Sljedeći

(AI-sub) Thiên Hạ Trường Hà tập 13 - La Tấn

1 Pogledi· 08/01/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
Pretplatnici
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Thiên Hạ Trường Hà: Bản hùng ca trị thủy thời Khang Hy <br>Giữa một triều đại thịnh vượng, tồn tại một hiểm họa ngàn năm mang tên Hoàng Hà. &quot;Thiên Hạ Trường Hà&quot; là câu chuyện về Hoàng đế Khang Hy (La Tấn) cùng hai vị quan tài năng Cận Phụ và Trần Hoàng, dốc lòng chinh phục dòng sông hung dữ đã gây tai ương cho bá tánh suốt bao đời. <br>Bộ phim không chỉ là cuộc chiến giữa con người với thiên nhiên mà còn là cuộc đấu trí căng thẳng nơi quan trường. Với kịch bản chặt chẽ, diễn xuất thực lực và quy mô sản xuất hoành tráng, đây là một bản hùng ca về ý chí, khát vọng và sự hy sinh vì bình yên cho thiên hạ mà bạn không thể bỏ lỡ.

Prikaži više

[00:02:17] Cận Tổng hà.

[00:02:18] Ông nói xem,

[00:02:20] là Khổng Tử cao,

[00:02:22] hay là Hoàng Thượng cao?

[00:02:25] Khổng Tử làm việc của Khổng Tử.

[00:02:27] Hoàng Thượng làm việc của Hoàng Thượng.

[00:02:29] Không có gì phân cao thấp.

[00:02:30] Ta thấy Cận Phụ ông,

[00:02:31] chính là muốn hủy Thánh học,

[00:02:32] diệt Nho giáo,

[00:02:34] làm kẻ thù của giới học giả trong thiên hạ.

[00:02:38] Lời này là có ý gì?

[00:02:40] Lần di dời này ông có biết không?

[00:02:42] Bao nhiêu phần mộ của tiên nhân

[00:02:43] sẽ phải ngâm mình

[00:02:44] trong làn nước lạnh lẽo của Hoàng Hà.

[00:02:46] Khổng Phu Tử dạy,

[00:02:47] người có Ngũ luân,

[00:02:48] phải kính trời thờ tổ.

[00:02:50] Cận Phụ ông,

[00:02:51] vì để lấy lòng Hoàng Thượng,

[00:02:53] không tiếc làm khổ bá tánh,

[00:02:55] họa hại tổ tiên.

[00:02:56] Ông không phải là

[00:02:57] kẻ thù của Nho gia chúng ta sao?

[00:02:58] Ông không sợ sử bút như thiết sao?

[00:03:00] Vậy thì ông nên viết tấu chương

[00:03:01] phản đối việc trị hà chứ?

[00:03:03] Trần Đạo đài, Trần đại nhân,

[00:03:04] đại kế trị hà là do bá quan thảo luận,

[00:03:07] Hoàng Thượng đích thân phê chuẩn.

[00:03:08] Ông thân là quan một phương,

[00:03:09] nếu phản đối,

[00:03:10] thì nên liều chết can gián Hoàng Thượng.

[00:03:12] Hoàng Thượng không đồng ý,

[00:03:13] ông đâm đầu chết ở Ngọ Môn đi.

[00:03:13] Ngươi!

[00:03:14] Thế mới gọi là trung thần.

[00:03:15] Vào lúc này,

[00:03:16] ông tụ tập những quan viên này

[00:03:18] làm khó Hà Đốc phủ,

[00:03:19] cản trở đại nghiệp trị hà,

[00:03:21] ông không sợ sử bút như thiết sao?

[00:03:23] Ngươi!

[00:03:25] Đồ vô quy củ.

[00:03:26] Ta không phải đồ vật, ta là người.

[00:03:30] Chúng ta cứ nói thẳng với nhau đi.

[00:03:33] Các vị sợ hai chuyện đúng không?

[00:03:36] Huyện mất rồi, huyện lệnh phải làm sao?

[00:03:40] Thấy bây giờ là thời cơ tốt,

[00:03:41]

[00:03:44] giả vờ là người vì dân thỉnh mệnh,

[00:03:45] Bao Thanh Thiên,

[00:03:46] có phải hay không?

[00:03:49] Thiên Nhất,

[00:03:50] đừng nói nữa.

[00:03:51] Ta đã đi hơn bảy mươi thôn làng,

[00:03:53] bá tánh không muốn dời đi rất ít.

[00:03:55] Các vị quan này,

[00:03:56] tự vấn lòng mình xem,

[00:03:58] các vị là vì dân thỉnh mệnh,

[00:03:59] hay là vì mình thỉnh mệnh?

[00:04:01] Dân chúng đang trong nước sôi lửa bỏng,

[00:04:03] rời khỏi quê cha đất tổ,

[00:04:04] vứt bỏ hài cốt tổ tiên.

[00:04:06] Ngươi tưởng Hà Đốc phủ có hà binh

[00:04:10] là không ai dám nói lời thật sao?

[00:04:12] Thứ nhất, nước sôi lửa bỏng không sai.

[00:04:15] Những người sống trên đê,

[00:04:17] sống trên lòng sông,

[00:04:19] năm nào cũng chịu lũ lụt,

[00:04:20] năm nào cũng phải đi lánh nạn.

[00:04:21] Triều đình chưa bao giờ

[00:04:23] giống như lần này,

[00:04:23] chọn cho họ ruộng tốt khác,

[00:04:25] xây nhà cửa khác,

[00:04:26] bồi thường bạc.

[00:04:27] Đây là nhân chính.

[00:04:29] Không tin các vị cứ xuống dưới hỏi thăm,

[00:04:31] bá tánh vui mừng nhiều,

[00:04:32] hay là buồn bã nhiều.

[00:04:34] Thứ hai,

[00:04:36] tổ tiên ở nơi này,

[00:04:38] bá tánh ven Hoàng Hà,

[00:04:40] đa số đều là

[00:04:40] sau niên hiệu Gia Tĩnh của tiền triều,

[00:04:42] để tránh chiến loạn,

[00:04:43] mới chạy đến đây.

[00:04:44] Sao có thể nói là tổ tiên ở đây?

[00:04:46] Hoàng Thượng muốn mở ra thịnh thế,

[00:04:49] cứu dân khỏi nước lửa,

[00:04:50] các người nói vậy không phải là tin đồn sao?

[00:04:56] Chư vị,

[00:04:57] người xưa có một câu,

[00:04:59] tôi xin chia sẻ với mọi người.

[00:05:02] Tiểu từ nãi đại từ chi tặc. (Lòng nhân từ nhỏ là giặc của lòng nhân từ lớn)

[00:05:06] Muốn chỉnh trị Hoàng Hà,

[00:05:08] nhất định phải di dời.

[00:05:10] Muốn bá tánh các tỉnh

[00:05:12] không chịu cảnh lụt lội,

[00:05:15] vậy thì bá tánh ở bãi bồi,

[00:05:16] bắt buộc phải dời đi.

[00:05:18] Đây là mối quan hệ giữa tiểu cục và đại cục.

[00:05:21] Xin mọi người hãy vì đại cục mà nghĩ.

[00:05:24] Xin hãy phối hợp.

[00:05:39] Nhiều Bao Thanh Thiên thật đấy.

[00:05:41] Thật là hoành tráng.

[00:05:44] [nhạc]

[00:05:58] [nhạc]

[00:06:50] [nhạc]

[00:06:52] [nhạc]

[00:07:52] [nhạc]

[00:09:10] Đói không?

[00:09:15] Không đói.

[00:09:25] Đại hôn này,

[00:09:26]

[00:09:28] Đồ không được ăn,

[00:09:29] nước cũng không được uống.

[00:09:31] Giống như con rối vậy,

[00:09:33] bị người ta dắt mũi

[00:09:35] suốt một ngày.

[00:09:40] Lần đầu trẫm đại hôn,

[00:09:42] mới chín tuổi.

[00:09:45] Cùng Hách Xá Lý ăn suốt nửa đêm.

[00:09:50] Nào,

[00:09:52] nàng cũng ăn đi.

[00:09:53] Nàng không đói sao?

[00:09:56] Nào.

[00:10:00] Hoàng Thượng đã phải chịu uất ức rồi.

[00:10:13] Nàng,

[00:10:14] hãy làm Hoàng hậu cho tốt.

[00:10:18] Đừng nói lời ngốc nghếch.

[00:10:31]

[00:10:33] không biết lại lỡ bao nhiêu quân vụ.

[00:10:34] Nàng ngủ trước đi.

[00:10:36] Đồ ăn trên giường này cứ ăn thoải mái.

[00:10:37] Ăn no rồi thì ngủ đi.

[00:10:46] Ai cho ngươi vào đây lớn tiếng?

[00:10:49] Không phải đã nói để ta đối phó sao?

[00:10:51] Đắc tội với họ làm gì?

[00:10:52] Ta sợ ông mệt chết.

[00:10:54] Chúng ta xây đập,

[00:10:55] khiêng đất, dời đá,

[00:10:56] làm thế nào cũng được.

[00:10:57] Với đám tiểu nhân này,

[00:10:59] đấu võ mồm, thật sự không cần thiết.

[00:11:01] Tiểu nhân mới là không đắc tội nổi.

[00:11:04] Thôi, không nói chuyện này nữa.

[00:11:06] Lần này ngươi xuống dưới tình hình thế nào?

[00:11:08] Việc di dời rất thuận lợi.

[00:11:09] Bá tánh cũng rất phối hợp.

[00:11:11] Chỉ là số bạc bồi thường của triều đình,

[00:11:12] càng xuống sớm càng tốt.

[00:11:14] Những thôn làng phía sau

[00:11:15] đều đang trừng mắt nhìn đấy.

[00:11:16] Đợt đầu tiên mà làm không tốt,

[00:11:18] đằng sau sẽ càng khó làm hơn.

[00:11:19] Ta đã dâng mấy bản tấu chương rồi.

[00:11:23] Bây giờ trong ngoài triều đình,

[00:11:24] khí thế hùng hổ,

[00:11:25] Hoàng Thượng cũng khó xử.

[00:11:26] Ông xem đám quan lại bẩn thỉu này,

[00:11:28] ngay cả một huyện lệnh nhỏ

[00:11:29] cũng dám đối đầu với Hà Đốc phủ.

[00:11:31] Dù sao ông cũng là

[00:11:32] Tổng đốc Hà đạo do Hoàng Thượng đích thân bổ nhiệm,

[00:11:34]

[00:11:36] Chúng ta vẫn chưa đứng vững gót chân.

[00:11:38] Không thể nóng vội.

[00:11:40] Làm việc lớn phải giữ được bình tĩnh.

[00:11:42] A mã của con toàn bị họ

[00:11:42] làm cho tức không ngủ được.

[00:11:44] Mau ăn cơm của con đi.

[00:11:46] Vốn dĩ mà.

[00:11:48] Hoàng Thượng nói

[00:11:49] tháng chín sẽ cấp số bạc di dời này,

[00:11:51] cấp qua đây,

[00:11:53] kết quả bây giờ đã tháng mười rồi.

[00:11:57] Qua bên kia quỳ cho ta.

[00:11:59] Ai dạy quy củ vậy?

[00:12:00] Lén lút bàn tán về Hoàng Thượng.

[00:12:01] Con là cái thá gì?

[00:12:03] Quỳ xuống.

[00:12:07] Vâng.

[00:12:12] Không cần nghiêm khắc vậy chứ?

[00:12:13] Nói vài câu thì có sao?

[00:12:18] Cả đời này,

[00:12:19] tôi chịu khổ vì cái miệng còn ít sao?

[00:12:21] Không thể để con cái cũng phải chịu.

[00:12:23] Bây giờ tôi không bắt nó quỳ,

[00:12:25] thì đến lúc chém đầu nó,

[00:12:27] ai cứu nó?

[00:12:28] Em nói một câu,

[00:12:29] anh lại có bao nhiêu là đạo lý lớn.

[00:12:31] Đừng trút giận lên đầu con trẻ.

[00:12:33] Anh cho nó đứng dậy ăn cơm trước đi.

[00:12:35] Tôi ăn xong chúng ta đi,

[00:12:36] nó quỳ cho ai xem?

[00:12:38] Nó đã tung tăng nhảy nhót từ lâu rồi.

[00:12:45] Đi thôi.

[00:12:53] Chúng ta đi thôi.

[00:13:48] Đạo trị quốc là phải thanh tĩnh vô vi.

[00:13:51] Bây giờ Cận Phụ, Trần Hoàng, W

[00:13:53] sắp biến Hà Đốc nha môn W

[00:13:54] thành một tiểu triều đình rồi. N

[00:13:56] Không hỏi ý kiến của Tổng đốc Lưỡng Giang,

[00:13:59] không hỏi ý kiến của quan địa phương,

[00:14:01] một lần di dời hơn ba vạn hộ,

[00:14:03] buộc mười vạn bá tánh phải rời bỏ quê hương.

[00:14:07] Đây là ông ta muốn làm gì chứ?

[00:14:10] Ông muốn làm gì chứ?

[00:14:14] Lúc định kế hoạch hà đạo,

[00:14:16] ông đã làm gì?

[00:14:18] Tại sao không nói sớm?

[00:14:19] Tục ngữ có câu, RRRR

[00:14:20] "việc từ từ sẽ thành". RRRR

[00:14:22] Không phải là không thể làm.

[00:14:24] Nhưng như bọn họ,

[00:14:26] vội vàng lập công,

[00:14:27] bất chấp sống chết của bá tánh,

[00:14:29] chỉ lo làm cho Hoàng Thượng ngài vui lòng,

[00:14:31] đây là bọn siểm nịnh tiểu nhân.

[00:14:35]

[00:14:37] Hoàng Thượng. E

[00:14:38] [âm thanh]

[00:14:38] Chính gọi là "trị đại quốc như phanh tiểu tiên".

[00:14:41] Quốc lực bây giờ yếu như vậy,

[00:14:42] lòng dân không đồng,

[00:14:43] giống như con cá nhỏ trong chảo vậy,

[00:14:45] lật qua lật lại vài lần nữa,

[00:14:46] là... là không thể cứu vãn được nữa. [âm thanh]

[00:14:48] Một khi có chuyện,

[00:14:49] Cận Phụ, Trần Hoàng,

[00:14:50] chính là tội nhân số một của Đại Thanh ta.

[00:14:54] Hoàng Thượng,

[00:14:55] כל

[00:14:55] nô tài nghe đồn, C

[00:14:57] bọn họ dẫn theo

[00:14:57] đám hà binh như lang như hổ,

[00:14:59] cướp bóc bá tánh,

[00:15:00] kiếm được một khoản không nhỏ đâu ạ.

[00:15:02] [âm thanh]

[00:15:04] Hoàng Thượng,

[00:15:05] hiện tại chiến hỏa chưa dứt, [âm thanh]

[00:15:07] lại dung túng cho Cận Phụ, Trần Hoàng,

[00:15:08] bọn tiểu nhân như vậy,

[00:15:09] bọn tiểu nhân như vậy.

[00:15:09] gây hại cho bá tánh,

[00:15:11] thiên hạ tất sẽ đại loạn.

[00:15:12] Quê của thần cũng nằm trong

[00:15:13] phạm vi hà đạo mà họ vạch ra.

[00:15:15] Đêm khuya nghĩ lại,

[00:15:16] thần hận không thể vì

[00:15:17] những lê dân bá tánh đó

[00:15:18] cùng bọn họ liều mạng một phen.

[00:15:19] Hoàng Thượng, [âm thanh]

[00:15:20] [âm thanh]

[00:15:20] Thi thánh Đỗ Phủ có thơ rằng, [âm thanh]

[00:15:22] Thi thánh Đỗ Phủ có thơ rằng,

[00:15:22] "Tiếng xe rền rĩ, ngựa hí vang trời,"

[00:15:26] "Người đi cung tên giắt ngang lưng."

[00:15:29]

[00:15:32] "Bụi bay mù mịt không thấy cầu Hàm Dương."

[00:15:35] "Võ Hoàng mở cõi ý chưa thôi,"

[00:15:38] Nói xong chưa!

[00:15:41] Còn ngâm thơ với trẫm nữa à?

[00:15:47] [âm thanh]

[00:15:47] Thanh tĩnh vô vi. 過

[00:15:50] Y Tang A, lời này là ông nói à?

[00:15:51] Nếu đây là lời của người Hán nói,

[00:15:52] trẫm không trách họ.

[00:15:53] Các người là những người đã trải qua

[00:15:54] biển máu đầu người,

[00:15:55] liều mạng mà có được,

[00:15:56] lại nói ra những lời như vậy.

[00:15:58] Thanh tĩnh vô vi à?

[00:16:00] Muốn thanh tĩnh vô vi,

[00:16:00] chúng ta nhập quan làm gì?

[00:16:02] Ở ngoài quan ải chăn ngựa không tốt hơn sao?

[00:16:04] Lúc này khác lúc xưa.

[00:16:08] Đúng là cãi hay lắm.

[00:16:09] Đều cãi ra cả học vấn rồi.

[00:16:11] Lúc trẫm dẹp Tam Phiên,

[00:16:13] các người cũng nói như vậy.

[00:16:15] Các người biết chiến tranh nổ ra,

[00:16:17] công vụ lại nhiều,

[00:16:18] hàng năm đều không nhận được

[00:16:20] tiền hối lộ của Ngô Tam Quế nữa.

[00:16:22] Muốn trẫm làm Minh Thần Tông,

[00:16:27] trốn trong hậu cung ba mươi năm không lên triều,

[00:16:29] thế mới là thánh quân à?

[00:16:31] Ông nói đi!

[00:16:32] Hoàng Thượng, Hoàng Thượng.

[00:16:38] Còn nữa,

[00:16:40] số bạc di dời cấp cho hà đạo,

[00:16:42] tại sao Hộ bộ đến giờ

[00:16:43] vẫn chưa phát xuống?

[00:16:46] Triệu Lương Đống tướng quân dâng tấu

[00:16:49] muốn úy lạo

[00:16:50] binh lính trong trận chiến ở Thường Đức, Hồ Nam.

[00:16:52] Tấu chương thúc giục quân lương của Đồ Hải tướng quân,

[00:16:54] Hoàng Thượng ngài cũng đã phê chuẩn.

[00:16:56] Hồ Bắc... Hồ...

[00:16:57] Hồ Bắc.

[00:17:00] Bẩm Hoàng Thượng,

[00:17:02] hai người Cận Phụ, Trần Hoàng này,

[00:17:04] đúng là có hơi vội vàng.

[00:17:06] Tấu Sự xứ mỗi ngày nhận được

[00:17:08] hơn một trăm bản tấu chương, @

[00:17:09] vậy mà có tới bảy tám mươi bản

[00:17:11] đều là tố cáo hai người họ.

[00:17:15] Trẫm chỉ hận một ngày không thể làm việc của hai ngày.

[00:17:20] Muốn mở ra thịnh thế,

[00:17:22] trăm năm còn chưa làm được.

[00:17:24] Cái xe bò rách này,

[00:17:25] phải đến bao giờ

[00:17:26] mới có thể làm tốt mọi việc?

[00:17:30] Trẫm một ngày nhận được hơn hai mươi bản tấu chương S

[00:17:33] tố cáo họ.

[00:17:34] Nhưng họ thì sao?

[00:17:35] Tấu chương tự biện hộ

[00:17:36] còn chưa dâng lên bản nào.

[00:17:41] Các người ở đây,

[00:17:42] ngày ngày bàn tán về họ,

[00:17:43] còn họ thì dầm mưa dãi nắng

[00:17:44] sửa đê sông.

[00:17:46] Thế nào gọi là nhẫn nhục chịu khó?

[00:17:49] Chư vị thần công à.

[00:17:50] [âm thanh]

[00:17:51] Hãy tự đặt tay lên ngực mình mà suy nghĩ,

[00:17:54] khi các người tố cáo

[00:17:55] họ,

[00:17:58] là vì triều đình,

[00:18:00] hay là vì tư lợi cá nhân,

[00:18:02] ganh ghét đố kỵ, kết bè kéo cánh?

[00:18:30] Đứng lại, đừng chạy!

[00:18:31] Đừng chạy!

[00:18:33] Đứng lại!

[00:18:35] Đứng lại!

[00:18:37] Để ngươi chạy à!

[00:18:39] Lại có chuyện gì vậy?

[00:18:42] Đại nhân,

[00:18:43] cô ta cứ ở trong nhà,

[00:18:44] sống chết không cho phá.

[00:18:46] Buông ra! Buông ra!

[00:18:48] Xin ngài, đừng phá nhà chúng tôi.

[00:18:50] Xin ngài, đừng phá nhà chúng tôi. wwww

[00:18:50] Xin ngài! R

[00:18:51] Cô nương, ân điển của triều đình,

[00:18:52] phá nhà của các người,

[00:18:53] sẽ xây lại cho các người.

[00:18:56] Đứng dậy đi, đứng dậy đi.

[00:19:02] Đại nhân! Đại nhân! Đại nhân!

[00:19:03] Bắt cô ta lại! Bắt cô ta lại!

[00:19:04] Đừng để cô ta chạy!

[00:19:05] Đứng lại! Đứng lại!

[00:19:07] Khốn kiếp!

[00:19:08] Đâm trọng thương mệnh quan triều đình!

[00:19:09] Ngươi không muốn sống nữa à?

[00:19:11] Bắt cô ta lại!

[00:19:12] Không sao, vết thương ngoài da thôi, không sao.

[00:19:14] Dựa vào đâu mà bắt người?

[00:19:15] Ngươi không được bắt!

[00:19:16] Các ngươi làm gì vậy?

[00:19:19] Đại nhân!

[00:19:20] Dựa vào đâu mà bắt người?

[00:19:23] Tránh ra! Mọi người tránh ra!

[00:19:25] Đừng động đậy!

[00:19:26] Tránh ra! Tránh ra! Tránh ra!

[00:19:27] Tránh ra! Tránh ra!

[00:19:29] Cô nương,

[00:19:31] tại sao cô lại đâm ta?

[00:19:33] Mẹ của Tiểu Phúc bệnh không dậy nổi,

[00:19:35] người còn trong nhà mà đã phá nhà rồi.

[00:19:38] Các người xây nhà trên đê,

[00:19:40] lũ lụt ập đến,

[00:19:42] nhà cửa sẽ sập đổ.

[00:19:43] Triều đình muốn đại trị Hoàng Hà,

[00:19:46] sẽ xây lại nhà cửa cho các người,

[00:19:47] phân lại đất đai cho các người.

[00:19:49] Đây là đại kế lâu dài.

[00:19:52] Đại nhân,

[00:19:53] không phải mọi người không tin tưởng triều đình.

[00:19:56] Dời đến đó,

[00:19:57] tiền xây nhà,

[00:19:59] tiền mua giống lúa,

[00:20:00] chúng tôi thật sự không có.

[00:20:02] Ngài không thể đẩy chúng tôi

[00:20:03] vào đường cùng được.

[00:20:05] Đúng vậy.

[00:20:07] Chính là vậy.

[00:20:08] Tiền nhất định sẽ có.

[00:20:10] Nhưng nhà cửa,

[00:20:11] cũng bắt buộc phải phá.

[00:20:13] Cuộc sống tốt đẹp của các người ở phía sau.

[00:20:15] Nếu ta nói không giữ lời,

[00:20:17] đến lúc đó mỗi người nhổ một bãi nước bọt,

[00:20:19] nhấn chìm ta chết.

[00:20:20] Đại nhân!

[00:20:21] Mẹ! Mẹ!

[00:20:22] Đại nhân à! Đại nhân!

[00:20:23] Mẹ!

[00:20:24] Xin ngài tha cho đứa trẻ này, đại nhân!

[00:20:25] Đại nhân, họa là do tôi gây ra.

[00:20:27] Ngài đừng làm khó mẹ tôi.

[00:20:29] Ngài giết tôi đi!

[00:20:30] Xin đại nhân!

[00:20:31] Đưa họ đến Hà Đốc phủ.

[00:20:33] Vâng.

[00:20:33] Tìm một đại phu khám cho họ.

[00:20:34] Vâng.

[00:20:35] Cô nương,

[00:20:37] cô cứ ở bên cạnh mẹ cô.

[00:20:39] Chảy nhiều máu như vậy,

[00:20:41] thật là làm người ta sợ chết khiếp.

[00:20:45] Đại nhân!

[00:20:47] Để tôi.

[00:20:48] Đại nhân,

[00:20:49] sau này chuyện phá nhà,

[00:20:51] ngài đừng đi theo nữa.

[00:20:53] Những chuyện còn lại,

[00:20:54] chúng tôi sẽ sắp xếp.

[00:20:55] Không sao, chỉ là vết thương ngoài da thôi.

[00:20:59] Hôm nay may mà đã nói

[00:21:00] được mấy câu đó.

[00:21:02] Nếu xảy ra loạn,

[00:21:04] thì hậu quả sẽ không thể lường được.

[00:21:06] Ngài cũng hãy nghĩ cho những người

[00:21:07] làm việc như chúng tôi.

[00:21:09] Ngài thì trấn định tự nhiên,

[00:21:10] nhưng lỡ có mệnh hệ gì,

[00:21:12] thì chẳng phải thành trò cười sao?

[00:21:13] Đồ gấu già nhà ngươi,

[00:21:15] học được cách nói giọng quan với ta rồi phải không?

[00:21:19] Kế hoạch gia cố đê sông

[00:21:20] đã có chưa?

[00:21:22] Tính toán khối lượng đất đá,

[00:21:24] nhất định phải làm cho rõ ràng.

[00:21:26] A mã!

[00:21:28] A mã!

[00:21:29] Thế nào rồi?

[00:21:29] Không sao, vết thương ngoài da thôi.

[00:21:31] Nhị thúc của con vẫn còn ở bên ngoài.

[00:21:37] Đại nhân, ngài không sao chứ?

[00:21:40] May mắn là ta bị đâm nhát này.

[00:21:42] Nếu mà đâm phải Trần Thiên Nhất ngươi,

[00:21:44] ta khóc cũng không có chỗ mà khóc.

[00:21:45] Sau này chuyện di dời cứ để ta lo.

[00:21:47] Ngươi lo ư?

[00:21:49] Chưa chắc lại gây ra

[00:21:50] phiền phức lớn đến đâu nữa.

[00:21:52] Bây giờ ngày nào ta cũng ở nha môn,

[00:21:53] đối đầu với quan địa phương.

[00:21:55] Người ta nói đều là sự thật,

[00:21:57] tại sao ngươi không thể

[00:21:58] nói thật với ta một câu chứ?

[00:22:00] Nói cho ông biết thì sao?

[00:22:01] Việc di dời là bắt buộc phải làm.

[00:22:03] Chuyện này còn làm không xong,

[00:22:04] còn nói gì đến trị hà.

[00:22:05] Ai muốn dọn nhà chứ?

[00:22:07] Nhưng không dọn có được không?

[00:22:08] Họ sống ngay trên đê lớn,

[00:22:10] thậm chí còn trồng trọt ở đó.

[00:22:11] Lũ lớn ập đến,

[00:22:12] mỏng manh như giấy.

[00:22:14] Nếu ta muốn làm người tốt,

[00:22:15] ta chẳng làm gì cả,

[00:22:16] ta trốn vào chùa niệm kinh.

[00:22:18] Phật gia dạy người phải tinh tiến,

[00:22:20] cần phải nhẫn nhục.

[00:22:21] Như ngươi vậy,

[00:22:22] ngươi vào chùa niệm kinh,

[00:22:24] ngươi cũng không phải là một hòa thượng tốt.

[00:22:26] Ta còn nói cho ngươi biết,

[00:22:27] ngươi hấp tấp như vậy,

[00:22:28] bức chết người,

[00:22:29] triều đình dừng công trình trị hà,

[00:22:31] cái sai này có phải là ngươi gánh không?

[00:22:33] Phải, ta gánh.

[00:22:34] Bức chết một người,

[00:22:35] cả hai chúng ta đều là tội nhân.

[00:22:38] Thượng hạ lưu Hoàng Hà,

[00:22:39] dân lưu vong có hơn mười vạn, phải làm sao?

[00:22:41] Nổi dậy làm phản,

[00:22:42] đó là chuyện không thể xem thường.

[00:22:46] Muốn làm tốt mọi việc,

[00:22:47] bất kể lớn nhỏ, việc không chi tiết,

[00:22:49] phải dùng cái đầu.

[00:22:51] Không thể làm liều.

[00:22:53] Ngươi làm vậy không phải là tự đưa điểm yếu

[00:22:54] dúi vào tay bọn ngôn quan sao?

[00:22:56] Ta còn sợ họ tố cáo ta sao?

[00:22:58] Trần Thiên Nhất à,

[00:23:00] ngươi có thể kiềm chế một chút

[00:23:01] cái tính ngông cuồng của thư sinh không?

[00:23:04] Bây giờ không phải là lúc làm theo ý mình.

[00:23:07] Ngươi không sợ chết,

[00:23:08] ta đã chết một lần, ta càng không sợ.

[00:23:11] Nhưng Hoàng Thượng bảo chúng ta trị hà.

[00:23:14] Chúng ta phải tìm mọi cách

[00:23:15] làm tốt mọi việc, làm cho ổn thỏa.

[00:23:18] Ngươi nói hờn dỗi, làm theo cảm tính,

[00:23:20] phân biệt đúng sai,

[00:23:21] đây không phải là việc ngươi và ta nên làm.

[00:23:27] Nếu ngươi không chịu được,

[00:23:29] ngươi có thể rời khỏi Hoàng Hà,

[00:23:30] ngươi cứ tiếp tục đi thi cử đi.

[00:23:38] Tôi sai rồi.

[00:23:40] Xin nhận lời chỉ dạy.

[00:23:44] Đứng dậy.

[00:23:47] Ta cũng nói hơi nặng lời.

[00:23:49] Nặng lời.

[00:23:50] Ta là người nóng như pháo,

[00:23:52] ngươi cũng vậy.

[00:23:54] Nhưng chúng ta đều phải sửa.

[00:23:56] Như vậy không được.

[00:23:57] Cho nên lần này,

[00:23:58] ta thấy không oan uổng.

[00:24:01] Là một bài học.

[00:24:02] Tính tình của ta có hơi nóng nảy.

[00:24:05] Một ngày chạy bảy, tám thôn làng,

[00:24:07] môi mép đều mòn cả.

[00:24:08] Bá tánh không nghe.

[00:24:09] Họ mắt đen,

[00:24:10] chỉ nhận bạc trắng thôi.

[00:24:11] Đền tiền xong,

[00:24:12] đảm bảo không có chuyện gì.

[00:24:14] Nhưng ta cũng không thể C

[00:24:15] biến ra bạc được.

[00:24:17] C

[00:24:19] Vậy, vậy,

[00:24:20] ngươi... ngươi xem trong kho

[00:24:22] còn bao nhiêu lương thực,

[00:24:23] phát xuống đi.

[00:24:24] Không thể để một người chết đói. つ

[00:24:28] Chuyện tiền bạc,

[00:24:29] ta sẽ đi thúc giục lần nữa.

[00:24:40] Hộ bộ thu không đủ chi,

[00:24:42] đã không phải là chuyện một năm rồi.

[00:24:44] Phía trước đang đánh trận,

[00:24:45] tiêu tiền như nước.

[00:24:48] Trong thời gian chiến tranh,

[00:24:49] thuế của mấy tỉnh lớn phía Nam

[00:24:51] đều không thu được.

[00:24:52] Trận chiến ở Hồ Nam này vừa mới đánh xong,

[00:24:54]

[00:24:57] Còn có rất nhiều công việc khắc phục hậu quả. 豆

[00:25:00]

[00:25:02] Cận Phụ di dời dân cần tiền bạc,

[00:25:04] nô tài thực sự không thể lấy ra được.

[00:25:07] Hoàng Thượng trách tội nô tài

[00:25:08] không làm tốt mọi việc,

[00:25:10] xin Hoàng Thượng hãy chọn người tài khác.

[00:25:17] Y Tang A,

[00:25:18] ngươi ngông cuồng.

[00:25:19] Hộ bộ dù có thật sự hết tiền,

[00:25:20] ngươi cũng không thể

[00:25:21] nói chuyện với Hoàng Thượng như vậy.

[00:25:26] Hộ bộ xem ra thật sự hết tiền rồi.

[00:25:31] Cận Phụ một tỉnh

[00:25:32] đã di dời hơn ba vạn hộ.

[00:25:35] Thượng hạ lưu có mười mấy vạn dân lưu vong,

[00:25:39] nếu không thể sắp xếp ổn thỏa,

[00:25:41] nếu thật sự nổi dậy làm phản,

[00:25:42] vậy thì còn ra thể thống gì nữa.

[00:25:45] Hoàng Thượng nói phải.

[00:25:47] Việc sửa Hoàng Hà này vốn là một việc

[00:25:48] làm lợi cho dân.

[00:25:50] Ai ngờ Cận Phụ này lòng muốn thành công quá vội,

[00:25:53] lại biến việc này thành

[00:25:55]

[00:25:58] Nô tài thấy,

[00:26:00] vẫn là cách của Vu Chấn Giáp tốt hơn.

[00:26:03] Không làm tổn hại nguyên khí của triều đình.

[00:26:05] Đợi đánh trận xong,

[00:26:06] rồi từ từ lo chuyện trị hà.

[00:26:10] Hoàng Thượng,

[00:26:11] người Hán có câu,

[00:26:13] "cơ thể bệnh lâu, 區

[00:26:14] không chịu được thuốc mạnh".

[00:26:16] Nô tài thật sự không còn tiền.

[00:26:19] Xin Hoàng Thượng tam tư.

[00:26:24] S

[00:26:26] Hoàng Thượng,

[00:26:28] triều Đại Thanh bây giờ

[00:26:29] không phải là cơ thể bệnh lâu.

[00:26:30] Mà là một đứa trẻ sơ sinh,

[00:26:32] chính là lúc nên trải qua mưa gió,

[00:26:33] nhìn thấy thế giới.

[00:26:35] Nếu sợ ngã mà không dám đi,

[00:26:37] nếu sợ ngã mà không dám đi,

[00:26:39] thì chẳng phải cả đời

[00:26:40] đều phải bò trên đất hay sao?

[00:26:43] Cao Sĩ Kỳ nói rất hay.

[00:26:45] Y Tang A, ông cũng đừng bò nữa.

[00:26:47] Mau đứng dậy đi.

[00:26:48] Trẫm biết cái khó của ông.

[00:26:50] Trẫm không có ý trách ông.

[00:26:52] Quỳ an đi.

[00:26:54] Tuân chỉ.

[00:26:55] Nô tài cáo lui.

[00:26:56] [nhạc]

[00:27:05] Trẫm hôm nay mệt rồi.

[00:27:07] Ngày mai lại bàn tiếp.

[00:27:08] Cao Sĩ Kỳ,

[00:27:10] cùng trẫm đến thư khố tìm vài quyển truyền kỳ,

[00:27:12] giải sầu.

[00:27:19] Các ngươi quỳ an đi.

[00:27:20] Tuân chỉ.

[00:27:55] Lần nào bà cũng thắng,

[00:27:58] ta phải chú ý mới được.

[00:28:00] Nếu không cẩn thận,

[00:28:02] cả Từ Ninh Cung cũng thua cho bà mất.

[00:28:20] Hoàng Thượng,

[00:28:21] thần nói một câu ngài đừng không thích nghe.

[00:28:24] Bá quan bây giờ ý kiến lớn như vậy,

[00:28:26] có một nửa,

[00:28:28] là do ngài tự chuốc lấy.

[00:28:30] Trẫm tự chuốc họa?

[00:28:32] Ngài đưa Cận Phụ từ tử tù

[00:28:34] lên làm Tổng đốc Hà đạo.

[00:28:36] Đây là vị trí mà bao nhiêu người phấn đấu cả đời

[00:28:38] cũng không lên được.

[00:28:40] Trần Hoàng và thần,

[00:28:41] đến công danh cũng không có,

[00:28:43] bây giờ lại ở địa vị cao.

[00:28:44] Sao có thể khiến bá quan

[00:28:46] tâm phục khẩu phục chứ?

[00:28:48] Chẳng trách mỗi lần lên triều,

[00:28:49] ngươi đều im như hến không mở miệng.

[00:28:51] Thần không hiểu binh pháp,

[00:28:53] cho nên không dám tùy tiện mở miệng.

[00:28:56] Chuyện sửa Hoàng Hà này,

[00:28:58] bá quan ý kiến lớn như vậy,

[00:29:00] Hoàng Thượng ngài càng nên bác bỏ ý kiến của mọi người.

[00:29:03] Đợi giai đoạn một công trình hoàn thành,

[00:29:04] hiệu quả thấy được,

[00:29:05] thì những chuyện sau đó,

[00:29:06] tự nhiên sẽ thuận lợi.

[00:29:14] Dùng nội帑.

[00:29:17] Vốn định để lại chút tiền

[00:29:18] mừng thọ cho Thái hoàng thái hậu.

[00:29:22] Cứu việc gấp trước đã.

[00:29:26] Cái bộ mặt của Hoàng Thượng ấy à,

[00:29:28] giống như cái ghế trong quán trà sữa,

[00:29:30] ai cũng thấy được.

[00:29:41] Ta tới đây,

[00:29:41] làm phiền ván bài của các người rồi.

[00:29:43] Không sao, các người cứ đánh tiếp đi.

[00:29:45] Thua gần hết rồi,

[00:29:47] đang mong con đến đây.

[00:29:49] Hôm nay, vận may không tốt.

[00:29:55] Chuyện này không xong rồi.

[00:29:57] Làm gì có nhiều chuyện buồn phiền thế?

[00:30:00] Không phải ngày tháng năm nay

[00:30:02]

[00:30:08] Trung Nguyên thì,

[00:30:09] coi như đã ổn định.

[00:30:10] Giải quyết Tam Phiên

[00:30:11] chỉ là vấn đề thời gian.

[00:30:13] Chỉ có Cát Nhĩ Đan này,

[00:30:15] ở trên thảo nguyên quá là không ra thể thống gì.

[00:30:17] Không ngừng gây chuyện.

[00:30:18] Những vương gia Mông Cổ đó,

[00:30:19] không ngừng tố cáo.

[00:30:21] Sứ giả được cử đi thuyết phục hòa giải,

[00:30:23] cũng đều bị hắn đuổi về.

[00:30:24] Chuyện này, cứ tạm gác lại.

[00:30:27] Kéo dài thế nào chứ?

[00:30:29] Gần đây ta mới biết,

[00:30:31] kỵ binh của Cát Nhĩ Đan

[00:30:31] trang bị súng ống,

[00:30:32] còn tốt hơn của chúng ta. (

[00:30:34] Bọn họ chính là nhân lúc triều đình

[00:30:36] đang giải quyết Tam Phiên không rảnh tay,

[00:30:38] cố ý để hắn quấy rối.1

[00:30:40] Còn chạy đến Tây Tạng,

[00:30:41] chạy đến Cáp Mật và Hòa Điền,

[00:30:42] cùng nhau kích động.

[00:30:44] Đây lại là một chuyện khác rồi.

[00:30:47] Cận Phụ, Trần Hoàng bắt đầu trị hà,

[00:30:50] một mặt nạo vét,

[00:30:51] còn phải một mặt xây lại đê.

[00:30:53] Chi phí cho khoản công trình đầu tiên,

[00:30:55] là 2.148.000 lạng.

[00:30:57] Số tiền này còn chưa biết

[00:30:58] từ đâu ra nữa.

[00:31:04] Ta vốn định,

[00:31:05] chuyện này đừng nói với bà,

[00:31:06] nói ra,

[00:31:07] chỉ thêm phiền não cho bà thôi.

[00:31:11] Thôi,

[00:31:12] để ta tự về nghĩ cách vậy.

[00:31:23] Con đó,

[00:31:25] đã đến rồi,

[00:31:27] chắc chắn đã có chủ ý.

[00:31:29] Không sao, nói đi.

[00:31:31] Trong lòng đã hiểu rõ,

[00:31:35] còn mặt mày ủ rũ,

[00:31:37] lượn qua lượn lại trước mặt ta.

[00:31:41] Vận may của ta, sẽ không khá lên được.

[00:31:43]

[00:31:45] Cũng phải.

[00:31:47] Trước mặt a ma,

[00:31:48] ta việc gì phải che che giấu giấu.

[00:31:50] Vậy con nói thẳng nhé.

[00:31:52] Trong nội khố có phải

[00:31:54] còn một khoản bạc không?

[00:31:57] Một triệu lạng thì chắc là có nhỉ?

[00:31:59] Công trình này,

[00:32:00] phải đến năm Khang Hy thứ 18

[00:32:01] mới có thể hoàn thành.

[00:32:03] Có một triệu này,

[00:32:04] dù sao cũng có thể cầm cự qua năm nay.

[00:32:06] Trần Thiên Nhất nói với ta,

[00:32:08] chỉ cần Hoàng Hà ra biển,

[00:32:09] lòng sông hình thành,

[00:32:11] thì đất đai bồi lắng ra,

[00:32:12] tất cả đều có thể công khai bán đi,

[00:32:14] hoặc là, cho hà binh canh tác.

[00:32:17] Như vậy,

[00:32:18] có thể tiết kiệm cho triều đình...

[00:32:19] Nội帑 đã không còn nữa rồi.

[00:32:22] Bảy, tám mươi vạn lạng

[00:32:23] đã là rất khá rồi.

[00:32:28] Ta thật ra cũng rất ngại

[00:32:29] mở lời.

[00:32:30] Vốn dĩ số tiền này,

[00:32:32] là định để lại mừng thọ cho bà.

[00:32:33] Ta có mừng thọ hay không không quan trọng.

[00:32:37] Số tiền này,

[00:32:38] ta chỉ có thể cho con năm mươi vạn lạng.

[00:32:40] Số còn lại,

[00:32:41] là để lại thưởng cho người khác.

[00:32:43] Tháng trước,

[00:32:45] chư tướng sĩ ở Hồ Nam đều đã thắng trận,

[00:32:48] triều đình đến một phần thưởng khao quân cũng không có.

[00:32:50] Hoàng đế như ngươi làm thế nào vậy?

[00:33:02] Sao vậy?

[00:33:04] Lại muốn cãi nhau với ta à?

[00:33:06] Hết sức rồi.

[00:33:08] Ta không cần biết con có sức hay không,

[00:33:10] nợ nần phải trả,

[00:33:12] việc đã hứa phải làm.

[00:33:14] Con cứ lấy năm mươi vạn lạng đi

[00:33:15] lo việc hà vụ.

[00:33:17] Ta cũng không tổ chức mừng thọ nữa.

[00:33:18] Phần còn lại ta muốn khao thưởng

[00:33:20] chư tướng sĩ ở Hồ Nam.

[00:33:22] Người ta dùng mạng sống

[00:33:23] đổi lấy số bạc này. L

[00:33:26] Gửi về nhà, L

[00:33:28] dù sao cũng là mua được bình an mà. L

[00:33:30] dù sao cũng là mua được bình an mà.

[00:33:32] Ta biết là vẫn chưa đủ.

[00:33:34] Nhưng dù sao,

[00:33:35] là do Hoàng Thượng đích thân ban thưởng,

[00:33:38] ý nghĩa không giống nhau.

[00:33:39] Trong kho còn một số

[00:33:41] đao kiếm rất tốt.

[00:33:42] Bảo họ khắc chữ "Ngự" lên,

[00:33:44] ban cho những tướng sĩ đã lập công.

[00:33:48] Đeo bên hông,

[00:33:49] uy phong lẫm liệt,

[00:33:50] cũng muốn đi lập công.

[00:33:52] Ngày nghèo,

[00:33:54] có cách sống của ngày nghèo mà.

[00:33:56] Bà đang lừa ma đấy à?

[00:34:00] Con cũng tự chửi mình vào trong đó rồi.

[00:34:02] Nhưng dù lừa ai,

[00:34:04] đã thắng trận thì phải cáo với thiên hạ,

[00:34:06] chúng ta sẽ không rút khỏi Sơn Hải Quan.

[00:34:09] Đại Thanh triều như mặt trời ban trưa.

[00:34:12] Những kẻ gây rối đó,

[00:34:14] cứ để chúng thử xem.

[00:34:16] Chỉ nói miệng là giải quyết được vấn đề,

[00:34:17] vậy thì tốt rồi.

[00:34:20] Hôm nay con hên không?

[00:34:24] Con không biết chơi bài,

[00:34:25] a ma ngài không phải không biết.

[00:34:27] Chơi bài đơn giản,

[00:34:28] thua thì đưa tiền.

[00:34:30] Không giống một số người,

[00:34:32] thắng thì cái gì cũng muốn,

[00:34:35] thua thì chạy thật xa.

[00:34:38] Cái nết chơi bài này tệ quá.

[00:34:44] Bà đang nói ai vậy?

[00:34:46] Ta khinh hắn.

[00:34:46] Nói chính là ngươi.

[00:34:50] Người ta Đại Vũ trị thủy,

[00:34:50] người ta Đại Vũ trị thủy,

[00:34:52] một năm ba lần qua nhà mà không vào.

[00:34:55] Còn con thì sao?

[00:34:56] Một ngày ba lần vào cung,

[00:34:58] cũng không đến chỗ Hoàng hậu thăm.

[00:35:02] Nết chơi bài tệ quá.

[00:35:05] Được, để lát nữa con...

[00:35:06] Lát nữa gì chứ?

[00:35:07] Bây giờ.

[00:35:08] Bây giờ đi ngay.

[00:35:13] Cho thêm chút đi.

[00:35:33] Hoàng Thượng đến rồi.

[00:35:35] Hoàng Thượng,

[00:35:36] Hoàng Thượng đến sao ngươi không nói?

[00:35:38] Trẫm chỉ tiện đường đi dạo.

[00:35:40] Nàng không cần mắng nó.

[00:35:41] Hoàng Thượng,

[00:35:42] ta không dạy dỗ họ không được.

[00:35:44] Ngài đến mà chúng cũng dám lơ là,

[00:35:46] vậy sau này ai còn

[00:35:46] quản được chúng nữa.

[00:35:48] Ra ngoài.

[00:35:50] Hoàng Thượng cát tường.

[00:35:51] Đúng là trẫm đơn phương tình nguyện rồi.

[00:35:54] Nàng dạy dỗ cũng đúng.

[00:35:56] Hoàng Thượng có việc gì

[00:35:57] mà phải đích thân đến đây?

[00:35:58] Hay là có công việc gì?

[00:36:09] Cũng không hẳn là công việc gì.

[00:36:11] Chỉ là Thái hoàng thái hậu

[00:36:12] bảo trẫm qua đây thăm nàng.

[00:36:15] Mời Hoàng Thượng vào trong dùng trà.

[00:36:32] Đây là nàng vẽ à?

[00:36:34] Đâu có.

[00:36:35] Là ta bảo Nội vụ phủ từ Giang Ninh

[00:36:38] mời mấy vị thái thái thêu giỏi

[00:36:39] qua đây dạy ta.

[00:36:41] Hoàng Thượng thích người khéo tay,

[00:36:43] nhưng mấy ngón tay này của ta

[00:36:45] ngón nào cũng như khúc củi.

[00:36:47] Lúc đầu,

[00:36:48] ta lo đến toát mồ hôi,

[00:36:50] đâm toàn là lỗ kim.

[00:36:52] Nhưng sau đó,

[00:36:54] ta lại đâm ra thích.

[00:36:56] Mỗi sáng bắt đầu,

[00:36:59] căng khung thêu lên,

[00:37:00] rồi ngẩng đầu lên,

[00:37:02] đã đến lúc lên đèn rồi.

[00:37:04] Ngày tháng trôi qua thật nhanh.

[00:37:07]

[00:37:10]

[00:37:11] Nàng hà tất phải khổ như vậy chứ?

[00:37:14]

[00:37:19] Đừng nhìn nữa.

[00:37:21] Xấu lắm.

[00:37:23] Hoàng hậu...

[00:37:27] Nếu không có việc gì khác,

[00:37:31] trẫm về trước đây.

[00:38:07] G

[00:38:08] "Hại dân làm伥 cho hổ."

[00:38:10] "Sớm từ quan, giữ mạng về quê."

[00:38:12] "Nếu không nghe khuyên, cẩn thận mất mạng."

[00:38:17] Chúng ta có nhiều lính canh như vậy,

[00:38:18] làm sao vào được?

[00:38:20] Hà Đốc phủ ngày nào cũng có người ra vào,

[00:38:22] lẻn một người vào rất đơn giản.

[00:38:24] Quan trọng là người này là ai.

[00:38:25] Đây không giống thư của bá tánh.

[00:38:28] Bốn chữ "hại dân làm伥 cho hổ",

[00:38:30] ai lại nói như vậy?

[00:38:31] Chúng ta làm伥 cho con hổ nào?

[00:38:33] Lần di dời này của chúng ta,

[00:38:34] đã đắc tội hết quan lại rồi.

[00:38:36] Không đắc tội với bá tánh.

[00:38:38] Liệu có phải

[00:38:39] là bọn như Thiên Địa hội không?

[00:38:40] Bọn phản tặc.

[00:38:41] Kệ nó là hội gì,

[00:38:43] chúng còn lợi hại hơn Hoàng Hà sao?

[00:38:45] Nực cười.

[00:38:53] Ta biết luyện xúc xắc, các ngươi tin không?

[00:39:00] Minh Tổng đốc Lưỡng Giang, Thái tử Thiếu bảo,

[00:39:03] Binh bộ Thượng thư,

[00:39:04] Đô Sát viện Hữu Đô ngự sử,

[00:39:05] thưởng Song nhãn hoa linh,

[00:39:07] A Tịch Hi đại nhân đến!

[00:39:10] Xin thỉnh an đại nhân.

[00:39:15] }

[00:39:26] Đứng dậy đi.

[00:39:32] Đều là đến để tố cáo Cận Phụ

[00:39:34] và Trần Hoàng phải không?

[00:39:36] Đại nhân,

[00:39:37] tuy quan địa phương chúng tôi không lớn,

[00:39:39] nhưng chúng tôi cũng có công danh chính đáng,

[00:39:40] bổ nhiệm của Hoàng Thượng.

[00:39:41] Sao lại bị một tên đầu nậu hà công,

[00:39:42] một tên tú tài nghèo hèn,

[00:39:43] lại bị bắt nạt đến thế này.

[00:39:46] Trên đất Lưỡng Giang này,

[00:39:48] vẫn là đại nhân làm chủ.

[00:39:49] e

[00:39:49] Cái Hà Đốc phủ đó là cái thá gì?

[00:39:51] Nói một chữ "dời",

[00:39:52] một huyện cứ thế là mất.

[00:39:54] Huynh đệ đây định cáo lão hoàn hương,

[00:39:57] bỏ gánh không làm nữa.

[00:39:58] Dân chúng oán thán như thủy triều.

[00:40:01] Nghe nói ở thôn Đào Nguyên có một vị liệt nữ,

[00:40:03] còn đâm Cận Phụ một nhát.

[00:40:05] Cận Phụ này lại còn đại phát dâm uy,

[00:40:07] cướp cô ta về nhà,

[00:40:08] làm tiểu thiếp.

[00:40:10] Ông nói xem quan địa phương chúng tôi,

[00:40:11] có nên quản hay không?

[00:40:12] Chà chà,

[00:40:14] căm phẫn thật đấy.

[00:40:16] Tốt lắm.

[00:40:18] Vậy thì mau viết tấu chương đi.

[00:40:21] Huynh đệ ta, sẽ đệ trình lên cho các người.

[00:40:29]

[00:40:31] đều không tiếp lời nữa phải không?

[00:40:34] Tại sao?

[00:40:35] Các người cũng đều biết,

[00:40:37] hai người họ bây giờ đang được thánh quyến nồng hậu.

[00:40:40] Hộ bộ chống đối,

[00:40:43] không cấp tiền cho họ.

[00:40:45] Hoàng Thượng liền lấy tiền riêng của mình

[00:40:47] cho họ. e

[00:40:49] Cái ân sủng này,

[00:40:51] các ngươi ai, ai có được chứ?

[00:40:54] Đại nhân,

[00:40:56] ngài có thể dung túng

[00:40:57] dung túng hắn ở đất Lưỡng Giang

[00:40:59] làm càn làm bậy sao?

[00:41:00] Nói bậy bạ gì đó?

[00:41:02] Đều là làm việc cho Hoàng Thượng.

[00:41:05] Tất cả nghe cho rõ đây.

[00:41:09] Mười vạn dân lưu vong,

[00:41:12] huyện của các ngươi huyện nào xảy ra chuyện,

[00:41:15] ta sẽ xử lý quan địa phương của các ngươi.

[00:41:17] Không ai giúp được các ngươi đâu.

[00:41:22] Tổng đốc Hà đạo Cận Phụ bái kiến đại nhân.

[00:41:25] Đây... đây...

[00:41:29] Hạ quan cáo lui.

[00:41:32] Xem cái bộ dạng của các người kìa.

[00:41:34] Như chuột thấy mèo.

[00:41:36] Bảo hắn đợi ở thư phòng.

[00:41:41] Chúng ta đi gặp

[00:41:43] vị quan quản lý nước này.

[00:41:57] ● Cận Tổng hà.

[00:41:59] Tổng đốc đại nhân.

[00:42:00] Đến phủ Tổng đốc Lưỡng Giang của ta

[00:42:02] có việc gì quý hóa?

[00:42:04] Bản đốc nhận được chỉ dụ của triều đình,

[00:42:06] số bạc năm mươi vạn lạng mà Hoàng Thượng cấp cho dân lưu vong,

[00:42:08] số bạc năm mươi vạn lạng,

[00:42:10] sẽ do Tổng đốc Lưỡng Giang chuyển phát.

[00:42:15] Ta chưa nhận được thánh chỉ.

[00:42:17] Phải, chưa nhận được.

[00:42:19] Chưa nhận được, chưa nhận được.

[00:42:19] bá tánh sẽ khó khăn thêm một ngày.

[00:42:20] Tiền vẫn chưa tới mà.

[00:42:25] Đều là làm việc cho triều đình.

[00:42:27] Nhưng huynh đệ bây giờ

[00:42:28] thực sự không thể đợi được nữa.

[00:42:30] Bạc đến muộn một ngày,

[00:42:34] Ông xem có thể

[00:42:35] tạm thời vay từ phủ Tổng đốc Lưỡng Giang Jaz

[00:42:37] năm mươi vạn lạng không?

[00:42:39] Khi bạc của triều đình tới,

[00:42:40] lập tức trả lại.

[00:42:44] Vay tiền à?

[00:42:47] Ông đây là vay công,

[00:42:48] hay là vay tư?

[00:42:50] Nếu là vay công,

[00:42:52] tiền dùng vào việc gì, thời hạn bao lâu,

[00:42:54] ta phải bẩm báo lên triều đình.

[00:42:57] Vay tư thì đơn giản rồi.

[00:42:59] Ta cho ông mười, tám vạn lạng,

[00:43:01] ngay cả giấy tờ cũng không cần viết.

[00:43:05] Ta nhận bổng lộc triều đình,

[00:43:07] cần gì phải vay tiền của ông.

[00:43:10] Tổng đốc đại nhân,

[00:43:11] mười vạn dân lưu vong này có hơn một nửa

[00:43:13] là ở trong địa phận Lưỡng Giang của ông.

[00:43:16] Từ kho ngân khố công,

[00:43:17] dùng danh nghĩa của Hà Đốc phủ để vay mượn,

[00:43:19] không được sao?

[00:43:21] Vừa rồi không phải đã nói rồi sao?

[00:43:24] Ta phải bẩm báo lên triều đình.

[00:43:26] Ta không giống ông,

[00:43:27] được thánh quyến nồng hậu.

[00:43:29] Chỗ của ta mà thủng một lỗ,

[00:43:32] cái mũ của ta còn đội được không?


 0 Komentari sort   Poredaj po


Sljedeći