Susunod

(AI-sub) Ổ nhỏ tập 30 - Trương Gia Dịch, Lý Niệm, Hải Thanh - 蝸居 vietsub

1 Mga view· 07/28/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
Mga subscriber
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- ⁣🎬 Ngọa Cư (蝸居) – Bộ phim truyền hình hiện thực xã hội từng gây chấn động Trung Quốc, kể về hành trình hai chị em vật lộn trong một “ổ nhỏ” giữa thành phố lớn, nơi tình yêu, tiền bạc và phẩm giá đều bị đặt lên bàn cân. <br> <br>Phim có sự tham gia của ảnh đế Trương Gia Dịch trong vai Tống Tư Minh – một nhân vật sâu sắc, đầy mâu thuẫn và là điểm nhấn của toàn bộ bộ phim. Bên cạnh đó là Hai Thanh và Lý Niên, góp phần tạo nên một tác phẩm truyền hình được giới chuyên môn và khán giả đánh giá cao nhất năm 2009.

Magpakita ng higit pa

[00:02:08] Em muốn lấy đứa bé làm sợi dây liên kết? Lấy đứa bé để níu kéo anh ta sao?

[00:02:13] Chị nhắc em, đây là một sinh mạng đó.

[00:02:17] Không phải đồ chơi, cũng không phải quả cân đâu.

[00:02:21] Em nói giữa em và anh ta, hai người nói chia tay là chia tay. Chị không hề do dự.

[00:02:25] Nhưng có con rồi, hai người chia tay thế nào?

[00:02:29] Em nói xem hai người chia tay thế nào? Chia tay rồi hậu quả này ai gánh?

[00:02:33] Chị không tin em sẽ đẩy con cho anh ta rồi phủi tay bỏ đi đâu?

[00:02:37] Tương lai của em, em có thể nắm bắt được.

[00:02:40] Em có biết chuyện ở Đài Loan không? Em không biết.

[00:02:43] Có một nữ nghị sĩ, cũng là một nhà báo.

[00:02:45] Năm đó danh tiếng rất lẫy lừng.

[00:02:48] Sau này vì một đĩa phim sex mà hủy hoại cả tiền đồ.

[00:02:50] Kết quả thì sao? Bây giờ cô ấy vẫn lấy chồng, vẫn sống rất tốt đó thôi.

[00:02:55] Vậy theo cách nói của chị, cô ấy phải đập đầu chết đi cho xong à?

[00:02:59] Chị ơi, xã hội bây giờ cởi mở rồi.

[00:03:03] Mức độ bao dung của mọi người cũng cao hơn rồi.

[00:03:05] Mối quan hệ nào, người thế nào cũng có.

[00:03:07] Em tin rằng, nếu có một ngày em muốn kết hôn.

[00:03:10] Em nhất định sẽ tìm được một người yêu em để cưới em.

[00:03:14] Ngay cả kế hoạch tồi tệ nhất em cũng nghĩ đến rồi.

[00:03:16] Cùng lắm thì em một mình, mang con ra nước ngoài thôi.

[00:03:21] Em đừng có mà xem thường sự bao dung của đại chúng.

[00:03:23] Em tưởng không chồng mà có con là một danh từ vinh quang sao?

[00:03:26] Em tưởng xã hội sẽ tha thứ cho những kẻ phá hoại tế bào gia đình sao?

[00:03:30] Chị nói cho em biết, cho dù xã hội phát triển thế nào.

[00:03:33] Cho dù mức độ bao dung của đại chúng cao đến đâu.

[00:03:37] Tiêu chuẩn đạo đức vẫn luôn ở đó.

[00:03:41] Không phải chị nói em đâu, em nói xem.

[00:03:43] Em nói xem em tốt nghiệp một trường đại học danh tiếng.

[00:03:45] Σ

[00:03:46] Có nhan sắc, có công việc.

[00:03:49] Em làm gì không được, cứ phải dính vào chuyện này?

[00:03:54] Em bảo người làm chị như chị nghĩ thế nào?

[00:03:56] Có phải chị đã không chăm sóc tốt cho em không?

[00:04:00] Hơn nữa, dù em có sinh nó ra.

[00:04:01] Sau này em thật sự không sợ người khác chỉ trỏ vào em.

[00:04:04] Chỉ trỏ vào con của em sao?

[00:04:08] Nếu em cứ vô trách nhiệm như vậy.

[00:04:10] Có khi sau này con em sẽ hận em cả đời đó.

[00:04:13] Chị, Tống đã thề rồi.

[00:04:16] Anh ấy sẽ không bỏ mặc mẹ con em đâu.

[00:04:19] Em nghĩ rồi, chỉ cần có anh ấy, chúng em sẽ rất an toàn.

[00:04:21] Chỉ cần có anh ấy bao bọc, em sẽ không sợ gì cả.

[00:04:26] Chuyện sau này sau này hãy nói. Em đã quyết định rồi, chị đừng khuyên em nữa.

[00:04:31] Hôm nay chị nói thẳng ở đây, Quách Hải Tảo.

[00:04:33] Đàn ông mà đáng tin, lợn nái cũng biết trèo cây.

[00:04:36] Chị, chị đừng bi quan như vậy được không?

[00:04:39] Chị đừng gánh hết mọi trách nhiệm vào người mình chứ?

[00:04:42] Em thấy đôi lúc, chúng ta vẫn nên học cách tin tưởng người khác.

[00:04:48] Hải Tảo, không phải chị bi quan.

[00:04:50] Sự thật chứng minh, từ xưa đến nay, chỉ có người bi quan mới sống lâu.

[00:04:56] Nhớ kỹ một câu của chị.

[00:04:58] Chúng ta không dựa vào trời, không dựa vào đất, chỉ dựa vào chính mình.

[00:05:12] D

[00:05:19] Đừng giận nữa, Hải Tảo cũng đâu phải trẻ con.

[00:05:24] Em không thấy bây giờ Tống Tư Minh ảnh hưởng đến Hải Tảo.

[00:05:27] Nhiều hơn cả em, cả ba mẹ em sao?

[00:05:31] Còn nữa, chiếc xe Hải Tảo lái đó.

[00:05:34] Là BMW đó, ít nhất cũng phải mấy trăm ngàn đến cả triệu tệ nhỉ?

[00:05:37] ticke

[00:05:38] Dù sao anh thấy, cô ấy chỉ hưởng thụ, cô ấy không thể không làm tròn nghĩa vụ.

[00:05:41] Sinh cho người ta một đứa con là chuyện nên làm.

[00:05:44] Em đá chết anh bây giờ.

[00:05:46] BMW có thể so với một đứa trẻ sao?

[00:05:48] ww

[00:05:51] Nếu Quách Hải Tảo thật sự yêu Tống Tư Minh, chị không có gì để nói.

[00:05:54] Nhưng giờ nó là người trong cuộc nên u mê, nó lún sâu vào đó không nhìn rõ được.

[00:05:58] Tống Tư Minh này nếu là một kẻ nghèo rớt mồng tơi, nếu không ở vị trí này.

[00:06:02] Hải Tảo có yêu anh ta không? Nó yêu anh ta ở điểm gì?

[00:06:07] Chẳng qua nó chỉ yêu cái vòng hào quang trên đầu anh ta thôi.

[00:06:10] Nhưng vòng hào quang trên đầu Tống Tư Minh là của chính anh ta sao?

[00:06:12] Đó là do địa vị xã hội của anh ta mang lại.

[00:06:15] Chị nói khó nghe một chút, hôm nay anh ta còn tại vị, hôm nay còn có.

[00:06:19] Ngày mai xảy ra chuyện, không phải là không còn gì nữa sao?

[00:06:23] Đến lúc đó Quách Hải Tảo phải làm sao?

[00:06:28] Xem ra em cũng không hồ đồ chút nào, nhìn rất rõ ràng.

[00:06:31] Đó là lý do tại sao anh muốn thoát khỏi quan hệ với họ.

[00:06:36] Những lời này, em đáng lẽ nên nói với Hải Tảo sớm hơn.

[00:06:40] Sao lại không nói? Chị nói không biết bao nhiêu lần rồi, nó có nghe không?

[00:06:44] Hơn nữa, thái độ của nó với chị luôn rất kiên quyết, không thể nào đi đến cùng với Tống Tư Minh.

[00:06:48] Chị cũng tin nó rồi.

[00:06:50] Chị nghĩ, nó cậy mình còn trẻ, đúng không? Trải qua một chút rồi thôi.

[00:06:54] Hơn nữa lúc đó nó chia tay với Tiểu Bối.

[00:06:57] Nếu chị bảo nó rút lui ngay lập tức, căn bản không thể.

[00:06:59] Vì lúc này con gái yếu đuối nhất.

[00:07:01] Là lúc tình cảm trống rỗng nhất.

[00:07:03] Nó cần mượn bờ vai của một người để đi một đoạn đường.

[00:07:06] Chị nghĩ cứ để nó đi, đợi nó tỉnh táo lại rồi thôi.

[00:07:09] Không ngờ lại mang thai cho chị xem.

[00:07:13] Đều tại chị, thật sự đều tại chị.

[00:07:18] Chỉ lo bận rộn chuyện của mình.

[00:07:20] Bận công việc, bận nhà cửa, còn có mấy chuyện vớ vẩn của anh nữa.

[00:07:23] Làm lỡ dở cả em gái mình.

[00:07:28] Cái thành phố chết tiệt này, cái thành phố chết tiệt này.

[00:07:33] Khiến người ta chỉ có thể tập trung vào mảnh đất ba sào trước mắt của mình.

[00:07:36] Không thể phân tâm chăm sóc người khác một chút nào.

[00:07:38] Chị muốn chăm sóc em gái ruột của mình cũng không được.

[00:07:41] Hơi không để ý một chút là giống như đi bên bờ sông, "tõm" một cái là rơi xuống rồi.

[00:07:46] Sao em lại có thể trách cái thành phố này được?

[00:07:49] Em có mục tiêu sống thế nào, em muốn sống ở đâu, đây đều là do chính em lựa chọn mà?

[00:07:54] Nếu当初 em chọn một thị trấn nhỏ ở nông thôn.

[00:07:57] Có khi bây giờ em vẫn đang hái cà tím ngoài ruộng rau đó.

[00:08:04] Lúc thành công, thì cảm thấy mình đã phấn đấu biết bao nhiêu.

[00:08:08] Lúc thất ý, lại bắt đầu trách sự lạnh lùng của thành phố này.

[00:08:11] Thật là.

[00:08:14] Về chuyện Hải Tảo.

[00:08:17] Nó đã là người lớn rồi, em có thể làm gì nó chứ?

[00:08:20] Em không thể nào đá nó từ trên lầu xuống được, đúng không?

[00:08:25] Nó có yêu Tống Tư Minh đó hay không, dù sao theo anh thấy, bây giờ nó không muốn rút lui.

[00:08:31] Đây chính là xu hướng của xã hội bây giờ, cười người nghèo chứ không cười kỹ nữ.

[00:08:36] Người như nó cũng không phải một hai người, thôi bỏ đi.

[00:08:41] Chị đau lòng là đau lòng ở chỗ này.

[00:08:45] Người như vậy có phải một hai người đâu.

[00:08:48] Kết cục bi thảm của những người như vậy, cũng không phải một hai người.

[00:08:55] Đều chỉ lo lợi ích trước mắt, thật không nghĩ cho tương lai.

[00:09:01] Ngay cả em gái ruột của chị cũng vậy.

[00:09:10] Vợ ơi, thôi đi, đừng nghĩ nhiều nữa.

[00:09:16] Ngày mai còn phải lấy chìa khóa, nhận nhà.

[00:09:19] Tiếp theo còn phải trang trí.

[00:09:20]

[00:09:25] Chăm sóc tốt cho nhà mình trước đã.

[00:09:27] Vậy... vậy lúc nhận nhà có phải kiểm tra không?

[00:09:32] Kiểm tra thế nào? Lỡ như thiếu ba năm mét vuông, chúng ta cũng không nhìn ra được.

[00:09:37] Chất lượng nhà cửa kiểm tra thế nào?

[00:09:39] Thì... nhìn bề ngoài, lấy thước dây kéo một chút, xem xem là được rồi.

[00:09:45] Còn về chất lượng, em không thể nào đập tường ra xem được chứ?

[00:09:50] Đây là tiền tiết kiệm cả đời của chúng ta đó. Em ra chợ mua một cọng hành còn lựa tới lựa lui.

[00:09:54] Mua một căn nhà mà em không lựa chọn sao?

[00:09:57] Vấn đề mấu chốt bây giờ là ở đây.

[00:10:00] Bây giờ mua nhà, căn bản không có cách nào lựa chọn.

[00:10:02] Chúng ta mua nhà trên giấy, tương đương với đánh bạc đặt cược.

[00:10:08] Nhà có sẵn đi, cũng không nhìn ra ngay được.

[00:10:10] Ít nhất cũng phải ở đến hai năm sau mới thấy được.

[00:10:14] Hơn nữa bây giờ quyền sử dụng nhà, cũng chỉ có 70 năm.

[00:10:17] Thực ra chưa đến tám đến mười năm, căn nhà đã cũ không chịu nổi rồi.

[00:10:20] Lựa thế nào đây?

[00:10:22] Thôi đi, đừng tự làm mình bực mình.

[00:10:26] Thực ra mua nhà cũng giống như chọn vợ vậy.

[00:10:28] Mắt nhắm mắt mở, cả đời cứ thế mà trôi qua thôi.

[00:10:32] Anh đang nói em đó hả? Gì mà mắt nhắm mắt mở?

[00:10:37] Không phải, đối với em, anh đã lựa chọn rất kỹ càng.

[00:10:41] Ghét quá, mau nằm xuống đi, đáng ghét.

[00:11:24] Dậy mau, dậy mau, hôm nay phải thẳng tiến đến Giang Tô của em đó.

[00:11:31] Giang Tô gì chứ?

[00:11:33] Hôm nay không phải em đến Giang Tô nhận nhà sao?

[00:11:36] Ghét quá, Giang Tô gì chứ?

[00:11:39] Nếu em không muốn ở, tôi cho thuê nhà lành. Cho tôi ngủ thêm một phút nữa.

[00:11:51] Dậy rồi.

[00:12:02] Là hai người ạ.

[00:12:03] Bác Lý, dì Từ, sao hai người lại ở đây?

[00:12:06] Chúng tôi... - Chúng tôi...

[00:12:08] Chúng tôi đến nhận chìa khóa nhà mới.

[00:12:10] Hai người cũng mua nhà ở đây sao? Đúng đúng, chúng tôi ở tòa 37, phòng 608.

[00:12:16] Chúng tôi cũng ở tòa 37, chúng tôi ở phòng 408, dưới nhà hai người.

[00:12:20] Chúng ta lại làm hàng xóm rồi.

[00:12:23] Hai người ở 408 à? - Đúng vậy.

[00:12:25] Tô Thuần, em nhớ phòng 408 hình như nhiều hơn nhà chúng ta một phòng thì phải?

[00:12:29] Vậy sao?

[00:12:30] Sao hai người lại mua được căn nhà tốt như vậy?

[00:12:33] Chúng tôi là nhà được đền bù giải tỏa.

[00:12:37] Vậy thì hời quá rồi.

[00:12:39] Căn nhà cũ của hai người chỉ có mười mấy mét vuông mà được đền bù một căn lớn thế này.

[00:12:44] Căn nhà này bây giờ bán cũng phải hơn một triệu tệ đó.

[00:12:46] Phải không Tô Thuần? -...

[00:12:50] Bà Lý đâu? Sao bà không đến ạ?

[00:12:52] Phải đó. Hôm nay là xem nhà mới mà.

[00:12:55] Mẹ tôi mới mất cách đây không lâu.

[00:12:59] Vậy sao?

[00:13:01] Thật không may. Nhìn xem, nửa năm trước thấy bà cụ còn khỏe mạnh lắm mà.

[00:13:06] Người già mà, có tuổi rồi thật là... xin lỗi, xin lỗi.

[00:13:10] Không sao. Không sao, không sao.

[00:13:11] Vậy... hai người cứ bận việc đi, chúng tôi đi trước đây.

[00:13:12] Được được được. - Cảm ơn.

[00:13:13] Tạm biệt. - Gặp lại sau nhé.

[00:13:14] Tạm biệt, tạm biệt. - Tạm biệt nhé.

[00:13:21] Khu đó cũng là một tòa nhà cao tầng.

[00:13:27] Đi nhanh thế làm gì? Đang nói chuyện với em mà.

[00:13:30] Phấn đấu cả buổi, còn không bằng một người nhận trợ cấp.

[00:13:34] Căn nhà mười mét vuông đổi lấy một trăm mấy mét vuông. Dựa vào đâu chứ?

[00:13:38] Em nói nhỏ chút đi. Bây giờ đều là hàng xóm rồi, tai vách mạch rừng.

[00:13:42] Mỗi nhà có phúc phận của mỗi nhà, chúng ta không cần so bì với họ.

[00:13:46] Anh lấy chìa khóa chưa? 7-Trong túi.

[00:14:14] Sao căn nhà này lại được trang trí rồi?

[00:14:21] Lẽ nào chúng ta nhầm rồi, mua phải một căn nhà đã được trang trí?

[00:14:26] Đây là bất ngờ mà ông trời ban cho.

[00:14:27] Mau mau mau, đi xem căn của chúng ta. Kiểu trang trí này em khá thích.

[00:14:39] Không có trang trí.

[00:14:41] H Sao lại không có trang trí chứ?

[00:14:47] N Không có trang trí mới đúng chứ.

[00:14:49] Lúc mua người ta đã nói là không có trang trí mà.

[00:14:52] N Vậy...

[00:14:53] Không phải, bây giờ anh lại thấy lạ, CI tại sao nhà bác Lý lại được tặng trang trí nhỉ?

[00:14:58] Đến rồi, ở đây.

[00:14:59] Ở đây sao?

[00:15:00] Chào mọi người, được... đến... - Cảm ơn...

[00:15:02] Tạm biệt. Chào mọi người. - Được, tạm biệt.

[00:15:03] Tốt. Tạm biệt nhé.

[00:15:11] Nhà như thế này sao?

[00:15:14] Tốt quá.

[00:15:17] Mẹ ơi, con muốn phòng này.

[00:15:23] Thật là, tôi, Từ Lệ, có thể ở trong căn nhà thế này, thật là ông trời có mắt.

[00:15:30] Không phải ông trời có mắt, là mẹ tôi có mắt.

[00:15:35] Bà đã nói từ lâu, có xả mới có được, có được ắt có mất mà.

[00:15:41] Có thể để chúng ta sống một cuộc sống tốt đẹp như thế này, là tâm nguyện của mẹ con.

[00:15:47] Loay hoay cả buổi vẫn không thoát khỏi số phận Thạch Khố Môn, lại làm hàng xóm với nhà bác Lý.

[00:15:52] Một căn phòng nhỏ mười mét vuông, đổi lấy một căn nhà một trăm mét vuông.

[00:15:57] Không phải em nói, ở đây chắc chắn có mánh khóe.

[00:16:01] Được rồi được rồi, đừng nghĩ nữa. Nhìn em kìa, bám đầy bụi.

[00:16:06] Nhà cũng không tệ.

[00:16:09] Chúng ta trang trí đơn giản một chút, là có thể dọn qua ở rồi.

[00:16:12] Anh có trang trí đơn giản thế nào cũng không thể không bằng nhà bác Lý được chứ? Vậy chúng ta thành cái gì?

[00:16:18] Mỗi người mỗi số phận. Nhà bác Lý trang trí thật sự không tệ.

[00:16:22] Theo tình hình hiện tại của chúng ta, thật sự không trang trí được bằng trình độ của nhà bác Lý đâu.

[00:16:28] Anh nói này vợ, dưới sàn chúng ta lát ít sàn gỗ công nghiệp.

[00:16:32] Tường thì sơn đơn giản một chút, mua vài món đồ nội thất là có thể dọn qua ở rồi.

[00:16:40] Đợi sau này điều kiện chúng ta tốt hơn, chúng ta trang trí lại một lần nữa.

[00:16:44] Nhà ai mà không phải ba đến năm năm, trang trí lại một lần chứ?

[00:16:49] Em có thấy nhà từ những năm 80 mà vẫn giữ nguyên đến bây giờ không?

[00:16:54]

[00:16:57] Ràng buộc con cái cũng không tốt, cho nên, đơn giản là tốt nhất.

[00:17:01] Đơn giản gì mà tốt nhất?

[00:17:02] Anh muốn không đơn giản cũng không được. Bây giờ anh còn tiền để trang trí lại sao?

[00:17:06] Gánh một thân nợ nần. Vậy, hôm nay em nói thẳng ở đây.

[00:17:10] Bây giờ căn nhà này của anh trang trí thế nào, sau này căn nhà này sẽ như thế ấy.

[00:17:14] Cũng không chắc. Chuyện tương lai, tương lai hãy nói.

[00:17:18] Biết đâu đến lúc đó, điều kiện của chúng ta tốt hơn? Sống tốt hơn?

[00:17:22] Mua một căn biệt thự lớn? Nhà rách như thế này, chúng ta còn chẳng thèm ở nữa?

[00:17:27] Cho nên vợ ơi, phải có tầm nhìn xa.

[00:17:29] Lại đây, lại đây.

[00:17:33] Bịt cái ban công này lại, chúng ta chẳng phải có thêm một phòng nắng sao?

[00:17:37] Người ta vừa nói rồi còn gì? Không cho bịt ban công, bịt linh tinh gì chứ?

[00:17:42] Vậy mấy cuốn sách của anh để đâu?

[00:17:44] Để trên ban công, mưa dầm nắng dãi, chẳng phải là lỗ vốn sao?

[00:17:47] Hay là thế này, chúng ta cứ án binh bất động trước.

[00:17:50] Chúng ta xem nhà khác bịt rồi, chúng ta theo phong trào.

[00:17:55] Xem phòng ngủ.

[00:17:59] Nội thất của chúng tôi đều là hàng nhập khẩu nguyên chiếc từ Ý.

[00:18:02] Tập hợp thiết kế của nhiều nhà thiết kế nổi tiếng.

[00:18:04] Kiểu dáng rất kinh điển, tay nghề rất tinh xảo.

[00:18:09] Sao nào? Nội thất ở đây có thích không?

[00:18:20] B Cảm giác không giống nội thất bình thường nữa.

[00:18:23] Bên này chậm một chút, được được được, để bên này.

[00:18:26] Bây giờ, chủ nhà đã thay đổi.

[00:18:30] Hải Tảo có thể tùy ý bài trí căn phòng.

[00:18:34] Vốn dĩ cô ấy thích nội thất của IKEA.

[00:18:37] Đường nét đơn giản, căn phòng sáng sủa.

[00:18:40] Lại bị Tống Tư Minh chê cười là thế hệ mới không biết hưởng thụ.

[00:18:45] Cái này dịch qua bên này một chút.

[00:18:47] Cẩn thận nhé. Được rồi được rồi.

[00:18:49] Cái đó... phía sau thẳng hàng chưa? - Thẳng rồi, thẳng rồi.

[00:18:52] Bên này được rồi chứ? Không có gì. ‐Được, cảm ơn nhé.

[00:19:11] Chỉ có người già mới thích loại nội thất này thôi.

[00:19:17] Chỉ có trẻ con mới thích IKEA thôi.

[00:19:21] Khoảng cách thế hệ.

[00:19:23] Gu thẩm mỹ.

[00:19:28] DEWE

[00:19:33] Mấy miếng này được nè. Anh xem màu này đi. Không được...

[00:19:38] Kích thước lớn nhỏ tương đối được rồi. Cái này cũng được chứ?

[00:19:43] Xem bên kia đi.

[00:19:47] Hàng loại hai Lại đây, lại đây, lại đây.

[00:19:49] [Hàng loại hai] [Gốm sứ] Lại đây, lại đây lại đây.

[00:19:49] [Gốm sứ Kim Đỉnh]

[00:19:50] Không tệ, không tệ. Chỉ là đều bị mẻ góc.

[00:19:53] Không sao. Anh nói em nghe, bị vỡ, chúng ta chọn miếng nguyên vẹn.

[00:19:57] Em xem, như miếng bị mẻ này, không sao.

[00:20:00] Miếng này tốt. Miếng này tốt, em cầm đi.

[00:20:02] Cái này bị mẻ một chút. Lại đây, miếng này tốt, em cầm đi.

[00:20:05] Cái này... để qua một bên.

[00:20:08] Em chọn miếng tốt ra trước đi. - Rẻ hơn nhiều đó.

[00:20:10] Miếng này tốt.

[00:20:12] BOW (3/10) MONY

[00:20:13] SONY Đúng đúng đúng. 80% (8/10)

[00:20:16] 80% (4/10) SONY %

[00:20:17] SONY Đúng, mua chung, đúng. 80% (4/10) %

[00:20:19] Một bộ cho nhà bếp, nhà bếp. Đúng đúng đúng. TOIXAR

[00:20:24] Có... có thể rẻ hơn bao nhiêu tiền?

[00:20:28] Thật sao?

[00:20:40] Em chậm thôi, cẩn thận lưng. - Đừng động, đừng động.

[00:20:43] Được.

[00:20:45] Trời ơi.

[00:20:46] Trang trí nhà cửa thế này, ngày nào cũng leo sáu tầng bao nhiêu chuyến.

[00:20:51] Thắt lưng của anh...

[00:20:51] Đây, đây. Để qua bên này, để qua bên này.

[00:20:59] Đè lên cái của tôi rồi.

[00:21:01] Hôm qua chị đến cửa hàng nội thất.

[00:21:03] Cái này treo ở đâu?

[00:21:05] Cái này đến lúc đó đừng vứt đi nhé, em phải giữ lại để gói đồ.

[00:21:15] Cảm ơn nhé.

[00:21:18] Ai cần nước? - Cảm ơn.

[00:21:34] Càng lớn càng không tốt để làm, sắp thành hình rồi.

[00:21:37] Chị nói gì vậy? Đây là con của em.

[00:21:43] Bản thân em có thích không?

[00:21:45] Em cũng bình thường.

[00:21:47] Nhưng Tống thích, anh ấy ngày nào cũng xoa bụng em.

[00:21:52] Người ta nói, về già mới có con sẽ rất cưng, quả nhiên là vậy.

[00:21:55] Em đoán lúc anh ấy còn trẻ, cũng không có thời gian để xem con gái mình lớn lên.

[00:22:00] Bây giờ thì đặc biệt thương, đặc biệt khao khát.

[00:22:04] Bây giờ anh ấy ngày nào cũng ở chỗ em à?

[00:22:06] Cũng không hẳn.

[00:22:08] Nhưng mà, anh ấy ngày nào cũng đến thăm em mới yên tâm.

[00:22:12] Hải Tảo, em nói thật với chị.

[00:22:15] Em thật sự không muốn kết hôn với anh ta, làm vợ anh ta sao?

[00:22:25] Kết hôn thì sao chứ?

[00:22:27] Giống như chị, đi trên con đường hôn nhân sao?

[00:22:29] Từ thích nhau đến cãi vã, rồi đến chán ghét.

[00:22:33] Sau này lại có thêm một người phụ nữ đến tranh giành với em thì sao?

[00:22:36] Chẳng phải em tự tìm chuyện sao?

[00:22:39] Sao bây giờ em lại tiêu cực như vậy?

[00:22:42] Mấy suy nghĩ này ai dạy em vậy?

[00:22:45] Không kết hôn, không kết hôn sao được chứ?

[00:22:47] Một người đàn ông yêu một người phụ nữ,

[00:22:48] thì phải cho cô ấy một cuộc hôn nhân hạnh phúc, cho cô ấy cảm giác an toàn.

[00:22:51] Ngay cả lời hứa cũng không thể cho em, đây có được gọi là yêu không?

[00:22:56] Lời hứa có tác dụng gì? Có lời hứa nào có thể giữ lời chứ?

[00:23:01] Kết hôn là lời hứa, anh ấy và vợ anh ấy đã kết hôn.

[00:23:06] Vậy nếu họ ly hôn thì sao? Lời hứa còn đó không?

[00:23:10] Chị và Tô Thuần cũng kết hôn rồi, anh ấy có cho chị hạnh phúc, cảm giác an toàn mà chị muốn không?

[00:23:20] Chị cảm thấy hạnh phúc.

[00:23:22] Không phải là lời nói trên bề mặt, là một cảm giác ở tận đáy lòng.

[00:23:27] Có thể!!!

[00:23:30] Có lẽ nhiều hơn là một sự tin tưởng lẫn nhau.

[00:23:33] Có thể bình thường, em không nhận ra.

[00:23:37] Nhưng một khi hai người thực sự xảy ra chuyện gì, có tình huống đột xuất nào.

[00:23:41] Cảm giác này sẽ tự nó hiện ra.

[00:23:46] Chị vẫn luôn cho rằng tình yêu của chị đã bị cuộc sống mài mòn, cho đến khi Tô Thuần xảy ra chuyện.

[00:23:53] Chị nghĩ cả đời này.

[00:23:57] Cả đời này chị và anh ấy đã ở trên cùng một con thuyền.

[00:24:00] Đồng cam thì chưa nói, nhưng cộng khổ thì nhất định có thể.

[00:24:06] Chị nghĩ đây chính là hạnh phúc.

[00:24:10] Hải Tảo.

[00:24:12] Chị hy vọng em hạnh phúc.

[00:24:28] Ra mở cửa đi.

[00:24:35] Chào anh. Chào, các vị là?

[00:24:38] Chúng tôi là đại diện cư dân của khu này.

[00:24:40] Hôm nay chúng tôi đến, là có một việc muốn thương lượng với hai vị.

[00:24:43] Là mời hai vị ký tên vào đơn yêu cầu bồi thường này của chúng tôi.

[00:24:47] Yêu cầu bồi thường?

[00:24:49] Ý gì vậy? - Hai vị vẫn chưa biết sao?

[00:24:49] Ý gì vậy? Hai vị vẫn chưa biết sao?

[00:24:51] Căn nhà này của hai vị, tổng diện tích so với diện tích trong hợp đồng.

[00:24:55] nhỏ hơn 2.7 mét vuông đó.

[00:24:59] Tức là hơn hai vạn tệ đã bị họ tham ô mất.

[00:25:03] Ông nghĩ xem, một hộ hơn hai vạn, khu chúng ta có hơn 400 hộ.

[00:25:08] Họ đã tham ô của chúng ta bao nhiêu tiền chứ?

[00:25:10] Đây đều là tiền mồ hôi nước mắt của chúng ta, sao chúng ta có thể biếu không cho họ được?

[00:25:14] Đúng vậy, đúng vậy.

[00:25:15] Ông nói có phải không?

[00:25:17] Tôi muốn hỏi là, nhà nào cũng thiếu 2.7 mét vuông sao?

[00:25:20] Không không không.

[00:25:22] Cái này... có tòa thì nhiều hơn một chút, có tòa thì ít hơn một chút.

[00:25:26] Cụ thể nhà ông là 2.7 mét.

[00:25:30] Diện tích nhà tôi cũng lớn bằng nhà ông.

[00:25:33] Cho nên lần này chúng tôi đến, là để chúng tôi yêu cầu bảo vệ quyền lợi.

[00:25:38] Cũng hy vọng rằng, tất cả cư dân trong khu chúng ta đều có thể ủng hộ chúng tôi.

[00:25:42] Mọi người đoàn kết lại, mới có thể đánh đổ gian thương.

[00:25:45] Được, được. - Ông... ông xem.

[00:25:49] Cái đó... còn nữa.

[00:25:51] Lần này chúng tôi phản đối phí quản lý tài sản này.

[00:25:55] Ông nói xem, chúng tôi đã nộp phí quản lý, đúng không? Lại không nhận được dịch vụ tương xứng.

[00:26:00] Ông xem khu chúng ta kìa, đống rác ở đó bao nhiêu ngày rồi cũng không có người dọn.

[00:26:05] Lâu như vậy rồi, khu của chúng ta vẫn là quản lý theo kiểu mở.

[00:26:10] Sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện.

[00:26:13] Hơn nữa, nếu là gia đình có con nhỏ.

[00:26:16] Vậy ông nói xem, lỡ ngày nào có kẻ lạ mặt đến bắt cóc trẻ con đi thì sao?

[00:26:21] Cho nên, lần này chúng tôi mạnh mẽ đề xuất.

[00:26:25] yêu cầu khu chúng ta tăng cường quản lý.

[00:26:28] Cho nên cũng mời hai vị ký tên.

[00:26:30] ... Được... chị đợi một chút.

[00:26:32] Vào đi, vào đi. - Mời hai vị vào.

[00:26:34] $7...

[00:26:35] Làm phiền hai vị rồi. - Không sao.

[00:26:39] Phòng của ông không tệ, ánh sáng cũng tốt. Vâng.

[00:26:46] Cảm ơn.

[00:26:47] À đúng rồi, cái đó... hàng xóm lầu dưới của ông, bốn lầu.

[00:26:52] Anh ta khá là kỳ quặc.

[00:26:53] Chúng tôi có lòng tốt đến báo cho anh ta, diện tích nhà anh ta bị thiếu.

[00:26:57] Anh ta không những không cảm kích, mà còn sống chết không chịu ký tên.

[00:27:01] Cũng không đồng ý việc chúng tôi phản đối phí quản lý tài sản.

[00:27:06] Tôi không biết hai vị có quen anh ta không.

[00:27:08] Nếu rất thân, ông giúp chúng tôi làm công tác tư tưởng cho anh ta.

[00:27:12] Được, không vấn đề.

[00:27:13] Được, vậy nhé.

[00:27:15] Có tin tức gì, chúng tôi sẽ đến báo cho hai vị.

[00:27:17] $7...

[00:27:18] Còn nữa... chúng tôi định.

[00:27:20] Nếu thật sự không được, chúng tôi sẽ chuẩn bị mời luật sư để kiện họ.

[00:27:25] Về chi phí, mọi người chia nhau, cũng sẽ không đắt lắm đâu.

[00:27:29] Vậy được.

[00:27:30] Được, vậy hai vị cứ bận, tạm biệt.

[00:27:31] Cảm ơn các vị, thật vất vả rồi. - Cảm ơn, cảm ơn, được...

[00:27:35] Cảm ơn... Được.

[00:27:36] Được, tạm biệt nhé. - Tạm biệt, tạm biệt.

[00:27:44] Thiếu 2.7 mét vuông lận đó!

[00:27:50] Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến.

[00:27:52] Anh ấy mời chúng ta ăn cơm.

[00:27:56] Xem chương trình gì vậy? Say mê thế.

[00:27:58] AFLDANK

[00:28:02] Quần áo bẩn vứt vào máy giặt, cởi ra vứt bừa bãi, tôi là bảo mẫu của anh à?

[00:28:09] АЦ

[00:28:20] Anh biết tại sao tôi để Tào Tháo gọi cuộc điện thoại này không?

[00:28:24] Tôi để Tào Tháo gọi cuộc điện thoại này, chính là để ông ta nói một câu.

[00:28:29] Chuyện báo thù cho mẹ ông ta phải có một kết thúc.

[00:28:34] Bắt đầu từ câu nói này của Tào Tháo.

[00:28:36] O

[00:28:39] Em vẫn nên đi cùng anh.

[00:28:43] Anh định kéo dài đến khi nào?

[00:28:48] Kéo dài gì?

[00:28:49] Ly hôn.

[00:28:54] Tại sao?

[00:28:56] Từ việc trốn tránh trước đây.

[00:28:58] đến sau này thân ở hai nơi, đến bây giờ bao nhiêu ngày không về.

[00:29:03] Em nghĩ anh đã ngày càng xa gia đình này rồi.

[00:29:07] Dù em không muốn ly hôn, anh sớm muộn cũng sẽ đề cập.

[00:29:13] Khi nào anh mới nói chuyện với em? Chỉ.

[00:29:20] Bây giờ anh vừa thấy tôi, có phải là không còn lời nào khác để nói không?

[00:29:24] Khi nào tôi về nhà, cô mới cho tôi một sắc mặt tốt?

[00:29:27] Đừng nói tôi có chuyện gì hay không.

[00:29:29] Dù không có, ngày nào cũng nhìn thấy bộ mặt này của cô, tôi cũng không muốn về.

[00:29:32] Nếu cô thật sự muốn ly hôn, tùy cô.

[00:29:48] Cuối cùng cũng đợi được đến giây phút này.

[00:29:50] Hơn nữa anh còn làm ra vẻ, là tôi gây ra cục diện ngày hôm nay.

[00:29:55] Tống Tư Minh.

[00:29:57] Em theo anh bao nhiêu năm, không có chỗ nào có lỗi với anh.

[00:30:01] Từ khi anh ở trong một ký túc xá đơn, chúng ta đã có Đình Đình.

[00:30:05] Em một mình chăm con.

[00:30:08] Anh đi tu nghiệp ở nước ngoài một năm, trong ngoài nhà cửa đều do em lo liệu.

[00:30:13] Hàng năm, lớn thì chi phí cần phụ giúp cho nhà anh, nhỏ thì thuốc cần gửi cho ba mẹ anh bệnh.

[00:30:18] Ngay cả tiền mừng cháu gái anh ra đời, cũng là em lo.

[00:30:23] Anh có biết sinh nhật ba mẹ anh là ngày nào không?

[00:30:28] Trong những ngày anh nghèo nhất, em đã dắt Đình Đình về nhà mẹ đẻ ăn chực.

[00:30:33] Coi mẹ em như bảo mẫu sai khiến, mới qua được đến ngày hôm nay.

[00:30:40] Em thật sự không nhớ ra được bao nhiêu năm qua, anh đã làm được gì cho gia đình này.

[00:30:46] Bài vở của con, anh đã kèm được mấy lần?

[00:30:49] Anh có ngày nào không uống rượu ở ngoài mà về nhà không?

[00:30:54] Anh là chồng của em.

[00:30:57] Em muốn không phải là anh vẻ vang hiển hách, phất lên như diều gặp gió thế nào.

[00:31:03] Đó là làm cho người ngoài xem.

[00:31:06] Em muốn...

[00:31:10] Em muốn là đến già có một người bạn đồng hành, con có một người cha.

[00:31:22] Nhưng bây giờ em đã biết.

[00:31:26] Sự hy sinh mười mấy năm nay của em.

[00:31:27] nhận được không phải là một người có thể cùng nhau dìu dắt đến cuối đời khi về già.

[00:31:32] mà lại là làm áo cưới cho người khác.

[00:31:35] Em đã qua hết khổ cực, để lại ngọt bùi cho người sau.

[00:31:39] Tống Tư Minh, anh nói anh vừa về, em đã cho anh một bộ mặt khó chịu.

[00:31:42] Vâng, đúng là như vậy.

[00:31:45] Vì em thật sự không thể cười nổi.

[00:31:49] Mỗi sáng em thức dậy, gối đều ướt.

[00:31:52] Lòng thì lạnh lẽo, nhà thì trống vắng.

[00:31:55] Anh còn muốn em lúc anh về phải khúm núm, cầu xin anh, chiều chuộng anh, lấy lòng anh.

[00:32:03] Em... em không làm được.

[00:32:06] Chúng ta chia tay trong hòa bình.

[00:32:09] Em không trách anh vô tình thế nào, đứng núi này trông núi nọ thế nào, vong ơn bội nghĩa thế nào.

[00:32:15] Vì phụ nữ ở tuổi em, sớm đã nên hiểu đàn ông đều giống nhau.

[00:32:20] Lúc trẻ tuổi, cần đá lót đường.

[00:32:22] Lúc trung niên, cần liều thuốc trợ tim.

[00:32:24] Lúc về già, cần một cây gậy chống.

[00:32:27] Em đáng đời tự làm đá lót đường, không có gì để phàn nàn.

[00:32:31] Nhưng, xin anh đừng thêm sự bỉ ổi vào sự vô tình.

[00:32:37] Đẩy trách nhiệm chia rẽ gia đình lên đầu em.

[00:32:40] Không yêu nữa là không yêu nữa.

[00:32:43] Không bàn đến đúng sai, không bàn đến ai phụ ai.

[00:32:48] Nhưng đừng tự dán cho mình cái mác đạo đức.

[00:33:04] Xin lỗi, tôi không nên nổi nóng với cô.

[00:33:12] Nhưng trên thế giới này.

[00:33:15] người có thể chịu đựng được cảm xúc của tôi chỉ có cô.

[00:33:19] Ở bên ngoài, tôi phải thể hiện sự tu dưỡng của mình cho mọi người thấy.

[00:33:24] Tôi phải thể hiện ra mặt kiên nhẫn nhất của mình.

[00:33:29] Con người đều không có hình dạng.

[00:33:33] Đặt trong vật chứa nào thì sẽ có hình dạng đó.

[00:33:35] Có thể là tròn, là vuông.

[00:33:41] Tôi chỉ cần ở nhà, ở trước mặt cô.

[00:33:46] Tôi không bị ràng buộc.

[00:33:50] Tôi muốn thế nào thì thế ấy.

[00:33:53] Cảm ơn cô những năm qua đã có thể bao dung cho tôi, cho tôi một mái nhà.

[00:34:00] Cô đừng hiểu lầm, tôi không phải đang phát biểu lời từ biệt với cô.

[00:34:06] Tôi thật lòng cảm ơn cô.

[00:34:13] Tôi sẽ không ly hôn với cô.

[00:34:18] Cô đừng có mà nghĩ đến.

[00:34:23] Đừng có ý nghĩ này nữa.

[00:34:28] Mấy ngày nay không về nhà, có nguyên nhân khác.

[00:34:31] Không phải như cô nghĩ đâu.

[00:34:34] Tôi không có thời gian cho chuyện tình cảm trai gái.

[00:34:39] Hôm nay, hai chúng ta khó khăn lắm mới có cơ hội ngồi xuống nói chuyện.

[00:34:44] Tôi cũng nói thật với cô, để cô biết đường mà liệu.

[00:34:50] Bây giờ tôi đang gặp một chút trở ngại, vượt qua được, tôi chính là một con rồng.

[00:34:56] Không vượt qua được, cô tốt nhất nên chuẩn bị tinh thần.

[00:35:05] Anh xảy ra chuyện gì rồi?

[00:35:08] Không phải một chuyện, mà là một đống chuyện.

[00:35:13] Thực ra, tôi đã sớm đoán được sẽ có cục diện này.

[00:35:21] Rốt cuộc anh đã xảy ra chuyện gì?

[00:35:27] Có người nói với tôi, Bí thư Tôn đang khắp nơi thu thập tài liệu của tôi.

[00:35:31] Không hạ bệ được tôi, ông ta sẽ không cam tâm.

[00:35:33] Hạ bệ anh? Anh có gì để bị hạ bệ chứ?

[00:35:37] Chướng ngại này có thể vượt qua được không, tất cả đều phải xem ý trời.

[00:35:43] Vậy họ sẽ ra tay từ đâu?

[00:35:49] Đây cũng là điều tôi muốn biết.

[00:35:52] Trên người tôi có quá nhiều gai, chỗ nào cũng không thể đụng vào.

[00:35:56] Không biết mắt xích nào sẽ nổ, đã chôn quá nhiều mìn rồi.

[00:36:01] Tống Tư Minh, anh nói thật cho em biết.

[00:36:05] Ngoài việc nhận tiền của người khác, anh còn làm gì nữa?

[00:36:09] Đừng hỏi nữa.

[00:36:12] Có những chuyện cô không biết thì tốt hơn.

[00:36:15] Không nói chuyện khác, chỉ riêng việc nhận tiền của người khác.

[00:36:18] đã đủ để nửa đời sau của tôi ở trong tù rồi.

[00:36:33] PAN

[00:36:38] Em nói với anh một chuyện.

[00:36:40] Số tiền đó.

[00:36:43] Em không biết để đâu cho tốt, nên tìm người đáng tin cậy chia ra cho vay rồi.

[00:36:48] Chắc sẽ không quá nghiêm trọng.

[00:36:51] Dù thế nào, gần đây em sẽ thu tiền về.

[00:36:54] Nếu tình hình không tốt, chúng ta sẽ bù lại.

[00:36:59] Tất cả những người đưa tiền em đều ghi lại rồi.

[00:37:02] Chúng ta sẽ trả lại từng món một.

[00:37:11] Cô tưởng trả lại tiền là được sao?

[00:37:15] Nghĩ đơn giản quá rồi.

[00:37:20] Không nói nữa, ngủ đi.

[00:37:55] ENJ

[00:38:02] ENJO Em không ngủ được.

[00:38:11] FE

[00:38:11] コレ

[00:38:22] Em thật sự hối hận đã đưa anh lên con đường này.

[00:38:25] Nếu như当初 anh ra nước ngoài không về, qua hai năm đón chúng em đi.

[00:38:32] Có lẽ bây giờ ở nước ngoài, cuộc sống vừa yên tĩnh vừa ổn định.

[00:38:39] Em không cần phải lo lắng mỗi tối anh ngủ trên giường của ai.

[00:38:45] Cũng không cần phải sợ anh bị bắt.

[00:38:50] Phải.

[00:38:53] Cả đời này tôi đã sai lầm quá nhiều.

[00:38:58] Không chú ý đến việc Đình Đình đã lớn lên như thế nào.

[00:39:03] Không cùng cô đi xem một bộ phim.

[00:39:09] Trong vội vã, mới phát hiện cả hai chúng ta đều đã già.

[00:39:15]

[00:39:16]

[00:39:27] NJOY

[00:39:28] ΤΖΙΟΥ

[00:39:32] Nếu thời gian có thể quay trở lại.

[00:39:34] DOYA

[00:39:34] ROCK

[00:39:36] Tôi muốn sống một cuộc sống khác.

[00:39:40] JOY Không cần quá nhiều tiền.

[00:39:41] JOY

[00:39:43] Mỗi ngày ra chợ mặc cả từng đồng.

[00:39:46] Vì đăng luận văn, xét chức danh mà tranh cãi với người khác đến đỏ mặt tía tai.

[00:39:51] Vì con gái không thi đỗ trường tốt mà lo lắng.

[00:39:56] Có lẽ như vậy mới là một cuộc sống hạnh phúc.

[00:39:58] OC

[00:39:59] O Nhưng trước đây tôi chưa từng nhận ra.

[00:40:01] OC

[00:40:04] OC Thật đó, vợ à.

[00:40:05] OC

[00:40:09] O Đời này đã bỏ lỡ thì cũng đã bỏ lỡ rồi.

[00:40:12] OCM

[00:40:13] Nếu có kiếp sau, tôi sẽ sống một cách khác.

[00:40:18] KOCN

[00:40:19] O Biến thành một chú chim ngốc nghếch, nắm tay cô.

[00:40:23] Không bay quá xa, không bay quá cao.

[00:40:28] Anh đúng là...

[00:40:31] Em ghét nhất ở anh điểm đó, chính là anh chuyện gì cũng một mình gánh vác.

[00:40:37] Em là vợ của anh.

[00:40:40] Dù anh thật sự phải ngồi tù, em cũng sẽ mang cơm tù cho anh.

[00:40:45] Sao anh cứ một mình gánh vác mọi chuyện?

[00:40:48] Y EN

[00:40:49] EN

[00:40:54] M

[00:40:55] Cô yên tâm, chúng ta đều không phải người xấu.

[00:41:00] Ít nhất ở tuổi của tôi, vẫn chưa làm chuyện gì thương thiên hại lý.

[00:41:05] Em không tin số phận lại tuyệt tình đến vậy.

[00:41:09] Cô yên tâm.

[00:41:14] Cái gì phải đến sẽ đến, sợ cũng vô dụng.

[00:41:19] Cả đời này, em cũng chưa từng nghĩ mình sẽ trở thành người xấu.

[00:41:24] Công và tội của anh, không phải do chính anh phán xét.

[00:41:31] Ngủ đi.

[00:41:59] Dùng xà phòng giặt à? - Ừ.

[00:42:04] Anh nói này, ổ vàng ổ bạc cũng không bằng ổ chó của mình.

[00:42:09] Hôm nay là ngày yên ổn nhất trong đời anh rồi.

[00:42:23] PIN

[00:42:23] Hải Bình PING

[00:42:24] PIN

[00:42:24] HOK PING

[00:42:25] PING

[00:42:25] APING

[00:42:25] Cảm ơn em.


 0 Mga komento sort   Pagbukud-bukurin Ayon


Susunod