Sljedeći

(AI-sub) Sóng gió Tây Quan vietsub tập 25+26 - Trần Khôn, Tôn Lệ

0 Pogledi· 08/03/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
Pretplatnici
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Giữa lòng Tây Quan hoa lệ những năm 1920, tình yêu và tình bạn của một nhóm thanh niên ưu tú bị đặt vào thử thách khốc liệt nhất. <br>Với sự tham gia của cặp đôi vàng Trần Khôn và Tôn Lệ, &quot;Sóng gió Tây Quan&quot; sẽ cuốn bạn vào vòng xoáy của những mối tình nồng cháy, những nghĩa tình huynh đệ sâu nặng và cả những lựa chọn sinh tử trước vận mệnh của đất nước. Liệu họ sẽ chọn tình yêu hay lý tưởng?

Prikaži više

[00:00:06] Cục trưởng.

[00:00:10] Làm sao bây giờ?

[00:00:15]

[00:00:20] Người chết ở sở cảnh sát, cậu có thấy lạ không?

[00:00:23] Cục trưởng, tôi thấy...

[00:00:25] nếu Phương này không chết,

[00:00:27] thì nhà báo đã không đến làm ầm ĩ.

[00:00:29] Nói nhảm.

[00:00:31] Nghe nói lúc cậu bắt Phương,

[00:00:33] đến súng cũng dùng đến.

[00:00:35] Tôi chỉ dọa cô ta thôi,

[00:00:36] chứ không có ý định dùng súng.

[00:00:38]

[00:00:41] Cục trưởng, ngài nói xem, liệu có phải cô ta có bệnh sẵn trong người không?

[00:00:45] Vậy cậu đi nói với đám nhà báo đó là cô ta có bệnh đi.

[00:00:49] Người ta muốn có hung thủ,

[00:00:51] cậu lại nói cô ta có bệnh.

[00:00:54] Tôi thấy hay là giao cậu ra sẽ có sức thuyết phục hơn đấy.

[00:01:01] Cục trưởng, ngài cũng biết,

[00:01:01]

[00:01:04] Vậy liên quan đến ai?

[00:01:06] Liên quan đến Tạ Thiên Hựu.

[00:01:10] Người là do cậu bắt. Vả lại vụ án này

[00:01:13] đã xử lý một thời gian rồi.

[00:01:15] Theo lý thì phải là cậu cho tôi một hung thủ chứ.

[00:01:18]

[00:01:20] tôi nghĩ hung thủ là người nội bộ.

[00:01:33] Người chết ở sở cảnh sát,

[00:01:35] hung thủ này tuyệt đối không thể là anh em trong sở.

[00:01:39] Vậy cục trưởng... ngài cho rằng...

[00:01:42] ai đáng là hung thủ nhất?

[00:01:47] Tôi nghe theo cục trưởng.

[00:01:53] Tránh ra!

[00:01:54] Họ ra rồi!

[00:01:55] Chúng ta xem họ

[00:01:56] sẽ cho chúng ta một lời giải thích thế nào.

[00:02:04] Thưa quý vị,

[00:02:05] các bạn bè báo giới,

[00:02:07] tối hôm qua,

[00:02:08] nghi phạm họ Phương đang bị tạm giam tại sở,

[00:02:12] vào lúc 3 giờ 50 phút,

[00:02:15] được phát hiện đã bất ngờ qua đời.

[00:02:18] Sau đây, người phát ngôn của sở chúng tôi, cảnh sát Vương Bằng,

[00:02:22]

[00:02:29]

[00:02:32] vì đăng bài liên quan đến một thương nhân

[00:02:34] buôn bán nha phiến với nội dung không đúng sự thật,

[00:02:36] đã bị cáo buộc tội phỉ báng và bị bắt giữ vài ngày trước.

[00:02:39] Sau đó bị giam giữ tại nhà giam của sở cảnh sát.

[00:02:42] Trong vài ngày đã có nhiều lần thẩm vấn.

[00:02:45] Đối với tội danh bị cáo buộc, cô ta đã nhận tội.

[00:02:47]

[00:02:50] không kịp cứu chữa, đã qua đời.

[00:02:52] Lúc đó là 3 giờ 50 phút sáng.

[00:02:55]

[00:02:57] là do người khác cố ý gây ra,

[00:02:59] đưa vị thương nhân đã đến thăm tù vào danh sách đối tượng đáng nghi nhất.

[00:03:03] Xin hỏi cục trưởng, hung thủ có phải là Tạ Thiên Hựu không?

[00:03:04]

[00:03:06] Xin hỏi cục trưởng, nếu là phỉ báng,

[00:03:08] tại sao Tạ Thiên Hựu còn phải giết người?

[00:03:10] Tại sao lại xử lý thi thể?

[00:03:11] Cảnh sát trực ban là ai?

[00:03:13] Ông nhất định phải trả lời chúng tôi một cách trung thực.

[00:03:15] Cảnh sát Lương, Tạ Thiên Hựu có phải là kẻ buôn nha phiến không?

[00:03:19] Cảnh sát Lương, bài báo của Phương không đúng sự thật ở đâu?

[00:03:23] Thưa các bạn,

[00:03:26] cảnh sát sẽ thông báo cho các vị báo giới

[00:03:28] kết quả điều tra mới nhất.

[00:03:33] Sau này làm việc, đừng có nghĩ lung tung.

[00:03:36] Thấy chưa?

[00:03:37] Người có thể nói giúp cậu là người sống,

[00:03:40] không phải người chết.

[00:03:45] Lương Cẩm Khôn, mày ra đây cho tao!

[00:03:46] Đồ tiểu nhân bỉ ổi!

[00:03:47] Tao đã làm gì mày mà mày lại hại tao như vậy?

[00:03:50] Lương Cẩm Khôn, mày ra đây!

[00:03:51] Hôm nay chúng ta giải quyết trực tiếp.

[00:03:54] Lương Cẩm Khôn, ra đây, mày ra đây!

[00:03:56] Lương Cẩm Khôn, hôm nay mày ra đây cho tao!

[00:04:01] Lương Cẩm Khôn, mày ra đây cho tao!

[00:04:03] Mày quá bỉ ổi!

[00:04:04] Mày quá bỉ ổi, Lương Cẩm Khôn!

[00:04:06] Đồ tiểu nhân bỉ ổi!

[00:04:07] Mày ra đây cho tao, Lương Cẩm Khôn!

[00:04:13] Mau tìm vài người đưa cậu cả về.

[00:04:16] A Quế à, A Quế!

[00:04:20] Dạ, ông chủ!

[00:04:22] Bên ngoài có chuyện gì vậy?

[00:04:25] Cậu cả cầm...

[00:04:26] đến nhà họ Lương liều mạng rồi.

[00:04:30] Đi đi.

[00:04:36] Tập hợp! Tập hợp!

[00:04:49] Nghiêm!

[00:04:50] Nghỉ!

[00:04:53] Đếm số!

[00:04:54] Hai, ba, bốn, năm, sáu...

[00:05:01] Tôi hỏi cậu một câu cuối cùng,

[00:05:02] cậu có đi hay không?

[00:05:04] Cục trưởng, lần này coi như tôi xin ngài.

[00:05:06] Tôi thật sự không thể đi.

[00:05:12] Xuất phát! Lập tức xuất phát!

[00:05:33] Mở cửa!

[00:05:37] Đi!

[00:05:48] Lại sao nữa đây?

[00:05:59] Nhà họ Tạ có chuyện rồi.

[00:06:02] Hay lắm!

[00:06:05] Mở cửa! Mau mở cửa! Mau mở cửa!

[00:06:13] Đừng mở cửa, đừng mở!

[00:06:23] Mau đưa tôi ít tiền.

[00:06:24] Đưa tôi ít tiền, mẹ, con phải đi.

[00:06:26] A Quế, tiền.

[00:06:28] Tôi đi lấy, đừng vội, tôi đi.

[00:06:31] Thiên Hựu.

[00:06:34] Gia Nghi, mau qua đây giúp anh.

[00:06:35] Anh đi từ cửa sổ gác mái.

[00:06:37] Ồ.

[00:07:14] Tạ Thiên Hựu ở đó! Bắt lấy nó!

[00:07:16] Nó định chạy!

[00:07:17] Không được, có người, có người!

[00:07:19] Bắt Tạ Thiên Hựu!

[00:07:29] Cục trưởng Phó đâu?

[00:07:31] Cục trưởng Phó, ngài ở đâu?

[00:07:36] Tạ ông.

[00:07:50] Cục trưởng, đích thân ngài đến đây.

[00:07:55] Ôi, tôi cũng bất đắc dĩ thôi.

[00:08:00] Ông cũng biết đã có án mạng,

[00:08:02] lại có nhiều nhà báo như vậy, tôi cũng hết cách.

[00:08:07] Phải tìm ra một hung thủ để đối phó.

[00:08:10] Đến thì đến thôi.

[00:08:12] Tôi sẽ cho ông một câu trả lời thỏa đáng.

[00:08:15] Tạ ông à, chuyện này...

[00:08:18] tôi thật sự... bất lực rồi.

[00:08:24] Cục trưởng, Quảng Lợi mãi mãi có cổ phần của ngài.

[00:08:29] Đừng dồn người nhà vào đường cùng.

[00:08:49] Chẳng phải ông chỉ muốn tìm một hung thủ

[00:08:52] để giải thích với xã hội sao?

[00:08:55] Mười lăm phút sau, ông lên gác mái.

[00:08:59] Tôi nhất định sẽ cho ông một câu trả lời.

[00:11:03] Hai người qua đây.

[00:11:10] Nhanh vậy sao? Tạ Quảng Lợi treo cổ rồi.

[00:11:14] Không phải Tạ Thiên Hựu.

[00:11:18] Ông chủ nhà họ Tạ treo cổ tự tử rồi.

[00:11:24] Tạ Quảng Lợi là ai?

[00:11:26] Không phải Tạ Thiên Hựu, là Tạ Quảng Lợi.

[00:11:46] Ông chủ, ông sao vậy?

[00:11:48] Sao vậy?

[00:11:52] Tạ Quảng Lợi treo cổ tự tử rồi.

[00:11:57] Á? Á?

[00:12:20] Mẹ! Bà chủ! Mẹ, mẹ sao vậy?

[00:12:23] Mẹ, mẹ tỉnh lại đi! Mẹ ơi, mẹ tỉnh lại đi!

[00:12:27] Bà chủ, bà sao vậy?

[00:12:50] Cậu hai về rồi.

[00:12:58] Là cậu chủ Thiên Hào về rồi.

[00:13:06] Ra ngoài đi.

[00:13:10] Yên nghỉ nhé.

[00:13:42] Quân của Đặng Bổn Ân gần như đã bị tiêu diệt.

[00:13:45] Phía nam vừa mới bình định không lâu,

[00:13:46] đóng quân một thời gian rồi sẽ đổi phòng.

[00:13:49] Đến lúc đó có thể về Quảng Châu.

[00:13:51] Ở bên ngoài mọi việc phải cẩn thận.

[00:13:55] Anh cả, chuyện cứ để nó qua đi.

[00:13:59] Đây cũng là ý của ba.

[00:14:01] Anh đừng truy cứu nữa.

[00:14:03] Thân phận hiện tại của anh rất bất lợi,

[00:14:05] đừng lãng phí tấm lòng của ba.

[00:14:09] Đình công lâu như vậy, tình hình thị trường rất căng thẳng.

[00:14:11] Trước hết cứ sống cho qua ngày đã.

[00:14:13] Nếu không em ở trong lòng cũng không yên.

[00:14:17] Anh biết rồi. Đi thôi.

[00:14:24] Bảo trọng nhé.

[00:14:48] Ông chủ, cậu chủ Thiên Hào nhà họ Tạ đi rồi.

[00:14:55] Sợ chết khiếp.

[00:14:56] Ông chủ, ông nói xem Thiên Hào có mang súng không?

[00:15:00] Ai mà biết kết cục lại như thế này.

[00:15:02] Sớm biết như vậy,

[00:15:03] tôi sao có thể để Cẩm Khôn ôm vào việc này chứ.

[00:15:05] Đúng vậy, ai mà biết được.

[00:15:08] Bà nói xem, đám tang của họ,

[00:15:10] chúng ta đi thế nào đây?

[00:15:11] Có đi thì cũng không ngóc đầu lên được.

[00:15:13] Bà còn muốn đi xem người ta đưa tang?

[00:15:15] Bà đây không phải là không cần mặt mũi, mà là không cần mạng.

[00:15:17] Bà không sợ Thiên Hựu dùng súng săn bắn chết bà à?

[00:15:23] Cẩm Khôn, vụ án nha phiến có thể kết thúc rồi.

[00:15:26] Cậu đem hồ sơ đi sắp xếp lại đi.

[00:15:29] Kết... kết thúc rồi? Sao... sao lại kết thúc?

[00:15:32] Kết thúc thế nào còn phải để tôi dạy cậu à?

[00:15:34] Người đáng chết đều đã chết.

[00:15:36] Thương nhân họ Tạ sợ tội tự sát.

[00:15:40] Sau này sẽ không có ai truy cứu nữa,

[00:15:42] thế là kết thúc rồi chứ gì.

[00:15:44] Tôi hiểu rồi, tôi hiểu rồi.

[00:16:35] Cục trưởng Phó Bưu, Cục Cảnh sát thành phố Quảng Châu, Phân cục 9.

[00:17:33] Cục Cảnh sát thành phố Quảng Châu

[00:17:35] Cảnh sát Lương Cẩm Khôn, Phân cục 9.

[00:17:49] Anh không được vào.

[00:17:53] Được, tôi không vào.

[00:17:56] Anh yên tâm,

[00:17:58] nhà họ Lương anh có người chết, tôi cũng sẽ không đến.

[00:18:08] Anh có thể cho tôi một cơ hội giải thích không?

[00:18:11] Ba tôi không nghe được.

[00:18:13]

[00:18:16] Cô ấy nói có bằng chứng có thể giúp anh lật ngược tình thế.

[00:18:19] Cô ấy hy vọng tôi sắp xếp cho hai người gặp mặt.

[00:18:21] Tôi cũng hy vọng cô ấy có thể tự mình nói với anh,

[00:18:23] tất cả những gì viết trên báo

[00:18:24] là do người khác xúi giục, không liên quan đến tôi.

[00:18:27] Mục đích ban đầu của tôi khi điều tra vụ án này

[00:18:28] là không muốn người ngoài can thiệp.

[00:18:30]

[00:18:32] Tôi tưởng mình có thể tìm cách

[00:18:33] bảo vệ sự yên bình của xóm Nam Châu.

[00:18:35] Nhưng tôi không ngờ áp lực mà tôi phải chịu quá lớn.

[00:18:37] Tôi không thể không điều tra.

[00:18:39] Nhưng thực tế tôi hoàn toàn không điều tra.

[00:18:41] Sau đó tôi muốn từ bỏ vụ án này,

[00:18:43] nhưng đã không thể từ bỏ được nữa.

[00:18:44] Vậy nên anh bảo tôi đến sở cảnh sát hỗ trợ điều tra,

[00:18:47]

[00:18:49]

[00:18:51] Đó là cách anh bảo vệ xóm Nam Châu, bảo vệ tôi sao?

[00:18:54] Hoàn toàn không phải như vậy. Sự thật là...

[00:18:55] Sự thật là sáng hôm đó anh đã nói với tôi

[00:18:58] anh đã sắp xếp cả rồi.

[00:18:59] Đây là cách anh sắp xếp sao?

[00:19:03] Bây giờ anh nói gì cũng vô ích.

[00:19:05] Cách anh sắp xếp,

[00:19:07] ba tôi không nghe được.

[00:19:09] Tôi hoàn toàn không sắp xếp như vậy.

[00:19:11] Tôi cũng không biết sẽ xảy ra chuyện thế này.

[00:19:13] Nhưng tại sao anh lại không tin tôi?

[00:19:14] Tại sao chứ?

[00:19:16] Tại sao anh lại trách tôi?

[00:19:17] Sao không trách Gia Tuấn?

[00:19:24] Thiên Hựu, Thiên Hựu!

[00:19:25] Anh đừng như vậy, anh đừng như vậy!

[00:19:50] Thiên Hựu.

[00:19:53] Thiên Hựu.

[00:20:06] Anh Thiên Hựu.

[00:20:07] Anh cũng không được vào.

[00:20:20] Không cho tôi vào là lỗi của cô.

[00:20:59] Thiên Hựu.

[00:21:02] Anh đừng trách ba mẹ em.

[00:21:04] Cũng đừng trách Gia Tuấn.

[00:21:08] Anh tận mắt thấy ba mình treo cổ chết trước mặt,

[00:21:11] cô bảo anh không trách?

[00:21:13] Vậy thì...

[00:21:16] anh cũng nên tự trách mình đi.

[00:21:20] Cô nói gì?

[00:21:26] Cô trách tôi buôn nha phiến?

[00:21:28] Hay trách tôi quen biết Mạch Kỳ?

[00:21:30] Em không biết, em không biết.

[00:21:33] Em chỉ cảm thấy...

[00:21:35] anh không nên trách quá nhiều người.

[00:21:39] Phan Gia Nghi... cô...

[00:21:42] Thiên Hựu, anh làm đau em rồi!

[00:21:43] Thiên Hựu!

[00:22:10] Nhìn thấy Gia Tuấn,

[00:22:12] tôi bất giác nghĩ ngay đến Mạch Kỳ.

[00:22:15] Chẳng lẽ thật sự có một

[00:22:16] chuỗi nhân quả dài không thấy điểm cuối?

[00:22:19] Mạch Kỳ, Gia Tuấn, Cẩm Khôn, anh cả...

[00:22:23] vòng vòng kết nối, khó giải khó gỡ.

[00:22:26] Còn tôi thì ở đâu?

[00:22:30] Tôi cứ ngỡ

[00:22:31]

[00:22:34] Không ngờ...

[00:22:36] nó lại như được khắc bằng đá nặng,

[00:22:38]

[00:22:40] Dù chúng ta có cố gắng thế nào.

[00:22:55] Tiểu Hạnh Tử, em đang làm gì đó?

[00:22:58] Em trồng một cây hoa làm bạn với cây đa.

[00:23:01] Chị giúp một tay.

[00:23:02] Chị đến sớm giúp thì tốt rồi, vừa mới trồng xong.

[00:23:04] Vậy chị tưới nước đi.

[00:23:06] Được.

[00:23:15] Nó mà lớn lên khỏe mạnh,

[00:23:17] thì những chuyện không vui cũng sẽ qua đi.

[00:23:21] Tiểu Hạnh Tử, câu này hay lắm.

[00:23:24] Chị sẽ cầu xin ông trời

[00:23:26] nhất định phải bảo vệ thật tốt cho xóm Nam Châu của chúng ta.

[00:23:54] A Quế, cô đang làm gì vậy?

[00:24:08] Tham gia đội của chúng tôi đi!

[00:24:09] Phản đối giáo dục Xích hóa!

[00:24:11] Này, các bạn học, tham gia với chúng tôi đi!

[00:24:13] Chỉ có chủ nghĩa cộng sản mới cứu được Trung Quốc!

[00:24:15] Phản đối giáo dục Xích hóa!

[00:24:37] Thiên Tuệ, cậu sao vậy?

[00:24:41] Tôi không có tâm trạng yêu đương.

[00:24:46] Thiên Tuệ, chúng ta đừng đóng kịch yêu đương nữa.

[00:24:50] Tôi đến để an ủi cậu.

[00:24:59] Trong lòng tôi, trong lòng cậu,

[00:25:02] đều có một nỗi đau buồn.

[00:25:05] Chúng ta đều mất đi người thân yêu nhất của mình.

[00:25:09] Chỉ có điều khác là,

[00:25:13] tôi vẫn luôn không biết

[00:25:14] tình cảm của mình với cô ấy là như thế nào.

[00:25:17] Chỉ là xem cô ấy như chị gái của mình.

[00:25:24] Bây giờ nghĩ lại,

[00:25:27] bản thân cũng không phải thật sự không hiểu.

[00:25:31] Chỉ là không muốn để mình hiểu ra mà thôi.

[00:25:37] Thiên Tuệ, cậu có biết không?

[00:25:43] Cô ấy đã luôn chờ đợi tôi,

[00:25:45] nói với cô ấy một câu rõ ràng.

[00:25:50] Nhưng tôi chưa kịp nói gì, cô ấy đã đi rồi.

[00:25:59] Thiên Tuệ, Mạch Kỳ... cô ấy đã mất rồi.

[00:26:06] Những lời này, tôi chỉ có thể nói với cậu.

[00:26:10] Chỉ có thể nói với cậu.

[00:26:15] Tôi biết,

[00:26:16] bây giờ nói gì cũng đã muộn rồi.

[00:26:21] Cô ấy đã mất rồi.

[00:26:24] Nhưng tôi chỉ muốn nói cho cậu nghe.

[00:26:26] Chỉ có cậu mới hiểu được những điều này, cậu hiểu không?

[00:26:31] Gia Tuấn, ngồi qua đây một chút.

[00:26:37] Những chuyện khác tôi không quan tâm.

[00:26:40] Yêu cũng được, hận cũng được,

[00:26:42] không liên quan đến chúng ta.

[00:26:45] Tôi và cậu,

[00:26:47] tình yêu của chúng ta,

[00:26:48] là tình yêu vĩ đại vượt qua giai cấp, vượt qua thù hận.

[00:26:52] Giống như...

[00:26:55] giống như Romeo và Juliet vậy.

[00:27:01] Còn có Lương Sơn Bá và Chúc Anh Đài.

[00:27:05] Tình yêu vĩ đại

[00:27:07] thường không có duyên phận.

[00:27:11] Gia Tuấn, chúng ta sẽ không có duyên phận sao?

[00:27:22] Chắc là không đâu.

[00:28:34] Nước đến rồi.

[00:28:37] Cẩm Khôn, cậu qua đây một chút.

[00:28:39] Tôi có chuyện muốn nói với cậu.

[00:28:41] Nào, em ra tưới nước đi.

[00:28:45] Cây này tốt rồi, mọi chuyện sẽ tốt đẹp thôi.

[00:29:14] Anh Thiên Hựu.

[00:29:17] Sao, sợ rồi à?

[00:29:25] Cẩm Khôn, ngồi đi.

[00:29:32] Cái ghế cậu đang ngồi,

[00:29:34] chính là cái ghế cuối cùng ông ấy đã ngồi.

[00:29:38] Mảnh sàn cậu đang đứng,

[00:29:40] cũng là mảnh sàn cuối cùng ông ấy đã đứng qua.

[00:29:47] Cánh cửa mà cậu sắp đi qua,

[00:29:49] cũng là cánh cửa cuối cùng ông ấy đã đi qua.

[00:29:58] Anh Thiên Hựu, anh làm gì vậy?

[00:30:04] Người bảo tôi đi điều tra là anh.

[00:30:07] Bây giờ người trách tôi đi điều tra cũng là anh.

[00:30:14] Sao thế?

[00:30:15] Cả xóm Nam Châu này, các người đều đúng,

[00:30:17] chỉ có một mình tôi sai phải không?

[00:30:20] Mỗi khi xóm Nam Châu xảy ra một chuyện sai trái,

[00:30:23] đều phải tìm một người ra gánh tội.

[00:30:25] Và trùng hợp là lần nào người đó cũng là tôi.

[00:30:27] Chỉ cần tôi ở đó gánh tội,

[00:30:29] thì trong lòng mỗi người các người đều thoải mái,

[00:30:31] làm gì thì làm.

[00:30:32] Người hạnh phúc thì cứ hạnh phúc,

[00:30:33] người kết hôn thì cứ kết hôn.

[00:30:35] Anh nói đi,

[00:30:37] tôi có gì khiến các người coi thường?

[00:30:40] Tôi đã làm gì sai trái hơn các người?

[00:30:43] Tôi nói cho anh biết, những việc tôi làm đều không thẹn với lòng mình.

[00:30:47] Tôi cũng không thẹn với xóm Nam Châu.

[00:30:49] Anh dám nói không?

[00:30:51] Anh không dám.

[00:31:06] Đi thôi, đi thôi. Về nhà cả đi.

[00:31:08] Ai mà đi làm lại, người đó chính là phá hoại đình công,

[00:31:09] chính là công tặc.

[00:31:10] Đi thôi, đi thôi, về đi.

[00:31:16] Lái xe đi.

[00:31:36] Mai vẫn giờ cũ nhé.

[00:32:07] Ông chủ, ông sao vậy?

[00:32:09] Không sao. Đi thôi.

[00:32:18] Mùa này sao hoa lại nở được nhỉ?

[00:32:21] Người già nói hoa cỏ nở trái mùa sẽ có chuyện không may.

[00:32:25] Nghe nói tối hôm qua ông Lương về

[00:32:28] thì gặp phải bông hoa đó hiện nguyên hình.

[00:32:31] Sao cơ?

[00:32:33] Nghe nói là Mạch Kỳ.

[00:32:35] Mạch Kỳ.

[00:32:37] Ai cũng nói cô ta âm hồn không tan.

[00:32:40] Ai âm hồn không tan?

[00:32:42] Thiên Hựu về rồi.

[00:32:44] A Quế, đỡ ta xuống lầu.

[00:32:48] Ta hơi mệt rồi, xuống thôi.

[00:33:04] Cẩm Hoa.

[00:33:07] Cẩm Hoa, lại đây.

[00:33:10] Cẩm Hoa thông minh, biết tưới hoa chứ?

[00:33:13] Thấy không, cây hoa trắng dưới gốc cây lớn kia.

[00:33:18] Tưới cho nó đi.

[00:33:21] Lê Hạnh trồng đấy, con tưới cho nó đi.

[00:33:23] Để sau này Lê Hạnh lấy con nhé.

[00:33:27] Đi đi, cẩn thận bỏng, cẩn thận bỏng.

[00:33:30] Đi đi, đi đi, đi đi.

[00:33:55] Đau quá!

[00:33:56] Cẩm Hoa, sao vậy con?

[00:33:58] Nóng ạ!

[00:34:00] Con cầm nước sôi làm gì vậy?

[00:34:02] Tưới hoa.

[00:34:03] Tưới hoa?

[00:34:04] Đặt xuống, đặt xuống, đặt xuống.

[00:34:06] Hoa trồng trong đất là hoa sống,

[00:34:08] con không thể dùng nước sôi tưới được.

[00:34:09] Tưới vào là nó sẽ bị bỏng chết.

[00:34:11] Xem này, con vừa bị bỏng một cái có đau không?

[00:34:15] Tránh ra!

[00:34:19] Hoa trong đất không được tưới nước sôi.

[00:34:24] Cẩn thận nhé, về đi.

[00:34:47] Thiên Tuệ, cậu sao vậy? Có chuyện gì thế?

[00:34:51] Ngay cả mảnh trời riêng duy nhất của chúng ta cũng không còn nữa.

[00:34:54] Cậu nói chuyện này à?

[00:34:55] Làm ơn đi, cậu là sinh viên đại học,

[00:34:58] không lo chuyện nước nhà mà lại buồn vì mảnh trời riêng của mình.

[00:35:02] Hôm nay phản đối Đoạn, ngày mai phản đối xuất binh Mãn Châu.

[00:35:05] Nghỉ học cả rồi, đâu còn giống học sinh nữa.

[00:35:08] Nghỉ học tốt mà.

[00:35:09] Tôi đang lo không đóng nổi học phí đây.

[00:35:11] Giờ thì tôi không cần lo nữa.

[00:35:14] Nhưng đọc sách mới là lối thoát.

[00:35:19] Ba qua đời, trường học nghỉ học,

[00:35:22] khắp nơi đều ảm đạm.

[00:35:24] Nhưng tôi lại đúng lúc này tìm lại được tình yêu.

[00:35:28] Tôi biết, Mạch Kỳ vẫn đang nhìn chúng tôi.

[00:35:32] Nhưng tôi đã có dũng khí đối mặt với cô ấy.

[00:35:34] Tôi tin rằng, tôi và Gia Tuấn thật sự đang yêu nhau.

[00:36:17] Thiên Tuệ, em sao vậy?

[00:36:18] Không sao.

[00:36:22] Có gì làm em sợ à?

[00:36:23] À, Cẩm Khôn.

[00:36:28] Không có ai.

[00:36:33] Sao lại sợ đến thế?

[00:36:37] Em muốn nói cho anh biết,

[00:36:40] em và Gia Tuấn đang yêu nhau.

[00:36:42] Không ai cản được chúng em.

[00:36:45] Anh đã từng nói,

[00:36:46] anh nói em không đấu lại cô ta.

[00:36:49] Em hoàn toàn không đấu với cô ta.

[00:36:52] Bây giờ em và anh ấy đã ở bên nhau,

[00:36:55] không liên quan gì đến cô ta cả.

[00:36:57] Sau này anh đừng nói với em những chuyện đó nữa,

[00:37:00] để phá hoại em và Gia Tuấn.

[00:37:01] Tạ Thiên Tuệ.

[00:37:04] Em nói với anh những điều này có ý nghĩa gì?

[00:37:08] Em xem anh là

[00:37:10] anh Cẩm Khôn lớn lên cùng em trong con hẻm này từ nhỏ,

[00:37:14] hay là kẻ thù nhà họ Tạ của em, Lương Cẩm Khôn?

[00:37:17] Bị tát vài cái,

[00:37:19] trong lòng anh không có một chút oán hận nào.

[00:37:22] Nhưng em coi anh là kẻ thù của em, anh không cam tâm.

[00:37:28] Anh không làm gì sai cả.

[00:37:30] Có lẽ điều duy nhất anh làm sai là nhận vụ án này.

[00:37:33] Đó chính là sai lầm của anh.

[00:37:35] Trên báo đều đã nói,

[00:37:36] là do anh điều tra ra.

[00:37:38] Vậy trên báo cũng nói,

[00:37:40] là đọc nhật ký của Mạch Kỳ mới viết ra.

[00:37:42] Sao em không đi xem nhật ký?

[00:37:50] Cẩm Khôn...

[00:37:59] Em không coi anh là kẻ thù của em.

[00:38:06] Cảm ơn.

[00:38:17] Này Gia Tuấn, ở đây có hoa "xin đừng quên tôi".

[00:38:20] Ý là muốn cậu đừng bao giờ quên tôi.

[00:38:27] Thơm lắm, cậu ngửi đi.

[00:38:30] Thiên Tuệ, gần được rồi chứ?

[00:38:33] Thêm loại này nữa là được rồi.

[00:38:42] Hoa này đẹp thật.

[00:38:50] À, đúng rồi. Nhà tôi bây giờ không được có hoa.

[00:38:54] Chỉ có thể để ở nhà cậu thôi.

[00:38:57] Nhưng để ở nhà cậu thì tôi lại không thấy được.

[00:39:01] Tôi có cách.

[00:39:03] Lát nữa cậu đến tìm tôi nhé.

[00:39:08] Thế nào, có sáng tạo không?

[00:39:13] Gia Tuấn, tôi có cảm giác,

[00:39:15] những bông hoa này sẽ nở đến tận mùng một Tết.

[00:39:19] Hy vọng là vậy.

[00:39:21] Nhưng tôi thấy những bông hoa này có thể sẽ không nghe lời cậu đâu.

[00:39:24] Đây là duyên phận của chúng ta.

[00:39:26] Nếu mùng một Tết vẫn còn nở,

[00:39:28] thì chứng tỏ chúng ta có duyên.

[00:39:30] Theo lời cậu nói, nếu mùng hai vẫn nở,

[00:39:33] chúng ta lại có thêm một chút duyên.

[00:39:35] Đến mùng ba, mùng bốn, chúng ta lại tăng thêm một chút.

[00:39:37] Gia Tuấn, tôi nói nghiêm túc đấy.

[00:39:41] Được, nếu các ngươi, những bông hoa này, không nở đến mùng một,

[00:39:45] ta sẽ vứt hết các ngươi đi.

[00:39:47] Rồi ra chợ hoa mua những bông mới về thay thế các ngươi.

[00:39:50] Thế thì không còn là số mệnh nữa.

[00:39:52] Sao lại không phải số mệnh?

[00:39:53] Số mệnh của con người phải do chính mình nắm giữ.

[00:40:08] Tiểu Hạnh Tử, hoa này đã nở qua rồi,

[00:40:12] sao em vẫn tưới nước cho nó?

[00:40:13] Vẫn phải tưới chứ, nó còn phải lớn lên nữa.

[00:40:15] Cô Thiên Tuệ hôm nay xinh quá.

[00:40:19] Tết đến rồi, mọi người đều vui vẻ thì tốt biết mấy.

[00:40:23] Hôm nay chị cũng rất xinh.

[00:40:25] Cậu cả bị oan.

[00:40:28] Cậu cả là người tốt.

[00:40:30] Mọi người đều trách anh ấy,

[00:40:31] anh ấy buồn lắm.

[00:40:33] Anh ấy nhận vụ án đó là vì sợ người khác điều tra,

[00:40:36] là để bảo vệ xóm Nam Châu.

[00:40:39] Là anh ấy tự nói với em.

[00:40:41] Anh ấy hoàn toàn không điều tra gì cả.

[00:40:43] Những gì trên báo đều là bịa đặt.

[00:40:47] Chị không nhận ra sao?

[00:40:49] Anh ấy thích chị như vậy,

[00:40:50] sao có thể làm chuyện có lỗi với chị được.

[00:40:58] Chị đừng trách cậu cả nữa.

[00:41:00] Có trách thì trách em,

[00:41:02] đã không dám nói với chị những điều này.

[00:41:05] Cậu cả trong lòng rất buồn,

[00:41:07] sắp Tết rồi mà không có một nụ cười.

[00:41:12] Tiểu Hạnh Tử, em về nói với Cẩm Khôn,

[00:41:15] chuyện đã qua rồi.

[00:41:17] Năm mới sắp đến,

[00:41:19] tất cả chúng ta đều nên bắt đầu lại.

[00:41:39] Năm mới đã đến.

[00:41:41] Tiếng pháo gần xa

[00:41:43] báo hiệu một năm mới tốt lành.

[00:41:45] Ngay cả xóm Nam Châu, nơi đã xảy ra quá nhiều chuyện trong năm nay,

[00:41:48] cũng không còn im ắng.

[00:41:51] A Quế, A Quế!

[00:41:54] Bà chủ.

[00:41:55] Sao không ai đốt pháo vậy?

[00:41:57] Còn chưa đủ xui xẻo à?

[00:41:59] Mau gọi người đi đốt đi!

[00:42:00] Đang đi đây, đang đi đây.

[00:42:02] Nhà chúng ta đốt nhiều vào, cho xui xẻo bay hết đi.

[00:42:05] Mau đi đi!

[00:42:09] Thằng bé Gia Sanh này, Tết cũng không về nhà.

[00:42:14] Đến rồi, đến rồi.

[00:42:19] Là Thiên Tuệ à.

[00:42:20] Dì, chúc mừng năm mới.

[00:42:22] Tốt, tốt.

[00:42:23] Gia Tuấn có ở nhà không ạ?

[00:42:24] Có, dì đi gọi nó.

[00:42:29] Gia Tuấn, Gia Tuấn.

[00:42:32] Thiên Tuệ tìm con.

[00:42:33] Ồ, biết rồi.

[00:42:35] Ngồi đi.

[00:42:42] Thiên Tuệ, cậu tìm tôi à?

[00:42:44] Chị dâu bảo cậu qua một chuyến.

[00:42:46] Đến nhà cậu?

[00:42:47] Đúng vậy.

[00:42:48] Có chuyện gì không?

[00:42:50] Đêm ba mươi, chị ấy cũng không tiện qua.

[00:42:52] Nên mới bảo cậu qua.

[00:42:53] Được, đi thôi.

[00:42:55] Tôi không đi đâu. Khó khăn lắm mới ra ngoài được,

[00:42:59] tôi sẽ ở đây chờ cậu.

[00:43:00] Lát nữa cậu cẩn thận một chút,

[00:43:02] đừng để anh cả họ thấy.

[00:43:04] Có chuyện gì mà thần bí vậy?

[00:43:07] Vậy tôi đi nhé. Này.

[00:44:45] Thiên Tuệ, này.

[00:44:47] Thật ra em tự đưa cho anh là được rồi,

[00:44:50] sao cứ phải để chị anh đưa vậy?

[00:44:52] Có khác gì nhau đâu?

[00:44:54] Chỉ cần anh thích là được rồi.

[00:44:56] Anh về trước đây. Tạm biệt.

[00:45:13] Cô chủ, bên ngoài đang đốt pháo,

[00:45:15] bà chủ gọi cô ra đó.

[00:45:16] Biết rồi.

[00:45:31] Mình sẽ thấy những gì?

[00:45:33] Tốt? Xấu?

[00:45:35] Mình muốn xem gì?

[00:45:37] Quá khứ của Gia Tuấn và cô ấy?

[00:45:38] cả đêm cứ lơ lửng,

[00:45:39] Hay tương lai của Gia Tuấn và mình?

[00:45:41] Tôi cảm nhận được tim mình đang run rẩy,

[00:45:46] dường như đang chờ đợi Mạch Kỳ đưa ra cho tôi và Gia Tuấn

[00:45:48] một phán quyết cuối cùng.

[00:45:50] Gia Tuấn, tôi hy vọng cậu sẽ hạnh phúc.

[00:45:54] Nếu có một ngày,

[00:45:55] thấy cậu và Thiên Tuệ bên nhau,

[00:45:57] tôi sẽ thật lòng vui mừng cho cậu.

[00:46:00] Cậu có hiểu ý tôi không?

[00:46:10] Bà có biết không, cái bông hoa

[00:46:12] bị ma ám đó, vẫn còn sống đấy.

[00:46:15] Những bông hoa khác đều chết cả rồi.

[00:46:18] Hoa nhà họ Phương cũng chết rồi.

[00:46:19] Lạ thật.

[00:47:08] Bà cố tình trù tôi đấy à?

[00:47:10] Đón năm mới mà canh một nhà toàn hoa chết.

[00:47:14] Tôi chết đi thì có lợi gì cho bà?

[00:47:17] Bà nói xem bà gả vào nhà họ Lương chúng tôi,

[00:47:19] đã làm được chuyện gì khiến tôi vui?

[00:47:21] Sao tôi lại nghĩ đến việc cưới bà về chứ?

[00:47:24] Ông chủ, tôi...

[00:47:26] tôi... tôi chỉ bảo Cẩm Hoa

[00:47:27] dùng nước sôi tưới cho cái cây hoa yêu quái đó.

[00:47:30] Ai ngờ nó thấy hoa nào cũng tưới.

[00:47:32] Đồ ngốc nhà ngươi!

[00:47:34] Con không ngốc. Hoa trong đất không được tưới nước sôi.

[00:47:38] Để mẹ tưới cho con! Để mẹ tưới cho con!

[00:47:40] Ba, ba làm gì vậy?

[00:47:41] Nó là trẻ con, biết gì đâu.

[00:47:43] Đi, Cẩm Hoa.

[00:47:44] Tổ tiên tôi đã làm gì

[00:47:46] mà để bà sinh cho tôi một đứa ngốc như vậy?

[00:47:48] Cẩm Hoa là người trí tuệ không bình thường,

[00:47:51] dạy tốt thì tốt, dạy xấu thì xấu.

[00:47:53] Tưới hoa là việc tốt,

[00:47:55] Cẩm Hoa vốn dĩ lòng tốt.

[00:47:59] Ai lại thất đức đến mức dạy nó dùng nước sôi tưới hoa?

[00:48:03] Sao mẹ không tự đi đi?

[00:48:05] Sợ người ta thấy chứ gì.

[00:48:07] Tôi... tôi thực ra cũng là vì tốt cho nhà họ Lương.

[00:48:11] Cây hoa đó là yêu hoa, đến tối là hiện hình,

[00:48:13] suýt nữa dọa chết ông chủ.

[00:48:15] Tôi thấy tưới chết sớm còn thanh tịnh sớm.

[00:48:17] Xóm Nam Châu chết một Tạ Quảng Lợi còn chưa đủ sao?

[00:48:20] Mẹ dạy một đứa trẻ ngốc làm chuyện thất đức,

[00:48:23] cây hoa đó đang yên đang lành,

[00:48:25] nhà chúng ta lại rước vào một nhà đầy xui xẻo.

[00:48:28] Mẹ không sợ Cẩm Hoa nó dùng nước sôi tưới mẹ sao?

[00:48:31] Mẹ sẽ là Tạ Quảng Lợi thứ hai đấy!

[00:48:33] Sao tôi lại cưới phải hai người các người chứ!

[00:48:43] Hoa nhà họ Phương đều chết cả rồi.

[00:48:46] Trong con hẻm này chỉ còn lại bông hoa này vẫn đang nở.

[00:48:50] A Quế.

[00:48:53] Đi mời một vị thầy về xem đi.

[00:48:57] Không biết con hẻm này sao nữa.

[00:48:59] Năm đó lúc thầy phong thủy đến xem nhà,

[00:49:02] đã nói phong thủy không tốt, phải động thổ sửa lại.

[00:49:06] Sau này sao lại trì hoãn mất nhỉ?

[00:49:57] Có phải tưới nhiều nước quá

[00:49:59]

[00:50:04] Trả lại cậu.

[00:50:07] Đây là...

[00:50:08] nhật ký của Mạch Kỳ.

[00:50:12] Sao lại ở chỗ cậu?

[00:50:15] Xin lỗi.

[00:50:16] Tôi đã không có sự cho phép của cậu

[00:50:18] mà tự ý lấy ra xem.

[00:50:20] Thiên Tuệ, sao cậu có thể...

[00:50:21] May mà tôi đã xem,

[00:50:23] nếu không cậu định lừa tôi cả đời.

[00:50:26] Cậu ở bên tôi,

[00:50:28] chỉ vì một câu nói của Mạch Kỳ.

[00:50:31] Bởi vì Mạch Kỳ nói muốn cậu ở bên tôi.

[00:50:33] Cậu vì muốn làm cô ấy vui,

[00:50:36] nên mới ở bên tôi, đúng không?

[00:50:45] Tôi biết mà, tôi có cảm giác.

[00:50:49] Tôi cảm thấy giữa chúng ta,

[00:50:51] không hề tốt đẹp như tôi tưởng tượng.

[00:50:56] Mạch Kỳ đó,

[00:50:58] vẫn ngăn cách giữa chúng ta.

[00:51:02] Đầu tiên là những bông hoa đó đến đêm là hiện hình,

[00:51:07] sau đó là nhật ký của Mạch Kỳ.

[00:51:10] Bây giờ...

[00:51:12] ngay cả những bông hoa chúng ta cùng mua cũng đã chết.

[00:51:17] Oán khí của cô ta ngút trời,

[00:51:19] cô ta đến để nguyền rủa xóm Nam Châu này của chúng ta.

[00:51:22] Gia Tuấn, cô ta đến để chia rẽ chúng ta, cậu biết không?

[00:51:27] Sao cậu lại có thể nghĩ ra nhiều ý nghĩ vô căn cứ như vậy?

[00:51:30] Vậy cậu nói cho tôi biết đi.

[00:51:32] Nói cậu yêu tôi.

[00:51:35] Cho dù Mạch Kỳ có ở đây, cậu vẫn yêu tôi.

[00:51:40] Không, cô ta không nên ở đây.

[00:51:46] Gia Tuấn, cậu nói cho tôi biết,

[00:51:48] cậu chưa bao giờ quen biết cô ta.

[00:51:50] Cậu không có quan hệ gì với cô ta cả.

[00:51:51] Nói đi, Gia Tuấn!

[00:51:52] Cậu không có quan hệ gì với cô ta cả!

[00:51:53] Cậu muốn tôi lừa cậu như vậy sao?

[00:51:56] Thì ra cậu thật sự đang lừa tôi.

[00:51:58] Thiên Tuệ...

[00:51:59] sao có thể không có Mạch Kỳ được?

[00:52:01] Sao tôi có thể không quen biết Mạch Kỳ được?

[00:52:04] Nhưng cô ấy đã không còn nữa.

[00:52:06] Mọi chuyện đã qua rồi.

[00:52:08] Qua rồi?

[00:52:10] Cậu đã để cô ấy qua chưa?

[00:52:13] Cậu để cô ấy qua thì làm cho tôi xem đi.

[00:52:27] Cậu chỉ im lặng như vậy thôi sao?

[00:52:30] Trong mắt cậu, tôi không có một chút giá trị nào sao?

[00:52:34] Tôi không đáng để cậu trân trọng một chút nào sao, Gia Tuấn?

[00:52:38] Tôi, Tạ Thiên Tuệ,

[00:52:40] còn không bằng một người chết đáng để cậu trân trọng sao?

[00:52:52] Cậu muốn tôi đi. Được.

[00:52:58] Tôi đi thật đây.

[00:53:26] Tại sao cô còn ở đây?

[00:53:28] Cô đã chết rồi,

[00:53:29] tại sao còn ở đây?

[00:53:45] Thiên Tuệ, em làm gì vậy?

[00:53:47] Cô ta đã không nên ở đây từ lâu rồi.

[00:53:48] Cô ta đã không nên ở lại con hẻm này.

[00:53:49] Sao em có thể làm vậy? Buông ra, buông ra!

[00:53:57] Thiên Tuệ!

[00:53:59] Bông hoa này vô tội,

[00:54:01] sao em lại trút giận lên nó?

[00:55:05] Thiên Tuệ, sao em lại ở đây một mình?

[00:55:07] Bên ngoài náo nhiệt lắm, có muốn...

[00:55:11] Sao vậy? Ai chọc giận em?

[00:55:14] Chính là anh chọc giận.

[00:55:16] Đang yên đang lành lại bảo em đi xem nhật ký làm gì.

[00:55:18] Anh đã biết trước kết quả này rồi.

[00:55:19] Biết ngay anh không có ý tốt.

[00:55:21] Anh không phải vì ba em chết,

[00:55:23] anh muốn hại chết hai người sống.

[00:55:25] Thiên Tuệ, anh hoàn toàn không xem nhật ký,

[00:55:28] sao biết được kết quả trong đó?

[00:55:30] Kết quả duy nhất anh biết là anh bị oan.

[00:55:32] Không hề oan uổng chút nào.

[00:55:34] Từ đầu đến cuối đều là lỗi của anh.

[00:55:36] Dù anh đúng hay sai cũng đều là lỗi của anh.

[00:55:43] Của em.

[00:56:23] Thương xá Quảng Lợi khai trương đại cát.

[00:57:02] Chị Mạch Kỳ, một năm trôi qua nhanh thật.

[00:57:07] Lại có nhiều chuyện.

[00:57:27] Em phải về đây, không thì sẽ bị mắng.

[00:57:43] Cậu vẫn còn giận. Tôi biết.

[00:57:49] Tôi không muốn chúng ta cứ mãi như vậy.

[00:57:52] Tôi nghĩ chúng ta nên nói rõ ràng.

[00:58:06] Tôi biết cậu nói có lý.

[00:58:08] Nhưng cậu cũng nghĩ cho tôi đi,

[00:58:11] tôi chỉ muốn cậu chuyên tâm với tôi hơn một chút.

[00:58:15] Mỗi khi tôi nghĩ đến việc cậu tốt với tôi,

[00:58:17] chỉ là để làm Mạch Kỳ vui,

[00:58:20] trong lòng tôi... trong lòng tôi rất khó chịu.

[00:58:27] Từ khoảnh khắc đó,

[00:58:29] Gia Tuấn lại trở thành anh họ Gia Tuấn của tôi.

[00:58:32] Tình yêu lụi tàn nhanh đến thế, hoảng loạn đến thế,

[00:58:35] tôi gần như phải nghi ngờ

[00:58:37] liệu nó có thật sự tồn tại hay không.

[00:58:39] Sau này anh họ Gia Tuấn nói với tôi,

[00:58:41] anh ấy thật ra là yêu tôi,

[00:58:44] là loại tình yêu đã tích tụ nhiều năm

[00:58:46] đến mức không còn nhận ra hình dạng.

[00:58:49] Nhưng đợi đến khi anh ấy gỡ bỏ được

[00:58:51] những tạp chất tình cảm,

[00:58:53] mọi thứ đã muộn màng.

[00:58:56] Tôi tin lời anh ấy.

[00:58:58] Nhưng tôi lại biết,

[00:59:00] mỗi khi anh ấy nhìn thấy tôi,

[00:59:02] trước mắt anh ấy liền hiện ra

[00:59:04] cái tôi đã giết chết một cây hoa vô tội.

[00:59:07] Có thể mãi mãi sẽ là cái tôi đó.

[00:59:10] Chú Đức, sao chú lại ra đây bán hàng rong vậy?

[00:59:13] Không bán thì lấy gì ăn.

[00:59:40] Ông chủ, bà chủ, họ động thổ rồi.

[00:59:42] Quá đáng thật.

[00:59:45] Giữa ban ngày ban mặt mà đào bới lung tung trong hẻm.

[00:59:47] Ông chủ, ông không quản sao?

[00:59:49] Nhiều công nhân như vậy, bà bảo tôi một mình đi quản à?

[00:59:53] Sửa phong thủy, sửa phong thủy, đều sửa về nhà họ hết.

[00:59:56] Đây chẳng phải là ép ông chủ chúng ta treo cổ sao?

[00:59:58] Ôi, tôi nói cái miệng của bà này.

[01:00:00] Bà không nói cho tôi chết thì bà không thoải mái.

[01:00:04] Chôn đi.

[01:00:16] Chôn đi.

[01:00:22] Anh cả.

[01:00:23] Bên ngoài có chuyện gì vậy?

[01:00:24] Đất đào lộn xộn cả lên.

[01:00:26] Nhà dì đang sửa phong thủy.

[01:00:28] Sửa phong thủy? Em đi hỏi xem.

[01:00:30] Gia Sanh. Mẹ.

[01:00:32] Mang gì về vậy?

[01:00:34] À, cửa khẩu ở Bảo An chặn được rất nhiều hàng lậu.

[01:00:36] Lương thực và rau củ được chia cho công nhân,

[01:00:38] con mang về một ít.

[01:00:41] Cuộc sống khó khăn thế này, ba con đi bán hàng rong,

[01:00:44] một ngày cũng chẳng kiếm được mấy đồng.

[01:00:46] Mẹ, bây giờ là lúc khó khăn nhất.

[01:00:48] Cố gắng vượt qua được, chúng ta sẽ thắng.

[01:00:51] Mẹ biết rồi, không có Gia Nghi,

[01:00:53] sớm muộn gì chúng ta cũng chết đói.

[01:00:56] Anh cả, có việc gì cho em làm không?

[01:00:59] Ồ, thông suốt rồi à?

[01:01:02] Em không muốn cứ ở nhà ăn bám mãi.

[01:01:04] Làm việc thì có là gì.

[01:01:06] Bảo em quản thành phố Quảng Châu, em làm không?

[01:01:10] Công Hội à?

[01:01:11] Anh cả, anh quên rồi sao,

[01:01:13] em từng bị người ta mắng là công tặc đấy.

[01:01:16] Vậy anh hỏi em, em có muốn làm công tặc không?

[01:01:19] Chỉ cần em không muốn làm công tặc,

[01:01:21] thì đến Đội Giám sát Công nhân.

[01:01:22] Anh cả sẽ dẫn dắt em,

[01:01:23] xem ai còn dám nhắc đến chuyện công tặc nữa.

[01:01:34] Đội trưởng Phương, có thuyền buôn lậu hàng ngoại!

[01:01:38] Chặn được chưa?

[01:01:39] Chặn được rồi!

[01:01:41] Cậu đi kiểm tra xem,

[01:01:42] cả thuyền hàng là của công ty nào.

[01:01:52] Anh cả, là của hãng Đại Thông và thương xá Quảng Lợi.

[01:01:55] Nào, tịch thu hết!

[01:02:10] Phân tích các giai cấp xã hội ở Trung Quốc.

[01:02:20] Cậu, cảnh sát đã kiểm tra đến đầu hẻm đó rồi.

[01:02:23] Thật sao?

[01:02:24] Nhưng con không biết họ có qua đây không.

[01:02:30] Cậu.

[01:02:31] Hôm nay con mua thêm một cái ấm đồng.

[01:02:33] Thiên Tuệ, dựa vào số tiền này của con,

[01:02:36] Gia Tuấn cũng không thể quay lại trường học được.

[01:02:41] Hôm nay con mua hai cái.

[01:02:44] Thiên Tuệ.

[01:02:47] Thối tiền cho con.

[01:02:49] Tôi đương nhiên biết,

[01:02:51] mấy cái ấm đồng này hoàn toàn không giải quyết được học phí của Gia Tuấn.

[01:02:55] Nhưng tôi vẫn không thể không tiếp tục làm.

[01:02:58] Dường như chỉ có như vậy,

[01:03:00] tôi mới cảm thấy

[01:03:01] Gia Tuấn vẫn còn liên quan mật thiết đến tôi.

[01:03:04] Dường như không làm như vậy,

[01:03:05] Gia Tuấn sẽ thật sự như con diều đứt dây,

[01:03:09]

[01:03:13] Cậu không vội đến trường,

[01:03:14] không cảm thấy cuộc sống nhàm chán sao?

[01:03:20] Không đâu.

[01:03:21] Dù sao mỗi ngày đều có rất nhiều việc phải làm.

[01:03:30] Hai người không ở bên nhau thường xuyên,

[01:03:32] sẽ ngày càng không có chủ đề để nói.

[01:03:37] Không đâu. Dù sao cậu nói chuyện của cậu,

[01:03:40] tôi nói chuyện của tôi.

[01:03:43] Thế thì có khác gì người lạ đâu.

[01:03:45] Cậu xem,

[01:03:47] chúng ta đã từng bước xa cách nhau.

[01:03:49] Bất cứ chuyện gì cũng sẽ làm tăng thêm khoảng cách giữa chúng ta.

[01:03:57] Thiên Tuệ, bây giờ có một trường học khác,

[01:04:00] cậu có muốn đến nghe giảng không?

[01:04:02] Ở đó, cậu sẽ nghe được rất nhiều tư tưởng mới.

[01:04:05] Cậu đã đến một trường khác rồi sao?

[01:04:13] Để gom tiền học phí cho cậu,

[01:04:15] mỗi ngày tôi đều mua cho cậu một cái ấm đồng.

[01:04:18] Trong nhà tôi có hơn chục cái ấm đồng rồi,

[01:04:20] A Quế còn cười tôi,

[01:04:22] nói số ấm đồng này có thể dùng được bốn, năm đời.

[01:04:26] Vậy mà cậu lại giấu tôi,

[01:04:27] đến một trường học khác.

[01:04:29] Ở đó không thu học phí, và...

[01:04:33] và trường đó,

[01:04:34] nhiệt liệt truyền bá những tia lửa tư tưởng mới.

[01:04:36] Nó sẽ thắp lại ngọn lửa lớn trong lòng cậu.

[01:04:39] Thiên Tuệ, sau khi tôi đến đó mới hiểu ra,

[01:04:41] chúng ta nên thoát khỏi chuyện tình cảm cá nhân

[01:04:43] để tiếp nhận sự thanh tẩy của những điều mới mẻ.

[01:04:50] Này, có nghe tôi nói không?

[01:05:02] Tôi không phải muốn chiếm sản nghiệp nhà bà,

[01:05:05] tôi sẽ cho bà một cái giá tốt.

[01:05:08] Căn nhà này của bà,

[01:05:10] sao lại cứ tránh được cơn gió tây bắc,

[01:05:12] mà lại chặn mất linh khí đông nam.

[01:05:16] Thầy đã nói, cả con hẻm này quan trọng nhất

[01:05:19] chính là căn nhà của bà.

[01:05:26] Bà yên tâm, tôi sẽ không bỏ mặc nhà họ Phương của bà.

[01:05:32] Bà cho tôi một câu trả lời đi.

[01:05:35] Cả con hẻm ba gia đình đều đang chờ câu nói này của bà đấy.

[01:05:39] Chẳng qua là nhà họ Tạ của chị không thuận lợi, cứ đến ép tôi.

[01:05:45] Tôi đã nói với bà nhiều như vậy,

[01:05:46] cũng lười nói nữa.

[01:05:49] Bà cứ suy nghĩ kỹ đi, tôi không ép bà.

[01:05:53] Đợi bà nghĩ thông suốt, vài ngày nữa tôi lại đến.

[01:05:56] Không cần nghĩ.

[01:05:57] Căn nhà này tôi chết cũng không bán.

[01:06:01] Rốt cuộc bà muốn thế nào?

[01:06:04] Cả xóm Nam Châu này,

[01:06:05] phong thủy tệ nhất chính là nhà bà.

[01:06:08] Nếu bà cứ cố thủ trong căn nhà cũ này,

[01:06:10] cẩn thận một đứa con trai cũng không giữ được.

[01:06:16] Chị... chị có phải là chị của tôi không?

[01:06:21] Sao chị lại có thể nói ra những lời như vậy?

[01:06:24] Chị đi đi, chị đi đi!

[01:06:27] Căn nhà này tôi chết cũng không bán.

[01:06:42] A Quế à!

[01:06:44] Mẹ!

[01:06:44] A Quế!

[01:06:45] Mẹ, mẹ sao rồi?

[01:06:48] Con xem nào.

[01:06:49] Đừng chạm vào ta! Đồ sao chổi!

[01:06:52] A Quế! A Quế!

[01:06:54] Bà chủ, bà sao vậy?

[01:06:56] Mau nhặt lên cho ta!

[01:06:58] A Quế, mấy cái hộp thuốc của nó,

[01:07:01] vứt hết ra ngoài cho ta! Vứt đi!

[01:07:05] Cô nghe cho rõ đây!

[01:07:07] Sau này còn dính dáng đến những người xui xẻo đó,

[01:07:10] thì đừng bước vào cửa nhà tôi nữa.

[01:07:13] Cả xóm Nam Châu này,

[01:07:15] chính là bị gia đình cô làm cho u ám mây che.

[01:07:19] Nhà mình chết một đứa con trai còn chưa cam tâm,

[01:07:24] đỡ ta vào trong. Hừ!

[01:07:37] Xuống xe! Nhanh lên! Mau tập hợp!

[01:07:40] Nhanh! Bên trái thẳng! Nghiêm!

[01:07:43] Thấy không?

[01:07:44] Đội vận tải công nhân Bắc phạt

[01:07:45] đã mời sĩ quan của Hoàng Phố đến huấn luyện.

[01:07:47] Huấn luyện xong là ra chiến trường.

[01:07:48] Các cậu có đi không?

[01:07:51] Nghiêng!

[01:07:53] Thiên Hào!

[01:07:56] Thiên Hào!

[01:07:58] Gia Tuấn!

[01:07:59] Tuyệt quá! Sao lại là cậu?

[01:08:01] Thiên Hào!

[01:08:02] Thiên Hào về rồi!

[01:08:03] Anh Gia Sanh!

[01:08:03] Vậy các cậu nói chuyện nhé, chúng tôi đi trước.

[01:08:07] Thật sự là cậu.

[01:08:08] Thế nào?

[01:08:11] Oai lắm!

[01:08:12] Gia Tuấn!

[01:08:15] Thiên Hào, anh được phái đến huấn luyện đội vận tải công nhân à?

[01:08:17] Đúng vậy. Sao nào? Tham gia đi.

[01:08:19] Chúng ta cùng đi Bắc phạt.

[01:08:20] Hãy cùng nhau kề vai chiến đấu đến cùng.

[01:08:22] Được thôi!

[01:08:24] Tạ Thiên Hào, báo cáo!

[01:08:25] Biết rồi!

[01:08:27] Vậy anh đi báo cáo đây.

[01:08:29] Vâng.

[01:08:38]

[01:08:40] Được.

[01:08:56] Thiên Hào.

[01:08:57] Anh cả, ngồi đi.

[01:09:01] Bốn người.

[01:09:03]

[01:09:06] Anh cả mới là khách mời đặc biệt đấy ạ.

[01:09:11] Anh nghĩ bốn người này,

[01:09:12] còn có thể ngồi cùng một bàn uống rượu sao?

[01:09:15] Chúng ta sinh ra trong thời đại hào hùng,

[01:09:18] đừng vì những ân oán nhỏ nhặt này mà tự hạ thấp mình.

[01:09:23] Ân oán nhỏ nhặt... Nào.

[01:09:35] Em muốn học theo "uống rượu luận anh hùng",

[01:09:38] nhưng em không biết,

[01:09:40] cuối cùng luận ra vẫn là ân oán.

[01:09:44] Đừng rót nữa, tôi chỉ có vài lời, nói xong là đi.

[01:09:50] Khi nào xuất phát?

[01:09:51] Phải huấn luyện xong đội vận tải công nhân rồi mới đi.

[01:09:54] Tôi nghĩ em đừng vội đi.

[01:09:57] Đợi đến lúc đó tôi tìm cách,

[01:09:58] lót đường trong quân đội,

[01:09:59] lót đường xong em hãy đi.

[01:10:01] Có gì mà phải lót đường chứ?

[01:10:03] Tôi muốn chi viện quân nhu cho Bắc phạt,

[01:10:05] như vậy ở trong quân đội cũng thuận tiện hơn.

[01:10:06] Thật sao, anh cả?

[01:10:09] Anh là vì em hay vì Bắc phạt?

[01:10:13] Thiên Hào, em chỉ cần chăm sóc tốt cho bản thân là được rồi.

[01:10:17] Anh phải nghĩ nhiều hơn chứ.

[01:10:20] Anh phải vì nhà họ Tạ, vì tương lai của chúng ta,

[01:10:22] đặt một nền tảng tốt.

[01:10:23] Anh cả giúp em phát triển trong quân giới,

[01:10:26] em cũng sẽ tự mình nỗ lực.

[01:10:31] Thiên Hào.

[01:10:34] Sau này anh cả phải dựa vào em rồi.

[01:10:45] Cẩm Khôn.

[01:10:52] Anh cả.

[01:10:55] Thiên Hào, tôi trực bên đó nên không ngồi được.

[01:10:58]

[01:11:02] Có lòng lắm. Ly của tôi đã đầy rồi.

[01:11:11] Anh em chúng ta, sinh cùng sinh, tử cùng tử,

[01:11:15] vì sự phồn vinh của Trung Hoa mà hiến thân.

[01:11:18] Cẩm Khôn chúc anh cờ mở chiến thắng, mã đáo thành công.

[01:11:30] Tôi chưa vội đi.

[01:11:32] Hôm nay không tiện, chúng ta tìm cơ hội khác.

[01:11:34] Hôm khác chúng ta hai người nhé.

[01:11:42] Gia Tuấn.

[01:11:45] Anh có đến muộn không?

[01:11:46] Nào, ngồi đi.

[01:11:47] Đến đúng lúc lắm, mau ngồi đi.

[01:11:49] Này.

[01:12:07] Bà chủ, khi nào bà mới về ạ?

[01:12:10] Khi nào cần về tự nhiên sẽ về.

[01:12:14] Cái nhà này, cô trông chừng cẩn thận cho tôi.

[01:12:29] Bà chủ, bảo trọng.

[01:12:38] Cậu, hôm nay con mua hai cái ấm đồng.

[01:12:41] Không hay rồi, cảnh sát đến! Cảnh sát đến!

[01:12:42] Cảnh sát đến! Mau chạy!

[01:12:54] Thiên Tuệ, mau! Mau về nhà!

[01:12:57] Ba mẹ, con là Gia Tuấn, hai người mở cửa đi!

[01:13:00] Đến đây, đến đây!

[01:13:07] Ba, ba không sao chứ?

[01:13:10] Không sao, không sao.

[01:13:11] Còn nói không sao. Mẹ!

[01:13:13] Ba con hôm nay suýt nữa mất mạng.

[01:13:15] Bác Hà ở phố Quan Đường chết ngay trước mặt ba con.

[01:13:19] Gia Tuấn, con ở nhà.

[01:13:21] Anh về Đông Viên, tối nay chắc chắn sẽ có hành động.

[01:13:23] Anh cả, em cũng đi.

[01:13:24] Em đi làm gì? Ở nhà chăm sóc ba mẹ.

[01:13:26] Gia Sanh!

[01:13:27] Anh cả, vậy anh cẩn thận nhé.

[01:13:33] Mẹ ở đó có vấn đề gì không?

[01:13:36] Yên tâm đi, anh đã sắp xếp cả rồi.

[01:13:39] Phía trước sao vậy?

[01:13:46] Sao vậy?

[01:13:48] Cảnh sát bắt người rồi.

[01:13:50] Đừng loạn, đừng loạn!

[01:13:51] Về nhà! Nhanh lên!

[01:13:53] Cẩm Khôn cũng ở đó.

[01:13:55] Anh làm gì vậy?

[01:13:59] Mau đi!

[01:14:07] Linh cảm của tôi lại một lần nữa ứng nghiệm.

[01:14:10] Tôi đã biết sẽ có trận mưa bão này.

[01:14:17] Trận mưa này chính là để chia rẽ tôi và Gia Tuấn.

[01:14:21] Vốn dĩ tôi và Gia Tuấn đã hẹn,

[01:14:23] cùng nhau đến lớp giảng tập lao công.

[01:14:25] Nhưng bây giờ, trận mưa này, những mảnh kính vỡ này,

[01:14:31] rõ ràng đều đang nhắc nhở tôi,

[01:14:33] tôi và Gia Tuấn không có duyên phận.

[01:14:37] Dựa vào đâu mà mưa trận này?

[01:14:40] Dựa vào đâu chứ?

[01:14:43] Mưa lớn như vậy, trường học nhất định sẽ nghỉ học.

[01:14:47] Em cứ yên tâm ở nhà dưỡng thương đi.

[01:14:49] Có phải em không yên tâm về Gia Tuấn không?

[01:14:54] Không, em không phải vì anh ấy.

[01:14:58] Em là vì tư tưởng mới.

[01:15:00] ngày mai chúng ta đi được không?

[01:15:00] Chị dâu,

[01:15:02] chị và anh cả có phải rất có duyên phận không?

[01:15:06] Em thấy sao?

[01:15:09] Trải qua bao nhiêu chuyện,

[01:15:11] cuối cùng hai người vẫn ở bên nhau,

[01:15:14] đúng là duyên phận trời định.

[01:15:17] Cũng算是吧.

[01:15:22] Em mà có duyên phận như hai người thì tốt rồi.

[01:15:26] Vậy cũng chưa chắc đã tốt.

[01:15:29] Gia Tuấn đến trường mới, anh ấy hy vọng em đi.

[01:15:34] Trong lòng em nghĩ,

[01:15:36] nếu hôm đó ở đó gặp được anh ấy,

[01:15:39] thì chứng tỏ chúng em có duyên.

[01:15:41] Nhưng kết quả thì sao?

[01:15:44] Vẫn không đi được.

[01:15:46] Thì ra là như vậy.

[01:15:48] Vậy thì không sao, đợi tạnh mưa,

[01:15:52] Chị dâu, không đơn giản như vậy đâu.

[01:15:56] Mỗi lần em đều tưởng rằng

[01:15:57] sẽ có những thay đổi mới, những khởi đầu mới.

[01:16:01] Nhưng kết quả thì sao?

[01:16:02] Luôn có thứ gì đó cản trở giữa chúng em.

[01:16:05] Cẩm Khôn, Mạch Kỳ,

[01:16:08] học phí của trường, đình công,

[01:16:11] còn có ba, anh cả.

[01:16:14] Ngay cả những bông hoa chúng em cùng mua cũng chết.

[01:16:17] Chị dâu, có phải chúng em đã định sẵn không thể ở bên nhau?

[01:16:21] Đợi đến khi em không còn đặt ra những câu hỏi này nữa,

[01:16:23] những câu hỏi mà không ai có thể giải đáp được,

[01:16:26] đợi đến khi em không còn buồn vì những điều này nữa,

[01:16:30] tình yêu đã chết rồi.

[01:16:33] Cho dù hai người ở bên nhau,

[01:16:35] tình yêu cũng đã chết.

[01:16:39] Đến lúc đó,

[01:16:41] em mới thấy bây giờ hạnh phúc biết bao.

[01:16:46] Chị dâu, chúng ta luôn nói về tự do yêu đương.

[01:16:50] Thật ra tự do yêu đương,

[01:16:53] chính là một người đang yêu.

[01:16:55] Thật sự vì một người đang yêu,

[01:16:58] không cần quan tâm đối phương thế nào, nên mới là tự do.

[01:17:02] Sao em lại nghĩ như vậy?

[01:17:04] Chị và anh cả là tự do yêu đương.

[01:17:07] Hai người yêu nhau, nhưng tự do của chị không còn nữa.

[01:17:11] Em và Gia Tuấn cũng là tự do yêu đương.

[01:17:13] Tự do thì tự do rồi,

[01:17:16] nhưng tình yêu của chúng em không còn nữa.

[01:17:37] Các anh em công nhân!

[01:17:39] Các anh là những người lao động ở tầng lớp thấp nhất xã hội,

[01:17:42] các anh hiểu rõ nhất cảm giác bị áp bức, bóc lột.

[01:17:46] Đi!

[01:17:48] Vì vậy, chúng ta phải đoàn kết lại,

[01:17:50] mới có thể thoát khỏi tình trạng này.

[01:17:54] Cục trưởng, cục trưởng! Tệ rồi!

[01:17:55] Đội giám sát công nhân mấy trăm người đang xông vào sở cảnh sát.

[01:17:58] Mau đi xem thử.

[01:18:05] Tập hợp khẩn cấp! Nhanh!

[01:18:07] Nhanh! Người đâu? Nhanh lên!

[01:18:12] Nhanh tay lên! Nhanh lên, nhanh lên!

[01:18:20]

[01:18:24] Có việc gì vậy?

[01:18:26] Yêu cầu của chúng tôi rất đơn giản.

[01:18:28] Giao ra hung thủ,

[01:18:30] để Liên hiệp Lao công chúng tôi xử lý.

[01:18:32] Hai là, cho phép công nhân ra đường bán hàng.

[01:18:37] Ôi, các anh em công nhân, các anh em công nhân,

[01:18:40] tôi ở đây thật sự không có báo cáo nào về công nhân bị thương vong.

[01:18:43] Phải, phải, không có.

[01:18:45] Vả lại, làm đẹp thành phố, thế kỷ kinh tế,

[01:18:48] đây là lệnh của cấp trên,

[01:18:49] chúng ta đều phải chấp hành chứ.

[01:18:51] Đúng, đúng, đúng.

[01:18:53] Chỉ mình tôi,

[01:18:55] e là không thể đảm bảo gì cho các anh được.

[01:18:59] Chúng tôi không cần đảm bảo,

[01:19:00] chúng tôi muốn nợ máu trả bằng máu!

[01:19:03] Các... các người muốn làm gì?

[01:19:05] Làm gì?

[01:19:06] Tôi muốn cục trưởng ngài đích thân đến Lao công hội,

[01:19:08] cho công nhân tử nạn một lời giải thích.

[01:19:12] Mọi người đừng kích động, đừng kích động.

[01:19:16] Các anh muốn hung thủ, tôi có thể cho các anh hung thủ.

[01:19:19] Lần này việc chỉnh đốn bán hàng rong trên đường phố,

[01:19:23] là do phó cục trưởng toàn quyền phụ trách.

[01:19:25] Đúng, phó cục trưởng, phó cục trưởng.

[01:19:26] Nếu có ai nổ súng,

[01:19:27] phải do ông ta ra lệnh.

[01:19:29] Nếu không thì không được tùy tiện nổ súng.

[01:19:31] Các anh nhất quyết muốn có hung thủ,

[01:19:34] vậy thì chỉ có thể là ông ta.

[01:19:35] Bớt nói nhảm đi! Ai là phó cục trưởng?

[01:19:40] Nói! Ai là phó cục trưởng?

[01:19:45] Nói! Ai là phó cục trưởng?

[01:19:50] Phó cục trưởng, phó cục trưởng...

[01:19:53] Lương Cẩm Khôn.

[01:19:54] Đúng! Phó cục trưởng là Lương Cẩm Khôn.

[01:19:57] Lương Cẩm Khôn!

[01:20:39] Sao vậy? Các người làm gì?

[01:21:09] Cục trưởng, Lương Cẩm Khôn hôm nay không đến.

[01:21:13] Tôi đã tìm người thay ca cho cậu ta rồi.

[01:21:31] Số tôi thật khổ.

[01:21:34] Cả đời này tôi chỉ trông cậy vào Cẩm Khôn,

[01:21:38]

[01:21:43] Khóc, khóc, chỉ biết khóc.

[01:21:44] Người không sao cũng bị bà nói cho chết.

[01:21:50] Bây giờ Đội Giám sát Công nhân Quảng Châu là lớn nhất.

[01:21:53] Ông không khóc, ông không khóc,

[01:21:54] ông đi đòi con trai về cho tôi đi!

[01:21:57] Khóc đi, khóc đi, khóc đi, khóc đi!

[01:22:14] Thế nào? Không sao.

[01:22:45] Anh đi nhận diện xem.

[01:22:52] Là hắn!

[01:22:53] Hôm đó ở Tây Hào, cảnh sát nổ súng có hắn.

[01:22:55] Hôm đó là hắn dẫn người đến.

[01:22:58] Gia Sanh.

[01:23:05] Lương Cẩm Khôn,

[01:23:07] đây là Bộ Duy trì Kỷ luật Đình công,

[01:23:09] xét xử và trừng phạt tất cả những kẻ phá hoại đình công.

[01:23:14] Tôi... tôi là cảnh sát.

[01:23:16] Công tặc lớn Trần Sâm đánh chết công nhân, làm bị thương công nhân,

[01:23:19] các người không quản.

[01:23:20] Công nhân đình công không sống nổi phải ra đường bán hàng,

[01:23:22] các người lại đi quản.

[01:23:24] Còn nổ súng giết người.

[01:23:26] Đây chính là phá hoại đình công.

[01:23:28] Giết người? Tôi không giết người.

[01:23:33] Chẳng phải anh vừa nói anh là cảnh sát sao?

[01:23:35] Món nợ này, cảnh sát không trả thì ai trả?

[01:23:38] Hôm đó có rất nhiều cảnh sát.

[01:23:39] Hôm đó có rất nhiều cảnh sát,

[01:23:41] nhưng tại sao tôi lại chỉ bắt một mình anh?

[01:23:45] Chắc anh sẽ nói anh đang chấp hành mệnh lệnh chứ gì.

[01:23:49] Anh đừng nói với tôi chuyện mệnh lệnh.

[01:23:51] Anh chính là khẩu súng giết người đó.

[01:23:54] Tôi hỏi anh, có phải anh đã ra lệnh nổ súng không?

[01:23:56] Anh có nổ súng không?

[01:23:57] Gia Sanh, tôi không nổ súng! Tôi thật sự không nổ súng!

[01:23:59] Tôi tuyệt đối... tuyệt đối sẽ không nổ súng!

[01:24:01] Anh dám nói anh không có?

[01:24:02] Tôi không có!

[01:24:03] Anh không nổ súng?

[01:24:04] Tôi không có!

[01:24:04] Anh nói lại xem, anh không có?

[01:24:05] Tôi thật sự không có! Tôi thật sự không nổ súng!

[01:24:07] Sao tôi có thể bắn chết người chứ, Gia Sanh!

[01:24:08] Anh nghe tôi nói!

[01:24:09] Sao tôi có thể bắn chết người được chứ?

[01:24:10] Gia Sanh!

[01:24:11] Gia Sanh!

[01:24:12] Gia Sanh!

[01:24:14] Tôi không nổ súng!

[01:24:15] Tại sao lại là tôi? Tại sao lại là tôi?

[01:24:16] Tôi hoàn toàn không nổ súng!

[01:24:21] Gia Sanh!

[01:24:23] Lương Cẩm Khôn, anh muốn biết tại sao lại là anh?

[01:24:29] Đáng đời anh xui xẻo.

[01:24:30] Anh trách cái thế gian này đi.


 0 Komentari sort   Poredaj po


Sljedeći