Næste

(AI-sub) Ổ nhỏ tập 23 - Trương Gia Dịch, Lý Niệm, Hải Thanh - 蝸居 vietsub

1 Visninger· 07/28/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
Abonnenter
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- ⁣🎬 Ngọa Cư (蝸居) – Bộ phim truyền hình hiện thực xã hội từng gây chấn động Trung Quốc, kể về hành trình hai chị em vật lộn trong một “ổ nhỏ” giữa thành phố lớn, nơi tình yêu, tiền bạc và phẩm giá đều bị đặt lên bàn cân. <br> <br>Phim có sự tham gia của ảnh đế Trương Gia Dịch trong vai Tống Tư Minh – một nhân vật sâu sắc, đầy mâu thuẫn và là điểm nhấn của toàn bộ bộ phim. Bên cạnh đó là Hai Thanh và Lý Niên, góp phần tạo nên một tác phẩm truyền hình được giới chuyên môn và khán giả đánh giá cao nhất năm 2009.

Vis mere

[00:02:16] Trưởng phòng phải không ạ? Tôi muốn hỏi một chút, Tô Thuần nhà tôi có phải đã xảy ra chuyện rồi không?

[00:02:20] Anh ấy từ tối qua đến giờ vẫn chưa về.

[00:02:24] Cô ngồi xuống trước đi.

[00:02:26] Tôi cũng vừa mới từ phòng bảo vệ của cơ quan về.

[00:02:30] Tô Thuần... đúng là đã xảy ra chút chuyện.

[00:02:32] Anh ấy xảy ra chuyện gì vậy ạ?

[00:02:34] Anh ta bị tình nghi làm rò rỉ bí mật kinh doanh của cơ quan.

[00:02:37] Chiều hôm qua đã bị phòng bảo vệ đưa đi rồi.

[00:02:40] Làm rò rỉ bí mật?

[00:02:42] Không thể nào, các anh chắc chắn đã nhầm lẫn rồi.

[00:02:44] Giờ anh ấy đang ở đâu? Tôi có thể đến gặp anh ấy không?

[00:02:47] Xin lỗi cô, bây giờ cô gặp anh ta rất khó.

[00:02:50] Vụ án đang trong quá trình điều tra.

[00:02:52] Điều tra? Không phải... ý của anh là anh ấy bây giờ đã phạm tội rồi sao?

[00:02:56] Tôi... nếu anh ấy phạm tội thì phải giao cho cơ quan công an chứ?

[00:02:59] Phòng bảo vệ các anh dựa vào đâu mà bắt người?

[00:03:01] Còn điều tra nữa, các anh làm vậy là phạm pháp.

[00:03:03] Cô đừng kích động vội.

[00:03:04] Chúng tôi sẽ không làm oan người tốt.

[00:03:07] Hơn nữa, đây không phải là bắt người, chỉ là tiến hành điều tra thôi.

[00:03:11] Thực ra, sáng nay đã được chuyển giao cho cơ quan công an rồi.

[00:03:16] Cô có vấn đề gì thì có thể đến hỏi cơ quan công an.

[00:03:19] Tôi ở đây thực sự không giúp được gì.

[00:03:38] Tôi muốn hỏi một chút, xin hỏi Tô Thuần có phải bị giam ở đây không ạ?

[00:03:41] Chờ một chút. Vụ án...

[00:03:42] Vụ án...

[00:03:42] ...

[00:03:43] ...

[00:03:44] Người nhà của Tô Thuần đến rồi.

[00:03:46] ...

[00:03:47] ...

[00:03:48] Cô qua bên cạnh đợi một chút đi. Người tiếp theo.

[00:03:52] Ai là người nhà của Tô Thuần?

[00:03:55] Đang định thông báo cho cô thì cô tự mình đến rồi. Anh ta đã bị tạm giam hình sự.

[00:03:59] Tạm giam? Vậy... vậy tôi có thể gặp anh ấy không?

[00:04:03] Trong thời gian điều tra vụ án, cô không thể gặp được.

[00:04:06] Vậy giờ anh ấy đang ở đâu? Tình hình thẩm vấn anh có thể cho tôi biết được không?

[00:04:09] Ở chỗ chúng tôi thì cô có gì mà không yên tâm chứ? Tốt hơn bao giờ hết, có ăn có ở.

[00:04:13] Được rồi, cô đừng lề mề nữa, về đi.

[00:04:15] À phải rồi, lỡ như có việc cần chúng tôi có thể sẽ triệu tập cô.

[00:04:18] Tốt nhất cô đừng đi đâu lung tung, để chúng tôi còn tìm được.

[00:04:21] Không phải, đồng chí...

[00:04:23] Dù sao anh cũng phải cho tôi biết một tiếng, tôi có thể làm gì cho chồng tôi chứ?

[00:04:26] Gặp thì các anh không cho gặp, hỏi thì không cho hỏi. Anh nói xem, bây giờ tôi phải làm sao đây?

[00:04:29] ...

[00:04:30] Cô à, mau đi mời một luật sư đi.

[00:05:09] Đình Đình, tớ hỏi một chút. Cậu có biết luật sư nào giỏi không?

[00:05:14] Vậy cậu hỏi chồng cậu xem sao nhé?

[00:05:17] Được, tớ chờ điện thoại của cậu nhé.

[00:05:20] ...

[00:05:22] ...

[00:05:22] ...

[00:05:25] Hải Tảo, là chị đây. Em có biết luật sư nào giỏi không?

[00:05:30] Xảy ra chuyện gì vậy ạ?

[00:05:32] Là Tô Thuần, cái đó... Tô Thuần bị bắt rồi.

[00:05:36] Sao lại thế ạ? Anh ấy rốt cuộc đã làm gì?

[00:05:40] Nói là... làm rò rỉ bí mật thương mại gì đó.

[00:05:42] Chị cũng không biết nữa. Từ tối qua đến giờ vẫn chưa về.

[00:05:48] Chị đợi em, em qua ngay.

[00:05:58] Phiền anh đưa cái này cho Tiểu Lưu xử lý giúp. Tôi có việc gấp cần ra ngoài.

[00:06:32] Chị, còn những thứ này nữa.

[00:06:35] Em gọi cho Tiểu Bối một cuộc, bảo anh ấy tìm người giúp. Được.

[00:06:54] Alo?

[00:06:58] Hả?

[00:07:00] Em cứ từ từ nói, đừng vội.

[00:07:06] Được, để anh hỏi xem có cách nào giải quyết không.

[00:07:10] Anh cũng sẽ tìm người giúp.

[00:07:11] Cái đó... em cứ bảo chị bình tĩnh. Anh tan làm sẽ qua ngay.

[00:07:16] Được rồi, tạm biệt.

[00:07:19] ...

[00:07:24] ...

[00:07:28] Chị, vừa rồi có một người bạn giới thiệu cho em một luật sư. Anh ta có kinh nghiệm xử lý các vụ án kinh tế.

[00:07:34] Nhưng bây giờ anh ta chủ yếu làm về ly hôn rồi. Dù sao thì cũng có thể cho chúng ta chút kinh nghiệm.

[00:07:37] ...

[00:07:38] Hay là em liên lạc xem sao nhé?

[00:07:40] Được, em mau liên lạc với anh ta đi.

[00:07:50] Alo? Chào cô Quách, cô khỏe không?

[00:07:53] Tôi đang đợi cô đến lớp, cô đang ở đâu vậy?

[00:07:55] Mark, Mark, xin lỗi anh. Nhà tôi có chút chuyện.

[00:07:59] Hôm nay tôi không đến dạy anh được rồi. Xin lỗi.

[00:08:01] Bận quá nên quên mất anh.

[00:08:03] Có nghiêm trọng không? Có cần tôi giúp gì không?

[00:08:07] Không cần đâu, cảm ơn anh. Không cần.

[00:08:10] Nếu cần giúp gì, hãy gọi cho tôi nhé.

[00:08:13] Được, tạm biệt.

[00:08:18] Em... em gửi số điện thoại của luật sư gì đó qua cho chị đi.

[00:08:26] Được, cảm ơn em.

[00:08:36] Minh Phi, chị đến cửa nhà luật sư Thẩm rồi.

[00:08:39] Em nói với anh ấy là tối nay chúng ta qua rồi chứ?

[00:08:42] Được được, chị biết rồi. Đây là số bảy phải không?

[00:08:46] Được rồi, chị đến rồi, lát nữa nói sau nhé. Tạm biệt.

[00:08:53] Mời uống nước. Cảm ơn.

[00:08:56] Ngồi... mời ngồi đi.

[00:09:00] Hiện tại tôi không còn làm các vụ án kinh tế nữa.

[00:09:03] Cho nên các mối quan hệ trong lĩnh vực này cũng không còn thân thuộc.

[00:09:07] Tuy nhiên, tôi có thể giới thiệu cho các cô một người.

[00:09:10] Các cô có thể tìm anh ta.

[00:09:12] Tôi nghĩ anh ta có thể giúp được.

[00:09:15] Nếu các cô mời anh ta làm luật sư bào chữa,

[00:09:18] thì anh ta có thể dùng tư cách đó để hỏi thăm tiến triển của vụ án.

[00:09:22] Được không? Được, được ạ.

[00:09:24] Nhưng, xét từ việc chồng cô bị cơ quan công an bắt giữ,

[00:09:28] thì vụ án này không hề nhỏ đâu.

[00:09:31] Nếu không thì cơ quan của họ đã có thể xử lý nội bộ rồi.

[00:09:34] Đây là số điện thoại của anh ta.

[00:09:43] Ngày mai các cô hãy đến tìm anh ta nhé. Vâng, được ạ.

[00:10:06] Không biết Tô Thuần bây giờ rốt cuộc ra sao rồi?

[00:10:15] Chị, mai cơ quan em có chút việc, em về trước nhé, để Hải Tảo ở lại với chị.

[00:10:20] Không cần đâu. Hải Tảo, em với Tiểu Bối cũng về đi.

[00:10:22] Mọi người về cả đi. Không sao đâu chị, em ở lại với chị.

[00:10:25] Thôi được, chị, em đi nhé.

[00:10:28] Tiểu Bối, cảm ơn nhé.

[00:10:32] Chị nói gì thế.

[00:10:34] Ở lại với chị nhé. Em đi đây, tạm biệt.

[00:10:44] Chị đừng lo lắng nữa nhé.

[00:10:47] Cơ quan anh rể cũng không phải là cơ quan mật của nhà nước, thì có thể có vấn đề gì được chứ?

[00:10:52] ...

[00:10:52] Nếu không phải là hiểu lầm, thì cũng nhất định là vô tình gây ra lỗi thôi.

[00:10:55] Chắc sẽ sớm được thả ra thôi.

[00:10:57] ...

[00:10:58] Chị cả ngày nay chưa ăn gì rồi.

[00:11:00] Em đi nấu cho chị chút gì ăn nhé.

[00:11:02] Hải Tảo, chị nghi ngờ có phải là do mấy bản vẽ anh ấy vẽ cho người ta dạo trước có vấn đề không?

[00:11:07] Bản vẽ gì ạ?

[00:11:08] Là dạo trước có một xưởng đóng tàu ở Phúc Kiến tìm anh ấy, nhờ vẽ giúp vài bản vẽ.

[00:11:12] Anh ấy cũng vẽ cho người ta, cũng nhận một ít tiền.

[00:11:15] Có phải vấn đề nằm ở đây không?

[00:11:19] Không đến nỗi vậy chứ? Bây giờ giúp người ta làm thêm việc riêng là chuyện bình thường mà.

[00:11:23] Cũng không thấy ai bị bắt cả. Có phải là vấn đề khác không?

[00:11:27] Việc gì khác chứ?

[00:11:30] Ngoài chuyện này ra, còn có chuyện gì nữa?

[00:11:36] Đợi cả buổi sáng rồi, sao vẫn chưa đến vậy?

[00:11:38] Đợi thêm chút nữa đi, mấy luật sư này đều bận rộn.

[00:11:41] Chắc chắn không chỉ có một vụ án của chúng ta.

[00:11:43] Em ra hỏi lại xem sao.

[00:11:46] Có thư của tôi không?

[00:11:47] Không có. Có hai cô đang đợi ông ở đằng kia.

[00:11:52] Hai vị là? Xin hỏi ông có phải là luật sư Thẩm không ạ?

[00:11:55] Chúng tôi do luật sư Trương giới thiệu đến. Đã gọi điện cho ông rồi ạ.

[00:11:58] À tôi biết. Xin lỗi, buổi sáng có chút việc.

[00:12:02] Để hai vị phải chờ lâu rồi. Mời vào, mời vào.

[00:12:10] Tình hình các vị vừa nói tôi đã hiểu sơ qua rồi.

[00:12:13] Nếu cô quyết định ủy thác cho chúng tôi thụ lý,

[00:12:16] thì trước tiên ký một bản giấy ủy thác. Vâng, được ạ.

[00:12:18] Hai ngày nữa tôi sẽ dành thời gian đi tìm hiểu vụ án.

[00:12:21] Sau đó chúng ta sẽ dựa vào tình hình vụ án để tìm cách.

[00:12:24] Ông đừng "hai ngày nữa" được không ạ?

[00:12:25] Anh ấy bị giam một ngày hơn rồi, sống chết ra sao tôi cũng không biết.

[00:12:28] Phiền ông chiều nay đi hỏi thăm tình hình giúp tôi được không ạ?

[00:12:31] Loại vụ án này, giam một hai ngày là không giải quyết được vấn đề đâu.

[00:12:35] Phải có tư tưởng chuẩn bị chiến đấu lâu dài.

[00:12:38] Nhưng cũng đừng quá lo lắng, hãy thả lỏng.

[00:12:41] Người sẽ không có chuyện gì đâu.

[00:12:43] Cô đừng quá căng thẳng.

[00:12:45] Chuyện này, đã xảy ra thì phải đối mặt với nó.

[00:12:52] Hải Tảo, chị thấy luật sư này bận quá. Em xem, ông ấy một lúc nhận bao nhiêu cuộc điện thoại.

[00:12:57] Chị... chị sợ đến lúc đó...

[00:12:59] ông ấy không để tâm đến vụ án của Tô Thuần. Con người thì có vẻ tốt.

[00:13:02] Vậy hay là chúng ta tìm người khác nhé?

[00:13:06] Nhưng bây giờ ngoài ông ấy ra, chúng ta không còn cách nào khác.

[00:13:10] Em vừa nghe giọng điệu của ông ấy, cảm giác như anh rể sắp bị giam rất lâu.

[00:13:27] ...

[00:13:30] Cái lâu đài trên không này,

[00:13:33] tôi thật sự không ở nổi nữa.

[00:13:36] Đôi khi nghĩ lại,

[00:13:38] cầm mấy trăm nghìn đổi lấy căn nhà, chạy cho xong.

[00:13:43] Mấy trăm nghìn à, tiêu sao cho hết.

[00:13:46] Đến lúc chúng ta chết cũng không tiêu hết.

[00:13:48] Mấy người già chúng ta sống tốt là được rồi.

[00:13:51] Con trai sau này, tự nó đi闖吧.

[00:13:54] ...

[00:13:57] Mấy trăm nghìn? Bà tiêu đến chết?

[00:14:01] Trời ạ, nằm mơ đi.

[00:14:05] Trừ khi là bà già sắp chết như tôi,

[00:14:09] hoặc là ông bố đoản mệnh của bà.

[00:14:15] Bà không nhìn xem à, tốc độ phát triển bây giờ.

[00:14:21] Thời những năm 80,

[00:14:23] có một vạn tệ là ngon lắm rồi.

[00:14:27] Bây giờ một vạn tệ, có mua nổi một viên gạch không?

[00:14:35] Tôi nói trước ở đây nhé,

[00:14:37] bà mà cầm mấy trăm nghìn ăn tiêu hoang phí,

[00:14:42] chưa đến ba năm,

[00:14:44] bà sẽ thành kẻ trắng tay thôi.

[00:14:48] Người chưa thấy tiền bao giờ mới như vậy.

[00:14:51] Đúng vậy, bà đừng có vô tích sự như thế.

[00:14:54] ...

[00:14:54] Chúng ta cứ ở đây.

[00:14:56] Không lấy được nhà to thì không chuyển.

[00:14:59] Nhà là để giữ giá, tiền giữ trong tay không có lợi.

[00:15:03] Không rõ thì trả lời là không rõ.

[00:15:03] Hôm nay tôi đã gặp anh ấy rồi, tình hình không được tốt.

[00:15:07] Anh ta bị phòng bảo vệ bắt quả tang khi đang giao dịch với đối phương.

[00:15:11] Vừa vào anh ta đã khai hết mọi chuyện.

[00:15:19] Theo tôi thấy, lệnh bắt giữ chính thức sẽ có trong vài ngày tới.

[00:15:24] Cái gì? Tiếp theo là đi theo thủ tục.

[00:15:27] Số tiền liên quan cụ thể là bao nhiêu, chúng ta vẫn phải đợi cáo trạng mới biết.

[00:15:31] Hai ngày nữa, cơ quan công an có thể sẽ triệu tập cô để hỏi một số vấn đề.

[00:15:36] Cô cần phải chuẩn bị tâm lý.

[00:15:38] Họ hỏi tôi cái gì ạ?

[00:15:39] Tôi... tôi nói gì đây?

[00:15:43] Có gì nói nấy, không biết thì không nói.

[00:15:47] Nhưng tôi không biết Tô Thuần đã nói những gì.

[00:15:50] Vậy nên cô cứ nói những gì cô biết.

[00:15:52] Không rõ thì trả lời là không rõ.

[00:15:57] Vậy tôi có thể yêu cầu ông đi cùng tôi không?

[00:15:59] Cô có thể yêu cầu tôi có mặt.

[00:16:01] Nhưng cơ quan công an có đồng ý hay không thì không biết.

[00:16:07] Vậy tôi nói gì đây?

[00:16:09] Vậy... vậy tôi không nói gì cả.

[00:16:12] Không nói gì cả, họ sẽ không đánh người chứ?

[00:16:15] Cái đó thì không.

[00:16:16] Nhưng nếu cô không nói, họ sẽ cho rằng cô không hợp tác.

[00:16:20] Điều này có ảnh hưởng đến cáo trạng.

[00:16:22] Nếu cô hợp tác,

[00:16:24] họ có thể sẽ cho rằng có tình tiết tự thú trong đó, sẽ xử nhẹ hơn.

[00:16:29] Nếu cô không hợp tác, họ sẽ yêu cầu xử nặng hơn.

[00:16:33] Hải Bình cảm thấy,

[00:16:35] bây giờ số phận của chồng đột nhiên nằm trong tay mình.

[00:16:39] Rốt cuộc là nên siết chặt hay nới lỏng đây?

[00:16:42] ...

[00:16:45] Vậy ông nói xem,

[00:16:47] tôi nên đi tự thú, hay không nói gì cả?

[00:16:52] Tôi nghĩ cô không nên nói gì cả.

[00:16:54] Vốn dĩ cô cũng chẳng biết gì cả mà.

[00:17:03] Được rồi, vậy tôi sẽ không nói gì cả.

[00:17:12] ...

[00:17:14] "Người ta" hoặc "người nhà" quá phức tạp.

[00:17:20] Người ta là người khác, người nhà là người nhà.

[00:17:26] Người nhà. Làm sao phân biệt người ta và người nhà?

[00:17:31] Người ta là người khác.

[00:17:35] Người nhà... là người nhà.

[00:17:42] Hải Bình, cô có chuyện gì phải không?

[00:17:46] Trông cô không ổn.

[00:17:50] Hãy nói cho tôi biết. Nếu cô tin tôi, cô có thể nói cho tôi biết.

[00:17:54] Nếu cô không tin tôi, không sao cả.

[00:17:57] Chúng ta có thể nghỉ học. Không được, tôi cần tiền.

[00:18:01] Không sao, tôi có thể cho cô tiền.

[00:18:04] Nói cho tôi biết số tiền.

[00:18:05] Nếu không lớn, tôi cho cô mượn.

[00:18:09] Tôi e là rất lớn.

[00:18:16] Vậy chúng ta nghỉ học.

[00:18:20] Tôi không muốn về một mình. Hải Bình.

[00:18:55] Hải Bình, tôi rất lo cho cô.

[00:19:00] Ở Trung Quốc tôi rất vui.

[00:19:03] Cô dạy tôi tiếng Trung, cô dạy tôi văn hóa Trung Quốc.

[00:19:07] Cô là giáo viên của tôi, cô cũng là bạn của tôi.

[00:19:09] Cho nên tôi muốn giúp cô.

[00:19:11] Buổi học hôm nay không sao cả, tôi có thể trả cô học phí.

[00:19:19] Tôi cảm thấy cô cần nghỉ ngơi, nghỉ ngơi một lát.

[00:19:25] Cô mệt rồi.

[00:19:31] Cạn ly.

[00:19:34] Ở nhà cô có chuyện gì à?

[00:19:36] Cô và chồng có vấn đề gì sao?

[00:19:53] Hải Bình, tôi lớn tuổi hơn cô.

[00:19:56] Tôi có thể nói cho cô biết,

[00:19:57] bây giờ tôi là giáo viên của cô.

[00:20:00] Cô biết không, cuộc sống của chúng ta giống như một đường thẳng.

[00:20:04] Có lúc chúng ta ở rất cao, có lúc chúng ta ở rất thấp.

[00:20:09] Tôi cho rằng khi chúng ta ở rất cao, rất cao cũng không tốt.

[00:20:13] Bởi vì chúng ta không nhìn thấy đường đi.

[00:20:17] Khi chúng ta ở dưới thấp, không sao cả.

[00:20:21] Con đường sẽ đi lên.

[00:20:24] Cho nên đừng lo lắng.

[00:20:26] Bây giờ nếu cô đang ở dưới thấp,

[00:20:28] không sao cả, cuộc sống của cô sẽ tốt hơn.

[00:20:34] Uống đi, uống đi, đừng uống một chút.

[00:20:38] Một chút không được.

[00:20:40] Tôi muốn cô thả lỏng.

[00:20:54] Vậy... bây giờ cô có thể nói cho tôi biết.

[00:20:58] Nói cho tôi biết phiền não của cô.

[00:21:07] Uống thêm chút nữa đi.

[00:21:21] Nói cho tôi biết đi.

[00:21:35] Có một bầy chuột,

[00:21:37] đẩy một con chuột nhỏ ra ngoài để dò la tung tích của con mèo.

[00:21:43] Con chuột nhỏ sợ hãi.

[00:21:45] Chúng liền chuốc cho nó ba ly rượu.

[00:21:49] Sau khi ba ly rượu vào bụng,

[00:21:51] những con chuột khác hỏi,

[00:21:53] "Chuột nhỏ, bây giờ mày dám ra ngoài chưa?"

[00:21:58] Con chuột nhỏ đập ly rượu xuống đất, nói:

[00:22:03] "Tao xem đứa nào dám đẩy tao."

[00:22:07] Vậy... cô có thể nói đùa.

[00:22:09] Cho nên tôi biết, phiền não của cô không quá lớn.

[00:22:12] Vậy... cô nói cho tôi biết, con mèo nào làm cô sợ?

[00:22:22] Là chính tôi.

[00:22:27] Cả quãng đường này, đều là lỗi của tôi.

[00:22:33] Tôi là một người phụ nữ rất tham lam.

[00:22:38] Tôi muốn quá nhiều, quá nhiều.

[00:22:41] Cho nên Tô Thuần mới có thể phải đi tù.

[00:22:46] Tất cả những chuyện này đều do tôi gây ra.

[00:22:52] Là tôi không tốt.

[00:22:56] Có lúc tôi rất sợ hãi.

[00:23:04] Buổi tối tôi không ngủ được một mình.

[00:23:07] Tôi sợ.

[00:23:12] Tôi thường cảm thấy khoảng cách giữa hai hàm răng rất ngắn.

[00:23:18] Nhất là những lúc sợ hãi,

[00:23:21] tôi chỉ muốn cạy bật một hàng răng.

[00:23:24] Như vậy, lưỡi sẽ không bị đau.

[00:23:31] Thật mong cuộc sống giống như một cuộn băng video thì tốt biết mấy.

[00:23:39] Băng video anh biết không?

[00:23:44] Nếu cuộc sống của tôi giống như băng video,

[00:23:47] tôi nhất định sẽ tìm đoạn băng lúc tôi 22 tuổi.

[00:23:51] Tôi nhất định sẽ... phát lại một lần nữa.

[00:23:55] Lúc đó tôi sẽ lựa chọn,

[00:23:58] cùng người tôi yêu quay về quê.

[00:24:03] Mua một căn nhà nhỏ không lớn.

[00:24:06] Và con của tôi,

[00:24:08] cùng với bố mẹ tôi.

[00:24:11] Sống một cuộc sống bình yên.

[00:24:15] Có lẽ cuộc sống đó, mới là thứ tôi muốn.

[00:24:19] Giống như những thước phim quay chậm trong điện ảnh, thật đơn giản.

[00:24:26] Xin lỗi, Mark, xin lỗi.

[00:24:29] Không sao.

[00:24:33] Nhưng như vậy có lẽ...

[00:24:37] tôi sẽ không gặp được anh.

[00:24:39] Vậy... tôi sẽ rất hối tiếc.

[00:24:43] Quen biết cô là bất ngờ đầu tiên của tôi ở Trung Quốc.

[00:24:51] Mark...

[00:24:56] Đau đầu quá.

[00:25:01] Đầu thật sự đau quá.

[00:25:13] Giấc ngủ này của Hải Bình rất sâu.

[00:25:16] Đây là kết quả của hai đêm không chợp mắt.

[00:25:19] Đầu óc cô luôn hoạt động với tốc độ cao,

[00:25:22] nghĩ về những khả năng có thể xảy ra, nhưng lại không thể giải quyết.

[00:25:27] Chuyện bây giờ đã vượt quá khả năng của cô.

[00:25:31] Hai ba ly rượu vào bụng, cô cuối cùng cũng ngủ được một giấc ngon.

[00:25:36] Mở mắt ra, trời đã sáng bừng.

[00:25:40] Trong cơn mơ màng, cô cảm thấy mình đang ở trong căn nhà của Tống mà cô ở nhờ dạo trước.

[00:25:45] Bởi vì những gì cô thấy đều được trang trí sang trọng, nhưng lại không giống lắm.

[00:25:55] Chào buổi sáng. Mark.

[00:25:57] Bữa sáng đã sẵn sàng. Trứng tôi rán đấy.

[00:26:00] Mark, xin lỗi anh. Tôi thật bất lịch sự.

[00:26:03] Lại ngủ ở chỗ của anh. Xin lỗi.

[00:26:06] Không sao, không sao, không sao.

[00:26:09] Người nên căng thẳng là tôi.

[00:26:11] Tối qua tôi không ngủ được ngon.

[00:26:14] Tại sao?

[00:26:15] Tôi đang nghĩ, cô có thể đòi tôi tiền học mười tiếng không.

[00:26:22] Không phải "có thể", mà là "có hay không".

[00:26:26] Đúng rồi, đúng rồi, không sao.

[00:26:28] Cô mau rửa mặt đi, chúng ta ăn sáng.

[00:26:32] Mau dậy đi.

[00:26:47] Cô ngồi đi, mời ngồi. Cảm ơn.

[00:26:52] Lần trước, tôi mời một một cô cùng ăn tối.

[00:26:56] Cô ấy giúp tôi học tiếng Trung, cho nên tôi rất cảm ơn.

[00:27:00] Nhưng cô ấy nói với tôi, cô ấy cảm thấy hơi không ổn.

[00:27:05] Tôi... tôi hỏi cô ấy tại sao.

[00:27:08] Cô ấy nói, cô ấy không biết nói sao.

[00:27:10] Cô ấy không biết giải thích với chồng mình.

[00:27:13] Tôi nói đừng lo, không sao.

[00:27:15] Chúng ta cùng ăn tối, đây không phải bữa sáng.

[00:27:20] Vậy... Hải Bình, cô và tôi bây giờ đang cùng ăn sáng.

[00:27:25] Cái này có một chút vấn đề.

[00:27:29] Bây giờ...

[00:27:31] Tôi có miệng... bây giờ tôi có miệng...

[00:27:35] Khó nói. Khó nói.

[00:27:40] Ăn đi, ăn đi.

[00:27:44] Xin lỗi, Mark. Tôi... tôi không thể ăn sáng với anh được rồi.

[00:27:47] Tại sao? Tôi có hẹn với luật sư.

[00:27:50]

[00:27:53] Được rồi... được.

[00:27:57] Hẹn gặp lại, hẹn gặp lại. Cảm ơn.

[00:28:05] Tôi đã đi hỏi dò bên ngoài, hỏi xem tiền bảo lãnh tại ngoại là bao nhiêu.

[00:28:10] Đối phương nói khoảng trên dưới mười vạn.

[00:28:14] Điều này khá là tệ.

[00:28:16] Điều này cho thấy số tiền liên quan phải lên đến hàng chục triệu.

[00:28:18] Đây là một vụ án lớn.

[00:28:21] Chưa nói đến việc có được bảo lãnh tại ngoại hay không,

[00:28:25] cho dù được chấp thuận, cũng chắc chắn sẽ bị truy tố.

[00:28:29] Cô có nghĩ là vẫn cần bảo lãnh tại ngoại không?

[00:28:37] Cần ạ.

[00:28:39] Được.

[00:28:40] Vậy cô đi chuẩn bị tiền, tôi sẽ đi nộp đơn xin.

[00:28:43] Vậy... tôi muốn hỏi một chút, vụ án lớn hàng chục triệu như thế này, sẽ bị kết án bao nhiêu năm?

[00:28:49] Con số chục triệu này là do bên kia định ra.

[00:28:51] Chúng ta đương nhiên không thể thừa nhận nhiều như vậy.

[00:28:54] Phải xem người ta tính toán thế nào.

[00:28:56] Nhưng nếu nó được xác lập,

[00:28:58] cho dù gộp các tội lại, cũng có thể phải hơn ba năm.

[00:29:03] Tình hình cụ thể, chúng ta vẫn phải đợi sau khi lập án rồi phân tích cụ thể.

[00:29:08] Vậy khi nào thì lập án?

[00:29:10] Kiên nhẫn, cô phải kiên nhẫn.

[00:29:13] Đối với cô, đây là tòa nhà sắp sụp đổ.

[00:29:17] Nhưng đối với cơ quan điều tra,

[00:29:19] chỉ là một góc của tảng băng chìm.

[00:29:22] Cho nên việc cô cần làm bây giờ,

[00:29:24] là phải thả lỏng, kiên nhẫn chờ đợi.

[00:29:40] Alo? Alo? Hải Tảo.

[00:29:43] Mấy ngày tới hôm nào em rảnh không?

[00:29:47] Em lúc nào cũng rảnh. Sao vậy ạ?

[00:29:49] Vậy em có thể qua đây một chuyến không? Đi cùng chị trả lại căn nhà.

[00:29:53] Trả nhà?

[00:29:55] Chị cần tiền phải không? Em có.

[00:29:58] Chị sợ em không có nhiều như vậy. Chị cần mười vạn. Và mười vạn chỉ là mới bắt đầu thôi.

[00:30:05] Yên tâm, em có.

[00:30:07] Chị cứ về nhà đợi em qua nhé.

[00:30:25] Em lấy đâu ra nhiều tiền thế?

[00:30:28] Là số tiền em trả lại Tống trước đây, cộng với một ít tiền tiết kiệm của em.

[00:30:32] Em không đưa cho anh ta à?

[00:30:34] Anh ta không nhận. Em lại không dám trả lại cho chị, sợ chị lại nói em.

[00:30:38] Nên cứ để ở chỗ em.

[00:30:43] Món nợ trên người chị ngày càng nhiều.

[00:30:47] Hai ngày nay chị cứ nghĩ mãi. Chị thấy,

[00:30:50] tất cả tai họa, tất cả khó khăn, đều là do chị muốn mua nhà mà ra.

[00:30:54] Nếu không phải vì căn nhà này, chị sẽ không mang một thân nợ nần.

[00:30:59] Ép đến mức Tô Thuần sắp phải đi tù, lại đẩy em đến bên cạnh Tống.

[00:31:03] Nghĩ linh tinh.

[00:31:05] Căn nhà này chị hôm nay không mua, ngày mai cũng phải mua.

[00:31:08] Hơn nữa, em thật lòng thích Tống. Còn anh rể chỉ là một tai nạn thôi.

[00:31:11] Chị cứ nghĩ nhiều làm gì?

[00:31:13] Dù sao đi nữa, chị đã quyết định rồi.

[00:31:16] Vụ kiện này, chị nhất định phải đấu tranh cho anh ấy.

[00:31:19] Dù có phải mời luật sư giỏi nhất, tốn bao nhiêu tiền.

[00:31:22] Không được thì chị bán nhà đi, cũng phải trả lại cho anh ấy sự trong sạch.

[00:31:26] Dù sao lỗi do chị gây ra, một mình chị gánh.

[00:31:28] Vấn đề bây giờ là, là sợ rằng không phải tiền có thể giải quyết được nữa.

[00:31:34] Anh rể rốt cuộc đã nhận bao nhiêu tiền của người ta?

[00:31:36] Năm bản vẽ, năm vạn tệ.

[00:31:37] À đúng rồi, hôm nay luật sư còn nói với chị rằng số tiền liên quan lên đến hàng chục triệu.

[00:31:42] Hải Tảo, hàng chục triệu là khái niệm gì vậy?

[00:31:43] ...

[00:31:46] Chị... chị thấy không thể nào.

[00:31:49] Em nói xem, nếu anh ấy có giá trị như vậy, cơ quan họ mỗi tháng chỉ trả cho anh ấy từng ấy lương?

[00:31:53] Có phải là bị người khác hãm hại không?

[00:31:56] Năm bản vẽ, năm vạn tệ. Năm vạn tệ có thể tạo ra thương vụ hàng chục triệu sao?

[00:32:00] Đúng vậy.

[00:32:02] Hai chúng ta bình thường cũng không coi anh ấy là báu vật.

[00:32:05] Cho nên chị mới thấy lạ.

[00:32:15] Em cười cái gì?

[00:32:17] Chị đang cười một người, trước đây nghiến răng nghiến lợi, thề thốt nói rằng,

[00:32:22] một khi mình có lối thoát, sẽ ly hôn với anh ta ngay lập tức, không muốn ở thêm một giây nào.

[00:32:25] Lúc đó không phải còn cả ngày "đồ vô dụng, đồ vô dụng" treo ở cửa miệng sao?

[00:32:30] Bây giờ, chính là cơ hội tốt để vứt bỏ cái gánh nặng này đó.

[00:32:33] Em lấy số tiền này đi trả nợ vay mua nhà, đừng đi cứu anh ta nữa, ly hôn với anh ta đi.

[00:32:38]

[00:32:43] Bây giờ chị với anh ấy có quan hệ máu mủ.

[00:32:45] Đừng thấy em là em gái chị,

[00:32:46] nhưng về mặt pháp lý, em còn không phải là người thân trực hệ của chị.

[00:32:49] Tô Thuần mới là, còn đòi ly hôn.

[00:32:51] Trời ạ, bây giờ chị mới biết người ta là người thân trực hệ của chị à?

[00:32:55] Vậy chị đã yêu người ta như thế, thì đối xử tốt với người ta một chút đi.

[00:32:59] Chị đừng có suốt ngày xô đẩy, lớn tiếng nhỏ tiếng.

[00:33:03] Yêu nhau, thì phải biết thể hiện.

[00:33:06] Bây giờ không có cơ hội nói, chạy đến đây hối hận thì có ích gì.

[00:33:09] Đừng nói chị nữa. Chị biết, chị đã hối hận rồi mà.

[00:33:13] Chị cũng đang tự kiểm điểm.

[00:33:16] Không nên cứ mặt nặng mày nhẹ với anh ấy.

[00:33:19] Không chê anh ấy không có bản lĩnh, thì lại chê anh ấy không kiếm được tiền.

[00:33:22] Có lúc đi ngủ, cũng chỉ quay lưng lại với anh ấy.

[00:33:25] Nhưng đến khi anh ấy thật sự không ngủ bên cạnh, lại gối chiếc khó ngủ.

[00:33:29] Cho nên chị chính là tiện.

[00:33:32] Không đến lúc xảy ra chuyện, thì không biết ai là người thân nhất của mình.

[00:33:37] Người thân nhất à? Vậy em là gì?

[00:33:40] Vậy bố mẹ là gì của chị?

[00:33:42] Thôi được rồi.

[00:33:44] Trời ạ, phụ nữ đúng là không bằng đàn ông. Đàn ông sau khi kết hôn vẫn biết,

[00:33:48] mình vẫn là một phần của gia đình bố mẹ.

[00:33:50] Phụ nữ à, sau khi kết hôn là tự đá mình ra ngoài.

[00:33:53] Chỉ lo cho gia đình nhỏ của mình.

[00:33:56] Chữ Hán của Trung Quốc tạo ra cũng thật có lý.

[00:33:59] Phụ nữ kết hôn, có nhà rồi là "gả".

[00:34:02] Tức là của người khác rồi.

[00:34:03] Được rồi, được rồi, chẳng phải em cũng sắp là của người khác rồi sao?

[00:34:06] Về nhà mau đi.

[00:34:07] À, dạo này em với Tiểu Bối thế nào rồi?

[00:34:12] Cũng ổn ạ.

[00:34:15] Em nghĩ thời gian dài rồi anh ấy sẽ bình phục thôi.

[00:34:19] Vậy... anh ấy đối xử với em vẫn tốt chứ?

[00:34:26] Anh ấy chưa bao giờ đối xử không tốt với em.

[00:34:31] Vậy thì chị yên tâm rồi.

[00:34:35] Nói thật, chị...

[00:34:37] trước đây không tán thành hai đứa quay lại với nhau, thật đấy. Chị sợ mỗi người đều có bóng ma trong lòng.

[00:34:44] Chị nghĩ gương vỡ khó lành, cho dù lành lại, ít nhiều cũng sẽ có vết nứt.

[00:34:50] Nhưng sau này chị cũng nghĩ thoáng rồi, trăm người trăm tính.

[00:34:54] Hơn nữa lần này Tiểu Bối...

[00:34:56] Chị xảy ra chuyện, cậu ấy lại nhiệt tình như vậy.

[00:34:59] Chị thấy cậu ấy vẫn rất quan tâm đến em.

[00:35:02] Chỉ cần có tình cảm là được.

[00:35:05] Hãy đối xử tốt với Tiểu Bối, đừng phụ lòng cậu ấy nữa.

[00:35:09] Vâng, em biết rồi.

[00:35:11]

[00:35:18] Em nhất định phải nhớ ăn cơm.

[00:35:19] Mỗi ngày phải đảm bảo một quả trứng đấy.

[00:35:21] Biết rồi, bà già ạ. Về đến nhà gọi cho chị nhé.

[00:35:28] Hải Tảo vừa đi, căn phòng này liền trống trải.

[00:35:32] Để lại một mình Hải Bình với nỗi sợ hãi mơ hồ.

[00:35:36] Cô luôn không ngừng nghĩ ngợi lung tung.

[00:35:39] Ví dụ như Tô Thuần đi cải tạo,

[00:35:42] giống như Tô Vũ năm xưa, bị đày đến nơi man di để chăn cừu.

[00:35:46] Hoặc bản thân mình mang theo con gái, giống như Vương Bảo Xuyến chờ đợi 18 năm.

[00:35:52] Đầu lại bắt đầu đau.

[00:35:58] Ăn cơm, uống canh.

[00:36:01] Uống canh. Uống canh, được.

[00:36:04] Âm uốn lưỡi của cô không tốt lắm, như là "shàng" (lên). Shang (lên).

[00:36:10] Shang xia (lên xuống). Shang xia (lên xuống).

[00:36:12] Shanghai (Thượng Hải). Shanghai (Thượng Hải).

[00:36:15] Shanghai (Thượng Hải). Shanghai (Thượng Hải).

[00:36:18] Shang dianti (lên thang máy). Shang dianti (lên thang máy).

[00:36:21] Shang lou (lên lầu). Shang lou (lên lầu).

[00:36:23] Xiang xia (hướng xuống). Xiang xia (hướng xuống).

[00:36:26] Hướng xuống là "xia" (xuống).

[00:36:28] Xiang xia (hướng xuống). Xiang xia, được.

[00:36:31] Shang xia (lên xuống). Shang xia (lên xuống).

[00:36:34] Shang xia Shang, shang ke (vào lớp).

[00:36:37] Shang ke (vào lớp). Shang ke (vào lớp).

[00:36:39] Xia ke, được. Xia ke, được. (tan học)

[00:36:46] Tan học rồi.

[00:36:51] Xin hỏi cô dùng gì? Tôi...

[00:36:57] Tôi muốn uống một chút rượu rồi về, tôi sợ tối không ngủ được.

[00:37:04] Được không?

[00:37:05] Được, được. Đợi một chút. Cảm ơn.

[00:37:15] Cạn ly.

[00:37:27] Bây giờ tôi có thể về nhà rồi.

[00:37:31] Ngồi đó, cô không được đi. Nếu cô đi, cô sẽ gặp rắc rối.

[00:37:36] Tất cả rắc rối đều là lỗi của tôi.

[00:37:39] Tôi không muốn cô chết, lên thiên đường.

[00:37:43] Tôi không muốn cô hại tôi.

[00:37:47] Mark, anh yên tâm.

[00:37:49] Nếu tôi lên thiên đường, tôi thề, tôi nhất định sẽ không kéo theo anh.

[00:37:56] Thật đấy.

[00:38:08] Alo? Ai vậy ạ? Alo.

[00:38:11] Chào cô, tôi ở đồn công an khu mới Giang Châu.

[00:38:13] Mời cô sáng mai đến chỗ chúng tôi để hợp tác điều tra.

[00:38:16] Chúng tôi có vài vấn đề muốn hỏi cô.

[00:38:20] Sao vậy?

[00:38:25] Họ muốn hỏi tôi.

[00:38:27] Họ là ai? Ai muốn hỏi cô?

[00:38:43] Rượu đúng là một thứ tốt.

[00:39:07] Mark.

[00:39:10] Mark... Mark...

[00:39:12] Anh mua bức tranh mỹ nhân đồ này ở đâu vậy?

[00:39:17] Sao tôi chưa từng thấy mỹ nhân nào mặc nhiều quần áo như vậy?

[00:39:31] Giáo viên, cô đang thử thách sức chịu đựng của tôi.

[00:39:36] Ngày mai, chúng ta lại phải cùng nhau ăn sáng.

[00:39:41] Phiền phức quá. Hết cách rồi.

[00:40:03] ...

[00:40:06] Mark...

[00:40:08] ...

[00:40:13] Bây giờ là buổi sáng hay buổi chiều vậy?

[00:40:17] Mười giờ sáng.

[00:40:20] Mười giờ sáng. Mark!

[00:40:30] Xin lỗi nhé, lại ngủ ở chỗ của anh rồi.

[00:40:33] Không sao.

[00:40:43] Tại sao tối qua tôi lại ngủ ở đây?

[00:40:47] Tối qua cô nhận được một... một... một cuộc điện thoại.

[00:40:50] Sau đó cô uống rất nhiều rượu.

[00:40:53] Cô nói với tôi có người muốn hỏi chuyện cô.

[00:40:57] Họ là ai vậy?

[00:41:00] Hỏi chuyện tôi?

[00:41:10] Cẩn thận, cẩn thận.

[00:41:12] ...

[00:41:17] ...

[00:41:26] Alo? Chào cô, ai vậy ạ?

[00:41:29] Đồn công an khu mới Giang Châu, xin hỏi cô tìm ai?

[00:41:33] Cô sao rồi?

[00:41:36] Là đồn công an, đồn công an muốn hỏi chuyện.

[00:41:39] Mark, cái đó... anh yên tâm, tôi nhất định sẽ sửa.

[00:41:43] Tôi đảm bảo, đảm bảo lần sau sẽ không ngủ ở chỗ anh nữa.

[00:41:45] Thật đấy.

[00:41:51] Anh có thể cho tôi mượn một trăm tệ không? Tôi không mang nhiều tiền.

[00:41:54] Tất nhiên, tất nhiên.

[00:41:55] Tôi đi cùng cô. Không cần đâu.

[00:41:57] Đi thôi, đi thôi. Tôi tự đi được.

[00:41:59] Không, tôi đi cùng cô.

[00:42:02] Cảm ơn nhé, Mark. Không cần cảm ơn.

[00:42:14] Mark dìu Hải Bình ra khỏi cửa.

[00:42:17] Bởi vì nhìn bộ dạng của cô, rượu vẫn chưa tỉnh hẳn.

[00:42:20] Nói năng lộn xộn, tốt nhất là mình nên đi theo cho yên tâm.


 0 Kommentarer sort   Sorter efter


Næste