Tiếp theo

Viên Ngọc Bích tập 25 - Tôn Lệ, Hoắc Kiến Hoa, Trương Quốc Lập, Trương Thiết Lâm

9 Lượt xem· 07/05/25
duongvu88
duongvu88
3 Người theo dõi
3

⁣⁣Viên Ngọc Bích (tên gốc: 屋顶上的绿宝石 – Viên Ngọc Bích Trên Mái Nhà) là bộ phim truyền hình Đài Loan do Tôn Lệ và Hoắc Kiến Hoa đóng chính. Phim kể về hành trình tìm kiếm tình yêu và sự tha thứ của những con người mang trong mình nhiều tổn thương quá khứ. Với bối cảnh lãng mạn, diễn xuất chân thực và thông điệp chữa lành sâu sắc, bộ phim đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng khán giả yêu thích dòng phim châu Á. Đây cũng là một trong những tác phẩm hiếm hoi mà Tôn Lệ tham gia thuộc thể loại thanh xuân lãng mạn, mang đến hình ảnh dịu dàng, đầy cảm xúc – khác biệt rõ nét so với các vai diễn cổ trang quen thuộc của cô.

Xem nhiều hơn

[00:02:14] Bội Dư, đã làm khó cho cháu rồi.

[00:02:18] Trước mặt ông Lăng mà còn giúp Niệm Trung như vậy.

[00:02:22] Cháu chỉ không muốn ba cháu hiểu lầm anh ấy.

[00:02:28] Niệm Trung nó...

[00:02:31] Nó thật sự đã lấy số tiền không nên lấy sao?

[00:02:34] Cháu cũng không tin.

[00:02:36] Nhưng cháu đã kiểm tra sổ sách.

[00:02:37] Đúng là có một vài khoản không rõ ràng,

[00:02:39] chảy vào tài khoản của phòng kế hoạch.

[00:02:42] Sau đó đã được rút ra.

[00:02:47] Lẽ nào đứa trẻ này...

[00:02:50] thật sự làm ra chuyện như vậy.

[00:02:51] Cô à, sau khi về...

[00:02:53] cháu nhất định sẽ điều tra

[00:02:54] đầu đuôi ngọn ngành cho rõ ràng.

[00:02:55] Cô à.

[00:02:56] Nhưng cô nhất định phải tin Niệm Trung.

[00:03:00] Bởi vì cháu tin anh ấy.

[00:03:03] Nhưng cô không hiểu.

[00:03:05] Nếu nó không lấy khoản tiền đó,

[00:03:08] vậy tại sao không cùng cháu quay về,

[00:03:10] giải thích rõ ràng với ông Lăng chứ?

[00:03:17] Bây giờ cô gọi điện hỏi nó,

[00:03:19] xem rốt cuộc nó định làm thế nào.

[00:03:20] Cô ơi, đừng gọi.

[00:03:21] Niệm Trung anh ấy không biết gì cả.

[00:03:22] Niệm Trung anh ấy...

[00:03:23] Anh ấy đi rồi.

[00:03:25] Đi rồi?

[00:03:27] Nó đi đâu rồi?

[00:03:29] Bội Dư,

[00:03:29] tại sao nó lại đi mà không có lý do gì cả?

[00:03:32] Cháu mau nói đi.

[00:03:33] Mau nói rõ mọi chuyện đi.

[00:03:38] Anh ấy cùng một cô gái đến Tam Á rồi.

[00:03:42] Anh ấy nói muốn hủy hôn ước với cháu.

[00:03:46] Để ở bên cô gái đó.

[00:03:48] Rốt cuộc là chuyện gì vậy?

[00:03:49] Trời ơi.

[00:03:50] Sao cô càng nghe càng thấy mơ hồ thế này.

[00:03:54] Cô gái đó là ai?

[00:03:56] Tại sao Niệm Trung lại làm như vậy?

[00:04:00] Nhiều chuyện...

[00:04:02] bây giờ cháu cũng không rõ lắm.

[00:04:05] Nhưng cháu sẽ đợi anh ấy.

[00:04:07] Cháu tin anh ấy nhất định sẽ quay về.

[00:04:10] Cô yên tâm.

[00:04:13] Trước lúc đó, dù thế nào đi nữa,

[00:04:15] cháu cũng sẽ không để bất kỳ ai làm hại anh ấy.

[00:04:30] Kết quả kiểm tra sổ sách mà ta bảo đâu?

[00:04:36] Vậy Châu Niệm Trung đâu?

[00:04:39] Cái gì?

[00:04:43] Ta biết rồi. Biết rồi.

[00:04:49] Ba, con vừa nói chuyện với mấy người bạn.

[00:04:51] Châu Niệm Trung đâu?

[00:04:52] Con đã nói rồi mà.

[00:04:54] Anh ấy bận ở khách sạn.

[00:04:55] Ba nhớ anh ấy thế à?

[00:04:56] Nó còn muốn mất tích bao lâu nữa?

[00:04:59] Con còn muốn che giấu ta bao lâu nữa?

[00:05:04] Niệm Trung anh ấy chỉ tạm thời rời đi thôi.

[00:05:07] Anh ấy sẽ quay về.

[00:05:08] Nếu không phải vì biển thủ công quỹ,

[00:05:10] lấy tiền rồi chột dạ,

[00:05:11] thì đã không bỏ đi như vậy.

[00:05:13] Không phải vậy, anh ấy không có.

[00:05:15] Chuyện đã đến nước này rồi,

[00:05:16] con còn bênh vực cho nó?

[00:05:18] Nếu nó có một chút tình cảm với con,

[00:05:19] nó đã không bỏ con lại,

[00:05:20] bỏ mặc con ở đây.

[00:05:21] Cái gì?

[00:05:22] Loại người như vậy có thể ở lại nhà họ Lăng,

[00:05:23] làm con rể sao?

[00:05:25] Hủy hôn ước với nó đi.

[00:05:26] Con không muốn.

[00:05:27] Bây giờ con nói không có tác dụng.

[00:05:28] Ta nói mới có tác dụng!

[00:05:30] Ba.

[00:05:31] Đời này con chỉ cần một mình Niệm Trung thôi.

[00:05:34] Ngoài anh ấy ra, con không cần ai cả.

[00:05:36] Hạnh phúc của con,

[00:05:37] nằm trong tay của chính con.

[00:05:38] Không phải ba nói là được.

[00:05:49] Bội Dư, con định làm gì?

[00:05:51] Con về khách sạn điều tra cho rõ ràng.

[00:05:52] Để chứng minh sự trong sạch của Niệm Trung.

[00:05:54] Muộn thế này làm gì còn chuyến bay.

[00:07:01] Cuộc gọi của quý khách sẽ được chuyển đến hộp thư thoại.

[00:07:03] Vui lòng để lại lời nhắn sau tiếng bíp.

[00:07:07] Bội Dư à, ba đây.

[00:07:10] Có lẽ ba đã quá để tâm

[00:07:12] đến chuyện biển thủ công quỹ này,

[00:07:14] mà đột nhiên quên mất,

[00:07:15] điều quan trọng nhất trong cuộc đời ba thực ra là con.

[00:07:21] Con nói đúng.

[00:07:23] Có lẽ ba nên tin vào mắt nhìn của con.

[00:07:25] Cho con thời gian,

[00:07:27] để con điều tra rõ sự thật.

[00:07:31] Chuyện này ba tạm thời sẽ không xử lý.

[00:07:35] Bội Dư à, nếu có thời gian,

[00:07:37] vẫn nên về thăm ba nhiều hơn.

[00:07:39] Được không?

[00:08:29] Gia Kỳ, anh về rồi.

[00:08:31] Gia Kỳ.

[00:08:50] Cuối cùng anh cũng về rồi.

[00:08:54] Cây đàn piano trên bãi cát này,

[00:08:55] là bất ngờ em dành cho anh sao?

[00:09:00] Khoan đã, đừng qua đây.

[00:09:58] Chân của em khỏi rồi.

[00:09:59] Đây mới là bất ngờ dành cho anh.

[00:10:05] Anh xem nào

[00:10:07] Ông trời ơi

[00:10:07] cuối cùng ông đã giúp Gia Kỳ đứng dậy được rồi.

[00:10:11] Niệm Trung, anh làm gì vậy?

[00:10:13] Cuối cùng cũng có thể đứng dậy.

[00:10:18] Là anh đã giúp em đứng dậy trở lại.

[00:10:21] Hôm nay không biết tại sao,

[00:10:22] em đặc biệt vui.

[00:10:23] Đặc biệt muốn chơi piano.

[00:10:24] Nên đã vẽ một cây đàn piano lớn.

[00:10:27] Được, anh chơi cùng em.

[00:11:22] Bây giờ em cảm thấy biển thật là đẹp.

[00:11:25] Là vì chúng ta vui vẻ,

[00:11:27] nên mới thấy nó đẹp.

[00:11:29] Hay là mỗi người khi nhìn thấy nó,

[00:11:30] đều cảm thấy nó đẹp?

[00:11:37] Nếu là người đang đau khổ,

[00:11:40] nhìn thấy biển đẹp thế này,

[00:11:42] liệu có khóc không?

[00:11:48] Chúng ta đã làm tổn thương Bội Dư.

[00:11:50] Làm tổn thương Nhiếp Khải.

[00:11:52] Bây giờ vui vẻ như vậy,

[00:11:55] liệu có bị trời phạt không?

[00:12:00] Nếu những người yêu nhau là có lỗi,

[00:12:02] lỗi đến mức phải xuống địa ngục,

[00:12:05] vậy thì hãy để chúng ta cùng chịu.

[00:12:07] ngàn dao chém, anh sẽ che chắn cho em.

[00:12:12] Nhưng nếu chúng ta bị trừng phạt,

[00:12:14] vẫn không thể bù đắp được

[00:12:15] tổn thương đã gây ra cho Bội Dư và Nhiếp Khải,

[00:12:18] thì phải làm sao?

[00:12:24] Em có biết hôm nay là ngày gì không?

[00:12:26] Qua 12 giờ đêm nay,

[00:12:27] chính là ngày Bạch Lộ.

[00:12:30] Vào lúc tia nắng đầu tiên của Bạch Lộ,

[00:12:31] xuất hiện,

[00:12:33] đem một viên ngọc bích,

[00:12:34] trao vào tay người yêu,

[00:12:36] vậy thì đôi tình nhân đó,

[00:12:37] tình yêu của họ,

[00:12:38] sẽ không gì có thể lay chuyển được.

[00:12:40] Nếu đã không gì lay chuyển được,

[00:12:42] việc chúng ta có thể làm bây giờ,

[00:12:43] chính là tiếp tục dùng hạnh phúc của chúng ta,

[00:12:45] để đánh bại mọi khó khăn.

[00:12:48] Thế nào?

[00:12:52] Có muốn cùng anh đón

[00:12:53] tia nắng đầu tiên của Bạch Lộ không?

[00:13:29] Bội Dư, em tỉnh rồi à?

[00:13:32] May mà hôm đó anh đến nhà tìm em,

[00:13:34] kịp thời phát hiện và đưa em đến bệnh viện.

[00:13:41] Em đã hôn mê một ngày một đêm rồi.

[00:13:43] Anh thật sự lo chết đi được.

[00:13:50] Nằm xuống đi.

[00:13:54] Bác sĩ nói em bị viêm phổi.

[00:13:57] Không thể đi lại tùy tiện.

[00:13:59] Có chuyện gì,

[00:14:00] cứ giao cho anh làm là được.

[00:14:10] Anh biết em không muốn gặp anh.

[00:14:15] Nhưng thấy em bệnh thành ra thế này,

[00:14:16] anh thật sự rất lo lắng.

[00:14:19] Hay là anh gọi điện cho bác Lăng,

[00:14:21] Đừng.

[00:14:23] Đừng báo cho ba tôi.

[00:14:25] Được, em đừng vội.

[00:14:27] Anh không báo cho ông ấy.

[00:14:30] Không sao, hay là...

[00:14:32] anh xin nghỉ vài ngày,

[00:14:34] hàng ngày qua đây với em.

[00:14:37] Anh đừng tốt với tôi như vậy.

[00:14:40] Nếu có thể,

[00:14:43] anh cũng không hy vọng trước mặt em

[00:14:44] lại trở nên hèn mọn như vậy.

[00:14:48] Nhưng em biết,

[00:14:48] tại sao anh lại tốt với em như vậy.

[00:14:51] Nếu anh thật sự tốt với tôi,

[00:14:53] vậy thì anh hãy đồng ý với tôi,

[00:14:55] giúp Niệm Trung lần này.

[00:14:58] Được không?

[00:15:00] Ý em là chuyện anh ta biển thủ công quỹ?

[00:15:02] Chuyện này ư?

[00:15:05] Tôi tin Niệm Trung.

[00:15:06] Anh ấy tuyệt đối không làm chuyện như vậy.

[00:15:09] Bội Dư, sổ sách em cũng đã xem rồi.

[00:15:12] Mỗi một khoản đều có chữ ký của anh ta.

[00:15:14] Anh ta có làm hay không,

[00:15:16] nhìn là biết ngay.

[00:15:20] Thôi được.

[00:15:22] Anh nghĩ chuyện này

[00:15:23] nhất định sẽ được làm sáng tỏ.

[00:15:25] Nếu anh ta thật sự không làm,

[00:15:27] người khác sẽ không kiện anh ta.

[00:15:29] Nhưng nếu anh ta thật sự đã làm,

[00:15:33] anh ta không thoát khỏi cảnh tù tội đâu.

[00:15:34] Hội đồng quản trị nhất định sẽ truy cứu

[00:15:35] chuyện này đến cùng.

[00:15:39] Bội Dư,

[00:15:40] bây giờ em đã thành ra thế này rồi,

[00:15:42] đừng bận tâm vì chuyện này nữa.

[00:15:44] Được không?

[00:15:46] Tôi thật sự không thể.

[00:15:47] Bội Dư.

[00:15:48] Châu Niệm Trung bây giờ đã không còn danh,

[00:15:50] không lợi,

[00:15:52] không địa vị rồi.

[00:15:53] Tại sao em lại phải vì loại người này...

[00:15:55] em cần gì phải thế.

[00:15:57] Tôi không thể.

[00:16:00] Tôi chính là không thể.

[00:16:03] Mắt nhắm mắt mở

[00:16:04] nhìn Niệm Trung bị chuyện này hãm hại.

[00:16:09] Thế Kiệt, tôi cầu xin anh.

[00:16:13] Tôi cầu xin anh.

[00:16:14] Anh giúp Niệm Trung lần này được không?

[00:16:19] Cũng không phải là không được.

[00:16:22] Anh có thể thử xem.

[00:16:24] Nhưng nói đi cũng phải nói lại,

[00:16:27] tại sao anh phải giúp tình địch của mình?

[00:16:30] Vậy anh muốn tôi làm gì,

[00:16:31] anh mới chịu giúp anh ấy?

[00:16:36] Bội Dư,

[00:16:39] thứ anh muốn...

[00:16:41] em biết mà.

[00:16:47] Bội Dư,

[00:16:50] chỉ cần em đồng ý đính hôn với anh.

[00:16:54] Có lẽ chuyện này...

[00:16:57] anh có thể... có thể xem xét một chút.

[00:17:04] Em có thể suy nghĩ thêm.

[00:17:05] Hoặc là đợi anh hẹn luật sư,

[00:17:07] nói chuyện xong rồi tính.

[00:17:10] Đợi đã.

[00:17:16] Em đồng ý rồi?

[00:17:22] Em thật sự đồng ý rồi.

[00:17:34] Đây là... là nhẫn đính hôn của em.

[00:17:41] Bội Dư, em biết không...

[00:17:45] lời hứa của em đối với anh rất quan trọng.

[00:17:49] Anh không hy vọng em nuốt lời.

[00:17:51] Càng không hy vọng

[00:17:53] trên người em nhìn thấy bóng dáng của quá khứ.

[00:17:57] Chiếc nhẫn này bây giờ đối với em...

[00:18:01] đã không còn quan trọng nữa rồi nhỉ.

[00:18:22] Bội Dư, em yên tâm dưỡng bệnh.

[00:18:26] Chuyện này anh nhất định sẽ xử lý ổn thỏa.

[00:18:29] Rất nhanh thôi,

[00:18:30] mọi chuyện sẽ sóng yên biển lặng.

[00:18:39] Đợi tin tốt của anh nhé.

[00:18:45] Được.

[00:18:47] Tạm biệt.

[00:18:53] Alo, Dương tổng

[00:18:55] Ngài yên tâm.

[00:18:56] Tổng giám đốc nhất định sẽ cho ngài

[00:18:57] một lời giải thích.

[00:18:58] Vâng, tạm biệt.

[00:19:00] Chào tổng giám đốc.

[00:19:02] Cả ngày điện thoại reo không ngớt.

[00:19:04] Mấy vị cổ đông

[00:19:05] đều nghe phong phanh về chuyện khoản tiền đó.

[00:19:06] Yêu cầu anh đích thân gọi điện cho họ.

[00:19:09] Chuyện lan nhanh thế à?

[00:19:13] Làm phiền anh rồi.

[00:19:15] Mời ngồi.

[00:19:16] Vâng.

[00:19:17] Cái tên Châu Niệm Trung này,

[00:19:19] chỉ biết gây phiền phức cho người khác.

[00:19:21] Tôi cũng hết cách.

[00:19:22] Là tổng giám đốc khách sạn,

[00:19:24] gặp phải chuyện thế này,

[00:19:25] tôi cũng không thể thoái thác trách nhiệm được.

[00:19:26] Phải có người đứng ra giải quyết chứ.

[00:19:29] Nhưng mà anh cũng thật vĩ đại.

[00:19:31] Người anh em tốt của mình

[00:19:33] đi cùng bạn gái anh đi dạo phố,

[00:19:34] còn anh thì ở đây dọn dẹp mớ hỗn độn.

[00:19:37] Tôi phục anh đấy.

[00:19:41] Được rồi.

[00:19:42] Vậy anh tiếp tục giúp tôi nghe điện thoại đi.

[00:19:43] Tôi về phòng suy nghĩ kỹ lại.

[00:19:46] Suy nghĩ kỹ xem phải xử lý chuyện này thế nào.

[00:20:01] Bội Dư à

[00:20:02] Cháu bệnh rồi,

[00:20:03] sao cũng không báo cho cô một tiếng?

[00:20:05] Cô Bích Vân, cháu không sao ạ.

[00:20:07] Còn nói là không sao.

[00:20:11] Bác sĩ nói cháu bị viêm phổi rồi.

[00:20:13] Cô thấy,

[00:20:16] chắc là do trước đây công việc quá bận rộn.

[00:20:18] Nhưng không sao.

[00:20:20] Ở trong bệnh viện,

[00:20:21] nghỉ ngơi một thời gian là khỏe thôi, nhé.

[00:20:24] Cháu vì Niệm Trung mà chạy đôn chạy đáo khắp nơi,

[00:20:28] cô nhìn mà thấy đau lòng.

[00:20:30] Đứa trẻ Niệm Trung này,

[00:20:32] không biết nó nghĩ thế nào nữa.

[00:20:33] Để cháu một mình ở đây,

[00:20:35] chẳng quan tâm gì đến cháu.

[00:20:37] Cô nhất định phải tìm nó về.

[00:20:39] Cô phải cho nó biết cháu tốt với nó đến nhường nào.

[00:20:42] Đừng, cô Bích Vân.

[00:20:44] Tuyệt đối đừng làm vậy.

[00:20:46] Cháu không muốn Niệm Trung cảm thấy

[00:20:48] cháu làm bất cứ chuyện gì

[00:20:49] cũng là để níu kéo anh ấy.

[00:20:51] Cô Bích Vân,

[00:20:52] cháu cầu xin cô.

[00:20:55] Cô cứ để cho cháu

[00:20:56] giữ lại chút tôn nghiêm cuối cùng đi.

[00:20:58] Được không?

[00:21:01] Được rồi, Bội Dư, không nói nữa.

[00:21:03] Nghỉ ngơi đi.

[00:21:22] nào.

[00:21:25] Cánh gà.

[00:21:27] Cái này ngon.

[00:21:28] Thêm hai cái cánh gà nữa.

[00:21:29] Còn có cái này.

[00:21:30] Mời dùng. Được.

[00:21:31] Họ muốn mua hai cái cánh gà.

[00:21:32] Được, để em.

[00:21:33] Anh chiên cho, em đi làm việc khác đi.

[00:21:34] Anh chiên à? Được.

[00:21:37] Cảm ơn, lại đến nhé.

[00:21:38] Vâng, tạm biệt.

[00:21:43] Xong rồi.

[00:21:50] Niệm Trung, cháu bỏ lại tương lai tươi sáng,

[00:21:54] chạy đến vùng biển hẻo lánh này,

[00:21:56] chỉ để mở một gánh hàng rong buôn bán nhỏ này thôi sao?

[00:21:59] Vậy còn dì?

[00:22:00] Lặn lội đường xa đến tìm cháu,

[00:22:01] lại là vì cái gì?

[00:22:02] Dì lo cho cháu.

[00:22:08] Dì yên tâm, cháu không sao.

[00:22:11] Làm sao dì yên tâm được.

[00:22:14] Bội Dư đã nói hết với dì rồi.

[00:22:16] Nó nói cháu đã hủy hôn ước với nó.

[00:22:24] Có phải là cô gái đó không?

[00:22:26] Cháu vì cô ta mà ruồng bỏ Bội Dư.

[00:22:30] Cháu nói có phải không?

[00:22:32] Nếu dì không nhớ nhầm,

[00:22:34] cô ta hình như là... trước đây

[00:22:36]

[00:22:38] cô gái đã hòa tấu cùng cháu.

[00:22:40] Cô ta sao lại...

[00:22:41] Chuyện không phải như dì nghĩ đâu ạ.

[00:22:43] Sau này cháu sẽ giải thích với dì.

[00:22:45] Cháu phải đi làm việc rồi.

[00:22:47] Niệm Trung, về với dì đi.

[00:22:50] Nhân lúc chuyện chưa bị phanh phui,

[00:22:52] chúng ta mau về nhận lỗi,

[00:22:54] biết đâu mọi chuyện vẫn còn có thể xoay chuyển.

[00:22:56] Chuyện hủy hôn ước,

[00:22:57] cháu sẽ nói với bác Lăng.

[00:22:58] Dì không cần lo cho cháu.

[00:23:01] Vậy còn chuyện tiền bạc thì sao?

[00:23:04] Tiền gì ạ?

[00:23:05] Cháu không biết à?

[00:23:10] Dì biết ngay mà.

[00:23:12] Cháu sẽ không làm ra chuyện như vậy.

[00:23:16] Bội Dư bảo dì phải tin cháu.

[00:23:18] Quả nhiên là nó đã đúng.

[00:23:22] Đứa trẻ Bội Dư này cũng thật là khổ.

[00:23:26] Vừa phải về Thượng Hải,

[00:23:27] nói tốt cho cháu trước mặt ông Lăng,

[00:23:29] vừa phải ở khách sạn kiểm tra sổ sách.

[00:23:35] Dì nói cho rõ đi ạ.

[00:23:36] Tiền gì? Kiểm tra sổ sách gì?

[00:23:37] Cháu không hiểu.

[00:23:38] Sổ sách ở khách sạn có vấn đề.

[00:23:40] Nghe nói có một khoản tiền lớn,

[00:23:41] sau khi vào tài khoản của phòng kế hoạch,

[00:23:43] bây giờ không rõ tung tích.

[00:23:45] Tin đồn lan khắp nơi,

[00:23:46] nói là cháu đã tham ô công quỹ.

[00:23:48] Vì vậy cháu mới không từ mà biệt.

[00:23:52] Niệm Trung, về với dì đi, được không?

[00:23:55] Bây giờ các vị cổ đông đã nghi ngờ

[00:23:56] là cháu đã chiếm dụng số tiền này.

[00:23:58] Nếu những chuyện này không liên quan đến cháu,

[00:24:00] cháu càng nên quay về nói cho rõ ràng.

[00:24:03] Con à, miệng lưỡi thế gian thật đáng sợ.

[00:24:06] Chẳng lẽ cháu muốn chuyện tai tiếng này

[00:24:08] hủy hoại tương lai của mình sao?

[00:24:12] Chuyện trên thương trường dì tuy không hiểu,

[00:24:15] nhưng dì biết,

[00:24:16] chuyện này sẽ có trách nhiệm pháp lý.

[00:24:19] Còn cả Bội Dư nữa, vì chuyện của cháu,

[00:24:21] chạy đông chạy tây,

[00:24:23] bây giờ đã đổ bệnh nhập viện rồi.

[00:24:25] Niệm Trung, cháu có biết không?

[00:24:28] Bội Dư nhập viện?

[00:24:32] Cô ấy bệnh thế nào ạ?

[00:24:33] Bệnh trên thân thể tất nhiên sẽ khỏi.

[00:24:36] Nhưng nỗi dằn vặt trong lòng còn khổ hơn.

[00:24:40] Cháu nhẫn tâm để nó một mình,

[00:24:42] chịu đựng khổ sở này sao?

[00:24:45] Niệm Trung, cháu đã làm tổn thương trái tim nó,

[00:24:49] mà nó vẫn còn bảo vệ cháu.

[00:24:51] Dì nhìn mà cũng thấy đau lòng.

[00:24:54] Cháu mới đi bao lâu,

[00:24:56] sao lại xảy ra nhiều chuyện như vậy?

[00:24:57] Cháu thật sự không hiểu.

[00:24:59] Vậy nên cháu mới cần phải quay về đối mặt.

[00:25:01] Về để giải quyết.

[00:25:02] Không thể trốn ở đây cả đời được.

[00:25:09] Dì biết cháu vẫn luôn không tha thứ cho dì.

[00:25:18] Nhưng nói cho cùng,

[00:25:21] ta dù gì cũng là mẹ con.

[00:25:24] Ta không thể trơ mắt nhìn con trai mình

[00:25:26] mang tiếng oan này.

[00:25:32] Chị gái trước lúc lâm chung,

[00:25:34] vẫn còn canh cánh trong lòng về con,

[00:25:36] liệu có thể làm nên sự nghiệp hay không.

[00:25:39] Cả đời bà ấy đặt hết hy vọng

[00:25:41] vào con.

[00:25:44] Con nhẫn tâm để bà ấy thất vọng sao?

[00:25:50] Con à,

[00:25:52] bây giờ quay về làm rõ sự trong sạch của mình

[00:25:55] là quan trọng hơn tất cả.

[00:26:12] Cô à.

[00:26:14] Cô là dì của Niệm Trung phải không ạ?

[00:26:16] Tuy chưa được chính thức giới thiệu,

[00:26:18] nhưng cháu nghe Niệm Trung nhắc về cô.

[00:26:20]

[00:26:22] chúng ta cũng đã gặp nhau.

[00:26:24] Cô à,

[00:26:26] không biết lần này cô

[00:26:27] cất công đến tìm Niệm Trung là vì...

[00:26:32] Cô gái,

[00:26:34] xin cô hãy buông tha cho Niệm Trung nhà chúng tôi.

[00:26:35] Được không?

[00:26:37] Nó là người đã có hôn ước.

[00:26:39] Nó không thể ở bên cô.

[00:26:44] Cô gái, hãy để Niệm Trung quay về đi.

[00:26:48] Bây giờ khách sạn đang xảy ra rất nhiều chuyện.

[00:26:50] Cần nó quay về xử lý.

[00:26:53] Cho dù cô và Niệm Trung cả đời

[00:26:56] trốn ở nơi này,

[00:26:58] làm một công việc buôn bán nhỏ nhoi,

[00:26:59] thì có tương lai gì chứ?

[00:27:01] Dù Niệm Trung đưa ra quyết định gì,

[00:27:03] cháu cũng sẽ ủng hộ anh ấy.

[00:27:06] Cho dù sau này anh ấy có sa cơ lỡ vận,

[00:27:08] cháu cũng sẽ ở bên cạnh anh ấy cùng chịu khổ.

[00:27:13] Nói vậy là...

[00:27:16] cô không chịu buông tay rồi.

[00:27:18] Cô à,

[00:27:20] cháu và Niệm Trung thật lòng yêu nhau.

[00:27:22] Thật lòng yêu nhau?

[00:27:29] Tôi cũng đã từng tin vào câu nói này.

[00:27:32] Nhưng rồi thời gian sẽ cho thấy,

[00:27:33] cô cuối cùng sẽ phát hiện ra,

[00:27:36] cái gọi là thật lòng yêu nhau...

[00:27:40] vốn không thể chịu được thử thách của thực tế.

[00:27:44] Cô à.

[00:27:45] Cháu không thể ngay từ cái nhìn đầu tiên

[00:27:47] hóa giải hiểu lầm của cô đối với cháu.

[00:27:49] Nhưng cháu chỉ muốn nói với cô,

[00:27:52] đã từng...

[00:27:53] cháu cũng đã rất hoài nghi về tình yêu này.

[00:27:56] Nhưng sau khi cháu và Niệm Trung

[00:27:57] trải qua bao nhiêu gian truân,

[00:28:00] cháu sẽ càng nỗ lực hơn,

[00:28:02] càng dụng tâm hơn để vun đắp

[00:28:03] cho tình yêu khó khăn lắm mới có được này.

[00:28:06] Cô...

[00:28:06] cô không cần phải chấp nhận cháu ngay lúc này.

[00:28:09] Trong những ngày tháng sau này,

[00:28:11] cháu sẽ dùng hành động thực tế

[00:28:13] để chứng minh từng lời cháu nói hôm nay.

[00:28:16] Dù cho tương lai có ra sao,

[00:28:19] cháu cũng sẽ đi theo anh ấy.

[00:28:21] Xin lỗi, đã làm phiền rồi.

[00:28:44] Niệm Trung, về rồi à.

[00:29:51] Hết rồi, hết rồi.

[00:29:56] Sao anh biết hôm nay em tâm trạng không tốt?

[00:29:58] Sao thế?

[00:30:00] Lừa anh đấy.

[00:30:02] Em ngày nào cũng phải làm việc nhà,

[00:30:03] còn phải giúp anh quản lý tiền bạc,

[00:30:05] còn phải giúp anh đi chợ,

[00:30:06] tất nhiên là tâm trạng không tốt rồi.

[00:30:11] Em có biết hồi nhỏ

[00:30:15] anh sợ nhất ngày nào không?

[00:30:17] Anh sợ nhất là ngày cuối cùng của kỳ nghỉ hè.

[00:30:20] Vì ngày mai phải đi học,

[00:30:21] lại phải đối mặt với bộ mặt nghiêm khắc của thầy cô,

[00:30:23] không thể ngủ nướng được nữa,

[00:30:24] cũng không thể chơi đến sáng.

[00:30:27] Sau này nghĩ lại thấy cũng khá ngốc.

[00:30:31] Thử nghĩ theo một góc độ khác xem.

[00:30:33] Thực ra ngày mai đi học,

[00:30:35] cũng chính là đón chào một khởi đầu mới.

[00:30:37] Vậy nên em thấy đó,

[00:30:38] có một khoảng thời gian tươi đẹp khác

[00:30:39] đang chờ đợi em, không phải rất tốt sao?

[00:30:42] Em không sợ.

[00:30:43] Em cùng anh đi học.

[00:30:44] Anh không sợ, anh không sợ gì cả.

[00:30:47] Chỉ cần có em ở bên cạnh anh,

[00:30:48] anh sẽ không sợ.

[00:30:51] Sao? Không có niềm tin vào anh à?

[00:30:53] Có chứ, tất nhiên là có niềm tin rồi.

[00:30:54] Có không?

[00:30:56] Được.

[00:30:58] Thôi được.

[00:30:59] Chúng ta cùng nhau đốt hết

[00:31:00] số pháo hoa còn lại nhé.

[00:31:01] Được thôi.

[00:31:04] Đẹp quá.

[00:31:22] Tổng giám đốc Đường,

[00:31:23] hơn ba triệu đó,

[00:31:24] bây giờ rốt cuộc ở đâu?

[00:31:25] Hôm nay dù thế nào,

[00:31:27] cậu cũng phải giải thích rõ ràng cho các vị cổ đông

[00:31:28] đang có mặt ở đây.

[00:31:31] Kính thưa các vị cổ đông, xin hãy bình tĩnh.

[00:31:33] Là người điều hành được các vị ủy quyền,

[00:31:36] thực ra bản thân tôi còn lo lắng và hoảng sợ hơn.

[00:31:39] Vậy nên mấy ngày nay tôi và trợ lý đặc biệt của tôi

[00:31:41] đã không ngủ không nghỉ để kiểm tra tất cả sổ sách.

[00:31:43] Cuối cùng đã có được một tin tốt.

[00:31:45] Tổng giám đốc,

[00:31:46] cậu đừng úp mở nữa.

[00:31:48] Mau nói kết quả đi.

[00:31:51] Kết luận chính là,

[00:31:52] cái gọi là sổ sách không khớp,

[00:31:55] rất có khả năng là do phòng tài vụ

[00:31:56] làm sổ sách có sai sót.

[00:31:58] Nói cách khác,

[00:32:00] toàn bộ sự việc chỉ là một phen hú vía.

[00:32:03] Nhưng trước đó...

[00:32:05] Tin đồn thất thiệt trên thương trường

[00:32:07] là đáng sợ nhất.

[00:32:08] Tôi nghĩ các vị cổ đông,

[00:32:09] sự hiểu biết về sổ sách

[00:32:10] chắc chắn không thể thấu đáo bằng tôi được.

[00:32:13] Tuy nói là vậy,

[00:32:14] nhưng chắc không phải là không có lửa làm sao có khói.

[00:32:18] Nhân viên mới của phòng kế hoạch vừa mới nhậm chức,

[00:32:19] lần đầu tiên đảm nhận loại

[00:32:20] sự kiện quốc tế quy mô lớn này,

[00:32:22] trong quá trình lập sổ sách

[00:32:23] đã xảy ra một số sai sót.

[00:32:25] Vì vậy tôi đã đặc biệt ra lệnh cho phòng tài vụ

[00:32:27]

[00:32:29] tất cả các chi tiết thu chi.

[00:32:31] Tôi đảm bảo,

[00:32:32] trong thời gian ngắn nhất

[00:32:34] sẽ cho các vị một câu trả lời hài lòng.

[00:32:36] Vậy về chuyện trưởng phòng kế hoạch Châu Niệm Trung

[00:32:39] cuỗm tiền bỏ trốn,

[00:32:41] cậu giải thích thế nào?

[00:32:43] Tất cả đều là tin đồn.

[00:32:45] Tất cả đều là tin đồn.

[00:32:47] Vậy là bận rộn công cốc à.

[00:32:48] Ba triệu đã quay về rồi à?

[00:32:49] Tất nhiên rồi. Làm cái gì vậy.

[00:32:54] Tổng giám đốc.

[00:32:57] Có một chuyện tôi không hiểu lắm.

[00:32:59] Cậu không hiểu tại sao

[00:33:00] tôi lại bảo vệ Châu Niệm Trung ư?

[00:33:03] Lẽ nào tổng giám đốc muốn tạm thời

[00:33:04] xoa dịu sự bất mãn của hội đồng quản trị?

[00:33:07] Nói thật,

[00:33:08] hội đồng quản trị có hài lòng với tôi hay không,

[00:33:10] vốn không ảnh hưởng đến vị trí của tôi.

[00:33:12] Nhưng chỉ có một người,

[00:33:14] thái độ của cô ấy,

[00:33:16] trực tiếp ảnh hưởng đến tâm trạng của tôi.

[00:33:19] Cậu có biết đây là gì không?

[00:33:22] Nhẫn đính hôn của Bội Dư.

[00:33:24] Cậu si tình như vậy,

[00:33:26] chắc sẽ hiểu thôi.

[00:33:44] Gia Kỳ, tôi về rồi.

[00:33:46] Bữa sáng xong chưa?

[00:33:50] Xin hãy tha thứ cho cháu vì đã từ biệt theo cách này.

[00:33:52] Thời gian qua cảm ơn sự chăm sóc của bác.

[00:33:55] Cháu không phải là trốn chạy.

[00:33:57] Chỉ là muốn thành thật đối mặt với cuộc đời mình.

[00:34:00] Lúc cháu không ở đây...

[00:34:02] Gia Kỳ, có thể phiền bác chăm sóc không?

[00:34:04] Sau khi cháu giải quyết xong mọi việc...

[00:34:06] cháu nhất định sẽ trở về bên cạnh Gia Kỳ.

[00:34:09] Đây là cách để cô ấy thật sự hạnh phúc.

[00:34:11] Phải không?

[00:34:14] Gia Kỳ!

[00:34:26] Hạnh phúc không phải do đối phương mang lại.

[00:34:28] Mà nên do hai người cùng nhau tạo dựng.

[00:34:31] Nhiều sự hối tiếc

[00:34:32] đều xảy ra trong lúc vô tình.

[00:34:34] Cô Nghiêm, sự ra đi của em,

[00:34:38] cô sẽ hiểu mà, phải không?

[00:34:41] Em nhớ câu chuyện của cô.

[00:34:43] Vậy nên, bất kể Niệm Trung đi đâu,

[00:34:45] em cũng sẽ nắm chặt tay anh ấy.

[00:34:47] Sẽ không bao giờ buông ra nữa.

[00:36:33] Mày đừng nổi nóng có được không.

[00:36:35] Em lại không đi được nữa à?

[00:36:38] Gia Kỳ.

[00:36:39] Em về rồi.

[00:36:43] Chân của chị thật sự không sao nữa à?

[00:36:45] Đúng vậy.

[00:36:45] Em đi báo cho mẹ chị ngay.

[00:36:47] Cô Lương.

[00:36:49] Cô Lương, cô mau ra đi.

[00:36:54] Mau ra đây.

[00:36:54] Sáng sớm la hét cái gì vậy?

[00:36:55] Cô xem này.

[00:36:58] Mẹ.

[00:37:05] Ông trời cuối cùng cũng có mắt rồi.

[00:37:08] Ông trời có mắt rồi.

[00:37:10] Vâng, con không sao rồi.

[00:37:16] Cuối cùng chị cũng về rồi.

[00:37:20] Để em dọn dẹp giúp chị.

[00:37:21] Để chị tự làm được.

[00:37:23] Không cần, vẫn là để em giúp chị đi.

[00:37:25] Bây giờ chị tự làm được hết rồi

[00:37:27] Em biết rồi.

[00:37:28] Sức mạnh của tình yêu thật vĩ đại mà.

[00:37:31] Khánh Châu à,

[00:37:32] mấy giờ rồi,

[00:37:33] cháu muốn bị đuổi việc phải không?

[00:37:35] Gia Kỳ, em còn phải đi làm.

[00:37:37] Vậy em đi trước đây.

[00:37:38] Đi xe cẩn thận.

[00:37:39] Được. Tạm biệt.

[00:37:39] Được rồi, mau đi đi.

[00:37:46] Gia Kỳ,

[00:37:47] mẹ có chuyện muốn nói với con.

[00:37:52] Con và Niệm Trung,

[00:37:53] có phải đã làm hòa rồi không?

[00:37:55] Mẹ,

[00:37:57] không phải mẹ vẫn luôn

[00:37:58] hy vọng như vậy sao?

[00:37:59] Đúng là vậy.

[00:38:01] Nhưng mẹ lo cho con.

[00:38:03] Niệm Trung với cô Lăng kia

[00:38:04] vẫn còn hôn ước,

[00:38:06] cộng thêm Nhiếp Khải,

[00:38:08] con nghe mẹ nói này,

[00:38:10] Niệm Trung xảy ra chuyện ở công ty.

[00:38:11] Mẹ, anh ấy không có.

[00:38:13] Trên đường về,

[00:38:14] anh ấy đã nói hết với con.

[00:38:16] Bọn con quay về chính là để chứng minh

[00:38:17] sự trong sạch của Niệm Trung.

[00:38:19] Trong sạch?

[00:38:20] Nhưng mọi người đều nói...

[00:38:22] Mẹ, con tin Niệm Trung.

[00:38:24] Gia Kỳ.

[00:38:32] Anh muốn đến khách sạn một chuyến.

[00:38:35] Tuyệt đối đừng hành động nông nổi.

[00:38:37] Chỉ cần không thẹn với lòng,

[00:38:38] thì tuyệt đối không có lý gì mà không nói rõ được.

[00:38:41] Anh biết rồi, đừng lo.

[00:38:44] Cô Lương, cháu đi trước đây.

[00:38:47] Đi đường cẩn thận.

[00:39:08] Vào đi.

[00:39:13] Tổng giám đốc.

[00:39:16] Tôi nghĩ,

[00:39:17] cô đến đây tám phần là để hỏi tôi

[00:39:18] tại sao lại đột ngột thay đổi thái độ,

[00:39:20] trước mặt tất cả các vị cổ đông

[00:39:21] lại ra sức bảo vệ Châu Niệm Trung, phải không?

[00:39:23] Tổng giám đốc.

[00:39:25] Thôn tính tài sản nhà họ Lăng

[00:39:26] là một kế hoạch rất quan trọng của cha anh.

[00:39:29] Tôi nhớ chúng ta cũng đã từng thảo luận,

[00:39:33] về ân oán cá nhân của anh,

[00:39:35] không nên gộp làm một.

[00:39:39] Thư ký Hứa, cô căng thẳng quá rồi.

[00:39:41] Cô thật sự nghĩ tôi hồ đồ rồi sao?

[00:39:43] Làm sao tôi có thể tha cho Châu Niệm Trung?

[00:39:46] Lại càng không thể đem tài sản nhà họ Lăng

[00:39:48] dâng hai tay cho người khác.

[00:39:51] Bây giờ Bội Dư đã đầu hàng tôi rồi.

[00:39:54] Nước cờ này của tôi,

[00:39:56] chỉ là đi một đường vòng mà thôi.

[00:39:58] Để Châu Niệm Trung thở phào một hơi.

[00:40:00] Để tất cả các cổ đông thở phào một hơi.

[00:40:02] Bề ngoài nhìn vào,

[00:40:04] đây chỉ là vấn đề sổ sách.

[00:40:06] Nhưng thực tế,

[00:40:08] chúng ta vẫn phải bí mật hành động.

[00:40:10] Kế hoạch thôn tính ngọn núi vàng nhà họ Lăng này,

[00:40:13] bây giờ mới chỉ bắt đầu.

[00:40:18] Nếu tổng giám đốc đã có kế hoạch chu toàn,

[00:40:21] vậy tôi không cần hỏi nhiều nữa.

[00:40:24] Nhưng có lẽ anh vẫn cần phải báo trước

[00:40:27] với cha của mình một tiếng.

[00:40:29] Tất nhiên là tôi sẽ làm.

[00:40:32] Còn một chuyện nữa,

[00:40:34] cũng cần anh tự mình quyết định.

[00:40:36] Châu Niệm Trung đã quay về khách sạn rồi.

[00:40:48] cứ như người bình thường vậy.

[00:40:49] Cứ như thể chân của chị ấy

[00:40:50] chưa từng bị thương vậy.

[00:40:52] Anh thấy em nói quá rồi đấy.

[00:40:54] Nói quá gì chứ?

[00:40:55] Không tin thì anh có thể gọi điện hỏi chị ấy mà.

[00:40:57] Gọi được không?

[00:40:57] Tất nhiên rồi.

[00:41:05] Niệm Trung.

[00:41:07] Cuối cùng cậu cũng nghỉ phép xong rồi à?

[00:41:09] Lại đây ngồi.

[00:41:16] Ngồi đi.

[00:41:17] Đều là người nhà cả,

[00:41:17] có gì mà phải khách sáo. Lại đây.

[00:41:29] Vậy tôi nói thẳng nhé.

[00:41:31] Nghe nói trước đây có vài khoản

[00:41:32] do tôi xử lý,

[00:41:33] có vấn đề sổ sách không rõ ràng.

[00:41:35] Vậy thì dù cậu có tin tôi hay không,

[00:41:37] tôi cũng phải làm rõ ở đây.

[00:41:39] Tôi, Châu Niệm Trung,

[00:41:40] tuyệt đối không biển thủ công quỹ.

[00:41:42] Niệm Trung,

[00:41:43] cậu nói gì vậy chứ.

[00:41:44] Tôi tin cậu.

[00:41:46] Chỉ là khoản tiền khổng lồ này,

[00:41:48] kiểm đi kiểm lại vẫn không đủ.

[00:41:51] Tôi vừa mới họp xong với các vị giám đốc,

[00:41:53] khó khăn lắm

[00:41:54] mới làm cho huyết áp của họ ổn định lại.

[00:41:56] Hơn nữa tôi còn trước mặt họ,

[00:41:57] đã bảo lãnh cho cậu đấy nhé.

[00:41:59] Bây giờ người sứt đầu mẻ trán,

[00:42:00] không chỉ có mình cậu đâu,

[00:42:02] còn có tôi,

[00:42:02] vị tổng giám đốc đã bảo lãnh cho cậu này.

[00:42:08] Cậu tin tưởng tôi như vậy,

[00:42:09] tôi thật sự rất cảm kích.

[00:42:11] Vậy nên,

[00:42:12] tôi có một yêu cầu đường đột.

[00:42:16] Tuy trước đây,

[00:42:17] là tôi tự động muốn rời khỏi

[00:42:18] vị trí công việc này.

[00:42:20] Nhưng bây giờ tôi yêu cầu,

[00:42:21] cậu phục chức cho tôi.

[00:42:22] Trừ phi chuyện này

[00:42:24] được điều tra ra ngọn ngành,

[00:42:26] nếu không tôi tuyệt đối sẽ không rời đi.

[00:42:28] Hoan nghênh. Tôi đương nhiên hoan nghênh.

[00:42:30] Điều tôi mong chờ nhất,

[00:42:31] chính là cậu có thể quay về.

[00:42:32] Vậy nên lúc cậu nộp đơn từ chức,

[00:42:34] tôi chỉ phê duyệt là "tạm nghỉ không lương".

[00:42:36] Vậy,

[00:42:38] khi nào cậu quay lại?

[00:42:40] Ngày mai.

[00:42:41] Tốt.

[00:42:43] Chúng ta lại có thể cùng nhau chiến đấu rồi.

[00:42:48] Cậu yên tâm.

[00:42:50] Chuyện này tôi sẽ cho cậu một lời giải thích.

[00:42:52] Cũng sẽ cho mọi người một lời giải thích.

[00:43:18] Anh biết không,

[00:43:19] tối hôm qua,

[00:43:20] em mơ thấy một khung cảnh rất đẹp.

[00:43:23] Em mơ thấy,

[00:43:24] anh đang nỗ lực làm việc ở khách sạn.

[00:43:26] Bỗng dưng anh quay đầu lại,

[00:43:28] em chạy về phía anh.

[00:43:30] Chạy thẳng vào lòng anh.

[00:43:31] Gia Kỳ, vào uống thuốc đi.

[00:43:36] Nhiếp Khải,

[00:43:37] giúp em thực hiện giấc mơ này được không?

[00:43:52] Vừa nãy đến khách sạn không gặp cậu.

[00:43:59] À đúng rồi,

[00:44:02] Gia Kỳ, cô ấy có thể đứng dậy được rồi.

[00:44:06] Tôi thấy rồi.

[00:44:08] Xem ra công lao của cậu không nhỏ.

[00:44:13] Cậu ruồng bỏ Lăng Bội Dư,

[00:44:15] vậy mà cô ấy còn không tiếc trao đổi điều kiện,

[00:44:17] để dọn dẹp mớ hỗn độn cho cậu.

[00:44:20] Công lao này cũng nên tính cho cậu nhỉ.

[00:44:22] Ý gì đây?

[00:44:24] Không có ý gì.

[00:44:26] Dù sao thì hạnh phúc vốn dĩ là ích kỷ.

[00:44:29] Chỉ có thể trách,

[00:44:31] có những người làm rồi thì không hối hận.

[00:44:54] Bội Dư.

[00:44:57] Bây giờ là giờ làm việc, anh đến làm gì?

[00:45:00] Hội đồng quản trị hôm nay làm phiền anh cả ngày.

[00:45:02] Anh là từ trong trăm công nghìn việc,

[00:45:04] dành thời gian đến thăm em đấy.

[00:45:06] Thế nào, đủ thành ý chưa?

[00:45:09] Có chuyện gì?

[00:45:11] Châu Niệm Trung về rồi.

[00:45:14] Cậu ta không chỉ về rồi,

[00:45:15] mà anh còn sẽ sắp xếp cho cậu ta

[00:45:16] ngày mai quay lại khách sạn làm việc.

[00:45:18] Thế nào? Đủ thành ý chưa?

[00:45:22] Chuyện anh đã hứa với em,

[00:45:23] anh đã làm được hết rồi.

[00:45:26] Chuyện em đã hứa với anh đừng quên đấy nhé.

[00:45:30] Biết rồi, anh có thể đi rồi.

[00:45:34] Anh mới vừa đến,

[00:45:35] em đã đuổi tôi đi rồi à?

[00:45:37] Không phải anh nói anh mệt rồi sao?


 0 Bình luận sort   Sắp xếp theo


Tiếp theo