(AI-sub) Sóng gió Tây Quan vietsub tập 37+38 - Trần Khôn, Tôn Lệ
Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Giữa lòng Tây Quan hoa lệ những năm 1920, tình yêu và tình bạn của một nhóm thanh niên ưu tú bị đặt vào thử thách khốc liệt nhất. <br>Với sự tham gia của cặp đôi vàng Trần Khôn và Tôn Lệ, "Sóng gió Tây Quan" sẽ cuốn bạn vào vòng xoáy của những mối tình nồng cháy, những nghĩa tình huynh đệ sâu nặng và cả những lựa chọn sinh tử trước vận mệnh của đất nước. Liệu họ sẽ chọn tình yêu hay lý tưởng?
[00:00:00] Cậu cả.
[00:00:28] Anh cả, có chuyện gì không?
[00:00:30] Thiên Hào, em đi theo anh một lát.
[00:00:32] Anh có thứ này muốn cho em xem.
[00:00:33] Được, để em mặc xong quần áo.
[00:01:04] Anh cả lại một lần nữa dùng đến "pháp bảo" của mình.
[00:01:07] Anh ta cũng đưa anh hai lên gác xép,
[00:01:10] mở cánh cửa ẩn giấu bí mật động trời
[00:01:12] của gia tộc,
[00:01:14] muốn mượn sức mạnh của cha
[00:01:16] để hủy diệt người em trai ngốc nghếch, mê muội của mình,
[00:01:18] lương tri và tình anh em cuối cùng.
[00:01:52] Cha đã tự vẫn ở chính nơi này.
[00:01:57] Ngay ở đó.
[00:02:05] Hôm đó cảnh sát đến bắt anh.
[00:02:07] Họ bao vây căn nhà từ trước ra sau,
[00:02:09] muốn bắt tên buôn thuốc phiện là anh đây
[00:02:11] về trị tội để mọi người xem.
[00:02:15] Anh đã định trốn thoát từ đây.
[00:02:18] Gia Nghi đã giúp anh.
[00:02:20] Chúng anh nối từng dải vải lại với nhau,
[00:02:23] buộc vào cửa sổ này.
[00:02:28] Sau đó anh không trốn thoát được.
[00:02:30] Cha đã dùng dải vải mà anh nối,
[00:02:33] treo cổ tự vẫn trên cây xà ngang đó.
[00:02:49] Ông ấy đã cứu anh.
[00:02:51] Để anh được sống.
[00:02:58] Thiên Hào, anh nói cho em biết thêm hai đạo lý nữa.
[00:03:02] Đạo lý của anh cũng nên là đạo lý của em.
[00:03:05] Thứ nhất,
[00:03:06] cha đã dùng mạng sống của mình để đổi lấy tương lai cho nhà họ Tạ.
[00:03:09] Ai không trân trọng, thì nên lấy mạng của mình
[00:03:12] trả lại cho ông ấy.
[00:03:16] Thứ hai, em nói Phương Gia Tuấn cứu em,
[00:03:19] không có cậu ta thì không có em.
[00:03:23] Anh dạy cho em biết thế nào là cứu người.
[00:03:27] Đây mới gọi là không có ông ấy thì không có em.
[00:03:32] Em tác thành cho Phương Gia Tuấn,
[00:03:33] bảo cậu ta cứu em thì cứu cho trót.
[00:03:39] Trong lòng em đang nghĩ gì?
[00:03:41] Đang nghĩ đến việc cứu Phương Gia Tuấn.
[00:03:44] Tốt lắm. Đạo lý thứ hai này,
[00:03:47] nói ngược lại cũng thông.
[00:03:49] Em muốn đi cứu Phương Gia Tuấn,
[00:03:51] thì hãy lấy mạng của chính mình để đổi.
[00:03:56] Em có dũng khí như cha không?
[00:03:58] Vì cứu một Phương Gia Tuấn, em có thấy đáng không?
[00:04:01] Vậy em phải làm sao? Thấy chết không cứu ư?
[00:04:04] Cả đời này em sẽ không yên lòng.
[00:04:07] Anh cũng đâu có nói là không cứu Phương Gia Tuấn.
[00:04:09] Chỉ là đừng lấy lời khai của em để cứu cậu ta.
[00:04:15] Thiên Hào, sắp xét xử rồi.
[00:04:19] Gia Tuấn.
[00:04:21] Chuyện của chúng ta... anh đã nói với người khác chưa?
[00:04:25] Tôi đã nói là tôi ở cùng với anh.
[00:04:27] Nhưng họ không tin tôi.
[00:04:30] Tôi nghĩ nếu anh nói, có thể họ sẽ nghe.
[00:04:34] Gia Tuấn, chuyện của anh và tôi... có thể
[00:04:38] đừng nói cho người khác nghe được không?
[00:04:43] Anh có ý gì?
[00:04:45] Tôi sẽ cứu anh.
[00:04:47] Nhưng tốt nhất đừng để người khác biết
[00:04:51] chúng ta đã từng ở bên nhau.
[00:04:53] Người khác biết rồi,
[00:04:55] tôi không những không thể minh oan cho anh,
[00:04:57] mà còn bị cho là lính đào ngũ.
[00:05:04] Bây giờ mọi người đều bận rộn dời đô,
[00:05:07] không khí chính trị ở Quảng Châu cũng rất căng thẳng.
[00:05:10] Tôi làm vậy
[00:05:11] hoàn toàn là vì để cứu được anh ra ngoài.
[00:05:14] Nếu có người nghi ngờ tôi cũng là lính đào ngũ,
[00:05:17] vậy thì tôi cũng tiêu đời,
[00:05:19] còn cứu anh thế nào được nữa?
[00:05:24] Tôi không hiểu chính trị.
[00:05:26] Nói ra sự thật không được sao?
[00:05:29] Gia Tuấn, anh không hiểu đâu.
[00:05:31] Trong chuyện này không có sự thật.
[00:05:34] Không phải là không có, mà là quá nguy hiểm.
[00:05:37] Anh sợ rồi.
[00:05:42] Thiên Hào.
[00:05:44] Anh đã từng nói anh muốn chứng minh bản thân.
[00:05:46] Dù sau này có gặp phải trận chiến gian khổ thế nào,
[00:05:49] anh cũng sẽ không sợ hãi nữa.
[00:05:52] Anh cũng đã hứa với tôi,
[00:05:54] anh muốn chứng minh bản thân, anh sẽ không trốn chạy nữa.
[00:05:59] Nhưng bây giờ anh...
[00:06:02] anh lại đang trốn chạy.
[00:06:08] Gia Tuấn, bây giờ là thế này,
[00:06:12] hai chúng ta,
[00:06:13] một người sống,
[00:06:15] thì người còn lại mới có thể sống, đúng không?
[00:06:18] Giống như lúc đó, anh sống thì anh mới có thể cứu tôi.
[00:06:22] Bây giờ cũng vậy,
[00:06:24] tôi không phải lính đào ngũ thì tôi mới cứu được anh.
[00:06:27] Gia Tuấn, giúp tôi thì giúp cho trót được không?
[00:06:36] Anh sợ tôi...
[00:06:38] kéo anh đi chết cùng có phải không?
[00:06:42] Được, Thiên Hào.
[00:06:50] Tôi nhất định sẽ giúp anh.
[00:06:56] Gia Tuấn.
[00:07:34] Tư lệnh Từ.
[00:07:35] Thằng họ Tạ kia, mày dám động vào hàng của tao à.
[00:07:40] Con mẹ nó, tao bắn chết mày.
[00:07:41] Tư lệnh Từ, ông... ông...
[00:07:46] Mẹ kiếp, bắn chết mày như vậy chẳng phải quá hời cho mày sao?
[00:07:51] Mày tự giải quyết đi.
[00:07:52] Tao cho mày mười phút, chỉ mười phút thôi.
[00:08:25] A lô.
[00:08:26] Anh cả, anh đừng hoảng.
[00:08:28] Em biết Tư lệnh Từ đến chỗ anh rồi.
[00:08:30] Em sẽ qua cứu anh ngay.
[00:08:31] Lát nữa gặp.
[00:08:34] Được, được, được, được...
[00:09:01] Thơm thật.
[00:09:03] Em ngày nào cũng cắm hoa.
[00:09:05] Sao hôm nay lại thấy thơm vậy?
[00:09:07] Trước đây không để ý thôi.
[00:09:09] Chắc là do công việc bận quá, bận đến tối tăm mặt mũi.
[00:09:15] Này, em ở nhà một mình,
[00:09:17] có thấy buồn không?
[00:09:19] Buồn, buồn chết đi được.
[00:09:21] Biết đâu ngày nào đó em lén trốn ra ngoài,
[00:09:23] rồi không bao giờ quay về nữa.
[00:09:43] Em xem, em cứ ở nhà một mình mãi.
[00:09:46] Anh thấy tốt nhất là nên có thêm một người.
[00:09:49] Có A Thái là đủ rồi.
[00:09:51] Không cần thêm người nữa đâu.
[00:09:53] Ý anh là...
[00:09:55] em xem khi nào thì sinh cho anh một cậu con trai bụ bẫm.
[00:10:26] Còn một phút.
[00:10:28] Vẫn kịp đó, viết vài lời trăn trối đi.
[00:11:00] Chờ một chút, Tư lệnh.
[00:11:02] À, Cẩm Khôn.
[00:11:04] Cho nó vào.
[00:11:07] Lâu rồi không gặp, Tư lệnh Từ.
[00:11:09] Tôi đã tra ra ai đã động vào hàng của ngài rồi.
[00:11:15] Mẹ kiếp, đây chẳng phải là vuốt râu hùm sao.
[00:11:20] Tạ Đốc biện, chúng ta đây là người nhà không nhận ra người nhà.
[00:11:23] Hôm nào tôi mời ông một bữa giải kinh. Rút!
[00:11:36] Anh cả, anh sợ hãi rồi.
[00:11:53] Cẩm Khôn, sao em đến muộn vậy.
[00:11:57] Lỡ như anh không chịu nổi,
[00:11:58] tự sát sớm vài phút thì sao?
[00:12:04] Em có biết, lúc anh cầm súng
[00:12:05] chỉa vào đầu mình,
[00:12:06] anh đã nghĩ đến gì không?
[00:12:08] Anh nghĩ đến Tiểu Đào Hồng.
[00:12:09] Cô ta cũng cầm súng chỉa vào đầu mình.
[00:12:14] Nhưng...
[00:12:15] anh không có dũng khí như cô ta.
[00:12:17] Thôi được rồi, về ngủ đi.
[00:12:18] Ngày mai tỉnh dậy, mọi chuyện sẽ qua thôi.
[00:13:07] Toàn thể đứng dậy.
[00:13:10] Tòa án quân sự này,
[00:13:11] bây giờ sẽ tiến hành tuyên án đối với tội trạng của Phương Gia Tuấn.
[00:13:14] tiến hành tuyên án.
[00:13:16] Căn cứ vào tội trạng của tội phạm Phương Gia Tuấn,
[00:13:19] chứng cứ xác thực, giữ nguyên phán quyết ban đầu.
[00:13:22] Tuyên án tử hình, lập tức xử bắn.
[00:13:28] Gia Tuấn!
[00:13:36] Gia Tuấn!
[00:14:15] Tiểu Hạnh Tử.
[00:14:17] Anh Cẩm Khôn.
[00:14:19] Gia Tuấn bị tuyên án xử bắn rồi.
[00:14:20] Cái gì?
[00:14:23] Bây giờ chỉ có em mới cứu được cậu ấy.
[00:14:24] Em?
[00:14:26] Tiểu Hạnh Tử, anh không muốn kháng cáo nữa.
[00:14:30] Anh không kháng cáo, anh chờ chết à?
[00:14:33] Anh không muốn kéo người khác chết cùng mình.
[00:14:35] Gì cơ, anh nói gì?
[00:14:36] Anh không kháng cáo thì không còn một chút cơ hội nào nữa.
[00:14:39] Thật đó.
[00:14:41] Đây là điều mấy hôm trước anh mới phát hiện ra.
[00:14:44] Anh thấy con người anh
[00:14:46] thật sự rất thừa thãi.
[00:14:48] Người khác sẽ không vì sự tồn tại của anh
[00:14:50] mà cảm thấy hạnh phúc, vui vẻ.
[00:14:52] Ngược lại, anh chết đi rồi,
[00:14:54] những người có liên quan đến anh,
[00:14:57] họ mới cảm thấy yên ổn.
[00:15:00] Thật đó, đây là điều anh vừa phát hiện ra.
[00:15:03] Vậy còn người nhà anh thì sao?
[00:15:05] Chị Thiên Tuệ thì sao? Anh Cẩm Khôn thì sao?
[00:15:08] Anh như vậy họ không đau lòng sao?
[00:15:14] Tiểu Hạnh Tử.
[00:15:16] Trước khi hành hình, đến thăm anh lần nữa nhé.
[00:15:19] Sao anh có thể như vậy?
[00:15:21] Anh không thể như vậy!
[00:15:23] Sĩ quan, đưa tôi đi đi.
[00:15:27] Anh Gia Tuấn!
[00:15:29] Anh Gia Tuấn, em còn có chuyện muốn nói với anh!
[00:15:32] Anh Gia Tuấn!
[00:15:39] Anh Gia Tuấn!
[00:15:48] Chuẩn bị một chiếc xe!
[00:15:53] Lương Phó cục trưởng.
[00:15:55] Không cần nữa.
[00:16:02] Nghe nói là cậu bày mưu cho Lê Hạnh.
[00:16:08] Cậu dù sao cũng đã cưới người nhà họ Tạ,
[00:16:10] làm tuyệt tình như vậy à.
[00:16:13] Còn Gia Tuấn thì sao?
[00:16:15] Gia Tuấn cũng là người của Nam Châu Lý chúng ta.
[00:16:17] Là anh em từ nhỏ ngủ chung giường với tôi.
[00:16:20] Với Thiên Hào cũng là anh em kết nghĩa.
[00:16:22] Tôi có thể thấy chết không cứu sao?
[00:16:25] Cậu muốn Thiên Hào chết?
[00:16:28] Vậy tôi còn trả lại lời khai của cậu ta cho anh sao?
[00:16:31] Anh phải biết Ôn Đình Quang khao khát có được lời khai đó thế nào,
[00:16:33] để chứng minh Thiên Hào là lính đào ngũ.
[00:16:39] Anh cả, chuyện này em đã sắp xếp xong rồi.
[00:16:48] Được rồi, tin cậu thêm lần nữa.
[00:16:52] Về Nam Châu Lý.
[00:17:04] Tối qua, sau khi về nhà anh bắt đầu suy nghĩ một vấn đề.
[00:17:08] Cứ trằn trọc suy nghĩ về nó.
[00:17:13] Sao cậu lại biết
[00:17:14] Tư lệnh Từ chỉ cho anh mười phút?
[00:17:18] Cậu nói cậu hiểu anh,
[00:17:19] sẽ không tự sát sớm một giây.
[00:17:21] Nhưng sao cậu lại biết
[00:17:22] Tư lệnh Từ lại cho anh đúng mười phút?
[00:17:32] Tư lệnh Từ vừa đến cậu đã gọi điện cho anh nói,
[00:17:34] cậu biết ông ta đến rồi.
[00:17:36] Nhưng tại sao đến giây cuối cùng cậu mới xuất hiện?
[00:17:53] Anh Thiên Hựu.
[00:17:54] Anh thật sự muốn biết câu trả lời sao?
[00:18:01] Anh muốn.
[00:18:06] Ý tưởng mười phút đó là do tôi nói cho Tư lệnh Từ.
[00:18:10] Ông ta nói muốn đến tìm anh tính sổ,
[00:18:12] tôi đã chỉ cho ông ta cách này.
[00:18:18] Vậy thì, người nói cho ông ta biết
[00:18:20] là tôi đã cướp lô hàng đó... cũng là cậu?
[00:18:28] Anh là anh cả của tôi.
[00:18:31] Tôi sẽ không hại anh.
[00:18:34] Tôi làm bất cứ chuyện gì cũng có lý lẽ của riêng mình.
[00:18:37] Tôi sẽ không để anh sợ hãi vô ích.
[00:18:40] Nhiều nhất là một hai ngày,
[00:18:41] tôi sẽ giao kẻ thù của anh vào tay anh.
[00:18:45] Tóm lại,
[00:18:47] tôi đã sắp xếp ổn thỏa mọi chuyện rồi.
[00:19:12] Tôi gần như không nhận ra,
[00:19:13] đây là Nam Châu Lý nơi tôi lớn lên từ nhỏ.
[00:19:16] Những người thân mà tôi quen thuộc hơn ai hết,
[00:19:19] lại càng trở nên xa lạ, thay đổi hoàn toàn.
[00:19:22] Ngày hành hình của Gia Tuấn đã đến rất gần.
[00:19:26] May mà có Cẩm Khôn,
[00:19:28] điều này mới khiến tôi
[00:19:29] nhìn thấy một tia hy vọng trong tuyệt vọng.
[00:19:46] Được rồi, đừng lo lắng.
[00:19:48] Em sẽ lo liệu ổn thỏa mọi việc.
[00:20:22] Tiểu Hạnh Tử, anh không có chuyện gì cần dặn dò nữa.
[00:20:27] Nói với mọi người, anh chết rồi.
[00:20:43] Toàn thể tập hợp!
[00:20:53] Nghiêm! Nghỉ! Nghiêm!
[00:20:58] Xuất phát!
[00:22:05] Giương súng!
[00:22:08] Chuẩn bị!
[00:22:09] Bắn!
[00:22:28] Em không muốn!
[00:23:08] Không được động đậy!
[00:24:22] Thiên Tuệ, Cẩm Khôn.
[00:24:25] Nhà không sao rồi.
[00:24:26] Thật tốt quá.
[00:24:30] Anh đã hứa với em thì nhất định sẽ làm được.
[00:24:34] Anh đúng là đã hứa,
[00:24:35] nhưng anh và Gia Tuấn...
[00:24:38] Ban đầu em còn lo anh sẽ không chịu dốc toàn lực.
[00:24:41] Chúng ta dù sao cũng là anh em.
[00:24:43] Em sao vậy? Không khỏe à?
[00:24:46] Không có gì, dạo này em hay bị chóng mặt.
[00:24:48] Không sao, ngủ một lát là khỏe thôi.
[00:24:50] Như vậy sao được.
[00:24:52] Thế này nhé, anh đến sở cảnh sát làm chút việc trước.
[00:24:55] Anh bảo A Thái đi mời bác sĩ đến khám cho em.
[00:24:57] Không sao đâu, anh cứ đi làm việc trước đi.
[00:25:29] Cục trưởng.
[00:25:31] Cẩm Khôn à, lại sao thế này?
[00:25:33] Sao... sao lại bao vây sở cảnh sát nữa vậy?
[00:25:36] Tôi cũng không biết nữa.
[00:25:37] Nghe nói quân đội xử bắn lính đào ngũ,
[00:25:38] bị cảnh sát chúng ta cướp pháp trường.
[00:25:40] Cảnh sát cướp pháp trường? Ai cướp?
[00:25:41] Tôi cũng không biết. Dù sao thì quân đội đã bao vây rồi,
[00:25:43] nói là muốn Cục trưởng ngài cho một lời giải thích.
[00:25:44] Cái... cái này đâu phải tôi làm, tôi giải thích thế nào được?
[00:25:47] Nhưng đám người này đều là từ trong đống người chết bò ra,
[00:25:50]
[00:25:51] Cẩm Khôn, cậu nói xem phải làm sao đây?
[00:25:54] Cậu nói tôi phải làm sao đây?
[00:25:56] Ba mươi sáu kế, chạy là thượng sách.
[00:25:59] Cục trưởng, hay là...
[00:26:01] ngài chạy đi.
[00:26:03] Chạy?
[00:26:04] Vâng.
[00:26:05] Đúng vậy, còn núi xanh thì không sợ không có củi đốt.
[00:26:07] Tôi trốn một lát, tôi trốn một lát.
[00:26:19] Cậu có ý gì?
[00:26:27] Này cậu, cậu... cậu thừa nước đục thả câu à.
[00:26:33] Cục trưởng, tôi là đang chừa cho ngài một con đường sống.
[00:26:36] Có chạy thoát được hay không,
[00:26:37] phải xem vào mạng của chính ngài rồi.
[00:26:52] Cẩm Khôn à, bình thường tôi đối với cậu không tệ.
[00:26:55] Cậu đừng có bắn lén sau lưng tôi đấy.
[00:27:05] Lòng tôi có độc ác đến vậy sao?
[00:27:08] Dù sao ngài cũng là sếp cũ của tôi.
[00:27:34] Nghiêm!
[00:27:44] Này, làm gì vậy?
[00:27:45] Cậu cả.
[00:27:46] Bác sĩ đến chưa?
[00:27:47] Nói bà chủ bị bệnh gì?
[00:27:49] Chúc mừng cậu cả.
[00:27:50] Chúc mừng tôi cái gì?
[00:27:51] Bác sĩ nói bà chủ có tin vui rồi.
[00:27:53] Đây là thuốc an thai bác sĩ kê cho bà chủ ạ.
[00:27:55] Nói vậy là tôi có con trai rồi!
[00:27:57] Tôi có con trai rồi!
[00:28:00] Nhân chi sơ, nhân chi sơ.
[00:28:05] Tính bản thiện, tính bản thiện.
[00:28:11]
[00:28:22] Tốt, hôm nay chúng ta học bốn câu này.
[00:28:24] Con tự nói lại một lần được không?
[00:28:26] Chuẩn bị, bắt đầu!
[00:28:28] Nhân chi sơ, tính bản thiện.
[00:28:32]
[00:28:45] Bây giờ cấp trên bắt đầu điều tra vụ Cục trưởng bị đánh chết,
[00:28:48] lệnh cho tôi toàn quyền phụ trách điều tra.
[00:28:50] Ừm, tôi biết.
[00:28:53] Trong chuyện này, những gì cần làm tôi đã làm xong cả rồi.
[00:28:56] Chỉ chờ cậu đến điều tra thôi.
[00:28:58] Bên phía Thiên Hào thì sao?
[00:29:00] Bên cậu ta không cần người khác nhúng tay,
[00:29:01] chính là để cậu ta xử lý chuyện này.
[00:29:04] Tốt lắm, vậy tôi sẽ điều tra rầm rộ.
[00:29:10] Cuối cùng, cả chuyện này nên
[00:29:14] có liên quan đến Ôn Đình Quang.
[00:29:58] Này này này, sao vậy? Có chuyện gì thế?
[00:30:01] Các người đang làm gì vậy? Đang làm gì thế?
[00:30:03] Tôi phụng mệnh điều tra vụ việc nghiêm trọng quân đội tấn công
[00:30:05] và bao vây phân cục cảnh sát khu số 9,
[00:30:08] đánh chết cựu Cục trưởng Phó Bưu.
[00:30:11] Tôi nhận được tố giác từ phía quân đội,
[00:30:13] sĩ quan tham gia đã thú nhận,
[00:30:14] nói rằng chính ngài đã ra lệnh việc này.
[00:30:16] Cậu nói gì?
[00:30:18] Chưa nghe rõ phải không?
[00:30:19] Vậy tôi nói lại lần nữa.
[00:30:21] Ngày 12 tháng 1,
[00:30:22] phân cục cảnh sát khu số 9 bị quân đội bao vây.
[00:30:25] Cục trưởng Phó Bưu đã thiệt mạng trong cuộc xung đột.
[00:30:29] Cậu nói chuyện này có liên quan đến tôi?
[00:30:32] Không phải là có liên quan, người ta đã khai rồi.
[00:30:34] Nói chuyện này là do ngài thao túng.
[00:30:39] Lương Cẩm Khôn, tôi khuyên cậu tốt nhất nên nghĩ cho kỹ,
[00:30:42] cậu đang làm cái gì vậy.
[00:30:44]
[00:30:46] tốt nhất nên cẩn thận từng bước,
[00:30:48] đừng để sẩy chân một bước, hận nghìn đời.
[00:30:50] Ngài đang uy hiếp tôi đấy à?
[00:30:52]
[00:30:55] Nhưng bây giờ có Thiên Vương lão tử đến cũng không giúp được ngài đâu.
[00:30:58] Không kịp nữa rồi.
[00:31:00] Cậu muốn thế nào?
[00:31:01] Tôi là quan chức chính phủ, tôi được bảo vệ.
[00:31:03] Cậu không thể hãm hại tôi.
[00:31:05] Vâng, thực ra tôi cũng không muốn đắc tội với ngài,
[00:31:09] nhưng tôi cũng là phụng mệnh hành sự.
[00:31:11] Hay thế này đi,
[00:31:12] tôi và anh em sẽ vất vả ra ngoài một lát.
[00:31:15] Nếu lúc vào lại mà gặp ngài,
[00:31:17] thì đó là số của ngài.
[00:31:20] Anh em, đi!
[00:32:32] Vào!
[00:32:45] Lục soát kỹ cho tôi!
[00:32:53] Báo cáo Cục trưởng, không có người.
[00:33:04] Có người chạy rồi.
[00:33:05] Đứng lại!
[00:33:06] Chạy nữa là bắn đấy!
[00:33:08] Đứng lại! Đứng lại!
[00:33:29] Chạy nữa là bắn đấy!
[00:33:30] Đứng lại!
[00:34:33] E là Phương Gia Tuấn này không đến rồi.
[00:34:35] Vậy chúng ta đừng đợi nữa.
[00:34:37] Được, mời, Cục trưởng Lương.
[00:34:42] Ở Nam Châu Lý, tôi mãi mãi là Lương Cẩm Khôn.
[00:34:44] Anh Thiên Hựu, anh mới là anh cả.
[00:34:45] Nào Thiên Hào, chúng ta kính anh cả một ly.
[00:34:54] Gia Tuấn, ngồi đi.
[00:35:08] Nào, uống đi.
[00:35:11] Bây giờ tôi mới biết,
[00:35:13] mỗi một ngụm rượu đều đáng để trân trọng.
[00:35:16] Vì cậu không biết
[00:35:17] ngày mai sẽ xảy ra chuyện gì.
[00:35:22] Cạn ly!
[00:35:31] Xem này, đây là lời khai của tôi.
[00:35:34] Tôi đã viết lại rồi.
[00:35:36] Bây giờ không có ai bày mưu tính kế,
[00:35:39] tôi có thể đường đường chính chính chứng minh chúng ta ở cùng nhau,
[00:35:42] cậu không phải lính đào ngũ.
[00:35:46] May mà tôi còn đợi được cơ hội này.
[00:35:50] Nếu không tôi không chỉ là lính đào ngũ,
[00:35:52] mà còn là tội phạm bỏ trốn.
[00:35:55] Phương Gia Tuấn,
[00:35:56] sao mọi người có thể trơ mắt nhìn cậu đi chết được.
[00:35:58] Thiên Hào đã sớm bàn với Cẩm Khôn rồi.
[00:36:00] Cậu ấy cho người bao vây sở cảnh sát,
[00:36:02] Cẩm Khôn cho người đi cướp pháp trường.
[00:36:08] Thực ra cướp pháp trường là chuyện lớn,
[00:36:10] không thể để chìm xuồng được.
[00:36:12] Cho nên Thiên Hào đã dùng lực lượng quân đội,
[00:36:14] ép sở cảnh sát giao ra chủ mưu cướp pháp trường.
[00:36:17] Chúng tôi nhân cơ hội trừ khử Cục trưởng.
[00:36:22] Cẩm Khôn, cho dù Cục trưởng làm vật tế thần,
[00:36:25] tôi nghĩ chuyện này
[00:36:26] cũng không thể cứ thế mà cho qua được.
[00:36:28] Phải.
[00:36:29] Bây giờ, chuyện này
[00:36:30] do Cẩm Khôn toàn quyền điều tra.
[00:36:32] Cậu ấy điều tra, anh nghĩ còn có thể thế nào nữa?
[00:36:36] Cậu còn chưa biết phải không? Ôn Đình Quang cũng xong đời rồi.
[00:36:39] Trong quân đội có người tố cáo là Ôn Đình Quang của Sở Thực Nghiệp
[00:36:42] đã lợi dụng lực lượng quân đội để trừ khử đối thủ chính trị bên cảnh sát.
[00:36:45] Ôn Đình Quang.
[00:36:54] Cho nên các người không chỉ cứu tôi,
[00:36:57] mà còn trừ khử được kẻ thù của các người.
[00:37:01] Tôi không ngờ,
[00:37:03] tôi lại có ích với các người như vậy.
[00:37:05] Lần này tôi sống lại không phải là vô ích.
[00:37:13] Phải đó, phải đó.
[00:37:14] Đại nạn không chết ắt có phúc về sau mà.
[00:37:16] Bây giờ tốt rồi,
[00:37:18] không ai còn quan tâm đến một người
[00:37:19] vốn dĩ phải bị xử bắn,
[00:37:21] tại sao lại không bị xử bắn nữa.
[00:37:23] Vậy thì không cần phiền anh đi làm chứng cho tôi nữa rồi.
[00:37:26] Nói thật, trước đó tôi rất sợ chết.
[00:37:29] Tôi rất muốn sống, tôi thật sự cần cái này.
[00:37:35] Bây giờ không cần nữa.
[00:37:38] Gia Tuấn, cậu nên hiểu,
[00:37:40] bây giờ cứu cậu theo cách này là tốt nhất,
[00:37:42] dù là đối với cậu hay đối với mọi người.
[00:37:47] Tôi biết anh sợ tôi liên lụy anh.
[00:37:49] Tôi có thể đi chết.
[00:37:51] Nhưng Thiên Hào,
[00:37:53] nếu anh cảm thấy tôi sống,
[00:37:54] còn có thể tiếp tục giúp anh lót đường cho tương lai,
[00:37:58] thì tôi bằng lòng sống tiếp.
[00:38:00] Phương Gia Tuấn, mọi người cứu cậu một mạng,
[00:38:02] chẳng lẽ không đáng một tiếng "cảm ơn" sao?
[00:38:05] Các người dùng mạng của tôi chỉ để đổi lấy một tiếng "cảm ơn" về,
[00:38:07] quá không đáng rồi.
[00:38:10] Gia Tuấn, chúng ta dù sao cũng là anh em ở Nam Châu Lý.
[00:38:12] Đừng có nhắc đến anh em với tôi nữa!
[00:38:14] Nếu ở pháp trường,
[00:38:15] người đầu tiên đến lượt là tôi,
[00:38:17] hôm nay các người còn có thể nói chuyện với ai hả?
[00:38:24] Hôm nay tôi đến là muốn nhìn lại các người,
[00:38:27] cũng là để mỗi người các người nhìn lại tôi.
[00:38:31] Các người đã thay đổi, tôi cũng thay đổi rồi.
[00:38:35] Từ hôm nay trở đi,
[00:38:37] chúng ta không còn là anh em gì nữa.
[00:38:43] Gia Tuấn!
[00:39:06] Việc cần làm tôi đã làm rồi.
[00:39:08] Phương Gia Tuấn hoàn toàn không biết điều.
[00:39:10] Xem chúng ta như kẻ thù.
[00:39:17] Lương Cẩm Khôn, Phương Gia Tuấn.
[00:39:18] Bọn họ là cái thá gì chứ.
[00:39:22] Nhất thời đắc thế một chút,
[00:39:23] mà dám làm cao trước mặt tôi.
[00:39:28] Tôi nhường bọn họ chỉ là muốn mượn tay bọn họ,
[00:39:30] để loại bỏ hết kẻ thù.
[00:39:35] Thiên Hào, chuyến này em về,
[00:39:38] nhà họ Tạ chúng ta đã lấy lại được uy phong.
[00:39:41] Tôi muốn để bọn họ biết,
[00:39:43] ở Nam Châu Lý,
[00:39:44] ai mới là anh cả thực sự.
[00:39:49] Thiên Hào, cục diện anh đã mở ra cho em rồi.
[00:39:52] Tương lai một mảnh sáng lạn,
[00:39:53] chỉ xem bản thân em đi thế nào thôi.
[00:39:58] Anh cả, em phải đi.
[00:40:01] Em đã quyết định rồi, đi Nam Kinh.
[00:40:08] Anh cả, lần này anh nói gì cũng không cản được em nữa.
[00:40:13] Chuyện của Gia Tuấn,
[00:40:15] khiến em cảm thấy xấu hổ cho bản thân mình, cho nhà họ Tạ.
[00:40:22] Anh không muốn nghe em nói gì nữa.
[00:40:25] Chúng ta đúng, cậu ta sai.
[00:40:28] Giết người là đúng, tự sát là sai.
[00:40:32] Những thứ này em không hiểu rõ,
[00:40:35] cũng không muốn hiểu rõ.
[00:40:38] Em nhất định phải đi.
[00:41:28] Gia Tuấn rơi vào sự mờ mịt hoàn toàn.
[00:41:31] Hội Liên hiệp Lao công trang nghiêm ngày trước,
[00:41:33] nay đã vắng tanh,
[00:41:35] lý tưởng tuổi trẻ ngày nào
[00:41:37] cũng không còn khiến cậu nhiệt huyết sôi trào.
[00:41:40] Cậu thậm chí không biết
[00:41:41] cái mạng mà cậu may mắn nhặt về này,
[00:41:43] còn có tác dụng gì.
[00:41:46] Nhưng có một điều,
[00:41:47] Gia Tuấn rất kiên định,
[00:41:50] đó là cậu tuyệt đối không cam chịu nữa.
[00:41:53] Cậu muốn làm chủ vận mệnh của mình.
[00:42:00] Báo cáo Cục trưởng Lương.
[00:42:02] Có một người nước ngoài muốn gặp ngài.
[00:42:09] Cục trưởng Lương, bây giờ đến lượt cậu ngồi chiếc ghế này rồi.
[00:42:14] Ông là ai?
[00:42:16] Tôi là ai không quan trọng.
[00:42:18] Cậu là ai cũng không quan trọng.
[00:42:20] Chỉ có liên quan đến chiếc ghế này thôi.
[00:42:24] Cục trưởng Lương, giống như người tiền nhiệm của cậu,
[00:42:26] chúng ta tiếp tục hợp tác là được.
[00:42:28] Hợp tác?
[00:42:31] Hôm nay chúng ta không bàn những chuyện này.
[00:42:33] Tôi đến đây là để chúc mừng cậu thăng chức cục trưởng.
[00:42:39] Những việc sau này, chúng tôi sẽ chống lưng cho cậu.
[00:42:43] Trên mảnh đất của người Trung Quốc chúng tôi,
[00:42:45] tôi dựa vào đâu mà phải cần các người Tây
[00:42:46] giúp tôi chống lưng chứ?
[00:42:58] Cẩm Khôn, anh chưa bao giờ hút thuốc.
[00:43:05] Vậy sao?
[00:43:10] Trong lòng có chuyện gì không vui à?
[00:43:12] Không, chỉ là hơi mệt thôi.
[00:43:18] Em là vợ của anh,
[00:43:20] có chuyện gì
[00:43:22] chúng ta nên cùng nhau gánh vác.
[00:43:24] Nhưng bây giờ anh cứ như vậy,
[00:43:26] chuyện gì cũng không nói với em.
[00:43:30] Anh như vậy em sẽ càng lo lắng hơn, anh biết không?
[00:43:40] Gia Tuấn, tôi, Thiên Hào,
[00:43:43] ba chúng tôi lớn lên trong cùng một con hẻm,
[00:43:46] là anh em kết nghĩa,
[00:43:50] đã thề sống chết có nhau.
[00:43:55] Nhưng bây giờ lại như thế này,
[00:43:56] gặp nhau cứ như kẻ thù.
[00:44:00] Thiên Tuệ, em sao vậy?
[00:44:04] Bà chủ lớn!
[00:44:07] Cậu cả.
[00:44:08] Bác sĩ nói bà chủ thể chất yếu,
[00:44:10] bây giờ không thể bị kích động.
[00:44:13] Những chuyện bên ngoài không thể nói với cô ấy.
[00:44:19] Anh, anh, ăn giò heo, ăn giò heo đi.
[00:44:23] Anh không ăn, không ăn.
[00:44:25] Ăn một miếng đi.
[00:44:28] Ăn thêm một miếng nữa đi.
[00:44:32] Hoa仔, anh mà được như em thì tốt biết mấy.
[00:44:37] Đi chơi đi, ngoan.
[00:45:17] Trong ký ức tuổi thơ của tôi,
[00:45:19] dưới gốc cây đa này luôn có một chiếc xích đu.
[00:45:23] Nó đã mang bao nhiêu tiếng cười của chúng tôi.
[00:45:26] Bây giờ nó cuối cùng đã không còn đung đưa nữa.
[00:45:30] Có lẽ nó đã mệt rồi.
[00:45:31] Ai mà biết được.
[00:45:33] Có lẽ nó đang âm thầm chờ đợi điều gì đó.
[00:45:37] Anh em, anh Tuấn đến rồi.
[00:45:39] Anh Tuấn! Anh Tuấn!
[00:45:40] Các cậu đều ở đây à.
[00:45:45] Anh Tuấn, chúng tôi đến tìm anh
[00:45:47] là muốn anh dẫn dắt chúng tôi.
[00:45:49] Anh Gia Sinh chết rồi,
[00:45:51] súng bị họ tịch thu, người của chúng ta cũng tan tác.
[00:45:54] Chỉ còn lại mấy người chúng tôi, không cam tâm.
[00:45:57] Không thể bị người ta bắt nạt mà không trả đũa.
[00:45:59] Chúng ta nhất định phải nợ máu trả bằng máu!
[00:46:01] Nợ máu trả bằng máu!
[00:46:02] Tốt, vậy chúng ta hãy đoàn kết lại.
[00:46:06] Mấy anh em chúng ta
[00:46:07] không có quan hệ gì với các băng đảng khác.
[00:46:10] Dù là cảnh sát, quân đội, thương hội,
[00:46:14] hay các băng đảng khác,
[00:46:15] từ nay về sau,
[00:46:17] chúng ta sẽ dùng chính nắm đấm của mình để trừ gian diệt bạo,
[00:46:20] để nói chuyện với thế giới này.
[00:46:23] Chúng ta muốn lao động! Chúng ta muốn sinh tồn! Chúng ta muốn cơm ăn!
[00:47:03] Anh em công nhân, xông lên!
[00:47:06] Cướp súng!
[00:47:16] Đưa đây!
[00:47:28] A Tam!
[00:47:33] A Tam, mau đi!
[00:48:53] Phương Gia Tuấn, cậu lại chọn đúng bến tàu của tôi.
[00:49:00] Thế giới này thật nhỏ bé.
[00:49:03] Cậu đại diện cho ai?
[00:49:04] Công nhân, nhà họ Phương, hay người chết?
[00:49:10] Tôi chỉ đại diện cho chính mình.
[00:49:14] Anh không phải không biết,
[00:49:16] kho hàng ở đây trước đây đều là của nhà họ Tạ.
[00:49:24] Những gì tôi muốn nói với anh đều ở trên này.
[00:49:27] Không nhiều, chỉ có hai điều.
[00:49:31] Thứ nhất, không được sa thải công nhân vô cớ.
[00:49:35] Thứ hai, bồi thường cho công nhân bị thương vong.
[00:49:42] Bãi công, Bắc phạt đã làm tôi tốn quá nhiều thời gian.
[00:49:44] Nói một câu, tiền tôi không có.
[00:49:46] Tôi có thể không sa thải công nhân,
[00:49:48] họ không muốn đi cũng có thể ở lại.
[00:49:50] Nhưng tôi không trả lương.
[00:49:52] Cậu đến đàm phán điều kiện này với tôi,
[00:49:53] thà cho tôi thời gian đi kiếm tiền còn hơn.
[00:49:56] Còn về việc bồi thường cho công nhân,
[00:49:57] chỉ cần là chết hoặc bị thương do công việc,
[00:49:59] bồi thường cho công nhân là trách nhiệm không thể chối cãi.
[00:50:04] Ông Tạ trước đây từng ở trong công hội.
[00:50:07] Ông ta và người Anh, và chính phủ, và giới tư bản,
[00:50:11] và các cuộc đàm phán lớn nhỏ của các thương hội, phường hội,
[00:50:14] tham gia nhiều hơn chúng tôi.
[00:50:16] Ông Tạ biết đàm phán,
[00:50:18] cũng biết kết quả đàm phán, phải không?
[00:50:24] Cậu muốn thế nào?
[00:50:26] Tôi muốn thế nào cần phải nói cho anh biết sao?
[00:50:31] Cậu có thể không nói,
[00:50:33] nhưng các người bây giờ phải rời khỏi đây ngay lập tức.
[00:50:37] Nếu không, các người sẽ còn có người bị như thế này.
[00:50:46] Tạ Thiên Hựu, anh có thể thử.
[00:51:38] Em đang hát bài gì vậy?
[00:51:40] Chính em cũng không biết là bài gì.
[00:51:43] Nghĩ ra thì hát cho con nghe thôi.
[00:51:47] Haiz, những bài hát đồng dao hồi nhỏ của anh,
[00:51:49] bây giờ quên hết rồi. Em còn nhớ không?
[00:51:52] Em...
[00:51:54] anh muốn em biết thì em sẽ biết.
[00:51:57] Nhìn anh xem,
[00:51:59] đâu có giống người sắp làm cha đâu.
[00:52:07] Ở nhà thật tốt biết bao.
[00:52:10] Mọi thứ đều thật vững chãi, thật chắc chắn.
[00:52:14] Anh chỉ sợ ra ngoài.
[00:52:18]
[00:52:19] sẽ có gì đang chờ đợi mình.
[00:52:23] Mỗi ngày anh ra ngoài,
[00:52:25] em đều lo lắng cho anh.
[00:52:28] Anh về đến nhà lại chẳng chịu nói gì với em.
[00:52:32] Thực ra em biết ở bên ngoài,
[00:52:35] con người với nhau luôn đấu đá.
[00:52:39] Đôi khi em nghĩ,
[00:52:41] hay là chúng ta tìm một nơi yên bình để sống,
[00:52:44] cứ thế sinh con đẻ cái,
[00:52:47] cũng rất tốt phải không?
[00:52:56] Tiểu Hạnh Tử.
[00:53:00] Anh Gia Tuấn, em cứ tưởng anh chết rồi.
[00:53:02] Anh nên nói cho em biết, làm em đi hỏi khắp nơi.
[00:53:05] Cô ngốc, anh Gia Tuấn của em sẽ không chết đâu.
[00:53:07] Yên tâm đi.
[00:53:09] Nào, nói cho anh Gia Tuấn nghe,
[00:53:10] sau khi anh đi em thế nào rồi?
[00:53:12] Sao anh không về nhà?
[00:53:14] Bến tàu này hoang vắng quá.
[00:53:18] Nơi này hoang vắng,
[00:53:20] nhưng ở đây không có quân đội, không có cảnh sát,
[00:53:23] cũng không có thương nhân, càng không có chính trị gia.
[00:53:26] Tiểu Hạnh Tử, ở đây,
[00:53:29] cả thế giới này đều thuộc về anh.
[00:53:32] Ở đây anh không cần sợ ai,
[00:53:35] anh cũng có thể sống tốt.
[00:53:38] Và rồi một ngày nào đó,
[00:53:41] họ sẽ sợ anh.
[00:54:07] Đây là duyên phận của chúng ta.
[00:54:09] Nếu mùng một Tết vẫn mở cửa,
[00:54:11] thì chứng tỏ chúng ta có duyên.
[00:54:41] A Tam, A Tam!
[00:54:44] Cảnh sát bao vây bến tàu rồi! Mau đi, mau!
[00:54:56] A Tam, quay lại!
[00:54:59] Anh Tuấn, không được, bên ngoài nguy hiểm, anh không thể đi!
[00:55:01] Tôi không thể trơ mắt nhìn A Tam đi nộp mạng.
[00:55:03] Anh đi cũng là chết.
[00:55:05] Anh chết rồi, anh em chúng tôi sẽ ra sao?
[00:55:59] Dựa vào đâu mà ông ta quy định thời gian chứ?
[00:56:01] Lúc đó đã nói rõ rồi.
[00:56:02] Ai cứu được Gia Tuấn thì căn nhà thuộc về người đó.
[00:56:05] Nhà họ Lương chúng ta cứu người còn chưa vội đòi nợ.
[00:56:07] Ông ta lại đi quy định thời gian.
[00:56:10] Nhà họ Tạ chẳng qua là ỷ vào Thiên Hào là người trong quân đội.
[00:56:14] Ỷ vào nó thì sao chứ?
[00:56:16] Ỷ vào nó
[00:56:17] là có thể cướp được căn nhà trong tay nhà họ Lương chúng ta sao?
[00:56:20] Tôi muốn nhà họ Phương ở, hay không muốn nhà họ Phương ở,
[00:56:22] đó là chuyện của nhà chúng ta.
[00:56:24] Cho phép ông ta xen vào à?
[00:56:26] Ông chủ nói hay lắm.
[00:56:27] Hay là chúng ta giành lại căn nhà đi,
[00:56:29] để tránh đêm dài lắm mộng.
[00:56:31] Phải đó, muốn đi thì đi ngay bây giờ.
[00:56:38] Cậu nói xem, nếu có Cẩm Khôn ở đây,
[00:56:41] nó có mắng tôi không?
[00:56:42] Ông chủ, ai lại để ông tự mình đi chứ.
[00:56:45] Để người làm đi gây chuyện.
[00:56:47]
[00:56:50] Ý hay đấy.
[00:57:16] Bà chủ lớn, bà không sao chứ?
[00:57:20] A Thái, bên ngoài có chuyện gì vậy?
[00:57:23] Ông chủ sai A Cẩu dẫn người
[00:57:25] đang cãi nhau với người làm nhà bà đó.
[00:57:28] Tại sao vậy?
[00:57:29] Haiz, còn không phải là vì căn nhà của họ Phương sao.
[00:57:32] Tôi thấy hôm nay mà cãi nữa,
[00:57:34] chắc chắn sẽ có án mạng.
[00:57:35] Thôi, bà chủ lớn đừng quan tâm nữa.
[00:57:38] Cứ mặc kệ họ đi.
[00:57:39] Sức khỏe của mình là quan trọng nhất.
[00:57:42] A Thái, dìu tôi ra ngoài.
[00:57:44] Ra ngoài? Không được!
[00:57:45] Cậu cả đã dặn, bà không được ra khỏi nhà.
[00:57:48] Bà chủ lớn! Bà chủ lớn!
[00:57:51] Trời ơi, ông đừng đi, đừng kéo tôi!
[00:57:54] Ông không đánh lại họ đâu!
[00:57:56] Họ muốn nhà thì cứ cho họ đi!
[00:57:59] Tôi chỉ cần ông và Gia Tuấn thôi!
[00:58:00] Căn nhà này tôi không cần nữa!
[00:58:03] Tôi chỉ muốn hai người được bình an!
[00:58:05] Lúc trước... lúc trước ông ta sợ chúng ta liên lụy họ,
[00:58:09] chỉ mong sao Gia Tuấn nhà chúng ta bị xử bắn.
[00:58:11] Bây giờ... bây giờ ông ta chặn cửa nhà chúng ta gây chuyện.
[00:58:14] Ông ta muốn làm gì?
[00:58:15] Ông ta muốn phá nhà chúng ta! Thôi bỏ đi!
[00:58:17] Lão đây liều mạng với bọn họ!
[00:58:19] Đừng! Đừng ra ngoài! Ông đừng kéo tôi!
[00:58:24] Phiền cậu tìm giúp tôi.
[00:58:25] Tôi có việc gấp cần tìm anh ấy.
[00:58:28] Cô gọi điện cho ai vậy?
[00:58:30] Là cho Cẩm Khôn phải không?
[00:58:36] Tôi liều mạng với các người!
[00:58:51] Dừng tay!
[00:58:56] Đều là người Nam Châu Lý,
[00:58:58] tranh giành nhau ra thể thống gì nữa.
[00:58:59] Về đi!
[00:59:15] Chú Đức.
[00:59:27] Cha, như vậy là cha không đúng.
[00:59:29] Con từ nhỏ đã ngủ chung giường với Gia Tuấn,
[00:59:31] cho nên không có nhà họ Phương thì không có con ngày hôm nay.
[00:59:33] Chúng ta nên xem là một nhà.
[00:59:35] Cần gì phải làm tổn thương hòa khí như vậy?
[00:59:37] Không phải cha muốn làm tổn thương hòa khí,
[00:59:39] mà là nhà họ Tạ không nói lý lẽ, ra tay trước.
[00:59:43]
[00:59:45] mà thực sự là nhà họ Tạ đã bắt nạt đến tận nhà chúng ta.
[00:59:50] Nhà họ Lương và nhà họ Phương có quan hệ gì?
[00:59:53] Nhà họ Tạ và nhà họ Phương lại có quan hệ gì?
[00:59:57] Tôi không phải muốn tranh giành với cậu.
[00:59:59] Theo mối quan hệ thân sơ cũng được,
[01:00:01] theo công lao cứu người lớn nhỏ cũng được,
[01:00:04] xét về tình về lý, căn nhà này đều nên là của nhà họ Tạ.
[01:00:06] Anh cả, thực ra tình hình nhà họ Phương bây giờ thế nào,
[01:00:10] trong lòng anh và em đều rất rõ.
[01:00:13] Cần gì phải vào lúc này
[01:00:14] thêm dầu vào lửa cho nhà họ chứ?
[01:00:20] Anh cả.
[01:00:21] Nếu cậu còn xem tôi là anh cả, thì cứ làm theo quy củ.
[01:00:25] Đừng tưởng rằng mình đủ lông đủ cánh rồi,
[01:00:27] là có thể dạy dỗ anh cả.
[01:00:34] Cậu nhìn tôi như vậy, cậu muốn thế nào?
[01:00:37] Cậu nghĩ rằng cậu có thể chơi chết Cục trưởng và Ôn Đình Quang,
[01:00:40] là có thể chơi chết tôi, Tạ Thiên Hựu này sao?
[01:00:48] Đúng vậy.
[01:00:50] Bây giờ cậu là cục trưởng rồi.
[01:00:52] Nhưng thì sao chứ?
[01:00:56] Cậu dám nổ súng bắn chết tôi không?
[01:01:00] Đừng tranh giành nữa!
[01:01:01] Cái Nam Châu Lý này, tôi không ở nữa!
[01:01:03] Chú Phương! Chú Phương!
[01:01:04] Cậu chủ, ông chủ, không hay rồi!
[01:01:07] Bà chủ không thấy đâu nữa!
[01:01:18] Thiên Tuệ!
[01:01:21] Thiên Tuệ!
[01:01:23] Thiên Tuệ!
[01:01:25] Thiên Tuệ!
[01:01:42] Thiên Tuệ, mau vào đi!
[01:01:50] Thiên Tuệ, mưa to như vậy em sẽ bị cảm đó.
[01:01:53] Nào, mau ngồi đi.
[01:01:56] Nào, ngồi xuống đi.
[01:01:57] Gia Tuấn, anh về nhà ở đi.
[01:02:00] Nếu anh ở nhà,
[01:02:02] thì sẽ không có ai bắt nạt cha mẹ anh nữa.
[01:02:05] Cha tôi, ông ấy sao rồi?
[01:02:09] Nhà họ Tạ và nhà họ Lương
[01:02:11] đều tranh giành nhà của anh.
[01:02:15] Nói là lúc đầu đã hứa,
[01:02:17] ai cứu được anh ra,
[01:02:19] thì nhà sẽ thuộc về người đó.
[01:02:21] Gia Tuấn.
[01:02:23] Anh dù là vì cha mẹ anh,
[01:02:25] anh cũng về nhà ở đi.
[01:02:34] Cha, mẹ, Gia Tuấn!
[01:02:37] Cha, mau vào đi.
[01:02:39] Nam Châu Lý, không thể ở lại được nữa rồi.
[01:02:41] Mẹ! Dì! Dì sao vậy?
[01:02:43] Mẹ, mẹ tỉnh lại đi!
[01:02:44] Thiên Tuệ, sao em lại ở đây?
[01:02:47] Mau về đi.
[01:02:48] Cẩm Khôn tìm em sắp phát điên rồi.
[01:02:51] Mau về đi.
[01:02:53] Gia Tuấn, mau tìm bác sĩ cho dì đi.
[01:02:55] Chị về trước đây.
[01:02:57]
[01:02:58] Không cần đâu, chăm sóc dì quan trọng hơn.
[01:03:00]
[01:03:02] Không cần đâu, các con chăm sóc dì đi.
[01:03:04] Mau về đi.
[01:03:21] Thiên Tuệ! Thiên Tuệ!
[01:03:42] Thiên Tuệ.
[01:03:57] Thiên Tuệ, lúc nãy em đã đi đâu vậy?
[01:03:59] Em làm anh sợ chết khiếp.
[01:04:03] Không có gì.
[01:04:06] Tại sao lại trở thành như thế này?
[01:04:12] Lần đầu tiên người lớn tranh giành nhà,
[01:04:17] những đứa trẻ chúng ta đã đoàn kết biết bao.
[01:04:20] Không ai nỡ rời xa ai.
[01:04:23] Cũng chính lần đó,
[01:04:26] các anh đã trở thành anh em kết nghĩa.
[01:04:29] Anh em tốt biết bao.
[01:04:35] Sao...
[01:04:38] sao lại trở thành kẻ thù rồi?
[01:04:45] Biết thế này,
[01:04:48] chúng ta còn lớn lên để làm gì?
[01:04:54] Ở tiền tuyến, anh đã thấy rất nhiều người chết.
[01:05:02] Anh...
[01:05:06] lúc đó anh chỉ muốn về nhà.
[01:05:10] Anh muốn sống những ngày bình yên.
[01:05:16] Anh không muốn thấy đánh đấm chém giết nữa.
[01:05:20] Cẩm Khôn.
[01:05:22] Tại sao bây giờ lại thành ra thế này?
[01:05:26] Anh còn có thể đi đâu được nữa?
[01:05:37] Trên chiến trường,
[01:05:39] là những người không quen biết nhau đánh nhau.
[01:05:42] Còn chúng ta,
[01:05:45] là bạn bè, là anh em.
[01:05:49] Tại sao, Cẩm Khôn?
[01:05:52] Nam Châu Lý nơi em lớn lên từ nhỏ,
[01:05:54] sao lại trở thành thế này?
[01:06:00] Tôi không còn tin vào Nam Châu Lý nữa.
[01:06:03] Tôi biết từ đây mỗi người đều đã thay đổi hoàn toàn.
[01:06:08] Họ đều không còn tin vào Nam Châu Lý nữa.
[01:06:11] Họ chỉ tin vào chính bản thân họ.
[01:06:16] Nam Châu Lý, tôi không thể quay về được nữa rồi.
[01:06:28] Cha, cha đang làm gì vậy?
[01:06:33] Cha, cha dọn đồ làm gì? Cha định đi à?
[01:06:37] Ở đây mãi cũng không phải là cách.
[01:06:39] Nếu mẹ con xuất viện,
[01:06:40] thì lại càng không ổn.
[01:06:46] Cha, lại đây, cha ngồi trước đi.
[01:06:50] Cha, cha nghe con nói.
[01:06:52] Đợi mẹ xuất viện, cha và mẹ về nhà ở.
[01:06:55] Chúng ta có nhà riêng, sao phải ở bên ngoài?
[01:06:59] Nam Châu Lý, cha thực sự không muốn về nữa.
[01:07:01] Con xem nhà họ Tạ và nhà họ Lương gây chuyện như vậy.
[01:07:04] Cha cứ nghĩ đến chuyện này là lại đau lòng.
[01:07:07] Cứ coi như căn nhà đó là của họ đi.
[01:07:10] Cha thì không sao,
[01:07:13] nhưng mẹ con bệnh thành ra thế này.
[01:07:16] Cha lo nhất là con đó.
[01:07:18] Con không thể hành động bồng bột như vậy được.
[01:07:20] Ở nhà của mình mà là bồng bột sao?
[01:07:24] Đó là chuyện thiên kinh địa nghĩa.
[01:07:26] Thiên kinh địa nghĩa?
[01:07:27] Con xem thế giới này có phải là thế giới nói lý lẽ không?
[01:07:30] Con trước nay sống đàng hoàng, thì sao?
[01:07:33] Chẳng phải cũng bị người ta không nói lý lẽ
[01:07:34] ban cho một mạng sống sao.
[01:07:35] Không nói lý lẽ cũng có cách làm của người không nói lý lẽ.
[01:07:38] Nếu con đã nhận mạng sống họ ban cho,
[01:07:41] thì con sẽ phải dùng cách làm của họ
[01:07:42] để đối xử với họ.
[01:07:44] Con thỏ bị dồn vào đường cùng còn cắn người nữa là.
[01:07:46] Con định làm gì?
[01:07:48] Gia Tuấn, con không được làm chuyện dại dột.
[01:07:50] Con không biết rõ nhà họ Tạ và nhà họ Lương bây giờ đâu.
[01:07:54] Cha, cha đừng lo.
[01:07:57] Họ không phải muốn nhà sao?
[01:07:59] Con đi nói chuyện với họ, xem ai trả nhiều tiền hơn.
[01:08:03] Con chưa từng nghe nói
[01:08:05] người bán nhà lại phải trốn người mua nhà.
[01:08:09] Vậy thì bán đi.
[01:08:14] Hai vị xem cho kỹ, đây là giấy tờ nhà.
[01:08:19] Lúc đầu để cứu tôi,
[01:08:21] nhà họ Phương đã dùng căn nhà này để hứa hẹn.
[01:08:24] Vậy bây giờ tôi muốn xem,
[01:08:26] rốt cuộc là ai đã cứu tôi.
[01:08:29] Ban đầu tôi cứ nghĩ,
[01:08:31] người cứu tôi chắc chắn là Thiên Hào.
[01:08:33] Nhưng cậu ta bị cuốn vào chính trị.
[01:08:35] Sau đó,
[01:08:37] Cẩm Khôn lại nghĩ ra một cách hay để cứu tôi.
[01:08:40] Cậu ta tìm Lê Hạnh, để cô ấy ra mặt làm chứng,
[01:08:43] chứng minh tôi và Thiên Hào cùng nhau rời đội.
[01:08:48] Sau đó, hai người để giải cứu Thiên Hào,
[01:08:51] mà đã liên thủ giải cứu tôi.
[01:08:53] Đó cũng là cứu chính hai người, đúng không?
[01:08:58] Nói đi nói lại, rốt cuộc ai đã cứu tôi,
[01:09:01] vẫn không nói rõ được.
[01:09:03] Có lẽ nói là tôi đã cứu hai người,
[01:09:07] cũng không hẳn là không thể, đúng không?
[01:09:10] Dù thế nào đi nữa,
[01:09:12] cũng là Cẩm Khôn nhà chúng tôi cho người đi cướp pháp trường.
[01:09:17] Thôi được, chuyện quá khứ đừng nhắc lại nữa.
[01:09:21] Tiền mua nhà hai vị đều mang đến rồi chứ?
[01:09:29] Mang đến rồi.
[01:09:37] Đã bao giờ thấy bình minh ở pháp trường chưa?
[01:09:42] Bình minh mà tử tù thấy ở pháp trường.
[01:09:49] Sao lại nói chuyện tử tù, xui xẻo quá.
[01:09:54] Tôi đã thấy rồi.
[01:09:57] Không khác gì bình minh bình thường.
[01:10:01] Lúc đó tôi chỉ nghĩ,
[01:10:04] đây là mặt trời cuối cùng tôi được thấy.
[01:10:12] Hôm nay hai vị có thể ngồi ở đây,
[01:10:15] cũng nên đã thấy được
[01:10:17] mặt trời cuối cùng của chính mình.
[01:10:20] Chỉ là,
[01:10:21] hai vị không nhớ rõ như tôi.
[01:10:24] Bởi vì hai vị hoàn toàn không nghĩ rằng,
[01:10:27] đó sẽ là mặt trời cuối cùng mà hai vị được thấy.
[01:10:31] Người đâu!
[01:10:41] Gia Tuấn, chuyện này là sao? Chuyện này...
[01:10:45] Tôi có thể nói cho hai vị biết,
[01:10:47] cảm giác sau khi thấy mặt trời cuối cùng.
[01:10:51] Đó là cầu người không bằng cầu mình.
[01:10:54] Ông chủ Tạ, lấy ra đi.
[01:10:56] Gia đình của công nhân bị thương vong lần trước
[01:10:58] còn đang chờ tiền bồi thường đó.
[01:10:59] Ông chủ Lương, lấy tiền nợ chúng tôi ra đây.
[01:11:07] Các người muốn thì cứ lấy đi.
[01:11:10] Nói nhảm, không phải chúng tôi đòi các người.
[01:11:12] Mà là ông nợ lương công nhân.
[01:11:25] Vậy tôi xin thay mặt các công nhân đã mất
[01:11:28] và gia đình họ, cảm ơn hai vị.
[01:11:31] Không khách sáo, không khách sáo.
[01:11:36] À đúng rồi, tôi còn phải nói với hai vị,
[01:11:40] Nam Châu Lý này, ba nhà Tạ, Lương, Phương,
[01:11:43] thiếu một nhà thì không còn là Nam Châu Lý nữa.
[01:11:46] Cho nên nhà chúng tôi vẫn sẽ ở lại.
[01:11:50] Ở lại mãi mãi.
[01:11:52] Đi!
[01:12:01] Anh Tuấn, súng của chúng ta đến rồi.
[01:12:04] Nhanh, nhanh, mang vào.
[01:12:09] Nhanh, mở ra, mở ra!
[01:12:20] Anh Tuấn, không ngờ nhà của anh
[01:12:22] có thể đổi được nhiều súng như vậy.
[01:12:23] Không phải đổi, là cướp.
[01:12:25] Thế mà còn không hiểu.
[01:12:26] Đối phó với cường đạo thì phải dùng thủ đoạn của cường đạo.
[01:12:27] Đúng vậy, anh em!
[01:12:30] Chúng ta đã bị người ta bắt nạt nửa đời người rồi.
[01:12:32] Nhưng từ hôm nay trở đi,
[01:12:34] nếu ai còn bắt nạt chúng ta nữa,
[01:12:36] chúng ta sẽ dùng thứ này
[01:12:37] nói chuyện với họ! Lấy súng!
[01:12:48] Anh em, chúng ta có súng rồi!
[01:12:52] Anh Tuấn! Anh Tuấn! Anh Tuấn!
[01:12:53] Sao vậy?
[01:12:55] Tạ Thiên Hựu thuê một đám côn đồ lưu manh,
[01:12:57] chiếm bến tàu, còn đánh người của chúng ta.
[01:13:04] Bảo anh em lấy vũ khí! Đi!
[01:13:05] Được!
[01:13:12] Đánh! Đánh!
[01:13:33] Anh em, đừng đuổi nữa!
[01:13:37] Nói với anh em,
[01:13:39] thu dọn hết tất cả vũ khí lại,
[01:13:41] đi thăm một người với tôi.
[01:13:49] Này, làm gì vậy?
[01:13:57] Nói lời giữ lời.
[01:14:04] Các người... các người muốn làm gì?
[01:14:08] Đừng sợ, những thứ này
[01:14:10] đều là người của anh để lại ở đó.
[01:14:12] Bây giờ tôi trả lại cho anh.
[01:14:20] Nhân tiện nói một câu,
[01:14:22] bến tàu vẫn là của tôi.
[01:14:24] Vẫn là của chúng tôi!
[01:14:26] Đi!
[01:14:37] Anh Thiên Hựu.
[01:14:39] Tôi nghĩ anh không có gan
[01:14:40] bắn lén từ sau lưng đâu.
[01:14:43] Tôi nói cho anh biết,
[01:14:45] cái đáng cho mà không cho,
[01:14:46] chúng tôi sẽ tự mình lấy.
[01:15:07] Nhanh, nhanh, nhanh!
[01:15:16] Đứng dậy!
[01:15:20] Mày còn bắt nạt công nhân, tao bắn chết mày!
[01:15:22] Không được động đậy!
[01:15:26] Nhanh, nhanh, nhanh!
[01:15:29] Không được động đậy!
[01:15:30] Đừng động, đừng động, tất cả đừng động!
[01:15:35] Không được động đậy!
[01:15:39] Không được động đậy!
[01:15:44] Đừng động đậy!
[01:15:49] Nhanh, nhanh!
[01:16:00] Anh em, chúng ta có tiền rồi!
[01:16:03] Không, là các anh em công nhân đang đói bụng được cứu rồi!
[01:16:16] Anh em, chỉ cần chúng ta đoàn kết một lòng,
[01:16:19] thì không có việc gì không làm được! Nào!
[01:16:55] Cẩm Khôn, sao anh vẫn chưa ngủ?
[01:17:02] Có tâm sự à?
[01:17:06] Hôm nay anh nhận được một danh sách đen.
[01:17:09] Tên của Gia Tuấn có ở trên đó.
[01:17:13] Sao? Cậu ấy lại làm sao nữa?
[01:17:18] Cậu ấy là thủ lĩnh của Hội Anh Em.
[01:17:20] Mua mấy chục khẩu súng.
[01:17:22] Chỉ trong tháng này đã cướp hơn mười mấy tiệm buôn.
[01:17:25] Còn làm bị thương không ít người.
[01:17:28] Anh không nhầm chứ?
[01:17:30] Không nhầm, chính là cậu ta.
[01:17:33] Nếu chỉ là giết giàu chia nghèo, cướp chút tiền tài
[01:17:36] thì cũng không có gì.
[01:17:37]
[01:17:41] Trước đây cậu ấy hiền lành biết bao.
[01:17:43] Thật không ngờ cậu ấy lại cầm súng giết người.
[01:17:48] Ngủ đi, ngủ đi, đừng nghĩ nhiều nữa.
[01:17:50] Ngủ sao?
[01:18:16] Thiên Tuệ, anh nghe tin vui của em rồi.
[01:18:19] Cứ bận rộn mãi, đến hôm nay mới đến thăm em được.
[01:18:25] Ôi, Lương Cẩm Khôn này vận may thật tốt.
[01:18:30] Cưới được người mà nó luôn mong muốn.
[01:18:32] Nhanh như vậy đã có con nối dõi.
[01:18:36] Anh đến có việc gì không?
[01:18:39] Chỉ đến thăm em thôi.
[01:18:41] Mẹ nói nếu em muốn uống canh gì,
[01:18:43] thì để A Quế hầm rồi mang qua.
[01:18:46] Nếu ở đây ăn không quen thì về nhà ăn.
[01:18:48] Quan trọng nhất vẫn là sức khỏe.
[01:18:50] Anh cả, anh nói gì vậy?
[01:18:52] Đây chính là nhà của em.
[01:18:55] Anh còn bảo em về nhà.
[01:19:04] Vào đi.
[01:19:09] Anh cả.
[01:19:10] Ừm.
[01:19:13] Cẩm Khôn.
[01:19:16] Sao cậu vẫn ở văn phòng này vậy?
[01:19:19] Tôi cảm thấy ở đây thoải mái hơn.
[01:19:27] Hóa ra cậu không phải lúc nào cũng nhòm ngó
[01:19:29] văn phòng đó.
[01:19:32] Là sợ xui xẻo phải không?
[01:19:37] Nực cười, nực cười.
[01:19:41] Tôi vừa mới đi thăm Thiên Tuệ.
[01:19:43] Vậy sao?
[01:19:46] Cẩm Khôn, cậu vẫn còn hận tôi phải không?
[01:19:49] Haiz.
[01:19:52] Chuyện đó là do tôi làm không tốt lắm.
[01:19:55] Tôi đến đây là để nhận lỗi với cậu.
[01:19:57] Nhưng cậu cũng nên nghĩ kỹ lại,
[01:20:00] là hắn, Phương Gia Tuấn,
[01:20:02] cuối cùng đã tính kế cả nhà họ Tạ và nhà họ Lương.
[01:20:05] Bây giờ hắn lại chiếm bến tàu của nhà họ Tạ.
[01:20:06] Anh cả.
[01:20:08] Anh đến đây lại là để nói chuyện của Gia Tuấn.
[01:20:13] Đây không chỉ là chuyện nhà riêng của tôi.
[01:20:18] Tôi đến đây là đã gạt bỏ ân oán cá nhân.
[01:20:22] Hội Anh Em của hắn bây giờ đã gây ra phẫn nộ trong dân chúng.
[01:20:26] Nếu cậu vì tình riêng mà cứ để mặc hắn như vậy,
[01:20:30] thì sao có thể xứng đáng với
[01:20:31] những người vô tội bị họ bắn chết?
[01:20:34] Bây giờ hắn đi khắp nơi mua súng, thuê người,
[01:20:37] đợi đến khi hắn lớn mạnh thực sự,
[01:20:38] cấp trên cũng sẽ phải đối phó với hắn.
[01:20:40] Cuối cùng chẳng phải cũng là hại hắn sao?
[01:20:46] Anh cả dạy phải.
[01:20:48] Xem ra là tôi đã lơ là nhiệm vụ.
[01:21:22] Báo cáo!
[01:21:23] Tình hình thế nào?
[01:21:24] Chúng ta chết một người, bị thương ba người.
[01:21:26] Những người đó đều là những kẻ liều mạng, tàn nhẫn.
[01:21:29] Điều thêm cảnh lực đến đây, cứ nói là tôi nói.
[01:21:31] Rõ!
[01:21:36] Là người của Gia Tuấn làm.
[01:21:39] Đi thôi.
[01:21:46] Anh Tuấn, cảnh sát đến rồi.
[01:21:49] Đến bao nhiêu người?
[01:21:50] Đến mấy chục người, Lương Cẩm Khôn cũng đến.
[01:21:52] Chúng ta có cần trốn không?
[01:21:53] Trốn? Tại sao phải trốn?
[01:21:55] Đi, ra ngoài xem với tôi.
[01:22:03] Cẩm Khôn.
[01:22:06] Cậu đến rồi.
[01:22:12] Gia Tuấn.
[01:22:14] Thiên Tuệ cô ấy khỏe không?
[01:22:16] Cô ấy đang mang thai.
[01:22:20] Cô ấy luôn rất lo cho cậu.
[01:22:22] Gia Tuấn, về Nam Châu Lý với tôi đi.
[01:22:27] Hôm nay cậu mang nhiều người đến đây như vậy,
[01:22:30] chỉ là để khuyên tôi về Nam Châu Lý sao?
[01:22:33] Đây là lý tưởng của cậu sao?
[01:22:36] Trước đây cậu đã nói gì?
[01:22:38] Cậu nên hòa mình vào thời đại sôi động,
[01:22:40] chứ không phải dùng súng giết người.
[01:22:44] Nhưng có những người đáng bị giết.
[01:22:47] Cũng không nên là cậu ra tay giết.
[01:22:49] Chúng ta có pháp luật.
[01:22:51] Cậu làm như vậy,
[01:22:51] có khác gì Quá Giang Long, Mạc Lão Hổ năm xưa?
[01:22:54] Đừng nhắc đến pháp luật với tôi.
[01:22:56] Tôi đã chết mấy lần, mới hiểu ra một đạo lý,
[01:22:58] trong thời loạn, chỉ có dùng súng đạn để nói chuyện.
[01:23:02] Cậu dựa vào đâu? Thiên Hào dựa vào đâu?
[01:23:05] Chẳng phải các cậu cũng dựa vào súng đạn sao?
[01:23:08] Báo cáo Cục trưởng, không phát hiện vật gì khả nghi.
[01:23:10] Rút!
[01:23:12] Anh em, thu quân!
[01:23:13] Thu quân!
[01:23:20] Gia Tuấn, đủ rồi.
[01:23:23] Dừng tay đi.
[01:23:25] Sau này có súng hay không,
[01:23:26] cũng không phải do cậu quyết định.
[01:23:29] Nhưng có dùng súng hay không là do tôi quyết định.
[01:23:36] Cẩm Khôn.
[01:23:41] Lần gặp mặt sau,
[01:23:44] anh em chúng ta có lẽ sẽ phải đối đầu bằng dao súng.
[01:23:49] Thiên Tuệ, cậu nhất định phải chăm sóc tốt cho cô ấy.
[01:24:54] --- END OF FILE ---