পরবর্তী আসছে

(AI-sub) Sóng gió Tây Quan vietsub tập 7+8 - Trần Khôn, Tôn Lệ

0 ভিউ· 08/03/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
সাবস্ক্রাইবার
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Giữa lòng Tây Quan hoa lệ những năm 1920, tình yêu và tình bạn của một nhóm thanh niên ưu tú bị đặt vào thử thách khốc liệt nhất. <br>Với sự tham gia của cặp đôi vàng Trần Khôn và Tôn Lệ, &quot;Sóng gió Tây Quan&quot; sẽ cuốn bạn vào vòng xoáy của những mối tình nồng cháy, những nghĩa tình huynh đệ sâu nặng và cả những lựa chọn sinh tử trước vận mệnh của đất nước. Liệu họ sẽ chọn tình yêu hay lý tưởng?

আরো দেখুন

[00:00:10] Chủ tịch của Hội liên hiệp lao công Sa Diện đàng hoàng

[00:00:15] cũng ăn quỵt sao?

[00:00:20] Tôi còn tưởng các vị thanh liêm lắm chứ.

[00:00:27] Cục trưởng, tiền tôi để ở đây.

[00:00:31] Phiền ngài giao lại cho ông chủ tửu lầu.

[00:00:35] Thiên Hữu à, Phương Gia Tuấn ngốc, cậu cũng hồ đồ à?

[00:00:41] Ông chủ này bình thường muốn mời chủ tịch Ôn cũng không được,

[00:00:43] khó khăn lắm mới nịnh bợ được.

[00:00:46] Lại để cậu em vợ cậu phá đám.

[00:00:50] Lần này các cậu vừa đắc tội với ông chủ, vừa đắc tội với chủ tịch.

[00:00:56] Cậu tự giải quyết đi.

[00:01:03] Cục trưởng, việc tôi phải giải quyết, tôi sẽ cố gắng làm.

[00:01:07] Mong Cục trưởng đừng trách Gia Tuấn nữa.

[00:01:10] Cậu ấy còn nhỏ, không hiểu chuyện.

[00:01:13] Phương Gia Tuấn chấp pháp công bằng, tôi dựa vào đâu mà trách cậu ấy chứ?

[00:01:19] Cậu ấy được thăng chức rồi, đến bến tàu một mình làm nhiệm vụ rồi.

[00:01:27] Cũng tốt, đây là do cậu ấy tự chuốc lấy.

[00:01:31] Cục trưởng, đã gây phiền phức cho ngài rồi.

[00:01:36] Thiên Hữu à, nói thật lòng,

[00:01:40] lần này tôi nể mặt chủ tịch Ôn chứ không phải nể mặt cậu.

[00:01:48] Ngài và chủ tịch Ôn rất thân sao?

[00:01:51] Trước đây không thân, may mà Phương Gia Tuấn làm một chuyện ngốc nghếch,

[00:01:57] khiến tôi có một cơ hội nói chuyện với chủ tịch Ôn.

[00:02:02] Nếu không tôi vẫn bị蒙 trong trống không biết gì.

[00:02:08] Cục trưởng, tôi không hiểu ý ngài.

[00:02:13] Cậu còn trẻ, nhiều chuyện cậu còn chưa hiểu được.

[00:02:18] Nhưng cậu có thể yên tâm,

[00:02:21] Phó tôi đây sẽ vẫn ủng hộ cậu như trước.

[00:02:24] Cũng sẽ tiếp tục chiếu cố việc kinh doanh của Quảng Lợi.

[00:02:27] Dù gì tôi vẫn là cổ đông mà.

[00:02:29] Thôi được rồi, tôi rất bận, cậu cứ tự nhiên.

[00:02:38] "Trọc tửu bất tiêu ưu quốc lệ," (Rượu đục không xóa được lệ lo cho nước)

[00:02:40] "Cứu thời ưng trượng xuất quần tài." (Cứu đời nên dựa vào người tài xuất chúng)

[00:02:43] "Bính tương thập vạn đầu lô huyết," (Đem mười vạn đầu rơi máu chảy)

[00:02:45] "Thệ bả càn khôn lực vãn hồi." (Thề đem sức xoay chuyển lại càn khôn)

[00:02:54] Các bạn học, sau đây chúng ta mời đại diện sinh viên mới phát biểu.

[00:02:58] Mời bạn Lương Cẩm Khôn, mọi người hoan nghênh.

[00:03:07] Chào các bạn.

[00:03:08] Tôi xin tự giới thiệu một chút.

[00:03:10] Tôi tên là Lương Cẩm Khôn.

[00:03:11] Tôi rất vui khi được đại diện sinh viên mới phát biểu.

[00:03:13] Cũng cảm ơn Hội sinh viên đã tin tưởng tôi.

[00:03:16]

[00:03:22] Thật sao? Đúng vậy, lúc nãy em thể hiện rất tốt.

[00:03:25] Cảm ơn chị.

[00:03:26] Không cần khách sáo.

[00:03:27] Cẩm Khôn.

[00:03:29] Thiên Tuệ.

[00:03:31] Cậu được chọn làm đại diện sinh viên mới,

[00:03:32] sao không nói cho mình biết?

[00:03:34] Muốn tạo bất ngờ cho mình à?

[00:03:37] Để mình giới thiệu.

[00:03:38] Đây là chủ tịch Hội sinh viên, đàn chị của chúng ta,

[00:03:40] cô Phùng Mộ Trinh.

[00:03:43] Chào chị. Ngày đầu tiên đã được làm quen với lãnh đạo sinh viên,

[00:03:46] thật là vinh hạnh của em.

[00:03:47] Em tên Tạ Thiên Tuệ. Chị, xin chỉ giáo nhiều hơn.

[00:03:51] Cùng chỉ giáo nhau. Hai em nói chuyện đi, chị đi trước.

[00:03:55] Tạm biệt chị.

[00:04:00] Sao lại thế?

[00:04:01] Người ta là người có thân phận.

[00:04:03] Chị ấy là con gái của Hội trưởng Thương hội Tây Quan kiêm ủy viên Thương đoàn.

[00:04:06] Tất nhiên là có chút kiêu ngạo rồi.

[00:04:08] Cho nên cậu mới nịnh bợ à? Gì mà nịnh bợ?

[00:04:11] Mình là đại diện sinh viên mới, chị ấy là chủ tịch Hội sinh viên.

[00:04:13]

[00:04:16] Đừng tưởng mình không nhìn ra.

[00:04:17] Thật ra hai người đã rất thân từ lâu rồi.

[00:04:19] Chẳng trách cậu có tư cách đại diện sinh viên mới phát biểu.

[00:04:21] Đừng nói bậy. Mấy hôm trước lúc chúng mình trang trí hội trường,

[00:04:23] bọn mình mới quen nhau thôi.

[00:04:24] Cũng lãng mạn ghê, tình yêu sét đánh à?

[00:04:30] Thật ra mình đặc biệt không thích bộ mặt Menshevik của chị ta,

[00:04:33] quả thật chính là một Martov phiên bản nữ.

[00:04:36] Nữ Martov để mắt đến cậu,

[00:04:38] thực hiện chính sách mở cửa với cậu.

[00:04:40] Đối với một phần tử cơ hội cách mạng không kiên định như cậu,

[00:04:43] mở rộng cửa chào đón.

[00:04:44] Tương lai hai người cùng xây dựng câu lạc bộ tự do cách mạng,

[00:04:47] thật là tốt đẹp biết bao. Thiên Tuệ, đừng nói bậy.

[00:04:50] Lương Cẩm Khôn tôi là một Bolshevik kiên định nhất,

[00:04:52] mãi mãi đi theo đồng chí Lenin.

[00:04:55] Cậu ấy à, nhiều nhất chỉ là phần tử cách mạng cơ hội.

[00:04:58] Cậu nói bậy, tôi là một người Bol... Bol... kiên định nhất...

[00:05:05] Ba, mẹ, con đi đây.

[00:05:08] Ra ngoài phải tự cẩn thận nhé.

[00:05:10] Nhớ nhà thì viết thư về.

[00:05:12] Nhớ chưa?

[00:05:14] Con sẽ chăm sóc tốt cho mình.

[00:05:16] Mẹ, con đi tạm biệt Gia Tuấn và mọi người.

[00:05:21] Gia Tuấn, Cẩm Khôn, ngày mai là tuần thứ ba của anh Khánh rồi.

[00:05:26] Chào vĩnh biệt anh ấy giúp tôi.

[00:05:29] Anh hai coi thường nhất là đàn ông ủy mị.

[00:05:32] Đừng nghĩ nhiều, cứ yên tâm đi đi.

[00:05:35] Thiên Hào, chúng tôi tin cậu.

[00:05:36] Nhất định sẽ mang về một tấm huy chương.

[00:05:41] Anh hai, anh nhớ giữ gìn sức khỏe.

[00:05:46] Nhớ viết thư cho em.

[00:05:48] Từ nhỏ đến lớn, đây là lần đầu tiên gọi tôi là anh hai.

[00:05:51] Thật không quen.

[00:05:53] Yên tâm, anh nhất định sẽ viết thư cho em.

[00:05:57] Gia Tuấn, thay tôi chăm sóc tốt em gái tôi.

[00:06:01] Anh yên tâm, em sẽ đối xử với cô ấy như anh ruột.

[00:06:04] Đồ ngốc, tôi chính là không muốn cậu đối xử với con bé như anh ruột.

[00:06:09] Cẩm Khôn, bảo trọng.

[00:06:20] Anh cả, em đi đây.

[00:06:24] Thiên Hào, anh hy vọng có một người em làm tướng quân,

[00:06:27] nhưng càng hy vọng em được bình an.

[00:06:37] Ba, mẹ, con đi đây.

[00:06:42] Nhớ viết thư về nhé.

[00:06:45] Tạm biệt anh hai.

[00:06:54] Tạm biệt.

[00:06:57] Gia Tuấn, Cẩm Khôn, ngày Trung Quốc thống nhất,

[00:06:58] chính là lúc chúng ta tái ngộ.

[00:07:00] Tạm biệt, đợi tôi nhé.

[00:07:05] Thiên Hào đã đi.

[00:07:07] Gia Khánh đã chết.

[00:07:08] Gia Tuấn làm cảnh sát.

[00:07:10] Tôi và Cẩm Khôn vào Đại học Quảng Đông.

[00:07:13]

[00:07:17] Thời gian như nước chảy,

[00:07:18] trong nháy mắt đã đến mùa xuân năm 1924.

[00:07:22]

[00:07:26] Xóm Nam Châu sâu trong Tây Quan cũng không còn yên bình.

[00:07:29] Mà tôi thì chưa từng được yên bình.

[00:07:33] Ba, đây là thuốc thang phòng dịch hạch.

[00:07:35] Ba nhớ uống nhanh, đừng để nguội.

[00:07:38] Gia Nghi, hai cái kéo và con dao này đã mài xong rồi.

[00:07:41] Con mang qua cho nhà họ đi.

[00:07:44] Ba, hay là để A Phát qua lấy đi ba.

[00:07:46] Con còn có việc, phải đi trước.

[00:07:48] Ba, ba nhớ uống nhé.

[00:07:50] Con đi đây.

[00:08:00] Ba, ba đừng mài nữa.

[00:08:02] Tiệm không có việc gì thì ba cứ nghỉ ngơi đi.

[00:08:05] Chút việc này không mệt.

[00:08:07] Gia Tuấn, con mang cái kéo và con dao này

[00:08:09] qua nhà dì con đi.

[00:08:10] A Phát nói đang cần dùng gấp.

[00:08:14]

[00:08:15] Con phải đi gấp. Con đi nhé ba.

[00:08:24] Gia Tuấn, cậu bây giờ không tham gia bất kỳ hoạt động xã hội tiến bộ nào,

[00:08:27] như vậy không tốt đâu. Thời đại đang tiến lên vùn vụt,

[00:08:30] cẩn thận bị bỏ lại phía sau.

[00:08:41] Gia Tuấn, tuần trước

[00:08:42] mình cho cậu mượn cuốn "Tân Thanh Niên" đó, đọc xong chưa?

[00:08:50] Cậu học thuộc mấy thứ này có ích gì chứ?

[00:08:54] Tuần sau là thi rồi.

[00:08:56] Thi cử, thi cử.

[00:08:58] Thi cử, thi cử.

[00:09:00] Cho dù cậu thi được điểm tuyệt đối thì sao chứ?

[00:09:01] Được tăng lương hay được thăng chức?

[00:09:05] Hồi đó nếu cậu đi học đại học thì tốt biết mấy.

[00:09:07] Thì bây giờ cậu, Cẩm Khôn, mình,

[00:09:10] ba chúng ta đã là bạn học rồi.

[00:09:12] Cậu nghĩ xem, ba chúng ta tốt nghiệp,

[00:09:15] đều sẽ là nhân tài trụ cột của xã hội.

[00:09:18] Lúc đó mình khuyên cậu đừng làm cảnh sát,

[00:09:20] cậu lại cứ nghe lời xằng bậy của Mạch Kỳ.

[00:09:22] Bây giờ biết hối hận rồi chứ gì?

[00:09:24] Tôi không thấy bây giờ có gì không tốt.

[00:09:26] Miệng nói một đằng, lòng nghĩ một nẻo. Cậu xem, Thiên Hào cũng gửi thư về rồi.

[00:09:30] Anh ấy đã được đề cử vào Trường Sĩ quan Lục quân Hoàng Phố,

[00:09:33]

[00:09:36] Nếu anh ấy thấy bộ dạng bây giờ của cậu,

[00:09:38] chắc sẽ đau lòng lắm.

[00:09:41] Thiên Tuệ, cậu nên về đi.

[00:09:49] Xin lỗi, không nên làm phiền cậu làm nhiệm vụ.

[00:09:52] Thiên Tuệ, nghe nói chiều nay dì về.

[00:09:57] Có cần tôi đi đón bà ấy không?

[00:09:59] Bà ấy là dì của cậu, cậu tự quyết đi.

[00:10:06] Mẹ, mẹ cẩn thận.

[00:10:10] Lúc này mẹ về làm gì?

[00:10:12] Còn nơi nào thanh tịnh hơn chùa chứ?

[00:10:15] Trong chùa Quang Hiếu người lạ ngày càng nhiều,

[00:10:18] về nhà vẫn yên tâm hơn.

[00:10:20] Mẹ, nếu mẹ không về nữa,

[00:10:23] chuột trong nhà sắp leo lên xà nhà rồi.

[00:10:27] Trong nhà cũng có chuột à?

[00:10:30] Chú Trung, mau đi mua ít thuốc chuột loại mạnh về.

[00:10:33] Phun khắp nơi đi.

[00:10:35] Vâng, thưa bà.

[00:10:36] Đặc biệt là phòng của A Phát, gần cống thoát nước,

[00:10:40] nhất định phải phun nhiều một chút.

[00:10:42] Đúng, phun nhiều một chút.

[00:10:44] Làm theo lời bà dặn, mau đi đi.

[00:10:47] Chú Trung, có phải dì tôi về rồi không ạ?

[00:10:49] Về rồi, con vào xem đi.

[00:10:54] Vậy con vào đây, chú Trung.

[00:10:58] Dì.

[00:10:59] Dì.

[00:11:01] Dì về rồi.

[00:11:03] Để xuống, để xuống. Mấy việc này cứ để người dưới làm.

[00:11:06] Xem kìa, mệt toát mồ hôi rồi.

[00:11:08] Không sao, con không mệt.

[00:11:08] Sao con một mình mang đồ nặng thế?

[00:11:10] Không sao đâu ạ.

[00:11:11] Dì, vậy dì nghỉ một lát đi.

[00:11:13] Con chuyển đồ xong sẽ nói chuyện với dì.

[00:11:15] Con nghỉ đi.

[00:11:16] Không mệt, để người khác làm.

[00:11:22] Thiên Tuệ.

[00:11:27] Cẩm Khôn.

[00:11:29] Nghe nói dì về, cháu ra chợ hoa mua một bó hoa tươi.

[00:11:33] Bây giờ cắm luôn hay là ngâm nước mát một chút ạ?

[00:11:36] Thật hiểu chuyện, A Quế.

[00:11:40] Cẩm Khôn, ngồi đi.

[00:11:41] Chào bác trai.

[00:11:45] Lâu không gặp, đã thành một chàng trai rồi.

[00:11:48] Nửa năm rồi, dì đã đến chùa Quang Hiếu ở nửa năm rồi.

[00:11:51] Tụi cháu rất nhớ dì.

[00:11:52] Nếu đã nhớ,

[00:11:53] sao không cùng Thiên Tuệ đến thăm dì?

[00:11:56] Dì đến đó là để tìm sự thanh tịnh mà.

[00:11:58] Cho nên tụi cháu sợ đến sẽ làm phiền dì.

[00:12:01] Thằng bé này càng ngày càng biết ăn nói.

[00:12:03] Xem ra con học khoa Luật không uổng phí.

[00:12:06] Tương lai nhất định sẽ là một luật sư lớn tài ăn nói.

[00:12:10] Luật sư lớn, tương lai bay cao bay xa,

[00:12:13] cũng không cản trở bây giờ con làm chút việc nhỏ chứ?

[00:12:16] Để tôi, để tôi.

[00:12:18] Bên ngoài đồ đạc còn nhiều lắm.

[00:12:21] Đợi tôi với.

[00:12:26] Thứ tốt mã rã đám.

[00:12:29] Giống y hệt lão già Lương Quý Nguyên của nó.

[00:12:34] Tổ tiên nhà họ Lương không tích đức,

[00:12:36] chỉ còn lại một đứa con trai biết nói chuyện trôi chảy thế này.

[00:12:40] Tuy là con vợ lẽ, nhưng gia sản sau này của nhà họ Lương,

[00:12:45] cũng chỉ có thể dựa vào nó để kế thừa.

[00:12:48] Xưởng sợi Lương Ký gần đây gặp may, phất lên dữ dội.

[00:12:53] Đó là chuyện của nhà họ Lương, liên quan gì đến chúng ta.

[00:12:57] Sao lại không liên quan?

[00:13:00] Lão gia, Thiên Tuệ không còn nhỏ nữa.

[00:13:07] Ý của bà là...

[00:13:11] Nhưng Thiên Tuệ, con bé hình như...

[00:13:14] Lúc nãy ông cũng thấy rồi.

[00:13:17] Thiên Tuệ không biết nặng nhẹ,

[00:13:18] nhà họ Phương đó còn không nhìn ra được tốt xấu sao?

[00:13:22] A Quế.

[00:13:24] Qua bên đó gọi Phương Gia Nghi qua ăn tối.

[00:13:29] Gia Tuấn, xem con đã tốn bao nhiêu sức lực.

[00:13:32] Ăn nhiều thịt vào.

[00:13:35] Cẩm Khôn, lại đây nếm thử món cuốn giá đỗ vừng này.

[00:13:42] Bác gái, trông đẹp mắt quá.

[00:13:45] Hương vị cũng thanh nhã ngon miệng.

[00:13:48] Gia Tuấn, con cũng nếm thử đi.

[00:13:58] Vị hơi nhạt.

[00:14:01] Không phải ai cũng ăn ra được ngon dở.

[00:14:05] Phải nuôi cái đầu lưỡi cho sành sỏi, mới nếm ra được mùi vị.

[00:14:12] Thôi dì, con ăn no rồi.

[00:14:14] Tối con còn phải đi tuần, con đi trước nhé.

[00:14:16] Uống chén trà rồi đi.

[00:14:23] Trà Ô Long Đống Đỉnh núi Phượng Hoàng,

[00:14:25] phải dùng đầu lưỡi nhấp từng ngụm nhỏ.

[00:14:29] Đây là pha bằng nước suối Bạch Vân Sơn đấy.

[00:14:31] Có thể trừ chướng khí, tránh nóng.

[00:14:33] Bác gái, bây giờ người sành trà như bác thật không nhiều.

[00:14:38] Sành thì không dám nói, chỉ là cầu kỳ một chút thôi.

[00:14:43] Trà ngon phải dùng nước ngon.

[00:14:46] Thật ra, mọi chuyện đều phải nói đến sự tương xứng.

[00:14:49] Trà với nước là vậy,

[00:14:51] người với người lại càng như thế.

[00:15:03] Dì, dì về rồi ạ.

[00:15:06] Gia Nghi đến rồi à. A Phát, lấy nước cho Gia Nghi rửa tay.

[00:15:11] Vâng ạ.

[00:15:13] Dì, con vừa rửa rồi.

[00:15:17] Nghe nói con gần đây thường đến khu dân nghèo khám bệnh từ thiện.

[00:15:21] Cứ tiếp xúc với bệnh nhân dịch hạch, vẫn nên rửa tay mấy lần.

[00:15:33] Bác gái, mọi người dùng bữa. Bác trai.

[00:15:36] Gia Tuấn.

[00:15:39] Nó sao vậy?

[00:15:42] Chị Gia Nghi, sao không ngồi?

[00:15:44] Gia Tuấn, Cẩm Khôn đâu?

[00:15:46] Thay bộ đồ cũng lâu thế à?

[00:15:49] Sau này không được như vậy nhé.

[00:15:52] Mau đi lấy khăn cho chị Gia Nghi lau tay.

[00:15:55] Nhanh ăn cơm đi.

[00:16:13] Chỉ vì mẹ mình bảo chị Gia Nghi rửa tay,

[00:16:16] Gia Tuấn liền đập chén.

[00:16:18] Gia Tuấn đâu có hẹp hòi vậy.

[00:16:20] Đúng vậy, mình cũng nghĩ thế.

[00:16:22] Có lẽ cậu ấy gặp phiền phức gì trong công việc.

[00:16:26] Cẩm Khôn, cậu đi đến bến tàu với mình một chuyến đi.

[00:16:29] Bây giờ á? Muộn quá rồi.

[00:16:32] Phùng Mộ Trinh mời cậu ăn khuya, xem phim,

[00:16:34] lần nào mà không muộn hơn bây giờ? Đi không?

[00:16:36] Đi là được chứ gì.

[00:16:38] Nhưng mình xin cậu đừng nhắc đến Phùng Mộ Trinh trước mặt mình nữa.

[00:16:40] Mình với chị ta chỉ ăn cơm một lần,

[00:16:42] xem phim một lần.

[00:16:43] Thật đó, mình thề, còn có nhiều người nữa.

[00:16:45] Cẩm Khôn.

[00:16:49] Chơi với mẹ hai ván mạt chược, vừa hay thiếu một chân.

[00:16:51] Mẹ có thể tìm bác gái nhà họ Tạ, bà ấy hôm nay mới về.

[00:16:53] Con với Thiên Tuệ có việc, không chơi với mẹ được.

[00:17:00] Tiểu yêu tinh.

[00:17:09] Gia Nghi.

[00:17:11] Vừa hay, lại đây chơi với bác hai ván mạt chược đi.

[00:17:14] Xin lỗi, bác Lương.

[00:17:17] Trong nhà cháu còn chút việc, cháu về trước đây.

[00:17:25] Hai mươi mấy tuổi rồi, cũng không gả đi được,

[00:17:26] có gì mà kiêu ngạo.

[00:17:30] A Phát, bà chủ dậy chưa?

[00:17:32] Phì! Đồ tiện nhân, mày dám phì tao à!

[00:17:38] Rốt cuộc có ai quản không vậy?

[00:17:41] Nếu không ai quản, tôi báo cảnh sát đấy.

[00:17:50] Là bà Lương.

[00:17:53] Lâu không gặp. Lại đây, mời vào ngồi chơi.

[00:17:59] Bà Tạ, bà về lúc nào thế, cũng không báo một tiếng.

[00:18:04] Muộn thế này rồi, tôi không vào nữa.

[00:18:07] Trong nhà còn có người đợi tôi chơi bài.

[00:18:10] À đúng rồi, bà có muốn...

[00:18:12] Thôi, tôi quên mất. Bà Tạ không đụng đến mạt chược.

[00:18:17] Nói ra lại hay, mấy năm không chơi, thật sự có chút ngứa tay.

[00:18:22] Vậy thì hiếm có nhã hứng, vậy đi thôi. Mời.

[00:18:35] Thiên Tuệ, sắp mười hai giờ rồi.

[00:18:37] Lạ thật, bình thường giờ này

[00:18:39] cậu ấy sẽ đến đây quẹt thẻ chấm công.

[00:18:42] Hôm nay Gia Tuấn rốt cuộc sao thế?

[00:18:44] Cậu nói xem có phải là nhiệm vụ khẩn cấp,

[00:18:46] bị gọi về cục tập hợp rồi không?

[00:18:48] Cẩm Khôn, đợi cùng mình năm phút nữa, năm phút thôi.

[00:18:53] Đừng nói năm phút, năm ngày cũng được.

[00:18:56] Lại giở trò này.

[00:18:59] Mình nói cho cậu biết, cậu còn nói chuyện như thế nữa thì cậu về đi.

[00:19:07] Mọi thứ vẫn như xưa.

[00:19:10] Ngay cả ổ khóa cũng là cái khóa năm đó.

[00:19:13] Vài ngày nữa Thiên Hào sẽ về rồi,

[00:19:14] ba anh em các cậu lại có thể như trước đây.

[00:19:18] Nhưng người đã khác rồi, chúng ta đều đã lớn.

[00:19:23] Lời thề kết bái dưới gốc đa,

[00:19:26] cùng chung kẻ thù trên gác xép,

[00:19:29] sinh ly tử biệt trước họng súng, tất cả đều hiện rõ trước mắt.

[00:19:33] Mỗi ngày gần hơn với ngày Thiên Hào trở về,

[00:19:35] ký ức này lại càng rõ nét thêm một phần.

[00:19:38] Bạn học Lương Cẩm Khôn, tôi đã cảnh cáo cậu một lần rồi,

[00:19:41] không được phép nói chuyện bằng giọng điệu như vậy nữa.

[00:19:46] Vậy tôi đọc cho cậu một bài thơ mới được không?

[00:19:47] Hết năm phút rồi.

[00:19:51] Thiên Tuệ, chậm một chút.

[00:20:32] Gia Tuấn, sao em chưa đi?

[00:20:35] Em đi ngay đây.

[00:20:39] Chị, em thấy mấy hôm nay chị không đi khám bệnh,

[00:20:41] có phải không khỏe trong người không?

[00:20:44] Mấy hôm nay dịch bệnh đỡ hơn rồi, không cần nhiều người như vậy.

[00:20:47] Cho nên chị nhân tiện nghỉ ngơi một thời gian.

[00:20:52] Chị, đám cưới của chị và anh Thiên Hữu khi nào cử hành?

[00:20:55] Hai người đính hôn đã hơn hai năm rồi.

[00:20:58] Chắc sẽ không kéo dài quá lâu đâu.

[00:21:04] Nhưng mà Gia Tuấn,

[00:21:09] em và Thiên Tuệ đều đã lớn,

[00:21:10] đừng như lúc nhỏ, không phân biệt ranh giới.

[00:21:13] Dù sao hai đứa cũng đã đến tuổi cưới hỏi,

[00:21:19] nên biết giữ kẽ.

[00:21:22] Là dì bảo chị đến nhắc nhở em phải không?

[00:21:24] Chị về nói với dì,

[00:21:27] em và Thiên Tuệ cả đời này chỉ có thể làm anh em họ.

[00:21:29] Nếu bà ấy vẫn không yên tâm,

[00:21:33] em có thể không bao giờ bước chân vào cửa nhà họ Tạ.

[00:21:35] Gia Tuấn...

[00:21:35] Thôi, chị, chị đi giúp em đuổi cô ấy đi đi.

[00:21:37]

[00:21:52] Thiên Tuệ.

[00:21:54] Chị Gia Nghi.

[00:21:56] Chị muốn đi mua một ít đồ lặt vặt, em có rảnh không?

[00:22:00] Em... em đang đọc sách.

[00:22:03] Trường học lại, là phải thi giữa kỳ rồi.

[00:22:06] Vậy thôi vậy.

[00:22:09] Chị còn muốn mua một miếng vải may áo sơ mi cho Gia Tuấn,

[00:22:12] muốn nhờ em chọn giúp màu sắc.

[00:22:14] Được ạ, được ạ. Chị Gia Nghi, chị đợi em.

[00:22:17] Em đi lấy túi rồi ra ngay.

[00:22:27] À đúng rồi.

[00:22:31] Thiên Tuệ, em không lấy túi nữa à?

[00:22:34] Chị Gia Nghi, chị vốn không phải muốn đi mua vải,

[00:22:38] càng không cần em đi cùng.

[00:22:39] Chỉ là có người thấy em ngồi đó,

[00:22:41] trong lòng không thoải mái mà thôi.

[00:22:43] Thiên Tuệ...

[00:22:45] Thiên Tuệ, em nghe chị Gia Nghi nói.

[00:22:48] Thiên Tuệ, em đừng nghĩ nhiều...

[00:23:20] Cho cậu này.

[00:23:22] Lương Cẩm Khôn, cậu thấy như vậy rất vui phải không?

[00:23:25] Nếu cậu thích chơi thì đi tìm đàn chị Phùng Mộ Trinh,

[00:23:27] tìm tri kỷ Mạch Quỳnh của cậu đi, đừng đến làm phiền tôi.

[00:23:31] Sao vậy, Thiên Tuệ?

[00:23:32] Không cần cậu quan tâm. Ai thấy tôi ngứa mắt,

[00:23:35] có thể đi đường vòng, có thể không về.

[00:23:40] Thiên Tuệ...

[00:24:03] Thưa ngài Anderson, mời.

[00:24:07] Thưa ngài Anderson, môi trường ở đây khá tốt.

[00:24:12] Trưởng phòng Tạ.

[00:24:14] Đội trưởng Kiều, phiền anh nói với họ,

[00:24:17] chúng tôi đã đặt bàn.

[00:24:20] Trưởng phòng Tạ, hôm nay cộng đồng người Pháp có hoạt động đối ngoại quan trọng,

[00:24:24] e rằng đặt bàn cũng không được đâu.

[00:24:26] Tôi cũng là hoạt động đối ngoại, phiền anh nghĩ cách giúp.

[00:24:29]

[00:24:32] Thế này đi, Trưởng phòng,

[00:24:34] qua hôm nay tôi mời anh uống trà, được không?

[00:24:38] Năm phút, chúng tôi chỉ đợi năm phút.

[00:24:42] Phiền anh nhanh chóng thu xếp giúp.

[00:24:45] Được, tôi thử xem. Phiền ngài đợi một lát.

[00:24:49] Thưa ngài Anderson, rất xin lỗi.

[00:24:51] Xem ra hôm nay có chút phiền phức.

[00:24:53] Không sao.

[00:24:59] Xin lỗi.

[00:25:04] Cô Mạch.

[00:25:13] Trưởng phòng Tạ.

[00:25:14] Trưởng phòng Tạ, tôi đã rất vất vả mới tìm được quản lý.

[00:25:17] Vừa nhắc đến đại danh của ngài,

[00:25:19] vẫn là Trưởng phòng Tạ có thể diện.

[00:25:22] Mời.

[00:25:22] Đa tạ.

[00:25:29] Thưa ngài Anderson, mời.

[00:25:34] Không hay rồi, ở đây có chuyện.

[00:25:35] Chúng ta mau rời khỏi đây.

[00:25:38] Nhanh, nhanh, nhanh.

[00:25:42] Mở cửa nhanh, đi mau.

[00:26:27] Tiểu Lâm, cậu lập tức đến trụ sở Hội Liên hiệp,

[00:26:29] báo cáo chuyện vừa xảy ra cho Ủy viên Hoàng.

[00:26:32] Ước tính chính quyền tô giới sẽ sớm có hành động.

[00:26:34] Chúng ta phải chuẩn bị trước,

[00:26:35] để đối phó với mọi sự cố bất ngờ.

[00:26:37] Mau đi đi.

[00:26:38] Không cần báo cáo với chủ nhiệm Ôn sao?

[00:26:42] Nếu ông ấy cũng ở đó, thì tùy cơ ứng biến.

[00:26:45] Thưa ngài Anderson, vô cùng xin lỗi.

[00:26:47] Những chuyện như thế này ở Trung Quốc thường xuyên xảy ra.

[00:26:49] Nếu ngài không phiền,

[00:26:51] chúng ta đổi chỗ khác để bàn.

[00:26:52] Mời đi lối này.

[00:26:55] Đứa lớn đứa nhỏ đều vô dụng,

[00:26:56] chỉ biết qua lại với đám con trai nghèo.

[00:26:58] Lêu lổng đến nửa đêm còn chưa về nhà.

[00:27:01] Đến chai rượu ngon cũng không đổi về cho cha nó.

[00:27:03] Đúng là nuôi ong tay áo.

[00:27:05] Bác gái, bác uống趁 nóng đi.

[00:27:08] Gia Tuấn, thật là làm khó cho con.

[00:27:13] Thật không bằng chết cho nhẹ nợ.

[00:27:15] Mau đi chết đi.

[00:27:18] Thiếu gia nhà giàu chết hết cả rồi hay sao?

[00:27:20] Chết tiệt, không một đứa nào đến cửa.

[00:27:32] Cũng có khí phách ghê.

[00:27:57] Anh bạn, sao thế?

[00:27:58] Tô giới thiết quân luật rồi, không cho vào không cho ra.

[00:28:02] Làm gì đó?

[00:28:05] Có người định ám sát Thống đốc An Nam,

[00:28:06] bên trong đang truy lùng thích khách, không được vào.

[00:28:09] Bắt thích khách cũng không thể nhốt tất cả mọi người bên trong chứ.

[00:28:11] Cho tôi vào.

[00:28:13] Thấy anh cũng là người thi hành công vụ,

[00:28:15] tôi nói cho anh biết.

[00:28:16] Không được vào là không được vào, đừng ở đây gây chuyện.

[00:28:22] Đứng lại.

[00:28:24] Anh xem, tôi cũng là người thi hành công vụ.

[00:28:25] Tôi vào trong tìm một người, cô ấy là thư ký của công ty洋行.

[00:28:27] Tôi ra ngay.

[00:28:28] Là mẹ mày cũng không được. Cút!

[00:28:31] Mày còn là người Trung Quốc không?

[00:28:33] Mày muốn ăn đòn phải không?

[00:28:34] Mắt trợn to thế, muốn ăn thịt người à? Cút!

[00:28:41] Buông ra!

[00:29:01] Gia Tuấn, Gia Tuấn!

[00:29:22] Gia Tuấn, Gia Tuấn!

[00:29:28] Chị Kỳ!

[00:29:30] Gia Tuấn, Gia Tuấn...

[00:29:52] Chuyện gì vậy? Chuyện gì vậy?

[00:29:54] Phương Gia Tuấn bị người ta đánh.

[00:30:14] Đứng lại.

[00:30:16] Mặc đồ ngủ chạy lung tung khắp nơi, ra thể thống gì.

[00:30:19] Ba, đưa con.

[00:30:23] Con đi đâu vậy?

[00:30:24] Phương Gia Tuấn quan trọng hay con trai bà quan trọng?

[00:30:26] Mau gọi điện cho Thiên Hữu đi.

[00:30:28] Thiên Hữu cũng đến Sa Diện rồi.

[00:30:29] Lúc náo nhiệt thế này làm sao thiếu nó được.

[00:30:32] Nhanh, nhanh gọi đi, xem nó đang ở đâu.

[00:30:43] Ráng chịu một chút.

[00:30:46] Đau không?

[00:30:47] Chị, không đau.

[00:30:49] Gia Tuấn...

[00:30:50] Gia Tuấn, cậu sao rồi? Sao rồi?

[00:30:53] Đừng làm ầm ĩ lên thế, chỉ trầy da một chút thôi.

[00:30:57] Trầy da một chút? Cậu xem mắt cậu sưng lên thế này rồi.

[00:31:00] Chị Gia Nghi, có sao không ạ?

[00:31:02] Hay là bảo chú Trung lái xe ra,

[00:31:04] chúng ta đến bệnh viện kiểm tra, được không?

[00:31:06] Thiên Tuệ, Thiên Tuệ, không cần đâu. Chị vừa kiểm tra rồi,

[00:31:08] đều là vết thương ngoài da, yên tâm đi.

[00:31:12] Ráng chịu một chút.

[00:31:18] Tôi nói mà, sao Gia Tuấn nửa đêm lại đến Sa Diện.

[00:31:25] Gia Tuấn bị thương là vì cô phải không?

[00:31:29] Đừng giả vờ nữa, nói đi chứ.

[00:31:31] Thiên Tuệ, em đừng nói bậy, không phải như em nghĩ đâu.

[00:31:35] Cậu còn bênh vực cô ta. Tôi nhất định phải nói.

[00:31:40] Mạch Kỳ, Phương Gia Khánh vì chị cô là Mạch Quỳnh mà mất mạng.

[00:31:44] Cô xem bây giờ cô lại khiến Gia Tuấn ra nông nỗi này.

[00:31:46] Cô nói xem hai chị em cô,

[00:31:48] rốt cuộc muốn mang đến cho xóm Nam Châu chúng tôi bao nhiêu tai họa nữa?

[00:31:51] Muốn nói gì?

[00:31:53] Đừng giả bộ đáng thương nữa.

[00:31:58] Cậu quá đáng lắm, thật đó, Thiên Tuệ.

[00:32:01] Tránh ra.

[00:32:02] Thiên Tuệ.

[00:32:03] Tạ Thiên Tuệ!

[00:32:09] Cậu xem cậu kìa,

[00:32:10] đâu còn chút dáng vẻ của sinh viên trường Luật.

[00:32:12] Cậu quả thật... quả thật là một kẻ chua ngoa.

[00:32:18] Về nhà cho tôi. Về đi.

[00:32:24] Thiên Tuệ.

[00:32:28] Gia Tuấn, sao rồi, không sao chứ?

[00:32:31] Em không sao, anh Thiên Hữu.

[00:32:37] Bác trai, ở đây không sao rồi, bác về phòng nghỉ trước đi ạ.

[00:32:40] Có con ở đây.

[00:32:54] Gia Tuấn, em còn đi nổi không?

[00:32:57] Không vấn đề.

[00:32:58] Tốt. Bây giờ anh bảo chú Trung lái xe tới,

[00:33:01] em và cô Mạch

[00:33:02] cùng anh đến Hội Liên hiệp Lao công, còn có tòa báo.

[00:33:04] Thiên Hữu, muộn thế này rồi,

[00:33:05] Gia Tuấn còn bị thương, có thể để ngày mai đi không?

[00:33:08] Không được, chúng ta phải nhanh chóng tổ chức phản công.

[00:33:11] Tuyệt đối không thể để đối phương có cơ hội thở dốc.

[00:33:13] Gia Tuấn và cô Mạch

[00:33:14] đều đã tận mắt chứng kiến hành vi tàn bạo của người Anh.

[00:33:16] Lời của họ chính là bằng chứng có lợi nhất.

[00:33:18] Sáng mai phải lên báo.

[00:33:20] Thiên Hữu, anh làm như vậy,

[00:33:22] Gia Tuấn chẳng phải sẽ thành mục tiêu công kích sao?

[00:33:27] Gia Nghi, gần đây em rốt cuộc sao thế? Sao lại hẹp hòi như vậy?

[00:33:35] À đúng rồi, anh nghe nói em đã không tham gia khám bệnh từ thiện từ lâu rồi,

[00:33:38] tại sao?

[00:33:40] Em...

[00:33:44] Thôi, để sau tìm thời gian nói chuyện.

[00:33:46] Gia Tuấn, chúng ta đi.

[00:33:47] Cô Mạch, chúng ta đi.

[00:33:48] Lại đây, cẩn thận.

[00:33:50] Gia Tuấn, em còn đi được không?

[00:33:52] Chị, em không sao.

[00:33:54] Gia Tuấn...

[00:33:56] Cô Mạch, tôi thay mặt Thiên Tuệ xin lỗi cô vì sự xấc xược của nó.

[00:34:00] Không sao, những gì cô ấy nói đều là sự thật.

[00:34:17] Gia Tuấn, em ngồi phía sau đi, tôi ngồi phía trước.

[00:34:23] Chậm thôi, cẩn thận.

[00:35:11] Không sao rồi chứ?

[00:35:16] Cậu muốn trách thì cứ trách mình.

[00:35:18] Lúc nãy mình đáng lẽ nên giúp cậu. Cậu cứ trách mình đi.

[00:35:24] Hoặc là cậu khóc ra đi, hoặc là cậu mắng mình.

[00:35:28] Thiên Tuệ, lau mặt đi.

[00:35:33] Mình hận cậu ấy, mình hận Phương Gia Tuấn.

[00:35:38] Cẩm Khôn, cậu hiểu không?

[00:35:40] Cậu đừng hận cậu ấy, là do mình không tốt.

[00:35:43] Cậu nói mình đều hiểu, lau mặt đi, lau đi.

[00:35:47] Cẩm Khôn!

[00:35:56] Đừng khóc nữa, mình đi mắng cậu ấy.

[00:36:00] Xung đột ở Sa Diện vừa là ngòi nổ, vừa là cơ hội.

[00:36:03] Tôi cho rằng chúng ta nên nắm bắt cơ hội, thừa cơ mà vào,

[00:36:06] phát động một cuộc bãi công ở các công ty 洋行, bến tàu, điện lực, nước máy,

[00:36:09] thậm chí tất cả các ngành nghề liên quan đến người nước ngoài.

[00:36:11] Tiến hành một cuộc bãi công toàn diện.

[00:36:15] Ý kiến của Trưởng phòng Tạ không thể bỏ qua.

[00:36:18] Nhưng tôi thấy cách nói "thừa cơ mà vào" rất không thỏa đáng.

[00:36:24] Phong trào lao công không phải là chủ nghĩa cơ hội,

[00:36:26] mà là một cuộc đấu tranh chính nghĩa kéo dài.

[00:36:30] Hơn nữa, bãi công chỉ là phương tiện, không phải mục đích.

[00:36:34] Chủ tịch Ôn, tôi còn chưa nói đến mục đích của yêu sách.

[00:36:37] Chúng ta cũng không phải muốn kiện cáo với chính quyền tô giới,

[00:36:41] dùng từ "yêu sách" này không thích hợp lắm.

[00:36:45] Được, anh nói đi.

[00:36:47] Được, vậy tôi nói.

[00:36:51] Nhiệt huyết cách mạng sôi sục

[00:36:53] phải có một tổ chức chặt chẽ để dung nạp,

[00:36:56] mới có thể tồn tại lâu dài không suy tàn.

[00:36:59] Vấn đề mấu chốt hiện nay là vấn đề tổ chức.

[00:37:02] Chúng ta phải xây dựng một tổ chức kiện toàn và vững mạnh hơn.

[00:37:06] Đình Quang, anh cho rằng những người ngồi đây

[00:37:09] đều không đủ tư cách lãnh đạo sao?

[00:37:23] Có lẽ cơ cấu tổ chức hiện tại chưa đủ hợp lý,

[00:37:25] chính là do thiếu kinh nghiệm thực chiến.

[00:37:28] Trong cuộc đấu tranh rầm rộ,

[00:37:30] tổ chức tự nhiên sẽ dần trở nên chặt chẽ.

[00:37:32] Mà việc cấp bách hiện nay là nắm bắt thời cơ,

[00:37:34] dựa vào sự ủng hộ của Tôn Đại tổng thống để triển khai bãi công toàn diện.

[00:37:39] Bãi công, bãi công, nói chuyện phải thực tế một chút.

[00:37:42] Cuộc bãi công quy mô lớn như vậy cần rất nhiều tiền.

[00:37:45] Nhiều tiền như vậy thì lấy ở đâu ra?

[00:37:48] Tiểu Lâm, cậu chỉ cần ghi chép là được rồi.

[00:37:52] Tiểu Lâm, cậu nói có chút ý tứ, cậu nói tiếp đi.

[00:37:57] Bán báo, bán báo!

[00:37:58] Bán báo, bán báo!

[00:38:00] Thưa ngài, mua báo không ạ?

[00:38:08] Cậu bé, cho một tờ báo.

[00:38:31] Không đến Hội Liên hiệp nữa, đến Nam Quan một chuyến.

[00:38:56] Có ai không?

[00:38:58] Người cắt quần áo à? Hết vải rồi, mai lại đến.

[00:39:02] Không phải, tôi tìm Mạch Kỳ, cô ấy có ở đây không?

[00:39:04] Tìm Mạch Kỳ? Cậu là ai?

[00:39:06] Tôi là một người bạn của cô ấy, tôi tên Lương Cẩm Khôn.

[00:39:09] Bạn bè thế nào?

[00:39:11] Bạn bè bình thường thôi. Tôi ở xóm Nam Châu bên Tây Quan.

[00:39:16] Lương thiếu gia, mời vào, mời vào.

[00:39:18] Mạch Kỳ ra ngoài mua xà phòng rồi, một lát sẽ về.

[00:39:21] Cậu ngồi, cậu ngồi đi.

[00:39:29] Không cần đâu, không cần đâu.

[00:39:29] Cậu ngồi, cậu ngồi đi.

[00:39:29] Gia Tuấn gì chứ, là khách quý.

[00:39:31] Là Gia Tuấn đến sao?

[00:39:34] Mau xuống pha trà.

[00:39:36] Lấy hũ Thiết Quan Âm trên nóc tủ xuống cho ta, nhanh lên.

[00:39:59] Bác sĩ Mạch, cô đang chào tôi sao?

[00:40:03] Tạ đại thiếu gia, lâu không gặp.

[00:40:06] À đúng rồi, tôi thôi học rồi, không làm bác sĩ Mạch được nữa.

[00:40:10] Vậy thì giá trị của cô đã tụt dốc không phanh rồi.

[00:40:13] Nhưng bây giờ tôi mới biết,

[00:40:14] một người đàn ông thích một người phụ nữ,

[00:40:16] không quan tâm cô ấy học bao nhiêu sách,

[00:40:18] càng không hy vọng cô ấy ra ngoài xã hội.

[00:40:20] Phương Gia Nghi này,

[00:40:21] không phải đang ngoan ngoãn ở nhà chờ làm thiếu phu nhân của anh sao?

[00:40:25] Cô biết cũng nhiều đấy.

[00:40:27] Anh đến tìm Mạch Kỳ phải không?

[00:40:29] Mạch Kỳ có ở đây không? Tôi tìm cô ấy có việc.

[00:40:31] Anh hủy hôn chưa?

[00:40:33] Hủy hôn?

[00:40:35] Anh không hủy hôn thì đến tìm nó làm gì?

[00:40:38] Cô Mạch Quỳnh, xin cô đừng đùa.

[00:40:40] Hôm nay tôi đại diện Hội bảo vệ lợi ích lao công

[00:40:41] đặc biệt đến cảm ơn cô ấy.

[00:40:46] Được thôi.

[00:40:49] Ồ, tôi nhớ ra rồi.

[00:40:52] Hình như Cẩm Khôn cũng đang ở nhà chúng tôi.

[00:40:59] Này, anh không phải đại diện Hội lao công đến tìm cô ấy sao?

[00:41:02] Sao lại sợ gặp hàng xóm của mình?

[00:41:10] Cô Mạch.

[00:41:21] Cô Mạch.

[00:41:22] Trưởng phòng Tạ.

[00:41:23] Thật trùng hợp, tôi đang định đi tìm cô.

[00:41:25] Anh tìm tôi có việc gì sao?

[00:41:26] Hôm nay tôi đặc biệt đại diện

[00:41:27] Hội bảo vệ lợi ích lao công đến cảm ơn cô.

[00:41:30] Không có gì, đều là việc nên làm.

[00:41:33] Mấy hôm nay cô khỏe không?

[00:41:34] Rất khỏe.

[00:41:38] Tôi có thể mời cô uống một tách trà không?

[00:41:40] Nếu cô tiện.

[00:41:41] Có gì mà không tiện chứ.

[00:41:43] Vậy tốt, mời.

[00:41:52] Lại đây, lại đây. Lương thiếu gia, cậu gác chân lên ghế,

[00:41:56] tôi đo ống quần cho cậu.

[00:41:57] Lát nữa bảo họ chọn một miếng vải thượng hạng.

[00:41:59] Không, không phải ba ngày, ngày mai,

[00:42:01] ngày mai tôi sẽ bảo Mạch Kỳ mang bộ vest thời trang vừa vặn

[00:42:03] đến tận phủ cho cậu.

[00:42:05] Thế này không ổn lắm, không ổn lắm.

[00:42:07] Ổn, tuyệt đối ổn.

[00:42:09] Tay nghề của tôi tuy không bằng hàng ngoại,

[00:42:11] nhưng ở khu Nam Quan này cũng rất nổi tiếng.

[00:42:14] Không cần đâu, thật sự không cần.

[00:42:15] Bác trai, cháu đi đây.

[00:42:16] Ây, Cẩm Khôn, cậu thật sự ở đây à.

[00:42:19] Cậu đến tìm tôi phải không?

[00:42:22] Tôi... tôi đi ngang qua, tôi...

[00:42:24] Cậu rốt cuộc tìm A Kỳ hay...

[00:42:26] Ba, ba hồ đồ rồi.

[00:42:28] Cậu ấy sao có thể tìm A Kỳ được.

[00:42:29] Tất nhiên là đến tìm con rồi.

[00:42:31] Cẩm Khôn, lại đây ngồi xuống. Nhanh, ngồi đi.

[00:42:33] Người ta đợi con nửa ngày rồi.

[00:42:37] Con nói chuyện với Lương thiếu gia đi.

[00:42:39] Ba với mẹ con đi mua ít đồ ăn,

[00:42:42] Lương thiếu gia, cậu nhất định phải ở lại đây ăn cơm nhé.

[00:42:44] Tôi sẽ uống với cậu vài chén.

[00:42:49] Bà nó, đi thôi, đi thôi.

[00:42:51] Chuyện gì vậy? Để sau hãy nói, để sau hãy nói.

[00:43:07] Xem cậu căng thẳng kìa, tôi lại không ăn thịt cậu được.

[00:43:11] Nói đi, đến tìm Mạch Kỳ làm gì?

[00:43:17] Tôi... tôi tìm Mạch Kỳ, cô ấy... tôi...

[00:43:20] Có phải vì Tạ Thiên Tuệ không?

[00:43:24] Coi như là vậy.

[00:43:27] Lương Cẩm Khôn à Lương Cẩm Khôn, cậu cũng thật là...

[00:43:33] Tôi cũng biết...

[00:43:35] Nhưng tôi không thể nhìn Thiên Tuệ đau khổ như vậy được.

[00:43:39] Cậu nói xem,

[00:43:41] cho dù Mạch Kỳ chấp nhận lời khuyên và đe dọa của cậu,

[00:43:44] xa lánh Phương Gia Tuấn,

[00:43:46] thì Tạ Thiên Tuệ đối với cậu ngoài cảm kích ra còn có gì nữa?

[00:43:49] Biết đâu sự cảm kích đó sẽ sớm bị quên lãng.

[00:43:52] Tâm tư của con gái, tôi là người hiểu rõ nhất.

[00:43:58] Cho nên, việc cậu nên làm bây giờ,

[00:44:00] chính là tác thành cho Mạch Kỳ và Phương Gia Tuấn.

[00:44:03] Như vậy cậu mới có cơ hội.

[00:44:08] Cậu nói tôi ngốc, cậu còn ngốc hơn tôi.

[00:44:12] Còn tôi, tôi cũng biết tôi với cậu cũng chỉ đến thế thôi.

[00:44:20] Thật ra Mạch Quỳnh, cô là người rất tốt.

[00:44:22] Được rồi, được rồi, dừng lại, dừng lại.

[00:44:26] Tôi cũng không hoàn toàn vì giúp cậu,

[00:44:28] thật ra cũng là vì đứa em gái ngốc của tôi.

[00:44:31] Ý gì vậy?

[00:44:33] Mạch Kỳ quá ngây thơ, quá lương thiện,

[00:44:35] chỉ có ở cùng người thật thà như Phương Gia Tuấn,

[00:44:38] mới không bị thiệt thòi, lừa gạt.

[00:44:43] Nghe những lời này của cô, hình như còn có người khác...

[00:44:46] Không... không có. Tôi chỉ lo lắng thôi.

[00:44:55] Ây, Thiên Tuệ, mình đang tìm cậu đây.

[00:44:58] Cậu xem đây là gì, hai vé xem phim.

[00:45:12] Đừng buồn nữa. Thật ra cậu có biết không,

[00:45:19] người Mạch Kỳ thích không phải là Gia Tuấn, mà là người khác.

[00:45:24] Thật không?

[00:45:25] Tất nhiên rồi, chị cô ấy là Mạch Quỳnh nói với mình,

[00:45:26] làm sao có chuyện giả được.

[00:45:27] Nghe nói người đó

[00:45:29] cũng ở khu Tây Quan này của chúng ta.

[00:45:33] Vậy tối hôm đó sao Gia Tuấn lại tức giận như vậy?

[00:45:40] Mình thấy tối hôm đó cậu làm... làm có hơi quá.

[00:45:46] Cho nên mình nghĩ tốt nhất cậu nên chủ động tìm Gia Tuấn,

[00:45:48] xin lỗi cậu ấy. Cậu ấy có chấp nhận không?

[00:45:53] Cậu ấy cũng không phải loại người hẹp hòi.

[00:45:55] Thật ra sau hôm đó,

[00:45:57] mình thấy Gia Tuấn ngày nào cũng buồn rười rượi.

[00:46:00] Cho nên cậu chủ động tìm cậu ấy, cậu ấy chắc chắn sẽ không sao nữa.

[00:46:06] Hoặc... hoặc cậu mời cậu ấy đi xem phim.

[00:46:14] Cậu ấy sẽ vui chứ?

[00:46:16] Cậu ấy... cậu ấy chắc chắn sẽ vui.

[00:46:22] Cẩm Khôn, cậu thật tốt, lần nào cũng là cậu an ủi mình.

[00:46:26] Lớn lên cùng nhau từ nhỏ mà.

[00:46:29] Cảm ơn cậu.

[00:46:45] Ngốc quá đi.

[00:46:53] Đừng giận nữa, mình thấy rất tốt, thật đó.

[00:46:55] Mỗi người đều quyên góp một ít.

[00:46:57] Các bạn học khác chắc chắn không quyên nhiều bằng chúng ta đâu, thật đó.

[00:47:00] Còn dám nói nữa à, mẹ cậu chỉ quyên có hai hào.

[00:47:05] Bố thí cho ăn mày à? Còn ba cậu nữa,

[00:47:08] một xu cũng không cho, không làm một việc thiện nào, đúng là keo kiệt bủn xỉn.

[00:47:10] Sau này gặp ba cậu không gọi là bác Lương nữa, gọi ông ấy là Lương-không-cho.

[00:47:13] Cậu làm gì vậy?

[00:47:14] Ai gọi Lương-không-cho? Xóm Nam Châu lại có hộ mới chuyển đến à?

[00:47:16] Thiên Hào, anh về rồi! Ôi!

[00:47:21] Nghe xem, lúc đi còn gọi là anh hai,

[00:47:23] bây giờ lại thành Thiên Hào. Càng lớn càng không ra thể thống gì.

[00:47:25] Mẹ, Thiên Hào về rồi.

[00:47:27] Thiên Hào, anh... anh tuyệt quá!

[00:47:31] Tôi còn tưởng cậu định nói gì nữa, thế là xong à?

[00:47:34] Gia Tuấn đâu?

[00:47:35] Gia Tuấn ở nhà, tôi đi gọi cậu ấy.

[00:47:37] Gia Tuấn!

[00:47:38] Gia Tuấn, mau qua đây, Thiên Hào về rồi.

[00:47:40] Thiên Hào! Thiên Hào!

[00:47:47] Con trai! - Mẹ.

[00:47:48] Con trai ngoan của mẹ, để mẹ nhìn con kỹ.

[00:47:53] Mẹ, mẹ nên vui chứ mẹ.

[00:47:55] Đúng vậy dì, dì nên vui chứ, Thiên Hào về rồi.

[00:47:58] Mẹ vui, mẹ vui mà.

[00:48:01] Đi, đi, về nhà.

[00:48:02] Gia Tuấn, chúng ta đi nhanh thôi. - Được.

[00:48:04] Cẩm Khôn, lề mề gì thế, nhanh lên.

[00:48:18] Nào, tôi uống.

[00:48:20] "Quy khứ lai hề," (Về đi thôi,)

[00:48:22] "Điền viên tương vu hồ bất quy." (Ruộng vườn sắp hoang, sao không về.)

[00:48:24] Đừng làm mất mặt nữa, mọi người đang nhìn cậu kìa.

[00:48:25] "Ký tự dĩ tâm vi hình..." Đừng kéo tôi. (Đã tự đem lòng làm thân xác...)

[00:48:27] Câu sau là gì? Câu sau là gì?

[00:48:29] Câu sau là... câu sau là...

[00:48:31] "Hề trù trướng nhi độc bi." (Cớ gì buồn bã mà riêng đau.)

[00:48:32] "Hề trù trướng nhi độc bi." (Cớ gì buồn bã mà riêng đau.)

[00:48:34] Được rồi Cẩm Khôn, đừng quậy nữa.

[00:48:35] Gia Tuấn, đừng để ý nó, để nó làm trò đi.

[00:48:37] Cậu ấy say rồi, đưa cậu ấy về đi.

[00:48:38] Đừng, đừng, đừng. Các cậu nói chuyện đi, tôi đi...

[00:48:44] "Chu dao dao nhi khinh thương," (Thuyền nhẹ nhàng mà lướt đi,)

[00:48:45] Cẩm Khôn, đừng quậy nữa được không? Đừng quậy nữa.

[00:48:47] Tôi có quậy đâu.

[00:48:48] Ăn cơm cho đàng hoàng, đừng quậy nữa.

[00:48:49] "Phong phiêu phiêu nhi xuy y." Tôi nhớ rồi. (Gió vi vu mà thổi áo.)

[00:48:51] Câu sau là câu này.

[00:48:53] À đúng rồi, Thiên Hào, khi nào anh đi báo danh?

[00:48:56] Sáng mai đi ngay.

[00:48:58] Sau này e là không có cơ hội gặp các cậu nữa.

[00:49:00] Không sao, anh cứ yên tâm đi học đi.

[00:49:03] Dù sao cũng đều ở Quảng Châu,

[00:49:04] muốn đến thăm cũng rất tiện.

[00:49:07] Tiếc là không kịp tham dự

[00:49:08]

[00:49:10] Đừng chỉ nói về anh, cậu thì sao?

[00:49:13] Tôi thì vẫn vậy thôi, lơ mơ qua ngày.

[00:49:18] Ý anh là cậu và em gái anh.

[00:49:21] Rất tốt.

[00:49:23] Cậu đừng giả vờ nữa, ý của anh là...

[00:49:26] "Mộc hân hân dĩ hướng vinh, tuyền quyên quyên nhi thủy lưu." (Cây cối tươi tốt, suối róc rách chảy.)

[00:49:28] Cậu ngồi đây ăn cơm đàng hoàng được không?

[00:49:29] "Mộc hân hân dĩ hướng vinh, tuyền quyên quyên nhi thủy lưu."

[00:49:31] Ngồi xuống. Lương Cẩm Khôn, say thật hay giả say?

[00:49:34] Tôi không say.

[00:49:36] Cậu còn như vậy nữa tôi tạt rượu vào cậu đấy.

[00:49:37] Cậu tạt đi, cậu tạt đi, tôi mà sợ cậu tạt à?

[00:49:38] Thiên Tuệ.

[00:49:40] Thiên Tuệ!

[00:49:43] Tôi còn phải đi tuần, tôi đi trước đây.

[00:49:46] Gia Tuấn!

[00:49:47] Gia Tuấn, tôi không... tôi không say.

[00:49:49] Ngồi xuống! Đều tại cậu!

[00:49:51] Thiên Tuệ!

[00:49:53] Thiên Tuệ!

[00:49:53] Tôi không say mà!

[00:49:57] Cậu xem cậu kìa, đang yên đang lành, bị cậu phá thành ra thế này.

[00:50:01] Tôi làm sai gì sao?

[00:50:03] Tôi chỉ thích một người,

[00:50:04] tôi làm cho cô ấy vui, có gì sai sao?

[00:50:06] Nhìn gì mà nhìn?

[00:50:08] Cậu không sai, cậu say rồi.

[00:50:11] Tôi không say. Thiên Hào, anh ngồi với tôi một lát.

[00:50:13] Anh đừng bỏ tôi một mình ở đây.

[00:50:15] Cẩm Khôn, cậu càng như vậy,

[00:50:17] Thiên Tuệ càng không thích cậu.

[00:50:18] Đàn ông phải có dáng vẻ đàn ông.

[00:50:20] Đừng suốt ngày lo chuyện vặt vãnh.

[00:50:22] Phải nhìn xa trông rộng.

[00:50:23] Nghĩ cho quốc gia và dân tộc nhiều hơn.

[00:50:25] Tôi đi đây.

[00:50:36] Đây là sự tổn thương, là sự sỉ nhục, càng là sự chà đạp.

[00:50:39] Là sự chà đạp lên "lao công thần thánh" mà Tôn Đại tổng thống đã tôn sùng.

[00:50:42] Chiến hạm của quân xâm lược đang đậu ở Bạch Nga Đàm.

[00:50:45] Họng pháo đã chĩa thẳng vào cầu Đông Tây.

[00:50:47] Thủy quân lục chiến đã tiến vào Sa Diện.

[00:50:49] Chúng ta nên làm gì?

[00:50:51] Là mặc cho chúng bắt nạt và tàn sát sao?

[00:50:52] Là tiếp tục nhẫn nhịn và lùi bước sao?

[00:50:55] Không, tuyệt đối không!

[00:50:57] Giờ phút này trong mắt tôi,

[00:50:58] anh cả chính là người anh hùng trộm lửa trời ban cho nhân gian.

[00:51:01] Anh ấy vô tư, không sợ hãi,

[00:51:03] đứng cao trên muôn vạn chúng sinh.

[00:51:05] Giơ tay hô một tiếng, trời đất hưởng ứng.

[00:51:07] Các bạn công nhân, các đồng bào thân mến!

[00:51:10] Công nhân người Hoa ở Sa Diện đã bắt đầu cuộc tổng bãi công,

[00:51:12] chống lại luật cảnh sát mới.

[00:51:14] Tranh giành quốc thể, bảo toàn nhân cách.

[00:51:15] Nếu không hủy bỏ vô điều kiện luật lệ hà khắc,

[00:51:18] họ thà chết đói chứ quyết không bước vào Sa Diện nửa bước.

[00:51:21] Chúng ta còn chờ gì nữa?

[00:51:22] Đã đến lúc rồi, đã đến lúc chiến đấu và phản kháng!

[00:51:25] Chiến đấu!

[00:51:27] Chiến đấu!

[00:51:28] Phản kháng!

[00:51:31] Phản kháng!

[00:51:32] Tuy chúng ta không có súng pháo, không có chiến hạm,

[00:51:34] nhưng chúng ta có dũng khí và sức mạnh,

[00:51:36] có ý chí kiên định không lay chuyển.

[00:51:37] Nghe kìa, tiếng sóng cả con sông đang cổ vũ cho chúng ta.

[00:51:41] Hành vi tàn bạo của quân xâm lược đã gây nên trời oán người giận.

[00:51:43] Hãy dùng hành động của chúng ta,

[00:51:44] để ủng hộ các chiến sĩ Sa Diện anh dũng!

[00:51:47] Ủng hộ Sa Diện!

[00:51:48] Ủng hộ Sa Diện!

[00:51:50] Thề chết bảo vệ chủ quyền!

[00:51:51] Thề chết bảo vệ chủ quyền!

[00:51:52] Thề chết bảo vệ tôn nghiêm!

[00:51:54] Thề chết bảo vệ tôn nghiêm!

[00:51:55] Bảo vệ chủ quyền!

[00:51:57] Bảo vệ chủ quyền!

[00:51:58] Tôi đại diện Hội Bảo vệ lợi ích lao công, trịnh trọng tuyên bố,

[00:52:02] cuộc bãi công ở bến tàu bắt đầu!

[00:52:04] Niêm phong kho!

[00:52:05] Tốt, tốt, tốt!

[00:52:38] Tỉnh trưởng Liêu Trọng Khải trong thư trả lời Lãnh sự Pháp

[00:52:40] yêu cầu giúp đỡ đàn áp bãi công cũng đã chỉ ra,

[00:52:43] cuộc bãi công lần này, hoàn toàn do Cục Công vụ Anh - Pháp ở Sa Diện

[00:52:46] ban hành pháp lệnh kích động mà ra.

[00:52:48] Nếu chính quyền Anh - Pháp cho rằng mình không quản được việc ở Sa Diện,

[00:52:51] thì chính phủ Trung Quốc bất cứ lúc nào cũng có thể tiếp quản.

[00:52:53] Cho nên tôi tin rằng chỉ cần chúng ta kiên trì,

[00:52:56] nhất định có thể đuổi quân xâm lược ra khỏi Quảng Châu.

[00:53:07] Tạ Thiên Hữu, anh quá ngông cuồng!

[00:53:10] Mẹ, mẹ sao vậy?

[00:53:12] Anh còn biết tôi là mẹ anh à?

[00:53:18] Tôi tưởng anh làm cách mạng đến mê muội đầu óc,

[00:53:20] không nhận cha mẹ nữa chứ.

[00:53:22] Mẹ, không phải mẹ vẫn luôn ủng hộ con sao?

[00:53:25] Mẹ nghe con nói, cuộc bãi công lần này,

[00:53:27] con là người phụ trách chính...

[00:53:29] Nếu con không đi đầu làm gương thì

[00:53:30] Câm miệng. Bao năm qua mẹ đã luôn chiều theo ý con.

[00:53:36] Vốn dĩ là muốn con ra ngoài mở mang tầm mắt,

[00:53:38] tăng thêm bản lĩnh.

[00:53:41] Không ngờ con ngày càng giỏi giang,

[00:53:43] nổi loạn đến tận nhà mình.

[00:53:46] Con nghe cho rõ đây, mau đi mở cửa kho ra.

[00:53:50] Cắt đứt với đám hạ tiện nghèo hèn đó.

[00:53:52] Nếu không thì đừng bao giờ mong bước vào cửa nhà họ Tạ nữa.

[00:53:58] Con hiểu rồi. Thực ra mẹ cũng giống như cha,

[00:54:01] chưa bao giờ nghĩ việc con làm là đáng tự hào.

[00:54:03] Chưa bao giờ thực sự ủng hộ con, phải không?

[00:54:08] Bao năm qua con không có chút kiến thức nào cả.

[00:54:11] Ta nói cho con biết, ta dung túng con trai ta, chứ không phải dung túng cách mạng.

[00:54:19] Con đã thật sự nghĩ rằng gia đình này

[00:54:22] là chỗ dựa vững chắc nhất của con.

[00:54:24] Cứ nghĩ rằng người thân yêu nhất là đáng tin cậy nhất.

[00:54:28] Con thật quá ngu ngốc.

[00:54:31] Được, con đi. Con đi ngay bây giờ.

[00:54:35] Con sẽ không bao giờ trở về nhà này nữa.

[00:54:37] Anh Thiên Hữu!

[00:54:38] Anh cả!

[00:54:39] Đứng lại! Nếu con dám bước ra khỏi cửa nhà này nửa bước,

[00:54:45] con cũng cút đi cho ta!

[00:54:52] Thiếu phu nhân, chồng cô bỏ đi rồi.

[00:54:56] Sao cô không đi đuổi anh ta về?

[00:54:59] Chẳng phải cô là người anh ta yêu nhất sao?

[00:55:02] Có phải anh ta đã bàn bạc với cô rồi mới đi niêm phong kho không?

[00:55:06] Cô cũng ủng hộ anh ta, phải không?

[00:55:09] Phải không?

[00:55:12] Dì ơi, con thật sự không biết.

[00:55:15] Thiên Hữu chưa bao giờ nói với con những chuyện này.

[00:55:18] Mẹ, mẹ không thể trách chị Gia Nghi được.

[00:55:21] Lên lầu đi.

[00:55:24] Ta bảo con về phòng, có nghe thấy không?

[00:55:32] Thiên Tuệ.

[00:55:33] Cẩm Khôn, cháu cũng nên về nhà rồi.

[00:55:40] Vâng, thưa bác.

[00:55:48] Cháu cảm thấy rất oan ức, phải không?

[00:55:51] Gia Nghi, lúc đầu dì đồng ý hôn sự này,

[00:55:56] là vì nghĩ Thiên Hữu sẽ nghe lời cháu.

[00:55:58] Cháu có thể giúp dì dẫn dắt nó đi vào con đường đúng đắn.

[00:56:01] Cháu làm dì quá thất vọng.

[00:56:05] Ngay cả chồng mình cũng không quản được,

[00:56:06] còn tư cách gì làm thiếu phu nhân nhà họ Tạ?

[00:56:11] Cô, cô dám nổi cáu, hờn dỗi với tôi à? Tốt lắm!

[00:56:17] Chú Trung!

[00:56:18] Chú Trung!

[00:56:19] Vâng, đến đây.

[00:56:22] Tìm giấy hôn ước cho tôi, tôi muốn hủy hôn!

[00:56:27] Bà chủ, bà bớt giận, bớt giận.

[00:56:28] Đi, đi tìm cho tôi!

[00:56:31] Vâng.

[00:56:43] Anh Thiên Hữu!

[00:56:45] Anh Thiên Hữu!

[00:56:58] Nhìn kìa, người của Hiệp hội Lao công đến rồi.

[00:57:00] Họ ở bên chúng ta.

[00:57:05] Tốt quá.

[00:57:16] Anh Thiên Hữu.

[00:57:18] Anh Thiên Hữu, em ủng hộ anh!

[00:57:19] Em và Thiên Tuệ đều ủng hộ anh.

[00:57:21] Cảm ơn, tôi không cần.

[00:57:23] Tôi thực sự chân thành mà.

[00:57:24] Xin hãy tha thứ cho sự lỗ mãng trước đây của tôi, xin hãy tha thứ cho tôi.

[00:57:27] Tôi nói là cái ô.

[00:57:28] Ồ.

[00:58:00] Anh Thiên Hữu,

[00:58:01] đứng trên đống hàng cao mà nói,

[00:58:03] chúng ta nên làm gì?

[00:58:06] Cam chịu bị bắt nạt và tàn sát,

[00:58:08] hay là tiếp tục nhẫn nhục và lùi bước?

[00:58:10] Không, tuyệt đối không!

[00:58:12] Anh ấy vung tay, sấm sét nổi lên.

[00:58:16] Khoảnh khắc đó, tớ đã hoàn toàn chấn động.

[00:58:20] Tim tớ gần như ngừng đập.

[00:58:23] Thế nào là nghĩa? Đây chính là đại nghĩa!

[00:58:27] Ôi, thật không ngờ!

[00:58:29] Cậu Lương lại tiến bộ và vĩ đại như vậy.

[00:58:31] Đương nhiên rồi, tôi luôn đi đầu thời đại.

[00:58:36] Tôi là hội trưởng Hội đọc sách thanh niên của khoa Luật.

[00:58:39] Đúng vậy, dưới sự lãnh đạo của chủ tịch Phùng Mộ Trinh.

[00:58:44] Được rồi, được rồi, tớ nói sai rồi. Xin lỗi.

[00:58:47] Kể tiếp chuyện anh Thiên Hữu của cậu đi.

[00:58:49] Nhanh, nhanh, nhanh, nói đi.

[00:58:50] Không nói nữa, không nói nữa.

[00:58:51] Nói ra cậu cũng không hiểu.

[00:58:53] Tớ không hiểu.

[00:58:55] Tớ nhớ rõ có người trước đây đã nói,

[00:58:57] ghét nhất là Tạ Thiên Hữu.

[00:58:59] Đó là trước đây. Khi tớ thấy Tạ Thiên Hữu...

[00:59:03] Không, anh Thiên Hữu niêm phong kho của nhà mình,

[00:59:05] phát động một cuộc đấu tranh chống đế quốc,

[00:59:07] sau đó còn tuyệt giao với gia đình.

[00:59:09] Điều đó đã hoàn toàn thay đổi quan điểm của tớ về anh ấy.

[00:59:11] Tuyệt giao? Anh ấy cũng tuyệt giao với Phương Gia Nghi à?

[00:59:15] Chị Gia Nghi và anh Thiên Hữu là...

[00:59:19] Cậu quan tâm những chuyện này làm gì?

[00:59:22] Chỉ tò mò thôi, hỏi bâng quơ.

[00:59:25] Đúng rồi, Cẩm Khôn. Lát nữa ba tớ về,

[00:59:28] cậu đừng nói chuyện Mạch Kỳ đi biểu tình ngồi nhé.

[00:59:30] Nếu không sẽ phiền phức lắm.

[00:59:33] Tại sao?

[00:59:34] Bây giờ cậu ấy mất việc rồi, đương nhiên không có lương.

[00:59:37] Còn không biết giải thích thế nào.

[00:59:39] Vậy tớ đi đây, để khỏi nói lỡ lời.

[00:59:43] Cảm ơn cậu đã đưa tớ về nhà.

[00:59:45] Không có gì.

[00:59:46] Tớ thấy anh Thiên Hữu bảo tớ đưa cậu về.

[00:59:48] Tớ rất, rất vui.

[00:59:50] Vì cậu thật sự rất tuyệt vời, tuyệt vời.

[00:59:54] Này, này, ô của cậu.

[00:59:55] Cho Mạch Kỳ dùng đi.

[00:59:57] Cậu thật sự rất tuyệt vời. Tớ đi đây.

[01:00:00] Đi cẩn thận.

[01:00:04] Mở cửa! Mở cửa!

[01:00:07] Mở cửa!

[01:00:08] Gia Tuấn, con về nhà cho mẹ!

[01:00:10] Mẹ, mẹ đừng quản con. Con phải hỏi cho rõ.

[01:00:14] Chị con có lỗi gì?

[01:00:15] Dựa vào đâu mà nói hủy hôn là hủy hôn?

[01:00:17] Em nói gì vậy? Chị cả.

[01:00:20] Em hai, con cái em nuôi dạy đều không có quy củ thế này sao?

[01:00:27] Một đứa xúi giục Thiên Hữu ăn cây táo rào cây sung.

[01:00:29] Một đứa đến nhà mắng chửi.

[01:00:33] Em và Phương Bỉnh Đức không thấy xấu hổ sao?

[01:00:39] Con dâu này, nhà họ Tạ nhất quyết không thể cưới.

[01:00:43] Chị... Chị...

[01:00:45] Gia Tuấn và Gia Nghi không hiểu chuyện,

[01:00:47] chị cứ dạy dỗ thế nào cũng được.

[01:00:49] Mẹ, có gì mà phải cầu xin? Chị con không gả nữa.

[01:00:53] Con!

[01:00:56] Em hai, dạy con thì về nhà mà dạy.

[01:01:02] Chị không xem cảnh này.

[01:01:04] Chị cả!

[01:01:05] Chị cả!

[01:01:05] Chị cả!

[01:01:09] Gia Tuấn à, con hồ đồ quá.

[01:01:17] Chị con đã hai mươi tư tuổi rồi.

[01:01:20] Đường trước ngõ sau, ai mà không biết

[01:01:22] nó là con dâu nhà họ Tạ đã định sẵn?

[01:01:27] Con muốn hại chết cả đời chị con đó.

[01:01:42] Về đi.

[01:01:43] Về đi.

[01:01:48] Để xem lần sau con còn dám không.

[01:01:49] Ba đánh con! Ba đánh! Ba đánh!

[01:01:51] Để xem lần sau con còn dám không.

[01:01:53] Ba, ba dừng tay.

[01:01:54] Gia Nghi, con đừng quản. Con vào trong đi.

[01:01:56] Ba đừng đánh Gia Tuấn.

[01:01:57] Ba, đều là lỗi của con.

[01:01:59] Ba!

[01:02:00] Chị, tránh ra!

[01:02:02] Ba, đừng đánh nữa, ba!

[01:02:04] Cẩm Khôn!

[01:02:08] Cẩm Khôn!

[01:02:10] Ôi, đây không phải chuyện con có thể quản được.

[01:02:12] Đây là chuyện nhà người ta.

[01:02:13] Mẹ, Gia Tuấn có lỗi gì mà phải đánh cậu ấy?

[01:02:16] Con đừng kéo mẹ.

[01:02:19] Gia Tuấn mà không bị đánh trận này,

[01:02:21] mẹ nói cho con biết,

[01:02:22] cả đời Gia Nghi e là không gả được.

[01:02:24] Con nghĩ nhà họ Tạ thực sự đánh Gia Tuấn à?

[01:02:27] Họ đang dạy dỗ thiếu phu nhân tương lai đấy.

[01:02:31] Đừng nói chị Gia Nghi không biết,

[01:02:32] biết thì có lỗi gì?

[01:02:33] Việc đình công của anh Thiên Hữu là chính nghĩa.

[01:02:35] Càng nói càng hăng, phải không?

[01:02:37] Mẹ nói cho con biết, sau này con dám làm vậy,

[01:02:39] mẹ sẽ trút giận lên người phụ nữ của con.

[01:02:40] Thiên Tuệ không phải là Phương Gia Nghi.

[01:02:43] Ai nói cô ấy đâu?

[01:02:44] Mẹ nói Phùng Mộ Trinh.

[01:02:46] Mẹ, mẹ còn nói nữa là con đi đấy.

[01:02:47] Được, được, không nói Phùng Mộ Trinh nữa.

[01:02:48] Nói Thiên Tuệ.

[01:02:50] Thiên Tuệ còn không ra quản,

[01:02:52] con nói xem con ra quản chuyện bao đồng, cô ấy có tức giận không?

[01:02:56] Về đi.

[01:02:58] Cẩm Khôn, nghe lời.

[01:03:30] Ba!

[01:03:31] Để xem con có nhớ đời không.

[01:03:32] Lần sau con mà còn dám như vậy, ba đánh chết con.

[01:03:34] Khi nào con mới trưởng thành?

[01:03:37] Dượng, đưa con.

[01:03:40] Ba.

[01:03:43] Gia Tuấn, xin lỗi.

[01:03:45] Xin lỗi, Gia Tuấn.

[01:03:48] Gia Tuấn, em đi đâu vậy? Chị đi cùng em.

[01:03:51] Thiên Tuệ, anh không muốn làm dì tức giận nữa.

[01:03:54] Chị về nhà đi.

[01:03:56] Gia Tuấn, anh giận rồi sao?

[01:03:58] Chỉ vì em không ra sớm hơn sao?

[01:04:02] Thiên Tuệ, chị không có lỗi gì cả.

[01:04:05] Anh cũng sẽ không giận đâu.

[01:04:08] Chỉ là chúng ta đều đã trưởng thành rồi.

[01:04:11] Sau này, chúng ta nên xa cách một chút.

[01:04:15] Gia Tuấn!

[01:04:24] Thiên Tuệ, dũng cảm lên.

[01:04:28] Tại sao người cho tôi hơi ấm và động viên luôn là Cẩm Khôn,

[01:04:32] mà không phải là Gia Tuấn tôi mong đợi?

[01:04:36] Tôi đã tự hỏi mình ngàn lần.

[01:04:38] Câu trả lời đương nhiên là không có.

[01:04:41] Điều duy nhất tôi có thể chắc chắn là,

[01:04:43] Gia Tuấn đang rời xa tôi một cách khó hiểu.

[01:04:52] Hoặc là không quan tâm, hoặc là đánh chết.

[01:04:55] Tính khí của ba cháu thật sự phải sửa đổi mới được.

[01:05:00] Gia Tuấn nó không hiểu chuyện, dạy dỗ một chút cũng là nên.

[01:05:04] Chỉ cần dì nguôi giận là được.

[01:05:07] Phiền chết đi được. Nhà này suốt ngày ồn ào,

[01:05:09] làm sao mà ôn bài được?

[01:05:12] A Quế! Chú Trung!

[01:05:13] Tiểu thư.

[01:05:15] Có thấy sách của tôi không?

[01:05:19] Tìm đi.

[01:05:20] Thực ra, dì giận là giận Thiên Hữu.

[01:05:24] Lúc nóng giận trách cháu vài câu,

[01:05:27] cháu đừng trách người mẹ chồng này quá vô lý là được.

[01:05:32] Gia Nghi không dám.

[01:05:33] Lời dì nói câu nào cũng có lý.

[01:05:36] Tiểu thư.

[01:05:37] Tiểu thư, cô tìm những thứ này phải không?

[01:05:38] Đừng nghĩ tôi không nhìn ra.

[01:05:38] Tìm thấy trên bàn trong phòng cô.

[01:05:41] Ai cho phép cô vào phòng tôi?

[01:05:43] Sau này không được động vào đồ trên bàn của tôi.

[01:05:47] Sao vậy? Còn cảm thấy oan ức à?

[01:05:51] Trong lòng đang chửi tôi phải không?

[01:05:56] Cảnh cáo cô, sau này chuyện của tôi các người bớt quản lại.

[01:06:00] Thiên Hữu lần này thật sự giận rồi.

[01:06:02] E là một sớm một chiều sẽ không về nhà.

[01:06:06] Cháu rảnh thì đi xem nó, khuyên nó vài câu.

[01:06:09] Hai đứa thanh mai trúc mã,

[01:06:11] lời của cháu nó nghe lọt tai.

[01:06:14] Vâng, con biết.

[01:06:16] Gia Nghi, cháu là chị dâu,

[01:06:21] còn phải dạy dỗ em chồng nhiều hơn.

[01:06:24] Một ngày nhỏ, hai ngày lớn, rồi cũng phải gả đi.

[01:06:28] Không hiểu quy củ như vậy,

[01:06:29] gả về nhà chồng cũng sẽ bị người ta chê cười.

[01:06:34] Cháu hiểu ý dì chứ?

[01:06:37] Hiểu.

[01:06:39] Chú Trung.

[01:06:43] Cất giấy hôn ước này đi cho tôi.

[01:06:45] Đừng có động một tí là lấy cái này ra làm Gia Nghi tức giận.

[01:06:48] Các người sau này

[01:06:49] đều phải nhờ thiếu phu nhân ban cơm ăn.

[01:06:52] Biết chưa?

[01:06:53] Vâng, vâng, vâng.

[01:06:58] Uống nước đi. Ồ.

[01:07:06] Thiên Tuệ thế nào?

[01:07:07] Chẳng ai thèm để ý đến tớ.

[01:07:11] Thiên Tuệ, đừng nản lòng.

[01:07:13] Đấu tranh không phải là một sớm một chiều.

[01:07:15] Điều chúng ta cần là sự kiên trì.

[01:07:16] Có ích gì chứ?

[01:07:17] Ngay cả chị Gia Nghi cũng đã khuất phục rồi.

[01:07:19] Sao? Chị Gia Nghi đồng ý đi thuyết phục anh Thiên Hữu rồi à?

[01:07:25] Nhưng anh cả niêm phong kho cũng không bàn với chị Gia Nghi,

[01:07:28] chưa chắc sẽ nghe lời khuyên của chị ấy.

[01:07:30] Không bàn là tin tưởng.

[01:07:31] Anh Thiên Hữu chắc chắn tin chị Gia Nghi đứng về phía anh ấy.

[01:07:34] Nhưng nếu chị Gia Nghi tỏ ra phản đối,

[01:07:38] anh Thiên Hữu chắc chắn sẽ rất buồn.

[01:07:40] Thậm chí sẽ ảnh hưởng đến niềm tin vào sự nghiệp của anh ấy.

[01:07:43] Nghiêm trọng đến thế sao?

[01:07:44] Đương nhiên rồi, Thiên Tuệ.

[01:07:46] Quá không hiểu đàn ông.

[01:07:48] Đàn ông ra ngoài làm việc,

[01:07:49] sợ nhất là hậu viện bất ổn.

[01:07:51] Một khi mất đi sự ủng hộ của người yêu nhất,

[01:07:54] mọi thứ đều trở nên nhạt nhòa.

[01:07:56] Mọi thứ đều trở nên vô nghĩa.

[01:07:58] Cho nên,

[01:07:59] bây giờ chúng ta nên giúp anh Thiên Hữu giải quyết nỗi lo về sau.

[01:08:01] Bây giờ chúng ta chính là hậu phương lớn của anh Thiên Hữu.

[01:08:07] Vậy chúng ta nên làm gì?

[01:08:09] Rất đơn giản, thuyết phục chị Gia Nghi.

[01:08:35] Hay là để tớ nghĩ thêm đã.

[01:08:37] Nghĩ xem nên thuyết phục cô ấy thế nào.

[01:09:07] Mạch Kỳ, mệt lắm rồi phải không?

[01:09:11] Thật làm khó cô thư ký hãng tàu rồi.

[01:09:13] Không mệt chút nào.

[01:09:14] Làm được chút việc cho Hiệp hội Lao công, tôi rất vui.

[01:09:17] Vậy cô cầm cái này... Ồ, Mạch Quỳnh cũng đến à?

[01:09:22] Dù sao rảnh rỗi cũng là rảnh rỗi, đến giúp cô ấy.

[01:09:25] Đúng rồi, tôi không phải đến để lấy tiền công đâu.

[01:09:28] Không được đuổi tôi đi.

[01:09:30] Ở đây thiếu gia nhà giàu không nhiều,

[01:09:33] nhưng thanh niên ưu tú thì không ít.

[01:09:34] Chỉ xem may mắn của cô thôi. Đáng ghét!

[01:09:40] Sao lại lỗ nhiều thế này?

[01:09:42] Cậu nói cậu đã tham ô bao nhiêu?

[01:09:45] Giám đốc, đó không phải là tôi, đó là cậu cả.

[01:10:00] Điểm thứ hai là cơ cấu và quy chế tổ chức đình công.

[01:10:05] Xin lỗi.

[01:10:09] Xin chào, Hiệp hội Lao công.

[01:10:10] Đồ khốn, mày đã lấy bao nhiêu tiền từ công ty?

[01:10:23] Tôi là Tạ Thiên Hữu, có điện thoại nữa đừng chuyển vào.

[01:10:31] Ông Tăng, mời ông tiếp tục.

[01:10:34] Thiên Hữu à,

[01:10:36] làm việc lớn cũng phải xử lý tốt việc nhỏ.

[01:10:39] Trốn tránh không phải là thái độ tốt đâu.

[01:10:42] Cảm ơn ông Tăng đã nhắc nhở, Thiên Hữu xin ghi nhớ.

[01:10:46] Tôi vừa nói đến đâu rồi nhỉ?

[01:10:48] Ông vừa nói đến

[01:10:49] vấn đề cơ cấu và quy chế tổ chức đình công.

[01:10:52] Ồ, đúng, đúng.

[01:10:53] Vậy chúng ta tiếp tục nói nhé.

[01:10:59] Ông chủ, đi chậm thôi.

[01:11:05] Thưa ông, các ông tìm ai?

[01:11:07] Tôi tìm thằng con phá gia chi tử Tạ Thiên Hữu của tôi.

[01:11:10] Dám cúp điện thoại của lão đây.

[01:11:12] Hôm nay ta phải cho mày mất hết mặt mũi.

[01:11:15] Thiên Hữu, có cần tôi giúp gì không?

[01:11:17] Cứ đến thẳng Công đoàn Tây vụ tìm tôi.

[01:11:20] Về làm việc đi.

[01:11:22] Ông Tăng, ông đi cẩn thận.

[01:11:28] Xin lỗi, xin lỗi.

[01:11:37] Nối máy cho tôi đến Tổng công hội thành phố.

[01:11:39] Tạ Thiên Hữu!

[01:11:40] Mày ở đâu? Mau cút ra đây cho tao!

[01:11:41] Mày ở đâu? Mau cút ra đây cho tao!

[01:11:42] Ồ, không cần nữa, cảm ơn.

[01:11:48] Tiền của tao đâu? Mày lấy tiền của tao đi đâu rồi?

[01:11:50] Ba, ba vào nhà ngồi đi, mời bên này.

[01:11:52] Lão đây nói ngay tại đây!

[01:11:55] Tiền của tao đâu?

[01:11:56] Ba, ba nghe con giải thích.

[01:11:57] Ba, ba nghe con giải thích.

[01:11:59] Đình công gây ra khó khăn về sinh kế cho nhiều công nhân.

[01:12:02] Cần một lượng lớn sự trợ giúp từ xã hội.

[01:12:06] Con đã mượn tạm của ba một ít để cứu trợ khẩn cấp.

[01:12:08] Sau này nhất định sẽ trả lại.

[01:12:09] Mày nói bậy! Mày ba lần bảy lượt

[01:12:12] lấy từ công ty gần bốn nghìn lạng bạc.

[01:12:16] Còn nói là "một ít"?

[01:12:18] Mày còn uy hiếp quản lý Tần không được nói cho tao biết.

[01:12:21] Còn nói là mượn, rõ ràng là mày ăn trộm!

[01:12:25] Hay lắm! Đình công, đình công, đình ra một tên trộm nhà!

[01:12:32] Tao nói cho mày biết,

[01:12:33] hôm nay phải trả lại tiền cho tao.

[01:12:36] Ba, chúng ta về nhà nói chuyện được không?

[01:12:38] Mày còn biết có nhà à?

[01:12:40] Mày niêm phong kho của nhà mình.

[01:12:43] Mẹ mày mắng mày vài câu, mày đã công khai cãi lại.

[01:12:47] Tạ Thiên Hữu à Tạ Thiên Hữu,

[01:12:49] mày còn dọa sẽ không bao giờ bước vào cửa nhà họ Tạ nửa bước.

[01:12:54] Đó là cách mày báo đáp ơn dưỡng dục của mẹ mày sao?

[01:13:00] Mày gây dựng sự nghiệp.

[01:13:03] Mày gây dựng sự nghiệp từ tô giới đến tận đây.

[01:13:06] Không mang về nhà một đồng nào thì thôi,

[01:13:09] mày còn đem nước sông đổ ra sông.

[01:13:12] Mày còn có lương tâm không?

[01:13:14] Mày còn mang họ Tạ không?

[01:13:21] Mày có lý tưởng, mày muốn làm việc lớn.

[01:13:26] Mày lo cho nước, lo cho dân, lo cho thiên hạ, tao không quan tâm.

[01:13:30] Mày phải trả tiền lại cho tao!

[01:13:33] Trả tiền lại cho tao!

[01:13:35] Được.

[01:13:37] Tiền con nhất định sẽ trả.

[01:13:39] Nhưng xin ba hãy rời khỏi đây ngay lập tức,

[01:13:41] đừng làm phiền trật tự ở đây.

[01:13:45] Giám đốc, chúng ta về trước đi.

[01:13:48] Ba!

[01:13:48] Ba, ba không sao chứ? Ba!

[01:13:49] Tao không phải ba mày!

[01:13:52] Tao cũng không có thằng con như mày!

[01:13:54] Ba!

[01:13:55] Nghịch tử! Nghịch tử!

[01:14:03] Khâm phục.

[01:14:04] Khâm phục, khâm phục, khâm phục.

[01:14:07] Các đồng chí,

[01:14:08] hành động công tư phân minh, đại nghĩa diệt thân của Bộ trưởng Tạ,

[01:14:12] thực sự đáng khâm phục.

[01:14:14] Nào, để chúng ta

[01:14:16] vỗ tay cho màn kịch cha con đặc sắc này!

[01:14:22] Thư ký Lâm, lời này nói ra thật không nên.

[01:14:28] Mau xin lỗi Bộ trưởng đi.

[01:14:31] Tôi hết lòng ca ngợi, có gì sai sao?

[01:14:36] Bộ trưởng Tạ, ngài nói một câu công bằng đi, tôi có sai không?

[01:14:41] Cảm ơn lời khen ngợi của thư ký Lâm.

[01:14:43] Thiên Hữu hổ thẹn không dám nhận.

[01:14:46] Thiên Hữu à,

[01:14:48] dốc hết sức lực gây quỹ là điều nên làm.

[01:14:52] Nhưng gây ra tranh chấp trong gia đình

[01:14:54] thì không phải là tác phong của Hiệp hội Bảo vệ Lợi ích Lao công.

[01:14:59] Hôm nay cha ngài làm ầm ĩ thế này,

[01:15:00] mọi người mới biết ngài đã làm nhiều như vậy.

[01:15:04] Nếu tiền rồi cũng phải trả,

[01:15:06] vậy sao phải làm ầm ĩ đến mức không vui như vậy?

[01:15:08] Trả tiền hay không là chuyện của tôi,

[01:15:10] không phiền Chủ tịch Ôn quan tâm.

[01:15:12] Đúng vậy, chỉ cần cho mọi người thấy

[01:15:14] tiền này đã được mượn như thế nào là đủ rồi.

[01:15:19] Hai người các người,

[01:15:20] rõ ràng là một kẻ hát, một người đệm, thật hèn hạ!

[01:15:23] Chị, đừng nói vậy, chúng ta đi.

[01:15:26] Này, đợi đã, đợi đã.

[01:15:27] Nếu đã nhảy ra thì đừng vội đi.

[01:15:30] Vừa hay mọi người đều ở đây,

[01:15:31] nói cho rõ ràng trước mặt mọi người.

[01:15:34] Tạ Thiên Hữu, theo tôi biết,

[01:15:36] cô Mạch này cũng tham gia đình công ở tô giới.

[01:15:40] Hiện giờ công nhân người Hoa đều đang biểu tình ngồi ở bờ kè.

[01:15:43] Tại sao cô ta lại ở đây?

[01:15:45] Là tôi sắp xếp, có vấn đề gì sao?

[01:15:49] Đương nhiên là có vấn đề.

[01:15:50] Cô ta có nhận lương của Hiệp hội Lao công không?

[01:15:56] Đã từng nhận, nhưng nhà cô ấy rất khó khăn.

[01:16:00] Là sau khi chúng tôi thảo luận mới quyết định.

[01:16:03] Mọi người nghe rõ rồi chứ?

[01:16:05] Lãnh đạo đình công, một mặt hô hào đình công,

[01:16:09] một mặt lại phá hoại.

[01:16:11] Là vì tư tâm,

[01:16:15] là lòng thương hoa tiếc ngọc.

[01:16:19] Chia rẽ lực lượng đình công về bên mình.

[01:16:24] Đây là hành vi gì?

[01:16:27] Là công tặc, công tặc đáng xấu hổ!

[01:16:30] Tôi... tôi vừa nhận được tiền,

[01:16:32] tôi trả lại là được chứ gì?

[01:16:36] Một tạp công mà nhận được hai đồng bạc.

[01:16:39] Thì ra tiền quyên góp được là tiêu như thế này.

[01:16:42] Bộ trưởng Tạ, tôi rất muốn nghe ngài giải thích thế nào.

[01:16:46] Để tôi nói. Cô Mạch không hề nhận một đồng nào của công hội.

[01:16:49] Tiền công của cô ấy được trích từ lương của Bộ trưởng Tạ.

[01:16:52] Coi như không nhận một đồng nào,

[01:16:54] chia rẽ đình công cũng là không đúng.

[01:16:55] Không nhận lương chính là tình nguyện viên.

[01:16:57] Làm tình nguyện viên có gì không đúng?

[01:16:58] Mà có người lại muốn gây ra nội chiến,

[01:17:00] đó mới là phá hoại đình công.

[01:17:02] "Có người"?

[01:17:03] "Có người" cô nói là ai?

[01:17:04] Trước mặt Chủ tịch Ôn, cô nói cho rõ ràng.

[01:17:07] Để tôi nói!

[01:17:12] "Có người" chính là anh!

[01:17:15] Là các người!

[01:17:18] Cô là ai?

[01:17:19] Hỗn xược!

[01:17:22] Ông Tăng, ông đến từ lúc nào vậy?

[01:17:26] Vẫn luôn ở đây.

[01:17:27] Lẽ ra nên về báo cáo, cử người đến xử lý.

[01:17:31] Nhưng đã đến rồi thì...

[01:17:33] Đình Quang, xảy ra chuyện này trong Hiệp hội Lao công,

[01:17:37] là không nên phải không?

[01:17:38] Vâng, vâng, không nên xảy ra.

[01:17:40] Tiểu Lâm, từ bây giờ,

[01:17:42] dừng mọi công việc của cậu lại, nghiêm túc kiểm điểm.

[01:17:44] Đi đi.

[01:17:50] Ông Tăng, tôi...

[01:17:50] Ông Tăng, tôi...

[01:17:52] Ông Tăng, ông nghe tôi nói.

[01:17:54] Được rồi, được rồi, mọi người về làm việc đi.

[01:18:11] Anh Tạ, xin lỗi, đã làm phiền anh.

[01:18:18] Ăn của tôi, uống của tôi, trộm tiền của tôi.

[01:18:20] Còn công khai cãi lại tôi.

[01:18:23] Lần này tôi mà không trị được nó,

[01:18:24] tôi không mang họ Tạ nữa.

[01:18:29] Họ Lương hay họ Phương?

[01:18:32] Ông đừng có nói mát.

[01:18:34] Thiên Hữu trở thành như bây giờ,

[01:18:36] đều là kết quả của việc bà dung túng.

[01:18:41] Thiên Hữu từ nhỏ đã vậy, không thay đổi.

[01:18:46] Bốn ngàn đồng coi như là tiền học phí, không đắt.

[01:18:53] Nhưng việc học này,

[01:18:54] không thể để nó tiếp tục được nữa.

[01:18:56] Phải nghĩ cách,

[01:18:58] để nó quay đầu trở lại con đường đúng đắn.

[01:19:05] Nó tự làm tự chịu, đáng đời.

[01:19:07] Dì, canh đã nấu xong rồi.

[01:19:10] Có cần mang cho Thiên Hữu không ạ?

[01:19:12] Cháu đi nói với nó, nếu nó không mở cửa kho,

[01:19:16] tôi sẽ không khách sáo với nó.

[01:19:18] Ông chủ, ồn ào cả ngày rồi, mệt rồi phải không?

[01:19:24] Ông lên lầu nghỉ sớm đi.

[01:19:37] Gia Nghi.

[01:19:39] Gặp Thiên Hữu nên nói thế nào, biết rồi chứ?

[01:19:46] Thiên Hữu cố chấp, lỡ nó không vui thì cháu...

[01:19:55] Phụ nữ đối với đàn ông nên dịu dàng, hiểu không?

[01:20:01] Không có gì phải ngại.

[01:20:03] Cháu là vợ chưa cưới của nó mà.

[01:20:05] Nhà họ Tạ trên dưới,

[01:20:07] đã sớm xem cháu là thiếu phu nhân rồi.

[01:20:10] Nên làm thế nào, không cần dì dạy cháu chứ?

[01:20:18] Nhớ nhé, nhất định phải để Thiên Hữu đưa cháu về nhà.

[01:20:26] Biết rồi ạ.

[01:20:32] Ra rồi, ra rồi.

[01:20:38] Chị Gia Nghi, muộn thế này chị còn ra ngoài à?

[01:20:41] Dì nấu canh cho Thiên Hữu,

[01:20:43] bảo chị mang qua趁 nóng.

[01:20:45] Chúng em đều biết,

[01:20:46] chị được lệnh đi khuyên anh Thiên Hữu mở kho.

[01:20:48] Em và Thiên Tuệ thấy chị không nên đi.

[01:20:51] Đúng vậy, chị Gia Nghi, chúng em nghĩ chị không thể đi.

[01:20:55] Đúng vậy.

[01:20:56] Em thấy việc anh Thiên Hữu làm là chính nghĩa,

[01:20:57] chị nên ủng hộ anh ấy mới đúng.

[01:20:59] Đúng.

[01:21:00] Nếu không có sự ủng hộ của chị,

[01:21:01] sự nghiệp của anh cả sẽ nhạt nhòa.

[01:21:03] Mọi thứ sẽ trở nên vô nghĩa.

[01:21:06] Càng không thể cản trở.

[01:21:08] Vì làm như vậy,

[01:21:09] chị sẽ làm anh Thiên Hữu buồn.

[01:21:11] Không chỉ buồn, có thể còn oán hận cả chị nữa.

[01:21:15] Chị nên học hỏi anh Thiên Hữu,

[01:21:17] đấu tranh với họ, tuyệt giao với họ.

[01:21:19] Đúng vậy, chị Gia Nghi, em và Cẩm Khôn đều ủng hộ chị.

[01:21:27] Canh sắp nguội rồi, chị đi trước đây.

[01:21:32] Này, chị Gia Nghi, làm sao bây giờ?

[01:21:38] Chị Gia Nghi tội nghiệp quá.

[01:21:40] Vì tình yêu mà chịu oan ức như vậy.

[01:21:44] Tốt lắm, học được cách giấu tiền riêng rồi. Giấu ở đâu?

[01:21:48] Ba, con không có lương.

[01:21:50] Nhìn bộ dạng con là biết con đang nói dối.

[01:21:53] Hôm nay con không đưa tiền ra,

[01:21:54] ba lột da con.

[01:21:56] Ba, tiền... tiền ở đây ạ.

[01:22:00] Lại còn là tiền giấy, thảo nào giấu kỹ.

[01:22:04] Ba đi chơi vài ván, không chừng gỡ gạc được.

[01:22:10] Ba, đây không phải lương của con, ba không được lấy.

[01:22:12] A Kỳ, em không sao chứ?

[01:22:14] Cờ bạc, cờ bạc! Ba bán con đi cho rồi!

[01:22:16] Có người cha nào như vậy không?

[01:22:18] A Kỳ, em đừng dại dột.

[01:22:28] Con ranh chết tiệt, để xem ba trị con!

[01:22:30] Dừng ở đây.

[01:22:40] Cảm ơn anh.

[01:22:44] Chào cô, xin hỏi cô tìm ai?

[01:22:47] Chào anh, tôi tìm Bộ trưởng Tạ Thiên Hữu.

[01:22:50] Tôi tên là Phương Gia Nghi.

[01:22:52] Tôi biết cô là ai.

[01:22:53] Căn phòng có đèn sáng ở trên kia

[01:22:54] chính là văn phòng của Bộ trưởng Tạ. Mời vào.

[01:22:57] Cảm ơn anh.

[01:22:58] Không cần khách sáo. Mời.

[01:23:17] Cảm ơn Ủy viên Hoàng đã nhắc nhở.

[01:23:18] Tôi nhất định sẽ chú ý.

[01:23:20] Nhưng tôi nghĩ họ không dám đâu.

[01:23:23] Chỉ là nói to mồm, dọa những kẻ nhát gan thôi.

[01:23:26] Không có ai, không có chuyện gì

[01:23:27] có thể lay chuyển ý chí của tôi.

[01:23:32] Anh Hoàng cũng lại đùa người em này rồi.

[01:23:35] Xem ra anh

[01:23:36] thực sự đã nghe được một số lời đồn nhảm.

[01:23:39] Anh yên tâm, trong mắt Tạ Thiên Hữu tôi chỉ có công việc,

[01:23:43] tuyệt đối không có chút tình cảm nam nữ nào.

[01:24:51] Tuyệt đối không!


 0 মন্তব্য sort   ক্রমানুসার


পরবর্তী আসছে