Als nächstes

Vương Triều Càn Long vietsub tập 19

0 Ansichten· 08/21/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
Abonnenten
0

Vương Triều Càn Long (乾隆王朝) là bộ phim dã sử hoành tráng, khép lại series "bộ ba phim vương triều" kinh điển của Trung Quốc, nối tiếp thành công của Vương Triều Khang Hy và Vương Triều Ung Chính. Tác phẩm được xem là một trong những bộ phim lịch sử Trung Quốc đáng xem nhất.
Phim tập trung vào những năm cuối đời của Càn Long Đế (do diễn viên gạo cội Tiêu Hoảng thủ vai), khắc họa một triều đại vẻ ngoài thịnh vượng "Khang Càn thịnh thế" nhưng bên trong đã mục ruỗng bởi nạn tham nhũng. Trọng tâm của phim là cuộc đấu trí căng thẳng và mâu thuẫn nội tâm của Càn Long khi đối mặt với đại tham quan Hòa Thân, vừa là một sủng thần, vừa là mầm mống suy vong của triều đại.
Với kịch bản sâu sắc và diễn xuất đỉnh cao, Vương Triều Càn Long mang đến một góc nhìn đa chiều, trần trụi về một trong những vị vua nổi tiếng nhất lịch sử nhà Thanh. Nếu bạn là fan của thể loại phim chính kịch, cung đấu và lịch sử, đây chắc chắn là tác phẩm không thể bỏ lỡ.

Zeig mehr

[00:03:00] Các người làm trái quân lệnh của ta, tội đáng bị chém.

[00:03:06] Có gì muốn nói không?

[00:03:09] Không có gì để nói, nhận tội.

[00:03:13] Vương gia, ngài muốn giết thì cứ giết.

[00:03:15] Chỉ là chết thật... thật uất ức. Phải đó.

[00:03:33] "Các người đều đứng dậy đi!

[00:03:33] Các người đều đứng dậy đi.

[00:03:44] Các người có biết tại sao ta lại tha tội cho họ không?

[00:03:50] Chính vì họ là những người trung gan nghĩa đảm.

[00:03:52] Là những tướng quân thực thụ, không lừa dối, không che giấu.

[00:03:55] Vì để trong vòng mười ngày赶đến trung quân hành dinh.

[00:03:58] Bất kể gian nan khổ cực thế nào.

[00:04:02] Đến mức ngay cả tính mạng của bản thân.

[00:04:05] Cũng không còn quan tâm nữa.

[00:04:07] Đúng là họ đã làm trái quân lệnh, tội đáng bị chém.

[00:04:13] Nhưng họ đã dốc hết sức, người mệt chết mười một người.

[00:04:19] Ngựa mệt chết bảy mươi ba, bảy mươi tư con.

[00:04:23] Bi tráng biết bao, thảm liệt biết bao.

[00:04:33] Còn những người chưa chết vì mệt thì sao?

[00:04:37] Các người xem, nói xem những hán tử xương sắt như vậy.

[00:04:42] Bảo ta làm sao mà nỡ ra tay?

[00:04:48] Ta biết đây là lần đầu ta cầm quân.

[00:04:51] Quân kỷ không nghiêm, không đủ để lập uy.

[00:04:54] Sẽ có người cười nhạo.

[00:04:56] "Thập Ngũ gia này mềm lòng như đàn bà."

[00:05:07] Hai người các ngươi giữ chức gì?

[00:05:09] Bẩm Vương gia, hai chúng thần đều là Tham tướng. Phải.

[00:05:13] Từ bây giờ, hai người các ngươi chính là Phó tướng.

[00:05:18] Gia, từ hôm nay trở đi.

[00:05:20] Mạng của hai chúng tôi là của Gia.

[00:05:21] Bất cứ lúc nào Gia muốn, cứ việc lấy đi.

[00:05:24] Ta cần mạng của các ngươi làm gì?

[00:05:26] Cái ta cần là các ngươi dũng mãnh giết giặc, báo đáp triều đình.

[00:05:30] Trên chiến trường đừng làm mất mặt Thập Ngũ gia ta.

[00:05:34] Gia, sau này cứ chờ xem.

[00:05:37] Phải, cứ xem chúng tôi đây.

[00:05:39] Được, hai người các ngươi đều mệt rồi, về doanh trại nghỉ ngơi trước đi.

[00:05:45] Tạ Vương gia.

[00:05:50] Mọi người theo ta đánh thắng trận này.

[00:05:53] Triều đình chắc chắn sẽ không bạc đãi mọi người.

[00:05:56] Thề theo Vương gia giết giặc lập công!

[00:06:00] Dương Ứng Cư.

[00:06:02] Ty chức có mặt.

[00:06:04] Chuyện quân lương đành phải phiền ông đi một chuyến nữa.

[00:06:08] Ty chức sao dám nhận chữ "phiền" của Vương gia.

[00:06:11] Vương gia cứ việc sai bảo.

[00:06:14] Không có tám triệu lạng bạc, trận này ta không thể đánh được.

[00:06:17] Phía kinh thành lại không thể trông cậy được.

[00:06:21] Ông mang theo tấu chương này của ta.

[00:06:23] Đến nơi Hoàng thượng đang ở để xin bạc.

[00:06:26] Ty chức tuân lệnh.

[00:06:28] ☆ Ông nói với các vị Quân cơ đại thần đó.

[00:06:30] GOD

[00:06:30] Cứ nói ta ngồi ở Côn Minh chờ họ cấp bạc.

[00:06:33] Bạc một ngày chưa đến.

[00:06:35] GOD Đại quân của ta một ngày không dám khai chiến.

[00:06:37] Dạ.

[00:06:39] GOD Các vị về doanh trại của mình trước đi.

[00:06:42] Đợi đại quân của Quế đại nhân đến rồi tính tiếp.

[00:06:45] Vâng

[00:06:59] Khi đến hành tại, nếu có gì khó khăn, có thể đi tìm Hòa Thân.

[00:07:03] Hạ quan ghi nhớ rồi.

[00:07:06] Đi đi.

[00:07:18] Gọi Hà Đồ, A Đức Khắc Tân đến đây cho ta.

[00:07:20] Vâng.

[00:07:25] Cái gì?

[00:07:26] Xuất phát trong đêm, hành quân cấp tốc đánh úp Thiết Bích Quan?

[00:07:28] Phải, bây giờ ai cũng biết tiền lương của ta chưa đến.

[00:07:34] Cũng biết ta đang chờ hợp quân với đại quân của Quế đại nhân.

[00:07:38] Người Miến Điện cũng chắc chắn không ngờ tới.

[00:07:41] Ta lại dám dùng hai nghìn người tấn công Thiết Bích quan.

[00:07:46] Công kỳ bất bị, ta có bảy phần thắng.

[00:07:50] Kệ nó mấy phần thắng, nên làm thế nào đây.

[00:07:54] Thập Ngũ gia, ngài cứ hạ lệnh đi. Phải đó.

[00:07:59] Cờ hiệu nghi trượng của ta đều không được di chuyển.

[00:08:02] Để lại thêm năm trăm người ở lại trung quân hành dinh.

[00:08:06] Tạo ra giả tượng ta vẫn còn ở Côn Minh.

[00:08:10] Kỵ binh các ngươi mang theo.

[00:08:11] Cộng thêm một nghìn năm trăm người của ta, đêm nay xuất phát.

[00:08:14] Còn một việc nữa, những người ta mang theo này.

[00:08:17] Tuy trung dũng.

[00:08:19] Nhưng dù sao cũng không có kinh nghiệm thực chiến.

[00:08:22] Hai người các ngươi đều là những người đầu dao liếm máu.

[00:08:27] Là dũng sĩ đã trải qua hàng chục, hàng trăm trận chiến.

[00:08:30] Nhờ hai vị một việc.

[00:08:33] Hãy dẫn dắt họ cho tốt.

[00:08:36] Gia, việc này còn cần ngài phải dặn dò sao?

[00:08:38] Phải không? Đúng vậy.

[00:08:40] Phải rồi, A Đức Khắc Tân.

[00:08:45] Vết thương trên đùi ngươi không sao chứ?

[00:08:47] || Hắn ta à, hắn vui đến mức không nói nên lời rồi.

[00:08:51] Thập Ngũ gia, nói với ngài thế này nhé.

[00:08:52] Chỉ cần có trận để đánh, đừng nói là chút vết thương nhỏ này.

[00:08:55] Dù cho cái thứ trong quần có mất đi.

[00:08:57] Nước tiểu của đám đàn ông chúng tôi vẫn cao hơn người khác, phải không?

[00:09:00] Tốt! Sảng khoái!

[00:09:03] Ở cùng các ngươi, đợi đánh xong trận này.

[00:09:07] Ta cũng trở thành một vương gia lính tráng rồi.

[00:09:12] Vương gia, ngài thật hài hước.

[00:10:02] Dương đại nhân, chúng ta có nên nghỉ ngơi ở đây một lát không?

[00:10:05] Nghĩ ông cũng không dám nghỉ ngơi.

[00:10:07] Nếu không sớm đến được nơi Hoàng thượng ở, làm lỡ việc quân.

[00:10:10] Thập Ngũ gia không biết sẽ xử lý tôi thế nào đâu. Đi thôi.

[00:10:26] Thiết Bích quan! Đúng rồi!

[00:10:34] Lên!

[00:10:35] Xông lên!

[00:11:29] Tin tốt!

[00:11:34] Thập Ngũ a ca đã hạ được Thiết Bích quan!

[00:11:42] Chuyện này... ngài ấy vừa mới nói.

[00:11:45] Phải đợi lương thảo của A Quế đến mới đánh mà.

[00:11:47] Vâng, Gia Thân vương đã đích thân nói với thần như vậy.

[00:11:51] Đó là kế nghi binh của Thập Ngũ a ca đó.

[00:11:53] Ông trước chân đi, ngài ấy sau chân đã xuất binh.

[00:11:56] Hai nghìn khinh kỵ thẳng tiến cửa ải hiểm yếu.

[00:11:57] Người Miến Điện vẫn còn đang trong mộng.

[00:11:59] Dao đã kề trên cổ rồi.

[00:12:05]

[00:12:11] Phải ạ, phải ạ, Hoàng thượng.

[00:12:13] Ngài không thấy Gia Thân vương trị quân ở Côn Minh.

[00:12:17] Phong thái đó, khiến thần ngưỡng mộ vô cùng.

[00:12:21] Ngươi ngưỡng mộ à? Quân của Thập Ngũ gia ở chỗ ngươi.

[00:12:26] Đến bụng còn ăn không no mà ngươi còn ngưỡng mộ.

[00:12:34] Chuyện này cũng không thể hoàn toàn trách ngươi, phải không?

[00:12:39] Hoàng thượng, quân báo của Thập Ngũ a ca có nói.

[00:12:42] Sau khi hạ Thiết Bích quan, đại quân của A Quế vừa đến.

[00:12:45] Ngài ấy sẽ đánh Tân Nhai. Tân Nhai là trọng trấn của người Miến Điện.

[00:12:48] Toàn bộ binh lực tinh nhuệ của họ đều tập trung ở đây.

[00:12:50] E là sẽ có một trận ác chiến hao tổn rất lớn.

[00:12:54] Nếu quân lương, lương thảo cung ứng không kịp.

[00:12:57] Kết quả sẽ rất khó lường.

[00:13:02]

[00:13:06] Trận này có lẽ cần tám triệu lạng bạc.

[00:13:12] Vâng.

[00:13:19] Trẫm thấy việc này vẫn nên giao cho ngươi làm đi.

[00:13:24] Dương Ứng Cư, ngươi phải hỗ trợ Hòa đại nhân.

[00:13:31] Ngoài ra, gửi một thượng dụ đến Thập Nhất a ca ở kinh thành.

[00:13:37] Trích trước một phần từ ngân khố.

[00:13:40] Phần còn thiếu các ngươi tự nghĩ cách đi.

[00:13:45] Hoàng thượng!

[00:13:45] Ngươi đừng kêu khổ nữa. Ngươi làm việc gì.

[00:13:48] Giao cho ngươi toàn quyền quyết định.

[00:13:52] Ngươi cứ gọi hắn theo đi.

[00:13:59] Quỳ an đi.

[00:14:02] Dạ.

[00:14:21] Ta không nghe.

[00:14:24] Hoàng thượng lệnh cho ty chức theo hầu Hòa trung đường.

[00:14:27] Xin Hòa đại nhân chỉ giáo nhiều hơn.

[00:14:35] Ngươi còn cần ta chỉ giáo à? Ngươi tài giỏi lắm mà.

[00:14:41] Cứ nhất quyết biến một đốm lửa nhỏ ở biên giới.

[00:14:43] Thành ngọn lửa hoang thiêu rụi núi rừng.

[00:14:45] Khiến cho trong ngoài triều đình gà chó không yên thì không nói.

[00:14:47] Còn chọc ra một cái lỗ lớn, khiến ta phải mệt mỏi đi lấp.

[00:14:49] Chẳng phải nói Trung đường đại nhân tán thành đề nghị của ty chức...

[00:14:55] ...khai chiến với người Miến Điện sao?

[00:14:58] Ngươi tưởng ngươi là ai? Ta tán thành đề nghị của ngươi ư?

[00:15:01] "Ngươi tưởng ngươi là ai? Ta tán thành đề nghị của ngươi ư?"

[00:15:02] Đó là Hoàng thượng nhìn xa trông rộng.

[00:15:04] Bề tôi như ta chỉ dốc sức lĩnh hội và thực hiện.

[00:15:07] Ngươi là cái thá gì? Có đáng để so sánh không?

[00:15:13] Trung đường mắng phải lắm, mắng hay lắm.

[00:15:15] Ty chức đúng là không ra gì. Chính vì không ra gì.

[00:15:18] Nên mới xin đại nhân dạy bảo nhiều hơn.

[00:15:21] Để biến ty chức từ một kẻ không ra gì thành một người ra gì.

[00:15:29] Dẻo mỏ lắm, ta mà không nhìn ra ngươi sao.

[00:15:35] Dương Ứng Cư à, không phải ta trút giận lên ngươi đâu.

[00:15:39] Ngươi cũng thấy rồi đó, ta khó khăn đến mức nào, phải không?

[00:15:42] Chuyện khác không nói, quân tình khẩn cấp như lửa cháy.

[00:15:44] Nhưng ta trong một lúc...

[00:15:46] ...biết đi đâu kiếm tám triệu lạng bạc đây?

[00:15:50] Hoàng thượng không phải đã nói...

[00:15:51] ...có thể để Thập Nhất gia cấp một phần bạc cho chúng ta sao?

[00:15:55] Không phải ta lại mắng ngươi.

[00:15:57] Ngươi dù gì cũng là một đại thần biên cương được lập phủ riêng.

[00:15:59] Sao lại hồ đồ như vậy chứ?

[00:16:01] Nói cho ngươi biết, trong quốc khố ngoài một ít bạc trấn khố.

[00:16:05] Thì không còn một đồng nào lưu động cả.

[00:16:06] Mà cho dù có, với tính khí của Thập Nhất gia kia.

[00:16:13] Không giấu gì ngươi.

[00:16:15] Ngay cả chi tiêu hàng ngày của Hoàng thượng dạo này.

[00:16:18] Cũng là do ta xoay xở.

[00:16:20] Dùng hết sức chín trâu hai hổ mới duy trì được.

[00:16:25] Hoàng thượng có biết những tình hình này không?”

[00:16:27] Hoàng thượng có biết những tình hình này không?

[00:16:34] Những quan viên ngoại nhậm như chúng tôi.

[00:16:37] Chỉ biết mình khó khăn thế nào.

[00:16:39] Nào biết Hòa trung đường còn khó khăn hơn chúng tôi gấp trăm lần.

[00:16:40] Nào biết Hòa trung đường còn khó khăn hơn chúng tôi gấp nghìn trăm lần!

[00:16:46] Nhưng nói một câu thật lòng.

[00:16:47] Gánh nặng như núi Thái Sơn này.

[00:16:50] Cũng chỉ có ngài mới gánh vác nổi thôi.

[00:16:56] Ngươi cứ lựa lời hay mà nói.

[00:16:57] Ngươi cứ lựa lời hay mà nói đi.

[00:16:59] Không phải tôi nịnh hót ngài đâu, đây là sự đồng thuận của cả triều đình.

[00:17:03] Phải rồi, trước khi đi, Thập Ngũ gia có dặn dò ty chức.

[00:17:06] Nếu có khó khăn gì, bảo ty chức đến tìm ngài.

[00:17:14] Thập Ngũ gia dặn ngươi như vậy à?

[00:17:18] Đúng vậy. Thập Ngũ gia nói.

[00:17:20] Chuyện bạc, ngài chắc chắn có cách.

[00:17:29] Nếu Thập Ngũ gia đã nghĩ như vậy.

[00:17:31] Thì Hòa Thân ta còn gì để nói nữa.

[00:17:34] Chỉ đành liều cái mạng hèn này.

[00:17:37] Sống chết báo đáp hoàng gia mà thôi.

[00:17:41] Hòa trung đường có ý kiến rồi.

[00:17:44] Ý kiến thì đã có từ lâu.

[00:17:49] Vốn nghĩ không muốn đắc tội với người khác.

[00:17:53] Nhưng bây giờ không thể không làm rồi.

[00:17:56] Ngày mai ta ở Hồng Phúc Lâu mời mấy vị bằng hữu.

[00:18:01] Ngươi cũng đến đó tiếp khách cùng đi.

[00:18:34] Hòa đại nhân.

[00:18:37] Dương đại nhân đến đúng lúc lắm.

[00:18:40] Ta đang nói chuyện về ngươi với ba người họ đấy.

[00:18:42] Lại đây, vào đây ngồi đi.

[00:18:48] Vị này là Doãn đại nhân. Doãn đại nhân, hân hạnh, hân hạnh.

[00:18:52] Hà đại nhân ở Đồng Lăng, An Huy. Ngưỡng mộ đã lâu.

[00:18:58] Vị này thì không cần ta giới thiệu nữa nhỉ?

[00:19:00] Biết, biết chứ. Dương đại nhân.

[00:19:01] Đây là Hạ đại nhân của Đồng Chính sứ Vân Nam mà.

[00:19:04] Ở Vân Nam không mấy khi gặp.

[00:19:05] Tụ họp ở đây thật là trùng hợp.

[00:19:11] Hà, Hạ hai vị đại nhân đến để báo cáo công tác.

[00:19:14] Doãn đại nhân đến chuyên vì chuyện diêm chính để xin chỉ thị.

[00:19:19] Dương đại nhân đến để báo cáo quân tình Vân Nam.

[00:19:23] Công vụ chính đã xong, đời phù sinh trộm được nửa ngày nhàn.

[00:19:28] Hôm nay ta làm chủ, mời các vị đến đây tụ họp một chút.

[00:19:34] Ta có một câu, mọi người đều là bạn cũ.

[00:19:40]

[00:19:48]

[00:19:51] Nhưng ly rượu đầu tiên này nhất định phải kính Hòa trung đường trước.

[00:19:55] Ai cũng biết tôi, Hà huynh, Hạ huynh.

[00:20:00] Đều làm những chức vụ béo bở.

[00:20:04] Nhưng đây cũng là chức vụ khiến người ta ghen tị nhất.

[00:20:07] Khiến người ta căm ghét nhất.

[00:20:11] Từng người một cứ như gà chọi mắt thâm, nhìn chằm chằm chúng ta.

[00:20:16] Nếu không có Hòa trung đường hết mực che chở.

[00:20:19] Mấy anh em chúng tôi e là sớm đã tan thành tro bụi rồi.

[00:20:27] Lão huynh nói vậy ta không dám tán thành.

[00:20:32] Chức vụ của các ngươi béo bở là thật.

[00:20:35] Nhưng nếu chẳng may mấy người các ngươi đều ăn chay.

[00:20:39] Một chút dầu mỡ cũng không dính.

[00:20:42] Người khác dù có ghen tị căm ghét cũng làm gì được chứ?

[00:20:47] Người khác dù có ghen tị căm ghét cũng làm gì được ngươi chứ?

[00:20:48] Hòa trung đường nói thật thấu đáo, thấu đáo.

[00:20:50] "Hòa trung đường nói thật thấu đáo, thấu đáo."

[00:20:53] Nói ta che chở các ngươi cũng không đúng.

[00:20:57] Ta là cái thá gì, ngươi là Bao y nô tài của Hòa Thân vương.

[00:21:04] Cũng đều là người từ phủ Thập Nhất a ca ra.

[00:21:08] Nếu nói che chở, đó là các Vương gia đang che chở các ngươi.

[00:21:13] Phải đó, phải đó.

[00:21:15] Nhưng nói đi cũng phải nói lại.

[00:21:18] Giả như các ngươi thật sự làm chuyện gì không đứng đắn.

[00:21:22] Bị người ta nắm được thóp.

[00:21:25] Thì dù là Thiên vương lão tử cũng không che chở nổi đâu.

[00:21:34] Các ngươi nói có phải không? Phải, phải.

[00:21:43] Nào nào, uống rượu. Đều tại ta.

[00:21:46] Ngày thường không phải bị người khác dạy dỗ thì cũng là dạy dỗ người khác.

[00:21:50] Nói chuyện một lúc lại mang cái giọng điệu đó. Văn

[00:21:53] Mấy người các ngươi đừng để bụng.

[00:21:56] Đâu có, đâu có. Dù là dạy dỗ cũng là vì tốt cho chúng tôi mà.

[00:21:59] Đúng vậy, đúng vậy.

[00:22:06] Dương đại nhân, rót đầy.

[00:22:19] Đa tạ, đa tạ.

[00:22:23] Nghe nói Dương đại nhân kể chuyện cười hay lắm.

[00:22:26] Hôm nay kể cho chúng tôi nghe một hai chuyện đi.

[00:22:29] Trung đường đã ra lệnh, sao dám không tuân.

[00:22:32] Bây giờ trong đầu tôi toàn là quân tình Vân Nam.

[00:22:36] Lo còn không hết nữa là.

[00:22:38] Ngày thường một bụng chuyện cười đều bay tới tận nước Java rồi.

[00:22:43] Dương đại nhân chẳng phải nói Thập Ngũ gia đã thắng trận sao?

[00:22:48] Ngài còn gì phải lo nữa?

[00:22:52] Lo tiền chứ sao. Thập Ngũ gia cử tôi về lo quân lương.

[00:22:58] Nhưng quân lương không lo được.

[00:23:01] Lại còn làm liên lụy đến Hòa đại nhân.

[00:23:05] Thật là áy náy quá.

[00:23:13] Nghe ngươi nói vậy, ta cũng chẳng còn tâm trạng uống rượu nữa.

[00:23:18] Hoàng thượng bảo ta đi lo tiền, nhưng ta biết đi đâu lo đây?

[00:23:30] Hòa trung đường không cần phải như vậy.

[00:23:34] Ngày thường ngài đối đãi với anh em ơn cao nghĩa dày.

[00:23:37] E

[00:23:38] Nay ngài gặp khó khăn.

[00:23:41] Anh em sao có thể khoanh tay đứng nhìn được, phải không?

[00:23:46] Tuy triều đình quản lý diêm chính và đồng chính chúng tôi rất chặt.

[00:23:52] Nhưng anh em chúng tôi dù phải moi từ trong xó xỉnh.

[00:23:56] Bới từ trong kẽ đất ra.

[00:23:58] Cũng phải moi ra được một ít bạc lẻ.

[00:24:02] Trung đường đại nhân, ngài cứ cho một con số đi.

[00:24:10] Tốt.

[00:24:24] Bốn mươi vạn.

[00:24:29] Được, bên diêm chính chúng tôi góp hai mươi vạn.

[00:24:34] Hà huynh, Hạ huynh.

[00:24:36] Bên đồng chính của các ngươi, Vân Nam mỗi nơi mười vạn.

[00:24:39] Đều là tiền của triều đình cả mà, thịt có nát cũng ở trong nồi thôi.

[00:24:44] Hòa trung đường, ngài xem...

[00:24:48] Ngài đây là muốn...

[00:24:52] Bốn triệu.

[00:24:56] Bốn triệu? Hòa trung đường...

[00:25:01] Ngài dù có gom hết mười tám tỉnh, hai mươi bảy diêm đạo...

[00:25:05] ...tiền quyên góp muối, thuế muối lại với nhau.

[00:25:08] Cũng không gom đủ nhiều bạc như vậy đâu ạ.

[00:25:11] Nếu triều đình mà tra sổ sách.

[00:25:14] Ty chức không thể giải trình được ạ.

[00:25:19] Bảo Đồng Lăng góp mười vạn.

[00:25:21] Ty chức đã phải sống khổ sở rồi.

[00:25:24] Nếu phải góp thêm, chắc phải đi ăn xin mất.

[00:25:29] Phải đó, lần trước thợ mỏ đồng Vân Nam nổi loạn.

[00:25:31] Chút bạc dư ra đã bồi thường sạch sành sanh.

[00:25:35] Chuyện này, Trung đường, ngài...

[00:25:38] Nói đi chứ! Giả nghèo kể khổ đi, sao không ai nói nữa?

[00:25:51] Thật không nhìn ra các ngươi đấy.

[00:25:53]

[00:25:57] Ta thấy sắp đuổi kịp Tiểu Thái Vân của gánh hát Liên Thăng ở kinh thành rồi đấy.

[00:26:05] Các ngươi tưởng các ngươi là ai?

[00:26:08] Lừa trời lừa đất, lừa đến tận đầu ta rồi.

[00:26:18] Ngươi mượn danh quan bán muối lậu, hai đầu đều thu tiền.

[00:26:21] Hai năm nay ít nhất cũng bỏ túi được hai triệu rồi nhỉ?

[00:26:25] Đừng tưởng không làm sổ sách là không làm gì được ngươi.

[00:26:31] Ngày mười tám tháng ba, trên diêm đạo Giang Tô.

[00:26:33] Số muối lậu tịch thu đã đi đâu?

[00:26:36] Chỉ riêng khoản này đã là ba mươi vạn.

[00:26:39] Chia một nửa cho quan viên dưới trướng ngươi.

[00:26:41] Mười lăm vạn bạc trắng đã chui vào túi ngươi.

[00:26:45] Ngươi tưởng ngươi làm kín kẽ lắm sao?

[00:26:52] Tối mùng chín tháng trước, ngươi uống rượu mua vui trên sông Tần Hoài.

[00:26:57] Ngủ với một con kỹ nữ tên Bích Tú.

[00:27:02] Một lần ngươi đã tiêu hết một nghìn ba trăm hai mươi lạng bạc.

[00:27:10] Ngươi hào phóng thật đấy, Doãn huynh à.

[00:27:16] Ngươi còn ở đây giả vờ thanh liêm với ta à?

[00:27:23] Còn hai người các ngươi, cấu kết với nhau buôn lậu đồng đã lâu.

[00:27:28] Biến hai mỏ đồng lớn của triều đình.

[00:27:31] Thành vườn rau nhà mình.

[00:27:33] Nhổ củ cải, hái cải trắng rồi đem ra ngoài bán.

[00:27:36] Thật là không kiêng nể gì cả.

[00:27:40] Bắt mỗi người các ngươi nôn ra một triệu.

[00:27:42] Thế là còn hời cho các ngươi rồi.

[00:27:47] Ngày thường ta luôn nghĩ mọi người cùng là quan trong triều.

[00:27:50] Nể mặt chủ tử của các ngươi.

[00:27:53] Mới không vạch trần mọi chuyện ra.

[00:27:55] Hôm nay các ngươi được thể lại không biết điều.

[00:27:58] Vậy thì tốt thôi, cứ làm cho mọi người cùng mất vui.

[00:28:17] Hòa trung đường, ngài xin đừng tức giận, xin đừng nổi nóng.

[00:28:23] Đừng chấp nhặt với đám tiểu nhân chúng tôi.

[00:28:27] Lão nhân gia ngài soi xét vạn dặm, những gì ngài nói đều là sự thật.

[00:28:34] Tiểu nhân chúng tôi muốn chối cũng không chối được.

[00:28:37] Nhưng mà diêm chính cũng được, đồng chính cũng thế.

[00:28:41] Đều là những khoản sổ sách lộn xộn.

[00:28:44] Ngài không thể tính cả khoản thâm hụt của người tiền nhiệm vào đầu tiểu nhân được.

[00:28:52] Ngài xem thế này được không, số tiền này chúng tôi sẽ góp.

[00:28:58] Nhưng dù chúng tiểu nhân có tán gia bại sản, bán hết gia nghiệp.

[00:29:03] Cũng không gom đủ nhiều bạc như vậy đâu ạ.

[00:29:07] Hay là ngài cho vay.

[00:29:12] Bên diêm chính chúng tôi vay hai triệu.

[00:29:16] Vân Nam, Đồng Lăng mỗi nơi vay một triệu, ngài thấy sao?

[00:29:30] Được, thế nào cũng được.

[00:29:36] Chỉ cần lo được tiền, đừng nói là đi vay.

[00:29:40] Dù là đi ăn trộm ăn cướp ta cũng làm.

[00:29:43] Dương đại nhân, viết cho họ một giấy vay nợ.

[00:29:48] Tôi?

[00:29:50] | Ngươi viết giấy vay nợ là hợp nhất rồi.

[00:29:53] Thập Ngũ gia không phải đang đánh trận ở chỗ ngươi sao?

[00:29:57] Ngươi yên tâm, đây là chi phí cho quân vụ.

[00:30:01] Không ai sẽ tra sổ sách của ngươi đâu.

[00:30:03] Càng không có ai tìm ngươi đòi tiền cả.

[00:30:53] m

[00:31:05] Sao thế này? Nào nào, uống rượu đi.

[00:31:14] Như vậy không được, phải cười lên. Nào, cười đi.

[00:31:27] Thế mới phải chứ. Bạn bè ở bên nhau.

[00:31:29] Chủ yếu là để vui vẻ mà. Nào, vui lên, uống rượu.

[00:31:58] Ngươi cầm số tiền này.

[00:32:00] X Lập tức đến Hồ Lô thu mua lương thực, cỏ khô.

[00:32:03] Hỏa tốc vận chuyển đến đại quân của Thập Ngũ gia.

[00:32:18] Ty chức có cần xin thánh chỉ của Hoàng thượng không?

[00:32:22] Hoàng thượng đã có thánh chỉ.

[00:32:24] Nói quân tình khẩn cấp nên không gặp ngươi.

[00:32:26] Ngoài ra còn yêu cầu quan viên địa phương hỗ trợ ngươi.

[00:32:29] Nếu có kẻ không nghe điều động, chống đối thoái thác.

[00:32:33] Sẽ xử tội làm lỡ quân tình, giết không tha.

[00:32:38] Hoàng thượng thật suy nghĩ chu đáo cho bề tôi.

[00:32:44] Nhưng ty chức vẫn muốn thỉnh cầu Hòa trung đường.

[00:32:49] Cử cho ty chức hai phó thủ. Một là thời gian gấp gáp.

[00:32:55] Việc lại nhiều, ty chức sợ một mình làm không xuể.

[00:32:58] Hai là một khoản bạc lớn như vậy.

[00:33:04] Qua tay một mình ty chức.

[00:33:07] Không có sai sót thì thôi, nếu có sai sót.

[00:33:11] Thì có trăm cái miệng cũng không giải thích rõ được.

[00:33:15] Có hai phó thủ, ba người là một nhóm.

[00:33:18] Trên dưới đều có thể yên tâm.

[00:33:22] Cử cho ngươi hai phó thủ là chuyện nên làm.

[00:33:27] Còn nói ba người là một nhóm thì có phần làm màu rồi.

[00:33:33] Ta đưa cho ngươi ba triệu bốn trăm vạn lạng bạc.

[00:33:37] Ngươi dám tham ô một lạng thử xem.

[00:33:40] Ta biết ngươi thấy ta giữ lại mấy tờ ngân phiếu.

[00:33:45] Trong lòng lấn cấn nhưng lại không dám lên tiếng.

[00:33:52] Người đâu! Có mặt.

[00:33:57] Biên giới Tây Nam là nơi lam sơn chướng khí, lại có độc trùng cắn.

[00:34:02] Đại quân mà xảy ra ôn dịch thì không xong đâu.

[00:34:05] Đây là sáu mươi vạn lạng bạc.

[00:34:08] Ngươi cầm thủ lệnh và đơn thuốc của ta.

[00:34:10] Thông báo cho các hiệu thuốc ở các tỉnh Giang Tô, Chiết Giang, An Huy, Phúc Kiến.

[00:34:13] Phàm là có Thủy bạc hà, Mộc diệp thảo.

[00:34:16] Phục độc tán, những loại dược phẩm này.

[00:34:18] Đều thu mua hết cho ta.

[00:34:19] Nhanh chóng vận chuyển đến đại quân chinh phạt Miến Điện của Thập Ngũ gia.

[00:34:22] Dạ.

[00:34:28] Hòa trung đường suy nghĩ sắp xếp thật chu toàn.

[00:34:32] Ty chức thật sự khâm phục không kịp.

[00:34:35] Sao có thể nghi ngờ đi đâu được chứ.

[00:34:38] ¥25

[00:34:41] Cái chức vị này của ta.

[00:34:43] Vốn đã quen bị người đời nghi ngờ rồi.

[00:34:46] Cũng không quan tâm thêm một người ngươi nữa. Ngươi đi đi.

[00:34:55] Đợi đã. Sau khi ngươi giao lương thảo đến đại doanh của Thập Ngũ gia.

[00:35:00] Nói với ngài ấy, bốn triệu lạng bạc còn thiếu.

[00:35:04] Tuy bây giờ vẫn chưa có tung tích.

[00:35:06] Nhưng Hòa Thân ta dù có đào núi khoét hang, xuống vạc dầu.

[00:35:09] Lăn bàn chông cũng phải kiếm được nó.

[00:35:12] Xin Thập Ngũ gia yên tâm.

[00:35:16] Dạ.

[00:35:27] Hòa đại nhân, Hòa đại nhân.

[00:35:46] Lưu đại nhân.

[00:35:50] Hòa Thân huynh, huynh không hầu hạ trước ngự giá.

[00:35:54] Sao lại về kinh thành rồi?

[00:35:56] Lo bạc chứ sao.

[00:35:58] Có cách rồi à?

[00:36:01] Có cách thì ta còn đến tìm ngươi làm gì.

[00:36:06] Mấy ngày nay, ta cũng vì chuyện này mà đau đầu.

[00:36:10] Đại quân của Quế trung đường đã đến Vân Nam.

[00:36:14] Hợp quân với đại quân của Thập Ngũ gia.

[00:36:16] Điều này càng cần đảm bảo cung ứng quân lương.

[00:36:19] Ngươi dù thần thông quảng đại, kiếm được bốn triệu lạng bạc.

[00:36:23] Nhưng vẫn khó mà duy trì được.

[00:36:26]

[00:36:28] Cho nên Hoàng thượng mới bảo ta về.

[00:36:30] Bảo ta cùng Thập Nhất gia và ngươi cùng nhau bàn bạc ra một cách.

[00:36:35] Không có cách, thật sự là không có cách.

[00:36:39] Nếu ta có dù chỉ một chút cách.

[00:36:41] Ta cũng sẽ không nửa đêm canh ba. BE

[00:36:42] Mà ở đây đốt đèn thức khuya lo lắng suông như vậy.

[00:36:48] EX

[00:36:48] Chẳng phải còn tám triệu lạng bạc trấn khố sao?

[00:36:54] Sao ngươi dám có suy nghĩ này chứ?

[00:36:58] Từ khi Đại Thanh lập quốc đến nay chưa có tiền lệ này.

[00:37:04] Chúng ta động vào thì chẳng phải là có rồi sao?

[00:37:11] Ý của Hoàng thượng...

[00:37:17] Dù Hoàng thượng có ý này.

[00:37:19] Cũng sẽ không nói ra đâu.

[00:37:22] Lão nhân gia ngài ấy là người coi trọng thể diện nhất.

[00:37:26] Hơn nữa, triều Càn Long.

[00:37:27] Lại là thời thịnh thế phồn vinh vượt qua các triều đại trước.

[00:37:31] Kết quả thì hay rồi.

[00:37:33] Lại thảm hại đến mức phải động đến bạc trấn khố.

[00:37:39] Chuyện này nếu truyền ra ngoài.

[00:37:43] Không chỉ thể diện của lão nhân gia ngài ấy không biết để đâu.

[00:37:46] Mà cả những bề tôi như chúng ta.

[00:37:48] Cũng khó mà thoát khỏi trách nhiệm.

[00:37:52] Vậy thì càng không xong.

[00:37:54] Không được động.

[00:38:00] Đánh tốt trận chinh phạt Miến Điện này quan trọng hơn bất cứ thứ gì.

[00:38:06] Khoản bạc thâm hụt lần này.

[00:38:07] Lần sau nghĩ cách bù lại.

[00:38:09] Lần sau nghĩ cách bù lại.

[00:38:11] Bây giờ ngươi dù muốn động cũng không động được.

[00:38:14] Đừng quên, bây giờ là Thập Nhất gia giám quốc.

[00:38:15] Đừng quên, bây giờ là Thập Nhất gia giám quốc.

[00:38:17] Ta tuy tạm quản Hộ bộ.

[00:38:20] Nhưng không có sự gật đầu của ngài ấy.

[00:38:22] Ngươi một lạng bạc cũng không lấy ra được.

[00:38:28] Đây đúng là một vấn đề.

[00:38:29] E

[00:38:31] Vị chủ tử này nổi tiếng là kẻ keo kiệt.

[00:38:34] Một xu cũng không nhả.

[00:38:35] Hơn nữa, bây giờ ngài ấy và Thập Ngũ gia lại không hòa thuận.

[00:38:39] a

[00:38:39] Không cho động đến bạc trấn khố.

[00:38:41] Đó là danh chính ngôn thuận, lý lẽ hùng hồn.

[00:38:46] Trừ phi có minh chỉ của Hoàng thượng.

[00:38:51] Ta không phải đã nói rồi sao?

[00:38:53] Dù Hoàng thượng có ý này cũng sẽ không mở lời.

[00:38:58] Vậy đi, ngày mai lúc lên triều ta sẽ đi cầu xin ngài ấy.

[00:39:03] Ngài ấy căn bản không lên triều.

[00:39:05] Không lên triều? Tại sao?

[00:39:08] Không khỏe, bỏ bê công việc rồi.

[00:39:16] Đồ khốn kiếp nhà ngươi! Ta đánh chết ngươi! Tức chết ta rồi!

[00:39:20] Tức chết ta rồi! Đánh chết ngươi!

[00:39:26] Một con tuấn mã khỏe mạnh như vậy.

[00:39:29] Mấy hôm trước ta còn cưỡi nó đi săn ở ngoại ô.

[00:39:32] Sao lại nói bệnh là bệnh chết như vậy?

[00:39:34] Chắc chắn là ngươi đã làm nó chết.

[00:39:37] Tìm một lý do như vậy để lừa ta.

[00:39:39] Đồ khốn nạn nhà ngươi!

[00:39:41] Xin chủ tử minh giám.

[00:39:43] Nô tài dù có khốn kiếp thế nào.

[00:39:44]

[00:39:49] Ngươi nói bậy! Nó là súc sinh, ngươi không phải là súc sinh sao?

[00:39:53] Nó là gì chứ? Nó là thần vật đó!

[00:40:06] Một con ngựa tốt biết bao.

[00:40:08] Nó chạy nhanh như một cơn gió.

[00:40:12] Ta ngồi trên lưng nó còn vững hơn ngồi kiệu.

[00:40:15] Vừa thấy mặt ta.

[00:40:17] Nó đã vui mừng chạy lại.

[00:40:20] Sao ngươi lại làm nó chết chứ?

[00:40:24] Chủ tử, ngựa chết không thể sống lại.

[00:40:29] Ngài đừng đau lòng nữa.

[00:40:31] Xét vì con súc sinh này là thần vật.

[00:40:36] Xét vì thần vật này đã phục vụ ngài một thời gian.

[00:40:40] Tìm một nơi tử tế chôn cất nó đi.

[00:40:46] Chôn, chôn cái gì? Chôn ở đâu?

[00:40:49] Ta thấy nên chôn ngươi trước đi, lão già đáng chết.

[00:41:01] Ngươi nghe đây, đi dặn nhà bếp.

[00:41:03] Bảo họ hôm nay nấu con ngựa này cho ta.

[00:41:06] Từ hôm nay, toàn phủ trên dưới đều ăn thịt ngựa.

[00:41:10] Dạ.

[00:41:12] Đợi đã, thịt ngựa nấu xong cũng bưng cho ta một bát.

[00:41:18] Dạ.

[00:41:21] Đi, đi hết đi!

[00:41:45] Gia đây lần này, cuối cùng cũng gỡ gạc lại được chút ít rồi.

[00:41:51] Ít nhất cũng tiết kiệm được tiền ăn mấy bữa.

[00:41:58] Bẩm Vương gia, Hòa Thân, Hòa trung đường cầu kiến.

[00:42:01] Đã cung kính chờ ở tiền sảnh lâu rồi.

[00:42:04] C

[00:42:05] C

[00:42:06] Ta biết rồi, cứ để ông ta chờ ở tiền sảnh đi.

[00:42:38] Nô tài Hòa Thân xin thỉnh an Thập Nhất gia.

[00:42:42] Đứng dậy đi, ngồi đi.

[00:42:46] Tạ Thập Nhất gia.

[00:42:53] Không hầu hạ Hoàng thượng Nam tuần cho tốt.

[00:42:55] Ngươi chạy về kinh thành làm gì?

[00:42:58] Bẩm Thập Nhất gia, Hoàng thượng bảo nô tài về lo bạc.

[00:43:03] Ta nghe nói ngươi đã gom được bốn triệu lạng bạc.

[00:43:06] Không đủ ạ.

[00:43:10] Hai tên nô tài ở Đồng Chính sứ đã chạy đến đây khóc lóc.

[00:43:14] Nói Hòa trung đường, Hòa đại nhân đánh chó phải ngó mặt chủ.

[00:43:18] Cứ thế cướp đi hai triệu lạng bạc từ tay chúng.

[00:43:22] Thập Nhất gia...

[00:43:23] Ngươi không cần giải thích, ta đã nói với chúng rồi.

[00:43:27] Cũng phải xem chủ tử là người thế nào chứ.

[00:43:30] Hai người các ngươi là hai con chó ghẻ.

[00:43:33] Còn chủ tử của các ngươi, bản thân lại không giữ được thể diện.

[00:43:37] Vậy thì đáng đời bị người khác bắt nạt, trách ai được chứ?

[00:43:42] Hòa trung đường đã nể mặt chúng ta lắm rồi.

[00:43:44] Nếu không thì.

[00:43:46] Ông ta đã cho chủ tử của ngươi hai cái tát tai rồi.

[00:43:48] Ta còn biết tìm ai nói lý lẽ đây.

[00:43:51] Xem Thập Nhất gia ngài nói kìa.

[00:43:53] Nô tài chỉ muốn tìm cái lỗ mà chui xuống.

[00:43:57] Thập Nhất gia, có lẽ ngài không biết.

[00:43:58] Hà, Hạ hai vị nhân huynh vốn có chỗ không đứng đắn.

[00:44:02] Lại cậy mình là nô tài từ phủ của ngài ra.

[00:44:05] Quá phô trương, sớm đã có Ngự sử chuẩn bị đàn hặc.

[00:44:09] Hình bộ cũng đã để mắt đến họ rồi.

[00:44:11] Là nô tài sợ liên lụy đến Thập Nhất gia.

[00:44:13] Mới một mực ém nhẹm không để Hoàng thượng biết.

[00:44:16] Một mặt bắt họ nôn ra hai triệu lạng bạc.

[00:44:19] Dùng làm quân lương, thế mới dàn xếp ổn thỏa được mọi chuyện.

[00:44:24] Nói vậy, ta phải cảm ơn ngươi rồi.

[00:44:29] Nô tài không dám.

[00:44:30] Ngươi còn có chuyện không dám làm sao?


 0 Bemerkungen sort   Sortiere nach


Als nächstes