《Truyền kỳ Lưu Ly Xưởng》 Tập 12-Diễn viên chính: Phùng Viễn Chinh, Trương Quốc Lập, Cúc Tuyết
【Tóm tắt nội dung】
Bộ phim kể về ba người đàn ông vốn không hề liên quan đến đồ cổ: Viên Ngọc Sơn thật thà chất phác, Kim Bảo Nguyên – một vương gia sa sút nhưng mê hí khúc, và Thôi Hòa Hữu – một tiểu sinh giỏi chiến đấu. Do cơ duyên trớ trêu, cả ba cùng bước chân vào Lưu Ly Xưởng và từ đó dệt nên một câu chuyện huyền thoại về nhân duyên thời loạn thế.
[00:00:19] Người đến người đi đa phần là kẻ si tình
[00:00:25] Uống rượu ngon
[00:00:26] Ngủ quên lối đi
[00:00:30] Tỉnh chẳng biết đường về
[00:00:34] Đều là những kẻ hồ đồ
[00:00:41] Trời không chiều lòng người
[00:00:45] Người chẳng thuận ý ta
[00:00:45] Người chẳng thuận lòng ta
[00:00:48] Cần gì phải định nghĩa
[00:00:55] Chúng ta đều là người tốt tầm thường
[00:00:59] Si tâm, phàm tâm luôn tồn tại
[00:01:02] Chúng ta đều là người tốt tầm thường
[00:01:06] Lương tâm là quý giá nhất
[00:01:10] Chúng ta đều là người tốt tầm thường
[00:01:13] Si tâm, phàm tâm luôn tồn tại
[00:01:17] Chúng ta đều là người tốt tầm thường
[00:01:21] Lương tâm là quý giá nhất
[00:01:26] Lương tâm là nhất thời
[00:01:28] Lương tâm là quý giá nhất
[00:01:49] Đến nếm thử đi.
[00:01:52] Món em nấu so với món mẹ Phùng nấu thì thế nào?
[00:01:55] 1114 (lỗi?)
[00:01:57] Món ăn thì vẫn là món đó.
[00:02:00] Chỉ là không cùng một hương vị.
[00:02:04] Đợi bà ấy về, em sẽ cho bà ấy nghỉ việc.
[00:02:08] Sau này em đến hầu hạ anh, được không?
[00:02:12] Ghen với cả một bà giúp việc già.
[00:02:14] Em cũng ghen à?
[00:02:19] Chỉ sợ có người đứng núi này trông núi nọ thôi.
[00:02:24] Trong bát trong nồi đều là thịt cả.
[00:02:29] Anh muốn ăn, anh ăn hết.
[00:02:40] Em đang nghĩ gì vậy?
[00:02:44] Những ngày tháng sau này biết sống sao đây?
[00:02:47] Chuyện sau này thì để sau này hãy nói.
[00:02:57] À phải rồi, ông Ngô này,
[00:03:00] ông ấy rốt cuộc làm nghề gì vậy?
[00:03:04] Hình như mọi chuyện trên đời này,
[00:03:05] một mình ông ấy làm cũng không xuể.
[00:03:06] WED (lỗi?)
[00:03:07] Bỏ lại em một mình.
[00:03:11] Theo ông ấy hai năm nay em cũng không biết
[00:03:13] ông ấy làm nghề gì.
[00:03:17] Muốn làm gì thì làm nấy thôi.
[00:03:19] Chẳng phải lại bắt đầu buôn đồ cổ rồi sao?
[00:03:29] Thứ này đáng tiền không? Không đáng tiền.
[00:03:33] Nếu không đáng tiền thì con phố Lưu Ly Xưởng kia,
[00:03:34] mấy cửa hàng đó chẳng sớm đổi sang bán củ cải rồi sao.
[00:03:38] Anh xem mấy cửa hàng đó, cái nào mà không làm ăn phát đạt.
[00:03:45] À, cậu Tiểu Viên đi theo ông ấy,
[00:03:46] là ông ấy thuê hay mượn vậy?
[00:03:50] Nghe nói là người học việc của Phong Nhất Các, mượn về.
[00:03:54] Nghe nói người cũng không tệ, thật thà phúc hậu.
[00:04:01] Vậy cậu ta làm sao mà thành người học việc của Phong Nhất Các được?
[00:04:06] Người ta đều nói cậu ta biết nhìn đồ quý.
[00:04:09] Mang trả lại một món đồ quý mà Lưu chưởng quầy đánh mất.
[00:04:14] Cứu được cửa tiệm của ông ấy.
[00:04:18] Nói về số mệnh con người ấy à, chính là vận số.
[00:04:24] Là gặp vận may, hay gặp vận rủi,
[00:04:26] trong mệnh đều đã viết sẵn rồi.
[00:04:29] Nói cậu ta biết nhìn đồ quý,
[00:04:30] anh thật sự không tin.
[00:04:33] Người ta đều nói vậy mà.
[00:06:38] Chào cô, về rồi à?
[00:06:40] 7770 (lỗi?)
[00:08:09] Hình như bà ấy về rồi, tôi ra xem thử.
[00:08:25] Phu nhân cái gì chứ? WIL (lỗi?)
[00:08:26] WIST (lỗi?)
[00:08:28] Còn không bằng gái lầu xanh. WH (lỗi?)
[00:08:29] CAN (lỗi?)
[00:08:30] WE (lỗi?)
[00:08:32] Phu nhân nào lại đi nhặt đồ ăn thừa của người hầu?
[00:08:35] WE (lỗi?)
[00:08:37] Tôi lẽ ra phải nghĩ đến từ sớm mới phải. WE (lỗi?)
[00:08:41] WE (lỗi?)
[00:08:42] Cô nam quả nữ ở cùng nhau thì có chuyện gì tốt đẹp được chứ? WE (lỗi?)
[00:08:46] WE (lỗi?)
[00:08:54] Tiểu Thôi, đồ vô lương tâm nhà ngươi! WE (lỗi?)
[00:08:57] WE (lỗi?)
[00:08:59] Ăn bám một chỗ chưa đủ, ngươi còn muốn ăn bám cả hai à? WE (lỗi?)
[00:09:22] Bà về rồi ạ.
[00:09:32] Ở nhà không có việc gì, nên về thôi.
[00:09:39] Bên phu nhân có việc gì không ạ?
[00:09:42] Không có việc gì, vẫn ổn.
[00:09:46] Tôi biết rồi.
[00:09:53] Buổi tối, bà muốn ăn gì ạ?
[00:09:57] Trường canh đoản tống (món ăn?) à?
[00:09:58] Hôm nay bà về rồi thì làm mì đi.
[00:10:04] Được, ăn mì thì tôi đi nhào bột cho các người đây.
[00:10:11] Sau này cậu gọi tôi đừng có "bà" này "bà" nọ nữa.
[00:10:15] Sao vậy ạ?
[00:10:17] Tôi không dám nhận.
[00:10:28] Phu nhân, tôi về rồi ạ.
[00:10:45] Đã lâu không về quê rồi.
[00:10:48] Vẫn là ở quê tốt hơn.
[00:10:50] Hít thở cũng thấy ngọt ngào.
[00:10:54] Vào làng xem thử, biết đâu có đồ gì đó.
[00:11:21] Chú thu mua đồ ở đằng kia kìa.
[00:11:25] Con cầm lấy cho chú ấy xem.
[00:11:30] Ngài xem cái này.
[00:11:33] Cái này mà có hai chiếc thì tốt rồi.
[00:11:35] Chỉ có một chiếc này thôi. Nếu không phải cần tiền gấp...
[00:11:37] chúng tôi cũng không mang ra đâu.
[00:11:40] Đây đều là đồ đang dùng mà. Thôi được.
[00:11:43] Tôi chỉ có thể trả ít tiền cho các người thôi.
[00:11:46] Thằng bé nhà tôi đang chờ đóng học phí.
[00:11:48] Ngài cho thêm vài đồng đi. Cho mười đồng đi.
[00:11:50] Cho thêm chút đi.
[00:11:52] ID a (lỗi?) 300 (lỗi?)
[00:11:52] Vậy tôi cho thêm cháu ít kẹo nhé.
[00:11:55] Cho, cho cháu kẹo viên này. Cho thêm hai viên.
[00:12:03] Thu mua đồ cũ đây!
[00:12:06] Thu mua đồ cũ đây!
[00:12:10] Chú ơi, cái này có thu không ạ?
[00:12:13] Nếu chú không thu một món nào của các cháu,
[00:12:15] thì các cháu sẽ không tìm đồ cũ cho chú nữa.
[00:12:19] Được, chưa bị thủng. Tôi nhận vậy.
[00:12:23] Mang về rửa mặt dùng.
[00:12:26] Cháu muốn lấy tiền hay lấy kẹo?
[00:12:29] Cả hai ạ, cả hai ạ.
[00:12:32] Vậy nhà cháu có mấy anh chị em? Ba ạ.
[00:12:35] Ba người.
[00:12:38] Cho cháu ba viên kẹo, cầm chắc nhé.
[00:12:53] Kẹo mang về cho anh chị em ăn.
[00:12:55] Đồng xu này mang về đưa cho bố mẹ cháu.
[00:12:59] Đừng làm mất nhé. Biết rồi ạ.
[00:13:03] Nghe con tôi nói ông cần bát à?
[00:13:06] Đúng vậy, có bát cũ thì tôi thu.
[00:13:09] Vậy ông xem bát nhà tôi thế nào?
[00:13:15] Con bé nhà tôi chưa sinh ra đã dùng bát này rồi.
[00:13:17] Tôi muốn bát cổ đại cơ. Bát này tôi không cần.
[00:13:20] Muốn bát đẹp cơ.
[00:13:23] Bát thì cũng chỉ là cái bát thôi, ăn gì cũng ngon.
[00:13:27] Ông lấy đi, cho con bé mấy viên kẹo ăn.
[00:13:33] Bát này tôi lấy cũng vô dụng.
[00:13:34] Tôi ăn cơm không thiếu bát.
[00:13:37] Mang về Bắc Kinh thể nào cũng bị cười cho.
[00:13:41] Ông không cần thì trên tấm hình kia lại cần.
[00:13:44] Không cần thì đừng vẽ lên chứ. Vẽ lên rồi lại không cần.
[00:13:48] Đây chẳng phải là gây sự sao?
[00:13:49] Tôi cần bát nhưng không phải loại bát này của bà.
[00:13:52] Trên đời này có nhiều loại bát lắm.
[00:13:54] Loại bát tôi cần không phải loại này của bà.
[00:13:57] Người thành phố đúng là không nói lý lẽ.
[00:13:59] Nói cần bát, mang đến rồi lại không cần.
[00:14:23] Chú ơi, đưa nó cho con đi.
[00:14:40] Đại Tề Thông Bảo bị mẻ góc.
[00:14:42] 現 (Hiện)
[00:14:43] Phản quân Hoàng Sào thời Đường lên ngôi hoàng đế.
[00:14:47] 用現 (Dụng hiện) 殘角 (Tàn giác)
[00:14:47] Quốc hiệu Đại Tề. 現 (Hiện)
[00:14:48] 魚 (Ngư?)
[00:14:49] Đúc tiền Đại Tề Thông Bảo.
[00:14:52] Chỉ còn một đồng trên đời. 果登基 (Quả đăng cơ) 齊貨 (Tề hóa)
[00:14:58] Cầu đá này đẹp thật đấy.
[00:15:02] Này, ai làm cho cháu thế? Bố cháu ạ.
[00:15:07] Tặng chú nhé? Không ạ.
[00:15:12] Bố ơi, ông ấy muốn cầu đá của con.
[00:15:15] Đi, tìm ông ta.
[00:15:28] Cái bát này ông có cần không? Tôi không cần bát.
[00:15:31] Nghe con tôi nói ông muốn cầu đá lông gà của nó à?
[00:15:35] Cầu đá đẹp thế này, mang về Bắc Kinh cho trẻ con chơi.
[00:15:38] Cầu đá này mà cũng lên được Bắc Kinh à?
[00:15:40] Thế này đi, ông tiện thể mang cả tôi đi cùng đi.
[00:15:43] Ở Bắc Kinh tôi làm cầu đá, ông bán nhé?
[00:15:45] Ha, không cần nhiều thế đâu.
[00:15:47] Có một cái là đủ rồi.
[00:15:48] Có một cái là đủ rồi.
[00:15:49] Bát tốt thế này ông không cần.
[00:15:50] Một cái cầu đá ông lại thấy thích.
[00:15:53] Ông định trả bao nhiêu tiền?
[00:15:58] Tôi nói trả cho ông ta bao nhiêu tiền thì hợp lý đây?
[00:16:01] Trả mười đồng, hai mươi đồng cũng không nhiều.
[00:16:04] Trả cho ông ta nhiều tiền thế,
[00:16:06] liệu có bị nghi ngờ không?
[00:16:09] Nhiều tiền thế, ông ta sẽ nghĩ thứ này
[00:16:12] là bảo vật mất.
[00:16:15] Trả ít đi? Trả một đồng, lỡ ông ta không bán thì sao?
[00:16:22] Cầu đá này ông định bán bao nhiêu tiền?
[00:16:25] Ài, cái này đáng bao nhiêu tiền chứ.
[00:16:28] Còn nói đến chuyện bán.
[00:16:29] Thế này nhé, tôi đổi lấy cái chậu đồng dưới chân ông.
[00:16:35] Cầu đá nhỏ thế này đổi lấy cái chậu đồng to thế này của tôi.
[00:16:39] Ông đúng là biết đổi đấy.
[00:16:44] Được, thôi được rồi, mang về nhà dùng đi.
[00:16:57] Ông còn phải cho tôi ít tiền nữa.
[00:17:00] Thế này nhé, cái bát này tôi nhận.
[00:17:04] Thêm cho ông một đồng bạc trắng nữa.
[00:17:09] Đây.
[00:17:11] Được, cứ thế đi.
[00:17:13] Cho ông cái cầu đá này.
[00:17:15] Nhị Nha, đi thôi.
[00:17:16] Hôm nay tôi vì cái cầu đá này của ông
[00:17:18] mà lỗ vốn rồi đấy.
[00:17:21] Cháu bé, cháu họ gì? Cháu họ Vương ạ.
[00:17:24] Tên gì? Tên Nhị Nha ạ.
[00:17:27] EY (lỗi?)
[00:17:30] Tôi cũng phải đi rồi.
[00:17:32] Cho thêm hai viên kẹo ăn nhé.
[00:17:37] Này, một cái cầu đá đổi một cái chậu đồng.
[00:17:40] Còn thêm một đồng bạc trắng nữa chứ.
[00:17:55] Chú ơi, đừng đi mà!
[00:18:59] Tôi có đồng xu này.
[00:19:19] Quan ngũ gia, sao ngài ủ rũ thế?
[00:19:21] Hôm qua nói đến thăm tôi sao không đến vậy?
[00:19:24] Cô phải dỗ dành vị gia này cho tốt vào.
[00:19:26] Phải làm cho vui lên, không được làm cho khóc đâu đấy.
[00:19:28] Mẹ, mẹ cứ yên tâm đi, con biết rồi ạ.
[00:19:30] Vị gia này trông lạ quá nhỉ.
[00:19:35] Ngài ngồi đây, tôi gọi cô nương đến hầu chuyện ngài nhé.
[00:19:42] Qua hầu chuyện ông ấy đi.
[00:19:44] Ối, Nhị gia, ngài đến ạ.
[00:19:46] Ài, hôm nay tôi còn có việc, không tiếp ngài được rồi.
[00:19:48] Đi tìm vị gia kia đi. Đúng là đồ không ra gì.
[00:19:51] Mao Tài.
[00:19:56] Có cần tìm cho cậu cô nương nào không?
[00:19:58] Đừng, đừng, đó là người tình của tôi đấy.
[00:20:03] Chúng ta nói chuyện chính đi. Cũng chẳng có chuyện gì chính cả.
[00:20:07] Nói ra ở đây,
[00:20:09] phê bình chưởng quầy của các anh cũng không nên.
[00:20:11] Đây không phải là cách làm ăn.
[00:20:12] Buôn bán phải có tầm nhìn xa trông rộng.
[00:20:17] Vì tham cái lợi nhỏ trước mắt,
[00:20:19] mà bỏ đi cái lợi lâu dài.
[00:20:24] Lần trước cái bát đó...
[00:20:25] Ở Bối Lặc phủ của chúng tôi, đó chỉ là chuyện làm ăn vặt vãnh.
[00:20:32] Nói một câu cậu không tin đâu.
[00:20:34] Là để thử xem Phong Nhất Các các anh có thành ý không thôi.
[00:20:39] Nào, uống rượu.
[00:20:47] Tiền, để cho cậu kiếm, nhưng đừng quá đáng quá.
[00:20:52] Quá đáng rồi thì không còn là buôn bán nữa, đó là mờ ám.
[00:20:56] Nào, uống rượu.
[00:20:59] Mao Tài, cậu muốn gọi món gì trước?
[00:21:03] Không phải tôi thật sự muốn ăn gì.
[00:21:05] Nhưng hôm nay ngài phải gọi cho tôi mấy món ngon.
[00:21:09] Làm tôi nở mày nở mặt chút.
[00:21:13] Ngài xem bà già đứng kia kìa, là tú bà ở đây.
[00:21:16] Rất hám lợi, bình thường toàn bắt nạt tôi.
[00:21:20] Hôm nay, bà ta thấy ngài dẫn tôi đến,
[00:21:23] vẫn coi thường tôi.
[00:21:25] Coi thường tôi không sao.
[00:21:26] Bây giờ coi thường tôi chính là coi thường ngài.
[00:21:31] Coi thường ngài,
[00:21:33] chính là coi thường Bối Lặc gia.
[00:21:35] Sao lại nói thế được? Nghĩ kỹ lại, thù sâu rồi đấy.
[00:21:40] Ngài chỉ cần gọi mấy món ngon,
[00:21:42] bà ta chắc chắn sẽ tươi cười chạy lại.
[00:21:46] Dằn mặt bà ta một phen.
[00:21:49] Này, Mao Tài.
[00:21:53] Không ngờ cậu còn có thời gian rảnh đi chấp nhặt với tú bà.
[00:21:58] Gọi mấy món ngon thì có gì đâu.
[00:21:59] Gọi một món vi cá, chẳng phải chỉ hơn hai mươi đồng bạc sao.
[00:22:03] Tú bà, cho tôi một món vi cá.
[00:22:07] Vâng, đến đây, đến đây.
[00:22:09] Mao công tử à, lâu ngày không gặp, bận gì thế?
[00:22:13] Bận ăn uống không xuể.
[00:22:17] Đúng vậy, nhìn sắc mặt này, đã khác hẳn rồi. Khác hẳn rồi.
[00:22:23] Vị gia này trông quen mặt, là vị nào vậy ạ?
[00:22:28] Đừng hỏi thăm, bà hỏi ít thôi.
[00:22:30] Hỏi nhiều lại thành tâm bệnh đấy. Tâm bệnh.
[00:22:33] Chủ quán!
[00:22:35] Bàn bên kia, cô nương mập mạp đó,
[00:22:38] bà rút thẻ tên đi nhé.
[00:22:40] Bảo cô ấy lên lầu nghỉ ngơi đi, chờ tiếp khách.
[00:22:44] Biết rồi. Vi cá, cô bé mập.
[00:22:47] Chẳng phải chỉ có hai thứ này sao.
[00:22:49] Thu Nguyệt.
[00:22:58] Lần nào cậu cũng khách sáo thế.
[00:22:59] Ngài mà không coi tôi là người nhà,
[00:23:02] lần sau tôi không làm việc cho ngài nữa đâu.
[00:23:05] Chút lòng thành thôi, cầm lấy đi. Đừng vội,
[00:23:10] chúng ta ăn xong bàn này đã, có thời gian cho cậu mà.
[00:23:19] 444 (lỗi?)
[00:23:24] Bên Lộc đại nhân có tin tức gì không?
[00:23:25] Lần trước à, vừa nói với ông ta cái bát đó
[00:23:28] là một chiếc trong một bộ.
[00:23:31] Ông ta lập tức vội vàng bảo tôi dẫn ông ta đi gặp Bối Lặc gia.
[00:23:38] Tôi nói với ông ta người ta có muốn bán hay không
[00:23:40] còn chưa chắc đâu.
[00:23:44] Con mắt nhìn đồ của Lộc đại nhân thế nào?
[00:23:48] Có mắt nhìn.
[00:23:50] Cũng là luyện ra thôi.
[00:23:53] Trước đây cứ nhìn thấy hiệu đề là cho là đồ thật.
[00:23:57] Sau này toàn mua phải đồ giả nên học được kinh nghiệm.
[00:24:01] Đồ bình thường thì thật sự không lừa được ông ta đâu.
[00:24:05] Hôm đó ngài không thấy sao?
[00:24:08] Ông ta vừa nhìn thấy cái bát này là nhận ra ngay.
[00:24:12] Là Định diêu họa hoa.
[00:24:14] Tốt, có mắt nhìn là tốt rồi.
[00:24:18] Thế này đi.
[00:24:19] Chọn một ngày, cậu dẫn ông ta đến Bối Lặc phủ một chuyến.
[00:24:22] Ăn một bữa cơm trưa, Bối Lặc gia mời.
[00:24:28] Cũng không bàn chuyện mua bán, để ông ta xem đồ.
[00:24:31] Mở mang tầm mắt.
[00:24:32] Mao Tài.
[00:24:35] Tốt quá, tốt quá.
[00:24:38] Việc này cứ giao cho tôi.
[00:24:45] Tôi thấy cậu cũng không còn tâm trí ăn uống nữa rồi.
[00:24:48] Đi đi. Cảm ơn ngài.
[00:24:50] Tôi ngồi đây một lát.
[00:24:54] Vi cá đến rồi đây.
[00:24:56] Vị gia này, vi cá ngài gọi đây ạ.
[00:24:58] Đặt ở đâu ạ?
[00:25:01] Gia, để tôi uống rượu cùng ngài nhé.
[00:25:04] Gia hôm nay có việc, không có thời gian chơi với cô đâu.
[00:25:07] Đi đi.
[00:25:08] Sao ngài lại thế này?
[00:25:19] Cửu cô nương này không chỉ xinh đẹp,
[00:25:23] khí chất cũng phi phàm nhỉ.
[00:25:27] Tiếc là Bối Lặc gia của chúng tôi không thích kiểu này.
[00:25:30] Nếu không, tôi nhất định sẽ đón cô ấy vào phủ,
[00:25:33] hầu hạ gia của chúng tôi.
[00:25:42] Được rồi, thế là chải xong rồi.
[00:25:46] Được rồi, cài hoa cho con nhé.
[00:25:54] Nào, ngắm kỹ xem.
[00:25:57] Đẹp quá.
[00:26:00] Tự soi gương đi, đẹp không?
[00:26:03] Mẹ Phùng.
[00:26:05] Nào, dựa sát vào đây chút. Làm gì vậy?
[00:26:11] Không có gì.
[00:26:18] Đồ không biết xấu hổ.
[00:26:35] Sao thế?
[00:26:41] Thôi bỏ đi, cô đừng để ý đến bà ta.
[00:26:52] Ối chà, còn học được cả cách ném đồ nữa à?
[00:26:55] Được, bà có tức thì trút giận lên tôi này!
[00:26:58] Bát nó không biết nói,
[00:27:00] bà không cần phải trút giận lên chúng.
[00:27:02] Tôi không cần phải che đậy như vậy.
[00:27:05] Người là bà gọi đến.
[00:27:08] Đến đâu thì bà cũng là người sai trước.
[00:27:10] Nếu bà cứ mặt nặng mày nhẹ thế này,
[00:27:12] mặt nặng mày nhẹ thế kia,
[00:27:14] thì cuốn gói hành lý đi cho tôi! Nghe thấy chưa?
[00:27:27] Bà đứng lại!
[00:27:30] Nếu để bà ấy đi, tôi cũng đi cùng.
[00:27:35] Anh đừng vội mà.
[00:27:37] Làm gì có bà giúp việc nào lại gây chuyện như thế.
[00:27:40] Bà ấy không đi được đâu.
[00:27:48] Đi thôi.
[00:27:53] Bà định làm gì thế?
[00:27:55] Bà lấy đâu ra mà lắm tính khí thế? Để tôi đi.
[00:27:58] Đưa túi cho tôi! Cho tôi!
[00:27:59] Cùng lắm, cùng lắm...
[00:27:59] mất hết mặt mũi là xong. Cho tôi!
[00:28:02] Bà vào nhà đi! Bà vào đi!
[00:28:04] Bà vào nhà đi!
[00:28:11] Vào đi!
[00:28:15] Vào đi! Bà làm gì với ai thế này?
[00:28:17] Mau vào đi! Vào đi!
[00:28:37] Tôi không ưa nhìn phụ nữ giận dỗi vặt vãnh.
[00:28:40] Sao lại không có chút chừng mực nào thế?
[00:28:43] Nếu chuyện này đồn ra ngoài, chẳng ai được lợi cả.
[00:28:54] Chị Phùng.
[00:28:59] Giận thật rồi à?
[00:29:02] Chị xem phu nhân giận dỗi,
[00:29:04] chị cũng đâu phải chưa từng thấy. Làm ầm lên rồi cũng thôi.
[00:29:14] Nghe tôi nói không?
[00:29:17] Không đáng phải giận thật đâu.
[00:29:28] Tôi là người thế nào tôi tự biết.
[00:29:31] Không cần cậu dỗ dành.
[00:29:34] Sang bên kia dỗ phu nhân đi.
[00:29:38] Sau này à, hai chúng ta không còn nợ nần gì nhau nữa.
[00:29:44] Cậu cũng không cần phải lo bên này ngó bên kia nữa.
[00:29:51] Đồ vong ơn bội nghĩa.
[00:29:54] Chị Phùng, đừng giận nữa.
[00:29:58] n (lỗi?)
[00:29:59] Tối nay, tối nay tôi đến...
[00:30:02] ช (lỗi?)
[00:30:05] 1 (lỗi?)
[00:30:08] Sống được thì ai còn làm ầm lên nữa.
[00:30:11] Nếu cô ấy thật sự ngày nào cũng làm ầm lên thế này,
[00:30:13] tôi cũng không thể nhịn được.
[00:30:14] Em nói lại lần nữa.
[00:30:15] Để bà ấy đi thì em cũng đi.
[00:30:18] Được, được.
[00:30:22] Ở lại.
[00:30:24] Đều ở lại.
[00:30:26] Cứ thế này mà sống chung vậy.
[00:30:32] Tiểu Thôi à, đi gánh ít nước đi.
[00:30:39] Được rồi, được rồi, cô đừng làm nữa, để tôi.
[00:30:41] Đi nhanh đi.
[00:31:11] Cái bên phải. Cái này.
[00:31:15] Sao cậu đến trái phải cũng không phân biệt được thế hả?
[00:31:19] Thằng này đúng là ngu thật.
[00:31:23] Chưởng quầy, tôi về rồi.
[00:31:25] Tiểu Viên về rồi à? Chưởng quầy.
[00:31:29] Đi mấy ngày rồi nhỉ? Hơn một tháng rồi ạ.
[00:31:32] THING (lỗi?)
[00:31:32] Không ngờ nhanh thế. THING (lỗi?)
[00:31:34] Rửa mặt đi. Tôi rửa mặt trước đã, toàn bụi là bụi.
[00:31:37] Thu được đồ gì không?
[00:31:39] Ngài mở túi ra xem đi ạ.
[00:31:40] Mao Tài, mở ra xem.
[00:32:11] Chưởng quầy, ngài xem, thu được một mớ lông gà.
[00:32:18] Tiền tiêu hết rồi à?
[00:32:19] Tiêu hết một nửa rồi ạ.
[00:32:22] 鳳 (Phượng?)
[00:32:23] Tiêu hết một nửa tiền, chỉ thu về một đống đồ nát này à?
[00:32:27] Chúng ta là thu mua đồ cổ.
[00:32:28] Chứ không phải gõ mõ đi thu mua đồng nát.
[00:32:34] Chưởng quầy, ngài xem.
[00:32:39] Tôi thu được một đồng xu.
[00:32:41] Là thu được ở một ngôi làng nhỏ.
[00:33:07] Thu được gì thế?
[00:33:08] Chỉ thu được một đồng xu, trên đó có bốn lỗ.
[00:33:12] Tên là Đại Tề Thông Bảo.
[00:33:14] Đại Tề? Cái trong sách vẽ đó à?
[00:33:27] Nối máy cho tôi đến Lâu tiên sinh.
[00:33:32] Lâu tiên sinh, là tôi, là tôi đây.
[00:33:36] Mao sư huynh, chưởng quầy đang nói chuyện với ai vậy?
[00:33:39] Trong tiệm lắp điện thoại rồi à?
[00:33:41] Đồ Tây đấy, giống như Thuận Phong Nhĩ vậy.
[00:33:45] Bên này vừa gọi, bên kia đã nghe thấy rồi.
[00:33:49] Cái này là do Lộc khuyển nhân tìm người lắp đấy.
[00:33:53] Nói là bán đồ tiện lợi hơn.
[00:33:56] Tôi có một món đồ tốt, ngài rảnh thì xem qua nhé.
[00:34:04] Đồ gì vậy ạ? Cái này ngài không đoán được đâu.
[00:34:08] Điện thoại chính là một sợi dây có điện thông qua.
[00:34:12] Bên này là tai, bên này là miệng.
[00:34:15] Miệng vừa nói,
[00:34:17] tai ở đầu dây bên kia liền nghe thấy.
[00:34:22] Chuông reo rồi nói chuyện.
[00:34:24] Có một lần, tôi lén gọi một cuộc.
[00:34:28] Anh đoán xem sao?
[00:34:30] Bên kia là một bà Tây, cứ "hello, hello".
[00:34:34] Nghe không hiểu.
[00:34:37] Được, chiều ba giờ tôi mang đến phủ cho ngài.
[00:34:41] Tôi lặng lẽ đặt xuống lại.
[00:34:43] Không tin lát nữa anh gọi thử xem.
[00:34:48] Điện đó chính là điện của sét đánh phải không? Không rõ nữa.
[00:34:52] Thứ đó không thể tùy tiện chạm vào đâu.
[00:34:54] Chạm vào đâu là cháy khét ở đó.
[00:34:56] Giống như mùi lông lợn bị thui vậy.
[00:35:00] Đúng là mùi đó.
[00:35:03] Đống đồ nát này tôi thu dọn giúp anh nhé?
[00:35:04] Đừng, đừng, đợi chưởng quầy xem qua đã.
[00:35:07] Còn xem cái gì nữa.
[00:35:09] Anh không thấy chưởng quầy
[00:35:10] cầm đồng xu đó sao?
[00:35:12] Cái gì... Viên Tử, cậu cũng đừng nghỉ ngơi nữa.
[00:35:16] Đi cùng tôi đến chỗ Lâu tiên sinh một chuyến.
[00:35:19] Đi, đi, đi.
[00:35:20] Được, tôi đi đây.
[00:35:25] Tôi nói này cậu Tiểu Viên à.
[00:35:28] Đồ tốt thế này, đúng là ngốc nghếch mà.
[00:35:32] Người ngốc đúng là có phúc của người ngốc.
[00:35:35] Tôi đây lại quá thông minh rồi.
[00:36:13] wwww (lỗi?)
[00:36:14] Thứ này...
[00:36:17] không nhìn ra có gì không đúng cả.
[00:36:21] dad (lỗi?)
[00:36:22] www (lỗi?)
[00:36:23] Các vị thu được từ đâu vậy?
[00:36:26] Từ cầu đá của một đứa trẻ ở Bình Dao sơn trang.
[00:36:33] Cũng chỉ có nơi như thế mới lưu truyền lại được.
[00:36:42] Tiền cổ, tiền cổ.
[00:36:45] Nếu thật sự dùng làm tiền tiêu,
[00:36:47] thì thứ này đã sớm không còn nữa rồi.
[00:36:51] Đồ cổ mà có thể lưu truyền lại được,
[00:36:54] ắt phải có sự ngẫu nhiên cực kỳ hiếm có của nó.
[00:36:57] May mà Trung Quốc rộng lớn, ngóc ngách lại nhiều.
[00:37:01] Các triều đại, dù có cố tâm đi tìm,
[00:37:07] cũng chỉ tìm được một phần vạn mà thôi.
[00:37:11] Đúng vậy, đúng vậy ạ.
[00:37:15] Lâu tiên sinh, vậy ngài xem đồng tiền này thế nào ạ?
[00:37:19] Đại Tề Thông Bảo, theo lời đồn thì có hai nguồn gốc.
[00:37:26] Một là sau khi Hoàng Sào chiếm được Trường An,
[00:37:30] vội vàng đúc một phần tiền.
[00:37:33] Quốc hiệu của Hoàng Sào là Tề, nên gọi là Đại Tề Thông Bảo.
[00:37:40] Còn một thuyết khác,
[00:37:42] đồng tiền này là của nước Tề thời Ngũ Đại Thập Quốc,
[00:37:47] do Từ Tri Hạo đúc.
[00:37:50] Cá nhân tôi cho rằng, là thuyết trước.
[00:37:55] Lý do là lưu truyền quá ít.
[00:38:01] Tôi từng thấy bản dập của một đồng Đại Tề bị mẻ góc.
[00:38:08] Khi đó, là đồng duy nhất còn sót lại.
[00:38:12] Là một vật vô giá.
[00:38:17] Trong sách tiền tệ có ghi lại như vậy.
[00:38:20] Tôi thấy không khác chút nào so với đồng tiền này.
[00:38:23] Chính là như vậy. Có một thì có hai.
[00:38:30] Khi chỉ có một,
[00:38:32] thì một cây làm chẳng nên non, thật giả không có đối chứng.
[00:38:38] Đồng tiền này của cậu vừa xuất hiện, có thể cùng tỏa sáng rồi.
[00:38:47] Huống hồ đồng này còn tốt hơn đồng kia về phẩm tướng.
[00:38:52] Là bảo vật đấy.
[00:38:56] Bạn bè sưu tầm tiền cổ, nếu biết được,
[00:38:59] nhất định sẽ có giá tốt.
[00:39:07] Vậy nếu ngài thấy thích,
[00:39:08] thì cứ giữ ở đây vài ngày đi ạ.
[00:39:13] Tôi không sưu tầm tiền cổ.
[00:39:16] Giữ nó cũng vô ích.
[00:39:19] Được rồi, tôi không giữ hai vị nữa.
[00:39:21] UN T (lỗi?) Mang đồ đi. Vâng, vâng.
[00:39:24] AZ (lỗi?)
[00:39:25] Vậy chúng tôi xin cáo từ. Được, được.
[00:39:28] Đi cẩn thận.
[00:39:30] 127 (lỗi?) Đi.
[00:39:41] Nào.
[00:39:46] Thằng nhóc cậu đúng là có phúc khí, nhưng không có tài vận.
[00:39:50] Cái nghiên mực lần trước,
[00:39:52] là đồ trị giá trên vạn đồng bạc trắng.
[00:39:54] Cậu khóc lóc kêu gào mang trả lại.
[00:39:57] Cũng được, còn nhận cậu làm đồ đệ.
[00:40:00] Lần này tốt rồi, đồng tiền cổ duy nhất trên đời này,
[00:40:04] lại để thằng nhóc cậu gặp phải.
[00:40:08] Tuy giá tiền cổ không đắt bằng đồ sứ kia,
[00:40:11] nhưng đồng Đại Tề Thông Bảo này,
[00:40:14] đủ cho cậu mở một cửa tiệm rồi. 號 (Hiệu?)
[00:40:19] Thôi được rồi, trước hết bị mắng một trận tơi bời.
[00:40:22] Cuối cùng một câu tốt đẹp cũng không nhận được.
[00:40:25] Ông ta mải vui mừng với cái điện thoại rồi.
[00:40:28] Theo lý mà nói, ông ấy là họ hàng của tôi, lại là chưởng quầy của tôi,
[00:40:32] tôi không nên nói xấu sau lưng ông ấy.
[00:40:34] Nhưng họ hàng cũng là thân thiết trên lợi ích.
[00:40:37] Có lợi là họ hàng, không có lợi là kẻ thù.
[00:40:43] Tôi không có phúc khí tốt như cậu.
[00:40:46] Đừng để tôi gặp phải. Để tôi gặp phải,
[00:40:48] không cần nhiều, chỉ cần một lần, xem tôi có phất lên không.
[00:40:56] Tôi sẽ cầm tiền đến Nguyệt Ngân Lâu trước.
[00:40:57] Đàng hoàng chuộc thân cho Thu Nguyệt.
[00:41:00] Sau đó mở một cửa tiệm, bán gì cũng được.
[00:41:04] Cái gì bán chạy tôi bán cái đó.
[00:41:06] CL (lỗi?)
[00:41:07] Giao cho người khác, tôi làm chưởng quầy phủi tay.
[00:41:10] Buổi sáng, tôi ra bờ sông dạo chim.
[00:41:12] Buổi sáng pha trà quán, buổi chiều nghe kể chuyện.
[00:41:15] Buổi tối nghe hát.
[00:41:16] Mùa đông thả chim ưng, mùa hè chọi dế.
[00:41:19] Mùa xuân chơi bồ câu.
[00:41:20] Tôi chẳng còn lo愁 gì nữa.
[00:41:23] Vui vẻ sống hết một đời.
[00:41:25] 원 (Won?)
[00:41:26] Tôi thấy bây giờ anh cũng đủ vui rồi.
[00:41:29] Nửa đời người sắp qua rồi.
[00:41:30] Cũng chẳng thấy anh buồn bao giờ.
[00:41:34] Tôi mà không buồn à?
[00:41:37] Hôm nay tôi thấy cậu vớ được món hời lớn thế này,
[00:41:39] tôi buồn chết đi được.
[00:41:42] Chưởng quầy mấy lần này,
[00:41:44] là thực sự kiếm được một khoản tiền.
[00:41:46] Cái nghiên mực lần trước không nói tiền bán được,
[00:41:49] trả nợ cho Bảo Vinh Trai, bức tranh cũng lấy về được rồi.
[00:41:54] Ngay cả cái bát ở Kim Bối Lặc phủ kia,
[00:41:56] ít nhất ông ta cũng kiếm được cả vạn bạc.
[00:42:00] Lần này, lại bán được đồng xu này nữa.
[00:42:03] Ông ta nói còn muốn mở thêm một cửa tiệm nữa.
[00:42:06] Một mình ông ta không quản được hai tiệm đâu.
[00:42:09] Cửa tiệm mới mở chẳng phải sẽ giao cho cậu sao.
[00:42:12] Tôi đúng là gặp xui rồi.
[00:42:15] Vẫn phải đứng sau quầy hàng.
[00:42:17] Bao giờ,
[00:42:18] mới có cơ hội tự lập gia đình, sống cuộc sống của riêng mình đây?
[00:42:21] たい (Tai?)
[00:42:44] Đừng xem thường một đồng tiền nhỏ bé.
[00:42:46] Đồng lão bản kia chỉ một lần ở làng,
[00:42:49] đã mua được mấy trăm khoảnh đất đấy.
[00:42:52] Thu được biết bao nhiêu lương thực chứ.
[00:42:55] Đúng vậy. Ngành tiền cổ, từ xưa đến nay đều có.
[00:42:59] Đến thời Vương Mãng, tiền còn được gọi là tuyền (suối).
[00:43:05] Tôi thấy gọi là tuyền hay hơn.
[00:43:07] Nước chảy dài, chảy mãi không ngừng.
[00:43:10] Trên đời này cái gì luôn luôn lưu động?
[00:43:14] Ngoài nước ra thì chính là tiền. Đúng vậy, đúng vậy.
[00:43:18] Gọi là tiền thì quá trực tiếp.
[00:43:21] Trước đây gọi là tuyền, thế mới tao nhã.
[00:43:25] Cao!
[00:43:26] Gọi là tiền không tao nhã? Vậy mà ông vẫn ngày ngày nghĩ về nó đấy thôi.
[00:43:30] Mấy ngày nay sao ông lại trở nên cầu kỳ thế nhỉ?
[00:43:34] Không cầu kỳ sao làm giấm được.
[00:43:44] Lưu lão bản, mời ngồi, mời ngồi.
[00:43:49] Người làm, dâng trà. Nào nào, pha cho ngài.
[00:43:55] Lưu lão bản, vừa rồi chúng tôi đang bàn về tiền đấy.
[00:44:01] Thật sao?
[00:44:02] Nghe nói người làm của ông lại vớ được món hời rồi à?
[00:44:05] Không có chuyện đó đâu.
[00:44:06] Người làm nhỏ thì biết nhìn được cái gì chứ.
[00:44:11] Có mang theo không? Cho chúng tôi mở mang tầm mắt với.
[00:44:14] Có dịp đến nhà xem nhé.
[00:44:16] Đồ nhỏ mang theo người lại không tiện.
[00:44:20] Còn trông mong các vị lúc đó nâng giá giúp đấy.
[00:44:22] Vừa rồi Vạn chưởng quầy còn hỏi thăm ông đấy.
[00:44:24] Ông ấy kinh doanh mặt hàng này.
[00:44:27] Đi đâu rồi? Đi ra phố rồi à?
[00:44:31] Vậy tôi để trà đây trước, tôi ra ngoài tìm ông ấy.
[00:44:37] Xem cái dáng vẻ của Lưu lão bản kìa. Nhắm vào món đồ rồi đấy.
[00:44:39] Cái khí thế đó cũng khác hẳn.
[00:44:41] Gặp vận rồi, núi cũng không cản nổi.
[00:44:44] Nghe nói, ông ta nhận một đồ đệ biết nhìn đồ quý.
[00:44:48] Đều nói vậy cả. Chúng ta làm nghề này còn không biết sao?
[00:44:53] Làm sao có thể là trời sinh được chứ? Đúng vậy.
[00:45:06] Làm việc cho người ta, không nên có lời khen chê gì.
[00:45:12] Nhận tiền của người ta,
[00:45:14] chính là để thu mua đồ cho người ta.
[00:45:17] Thu được đồ thì nên đưa cho người ta.
[00:45:21] Nói cậu một câu tốt cũng được, không nói cũng được.
[00:45:25] Không thể yêu cầu gì cả.
[00:45:28] Mặc dù trong lòng tôi mong chưởng quầy có thể khen tôi vài câu.
[00:45:35] Không khen tôi cũng đúng.
[00:45:37] Ông ấy vừa nhìn thấy tiền, có thể đã quên mất chuyện khen tôi rồi.
[00:45:37] Sao có thể ăn thế này được chứ? Ông ấy vừa nhìn thấy tiền, có thể đã quên mất chuyện khen tôi rồi.
[00:45:39] Ông ấy vừa nhìn thấy tiền, có thể đã quên mất chuyện khen tôi rồi.
[00:45:40] Thế này mà gọi là biết ăn sao? Ông ấy vừa nhìn thấy tiền, có thể đã quên mất chuyện khen tôi rồi.
[00:45:41] Thế này mà gọi là biết ăn sao?
[00:45:42] Tôi thật muốn nói với Mao sư huynh,
[00:45:44] Gia à, muộn thế này ngài còn ra ngoài à? Tôi thật muốn nói với Mao sư huynh,
[00:45:44] Gia à, muộn thế này ngài còn ra ngoài à?
[00:45:45] Đợi có ít tiền, tôi vẫn về quê làm ruộng thôi. Gia à, muộn thế này ngài còn ra ngoài à?
[00:45:46] Đợi có ít tiền, tôi vẫn về quê làm ruộng thôi.
[00:45:47] Tôi đi mua ít đậu phụ nhự, lát nữa về ngay. Đợi có ít tiền, tôi vẫn về quê làm ruộng thôi.
[00:45:49] Tôi đi mua ít đậu phụ nhự, lát nữa về ngay.
[00:45:50] Gia, ngoài trời tuyết rơi rồi. Phải đấy.
[00:45:50] Làm ruộng thực tế hơn. Gia, ngoài trời tuyết rơi rồi. Phải đấy.
[00:45:51] Gia, ngoài trời tuyết rơi rồi. Phải đấy.
[00:45:52] Gia, không sao đâu.
[00:45:53] Mình không lừa dối đất, đất sẽ không lừa dối mình. Gia, không sao đâu.
[00:45:53] Mình không lừa dối đất, đất sẽ không lừa dối mình.
[00:45:53] Tuyết rơi, nó càng có tình thú hơn. Mình không lừa dối đất, đất sẽ không lừa dối mình.
[00:45:55] Mình không lừa dối đất, đất sẽ không lừa dối mình.
[00:45:57] Mọi người ở nhà đợi tôi nhé, không ai được ngủ đâu đấy. Mình không lừa dối đất, đất sẽ không lừa dối mình.
[00:45:57] Mọi người ở nhà đợi tôi nhé, không ai được ngủ đâu đấy.
[00:45:59] Ai mà ngủ là không có đồ ngon ăn đâu.
[00:45:59] Thật sự để tôi về nhà, Ai mà ngủ là không có đồ ngon ăn đâu.
[00:46:00] Ai mà ngủ là không có đồ ngon ăn đâu.
[00:46:02] biết đâu tôi cũng không biết làm ruộng nữa.
[00:46:03] Gia, ngài đi cẩn thận ạ. Được rồi, được rồi. 14 (lỗi?) biết đâu tôi cũng không biết làm ruộng nữa.
[00:46:04] Gia, ngài đi cẩn thận ạ. Được rồi, được rồi. biết đâu tôi cũng không biết làm ruộng nữa.
[00:46:04] biết đâu tôi cũng không biết làm ruộng nữa.
[00:46:05] Đi cẩn thận nhé gia. Tuyết rơi lớn thế này. Được rồi, được rồi. biết đâu tôi cũng không biết làm ruộng nữa.
[00:46:05] Đi cẩn thận nhé gia. Tuyết rơi lớn thế này. Được rồi, được rồi.
[00:46:08] Đời này tôi chưa từng nghĩ đến chuyện phát tài.
[00:46:11] Ăn thì ăn thôi còn cầu kỳ thế làm gì. Đời này tôi chưa từng nghĩ đến chuyện phát tài.
[00:46:12] Ăn thì ăn thôi còn cầu kỳ thế làm gì.
[00:46:14] Tôi cũng muốn học tốt tay nghề,
[00:46:15] Tuyết rơi lớn quá. Tôi cũng muốn học tốt tay nghề,
[00:46:16] Tuyết rơi lớn quá.
[00:46:17] tự mở một cửa tiệm. Tuyết rơi lớn quá.
[00:46:18] Tuyết rơi lớn quá.
[00:46:19] Dành dụm đủ tiền, chuộc thân cho Cửu Nhi. Tuyết rơi lớn quá.
[00:46:20] Dành dụm đủ tiền, chuộc thân cho Cửu Nhi.
[00:47:05] Để niềm vui đến nơi người từng mơ.
[00:47:07] Để tim quyến luyến. Để niềm vui đến nơi người từng mơ.
[00:47:07] Để niềm vui đến nơi người từng mơ.
[00:47:08] Để tim quyến luyến. Để niềm vui đến nơi người từng mơ.
[00:47:08] Để niềm vui đến nơi người từng mơ.
[00:47:13] Để niềm vui đến nơi người từng mơ. Để niềm vui đến nơi người từng mơ.
[00:47:14] Để niềm vui đến nơi người từng mơ.
[00:47:17] Để tình yêu còn mãi.
[00:47:17] Để tình yêu còn mãi.
[00:47:18] Để tình yêu còn mãi. Để tình yêu còn mãi.
[00:47:18] Để tình yêu còn mãi.
[00:47:20] Để tình yêu còn mãi.
[00:47:25] Để niềm vui lưu giữ cảm giác thanh xuân mãi mãi của người.
[00:47:27] Để niềm vui lưu giữ cảm giác thanh xuân mãi mãi của người. Để niềm vui lưu giữ cảm giác thanh xuân mãi mãi của người.
[00:47:33] Để niềm vui lưu giữ cảm giác thanh xuân mãi mãi của người.
[00:47:47] Liêu dương đại nghệ phủ (Tên địa danh?)
[00:47:50] Để ánh dương vuốt ve
[00:47:52] Gương mặt say đắm của người
[00:47:54] Gương mặt say đắm của người.
[00:47:55] Gương mặt say đắm của người.
[00:48:16] Để tình yêu còn mãi.
[00:48:16] Để tình yêu còn mãi.
[00:48:17] Để tình yêu còn mãi.
[00:48:19] Để tình yêu còn mãi.
[00:48:19] Để tình yêu còn mãi.
[00:48:20] Để tình yêu còn mãi.
[00:48:31] 35 (lỗi?)
[00:48:34] Giấy phép sản xuất phim truyền hình: 00220
[00:48:36] Ly (Lưu Ly?)
[00:48:37] Giấy phép sản xuất phim truyền hình: 00220
[00:48:37] 76 (lỗi?) Xưởng
[00:48:40] Tây (lỗi?) Ưu (lỗi?)
[00:48:40] Tây (lỗi?) Xưởng Ly (Lưu Ly?)
[00:48:41] APAY (lỗi?) Tây (lỗi?) Xưởng Ly (Lưu Ly?)
[00:48:41] APAY (lỗi?)
[00:48:41] Tố (lỗi?)
[00:48:44] Tây (lỗi?)
[00:48:45] 15 (lỗi?)