là một xấp ngân phiếu, mỗi tờ mệnh giá một vạn lượng
[00:34:26] Thứ tôi đã hứa với các vị, các vị có thể lấy đi
[00:34:29] Còn về mạng sống mà tôi đòi các vị, tôi không cần nữa
[00:34:33] Để ông ta đi đi
[00:34:38] Mẹ!
[00:34:40] Mẹ nói đùa gì vậy?
[00:34:43] Chính là không thể để ông ta đi!
[00:34:46] Có cần thiết không?
[00:34:48] Cứ để tất cả ân oán này kết thúc không tốt sao?
[00:34:51] Anh không muốn nợ em đến kiếp sau nữa
[00:34:54] Mỹ Văn, anh quả thực đã hại em rất thảm
[00:34:57] Nhưng em có việc của riêng mình phải làm
[00:35:01] Món nợ này em đã xóa bỏ trong lòng rồi
[00:35:06] Tô Ngọc Hoàn, món nợ của cô thì xóa rồi
[00:35:09] Món nợ của chúng tôi có cần phải tính không?
[00:35:11] Cô có ý gì?
[00:35:12] Chúng tôi mọi người đều đã chuẩn bị sẵn sàng, dư luận cũng tạo xong rồi
[00:35:15] Dân chúng cũng đồng tình rồi
[00:35:16] Cô nói không phải ông ta thì không phải ông ta à?
[00:35:17] Giết ông ta!
[00:35:19] Giết ông ta! Giết ông ta! Giết ông ta! Giết ông ta! Giết ông ta!
[00:35:22] Giết ông ta!
[00:35:24] Giết!
[00:35:28] Vương lão gia ông ấy đã tự vẫn rồi
[00:35:30] Sau này chúng tôi biết đối mặt với ông ấy thế nào?
[00:35:32] Chúng tôi bên này có cần chào hỏi không?
[00:35:33] Chuyện hôm nay là tên đã lên dây
[00:35:36] Không bắn cũng phải bắn!
[00:35:38] Một triệu lượng đó
[00:35:39] Chúng tôi chắc chắn phải lấy!
[00:35:40] Ông ta, Diệp Mỹ Văn, chắc chắn phải chết! Đúng! Đúng!
[00:35:46] Chuyện hôm nay làm xong hôm nay
[00:35:48] Mẹ, con đưa mẹ về nghỉ ngơi
[00:35:49] Chuyện này mẹ đừng quản nữa, đi!
[00:35:51] Mẹ không đi! Mẹ không đi!
[00:35:53] Mẹ có tiền!
[00:35:54] Mẹ không tin lời mẹ nói lại không có ai nghe!
[00:35:58] Mẹ!
[00:35:59] Triệu Công Minh, sao ông còn đứng xem náo nhiệt?
[00:36:01] Ông mau giúp tôi nói đi!
[00:36:02] Mau giúp tôi nói đi!
[00:36:03] Mau giúp tôi nói đi! Mẹ!
[00:36:06] Hết cách rồi
[00:36:08] Là chính bà đã đẩy mọi chuyện đến tình thế hôm nay
[00:36:12] Bà để trấn Hà Kiều lập cổng thờ trinh tiết cho bà
[00:36:15] Bà lại để Đạo Đức Đường ký khế ước với bà
[00:36:17] Bây giờ hai món nợ này đều tính lên đầu Diệp Mỹ Văn
[00:36:20] Ông ta bây giờ chính là thủ phạm chính
[00:36:22] Hai mươi năm trước ông ta bắt bà chịu nhục
[00:36:25] Hai mươi năm sau bà làm mọi người mất mặt
[00:36:28] Bà không thể giữ lại cổng thờ trinh tiết
[00:36:30] Đồng thời lại không trừ khử Diệp Mỹ Văn chứ?
[00:36:33] Tại sao không thể?
[00:36:34] Tại sao lại không thể chứ?
[00:36:38] Tôi đã tha thứ cho ông ấy rồi
[00:36:40] Nhưng mọi người sẽ không tha thứ cho hai chúng ta
[00:36:43] Làm như vậy khiến trấn Hà Kiều trong ngoài đều khó xử
[00:36:45] Không có một tiêu chuẩn đạo đức thống nhất
[00:36:48] Đạo Đức Đường cũng không cách nào giải thích với mọi người
[00:36:58] Tô phu nhân
[00:36:59] Bây giờ bà hối hận rồi chứ?
[00:37:01] Tôi hối hận rồi
[00:37:03] Tôi hối hận rồi
[00:37:05] Tôi...
[00:37:07] Có phải tôi đã quá muộn rồi không?
[00:37:09] Chỉ cần hối hận thì không bao giờ là muộn
[00:37:12] Nhường đường, nhường đường, nhường đường, nhường đường!
[00:37:17] Mời, mời!
[00:37:30] Vị này là chuyên trình đến để đầu tư cho trấn Hà Kiều
[00:37:35] Long đại thiếu gia, còn có...
[00:37:41] Long phu nhân
[00:37:47] Các vị đến từ Dương Châu phải không?
[00:37:48] Dương Châu? Nơi nào vậy?
[00:37:50] Quê mùa quê mùa
[00:37:52] Chúng tôi đến từ Quảng Châu
[00:37:53] Quảng Châu!
[00:38:00] Số tiền đầu tư cũng là một... cũng là một số chẵn
[00:38:18] Hai mươi vạn nhỉ?
[00:38:21] Được!
[00:38:22] Long đại thiếu gia
[00:38:23] Và Long phu nhân đầu tư vào trấn Hà Kiều số bạc
[00:38:26] Hai triệu lượng!
[00:38:45] Nhưng còn có một điều kiện
[00:38:48] Họ không phải là đến để báo thù rửa hận chứ? Khó nói...
[00:38:51] Điều kiện của chúng tôi là...
[00:38:54] Điều kiện là...
[00:38:56] Các vị không được nhận đầu tư của người khác nữa
[00:39:00] Nghĩa là không được đáp ứng điều kiện của người khác
[00:39:04] Vậy chúng ta không cần phải có người chết rồi!
[00:39:05] Cổng thờ trinh tiết cũng có thể dỡ bỏ!
[00:39:12] Chúng tôi sẽ giao số tiền này
[00:39:14] Cho người bạn tốt nhất của chúng tôi quản lý
[00:39:17] Ông ấy chính là người lạc quan làm việc thiện
[00:39:19] Rộng rãi độ lượng, ngài Diệp Mỹ Văn
[00:39:54] Nếu ông ấy đến sớm vài ngày
[00:39:55] Lão Vương cũng không đến nỗi chết
[00:39:58] Phải không?
[00:39:59] Đúng vậy!
[00:40:06] Mẹ hài lòng rồi chứ?
[00:40:09] Người mẹ muốn cứu đã được cứu rồi
[00:40:13] Đúng
[00:40:13] Chính bà không báo thù
[00:40:15] Bà còn không cho tôi báo thù
[00:40:17] Mẹ là một người mẹ như vậy sao?
[00:40:19] Vĩnh Trinh, con nghe mẹ nói, sẽ có ngày con hiểu ra
[00:40:23] Như vậy là kết quả tốt nhất rồi
[00:40:24] Đi theo mẹ đi
[00:40:26] Nơi này không giữ con được đâu
[00:40:27] Con muốn ở lại
[00:40:30] Con muốn xem trấn Hà Kiều này làm sao mà hưng thịnh phát đạt
[00:40:38] Nơi này không nên có người tới
[00:40:40] Bởi vì ông ấy...
[00:40:42] Quá không có nguyên tắc!
[00:40:46] Quá không biết liêm sỉ!
[00:40:48] Quá giả tạo!
[00:40:51] Xem lương tri, đạo đức...
[00:40:55] Lý trí...
[00:40:58] Còn cả phong tục dân gian thuần phác của trấn Hà Kiều...
[00:41:01] Trước mặt bạc...
[00:41:03] Chẳng qua chỉ là không chịu nổi một đòn
[00:41:05] Mặt nạ mà thôi!
[00:41:08] Lão gia, nó... nó...
[00:41:09] Nó...
[00:41:14] Tôi hận ông!
[00:41:16] Vĩnh Trinh! Vĩnh Trinh!
[00:41:20] Ông đi tìm mẹ tôi đến đây trước!
[00:41:22] Dùng ngân phiếu mê hoặc người cả trấn
[00:41:25] Để họ từ người biến thành súc sinh
[00:41:28] Rồi ông lại tìm đến một đôi vợ chồng
[00:41:31] Để họ móc ngân phiếu ra
[00:41:34] Lại biến cả trấn súc sinh thành người
[00:41:38] Những người miệng không rời nhân nghĩa đạo đức
[00:41:40] Nhưng ông vẫn luôn ngăn cản chúng tôi như ý
[00:41:43] Ông nghĩ ông có lỗi với trấn này sao?
[00:41:47] Kênh đào đã thông
[00:41:50] Lần này tôi coi như đã hiểu
[00:41:50] Trấn có thể phồn vinh rồi
[00:41:52] Nhưng ông biết không?
[00:41:54] Cái trấn này đã bị ông hủy hoại rồi!
[00:41:57] Ai cũng đang giả ngu giả ngơ
[00:42:01] Nhưng cả đời họ đều biết
[00:42:05] Bộ mặt của mình khi nhìn thấy tiền là gì
[00:42:08] Trấn Hà Kiều loạn rồi
[00:42:10] Mà kẻ đầu sỏ gây họa chính là ông!
[00:42:22] Ông không phải người!
[00:42:23] Lão gia, nó... nó mắng ngài không phải người!
[00:42:30] Tôi là Thần...
[00:42:32] Tôi vốn dĩ không phải người
[00:42:36] Tôi thấy cái triều Thanh kia...
[00:42:40] Chỉ là một thứ tốt
[00:42:41] Bây giờ nên nghĩ cách sắp xếp họ ổn thỏa
[00:42:45] Hóa ra ông ta xuất thân giang hồ
[00:42:47] Cứ giữ họ ở đây cũng không hợp tình hợp lý
[00:42:51] Vậy phải làm sao?
[00:42:52]
[00:42:54] Có những cách đến lúc nào cũng không lỗi thời
[00:42:55] Có những cách lúc nào cũng không lỗi thời
[00:43:10] CÚT
[00:43:12] Ai làm?
[00:43:16] Quá đáng lắm rồi!
[00:43:23] Bảo muội
[00:43:26] Chạy mau
[00:44:01] Tôi có ý tốt...
[00:44:03] Tôi vốn là có ý tốt mà?
[00:44:05] Người trấn Hà Kiều sao lại biến thành thế này rồi?
[00:44:07] Lão gia!
[00:44:08] Trấn Hà Kiều này vốn dĩ...
[00:44:09] Là như vậy
[00:44:10] Không không không không...
[00:44:13] Chúng ta và lão gia đã biến trấn Hà Kiều thành thế này
[00:44:21] Họ đến rồi, mau chạy thôi!