Als nächstes

《Truyền kỳ Lưu Ly Xưởng》 Tập 16-Diễn viên chính: Phùng Viễn Chinh, Trương Quốc Lập, Cúc Tuyết

4 Ansichten· 04/21/25
duongvu88
duongvu88
3 Abonnenten
3

⁣【Tóm tắt nội dung】
Bộ phim kể về ba người đàn ông vốn không hề liên quan đến đồ cổ: Viên Ngọc Sơn thật thà chất phác, Kim Bảo Nguyên – một vương gia sa sút nhưng mê hí khúc, và Thôi Hòa Hữu – một tiểu sinh giỏi chiến đấu. Do cơ duyên trớ trêu, cả ba cùng bước chân vào Lưu Ly Xưởng và từ đó dệt nên một câu chuyện huyền thoại về nhân duyên thời loạn thế.

Zeig mehr

[00:00:17] Phàm nhân luôn rung động

[00:00:19] Qua lại đa phần là những kẻ si tình

[00:00:25] Qua lại đa phần là những kẻ si tình

[00:00:27] Ngủ không biết nơi đâu

[00:00:30] Tỉnh chẳng hay đường về

[00:00:34] Đều là lũ hồ đồ

[00:00:41] Trời không chiều lòng người

[00:00:45] Người không thuận theo ý mình

[00:00:45] Người không thuận theo ý mình

[00:00:48] Hà tất phải định nghĩa

[00:00:54] Hà tất phải định nghĩa

[00:00:55] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:00:59] Tâm si tâm phàm luôn có

[00:01:02] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:01:06] Lương tâm là quý nhất

[00:01:10] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:01:13] Tâm si tâm phàm luôn có

[00:01:17] Chúng ta đều là người tốt bình thường

[00:01:21] Lương tâm là quý nhất

[00:01:28] Lương tâm là quý nhất

[00:01:47] Phu nhân.

[00:01:51] Phu nhân, phu nhân, người đừng khóc nữa.

[00:01:53] Đều là lỗi của tôi.

[00:01:55] Phu nhân, phu nhân.

[00:02:00] Phu nhân, người định làm gì vậy?

[00:02:06] Người không thể tìm đến cái chết được.

[00:02:08] Phu nhân, phu nhân, người mau xuống đi.

[00:02:11] Xin người nghe tôi khuyên một câu, phu nhân.

[00:02:15] Phu nhân, người không thể chết được.

[00:02:18] Phu nhân, người mau xuống đi.

[00:02:21] (Phu nhân!)

[00:02:22] Phu nhân, người không thể chết được.

[00:02:25] Nếu người chết rồi,

[00:02:27] Tiểu Thôi phải làm sao đây?

[00:02:30] Tiểu Thôi biết tìm người ở đâu chứ?

[00:02:38] Chính vì Tiểu Thôi, người cũng không thể chết được.

[00:02:50] ...

[00:02:55] Phu nhân.

[00:02:58] Người phải nghĩ thoáng ra chứ.

[00:03:01] Nhưng ta không thể quay về Nguyệt Ngân Lâu được.

[00:03:05] Nếu Tiểu Thôi còn ở đây,

[00:03:07] ta liều mình bỏ trốn cùng cậu ấy.

[00:03:10] Nhưng bây giờ...

[00:03:12] Bây giờ...

[00:03:14] Bây giờ Tiểu Thôi đang mất tích.

[00:03:16] Nếu người tìm đến cái chết, sẽ không còn ai nhớ đến cậu ấy nữa.

[00:03:23] Tiểu Thôi sẽ không trở về nữa đâu.

[00:03:26] Phu nhân, người hãy nghĩ kỹ lại đi.

[00:03:31] Tiểu Thôi...

[00:03:34] Chính vì Tiểu Thôi... người cũng... người cũng không thể chết được.

[00:03:45] Tiểu Thôi, cậu đang ở đâu?

[00:03:54] Ngô tiên sinh, uống... uống đi... Ăn thức ăn đi.

[00:03:58] Cửu Nhi à, vẫn là cô tốt nhất, biết thương người.

[00:04:05] Lúc trước cô không đi theo tôi.

[00:04:07] Bây giờ trong nhà không còn ai nữa.

[00:04:10] Theo tôi về phương Nam đi.

[00:04:12] Tôi sẽ đối xử tốt với cô.

[00:04:14] Ngô tiên sinh,

[00:04:15] lời này chẳng phải ngài cũng nói với Ngọc Hà muội muội rồi sao?

[00:04:19] Đừng nhắc đến cô ta, đừng nhắc đến cô ta nữa.

[00:04:22] Tôi cứ nhắc đến cô ta là muốn giết người.

[00:04:28] Có thể vì một người mà giết người,

[00:04:29] chứng tỏ trong lòng ngài vẫn không quên được cô ấy.

[00:04:32] Cô ta thay đổi rồi, hoàn toàn mất hết phụ đạo rồi.

[00:04:36] Lúc nãy tôi đánh cô ta,

[00:04:38] cô ta không khóc một tiếng nào cả, không khóc một tiếng nào cả.

[00:04:44] Đây còn là phụ nữ sao?

[00:04:47] Ngài xem kìa, sao ngài lại khóc thế này?

[00:04:51] Nếu để khách nhìn thấy,

[00:04:52] còn tưởng là do tôi chọc tức ngài đấy. Mau lau đi.

[00:04:58] Cô ấy không khóc, tự có lý do không khóc của cô ấy.

[00:05:02] Chắc ngài oan cho cô ấy rồi.

[00:05:04] Không có. Tôi đã dò hỏi rồi.

[00:05:07] Cô ta qua lại với một tên Tiểu Thôi hay đến nhà giàu.

[00:05:12] Còn lấy đồ trong nhà đưa cho hắn đi bán.

[00:05:16] Phụ nữ à, chính là tham lam không đáy.

[00:05:20] Ngô tiên sinh, lời này ngài không thể nói như vậy được.

[00:05:25] Phụ nữ tham lam,

[00:05:26] chẳng phải cũng là mơ tưởng có thể một lòng một dạ sao?

[00:05:30] Họ thích trang sức, thích quần áo,

[00:05:32] cũng là "nữ vì duyệt kỷ giả dung" (phụ nữ trang điểm vì người mình yêu).

[00:05:35] Vẫn là Cửu cô nương của chúng ta nói rõ ràng.

[00:05:37] Ngô tiên sinh, ăn đi... Ăn đi ạ.

[00:05:39] Không giống đàn ông các người.

[00:05:40]

[00:05:44]

[00:05:46] miệng đầy nhân nghĩa đạo đức.

[00:05:48] Thực ra thì sao? Sau lưng nuôi năm thê bảy thiếp.

[00:05:54] Có mới nới cũ.

[00:05:55] Từ xưa đến nay có biết bao nhiêu câu chuyện về kẻ bạc tình.

[00:05:59] Hơn nữa, ngài là Ngô đại thương nhân,

[00:06:02] chẳng phải cũng nuôi một hai người đó sao?

[00:06:05] Nhớ ra thì về nhà thăm một chút,

[00:06:08] không nhớ ra thì cả năm chẳng thấy mặt đâu.

[00:06:12] Ngọc Hà muội muội vẫn có thể đợi ngài,

[00:06:14] thật sự là phúc của ngài. Nếu là người khác,

[00:06:17] sớm đã không biết trời cao đất dày chạy đi đâu mất rồi.

[00:06:20] Ây, Cửu Nhi, tôi bảo cô khuyên Ngô tiên sinh,

[00:06:23] sao cô lại trách móc người ta thế?

[00:06:25] Không sao, không sao.

[00:06:28] Nói hay lắm! Nói hay lắm!

[00:06:31] Lời nói đánh trúng chỗ đau thì phải nghe, phải nghe.

[00:06:34] Tôi chính là thích Cửu cô nương,

[00:06:39] thân ở chốn lầu xanh mà vẫn giữ được khí chất hiệp nghĩa.

[00:06:45] Khí chất tốt! Tốt lắm!

[00:06:47] Ây, Ngô tiên sinh, nếu lời tôi nói có nặng,

[00:06:49] ngài xin lượng thứ. Tôi cũng là thẳng tính nói thẳng thôi.

[00:06:54] Nói hay lắm!

[00:06:55] Nhưng tôi vẫn không thể tha nhẹ cho cô ta.

[00:06:58] Ngài thấy hai người họ ở bên nhau chưa? Chưa mà.

[00:07:02] Ngài bắt được tận tay chưa? Chưa mà.

[00:07:04] Sao có thể nói bừa được?

[00:07:06] Chưa? Vậy là ngài nghĩ lung tung rồi.

[00:07:09] Chỗ Tiểu Thôi, ngài đã hỏi chưa?

[00:07:11] Ối, đừng nhắc đến hắn nữa.

[00:07:13] Còn chưa đợi tôi tìm người xử lý hắn,

[00:07:17] hắn đã phạm tội rồi,

[00:07:18] bị đội phòng vệ thành bắt đi rồi.

[00:07:21] Ai? Tiểu Thôi?

[00:07:25] ...

[00:07:25] Bị nhốt rồi.

[00:07:27] Tại sao?

[00:07:28] Nghe nói là vì một bức cổ thiếp.

[00:08:02] Hoàn Tử, ngày mai cậu tranh thủ,

[00:08:04] mau chóng gửi bức thư này đi.

[00:08:08] Đúng rồi, đây còn có một tờ ngân phiếu.

[00:08:12] Đưa cho ông ta cùng lúc.

[00:08:14] Làm gì vậy? Đừng hỏi nhiều thế.

[00:08:17] - Chắc chắn là chuyện của Tiểu Thôi. - Làm gì mà tốn kém thế?

[00:08:18] Làm gì mà tốn kém thế?

[00:08:20] Cũng chẳng liên quan gì đến chúng ta.

[00:08:23] Tôi không biết thì thôi.

[00:08:25] Biết rồi thì phải lo một chút. Lo được thì tốt.

[00:08:31] Lo không được thì là số mệnh.

[00:08:57] Lý quản đái. Lý quản đái.

[00:09:05] Thế nào? Khai chưa?

[00:09:08] Chưa.

[00:09:16] Đây...

[00:09:19] Đợi trời sáng thả hắn ra đi.

[00:09:21] Đánh ác quá tôi cũng không nỡ lòng.

[00:09:24] Chẳng phải cậu nhóc nhà ngươi đưa hắn vào đây sao?

[00:09:27] Chẳng phải tôi thích bức thiếp đó sao?

[00:09:29] Ai biết tên nhóc đó,

[00:09:31] nói thật hay nói dối nữa.

[00:09:36] Lý đại nhân, đây là Ngô Mai Am... Ngô tiên sinh...

[00:09:40] bảo tôi gửi cho ngài. Còn có...

[00:09:45] Tôi đi đây.

[00:09:47] Được, đi đi, đi đi.

[00:09:55] Lão Tử kính...

[00:09:58] Đây là bảo hắn ở lại thêm vài ngày.

[00:10:00] Chuyện gì vậy?

[00:10:02] Vì chuyện của phu nhân nhà giàu chứ sao.

[00:10:06] Tên nhóc này, chó không sửa được thói ăn phân.

[00:10:09] Lần này tôi lại phải ra tay nghĩa hiệp rồi.

[00:10:14] Này, Lý quản đái, việc làm ăn này của ông không tệ nhỉ.

[00:10:18] Chỉ một người này vào mà ông ăn được gấp đôi rồi đấy.

[00:10:50] Người mua nhà đến rồi.

[00:10:53] Cô cứ về quê đi.

[00:10:58] ...

[00:10:59] Cái này,

[00:11:02] cô cứ giữ lấy mà dùng. Cảm ơn phu nhân.

[00:11:06] Phu nhân...

[00:11:13] Lần này người về Dương Châu,

[00:11:16] ...

[00:11:17] còn không biết khi nào mới gặp lại được.

[00:11:23] Phùng tỷ, sau khi tôi đi rồi, chị hãy bảo trọng nhé.

[00:11:29] ...

[00:11:30] Phu nhân...

[00:11:42] Ngồi đây.

[00:11:45] ...

[00:11:48] ...

[00:11:50] ...

[00:11:52] ...

[00:11:56] Ga tàu hỏa! Mau đi thôi!

[00:14:21] Hàng Bát Đại chính hiệu.

[00:14:23] Ngài xem lại vải lụa này đi. Thế nào? Vải Viên Tử?

[00:14:25] Lưu chưởng quỹ! Chưởng quỹ! Ngài đến rồi.

[00:14:27] Ngài cứ xem trước đi. Tôi nói với người làm một câu.

[00:14:30] Ngài xem đi.

[00:14:34] Tôi nói với cậu này, Mao Tài mấy hôm nay đi lấy hàng rồi.

[00:14:38] Trong tiệm không có ai.

[00:14:40] Đồ Định diêu của Bối Lặc gia, hắn vẫn chưa giao phải không? Chưa.

[00:14:45] Cậu tranh thủ đến chỗ Bối Lặc gia xem hỏi thử.

[00:14:48] Tôi thấy ông ấy khá thuận mắt với cậu.

[00:14:54] Thế nào, ngài xem bức tranh này?

[00:14:55] Lấy nó. Ông gói lại cho tôi đi.

[00:14:58] Tôi tìm ông là muốn nói với ông

[00:15:01] chuyện về đồ Định diêu.

[00:15:10] Mấy món đồ này... là bảo vật chiêu tài đấy.

[00:15:16] Đã từng cứu mạng cả nhà chúng tôi. Phải giữ lại.

[00:15:26] Ông muốn giữ lại để được giá tốt chứ gì?

[00:15:30] Thế nào là giá tốt?

[00:15:44] Ba vạn, tôi mua hết.

[00:15:49] Cung lão bản, cái giá ông đưa ra,

[00:15:53] vẫn còn cách xa so với tôi nghĩ.

[00:16:03] Tôi làm nghề đồ cổ này bao nhiêu năm rồi,

[00:16:06] hàng nào giá nào, trong lòng tôi vẫn biết rõ.

[00:16:10] Chỉ cần ông còn làm ở Lưu Ly Xưởng này,

[00:16:13] e rằng cũng chỉ được cái giá này thôi.

[00:16:18] Cũng chưa chắc.

[00:16:21] Thời buổi bây giờ,

[00:16:23] chuyện lạ nào mà chẳng có.

[00:16:25] Biết đâu lúc nào đó nó lại tăng giá thì sao.

[00:16:31] Hơn nữa, đồ của tôi,

[00:16:33] lúc nào cũng là bảo vật cả.

[00:16:36] Tính toán lâu dài cũng không sai.

[00:17:02] Thôi à!

[00:17:04] Thôi à! Làm gì đấy? Uống ngụm nước đi.

[00:17:09] ...

[00:17:14] Ngươi nói xem đàn bà có gì tốt chứ?

[00:17:17] Ta ghét nhất là đàn bà. Chán ghét nhất là đàn bà.

[00:17:23] Ngươi nói xem, cô ta chẳng phải là người từ lầu xanh hoàn lương sao?

[00:17:27] Chẳng phải là vợ lẽ của thương nhân muối sao?

[00:17:32] Độc nhất không gì bằng lòng dạ đàn bà.

[00:17:42] Hôm nay ta nói rõ với ngươi.

[00:17:46] Sau này,

[00:17:48] nếu ngươi còn dám nói nhảm với ta ở đây,

[00:17:50] ta sẽ xé nát cái miệng chó của ngươi!

[00:17:58] Ta chính là thích cái khí phách đàn ông này của ngươi.

[00:18:01] Ta nói cho ngươi biết,

[00:18:02] sau khi ra ngoài, ta quyết theo ngươi rồi.

[00:18:05] Cút mẹ ngươi đi!

[00:18:09] Thôi Hòa Hữu!

[00:18:11] Thu dọn đồ đạc!

[00:18:16] Không có đồ.

[00:18:17] Không có đồ? Vậy thì cút!

[00:18:30] Đồ vô lương tâm nhà ngươi!

[00:18:33] Sao nói đi là đi vậy?

[00:18:36] Ta nói cho ngươi biết nhé.

[00:18:38] Ta dù có bị đánh thêm một trăm roi nữa,

[00:18:42] cũng không muốn nhìn thấy cái mặt dày như đít của ngươi nữa!

[00:18:53] Đi!

[00:18:54] Ra ngoài!

[00:18:58] Thả một người.

[00:19:02] Vào đây thế nào?

[00:19:08] Vào không hiểu sao.

[00:19:10] Ra cũng không hiểu sao.

[00:19:12] Ngươi không hiểu, mẹ kiếp ta còn không hiểu hơn!

[00:19:14] Cút!

[00:19:15] Đi!

[00:19:17] Mau đi đi! Ngươi! Đi!

[00:19:50] Ngươi theo dõi hắn cho ta!

[00:22:20] Đau! Sao lại thế này chứ?

[00:22:23] Người đang khỏe mạnh mà bị đánh thành thế này.

[00:22:27] Đây... đây... sao lại thế này chứ?

[00:22:38] Còn phải cảm ơn đấy.

[00:22:41] Không đánh chết tôi là may lắm rồi.

[00:22:43] Ra được rồi, nếu không thì chẳng ai gặp được nữa.

[00:22:49] Là vì sao vậy? Chẳng vì gì cả.

[00:22:53] Tôi ở trong đó nghĩ,

[00:22:56] tôi trời sinh ra đã có số mệnh hay qua lại nhà giàu gặp chuyện xui xẻo.

[00:23:01] Đụng vào là trúng.

[00:23:04] Lần trước là bán trâm cài tóc,

[00:23:07] lần này là bán đồ cổ.

[00:23:10] Con người tôi khắc với nhà giàu.

[00:23:13] Lần này sao lại ra được?

[00:23:15] Chính tôi cũng không rõ.

[00:23:22] Xem kìa, bị đánh thành thế này.

[00:23:26] Mau cởi quần áo ra, tôi giặt cho anh.

[00:23:27] Đừng động vào!

[00:23:30] Đều dính vào rồi, sao mà cởi ra được.

[00:23:33] Tôi đi gọi thầy thuốc cho anh. Không cần đâu.

[00:23:37] Chỉ là vết thương ngoài da thôi, không sao đâu.

[00:23:40] Nếu cô không vội về,

[00:23:41] thì cho tôi ít nước muối đi.

[00:23:44] Ngâm vào là nó sẽ bong ra.

[00:23:49] Aiya, vẫn phải dùng nước muối mới được.

[00:23:54] Tôi không đi đâu cả.

[00:23:58] Tôi sẽ ở lại đây.

[00:24:03] Mấy ngày này tôi sẽ bán ít diêm quẹt,

[00:24:08] hương nến, chân đèn gì đó.

[00:24:11] Đủ cho hai chúng ta sống rồi.

[00:24:19] Vậy còn phu nhân thì sao?

[00:24:23] Phu nhân đi rồi.

[00:24:27] Đi rồi?

[00:24:34] Đi rồi thì tốt.

[00:24:38] Trước khi đi bà ấy có đến.

[00:24:41] Đúng lúc anh bị bắt đi.

[00:24:46] Khóc như mưa vậy.

[00:24:50] Muốn gặp anh một lần,

[00:24:53] ...

[00:24:54] ...

[00:24:54] cũng không gặp được.

[00:25:02] Chuyện sau này,

[00:25:04] khi nào rảnh tôi sẽ kể chi tiết cho anh.

[00:25:10] Bà ấy à... cũng chịu khổ rồi.

[00:26:31] Phải rồi, đều là người khổ mệnh.

[00:26:39] Ông trời đã hai lần rồi,

[00:26:45]

[00:26:51] Cô lẽ nào...

[00:26:53] Cô lẽ nào không phải là...

[00:26:56] Cô lẽ nào không phải là cứu khổ cứu nạn

[00:26:58] Quan Thế Âm Bồ Tát chứ?

[00:27:03] Nếu tôi thật sự là Quan Thế Âm,

[00:27:05] sẽ trừ hết lũ tiểu quỷ trong thiên hạ này.

[00:27:15] Chuyện của tôi e là vẫn chưa xong.

[00:27:18] Lúc ra ngoài vẫn có người theo tôi.

[00:27:24] Trời ơi.

[00:27:27] Là ai đang hại anh vậy?

[00:27:30] Anh nghĩ thử xem.

[00:27:33] Tôi nghĩ không ra.

[00:27:36] Nếu thật sự nghĩ ra được,

[00:27:41] tôi nhất định phải diệt hắn.

[00:27:48] Tiểu Thôi, thôi đi. Nghỉ ngơi sớm đi.

[00:28:09] Diêm quẹt, nến tây!

[00:28:10] Diêm quẹt, nến tây!

[00:28:30] Đến đây, đến đây.

[00:28:33] Này anh bán diêm kia, anh đi chỗ khác mà rao đi.

[00:28:35] Ai mà chẳng nghe thấy.

[00:28:37] Anh gõ cửa nhà chúng tôi làm gì hả?

[00:28:40] Bác ơi, tôi không phải bán nến tây.

[00:28:42] Lâu tiên sinh ở sân này có nhà không ạ?

[00:28:44] Lâu tiên sinh chuyển đi rồi. Bây giờ sân này họ Khuông ở.

[00:28:47] Lâu tiên sinh ông ấy chuyển đi rồi, hóa ra anh không biết à?

[00:28:49] Này bác, bác có biết ông ấy chuyển đi đâu không ạ?

[00:28:52] Tôi là họ hàng của bà ấy, tìm ông ấy có việc gấp ạ.

[00:28:54] Họ hàng mà anh không biết ông ấy chuyển nhà à?

[00:28:56] Họ hàng kiểu gì thế này?

[00:28:59] Tôi nói này bác,

[00:29:01] bây giờ ấy, chính là cái loại họ hàng nghèo này đáng ghét.

[00:29:05] Người ta chuyển nhà rồi mà vẫn cứ tìm mãi.

[00:29:07] Đây là họ hàng kiểu gì? Thật là...

[00:29:15] Anh bán diêm!

[00:29:16] Này anh bán diêm! Bán diêm! Cho tôi ít nến tây!

[00:29:20] Tôi đang có việc, không bán nữa!

[00:29:23] Này, này! Anh vừa mới rao mà!

[00:29:25] Sao... sao lại không bán nữa? Người này...

[00:29:41] Ồ, về rồi.

[00:29:44] Này, thế nào rồi?

[00:29:47] Rốt cuộc thế nào rồi? Tìm thấy Lâu tiên sinh chưa?

[00:29:51] Anh đừng nói vội. Anh uống ngụm nước đã.

[00:29:55] Uống ngụm nước rồi nói.

[00:29:59] Nào.

[00:30:03] Uống xong rồi nói.

[00:30:05] Rốt cuộc thế nào rồi?

[00:30:07] Anh nói đi chứ!

[00:30:10] Anh uống đi.

[00:30:11] Tôi đang hỏi anh chuyện đó rốt cuộc thế nào rồi?

[00:30:17] Anh cứ quên chuyện bức thiếp đó đi.

[00:30:22] Cứ coi như là mơ một giấc mơ đi.

[00:31:38] Tôi...

[00:31:42] Tiểu Thôi!

[00:31:43] Tiểu Thôi à, đừng như vậy! Tôi sống làm gì nữa!

[00:31:46] Tiểu Thôi à, đừng như vậy! Tiểu Thôi!

[00:31:50] Bàn là dí từng cái vào người tôi, tôi đều đã chịu đựng được rồi!

[00:31:57] Nghĩ rằng đồ vật còn đó, nửa đời sau của tôi coi như có rồi!

[00:32:02] Bây giờ đồ vật mất rồi! Tất cả đều mất hết rồi!

[00:32:10] Tôi chịu đựng những vết bỏng đó,

[00:32:14] tôi... tôi vì cái gì? Tôi vì cái gì chứ?

[00:32:18] Tiểu Thôi!

[00:32:22] Tôi chẳng phải mong sau khi ra ngoài,

[00:32:25] nửa đời sau có thể sống những ngày tốt đẹp sao?

[00:32:30] Tôi... Sao tôi lại khổ mệnh thế này!

[00:32:37] Những ngày tốt đẹp đã đến tay,

[00:32:41] cứ thế này mà tự mình để nó chạy mất!

[00:32:44] Tôi còn sống làm gì nữa!

[00:32:51] Cô nói xem!

[00:32:53] Tôi còn sống làm gì nữa!

[00:32:56] Thà tôi chết đi cho xong!

[00:32:57] Tiểu Thôi! Tiểu Thôi, đừng! Tiểu Thôi! Chết! Đừng như vậy!

[00:33:04] Không có sông nào không qua được.

[00:33:12] Đừng... anh đừng nghĩ nữa, đừng nghĩ đến chuyện trước kia nữa.

[00:33:18] Chúng ta thế này không phải rất tốt sao?

[00:33:21] Có ăn có uống có chỗ ở, không phải là nghèo.

[00:33:26] Tôi nuôi anh!

[00:33:29] Anh khỏe mạnh là hơn tất cả rồi.

[00:33:34] Tôi... tôi làm trâu làm ngựa nuôi anh!

[00:33:43] Ông... ông ta có phải không nhận nợ không?

[00:33:45] Ai cơ? Lâu tiên sinh ấy.

[00:33:47] Ông ta chuyển nhà rồi! Chuyển nhà rồi!

[00:33:49] À? Bây giờ là người họ Khuông ở.

[00:33:53] Ông ta chuyển đi đâu? Không nói.

[00:33:59] Chuyển đi được một thời gian rồi.

[00:34:04] Hay!

[00:34:07] Vẫn là cầm đồ bỏ chạy.

[00:34:10] Tôi vốn tưởng ông ta là người đọc sách,

[00:34:13] là chính nhân quân tử.

[00:34:15] Hóa ra bọn họ đều giống nhau! Đồ thấy lợi quên nghĩa!

[00:34:22] Năm tháng này cô nói xem,

[00:34:24] cô nói xem đây là bạn bè mẹ kiếp gì chứ?

[00:34:27] Hoàn toàn là một lũ cướp tiền!

[00:34:32] Anh nghĩ xem cái gì là thật? Chỉ có lợi ích là thật!

[00:34:36] Ép tôi đến đường cùng,

[00:34:38] mẹ kiếp tôi sẽ cướp nhà họ Trương kia!

[00:34:43] Đừng nói bậy!

[00:34:45] Chúng ta sống được mà. Tôi nuôi anh.

[00:34:51] Hơn nữa, nếu không phải là Trương giám đốc thì sao?

[00:34:56] Không có đâu.

[00:34:57] Ngoài ông ta ra tôi chưa nói với ai khác.

[00:35:00] Ngoài ông ta ra không còn ai khác!

[00:35:02] Mặc kệ là ai đi nữa!

[00:35:06] Dù sao sau này sẽ không có ai hại anh nữa.

[00:35:11] Cô nói xem,

[00:35:13] tôi một thằng đàn ông,

[00:35:15] không thể cứ để một người phụ nữ nuôi mãi được.

[00:35:17] Tôi nguyện ý!

[00:35:22] Hay là...

[00:35:24] tôi thuê một chiếc xe kéo nhé?

[00:35:25] Không cần đâu! Mệt lắm!

[00:35:29] Gió mưa vất vả.

[00:35:32] Trời xấu cũng phải nộp tiền thuê xe cho người ta.

[00:35:35] Còn không đủ cho chủ xe kiếm nữa.

[00:35:37] Vậy tôi lại quay về bán trâm cài tóc nhé?

[00:35:42] Anh còn chưa thấy bị đánh đau à?

[00:35:47] Anh nghĩ xem có phải không?

[00:35:55] Hay là...

[00:35:56] hay là tôi đi gánh nước thuê ở giếng đi?

[00:36:00] Thế không phải vẫn phải đến nhà giàu sao?

[00:36:03] Anh không phải nói anh với nhà giàu khắc nhau à?

[00:36:08] Nhà giàu!

[00:36:11] Có một có hai, tôi không tin còn có ba!

[00:36:16] Cả đời này tôi quyết đấu với nhà giàu rồi!

[00:36:22] Vận rủi cũng nên đến hồi kết rồi chứ?

[00:36:32] Anh cứ yên tâm đi.

[00:36:36] Làm gì thì chúng ta từ từ bàn bạc sau.

[00:36:41] Anh cứ dưỡng thương cho tốt đã.

[00:36:43] Hai tháng này không được đi đâu cả!

[00:36:53] Được, được.

[00:36:55] Tôi đều nghe lời cô.

[00:37:11] Bối Lặc gia!

[00:37:15] Bối Lặc gia!

[00:37:19] Ngài xem cái này.

[00:37:25] Tôi nói này Từ Nhị,

[00:37:27] nếu có thể lấy cái món ngọc bích kia của chúng ta,

[00:37:29] con dế trên cải trắng ấy,

[00:37:30] thì bọn họ mới được mở mang tầm mắt.

[00:37:34] Bối Lặc gia, chúng ta qua bên kia xem đi.

[00:37:37] Đi thôi.

[00:37:40] Sao nào Bối Lặc gia? Hôm nay ngài rảnh rỗi nhỉ.

[00:37:48] Tôi nói này Từ Nhị, ở đây cũng chẳng có món đồ gì hay cả.

[00:37:52] Gia, ở hành lang kia có trà. Ngài cũng mệt rồi.

[00:37:54] Vào đó ngồi chút đi.

[00:37:58] Tôi cũng lười đi loanh quanh rồi.

[00:37:59] Có món đồ gì hay thì gửi qua cho tôi nhé. Được, được.

[00:38:08] Loạn quá, loạn quá. Bối Lặc gia.

[00:38:18] Cung chưởng quỹ.

[00:38:19] Kim gia, sao hôm nay ngài có thời gian vậy?

[00:38:21] Tôi cũng chỉ là đến xem náo nhiệt thôi.

[00:38:24] Thì ra, đồ vật trong nhà có thì không nghĩ đến,

[00:38:27] mất đi rồi lại nhớ.

[00:38:30] Ngài ngồi, ngài ngồi. Được, được.

[00:38:32] Chưởng quỹ! Mời dùng trà!

[00:38:34] Tiểu nhị, dâng trà!

[00:38:39] Mấy vị gia, Bối Lặc gia, mời ngài dùng, ngài nghỉ ngơi.

[00:38:42] Hôm nay Mao Tài của Phong Nhất Các có một món đồ sứ muốn bán.

[00:38:45] Tôi qua đó xem thử. Đi đi, đi đi.

[00:38:48] Cung chưởng quỹ. Chào ông, chào ông.

[00:38:51] Hôm nay Mao Tài của Phong Nhất Các có món đồ sứ tốt muốn bán.

[00:38:54] Tôi qua đó xem thử. Được, mời ông đi, mời ông đi.

[00:39:08] Từ gia đến rồi.

[00:39:11] Kim gia đến rồi, đến rồi.

[00:39:15] Ngồi, ngồi, ngồi, ngồi.

[00:39:18] ...

[00:39:18] ...

[00:39:23] Nếu trong giới chúng ta mà có thêm mấy vị gia thế này,

[00:39:27] chúng ta không gọi là giới đồ cổ nữa,

[00:39:30] gọi là Đại hội Vương gia Bối lặc thì hợp.

[00:39:37] Mấy hôm trước nghe nói bán được một món Định diêu vẽ hoa.

[00:39:40] Nói là trong nhà loại hàng này nhiều lắm.

[00:39:43] Đầu bếp mỗi ngày đều dùng loại bát này.

[00:39:46] Cũng chẳng có gì mới lạ.

[00:39:48] Đồ quan diêu mà chúng ta bây giờ bỏ nhiều tiền ra mua về,

[00:39:51] chẳng phải cũng là bát ăn cơm của hoàng thượng sao?

[00:39:54] Nói vỡ là vỡ thôi.

[00:39:58] Hôm nay không biết ông ta đến bán hàng,

[00:40:02] hay là thu mua hàng nữa.

[00:40:05] Nghe nói lần trước,

[00:40:07] làm ăn một vụ lớn với Lộc đại nhân người Đức.

[00:40:09] Trong phủ của mình cũng mở cửa hàng.

[00:40:11] Gọi là Bối Bối Trai.

[00:40:13] Bối Bối Trai? Nghe sao mà xui xẻo thế.

[00:40:16] Bối lặc gia mở tiệm đồ cổ cũng coi như xui tận mạng rồi.

[00:40:27] Xui nữa cũng không xui đi đâu được.

[00:40:30] Tôi cũng nghe nói rồi.

[00:40:32] Nghe nói là Từ Nhị kia đang quản lý.

[00:40:35] ...

[00:40:36] Tên Từ Nhị kia đang nói nhảm gì thế?

[00:40:38] ...

[00:40:40] Ít nhất cũng phải giá này.

[00:40:46] Cứ thế đi.

[00:40:49] Mao Tài! Tìm được người mua rồi!

[00:41:00] Đến rồi!

[00:41:06] Bối Lặc gia thật có nhã hứng.

[00:41:10] Từ Nhị nói với tôi ông có món đồ tốt,

[00:41:13] nhất định bắt tôi đến xem.

[00:41:15] Ông lấy ra cho tôi xem đi.

[00:41:18] Bối Lặc gia có gì mà chưa từng thấy chứ.

[00:41:21] Chỉ có thể nói là để ngài xem qua thôi.

[00:41:25] Đồ tốt! Đồ tốt!

[00:41:27] Tôi nói này Từ Nhị,

[00:41:28] món đồ này trong nhà chúng ta vẫn còn mà.

[00:41:32] Bối Lặc gia, có thì có ạ,

[00:41:34] nhưng đều không giống nhau.

[00:41:36] Ngài xem cái bình này, màu sắc này thật là vui mắt.

[00:41:41] Bối Lặc gia, lần trước đại sứ Pháp,

[00:41:44] không phải còn cầu xin ngài ban cho ông ta một cái sao?

[00:41:47] Đúng! Có chuyện này, có chuyện này!

[00:41:50] Tôi nói này Mao Tài, món đồ này của ông cần bao nhiêu bạc?

[00:41:57] Gia, hay là tôi với ngài mặc cả kín nhé?

[00:42:01] Cút đi!

[00:42:02] Cái tay bẩn của ông tôi không thèm động vào.

[00:42:05] Ông nói giá đi.

[00:42:08] Nói ít quá tôi không lấy đâu nhé.

[00:42:13] Đó là ngài mua đồ, sao có thể đòi ít được ạ.

[00:42:18] Hay là... ngài đưa... Năm nghìn?

[00:42:23] Năm nghìn đồng?

[00:42:25] Năm nghìn?

[00:42:26] Từ Nhị! Gói đồ lại! Đưa ngân phiếu cho ông ta!

[00:42:33] Hôm nay ra dáng lắm! Ra dáng quá rồi!

[00:42:37] Năm nghìn ngân phiếu.

[00:42:44] Vẫn là Bối Lặc gia sảng khoái!

[00:42:52] Từ Nhị, cầm đồ, chúng ta đi! Được, được!

[00:42:56] Đi thôi, đi thôi!

[00:43:00] Bối Lặc gia!

[00:43:02] Các vị chưởng quỹ,

[00:43:03] tôi là Từ Nhị của Bối Bối Trai.

[00:43:06] Sau này,

[00:43:07] các vị có món đồ tốt nào thì mang cho tôi xem.

[00:43:09] Đảm bảo vật đáng giá tiền! Đúng, đúng!

[00:43:13] Hẹn gặp lại! Hẹn gặp lại!

[00:43:23]

[00:43:26] Toàn là ba kẻ ngốc!

[00:43:29] ...

[00:43:29] ...

[00:43:32] Từ nhị gia mua đồ à? Đồ tốt chứ?

[00:43:35] Đồ tốt, không tệ.

[00:43:36] Ông cứ bán tiếp đi.

[00:43:37] Tôi đi đây. Hẹn gặp lại ông nhé.

[00:43:42] Tôi nói này chưởng quỹ, hẹn gặp lại.

[00:43:44] Xem cái vị Nhị gia này kìa.

[00:43:47] Chưởng quỹ! Món đồ này gói lại đi, tôi lấy!

[00:43:49] Đưa đây nào! Năm trăm không bán nữa!

[00:43:52] Ông không thấy cái bình đậu hồng này bán được năm nghìn sao?

[00:43:55] Cái này ít nhất cũng phải một nghìn đồng.

[00:43:57] Một nghìn đồng? Lúc nãy không phải nói xong rồi sao?

[00:43:59] Sao thế? Tăng giá rồi ông không biết à?

[00:44:00] Giá đều tăng rồi! Đẩy lên rồi!

[00:44:02] Sao nào? Ông có muốn không?

[00:44:03] Ông muốn thì là một nghìn đồng đấy!

[00:44:05] Không muốn nữa, không muốn nữa!

[00:44:06] Đừng nói một nghìn đồng nữa! Không muốn nữa!

[00:44:08] Vậy chúng ta thương lượng đi... Đừng thương lượng, không có gì để thương lượng cả!

[00:44:10] Ông... ông quay lại!

[00:44:29] Tôi đến không đúng lúc rồi.

[00:44:30] Đến đi, đến đi! Đang đợi cậu đấy.

[00:44:35] Bối Lặc gia lại đi xem kịch rồi.

[00:44:39] Đi rồi.

[00:44:40] Nếu ông ấy mà ở đây,

[00:44:42] tôi còn không dám để cậu đến đây đâu.

[00:44:44] Hóa ra ông ấy không biết à? Không biết.

[00:44:48] Nên giấu thì phải giấu ông ấy một chút. Ông ấy sĩ diện lắm.

[00:44:52] Không có chút tâm địa xấu nào.

[00:44:55] Nhị gia, đây là ngân phiếu của ngài.

[00:44:59] Năm nghìn đồng. Ngài nhận lấy.

[00:45:02] Chiêu này của ngài thật là cao tay.

[00:45:03] Đầu tiên là tạo danh tiếng, nâng vị thế cho Bối Bối Trai.

[00:45:08] Thứ hai là,

[00:45:09] lập tức đẩy giá thị trường lên cao.

[00:45:13] Nghe nói à, sau khi chúng ta đi,

[00:45:15] đồ trong giới ít nhất tăng gấp đôi.

[00:45:20] Đồ cổ, tôi thừa nhận không hiểu nhiều lắm.

[00:45:24] Nhưng đấu trí thì là bẩm sinh của tôi rồi.

[00:45:30] Đây không phải các quản gia, người nhà của các vương phủ thấy thời thế không tốt,

[00:45:36] cứ một mực gửi đồ đến chỗ tôi sao.

[00:45:39] Thu mua cũng gần đủ rồi.

[00:45:42] Tôi nói,

[00:45:44] nếu chúng ta không đẩy giá lên,

[00:45:47] thế chẳng phải tự mình thu mua sao?

[00:45:52] Hơn nữa,

[00:45:54] khẩu vị của đám học giả giả hiệu này,

[00:45:56] đã bị tôi điều chỉnh rồi.

[00:45:59] Mao Tài, sau này theo tôi làm việc cho tốt.

[00:46:04] Là người nước ngoài thì cứ dẫn đến đây cho tôi.

[00:46:07] Nào là lái buôn Pháp, lái buôn Đức, lái buôn Nhật Bản,

[00:46:09] chỗ tôi đây chỉ có một, lái buôn Bối lặc!

[00:46:13] Có danh hiệu của Bối Lặc gia,

[00:46:15]

[00:46:18] Đó là đương nhiên! Phải không? Đương nhiên rồi!

[00:46:20] Mao Tài, nhìn xem. Hàng đã về tay.

[00:46:25] Giá cũng đã đẩy lên rồi. Cậu cứ chờ hưởng đi.

[00:46:30] Nhị gia, cảm ơn ngài! Tôi quyết theo ngài rồi!

[00:47:28] Để niềm vui đến nơi bạn từng mơ

[00:47:29] ...đến nơi bạn từng mơ

[00:47:30] Để trời mãi trong

[00:47:30] Để tình mãi mãi

[00:47:31] Để tình mãi mãi

[00:47:32] Để tình mãi mãi

[00:47:39] Để niềm vui lưu giữ cảm giác thanh xuân mãi mãi của bạn

[00:47:57] Đến gần bầu trời của bạn

[00:48:02] Để ánh dương vuốt ve

[00:48:07] Trong giấc ngủ của bạn

[00:48:30] Để tình mãi mãi

[00:48:32] ...

[00:48:32] Để tình mãi mãi

[00:48:32] Để tình mãi mãi

[00:48:33] ...

[00:48:37] ...

[00:48:37] ...

[00:48:49] Giấy phép sản xuất phim truyền hình: 00220

[00:48:50] ...

[00:48:53] ...


 0 Bemerkungen sort   Sortiere nach


Als nächstes