《Truyền kỳ Lưu Ly Xưởng》 Tập 19-Diễn viên chính: Phùng Viễn Chinh, Trương Quốc Lập, Cúc Tuyết
【Tóm tắt nội dung】
Bộ phim kể về ba người đàn ông vốn không hề liên quan đến đồ cổ: Viên Ngọc Sơn thật thà chất phác, Kim Bảo Nguyên – một vương gia sa sút nhưng mê hí khúc, và Thôi Hòa Hữu – một tiểu sinh giỏi chiến đấu. Do cơ duyên trớ trêu, cả ba cùng bước chân vào Lưu Ly Xưởng và từ đó dệt nên một câu chuyện huyền thoại về nhân duyên thời loạn thế.
[00:00:16] Phàm nhân luôn rung động
[00:00:16] Phàm nhân luôn rung động
[00:00:19] Đi lại đa phần là những kẻ si tình
[00:00:25] Đi lại đa phần là những kẻ si tình
[00:00:26] Ngủ không biết đi đâu
[00:00:30] Tỉnh chẳng hay đường về
[00:00:34] Đều là những kẻ hồ đồ
[00:00:41] Trời không chiều lòng người
[00:00:45] Người không thuận đạo trời
[00:00:45] Người không theo lòng mình
[00:00:54] Cần gì phải định nghĩa
[00:00:55] Chúng ta đều là người tốt bình thường
[00:00:59] Si tâm phàm tâm luôn có
[00:01:02] Chúng ta đều là người tốt bình thường
[00:01:06] Lương tâm quý giá nhất
[00:01:10] Chúng ta đều là người tốt bình thường
[00:01:13] Si tâm phàm tâm luôn có
[00:01:17] Chúng ta đều là người tốt bình thường
[00:01:21] Lương tâm quý giá nhất
[00:01:28] Lương tâm quý giá nhất
[00:01:46] Mãn Hán, Mãn Hán sớm đã chẳng phân biệt rõ nữa rồi.
[00:01:50] Như vậy cũng tốt, đỡ phải tìm không ra tổ tông, Gia ạ.
[00:01:57] Vừa mới nói đến mấy món đồ này.
[00:02:01] Cậu cứ làm ăn buôn bán trong phủ Bối Lặc này,
[00:02:02] là sao vậy hả?
[00:02:06] Tiền nong nếu đủ rồi,
[00:02:08] thì cậu cứ mở cái Bối Bối Trai này ra ngoài đi.
[00:02:12] Mấy người buôn bán cậu dẫn đến tôi nhìn phát bực.
[00:02:15] Ừm.
[00:02:17] Ra Lưu Ly Xưởng mở một cửa tiệm đi.
[00:02:19] Tôi làm đông gia, cậu làm chưởng quỹ.
[00:02:21] Lỗ thì tôi chịu, còn lãi thì cậu một nửa.
[00:02:25] Thực ra, vốn chỉ định làm ăn trong phủ thế này thôi.
[00:02:28]
[00:02:32]
[00:02:35] Nếu ngài đã thấy bực mình,
[00:02:39] vậy thì mở ra ngoài vậy.
[00:02:42] Mấy hôm trước có một cửa tiệm muốn sang nhượng,
[00:02:44] ngày mai tôi đi xem thử.
[00:02:50] Này Từ Nhị,
[00:02:53] tiền trên quầy nếu xoay sở được,
[00:02:56] thì xuất cho tôi trước một ngân phiếu một nghìn đồng bạc trắng.
[00:03:00] Mấy hôm nay tôi hơi kẹt tiền.
[00:03:03] Vâng, được. Ngài cứ nghỉ ngơi đi ạ.
[00:03:07] Lát nữa tôi sẽ xuất cho ngài.
[00:03:09] Sáng mai tôi sẽ chuẩn bị sẵn cho ngài.
[00:03:12] À, này Từ Nhị.
[00:03:16] Cậu nói xem, cái bím tóc này của tôi có phải hơi thừa thãi không?
[00:03:23] Đừng ạ, Gia. Đây là phong thái của ngài, là kỷ niệm của ngài.
[00:03:29] Giữ lại đi, giữ lại tốt mà. Thú vị biết bao.
[00:03:44] Ngài đi thong thả.
[00:04:28] Cái gì vậy?
[00:04:32] Đã mở cửa tiệm buôn bán rồi.
[00:04:40] Bối Lặc thì Bối Lặc chứ.
[00:05:54] (Tiếng nước ngoài - không rõ nghĩa)
[00:07:12] Hòa Hữu Hiên.
[00:07:18] Mời vào trong, mời vào trong.
[00:07:32] Từ nhị gia.
[00:07:33] Thôi chưởng quỹ.
[00:07:35] Chúng ta hẹn không bằng gặp đúng lúc.
[00:07:38] Hai nhà chúng ta đều chọn hôm nay khai trương.
[00:07:41] Đây gọi là phụ nữ sinh con,
[00:07:42] sinh một cặp song sinh, song hỷ lâm môn đấy.
[00:07:47] Trước kia chúng ta đã có giao tình,
[00:07:49] nay lại cùng nhau làm ăn,
[00:07:52] sau này còn mong ngài chiếu cố nhiều hơn.
[00:07:55] Con phố này của chúng ta, sắp có chuyện hay để xem rồi.
[00:07:59] Từ nhị gia ngài quá khiêm tốn rồi.
[00:08:01] Đằng sau ngài là cả một núi vàng chống lưng đấy.
[00:08:05] Có ngài ở đây chống đỡ cả khu phố,
[00:08:09] nhìn cũng thấy khí thế hơn hẳn.
[00:08:11] Ngài nhắc nhở nhiều. Tôi đến chúc mừng ngài.
[00:08:15] Cùng chúc mừng, cùng chúc mừng.
[00:08:17] Thôi lão bản còn bận, tôi không vào trong nữa.
[00:08:21] Hôm khác chúng ta lại tụ họp.
[00:08:23] Đúng rồi, ngày mai rảnh rỗi,
[00:08:25] tôi nhất định mời nhị gia ăn món Quảng Đông.
[00:08:27] Ngài nhất định phải nể mặt đấy nhé, nhất định phải đến.
[00:08:29] Không khách sáo, không khách sáo. Ngài cứ lo việc của mình đi.
[00:08:32] Ngày tháng còn dài, ngài vào trước đi.
[00:08:37] Không ngờ hắn lại mở được cửa tiệm.
[00:08:39] Ở trong tù hắn nhất quyết không hé răng.
[00:08:41] Xem ra hắn không biết chuyện đó có liên quan đến mình.
[00:08:45] Cứ cạnh tranh trên thương trường xem sao.
[00:08:47] Chưa biết ai đấu lại ai đâu.
[00:09:38] Khương lão bản.
[00:09:39] Lưu gia, sao đến Thiên Tân mà không báo một tiếng vậy?
[00:09:43] Biết sớm tôi đã ra ga đón ngài rồi.
[00:09:45] Vào đi, vào đi.
[00:09:51] Này Lưu gia, Lưu gia.
[00:09:53] Sao ngài mãi không đến vậy?
[00:09:57] Cái tiệm nhỏ như chúng tôi đây,
[00:09:58] chỉ trông chờ vào ngài để phát tài thôi đấy.
[00:10:02] Ông đấy.
[00:10:03] Lưu gia lần này tìm gì thế?
[00:10:06] Có mối làm ăn gì đừng bỏ qua tôi nhé.
[00:10:09] Làm sao thế được.
[00:10:10] Tôi không chiếu cố ông thì ai chiếu cố tôi chứ.
[00:10:15]
[00:10:18] Quan nhiều, người Tây nhiều, người này không mua thì người kia mua.
[00:10:24] Thế nào cũng có người mua.
[00:10:28] Ôi, Thiên Tân người buôn bán thì không ít,
[00:10:31] nhưng người có tiền lại không mua thứ này.
[00:10:34] Người mua thì chỉ có vài người, đếm trên đầu ngón tay.
[00:10:38] Vậy ông chuyển cửa hàng đến Bắc Kinh là xong thôi.
[00:10:43] Thôi đi ông ơi.
[00:10:44] Thế thì người ta nuốt chửng tôi mất.
[00:10:46] Qua được Tiền Môn thì tôi cũng chẳng vào nổi Lưu Ly Xưởng đâu.
[00:10:51] Đó là nơi nào chứ? Hang hùm miệng sói đấy.
[00:10:55] Là hổ thì phải nằm im, là rồng thì phải cuộn mình.
[00:11:01] Trông thì tinh ranh như khỉ,
[00:11:03] không biết ngày nào sẽ bị người ta tính kế.
[00:11:07] Tôi đến đó cũng không xong đâu.
[00:11:11] Ông đúng là chửi người không cần nói tục.
[00:11:14] Thôi được, tôi không dám đấu võ mồm với ông.
[00:11:17] Người ta chẳng nói rồi sao,
[00:11:18] dân Bắc Kinh lắm chiêu, dân Thiên Tân lẻo mép, chẳng sai chút nào.
[00:11:22] Lần này tôi đến Thiên Tân,
[00:11:24] tôi cứ cảm thấy như mình không mang theo miệng vậy.
[00:11:28] Toàn lấy chúng tôi ra làm trò cười.
[00:11:30] Thiên Tân, Bắc Kinh cách nhau bao xa đâu,
[00:11:33] mà lại sinh ra lắm thứ khác biệt thế.
[00:11:40] Tấm biển hiệu ngoài cửa kia,
[00:11:42] tôi thấy ba chữ đó là của Ngô Xương Thạc viết phải không?
[00:11:46] Thứ khác không dám khoe,
[00:11:47] cả con phố Thiên Tân này chỉ có ba chữ này là đáng tiền.
[00:11:54] Đây là bút tích thật của Ngô tiên sinh đấy.
[00:11:58] Bảng hiệu của nhà khác,
[00:12:00] có chữ nhìn thì của danh gia nhưng thực ra là chữ ghép.
[00:12:07] Có cái là do thư sinh hạng hai viết.
[00:12:10] Tấm biển này của tôi,
[00:12:11] dù mang đến Lưu Ly Xưởng cũng vẫn được đấy.
[00:12:17] Năm đó Ngô tiên sinh vẽ tranh,
[00:12:20] cái phôi đá khắc ấn kia,
[00:12:23] đều là do bố tôi tìm cho cả.
[00:12:27] Thôi đi ông ơi.
[00:12:29] Đá Điền Hoàng to bằng nắm tay cũng tìm được.
[00:12:33] Người khác còn chưa kịp nhìn,
[00:12:35] đã mang đến tặng tiên sinh rồi.
[00:12:38] Không vì lợi lộc, chỉ để kết giao bằng hữu thôi.
[00:12:42] Phải rồi, phải rồi.
[00:12:44] Chưởng quỹ,
[00:12:46] nói đến đá Điền Hoàng,
[00:12:48] ông nói xem sao bây giờ lại tìm không thấy nữa vậy?
[00:12:53] Tôi thấy cái tiệm này của ông,
[00:12:54] lần nào đến cũng thấy đồ đạc y nguyên.
[00:12:58] Thứ cần ở vẫn ở đó, đến kiểu dáng cũng không đổi.
[00:13:02] Ngài nói xem còn muốn thay đổi thế nào nữa?
[00:13:07] Một ngày bán hết cả đống đá đi à?
[00:13:11] Vậy thì còn gọi là Kỳ Thạch Trai sao?
[00:13:15] Phải đổi tên thành công trường rồi, thưa ngài.
[00:13:19] Đá quý thì chính là đá quý.
[00:13:23] Không gặp được kỳ nhân thì nó không đi.
[00:13:28] Muốn đá Điền Hoàng à?
[00:13:30] Ngài cứ nói đi.
[00:13:32] Ngài xem mặt tiền này có thể bày đá Điền Hoàng được không?
[00:13:36] Sơ sẩy một cái,
[00:13:38] vị gia nào đó cầm nó trong tay mất,
[00:13:41] tôi biết đi đâu mà nói lý đây?
[00:13:44] Buôn bán, có cái làm công khai,
[00:13:49] đó là bán cho người bình thường.
[00:13:51] Có cái làm kín đáo.
[00:13:57] Thứ này quý giá lắm.
[00:14:01] Người thường không cho xem đâu.
[00:14:04] Đây là vì ngài là đại chưởng quỹ ở kinh thành,
[00:14:07] muốn xem thế nào thì chúng ta xem thế đó.
[00:14:13] Ngài xem, đá Điền Hoàng chính hiệu. Ngài xem kỹ đi.
[00:14:20] Xem xét kỹ lưỡng nhé.
[00:14:25] Đá Điền Hoàng thật sự, không phải đá Hoàng Khanh đâu.
[00:14:28] Viên đá này quả thực rất mịn.
[00:14:31] Ngài xem, còn có một phôi đá khắc ấn nữa này.
[00:14:50] Đồ thì cũng không tệ, chỉ là hơi nhỏ.
[00:14:53] Tôi có một vị khách muốn mấy viên lớn.
[00:14:55] Viên nhỏ ông ấy không ưng.
[00:14:57] Cái này... đá Điền Hoàng mà còn nhỏ à?
[00:15:00] Ngoài hai viên này ra ông còn viên nào khác không?
[00:15:03] P (lỗi OCR) Muốn tìm mấy viên to cỡ.
[00:15:08] To à? Củ cải thì to đấy.
[00:15:17] Bên trong lại xốp.
[00:15:21] Vậy được, vậy tôi xin cáo từ trước, hôm khác lại đến.
[00:15:27] Cáo từ, cáo từ.
[00:15:30] Ngài khoan đi đã.
[00:15:32] Mấy món này tiệm của ngài không nhập thêm chút sao?
[00:15:36] Tôi không kinh doanh mặt hàng này, không kinh doanh mặt hàng này.
[00:15:39] Cáo từ, cáo từ, cáo từ.
[00:15:41]
[00:15:45] Cái thứ gì vậy, làm bộ làm tịch.
[00:16:17] Ngài cần gì ạ? Mời vào trong xem.
[00:16:20] Vâng vâng, mời mời, mời vào trong.
[00:16:25] Mời ngài ngồi, mời ngồi.
[00:16:27] Đây là trà tôi vừa pha, mời ngài dùng. Vâng.
[00:16:32] Có đồ gì tốt mang ra xem đi. VA (lỗi OCR)
[00:16:33] VA (lỗi OCR)
[00:16:34] Đồ gốm lò cổ loại tốt có không? Vừa nghe đã biết ngài là người trong nghề. VA (lỗi OCR)
[00:16:37] VA (lỗi OCR)
[00:16:38] Gọi đồ gốm lò cổ là đồ sứ cổ, VA (lỗi OCR)
[00:16:40] tuyệt đối không phải người trong nghề.
[00:16:42] Người trong nghề đều nói là đồ gốm lò cổ.
[00:16:44] VA (lỗi OCR)
[00:16:45] Nào, mời ngài xem cái này.
[00:16:47] VA (lỗi OCR)
[00:16:50] Đây là một món đồ quý đấy.
[00:16:55] Đồ tốt đấy. Hũ đời Hán.
[00:16:57] VA (lỗi OCR)
[00:16:58] Ngài quả là có mắt nhìn. Xem tiếp cái này đi ạ. VA (lỗi OCR)
[00:17:09] Gốm Nhữ Diêu. Quá đúng.
[00:17:11] Sài, Nhữ, Ca, Quan, Định. Đồ thời Bắc Tống.
[00:17:14] Tiếc là, được vá lại hoàn chỉnh sau này.
[00:17:17] Không phải vá lại thì tìm ở đâu ra chứ?
[00:17:20] Gốm Nhữ Diêu này cả Trung Quốc còn mấy nhà có đâu?
[00:17:23] Tôi nghe người trong cung nói, vua hai đời Minh Thanh,
[00:17:26] tìm suốt sáu trăm năm mới được có hai mươi mấy món.
[00:17:30] Cũng không phải món nào cũng mới tinh đâu.
[00:17:34] Món đồ này, không gặp được người mua,
[00:17:37] gặp được rồi thì giá bằng cả một dinh thự lớn đấy.
[00:17:42] Lần này tôi đến không phải tìm những thứ này.
[00:17:46] Có đá tốt không?
[00:17:48] Tìm đá à, ngài đến Kỳ Thạch Trai đi.
[00:17:50] Chỗ đó chuyên bán đá.
[00:17:52] Đã đến đó chưa ạ?
[00:17:57] Chỗ chúng tôi có mấy viên đá,
[00:17:59] có lẽ ngài cũng không vừa mắt đâu.
[00:18:04] Có đá Điền Hoàng không? Điền Hoàng.
[00:18:06] Điền Hoàng thì có mấy viên. Mang ra xem thử đi.
[00:18:09] Ngài xem thì được, nhưng tôi không thể bán cho ngài.
[00:18:11] Lô hàng này người khác đã đặt rồi.
[00:18:15] Xem nào, vừa nãy ông còn khen tôi là người trong nghề.
[00:18:19] Sao bây giờ lại nhận người lạ thế này?
[00:18:22] Ông cứ mang đồ ra cho tôi xem trước đã.
[00:18:24] Người ta đặt là của người ta, tôi không cần.
[00:18:28] Được thôi, vậy tôi mang ra.
[00:18:48] Thực ra cái này tôi không nên cho ngài xem.
[00:18:51] Để đây, để đây, để đây.
[00:18:53] Ngài cẩn thận nhé.
[00:18:56] Đá Điền Hoàng này giá ngang vàng đấy.
[00:18:59] Tôi hiểu, tôi hiểu.
[00:19:01] Thứ này quý giá lắm.
[00:19:08] Ngài xem. Thế nào? Không tệ.
[00:19:24] Ngài xem kỹ đi nhé. Mấy người linh tinh kia,
[00:19:26] tôi chặn ở ngoài không cho vào nữa.
[00:19:28] Cho tôi mượn kính lúp của ông dùng một chút.
[00:19:30] Xem ngài kìa, còn phải dùng đến cái này.
[00:19:34] 740 (lỗi OCR) Được, đưa cho ngài.
[00:20:00] Ngài xem xong thì bỏ tay ra đi ạ.
[00:20:03] Thứ này người ta đã đặt rồi.
[00:20:04] Không phải của tôi nữa, phải không?
[00:20:07] Là ai đặt mà ông sợ thế?
[00:20:10] Có đặt thì cũng có hủy mà.
[00:20:12] Đến lúc đó nếu người ta thật sự không mua nữa,
[00:20:14] chẳng phải ông đã bỏ lỡ cơ hội rồi sao?
[00:20:17] Cái này...
[00:20:26] Món đồ này, độ mịn thì không quá mịn,
[00:20:30] nhưng vân củ cải thì nhìn rất rõ ràng.
[00:20:32] Là đá Điền Hoàng, không sai.
[00:20:35] Không có vân củ cải thì chẳng thành đá mỡ bò rồi.
[00:20:39] Đồ nếu không tốt,
[00:20:40] người ta cũng sẽ không đặt một thỏi vàng ở đây
[00:20:44] làm tiền cọc, phải không?
[00:20:45] Là ai mà có khí phách lớn vậy?
[00:20:48] Ông đừng có lừa tôi nhé.
[00:20:51] Thời buổi này chỉ có bỏ tiền ra mua bánh bột ngô ăn thôi.
[00:20:55] Ai lại bỏ vàng ra mua đá chứ?
[00:20:58] Tôi lừa ngài làm gì chứ.
[00:21:00] Ngài nói đến thời buổi này,
[00:21:01] thời buổi này chỉ có người bán hàng lừa người khác thôi.
[00:21:06] Làm gì có ai lừa người ta sống chết không cho mua đồ chứ?
[00:21:13] Ông nói cho tôi biết, là ai muốn mua món đồ này?
[00:21:18] Tôi không thể nói cho ngài biết.
[00:21:19] Điều nên nói tôi có thể nói cho ngài.
[00:21:21] Điều không nên nói... Tôi là người làm ăn chân chính.
[00:21:25] Tôi không thể nói cho ngài biết.
[00:21:27] Số tiền này ngài cứ cầm về đi.
[00:21:38] Tôi không bắt ông nói, tôi nói.
[00:21:41] Ông chỉ cần lắc đầu gật đầu thôi.
[00:21:44] Được, ngài nói đi.
[00:21:48] Món đồ này có phải một người Nhật muốn mua không?
[00:21:55] Vậy thì chắc chắn là người ở Lưu Ly Xưởng Bắc Kinh.
[00:21:58] Người trong nghề muốn mua. Anh ta nói tiền mang không đủ.
[00:22:02] Hai ngày nữa gom đủ tiền sẽ đến lấy hàng.
[00:22:07] Thế này đi.
[00:22:08] Tôi gói món đồ này lại trước.
[00:22:10] Khoan đã. Thế này đi.
[00:22:13] Anh ta đã đưa cho ông bao nhiêu tiền cọc?
[00:22:15] Sau này tôi sẽ bồi thường gấp đôi cho anh ta.
[00:22:19] Món đồ này tôi lấy.
[00:22:21] Giá thực, dùng tiểu ly cân đi.
[00:22:24] Bao nhiêu vàng tôi trả đủ, không thiếu một phân.
[00:22:27] Thế này mà ông còn lắc đầu gì nữa?
[00:22:29] Mấy cái quy tắc vớ vẩn làm ông thành người câm rồi à?
[00:22:32] Không được ạ~
[00:22:33] Không được ạ.
[00:22:33] Sau này khách đến tôi không biết ăn nói thế nào.
[00:22:35] Đây là quy củ trong nghề mà.
[00:22:37] Ông đừng có lấy cái gì mà khách khứa ra nói với tôi.
[00:22:41] Quy củ trong nghề, đồ đã đặt cọc rồi,
[00:22:44] lại bán đi thì bồi thường gấp đôi.
[00:22:47] Chuyện này đi đâu cũng nói được.
[00:22:52] Có phải ông chê tôi không cho ông chút hoa hồng?
[00:22:55] Tôi, tôi không phải...
[00:23:02] Tôi có hai mươi mốt đồng bạc trắng đây.
[00:23:04] Ông tự mình cầm lấy tiêu đi.
[00:23:06] Đừng nói với chưởng quỹ của các ông.
[00:23:08] Cân đá đi.
[00:23:11] Ngài là người trong nghề lâu năm.
[00:23:13] Nếu ngài đã nói có quy củ,
[00:23:16] vậy thì ai mà không ham kiếm tiền chứ?
[00:23:18] Bán cho ai mà chẳng là bán. Được, tôi cân cho ngài.
[00:23:24] Bán trước thế này chẳng phải là được lợi trước sao.
[00:23:28] Tôi cân cho ngài. Ngài xem nhé.
[00:23:36] Nhỏ nhất là ba lạng sáu, cao cao một chút.
[00:23:44] Đợi đã, tôi cũng có cái cân đây.
[00:23:52] Hai chúng ta cùng cân.
[00:23:56] Đúng là tốt nhất.
[00:23:59] Không đúng thì hai ta cân xong lấy số trung bình.
[00:24:02] Được, được, được.
[00:24:04] Xem ra hôm nay ngài thực sự đến để mua đá.
[00:24:07] Nếu không thì ra ngoài còn mang theo tiểu ly làm gì, ngài nói phải không?
[00:24:12] Ông nói đúng rồi, không sai chút nào. Nhỏ nhất ba lạng sáu.
[00:24:17] Vậy thì không sai, cân tiếp đi.
[00:24:24] Ngài đi thong thả, đi thong thả.
[00:24:26] Xin dừng bước, dừng bước. Có rảnh thì ngài đến nhé.
[00:24:40] Thế nào? Thế nào?
[00:24:44] Không vấn đề gì. Ông xem, ông xem.
[00:24:48] Ôi chao, được đấy.
[00:24:49] 160 (lỗi OCR)
[00:24:50] Tôi nói cho ông biết nhé,
[00:24:51] thời buổi này chính là có những người,
[00:24:52] khóc lóc gào thét bắt ông lừa họ đấy.
[00:24:57] Hai tờ này là của ông. Đây là của tôi rồi.
[00:25:05] Tôi, Ngô Tiểu Sơn, sở dĩ làm tranh giả lưu hành thế gian,
[00:25:12] một là có người giúp đỡ,
[00:25:14] hai là, vẫn là có người giúp đỡ.
[00:25:19] Giúp đỡ nói giả thành thật. e (lỗi OCR)
[00:25:22] e (lỗi OCR)
[00:25:23] E (lỗi OCR) ろに (lỗi OCR)
[00:25:23] ٥٠ (lỗi OCR)
[00:25:26] Nói thật thành giả.
[00:25:35] Ngô tiên sinh.
[00:25:37] Chưởng quỹ bảo ngài ra phía trước một chuyến.
[00:25:39] Bảo là có người muốn gặp ngài.
[00:25:42] Không gặp.
[00:25:45] Nói với ông ấy tôi không đi.
[00:25:54] Lạ thật. Đến đây ba ngày rồi,
[00:25:59] mà lại không hút một điếu thuốc nào.
[00:26:10] Vị đại gia này,
[00:26:12] sao tôi nhìn ngài quen thế nhỉ?
[00:26:14] Ngài đến đây năm nào tháng nào nhỉ?
[00:26:17] Năm khỉ tháng ngựa. (Ý nói không biết/không nhớ)
[00:26:20] Cái kiểu cách này.
[00:26:22] Cả buổi tối nay,
[00:26:23] vẫn chưa có vị khách nào ra hồn cả.
[00:26:26] Ngài chẳng phải là anh Thôi bán hoa cài đầu đó sao?
[00:26:33] Vậy mời ngồi đi chứ. Mời ngồi.
[00:26:37] Dâng trà.
[00:26:39] Dâng trà.
[00:26:39] Của ngài đây ạ.
[00:26:42] Pha trà cho ngài. Ngài từ từ uống nhé.
[00:26:47] Tôi nói không giống mà.
[00:26:48] Lúc ngài bán hoa cài đầu tôi đã đoán chắc rồi.
[00:26:51] Ngài chắc chắn là công tử, thiếu gia chưởng quỹ nhà nào đó,
[00:26:55] rảnh rỗi đóng giả người bán hàng rong,
[00:26:57] đến chỗ chúng tôi để lạnh lùng quan sát người đời.
[00:27:01] Xem cái dáng vẻ trước kia của ngài,
[00:27:02] đâu có giống người bán hoa cài đầu chứ?
[00:27:05] Nói cho ngài biết nhé, thời buổi này người nghèo giả giàu thì khó,
[00:27:08] người giàu giả nghèo cũng khó.
[00:27:12] Không giả đâu. Tôi vốn dĩ là người bán hoa cài đầu mà.
[00:27:17] Thật sao? Ngài không có cái số đó đâu.
[00:27:20] Làm thì cũng chỉ là tạm thời thôi.
[00:27:24] Vậy còn bây giờ ngài?
[00:27:26] Đông gia kiêm chưởng quỹ của Hòa Hữu Hiên, Lưu Ly Xưởng.
[00:27:31] Chỗ chúng tôi đây đông nhất là người Lưu Ly Xưởng
[00:27:33] đến làm ăn buôn bán.
[00:27:35] Sau này ngài phải thường xuyên đến đấy nhé.
[00:27:37] Yên tâm, không thiếu đâu.
[00:27:39] Gọi cho ngài hai cô nương nhé?
[00:27:42] Không vội.
[00:27:44] Người tôi muốn gặp vẫn chưa gặp được.
[00:27:49] Vậy ngài gọi ai ạ?
[00:27:53] Tiểu thư, chị đoán xem ai đến kìa?
[00:27:56] Ai vậy? Anh Thôi?
[00:27:58] Đến thì đến thôi, có gì mà ngạc nhiên làm ầm lên thế.
[00:28:02] Người này như một cơn gió vậy,
[00:28:05] thổi qua một trận rồi đi, không đáng để nhớ nhung.
[00:28:09] Ăn mặc toàn đồ của người có tiền.
[00:28:11] Trông anh ta đẹp trai hơn trước nhiều.
[00:28:14] Ăn mặc đẹp hơn thì có gì chứ?
[00:28:16] Chị vẫn còn vì chuyện của tiểu Viên mấy hôm trước
[00:28:19] mà giận tôi à?
[00:28:20] Đâu phải tôi không giữ, là anh ta tự mình muốn đi.
[00:28:24] Nói là mình không có tiền,
[00:28:26] nhìn thấy chị như dao cắt vào tim vậy.
[00:28:30] Tiểu Viên đó có gì tốt chứ?
[00:28:32] - Thân hình quê mùa, chẳng phải chỉ là thật thà sao?
[00:28:35] Cô đừng có ở trước mặt tôi mà khen chê người ta.
[00:28:37] Người tốt thì thật thà là điều đầu tiên.
[00:28:39] Cô cũng xem xem bây giờ,
[00:28:41] còn mấy người thật thà nữa?
[00:28:44] Nói về tình, về phong lưu thì người này hơn người kia,
[00:28:47] nhưng có mấy ai thật lòng?
[00:28:49] Còn không bằng Lý Giáp, Vương Giáp nữa là.
[00:28:52] Mấy vị khách này,
[00:28:53] không ép những người như chúng ta ở thanh lâu nhảy sông tự vẫn,
[00:28:56] thì không được coi là có tình.
[00:29:00] Nói ai đấy, có tình hay không có tình.
[00:29:04] Bây giờ đang có một người có tình,
[00:29:06] ở dưới lầu đang đợi chị đấy.
[00:29:08] Tôi sớm đã nhìn ra rồi.
[00:29:10] Chuyện lần trước bề ngoài là vì Tiểu Ngọc Hà,
[00:29:14] nhưng cũng là để giúp đỡ anh ta một tay.
[00:29:18] Má ơi, hôm nay con không được khỏe lắm, muốn nghỉ ngơi.
[00:29:23] Anh Thôi hôm nay khác xưa rồi đấy nhé.
[00:29:26] Anh ta không phải là ông già xấu xí hay thiếu gia béo ú nào đâu.
[00:29:29] Là một thiếu đông gia đẹp trai khỏi phải bàn rồi.
[00:29:34] Chị đi xem thử đi.
[00:29:36] Người ta muốn gặp chính là chị đấy.
[00:29:39] Thật sao? Má nhìn cũng vui thế à?
[00:29:42] Đúng vậy. Anh Thôi lại không phải loại người như Lý Giáp.
[00:29:44] Tôi sớm đã nhìn ra rồi.
[00:29:46] Nguồn gốc Ít nói nhưng rất có chủ kiến.
[00:29:49] Làm việc dứt khoát, không như tiểu Viên cứ dây dưa.
[00:29:52] Cô đừng có chen vào. So sánh kiểu gì thế?
[00:29:57] Nghìn vàng khó mua tình xưa.
[00:29:59] Mau đi xem thử đi, gặp một lần cũng chẳng sao mà.
[00:30:05] Tôi với anh ta còn chưa đến một chữ "tình" nữa là.
[00:30:13] Cài bông hoa này lên đi.
[00:30:21] Thôi vậy. Sợ không hợp với bộ y phục này của tôi.
[00:30:35] Đến rồi.
[00:30:38] 37 (lỗi OCR)
[00:30:39] Không ngờ anh lại thay đổi thế này.
[00:30:42] Núi không chuyển thì sông chuyển.
[00:30:47] Tôi vốn cũng không ngờ mình có thể đến thăm cô thế này.
[00:30:51] Không cần nói nữa. Tôi rót cho ngài ly rượu nhé.
[00:31:00] Cô cũng uống một ly đi.
[00:31:02] Tôi không được khỏe, hát cho Thôi gia ngài một khúc nhé?
[00:31:07] Báo với anh Thôi kia, có người gửi giấy
[00:31:09] mời Cửu Nhi cô nương.
[00:31:11] Chẳng phải có tiền rồi sao?
[00:31:13] Hôm nay tôi nhất định phải khiến hắn mất máu một phen.
[00:31:16] Miếng ngọc này, tôi vẫn đeo hàng ngày đây.
[00:31:21] Bây giờ anh giàu rồi,
[00:31:22] có thể đến thăm tôi, tôi cũng mãn nguyện rồi.
[00:31:27] Câu nói "đeo hàng ngày",
[00:31:29] một nữ tử phong trần không đảm đương nổi đâu.
[00:31:32] Đi đi.
[00:31:36] Xin lỗi ngài, Thôi gia.
[00:31:38] Bên ngoài có giấy mời tiểu thư đến Vương phủ ạ.
[00:31:55] Mẹ kiếp, đừng có giở trò này.
[00:31:57] LA (lỗi OCR)
[00:31:58] Lúc tôi không có tiền, ở trong đại sảnh này,
[00:32:03] các người có ai thèm nhìn thẳng vào mắt tôi một lần không?
[00:32:07] Bây giờ đại gia có tiền rồi, vẫn còn coi thường tôi à?
[00:32:12] Tôi nói cho bà biết, cả bà nữa.
[00:32:14] Hôm nay, bất kể là gia nào, Cửu Nhi cũng không đi đâu hết.
[00:32:20] Khoan đã, khoan đã, khoan đã, khoan đã.
[00:32:23] Nói năng kiểu gì thế này?
[00:32:25] Tìm vui sao lại thành ra trút giận thế này?
[00:32:27] Đừng vội, đừng vội. Có thể thương lượng mà.
[00:32:30]
[00:32:35] Tôi còn nói cho bà biết,
[00:32:36] bà đừng dùng lời này để kích tôi.
[00:32:38] Đại gia hôm nay đến chính là để tiêu tiền.
[00:32:43] Nói đi! Tiền chuộc thân cho Cửu Nhi rốt cuộc là bao nhiêu?
[00:32:48] Hôm nay tôi sẽ đón người đi.
[00:32:50] Ôi, chuyện tốt mà.
[00:32:52] Tiền không nhiều, từ nhỏ đến lớn ăn mặc,
[00:32:56] học thơ học hát, anh đưa một vạn đồng bạc trắng đi.
[00:33:02] Được thôi! Chẳng phải chỉ là tiền sao?
[00:33:09] Thấy chưa? Đây là ngân phiếu.
[00:33:13] Cái này thì nhằm nhò gì chứ? Mẹ kiếp, có gì ghê gớm đâu?
[00:33:18] Tôi chỉ coi như mua một món đồ chơi thôi.
[00:33:20] 437 (lỗi OCR)
[00:33:27] Được được. Ngài đồng ý rồi.
[00:33:31] Cũng phải hỏi Cửu Nhi của chúng tôi nữa chứ.
[00:33:40] a (lỗi OCR) Thôi gia ngài say rồi, hôm khác lại nói chuyện.
[00:34:29] Cửu Nhi, Cửu Nhi.
[00:34:33] Má đến rồi ạ.
[00:34:36] Mau ngồi xuống đi.
[00:34:39] Xem con gái của tôi xinh đẹp chưa kìa.
[00:34:42] Má biết trong lòng con đang nghĩ chuyện gì.
[00:34:47] Má nói cho con biết nhé,
[00:34:49] khách đến đây ngày càng tệ đi rồi.
[00:34:55] Cửu Nhi à, má nói cho con biết,
[00:34:59] trên đời này, chỉ có chữ "tình" là không thật nhất.
[00:35:03] Tại sao nó lại không thật? Là vì nó không bền lâu được.
[00:35:09] Ví dụ như lời nói hôm nay,
[00:35:11] ngày mai đã không còn giá trị nữa.
[00:35:14] COMPETA (lỗi OCR) Nhưng lúc người ta nói ra,
[00:35:15] chưa chắc đã không phải từ đáy lòng.
[00:35:20] Nhưng khi tình cảm qua đi, những điều chưa nghĩ đến,
[00:35:24] ● (lỗi OCR) đều sẽ nghĩ đến hết.
[00:35:26] Nào là gia đình nói sao, người khác nhìn thế nào,
[00:35:30] tôi biết ăn nói sao với giới trí thức, vân vân.
[00:35:34] 2018 (lỗi OCR) Có cả một xe lời muốn nói với con,
[00:35:36] rằng anh ta không thể cưới con được.
[00:35:40] Đàn ông bạc tình nhất.
[00:35:43] Tại sao chỉ có đàn ông bạc tình chứ?
[00:35:46] Đàn ông cả đời sống là để cho người khác xem. SUNDAY (lỗi OCR)
[00:35:49] SUNDAY (lỗi OCR)
[00:35:50]
[00:35:54] có thứ nào là sống cho bản thân mình đâu?
[00:35:57] Chẳng phải đều sống vì người khác sao?
[00:36:00] Phụ nữ thì khác.
[00:36:03] Phụ nữ à... phụ nữ có thể sống vì một người.
[00:36:07] Phụ nữ có thể sống vì một người.
[00:36:09] · (lỗi OCR) Đời gặp được một tri kỷ là đủ rồi.
[00:36:14] Phụ nữ có thể làm được, có lẽ là do bản tính trời sinh. 216 (lỗi OCR)
[00:36:20] 216 (lỗi OCR)
[00:36:21] Đàn ông nếu thực sự có được tấm lòng này của phụ nữ,
[00:36:24] thì đó mới gọi là kẻ si tình đáng nể nhất trên đời. 220 (lỗi OCR)
[00:36:32] Tiếc là, Cửu Nhi ơi, người như vậy quá ít.
[00:36:39] Cửu Nhi,
[00:36:40] hôm đó má thực sự lo thót tim cho con đấy.
[00:36:44] Con không đồng ý với hắn là đúng rồi.
[00:36:46] Con xem cái dáng vẻ đó của hắn đi.
[00:36:48] Đúng là ứng với câu "tiểu nhân đắc chí".
[00:36:54] Sao có thể coi là một người đàn ông tốt được.
[00:36:59] Có lẽ cơ hội này bỏ lỡ rồi sẽ không còn ai như vậy nữa.
[00:37:04] Người trong lòng con nghĩ đến thì không có tiền đến chuộc con,
[00:37:07] người không nghĩ đến như vậy thì lại đến.
[00:37:11] Con còn trẻ, còn có thể nghĩ đến hay không nghĩ đến.
[00:37:15] Qua thêm vài năm nữa thì chẳng còn gì để mà nghĩ nữa đâu.
[00:37:19] Con cũng đừng nghĩ là anh Thôi hắn sẽ không đến nữa.
[00:37:22] Con xem cái khí thế đó của hắn, hắn nhất định sẽ đến.
[00:37:27] Má vốn thấy anh Thôi không phải người xấu.
[00:37:29] 10P (lỗi OCR)
[00:37:30] Có cái khí phách nghèo mà chí không ngắn của một số người.
[00:37:33] Cũng không biết tại sao hôm đó,
[00:37:35] bỗng dưng cảm thấy hắn đã thay đổi.
[00:37:39] - Một chút hình bóng cũ cũng không còn.
[00:37:46] Tiền bạc là thứ làm loạn lòng người.
[00:37:49] Những kẻ có tiền mà vô tình má thực sự đã thấy ngán rồi.
[00:37:54] Hôm đó hắn nói coi như mua một món đồ chơi,
[00:37:57] má thấy mặt con tái đi rồi.
[00:37:59] Con xem cái dáng vẻ chó mặc quần da đó của hắn,
[00:38:03] sao lại tỏ ra nghèo hèn thế chứ.
[00:38:05] Má cả đời ghét nhất là loại người này.
[00:38:08] Không nói đến hắn nữa. Nói đến hắn tự dưng lại tức.
[00:38:11] Không nói đến hắn nữa. Nói đến hắn tự dưng lại tức.
[00:38:16] Cửu Nhi, con có chuyện gì giấu má phải không?
[00:38:19] Má nuôi con lớn thế này,
[00:38:22] còn có chuyện gì có thể giấu má được chứ?
[00:38:25] Không đúng. Vừa rồi con nói lỡ lời.
[00:38:27] Con nói người trong lòng nghĩ đến không có tiền đến chuộc con.
[00:38:33] Người đó là ai?
[00:38:47] Em mua dương mai mới hái này, chị ăn đi.
[00:38:51] Đi rửa đi.
[00:38:53] Chị còn có tâm trạng ăn dương mai à?
[00:38:55] Tiểu thư của chúng ta suýt nữa bị người ta dùng một tờ ngân phiếu
[00:38:57] mua đi rồi đấy.
[00:38:58] Đến lúc đó chị cũng không cần ăn dương mai nữa,
[00:39:00] uống giấm là được rồi.
[00:39:02] Cửu Nhi à! Ai vậy?
[00:39:12] Nói cho anh biết, tiểu Viên, em sớm đã nghĩ kỹ rồi.
[00:39:15] Em không nhận lời người ta là do lòng em.
[00:39:17] Em đã có một thì không có hai nữa.
[00:39:20] Nhưng kỹ nữ vẫn là kỹ nữ.
[00:39:21] Em biết em sai rồi, lời nói chưa đến nơi đến chốn.
[00:39:25] ☆ (lỗi OCR) Bản thân cũng cứ như đang mơ vậy.
[00:39:28] Nhưng chị nói xem rốt cuộc là chuyện gì?
[00:39:31] Ai lại bịa chuyện ra lừa chị chứ.
[00:39:32] Cũng là người ở Lưu Ly Xưởng của các người.
[00:39:34] Anh Thôi bán hoa cài đầu trước kia,
[00:39:36] phát tài rồi làm ầm lên đòi chuộc người đấy.
[00:39:38] Là hắn à? Không ngờ hắn lại thành đạt nhanh thế.
[00:39:46] Xem ra giữ lại cái hũ này là đúng rồi.
[00:40:01] Em cầm nó làm gì? Đây là cái gì?
[00:40:04] Cái hũ vỡ có tác dụng gì chứ?
[00:40:05] Một cái hũ vỡ có tác dụng gì chứ?
[00:40:06] Bên trong này đựng tiền của người bán dầu
[00:40:08] để chuộc Hoa Khôi nương tử đấy.
[00:40:13] Đâu có đâu? Rỗng mà.
[00:40:21] Lưu chưởng quỹ về rồi à.
[00:40:25] Viên Tử.
[00:40:26] Chưởng quỹ.
[00:40:29] Này, cẩn thận chút nhé. À.
[00:40:32] Bên trong có đá đấy.
[00:40:37] Viên Tử, lần trước đến tiệm chúng ta
[00:40:40] mua đá Điền Hoàng, cái người Nhật Bản đó,
[00:40:44] không phải có để lại danh thiếp sao?
[00:40:46] Nếu còn ở đó thì mau lên,
[00:40:49] gọi điện thoại cho ông ta.
[00:40:51] Nói với ông ta là trong tiệm lại mới nhập đá Điền Hoàng rồi.
[00:40:58] Nhanh lên nhé.
[00:41:00] Nói với ông ta muốn mua thì mua sớm.
[00:41:01] Nối máy số ba mươi tư.
[00:41:04] Là nhà của ông Fujino phải không ạ?
[00:41:08] Cái gì?
[00:41:10] Vậy chỗ ông có từng ở một người tên là Fujino Ichiro không ạ?
[00:41:17] Vậy ông hỏi lại người bên cạnh xem sao.
[00:41:24] Tạm biệt.
[00:41:30] Sao vậy? Không có ở đó à?
[00:41:33] Theo số trên danh thiếp nối máy qua,
[00:41:35] họ nói là một bệnh viện.
[00:41:37] Hỏi thử xem có ai tên là Fujino tiên sinh không,
[00:41:39] họ nói chưa từng có người Nhật nào ở đó.
[00:41:41] Là một phòng khám nhỏ của người Anh mở.
[00:41:44] Vậy thì lạ thật. Danh thiếp này không thể giả được.
[00:41:48] Hôm đó người Nhật kia đến cậu cũng thấy rồi mà.
[00:41:50] Nói chuyện cũng líu lo líu lo.
[00:41:54] Số điện thoại này sao lại giả được chứ?
[00:41:58] Cậu gọi điện thoại cho Mao Tài đi.
[00:42:00] Hôm đó trước khi ông ta đến không phải Mao Tài đã gọi điện thoại sao?
[00:42:02] Còn đặc biệt giới thiệu nữa mà.
[00:42:11] Phiền ông một chút.
[00:42:13] Ông nối máy cho tôi đến Phong Nhị Các nhé.
[00:42:17] Mao sư huynh, em là Ngọc Sơn đây.
[00:42:22] Chưởng quỹ vừa từ Thiên Tân về,
[00:42:23] muốn hỏi anh xem lần trước người Nhật Bản mua đá Điền Hoàng đó,
[00:42:28] gần đây có gặp không?
[00:42:28] Stre (lỗi OCR)
[00:42:30] Anh cũng không gặp à?
[00:42:32] Vậy anh có biết họ ở đâu không?
[00:42:36] Số điện thoại trên danh thiếp không đúng.
[00:42:38] Là phòng khám nhỏ của người Anh.
[00:42:41] Đúng rồi, anh tìm lại họ xem sao.
[00:42:43] Hàng họ cần chưởng quỹ đã thu mua về rồi.
[00:42:47] Nói với ông ta muốn mua thì mua sớm nhé.
[00:42:50] Qua thôn này là không còn tiệm này nữa đâu.
[00:42:53] Chỉ có mấy viên đá này thôi.
[00:42:55] Đá Điền Hoàng lớn thế này bán cho người trong nghề,
[00:42:58] cũng chỉ là bán một lần là xong.
[00:43:00] Nói với ông ta tìm được thì tìm, không tìm được thì thôi.
[00:43:04] Đợi hai ngày.
[00:43:06] Hai ngày không có ai tôi sẽ bán đi.
[00:43:09] Anh nghe thấy cả rồi, tôi không nói nữa nhé.
[00:43:14] Anh ấy nói có việc tìm ngài.
[00:43:15] Việc gì thì bảo anh ấy tự quyết định đi.
[00:43:19] Trước tiên cứ tìm người Nhật Bản kia đi đã.
[00:43:22] Hai là phải quản lý tốt cái tiệm này cho tôi.
[00:43:25] Chưởng quỹ nói bảo anh tự quyết định.
[00:43:28] Tìm người Nhật Bản kia trước là việc chính.
[00:43:31] Đây là việc lớn đấy.
[00:43:32] Đến lúc đó đừng trách tôi không nói với chưởng quỹ.
[00:43:35] Được rồi, được rồi, tạm biệt.
[00:43:40] ● (lỗi OCR) Chưởng quỹ, ngài xem này...
[00:43:44] Không tìm được thì thôi.
[00:43:46] Bán đồ bịa ra địa chỉ giả,
[00:43:48] sợ bị tìm đến tính sổ sau, chuyện này có thể xảy ra.
[00:43:53] Ông ta là người mua đồ mà.
[00:43:56] Ông ta lừa tôi chỗ ở làm gì chứ?
[00:44:00] Người thì không sai được.
[00:44:03] Chẳng phải cậu cũng thấy ông ta
[00:44:05] mua đá từ chỗ chúng ta đi sao?
[00:44:07] Người Nhật này, ông ta không mua thì thôi vậy.
[00:44:15] Có đá ở đây thì không sợ.
[00:44:19] Mấy viên đá này,
[00:44:20] tôi còn phải giành giật từ tay người khác
[00:44:22] đã đặt hàng mới mua được đấy.
[00:44:25] Cùng lắm là không kiếm được nhiều thế thôi.
[00:44:28] Tuyệt đối không có chuyện lỗ vốn.
[00:44:31] Tôi đi mấy hôm nay có mối làm ăn nào không?
[00:44:33] Bán được một bức tranh. Của Ngô Xương Thạc.
[00:44:36] Bán được bao nhiêu tiền? Giá là do ngài định.
[00:44:38] Tiền tôi đã giao cho nội chưởng quỹ rồi.
[00:44:43] Lúc trên đường tôi còn đang nghĩ,
[00:44:45] bức tranh này có lẽ định giá thấp rồi.
[00:44:49] Bán thì bán rồi thôi.
[00:44:52] Tôi ra phía sau đây.
[00:44:54] Lát nữa cậu đóng cửa tiệm nhé.
[00:44:55] Nhị gia, đây là ngân phiếu của ngài.
[00:44:56] Cẩn thận nhé. Giấy vay nợ vẫn còn ở trong này đấy. Nhị gia, đây là ngân phiếu của ngài.
[00:44:58] Nhị gia, đây là ngân phiếu của ngài.
[00:44:59] Năm nghìn đồng. Ngài nhận kỹ ạ.
[00:45:02] Cách làm của ngài quả là tuyệt diệu.
[00:45:03] Đầu tiên là tạo danh tiếng cho Bối Bối Trai, nâng cao vị thế.
[00:45:08] Thứ hai là,
[00:45:09] một lần đẩy giá thị trường lên cao.
[00:45:13] Nghe nói, sau khi chúng ta đi,
[00:45:15] đồ trong nghề ít nhất cũng tăng giá gấp đôi.
[00:45:20] Đồ cổ thì tôi thừa nhận không hiểu biết lắm.
[00:45:24] Nhưng đấu trí thì là bẩm sinh của tôi rồi.
[00:45:25] Chưởng quỹ về rồi. Nhưng đấu trí thì là bẩm sinh của tôi rồi.
[00:45:26] Nhưng đấu trí thì là bẩm sinh của tôi rồi.
[00:45:28] Đến đây.
[00:45:30] Từ xa tôi đã nghe thấy ngài về rồi.
[00:45:30] Đó là do quản gia, người nhà các Vương phủ thấy thời thế không tốt, Từ xa tôi đã nghe thấy ngài về rồi.
[00:45:32] Đó là do quản gia, người nhà các Vương phủ thấy thời thế không tốt,
[00:45:33] Từ xa Đó là do quản gia, người nhà các Vương phủ thấy thời thế không tốt,
[00:45:34] Đó là do quản gia, người nhà các Vương phủ thấy thời thế không tốt,
[00:45:36] Từ xa thế sao cậu biết tôi về rồi?
[00:45:36] cứ liên tục mang đồ đến chỗ tôi. Từ xa thế sao cậu biết tôi về rồi?
[00:45:37] cứ liên tục mang đồ đến chỗ tôi.
[00:45:38] Chuông xe nhà mình khác với nhà người khác. cứ liên tục mang đồ đến chỗ tôi.
[00:45:39] Chuông xe nhà mình khác với nhà người khác.
[00:45:39] Thu mua cũng gần đủ rồi. Chuông xe nhà mình khác với nhà người khác.
[00:45:40] Thu mua cũng gần đủ rồi.
[00:45:40] Nói là lúc đúc có cho thêm mấy chỉ vàng. Thu mua cũng gần đủ rồi.
[00:45:40] Nói là lúc đúc có cho thêm mấy chỉ vàng.
[00:45:42] Tôi nói
[00:45:43] Lúc đi thì leng keng leng keng. Tôi nói
[00:45:43] Lúc đi thì leng keng leng keng.
[00:45:44] Chúng ta nếu không đẩy giá lên, Lúc đi thì leng keng leng keng.
[00:45:44] Chúng ta nếu không đẩy giá lên,
[00:45:44] như thể rắc đậu vàng khắp đất vậy. Chúng ta nếu không đẩy giá lên,
[00:45:46] Chúng ta nếu không đẩy giá lên,
[00:45:47] Thế chẳng phải là tự thu mua sao?
[00:45:48] Cậu khá lắm đấy.
[00:45:51] Ngài nghỉ ngơi đi, nghỉ ngơi đi.
[00:45:52] Với lại, Ngài nghỉ ngơi đi, nghỉ ngơi đi.
[00:45:52] Với lại,
[00:45:54] cái khẩu vị của đám học giả Hán học giả mạo này,
[00:45:56] đã bị tôi điều chỉnh rồi.
[00:45:59] Mao Tài, sau này theo tôi làm ăn cho tốt nhé.
[00:46:03] Mấy hôm trước mấy bức tranh giả Ngô tiên sinh làm, Mao Tài, sau này theo tôi làm ăn cho tốt nhé.
[00:46:04] Mấy hôm trước mấy bức tranh giả Ngô tiên sinh làm,
[00:46:04] Cứ là người nước ngoài thì dẫn đến đây cho tôi. Mấy hôm trước mấy bức tranh giả Ngô tiên sinh làm,
[00:46:06] Cứ là người nước ngoài thì dẫn đến đây cho tôi.
[00:46:07] Ông đoán xem thế nào?
[00:46:07] Nào là mối Pháp, mối Đức, mối Nhật Bản. Ông đoán xem thế nào?
[00:46:08] Nào là mối Pháp, mối Đức, mối Nhật Bản.
[00:46:08] Đều bị nhị thiếu gia mua hết với giá một nghìn đồng bạc trắng một bức. Nào là mối Pháp, mối Đức, mối Nhật Bản.
[00:46:09] Đều bị nhị thiếu gia mua hết với giá một nghìn đồng bạc trắng một bức.
[00:46:09] Tôi thì chỉ có một mối này thôi: mối Bối Lặc. Đều bị nhị thiếu gia mua hết với giá một nghìn đồng bạc trắng một bức.
[00:46:11] Tôi thì chỉ có một mối này thôi: mối Bối Lặc.
[00:46:12] Mua rồi, còn luôn miệng nói rẻ nữa chứ.
[00:46:13] Có danh hiệu Bối Lặc Gia, Mua rồi, còn luôn miệng nói rẻ nữa chứ.
[00:46:14] Mua rồi, còn luôn miệng nói rẻ nữa chứ.
[00:46:15]
[00:46:15]
[00:46:16]
[00:46:17] Không phải tôi khoe đâu, Ngô Tiểu Sơn mà tôi tìm được này,
[00:46:18] Đó là... Phải không? Đúng vậy. Không phải tôi khoe đâu, Ngô Tiểu Sơn mà tôi tìm được này,
[00:46:19] Không phải tôi khoe đâu, Ngô Tiểu Sơn mà tôi tìm được này,
[00:46:20] Mao Tài xem này, hàng đã đến tay. Không phải tôi khoe đâu, Ngô Tiểu Sơn mà tôi tìm được này,
[00:46:21] Mao Tài xem này, hàng đã đến tay.
[00:46:21] Tranh giả ông ta làm, Mao Tài xem này, hàng đã đến tay.
[00:46:22] Mao Tài xem này, hàng đã đến tay.
[00:46:23] đi một vòng phố Lưu Ly Xưởng này, Mao Tài xem này, hàng đã đến tay.
[00:46:24] đi một vòng phố Lưu Ly Xưởng này,
[00:46:25] Giá cũng đã được đẩy lên rồi, ông cứ chờ xem. đi một vòng phố Lưu Ly Xưởng này,
[00:46:25] Giá cũng đã được đẩy lên rồi, ông cứ chờ xem.
[00:46:26] Người có thể nhìn ra là giả chỉ có ba người thôi. Giá cũng đã được đẩy lên rồi, ông cứ chờ xem.
[00:46:28] Người có thể nhìn ra là giả chỉ có ba người thôi.
[00:46:29] Ba người nào vậy?
[00:46:30] Nhị gia cảm ơn ngài. Tôi quyết theo ngài rồi.
[00:46:31] Một là bản thân Ngô tiên sinh. Nhị gia cảm ơn ngài. Tôi quyết theo ngài rồi.
[00:46:33] Nhị gia cảm ơn ngài. Tôi quyết theo ngài rồi.
[00:46:34] Còn nữa chính là tôi, Thôi Hòa Hữu.
[00:46:37] Còn một người nữa là Hồng sư phụ của Bảo Vinh Trai.
[00:46:41] Trừ ba người này ra,
[00:46:42] chưa có ai có thể nhìn ra là giả cả.
[00:47:28] Để tim quyến luyến
[00:47:28] Để niềm vui đến nơi em từng mơ Để tim quyến luyến
[00:47:29] Nơi em từng mơ Để tim quyến luyến
[00:47:29] Nơi em từng mơ
[00:47:29] Để tim vấn vương Nơi em từng mơ
[00:47:29] Để tim vấn vương
[00:47:30] Để trời vĩnh hằng Để niềm vui đến nơi em từng mơ
[00:47:30] Để tình yêu mãi mãi Để niềm vui đến nơi em từng mơ
[00:47:31] Để tình yêu vĩnh cửu Để niềm vui đến nơi em từng mơ
[00:47:31] Để niềm vui đến nơi em từng mơ
[00:47:32] Để tình yêu mãi mãi Để niềm vui đến nơi em từng mơ
[00:47:33] Để niềm vui đến nơi em từng mơ
[00:47:35] Để niềm vui đến nơi em từng mơ
[00:47:38] Để niềm vui đến nơi em từng mơ
[00:47:39] Để tình yêu vĩnh cửu
[00:47:39] Để tình yêu vĩnh cửu
[00:47:39] Để niềm vui dừng lại nơi cảm giác trẻ trung mãi mãi của em Để tình yêu vĩnh cửu
[00:47:40] Để tình yêu mãi mãi Để niềm vui dừng lại nơi cảm giác trẻ trung mãi mãi của em
[00:47:41] Để niềm vui dừng lại nơi cảm giác trẻ trung mãi mãi của em
[00:47:41] Để tình yêu mãi mãi Để niềm vui dừng lại nơi cảm giác trẻ trung mãi mãi của em
[00:47:42] Để niềm vui dừng lại nơi cảm giác trẻ trung mãi mãi của em
[00:47:49] Để niềm vui dừng lại nơi cảm giác trẻ trung mãi mãi của em
[00:47:57] Đến gần bầu trời của em
[00:48:02] Để ánh nắng vỗ về
[00:48:07] Trong giấc ngủ say của em
[00:48:16] Gương mặt trong giấc ngủ say của em
[00:48:18] Nhẹ nhàng nhắm mắt
[00:48:30] Để tình yêu mãi mãi
[00:48:32] 189 (lỗi OCR)
[00:48:32] Để tình yêu mãi mãi 189 (lỗi OCR)
[00:48:32] Để tình yêu mãi mãi
[00:48:33] 1217 (lỗi OCR)
[00:48:37] Ưu (lỗi OCR) Điếm (lỗi OCR)
[00:48:37] 760 (lỗi OCR)
[00:48:40] Để tình yêu mãi mãi
[00:48:41] Để tình yêu mãi mãi
[00:48:42] Để tình yêu mãi mãi
[00:48:49] Giấy phép sản xuất phim truyền hình: 00220 385 (lỗi OCR)
[00:48:50] 5 (lỗi OCR)
[00:48:53] Đản (lỗi OCR)
[00:48:58] Giấy phép sản xuất phim truyền hình
[00:49:02] AYY (lỗi OCR)
[00:49:07] Họa (lỗi OCR)