Viên Ngọc Bích tập 27 - Tôn Lệ, Hoắc Kiến Hoa, Trương Quốc Lập, Trương Thiết Lâm
Viên Ngọc Bích (tên gốc: 屋顶上的绿宝石 – Viên Ngọc Bích Trên Mái Nhà) là bộ phim truyền hình Đài Loan do Tôn Lệ và Hoắc Kiến Hoa đóng chính. Phim kể về hành trình tìm kiếm tình yêu và sự tha thứ của những con người mang trong mình nhiều tổn thương quá khứ. Với bối cảnh lãng mạn, diễn xuất chân thực và thông điệp chữa lành sâu sắc, bộ phim đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng khán giả yêu thích dòng phim châu Á. Đây cũng là một trong những tác phẩm hiếm hoi mà Tôn Lệ tham gia thuộc thể loại thanh xuân lãng mạn, mang đến hình ảnh dịu dàng, đầy cảm xúc – khác biệt rõ nét so với các vai diễn cổ trang quen thuộc của cô.
[00:02:04] Anh nhớ cô Châu đến thế.
[00:02:06] Cô ấy đi rồi.
[00:02:08] Anh chắc hẳn rất đau lòng.
[00:02:10] Vô cùng.
[00:02:12] Từ sau khi mẹ anh mất,
[00:02:14] anh đã hoàn toàn trở thành một đứa trẻ mồ côi.
[00:02:19] Mồ côi?
[00:02:23] Vậy tại sao Tiểu Ngưu lại nói cậu ấy đã gặp mẹ anh?
[00:02:29] Tiểu Ngưu nói không sai.
[00:02:31] Nó đã gặp người đó,
[00:02:33] người mẹ mà anh không thừa nhận.
[00:02:43] Người đã tần tảo vất vả ở chợ,
[00:02:44] bán rau nuôi anh khôn lớn,
[00:02:46] là người mẹ mà anh kính yêu nhất.
[00:02:49] Nhưng,
[00:02:51] bà lại không phải mẹ ruột của anh.
[00:02:57] Thực ra anh là một đứa trẻ bị cha mẹ ruột
[00:03:01] bỏ rơi.
[00:03:05] Mãi cho đến khi tốt nghiệp cấp ba,
[00:03:07] anh mới biết được sự thật này.
[00:03:11] Có lẽ,
[00:03:13] có lẽ là một sự oán hận khó có thể xóa nhòa,
[00:03:16] anh luôn muốn phớt lờ sự tồn tại của bà ấy.
[00:03:20] Nhưng thực ra,
[00:03:21] thực ra trong lòng lại rất để tâm.
[00:03:27] Anh rất muốn biết tại sao bà ấy lại bỏ rơi anh.
[00:03:31] Anh cũng rất muốn biết
[00:03:33] trong lòng bà ấy cảm thấy nợ anh đến nhường nào.
[00:03:36] Anh không thể nhìn thẳng vào bà ấy.
[00:03:38] Anh cũng không thể đối mặt
[00:03:39] nói chuyện với bà ấy một cách bình thường.
[00:03:40] Anh thậm chí còn không muốn nghĩ đến bà ấy.
[00:03:47] Xin lỗi.
[00:03:49] Trước đây anh không cố ý giấu em.
[00:03:51] Mà là anh...
[00:03:52] Là anh tự dằn vặt với chính mình.
[00:03:58] Hơn nữa,
[00:03:59] bà ấy bây giờ cũng có gia đình riêng rồi.
[00:04:04] Anh sợ thân phận thật của mình
[00:04:06] sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống của bà ấy.
[00:04:08] Nên thà chịu thiệt thòi cho mình.
[00:04:12] Tại sao những gì anh nghĩ trong lòng em đều biết hết vậy?
[00:04:16] Vì đó mới là dáng vẻ của tình yêu chứ.
[00:04:19] Niệm Trung.
[00:04:21] Em có thể hỏi một câu được không?
[00:04:23] Mẹ anh là ai vậy?
[00:04:28] Cũng được.
[00:04:30] Cuối tuần này anh đưa em đi gặp bà ấy một lần.
[00:04:34] Cũng nên nói với bà ấy một tiếng rồi.
[00:04:37] Nói gì?
[00:04:38] Nói chúng ta sắp kết hôn rồi.
[00:04:44] Anh đang cầu hôn em sao?
[00:04:46] Đúng vậy.
[00:04:47] Không lãng mạn chút nào à?
[00:04:48] Em chưa nghe qua sao?
[00:04:49] Không lãng mạn chính là sự lãng mạn nhất.
[00:04:51] Anh nói cứ như
[00:04:52] ngày mai ăn bánh nướng vậy, đơn giản.
[00:04:53] Có gì lãng mạn đâu?
[00:04:54] Rất lãng mạn mà.
[00:04:55] Em xem,
[00:04:56] em rõ ràng nghĩ anh sẽ ăn mì,
[00:04:57] kết quả anh lại nói là bánh nướng.
[00:04:58] Hoàn toàn ngoài dự đoán của em.
[00:05:00] Sao lại không lãng mạn?
[00:05:02] Ít nhất anh cũng phải sắp đặt vài bối cảnh chứ.
[00:05:05] Ví dụ như ở Tam Á,
[00:05:06] dùng vỏ sò làm biển chỉ đường,
[00:05:07] chỉ em ra bờ biển.
[00:05:09] Tìm một nhà hàng Pháp nào đó,
[00:05:11] nhà hàng Pháp,
[00:05:13] hai ly rượu vang,
[00:05:14] kéo một bản nhạc gì đó.
[00:05:15] Như vậy mới được chứ.
[00:05:16] Vậy sao?
[00:05:18] Từ từ nghĩ đi, em về phòng đây.
[00:05:38] Đã có bao nhiêu cô gái đến đây rồi?
[00:05:42] Một người cũng không có.
[00:05:43] Không thể nào. Thật mà
[00:05:45] Nói cho em biết đi.
[00:05:46] Không có mà.
[00:05:47] Nói dối.
[00:05:48] Thật sự không có.
[00:05:51] Nhiều năm trước,
[00:05:53] có một cô gái đã cùng anh lên đây.
[00:05:57] Em biết không,
[00:05:59] anh vẫn còn nhớ,
[00:06:00] cô ấy đã rưng rưng nước mắt đòi anh một câu trả lời.
[00:06:02] Nhiều năm sau, hôm nay,
[00:06:04] tại nơi cũ này,
[00:06:06] anh muốn nói cho cô ấy biết câu trả lời chân thành nhất của mình.
[00:06:10] Khi em đi qua sân trường,
[00:06:11] có thể đừng vội vã như vậy không?
[00:06:13] Lá cây rơi trên tóc em rồi,
[00:06:15] có thể để anh gỡ xuống giúp em không?
[00:06:17] Những cơn gió lướt qua em,
[00:06:20] có thể cho anh mượn một chút hơi thở của em không?
[00:06:22] Anh thuộc lòng hết rồi à?
[00:06:24] Lời từ trong lòng mình còn cần phải học thuộc sao?
[00:06:29] Gia Kỳ à.
[00:06:32] Tha thứ cho sự không dũng cảm của anh lúc đó.
[00:06:36] Anh không muốn mất em lần nữa.
[00:06:40] Lấy anh nhé?
[00:07:02] Ừm.
[00:07:12] Vòng đầu tiên là tình yêu.
[00:07:15] Vòng thứ hai là trân trọng.
[00:07:17] Vòng thứ ba là lời hứa.
[00:07:20] Thắt một nút chết,
[00:07:22] là không thể chạy thoát được nữa.
[00:07:26] Chiếc nhẫn đáng yêu như vậy,
[00:07:29] đành phải bị trói buộc thôi.
[00:07:34] Vòng đầu tiên là dũng khí.
[00:07:37] Vòng thứ hai là động viên.
[00:07:39] Vòng thứ ba...
[00:07:42] Bất kể xảy ra chuyện gì,
[00:07:44] em cũng sẽ ở bên anh.
[00:07:47] Bất kể phía trước có khó khăn gì,
[00:07:49] em cũng không sợ.
[00:08:46] Niệm Trung, Niệm Trung.
[00:08:48] Thôi rồi, trời sáng rồi.
[00:08:51] Mẹ em chắc chắn lo chết mất.
[00:08:53] Đi thôi, chúng ta mau xuống thôi.
[00:09:00] Xem kìa.
[00:09:02] Anh trai, hai người thật kỳ lạ.
[00:09:04] Có giường không ngủ,
[00:09:05] sao lại ngủ trên mái nhà?
[00:09:08] Nhóc con, em hiểu gì chứ.
[00:09:09] Chính vì như vậy,
[00:09:10] anh cuối cùng cũng có vợ rồi.
[00:09:12] Này, cẩn thận chiếc nhẫn của em.
[00:09:13] Không sao.
[00:09:14] Về ngủ đi.
[00:09:15] Mau đi đi.
[00:09:21] Cô đã muốn tránh hiềm nghi
[00:09:22] mới bảo cháu dọn ra ngoài.
[00:09:23] Kết quả cháu lại đưa con gái cô
[00:09:24] cả đêm không về.
[00:09:25] Cháu giải thích với tôi thế nào?
[00:09:28] Cô Lương à.
[00:09:29] Cô đừng giận vội.
[00:09:30] Cháu tất nhiên sẽ cho cô một lời giải thích.
[00:09:33] Thứ nhất,
[00:09:34] tối qua,
[00:09:35] cháu đã đưa Gia Kỳ lên mái nhà
[00:09:36] ngắm trăng, tâm sự.
[00:09:37] Chỉ có vậy thôi.
[00:09:40] Thứ hai,
[00:09:41] cuối tuần này,
[00:09:42] cháu sẽ đưa Gia Kỳ đến Thượng Hải gặp mẹ cháu.
[00:09:44] Gặp mẹ cậu?
[00:09:46] Vâng.
[00:09:47] Mẹ.
[00:09:48] Con và Niệm Trung sắp kết hôn rồi.
[00:09:52] Đúng vậy.
[00:09:56] Mẹ phản đối.
[00:10:08] Con bây giờ lành lặn,
[00:10:09] sao lại phải vội kết hôn?
[00:10:12] Chỉ cần con mỗi ngày ăn mặc thật xinh đẹp,
[00:10:14] mẹ đảm bảo cả đống đàn ông xếp hàng đợi con chọn.
[00:10:16] Đàn ông thế nào mà con không có được?
[00:10:18] Hơn nữa, Nhiếp Khải,
[00:10:20] cho dù là sự si tình của cậu ấy dành cho con,
[00:10:21] hay là sự cầu tiến của cậu ấy,
[00:10:22] đều hơn Niệm Trung.
[00:10:23] Mẹ, lúc này mẹ còn nói...
[00:10:25] Con nghe mẹ nói hết đã.
[00:10:27] Nếu con thật sự muốn lấy chồng,
[00:10:28] con cũng nên lấy Nhiếp Khải.
[00:10:30] Con nghĩ xem,
[00:10:31] con và Niệm Trung nếu có duyên có phận,
[00:10:33] sao lại phải trải qua nhiều trắc trở như vậy?
[00:10:35] Rõ ràng là ông trời
[00:10:36] muốn ngăn cản các con, trừng phạt các con.
[00:10:38] Gia Kỳ,
[00:10:39] con có thể hồ đồ,
[00:10:41] nhưng mẹ thì phân biệt rất rõ ràng.
[00:10:43] Mẹ phản đối.
[00:10:44] Mẹ phản đối đến cùng.
[00:10:45] Mẹ!
[00:10:46] Con kiên quyết muốn ở bên Niệm Trung,
[00:10:48] chính là vì chúng con đã trải qua
[00:10:49] nhiều khó khăn như vậy.
[00:10:50] Nên bây giờ,
[00:10:51] ai phản đối cũng vô ích.
[00:10:53] Ôi con gái của mẹ!
[00:10:54] Con tỉnh táo lại đi.
[00:10:56] Đây là cuộc sống thực tế,
[00:10:57] không nhất thiết phải giống như tiểu thuyết tình yêu,
[00:10:59] kinh thiên động địa.
[00:11:02] Con chịu khổ chưa đủ sao?
[00:11:03] Nếu Niệm Trung và cô Lăng kia chia tay,
[00:11:05] cậu ta sẽ chẳng còn gì cả.
[00:11:06] Con còn muốn theo cậu ta tiếp tục chịu khổ sao?
[00:11:09] Một người chịu khổ là khổ,
[00:11:10] hai người cùng chịu khổ thì không còn là khổ nữa.
[00:11:12] Gia Kỳ. Mẹ!
[00:11:13] Con xin mẹ đừng ích kỷ nữa được không?
[00:11:15] Nếu mẹ thật sự yêu con,
[00:11:17] thì hãy buông tay để con tự mình lựa chọn hạnh phúc.
[00:11:19] Được không?
[00:11:21] Mẹ ích kỷ?
[00:11:24] Con lại dám nói mẹ ích kỷ.
[00:11:26] Mẹ lấy Mạc Quảng Lương, lão già chết tiệt đó,
[00:11:28] cũng chẳng phải để con được ăn ngon mặc đẹp,
[00:11:30] sống cuộc sống tốt sao?
[00:11:32] Khi mẹ biết ông ta có ý đồ không trong sáng với con,
[00:11:34] mẹ không nói một lời,
[00:11:35] đã đưa con rời khỏi ông ta.
[00:11:38] Mẹ có cuộc sống tốt không hưởng,
[00:11:40] lại lưu lạc xứ người, sống khổ sở,
[00:11:42] chịu đủ mọi tủi nhục.
[00:11:43] Mẹ làm vậy là vì cái gì?
[00:11:45] Chẳng phải mẹ cũng muốn con lấy người giàu,
[00:11:47] để mình được sống cuộc sống giàu sang phú quý sao?
[00:11:50] Con câm miệng!
[00:11:53] Đây là đứa con gái ngoan mà tôi sinh tôi nuôi đây.
[00:11:56] Tôi chết đi cho xong!
[00:12:01] Mẹ.
[00:12:02] Dù thế nào đi nữa,
[00:12:03] vẫn phải làm mẹ thất vọng rồi.
[00:12:05] Con nhất định phải ở bên Niệm Trung.
[00:12:08] Gia Kỳ...
[00:12:10] Ây da, Gia Kỳ.
[00:12:11] Ây da, tim của tôi.
[00:12:13] Mẹ, mẹ sao vậy?
[00:12:14] Mẹ!
[00:12:15] Mẹ sao vậy?
[00:12:16] Mẹ đừng dọa con mà, mẹ!
[00:12:18] Mẹ!
[00:12:18] Chúng ta đi bệnh viện được không?
[00:12:19] Mẹ! Mẹ!
[00:12:21] Mẹ!
[00:12:27] Xin lỗi.
[00:12:27] Để Phó tổng Lăng phải đợi lâu rồi.
[00:12:29] Tôi e là chỉ có thể cung cấp
[00:12:31] tên của người mở tài khoản này cho cô thôi.
[00:12:56] Cô là Âu Bình?
[00:12:59] Cô là ai?
[00:13:00] Xin lỗi, cho hỏi chút,
[00:13:02] tài khoản này có phải của cô không?
[00:13:04] Làm gì?
[00:13:05] Có phải cô đã dùng danh nghĩa của Niệm Trung
[00:13:07] để mua một căn nhà không?
[00:13:09] Tôi không biết cô đang nói gì cả.
[00:13:10] Cô Âu,
[00:13:12] mời cô trả lời câu hỏi của tôi.
[00:13:15] Là Châu Niệm Trung bảo tôi mua.
[00:13:17] Vậy sao?
[00:13:19] Vậy cô có tiện đối chất với anh ấy không?
[00:13:21] Không tiện.
[00:13:22] Cũng không cần thiết.
[00:13:23] Đây là chuyện của tôi và anh ấy.
[00:13:24] Liên quan gì đến cô?
[00:13:25] Cô Âu,
[00:13:27] xin cô nhất định phải nói thật.
[00:13:28] Chuyện này liên quan đến danh dự của Châu Niệm Trung.
[00:13:31] Tôi đã nói với cô rồi,
[00:13:32] là Châu Niệm Trung bảo tôi mua.
[00:13:34] Tôi đã gặp cô.
[00:13:37] Cô ở cùng với Đường Thế Kiệt.
[00:13:39] Tôi không biết cô đang nói gì.
[00:13:40] Tôi không quen anh ta.
[00:13:41] Cô nói dối.
[00:13:42] Tôi biết cô đang nói dối.
[00:13:44] Lẽ nào cô không sợ ngồi tù sao, cô Âu?
[00:13:46] Tôi nói cho cô biết,
[00:13:48] cô mà còn làm phiền tôi nữa, tôi sẽ báo cảnh sát.
[00:13:58] Quả nhiên là Đường Thế Kiệt.
[00:14:08] Mẹ.
[00:14:10] Đừng.
[00:14:13] Mẹ ăn chút gì đi, mẹ.
[00:14:14] Mẹ cứ không ăn như vậy,
[00:14:15] sao cơ thể chịu nổi chứ.
[00:14:19] Gia Kỳ.
[00:14:20] Nếu mẹ em không ăn,
[00:14:21] thì đừng ép bà ấy.
[00:14:23] Để bà ấy nghỉ ngơi đi.
[00:14:30] Cô Lương à.
[00:14:31] Cô và Gia Kỳ đều là trách nhiệm của cháu.
[00:14:34] Cháu sẽ có trách nhiệm chăm sóc tốt cho hai người.
[00:14:36] Nhưng cô phải nhớ,
[00:14:39] phải giữ gìn sức khỏe của mình.
[00:14:40] Phải ăn thì vẫn phải ăn, cô biết không?
[00:14:43] Vậy không có gì cháu đi trước đây.
[00:14:45] Cô tự giữ gìn sức khỏe nhé.
[00:14:51]
[00:15:09] Không được.
[00:15:10] Xem ra nhất định phải cùng Nhiếp Khải
[00:15:10] mới có thể ngăn cản chuyện này.
[00:15:17] Gia Kỳ à,
[00:15:18]
[00:15:20] Em vẫn nên ở bên mẹ em đi.
[00:15:21] Không sao đâu.
[00:15:23] Được, vậy anh đi cẩn thận nhé.
[00:15:25] Ừm, được.
[00:15:28] Gia Kỳ.
[00:15:33] Ý anh là,
[00:15:34] nếu em không có cách nào
[00:15:35] cùng anh về Thượng Hải,
[00:15:36] vậy cũng không sao.
[00:15:37] Thực ra...
[00:15:37] Niệm Trung, em sẽ cùng anh trở về.
[00:15:40] Nhưng mẹ em...
[00:15:43] Chúng ta đã trải qua nhiều chuyện như vậy,
[00:15:45] bây giờ đã là thời điểm cuối cùng rồi.
[00:15:48] Em sẽ không buông tay lúc này đâu.
[00:15:51] Mẹ em ban đầu là vì muốn tốt cho em.
[00:15:53] Có thể quyết định hiện tại của em
[00:15:54] có chút khác biệt với kế hoạch ban đầu của mẹ.
[00:15:56] Nhưng chỉ cần em có thể chứng minh
[00:15:58] mình hạnh phúc,
[00:15:59] em tin một ngày nào đó sẽ thuyết phục được mẹ.
[00:16:02] Mẹ anh cũng vậy.
[00:16:04] Em nghĩ tất cả các bà mẹ trên đời
[00:16:06] đều mong con mình được hạnh phúc.
[00:16:08] Vậy nên chúng ta cùng nhau cố gắng.
[00:16:13] Anh hiểu rồi.
[00:16:15] Vậy thế này đi,
[00:16:15] chúng ta chia nhau ra cố gắng.
[00:16:17] Em chăm sóc mẹ em,
[00:16:18] anh đi giải quyết một số chuyện.
[00:16:19] Cuối tuần này,
[00:16:20] theo kế hoạch ban đầu về Thượng Hải, được không?
[00:16:24] Đưa tay cho anh
[00:16:30] Cố lên.
[00:16:34] Đúng vậy, anh sẽ cố gắng.
[00:16:37] Em cũng phải cố gắng nhé, được không?
[00:16:39] Vâng
[00:16:40] Được rồi, em mau đi cùng mẹ em đi.
[00:16:43] Đi đường cẩn thận.
[00:16:44] Ừm.
[00:16:55] Danh thiếp này
[00:16:56] là của nhân viên môi giới
[00:16:57] đã liên hệ với tôi lúc đầu.
[00:17:01] Đối phương luôn dùng điện thoại
[00:17:02] để liên lạc với chúng tôi.
[00:17:03] Chưa bao giờ ra mặt.
[00:17:05] Thậm chí cả việc thanh toán
[00:17:06] cũng thông qua tài khoản ngân hàng,
[00:17:07] chuyển thẳng vào công ty chúng tôi.
[00:17:10] Ừm.
[00:17:12] Xin lỗi.
[00:17:14] Bởi vì tôi phải tìm ra
[00:17:15] ai đã dùng danh nghĩa của tôi để mua nhà,
[00:17:17] vậy nên có thể nhờ anh giúp tôi kiểm tra
[00:17:18] số thẻ mà đối phương đã chuyển tiền nhà vào không?
[00:17:23] Chính là số này.
[00:17:26] Được, cảm ơn anh.
[00:17:48] Lập tức rời khỏi Hải Nam.
[00:17:52] Sao?
[00:17:53] Anh cứ thế mà đá tôi đi sao?
[00:17:58] Được, sáng mai tôi đi ngay.
[00:18:03] Tối nay đi ngay.
[00:18:06] Vâng.
[00:18:07] Xuống xe.
[00:18:43] Để tôi giúp cô.
[00:18:49] Cảm ơn anh. Cảm ơn.
[00:19:08] Thưa anh, anh có việc gì không?
[00:19:10] Xin hỏi cô Âu Bình có ở đây không?
[00:19:12] Cô Âu?
[00:19:13] Cô ấy dọn đi rồi.
[00:19:14] Vừa mới xuống lầu.
[00:19:15] Vừa dọn đi?
[00:19:17] Có phải cô ấy tóc dài,
[00:19:18] mặt nhọn không?
[00:19:20] Đúng vậy.
[00:19:21] Anh tìm cô ấy có việc gì à?
[00:19:23] Cô ấy có nói sẽ dọn đi đâu không?
[00:19:24] Hoặc là anh có thể giúp tôi liên lạc với cô ấy.
[00:19:26] Tôi chỉ là chủ nhà của cô ấy thôi.
[00:19:28] Cô ấy đột nhiên nói muốn trả phòng,
[00:19:29] cũng không nói lý do.
[00:19:34] Ồ, cảm ơn.
[00:19:38] "Báo cho mọi người một tin tốt."
[00:19:40] Vì Trưởng phòng Châu đã thành công dẫn dắt
[00:19:42]
[00:19:45] rất nhiều nhà sản xuất biết tin anh ấy lại dẫn dắt
[00:19:47]
[00:19:49] rất nhiều người đã bày tỏ nguyện ý chung tay góp sức.
[00:19:52] Hiện tại việc kêu gọi đầu tư rất sôi nổi.
[00:19:54] Dự án có thể tiến hành theo kế hoạch.
[00:19:58] Trưởng phòng Châu quả nhiên lợi hại.
[00:20:00] Vừa tham gia vào dự án này,
[00:20:01] đã thu hút được nhiều phản hồi như vậy.
[00:20:04] Tôi nghĩ phòng kế hoạch này
[00:20:06] nếu không có anh đến chỉ đạo,
[00:20:08] thì những người khác chẳng phải càng chẳng làm nên trò trống gì sao?
[00:20:14] Thực ra,
[00:20:15] sự thành công của dự án này,
[00:20:16] công thần đứng sau hoàn toàn là do Bàng Hiến.
[00:20:22] Dự án này trước đây
[00:20:23] hoàn toàn do cậu ấy đề xuất.
[00:20:24] Tôi chỉ chịu trách nhiệm hỗ trợ phía sau.
[00:20:27] Vậy sao?
[00:20:28] Xem ra công ty chúng ta thật sự có rất nhiều nhân tài.
[00:20:31] Đúng rồi, ngày mai lại là Chủ nhật.
[00:20:34] Về công việc của tuần này,
[00:20:35] mọi người còn gì cần bổ sung không?
[00:20:39] OK, tan họp.
[00:20:44] Bội Dư à.
[00:20:45] Lát nữa đến văn phòng một lát.
[00:21:00] Niệm Trung.
[00:21:02] Sao vậy? Cảm ơn.
[00:21:03] Cảm ơn gì chứ?
[00:21:05]
[00:21:06] cậu gần như làm lại hoàn toàn,
[00:21:08] mà còn nhường hết công lao cho tôi.
[00:21:10] Bàng Hiến,
[00:21:11] trước đây khi tôi rời khỏi khách sạn,
[00:21:13] tất cả công việc vất vả của phòng kế hoạch
[00:21:14] đều đổ lên vai một mình cậu.
[00:21:16] Thực ra người phải nói lời cảm ơn là tôi.
[00:21:19] Tôi vốn cũng có vài lời muốn nói,
[00:21:21] nhưng nói ra lại sợ...
[00:21:23] Nói đi
[00:21:24] Cậu và tôi là bạn bè thế nào.
[00:21:27] Tôi muốn nói với cậu,
[00:21:28] bất kể xảy ra chuyện gì,
[00:21:30] tôi đều tin cậu trong sạch.
[00:21:34] Cảm ơn
[00:21:36] Cảm ơn.
[00:22:12] Bận đến muộn vậy.
[00:22:14] Đúng vậy.
[00:22:15] Mai là cuối tuần mà.
[00:22:16] Có một số việc phải xử lý xong trong hôm nay.
[00:22:23] Anh biết mình không có tư cách hỏi chuyện của em.
[00:22:27] Anh chỉ muốn nhắc nhở em,
[00:22:28] Đường Thế Kiệt tâm cơ rất sâu.
[00:22:30] Đừng đi lại quá gần với anh ta.
[00:22:32] Anh lo cho em?
[00:22:35] Nếu thật sự lo cho em,
[00:22:36] có bằng lòng ở lại bên cạnh bảo vệ em không?
[00:22:39] Bội Dư.
[00:22:40]
[00:22:42] Chỉ cần như bây giờ,
[00:22:44] anh lặng lẽ ở bên em,
[00:22:46] em đã cảm thấy yên tâm rồi.
[00:22:52] Ngày mai anh và Gia Kỳ sẽ cùng về Thượng Hải.
[00:22:57] Vậy thì tốt quá.
[00:22:58] Bố em mấy hôm trước có gọi điện,
[00:22:59] còn hỏi thăm anh nữa đó.
[00:23:00] Nếu anh đi,
[00:23:01] thì tiện thể giúp em đến thăm ông ấy.
[00:23:03] Anh định đến thăm bác Lăng,
[00:23:05] tiện thể nói rõ chuyện của anh và em.
[00:23:08] Lúc anh đi,
[00:23:09] tiện thể mua giúp em ít hoa quả.
[00:23:11] Ông ấy bình thường đi xã giao toàn sơn hào hải vị,
[00:23:13] em lo cho sức khỏe của ông ấy.
[00:23:15] Người già có tuổi là vậy đó.
[00:23:18] Tuổi càng cao càng giống trẻ con.
[00:23:21] Cần đứa con gái này ở bên dỗ dành,
[00:23:22] ông ấy mới chịu ăn cơm.
[00:23:24] Thực ra bố em giống như...
[00:23:25] Bội Dư.
[00:23:28] Em nghe anh nói được không?
[00:23:30] Anh không muốn trốn tránh.
[00:23:31] Không phải vì anh đã phụ lòng em,
[00:23:33] định cứ thế bỏ đi.
[00:23:34] Mà là vì anh sợ em vì anh mà càng đau lòng,
[00:23:36] càng buồn bã, em có hiểu không?
[00:23:38] Em quên mang một tập tài liệu,
[00:23:39] bây giờ em phải về lấy.
[00:23:40] Đừng đợi em.
[00:24:06] Y tá!
[00:24:07] Phòng 3083 ở đâu? - Ở đằng kia.
[00:24:08] Đằng kia? Cảm ơn.
[00:24:09] Không có gì.
[00:24:13] Bà Lương.
[00:24:14] Tuy bây giờ bà không cần phải nhập viện,
[00:24:16] nhưng thuốc này không thể không uống.
[00:24:18] Bà xem, bây giờ tuy không có bệnh gì lớn,
[00:24:20] nhưng bà có nguy cơ về tim mạch,
[00:24:23] bà phải cẩn thận đấy.
[00:24:24] Nếu không sẽ có nguy cơ đột quỵ.
[00:24:26] Được rồi,
[00:24:27] cô đang trù ẻo tôi đấy à?
[00:24:28] Y tá
[00:24:29] Để tôi, cô ra ngoài đi.
[00:24:31] Ây da, cháu cuối cùng cũng đến rồi.
[00:24:33] Cô Lương.
[00:24:34] Sao cháu dám không đến.
[00:24:35] Sao cô lại đột ngột nhập viện vậy?
[00:24:39] Nghe lời y tá uống thuốc đi ạ.
[00:24:41] Cháu rót nước cho cô.
[00:24:42] Ta gọi cháu đến đây,
[00:24:43] không phải để cháu hầu hạ ta.
[00:24:45] Hơn nữa cái bệnh này của ta,
[00:24:46] uống thuốc gì cũng vô dụng.
[00:24:47] Cô Lương.
[00:24:48] Ta hỏi cháu,
[00:24:50] Có phải cháu định từ bỏ Gia Kỳ rồi không?
[00:24:52] Cháu nói đi chứ!
[00:24:54] Cháu định nhường con bé cho Niệm Trung sao?
[00:24:57] Cô biết dạo này trong lòng cháu không vui.
[00:25:00] Nhưng cháu không thể buông tay được.
[00:25:02] Ta làm mẹ,
[00:25:03] bây giờ nói gì Gia Kỳ cũng không nghe nữa.
[00:25:05] Nhưng cháu thì khác,
[00:25:06] con bé có tình cảm với cháu.
[00:25:08] Cháu nói một câu bằng ta nói mười câu.
[00:25:12] Sao cháu không nói gì vậy?
[00:25:14] Cháu thật sự muốn từ bỏ rồi à?
[00:25:17] Ta còn tưởng
[00:25:18] cháu thật lòng yêu Gia Kỳ nhà chúng tôi chứ.
[00:25:20] Ta còn luôn nghĩ cho cháu,
[00:25:21] luôn nghĩ cho cháu.
[00:25:23] Tên nhóc nhà cháu đã sớm nản chí rồi.
[00:25:25] Cháu không có! Cháu không có từ bỏ!
[00:25:27] Chỉ là cháu không biết cháu còn có thể làm gì nữa.
[00:25:33] Vậy nên cháu chẳng làm gì cả.
[00:25:35] Cứ trơ mắt nhìn hai đứa nó
[00:25:36] chịu khổ chịu tội.
[00:25:38] Biết đâu còn thầm chúc phúc cho chúng nó nữa.
[00:25:41] Cháu tất nhiên không phải như vậy.
[00:25:44] Nhiếp Khải, ta cầu xin cháu được không?
[00:25:46] Đừng yếu đuối như vậy chứ.
[00:25:49] Ta nói cho cháu biết,
[00:25:50] Gia Kỳ nó đã quyết định lấy Niệm Trung rồi.
[00:25:56] Hai đứa nó sắp kết hôn rồi,
[00:25:57] cháu còn đợi gì nữa?
[00:25:59] Coi như ta cầu xin cháu, được không?
[00:26:02] Bây giờ người có thể đánh thức Gia Kỳ,
[00:26:03] chỉ có cháu thôi.
[00:26:13] Nhiếp Khải.
[00:26:21] Nghe nói cô Lương nhập viện rồi.
[00:26:22] Ừm.
[00:26:25] Nhưng may là không nghiêm trọng lắm.
[00:26:30] Mẹ em đã tức đến ngã bệnh,
[00:26:32] em vẫn kiên quyết muốn cưới Niệm Trung sao?
[00:26:36] Em vốn định từ Thượng Hải trở về,
[00:26:39] sẽ nói chuyện này trực tiếp với anh.
[00:26:42] Anh đã gặp mẹ em rồi?
[00:26:45] Gia Kỳ,
[00:26:47] anh biết trong lòng em
[00:26:49] đã có lựa chọn.
[00:26:51] Nhưng có thể không...
[00:26:54] Xin em trước khi tiến thêm một bước,
[00:26:55] hãy dừng lại,
[00:26:56] rồi quay đầu lại nhìn anh được không?
[00:26:59] Anh đang đợi em ở điểm ban đầu chúng ta chia tay.
[00:27:02] Dù đã xảy ra nhiều chuyện như vậy,
[00:27:04] anh vẫn chưa hề rời đi.
[00:27:06] Anh vẫn là anh.
[00:27:08] Nhiếp Khải,
[00:27:09] chúng ta làm bạn tốt được không?
[00:27:11] Giống như trước đây.
[00:27:13] Anh mãi mãi là người bạn tốt nhất của em.
[00:27:14] Anh không muốn làm bạn của em.
[00:27:17] Anh không hiểu,
[00:27:18] tại sao tất cả mọi người trên thế giới,
[00:27:20] bao gồm cả mẹ em, đều phản đối.
[00:27:23] Em vẫn bất chấp tất cả để ở bên Niệm Trung.
[00:27:28] Anh biết tại sao.
[00:27:29] Tại sao?
[00:27:31] Nói cho anh biết tại sao.
[00:27:33] Em yêu Niệm Trung.
[00:27:34] Lẽ nào anh thì không phải là yêu sao?
[00:27:36] Tình yêu của anh ít hơn Niệm Trung sao?
[00:27:37] Nhiếp Khải...
[00:27:38] Sự hy sinh của anh không bằng Niệm Trung sao?
[00:27:42] Anh đừng như vậy, Nhiếp Khải.
[00:27:43] Vậy thì xin em hãy dũng cảm
[00:27:44] đối mặt với trái tim của anh được không?
[00:27:46] Nó đã từng vì em mà đập,
[00:27:48] vì em mà sống.
[00:27:49] Nó sắp chết rồi.
[00:27:52] Gia Kỳ, anh thật sự yêu em.
[00:27:55] Đừng như vậy, đừng như vậy.
[00:27:56] Nhiếp Khải, đừng.
[00:27:58] Đừng.
[00:28:19] Xin lỗi.
[00:30:14] Vào vị trí!
[00:30:27] Mạnh lên!
[00:30:30] Nào, tiếp tục!
[00:30:35] Nâng chân cao lên.
[00:30:38] Cậu đến rồi.
[00:30:42] Cuộc thi sắp đến rồi.
[00:30:43] Không tăng tốc không được.
[00:30:45] Nào, cao lên!
[00:30:46] Sao cậu đột nhiên lại quay về trường đánh quyền?
[00:30:49] Chỉ là đột nhiên rất muốn luyện võ công.
[00:30:53] Cũng đã lâu không quay lại lớp học này.
[00:30:55] Nơi này vẫn không thay đổi gì.
[00:31:00] Tôi nói thật với cậu nhé.
[00:31:02] Trước đây tôi đã từng rất kỳ vọng vào cậu.
[00:31:04] Nhưng sau đó nghe nói cậu vào đại học,
[00:31:05] đã từ bỏ võ thuật.
[00:31:07] Có lẽ bây giờ đặt câu hỏi này
[00:31:10] có chút quá muộn,
[00:31:11] cũng không còn ý nghĩa gì.
[00:31:12] Nhưng tôi vẫn muốn biết,
[00:31:13] lúc đó tại sao cậu lại từ bỏ?
[00:31:17] Bởi vì cuộc đời của em,
[00:31:20] còn có một trận đấu khác,
[00:31:21] quan trọng hơn phải đấu.
[00:31:24] Để thắng được trận đấu này,
[00:31:25] em sẵn sàng từ bỏ tất cả.
[00:31:27] Vậy cậu đã thắng trận đấu đó chưa?
[00:31:32] Vẫn chưa.
[00:31:34] Trận đấu này so với dự kiến của em
[00:31:38] còn khó đấu hơn.
[00:31:40] Tỷ số hiện tại là 2-0.
[00:31:43] Em không chỉ bị bỏ xa,
[00:31:46] thậm chí, thậm chí sắp thua rồi.
[00:31:53] Xem ra những gì tôi dạy cậu trước đây cậu đều quên hết rồi.
[00:31:57] Chỉ cần trận đấu chưa kết thúc,
[00:31:59] thì mãi mãi không được nhắc đến chữ thua.
[00:32:02] Bốn chữ "dai như đỉa đói",
[00:32:03] nghe có vẻ hơi vô lại,
[00:32:05] nhưng đó là một tinh thần không bao giờ chịu thua.
[00:32:08] Dù cậu đã ngã xuống,
[00:32:10] nhưng chỉ cần trọng tài
[00:32:11] chưa tuyên bố kết thúc trận đấu,
[00:32:14] cậu vẫn sẽ còn cơ hội
[00:32:16] lật ngược tình thế.
[00:32:19] Khi đối thủ của cậu,
[00:32:21] thậm chí toàn bộ khán giả,
[00:32:22] đều nghĩ cậu đã từ bỏ
[00:32:23] trận đấu này rồi,
[00:32:25] nhưng thực ra chỉ có cậu
[00:32:26] trong lòng tự biết rõ,
[00:32:28] cậu chỉ đang chờ đợi cơ hội, cậu có biết không?
[00:32:32] Có một câu nói là "chết đẹp không bằng sống dai".
[00:32:35] Người không có dũng khí chọn chết đẹp.
[00:32:37] Người sẵn lòng tiếp tục chiến đấu,
[00:32:39] thà chọn sống dai,
[00:32:40] cũng phải chiến đấu đến giây phút cuối cùng.
[00:32:42] Tuy tôi không biết cậu có trận chiến gì phải đánh,
[00:32:44] nhưng mỗi đứa trẻ đã từng luyện võ đều hiểu,
[00:32:47] chỉ cần giữ một tâm thế lạc quan,
[00:32:49] kiên trì không bao giờ thỏa hiệp,
[00:32:50] là có cơ hội chiến thắng, cậu hiểu không?
[00:32:54] Đó mới là chân lý của việc luyện võ.
[00:32:58] Huấn luyện viên, cảm ơn thầy.
[00:33:01] Em nghĩ bây giờ em đã hiểu rồi.
[00:33:04] Từ bỏ là hành động hèn nhát nhất trên sàn đấu.
[00:33:07] Xuống đài cúi chào chỉ có thể tự mình hối hận.
[00:33:10] Tuyệt đối không đến lượt bất kỳ ai giúp cậu đưa ra quyết định.
[00:33:14]
[00:33:16] Trận đấu quan trọng liên quan đến cuộc đời em,
[00:33:19] em sẽ tiếp tục chiến đấu.
[00:33:25] Huấn luyện viên,
[00:33:26] khi nào có thời gian,
[00:33:27] em có thể thường xuyên đến tìm thầy không?
[00:33:29] Luôn chào đón cậu đến tìm tôi.
[00:33:31] Có bất kỳ ấm ức nào,
[00:33:33] thông qua luyện võ đều có thể giải tỏa.
[00:33:35] Vâng, cảm ơn thầy.
[00:33:38] Mạnh lên!
[00:33:44] Thưa bà.
[00:33:45] Cậu chủ Niệm Trung về rồi ạ.
[00:33:51] Đi pha chút cà phê đi. - Vâng ạ.
[00:33:56] Con xin giới thiệu một chút.
[00:33:58] Đây là Mạc Gia Kỳ.
[00:33:59] Đây là mẹ ruột của anh.
[00:34:03] Đúng rồi, Niệm Trung.
[00:34:04] Sao con không nói một tiếng đã về rồi?
[00:34:06] Có chuyện gì sao?
[00:34:07] Không xảy ra chuyện gì cả.
[00:34:09] Nhưng
[00:34:10] con có một tin vui muốn nói với mẹ.
[00:34:12] Con và Gia Kỳ sắp kết hôn rồi.
[00:34:17] Tốt quá.
[00:34:18] Thật sự chúc mừng hai con.
[00:34:20] Kết hôn là chuyện tốt, chuyện tốt mà.
[00:34:23] Tuy chú là dượng của con,
[00:34:25] nhưng món quà lớn này
[00:34:27] chú chắc chắn không thể thiếu được.
[00:34:28] Cảm ơn dượng.
[00:34:32] Sao vậy?
[00:34:33] Không phải em vẫn luôn muốn đứa
[00:34:35] cháu ngoại này của em tìm được người trong mộng sao?
[00:34:37] Đây chẳng phải là toại nguyện của em rồi sao?
[00:34:40] Em chỉ lo cho Bội Dư.
[00:34:43] Phần này mọi người không cần lo.
[00:34:44] Con và Bội Dư
[00:34:45] đã hủy hôn bằng miệng rồi.
[00:34:47] Tốt, tốt.
[00:34:49] Hủy hôn rồi.
[00:34:50] Dì sẽ chúc phúc cho chúng con chứ?
[00:34:55] Em đi xem thức ăn làm thế nào rồi.
[00:35:07] Nào, uống cà phê đi.
[00:35:09] Không sao ạ.
[00:35:19] Sao vậy, vẫn ổn chứ?
[00:35:24] Được rồi, em đừng không vui nữa.
[00:35:26] Người đáng ghét không còn ở đây.
[00:35:27] Dì cũng không có ở đây.
[00:35:28] Dượng lại ra ngoài rồi.
[00:35:29] Em còn không vui làm gì?
[00:35:32] Anh chỉ lo cho dì của anh.
[00:35:34] Không, em lo cho mẹ anh.
[00:35:36] Bà ấy có vẻ không thích em lắm.
[00:35:37] Em đừng suy nghĩ lung tung nữa.
[00:35:39] Em chỉ là không quen với nhà giàu thôi.
[00:35:41] Khi họ không cười,
[00:35:42] đều có bộ dạng như vậy.
[00:35:43] Em không cần để ý đến họ.
[00:35:47] Được rồi, ngồi xuống nói chuyện.
[00:35:51] Anh đã từng rất không thể tha thứ cho mẹ mình.
[00:35:54] Nhưng anh biết,
[00:35:55] khi bà ấy còn trẻ,
[00:35:56] đã xảy ra một số chuyện.
[00:35:57] Bà ấy lấy dượng làm vợ kế,
[00:35:59] địa vị trong nhà này cũng có chút khó khăn.
[00:36:02] Anh mới từ từ nhận ra rằng,
[00:36:03] có những chuyện là do số phận trêu ngươi,
[00:36:06] chúng ta không thể không lựa chọn chấp nhận.
[00:36:09] Có thể là vì như vậy,
[00:36:11] nên bà ấy không còn tin tưởng vào tình yêu nữa.
[00:36:14] Nhưng bây giờ điều anh có thể làm,
[00:36:16] là làm tròn nghĩa vụ của một người con trai.
[00:36:17] Nói cho bà ấy biết,
[00:36:18] anh muốn kết hôn với em.
[00:36:19] Bất kể bà ấy có đồng ý hay không,
[00:36:21] cũng không thay đổi được quyết định của anh.
[00:36:23] Nhưng mà...
[00:36:24] Em đừng nhưng mà nữa.
[00:36:26] Lát nữa còn phải đánh một trận khó khăn nữa đó.
[00:36:27] Lẽ nào em định cổ vũ cho anh như vậy sao?
[00:36:32] Nào.
[00:36:35] Còn nhớ chiếc nhẫn này
[00:36:36] ban cho chúng ta ý nghĩa gì không?
[00:36:40] Vòng đầu tiên là dũng khí.
[00:36:43] Vòng thứ hai là động viên.
[00:36:45] Vòng thứ ba,
[00:36:47] bất kể xảy ra chuyện gì,
[00:36:49] em cũng sẽ ở bên anh.
[00:36:51] Đúng vậy.
[00:36:52] Bây giờ anh cần dũng khí và sự động viên của em,
[00:36:54] còn có em ở bên cạnh anh.
[00:36:59] Em thật là.
[00:37:00] Niềm tin vừa mới xây dựng,
[00:37:02] vừa bắt đầu đã thay đổi rồi.
[00:37:05] Anh cứ yên tâm đi đi.
[00:37:06] Em ở đây một mình,
[00:37:07] sẽ không có chuyện gì đâu.
[00:37:09] Vậy thì tốt.
[00:37:11] Vậy anh đi bận việc trước đây.
[00:37:14] Có chuyện gì em cứ gọi điện cho anh.
[00:37:39] Niệm Trung.
[00:37:41] Có chuyện gì không ạ?
[00:37:44] Con qua đây một chút.
[00:37:47] Niệm Trung,
[00:37:49] con thật sự đã quyết định
[00:37:50] kết hôn với cô Mạc sao?
[00:37:52] Đúng vậy.
[00:37:54] Bây giờ con đang định tìm bố của Bội Dư,
[00:37:55] nói rõ với ông ấy chuyện hủy hôn.
[00:37:58] Con đã suy nghĩ kỹ rồi?
[00:38:00] Vô cùng kỹ càng.
[00:38:05] Niệm Trung,
[00:38:07] Bội Dư đối xử với con thế nào,
[00:38:10] trong lòng con rõ nhất.
[00:38:12] Con và con bé có vấn đề gì,
[00:38:14] có thể từ từ nói chuyện mà.
[00:38:16] Tuyệt đối đừng nhất thời nóng vội
[00:38:18] mà đưa ra quyết định làm tổn thương Bội Dư.
[00:38:22] Con biết mình đã thật sự làm tổn thương Bội Dư.
[00:38:25] Nhưng con sẽ dùng cách của mình để bù đắp.
[00:38:29] Mẹ hiểu không?
[00:38:31] Yêu là yêu,
[00:38:32] nó không phải là thứ mà trái tim mẹ có thể kiểm soát.
[00:38:35] Niệm Trung.
[00:38:37] Tin mẹ đi.
[00:38:38] Tình yêu và hôn nhân là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.
[00:38:43] Con trung thành với chính mình,
[00:38:44] con không hổ thẹn với trái tim mình.
[00:38:47] Con biết năm đó mẹ vì nợ nần của gia đình,
[00:38:50] đã chấp nhận một cuộc hôn nhân không có tình yêu.
[00:38:54] Bây giờ con tận mắt chứng kiến tội lỗi mà mẹ phải chịu đựng,
[00:38:57] lẽ nào mẹ muốn
[00:38:58] sau này con cũng hối hận như mẹ sao?
[00:39:01] Vậy sao?
[00:39:02] Xin lỗi,
[00:39:03] mẹ là vì nghĩ cho con.
[00:39:07] Mẹ cũng đã từng tràn đầy ảo tưởng,
[00:39:10] lời của ai cũng không nghe.
[00:39:13] Luôn cho rằng có tình yêu là đủ rồi.
[00:39:16] Chuyện gì với mẹ cũng không quan trọng.
[00:39:18] Một lòng một dạ muốn sống cuộc sống tốt đẹp.
[00:39:22] Con trai.
[00:39:24] Thật sự xảy ra chuyện, tất cả đều đã muộn rồi.
[00:39:28] Con biết không,
[00:39:29] tất cả những gì con cảm nhận bây giờ,
[00:39:31] cuộc sống tốt đẹp, thời gian tươi đẹp,
[00:39:33] với tình yêu căn bản không có quan hệ.
[00:39:36] Con biết không?
[00:39:39] Con biết, con biết.
[00:39:44] Con có thể hiểu được hoàn cảnh của mẹ.
[00:39:45] Con cũng có thể hiểu được tâm trạng của mẹ.
[00:39:48] Nhưng con thật sự hy vọng,
[00:39:49] hiện tại mẹ có thể đứng trên lập trường của con,
[00:39:51] nghĩ cho con.
[00:39:52] Để con lựa chọn người con yêu.
[00:39:54] Được không?
[00:39:55] Sao con biết được,
[00:39:56] thứ con từ bỏ tất cả để giành lấy chính là hạnh phúc?
[00:40:00] Đến khi con biết được,
[00:40:03] con sẽ phát hiện ra,
[00:40:04] thực ra cái gọi là hạnh phúc của con,
[00:40:06] chẳng qua chỉ là ảo ảnh mà thôi.
[00:40:07] Chẳng qua chỉ là ảo ảnh mà thôi.
[00:40:12] Được.
[00:40:13] Trước đây con thật sự chưa bao giờ yêu cầu mẹ
[00:40:14] làm gì cho con.
[00:40:16] Bây giờ con chỉ thành tâm cầu xin mẹ,
[00:40:18] cầu xin mẹ chúc phúc cho con và Gia Kỳ.
[00:40:20] Con chỉ muốn một người mẹ,
[00:40:21] ủng hộ cơ bản nhất cho con trai mình.
[00:40:24] Ngay cả điều này cũng không làm được sao?
[00:40:27] Chính vì mẹ là mẹ của con,
[00:40:29] mẹ mới không thể đồng ý cho con làm như vậy.
[00:40:32] Mẹ không thể trơ mắt
[00:40:33] nhìn con trai ruột của mình tự hủy hoại tương lai.
[00:40:37] Mẹ nói quá nghiêm trọng, quá đáng rồi.
[00:40:40] Được.
[00:40:41] Nếu con có thể nhận được lời chúc phúc của mẹ,
[00:40:43] con sẽ cảm thấy vô cùng, vô cùng vui.
[00:40:45] Nhưng nếu mẹ phản đối...
[00:40:48] Nếu mẹ phản đối,
[00:40:50] cũng sẽ không vì thế mà thay đổi quyết định của con.
[00:40:52] Mẹ hiểu không?
[00:40:57] Niệm Trung...
[00:41:11] Lần sau đến đừng mang quà nữa.
[00:41:13] Trông khách sáo quá.
[00:41:15] Là Bội Dư dặn ạ.
[00:41:16] Cô ấy nói bác gần đây xã giao nhiều.
[00:41:18] Ăn uống nhiều dầu mỡ.
[00:41:18] Nên bảo bác ăn nhiều hoa quả một chút.
[00:41:20] Cảm ơn bác
[00:41:21] Người ta đều nói con gái gả đi,
[00:41:22] như bát nước hắt đi.
[00:41:23] Con gái của bác đã gả đi rồi,
[00:41:25] vẫn còn lằng nhằng như vậy.
[00:41:28] Chuyến này con đến Thượng Hải là đi công tác,
[00:41:30] hay là đến thăm dì của con?
[00:41:32] Cháu đặc biệt trở về.
[00:41:34] Thực ra cháu có vài lời
[00:41:35] muốn nói trực tiếp với bác Lăng.
[00:41:36] Con muốn nói gì bác biết.
[00:41:39] Những lời đồn đó bác đều nghe rồi.
[00:41:41] Tuy các cổ đông bàn tán xôn xao,
[00:41:43] nhưng bác tuyệt đối tin con.
[00:41:45] Không chỉ tin con,
[00:41:47] với tư cách là bố vợ tương lai, bác sẽ ủng hộ con đến cùng.
[00:41:50] Chỉ là con đừng nản lòng thoái chí.
[00:41:52] Biết không?
[00:41:54] Cháu biết.
[00:41:55] Bác Lăng, thực ra cháu...
[00:41:56] Đừng nói nữa.
[00:41:58] Ăn đi, ăn đi.
[00:41:59] Đây đều là những món con thích ăn.
[00:42:02] Bội Dư đã sớm gọi điện về,
[00:42:03] bảo cô Lưu chuẩn bị cho con.
[00:42:06] Con không biết Bội Dư sau khi quen con,
[00:42:07] đã thay đổi rất nhiều.
[00:42:09] Trước đây con bé luôn thích nổi nóng,
[00:42:10] bảo mẫu trong nhà đã đổi hết tốp này đến tốp khác.
[00:42:14] Bác bận rộn bên ngoài,
[00:42:16] cũng hy vọng cố gắng chăm sóc con bé,
[00:42:17] cũng không biết phải chăm sóc thế nào.
[00:42:19] Hai người một ngày cũng không nói được mấy câu.
[00:42:21] Bác chỉ có thể cố gắng đáp ứng con bé về mặt kinh tế.
[00:42:26] Nhưng thời gian dài,
[00:42:27] giữa hai người chúng bác,
[00:42:29] cứ như có một
[00:42:30] một rào cản.
[00:42:32] Một con sông không thể vượt qua.
[00:42:35] Vậy sao ạ?
[00:42:36] Cháu còn tưởng
[00:42:37] bác Lăng và Bội Dư
[00:42:38] thân thiết như bạn bè.
[00:42:41] Con có biết sau khi Bội Dư đến Anh,
[00:42:43] từ khi sinh ra đến giờ,
[00:42:44] bức thư đầu tiên viết cho bác
[00:42:45] chính là nói về con.
[00:42:47] Viết nguyên năm trang giấy lớn.
[00:42:49] Toàn là khen con tốt.
[00:42:53] Niệm Trung,
[00:42:54] nhờ có sự xuất hiện của con,
[00:42:56] gia đình này của chúng bác cuối cùng cũng đã trọn vẹn.
[00:42:59] Với tư cách là bố vợ tương lai,
[00:43:00] lòng biết ơn của bác đối với con,
[00:43:02]
[00:43:16] Nào, ăn đi ăn đi.
[00:43:21] Cảm ơn bác Lăng.
[00:43:45] Về rồi.
[00:43:46] Về rồi.
[00:43:48] Thế nào?
[00:43:51] Lúc anh không có ở đây đã làm những gì?
[00:43:53] Ăn cơm tối xong,
[00:43:54] là cứ ở trong phòng đợi anh thôi.
[00:43:57] Ăn cơm tối xong ở nhà đợi anh à?
[00:43:59] Không nhớ anh à?
[00:44:07] Thế nào?
[00:44:08] Có thuận lợi không?
[00:44:13] Gia Kỳ.
[00:44:15] Chúng ta sáng mai về sớm đi.
[00:44:33] Xin lỗi.
[00:45:13] Niệm Trung, dậy ăn sáng nào.
[00:45:17] Niệm Trung.
[00:45:31] Cô,
[00:45:33] xin lỗi.
[00:45:34] Không nhận được lời chúc phúc của cô,
[00:45:36] là sự hối tiếc của con và Niệm Trung.
[00:45:39] Nhưng đối với chúng con,
[00:45:40] sự hối tiếc lớn hơn là mất đi nhau.
[00:45:45] Vậy nên...