Tiếp theo

Vương Triều Càn Long vietsub tập 15

0 Lượt xem· 08/21/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
Người theo dõi
0

Vương Triều Càn Long (乾隆王朝) là bộ phim dã sử hoành tráng, khép lại series "bộ ba phim vương triều" kinh điển của Trung Quốc, nối tiếp thành công của Vương Triều Khang Hy và Vương Triều Ung Chính. Tác phẩm được xem là một trong những bộ phim lịch sử Trung Quốc đáng xem nhất.
Phim tập trung vào những năm cuối đời của Càn Long Đế (do diễn viên gạo cội Tiêu Hoảng thủ vai), khắc họa một triều đại vẻ ngoài thịnh vượng "Khang Càn thịnh thế" nhưng bên trong đã mục ruỗng bởi nạn tham nhũng. Trọng tâm của phim là cuộc đấu trí căng thẳng và mâu thuẫn nội tâm của Càn Long khi đối mặt với đại tham quan Hòa Thân, vừa là một sủng thần, vừa là mầm mống suy vong của triều đại.
Với kịch bản sâu sắc và diễn xuất đỉnh cao, Vương Triều Càn Long mang đến một góc nhìn đa chiều, trần trụi về một trong những vị vua nổi tiếng nhất lịch sử nhà Thanh. Nếu bạn là fan của thể loại phim chính kịch, cung đấu và lịch sử, đây chắc chắn là tác phẩm không thể bỏ lỡ.

Xem nhiều hơn

[00:02:53] Con đến thỉnh an Hoàng Ngạch nương.

[00:03:00] Đứng lên đi!

[00:03:19] [tiếng động]

[00:03:19] [âm thanh]

[00:03:23] Ta đã nói rồi, quốc sự ta không quản.

[00:03:29] Nhưng chuyện nhà thì ta không yên tâm được.

[00:03:37] Người cứ nói đi ạ.

[00:03:38] [âm thanh]

[00:03:39] Hoàng hậu thật sự bị bệnh à?

[00:03:46] Thật sự là đưa về tịnh dưỡng rồi.

[00:03:54] Nó thật sự là không hợp thủy thổ sao?

[00:04:02] Đừng giấu ta nữa, ta biết hết cả rồi.

[00:04:10] Thật không ngờ.

[00:04:12] Ngạch nương, lần Nam tuần này...

[00:04:18] ...chủ yếu là để Người vui vẻ.

[00:04:20] Chủ yếu là để Người vui vẻ.

[00:04:24] Nếu Người không có hứng thú, vậy chúng ta cũng quay về.

[00:04:28] Quay về, chúng ta quay về giữa đường.

[00:04:33] [âm thanh]

[00:04:34] Vậy chuyện Hoàng hậu cắt tóc...

[00:04:36] ...chẳng phải sẽ khiến cả thiên hạ đều biết hay sao?

[00:04:42] [âm thanh]

[00:04:44] Sao có thể quay về được chứ?

[00:04:51] Thư của Hoàng hậu ta đã xem rồi.

[00:04:55] Đứa bé này trước nay luôn hiểu chuyện.

[00:05:00] Không biết tại sao lần này...

[00:05:02] ...lại viết một lá thư không biết chừng mực như vậy.

[00:05:07] Đến ta cũng không ngờ được.

[00:05:11] Thôi bỏ đi. Chuyện này Người đừng để trong lòng nữa.

[00:05:18] [âm thanh]

[00:05:22] Hạnh Nhi, con định cho nó danh phận gì?

[00:05:27] Người ta không cần danh phận gì cả.

[00:05:31] Hoàn toàn không cần danh phận.

[00:05:33] Hoàng Tổ mẫu, Hoàng Tổ mẫu!

[00:05:35] Hoàng Tổ mẫu, sắp đến Giang Tô rồi, Người mau ra xem đi.

[00:05:39] Phong cảnh ở đây đẹp như tranh vậy.

[00:05:41] Phải đó, mau ra xem đi.

[00:05:53] Thần thấy thật kỳ lạ.

[00:05:56] Miến Bang chẳng qua chỉ là một đám ô hợp.

[00:06:00] Nó lại dám khởi binh xâm phạm Thiên triều ta.

[00:06:07] Cái gọi là quân Miến xâm phạm biên giới...

[00:06:10] ...chẳng qua chỉ là chiêu trò quen thuộc của các đốc phủ ở tỉnh biên thùy.

[00:06:16] Thực sự có ý làm chuyện bé xé ra to.

[00:06:19] Xung đột biên giới thỉnh thoảng xảy ra, không có gì lạ.

[00:06:22] Dương Ứng Cư thân là quan ở Vân Nam...

[00:06:27] ...cố ý phóng đại sự việc.

[00:06:29]

[00:06:33] Thì ra bên trong còn có nhiều mánh khóe như vậy.

[00:06:37] Nếu đã như vậy, chuyện này cứ tạm gác lại đã.

[00:06:42] Thần thấy Quế Trung đường nói có lý.

[00:06:46] Nhưng thần lại có một nỗi lo khác.

[00:06:50] Nói.

[00:06:51] Tin khẩn từ Vân Nam tuy có chỗ phóng đại...

[00:06:54] ...nhưng chúng ta hoàn toàn không để ý cũng không được.

[00:06:58] Việc gì cũng cần chuẩn bị hai phương án.

[00:07:01] Nếu như sự việc thật sự trở nên nghiêm trọng...

[00:07:03] ...chúng ta lúc đó mới giải quyết thì không kịp nữa rồi.

[00:07:05] Trừ phi Dương Ứng Cư cố ý gây hấn ở biên giới, làm lớn chuyện.

[00:07:10] Đây chính là điều mà Lưu Dung lo ngại.

[00:07:13] Vậy khanh có cách gì không?

[00:07:15] Thần cho rằng...

[00:07:17] ...một mặt, nên báo cáo tình hình biên giới Vân Nam...

[00:07:20] ...dùng công văn khẩn 600 dặm cho Hoàng thượng đang đi tuần biết.

[00:07:24] Mặt khác, Binh bộ và Hộ bộ...

[00:07:26] ...nên khẩn trương điều động binh mã và tiền lương.

[00:07:30] Một khi Hoàng thượng muốn đánh...

[00:07:33] ...chúng ta cũng không đến nỗi luống cuống tay chân.

[00:07:36] Được, việc này hai người các ngươi mau đi làm đi.

[00:07:42] Dạ.

[00:07:55] Công văn khẩn 600 dặm! Công văn khẩn 600 dặm!

[00:08:10] Truyền khẩu dụ của Hoàng thượng.

[00:08:12] Mấy ngày nay đi thuyền mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi điều dưỡng hai ngày.

[00:08:17] Mọi việc quân chính giao cho Hòa Thân xử lý.

[00:08:20] Quan viên địa phương muốn bái kiến, để mấy ngày nữa hãy nói.

[00:09:13] Ve sầu ồn ào quá, không ngủ được.

[00:09:21] Vạn tuế gia, nô tài đi xem ngay đây.

[00:10:12] Đứng lại! Làm gì đó?

[00:10:14] Đây là quân báo khẩn 600 dặm.

[00:10:15] Thập Nhất gia đã dặn đi dặn lại phải mau chóng trình cho Hoàng thượng.

[00:10:18] Triệu công công đã nói, Hoàng thượng đang ngủ trưa.

[00:10:21] Trời có sập xuống cũng mặc kệ.

[00:10:34] Triệu công công, các người đang làm gì vậy?

[00:10:37] Hòa đại nhân.

[00:10:38] Hoàng thượng bị lũ ve sầu này làm ồn không ngủ được.

[00:10:41] Nhưng lũ ve sầu này đuổi thế nào cũng không đi.

[00:10:45] Làm sao mà đuổi đi được chứ? Đúng vậy mà.

[00:10:49] Bên ngoài làm gì mà ồn chết đi được!

[00:11:06] Ông không cho chúng tôi vào.

[00:11:07]

[00:11:09] Không phải đã nói với ngươi rồi sao? Hoàng thượng đang ngủ trưa.

[00:11:11] Chuyện gì mà ồn ào vậy?

[00:11:14] Công văn khẩn 600 dặm từ kinh thành.

[00:11:19] Các ngươi tuân thủ chức trách là tốt.

[00:11:21] Nhưng việc gì cũng nên tùy cơ ứng biến.

[00:11:24] Họ mang công văn khẩn 600 dặm đến.

[00:11:25] Các ngươi lại cản không cho vào, như vậy là không tốt.

[00:11:29] Các ngươi cũng đừng trách hắn.

[00:11:31] Lệnh của Triệu công công, bọn họ cũng không dám làm trái.

[00:11:34] Hay là thế này, ta giúp các ngươi trình vào trong, được không?

[00:11:38] Nếu vậy thì tốt quá rồi.

[00:11:40] Chỉ là vị gia này...

[00:11:42] Ta đánh cái đồ cẩu nô tài mắt mù nhà ngươi!

[00:11:44] Đến cả Hòa Trung đường mà ngươi cũng không nhận ra.

[00:11:47] Nô tài thật sự có mắt như mù, nô tài đáng chết.

[00:11:50] Được, đưa cho ta.

[00:12:12] Vừa nãy nói chuyện với ai vậy?

[00:12:13] Bẩm Vạn tuế gia, là Hòa Trung đường đến ạ.

[00:12:17] Hòa Thân à?

[00:12:21] Một đống việc đủ để hắn bận rộn rồi.

[00:12:25] Lũ ve sầu này ồn ào khiến ngươi không ngủ được.

[00:12:30] Nô tài đi xem lại lần nữa.

[00:12:32] Khỏi đi. Nó lại chẳng phải là chim.

[00:12:37] Chim thì đuổi được, chứ ve sầu thì ngươi đuổi thế nào?

[00:12:40] Thứ đó nhỏ, căn bản không đuổi hết được.

[00:12:44] Cứ đuổi qua đuổi lại, ồn ào hoảng loạn, lại càng không ngủ được.

[00:12:48] Thôi, ráng chịu một chút đi.

[00:12:58] Vạn tuế gia, ve sầu biết Người muốn ngủ.

[00:13:02] Ngay cả tiếng kêu cũng nhỏ đi nhiều rồi.

[00:16:22] Ta đi sai nước này rồi, trả lại cho ta!

[00:16:26] Lại đi lại cờ, còn là huynh trưởng nữa chứ.

[00:16:29] Chỉ nước này thôi, ta không đi lại nữa, được chưa?

[00:16:33] Thôi được! Bổn công chúa nhường huynh thêm lần này nữa.

[00:16:41] Thập muội muội của ta đúng là tốt nhất.

[00:16:43] Nếu là A ca thì ít nhất cũng làm Đại tướng quân vương.

[00:16:48] Đại tướng quân vương thì có là gì, Hoàng A mã đã nói từ lâu rồi.

[00:16:53] Nếu ta là A ca, Người sẽ phong ta làm Thái tử.

[00:16:57] Vậy thì ta đã cướp mất sự nổi bật của Thập ngũ ca rồi.

[00:17:01] Thôi đi, đừng nói bậy.

[00:17:06] Ta chẳng muốn sự nổi bật kiểu đó đâu.

[00:17:09] Làm Thái tử thì có gì tốt chứ?

[00:17:12] Bị nhiều ràng buộc như vậy, phiền chết đi được.

[00:17:19] Câu này nói hay lắm.

[00:17:22] Trong số bao nhiêu hoàng huynh, muội thích Thập ngũ ca nhất.

[00:17:25] Chính vì hai chúng ta hợp tính nhau.

[00:17:46] Hoàng thượng.

[00:17:56] Ngươi làm gì vậy hả?

[00:18:00] Bắt ve sầu này thì liên quan gì đến ngươi chứ?

[00:18:06] Hoàng thượng, việc bắt ve sầu này quả thực không tầm thường.

[00:18:11] Nếu tay chân người hơi mạnh một chút...

[00:18:13] ...con ve sầu đó sẽ bay đi mất.

[00:18:20] Hoàng thượng, đây là Thập Nhất gia cùng Quân cơ xứ gửi tới.

[00:18:24] Công văn khẩn 600 dặm.

[00:18:25] Vậy tại sao không gọi trẫm dậy sớm hơn?

[00:18:28] Hoàng thượng bây giờ xem cũng không muộn ạ.

[00:18:31] Dạ.

[00:18:44] Chuyện nhỏ ở biên giới Điền-Miến...

[00:18:47] ...có cần phải làm ầm lên như vậy không?

[00:18:52] Mặc kệ nó.

[00:18:54] Lỡ như gây ra tranh chấp thì sao?

[00:18:56] Gửi một công văn mật cho Dương Ứng Cư.

[00:19:01] Nói cho hắn biết trong lòng trẫm biết rõ cả rồi.

[00:19:04] Bảo hắn đừng có kiếm cớ, giả thần giả quỷ nữa.

[00:19:07] Biến một chuyện nhỏ thành một cuộc chiến tranh. Dạ.

[00:19:11] Soạn chỉ đi.

[00:19:17] Cái đó...

[00:19:19] Hoàng A mã cát tường.

[00:19:20] Thập ngũ ca, Thập ngũ ca!

[00:19:22] Không được ăn gian, không được ăn gian!

[00:19:25] Chuyện gì, chuyện gì vậy?

[00:19:27] Hoàng A mã, con chơi cờ với huynh ấy.

[00:19:29] Chơi được nửa ván thì huynh ấy bỏ chạy.

[00:19:30] Phục hồi lại được không? Được.

[00:19:32] Xếp lại đi.

[00:19:36] Lại đến gây rối. Đồ ăn gian.

[00:19:38] Nhanh lên, xếp đi.

[00:19:42] Toàn ăn gian.

[00:19:46] Pháo đầu, mã nhảy chiếu.

[00:19:54]

[00:19:58] Không được, không được.

[00:19:59] Cái gì?

[00:20:02] Cười gì chứ?

[00:20:05] Ở đây còn một con mã nữa, ta không nhìn thấy.

[00:20:08] Không tính, không tính.

[00:20:11] Con chỉ đi lại có một lần này thôi.

[00:20:13] Thập ngũ ca đi lại mấy lần rồi.

[00:20:15] Con với nó cũng ăn gian à?

[00:20:18] Con đùa với muội ấy thôi, đùa thôi mà.

[00:20:20] Ta nói cho con nghe, thế sự như một ván cờ.

[00:20:26] Việc cai trị thiên hạ và chơi cờ là cùng một đạo lý.

[00:20:30] Phải cẩn trọng từng bước.

[00:20:32] Sai một ly, là xong, hối hận cũng vô dụng. Đi.

[00:20:36] Nhớ lấy lời này, hiểu chưa?

[00:20:39] Huynh ấy toàn ăn gian, con không chơi nữa.

[00:20:43] Lại đây, lại đây, xem này.

[00:21:06] Hòa Thân, rốt cuộc chúng ta có đi Kim Sơn Tự nữa không?

[00:21:11] Việc này phải do Hoàng thượng quyết định.

[00:21:13] Hòa Thân à, cái đó... nếu...

[00:21:19] Lão Phật gia muốn đi thì dĩ nhiên phải đi.

[00:21:23] Nhưng nơi đó bậc thang rất dốc.

[00:21:26] Xóc nảy qua lại, đừng để Lão Phật gia bị chóng mặt.

[00:21:30] Hoàng thượng yên tâm.

[00:21:31] Phải nghĩ ra một cách vẹn toàn.

[00:21:33] Việc này cứ giao cho nô tài lo liệu đi ạ.

[00:21:36] Đảm bảo sẽ khiến Lão Phật gia hài lòng.

[00:21:39] Quân báo khẩn của chúng ta gửi đi lâu như vậy rồi.

[00:21:41] Sao đến giờ vẫn chưa có hồi âm?

[00:21:43] Cũng khó trách, quân báo phải gửi đến kinh thành trước.

[00:21:46] Rồi do Thập Nhất gia chuyển cho Hoàng thượng.

[00:21:47] Lòng vòng như vậy, ngày tháng sẽ dài ra.

[00:21:50] Đại nhân, đại nhân! Công văn mật 600 dặm!

[00:21:58] [âm thanh]

[00:21:59] Dương Ứng Cư, ngươi đang có âm mưu gì?

[00:22:03] Chút xung đột, rối loạn nhỏ ở biên giới...

[00:22:06] ...bị ngươi nói thành tai họa ngập trời.

[00:22:09] Ngươi làm như vậy...

[00:22:11]

[00:22:16] Dẹp trò của ngươi lại và dẹp yên sự việc đi.

[00:22:20] Nếu không, hãy xem trẫm xử lý ngươi thế nào.

[00:22:28] Ta đã nói rồi.

[00:22:30] Hoàng thượng anh minh hơn người, chuyện gì cũng không qua mắt được Người.

[00:22:35] Ngươi cứ đòi thử, thế nào?

[00:22:38] Đại nhân.

[00:22:41] Nghĩ mà xem, tuy Đại Thanh quốc lực cường thịnh...

[00:22:45] ...nhưng Vân Nam chúng ta dù sao cũng ở nơi xa xôi, hoàng ân khó tới.

[00:22:50]

[00:22:54]

[00:23:04] Hoàng thượng là hỏa nhãn kim tinh.

[00:23:08] Ông và tôi vô ích bị một trận quở trách.

[00:23:12] Xem ra con đường này không thông.

[00:23:15] Không thông thì đã sao?

[00:23:18] Đại nhân, nếu bây giờ dừng tay tại đây...

[00:23:22]

[00:23:25] ...mà còn mang tội khi quân.

[00:23:32] [âm thanh]

[00:23:36] [âm thanh]

[00:23:44] Theo ý ông là phải biến giả thành thật?

[00:23:49] Đúng vậy, trận này không thể không đánh.

[00:23:54] Đánh nhau rồi, chúng ta sẽ có cả ngàn cái lý.

[00:24:01] Đánh.

[00:24:02] Không được, Hạnh Nhi, sao con có thể không đi chứ?

[00:24:08] Bọn ta đều đến Kim Sơn Tự.

[00:24:11] Để một mình con ở lại, được sao?

[00:24:14] Con... con thích ở một mình.

[00:24:21] Con nghĩ xem, họ đi dâng hương.

[00:24:27] Thái hậu, đại thần...

[00:24:31] ...còn có nương nương này nương nương nọ. Con...

[00:24:37] Hạnh Nhi, lúc này tuyệt đối đừng tùy hứng.

[00:24:44] Hoàng hậu đã về kinh thành rồi.

[00:24:47] Hoàng Thái hậu không nói gì nhưng trong lòng không vui.

[00:24:53] Thắp nén hương để bà ấy vui vẻ.

[00:24:57] Con nhân cơ hội này cũng làm bà ấy vui lòng đi. Nghe lời.

[00:25:06] Đi.

[00:25:11] Nên đi.

[00:25:23] Vững một chút, vững một chút!

[00:25:25] Lúc lên dốc, người phía trước nhất định phải hạ thấp.

[00:25:29] Các ngươi chú ý, thấp xuống chút, thấp xuống chút!

[00:25:31] Phía trước thấp xuống chút nữa, phía sau nâng cao lên, nâng cao lên một chút.

[00:25:33] Bước chân phải đều, bước chân đều vào! Cẩn thận!

[00:25:37] Mấy người các ngươi phải đi cho cẩn thận, bước chân phải đều.

[00:25:40] Được được, cao thêm chút, phía sau cao thêm chút!

[00:25:47] Nào nào nào, nghe lệnh ta.

[00:25:49] Trái phải, trái! Cẩn thận, nâng cho bằng phẳng.

[00:25:54] Lại sắp lên dốc rồi, người phía trước nhất định phải hạ thấp.

[00:25:59] Được, được, cẩn thận.

[00:26:03] Dừng lại, dừng lại, đặt xuống, đặt xuống.

[00:26:07] Vừa rồi chúng ta đã tập lên dốc, bây giờ chúng ta tập xuống dốc.

[00:26:12] Lúc xuống dốc, người phía sau nhất định phải cúi xuống.

[00:26:14] Còn người phía trước thì nhất định phải nâng cao lên.

[00:26:16] Nào, xoay lại, xoay lại!

[00:26:19] Cẩn thận! Được, nâng cho bằng. Tốt, tốt, đi!

[00:26:25] Được.

[00:26:29] Trái phải trái.

[00:26:37] Nâng cao lên chút, nâng cao lên chút!

[00:26:41] Ngươi nâng cao lên chút nữa, nâng cao lên chút!

[00:26:44] Thế này vẫn không được, thật khiến người ta không yên tâm.

[00:27:49] [tiếng động]

[00:28:10] Mười mấy năm trước ta nhớ đã lên đây một lần.

[00:28:15] Nhưng mà, lúc đó không mệt như thế này.

[00:28:19] Nào, Ngạch nương, hay là con cõng Người.

[00:28:21] Như vậy còn ra thể thống gì nữa? Chẳng phải sắp đến rồi sao?

[00:28:24] Cõng được mà, cõng được mà.

[00:28:29] Ta cũng lâu rồi chưa đến đây.

[00:28:32] Phải ạ, nơi này con cũng là lần đầu tiên đến.

[00:28:35] Ở đây thật thanh tịnh.

[00:28:43] Hoàng Hạnh Nhi, ngươi xem, đẹp thật.

[00:28:58] Hạnh Nhi, mau lại đây, ngươi xem kia.

[00:29:03] Đó là đại điện.

[00:29:05] Ngươi xem bên kia nữa, đó là tháp Lôi Phong.

[00:29:15] [âm thanh]

[00:29:18] [âm thanh]

[00:29:19] Thập Cách cách ơi!

[00:29:22] Lại đây.

[00:29:37] Hoàng Tổ mẫu, tôn nữ đến hộ giá đây.

[00:29:42] Hộ giá gì chứ?

[00:29:45] Nơi này là nơi Bạch nương tử và Pháp Hải động đao động thương.

[00:29:49] Không thể để Hoàng Tổ mẫu bị thương được.

[00:29:51] Đứa bé này...

[00:29:54] Hoàng Tổ mẫu.

[00:29:55] Người có biết Bạch nương tử này có bao nhiêu năm đạo hạnh không ạ?

[00:30:00] [âm thanh]

[00:30:00] Chuyện trong tuồng kịch, ta cũng không nói rõ được.

[00:30:07] Hoàng Hạnh Nhi, ngươi nhất định biết mà.

[00:30:09] Mau xuống đây kể cho Hoàng Tổ mẫu nghe đi.

[00:30:12] Xuống đi, mau xuống đây, mau xuống đây!

[00:30:22] Mau đi đi.

[00:30:25] [âm thanh]

[00:30:26] Hoàng Hạnh Nhi.

[00:30:26] Mau kể cho Hoàng Tổ mẫu nghe chuyện của Bạch nương tử.

[00:30:31] [âm thanh]

[00:30:35] Khởi bẩm Lão Phật gia.

[00:30:37] [âm thanh]

[00:30:39] Bạch nương tử tu luyện ở núi Nga Mi.

[00:30:42] Không nhiều không ít, vừa tròn tám trăm năm.

[00:30:54]

[00:30:59] Nhưng chỉ vì một phút sai lầm...

[00:31:02] ...nàng đã hoàn toàn từ bỏ.

[00:31:05] Thân là dị loại hóa thành người.

[00:31:08] [âm thanh]

[00:31:08] Điều này cố nhiên là to gan vọng tưởng.

[00:31:12] [âm thanh]

[00:31:12] Nhưng nàng vì cứu Hứa Tiên...

[00:31:16] ...đến tiên sơn trộm linh chi, cửu tử nhất sinh.

[00:31:19] Dâng nước ngập Kim Sơn Tự, suýt nữa mất mạng.

[00:31:23] Mối si tình của nàng, trời đất có thể chứng giám.

[00:31:28] [âm thanh]

[00:31:28] Hứa Tiên cũng không phải không biết nàng chính là xà tiên.

[00:31:33] Nhưng lại không thể rời xa nàng.

[00:31:39] Xem ra giữa trời đất, khó nói rõ nhất chính là một chữ "tình".

[00:31:49] Nói như vậy, thì là trách Pháp Hải quá nhiều chuyện rồi.

[00:31:56] Hoàng Tổ mẫu thánh minh.

[00:31:57] Con biết ngay là Người sẽ không thích...

[00:31:59] ...Pháp Hải không thông tình đạt lý đó.

[00:32:04] Kim Sơn Tự này, một ngôi chùa nổi tiếng của Thiền tông, xây dựng từ thời Đông Tấn.

[00:32:10] Bị vở kịch này làm liên lụy.

[00:32:13] Mọi người đến đây...

[00:32:14] ...đều cảm thán cho Bạch nương tử, Hứa Tiên, và căm hận Pháp Hải.

[00:32:19] Thế là, một nơi hoằng dương Phật pháp...

[00:32:23] ...lại biến thành nơi tố cáo cái sai của hòa thượng.

[00:32:33]

[00:32:36] Nhi thần đột nhiên nghĩ đến Tứ khố toàn thư.

[00:32:40] Một vở kịch lại có thể làm hỏng danh tiếng của một chốn Phật địa trang nghiêm.

[00:32:44] Có thể thấy việc chấn chỉnh phong tục, uốn nắn lòng người quan trọng đến nhường nào.

[00:32:48] Nhưng có Tứ khố toàn thư rồi thì sẽ tốt thôi.

[00:32:51] Nói hay lắm. Suy một ra ba.

[00:32:56] Tư chất của con rất tốt.

[00:33:01] Chỉ là đôi khi...

[00:33:03] ...con cần rèn luyện nhiều hơn, sẽ làm nên chuyện.

[00:33:06] Con nói những lời này, trẫm rất vui.

[00:33:08] Dạ, Hoàng A mã.

[00:33:11] Chúng ta đi thôi, Hoàng Tổ mẫu.

[00:33:13] [âm thanh]

[00:33:14] Họ lại nói chuyện chính sự của họ rồi. Chúng ta đi.

[00:33:18] Hạnh Nhi, đi, chúng ta đi.

[00:33:22] Thái hậu.

[00:34:08] Ngạch nương, Hoàng thượng, vẫn ổn chứ ạ?

[00:34:13] Ta là nhờ có Hòa Thân cả đấy.

[00:34:16] Suốt đường đi vô cùng ổn định.

[00:34:19] Thật không biết hắn đã huấn luyện đám người này thế nào.

[00:34:22] Vậy sao?

[00:34:23] Hòa Thân đâu? Hòa Thân, Hòa Thân!

[00:34:33] Ngươi bỏ mũ ra.

[00:34:41] Hoàng thượng, Hoàng Thái hậu, Hòa Thân.

[00:34:45] Ngươi tội gì phải khổ như vậy chứ?

[00:34:52] Đứa bé này, đường đường là nhất phẩm đại viên.

[00:34:56] Lại đi làm phu kiệu, mà làm cũng rất tốt.

[00:35:10] Chúng ta đi thôi, chúng ta đi thôi.

[00:35:41] Thay đồ.

[00:35:50] Đại nhân, đã chuẩn bị xong cả rồi.

[00:35:53] Việc này hệ trọng, nhớ kỹ, phải tuyệt đối không được sai sót.

[00:35:57] Đại nhân, Người cứ yên tâm.

[00:35:59] Đi đi.

[00:36:50] Người Miến đến cướp đồ rồi!

[00:37:15] Thập ngũ gia.

[00:37:17] Hòa Trung đường.

[00:37:21] Thập ngũ gia đến để thỉnh an Hoàng thượng.

[00:37:25] Thứ Hòa Trung đường cầm trên tay là...

[00:37:34] Thập ngũ gia.

[00:37:41] Vân Nam có quân báo khẩn.

[00:37:42] Nói là đã giao chiến với người Miến ở Hồng Thổ Câu.

[00:37:47] Mời Thập ngũ gia xem qua.

[00:37:51] Đưa ta xem có ích gì chứ, đưa cho Hoàng thượng đi.

[00:37:55] Tôi nghĩ, Thập ngũ gia vẫn nên xem thì hơn.

[00:37:59] Tại sao?

[00:38:00] Hoàng thượng đã dặn...

[00:38:01] ...bảo Thập ngũ gia để tâm nhiều hơn đến các việc lớn quân chính.

[00:38:04] Nếu Người có hỏi đến thì cũng có cái để đối đáp.

[00:38:10] Còn nữa, tôi xin nói một câu không biết trên dưới.

[00:38:15] Thập ngũ gia cũng nên chủ động san sẻ quốc sự với Hoàng thượng.

[00:38:19] Kỳ vọng của Hoàng thượng đối với ngài, ngài cũng hiểu rõ.

[00:38:22] Về lòng trung, lòng hiếu, ngài không thể chối từ trách nhiệm.

[00:38:39] Nhi thần thỉnh an Hoàng A mã. Nô tài thỉnh an Hoàng thượng.

[00:39:08] Chữ của Hoàng A mã ngày càng có thần thái.

[00:39:16] Thập ngũ A ca, Hòa Trung đường, các ngươi đến rồi.

[00:39:20] Hoàng A mã đi đâu rồi ạ? Vừa định nói.

[00:39:23] Hoàng thượng bảo hai vị đến chỗ Kỷ Đại học sĩ một chuyến.

[00:39:27] Biết rồi.

[00:39:30] Hòa Trung đường, Hoàng A mã dạo này...

[00:39:34] ...theo dõi Tứ khố toàn thư rất sát sao.

[00:39:37] Thật hổ thẹn, tôi thân là tổng biên soạn...

[00:39:40] ...lại luôn bị một số việc vặt quấn thân.

[00:39:42] Không lo được đến việc đó. Mời Thập ngũ gia.

[00:39:46] Mời.

[00:39:59] Đây không phải là "Thủy Kinh Chú" của Lịch Đạo Nguyên sao?

[00:40:01] Rách nát đến thế này rồi.

[00:40:03] Phải ạ, rách một chút có thể sửa. Nhưng ngài xem cuốn sách này...

[00:40:06] ...không biết bao nhiêu người đã sao chép đi chép lại.

[00:40:08] Phần kinh và phần chú đều lẫn lộn vào nhau cả rồi!

[00:40:11] Thần nghĩ bây giờ tốt nhất là có thể phân biệt phần kinh và phần chú ra.

[00:40:19] Ý tưởng này của ngươi đã nắm được điểm chính rồi.

[00:40:23] Nhắc đến điểm chính, thần đang muốn xin chỉ thị.

[00:40:26] Đối với các chuyên khảo thời Minh thì nên xử lý thế nào ạ?

[00:40:33] Chuyện ngươi nói là một việc lớn.

[00:40:37] Trẫm đã nghĩ rồi, tác phẩm thời Minh đại khái chia làm ba loại.

[00:40:43] Loại thứ nhất.

[00:40:46] Những tác phẩm gây tổn hại đến bản triều, tất cả đều tiêu hủy.

[00:40:51] Loại thứ hai là các hàng thần, di thần của nhà Minh.

[00:40:57] [âm thanh]

[00:40:58] Những người này không thể tận trung tiết nghĩa với chủ của mình.

[00:41:05] Phẩm hạnh không đáng nhắc đến, tác phẩm không lưu lại.

[00:41:10] Vậy thì những người còn lại...

[00:41:13] ...giống như tác phẩm của những người như Hoàng Đạo Chu, Lưu Tông Chu.

[00:41:22] Những tác phẩm này, năm xưa họ giữ gìn phẩm hạnh nơi triều đình.

[00:41:27] Một lòng chính khí, từng hiên ngang chỉ ra những tệ nạn đương thời.

[00:41:33] Nhưng triều đại của họ lại không dùng họ.

[00:41:36] Nhà Minh đã mất rồi, phải không?

[00:41:39] Vì vậy, tác phẩm của những người này...

[00:41:41] ...trẫm cho rằng chúng ta hoàn toàn nên giữ lại.

[00:41:47] Có thể dùng làm tấm gương cho bản triều noi theo.

[00:41:54] Như vậy, nếu có một hai câu gây tổn hại đến bản triều...

[00:42:01] ...chỉ cần sửa đổi một chút là được.

[00:42:05] Nhi thần thỉnh an Hoàng A mã. Nô tài thỉnh an Hoàng thượng.

[00:42:07] Đứng lên, đứng lên, lại đây, lại đây.

[00:42:09] Lại đây, lại đây, cùng nhau bàn bạc.

[00:42:10] Hoàng thượng.

[00:42:11] Dương Ứng Cư và người Miến rốt cuộc vẫn đánh nhau rồi.

[00:42:15] Thỉnh cầu triều đình mau chóng phái đại quân đi chinh phạt.

[00:42:18] Dương Ứng Cư này thật biết gây chuyện.

[00:42:23]

[00:42:27] Chúng ta đang bàn luận về việc biên soạn Tứ khố toàn thư.

[00:42:30] Nghe một chút để mở mang kiến thức.

[00:42:33] Trẫm vừa mới nói mười hai chữ:

[00:42:36] Giám bản bản, biện chân ngụy, bổ tàn thiên, châm tự cú.

[00:42:41] Giám bản bản, biện chân ngụy, bổ tàn thiên, châm tự cú.

[00:42:45] Nhớ kỹ. | Nhi thần đã nhớ kỹ.

[00:42:50] Ngươi đứng đực ra đó làm gì? Lại đây, lại đây.

[00:42:53] Nô tài đang đợi dụ chỉ của Vạn tuế gia.

[00:42:55] Gác lại đã. Không thể gác lại.

[00:43:00] Tuy Hoàng thượng đã nói không dùng binh...

[00:43:02] ...nhưng tình thế như vậy lại không thể không dùng binh.

[00:43:05] Cái gì mà tình thế như vậy? Sao lại không thể không dùng binh?

[00:43:08] Vân Nam hai lần gửi quân báo khẩn 600 dặm.

[00:43:10] Hoàng thượng nói đây là do Dương Ứng Cư biết gây chuyện.

[00:43:13] Nhưng trước khi Dương Ứng Cư làm Tuần phủ Vân Nam...

[00:43:16] ...biên giới Thanh-Miến cũng thường xuyên xảy ra chuyện.

[00:43:19] Việc này với việc Dương Ứng Cư biết gây chuyện...

[00:43:21] ...và cố ý mở rộng sự việc là hai chuyện khác nhau.

[00:43:23] Hòa Thân, ngươi đã nhận của Dương Ứng Cư bao nhiêu tiền?

[00:43:28] Bẩm Hoàng thượng, nô tài và Dương Ứng Cư chưa từng qua lại.

[00:43:32] Càng chưa từng nhận của hắn một đồng nào.

[00:43:35] Vậy tại sao ngươi lại nói giúp hắn như vậy?

[00:43:38] Hoàng thượng, nô tài không phải nói giúp hắn.

[00:43:41] Mà là nói vì giang sơn xã tắc.

[00:43:43] Hay cho câu giang sơn xã tắc. Ngươi có biết không?

[00:43:48] Đánh trận sẽ có người chết, sẽ hao người tốn của.

[00:43:50] Sẽ làm tổn thương nguyên khí quốc gia, ngươi có hiểu không?

[00:43:52] Nô tài hiểu. Nhưng không đánh trận này...

[00:43:55] ...sẽ mất đi cương thổ, thiên hạ ly tâm, làm hại bá tánh.

[00:43:57] Sẽ làm lung lay nền tảng của Đại Thanh ta.

[00:43:59] Cút đi cho ta!

[00:44:06] Hoàng A mã, Hoàng A mã!

[00:44:08] Hoàng thượng bớt giận. Cãi cùn, cố ý mà. Hoàng thượng bớt giận.

[00:44:11] Hoàng A mã, nể tình trước nay hắn luôn cần mẫn...

[00:44:15] ...Người hãy tha cho hắn đi.

[00:44:17] Hoàng thượng, long thể là quan trọng ạ.

[00:44:18] Về chờ lệnh.

[00:44:20] Chờ giao cho bộ nghị tội. Ngươi điên rồi.


 0 Bình luận sort   Sắp xếp theo


Tiếp theo