Suivant

《Truyền kỳ Lưu Ly Xưởng》 Tập 29-Diễn viên chính: Phùng Viễn Chinh, Trương Quốc Lập, Cúc Tuyết

10 Vues· 04/21/25
duongvu88
duongvu88
3 Les abonnés
3

⁣【Tóm tắt nội dung】
Bộ phim kể về ba người đàn ông vốn không hề liên quan đến đồ cổ: Viên Ngọc Sơn thật thà chất phác, Kim Bảo Nguyên – một vương gia sa sút nhưng mê hí khúc, và Thôi Hòa Hữu – một tiểu sinh giỏi chiến đấu. Do cơ duyên trớ trêu, cả ba cùng bước chân vào Lưu Ly Xưởng và từ đó dệt nên một câu chuyện huyền thoại về nhân duyên thời loạn thế.

Montre plus

[00:00:15] Người phàm trần luôn rung động

[00:00:18] Người phàm trần luôn rung động

[00:00:19] Ngược xuôi đa phần là những kẻ si tình

[00:00:27] Ngủ không biết đi đâu

[00:00:29] Ngủ không biết đi

[00:00:30] Đường không hiểu lối về

[00:00:34] Đều là những kẻ hồ đồ

[00:00:41] Trời không chiều lòng người

[00:00:41] Trời không chiều lòng người

[00:00:45] Người không thuận lòng mình

[00:00:48] Cần gì phải định nghĩa

[00:00:55] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:00:59] Si tâm, phàm tâm luôn tồn tại

[00:01:02] Si tâm luôn sẽ nở

[00:01:03] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:01:06] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:01:07] Lương tâm là quý giá nhất

[00:01:10] Lương tâm là quý giá nhất

[00:01:10] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:01:13] Chúng ta là người tốt

[00:01:14] Si tâm, phàm tâm luôn sẽ

[00:01:17] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:01:21] Lương tâm là quý giá nhất

[00:01:28] Lương tâm là quý giá nhất

[00:01:58] Ngài xem cái này nữa.

[00:02:07] Đồ tốt, đều là đồ tốt cả.

[00:02:12] Đồ dùng thực tế đời Đường, lại đều là tinh hoa công nghệ.

[00:02:19] Bây giờ bảo quản tốt được thế này thì hiếm lắm, hiếm lắm.

[00:02:23] Nếu ngài thực sự thích thì giữ lại đi.

[00:02:25] Giữ lại, giữ lại hết.

[00:02:29] Vàng thì có là gì.

[00:02:31] Hết rồi thì có thể lên núi khai thác mà.

[00:02:35] Nhưng đồ cổ này thì tìm đâu ra chứ?

[00:02:40] Thế này đi, hai trăm lạng vàng.

[00:02:43] Ta một phân cũng không thiếu của ngươi.

[00:02:46] Nhưng hôm nay không lấy đi được.

[00:02:49] Trong ngân hàng giờ không có nhiều thế.

[00:02:52] Tôi phải lên chi nhánh Thượng Hải rút.

[00:02:56] Tôi hôm nay sẽ đi tàu hỏa.

[00:02:58] Thế này nhé.

[00:03:00] Ngài cho tôi một tuần, được không?

[00:03:04] Theo lẽ thường thì, quá mấy ngày cũng không sao.

[00:03:08] Chỉ là qua Rằm tháng Tám,

[00:03:10] việc của tôi sẽ không thành.

[00:03:13] Đến lúc đó dù một năm không bán,

[00:03:16] cũng không cần gấp nữa.

[00:03:26] Còn bốn ngày, kịp mà, kịp mà.

[00:03:31] Trương tiên sinh, quy tắc trong nghề,

[00:03:34] đến nhà giàu cho người ta xem hàng,

[00:03:37] người ta thích, nhưng nhất thời chưa có tiền trả,

[00:03:40] cũng không có chuyện gói lại rồi mang về.

[00:03:44] Nhưng hôm nay,

[00:03:46] có lẽ tôi phải phá lệ rồi.

[00:03:49] Đồ tôi mang về trước, không phải tôi không tin ngài.

[00:03:53] Tôi vẫn câu nói đó,

[00:03:56] qua Rằm tháng Tám việc của tôi sẽ không thành.

[00:03:59] Bốn ngày này tôi cũng đang cần tiền gấp đây.

[00:04:04] Tôi hiểu, tôi hiểu.

[00:04:08] Ngươi đây là đang thúc giục ta làm nhanh lên đây mà.

[00:04:11] Nhất định nhanh.

[00:04:13] Đồ tốt thế này ta sẽ không bỏ qua đâu.

[00:04:19] Vậy đồ ngươi cứ mang đi trước.

[00:04:21] Chúng ta nào có nhiều quy tắc cũ kỹ đó.

[00:04:32] Đồ này ngươi phải giữ kỹ cho ta nhé. Nhất định.

[00:04:58] Dừng, dừng, dừng, Hoàn Tử.

[00:05:02] Tiểu Viên, Hoàn Tử ra ngoài mua đồ à?

[00:05:05] Tôi mua ít phấn son cho tiểu thư nhà tôi.

[00:05:07] Mấy hôm nay tôi bận, cô chuyển lời đến Cửu cô nương giúp tôi.

[00:05:11] Tối Rằm tháng Tám tôi chắc chắn sẽ đến.

[00:05:13] Bảo cô ấy đợi tôi. Tiền kiếm được chưa?

[00:05:16] Kiếm được rồi, vừa từ chỗ giám đốc Trương ra.

[00:05:19] Còn một nhà nữa cũng có hẹn quan trọng.

[00:05:21] Không kiếm được tôi cũng đến.

[00:05:23] Mang theo một con dao.

[00:05:24] Cắt đầu mình xuống đưa cho tiểu thư.

[00:05:27] Được rồi, tôi đi trước.

[00:05:29] Cô cũng mau mua đồ đi.

[00:05:31] Đừng quên chuyển lời giúp tôi.

[00:05:33] Đi đây.

[00:05:37] Đi.

[00:05:54] Mời ngài.

[00:05:55] Từ Nhị Gia, ngài tìm tôi?

[00:05:57] Mời mời ngồi. Vâng.

[00:06:01] Đức Tử, lui ra. Vâng.

[00:06:06] Từ Nhị Gia, sao rồi? Đồ bán được chưa?

[00:06:10] Phải rồi, một phần đó nên chia cho tôi rồi chứ?

[00:06:14] Mẹ kiếp nhà ngươi đừng có biết rõ mà giả hồ đồ.

[00:06:18] Cả phố Lưu Ly Xưởng đều biết rồi.

[00:06:22] Ngươi lại không biết sao?

[00:06:23] Chẳng phải nói tôi đi Ngọc Điền xem đất sao?

[00:06:25] Tôi mới về được hai ngày.

[00:06:27] Lưu Ly Xưởng xảy ra chuyện gì?

[00:06:29] Vẫn chưa hỏi kỹ.

[00:06:32] Xem cái gì chứ?

[00:06:33] Lại là đồ chôn dưới ruộng chứ gì?

[00:06:38] Nhị Gia, lời này nói sao đây?

[00:06:41] Tôi nghe không hiểu rồi.

[00:06:45] Có phải chuyện ở Đồng Quan đó làm không xong không?

[00:06:47] Ngài trách tôi?

[00:06:49] Tôi nói cho ngài biết nhé.

[00:06:50] Tôi là làm thật ăn thật.

[00:06:52] Đến đó, chủ ý là tự ngài quyết định.

[00:06:55] Đồ thì là ngài tự mình đến tận nơi xem xét.

[00:06:57] Tiền là ngài đưa.

[00:06:59] Hàng là ngài tự kéo về.

[00:07:01] Dù có khen chê gì ngài cũng không trách tôi được.

[00:07:08] Ngươi vẫn biết rồi.

[00:07:13] Nghĩ lại ta, Từ Nhị.

[00:07:16] Từ nhỏ đã mất cha.

[00:07:18] Vẫn luôn lăn lộn ở mấy con hẻm ngoài Tiền Môn này.

[00:07:23] Lúc nhỏ chỉ muốn kiếm miếng ăn.

[00:07:26] Cái gì cũng phải học, tìm đủ cách lừa người.

[00:07:31] Lừa đến khi mình no bụng thì thôi.

[00:07:35] Lớn hơn chút, chỉ kiếm ăn thôi không được.

[00:07:39] Còn muốn kiếm chút thể diện.

[00:07:42] Con người mà, nghĩ rằng có tiền rồi,

[00:07:45] ra ngoài có xe, ăn có cá, thật là thể diện.

[00:07:51] Vẫn là tìm đủ cách nghĩ xem lừa người thế nào.

[00:07:55] Chưa từng đọc sách.

[00:07:58]

[00:08:02] Hai năm nay khá rồi.

[00:08:04] Dựa dẫm vào Bối Lặc Gia rồi.

[00:08:06] Tuy Đại Thanh mất rồi, nhưng Bối Lặc vẫn là Bối Lặc.

[00:08:11] Không còn nguyên vẹn thì cũng còn một nửa.

[00:08:15] Thể diện của ta coi như kiếm đủ rồi.

[00:08:19] Nơi trước kia không dám đến, bây giờ nhấc chân là đến.

[00:08:22] Tiền trước kia chưa từng có,

[00:08:23] bây giờ ngày ngày tiêu như nước chảy.

[00:08:29] Vẫn là chuyện lừa đảo.

[00:08:32] Người Trung Quốc cũng lừa.

[00:08:34] Người Tây cũng lừa.

[00:08:39] Cứ tưởng mình khôn hơn ai hết.

[00:08:43] Cả đời đều muốn lừa người như vậy mà sống.

[00:08:50] Nào có nghĩ người ta lừa mình chứ?

[00:08:55] Đúng là báo ứng nhãn tiền.

[00:09:00] Không tin, không được.

[00:09:04] Vốn tưởng nghề đồ cổ này có gì đâu.

[00:09:08] Chẳng có gì.

[00:09:10] Căn bản không cần học.

[00:09:12] Cái gì là thật, cái gì là giả?

[00:09:14] Lừa bán được thì là đồ thật.

[00:09:15] Lừa không được thì toàn là đồ giả.

[00:09:19] Làm gì có mắt nhìn nào chứ?

[00:09:23] Đến Trương Pháp Quốc cũng không bằng.

[00:09:26] Đáng đời ngươi bị lừa.

[00:09:28] Không lừa ngươi, thì lừa ai chứ?

[00:09:36] Ngài sao thế này?

[00:09:39] Lại cảm khái lớn thế?

[00:09:45] Lần này xong rồi.

[00:09:49] Vàng mua đồ là vay ngân hàng.

[00:09:54] Đừng nói cái tiệm này,

[00:10:00] ngay cả nơi Bối Lặc Gia ở,

[00:10:05] cũng phải dọn đi rồi.

[00:10:10] Ta thì không sao.

[00:10:12] Bối Lặc Gia phải chịu khổ theo rồi.

[00:10:17] Đây là điều trong lòng ta không muốn nhất.

[00:10:24] Bối Lặc Gia, đừng thấy ngài bình thường thích chơi bời,

[00:10:29] nhưng ngài không hề hồ đồ chút nào.

[00:10:34] Ngài sớm đã không cho tôi giao du với người Tây.

[00:10:39] Lần này không kiếm được mặt mũi mà còn mất mặt lớn.

[00:10:45] Đáng không?

[00:10:49] Đáng.

[00:10:52] Đáng.

[00:10:57] Không chơi ngươi một vố thế này,

[00:11:00] ngươi cả đời không hiểu than đá màu đen,

[00:11:03] bánh bột ngô có lỗ.

[00:11:13] Tiểu Thôi.

[00:11:15] Chuyện khác ta cũng không hỏi ngươi nữa.

[00:11:19] Vì chuyện bức thư pháp cho giám đốc Trương,

[00:11:23] chuyện ngươi bị bắt rồi lại được thả ra,

[00:11:28] ngươi đã hiểu rõ chưa?

[00:11:31] Chuyện này ngài sao lại biết?

[00:11:33] Lúc đó hai ta còn chưa gặp mặt.

[00:11:38] Ngươi đừng quan tâm ta biết thế nào.

[00:11:42] Chuyện này,

[00:11:46] ngươi có phải cảm thấy giữa hai chúng ta

[00:11:49] có khúc mắc rồi không?

[00:11:52] Hai ta có thù oán? Tôi không biết.

[00:11:58] Tốt.

[00:12:01] Chuyện Đồng Quan này chỉ cần ta biết là với ngươi

[00:12:05] không liên quan gì, ta còn chưa đến nỗi

[00:12:06] tức đến gục ngã.

[00:12:09] Nếu biết rõ ngọn ngành chuyện này,

[00:12:13] hai ta có thể ví như,

[00:12:18] Ví thế nào?

[00:12:21] Chó cắn chó, đầy mồm lông.

[00:12:34] Ví hay lắm.

[00:12:37] Ví hay.

[00:12:41] Vì chuyện này làm không xong,

[00:12:45] tiền hoa hồng này tôi cũng không cần nữa.

[00:12:48] Coi như tôi đi cùng Nhị Gia một chuyến công cốc.

[00:12:53] Tiền, ngươi cứ cầm lấy.

[00:12:57] Dưa hấu còn mất rồi,

[00:13:00] ta còn quan tâm hạt vừng này sao?

[00:13:04] Ta đã cử người đến Đồng Quan.

[00:13:06] Dù đến tận chân trời ta cũng phải bắt tên địa chủ Dương

[00:13:09] về đây.

[00:13:11] Đến lúc đó, ngang ra ngang, dọc ra dọc.

[00:13:15] Hai ta tính sổ sau cũng không muộn.

[00:13:24] Tốt.

[00:13:32] Tam Gia, ngài đến rồi, mời vào trong.

[00:13:36] Chưởng quỹ, Vinh Tam Gia đến.

[00:13:37] Thôi lão bản xin kính chào ngài.

[00:13:39] Mời vào trong, mời vào trong. Vị này thì...

[00:13:41] Đợi chút.

[00:13:44] Mời vào trong.

[00:13:45] Vị gia này, đóng cửa lại. Ngài mời qua bên kia.

[00:13:49] Qua bên kia đợi một lát.

[00:13:56] Danh tiếng của Vinh Tam Gia ở Thiên Kiều,

[00:13:58] tôi đã sớm nghe qua.

[00:14:00] Hôm nay gặp mặt, quả nhiên khí thế phi phàm.

[00:14:04] Nói quá rồi, nói quá rồi.

[00:14:10] Có chuyện gì, ngài cứ việc căn dặn.

[00:14:18] Là thế này.

[00:14:28] Tam Gia.

[00:14:30] Chút này...

[00:14:33] Đây là làm gì?

[00:14:34] Ngài nhận đi, ngài nhận đi. Chút lòng thành thôi. Tốt.

[00:14:37] Phiền Tam Gia đến huyện Ngọc Điền,

[00:14:43] lấy một cái đầu người họ Dương.

[00:14:47] Yên tâm, chuyện này giao cho tôi rồi.

[00:14:49] Mời ngài, mời ngài.

[00:14:53] Thôi lão bản, vậy tôi đi đây.

[00:14:55] Xin nhờ, xin nhờ.

[00:14:57] Tốt, mời.

[00:14:59] Đi.

[00:14:59] Gia, ngài đi thong thả.

[00:15:01] Đi thôi.

[00:15:07] Tôi gặp Tiểu Viên rồi.

[00:15:08] Tôi không thấy anh ấy, anh ấy thấy tôi.

[00:15:10] Anh ấy còn cố ý xuống xe nói chuyện với tôi một lúc đấy.

[00:15:13] Anh ấy nói gì? Cô đoán xem.

[00:15:17] Không tâm trạng đoán. Muốn nói thì nói, không nói thì thôi.

[00:15:22] Tôi là không muốn nói cho cô biết.

[00:15:24] Là anh ấy nhất quyết bắt tôi nói cho cô biết.

[00:15:26] Anh ấy nói mấy hôm nay bận, không đến thăm cô được.

[00:15:29] Bảo cô là tiền tìm được rồi, bảo cô yên tâm.

[00:15:32] Còn nói bảo cô hôm đó đợi anh ấy, chỉ đợi một mình anh ấy thôi.

[00:15:36] Thật sự nói vậy sao?

[00:15:38] Không một lời giả dối.

[00:15:39] Còn nữa, anh ấy còn nói,

[00:15:41] nếu không có tiền thì anh ấy mang dao đến,

[00:15:44] cắt đầu đưa cho cô.

[00:15:47] Anh ấy không đến chính là một nhát dao rồi.

[00:15:49] Còn cần mang dao làm gì?

[00:15:51] Anh ấy dám không đến sao?

[00:15:52] Anh ấy dám không đến sao? Tiểu thư phấn son đều mua xong rồi.

[00:15:55] Chỉ đợi ngày lành thôi.

[00:15:56] Là tốt hay xấu còn chưa biết.

[00:16:01] Những ngày chờ đợi thật khó qua.

[00:16:04] Nhất là không biết ngày đó đến sẽ thế nào.

[00:16:09] Thế nào được chứ? Tiểu Viên anh ấy dám sao?

[00:16:12] Tiểu Viên trông thật thà thế, Tiểu Thôi so với anh ấy,

[00:16:14] là kém xa.

[00:16:17] Tôi vốn tưởng Tiểu Thôi rất tốt.

[00:16:20] Con người cũng là đi núi nào hát bài ca núi đó.

[00:16:24] Người ta thay đổi sắc mặt, từ xưa đã vậy.

[00:16:28] Thật sự có mấy người không thay đổi,

[00:16:30] cũng là có đủ loại nguyên do.

[00:16:33] Tiểu Viên từ nhỏ ở nông thôn trồng trọt,

[00:16:36] anh ấy tiếp xúc với đất.

[00:16:37] Đối với tiền vẫn chưa có nhiều cảm nhận.

[00:16:41] Anh ấy không biết dùng tiền có thể mua thứ mình muốn có.

[00:16:43] Anh ấy đối với tiền còn xem nhẹ lắm.

[00:16:45] Anh ấy đối với tiền còn xem nhẹ lắm.

[00:16:45] Anh ấy đối với tiền còn xem nhẹ lắm.

[00:16:47] Tiểu Thôi thì sợ nghèo rồi.

[00:16:48] Tiểu Thôi thì sợ nghèo rồi. Kẻ tiểu nhân mới phất.

[00:16:53] Hắn tưởng giàu lên là có tất cả.

[00:16:57] Tâm địa chạy theo tiền, không có lợi.

[00:17:02] Không ngờ cô lại nhìn thấu người ta như vậy.

[00:17:05] Nơi chúng ta ở đây là nơi nào chứ?

[00:17:08] Là thanh lâu. Người đến kẻ đi, tam giáo cửu lưu.

[00:17:11] Người nào mà chưa gặp qua.

[00:17:16] Phấn cô mua đâu? Cho tôi xem.

[00:17:27] Nữ vì người yêu mình mà trang điểm.

[00:17:31] Phụ nữ sao cả đời lại không rời được cái này chứ?

[00:17:35] Phụ nữ thật sự là để người khác ngắm nhìn sao?

[00:17:40] Chưởng quỹ.

[00:17:41] Bỏ nhiều tiền thế cưới một kỹ nữ, đáng không?

[00:17:48] Nếu tôi bỏ ra nhiều tiền thế,

[00:17:51] chỉ vì một kỹ nữ thì đương nhiên không đáng rồi.

[00:17:55] Nhưng, cậu phải nghĩ đến nguyên nhân hậu quả chứ.

[00:17:59] Vì số tiền này,

[00:18:01] tiệm của Từ Nhị hắn đã sập rồi.

[00:18:04] Tiểu Viên với tôi cũng không phải tranh giành tình cảm.

[00:18:08] Đến lúc đó hắn không có tiền, hắn chắc chắn không đi.

[00:18:12] Cái mặt này hắn ở Lưu Ly Xưởng không mất nổi.

[00:18:16] Mất rồi sau này làm người sẽ khó khăn.

[00:18:19] Đừng nói là làm ăn buôn bán.

[00:18:22] Đức Nguyên biết không? Ta đây gọi là một mũi tên trúng hai đích.

[00:18:27] Hơn nữa, Cửu Nhi ban đầu rất không nể mặt ta.

[00:18:31] Cô nói xem, một con kỹ nữ mà ra vẻ còn hơn cả tiểu thư

[00:18:35] vương phủ.

[00:18:38] Ta, Thôi Hòa Hữu, sống đến giờ,

[00:18:40] nửa đời người chịu nhục.

[00:18:43] Lúc học hát tuồng, sư phụ ngày nào cũng đánh mắng.

[00:18:47] Lúc đi hát thì không thành kép nổi tiếng.

[00:18:50] Ngày nào cũng chịu sự sai khiến của quản trò, kép chính, kép phụ.

[00:18:54] Nghe người ta sai bảo, chịu người ta quát tháo.

[00:18:59] Đây không phải, giờ ta có tiền rồi.

[00:19:03] Người khác mà còn tỏ thái độ với ta, ta không chịu đâu.

[00:19:09] Huống hồ nàng ta là một nữ tử phong trần.

[00:19:14] Lần này, ta phải cho người ta xem, tiền là gì.

[00:19:20] Tiền mẹ nó chính là tôn nghiêm!

[00:19:25] Ta đã cho bao nhiêu người biết rồi.

[00:19:27] Ta không cho Cửu Nhi này biết sao?

[00:19:31] Mẹ kiếp ta phải để cả Tứ Cửu Thành này đồn thổi.

[00:19:34] Thôi Hòa Hữu trước kia đi khắp hang cùng ngõ hẻm bán hoa thúy,

[00:19:38] ta bỏ ra hơn trăm lạng vàng,

[00:19:41] ta mua một con kỹ nữ.

[00:19:43] Đây là hành động lớn đấy, đây là câu chuyện lớn đấy.

[00:19:47] Nơi nào nhiều chuyện?

[00:19:49] Chính là nơi như Nguyệt Ngân Lâu này nhiều chuyện.

[00:19:53] Từ xưa lầu xanh nhiều chuyện mà.

[00:19:57] Lần này nếu ta làm rạng danh tiếng,

[00:20:02] cũng không uổng công ta đến thế gian một chuyến.

[00:20:09] Chưởng quỹ, nếu người ta không theo ngài thì sao?

[00:20:14] Không theo cũng tốt. Tiền ta tiết kiệm được.

[00:20:18] Danh tiếng này cũng không tệ đi đâu được.

[00:20:23] Nàng ta lại chẳng phải Vương Bảo Xuyến.

[00:20:26] Giữ tiền lại ta còn làm được việc khác.

[00:20:29] Ta thế này trong ngoài đều không thiệt.

[00:20:33] Ta sao lại không làm?

[00:21:15] Nhị ca? Đây chẳng phải tam đệ sao?

[00:21:16] Xa xôi thế này sao lại chạy đến đây?

[00:21:20] Chúng ta hơn hai năm không gặp rồi nhỉ?

[00:21:22] Đi, đi, về nhà, về nhà.

[00:21:24] Kỳ lạ thật.

[00:21:26] Ngươi... Ta nói sao ngươi lại ở đây?

[00:21:29] Một lời khó nói hết, một lời khó nói hết. Đi, đi.

[00:21:33] Ai mà ngờ được ngươi lại ở đây chứ?

[00:21:35] Đi, đi về nhà.

[00:21:36] Nhị ca, sao huynh lại ở đây? Đi thôi, đi thôi.

[00:21:39] Từ từ nói cho ngươi biết.

[00:21:40] Sao ngươi lại đến đây? Về rồi nói sau.

[00:21:43] Nói chuyện kỹ lưỡng.

[00:21:46] Tam đệ. Nhị ca.

[00:21:51] Dạo này vẫn khỏe chứ?

[00:21:53] Tam đệ à, nói thẳng nhé.

[00:21:59] Ngươi đến đây làm gì thế?

[00:22:02] Ông chủ Thôi đó nói bảo tôi đến đây,

[00:22:06] lấy một cái đầu người họ Dương.

[00:22:08] Đầu người họ Dương?

[00:22:11] Nhưng gần đây không có làng nào họ Dương cả.

[00:22:15] Hắn không nói cho ngươi biết người họ Dương đó ở đâu à?

[00:22:19] Người này ngươi gặp qua chưa?

[00:22:21] Nào, nào, uống đi, uống đi.

[00:22:24] Nhị ca, sao huynh vẫn chưa hiểu vậy?

[00:22:27] Hắn chính là bảo tôi đến giết huynh đấy.

[00:22:31] Nói vậy,

[00:22:33] Tiểu Thôi hắn cử ngươi đến lấy đầu của ta?

[00:22:37] Tôi vốn tưởng là trùng tên trùng họ.

[00:22:40] Huynh không thể nào ở Ngọc Điền được.

[00:22:42] Không ngờ lại thật sự là huynh.

[00:22:47] Vậy nói thế, ta đưa đầu cho ngươi đây.

[00:22:51] Nhị ca, huynh xem đệ là hạng người gì?

[00:22:55] Lấy đầu của đệ chứ cũng không thể lấy đầu của huynh.

[00:22:58] Đừng nói là cho tôi bạc trắng,

[00:22:59] dù cho tôi cả núi vàng,

[00:23:01] chuyện này tôi cũng không thể làm!

[00:23:04] Tam đệ, vậy ngươi về sao ăn nói với ông chủ Thôi?

[00:23:11] Nhị ca, những năm nay đều là huynh

[00:23:14] dìu dắt đệ.

[00:23:15] Tục ngữ nói ơn nhỏ giọt nước, báo đáp bằng suối nguồn.

[00:23:18] Chuyện này chúng ta hiểu mà.

[00:23:19] Dù thế nào đi nữa, chuyện thất đức này tôi không thể làm.

[00:23:23] Tiểu Thôi, tên khốn này lòng dạ hắn thật độc ác.

[00:23:29] Hắn bảo tôi giúp hắn làm việc.

[00:23:31] Hắn lại quay lại hại tôi.

[00:23:34] Nhị ca, hắn sao thế này?

[00:23:37] Là chuyện vỡ lở rồi, hay có người biết ta ở đây?

[00:23:41] Theo tôi biết thì,

[00:23:42] Từ Nhị lần này là định làm thật rồi.

[00:23:45] Hắn chỉ là chưa tìm thấy người của huynh thôi.

[00:23:47] Lần này là rõ ràng hơn bao giờ hết rồi.

[00:23:50] Huynh nói Từ Nhị có thể tha cho Tiểu Thôi sao?

[00:24:03] Oan gia chết tiệt, đúng là oan gia.

[00:24:08] Có ngày tháng yên ổn không sống,

[00:24:10] lại gây ra chuyện này là vì sao chứ?

[00:24:13] Vì kiếm tiền, cần nhiều tiền thế làm gì chứ?

[00:24:17] Nói thế này chẳng phải lại sắp có án mạng sao?

[00:24:21] Sao cứ không hiểu ra thế nhỉ?

[00:24:26] Mặc kệ hắn, đồ vong ân bội nghĩa.

[00:24:29] Còn tệ hơn Trần Thế Mỹ.

[00:24:33] Nói đi cũng phải nói lại, nếu tôi không lo cho hắn,

[00:24:36] sớm đã không nên lo cho hắn rồi.

[00:24:39] Lúc bán hoa thúy, bị đánh đã không nên lo cho hắn.

[00:24:43] Lúc bị vào tù lớn cũng không nên lo.

[00:24:46] Nhưng tôi không lo cho hắn, ai lo cho hắn chứ?

[00:24:59] Nhị ca, chuyện này không có gì khó.

[00:25:02] Huynh cùng lắm thì xuống Quan Đông trốn một thời gian.

[00:25:06]

[00:25:10] Cùng lắm thì không kiếm khoản tiền này của hắn nữa.

[00:25:11] Cứ nói không tìm thấy huynh là xong.

[00:25:16] Vậy ta chỉ còn cách đi thôi.

[00:25:21] Còn cách nào khác không?

[00:25:27] Hai vị gia ơi, hai vị không thể đi như vậy được.

[00:25:32] Lời hai vị vừa nói,

[00:25:33] tôi ở ngoài đều nghe thấy hết rồi.

[00:25:35] Tôi cầu xin hai vị, Tiểu Thôi lần này gặp đại nạn rồi.

[00:25:41] Hắn dù không phải người tốt, hai vị huynh đệ nể mặt tôi,

[00:25:46] chúng ta cùng vào kinh một chuyến đi.

[00:25:50] Cầu xin hai vị gia.

[00:26:12] Hay!

[00:26:16] Hay!

[00:26:38] Hay!

[00:26:51] Hay!

[00:26:59] Hay!

[00:27:03] Hay!

[00:27:17] Hay!

[00:27:42] Binh lính dưới trướng ai mà gan to quá vậy?

[00:27:47] Gọi quản đái đến đây cho ta.

[00:27:49] Ta đang yên ổn nghe hát tuồng, phạm vương pháp gì chứ?

[00:28:01] Quân gia, ngài là người quản sự? Phải.

[00:28:12] Bối Lặc Gia.

[00:28:29] Chư vị.

[00:28:30] Mọi người ai cũng đừng động đậy.

[00:28:32] Trong tiệm của ta xảy ra chút chuyện.

[00:28:34] Không có gì to tát cả.

[00:28:36] Ta đi rồi về ngay.

[00:28:36] Ta đi rồi về ngay.

[00:28:52] Ngồi đi. Mời.

[00:28:59] Nói vậy là cả tiệm lẫn sân này,

[00:29:03] chuyến làm ăn này của ngươi đều mất trắng rồi?

[00:29:10] Tiền vay người ta đã đến hạn rồi.

[00:29:13] Mua phải hàng lởm không bán ra được.

[00:29:17] Mất sạch rồi.

[00:29:21] Việc này đều tại tôi.

[00:29:32] Không sao, không sao.

[00:29:42] Hoàng thượng chẳng phải cũng bị đuổi khỏi Tử Cấm Thành rồi sao?

[00:29:46] Chuyện của chúng ta có là gì.

[00:29:48] Cùng lắm thì làm lại từ đầu mà.

[00:29:51] Không sao.

[00:29:56] Ngài nói vậy lòng tôi càng không yên.

[00:30:01] Ta thì không sao.

[00:30:03] Từ nhỏ ăn đường ngủ chợ mà.

[00:30:08] Nhưng ngài thì làm sao đây?

[00:30:17] Không sao.

[00:30:20] Chuyện lớn ta đều trải qua rồi, cái này có là gì.

[00:30:25] Xảy ra chuyện có ta đây.

[00:30:28] Ta gánh vác.

[00:30:34] Vị quân gia này, ngài quý danh là gì?

[00:30:37]

[00:30:39] Xin thỉnh an Bối Lặc Gia.

[00:30:41]

[00:30:45] Ngươi thân mang công vụ, theo phép tắc làm án, cái này ta hiểu.

[00:30:51] Nhưng hôm nay đến chỗ ta, ngươi phải du di một chút.

[00:30:58] Lát nữa trong sân này, ta một món đồ chơi

[00:31:00] ta cũng không mang theo. Ta mình không đi ra.

[00:31:03] Sân, tiệm đều giao cho ngươi.

[00:31:05] Nhưng lúc này, các ngươi đừng vội.

[00:31:10] Thế nào cũng phải để ta nghe xong vở tuồng đã.

[00:31:15] Vở tuồng tối nay không tầm thường đâu.

[00:31:19] Tiết mục áp chót là của Tiểu Ngũ Bảo và Dương Tiểu Lâu,

[00:31:22] vở Bá Vương Biệt Cơ.

[00:31:23] Tiết mục cuối cùng là của Vương Phượng Khanh, vở Quần Anh Hội.

[00:31:29] Qua tối nay,

[00:31:33] ngài muốn nghe lại vở tuồng đặc sắc thế này,

[00:31:37] tìm không thấy đâu.

[00:31:40] Tìm cũng tìm không thấy đâu.

[00:31:44] Thế nào?

[00:31:46] Vừa rồi ngươi còn gọi ta một tiếng Bối Lặc Gia.

[00:31:50] Hôm nay ta hạ mình, cầu xin ngươi một lần.

[00:31:55]

[00:31:59] Tiểu nhân không dám, thực sự không dám nhận.

[00:32:02] Lát nữa ngài cứ tiếp tục nghe tuồng.

[00:32:04] Chúng tôi đợi ở dưới hành lang.

[00:32:07] Khi nào ngài nghe đủ rồi,

[00:32:09] chúng ta khi đó bàn công chuyện.

[00:32:18] Đi, nghe tuồng.

[00:32:49] Không sao.

[00:32:52] Chư vị: Mở màn, mở màn!

[00:32:56]

[00:33:02] Tiết mục tối nay chúng ta không đổi.

[00:33:05] Nhạc cụ nổi lên!

[00:34:07] (Tiếng nhạc cụ)

[00:34:16] (Tiếng nhạc cụ)

[00:34:17] Từ Nhị.

[00:34:20] Nên đi bàn công chuyện rồi nhỉ? Phải.

[00:34:52] Gia, thuê xe cho ngài nhé? Không thuê.

[00:34:56] Đi bộ đi.

[00:34:58] Đi bộ, thanh tịnh.

[00:35:01] Các ngươi nói xem, tiết mục hôm nay đặc sắc không?

[00:35:05] Nói là xướng, niệm, tọa, đả, cái nào cũng phải biết.

[00:35:10]

[00:35:13] có được mấy người chứ?

[00:35:15] Nhất là bây giờ càng ngày càng không được.

[00:35:19]

[00:35:22] Hết rồi.

[00:35:23] Gia, tối nay trời lạnh, ngài khoác thêm áo đi.

[00:35:26] Không sao.

[00:35:27] Ta nói, chúng ta đây là đi đâu vậy?

[00:35:29] Không còn nơi nào để đi nữa.

[00:35:31] Vẫn là về căn nhà nhỏ của ta đi. Nhà nhỏ.

[00:35:37] Nhà nhỏ tốt, nhà nhỏ tốt.

[00:35:40] Ba mươi năm sông đông, ba mươi năm sông tây mà.

[00:35:44] Nghĩ đến tổ tiên ta,

[00:35:45] cũng là anh hùng cầm quân đánh trận.

[00:35:48] Vào sinh ra tử, giành được giang sơn này.

[00:35:51] Truyền đến đời ta thì,

[00:35:54] giang sơn mất rồi.

[00:35:57] Mất rồi thì thôi vậy.

[00:35:58] Mất rồi giành, giành rồi mất, đây chính là phát triển.

[00:36:01] Nếu không phát triển, vở "Tiết Nhân Quý ở Võ Gia Pha",

[00:36:04] cũng không ai hát nữa.

[00:36:07] Dù là "Tẩu Mạch Thành" hay "Tần Quỳnh Mại Mã",

[00:36:11] con người ai cũng có lúc gặp vận rủi.

[00:36:15] Gặp loạn không kinh.

[00:36:18] Thứ ta học được từ tổ tiên,

[00:36:22] có lẽ chỉ có chút này thôi.

[00:36:29] Ta nói này Kim An.

[00:36:31] Cảnh tượng hôm nay làm ta nhớ đến một vở tuồng.

[00:36:36] Phượng Hoàng Sào.

[00:36:39] Các ngươi gõ nhịp loạn chùy cho ta.

[00:36:41] Nhân lúc đêm khuya trên phố không người,

[00:36:43] ta đi vài bước túy bộ cho các ngươi xem.

[00:36:47] Nào, nổi nhạc cụ lên!

[00:38:07] (Tiếng nhạc cụ và tiếng gõ nhịp)

[00:38:26] Các cô đến rồi.

[00:38:28] Nhanh lên.

[00:38:29] Tỷ tỷ xem cô xinh đẹp này, thật xinh đẹp.

[00:38:33] - Xinh đẹp.

[00:38:34] Các tỷ muội ngồi đi.

[00:38:36] Cửu Nhi à, bộ đồ này của cô thật sặc sỡ.

[00:38:39] Hay cô cũng mặc một bộ đi?

[00:38:41] Tôi đâu có phúc phận đó.

[00:38:42] Cô ấy à, chắc chắn phải ở đây cả đời rồi.

[00:38:44] Sao tôi thấy cô chẳng vui chút nào vậy?

[00:38:46] Sao tôi thấy cô chẳng vui chút nào vậy?

[00:38:48] Có gì mà vui chứ.

[00:38:50] Là hạt minh châu cũng bị phủ bụi rồi.

[00:38:53] Ra ngoài rồi, còn không biết người khác nhìn nhận thế nào.

[00:38:55] Nói cũng phải, nói lầu xanh là hố lửa.

[00:38:58] Chọn nhầm người rồi,

[00:39:00] chưa biết chừng lại là hố nước đấy.

[00:39:02] Đây gọi là ra khỏi hố lửa lại vào hố nước.

[00:39:05] Ngọc Đường Xuân chẳng phải cũng vậy sao? Đừng nói thế chứ.

[00:39:07] Tiểu Viên, Tiểu Thôi người ta không phải loại người đó đâu.

[00:39:10] Sao cô biết? Chuyện này chưa chắc đâu.

[00:39:13] Má mì đến rồi. Xem các cô kìa.

[00:39:15] Người ta hoàn lương các cô lo lắng vớ vẩn gì chứ.

[00:39:18] Bên dưới nhiều việc lắm.

[00:39:20]

[00:39:24] Mau đi đi, đi đi. Nghe lời. Chúng tôi nói chuyện thêm lát nữa.

[00:39:28]

[00:39:34] Đi đi, đi đi. Làm việc đi.

[00:39:37] Đi, đi. Đúng là. Xem kìa. Đi, đi.

[00:39:49] Cửu Nhi à.

[00:39:52] Cả buổi sáng này không hề nhàn rỗi.

[00:39:58] Con xem.

[00:40:02] Làm thế này thật giống như trong tuồng hát vậy.

[00:40:05] (Cười)

[00:40:10] Cửu Nhi à.

[00:40:12] Con nói đi là đi.

[00:40:14] Má mì ta trong lòng thật có chút không nỡ.

[00:40:18] (Thở dài)

[00:40:22] Tuy ta từ nhỏ đánh con cũng mắng con,

[00:40:29] nhưng con không thể ghi hận ta.

[00:40:32] Nếu không có ta, con còn chưa biết sẽ thế nào.

[00:40:36] Hơn nữa, có thể được ăn mặc trang điểm không?

[00:40:39] Chuyện lúc nhỏ con quên hết rồi.

[00:40:41] Chuyện lúc nhỏ con quên hết rồi.

[00:40:43] Lần này ta lấy tiền chuộc thân của con.

[00:40:45] Theo lẽ thường, những năm này con kiếm cho ta không ít rồi.

[00:40:50] Không lấy cũng thôi.

[00:40:52] Nhưng má mì con đây già rồi, không có tiền không được.

[00:40:56] Nghề này cũng không phải bát cơm ổn định.

[00:40:59] Sống được ngày nào hay ngày đó.

[00:41:01] Sau này còn chưa biết thế nào.

[00:41:04] Ta đây là thật lòng muốn thả con đi.

[00:41:07] Con nên biết điều.

[00:41:09] Con cảm ơn má.

[00:41:11] Điều này con biết.

[00:41:13] Tốt, có lời này của con,

[00:41:15] má mì ta cũng không uổng công thương con.

[00:41:18] Tiểu Thôi, Tiểu Viên này, con rốt cuộc ưng ai?

[00:41:21] Tiền đều chuẩn bị xong chưa?

[00:41:37] Chuyện tiền nong con cũng không nói rõ được.

[00:41:43] Con ưng cũng vô dụng. Một nữ tử lầu xanh,

[00:41:47] còn có gì mà ưng với không ưng.

[00:41:53] Giám đốc Trương về chưa ạ?

[00:41:57] Vẫn chưa thấy điện báo tin người nhận à?

[00:42:00] Tốt, phiền ngài.

[00:42:02] Có điện báo đến ngài nhất định báo tôi một tiếng.

[00:42:04] Tốt, cứ vậy đi.

[00:42:20] Trốn rồi sao?

[00:42:23] Cũng không phải.

[00:42:25] Không có tin tức gì.

[00:42:28] Theo lẽ thường, ông ta không muốn mua,

[00:42:31] cũng nên cho tôi một tin chắc chắn chứ.

[00:42:34] Trốn cái gì chứ? Không có lý do gì để trốn cả.

[00:42:37] Không mua cũng đâu đến nỗi phải trốn.

[00:42:39] Hay là để tôi đi một chuyến?

[00:42:42] Cậu đi cũng vô dụng.

[00:42:44] Cậu gặp được người ta sao?

[00:42:46] Ngài yên tâm, tôi đi một chuyến.

[00:42:48] Tin tức thực sự chắc chắn mang về cho ngài.

[00:42:54] Cũng tốt, cậu đi một chuyến đi.

[00:42:57] Tôi gọi điện thoại cho Lâu tiên sinh nữa.

[00:43:01] Hoàn Tử đến rồi, Hoàn Tử.

[00:43:03] Sao cô lại đến? Tiểu thư khỏe không?

[00:43:04] Sao cô lại đến? Tiểu thư khỏe không? Tiểu thư khỏe không?

[00:43:05] Anh còn biết nhớ đến tiểu thư nhà tôi à?

[00:43:10] Tôi nói sao mấy hôm nay anh không lộ diện thế?

[00:43:13] Tiểu thư nhà tôi ngày nào cũng dài như năm.

[00:43:16] Anh thì hay rồi, đến một tin cũng không nhắn.

[00:43:19] Sao? Muốn bỏ cuộc à? Không được đâu.

[00:43:21] Cô nói năng kiểu gì vậy?

[00:43:23] Cô không thấy ông chủ chúng tôi,

[00:43:25] trán sắp bốc hỏa rồi đây này.

[00:43:25] Vậy tôi không khách sáo nữa. Trán sắp bốc hỏa rồi đây này.

[00:43:26] Vậy tôi không khách sáo nữa.

[00:43:26] Đây lại chẳng phải mở ngân hàng. Vậy tôi không khách sáo nữa.

[00:43:26] Đây lại chẳng phải mở ngân hàng.

[00:43:27] Không khách sáo nữa. Đây lại chẳng phải mở ngân hàng.

[00:43:27] Không khách sáo nữa.

[00:43:28] Nhiều tiền thế nói lấy là lấy ra được ngay sao? Không khách sáo nữa.

[00:43:28] Nhiều tiền thế nói lấy là lấy ra được ngay sao?

[00:43:31] Đây là người làm của anh à?

[00:43:33] Sao trông còn ngang ngược hơn cả anh vậy?

[00:43:34] Cả ngày cứ nhàn rỗi thế này. Sao trông còn ngang ngược hơn cả anh vậy?

[00:43:35] Cả ngày cứ nhàn rỗi thế này.

[00:43:35] Không mở ngân hàng thì ban đầu đừng nhận lời. Cả ngày cứ nhàn rỗi thế này.

[00:43:36] Không mở ngân hàng thì ban đầu đừng nhận lời.

[00:43:37] Một vụ làm ăn cũng không có. Không mở ngân hàng thì ban đầu đừng nhận lời.

[00:43:38] Một vụ làm ăn cũng không có.

[00:43:39] Chuyện của ông chủ các người, cô lo cái gì?

[00:43:42] Vậy chuyện của tiểu thư các cô, cậu gấp cái gì?

[00:43:43] Làm nghề này chúng ta phải ngồi yên được chứ. Vậy chuyện của tiểu thư các cô, cậu gấp cái gì?

[00:43:44] Làm nghề này chúng ta phải ngồi yên được chứ.

[00:43:44] Được rồi, được rồi, đừng cãi nữa, đừng cãi nữa. Làm nghề này chúng ta phải ngồi yên được chứ.

[00:43:46] Được rồi, được rồi, đừng cãi nữa, đừng cãi nữa.

[00:43:47] Ai lo lắng cũng không sai.

[00:43:49] Lão Nhạc, cậu đến chỗ giám đốc Trương

[00:43:49] Cứ ngồi không yên thế này là không được đâu. Lão Nhạc, cậu đến chỗ giám đốc Trương

[00:43:51] Cứ ngồi không yên thế này là không được đâu.

[00:43:51] đó dò hỏi tin tức thực sự đi. Cứ ngồi không yên thế này là không được đâu.

[00:43:52] đó dò hỏi tin tức thực sự đi.

[00:43:54] Hoàn Tử cô cũng về trước đi.

[00:43:55] Đây hình như là chỗ Nhạc đại ca mà? Hoàn Tử cô cũng về trước đi.

[00:43:56] Đây hình như là chỗ Nhạc đại ca mà?

[00:43:56] Bảo Cửu cô nương vẫn câu nói đó, tôi chắc chắn sẽ đến. Đây hình như là chỗ Nhạc đại ca mà?

[00:43:57] Bảo Cửu cô nương vẫn câu nói đó, tôi chắc chắn sẽ đến.

[00:44:01] Điện thoại của Lâu tiên sinh.

[00:44:04] Này, này, đứng lại, đi đâu đấy?

[00:44:06] Là Viên chưởng quỹ à? Này, này, đứng lại, đi đâu đấy?

[00:44:08] Là Viên chưởng quỹ à?

[00:44:08] Tôi ra ngoài một chuyến. Là Viên chưởng quỹ à?

[00:44:09] Là Viên chưởng quỹ à?

[00:44:09] Về ngay đây, về ngay đây. Là Viên chưởng quỹ à?

[00:44:11] Về ngay đây, về ngay đây.

[00:44:12] Cái gì? Giám đốc Trương vẫn chưa về?

[00:44:15] Không thể nào.

[00:44:16] Phố này toàn là cửa hàng buôn bán. Không thể nào.

[00:44:16] Phố này toàn là cửa hàng buôn bán.

[00:44:18] Chưa biết chừng ở đâu xảy ra chuyện lộn xộn. Phố này toàn là cửa hàng buôn bán.

[00:44:18] Chưa biết chừng ở đâu xảy ra chuyện lộn xộn.

[00:44:18] Đến cái rắm cũng không xin được. Chưa biết chừng ở đâu xảy ra chuyện lộn xộn.

[00:44:19] Đến cái rắm cũng không xin được.

[00:44:20] Đừng gấp, phía trước có một nhà.

[00:44:20] Thế này đi. Đừng gấp, phía trước có một nhà.

[00:44:21] Thế này đi.

[00:44:21] Nói là hôm nay có người cưới vợ. Thế này đi.

[00:44:21] Nói là hôm nay có người cưới vợ.

[00:44:22] Một là tôi hỏi lại cho cậu. Nói là hôm nay có người cưới vợ.

[00:44:22] Một là tôi hỏi lại cho cậu.

[00:44:23] Không xa, chúng ta đến đó hỏi xem sao. Một là tôi hỏi lại cho cậu.

[00:44:24] Không xa, chúng ta đến đó hỏi xem sao.

[00:44:25] Hai là tôi lại nghĩ cách tìm nhà khác. Không xa, chúng ta đến đó hỏi xem sao.

[00:44:25] Hai là tôi lại nghĩ cách tìm nhà khác.

[00:44:25] Vậy tôi giả làm thương binh làm gì? Tôi... Hai là tôi lại nghĩ cách tìm nhà khác.

[00:44:27] Hai là tôi lại nghĩ cách tìm nhà khác.

[00:44:27] Đi thôi, đi thôi. Hai là tôi lại nghĩ cách tìm nhà khác.

[00:44:28] Hai là tôi lại nghĩ cách tìm nhà khác.

[00:44:29] Giả làm thương binh chẳng phải làm người ta khó chịu sao? Tôi...

[00:44:29] Đúng, nhất định vào hôm nay. Giả làm thương binh chẳng phải làm người ta khó chịu sao? Tôi...

[00:44:30] Đúng, nhất định vào hôm nay.

[00:44:30] Tôi giả làm Thiện Tài đồng tử, đến đó mở miệng là được. Đúng, nhất định vào hôm nay.

[00:44:31] Tôi giả làm Thiện Tài đồng tử, đến đó mở miệng là được.

[00:44:33] Không sao, không sao. Đi, đi, đi.

[00:44:37] Giám đốc Trương này,

[00:44:41] chưa bao giờ thất tín như vậy.

[00:44:44] Là vì sao chứ?

[00:44:45] Thế nào? Bộ dạng này? Là vì sao chứ?

[00:44:45] Thế nào? Bộ dạng này?

[00:44:48] Là hai người à?

[00:44:48] Tiểu Viên cũng khó khăn rồi. Là hai người à?

[00:44:49] Tiểu Viên cũng khó khăn rồi.

[00:44:50] Giữa đường giả dạng, cẩn thận lộ tẩy.

[00:44:51] Không khéo cậu ấy còn phải bán cho Lộc đại nhân. Giữa đường giả dạng, cẩn thận lộ tẩy.

[00:44:52] Không khéo cậu ấy còn phải bán cho Lộc đại nhân.

[00:44:52] Nhạc ca, bộ dạng này của anh tôi nhận không ra luôn. Không khéo cậu ấy còn phải bán cho Lộc đại nhân.

[00:44:54] Nhạc ca, bộ dạng này của anh tôi nhận không ra luôn.

[00:44:54] Lộc đại nhân? Nhạc ca, bộ dạng này của anh tôi nhận không ra luôn.

[00:44:56] Lộc đại nhân?

[00:44:56] Lão Nhạc làm tên hầu ngốc gì chứ?

[00:44:57] Người làm đồ cổ phải có nguyên tắc, khí tiết. Lão Nhạc làm tên hầu ngốc gì chứ?

[00:44:58] Người làm đồ cổ phải có nguyên tắc, khí tiết.

[00:44:59] Vậy một ngày chẳng phải dài bằng một năm sao? Người làm đồ cổ phải có nguyên tắc, khí tiết.

[00:45:01] Người làm đồ cổ phải có nguyên tắc, khí tiết.

[00:45:02] Các cậu đi qua cửa tiệm chúng tôi cũng không gọi một tiếng. Người làm đồ cổ phải có nguyên tắc, khí tiết.

[00:45:03] Các cậu đi qua cửa tiệm chúng tôi cũng không gọi một tiếng.

[00:45:04] Chúng tôi sợ việc làm ăn của cậu rồi.

[00:45:05] Là chuyện nói chơi sao? Chúng tôi sợ việc làm ăn của cậu rồi.

[00:45:06] Chúng tôi sợ việc làm ăn của cậu rồi.

[00:45:07] Làm ăn gì chứ? Chẳng có làm ăn gì cả.

[00:45:10] Bốn ngày rồi chỉ có một khách vào.

[00:45:14] Miệng tôi cười sắp rách rồi.

[00:45:16] Sau đó một người vào lại là hỏi đường.

[00:45:20] (Cười)

[00:45:21] Này tôi nói Lão Nhạc à,

[00:45:24] hôm nào tôi đến mua ít đồ nhé.

[00:45:26] Nếu không chưởng quỹ sẽ nói cậu là sao chổi đấy.

[00:45:29] Chưởng quỹ là bạn tôi, đã cứu mạng tôi.

[00:45:31] Trong tiệm không có đồ mới lạ, không thu hút được khách.

[00:45:34] Cái tiệm của cậu thì có đồ gì mới lạ chứ.

[00:45:36] Toàn là đồ bỏ đi.

[00:45:37] Nói đúng rồi, đồ mới không cần, càng cũ càng tốt.

[00:45:42] Tôi là không có thời gian chạy ra ngoài.

[00:45:44] Chưởng quỹ nhận tôi chính là ông ấy một lòng muốn giúp tôi.

[00:45:48] Tôi cũng muốn giúp ông ấy.

[00:45:50] Giúp ông ấy thành công rồi tôi mới đi được.

[00:45:53] Cậu nói có phải không?

[00:45:54] Thành công chuyện gì? Cưới vợ.

[00:45:56] Chém gió. Chém gió nổ cả tháp sắt.

[00:45:59] Cưới vợ? Bản thân còn chưa có vợ.

[00:46:01] Lão tổng, tôi gửi thư. Ngài xem. Cưới vợ? Bản thân còn chưa có vợ.

[00:46:01] Lão tổng, tôi gửi thư. Ngài xem.

[00:46:01] Giúp người ta cưới vợ gì chứ? Trâu bò. Lão tổng, tôi gửi thư. Ngài xem.

[00:46:03] Giúp người ta cưới vợ gì chứ? Trâu bò.

[00:46:04] Đi đi, cút cút cút. Bảo tôi gửi thì phải... Giúp người ta cưới vợ gì chứ? Trâu bò.

[00:46:04] Đi đi, cút cút cút. Bảo tôi gửi thì phải...

[00:46:04] Cậu đừng quan tâm trâu hay không trâu. Đi đi, cút cút cút. Bảo tôi gửi thì phải...

[00:46:06] Cậu đừng quan tâm trâu hay không trâu.

[00:46:06] Lão tổng, cút. Ngài bảo tôi cút cút. Cậu đừng quan tâm trâu hay không trâu.

[00:46:06] Lão tổng, cút. Ngài bảo tôi cút cút.

[00:46:06] Có đồ nhất định mang đến cho tôi nhé. Lão tổng, cút. Ngài bảo tôi cút cút.

[00:46:08] Lão tổng, cút. Ngài bảo tôi cút cút.

[00:46:09] Tốt. À, vậy tôi đi đây. Lão tổng, cút. Ngài bảo tôi cút cút.

[00:46:09] Tốt. À, vậy tôi đi đây.

[00:46:10] Nhạc ca đi thong thả.

[00:46:12] À quên, quên, quên.

[00:46:15] Trên người có mấy đồng xu quên chưa cho các cậu.

[00:46:19] Mua bánh nướng ăn đi.

[00:46:21] Nhạc ca hôm nay cũng cho tiền chúng ta à?

[00:46:23] Hôm nay chính là Rằm tháng Tám rồi. Nhạc ca hôm nay cũng cho tiền chúng ta à?

[00:46:23] Hôm nay chính là Rằm tháng Tám rồi.

[00:46:23] Đây là lần đầu tiên trong đời tôi cho tiền ăn mày đấy. Hôm nay chính là Rằm tháng Tám rồi.

[00:46:25] Đây là lần đầu tiên trong đời tôi cho tiền ăn mày đấy.

[00:46:28] Trước kia toàn là người ta cho chúng ta.

[00:46:31] Bây giờ thì tôi cho các cậu.

[00:46:31] Giám đốc Trương này. Bây giờ thì tôi cho các cậu.

[00:46:32] Bây giờ thì tôi cho các cậu.

[00:46:33] A Di Đà Phật.

[00:46:34] Sao vẫn chưa có tin tức gì. A Di Đà Phật.

[00:46:35] Sao vẫn chưa có tin tức gì.

[00:46:35] Phật gia có mắt chắc chắn sẽ thấy. Sao vẫn chưa có tin tức gì.

[00:46:37] Phật gia có mắt chắc chắn sẽ thấy.

[00:46:37] Đúng vậy.

[00:46:38] (Nhạc kết)

[00:46:49] Để tim quyến luyến

[00:46:50] Để tim quyến luyến

[00:47:21] Để tim quyến luyến

[00:47:22] Để niềm vui đến nơi người từng mơ

[00:47:29] Để tim quyến luyến Để niềm vui đến nơi người từng mơ

[00:47:29] Để niềm vui đến nơi người từng mơ

[00:47:30] Để niềm vui đến nơi người từng mơ Để niềm vui đến nơi người từng mơ

[00:47:31] Để niềm vui đến nơi người từng mơ

[00:47:32]

[00:47:34] Để niềm vui đến nơi người từng mơ

[00:47:40]

[00:47:45] Để niềm vui dừng lại nơi cảm giác trẻ trung mãi mãi của người

[00:47:50] Để niềm vui dừng lại nơi cảm giác trẻ trung mãi mãi của người Để niềm vui dừng lại nơi cảm giác trẻ trung mãi mãi của người

[00:47:50] Để niềm vui dừng lại nơi cảm giác trẻ trung mãi mãi của người

[00:47:55] Để niềm vui dừng lại nơi cảm giác trẻ trung mãi mãi của người

[00:47:55] Để niềm vui dừng lại nơi cảm giác trẻ trung mãi mãi của người

[00:48:02] Để ánh dương vuốt ve

[00:48:07] Gương mặt người

[00:48:09] Như trong cơn say đắm

[00:48:12] Để ánh dương vuốt ve

[00:48:17] Gương mặt người say đắm

[00:48:30]

[00:48:32]

[00:48:32]

[00:48:32]

[00:48:32]

[00:48:33]

[00:48:33]

[00:48:33]

[00:48:33]

[00:48:37]

[00:48:37]

[00:48:41]

[00:48:42]

[00:48:48] Giấy phép sản xuất phim truyền hình: 00220

[00:48:49] Giấy phép sản xuất phim truyền hình: 00220

[00:48:49] Giấy phép sản xuất phim truyền hình: 00220

[00:48:50] Giấy phép sản xuất phim truyền hình: 00220

[00:48:51] Giấy phép sản xuất phim truyền hình: 00220

[00:48:53] Giấy phép sản xuất phim truyền hình: 00220

[00:48:53] Giấy phép sản xuất phim truyền hình: 00220

[00:48:53] Giấy phép sản xuất phim truyền hình: 00220

[00:48:56] Giấy phép sản xuất phim truyền hình: 00220

[00:48:56] Giấy phép sản xuất phim truyền hình: 00220

[00:48:59] Giấy phép sản xuất phim truyền hình: 00220

[00:49:07] Lưu Ly


 0 commentaires sort   Trier par


Suivant