Suivant

(AI-sub) Thiên Hạ Trường Hà tập 05 - La Tấn

1 Vues· 08/01/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
Les abonnés
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Thiên Hạ Trường Hà: Bản hùng ca trị thủy thời Khang Hy <br>Giữa một triều đại thịnh vượng, tồn tại một hiểm họa ngàn năm mang tên Hoàng Hà. &quot;Thiên Hạ Trường Hà&quot; là câu chuyện về Hoàng đế Khang Hy (La Tấn) cùng hai vị quan tài năng Cận Phụ và Trần Hoàng, dốc lòng chinh phục dòng sông hung dữ đã gây tai ương cho bá tánh suốt bao đời. <br>Bộ phim không chỉ là cuộc chiến giữa con người với thiên nhiên mà còn là cuộc đấu trí căng thẳng nơi quan trường. Với kịch bản chặt chẽ, diễn xuất thực lực và quy mô sản xuất hoành tráng, đây là một bản hùng ca về ý chí, khát vọng và sự hy sinh vì bình yên cho thiên hạ mà bạn không thể bỏ lỡ.

Montre plus

[00:02:21] Lão gia.

[00:02:24] Lão gia.

[00:02:25] Đây là danh sách quà mới nhận.

[00:02:27] Chỉ riêng tiền lót tay vào cửa đã hơn một vạn lượng rồi.

[00:02:30] Ngươi đó, tầm mắt quá thiển cận rồi.

[00:02:34] Nghe nói lão cáo già kia đi làm quan thanh liêm rồi.

[00:02:39] Nghe nói, Minh tướng không thèm gặp.

[00:02:41] Các cử tử hận ông ta thấu xương.

[00:02:43] Ông ta đang xem xét tình hình thôi.

[00:02:46] Chuyện của Cận Phụ,

[00:02:47] Hoàng Thượng đã cho ông ta một vố đau,

[00:02:48] trong lòng sợ hãi.

[00:02:51] Cái tính tham lam của ông ta,

[00:02:52] ta lại không biết sao?

[00:02:53] Cái này không lấy. Không lấy.

[00:02:56] Cái này...

[00:02:57] cái này...

[00:02:57] ...cái...

[00:02:58] cũng không lấy.

[00:03:02] Tân khoa Tiến sĩ Từ Can Học,

[00:03:05] hiếu kính một vạn mẫu ruộng nước Giang Nam.

[00:03:09] Còn chưa thi mà,

[00:03:11] đã là Tân khoa Tiến sĩ rồi.

[00:03:12] Chắc là mất trí rồi.

[00:03:16] Người này thông minh.

[00:03:18] Nếu thi đỗ,

[00:03:19] một vạn mẫu ruộng nước này,

[00:03:20] sẽ được ghi vào.

[00:03:21] Nếu không thi đỗ,

[00:03:23] đây chỉ là một tờ giấy trắng.

[00:03:26] Làm gì có ai tên là

[00:03:27] Tân khoa Tiến sĩ Từ Can Học.

[00:03:32] Cái này có chút thú vị.

[00:03:37] Tân tiến Nam thư phòng Đại thần,

[00:03:40] Bảo Hòa điện Đại học sĩ Cao Sĩ Kỳ,

[00:03:43] kính tặng một vạn lượng bạc ròng.

[00:03:46] Thế này mà coi được à?

[00:03:48] Còn là Tân tiến Nam thư phòng Đại thần.

[00:03:50] Chức này,

[00:03:51] phấn đấu cả đời

[00:03:52] cũng không có được,

[00:03:53] một cử tử nho nhỏ như hắn,

[00:03:54] lại dám nói lời ngông cuồng.

[00:03:57] Chuyện này...

[00:03:59] Lão gia,

[00:04:00] cử tử họ Cao này,

[00:04:03] đúng là rất ngông cuồng.

[00:04:05] Có lẽ...

[00:04:07] thật sự có chút bản lĩnh.

[00:04:09] Có tài cũng không được.

[00:04:11]

[00:04:15] Chạy đến chốn quan trường này nói lời ngông cuồng,

[00:04:18] hắn có phải cảm thấy mình

[00:04:19] chết chưa đủ nhanh không?

[00:04:23] Cái này không lấy.

[00:04:33] Được rồi, được rồi.

[00:04:34] Hoàng Thượng nên nghỉ ngơi rồi.

[00:04:35] Tất cả lui đi.

[00:04:37] Dạ.

[00:04:38] Dạ, dạ, dạ.

[00:04:44] Hoàng Thượng.

[00:04:48] Hoàng Thượng.

[00:04:49] Các cử tử nam bắc đều đã đến,

[00:04:52] kinh thành này náo nhiệt lắm.

[00:04:55] Nhà Minh tướng dán cáo thị,

[00:04:58] nói rằng xin xỏ nhờ vả, nhất loạt không lo liệu.

[00:05:02] Vậy các cử tử,

[00:05:03] chắc là mắng chết ông ta rồi.

[00:05:05] Phải ạ.

[00:05:06] Bây giờ các cử tử,

[00:05:08] đều chạy đến phủ Sách tướng.

[00:05:10] Sách tướng cũng lúc gặp lúc không.

[00:05:14] Lúc gặp lúc không?

[00:05:18] Thế thì vẫn là có gặp.

[00:05:22] Nếu ta có một khoản tiền lớn,

[00:05:23] thì tốt rồi.

[00:05:25] Lão tử đây nhất định sẽ đỗ.

[00:05:27] Sau đó vào Hàn Lâm Viện làm việc,

[00:05:29] ba năm mãn hạn,

[00:05:30] được bổ nhiệm làm Nội các Trung thư,

[00:05:33] làm việc bên cạnh Hoàng Thượng vài năm.

[00:05:35] Sau đó được điều ra ngoài làm Tuần phủ,

[00:05:37] một đại quan địa phương.

[00:05:39] Đến khi lớn tuổi một chút,

[00:05:42] được điều về triều,

[00:05:45] Nam thư phòng Đại thần,

[00:05:47] Bảo Hòa điện Đại học sĩ,

[00:05:49] Cao tướng gia.

[00:05:52] Thế nào?

[00:05:52] Mau lên giường ngủ đi. Hả?

[00:05:53] Đừng ồn ào nữa.

[00:05:55] Dù sao thì,

[00:05:55] mười năm đèn sách khổ đọc của chúng ta,

[00:05:58] chỉ trông vào kỳ thi ngày mai.

[00:06:00] Sau này huynh đệ,

[00:06:01] nếu ai giàu sang,

[00:06:02] tuyệt đối đừng quên những người còn lại.

[00:06:05] Cậu không phải là Giang Nam đệ nhất tài tử sao?

[00:06:07] Lời này phải là chúng tôi nói với cậu chứ.

[00:06:10] Đó là tự nhiên.

[00:06:12] Sau này huynh đệ đây,

[00:06:12] nếu có được thế lực,

[00:06:14] sao có thể là kẻ phụ bạc bạn bè được,

[00:06:16] phải không?

[00:06:17] Đại ca, huynh cũng nói vài câu đi.

[00:06:26] Vậy ba huynh đệ chúng ta,

[00:06:28] ở đây lập một lời thề,

[00:06:31] "Gẩu phú quý, vật tương vong".

[00:06:34] Bất kể ai đỗ,

[00:06:35] đều nâng đỡ huynh đệ không đỗ.

[00:06:37] Nếu tất cả đều đỗ,

[00:06:38] thì chúng ta ở trong triều cùng bảo vệ nhau,

[00:06:40] cùng tiến cùng lui.

[00:06:42] Sự phồn thịnh của thiên hạ là trông vào chúng ta.

[00:06:45] Sau này chúng ta vì nước vì dân,

[00:06:47] làm nên một phen sự nghiệp,

[00:06:49] cũng không uổng chúng ta

[00:06:50] làm huynh đệ một phen.

[00:06:52] Đúng rồi,

[00:06:53] bây giờ làm chuyện chính.

[00:06:55] Ngủ thôi!

[00:07:07] Này.

[00:07:13] Cho chút ánh sáng đi.

[00:07:16] Không xuống được.

[00:08:15] (Trống)

[00:08:32] Các vị cử tử nghe rõ!

[00:08:33] Khoa trường là nơi quan trọng,

[00:08:35] nghiêm cấm làm ồn, gây rối.

[00:08:38] Theo thứ tự Giáp, Ất, Bính, Đinh, Mậu,

[00:08:42] xếp hàng ngay ngắn.

[00:08:44] Chuẩn bị vào trường.

[00:08:46] Chấp nhận soát người.

[00:08:48] Ai mang theo tài liệu,

[00:08:50] đuổi ra khỏi trường thi.

[00:08:52] Ai bàn tán trao đổi,

[00:08:54] đuổi ra khỏi trường thi.

[00:08:56] Ai mạo danh thi hộ,

[00:08:58] cấm thi ba năm.

[00:09:04] Mở cổng Cống viện!

[00:09:26] Lại đây, lại đây.

[00:09:26] Đứng lên trước, đứng lên trước.

[00:09:27] Xoay một vòng đi.

[00:09:29] Qua đi.

[00:09:31] Đi đi.

[00:09:40] Được, qua đi.

[00:09:40] Xếp hàng ngay ngắn.

[00:09:42] Được, đi đi.

[00:09:45] Tốt, qua đây.

[00:09:45] Ngươi, qua đây.

[00:09:46] Qua đi.

[00:09:47] Qua đi.

[00:09:48] Đứng ngay ngắn, xoay một vòng.

[00:09:49] Ngươi!

[00:09:51] Đi đi.

[00:09:53] Được rồi, đi đi.

[00:09:55] Được rồi.

[00:10:30] Vào đây là ba ngày đấy.

[00:10:32] Khi nào về đến Lưu Ly Xưởng,

[00:10:34] tìm cho ta vài cuốn tiểu thuyết nhé.

[00:10:37] Phải là loại đó đó.

[00:10:39] Loại nào?

[00:10:42] Loại có hình minh họa.

[00:10:52] Lão gia,

[00:10:52] đây chính là tên thư sinh ngông cuồng

[00:10:54] nhảy xuống Hoàng Hà giữa mùa đông đó.

[00:11:04] Dò ra chưa?

[00:11:07] Những người có tên trên giấy này,

[00:11:08] đều là những người công khai

[00:11:10] tặng quà cho Sách tướng.

[00:11:11] Vẫn còn một số chưa điều tra ra.

[00:11:14] Sách Ngạch Đồ rất giảo hoạt,

[00:11:17] dựa vào ngươi mà có thể điều tra tận gốc ông ta sao?

[00:11:19] Ngươi quá coi thường người khác rồi.

[00:11:21] Vâng, vâng.

[00:11:37] (tiếng trống)

[00:11:39] (tiếng trống)

[00:11:55] Sao thế?

[00:11:57] Đại nhân,

[00:11:58] nộp bài.

[00:12:04] Mới là ngày đầu tiên,

[00:12:07] ngươi viết xong chưa?

[00:12:08] Ba bài văn, một bài thơ,

[00:12:10] viết xong rồi.

[00:12:11] Còn hai ngày nữa mà.

[00:12:12] Ba năm mới thi một lần.

[00:12:15] Ngươi không nghiêm túc một chút sao?

[00:12:17] Cái nơi không ngẩng đầu lên được,

[00:12:18] không duỗi chân ra được này,

[00:12:19] ta ở thêm một ngày cũng khó chịu.

[00:12:21] Nói thật với ngài,

[00:12:22] tôi ngay cả cơm tối cũng không mang theo.

[00:12:24] Ngài xem...

[00:12:25] (chữ không rõ)

[00:12:25] (chữ không rõ)

[00:12:26] Đại nhân!

[00:12:27] La hét cái gì?

[00:12:28] Đại nhân! Đại nhân!

[00:12:29] Điên rồi à?

[00:12:30] (chữ không rõ)

[00:12:32] Đại nhân.

[00:12:33] Có một thí sinh muốn nộp bài.

[00:12:38] Lên cơn rồi à?

[00:12:39] Có phải bị mộng du không?

[00:12:41] Mới có một ngày.

[00:12:43] Hắn nói,

[00:12:44] hắn ngay cả cơm tối cũng không mang theo.

[00:12:47] Có chút thú vị.

[00:12:49] Cho hắn nộp đi.

[00:13:00] (tiếng động)

[00:13:05] Học trò nộp bài,

[00:13:07] xin đại nhân ân chuẩn.

[00:13:08] Nộp nhanh thật đấy.

[00:13:11] Chữ đẹp lắm.

[00:13:13] Đúng là tài năng nhanh nhạy.

[00:13:15] Đại nhân quá khen.

[00:13:17] Ngươi đến từ đâu?

[00:13:18] Tên là gì?

[00:13:19] Học trò Cao Sĩ Kỳ,

[00:13:21] đến từ Tiền Đường, Chiết Giang.

[00:13:23] Tốt, tốt, tốt.

[00:13:24] Mai sau đỗ cao,

[00:13:25] cứ coi như ta chúc mừng trước.

[00:13:27] Đa tạ đại nhân.

[00:13:29] Đem đồ ăn ta mang theo,

[00:13:32] đưa cho hắn.

[00:13:35] Việc này không được.

[00:13:36] Đừng khách sáo.

[00:13:38] Ta mang không nhiều,

[00:13:39] cho ngươi một ít vậy.

[00:13:41] Năm đó ta,

[00:13:42] cũng là cử tử nhà nghèo thi đỗ.

[00:13:44] Để ngươi ăn những thứ này,

[00:13:46] cũng không đến nỗi làm nhục ngươi.

[00:13:49] Vậy thật xấu hổ, xấu hổ quá.

[00:13:50] Quy tắc vào cửa rồng này,

[00:13:52] là như vậy.

[00:13:53] Chưa đủ ba ngày,

[00:13:54] ngay cả một con chim cũng không được bay ra ngoài.

[00:13:56] Khóa trước có một thí sinh,

[00:13:58] bị đau tim chết.

[00:14:00] Chỉ đành lấy chiếu quấn lại,

[00:14:02] dựng ở góc tường.

[00:14:04] Nghĩ đến chuyện này,

[00:14:05] trong lòng ta lại...

[00:14:10] Hay là ngươi ráng chịu thêm chút nữa?

[00:14:14] Đại nhân nói phải.

[00:14:15] Nào, cầm lấy.

[00:14:17] Cái này...

[00:14:18] Đa tạ đại nhân.

[00:14:21] Đa tạ đại nhân.

[00:14:22] Đa tạ.

[00:14:24] Đa tạ đại nhân.

[00:14:38] Hắn chính là người

[00:14:39] mà Sách tướng nhất quyết muốn hạ bệ.

[00:14:41] Người đó.

[00:14:42] Lão Sách tại sao,

[00:14:44] lại hận hắn như vậy?

[00:14:46] Chi tiết thì không biết.

[00:14:48] Chúng ta có giúp hắn không?

[00:14:50] Kẻ nông nổi như vậy,

[00:14:52] giúp hắn có ích gì?

[00:14:53] Hắn đâu phải không biết quy tắc,

[00:14:55] giở trò khôn vặt,

[00:14:56] đến chỗ ta kiếm cơm.

[00:15:07] Bài thi bị bẩn rồi.

[00:15:08] Không cần vào sổ nữa.

[00:15:13] (Âm nhạc)

[00:15:19] Hoàng Thượng đã hạ một đạo chỉ,

[00:15:22] bảo Hình bộ

[00:15:24] xử tội Vương Quang Dụ.

[00:15:27] Minh Châu lĩnh nhiệm vụ này,

[00:15:29] nhưng hắn thì,

[00:15:29] làm như rùa kéo cối xay,

[00:15:31] cứ kéo dài cho đến khi Vương Quang Dụ chết.

[00:15:34] Tiếp đó hắn lại đưa Cận Phụ,

[00:15:36] như đưa bảo bối về kinh sư.

[00:15:40] Đặt ở Dưỡng Phong Giáp Đạo mà thờ.

[00:15:42] Phổi của ta sắp bị hắn làm cho nổ tung rồi.

[00:15:46] Bây giờ hắn,

[00:15:48] lại đi làm cái gì

[00:15:49] giám sát khoa thi.

[00:15:51] Đây rõ ràng là muốn cho qua chuyện.

[00:15:55] Các ngươi nói đi, phải làm sao?

[00:15:57] Chuyện bên Hình bộ,

[00:15:58] Minh Châu không hề để tâm.

[00:16:00] Minh Châu nói với tôi,

[00:16:02] nói Vương Quang Dụ,

[00:16:03] là người của ngài,

[00:16:05] tuy làm hỏng việc,

[00:16:07] cũng phải chiếu cố nhiều hơn.

[00:16:12] Thế thì Minh tướng cũng phải cho Sách tướng

[00:16:14] ba phần nể mặt chứ.

[00:16:16] Các ngươi ngốc à?

[00:16:19] Lời của lão cáo già đó,

[00:16:20] các ngươi cũng tin?

[00:16:22] Nể mặt ta?

[00:16:24] Hắn, Minh Châu, là người thế nào?

[00:16:26] Ta, lão Sách này, là người thế nào?

[00:16:28] Hắn chỉ là một kẻ nhà sa sút,

[00:16:29] thi đỗ mà lên.

[00:16:31] Nếu không có Hoàng Thượng chống lưng cho hắn,

[00:16:33] hắn có được ngày hôm nay sao?

[00:16:35] Đúng vậy.

[00:16:37] Bây giờ cũng coi như là một thế lực rồi.

[00:16:41] Chuyện trên sông nước, hắn dốc lòng như vậy,

[00:16:45] tại sao?

[00:16:47] Trên sông nước này,

[00:16:48] mỗi năm mấy triệu lượng bạc.

[00:16:51] Mỗi lần Hộ bộ quyết toán,

[00:16:53] chỉ đưa ra một danh sách vật liệu.

[00:16:55] Muốn tra,

[00:16:57] xuống đáy sông mà xem.

[00:16:58] Hộ bộ cũng không làm gì được hắn.

[00:17:00] Cái lợi lớn như trời này,

[00:17:02] hắn đương nhiên phải nhúng tay vào.

[00:17:07] Các ngươi,

[00:17:08] chỉ thấy được một,

[00:17:09] mà không thấy được hai.

[00:17:12] Ba con sông Hoàng, Hoài, Vận,

[00:17:14] đó là huyết mạch của Giang Bắc.

[00:17:16] Huyết mạch là gì?

[00:17:19] Hoàng Hà vỡ đê,

[00:17:22] lương thực phía nam không thể vận chuyển ra bắc,

[00:17:23] binh lính phương bắc một bước cũng khó đi.

[00:17:26] Hoàng Hà vỡ đê mười ngày,

[00:17:28] triều đình nguy vong trong chốc lát.

[00:17:30] (tiếng động)

[00:17:30] Mấy ngày trước Hoàng Hà vỡ đê,

[00:17:32] triều đình đã không phải bàn bạc

[00:17:34] chuyện dời đô về Quan Ngoại rồi sao?

[00:17:37] Biết sự lợi hại rồi chứ?

[00:17:39] Hoàng Thượng,

[00:17:41] coi con sông đó như tim gan của mình.

[00:17:45] Vương Quang Dụ không cứu được,

[00:17:48] Tổng đốc Hà đạo kế nhiệm là ai,

[00:17:51] phải nằm trong tay chúng ta.

[00:17:53] Chúng ta phải quản lý được con sông này.

[00:17:56] Hiểu chưa?

[00:17:57] Vẫn là Sách tướng ngài nhìn xa trông rộng.

[00:18:00] Mấy ngày trước có người đồn,

[00:18:03] Sách tướng không hề bảo vệ Vương Quang Dụ.

[00:18:05] Có người nói,

[00:18:07] ngài khắc nghiệt.

[00:18:09] Chuyện cứu người dưới nước,

[00:18:10] ta xưa nay không làm.

[00:18:12] Đáng đời Vương Quang Dụ số phận không tốt.

[00:18:15] Sách tướng,

[00:18:16] Sách tướng,

[00:18:17] nói về trị thủy thì tôi có thể.

[00:18:19] Năm đó khi tôi tại vị, tôi... Thôi được rồi, được rồi, được rồi.

[00:18:20] Thôi được rồi, được rồi, được rồi.

[00:18:22] Ngươi không nói ta cũng biết.

[00:18:25] Nhưng Hoàng Thượng này,

[00:18:26] không còn là Hoàng Thượng của mấy năm trước nữa.

[00:18:29] Cứ nói chuyện Cận Phụ này đi,

[00:18:31]

[00:18:33] khiến người ta thất vọng.

[00:18:35] Thực ra,

[00:18:37] ông ta chỉ muốn tự mình chọn,

[00:18:39] sợ rằng chuyện sông nước này,

[00:18:42] rơi vào tay người khác.

[00:18:45] (tiếng thở dài)

[00:18:52] Sách tướng, ngài nói đi,

[00:18:54] chúng ta phải làm sao?

[00:18:57] Sách tướng,

[00:18:57] chúng ta có thể

[00:18:58] đến chỗ Ngự sử ngôn quan để tố cáo hắn.

[00:19:00] Dưỡng Phong Giáp Đạo,

[00:19:01] là nơi ở của người như thế nào?

[00:19:02] Đó là nơi quan viên phạm tội bị điều tra.

[00:19:04] Cận Phụ hắn còn cần phải thẩm tra sao?

[00:19:06] Đáng lẽ sớm đã phải

[00:19:07] gửi đến nhà lao Hình bộ rồi.

[00:19:09] Nói rất đúng.

[00:19:11] Theo tôi thấy,

[00:19:13] phải tập trung hỏa lực đánh một chỗ.

[00:19:17] Trước hết định tội Vương Quang Dụ,

[00:19:20] sau đó tố cáo Minh Châu bao che Cận Phụ,

[00:19:23] là có ý đồ riêng.

[00:19:26] Ván cờ này,

[00:19:28] đi bước thứ nhất trước,

[00:19:30] rồi đi bước thứ hai.

[00:19:31] Khởi bẩm Hoàng Thượng,

[00:19:33] sau khi Lục bộ quan viên thương nghị,

[00:19:35] định tội Vương Quang Dụ,

[00:19:36] phạm tội tắc trách làm thất thủ.

[00:19:39] Trảm lập quyết,

[00:19:40] tru di tam tộc.

[00:19:42] Xin Hoàng Thượng ân chuẩn.

[00:19:45] Hoàng Thượng.

[00:19:48] Minh tướng ở Hình bộ đã họp hai lần,

[00:19:50] vậy mà có nhiều quan viên cho rằng,

[00:19:52] Vương Quang Dụ đã chết rồi,

[00:19:54] lại làm liên lụy tam tộc,

[00:19:55] là mất thể diện quốc gia.

[00:19:56] Mất thể diện quốc gia?

[00:19:57] Đây là coi thường phép tắc tổ tông.

[00:19:59] Hoàng Thượng,

[00:20:00] xin hãy chiếu cáo thiên hạ,

[00:20:02] để cảnh tỉnh trăm quan.

[00:20:10] Khởi bẩm Hoàng Thượng,

[00:20:12] Vương Quang Dụ là do nô tài tiến cử,

[00:20:14] không ngờ hắn lại đến mức

[00:20:16] phụ lòng thánh thượng.

[00:20:18] Chuyện này nô tài có tội.

[00:20:20] Hội nghị Lục bộ,

[00:20:21] nô tài lẽ ra nên tránh mặt.

[00:20:23] Mong Hoàng Thượng thánh tài.

[00:20:27] Nếu các khanh đều nói như vậy,

[00:20:28] vậy cứ theo lời các khanh,

[00:20:30] tội của Vương Quang Dụ không thể tha.

[00:20:33] Trẫm đối với gia đình hắn,

[00:20:35]

[00:20:37] Nam nhân đày đến Ninh Cổ Tháp,

[00:20:38] làm nô lệ cho Phi Giáp Giả.

[00:20:40] Nữ quyến do quan phủ địa phương bán đi.

[00:20:45] Cảm thấy trẫm bạc ơn sao?

[00:20:47] Không gia ân,

[00:20:48] không phải vì Hoàng Hà vỡ đê,

[00:20:50] là vì hắn tự sát.

[00:20:53] Hắn đặt trẫm ở đâu?

[00:20:55] Hắn đặt lòng tin của trẫm đối với hắn

[00:20:57] vứt đi đâu cả rồi?

[00:20:59] Tưởng rằng chỉ cần chết một cách nhẹ nhàng,

[00:21:01] là có thể đem tội trách

[00:21:02] và cái mớ hỗn độn này vứt lại cho trẫm sao?

[00:21:06] Hoàng Thượng thánh minh.

[00:21:07] Trận lụt lần này gây hại cho địa phương,

[00:21:10] suýt nữa đẩy Đại Thanh của chúng ta vào đường cùng.

[00:21:13] Hoàng Thượng xử lý như vậy,

[00:21:15] đã là gia ân rồi.

[00:21:18] Quỳ an đi.

[00:21:20] Ngày mai giờ này lại đến hầu.

[00:21:31] Hoàng Thượng,

[00:21:32] đi thay y phục đi ạ.

[00:21:33] Mồ hôi này vừa khô là sẽ lạnh.

[00:21:36] Đấu Bố Khố, ra một thân mồ hôi,

[00:21:38] cơn bực tức cả ngày hôm nay,

[00:21:39] cũng coi như được giải tỏa rồi.

[00:21:48] Nhiều thế này...

[00:21:50] đều là hôm nay gửi đến,

[00:21:52] tố cáo Minh tướng bao che Cận Phụ.

[00:21:58] Nước cờ thứ hai...

[00:22:02] bọn họ vẫn đi rồi.

[00:22:16] Phụng thánh chỉ.

[00:22:17] Mở cửa!

[00:22:25] Đi thôi, đi thôi.

[00:22:28] Đi thôi, đi thôi.

[00:22:32] Mệt chết ta rồi.

[00:22:46] Người Hán này đúng là thông minh,

[00:22:49] nghĩ ra cái trò này,

[00:22:51] khiến cho đám sĩ tử thiên hạ,

[00:22:54] phải phục tùng răm rắp.

[00:23:11] Lão gia, có chuyện lớn rồi.

[00:23:13] Lão gia, mấy ngày ngài ở trong khoa trường,

[00:23:15] trong triều, tấu báo tố cáo ngài

[00:23:16] nhiều như tuyết rơi vậy.

[00:23:18] Dư lão gia, Trần lão gia

[00:23:19] đều đã đến mấy lần rồi.

[00:23:21] Họ bảo chúng con tìm cách

[00:23:22] gửi tin cho ngài.

[00:23:23] Lão gia, ngài ở trong khoa trường,

[00:23:25] không có thánh chỉ không thể mở cửa.

[00:23:26] Trời có sập cũng không vào được.

[00:23:28] Tố cáo ta tội gì?

[00:23:31] Họ tố cáo ngài...

[00:23:33] làm loạn triều chính.

[00:23:42] Loạn chính?

[00:23:45] (tiếng động)

[00:23:54] Nô tài Minh Châu khấu kiến Hoàng Thượng.

[00:23:57] Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế,

[00:23:58] vạn vạn tuế.

[00:24:00] Đứng dậy đi.

[00:24:01] Tạ Hoàng Thượng.

[00:24:04] Trở về giao chỉ rồi.

[00:24:06] Vất vả cho khanh rồi.

[00:24:07] Nô tài không dám nói mệt.

[00:24:09] Nô tài mấy ngày nay ở khoa trường,

[00:24:12] yên ổn không có chuyện gì.

[00:24:13] Nô tài đã đích thân giám sát

[00:24:15] việc niêm phong bài thi,

[00:24:16] mới đến đây giao báo.

[00:24:18] Không có chuyện gì là tốt rồi.

[00:24:21] Hoàng Thượng.

[00:24:24] Nô tài còn có một việc.

[00:24:26] Nói.

[00:24:27] Nô tài,

[00:24:30] muốn cáo lão về quê.

[00:24:36] Nô tài ngày mai,

[00:24:37] sẽ dâng tấu báo lên,

[00:24:39] khẩn cầu Hoàng Thượng ân chuẩn.

[00:24:41] Hôm nay việc hôm nay xong.

[00:24:43] Tại sao phải đợi đến ngày mai?

[00:24:45] Hôm nay đưa đến đây.

[00:24:48] Hoàng Thượng.

[00:24:50] Nô tài lập tức về viết.

[00:24:52] Nô tài...

[00:24:54] Tin tức của khanh nhanh thật đấy.

[00:24:56] Đều là tố cáo khanh.

[00:24:58] Một loạt pháo.

[00:24:59] Nhắm vào khanh, nhưng là đánh vào trẫm đấy.

[00:25:03] Trẫm biết khanh trung thành.

[00:25:05] Đứng dậy đi.

[00:25:07] Tạ Hoàng Thượng.

[00:25:10] Lẽ nào lại thật sự chấp thuận cho khanh sao?

[00:25:14] Khanh cứ về viết tấu báo của mình đi,

[00:25:16] trẫm sẽ hạ chỉ giữ lại là được.

[00:25:20] Ân điển của Hoàng Thượng đối với nô tài cao hơn trời.

[00:25:22] Không còn gì để nói.

[00:25:26] Không biết tố cáo nô tài làm loạn triều chính,

[00:25:29] rốt cuộc là chuyện gì ạ?

[00:25:33] Chuyện gì?

[00:25:35] Khanh có bao nhiêu chuyện?

[00:25:37] Nô tài chỉ biết trung thành với Hoàng Thượng.

[00:25:42] Đừng căng thẳng.

[00:25:44] Chẳng phải là chuyện Cận Phụ sao.

[00:25:47] Bọn họ dâng tấu báo,

[00:25:48] trước hết định tội Vương Quang Dụ,

[00:25:50] muốn đày tam tộc của hắn đi quân dịch,

[00:25:52] nữ quyến thì bán đi.

[00:25:53] Sau đó thuận thế xử lý Cận Phụ,

[00:25:56] nhân tiện

[00:25:58] dồn sức đánh đổ khanh.

[00:26:01] Hoàng Thượng,

[00:26:02] đây không phải là tạo phản sao?

[00:26:03] Hoàng Thượng muốn giết ai, dùng ai,

[00:26:05] tự có đạo lý của mình.

[00:26:06] Ở đây không có chuyện phép tắc tổ tông.

[00:26:08] Không phải đơn giản như vậy là có thể phá được.

[00:26:10] Những chuyện này đều không sao.

[00:26:12] Nhưng trẫm có một chuyện,

[00:26:13] rất kỳ lạ.

[00:26:14] Cận Phụ là Tuần phủ,

[00:26:16] đến sông nước, trung dũng đáng khen,

[00:26:19] lẽ nào lại phải mạo hiểm tính mạng

[00:26:20] để đi tham ô chút tiền

[00:26:22] an gia của công nhân trị thủy sao?

[00:26:25] Các Ngự sử sẽ không

[00:26:27] không biết điều này.

[00:26:28] Nhưng tại sao,

[00:26:29] vẫn phải làm to chuyện,

[00:26:31] không tiếc đắc tội với Nam thư phòng Đại thần,

[00:26:33] cũng phải giết cho bằng được?

[00:26:36] E rằng trong chuyện này không đơn giản như vậy.

[00:26:39] Nô tài...

[00:26:41] cũng không hiểu thấu được.

[00:26:45] Bọn họ còn mong trẫm,

[00:26:46] sẽ gia ân cho Vương Quang Dụ,

[00:26:48]

[00:26:51] Nếu trẫm thật sự làm theo ý họ,

[00:26:52] trẫm chẳng phải đã trở thành

[00:26:54] kẻ bị người khác xoay vần trong lòng bàn tay,

[00:26:56] một kẻ ngốc sao?

[00:26:58] Hoàng Thượng thánh minh.

[00:27:01] Tội của Vương Quang Dụ không thể tha.

[00:27:04] Hoàng Thượng đã định tội của hắn.

[00:27:06] Nô tài đề nghị Tuần phủ An Huy Cận Phụ,

[00:27:09] càng nên bị trừng trị.

[00:27:12] Theo luật Đại Thanh,

[00:27:14] phòng thủ đê điều thất bại,

[00:27:15] tương đương với bại trận trước quân địch,

[00:27:18] là trảm lập quyết.

[00:27:22] Thần nghe phong phanh Nam thư phòng Đại thần Minh Châu,

[00:27:25] sau khi áp giải Cận Phụ về kinh,

[00:27:27] một là không giao cho Hình bộ,

[00:27:28] hai là không giao cho Lục bộ nghị tội,

[00:27:29] đặt hắn ở Dưỡng Phong Giáp Đạo,

[00:27:31] coi như đại lão gia mà thờ.

[00:27:33] Tội bao che này,

[00:27:34] lòng lang dạ sói.

[00:27:35] Hoàng Thượng, không thể không tra.

[00:27:38] Thần cho rằng Cận Phụ,

[00:27:39] nên do Hình bộ nghị tội,

[00:27:41] xử tử công khai ở Thái Thị Khẩu,

[00:27:42] để răn đe thiên hạ,

[00:27:43] cũng là để cho bảy châu huyện vùng hạ lưu sông

[00:27:45] hàng chục vạn dân tai nạn trút cơn giận dữ.

[00:27:48] Hoàng Thượng,

[00:27:49] nô tài nghe phong phanh

[00:27:50] Cận Phụ không chết trong trận lụt,

[00:27:52] được Nam thư phòng Đại thần Minh Châu

[00:27:54] cho người nhà đón về kinh sư,

[00:27:56] nuôi dưỡng ở Dưỡng Phong Giáp Đạo.

[00:27:58] Không giao cho Hình bộ,

[00:27:59] đây là công khai coi thường phép tắc tổ tông.

[00:28:01] Minh Châu muốn làm gì?

[00:28:03] Hắn còn đặt Hoàng Thượng vào mắt không?

[00:28:04] Hắn làm như vậy,

[00:28:05] nếu Hoàng Thượng đồng ý,

[00:28:06] vậy thì Hình bộ còn có tác dụng gì?

[00:28:08] Minh Châu, ngươi có gì biện giải?

[00:28:18] Nô tài có tội.

[00:28:20] Xin Hoàng Thượng tài quyết.

[00:28:22] Nam thư phòng Đại thần,

[00:28:23] một người tránh mặt, một người có tội.

[00:28:25] Nhất định phải để trẫm nói.

[00:28:26] Minh Châu,

[00:28:28] ngươi đặt Cận Phụ ở Dưỡng Phong Giáp Đạo,

[00:28:30] là đạo lý gì?

[00:28:34] Nô tài muốn giữ thể diện cho triều đình.

[00:28:35] Nô tài muốn giữ thể diện cho triều đình.

[00:28:39] Nhà lao Hình bộ tối tăm không có ánh sáng,

[00:28:40] Cận Phụ vừa vào,

[00:28:41] chắc chắn sẽ nảy sinh lòng tuyệt vọng,

[00:28:43] lại đi theo vết xe đổ của Vương Quang Dụ,

[00:28:45] tự sát mà chết.

[00:28:46] Đến lúc đó,

[00:28:47] muốn minh chính điển hình cũng khó.

[00:28:50] Hoàn toàn là ngụy biện.

[00:28:52] Hắn không chết ở Thái Thị Khẩu,

[00:28:53] cũng phải chết trong nhà lao Hình bộ.

[00:28:55] Ngươi, Minh Châu, có tư cách gì

[00:28:56] tự tiện thay đổi phép tắc tổ tông?

[00:28:58] Phép tắc tổ tông?

[00:29:03] Người Mãn chúng ta trước khi vào quan,

[00:29:05] đã từng gặp chuyện Hoàng Hà vỡ đê chưa?

[00:29:08] Ngươi muốn lấy tội thất thủ trận tiền,

[00:29:09] để định tội Cận Phụ,

[00:29:10] đó là phép tắc của ngươi,

[00:29:12] không phải của tổ tông.

[00:29:14] Chỉ dụ của Hoàng Thượng là đã ban hành rõ ràng,

[00:29:16] các Tuần phủ hai bờ Hoàng Hà,

[00:29:17] chỉ có trách nhiệm hiệp trợ.

[00:29:18] Theo ý của ngươi,

[00:29:20] bảy châu huyện vùng hạ lưu sông,

[00:29:21] tất cả quan viên đều giết một lượt?

[00:29:23] Vậy phép tắc tổ tông của Minh tướng là gì?

[00:29:25] Là đem tội thần gây ra vỡ đê Hoàng Hà,

[00:29:27] đặt ở Dưỡng Phong Giáp Đạo để thờ cúng sao?

[00:29:28] Theo cách nói này,

[00:29:30] sau này quan viên phạm tội,

[00:29:31] không những không giết,

[00:29:32]

[00:29:34] Lệ cũ không thể bỏ,

[00:29:36] lệ mới không thể đặt.

[00:29:37] Xin Hoàng Thượng giết tội thần Cận Phụ,

[00:29:40]

[00:29:41] để chấn chỉnh lại nền quan trị của Đại Thanh!

[00:29:45] Giết một Cận Phụ,

[00:29:47]

[00:29:48] là có thể làm trong sạch nền quan trị sao?

[00:29:52] Vậy lão huynh hàng năm ở Lưu Ly Xưởng

[00:29:53] mua tranh chữ đồ cổ,

[00:29:55] ai trả nợ cho ngươi?

[00:29:59] Hừ, ngươi, Minh Châu,

[00:30:00] đến phủ của ngươi,

[00:30:01] tiền vào cửa là năm mươi lượng,

[00:30:02] ngươi còn có mặt mũi nói ta sao?

[00:30:04] Đủ rồi!

[00:30:05] Các ngươi lui ra!

[00:30:08] Hoàng Thượng nghe chính,

[00:30:09] là đại điển của triều đình.

[00:30:11] Sao các ngươi có thể như

[00:30:12] đàn bà chanh chua mà cãi vã ở đây?

[00:30:14]

[00:30:16] nước có quốc pháp,

[00:30:18] Hoàng Thượng chẳng lẽ không hiểu rõ hơn các ngươi sao?

[00:30:21] Cần các ngươi ở đây lôi thôi sao?

[00:30:29] Xin Hoàng Thượng thánh tài.

[00:30:38] Đặt Cận Phụ ở Dưỡng Phong Giáp Đạo,

[00:30:41] là chỉ dụ của trẫm.

[00:30:45] Các ngươi có phải cho rằng,

[00:30:47] trẫm đang bao che hắn không?

[00:30:52] Xin Hoàng Thượng tuân thủ phép tắc tổ tông.

[00:30:57] Tiền lệ này không thể mở.

[00:31:01]

[00:31:02] chỉ cần một nét bút son là được.

[00:31:04] Nhưng trẫm không muốn giết hắn ở kinh sư.

[00:31:07] Đợi khoa thi kết thúc,

[00:31:08] áp giải Cận Phụ đến bờ Hoàng Hà.

[00:31:10] Lục bộ quan viên cùng trẫm đi.

[00:31:12] Cùng nhau điều tra rõ ràng

[00:31:13] nguyên nhân Hoàng Hà vỡ đê.

[00:31:15] Để hắn chết mà tâm phục khẩu phục.

[00:31:18] Hoàng Thượng thánh minh.

[00:31:20] Không cần bàn cãi nữa.

[00:31:25] Ta nói này, hôm đó ta đến,

[00:31:26] hưởng niềm vui gia đình.

[00:31:26] là để đến chỗ Sách tướng mang roi chịu tội.

[00:31:29] Kết quả ta đến xem,

[00:31:30] đúng vậy,

[00:31:31] Sách tướng đang cùng Thái tử gia

[00:31:33] Ta làm phiền có thích hợp không?

[00:31:35] Ta không thể không biết điều.

[00:31:37] Ta nói cho ngươi biết,

[00:31:39] Thái tử gia,

[00:31:40] thật sự không tầm thường đâu.

[00:31:42] Thiên tài xuất chúng.

[00:31:45] Ta dám nói,

[00:31:46] đứa trẻ thông minh như vậy,

[00:31:48] từ khi Đại Thanh lập quốc đến nay,

[00:31:50] chỉ có một.

[00:31:54] Vậy Hoàng Thượng thì sao?

[00:31:55] Hoàng Thượng?

[00:31:58] Hoàng Thượng,

[00:32:00] mười sáu tuổi đã dốc sức bắt Ngao Thiếu bảo.

[00:32:02] (tiếng động)

[00:32:03] Ngươi nghĩ xem,

[00:32:04] trước mặt một người như vậy,

[00:32:05] giở trò khôn vặt,

[00:32:06] thì sẽ có kết cục gì?

[00:32:07] (tiếng động)

[00:32:09] Điều đó thì đúng.

[00:32:11] Kỳ tích đệ nhất của thánh triều chúng ta.

[00:32:15] Nhớ lại ngày xưa,

[00:32:16] lão phu ở bên cạnh Hoàng Thượng,

[00:32:18] chỉ là một

[00:32:19] Thị vệ Nhị đẳng mang đao.

[00:32:21] Đã đích thân trải qua trận đó.

[00:32:23] Ngao Thiếu bảo,

[00:32:24] người đó,

[00:32:25] không phải là người thường đâu.

[00:32:27] Ngao Thiếu bảo trên chiến trường,

[00:32:28] túm lấy người ta, vèo một cái,

[00:32:29] không dùng binh khí,

[00:32:30] cưỡi trên ngựa,

[00:32:31] dựa vào sức mạnh của hai cánh tay,

[00:32:34] là ném ra ngoài rồi.

[00:32:36] Ngươi xem ông ta lợi hại không?

[00:32:40] Lúc đó ngươi còn đang dán diều chứ gì?

[00:32:42] Cho người ta.

[00:32:44] Đúng, đúng, đúng.

[00:32:45] Kiếm thêm tiền cho gia đình mà.

[00:32:47] Đúng, biết ngươi khéo tay.

[00:32:50] Sau này ta nghe nói,

[00:32:51] năm đó khi bắt Ngao Thiếu bảo,

[00:32:54] Sách tướng đã vớ lấy hòn non bộ,

[00:32:56] đánh lén vào sau gáy của Ngao Thiếu bảo,

[00:33:00] đánh ngã ông ta xuống đất,

[00:33:01] lập được công đầu.

[00:33:02] Nói bậy! Ai nói? Ai nói?

[00:33:04] Người kể chuyện ở quán trà.

[00:33:08] Chuyện này...

[00:33:10] Hoàng Hà gió lớn lắm.

[00:33:12] Đừng ham mát,

[00:33:13] coi chừng trẹo lưỡi gì đó.

[00:33:15] Trong nhà có áo kép không?

[00:33:16] Không có thì ta bảo người nhà

[00:33:17] gửi cho ngươi một cái.

[00:33:19] Không dám.

[00:33:20] Tạm bợ một cái là được.

[00:33:21] Vậy thì tốt.

[00:33:23] Đi thong thả.

[00:33:31] Sách tướng.

[00:33:33] Hoàng Thượng vừa ra tay,

[00:33:35] nhẹ nhàng, lặng lẽ

[00:33:36] đã lật qua trang này rồi.

[00:33:39] Sau này...

[00:33:40] biết đi thế nào đây?

[00:33:43] Ông ta không còn ngồi dưới sân khấu xem kịch nữa,

[00:33:46] tự mình lên sân khấu rồi.

[00:33:47] Được thôi.

[00:33:49] Vậy sau này cứ nghe ông ta hát.

[00:33:56] Lão gia.

[00:33:56] Ngài đi thong thả.

[00:33:57] Hai ta vừa đi vừa nói.

[00:33:59] Đến lúc đó, ngươi lấy chút đồ,

[00:34:01] lấy chút đồ,

[00:34:03] đưa cho ai đó...

[00:34:10] Làm gì đó?

[00:34:11] Tôi tìm người.

[00:34:12] Ngươi tìm vị nào?

[00:34:14] Tôi là bạn thân của Cận Phụ đại nhân.

[00:34:17] Nghe nói ông ấy bị giam ở đây,

[00:34:18] muốn mang cho ông ấy chút cơm ăn.

[00:34:20] Việc này e là không được.

[00:34:23] Đại nhân giúp một tay.

[00:34:24] Đây là nơi Lại bộ

[00:34:26] thẩm tra,

[00:34:27] chứ không phải nhà lao Hình bộ.

[00:34:29] Chúng tôi giấu trên không giấu dưới,

[00:34:31] gặp một lát rồi đi.

[00:34:32] Tôi cảm ơn ngài.

[00:34:33] Ngươi đừng làm hỏng tiền đồ của ta.

[00:34:34] Nếu ngươi tìm người khác, không nói hai lời.

[00:34:36] Chỉ riêng Cận Phụ này,

[00:34:38] Minh tướng đã nói chết,

[00:34:38] ai mà cho người vào,

[00:34:40] thì giết người đó.

[00:34:41] Nghe nói Cận đại nhân phạm tội chết.

[00:34:44] Hoàng Thượng muốn đem ông ấy

[00:34:45] đến bờ Hoàng Hà để chém đầu.

[00:34:47] Hai lão huynh đệ chúng tôi,

[00:34:49] mấy chục năm giao tình,

[00:34:50] một lần cũng không gặp được.

[00:34:52] Ngài hãy từ bi đi.

[00:34:54] Ông ta chết hay không ta không biết,

[00:34:56] ta cho ngươi vào,

[00:34:58] ta chết chắc.

[00:34:59] Đi chỗ khác mà khóc.

[00:35:00] Đại nhân.

[00:35:01] Đi ra!

[00:35:02] Đại nhân.

[00:35:02] Đại nhân, ngài vất vả,

[00:35:04] đem cái hộp thức ăn này

[00:35:06] gửi cho ông ấy được không?

[00:35:07] Cái này lại càng không được.

[00:35:08] Vị đại nhân này là bảo bối đấy.

[00:35:10] Đồ ông ấy uống, ăn,

[00:35:12] một hạt kê,

[00:35:13] đều là từ phủ Tướng gia gửi đến.

[00:35:15] Ta không thể tự quyết được.

[00:35:16] Ngài cứ để tôi từ xa,

[00:35:18] nhìn ông ấy một cái được không?

[00:35:19] Sao ngươi cứ lằng nhằng mãi vậy?

[00:35:21] Người nhà của Minh tướng,

[00:35:22] mười hai canh giờ đều ở đây canh giữ.

[00:35:23] Ta còn không vào được.

[00:35:25] Lại còn đưa ngươi qua xem.

[00:35:26] Mau đi đi.

[00:35:29] Tôi...

[00:35:31] là người của nhà Sách tướng.

[00:35:34] Huynh đệ...

[00:35:36] ngươi...

[00:35:38] không hiểu sao?

[00:35:41] Người nhà Minh tướng đã nói,

[00:35:43] họ ở đây,

[00:35:44] chính là để phòng hỏa, phòng trộm,

[00:35:46] phòng Sách tướng.

[00:35:51] Minh Châu!

[00:35:53] Ta với hắn chưa xong đâu!

[00:35:55] Còn mắng ta!

[00:35:56] Sao ngươi không đánh hắn?

[00:35:58] Tôi mà đánh hắn,

[00:36:00] chuyện này sẽ không thể kết thúc được.

[00:36:02] Ta nói cho ngươi biết,

[00:36:03] đây không phải là chỉ dụ của Hoàng Thượng,

[00:36:04] đây chính là lão cáo già này

[00:36:06] nịnh hót.

[00:36:09] Không có chút nền tảng nào,

[00:36:12] muốn dựa vào việc ôm đùi Hoàng Thượng

[00:36:14] mà ngang hàng ngang vế với ta.

[00:36:16] Hắn không có cửa đâu!

[00:36:17] Lão gia,

[00:36:18] nếu ngài nói vậy,

[00:36:19] tôi lập tức dẫn người đi

[00:36:21] lục soát cái ổ chó của hắn.

[00:36:23] Đây gọi là đánh úp sau lưng, biết không?

[00:36:26] Chỉ cần Vương Quang Dụ không còn,

[00:36:28] thì cái ông nội mà hắn thờ,

[00:36:29] còn có tác dụng gì?

[00:36:31] Hoàng Thượng đem hắn đến bờ Hoàng Hà,

[00:36:33] lý do biện giải gì

[00:36:34] cũng không tìm được.

[00:36:36] Vẫn là một nhát dao xoẹt qua hắn.

[00:36:38] Đến lúc đó ta xem,

[00:36:40] bộ mặt già của Minh Châu giấu vào đâu.

[00:36:43] Nhớ kỹ,

[00:36:45] phòng hỏa,

[00:36:46] phòng trộm,

[00:36:48] phòng Minh Châu.

[00:36:49] (tiếng động)

[00:36:52] Vương Quang Dụ đã tự sát,

[00:36:54] trận lụt này dân oán sôi sục,

[00:36:57] sóng gió nổi lên khắp nơi.

[00:36:58] Triều đình lại tiếp tục hòa giải qua loa,

[00:37:02]

[00:37:04] Nô tài nghe nói,

[00:37:05] đã có rất nhiều người

[00:37:07] nhắm vào vị trí Tổng đốc Hà đạo này.

[00:37:10] Việc chọn người này,

[00:37:12] Hoàng Thượng phải độc đoán quyết định,

[00:37:14] dù thế nào cũng phải tạo ra một khởi sắc.

[00:37:31] Có phải Hoàng Thượng muốn đến

[00:37:33] Dưỡng Phong Giáp Đạo một chuyến không?

[00:37:38] Những quan Ngự sử đó,

[00:37:39] lại sẽ nói ra nói vào.

[00:37:41] Nô tài có một cách,

[00:37:43] không biết có được hay không.

[00:38:10] Cận Tử Viên,

[00:38:11] ngươi có nhận ra ta không?

[00:38:17] Minh tướng...

[00:38:19] đại giá quang lâm.

[00:38:23] Ta phụng chỉ hỏi ngươi,

[00:38:26] ngươi phải cẩn thận.

[00:38:27] Hạ quan Cận Phụ,

[00:38:30] ra mắt Minh tướng.

[00:38:32] Ngươi bây giờ quỳ ở đó,

[00:38:33] bị mưa dầm,

[00:38:36]

[00:38:38] So với hàng triệu sinh linh

[00:38:40] bị lũ lụt nuốt chửng,

[00:38:44]

[00:38:46] Ngươi vốn là một quan tốt,

[00:38:49] vẫn còn nhớ đến hàng triệu sinh linh.

[00:38:51] Hoàng Thượng bảo ta hỏi ngươi,

[00:38:53] ngươi thiếu tiền đến thế sao?

[00:38:55] Tham ô tiền an gia của công nhân trị thủy,

[00:38:57] dẫn đến công nhân giải tán?

[00:39:00] Tôi phụng chỉ

[00:39:02] tuần thị đê điều Hoàng Hà ở An Huy.

[00:39:06] Quan viên quản lý đê Hoàng Hà

[00:39:08] lâm trận bỏ trốn.

[00:39:10] Lúc đó tình hình nguy cấp.

[00:39:13] Tôi ở trên đê,

[00:39:14] chỉ huy mười bảy ngày.

[00:39:17] Thương vong trên đê rất lớn,

[00:39:20] công nhân trị thủy đều đang đòi lương.

[00:39:24] Vương Quang Dụ đã hơn một năm

[00:39:26] không phát lương.

[00:39:27] Vợ con, cha mẹ già của công nhân,

[00:39:29] ngay cả chi phí安置 cũng không có.

[00:39:31] Lòng quân không ổn định.

[00:39:33] Vương Quang Dụ mang xe đến,

[00:39:35] nói là phát lương, an ủi lòng dân.

[00:39:39] Nhưng xe thì trống rỗng.

[00:39:42] Hắn cầm cờ lệnh của vua,

[00:39:44] muốn lấy

[00:39:46] đầu của hạ quan để đổ tội.

[00:39:50] Sự thật là như vậy.

[00:39:51] Ngươi cho nổ đê,

[00:39:54] hai huyện Đào Nguyên, Tam Cốc

[00:39:55] đã thành biển nước.

[00:39:56] Ngươi giữ đất gì?

[00:39:58] Ngươi giữ đất cho Long Vương à?

[00:40:00] Dân chúng hai huyện đã sớm di dời.

[00:40:02] Nổ đê xả lũ, vốn là phải như vậy.

[00:40:05] Tôi từ khi nhậm chức ở An Huy,

[00:40:08] đã lưu tâm đến việc trị thủy.

[00:40:10] Tự cho mình không phải là người ngoài ngành.

[00:40:13] Nếu không quyết đoán đưa ra quyết định này,

[00:40:15] e rằng đê vỡ còn nhanh hơn.

[00:40:21] Bây giờ ai có thể làm chứng cho ngươi?

[00:40:24] Những công nhân trị thủy đó đâu?

[00:40:25] Người ở đâu?

[00:40:28] Họ...

[00:40:37] có lẽ đều đã chết rồi.

[00:40:43] Vậy tại sao ngươi lại sống sót ra ngoài?

[00:40:47] Ta hiểu rồi,

[00:40:48] ngươi là Tuần phủ An Huy mà.

[00:40:52] Lũ lụt đã nể tình ngươi.

[00:40:54] Đê Hoàng Hà vốn có thể giữ được.

[00:40:57] Đê Cao Gia bị vỡ,

[00:41:00] thì đê chính coi như xong.

[00:41:04] Lúc đó tôi không muốn chết,

[00:41:07] bây giờ muốn chết,

[00:41:09] chết không được.

[00:41:11] Cận Tử Viên,

[00:41:12] ngươi hãy cẩn thận cho ta.

[00:41:15] Có một lời không thật,

[00:41:16] thần tiên cũng không cứu được ngươi.

[00:41:18] Tôi diện kiến Hoàng Thượng sẽ nói rõ ràng.

[00:41:22] Gọi Vương Quang Dụ đến đối chất là biết.

[00:41:25] Vương Quang Dụ à?

[00:41:27] Đã sớm sợ tội tự sát rồi.

[00:41:29] Phủ Hà đốc bị đốt thành tro bụi.

[00:41:32] Ngươi đối chất với ai?

[00:41:38] Nếu họ là quan thanh liêm,

[00:41:43] thì cứ giết tôi đi là được.

[00:41:45] Cận Phụ,

[00:41:46] muốn giết thì đã sớm giết ngươi rồi.

[00:41:48] Lũ lụt may mắn không giết được ngươi,

[00:41:50] ông trời giữ lại ngươi

[00:41:51] là có lý do.

[00:41:52] Hoàng Thượng bây giờ bảo ta hỏi ngươi,

[00:41:54] ngươi còn ngụy biện với ta,

[00:41:55] ngươi tự tìm đường chết sao?

[00:41:57] Tôi làm quan hai mươi năm,

[00:41:59] Hoàng Hà đã lâu không được tu sửa.

[00:42:01] Đê điều hoang phế,

[00:42:02] sớm muộn gì cũng vỡ.

[00:42:04] Hạ quan không ngụy biện.

[00:42:06] Theo ý ngươi,

[00:42:07] ngươi là công thần rồi?

[00:42:09] Dù sao Hoàng Hà cũng sẽ vỡ đê,

[00:42:11] tham ô không tính là tội,

[00:42:13] đúng không?

[00:42:13] Đây là logic của ngươi phải không?

[00:42:15] Tôi ở trên đê mười bảy ngày,

[00:42:17] sớm đã coi sống chết nhẹ tựa lông hồng.

[00:42:19] Tiền có ích gì?

[00:42:28] Ngươi không hiểu việc trị thủy,

[00:42:30] không biết sự gian nguy ở đây.

[00:42:33] Ta lười tranh cãi với ngươi.

[00:42:40] Tính khí của ngươi cũng lớn thật.

[00:42:43] Ta chỉ hỏi mấy câu như vậy,

[00:42:46] ngươi đã buông xuôi rồi.

[00:42:48] Cận Phụ,

[00:42:49] Hoàng Thượng bảo ta đem ngươi

[00:42:51] đến bờ Hoàng Hà,

[00:42:54] chém đầu thị chúng trên đê.

[00:42:56] Chôn xương cốt của ngươi dưới đáy sông,

[00:42:58]

[00:43:00] chịu nỗi khổ bị ngâm nước.

[00:43:03] Còn phải dựng một tấm bia ở bờ sông,

[00:43:05] trên đó viết:

[00:43:07] "Mộ của quan viên phá đê Cận Phụ".

[00:43:12] Ngươi có gì muốn nói không?

[00:43:16] Ta có thể thay ngươi xin Hoàng Thượng

[00:43:19] một ân điển.

[00:43:35] Cảm ơn Minh tướng,

[00:43:37] suốt đường đã chăm sóc.

[00:43:41] Không cần

[00:43:42] thay tôi cầu xin ân điển.


 0 commentaires sort   Trier par


Suivant