次に

(AI-sub) Sóng gió Tây Quan vietsub tập 19+20 - Trần Khôn, Tôn Lệ

0 ビュー· 08/03/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
加入者
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Giữa lòng Tây Quan hoa lệ những năm 1920, tình yêu và tình bạn của một nhóm thanh niên ưu tú bị đặt vào thử thách khốc liệt nhất. <br>Với sự tham gia của cặp đôi vàng Trần Khôn và Tôn Lệ, &quot;Sóng gió Tây Quan&quot; sẽ cuốn bạn vào vòng xoáy của những mối tình nồng cháy, những nghĩa tình huynh đệ sâu nặng và cả những lựa chọn sinh tử trước vận mệnh của đất nước. Liệu họ sẽ chọn tình yêu hay lý tưởng?

もっと見せる

[00:00:01] Suy nghĩ kỹ chưa?

[00:00:02] Suy nghĩ kỹ rồi.

[00:00:04] Vậy cậu biết phải làm thế nào rồi chứ?

[00:00:06] Biết, biết chứ. Nhưng mà... nhưng mà số tiền đó...

[00:00:09] Tôi không quan tâm.

[00:00:10] Nếu cậu còn dám gả Mạch Kỳ

[00:00:11] cho bất kỳ nhà nào ở Nam Châu Lý,

[00:00:13] tôi sẽ cho cậu biết tay.

[00:00:14] Vâng, vâng, không dám, không dám.

[00:00:21] Cẩm Khôn, ăn chút đi.

[00:00:22] Con không đói. Con... con phải đi đây.

[00:00:48] Thiên Tuệ, em đang đợi anh à?

[00:00:51] Em sao thế? Khóc à?

[00:00:53] Ai khóc chứ?

[00:00:57] Em hận ba em, hận cả anh cả.

[00:01:00] Đúng vậy, anh hiểu mà.

[00:01:02] Anh hoàn toàn hiểu tâm trạng của em.

[00:01:03] Anh cũng rất hận họ.

[00:01:05] Anh có biết không?

[00:01:07] Anh cả hôm nay vì Mạch Kỳ

[00:01:09] mà lại tát em một cái.

[00:01:11] Cái gì? Tạ Thiên Hữu lại dám đánh em?

[00:01:14] Tên khốn nạn! Anh đi tìm hắn tính sổ.

[00:01:17] Anh mắng anh cả của em làm gì? Là do Mạch Kỳ.

[00:01:22] Đúng vậy, anh cũng thấy nên trách Mạch Kỳ.

[00:01:26] Cô ta ép Phương Gia Nghi phải ra đi.

[00:01:28] Vậy mà còn không biết xấu hổ ở lại Quảng Lợi.

[00:01:31] Em thật sự chưa từng thấy.

[00:01:33] Chưa từng thấy người phụ nữ nào vô liêm sỉ như vậy.

[00:01:36] Đúng vậy.

[00:01:37] Làm cho Nam Châu Lý của chúng ta rối tung cả lên.

[00:01:40] Còn làm liên lụy đến Gia Tuấn.

[00:01:43] Liên lụy Gia Tuấn?

[00:01:49] Đúng vậy. Thực ra mỗi sáng tối và cả chủ nhật,

[00:01:53] Gia Tuấn đều đi làm thêm kiếm tiền cùng cô ta.

[00:01:59] Thảo nào...

[00:02:01] Em đừng giận. Thực ra anh không nên nói những chuyện này.

[00:02:04] Anh nhiều chuyện quá.

[00:02:05] Em giận cái gì chứ? Em giận cậu ta làm gì?

[00:02:08] Cậu ta có là gì của em đâu.

[00:02:10] Là do em nghĩ quá đơn giản.

[00:02:12] Nghĩ thế giới này và con người quá đơn giản.

[00:02:17] Đúng vậy, Thiên Tuệ. Nhưng em đừng lo.

[00:02:21] Chuyện này anh đã giải quyết xong rồi.

[00:02:23] Nhà họ Mạch sắp sửa từ hôn rồi.

[00:02:25] Thật sao? Anh làm thế nào vậy?

[00:02:32] Anh dùng cái thứ này chỉ một cái, mẹ kiếp,

[00:02:34] Mạch Tam Đa, lão già khốn nạn đó

[00:02:35] Mạch Tam Đa, lão già khốn nạn đó

[00:02:36] sợ đến mức tè ra quần ngay.

[00:02:39] Anh giỏi thật đó, Cẩm Khôn.

[00:02:41] Nhưng mà anh đó,

[00:02:43] bây giờ nói chuyện thô tục quá.

[00:02:52] Thiên Tuệ, anh mời em ăn khuya được không?

[00:02:54] Được chứ. Em muốn ăn cháo thuyền chài.

[00:02:59] Được, gì cũng được.

[00:03:01] Chúng ta đi thôi.

[00:03:02] Đi.

[00:03:11] Hai người đẹp đôi quá, mua một bó hoa đi.

[00:03:13] Được thôi, mua hai cành.

[00:03:17] Cảm ơn.

[00:03:18] Này, Thiên Tuệ,

[00:03:20] còn nhớ trò chơi hồi nhỏ không?

[00:03:22] Chẵn và lẻ.

[00:03:24] Chẵn lẻ.

[00:03:27] Chẵn lẻ.

[00:03:30] Tôi biết Cẩm Khôn đang nghĩ gì.

[00:03:33] Sau khi trải qua đêm kinh hoàng đó,

[00:03:35] tận mắt chứng kiến Cẩm Khôn dưới họng súng,

[00:03:37] tôi cũng đã có cái nhìn mới về anh ấy.

[00:03:41] Nhưng tôi và anh ấy mãi mãi chỉ có thể là bạn.

[00:03:44] Vì tôi có Gia Tuấn.

[00:03:47] Cẩm Khôn, tại sao bây giờ anh mới nói với tôi

[00:03:50] chuyện Phương Gia Tuấn giúp Mạch Kỳ làm thêm?

[00:03:54] Anh biết từ lâu rồi, tại sao bây giờ mới nói với tôi?

[00:04:00] Anh không hề xem tôi là bạn.

[00:04:08] Thiên Tuệ, anh...

[00:04:15] Thiên Tuệ, em xem.

[00:04:44] Xin chào, Quảng Lợi thương hành.

[00:04:46] Thiên Tuệ.

[00:04:47] Anh đang ở đâu?

[00:04:48] Tôi ở đâu không cần cô quản.

[00:04:50] Cô tốt nhất nên đến chợ cá xem

[00:04:51] Mạch Kỳ của cô đang làm gì.

[00:05:02] Gia Tuấn, cậu có mệt không?

[00:05:03] hay là cô nhất quyết phải đến nơi này làm việc mới vui?

[00:05:08] Anh Thiên Hữu.

[00:05:10] Anh Thiên Hữu, chào buổi sáng.

[00:05:12] Gia Tuấn, cậu đợi tôi một lát.

[00:05:19] Thiên Hữu, sao anh lại đến đây?

[00:05:23] Không được đến sao?

[00:05:25] Anh đừng giận mà.

[00:05:27] Mẹ tôi sức khỏe lại không tốt,

[00:05:28] tôi phải kiếm chút tiền lẻ để mua thuốc cho bà.

[00:05:32] Vậy sao?

[00:05:34] Vậy tại sao cô không nói với tôi?

[00:05:37] Tôi không muốn làm phiền anh.

[00:05:40] Cô không muốn làm phiền tôi?

[00:05:42] Cô gây cho tôi ít phiền phức lắm sao?

[00:05:49] Mạch Kỳ, rốt cuộc cô có ý gì?

[00:05:51] Là thấy tôi không cho nổi cô chút tiền này,

[00:05:59] Anh Thiên Hữu, anh đừng hiểu lầm.

[00:06:01] Chị Kỳ vì nghĩ cho anh nên mới không nói với anh.

[00:06:03] Cậu câm miệng cho tôi!

[00:06:06] Anh còn có mặt mũi trách chị Kỳ sao?

[00:06:08] Nếu anh thật sự quan tâm chị ấy,

[00:06:10] thì có chuyện gì giấu được anh chứ?

[00:06:15] Nói hay lắm, nói hay lắm.

[00:06:20] Mạch Kỳ,

[00:06:22] tôi không đủ quan tâm cô,

[00:06:23] tôi làm cho cô quá ít,

[00:06:26] tôi không từ hôn để cưới cô,

[00:06:27] nên tôi căn bản không đáng để hỏi đến chuyện của cô.

[00:06:30] Được, tôi không hỏi nữa.

[00:06:33] Sau này mãi mãi không hỏi nữa.

[00:06:36] Không hỏi thì không hỏi. Không có anh giúp,

[00:06:38] chúng tôi vẫn cứu được bác Mạch ra ngoài.

[00:06:41] Cái gì?

[00:06:43] Các người đưa Mạch Tam Đa ra ngoài rồi sao?

[00:06:44] Đúng, là Cẩm Khôn giúp.

[00:06:45] Đêm qua bác Mạch đã về rồi.

[00:06:49] Phương Gia Tuấn, cậu đúng là đồ ngu!

[00:06:56] Gia Tuấn!

[00:07:05] Sao anh ấy lại trở nên như vậy?

[00:07:11] Ông chủ Tạ.

[00:07:14] Chúng ta đã có bao nhiêu năm giao tình rồi.

[00:07:17] Ông nói xem ông...

[00:07:19] sao ông lại có thể làm ra chuyện này chứ?

[00:07:22] Ông thế này không phải là làm khó tôi sao?

[00:07:25] Tôi nói này Cục trưởng, ông nghĩ xem,

[00:07:29] ông nói tôi... tôi bắt cóc một thằng ngốc để làm gì chứ?

[00:07:35] Nhưng nó một mực nói là ông làm.

[00:07:38] Cẩm Hoa, lại đây, lại đây.

[00:07:43] Con nói với ông ấy đi,

[00:07:45] là ai đã đưa con đến bờ sông rồi vứt con ở đó.

[00:07:48] Ông... ông nói bậy!

[00:07:54] Tôi nói này Cục trưởng,

[00:07:55] chắc chắn có người đứng sau hãm hại tôi,

[00:07:57] cố ý dạy nó nói như vậy.

[00:07:59] Vậy ông hỏi xem là ai đã dạy nó nói như vậy.

[00:08:08] Cẩm Hoa, là ai đã dạy con nói như vậy?

[00:08:18] Đồ tiểu quỷ, mày nói bậy bạ!

[00:08:20] Cục trưởng, ông xem nó là đồ ngốc, ngài đừng để ý.

[00:08:24] Thằng ngốc không hỗn, là ông quá hồ đồ rồi.

[00:08:27] Chính là tôi dạy.

[00:08:30] Hơn nữa tôi còn đảm bảo

[00:08:32] nó đi đâu cũng sẽ nói như vậy.

[00:08:34] Và chắc chắn sẽ có người tin.

[00:08:37] Bởi vì ông và nhà họ Lương

[00:08:38] trước có oán nợ tiền hàng,

[00:08:41] sau có thù

[00:08:42] Tạ Thiên Hữu suýt bị Lương Cẩm Khôn hại chết.

[00:08:45] Ông hận Lương Quý Nguyên.

[00:08:48] Thế là đã nảy ra ý đồ xấu.

[00:08:52] Tôi nói này Cục trưởng đại nhân, ngài đừng quên

[00:08:56] ngài vẫn là cổ đông của Quảng Lợi.

[00:08:59] Dù gì chúng ta cũng là người một nhà,

[00:09:01] ngài không thể hại tôi được.

[00:09:04] Ngài nói đi, muốn gì cứ việc mở miệng.

[00:09:12] Chúng ta là người một nhà, không nói lời khách sáo.

[00:09:25] Đồ con hoang, tao giết mày!

[00:09:28] Điên rồi, điên rồi! Chuyện này không thể được!

[00:09:31] Tao phải dạy dỗ mày!

[00:09:32] Cục trưởng, Cục trưởng!

[00:09:34] Xảy ra chuyện gì vậy?

[00:09:36] Nó một phát súng suýt lấy mạng tôi.

[00:09:38] Bắt nó lại!

[00:09:39] Mau, dẫn đi! Nhanh!

[00:09:43] Cục trưởng kinh hãi rồi, kinh hãi rồi.

[00:09:45] Tạ Quảng Lợi, tôi nói rõ với ông.

[00:09:49] "Sinh Quan Âm" đó là ông và Lương Quý Nguyên

[00:09:51] có thể hưởng được sao?

[00:09:53] Nếu ông còn không biết điều,

[00:09:54] tôi sẽ kiện ông tội dụ dỗ cộng thêm hành thích.

[00:09:57] Vâng, vâng, tôi về từ hôn ngay đây.

[00:10:00] Không còn việc gì khác chứ?

[00:10:03] Đợi đã.

[00:10:08] Tôi nhờ ông một việc nhỏ.

[00:10:11] Ông sẽ không từ chối chứ?

[00:10:18] Lão gia, lão gia, không hay rồi! Cảnh sát đến bắt người rồi!

[00:10:21] Bắt gì? Bắt...

[00:10:26] Xưởng trưởng Lương.

[00:10:28] Mời ông đi một chuyến.

[00:10:30] Tôi phạm tội gì?

[00:10:31] Ông cậy mạnh hiếp yếu, cưỡng ép mua con gái nhà lành.

[00:10:34] Có người kiện ông rồi.

[00:10:36] Đi thôi.

[00:10:39] Đi thì đi.

[00:10:41] Đại tổng thống Tôn cải cách, cũng không nói là không cho cưới vợ bé.

[00:10:49] Thời đại nào rồi,

[00:10:52] dân quốc bao nhiêu năm rồi.

[00:10:54] Tuổi đã cao mà không giữ thể diện,

[00:10:56] nảy sinh ý định nạp thiếp nuôi vợ bé thì thôi,

[00:11:00] còn ép hôn cướp dâu.

[00:11:02] Trong mắt còn có quốc pháp không?

[00:11:04] Còn có công đức không hả?

[00:11:07] Đúng, Cục trưởng nói rất phải.

[00:11:09] Tôi sửa, không cưới nữa.

[00:11:13] Nạp thiếp mà phạm pháp, tôi mới nghe lần đầu.

[00:11:16] Hơn nữa, nhà họ Mạch hoàn toàn tự nguyện,

[00:11:20] tôi không hề ép buộc.

[00:11:23]

[00:11:25] phải tính là ông ta vu cáo mới đúng chứ.

[00:11:29] Xưởng trưởng Lương, ông nhầm rồi.

[00:11:32] Không phải nhà họ Mạch,

[00:11:34] là người nhà của ông kiện ông đó.

[00:11:37] Người nhà nào?

[00:11:39] Dẫn vào.

[00:11:44] Hoa Tử.

[00:11:46] Hoa Tử!

[00:11:48] Hoa Tử, con không sao chứ? Con không sao chứ?

[00:11:54] Hay lắm, đồ họ Phó nhà ngươi!

[00:11:57] Ngươi lôi đứa con không hiểu chuyện của ta đến đây,

[00:11:59] ta... ta sẽ kiện ngươi, ta kiện ngươi!

[00:12:07] Ông xem, ông xem.

[00:12:10] Hôm qua con trai ông xông vào sở cảnh sát gây rối,

[00:12:13] một phát súng suýt lấy mạng tôi.

[00:12:14] Ông xem vết đạn này, ông xem!

[00:12:28] Cục trưởng,

[00:12:29] Cục trưởng đại nhân,

[00:12:31] đứa con này của tôi không hiểu chuyện,

[00:12:33] là một thằng ngốc,

[00:12:36] chắc chắn có người xúi giục.

[00:12:38] Ông là cha ruột của nó,

[00:12:40] lại có dính líu với thương đoàn.

[00:12:42] Cấu kết với vũ trang bất hợp pháp, hành thích quan chức chính phủ.

[00:12:44] Tội gì đây? Người đâu!

[00:12:48] Cục trưởng, Cục trưởng tha mạng!

[00:12:50] Cục trưởng tha mạng!

[00:12:53] Tôi về lấy ngân phiếu ngay.

[00:12:54] Ông muốn bao nhiêu cũng được.

[00:12:57] Sở cảnh sát đường đường của tôi

[00:12:59] lại thèm mấy đồng tiền lẻ của ông sao?

[00:13:01] Ông âm mưu hối lộ, tội nặng thêm một bậc.

[00:13:03] Cục trưởng!

[00:13:04] Cục trưởng bớt giận, Cục trưởng bớt giận.

[00:13:06] Thế này,

[00:13:07] tôi nói vài câu với Lương Tam gia, được không?

[00:13:13] Được, ông nói chuyện với ông ta đi.

[00:13:17] Nếu không nói ra được manh mối gì,

[00:13:19] hai người các ông đừng hòng rời khỏi sở cảnh sát nửa bước.

[00:13:30] Tôi nói này,

[00:13:31] Hoa Tử,

[00:13:32] Hoa Tử,

[00:13:35] sao con lại đến đây? Nói!

[00:13:39] Nói đi!

[00:13:42] Ông ở đây dạy con cái gì chứ?

[00:13:49] Không phải lúc, cũng không phải chỗ.

[00:13:53] Ông không cảm thấy có gì đó kỳ lạ trong chuyện này sao?

[00:13:58] Kỳ lạ gì?

[00:14:01] Ông nghĩ xem, vừa rồi Cục trưởng có câu nào nói không đúng?

[00:14:08] Câu nào?

[00:14:12] Tôi nói sao ông lại cố chấp thế?

[00:14:15] Cục trưởng đại nhân muốn không phải là tiền.

[00:14:39] Lão gia đổi ý rồi.

[00:14:42] Mang ra ngoài! Mấy thứ xui xẻo này,

[00:14:44] đem đốt hết cho tôi!

[00:14:47] Hoa Tử, đỡ hơn chưa?

[00:14:48] Sốt cuối cùng cũng hạ rồi.

[00:14:50] Nhưng trải qua một trận kinh hãi này,

[00:14:52] ngay cả nói cũng không nói được nữa.

[00:14:54] Vốn dĩ nó cũng chẳng nói được mấy câu trọn vẹn.

[00:14:56] Tôi thấy không nói cũng tốt.

[00:14:58] Bà câm miệng cho tôi!

[00:15:00] Câu nào lại nói sai rồi?

[00:15:02] Ông mà nghe tôi vài câu thì có đến nỗi tiền mất tật mang không?

[00:15:06] Bà nói thêm một câu nữa xem!

[00:15:13] Vậy ai đã đưa Hoa Tử đến sở cảnh sát?

[00:15:16] Tờ đơn kiện đó là ai đưa? Ông nói đi!

[00:15:20] Hỏi ông đó!

[00:15:22] Chẳng phải ông bảo tôi câm miệng sao?

[00:15:25] Ông nói xem...

[00:15:32] Tôi làm sao mà biết được.

[00:15:35] Ai nuôi con thì con nghe lời người đó.

[00:15:37] Tôi đã biết từ lâu bà...

[00:15:39] Thôi, thôi, thôi.

[00:15:41] Đều là do con yêu nghiệt Mạch Kỳ đó gây ra tai họa.

[00:15:44] Lần này Cẩm Hoa giữ được một mạng,

[00:15:47] tôi đã phải thắp hương cảm tạ rồi.

[00:15:49] Sau này chúng ta đừng đi gây sự với con tai họa đó nữa.

[00:15:53] Lão gia, phu nhân, không hay rồi, tiểu thiếu gia lại sốt rồi!

[00:15:57] Lại sốt rồi? Sao lại sốt nữa rồi? Mau!

[00:16:04] Mẹ, ra đây.

[00:16:07] Sao lại nói chuyện với mẹ như vậy?

[00:16:08] Ra đây!

[00:16:23] Con nói xem mẹ đã từng này tuổi rồi,

[00:16:24] lẽ nào mẹ còn phải tranh giành ghen tuông với nó sao?

[00:16:29] Chẳng phải mẹ cũng là vì sau này con

[00:16:30] có thể thuận lợi thừa kế gia nghiệp này sao?

[00:16:33] Mẹ, vốn dĩ chuyện đã giải quyết xong rồi.

[00:16:35] Nhưng mẹ lại...

[00:16:37] Bất kể sau này hai người có cãi nhau thế nào,

[00:16:39] không được động đến Hoa Tử.

[00:16:48] Chị Gia Nghi!

[00:16:52] Chị Gia Nghi, chị sao thế?

[00:16:54] Mẹ, chị Gia Nghi!

[00:16:57] Đứa bé này sao thế? Đứa bé này...

[00:16:59] Mau, mau đỡ dậy!

[00:17:01] Đưa đến nhà họ Tạ, đưa đến nhà họ Tạ.

[00:17:08] Gia Nghi...

[00:17:11] Là Gia Nghi về rồi.

[00:17:14] Gia Nghi, thật sự về rồi.

[00:17:19] Con ngoan của mẹ.

[00:17:23] Về là tốt rồi, về là tốt rồi.

[00:18:04] A lô, xin chào, Quảng Lợi thương hành.

[00:18:06] Xin hỏi ngài tìm... Xin chờ một lát.

[00:18:10] Giám đốc, có người tìm ngài.

[00:18:12] Ai vậy?

[00:18:14] Một vị tiên sinh họ Ôn.

[00:18:22] Cậu ra ngoài đi.

[00:18:29] Vị nào vậy?

[00:18:31] Ồ, là anh Ôn à?

[00:18:34] Lâu rồi không gặp, có gì chỉ giáo vậy?

[00:18:42] Ây da, ngại quá.

[00:18:44] Gần đây công việc kinh doanh của công ty tôi thực sự quá bận rộn,

[00:18:47] không có thời gian tham dự cuộc họp.

[00:18:48] Tạm biệt.

[00:19:06] Lão huynh, đừng vội chứ.

[00:19:09] Ây da, con nghĩ xem, nếu không phải nhờ Cục trưởng,

[00:19:13] ba ngồi tù thì thôi,

[00:19:14]

[00:19:17] Ba lấy đâu ra tiền?

[00:19:18] Ba bán con đi à?

[00:19:19] Ba cũng là vì tốt cho con mà.

[00:19:21] Gả cho Cục trưởng, đó là vinh quang lớn biết bao.

[00:19:24] Ngay cả Tạ Thiên Hữu cũng phải nịnh bợ con.

[00:19:27] Ba biết trong lòng con nghĩ đến Tạ Thiên Hữu,

[00:19:29] nhưng đó là một người đàn ông vô tâm.

[00:19:32] Hắn chỉ chơi bời mà thôi,

[00:19:34] hoàn toàn không thể cưới con đâu.

[00:19:37] Còn cả Phương Gia Tuấn nữa,

[00:19:38] càng không đáng tin cậy.

[00:19:40] Trong lòng, trong mắt cậu ta chỉ có đại tiểu thư nhà họ Tạ,

[00:19:43] hoàn toàn không coi con ra gì.

[00:19:46] Ba ngày sau, xe hoa sẽ đến tận cửa.

[00:19:48] Con nghe cho rõ, là xe hoa chứ không phải kiệu hoa.

[00:19:52] Là súng chào chứ không phải pháo.

[00:19:55] Gả cho Cục trưởng, đó là vinh quang lớn biết bao.

[00:19:59] Cả khu Nam Quan này, có ai có thể vinh quang hơn con chứ?

[00:20:04] Con đi đâu đấy?

[00:20:06] Mạch Kỳ!

[00:20:07] Dù có nhảy giếng hay thắt cổ cũng phải đợi qua cửa đã.

[00:20:11] Chị Kỳ, chị sao thế?

[00:20:14] Đứng lại! Cô đứng lại! Cô đi đâu?

[00:20:15] Cô đứng lại!

[00:20:19] Bác gái, sao vậy ạ?

[00:20:22] Chúng ta về nhà nói.

[00:20:31] Bác gái, khoan đã...

[00:20:33] Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

[00:20:34] Cậu đóng cửa lại, đóng chặt vào.

[00:20:36] Ta có chuyện muốn nói với cậu.

[00:20:51] Gia Tuấn, cậu xem.

[00:20:56] Đây là trang sức ta cất giữ nhiều năm.

[00:20:58] Ba của Mạch Kỳ không biết.

[00:21:00] Cậu... cậu cầm lấy đi.

[00:21:02] Bác làm vậy là...

[00:21:04] Gia Tuấn, ta nhìn ra được,

[00:21:06] cậu thích Mạch Kỳ.

[00:21:08] Nếu cậu không chê nó,

[00:21:10] cậu hãy cầm lấy thứ này,

[00:21:12] nhanh chóng bảo nhà cậu đến hỏi cưới.

[00:21:14] Có lẽ còn có thể cứu Mạch Kỳ thoát khỏi vũng lửa này.

[00:21:20] Bác gái, bác hiểu lầm rồi.

[00:21:23] Chị Kỳ xem cháu như em trai.

[00:21:25] Chị ấy và Tạ Thiên Hữu mới là yêu nhau.

[00:21:28] Cậu đừng nhắc đến tên họ Tạ đó, đừng nhắc đến hắn!

[00:21:32] Tại sao ạ?

[00:21:33] Tên Tạ Quảng Lợi và Lương Quý Nguyên đó tranh giành Mạch Kỳ.

[00:21:37] Một người muốn làm thiếp,

[00:21:39] một người muốn nhận làm vợ bé.

[00:21:44] Tên Tạ Thiên Hữu đó lại không nói nửa lời.

[00:21:49] Ba của Mạch Kỳ không phải là người,

[00:21:52] ông ta nhận tiền hai bên rồi đi đánh bạc.

[00:21:55] Bây giờ lại gả Mạch Kỳ cho Cục trưởng cảnh sát.

[00:22:02] Gia Tuấn, ta cầu xin cậu, hãy cưới Mạch Kỳ.

[00:22:05] Cậu là một đứa trẻ tốt bụng, khoan dung.

[00:22:08] Kỳ nhi theo cậu,

[00:22:10] ta có chết cũng nhắm mắt.

[00:22:18] Gia Tuấn!

[00:22:20] Gia Tuấn!

[00:22:22] Gia Tuấn!

[00:22:30] Gia Tuấn, cậu đi đâu vậy?

[00:22:32] Tớ đang định đi tìm cậu đây.

[00:22:34] Các cậu ai cũng biết cả rồi,

[00:22:35] tại sao lại giấu mình tôi?

[00:22:38] Chuyện đó à? Không muốn cậu phiền lòng thôi.

[00:22:41] Dù sao cũng đã qua rồi.

[00:22:44] Tôi nói này, cậu thật sự không biết hay là giả vờ?

[00:22:48] Tớ giả vờ gì chứ? Chuyện gì?

[00:22:50] Tên họ Phó đó chính là Cục trưởng của các cậu,

[00:22:53] ông ta muốn cưỡng ép cưới Mạch Kỳ!

[00:22:56] Cẩm Khôn, nếu cậu là anh em,

[00:22:59] thì đưa tớ đi tìm lão khốn đó.

[00:23:02] Cậu có đi không?

[00:23:10] Đứng lại.

[00:23:12] Tôi có hẹn với Cục trưởng Phó.

[00:23:13] Vào đi.

[00:23:18] Thiên Hữu lão đệ, mời.

[00:23:22] Lư Khôi, dâng trà.

[00:23:23] Đến đây.

[00:23:25] Có chuyện gì nói nhanh, tôi còn đang bận.

[00:23:28] Sắp đánh nhau rồi.

[00:23:31] Anh còn nhớ Phùng Bá Hàn của thương hội không?

[00:23:33] Ông ta theo Trần Liêm Bá làm loạn,

[00:23:36] Tôn Trung Sơn đã ra lệnh trấn áp.

[00:23:38] Hai ngày nữa là ra tay.

[00:23:39] Anh em tôi cũng góp người góp sức.

[00:23:42] Tên họ Phùng lần này chết chắc.

[00:23:47] Chẳng phải anh là bạn của ông ta sao?

[00:23:50] Ông ta chết, tôi thăng chức.

[00:23:52] Thế cũng là ông ta có nghĩa với bạn bè rồi.

[00:23:56] Anh gọi tôi đến không phải là để nói chuyện này chứ?

[00:24:00] Lão đệ, tôi, anh và lão Ôn đều là bạn bè, đúng không?

[00:24:08] Tôi đây là đang hòa giải.

[00:24:11] Tôi không hiểu ý anh.

[00:24:14] Lão đệ, chúng ta là người thẳng thắn, không nói vòng vo.

[00:24:21] Anh cầm giấy phép sử dụng súng,

[00:24:23] chính là nắm được điểm yếu.

[00:24:26] Nắm điểm yếu làm lợi thế.

[00:24:28] Anh ra giá đi.

[00:24:33] Là Ôn Đình Quang bảo anh đến tìm tôi?

[00:24:37] Đứng lại, làm gì đó? Tìm Phó Bưu!

[00:24:45] Kỳ nhi!

[00:24:47] Đến rồi à? Đến đây, đến đây, ngồi đi, ngồi đi.

[00:24:52] Cô cầm súng làm gì, Kỳ nhi?

[00:24:53] Cô nương, bỏ xuống, bỏ xuống.

[00:24:55] Tôi đến nhà hỏi cưới, cha cô đã đồng ý,

[00:24:58] tôi đều làm theo quy củ.

[00:25:00] Tôi thật sự đã để ý cô,

[00:25:02] tôi muốn cưới hỏi đàng hoàng.

[00:25:04] Nếu cô không vui khi làm vợ bé,

[00:25:05] tôi cho mấy bà kia đi hết, tôi cho đi hết.

[00:25:08] Cô làm vợ cả, được không?

[00:25:12] Kỳ nhi, cô đừng làm bậy, đừng kích động.

[00:25:15] Bỏ súng xuống trước đã, Kỳ nhi.

[00:25:19] Cô biết dùng súng không?

[00:25:25] Mạch Kỳ, mau bỏ súng xuống, đừng làm bậy!

[00:25:27] Tuyệt đối đừng làm bậy, Kỳ nhi!

[00:25:29] Kỳ nhi!

[00:25:29] Cô nương, đừng làm chuyện dại dột!

[00:25:31] Tước súng! Nhanh!

[00:25:33] Mạch Kỳ!

[00:25:35] Mạch Kỳ!

[00:25:40] Đưa tôi, đưa tôi!

[00:25:44] Kỳ Kỳ, nếu em muốn chết, chúng ta cùng chết!

[00:26:21] Mạch Tam Đa, nghe cho rõ đây!

[00:26:23]

[00:26:25] rồi đến Nam Châu Lý hỏi cưới ngay.

[00:26:27] Vâng, vâng, vâng. Trả, hỏi cưới.

[00:26:29] Đến nhà nào ở Nam Châu Lý hỏi cưới ạ?

[00:26:31] Nhà họ Phương!

[00:26:32] Gả Mạch Kỳ cho Phương Gia Tuấn cho tôi!

[00:26:35] Hỏi cưới thì cũng phải là nhà trai đến chứ.

[00:26:39] Làm theo lời tôi nói, ngay lập tức!

[00:26:40]

[00:26:42] Ngày kia sẽ đi hỏi cưới.

[00:26:44] Mạch Tam Đa, ông mà dám giở trò,

[00:26:47] tôi có thể tha cho ông, nhưng đạn thì không tha người đâu.

[00:26:50] Còn nữa, mấy ngày này Mạch Kỳ ở nhà họ Phương,

[00:26:52] đừng đến làm phiền cô ấy.

[00:26:53] Vâng, vâng, vâng, tôi sẽ làm theo lời ngài.

[00:26:56] Bác gái, con đi đây.

[00:26:59] Sao lại thế này?

[00:27:01]

[00:27:05] Dù có đến trước mặt Đại tổng thống,

[00:27:07] tôi cũng không nể.

[00:27:09] Rốt cuộc anh muốn thế nào mới chịu tha cho cô ấy?

[00:27:16] Anh đang cầu xin tôi đấy à?

[00:27:18] Coi như là vậy.

[00:27:20] Anh đã mở lời cầu xin, tôi sẽ nể mặt anh một chút.

[00:27:24] Anh chịu mất ít máu đi.

[00:27:27] Anh thấy cô ấy đáng giá bao nhiêu? Mười vạn? Tám vạn?

[00:27:32] Rẻ nữa cũng phải năm vạn chứ?

[00:27:34] Được, năm vạn.

[00:27:37] Tính tôi nóng vội, anh cũng biết rồi.

[00:27:39] Ba ngày được không?

[00:27:41] Được, ba ngày.

[00:28:02] Chị Kỳ, sắp đến rồi.

[00:28:15] Tiền đâu? Tiền công ty kiếm được đâu?

[00:28:19] Thời gian này thương đoàn gây rối quá dữ.

[00:28:21] Hàng hóa bị giữ lại thì thôi,

[00:28:23] mấy người Tây thấy tình hình không ổn,

[00:28:25] đều yêu cầu thanh toán công nợ, cho nên...

[00:28:27] Được rồi, được rồi, đừng vòng vo với tôi nữa.

[00:28:31] Nói đi, rốt cuộc còn lại bao nhiêu tiền có thể dùng được?

[00:28:35] Còn hai ngàn sáu.

[00:28:38] Quảng Lợi thương hành đường đường mà lại chỉ còn lại từng này tiền.

[00:28:45] Tạ Thiên Hữu tôi thật là vô dụng.

[00:28:47] Giám đốc, vị Mạc tiên sinh kia vẫn đang đợi.

[00:28:51] Tôi và ông ta không có gì để nói, bảo ông ta đi đi.

[00:28:55] Tạ tiên sinh, tôi và Quảng Lợi có hợp đồng.

[00:29:00] Hợp đồng? Hừ!

[00:29:03] Việc kinh doanh của ông e là không trong sạch gì đâu nhỉ?

[00:29:08] Vậy thì việc hợp tác của tôi với cha ngài vẫn luôn rất vui vẻ.

[00:29:12] Vậy thì mời ông đi tìm ông ấy.

[00:29:14] Ông ấy ở đâu?

[00:29:15] Không biết.

[00:29:16] Đúng rồi, tiện thể nhắc nhở ông một câu,

[00:29:19] dù có sự bảo hộ của lãnh sự quán,

[00:29:21] tốt nhất vẫn nên cẩn thận thì hơn. Mời!

[00:29:37] Thưa ngài, đây là khu vực giới nghiêm. Mời ngài rời đi.

[00:29:41] Tôi tìm người, tìm Ôn Đình Quang.

[00:29:44] Ngài tìm Tổng chỉ huy Ôn? Xin hỏi ngài tên gì?

[00:29:47] Tạ Thiên Hữu.

[00:29:50] Mời.

[00:29:51] Trà ô long Đông Đỉnh Cao Sơn của Đài Loan hương vị rất tuyệt.

[00:29:55] Tôi không uống trà, chỉ uống nước soda.

[00:29:59] Vẫn còn giận à?

[00:30:03] Tôi quên lâu rồi.

[00:30:06] Thế nào? Gần đây vẫn ổn chứ?

[00:30:12] Vẫn ổn.

[00:30:13] Hôm nay tôi đến chỉ là một việc nhỏ,

[00:30:15] xong việc tôi sẽ đi ngay.

[00:30:16] Cậu nói đi, cậu nói đi.

[00:30:18] Khi công nhân bến tàu đình công,

[00:30:20] rất nhiều thương nhân đã quyên tiền ủng hộ,

[00:30:23] cha tôi cũng là một trong số đó.

[00:30:24] Tình hình lúc đó anh cũng biết rồi.

[00:30:28] Tôi không muốn nợ anh ta.

[00:30:31] Cậu đến để đòi tiền à?

[00:30:35] Cha cậu đã góp bao nhiêu?

[00:30:38] Tổng cộng bốn ngàn năm trăm đồng.

[00:30:40] Không vấn đề, trả.

[00:30:47] Bốn ngàn năm trăm đồng.

[00:30:57] Cả vốn lẫn lãi tổng cộng là hai mươi ngàn đồng.

[00:31:01] Đủ nghĩa khí chưa?

[00:31:09] Đưa đây nào.

[00:31:13] Anh muốn gì, tôi không hiểu lắm.

[00:31:18] Ây da, cậu thế này là không hay rồi.

[00:31:20] Cậu cũng là người làm ăn,

[00:31:23] giá này không thấp đâu.

[00:31:26] Chẳng phải trước đây anh luôn dạy tôi

[00:31:29] cách mạng cũng là một vụ làm ăn sao?

[00:31:32] Tôi không có hứng thú với tiền.

[00:31:34] Vậy thì quay lại đi.

[00:31:36] Bây giờ chính là thời cơ tốt để lập công dựng nghiệp.

[00:31:40] Tôi cũng không có hứng thú với công đoàn các loại.

[00:31:44] Rốt cuộc anh muốn gì?

[00:31:47] Hiện tại tôi không muốn gì cả.

[00:31:50] Đợi sau khi Đại tổng thống dẹp tan cuộc nổi loạn của thương đoàn,

[00:31:53] chúng ta hãy nói chuyện.

[00:31:55] Xin cáo từ.

[00:31:59] Thiên Hữu!

[00:32:24] Chị Kỳ, chị ăn chút gì đi.

[00:32:27] Mạch cô nương, đã ở đây rồi thì cứ yên tâm.

[00:32:30] Ăn nhiều vào.

[00:32:32] Nào, ăn nhiều vào.

[00:32:34] Mạch Kỳ, Mạch Kỳ!

[00:32:38] Chị Kỳ, chị đừng để ý đến ông ta.

[00:32:41] Ba sai rồi, ba quỳ lạy con được chưa?

[00:32:44] Xin con, mở cửa ra đi.

[00:32:48] Chị Kỳ, hay là để em đi.

[00:32:53] Ăn bữa cơm cũng không yên.

[00:32:58] Kỳ nhi, đồ vô lương tâm nhà con!

[00:33:04] Này, ông làm gì vậy?

[00:33:05] Kỳ nhi à, Kỳ nhi!

[00:33:10] Mẹ con ở nhà khóc đến chết đi sống lại,

[00:33:13] bà ấy muốn liều mạng với ta.

[00:33:14] Ta khốn nạn! Ta... ta quỳ xuống trước mặt con đây!

[00:33:19] Mạch Kỳ sẽ không về với ông đâu. Ông đi đi.

[00:33:22] Thông gia ông, thông gia bà,

[00:33:24]

[00:33:26] gả Kỳ nhi cho Gia Tuấn.

[00:33:30] Nếu ông bà đồng ý,

[00:33:31] ba ngày sau hai nhà chúng ta sẽ chính thức trao đổi hôn thư.

[00:33:34] Ông bà thấy có được không?

[00:33:37] Anh Mạch, chúng ta ngồi xuống nói chuyện trước đã.

[00:33:39] Không ngồi nữa, tôi đưa Kỳ nhi về trước.

[00:33:43] Chưa qua cửa đã ở đây không hợp lẽ.

[00:33:46] Con ngoan, về nhà với ba đi.

[00:33:48] Mẹ con ở nhà đang đợi con đó.

[00:33:51] Đừng để mẹ con phải lo lắng thêm nữa.

[00:33:56] Bác trai, bác gái, đã làm phiền hai bác rồi.

[00:33:59] Vậy con xin phép về trước.

[00:34:02] Chị Kỳ, chị không thể về được!

[00:34:07] Thông gia ông, thông gia bà,

[00:34:09] sau này chúng ta sẽ nói chuyện kỹ hơn, nói chuyện kỹ hơn.

[00:34:15] Gia Tuấn, rốt cuộc là sao vậy?

[00:34:17] Mẹ, con cũng không biết sao nữa.

[00:34:21] Con đi tìm Cẩm Khôn.

[00:34:22] Ôi trời, phải làm sao bây giờ?

[00:34:27] Cậu có đi không? Cậu có đi không?

[00:34:29] Tớ cứ thế dùng súng dí vào ông ta,

[00:34:30] ông ta liền sợ. Không tốt sao?

[00:34:33] Tớ chưa từng nghĩ đến.

[00:34:35] Chưa từng nghĩ đến?

[00:34:37] Cậu đã sẵn lòng chết vì Mạch Kỳ,

[00:34:39] đây không phải là tình yêu vĩ đại thì là gì?

[00:34:41] Ai cũng nhìn ra được cậu thích Mạch Kỳ mà.

[00:34:44] Tớ thấy Mạch Kỳ cũng rất thích cậu, thật đó.

[00:34:47] Không tin cậu về hỏi cô ấy xem.

[00:34:50] Không cần hỏi nữa, cô ấy về nhà rồi.

[00:34:53] Về nhà? Không phải tớ bảo cậu giữ cô ấy lại sao?

[00:34:57] Nhưng Mạch Tam Đa vừa khóc vừa cầu xin,

[00:35:00] cô ấy không còn cách nào khác.

[00:35:01] Mạch Tam Đa ông ta đang giở trò đó.

[00:35:02] Cậu ngốc thật.

[00:35:03] Đi, đến Nam Quan một chuyến.

[00:35:05] Lương Cẩm Khôn, xuất phát đi tuần đêm.

[00:35:25] Lão khốn nạn này!

[00:35:26] Cẩm Khôn, vậy bây giờ làm sao?

[00:35:29] Cậu về nhà thu dọn đồ đạc trước đi.

[00:35:32] Mười giờ tối,

[00:35:33] đợi tớ và Mạch Kỳ ở ngã tư đường Thập Thất Phố.

[00:35:35] Tối nay đi chuyến tàu cuối cùng đến Thượng Hải,

[00:35:37] nương tựa Mạch Quỳnh.

[00:35:38] Nhưng mà...

[00:35:40] Yên tâm, giao cho tớ đi.

[00:35:42] Đi đi.

[00:35:43] Vậy cậu cẩn thận nhé.

[00:36:14] Ai ở đó?

[00:36:16] Đại thiếu gia, là tôi, là tôi.

[00:36:18] Muộn thế này ông chưa về à?

[00:36:19] Đang định về đây, đang định về.

[00:36:21] Ai ở trong đó?

[00:36:22] Không có ai, không có ai.

[00:36:32] Ai đã đến?

[00:36:35] Tổng giám đốc Tạ, cha của ngài.

[00:36:37] Còn ai nữa?

[00:36:41] Nói!

[00:36:43] Mạc tiên sinh.

[00:36:44] Chính là người Tây ban ngày đến tìm ngài.

[00:36:52] Ông ta vẫn chưa từ bỏ ý định à.

[00:36:57] Đại thiếu gia, thực ra tôi thấy cũng không có gì không ổn.

[00:37:01] Chúng ta chỉ cho thuê bến tàu và nhà kho,

[00:37:04] còn người ta làm gì,

[00:37:06] cũng không liên quan nhiều đến chúng ta.

[00:37:09] Không lớn à?

[00:37:11] Đợi đến lúc ông mất đầu thì sẽ biết là lớn.

[00:37:13] Thứ ông ta làm là gì? Là thuốc phiện!

[00:37:22] Họ đã thỏa thuận xong chưa?

[00:37:25] Chắc là đã thỏa thuận xong rồi.

[00:37:27] Khi nào vận chuyển hàng?

[00:37:28] Tôi không nghe thấy.

[00:37:33] Quản đốc Tần, nếu bây giờ ông không nói,

[00:37:36] thì sau vụ giao dịch này,

[00:37:38] ông tự mình đến sở thanh tra mà nói.

[00:37:43] Là... là đêm nay.

[00:37:53] Được rồi, ông đi đi.

[00:38:12] Anh Cẩm Khôn, anh về rồi.

[00:38:14] Ăn cơm chưa?

[00:38:14] Em có thể giúp anh một việc không?

[00:38:17] Được ạ, đi thôi.

[00:38:19] Đi đâu ạ? Đi cứu người.

[00:38:21] Anh dạy em làm thế nào thì em làm thế đó, được không?

[00:38:23] Đi.

[00:38:37] Đứng lại, làm gì đó?

[00:38:40] Sở cảnh sát Tây Quan.

[00:38:42] Tôi đưa em gái tôi đến nhà thợ may Mạch để may quần áo.

[00:38:45] Nhà họ Mạch à? Đi đi, đi đi.

[00:39:04] Tìm ai? Tìm ai vậy?

[00:39:06] Bác Mạch, cháu là Tiểu Hạnh Tử ở phố dưới đây.

[00:39:08] Bác còn nhớ cháu không ạ?

[00:39:09] Hôm nay cháu đến muốn may một chiếc sườn xám.

[00:39:11] Ta không rảnh.

[00:39:13] Vậy cháu để vải ở đây trước nhé.

[00:39:16] Ta đã nói là ta không rảnh!

[00:39:34] Đồ hạ tiện nhà mày!

[00:39:35] Mày may một chiếc sườn xám mà cũng xẻ cao thế này à?

[00:39:38] Đồ hạ tiện nhà mày!

[00:39:39] May một chiếc sườn xám mà cũng xẻ cao thế này sao?

[00:39:42] Đi rồi, này!

[00:39:44] Xẻ cao thế làm gì?

[00:39:45] Đến trại lớn Trần Đường hay là muốn đứng đường?

[00:39:54] Mày... mày... đừng động đậy!

[00:40:07] Các anh em.

[00:40:08] Đứng lại! Làm gì đó?

[00:40:09] Sở cảnh sát Tây Quan. Tôi đến đó tập hợp.

[00:40:13] Cô ấy là em gái tôi.

[00:40:14] Tôi đưa cô ấy đến nhà chồng ở Thập Thất Phố.

[00:40:16] Trong nhà quá loạn, sợ xảy ra chuyện. Xin châm chước cho.

[00:40:34] Gia Tuấn!

[00:40:36] Cẩm Khôn, sao cậu lại...

[00:40:38] Đừng nói gì cả, đây là hai vé tàu.

[00:40:41] Cậu mau đưa cô ấy ra bến tàu đi.

[00:40:43] Đi lối này, bên này đã giới nghiêm rồi.

[00:40:46] Cẩm Khôn, cảm ơn cậu.

[00:40:48] Đừng nói những lời này.

[00:40:50] Tối nay chúng tớ có một hành động rất lớn.

[00:40:53] Nếu tớ có thể sống sót,

[00:40:55] chúng ta sẽ gặp lại.

[00:40:57] Anh em tốt, nhất định sẽ.

[00:41:00] Mạch Kỳ, giúp tôi gửi lời hỏi thăm chị gái cô.

[00:41:03] Nhưng tuyệt đối đừng nói với cô ấy là tôi nhớ cô ấy.

[00:41:06] Nếu không,

[00:41:07] cô ấy nhất định sẽ chạy về tìm tôi.

[00:41:11] Gia Tuấn, bảo trọng nhé.

[00:41:17] Bảo trọng.

[00:41:20] Đi nhanh đi. Tớ đi đây.

[00:41:30] Đi.

[00:42:03] Đứng lại! Họ gì?

[00:42:06] Chị Kỳ, mau chạy!

[00:42:11] Gia Tuấn!

[00:42:14] Đừng đánh!

[00:42:17] Gia Tuấn!

[00:42:27] Nhanh lên!

[00:42:32] Dỡ xong rồi, tất cả đã được chuyển vào trong.

[00:42:34] Tổng cộng một trăm linh năm thùng.

[00:42:35] Nhìn kỹ vào, nhìn kỹ vào, không sai đâu.

[00:42:43] Cảm ơn. Đi thôi, đi thôi.

[00:43:15] Mạc tiên sinh, mời.

[00:43:32] Tạ tiên sinh.

[00:43:34] Quý công tử rất không biết quy củ.

[00:43:36] Ông nên dạy dỗ nó nhiều hơn.

[00:43:38] Xin lỗi, nó còn trẻ, không hiểu quy củ.

[00:43:42] Mạc tiên sinh xin hãy thứ lỗi.

[00:43:44] Đúng rồi, Mạc tiên sinh, hàng của ngài

[00:43:47] khi nào thì vận chuyển đi ạ?

[00:43:50] Tiền thuê không đủ sao?

[00:43:51] Không, không, không, không. Tôi sợ không an toàn.

[00:43:57] Này, đây là chìa khóa.

[00:44:00] Tôi còn có việc, tôi đi trước một bước.

[00:44:04] Khoan đã, tôi nên xem hàng trước chứ?

[00:44:07] Được, được.

[00:44:24] Tạ tiên sinh, đây là sao vậy?

[00:44:28] Đây là cát.

[00:44:30] Sao có thể như vậy?

[00:44:46] Chậm thôi, chậm thôi.

[00:44:54] Hàng... hàng bị tráo rồi!

[00:44:59] Xong rồi! Nhà họ Tạ xong rồi!

[00:45:03] Sao lại có thể? Chẳng phải ông đã ở đó trông chừng sao?

[00:45:07] Phải, tôi đã tận mắt nhìn thấy từng bao hàng

[00:45:11] từ bến tàu nhà mình được vận chuyển vào kho bãi.

[00:45:17] Vậy có thể là người Anh giở trò không?

[00:45:19] Dù có là vậy cũng hết cách rồi.

[00:45:21] Tên họ Mạc đó ép tôi phải giao hàng ra.

[00:45:24] Hắn nói trước khi trời sáng không giao ra được,

[00:45:26] sẽ xử tội cả nhà chúng ta.

[00:45:31] Lẽ ra tôi nên nghe lời Thiên Hữu.

[00:45:33] Không nên tham chút lợi nhỏ đó.

[00:45:37] Hừ, dù sao đó cũng không phải là việc làm ăn đàng hoàng.

[00:45:40] Tôi không tin hắn dám báo cảnh sát.

[00:45:42] Sao bà lại hồ đồ thế?

[00:45:45] Làm loại kinh doanh này có thể là người thường sao?

[00:45:48] Bọn họ đều có súng đó!

[00:46:10] Mạc tiên sinh.

[00:46:11] Ông làm gì vậy?

[00:46:12] Đến đây ngồi.

[00:46:13] Hàng ở đâu?

[00:46:15] Hàng? Hàng gì?

[00:46:18] Nói! Hàng ở đâu?

[00:46:25] Chính phủ Quốc dân có lệnh rõ ràng, buôn bán thuốc phiện là tội chết.

[00:46:30] Tôi là người Anh.

[00:46:33] Có lãnh sự quán bảo vệ ông, đúng không?

[00:46:39] Ông cũng là người hiểu chuyện.

[00:46:41] Tình hình bây giờ đã không còn như mấy năm trước.

[00:46:44] Trước đây tàu thuốc phiện của các ông

[00:46:45] dám công khai vào Bạch Nga Đàm.

[00:46:47] Bây giờ chỉ có thể dừng ở cửa biển.

[00:46:50] Mấy năm trước các ông dám công khai mở quán hút thuốc phiện.

[00:46:52] Bây giờ ra tay đều phải tìm người môi giới.

[00:46:56] Ông kiếm được còn không bằng người ta ăn chặn.

[00:47:00] Hơn nữa đối phương đã trả tiền đặt cọc,

[00:47:02] chỉ quan tâm đến hàng.

[00:47:04] Mất hàng, ông sẽ phải chết.

[00:47:08] Rốt cuộc anh muốn làm gì?

[00:47:14] Đừng vội.

[00:47:15] Đến đây ngồi, từ từ nói chuyện.

[00:47:22] Mạc tiên sinh, chúng ta chia năm năm, thế nào?

[00:47:30] Không, tôi là người giữ chữ tín.

[00:47:34] Không thể vì tiền mà bán đứng bạn bè.

[00:47:39] Người bạn mà ông lấy hai, họ lấy tám à?

[00:47:44] Tôi biết ông rất sợ.

[00:47:46] Vì đối phương rất có thế lực.

[00:47:50] Ít nhất có thể đảm bảo an toàn cho tôi.

[00:47:52] Anh có thể không?

[00:47:59] Mạc tiên sinh, ông lại đây nghe xem.

[00:48:06] Ông lại đây nghe âm thanh bên ngoài này.

[00:48:12] Nếu nói ai có thể đảm bảo an toàn cho ông,

[00:48:15] thì đó hoàn toàn là lừa người.

[00:48:18] Tôi chỉ có thể đảm bảo ông kiếm được nhiều hơn.

[00:48:28] Xông lên!

[00:48:29] Xông lên!

[00:48:33] Rút!

[00:49:02] Rút!

[00:49:16] Cẩm Khôn, cậu rành nơi này, dẫn đường đi.

[00:49:18] Anh em, đi lối này!

[00:49:24] Được, tôi hợp tác với anh.

[00:49:28] Chúng ta ký một bản hợp đồng.

[00:49:30] Giấy trắng mực đen sẽ còn mãi.

[00:49:32] Tôi không muốn để lại bằng chứng.

[00:49:35] Quân tử nhất ngôn.

[00:49:37] Dựa vào đâu tôi tin anh?

[00:49:40] Ông không cần tin tôi, hãy tin tiền.

[00:49:44] Năm năm, của ông.

[00:49:49] Chúa ơi, anh thật tuyệt vời!

[00:49:54] Binh quý thần tốc mà.

[00:49:55] Tạ tiên sinh, chúng ta có thể hợp tác lâu dài không?

[00:50:00] Lâu dài không được, ba lần thôi.

[00:50:02] Ông làm thêm hai vụ nữa là nên dừng tay rồi.

[00:50:04] Ngoài ra tôi còn có một điều kiện.

[00:50:06] Ông nói dối thế nào...

[00:50:09] với người môi giới cho tròn chuyện tôi không quan tâm.

[00:50:12] Nhưng không được nhắc đến một chữ "Tạ".

[00:50:15] Ngài cứ yên tâm, tôi thề.

[00:50:21] Mạc tiên sinh, hợp tác vui vẻ. Tạm biệt.

[00:50:40] Đại tổng thống vạn tuế!

[00:51:13] Phía trước đang đón quân Bắc phạt.

[00:51:29] Cục trưởng, chuyện chúng ta đã bàn ngày hôm qua,

[00:51:31] ngài không đổi ý chứ?

[00:51:33] Không đổi ý.

[00:51:35] Anh gom đủ tiền thì đến tìm tôi.

[00:51:37] Đã hẹn là ba ngày mà.

[00:51:46] Ngài ra giá năm vạn, đây là sáu vạn.

[00:51:59] Đây là thỏa thuận quân tử của chúng ta, ngài xem.

[00:52:03] Còn có điều khoản nào cần bổ sung không?

[00:52:06] Đều là bạn cũ cả rồi, cần gì phải làm thế?

[00:52:09] Chính vì là bạn cũ nhiều năm,

[00:52:11] càng phải nói rõ ràng.

[00:52:14] Một bản hai liên, tôi ký trước.

[00:52:41] Cục trưởng, hy vọng ngài có thể tuân thủ thỏa thuận của chúng ta,

[00:52:44] giữ mồm giữ miệng.

[00:52:46] Không nói, không ai nói cả.

[00:52:51] Thiên Hữu, anh lấy đâu ra một khoản tiền lớn như vậy?

[00:52:57] Tôi cướp kho vàng của ngân hàng trung ương.

[00:53:03] Anh lại đùa với tôi.

[00:53:06] Được rồi, có thể lĩnh người rồi.

[00:53:10] Lĩnh người?

[00:53:12] Phương Gia Tuấn đưa Mạch Kỳ bỏ trốn đến Thượng Hải,

[00:53:15] bị người của tôi chặn lại ở bến tàu.

[00:53:17] Hiện đang bị giam trong phòng tạm giam.

[00:53:24] Nếu không phải là tôi,

[00:53:27] lần này anh mất cả chì lẫn chài rồi.

[00:53:30] Thế nào? Tôi đủ bạn bè chứ?

[00:53:58] Gia Tuấn, Gia Tuấn!

[00:54:00] Anh Thiên Hữu.

[00:54:05] Gia Tuấn, cậu chịu khổ rồi.

[00:54:08] Anh Thiên Hữu, đều là ý của em.

[00:54:11] Không liên quan đến chị Kỳ.

[00:54:14] Anh muốn trách thì cứ trách em.

[00:54:17] Gia Tuấn, đi, chúng ta về nhà.

[00:54:19] Lại đây giúp một tay.

[00:54:21] Cẩn thận.

[00:54:29] Chậm thôi.

[00:54:47] Cẩm Khôn!

[00:54:49] Thiên Hào!

[00:54:54] Ba, mẹ, Thiên Hào, Cẩm Khôn họ về rồi!

[00:55:00] Ây da, Thiên Hào về rồi.

[00:55:12] Cẩm Khôn.

[00:55:13] Mẹ.

[00:55:14] Con trai này, con nói xem sao lại...

[00:55:15] không nói trước với mẹ một tiếng?

[00:55:18] Nói với mẹ cái gì mà nói?

[00:55:18] Chẳng phải đã nói với cả Quảng Châu rồi sao?

[00:55:20] Không thiếu một sợi tóc, mẹ xem.

[00:55:21] Cẩm Khôn, Thiên Hào, Thiên Tuệ, các con không sao chứ?

[00:55:24] Yên tâm, chúng con đều không sao. Không có chuyện gì cả.

[00:55:26] Vào nhà đi.

[00:55:28] Cẩm Khôn, lát nữa qua đây nói chuyện, tôi ăn chút cơm đã. Được.

[00:55:33] Cẩm Khôn, con về với mẹ rửa mặt ăn cơm đi.

[00:55:39] Ba, xin lỗi ba.

[00:55:41] Đêm qua đã để ba phải lo lắng rồi.

[00:55:44] Là con?

[00:55:51] Hàng đâu?

[00:55:53] Ba, con chỉ muốn hỏi ba một câu,

[00:55:56] rốt cuộc ba có biết số hàng đó là gì không?

[00:56:02] Biết, biết.

[00:56:06] Ba, buôn bán thuốc phiện là tội chết.

[00:56:10] Biết mà không báo tội cũng

[00:56:12] không nhẹ hơn biết mà cố ý phạm là bao.

[00:56:14] Thiên Hữu à, ba lúc đó chỉ muốn kiếm thêm chút tiền,

[00:56:18] ba không nghĩ nhiều như vậy. Ba sai rồi.

[00:56:23] Ba, ba có hai cái sai.

[00:56:26] Thứ nhất, ba không nên có thỏa thuận bằng văn bản với tên họ Mạc.

[00:56:29] Thứ hai, ba cũng không nên giấu con.

[00:56:32] Đúng vậy, đúng vậy, Thiên Hữu.

[00:56:34] Con định làm thế nào? Con xử lý số hàng đó thế nào?

[00:56:39] Xử lý xong rồi. Con bán cho quân Quế rồi.

[00:56:45] Đã là cùng tội, rủi ro cũng lớn như nhau.

[00:56:49] Cần gì chỉ kiếm chút tiền thuê chứ?

[00:56:54] Nhiều thế này.

[00:56:56] Nhiều sao?

[00:56:58] Con còn tiêu đi không ít rồi đó.

[00:56:59] Thiên Hữu, chuyện này ba nghĩ...

[00:57:02] Ba, ba đừng lo lắng nữa.

[00:57:04] Vị quân trưởng của quân Quế là anh trai của bạn đại học con,

[00:57:07] con người rất đáng tin cậy. Hơn nữa,

[00:57:09] ông ta kiếm loại tiền này cũng không phải là ngày một ngày hai.

[00:57:12] Nhưng ba chỉ sợ phía Mạc tiên sinh lỡ như...

[00:57:15] Con đã cảnh cáo ông ta rồi.

[00:57:17] Nếu ông ta dám nói ra nửa chữ "Tạ",

[00:57:20] khắp Lưỡng Quảng này sau này ông ta đừng mong ở lại nữa.

[00:57:23] Hơn nữa ông ta cũng rất hiểu tình hình hiện tại.

[00:57:26] Làm thêm hai vụ nữa ông ta cũng sẽ dừng tay.

[00:57:30] Con còn muốn làm?

[00:57:34] Nền tảng của Quảng Lợi quá mỏng,

[00:57:36] chỉ cần bị giữ một chút là hết vốn xoay vòng.

[00:57:38] Tình hình hiện nay biến động, bất cứ lúc nào cũng có thể xảy ra chiến tranh.

[00:57:41] Phải có một khoản vốn lớn làm nền,

[00:57:42] mới chịu được việc trữ hàng lâu dài.

[00:57:45] Làm ăn theo thời vụ sẽ không bao giờ làm lớn được.

[00:57:49] Ba, chuyện này ba biết, con biết,

[00:57:52] đừng nói cho mẹ.

[00:57:54] Mưu kế của mẹ ấy,

[00:57:56] dọn dẹp mấy chuyện nuôi vợ bé bên ngoài thì còn được,

[00:57:59] đối phó với những chuyện này thì không được đâu.

[00:58:03] Thiên Hữu à...

[00:58:07] Ba già rồi, ba thật sự già cả lú lẫn rồi.

[00:58:13] Ba, đêm qua không làm ba sợ chứ?

[00:58:16] Không, không.

[00:58:20] Con đi tắm thay quần áo.

[00:58:21] Mấy ngày nay ở thương hành, người sắp bốc mùi rồi.

[00:58:56] Sao cô lại ở đây?

[00:59:03] Này, sao không ăn nữa? Anh cả đâu?

[00:59:06] A Quế, đi xem xem,

[00:59:09] canh cho thiếu phu nhân đã hầm xong chưa?

[00:59:10] Hầm xong rồi thì mang lên lầu ngay.

[00:59:19] Mẹ, tại sao mẹ không nói với con?

[00:59:23] Nói hay không có khác biệt gì sao?

[00:59:28] Sau này hai đứa thế nào mẹ không quan tâm.

[00:59:30] Nhưng con bé bây giờ vẫn là vợ chưa cưới trên danh nghĩa của con.

[00:59:33] Mẹ không thể đuổi một đứa trẻ bệnh tật thế này ra ngoài được.

[00:59:38] Làm người phải có lương tâm,

[00:59:41] không thể ép người ta đến đường cùng được.

[00:59:45] Được rồi, được rồi, ăn cơm đi.

[00:59:48] Đúng vậy, con đói chết mất.

[00:59:49] Cẩm Khôn, ăn mau đi.

[01:00:04] Tất cả ăn cơm cho tử tế đi.

[01:00:23] Anh Thiên Hữu.

[01:00:26] Cậu đến làm gì?

[01:00:33] Anh Thiên Hữu, em nghĩ vì chị Gia Nghi đã về,

[01:00:36] hai người có thể bắt đầu lại từ đầu.

[01:00:40] Đó là chuyện của tôi.

[01:00:43] Em biết đây là chuyện của anh.

[01:00:47] Nhưng Mạch Kỳ và Gia Tuấn đã đi rồi.

[01:00:49] Tối qua đã đi.

[01:00:51] Anh đừng trách Gia Tuấn, là ý của em.

[01:00:54] Là em ép cậu ấy đi, và vé tàu cũng là em mua.

[01:00:57] Mạch Kỳ cũng là em...

[01:01:00] em đưa cô ấy ra khỏi nhà họ Mạch.

[01:01:06] Thực ra, anh muốn trách thì cứ trách em, đừng trách Gia Tuấn.

[01:01:10] Tại sao cậu lại làm vậy?

[01:01:15] Em thấy hai người họ ở bên nhau hợp hơn.

[01:01:17] Em thấy anh có thể quay lại với chị Gia Nghi.

[01:01:22] Cậu thấy?

[01:01:23] Cậu nghĩ như vậy là đã đánh bại tôi rồi sao?

[01:01:28] Cậu thật là nực cười.

[01:01:32] Phương Gia Tuấn chẳng đi đâu được cả.

[01:01:34] Tối qua cậu ta ở bến tàu bị đánh cho một trận tơi bời,

[01:01:36] rồi bị nhốt vào sở cảnh sát.

[01:01:38] Là tôi đi chuộc cậu ta ra.

[01:01:40] Bây giờ cậu ta đang nằm ở nhà.

[01:01:42] Chuyện của Mạch Kỳ cũng đã giải quyết xong.

[01:01:44] Cô ấy tự do rồi.

[01:01:48] Lương Cẩm Khôn,

[01:01:51] có những chuyện không phải chỉ hai tấm vé tàu

[01:01:54] và một khẩu súng là có thể giải quyết được.

[01:01:57] Cậu làm vài miếng bánh sữa nhỏ thì còn được.

[01:01:59] Việc khác cậu không làm được đâu. Ít nhất là bây giờ.

[01:02:06] Hy vọng sau này cậu đừng nhiều chuyện nữa.

[01:02:09] Đi chăm sóc Gia Tuấn đi. Đi đi.

[01:02:23] Lương Cẩm Khôn!

[01:02:27] Thiên Tuệ, sao thế?

[01:02:29] Sao thế? Gia Tuấn bị đánh thành ra thế này mà anh còn hỏi tôi?

[01:02:31] Tại sao anh lại làm vậy?

[01:02:34] Anh vì... anh vì chị Gia Nghi.

[01:02:38] Đừng giả làm người tốt nữa. Anh đều là vì bản thân mình!

[01:02:43] Thiên Tuệ!

[01:02:57] Bác gái.

[01:03:23] Cẩm Khôn, tớ vừa mới nói chuyện với Thiên Tuệ.

[01:03:27] Tớ đã nói với cô ấy,

[01:03:29] thực ra tớ ở bên Mạch Kỳ vui vẻ hơn.

[01:03:34] Tớ đã nghĩ rất lâu,

[01:03:35] tớ thật sự rất thích Mạch Kỳ.

[01:03:37] Ở bên cô ấy, tớ cảm thấy rất thoải mái.

[01:03:40] Còn với Thiên Tuệ,

[01:03:43] tớ chưa bao giờ có cảm giác này.

[01:04:43] Mạch Kỳ có ở đây không?

[01:04:46] A, đến đây.

[01:04:49] Là Thiên Tuệ tiểu thư.

[01:04:53] Mời cô ngồi.

[01:04:57] Mời cô ngồi.

[01:05:01] Mời cô uống trà.

[01:05:03] Mẹ cô bị bệnh à?

[01:05:07] Sức khỏe của mẹ tôi trước giờ vẫn không tốt.

[01:05:09] Lúc giao mùa sẽ nặng hơn một chút.

[01:05:20] Kỳ nhi, con ra đây một chút.

[01:05:26] Cô đi đi.

[01:05:34] Tôi đến đây với đầy sự tức giận.

[01:05:37] Nhưng từ lúc tôi bước vào cửa nhà cô ấy,

[01:05:40] mọi thứ đã tan thành mây khói.

[01:05:42] Từ đó, tôi và Mạch Kỳ đã có qua lại.

[01:05:46] Nhưng chỉ là qua lại, không phải là tình bạn.

[01:05:49] Có lẽ đây là định mệnh.

[01:05:57] Ông cũng đã vất vả vì công ty lâu rồi,

[01:06:00] một chút ý nhỏ.

[01:06:01] Không cần đâu, những gì tôi làm đều là việc trong phận sự.

[01:06:06] Số cổ phần này vừa là phần thưởng, vừa là điều kiện.

[01:06:09] Cha tôi đã lớn tuổi,

[01:06:11] sau này còn phải phiền ông lo liệu nhiều hơn.

[01:06:13] Sao vậy? Cậu định rời đi à?

[01:06:17] Kinh doanh không phải là kế hoạch cuộc đời của tôi.

[01:06:19] Bây giờ tôi phải quay về

[01:06:21] tiếp tục sự nghiệp của mình rồi.

[01:06:25] A lô, Quảng Lợi thương hành.

[01:06:28] Là tên người Tây họ Mạc đó.

[01:06:34] Được rồi, không còn việc gì nữa.

[01:06:47] Họ Mạc, tôi nói cho ông biết...

[01:06:52] Ồ, là anh Ôn à.

[01:06:55] Xin hỏi anh Ôn có việc gì không ạ?

[01:06:57] Không dám, không dám. Tôi chỉ muốn trả nợ.

[01:07:03] Trả thế nào?

[01:07:05] Chức vụ tổng thư ký của Hội đồng Lao công thì thế nào?

[01:07:12] Cái này... để tôi suy nghĩ thêm đã.

[01:07:34] Mạch cô nương, Mạch cô nương!

[01:07:35] Lên đây, cho cô đi nhờ một đoạn.

[01:07:37] Nào, nào, lên đi.

[01:07:41] Cô thật là một báu vật đáng tiền.

[01:07:43] Để cha cô kiếm được một khoản lớn thì thôi,

[01:07:45] còn để tôi phát tài nữa.

[01:07:49] Ngay cả ngó ngàng đến tôi cũng không thèm.

[01:07:51] Yên tâm, tôi sẽ không làm gì cô đâu.

[01:07:54] Tôi và Tạ Thiên Hữu đã lập một hiệp định quân tử.

[01:07:58] Ông nói gì?

[01:08:00] Đúng là một cô gái si tình.

[01:08:03] Không uổng công anh ta bỏ ra sáu vạn đồng để mua cô.

[01:08:05] Ai bảo Tạ Thiên Hữu giàu hơn tôi chứ.

[01:08:07] Nếu không tôi cũng không nỡ bỏ cô đâu.

[01:08:23] Ông đi đi, đi đi.

[01:08:24] Chúng ta không có gì để nói nữa. Đi đi.

[01:08:26] Ngài đối xử với khách như vậy là quá bất lịch sự.

[01:08:29] Chúng ta dù sao cũng là đối tác kinh doanh.

[01:08:32] Tôi xin tuyên bố lại với ông một lần nữa,

[01:08:34] chúng ta chưa bao giờ quen biết nhau.

[01:08:36] Ông không quen tôi, tôi cũng không quen ông.

[01:08:39] Tạ tiên sinh, đối tác cũ của tôi

[01:08:41] vẫn luôn muốn biết ai đã cướp mất việc làm ăn của ông ta.

[01:08:45] Ông uy hiếp tôi?

[01:08:47] Không. Tôi chỉ hy vọng chúng ta có thể tiếp tục hợp tác.

[01:08:55] Được, không vấn đề. Bảy giờ rưỡi tối, Bích Loa Hiên.

[01:08:59] Vậy thì tốt.

[01:09:00] Tạm biệt.

[01:09:00] Tạm biệt.

[01:09:04] Kỳ nhi, sao em lại đến đây?

[01:09:06] Thiên Hữu, anh đã làm những gì?

[01:09:12] Anh chỉ là không muốn làm ăn với tên người Tây này.

[01:09:14] Hắn ta phẩm hạnh không tốt, anh không muốn hợp tác với hắn.

[01:09:16] Thật không?

[01:09:17] Tất nhiên là thật.

[01:09:18] Sao anh lại lừa em chứ?

[01:09:20] Em đến tìm anh có việc gì không?

[01:09:23] Em chỉ tình cờ đi ngang qua.

[01:09:25] Vậy thế này đi, em về trước đi.

[01:09:27] Tối anh sẽ tìm em, có lẽ sẽ hơi muộn một chút.

[01:09:43] Mạc tiên sinh.

[01:09:45] Vị này chính là La quân trưởng của quân Quế.

[01:09:48] Người ông muốn gặp nhất.

[01:09:50] Chào ông.

[01:09:54] Thiên Hữu là bạn của tôi.

[01:09:55] Anh ấy không muốn làm thì thôi.

[01:09:58] Tôi không có ý gì khác,

[01:09:59] tôi chỉ muốn anh ấy cũng có thể kiếm được nhiều tiền hơn.

[01:10:03] Mỗi ngành mỗi nghề có quy củ riêng. Mời.

[01:10:06] Sau này khi ông làm ăn với La quân trưởng,

[01:10:08] hãy tuân thủ quy củ là được.

[01:10:10] Ý của anh là?

[01:10:12] Ông ấy chính là người mua của chúng ta.

[01:10:13] Bỏ qua bước trung gian rườm rà của tôi,

[01:10:15] hai người đều có thể kiếm được nhiều hơn.

[01:10:18] Tạ tiên sinh, cảm ơn ngài rất nhiều!

[01:10:21] Ngài khiến tôi vô cùng cảm động.

[01:10:23] Ngày đầu lìa khỏi xác, ông sẽ còn cảm động hơn.

[01:10:28] La quân trưởng, hai người nói chuyện, tôi đi trước một bước.

[01:10:52] Ngày 1 tháng 3, thứ hai, trời trong.

[01:11:34] Ban ngày đốt pháo.

[01:11:50] Một năm mới đã bắt đầu.

[01:11:52] Thế giới này lại xoay vần như đèn kéo quân.

[01:11:56] Anh cả tham dự tiệc tân niên,

[01:11:59] tham dự hội rước đèn Nguyên Tiêu,

[01:12:01]

[01:12:04]

[01:12:08] Bận đến mức không có thời gian từ hôn với chị Gia Nghi,

[01:12:10] càng không có thời gian đưa Mạch Kỳ đi Thượng Hải.

[01:12:14] Thoáng cái đã đến Tết Đoan Ngọ.

[01:12:17] Đêm hôm đó, tôi đến sở cảnh sát thăm Cẩm Khôn,

[01:12:20] lại thấy một cảnh tượng khiến tôi kinh hãi,

[01:12:23] thấy được một mặt đáng sợ khác của Cẩm Khôn.

[01:12:26] Khiến tôi một lần nữa cảm thấy bờ vai của Gia Tuấn

[01:12:29] mới là nơi vững chắc và đáng tin cậy nhất.

[01:12:35] Ai tìm tôi?

[01:12:36] Cẩm Khôn...

[01:12:39] Xin hãy gọi tôi là thám trưởng Lương.

[01:12:42] Thám trưởng Lương, cầu xin anh hãy cứu cha tôi.

[01:12:46] Cha cô đã phạm tội chết,

[01:12:47] tôi không giúp được cô đâu.

[01:12:49] Cũng không ai có thể giúp ông ta.

[01:12:50] Cô về đi.

[01:12:51] Cẩm Khôn, không...

[01:12:53] Thám trưởng Lương, cầu xin anh hãy cứu cha tôi.

[01:12:55] Tôi đưa tiền cho anh, bao nhiêu cũng được.

[01:12:59] Tôi đã nói rồi, cô vẫn nên về đi.

[01:13:00] Tôi không cần tiền của cô.

[01:13:02] Vậy anh muốn gì?

[01:13:03] Tôi có thể cho anh bất cứ thứ gì.

[01:13:05] Cô có gì chứ?

[01:13:06] Ngoài tiền của cha cô và quyền thế của cha cô,

[01:13:08] cô còn có gì?

[01:13:09] Cô sắp trở thành kẻ không có gì rồi.

[01:13:13] Lương Cẩm Khôn, anh đừng quên,

[01:13:15] nhà họ Phùng chúng tôi có ơn với anh.

[01:13:19] Có ơn với tôi?

[01:13:21] Cô không nói tôi suýt nữa thì quên.

[01:13:23] Ban đầu cha cô là vì lô súng đó

[01:13:25] mới thả Tạ Thiên Hữu và Phương Gia Tuấn.

[01:13:27] Hoàn toàn không phải công lao của cô.

[01:13:29] Tôi đã luôn giả ngốc.

[01:13:31] Tôi nói cho cô biết,

[01:13:31] Lương Cẩm Khôn tôi không nợ các người bất cứ thứ gì.

[01:13:33] Lẽ ra cha tôi không nên nương tay.

[01:13:34] Lẽ ra nên một phát súng bắn chết anh.

[01:13:36] Bắn chết tôi? Xem ai bắn chết ai.

[01:13:40] Còn nhớ không?

[01:13:41] Lúc đó cha cô dùng súng dí vào trán tôi đã nói gì?

[01:13:43] Muốn để tôi sống không bằng chết.

[01:13:46] Nếu bây giờ ông ta nhìn thấy cảnh này,

[01:13:48] tôi xem bây giờ ông ta còn cười được không.

[01:13:51] Anh nổ súng đi! Anh nổ súng bắn chết tôi đi!

[01:13:58] Tôi sẽ không bắn chết cô.

[01:14:00] Tôi sẽ để ông ta xem cho rõ,

[01:14:01] con gái ông ta bây giờ sống còn không bằng chết.

[01:14:04] Tôi còn muốn để ông ta xem cho rõ,

[01:14:06] Lương Cẩm Khôn tôi bây giờ sống tốt như thế nào.

[01:14:08] Cô đi đi! Cô đi ngay đi!

[01:14:10] Tôi không muốn nhìn thấy cô nữa!

[01:14:25] Thiên Tuệ!

[01:14:27] Thiên Tuệ, em đợi anh!

[01:14:29] Em nghe anh nói.

[01:14:29] Em nghe anh giải thích đã!

[01:15:04] Đến rồi, đến rồi.

[01:15:08] Thiên Tuệ...

[01:15:10] Em sao thế?

[01:15:14] Thiên Tuệ, em đừng khóc.

[01:15:16] Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

[01:15:19] Có lẽ từ nay tôi không còn quan tâm

[01:15:21] trong lòng Gia Tuấn có còn người khác hay không.

[01:15:24] Chỉ cần tôi yêu cậu ấy là đủ rồi.

[01:15:27] Chuyện tôi đã thấy đêm đó,

[01:15:29] tôi không kể lại cho bất kỳ ai.

[01:15:31] Bởi vì tôi cảm thấy nó không liên quan gì đến người khác.

[01:15:35] Thực ra, tôi chỉ không muốn để người khác biết

[01:15:38] một mặt khác của Cẩm Khôn.

[01:15:46] Trời ạ, bà còn ngồi yên được.

[01:15:49] Tôi đến ngủ cũng không ngủ được.

[01:15:52] Con trai bà không đình công, không tuần hành,

[01:15:55] bà có gì mà không ngủ được?

[01:15:58] Công nhân nhà máy sợi đều đang đòi ra đường đó.

[01:16:01] Việc không có ai làm.

[01:16:04] Ai mà không lo chứ?

[01:16:06] Sao lại ra nông nỗi này.

[01:16:09] Đều là do thời thế không tốt.

[01:16:11] Ông xem thử xem,

[01:16:13] tháng hai thì ồn ào Đông Chinh,

[01:16:16] tháng ba, tháng tư thì tưởng niệm Tôn Trung Sơn.

[01:16:20] Đến tháng năm thì càng hay ho hơn.

[01:16:23] Đại hội Lao công và Đại hội Nông dân cùng nhau khai mạc.

[01:16:25] Còn có mấy vạn người ra đường vừa la vừa chửi.

[01:16:29] Sau ngày 30 tháng 5 lại đánh Lưu-Dương.

[01:16:33] Ông xem,

[01:16:34] cuối cùng lại còn gây ra cái gì mà đình công, bãi thị.

[01:16:38] Ôi, người ta sắp điên cả rồi.

[01:16:41] Đúng vậy, bà xem Phương Gia Sinh và Phương Gia Tuấn kìa,

[01:16:44] mắt đều đỏ ngầu, còn điên hơn cả kẻ điên.

[01:16:47] Ai điên chứ?

[01:16:49] Đình công, bãi khóa, tuần hành thị uy có gì không đúng?

[01:16:52] Chủ nghĩa đế quốc đã đánh chết, đánh bị thương mấy chục đồng bào của chúng ta.

[01:16:54] Lẽ nào máu của họ lại chảy vô ích sao?

[01:16:57] Là chúng tôi điên, hay là các người quá thờ ơ?

[01:17:00]

[01:17:03] Con muốn nói.

[01:17:04] Nước nhà lâm nguy, các người không ủng hộ thì thôi,

[01:17:06] còn nói lời châm biếm, là cái gì chứ?

[01:17:09] Nói năng kiểu gì thế?

[01:17:13] Anh cả của con phát điên đi làm đình công,

[01:17:16] anh hai của con thì đầu óc mê muội đi gây rối Đông Chinh,

[01:17:19] còn con, cả ngày lông bông thì thôi, còn chạy về nhà gây chuyện.

[01:17:24] Cái nhà này còn có quy củ không?

[01:17:26] Lông bông cái gì? Tuần hành cũng không biết.

[01:17:33] Yêu ma quỷ quái đều ra ngoài tác oai tác quái rồi.

[01:17:36] Thời thế sắp loạn rồi! Tôi đi đây.

[01:17:42] Bà đừng ngồi ở đây nữa.

[01:17:44] Ra ngoài hỏi thăm xem,

[01:17:45] cứ ồn ào thế này không phải là chuyện tốt.

[01:17:49] Không gây ra chút phiền phức,

[01:17:51] họ sẽ không biết điều.

[01:17:56] Cứ để họ ồn ào đi.

[01:18:05] Các công hữu, người của ủy ban đình công đến rồi!

[01:18:07] Chúng ta hoan nghênh!

[01:18:12] Chủ tịch Ôn, sao ngài không qua đó?

[01:18:15] Chuyện này vẫn là để cậu ta đi thì thích hợp hơn.

[01:18:18] Tôi nghe nói ngài còn đề cử cậu ta

[01:18:20] làm tổng chỉ huy cuộc đại tuần hành.

[01:18:22] Đề cao cậu ta như vậy?

[01:18:25] Tôi thích nhìn cậu ta từ từ phát điên.

[01:18:29] Hiệp ước bất bình đẳng một ngày chưa bãi bỏ,

[01:18:31] chủ nghĩa đế quốc một ngày chưa bị trục xuất,

[01:18:33] sinh mạng và an toàn của người dân Trung Quốc sẽ không có đảm bảo.

[01:18:36] Lựa chọn duy nhất của chúng ta là quyết tử đấu tranh!

[01:18:38] Bãi bỏ hiệp ước bất bình đẳng!

[01:18:40] Các công hữu, đã đến lúc rồi!

[01:18:42] Là lúc để chiến đấu và phản kháng!

[01:18:44] Chúng ta cần không chỉ là nhiệt huyết,

[01:18:45] mà còn cần sự hy sinh.

[01:18:47] Đồng bào ơi, chúng ta hãy cầm lấy vũ khí,

[01:18:49] bảo vệ lợi ích của chính mình!

[01:18:50] Các công hữu, đồng bào ơi,

[01:18:52] chúng ta hãy chiến đấu vì quốc nạn!

[01:18:53] Đả đảo chủ nghĩa đế quốc!

[01:18:55] Đả đảo chủ nghĩa đế quốc!

[01:18:56] Rửa sạch quốc nhục!

[01:18:57] Rửa sạch quốc nhục!

[01:18:58] Nhân dân Trung Quốc không thể bị sỉ nhục!

[01:19:17] Kỳ nhi.

[01:19:22] Anh đến rồi.

[01:19:25] Gần đây đi làm có mệt lắm không?

[01:19:27] Sắc mặt em không tốt lắm.

[01:19:29] Anh bận quá không đến thăm em được, xin lỗi em.

[01:19:32] Gia Tuấn và Thiên Tuệ đều nói với em là anh rất bận.

[01:19:36] Đúng là rất bận.

[01:19:37] Anh chưa bao giờ tổ chức một hành động quy mô lớn như vậy.

[01:19:40] Thật sự có chút đuối sức.

[01:19:43] Anh chú ý sức khỏe, đừng để kiệt sức.

[01:19:46] Cảm ơn em đã quan tâm, nhưng anh không thấy mệt.

[01:19:48] Không hề thấy mệt chút nào.

[01:19:50] Lại đây, em ngồi xuống nghe anh nói.

[01:19:58] Em biết không?

[01:19:59] Lần này là ủy ban đích thân điểm danh anh.

[01:20:03] Ông ấy đã đề cử anh làm phó tổng chỉ huy cuộc đại tuần hành mười vạn người.

[01:20:08] Mười vạn người đấy!

[01:20:11] Mười vạn người đấy! Em thử tưởng tượng xem,

[01:20:16] đó sẽ là khí thế như thế nào,

[01:20:17] ảnh hưởng như thế nào.

[01:20:20] Ở Trung Quốc và thậm chí cả thế giới đều sẽ gây chấn động.

[01:20:27] Nếu anh có thể tổ chức tốt một lần

[01:20:29] hành động rầm rộ như vậy,

[01:20:31] còn ai có thể nghi ngờ năng lực của Tạ Thiên Hữu chứ?

[01:20:34] Còn ai dám không thừa nhận địa vị của anh?

[01:20:39] Anh là một cán sự được Ủy ban trọng dụng nhất.

[01:20:42] Ở Quảng Châu,

[01:20:44] không, ở cả tỉnh Quảng Đông,

[01:20:46] còn ai dám chế nhạo anh?

[01:20:49] Còn ai có thể kìm hãm anh?

[01:20:54] Không còn ai nữa.

[01:20:56] Ngay cả Ôn Đình Quang cũng phải cúi đầu trước anh.

[01:21:04] Suy nghĩ trước đây của anh thật sự quá đơn giản.

[01:21:08] Chỉ biết làm phong trào công nhân,

[01:21:10] nhưng không hiểu rằng đó chỉ là bước đầu tiên,

[01:21:13] chỉ là sự khởi đầu.

[01:21:16] Hiện nay Trung Quốc quân phiệt đối đầu, Nam Bắc chia cắt,

[01:21:21] tình hình vẫn chưa rõ ràng.

[01:21:24] Anh quyết sẽ không như Ôn Đình Quang,

[01:21:26] buộc tương lai cá nhân vào một đảng phái nào đó.

[01:21:30] Quốc dân đảng tuy nắm giữ quân quyền,

[01:21:33] nhưng điều đó còn xa mới nắm được cả đất nước.

[01:21:38] Đây là một vụ làm ăn lớn đầy rủi ro.

[01:21:44] Đem toàn bộ vốn liếng đầu tư vào một bên

[01:21:47] chính là hành động ngu xuẩn nhất.

[01:21:54] Trước khi chưa xác định được ai là người thống trị thực sự,

[01:21:59] sự đầu tư chắc chắn nhất,

[01:22:01] chính là quần chúng, là lòng dân.

[01:22:05] Hiện nay thứ có thể thu phục lòng dân nhất là gì?

[01:22:07] Là phong trào lao công.

[01:22:10] Còn anh,

[01:22:11] Tạ Thiên Hữu,

[01:22:12] đang đứng ở vị trí tiên phong của phong trào công nhân.

[01:22:17] Anh hô một tiếng "Lao công vạn tuế!",

[01:22:20] sẽ có mười vạn người hưởng ứng.

[01:22:23] Mười vạn người đấy!

[01:22:28] Đồng bào ơi! Thương hội và người Tây cấu kết với nhau,

[01:22:31] tước đoạt lợi ích hợp pháp của chúng ta!

[01:22:34] Đả đảo người Tây! Đả đảo thương hội! Theo tôi tiến lên! Tiến lên!

[01:22:41] Khi em được mười vạn người chú mục và ủng hộ,

[01:22:44] em mới có thể cảm nhận được niềm vui của Thượng Đế,

[01:22:47] mới biết được đâu là niềm vui lớn nhất.

[01:22:50] Anh là ai?

[01:22:51] Anh chính là thần!

[01:22:52] Anh chính là Thượng Đế của quần chúng!

[01:22:58] Đời người như vậy, chết không hối tiếc.

[01:23:03] Xin hãy yên lặng, đây là nhà thờ.

[01:23:15] Nhà thờ? Thượng Đế thì có là gì chứ?

[01:23:20] Anh không tin ai cả, chỉ tin vào chính mình.

[01:23:25] Anh chỉ tin Tạ Thiên Hữu!

[01:23:32] Mạch Kỳ, em mới là người hiểu anh nhất,

[01:23:34] thông cảm cho anh nhất, đúng không?

[01:23:38] Tạ Thiên Hữu, anh điên rồi.

[01:23:44] Em nói gì?

[01:23:46] Anh hãy xem lại mình đi.

[01:23:49] Còn là người mà em từng biết không?

[01:23:52] Còn là Tạ Thiên Hữu từng khiến em tôn trọng không?

[01:23:55] Trước đây anh vì lợi ích của công nhân,

[01:23:57] nhưng bây giờ anh lại coi phong trào công nhân như một vụ làm ăn.

[01:24:01] Anh đã thay đổi bao nhiêu? Anh còn là anh không?

[01:24:06] Trước đây em có cảm tình với anh,

[01:24:08] vì sự chân thành và nhiệt huyết của anh.

[01:24:12] Nhưng bây giờ, người đó đã không còn nữa.

[01:24:32] Xin lỗi, Mạch Kỳ.

[01:24:34] Không cần xin lỗi, anh chính là anh.


 0 コメント sort   並び替え


次に