अगला

(AI-sub) Sóng gió Tây Quan vietsub tập 31+32 - Trần Khôn, Tôn Lệ

0 विचारों· 08/03/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
ग्राहकों
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Giữa lòng Tây Quan hoa lệ những năm 1920, tình yêu và tình bạn của một nhóm thanh niên ưu tú bị đặt vào thử thách khốc liệt nhất. <br>Với sự tham gia của cặp đôi vàng Trần Khôn và Tôn Lệ, &quot;Sóng gió Tây Quan&quot; sẽ cuốn bạn vào vòng xoáy của những mối tình nồng cháy, những nghĩa tình huynh đệ sâu nặng và cả những lựa chọn sinh tử trước vận mệnh của đất nước. Liệu họ sẽ chọn tình yêu hay lý tưởng?

और दिखाओ

[00:00:26] Em gái anh đã tới.

[00:00:28] Ồ.

[00:00:31] Cô ấy nói sao tôi cứ chết mãi không xong.

[00:00:39] Cô ấy có tính tiểu thư như vậy đó.

[00:00:41] Từ nhỏ đã bị ba tôi chiều hư rồi.

[00:00:46] Cô ấy nói là Mai Kỳ phải không?

[00:00:54] Cô lại không phải là Mai Kỳ.

[00:00:57] Thiên Hữu.

[00:00:59] Nếu như Mai Kỳ còn sống,

[00:01:02] anh có muốn cứu vãn không?

[00:01:10] Mai Kỳ đã chết rồi, cô cũng không phải là Mai Kỳ.

[00:01:14] Vậy tại sao anh lại chuộc tôi ra?

[00:01:15] Để tôi ở đây?

[00:01:19] Tôi đã luôn suy nghĩ tại sao.

[00:01:24] Tôi và những chị em khác có gì khác biệt sao?

[00:01:28] Tại sao tôi lại là người may mắn như vậy?

[00:01:31] Tôi bỗng chốc đã chờ được,

[00:01:33] vận may mà người khác cả đời cũng không chờ được.

[00:01:37] Tôi biết tại sao.

[00:01:40] Tôi có thể làm tốt hơn.

[00:01:43] Tôi có thể khiến số tiền anh bỏ ra đáng giá hơn.

[00:01:47] Tôi có thể cho anh thứ anh muốn.

[00:01:50] Thứ mà anh muốn,

[00:01:52] đến mức không dám nói ra.

[00:01:56] Tôi chính là Mai Kỳ.

[00:01:59] Em yêu anh.

[00:02:03] Tôi thấy cô điên rồi.

[00:02:18] Vào đi.

[00:02:24] Chính là ở đây.

[00:02:26] Anh đã tạo ra một trận tuyết cho Mai Kỳ.

[00:02:31] Đúng.

[00:02:33] Nếu vẫn ở đây,

[00:02:35] vẫn là Mai Kỳ của ngày hôm đó,

[00:02:37] anh có vui hơn không?

[00:02:39] Có giữ cô ấy lại, không để cô ấy tìm đến cái chết không?

[00:02:45] Tôi chưa từng nghĩ đến những điều này.

[00:02:48] Vậy anh có nghĩ tới không,

[00:02:49] bây giờ chúng ta cũng có thể tạo ra một trận tuyết.

[00:02:58] Đã không còn là mùa đó nữa rồi.

[00:03:03] Gia Tuấn,

[00:03:05] anh nói xem, em đến muộn rồi sao?

[00:03:08] Hay vốn dĩ là người thừa?

[00:03:11] Anh đừng trả lời.

[00:03:13] Em không muốn biết.

[00:03:17] Xin lỗi.

[00:03:20] Đừng nói xin lỗi.

[00:03:22] Gia Tuấn, cảm ơn anh.

[00:03:24] Anh đã đối xử rất tốt với em rồi.

[00:03:27] Người có lỗi với tôi,

[00:03:29] tôi cũng sẽ nói với anh ta là xin lỗi.

[00:03:34] Cô muốn làm gì?

[00:03:37] Anh sẽ sớm thấy thôi.

[00:03:43] Mai Kỳ thật sự là âm hồn không tan.

[00:03:45] Bây giờ cô ta lại hóa thành Tiểu Đào Hồng,

[00:03:48] đến Nam Châu Lý đòi nợ.

[00:03:51] Tôi biết,

[00:03:52] lần này cô ta mang theo oán khí ngút trời mà đến.

[00:03:55] Sự xuất hiện của cô ta đã định sẽ khiến Nam Châu Lý gà chó không yên.

[00:03:59] Người tôi lo lắng nhất là Gia Tuấn.

[00:04:02] Đã nhiều ngày không thấy cậu ấy.

[00:04:04] Nhưng tôi biết cậu ấy ở đâu, đang làm gì.

[00:04:08] Đó mới là nguồn cơn thực sự cho sự bất an của tôi.

[00:04:15] Quả nhiên là khách quý.

[00:04:16] Cảnh sát Lương, mời vào.

[00:04:20]

[00:04:22] Cũng được.

[00:04:24] Hôm nay cô tìm tôi,

[00:04:25] là để tôi xem nhà mới của cô à?

[00:04:27] Cuộc sống cũng khá thảnh thơi nhỉ.

[00:04:29] Đâu có, cô đơn chết đi được.

[00:04:31] Cứ xem tự nhiên đi, nhà của tôi đấy.

[00:04:35] Sao anh cứ nhìn tôi vậy?

[00:04:37] Quả nhiên là bà chủ gia đình rồi.

[00:04:39] Quần áo mặc không còn loè loẹt như trước.

[00:04:41] Tôi thấy đây không gọi là cô đơn, mà là yên tĩnh.

[00:04:44] Đâu có, chính là cô đơn.

[00:04:46] Này, qua bên này.

[00:04:49] Không thể so với trước đây được.

[00:04:51] Bây giờ cô là phụ nữ nhà lành rồi đấy.

[00:04:55] Ồ, anh cứ ngồi tự nhiên, tôi nghe điện thoại.

[00:05:02] Alô?

[00:05:06] Ồ, là Thiên Hữu à?

[00:05:09] Ừm, tôi biết rồi.

[00:05:13] Tạm biệt.

[00:05:26] Cảnh sát Lương, mời ngồi.

[00:05:28] Ai gọi vậy?

[00:05:30] Tạ Thiên Hữu gọi đến.

[00:05:31] Không phải, là một cô bạn làm chung trước đây,

[00:05:34] rủ tôi chơi bài.

[00:05:36] Ồ, vậy có phải tôi đến không đúng lúc không?

[00:05:39] Không, anh đến rất đúng lúc.

[00:05:41] Tôi vừa hay có lý do để không đi.

[00:05:44] Anh nói xem, tôi có phải rất có duyên với Nam Châu Lý không?

[00:05:48] Tạ Thiên Hữu của anh, cả Phương Gia Tuấn nữa.

[00:05:53] Nam Châu Lý của các người không thiếu nhất chính là đàn ông.

[00:05:58] Tạ Thiên Hữu thực ra rất ích kỷ.

[00:06:01] Trong lòng chỉ có bản thân anh ta.

[00:06:04] Còn Phương Gia Tuấn kia,

[00:06:05] lại là kẻ không có não.

[00:06:07] Uổng phí một gương mặt đẹp.

[00:06:11] Cô quen cả Gia Tuấn rồi sao?

[00:06:15] Cẩm Khôn, tôi rất lạ.

[00:06:18] Tại sao lúc đó Mai Kỳ lại không chọn anh?

[00:06:21] Vậy cô nên hỏi cô ấy.

[00:06:25] Nếu là tôi,

[00:06:26] người có khả năng chọn nhất chính là anh.

[00:06:33] Xin lỗi, xin lỗi.

[00:06:34] Xem tôi vụng về chưa kìa.

[00:06:35] Tôi đưa anh lên lầu lau một chút nhé.

[00:07:09] A Đào!

[00:07:12] A Đào!

[00:07:14] A Đào!

[00:07:19] Thiên Hữu, sao anh về nhanh vậy?

[00:07:22] Sao, cô không muốn tôi về à?

[00:07:25] Không phải vậy.

[00:07:27] À đúng rồi, em hầm canh cho anh.

[00:07:28] Để em bưng ra ngay.

[00:07:29] Nào, anh qua kia nghỉ một lát đi.

[00:07:31] Anh sao vậy? Sắc mặt khó coi thế.

[00:07:35] Tôi không sao.

[00:07:38] Này, Thiên Hữu, anh không được lên.

[00:07:51] Lương Cẩm Khôn, anh...

[00:07:54] Anh quá đáng quá.

[00:07:57] Không phải như anh nghĩ đâu, anh nghe em nói.

[00:07:59] Cô không cần nói gì cả.

[00:08:00] Tôi không muốn nghe gì hết.

[00:08:01] Anh đi đi, đi ngay cho tôi.

[00:08:17] Vất vả cho anh rồi, cảnh sát Lương.

[00:08:22] Tiểu Đào Hồng, có cần phải làm vậy không?

[00:08:25] Xem ra tôi đã xem thường cô rồi.

[00:08:28] Cô không đến mức phải làm chuyện độc ác như vậy chứ.

[00:08:33] Chưa nghe qua câu,

[00:08:35] "xưa nay lòng dạ đàn bà độc nhất" sao?

[00:08:38] Nhưng tôi vẫn cảm ơn anh, cảnh sát Lương.

[00:08:59] Toàn là chuyện tốt cô làm.

[00:09:02] Ôi, sao lại nổi giận lớn thế?

[00:09:07] Rốt cuộc cô muốn làm gì?

[00:09:10] Làm gì à?

[00:09:11] Tiếp khách chứ sao.

[00:09:13] Ai bảo anh ở đây,

[00:09:13] lại nuôi một con điếm giống Mai Kỳ chứ.

[00:09:17] Con điếm này, tôi giết cô.

[00:09:20] Anh ra tay được sao?

[00:09:23] Anh nhìn cho rõ tôi là ai.

[00:09:25] Tôi là Mai Kỳ của anh mà.

[00:09:31] Tạ Thiên Hữu, đừng có huênh hoang nữa.

[00:09:35] Anh根本没胆量杀我。 Anh vốn không có gan giết tôi.

[00:09:38] Vì anh biết tôi vốn không đáng để anh giết.

[00:09:42] Phải không?

[00:09:44] Anh là người làm việc lớn.

[00:09:47] Anh sẽ không vì chuyện nhỏ mà mất việc lớn.

[00:09:50] Anh sẽ không vì tôi,

[00:09:51] một sinh mệnh hèn mọn,

[00:09:52] mà hủy hoại tiền đồ xán lạn của mình.

[00:09:56] Huống chi một ngày vợ chồng trăm ngày ân.

[00:09:59] Anh ít nhiều cũng có chút không nỡ, phải không?

[00:10:03] Ông chủ Thiên Hữu của tôi.

[00:10:41] Các đồng chí công nhân, trong mười lăm tháng qua,

[00:10:46] chúng ta đã thực hiện một cuộc đấu tranh chưa từng có trong lịch sử,

[00:10:48] một cuộc đấu tranh chống chủ nghĩa đế quốc.

[00:10:52] Tuy chúng ta không có hải quân và lục quân hùng mạnh,

[00:10:56] nhưng chúng ta đã tìm thấy

[00:10:57] một công cụ để trả đũa tội ác của chủ nghĩa đế quốc.

[00:11:00] Đó chính là vũ khí kinh tế.

[00:11:03] Khi chúng ta sử dụng vũ khí này,

[00:11:05] chúng ta đã thể hiện tinh thần hy sinh, nhẫn nại,

[00:11:08] kiên cường, vĩ đại.

[00:11:11] Trong mười lăm tháng,

[00:11:12] chúng ta không hề thỏa hiệp với kẻ thù.

[00:11:15] Chúng ta vì chính nghĩa mà đoàn kết đấu tranh.

[00:11:17] Vì vậy chúng ta có thể cho chủ nghĩa đế quốc

[00:11:20] một bài học không bao giờ quên.

[00:11:23] Từ hôm nay trở đi,

[00:11:24] một thời đại mới đã bắt đầu.

[00:11:27] Vì vậy chúng ta quyết định,

[00:11:28] vào lúc hai giờ ngày mười tháng mười,

[00:11:30] sẽ tự động rút toàn bộ đội tuần tra tại các cửa khẩu về.

[00:11:34] Và mong muốn cùng các giới đồng nghiệp

[00:11:36] tiến hành một cuộc tổng đấu tranh mới.

[00:11:39] Nói tóm lại, sứ mệnh của chúng ta một ngày chưa hoàn thành,

[00:11:44] phong trào chống chủ nghĩa đế quốc một ngày chưa dừng lại.

[00:12:12] Tất cả xuống xe đi.

[00:12:15] Chào anh.

[00:12:16] Đội vận tải công nhân này có tổng cộng 120 người.

[00:12:18] Hôm nay đến trước 60 người.

[00:12:19] Nửa còn lại đâu?

[00:12:20] Sau khi sắp xếp ổn thỏa gia đình sẽ đến tham gia huấn luyện.

[00:12:23] Mấy đợt huấn luyện trước đã được đưa ra tiền tuyến.

[00:12:25] Quân đội tiến rất nhanh, thương vong cũng rất lớn.

[00:12:27] Các anh cần bổ sung nhân lực, mau chóng lên nhé.

[00:12:30] Các đồng chí công nhân, xuống xe theo tôi.

[00:12:31] Các đồng chí công nhân, xuống xe.

[00:12:39] A Đào à, tôi vào xem trước.

[00:12:47] Chào.

[00:12:51] Anh cũng sẽ đi Bắc phạt sao?

[00:12:52] Tôi đương nhiên phải đi, đang đăng ký đây.

[00:12:55] Chán thật.

[00:12:57] Ở Quảng Châu chỉ có mình anh là bạn bè có thể nói chuyện.

[00:12:59] Lại sắp đi Bắc phạt.

[00:13:03] Anh xem, nhiều công nhân đang huấn luyện kìa.

[00:13:06] Họ đều sắp đi Bắc phạt.

[00:13:09] Em trai của Tạ Thiên Hữu là Thiên Hào,

[00:13:11] có phải làm huấn luyện viên ở đây không?

[00:13:13] Đúng vậy, sao, cô cũng quen cậu ta à?

[00:13:18] Người nhà họ Tạ,

[00:13:19] quen thêm một người không bằng bớt đi một người.

[00:13:30] Chú Xán, chú về trước đi.

[00:13:31] Không cần đợi tôi đâu.

[00:13:35] Không ngờ anh đến trước.

[00:13:37] Không thể để anh cứ chờ tôi mãi được.

[00:14:01] Chúc mừng hội trưởng. Cảm ơn, cảm ơn. Cùng vui, cùng vui.

[00:14:03] Cùng vui, cùng vui.

[00:14:23] Thiên Hữu, bây giờ anh được xem là

[00:14:25] hội trưởng thương hội trẻ nhất toàn Quảng Châu rồi.

[00:14:29] Nghe nói anh vì Bắc phạt mà dốc hết tài lực.

[00:14:31] Làm hội trưởng này đúng là được mọi người tín nhiệm mà.

[00:14:35] Đều là nhờ mọi người ưu ái.

[00:14:36] Ôi, thật không ngờ anh Ôn ghé thăm,

[00:14:39] Thiên Hữu còn vui mừng hơn cả việc được bầu làm hội trưởng nữa.

[00:14:43] Tôi thấy là bất ngờ thì đúng hơn.

[00:14:45] Bạn cũ lại gặp nhau rồi.

[00:14:48] Đúng vậy, cứ tưởng cả đời không gặp lại.

[00:14:51] Anh đấy,

[00:14:52] cứ thích nghĩ mọi chuyện theo hướng xấu.

[00:14:55] Nhưng nói đi cũng phải nói lại,

[00:14:57] tình hình lúc đó,

[00:14:59] vừa là đại công tặc, vừa bị công hội khai trừ,

[00:15:02] ai cũng nghĩ Ôn某 tôi đây sẽ chết không có đất chôn.

[00:15:06] Ngay cả bản thân tôi cũng suýt nhận mệnh.

[00:15:09] Không ngờ ông trời không muốn từ bỏ tôi.

[00:15:11] Tất nhiên tôi không thể tự mình buông xuôi rồi.

[00:15:15] Anh Ôn chắc chắn đã chịu không ít khổ.

[00:15:18] Chịu khổ thì không dám nói, chỉ là phiền phức.

[00:15:21] Vừa phải thoát khỏi sự đeo bám của ban duy trì đình công,

[00:15:23] vừa phải trên dưới nối lại quan hệ,

[00:15:25] tốn thời gian, tốn công sức, tốn tiền bạc.

[00:15:28] Nhưng qua lần này, tôi đã hiểu ra.

[00:15:31] Chỉ cần bản thân không tự làm khó mình,

[00:15:34] thì thời buổi này lúc nào cũng có cơ hội.

[00:15:38] Anh Ôn có thể chỉ dạy cho tôi,

[00:15:40] lần này lại là cơ hội gì không?

[00:15:42] Suýt quên mất.

[00:15:44] Nè, anh xem, đây là danh thiếp mới của tôi.

[00:15:50] Sở Thực nghiệp, Chính phủ Quốc dân.

[00:15:56] Ôi, anh Ôn, thật đáng ngưỡng mộ, ngưỡng mộ.

[00:16:06] Chúng ta như nhau cả thôi.

[00:16:08] Không làm phiền nữa, anh còn bận.

[00:16:10] Vẫn còn người đợi anh đó. Tạm biệt.

[00:16:12] Hẹn gặp lại, hẹn gặp lại.

[00:16:18] Anh cả, em muốn...

[00:16:20] Em muốn có chuyện này nói với anh.

[00:16:24] Anh cả có chuyện.

[00:16:25] Thiên Hào, anh cả.

[00:16:27] Lẩm bẩm gì vậy?

[00:16:29] Vừa rồi em thấy anh chụp ảnh với Ôn Đình Quang kia.

[00:16:31] Ông ta không sao rồi.

[00:16:33] Haizz, đúng là loạn thế tạo anh hùng.

[00:16:37] Anh xem ông ta, thay đổi một cái,

[00:16:39] đã biến thành chuyên viên của Sở Thực nghiệp Chính phủ Quốc dân rồi.

[00:16:43] Đúng rồi, Thiên Hào, lại đây.

[00:16:45] Anh giới thiệu cho em vài người.

[00:16:46] Đều là những nhân vật có máu mặt ở Quảng Châu.

[00:16:48] Không, không cần đâu anh cả.

[00:16:49] Em còn có nhiệm vụ, lát nữa em đi ngay.

[00:16:51] Vội vậy sao?

[00:16:52] Anh em mình bao lâu rồi chưa gặp.

[00:16:54] Đúng vậy, em cũng đang muốn gặp anh đây.

[00:16:57] Thiên Hào à, anh biết em vội về tiền tuyến.

[00:17:00] Bây giờ cũng gần đến lúc rồi.

[00:17:03] Bên anh cuối cùng cũng đã chuẩn bị ổn thỏa.

[00:17:05] Một lượng lớn quân nhu, vật tư

[00:17:06] đang liên tục được vận chuyển ra tiền tuyến.

[00:17:08] Sau này đợi Bắc phạt thắng lợi,

[00:17:10] Chính phủ Quốc dân này phải thay anh em nhà họ Tạ chúng ta,

[00:17:12] ghi một công lớn đó.

[00:17:15] Em cứ chờ ra tiền tuyến,

[00:17:16] lập công, thăng quan tiến chức đi.

[00:17:20] Bây giờ tiền tuyến liên tiếp báo tin thắng trận.

[00:17:22] Lần này em đi chắc chắn sẽ thắng lợi.

[00:17:25] Cứ chờ uống rượu mừng công thôi.

[00:17:27] Nào, anh em mình cạn một ly trước.

[00:17:34] Anh cả, có một chuyện em phải nói với anh.

[00:17:38] Nói đi.

[00:17:39] Em muốn,

[00:17:40] em muốn trước khi ra tiền tuyến sẽ kết hôn.

[00:17:44] Kết hôn?

[00:17:47] Thiên Hào, đợi em tìm được đối tượng rồi kết hôn,

[00:17:49] Bắc phạt đã thắng lợi từ lâu rồi.

[00:17:51] Không, em có thể kết hôn ngay lập tức.

[00:17:53] Ngay lập tức?

[00:17:55] Em tự do yêu đương à?

[00:17:57] Vâng.

[00:17:59] Em quyết định dùng ý chí của mình để quyết định chuyện chung thân đại sự.

[00:18:02] Em chỉ muốn báo cho mọi người biết kịp thời.

[00:18:06] Được, anh tôn trọng lựa chọn của em.

[00:18:10] Vậy đi, em tự chọn một ngày.

[00:18:12] Anh cả sẽ lo cho em.

[00:18:14] Cảm ơn anh cả.

[00:18:16] Ôi, tốt quá, tốt quá.

[00:18:19] Em trai nhỏ của anh cũng sắp lập gia đình rồi.

[00:18:21] Anh cả trong lòng vui lắm.

[00:18:24] À đúng rồi, Thiên Hào.

[00:18:26] Em phải để mẹ gặp vợ chưa cưới của em chứ.

[00:18:29] Ôi, dù sao cũng sắp gả về đây,

[00:18:31] sớm muộn gì cũng phải gặp mà.

[00:18:35] Được ạ.

[00:18:42] Cẩn thận.

[00:18:43] Cẩn thận, cẩn thận.

[00:18:45] Cẩn thận, cẩn thận.

[00:19:24] Thưa bà, nhị thiếu gia đã về.

[00:19:46] Nhị thiếu gia.

[00:19:48] Mẹ.

[00:19:53] Mẹ, mẹ không khỏe ạ?

[00:19:56] Anh cả, chị dâu, em gái, mọi người đều ở đây.

[00:20:01] Thiên Hào, con đã bao lâu chưa về nhà?

[00:20:04] Mẹ, con không phải đã về rồi sao.

[00:20:08] Nếu không có chuyện này, có phải con sẽ không về không?

[00:20:11] Không phải.

[00:20:13] Mẹ, cô ấy ở bên ngoài, con đi gọi cô ấy vào.

[00:20:16] Ừ.

[00:20:47] Chào bà.

[00:20:52] Ừm, đã gặp cha con.

[00:21:10] Anh hai, anh có biết cô ta là ai không?

[00:21:13] Anh bị cô ta lừa rồi.

[00:21:14] Thiên Tuệ, em nói bậy gì vậy?

[00:21:16] Em không có nói bậy.

[00:21:17] Không tin anh cứ hỏi anh cả.

[00:21:18] Cô ta chính là A Đào của anh cả đó.

[00:21:22] Cái gì?

[00:21:23] Thật đáng sợ.

[00:21:27] Lão gia ơi, đây là nghiệp chướng từ kiếp nào vậy, lão gia!

[00:21:43] Lão gia!

[00:21:45] Nếu ngài trên trời có linh,

[00:21:48] thì mau thu phục con yêu tinh này đi!

[00:21:58] Hai đứa con bất hiếu các người.

[00:22:00] Bị người đàn bà hạ tiện này quyến rũ,

[00:22:03] còn dám mặt dày dắt về nhà.

[00:22:06] Các người muốn làm ta tức chết à?

[00:22:12] Tạ Thiên Hữu!

[00:22:16] Chính con đã dẫn cái nghiệt chướng này về nhà.

[00:22:18] Con còn dám ngồi ở đây sao?

[00:22:21] Mẹ!

[00:22:28] Anh cả, anh làm gì vậy?

[00:22:30] Thiên Hào!

[00:22:31] Người đàn bà này cố tình đến để làm bẽ mặt nhà chúng ta.

[00:22:33] Em hiểu không?

[00:22:35] Cô ta là người đàn bà do tôi chuộc ra.

[00:22:36] Bây giờ cô ta không hài lòng,

[00:22:37] cố tình đến để chỉnh tôi, em hiểu không?

[00:22:40] Mọi người sao vậy?

[00:22:41] Cô ấy là vợ chưa cưới của em, là người phụ nữ em yêu.

[00:22:44] Thì có liên quan gì đến mọi người?

[00:22:49] Về Đông Sơn đi.

[00:22:51] Em không về.

[00:22:52] Anh có thế thân của anh,

[00:22:54] em có lựa chọn của em.

[00:22:57] Cô quậy đủ chưa?

[00:22:59] Anh cả, xin anh hãy tôn trọng vợ chưa cưới của em.

[00:23:02] Chúng em tự do yêu đương,

[00:23:03] hoàn toàn do em quyết định.

[00:23:05] Không cần các người quản.

[00:23:08] Được, cô nói với nó đi,

[00:23:10] cô đang quyến rũ nó.

[00:23:12] Cô quyến rũ nó để nó yêu cô.

[00:23:14] Cô đã làm được rồi.

[00:23:15] Tôi cũng bị cô làm cho ghê tởm đủ rồi.

[00:23:16] Cô có thể dừng tay được rồi.

[00:23:18] Tại sao anh cứ cho rằng tôi muốn làm anh ghê tởm?

[00:23:20] Tại sao anh lại chắc chắn,

[00:23:21] tôi và Thiên Hào không thật lòng yêu nhau?

[00:23:22] Thật lòng cũng không được.

[00:23:24] Cô nghĩ cô là ai?

[00:23:28] Tôi hiểu rồi.

[00:23:30] Vì tôi hèn mọn, tôi không xứng với nhà họ Tạ các người.

[00:23:33] Chỉ xứng làm thế thân cho một người chết.

[00:23:37] A Đào! A Đào!

[00:23:39] Đứng lại!

[00:23:41] Tôi xem hôm nay ai trong các người dám bước ra khỏi cửa nhà này nửa bước.

[00:23:46] Tôi sẽ đập đầu chết trước mặt lão gia.

[00:24:03] Nói vậy là,

[00:24:05] cô ta vẫn lì ở nhà chưa đi?

[00:24:10] Rốt cuộc cô ta muốn làm gì?

[00:24:14] Gia Tuấn sao lại quen cô ta vậy?

[00:24:18] Rốt cuộc họ đã làm sao?

[00:24:20] A Quế, A Quế!

[00:24:23] Tiểu thư, bà chủ gọi con.

[00:24:25] Đi đi, đi đi, không thấy mới sạch sẽ.

[00:24:33] Gia Tuấn, về rồi à?

[00:24:36] A Đào đợi con lâu lắm rồi.

[00:24:38] Sao cô lại ở đây?

[00:24:39] Hai anh em nhà họ Tạ muốn đuổi nó ra khỏi nhà,

[00:24:41] nó cũng không chịu nói là có chuyện gì.

[00:24:44] Mẹ, mẹ đừng vội, từ từ nói.

[00:24:46] Gia Tuấn, con qua đây một lát.

[00:24:47] Ồ, đến đây.

[00:24:50] Con ngồi đi, ngồi, ngồi, uống nước.

[00:24:54] Nước nguội hết rồi, để mẹ rót thêm nước nóng cho con nhé.

[00:24:57] Không phiền đâu ạ, bác gái.

[00:24:58] Được rồi, được rồi, con sẽ giải quyết.

[00:25:00] A Đào, cô theo tôi một lát.

[00:25:09] Cô muốn báo thù Tạ Thiên Hữu.

[00:25:11] Tại sao cô phải làm như vậy?

[00:25:15] Nhiều sách như vậy,

[00:25:18] anh đã đọc hết chưa?

[00:25:23] Đọc rồi thì có ích gì chứ.

[00:25:25] Vậy cô làm như vậy có ích gì chứ.

[00:25:29] Anh nói đúng, có ích gì chứ.

[00:25:34] Giống như cầm một nắm gai trong tay đi đâm người khác,

[00:25:39] lòng bàn tay mình cũng sẽ đau.

[00:25:53] A Đào.

[00:25:54] Tôi biết làm vậy không có ý nghĩa gì.

[00:25:57] Nhưng tôi sống vốn dĩ đã không có ý nghĩa gì.

[00:26:00] Tôi là ai chứ?

[00:26:02] Một cô gái điếm được chuộc thân.

[00:26:05] Một thế thân cho người đã chết.

[00:26:07] Hay là một người tình mà ai thấy cũng

[00:26:08] cũng cảm thấy thừa thãi?

[00:26:12] Nếu đã như vậy,

[00:26:15] có lẽ tôi có thể làm cho mình vui vẻ một lần,

[00:26:17] hạnh phúc một lần.

[00:26:20] Cô tự hỏi mình xem,

[00:26:22] cô có thật sự hạnh phúc không?

[00:26:24] Hừ, tôi không tin.

[00:26:27] Vậy anh bảo tôi phải làm sao?

[00:26:29] Tôi ngay cả khoái cảm của việc báo thù cũng không thể trải nghiệm sao?

[00:26:33] Cô có cuộc sống của cô.

[00:26:34] Người khác làm sai với cô,

[00:26:35] cô đều phải báo thù.

[00:26:37] Chẳng phải sẽ khiến cô càng lún sâu hơn sao.

[00:26:41] Anh biết tôi đang nghĩ gì không?

[00:26:44] Người tôi muốn thấy,

[00:26:47] là một A Đào thật sự hạnh phúc.

[00:26:54] Ở đâu cũng sẽ không có A Đào thật sự hạnh phúc.

[00:27:01] Chỉ có Tiểu Đào Hồng luôn tươi cười đón khách.

[00:27:08] Bây giờ tôi không thể đi đâu được nữa.

[00:27:12] Tôi có thể ở nhờ đây hai ngày không?

[00:27:49] Cô hút thuốc phiện.

[00:27:54] Tôi không có.

[00:27:55] Cô còn nói không có.

[00:27:58] Tôi không có! Tôi không có! Tôi không có!

[00:28:05] Hừ, anh còn nói tôi ghê tởm.

[00:28:09] Hừ.

[00:28:33] Ai vậy?

[00:28:35] Ai ở trong bếp vậy?

[00:28:38] Hết cả hồn, đại thiếu phu nhân.

[00:28:40] Cứ tưởng là trộm.

[00:28:43] Tôi... tôi buổi tối hơi đói,

[00:28:45] muốn pha chút nước đường uống.

[00:28:48] Đại thiếu phu nhân, người muốn gì cứ dặn một tiếng,

[00:28:51] sao có thể để người tự tay làm chứ.

[00:28:53] Biết... biết rồi.

[00:29:24] Cô đang làm gì vậy?

[00:29:26] Không cần anh quan tâm.

[00:29:30] Cô đang ăn gì?

[00:29:32] Không... không có.

[00:29:36] Buông ra!

[00:29:41] Cô nuốt thuốc phiện!

[00:29:45] Cô điên rồi!

[00:29:46] Buông tôi ra!

[00:29:47] Tôi điên rồi! Tôi điên từ lâu rồi!

[00:29:49] Tôi điên từ lâu rồi, điên từ lâu rồi!

[00:29:54] Mở cửa! Mở cửa! Mở cửa!

[00:29:57] Chú Trung! A Quế! Mau đến đây!

[00:29:59] Mở cửa! Phá cửa! Mau mở cửa!

[00:30:19] A Hoa, sao vậy?

[00:30:20] Không xong rồi, đại thiếu phu nhân nuốt thuốc phiện rồi!

[00:30:23] A Hoa, cô còn đứng ngây ra đó làm gì?

[00:30:24] Mau đi lấy nước muối!

[00:30:29] Bà... bà...

[00:30:30] Đại thiếu phu nhân nuốt thuốc phiện rồi,

[00:30:32] bác sĩ đang cấp cứu, bà mau đến xem đi ạ.

[00:30:36] Không phải có bác sĩ rồi sao.

[00:30:38] Ta đến thì có ích gì.

[00:30:42] Haizz, cái nhà này không thể ở được nữa rồi.

[00:30:46] Cô đi thu dọn đồ đạc, ta đi ngay.

[00:30:49] Bà, đại thiếu phu nhân, bà ấy...

[00:30:52] Bảo cô đi thu dọn đồ đạc, không nghe thấy à?

[00:30:56] Vâng, vâng.

[00:31:28] Phương Gia Tuấn.

[00:31:31] Phương Gia Tuấn.

[00:31:35] Gia Tuấn, anh đang làm gì vậy?

[00:31:38] Xin lỗi.

[00:31:38] Anh đừng đi.

[00:31:40] Anh đến tìm em, chứ không phải tìm cô ta.

[00:31:44] Không ngờ anh cũng không thoát khỏi bàn tay cô ta.

[00:31:48] Dựa vào đâu anh cho cô ta ở đây?

[00:31:52] Đây là nhà tôi.

[00:31:53] Khách của tôi không thể ở đây sao?

[00:31:56] Khách của anh?

[00:31:58] Anh là khách của cô ta thì có.

[00:32:01] Em nói gì?

[00:32:04] Thật không ngờ anh cũng như vậy.

[00:32:07] Hèn hạ như vậy.

[00:32:12] Lẽ nào anh không rõ ý đồ của cô ta sao?

[00:32:15] Hay là anh cam tâm bị cô ta lợi dụng?

[00:32:18] Anh cả, Thiên Hào, Cẩm Khôn,

[00:32:22] không một ai thoát khỏi bàn tay cô ta.

[00:32:25] Thật không ngờ,

[00:32:26] không ngờ anh cũng không thoát được.

[00:32:28] Em không được nói bậy.

[00:32:31] Không phải như em nghĩ.

[00:32:35] Em nghĩ?

[00:32:37] Em không nghĩ gì cả.

[00:32:40] Anh cả vì cô ta mà chuộc thân.

[00:32:43] Anh xem cô ta đã làm gì.

[00:32:44] Các người lại làm gì.

[00:32:47] Anh cả vì cô ta mà tán gia bại sản.

[00:32:50] Cô ta lại chạy đến phá hoại gia đình chúng tôi.

[00:32:52] Cô ta rõ ràng sống cùng anh cả,

[00:32:55] tại sao lại lừa Thiên Hào để kết hôn với anh ấy?

[00:33:00] Lẽ nào,

[00:33:00] lẽ nào kiếp trước nhà họ Tạ đã nợ cô ta sao?

[00:33:05] Phải chịu sỉ nhục như vậy trước di ảnh của cha tôi sao?

[00:33:09] Anh xem,

[00:33:10] anh xem các người đã làm những gì.

[00:33:14] Các người và cô ta,

[00:33:15] và cô ta đã biến Nam Châu Lý thành cái gì rồi?

[00:33:18] Chúng tôi đã làm gì?

[00:33:22] Tại sao em không nghĩ xem,

[00:33:23] chúng ta đã làm gì với cô ấy.

[00:33:27] Đúng, anh cả của em đã chuộc thân cho cô ấy.

[00:33:31] Nhưng tại sao?

[00:33:34] Đó là vì gương mặt của cô ấy.

[00:33:37] Nếu em không tin,

[00:33:39] em có thể về hỏi anh cả của em,

[00:33:40] hỏi Tạ Thiên Hữu.

[00:33:42] Anh ta có bao giờ xem Tiểu Đào Hồng là một con người chưa?

[00:33:46] Xem là một người sống chưa?

[00:33:49] Trong mắt anh ta,

[00:33:51] cô ấy chẳng qua chỉ là một thế thân cho người đã chết.

[00:33:54] Một thế thân của người đã bị Nam Châu Lý chúng ta

[00:33:55] hợp mưu hại chết.

[00:33:57] Em không quan tâm, em không muốn nghe gì hết!

[00:34:03] Em đi mắng,

[00:34:05] người xem cô ấy là thế thân của Mai Kỳ,

[00:34:07] không phải là em sao?

[00:34:10] Em dám nói không phải sao?

[00:34:14] Cho nên anh đứng về phía cô ta, đối xử với em như vậy.

[00:34:23] Nói cho em biết,

[00:34:27] anh ở bên em,

[00:34:31] cũng là do Mai Kỳ trong nhật ký bảo anh làm vậy phải không?

[00:34:40] Thiên Tuệ,

[00:34:41] Mai Kỳ đã chết rồi.

[00:34:43] Người đó, cô ấy là Tiểu Đào Hồng.

[00:34:46] Anh nói thật cho em biết,

[00:34:48] trong lòng anh, Mai Kỳ có thật sự đã chết không?

[00:34:54] Em thật sự muốn nghe sự thật?

[00:34:58] Thật sự muốn nghe.

[00:35:02] Phải.

[00:35:05] Được.

[00:35:08] Vậy anh sẽ nói cho em biết.

[00:35:12] Anh đã lừa em.

[00:35:14] Anh đã lừa em.

[00:35:17] Nhật ký em cũng đã xem rồi.

[00:35:20] Đúng vậy.

[00:35:22] Anh ở bên em chính là tâm nguyện của cô ấy.

[00:35:26] Anh cũng là vì hoàn thành tâm nguyện này,

[00:35:29] nên mới ở bên em.

[00:35:36] Không phải!

[00:35:42] Thiên Tuệ, xin lỗi.

[00:35:46] Anh đã lừa em rất lâu rồi.

[00:35:49] Nếu em đã muốn biết thì anh sẽ nói cho em.

[00:35:53] Anh đang lừa em!

[00:35:56] Vừa rồi là em ép anh nói!

[00:35:58] Không phải! Anh đang lừa em!

[00:36:00] Thiên Tuệ, trước đây anh đã lừa em.

[00:36:04] Nhưng bây giờ anh nói đều là sự thật.

[00:36:06] Là thật đó.

[00:36:09] Thiên Tuệ, xin lỗi.

[00:36:11] Xin lỗi.

[00:36:13] Em không muốn nghe! Em không muốn nghe!

[00:36:15] Thiên Tuệ, xin lỗi.

[00:36:22] Em không cần xin lỗi! Em không cần!

[00:36:46] Đây không phải là quyến rũ, là cảm ơn.

[00:36:54] Thiên Tuệ...

[00:37:02] Vừa rồi quên nói cho anh biết,

[00:37:04] chị Gia Nghi tối qua đã nuốt thuốc phiện.

[00:37:08] Nhưng người đã được cứu rồi.

[00:37:12] Anh đừng đi.

[00:37:14] Ở nhà không có ai chào đón anh đâu.

[00:37:20] Gia Tuấn,

[00:37:22] lúc này anh không thể đi.

[00:37:23] Anh không sợ Gia Nghi cũng oán anh sao?

[00:37:29] Thiên Tuệ...

[00:37:32] Thiên Tuệ, em sao vậy?

[00:37:35] Sao lại khóc?

[00:37:37] Cẩm Khôn...

[00:37:41] Anh biết em chịu ấm ức rồi.

[00:37:43] Đừng khóc nữa.

[00:37:44] Là vì Tiểu Đào Hồng đó phải không?

[00:37:46] Không sao, anh gọi cảnh sát trong cục... không,

[00:37:48] anh điều toàn bộ cảnh sát Quảng Châu đến giúp em đánh cô ta.

[00:37:52] Đừng khóc nữa.

[00:37:57] Đừng khóc, đừng khóc.

[00:38:02] Tại sao?

[00:38:05] Tại sao anh ấy lại đối xử với em như vậy?

[00:38:08] Cẩm Khôn, rốt cuộc em có điểm nào không tốt,

[00:38:11] mà anh ấy lại đối xử với em như vậy?

[00:38:15] Rốt cuộc tất cả chuyện này là sao?

[00:38:18] Anh cũng không biết tất cả chuyện này là sao nữa.

[00:38:21] Điều duy nhất anh biết là anh đã sai.

[00:38:27] Anh nói gì?

[00:38:30] Em có thể vì Gia Tuấn mà buồn đến mức này.

[00:38:33] Nhưng đối với anh,

[00:38:34] em sẽ không bao giờ như vậy.

[00:38:38] Ngay từ đầu anh đã biết,

[00:38:39] em sẽ không bao giờ thích anh.

[00:38:42] Nhưng con người anh lại không cam tâm.

[00:38:46] Anh cho rằng rất nhiều chuyện có thể thay đổi.

[00:38:49] Nhưng hôm nay anh cuối cùng đã hiểu ra,

[00:38:52] trong mệnh có thì thế nào cũng có.

[00:38:55] Trong mệnh không phải của mình,

[00:38:57] dù cố gắng thế nào cũng không phải của mình.

[00:38:59] Cẩm Khôn...

[00:39:01] Thiên Tuệ.

[00:39:03] Đây là một thời điểm tốt.

[00:39:04] Hãy để anh hôm nay nói hết tất cả

[00:39:05] cho thoải mái đi.

[00:39:09] Thực ra anh lẽ ra nên tránh xa em và Gia Tuấn từ lâu rồi,

[00:39:12] thì sẽ không có cục diện ngày hôm nay.

[00:39:15] Em không nên nghi ngờ Gia Tuấn.

[00:39:16] Vì tất cả chuyện này thật sự là lỗi của anh.

[00:39:22] Năm đó trên gác xép,

[00:39:23] anh cứ ngỡ mình sắp chết.

[00:39:25] Anh đã nhờ Gia Tuấn chăm sóc em.

[00:39:28] Trong lòng Gia Tuấn thích em.

[00:39:31] Nhưng vì anh,

[00:39:32] cậu ấy đã đồng ý.

[00:39:34] Cậu ấy sẽ chăm sóc em như em gái.

[00:39:37] Anh biết mình rất ích kỷ.

[00:39:39] Nhưng anh đã làm vậy.

[00:39:42] Cho nên bao nhiêu năm qua,

[00:39:45] Gia Tuấn vì lời hứa với anh,

[00:39:47] nên vẫn không dám đối mặt với tình cảm của em.

[00:39:52] Thôi đi.

[00:39:55] Anh ấy đã không còn như vậy từ lâu rồi.

[00:39:57] Anh ấy nói lời tức giận,

[00:39:58] tại sao em phải tin chứ?

[00:40:07] Cẩm Khôn,

[00:40:13] anh yêu em không?

[00:40:19] Anh cũng không yêu em.

[00:40:20] Thiên Tuệ...

[00:40:21] Nếu anh yêu em,

[00:40:22] tại sao lại nói đỡ cho anh ấy?

[00:40:25] Như vậy, anh càng không có cơ hội.

[00:40:32] Anh đã bao giờ có cơ hội đâu?

[00:40:36] Không phải vậy đâu, Cẩm Khôn.

[00:40:39] Anh cứ để em nói hết đi, thật đó.

[00:40:42] Thiên Tuệ,

[00:40:44] em nghe anh nói,

[00:40:45] về nói chuyện rõ ràng với Gia Tuấn đi.

[00:40:48] Em có biết Gia Tuấn bây giờ khó khăn thế nào không?

[00:40:52] Gia Khánh, Gia Sinh đều không còn nữa.

[00:40:54] Chú Đức kinh doanh sa sút.

[00:40:56] Mẹ cậu ấy lại như vậy.

[00:40:59] Nếu là anh thì đã không chống đỡ nổi từ lâu rồi.

[00:41:02] Nhưng điều làm anh ngưỡng mộ nhất là,

[00:41:04] cậu ấy có thể bỏ qua tất cả những chuyện này,

[00:41:06] chạy vạy khắp nơi vì các công nhân.

[00:41:10]

[00:41:12]

[00:41:16] Cho dù Mai Kỳ từng ở trong lòng cậu ấy,

[00:41:17] từng rất quan trọng,

[00:41:20] nhưng không phải đều đã qua rồi sao?

[00:41:23] Em nói xem, Thiên Tuệ.

[00:41:26] Cẩm Khôn,

[00:41:28] chúng ta không nói về Gia Tuấn nữa, được không?

[00:41:32] Được thôi.

[00:41:39] Thực ra bao nhiêu năm qua,

[00:41:41] anh vẫn luôn dùng lời nói dối để lừa dối bản thân.

[00:41:43] Bây giờ nói ra nhẹ nhõm hơn nhiều.

[00:41:46] So với nỗi đau ích kỷ của anh,

[00:41:48] hạnh phúc của em và Gia Tuấn quan trọng hơn nhiều.

[00:42:09] Sao vậy?

[00:42:11] Sao vẫn là cô bé hay khóc như xưa vậy.

[00:42:37] Anh làm gì vậy?

[00:42:38] Tôi nghĩ tôi nên đi thôi.

[00:42:40] Cô đi?

[00:42:42] Tôi đã suy nghĩ kỹ rồi,

[00:42:43] những chuyện này đều là do tôi tự chuốc lấy.

[00:42:46] Vậy thì tôi không nên quan tâm

[00:42:47] ai xem tôi là thế thân của ai.

[00:42:50] Tôi có thể không chơi trò này bất cứ lúc nào.

[00:42:53] Lý do gây chuyện,

[00:42:55] là vì tôi không vui.

[00:42:58] Tôi muốn đi rồi.

[00:43:00] Cần gì phải bám lấy người làm mình không vui chứ.

[00:43:04] Bây giờ dù sao tôi cũng là thân tự do rồi.

[00:43:08] Anh về Đông Sơn.

[00:43:12] Cô ở Quảng Châu còn chỗ nào để ở không?

[00:43:18] Thôi, tôi đi đây.

[00:43:26] Chịu giúp tôi không?

[00:43:28] Tôi có nhiều đồ phải dọn lắm.

[00:43:42] Anh xem, đây mới là tôi.

[00:43:46] Vốn dĩ tôi và Nam Châu Lý xa cách vạn dặm.

[00:43:49] Tôi ở bên bờ sông Hoàng Phố làm Tiểu Đào Hồng của tôi.

[00:43:53] Ai ngờ bên bờ sông Châu Giang lại có một Mai Kỳ như vậy.

[00:44:03] Cô nên có cuộc sống của mình.

[00:44:08] Biết tôi đang nghĩ gì không?

[00:44:11] Tôi đang nghĩ, nếu tôi là Mai Kỳ thì tốt.

[00:44:14] Có một người quan tâm, yêu thương cô ấy như anh.

[00:44:21] Người trước mặt này,

[00:44:22] không giống lắm với Mai Kỳ trong lòng anh phải không?

[00:44:26] Mau thu dọn đồ đi.

[00:44:29] Gia Tuấn, anh còn chưa hiểu sao?

[00:44:34] Anh mới là người đàn ông tôi thích.

[00:44:46] Xem anh căng thẳng kìa, tôi đùa anh thôi.

[00:44:50] Đứng ngây ra đó làm gì?

[00:44:51] Mau giúp tôi dọn đồ đi.

[00:46:19] Tin rồi chứ.

[00:46:22] Thấy căn biệt thự này là anh tin rồi.

[00:46:26] Anh có muốn vào xem cho kỹ không?

[00:46:29] Xem người anh yêu,

[00:46:31] nơi ăn ngủ hàng ngày.

[00:46:34] Xem cô ta hàng ngày từ đâu,

[00:46:36] bước ra quyến rũ anh.

[00:46:37] Sau khi đùa giỡn anh xong,

[00:46:39] lại quay về đâu.

[00:46:42] Anh giấu cô ấy ở đâu rồi?

[00:46:49] Cô ấy không có ở đây à?

[00:46:52] Vậy tôi nghĩ cô ta sợ anh đến tìm,

[00:46:54] tự mình trốn đi rồi.

[00:46:58] Tạ Thiên Hữu, tôi nói cho anh biết.

[00:47:00] Cho dù anh giấu cô ấy đến chân trời góc bể,

[00:47:02] tôi cũng có thể tìm thấy cô ấy.

[00:47:04] Cô ấy là người yêu đầu tiên của tôi.

[00:47:09] Đối mặt với hiện thực đi, em trai.

[00:47:13] Cô ta là một con điếm.

[00:47:15] Lúc này có lẽ đang thân mật với người đàn ông khác đó.

[00:47:20] Anh đứng lại cho tôi!

[00:47:25] Đến lúc nào rồi,

[00:47:27] em còn mê muội như vậy.

[00:47:28] Em còn đi tìm cô ta.

[00:47:32] Em làm như vậy chính là một thằng ngốc, em có biết không?

[00:47:35] Em để cho tất cả mọi người xem em là trò cười.

[00:47:38] Vì một con điếm,

[00:47:40] mà em vứt bỏ hết tiền đồ anh đã vất vả

[00:47:41] dọn đường cho em sao.

[00:47:44] Tỉnh táo lại đi!

[00:47:46] Em đừng tự lừa dối mình nữa.

[00:47:48] Em không còn là một đứa trẻ nữa.

[00:47:51] Em đã nói rồi,

[00:47:52] em kết hôn xong sẽ ra tiền tuyến.

[00:47:56] Em đi đi.

[00:47:57] Có tiền thì đi chơi điếm đi, đồ ngu!

[00:48:12] A Quế, cô đi nói với bà chủ,

[00:48:15] người mẹ đã xem rồi,

[00:48:16] tôi sẽ không xem ảnh nữa.

[00:48:20] A Quế, cô đi đi.

[00:48:25] Cũng được, em không muốn xem ảnh,

[00:48:28]

[00:48:30] Đều là tiểu thư khuê các,

[00:48:32] cưới ai cũng sẽ không để em hối hận.

[00:48:35] Tóm lại, chiến sự ở tiền tuyến phát triển rất nhanh,

[00:48:38] Bắc phạt sẽ không chờ em quá lâu đâu.

[00:48:40] Nếu em muốn kết hôn thì phải nhanh lên.

[00:48:42] Anh thấy em cũng không quan tâm đến ngày lành tháng tốt gì.

[00:48:46] Có những chuyện anh có thể sắp xếp,

[00:48:48] có những chuyện anh không thể sắp xếp.

[00:48:52] Không phải anh muốn sắp xếp, là ý của mẹ.

[00:48:56] Em muốn cưới Tiểu Đào Hồng đó,

[00:48:57] nhưng em cưới được không?

[00:48:59] Em chẳng qua chỉ là một công cụ để cô ta báo thù anh mà thôi.

[00:49:04] Không được đi!

[00:49:08] Anh cả,

[00:49:10] đây có thể là lần cuối cùng em gọi anh là anh cả.

[00:49:14] Anh cũng là người trẻ,

[00:49:16] anh cũng đã từng yêu,

[00:49:18] anh cũng biết yêu đau đớn thế nào.

[00:49:21] Anh thật sự muốn em hận anh cả đời sao?

[00:49:24] Hận thì hận đi.

[00:49:26] Nhưng anh không muốn em theo đuổi một con điếm để nói chuyện yêu đương,

[00:49:29]

[00:49:31]

[00:49:36] Ra là ông chủ Tạ cũng có lòng tự trọng.

[00:49:40] Thật nực cười.

[00:49:43]

[00:49:46] Đến hôm nay em mới hiểu,

[00:49:49]

[00:49:51] Anh chỉ có lòng tự trọng.

[00:49:54] Tại sao mọi chuyện lại đến bước này?

[00:49:58] Chính là vì anh vốn không biết trân trọng.

[00:50:02] Anh và chị dâu tự do yêu đương,

[00:50:05] kết quả thì sao?

[00:50:07] Anh không trân trọng.

[00:50:09] Mai Kỳ thật lòng yêu anh,

[00:50:11] anh cũng chưa từng trân trọng.

[00:50:14] Bây giờ đến lượt A Đào.

[00:50:16] Em tin những gì anh nói.

[00:50:18] Tin cô ấy là gái điếm,

[00:50:19] tin là anh đã chuộc cô ấy ra,

[00:50:21] thậm chí tin em chính là công cụ của cô ấy.

[00:50:25] Nhưng anh có trân trọng cô ấy không?

[00:50:27] Anh không trân trọng cô ấy tại sao còn cần cô ấy?

[00:50:31] Em tin A Đào sớm đã có thể phân biệt được.

[00:50:35] Em trân trọng cô ấy.

[00:50:36] Em thật lòng đối xử với cô ấy như người yêu mà trân trọng.

[00:50:40] Cảm giác này là giữa hai chúng em.

[00:50:43] Không có bất kỳ liên quan gì đến anh.

[00:50:46] Có báo thù anh hay không,

[00:50:48] có làm anh mất mặt hay không cũng không quan trọng.

[00:50:52] Được, em cứ nói cho thỏa đi.

[00:50:56] Anh không quan tâm em nói gì,

[00:50:58] anh chỉ cần em đừng đi tìm con điếm đó nữa.

[00:51:01] Anh muốn em lập tức về tiền tuyến đi Bắc phạt.

[00:51:04] Em muốn cưới hỏi đàng hoàng thì chỉ có mấy lựa chọn này.

[00:51:08] Cho dù em muốn bỏ trốn cũng chỉ có mấy người này.

[00:51:13] Em đã nói rồi,

[00:51:14] có những chuyện anh không thể sắp xếp.

[00:51:21] Nếu em nhất quyết muốn hủy hoại

[00:51:23] tiền đồ mà anh đã khổ tâm vun đắp cho em,

[00:51:26] thì anh chỉ còn cách hủy hoại người mà em tự cho là người yêu.

[00:51:36] Gia Tuấn, đừng khó xử nữa, có gì cứ nói đi.

[00:51:42] Cô...

[00:51:46] cô có thể tha cho Thiên Hào không?

[00:51:49] Lẽ nào anh vẫn không tin tôi đã đi rồi sao?

[00:51:51] Nhưng Thiên Hào cũng đi theo cô.

[00:51:54] Cậu ấy tự mình nhất định phải theo,

[00:51:55] tôi có cách gì chứ.

[00:52:00] Việc cô làm với Thiên Hào,

[00:52:01] không phải chính là việc Tạ Thiên Hữu đã làm với cô sao?

[00:52:03] Cô vô cớ kéo cậu ấy vào,

[00:52:04] bây giờ lại nói cô không có cách nào,

[00:52:05] chỉ trách cậu ấy không tự mình tránh đi. Như vậy có công bằng không?

[00:52:09] Lẽ nào Tạ Thiên Hữu làm tổn thương cô,

[00:52:11] thì cô nhất định phải làm tổn thương Thiên Hào sao?

[00:52:13] Tôi chỉ muốn Tạ Thiên Hữu chưa bao giờ gặp tôi.

[00:52:22] Cái này tôi tin.

[00:52:24] Gia Tuấn,

[00:52:27] nếu chưa từng xảy ra những chuyện tồi tệ này,

[00:52:30] mà chỉ có anh và tôi,

[00:52:34] hai chúng ta,

[00:52:37] thì tốt biết mấy.

[00:52:47] Tôi quên mất,

[00:52:50] anh còn có Tạ Thiên Tuệ của anh nữa.

[00:52:59] Gia Tuấn, tôi đồng ý với anh.

[00:53:03] Nhưng anh phải giúp tôi một việc.

[00:53:22] Đến tìm em làm gì?

[00:53:24] Cuối cùng cũng biết mình sai rồi sao?

[00:53:26] Thiên Tuệ, anh muốn mời em,

[00:53:29] đến biệt thự Đông Sơn.

[00:53:33] Ý gì đây?

[00:53:35] Là... là Tiểu Đào Hồng, cô ấy có lời muốn nói với em.

[00:53:42] Em và cô ta có gì để nói chứ?

[00:53:44] Không phải chỉ một mình em, còn có nhiều người.

[00:53:49] Anh xem anh bây giờ,

[00:53:51] suốt ngày làm những gì.

[00:53:54] Làm em ghê tởm.

[00:54:20] Thực ra Gia Tuấn không nói tôi cũng biết,

[00:54:23] các người đều không muốn gặp lại tôi nữa.

[00:54:26] Vốn dĩ tôi định cứ thế mà đi.

[00:54:29] Nhưng lại nghĩ, đều là vì tôi,

[00:54:32] anh em vốn tốt đẹp lại như kẻ thù.

[00:54:36] Duyên phận tốt đẹp cũng không thể cứu vãn.

[00:54:40] Danh dự đáng có thì không có,

[00:54:43] cuộc sống đáng sống cũng không thể sống tiếp.

[00:54:47] Cho nên tôi vẫn chưa thể đi, phải không?

[00:54:53] A Đào, cô nói bậy gì vậy?

[00:54:56] Cho nên tôi đã nghe lời Gia Tuấn,

[00:54:58] mọi người ngồi lại với nhau,

[00:55:00] thanh toán hết những món nợ cần trả.

[00:55:03] Mọi chuyện đoạn tuyệt cho rõ ràng,

[00:55:05] tránh sau này dây dưa, phải không?

[00:55:11] Thiên Hào, tôi mời anh một ly trước.

[00:55:20] Đây là ly rượu bồi thường tình cảm.

[00:55:24] Nếu tôi chỉ có một câu để nói với anh,

[00:55:27] đó chính là xin lỗi.

[00:55:30] Thực ra tôi chưa một ngày yêu anh,

[00:55:33] sau này cũng sẽ không bao giờ yêu anh.

[00:55:37] Đối với tôi, anh chỉ là một vở kịch,

[00:55:38] cũng không thể cứu vãn được gì.

[00:55:40]

[00:55:44] Anh là người vô tội.

[00:55:48] Bây giờ tôi tha cho anh.

[00:55:51] Anh tìm tôi, cầu xin tôi hay hận tôi,

[00:55:56] Từ hôm nay trở đi,

[00:55:58] anh cứ coi như tôi chưa từng tồn tại đi.

[00:56:01] A Đào, cô...

[00:56:02] Thiên Hào, đừng nói gì cả.

[00:56:06] Cứ coi như kiếp này tôi nợ anh,

[00:56:08] nếu kiếp sau tôi còn làm phụ nữ, sẽ trả lại cho anh.

[00:56:15] Nào, chúng ta cạn ly này.

[00:56:42] Thiên Tuệ, đây là ly rượu giải tỏa tức giận.

[00:56:48] Uống nó đi,

[00:56:49] bất kể giữa chúng ta có thị phi gì,

[00:56:52] cũng coi như xóa sạch.

[00:56:54] Nếu tôi đã gây ra cho cô và gia đình cô

[00:56:56] phiền não và không vui,

[00:56:59] xin các người hãy tha thứ cho tôi.

[00:57:01] Tôi uống trước.

[00:57:09] Thực ra trong lòng tôi biết,

[00:57:11] cô đã không còn giận tôi nữa, phải không?

[00:57:22] Với tư cách là phụ nữ, tôi tha thứ cho cô. Nhưng với tư cách...

[00:57:26] Phụ nữ uống rượu, tuyệt đối đừng nói gì,

[00:57:29] nói ra là thành tầm thường.

[00:57:40] Cảm ơn.

[00:57:46] Cẩm Khôn, tôi cũng mời anh một ly.

[00:57:53] Coi như là ly rượu từ biệt.

[00:57:57] Bất kể anh ghét tôi hay thích tôi bao nhiêu,

[00:58:01] uống ly rượu này rồi sẽ mỗi người một nơi.

[00:58:06] Nhân tiện nói một câu,

[00:58:07] cảnh sát Lương là người khách

[00:58:09] thấu tình đạt lý nhất mà tôi từng gặp.

[00:58:13] Cảm ơn anh.

[00:58:37] Ly rượu này lại có ý nghĩa gì?

[00:58:43] Đây là ly rượu báo ơn.

[00:58:47] Từ khi tôi biết chuyện, mẹ đã dạy tôi,

[00:58:53] phải biết ơn và báo đáp người đàn ông đối xử tốt với mình.

[00:58:58] Thế là tôi cứ nghĩ rằng một ngày nào đó,

[00:59:02] người đàn ông định mệnh của tôi,

[00:59:04] sẽ cứu tôi ra khỏi bể khổ,

[00:59:07] cùng tôi bên nhau trọn đời,

[00:59:10] đến già, đến chết.

[00:59:16] Tôi sẽ biết ơn cả đời.

[00:59:22] Ban đầu tôi không bao giờ nghĩ,

[00:59:23] người đó sẽ là anh.

[00:59:27] Bây giờ tôi cũng đã hiểu,

[00:59:31] rốt cuộc người đó vẫn không phải là anh.

[00:59:39] Anh chỉ là bỏ tiền chuộc tôi ra.

[00:59:43] Tôi cứ ngỡ anh có tình có nghĩa,

[00:59:47] nhưng anh lại khiến tôi rơi vào vực thẳm

[00:59:49] vạn kiếp bất phục.

[00:59:55] Tôi mời anh ly rượu báo ơn này,

[00:59:58] chỉ là để cảm ơn anh,

[01:00:00] đã vì tôi mà tiêu nhiều tiền như vậy.

[01:00:23] Thế nào?

[01:00:25] Vị của ly rượu này không ngon phải không?

[01:00:32] Thực ra đây cũng là một ly rượu tuyệt tình.

[01:00:38] Uống ly rượu này rồi, chúng ta sẽ ân đoạn nghĩa tuyệt.

[01:00:45] Anh sẽ không bao giờ tìm lại được Mai Kỳ của anh.

[01:00:50] Tôi cũng sẽ không bao giờ tìm thấy ông chủ Thiên Hữu của tôi.

[01:01:01] Gia Tuấn, đến lượt anh.

[01:01:16] Chỉ riêng anh tôi không mời rượu.

[01:01:18] Anh nên mời tôi.

[01:01:21] Anh phải cảm ơn tôi.

[01:01:22] Vì tôi đã làm theo những gì anh nói.

[01:01:31] Cảm ơn.

[01:01:50] Thiên hạ không có bữa tiệc nào không tàn.

[01:01:54] Chúng ta tan đi thôi.

[01:02:10] Ai đó, ra đây!

[01:02:13] Tiểu Hạnh Tử, em... em muốn ra ngoài à?

[01:02:15] Anh Gia Tuấn, anh đừng nói cho người khác biết.

[01:02:19] Em phải đi rồi.

[01:02:21] Đi? Em định đi đâu?

[01:02:25] Em cũng không biết mình sẽ đi đâu.

[01:02:28] Nhưng ở Nam Châu Lý,

[01:02:30] em không thể ở lại được nữa.

[01:02:32] Em không thể chịu đựng được nữa rồi.

[01:02:34] Tiểu Hạnh Tử, em đừng vội.

[01:02:37] Hay là em đến nhà anh trước,

[01:02:39] chúng ta bàn bạc thêm.

[01:02:43] Đi.

[01:03:04] Lại bị đánh à?

[01:03:06] Bị đánh em có thể nhịn,

[01:03:08] nhưng lần này em thật sự không thể nhịn được nữa.

[01:03:12] Đừng vội, từ từ nói.

[01:03:17] Lão gia ép em làm bà ba của ông ta.

[01:03:21] Sao cơ?

[01:03:22] Anh Gia Tuấn, anh cũng biết mà.

[01:03:25] Làm việc cực khổ đến mấy em cũng không sợ.

[01:03:27] Nhưng...

[01:03:30] trước thì bắt em gả cho nhị thiếu gia,

[01:03:33] bây giờ lại bắt em làm bà ba.

[01:03:37] Em không thể nhịn được nữa rồi.

[01:03:38] Nên em định bỏ trốn?

[01:03:40] Vâng, em không nhịn được thì em trốn.

[01:03:46] Vậy em có thể trốn đi đâu?

[01:03:49] Về làng Chấn Nam?

[01:03:51] Không về, họ nhất định sẽ bắt được em.

[01:03:54] Người nhà cũng sợ, sẽ đưa em về.

[01:03:57] Dù em đi đâu,

[01:03:58] em cũng sẽ không bao giờ quay lại.

[01:04:01] Dù em chết đói ở bên ngoài,

[01:04:03] em cũng sẽ không để họ bắt được.

[01:04:11] Tiểu Hạnh Tử, đừng sợ.

[01:04:12] Có lẽ là người nhà họ Lương.

[01:04:14] Theo anh, đến đây.

[01:04:21] A Thái à.

[01:04:22] Bà Phương, A Hạnh có ở nhà bà không?

[01:04:24] Hạnh Nhi mất tích rồi.

[01:04:26] Tôi vào xem.

[01:04:27] A Thái, tôi hỏi bà,

[01:04:28] Gia Sinh, Gia Khánh nhà tôi có ở nhà bà không?

[01:04:32] Chắc chắn là ở nhà bà rồi.

[01:04:35] Hay lắm, Lê Hạnh.

[01:04:36] Mày ở đây, còn dám chạy.

[01:04:38] Mau lại đây! Lê Hạnh ở đây này!

[01:04:40] Mau chặn nó lại, đừng để nó chạy thoát!

[01:04:43] Đứng lại!

[01:04:44] Tất cả buông tay ra!

[01:04:45] Chạy mau!

[01:04:46] Bắt Lê Hạnh!

[01:04:51] Bắt, bắt Lê Hạnh! Mau, mau đuổi theo!

[01:04:56] Bà cản tôi cũng vô ích thôi.

[01:04:58] Phương Gia Tuấn, tôi không xong với cậu đâu!

[01:05:03] Cẩm Khôn, Cẩm Khôn!

[01:05:04] Con đang định tìm ba đây.

[01:05:05] Ba, có chuyện gì vậy ạ?

[01:05:06] Sao lại có chuyện gì?

[01:05:09] Con bây giờ đi tìm cảnh sát cho ba ngay.

[01:05:12] Tìm Lê Hạnh về cho ba.

[01:05:14] Còn Phương Gia Tuấn kia nữa.

[01:05:16] Dám ngang nhiên trước mặt ta dụ dỗ người nhà họ Lương.

[01:05:19] Ta nhất định phải kiện nó tội nặng.

[01:05:21] Chính phủ Quốc dân đã sớm chủ trương giải phóng nô tỳ,

[01:05:23] cấm con nuôi từ bé, không cho mua bán người.

[01:05:26] Nhà họ Lương chúng ta lại phạm phải mọi điều.

[01:05:27] Dám đi kiện sao?

[01:05:29] Chuyện này mà cũng dám làm ầm lên sao.

[01:05:31] Người chạy trốn là ai, là con dâu của ba đó.

[01:05:33] Tại sao chạy? Ba muốn chiếm đoạt nó.

[01:05:36] Ai chủ mưu? Là mẹ chồng.

[01:05:39] Mặt mũi nhà họ Lương đều bị hai người làm mất hết rồi.

[01:05:41] Đừng để con trai tôi phải mất mặt theo hai người nữa.

[01:05:43] Được rồi, được rồi, nhà họ Lương đủ lớn.

[01:05:45] Tự tìm một phòng mà gây chuyện đi.

[01:05:46] Đừng đứng ở đây của ta.

[01:05:48] Cẩm Khôn, hôm nay con không đi,

[01:05:50] ngày mai con cũng phải đi.

[01:05:51] Đi tìm cảnh sát cho ba.

[01:05:52] Không đợi đến ngày mai, con đi ngay bây giờ.

[01:05:57] Đi thật rồi.

[01:05:59] Bà nghĩ nó sẽ đi giống bà sao?

[01:06:06] Muốn mất mặt thì tự đi đi.

[01:06:15] Cuộc sống này thật không thể sống nổi.

[01:06:18] Chính là nó.

[01:06:22] Anh là Phương Gia Tuấn phải không?

[01:06:23] Đúng vậy, làm gì?

[01:06:24] Mời anh đi với chúng tôi một chuyến.

[01:06:26] Đi thôi, đừng hỏi nữa, đi thôi, đi thôi.

[01:06:41] Cảm ơn.

[01:06:42] Ông ta kiện tôi tội gì?

[01:06:43] Dụ dỗ người.

[01:06:49] Thiên Tuệ, sao em lại ở đây?

[01:06:51] Vừa hay anh có chuyện muốn nói với em.

[01:06:53] Anh đi thả người ra.

[01:06:57] Em cũng vừa mới biết,

[01:06:58] Gia Tuấn bị bắt rồi.

[01:07:01] Chuyện như vậy mà anh cũng làm được.

[01:07:02] Tôi đã nhìn lầm người.

[01:07:04] Có liên quan gì đến tôi chứ?

[01:07:05] Sở cảnh sát bắt người cũng đổ lên đầu tôi à?

[01:07:08] Không thể đổ lên đầu anh,

[01:07:09] nhưng có liên quan đến nhà họ Lương các người,

[01:07:11] anh không thể không thừa nhận, phải không?

[01:07:14] Tôi vốn định đi hỏi chuyện này,

[01:07:17] em nói như vậy, tôi không hỏi nữa.

[01:07:19] Anh là đồ lưu manh!

[01:07:21] Cô nói gì?

[01:07:22] Nói anh đó.

[01:07:23] Không ngờ anh cũng là khách của Tiểu Đào Hồng.

[01:07:25] Quá làm tôi thất vọng.

[01:07:27] Tôi...

[01:07:29] Cô nói tôi là thì tôi là.

[01:07:31] Tôi chính là khách của Tiểu Đào Hồng.

[01:07:32] Cô nói tôi lưu manh, tôi chính là lưu manh.

[01:07:34] Vậy Gia Tuấn thì sao?

[01:07:36] Cậu ta còn thân với Tiểu Đào Hồng hơn tôi, cậu ta là cái gì?

[01:07:50] Xem cô kìa, ngủ sớm dậy sớm, sắc mặt hồng hào.

[01:07:53] Tôi thế này, trắng như ma.

[01:07:57] A Châu à,

[01:07:58] cái ông phân cục trưởng cảnh sát họ Phó đó còn thường đến không?

[01:08:02] Ông ta á, nghiện rồi.

[01:08:05] Cả đời này chắc là không cai được đâu.

[01:08:07] Lần sau gặp ông ta,

[01:08:08] hỏi giúp tôi, có muốn đến chỗ tôi không.

[01:08:12] Cô làm gì?

[01:08:15] Tôi có việc nhờ ông ta, lại không tiện đến biệt thự nói.

[01:08:19] Cô muốn ông ta thả Phương Gia Tuấn của cô ra chứ gì.

[01:08:23] A Đào, tôi nói cho cô biết,

[01:08:24] cô tuyệt đối đừng hồ đồ đấy.

[01:08:27] Yên tâm đi, tôi sẽ không đâu.

[01:09:01] A Đào, dậy đi, tỉnh dậy.

[01:09:07] A Châu à, em về rồi.

[01:09:10] Chị sao vậy?

[01:09:11] Lúc kiếm tiền đàng hoàng,

[01:09:13] chị còn không thèm kiếm tiền của tên dê xồm này.

[01:09:15] Bây giờ không kiếm tiền nữa lại đi hầu hạ ông ta.

[01:09:17] Chị trở nên hèn hạ như vậy từ khi nào?

[01:09:20] Cần cô quản tôi sao?

[01:09:25] Chị muốn cứu Phương Gia Tuấn,

[01:09:27] chị cứ nói với ông ta là được rồi,

[01:09:29] cần gì phải để ông ta chiếm hời chứ.

[01:09:32] Tôi lấy gì để nói?

[01:09:34] Ông ta chiếm hời gì của tôi?

[01:09:35] Thứ tôi cho ông ta là thứ không đáng giá nhất của tôi.

[01:09:38] Đổi lấy Phương Gia Tuấn ra, tôi lời to rồi.

[01:09:41] Chị sao vậy A Đào?

[01:09:43] Chị cam tâm lãng phí,

[01:09:44] vận may mà chúng em mơ cũng không thấy sao.

[01:09:47] Rốt cuộc chị sao vậy?

[01:09:49] Vậy tôi phải làm sao?

[01:09:51] Tôi có biết làm gì khác đâu.

[01:09:52] Nhưng ít ra chị cũng có một người đàn ông chịu nuôi chị.

[01:09:56] Chị tự buông thả như vậy,

[01:09:57] để chúng em nhìn,

[01:10:00] khiến chúng em cảm thấy cả đời không có hy vọng.

[01:10:03] Hy vọng?

[01:10:04] Người như chúng ta còn có hy vọng gì?

[01:10:07] Cô nói đi!

[01:10:09] Vậy chị đi nói với Phương Gia Tuấn đi.

[01:10:11] Nói toàn bộ hy vọng của chị là cậu ta.

[01:10:13] Cậu ta lại không phải Tạ Thiên Hữu.

[01:10:15] Cậu ta có người phụ nữ cao thượng,

[01:10:16] có tình yêu trong sạch hơn chúng ta.

[01:10:19] Cô nói xem tôi còn hy vọng gì?

[01:10:27] Phương Gia Tuấn!

[01:10:35] Dậy, dậy!

[01:10:39] Buông tôi ra! Ngoan ngoãn chút!

[01:10:41] Đừng đụng vào tôi! Buông ra! Ngoan ngoãn chút!

[01:10:47] Nếu không phải Tiểu Đào Hồng nói cho tôi biết,

[01:10:49] tôi còn không biết cậu bị giam ở đây.

[01:10:51] Lần trước tôi không chém chết ông, ông còn dám bắt tôi.

[01:10:54] Giữ chặt nó lại! Giữ chặt nó lại!

[01:10:55] Quan chó! Quan ngu!

[01:10:56] Giữ chặt nó lại! Giữ chặt nó lại! Lại đây!

[01:11:01] Lần trước tôi không chém chết ông,

[01:11:02] các người còn dám gây chuyện.

[01:11:04] Có giỏi thì đánh chết tôi đi!

[01:11:09] Đánh chết thì đánh chết!

[01:11:12] Thôi đi.

[01:11:14] Loại người như cậu, chờ đàn bà cứu,

[01:11:17] không đáng.

[01:11:21] Hai ngày nữa thả nó ra, đi!

[01:11:24] Quan ngu! Ông không giết tôi,

[01:11:26] ra ngoài tôi chém chết ông!

[01:11:28] Quan chó!

[01:11:29] Còn cứng miệng nữa à.

[01:11:34] Gia Tuấn.

[01:11:35] Là cô à?

[01:11:38] Tìm anh khắp nơi không thấy.

[01:11:39] Tôi phải đi rồi, ra tiền tuyến.

[01:11:43] Cũng thật trùng hợp, tôi cũng đến để từ biệt.

[01:11:46] Sao, cô cũng đi à? Về Thượng Hải?

[01:11:48] Không, anh nghĩ cũng không ra đâu.

[01:11:52] Tôi sẽ về biệt thự Đông Sơn.

[01:11:54] Cái gì?

[01:11:54] Anh đừng hỏi, cũng đừng nói gì.

[01:11:58] Tôi đã suy nghĩ nghiêm túc rồi.

[01:11:59] Là làm theo những gì lòng tôi thật sự muốn.

[01:12:03] Đông Sơn là nơi tôi thuộc về.

[01:12:06] Là nơi tốt nhất tôi thuộc về.

[01:12:10] Chỉ có Đông Sơn thôi sao?

[01:12:12] Bảo anh đừng hỏi nữa anh còn hỏi.

[01:12:15] Gia Tuấn,

[01:12:17] tôi nghĩ sau này chúng ta sẽ không gặp lại nữa.

[01:12:20] Anh cũng đừng đến tìm tôi, hiểu không?

[01:12:22] Anh chỉ làm tôi cứ mãi so sánh,

[01:12:24] so sánh ra rằng tôi vốn có thể hạnh phúc hơn.

[01:12:28] Như vậy không tốt, anh nói xem.

[01:12:37] Tùy cô thôi.

[01:12:38] Chỉ cần cô cảm thấy hạnh phúc là được.

[01:12:41] Hạnh phúc hay không hạnh phúc cũng không quan trọng nữa.

[01:12:44] Có lẽ trên thế giới này vốn không có hạnh phúc.

[01:12:48] Chỉ là Thượng Đế bịa ra,

[01:12:49] để trêu đùa những kẻ phàm phu tục tử chúng ta.

[01:13:23] Cẩn thận hành lý.

[01:13:43] Về rồi à.

[01:13:47] Anh đi hãng buôn đây.

[01:13:49] Tối về ăn cơm.

[01:13:55] Cần gì phải vậy, dọn đi dọn lại.

[01:13:58] Nhà cửa bừa bộn cả lên.

[01:14:01] Không vội, từ từ dọn dẹp.

[01:14:04] Có nhiều thời gian mà, cả đời lận.

[01:14:15] Phương Gia Tuấn! Phương Gia Tuấn!

[01:14:18] Đến đây, đến đây, đến đây.

[01:14:22] A Huy, sao vậy? Có chuyện gì?

[01:14:24] Tổng bộ thông báo xuất phát ngay lập tức.

[01:14:25] Đêm nay ở ga Tây Thôn có chuyến tàu quân sự bổ sung.

[01:14:27] Mau thu dọn đồ đạc đi.

[01:14:28] Tôi còn phải đi thông báo cho người khác nữa.

[01:14:29] Được, vậy cậu đợi tôi một lát.

[01:14:31] Tôi đi cùng cậu.

[01:14:38] Đi.

[01:14:46] A Huy, cậu đi trước đi.

[01:14:47] Tôi đến ngay.

[01:14:48] Cậu nhanh lên, đừng làm lỡ giờ xuất phát.

[01:15:16] Alô? Ai vậy? Là ai vậy?

[01:15:33] Thiên Tuệ...

[01:15:36] Thiên Tuệ...

[01:15:39] Thiên Tuệ.

[01:15:41] Gia Tuấn, nhanh lên.

[01:15:49] Thiên Tuệ, anh phải đi rồi.

[01:15:53] Sau khi Bắc phạt thắng lợi, chúng ta sẽ gặp lại.

[01:16:04] Tạm biệt.

[01:16:19] Tôi chắc chắn đã nghe thấy gì đó.

[01:16:22] Có lẽ trong cõi vô hình có ai đó đang gọi tôi.

[01:16:25] Có lẽ chỉ là một ảo giác hư vô.

[01:16:27] Hoặc đơn giản chỉ là một giấc mơ.

[01:16:29] Ai mà biết được.

[01:16:43] Nhà...

[01:16:51] Thiên Tuệ? Có chuyện gì vậy?

[01:16:55] Dượng, Gia Tuấn có ở đây không ạ?

[01:16:58] Cháu muốn nói với anh ấy vài câu.

[01:16:59] Nó đã đi từ đêm qua rồi.

[01:17:01] Đi theo đội vận tải công nhân ra tiền tuyến rồi.

[01:17:04] Đi rồi? Sao đột nhiên lại đi vậy ạ?

[01:17:06] Nó không nói với cháu à?

[01:17:09] Thằng nhóc này, nó nói nó đi mở cửa,

[01:17:11] chớp mắt đã không thấy người đâu.

[01:17:12] Bọn dượng sợ nó lại xảy ra chuyện nên đi tìm khắp nơi.

[01:17:15] Vẫn là người khác gửi thư về nói,

[01:17:17] nó đi Bắc phạt rồi.

[01:17:20] Anh ấy đi sao không nói với cháu một tiếng.

[01:17:23] Cháu có cản anh ấy đâu.

[01:17:27] Gia Tuấn đã dứt khoát ra đi.

[01:17:30] Để lại cho tôi là sự tự trách vô hạn.

[01:17:33] Tôi liên tục tự hỏi mình,

[01:17:35] rốt cuộc điều gì đã cản trở tôi và Gia Tuấn.

[01:17:38] Là Mai Kỳ, là Tiểu Đào Hồng, hay là Cẩm Khôn?

[01:17:43] Hình như đều không phải.

[01:17:47] Gia Tuấn à,

[01:17:50] anh ở đâu?

[01:17:54] Gia Tuấn!

[01:17:57] Nay bổ nhiệm Lương Cẩm Khôn làm

[01:17:59] Phó phân cục trưởng phân cục cảnh sát khu 9.

[01:18:01] Ngày 7 tháng 3, năm Dân Quốc thứ 16.

[01:18:07] Cảnh sát Lương,

[01:18:08] trong những ngày giúp đỡ cho Bộ Tư lệnh Cảnh bị,

[01:18:11] đúng là rất bận rộn.

[01:18:13] Đạt được thành tích lớn như vậy,

[01:18:15] cấp trên không bổ nhiệm anh cũng không được.

[01:18:19] Cảm ơn cục trưởng đã vun đắp.

[01:18:22] Tôi thích anh, là vì anh là người thông minh.

[01:18:32] Phó cục trưởng Lương, mẹ kiếp, đọc thật không thuận miệng.

[01:18:47] Anh Thiên Hữu.

[01:18:50] Chúc mừng anh thăng chức.

[01:18:52] Cùng vui, cùng vui.

[01:18:55] Đây cũng được xem là một chuyện lớn ở Nam Châu Lý rồi.

[01:19:00] Này, anh ngồi đi, mau ngồi.

[01:19:01] Em đang đợi Thiên Tuệ.

[01:19:03] Ồ, vậy em đi đây, anh cứ tự nhiên đợi.

[01:19:06] Thiên Tuệ về rồi.

[01:19:08] Thiên Tuệ.

[01:19:10] Anh đến làm gì?

[01:19:12] Anh có chuyện phải nói với em.

[01:19:15] Giữa chúng ta không có gì để nói.

[01:19:17] Thiên Tuệ, em nghe anh nói.

[01:19:21] Anh không đi thì em đi.

[01:19:24] Thiên Tuệ!

[01:19:29] À, được, được.

[01:19:35] Anh Tạ, mời vào trong.

[01:19:37] Được, cảm ơn.

[01:19:41] Mời vào.

[01:19:45] Ôi, anh Ôn, anh Ôn.

[01:19:46]

[01:19:50] Lại đây, lại đây tham quan một chút.

[01:19:51] Xem văn phòng của tôi này.

[01:19:52] Anh là người đến đây,

[01:19:53] vị hội trưởng thương hội dân gian đầu tiên đó.

[01:19:56] Thật là vinh hạnh quá.

[01:19:59] Ôi, mỗi lần bước vào văn phòng của anh Ôn,

[01:20:02] đều có thể cảm nhận được nhịp đập của thời đại.

[01:20:05] Người vất vả, số mệnh vất vả mà.

[01:20:09] Anh Ôn cũng nên là con cưng của thời đại rồi.

[01:20:16] Con cưng của thời đại?

[01:20:18] Cháu chắt của thời đại thì có.

[01:20:23] Tôi đoán anh cũng bị thời đại này

[01:20:25] ép đến mức phải đến tìm tôi.

[01:20:27] Đúng vậy, đúng vậy.

[01:20:29] Bây giờ tôi mới thực sự hiểu,

[01:20:30] triết lý của anh Ôn thật là cao thâm khó lường.

[01:20:34] Nói trúng nỗi đau của anh rồi.

[01:20:38] Phải đến, phải đến.

[01:20:40] Không đến là sẽ bị thời đại bỏ lại.

[01:20:44] Hiện tại, Bắc phạt đang căng thẳng,

[01:20:46] Chính phủ Quốc dân cũng đang tập hợp lực lượng các bên để cùng ứng phó.

[01:20:51] Huống chi là một thương nhân nhỏ bé như anh.

[01:20:53] Nói thật nhé,

[01:20:55] nếu không chống đỡ được đến khi Bắc phạt thắng lợi,

[01:20:56] bản thân lại sụp đổ trước,

[01:20:58] không ăn được thành quả chẳng phải là chết oan sao.

[01:21:02] Anh Ôn thật là người trên người,

[01:21:04]

[01:21:10] Muốn tôi giúp anh thế nào?

[01:21:14] Anh Ôn còn phải hỏi, nói ra thật xấu hổ.

[01:21:19] Là thiếu tiền chứ gì.

[01:21:21] Ôi, thiếu tiền có gì xấu hổ đâu.

[01:21:25] Chính phủ Quốc dân họp lớn họp nhỏ,

[01:21:26] tôi là người đầu tiên lên kêu thiếu tiền.

[01:21:28] Bây giờ hai từ thịnh hành nhất ở Sở Thực nghiệp,

[01:21:29] chính là thiếu tiền.

[01:21:35] Tiền thì, tôi không có.

[01:21:41] Nhưng tôi có thể cho anh vài hợp đồng.

[01:21:47] Vậy xin anh Ôn chỉ giáo,

[01:21:49] tôi nên báo đáp vài hợp đồng này như thế nào?

[01:21:51] Anh là hội trưởng thương hội, hỏi tôi à?

[01:21:55] Ồ, xin lỗi.

[01:21:58] Lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử rồi.

[01:22:02] Chỉ cần có sự hỗ trợ của anh Ôn,

[01:22:04] tôi, Tạ Thiên Hữu, cũng có thể ở giới thương mại Quảng Châu,

[01:22:06] giành được một mảnh đất nhỏ.

[01:22:09] Không biết anh Ôn có muốn cùng Thiên Hữu chia sẻ không?

[01:22:13] Tạ Thiên Hữu à, Tạ Thiên Hữu.

[01:22:15] Anh bảo tôi phải nói anh thế nào đây.

[01:22:17] Nếu lúc đó anh và tôi từ liên hiệp lao công

[01:22:19] phấn đấu đến ngày hôm nay,

[01:22:20] đâu chỉ là một mảnh đất nhỏ.

[01:22:22] Anh đấy,

[01:22:24] thật làm tôi thất vọng.

[01:22:26] Hối hận lúc đầu, hối hận lúc đầu.

[01:22:29] Được rồi, được rồi, được rồi.

[01:22:32] Chúng ta nói chuyện thực tế một chút đi.

[01:22:34] Anh xem, tôi ở đây còn thiếu một nữ thư ký.

[01:22:40] Anh Ôn không hài lòng với cô Thái đó à?

[01:22:43] Tôi nhớ em gái anh,

[01:22:46] chắc là đã tốt nghiệp đại học rồi nhỉ?

[01:22:50] Lúc ở trụ sở đình công Đông Viên,

[01:22:52] tình cờ gặp một lần, ấn tượng khá sâu sắc.

[01:22:55] Ồ, vậy sao, thật trùng hợp.

[01:22:58] Cô ấy chạy đến gây chuyện với Phương Gia Tuấn.

[01:23:00] Lúc đó Phương Gia Tuấn vẫn còn làm trợ lý cho tôi.

[01:23:02] Vừa gặp,

[01:23:03] liền cảm thấy em gái anh vô cùng thông minh,

[01:23:06] là nhân tài.

[01:23:09] Ra là vậy.

[01:23:11] Anh Tạ có lẽ đã nghĩ tôi tầm thường rồi.

[01:23:15] Anh Ôn,

[01:23:16] anh nghĩ không sai đâu.

[01:23:17] Tôi là người tầm thường.

[01:23:19] Nhưng sự tầm thường của tôi không phải ở phương diện phụ nữ.

[01:23:22] Tôi, Ôn Đình Quang, là một người nhỏ mọn.

[01:23:24] Cái gọi là thù dai nhớ lâu.

[01:23:27] Theo tình hình hiện tại,

[01:23:29] muốn giành được một mảnh đất ở giới thương mại Quảng Châu,

[01:23:33] không ai có thể bước qua Sở Thực nghiệp của tôi.

[01:23:36] Tôi muốn cho mảnh đất này cho ai thì cho,

[01:23:38] nhưng không nhất thiết phải là anh, Tạ Thiên Hữu.

[01:23:42] Tôi không quan tâm làm thế nào với anh,

[01:23:44] chia sẻ lợi ích nhỏ nhặt gì đó.

[01:23:47] Cái tôi muốn chính là sự khó chịu này của anh Tạ.

[01:23:50] Tôi muốn chính anh phải dùng phương pháp đáng khinh nhất,

[01:23:52] để đạt được thứ anh muốn nhất.

[01:23:54] Vừa rồi tôi đã nói rồi,

[01:23:56] tôi là cháu chắt của thời đại.

[01:23:57] Người cùng tôi mưu đồ đại sự cũng nên là như vậy.

[01:24:04] Tôi hiểu rồi.

[01:24:05] Vậy tôi về hỏi ý kiến của Thiên Tuệ.

[01:24:10] Được, đi hỏi đi, nhưng phải nhanh.

[01:24:13] Nếu không, việc kinh doanh bị người khác giành mất,

[01:24:15] chúng ta chẳng phải bận rộn vô ích sao.

[01:24:17] Đúng, đúng, vậy tôi xin cáo từ.

[01:24:40] Đồ lưu manh này.

[01:24:43] Đi thôi, lái xe về.

[01:25:40] (Âm nhạc)


 0 टिप्पणियाँ sort   इसके अनुसार क्रमबद्ध करें


अगला