A seguir

(AI-sub) Thiên Hạ Trường Hà tập 07 - La Tấn

1 Visualizações· 08/01/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
Assinantes
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Thiên Hạ Trường Hà: Bản hùng ca trị thủy thời Khang Hy <br>Giữa một triều đại thịnh vượng, tồn tại một hiểm họa ngàn năm mang tên Hoàng Hà. &quot;Thiên Hạ Trường Hà&quot; là câu chuyện về Hoàng đế Khang Hy (La Tấn) cùng hai vị quan tài năng Cận Phụ và Trần Hoàng, dốc lòng chinh phục dòng sông hung dữ đã gây tai ương cho bá tánh suốt bao đời. <br>Bộ phim không chỉ là cuộc chiến giữa con người với thiên nhiên mà còn là cuộc đấu trí căng thẳng nơi quan trường. Với kịch bản chặt chẽ, diễn xuất thực lực và quy mô sản xuất hoành tráng, đây là một bản hùng ca về ý chí, khát vọng và sự hy sinh vì bình yên cho thiên hạ mà bạn không thể bỏ lỡ.

Mostre mais

[00:02:21] Tử Viên,

[00:02:22] ta không giống những tên quan

[00:02:25] vừa mới được may mắn leo lên.

[00:02:27] Con người ta rất hoài niệm.

[00:02:29] Đặc biệt là với những lão thần như các người.

[00:02:33] Ngươi có oan ức gì,

[00:02:37] cứ kể tỉ mỉ cho ta nghe.

[00:02:41] Bằng không,

[00:02:43] đợi đến khi lưỡi đao kề cổ,

[00:02:46] dù ngươi có là La Hán mình đồng da sắt,

[00:02:49] cổ cũng là thịt thôi.

[00:02:53] Tình hình tôi đã tâu báo lên Hoàng thượng rồi.

[00:02:58] Nếu Hình bộ thật sự phán tôi có tội,

[00:03:00] Hoàng thượng quyết ý muốn chém tôi,

[00:03:04] tôi cũng không có gì để oan uổng cả.

[00:03:07] Vậy sao?

[00:03:09] Nói nghe hay thật.

[00:03:11] Tôi là người sắp mất đầu,

[00:03:13] sớm muộn gì cũng một nhát dao.

[00:03:14] Để Tác Tướng phải bận tâm rồi.

[00:03:19] Ta nghe nói phu nhân của ngươi...

[00:03:31] Phu nhân của ngươi là Qua Nhĩ Giai thị,

[00:03:34] người Chính Hồng kỳ.

[00:03:37] Phải.

[00:03:39] Nàng là con gái độc nhất trong nhà.

[00:03:42] Ta nghe nói phu nhân của ngươi đã

[00:03:44] được đón từ An Huy về kinh sư rồi.

[00:03:54] Ngươi không muốn gặp nàng một lần sao?

[00:04:02] Hoàng thượng muốn giải ngươi

[00:04:04] đến bờ Hoàng Hà chém đầu,

[00:04:07] chuyện này cả thiên hạ đều biết.

[00:04:10] Ngươi để phu nhân của ngươi

[00:04:11] biết phải làm sao đây?

[00:04:20] Con người mà,

[00:04:24] hãy nghĩ cho mình nhiều hơn.

[00:04:28] Lần này,

[00:04:29] ngươi sẽ ở dưới khoang thuyền.

[00:04:31] Người canh giữ ngươi là cháu trai của ta.

[00:04:36] Nghĩ ra chuyện gì muốn nói với ta,

[00:04:39] cứ gọi thẳng nó.

[00:05:03] Chủ tử gia,

[00:05:04] trên đê gió lớn,

[00:05:06] về thôi ạ.

[00:05:07] Hóng gió một chút cũng tốt.

[00:05:08] Trẫm không muốn ở trên thuyền

[00:05:09] nghe đám quan lại đó khoác lác.

[00:05:11] Các quan viên Hà Nam đến yết kiến

[00:05:13] đều đang đợi cả rồi ạ.

[00:05:15] Chủ tử gia kim thiền thoát xác,

[00:05:17] ra ngoài quá lâu,

[00:05:19] sẽ bị phát hiện,

[00:05:20] lần sau muốn ra ngoài

[00:05:21]

[00:05:22] Đó có phải trấn Thiết Ngưu không?

[00:05:25] Ăn trưa xong rồi về.

[00:05:31] Ông trời ơi,

[00:05:36] ngài ơi là ngài,

[00:05:42] tuổi đã cao,

[00:05:50] ông trời ơi,

[00:05:53] ngài không làm trời nữa,

[00:05:57] trời sập rồi chăng?

[00:06:04] Chuyện gì vậy lão già?

[00:06:05] Cố tình làm gia đây bực mình phải không?

[00:06:08] Đi đi đi.

[00:06:11] Tuyệt diệu, tuyệt diệu!

[00:06:13] Hay hơn nhiều

[00:06:14] so với mấy khúc hát sướt mướt kia.

[00:06:16] Hát một bài nữa,

[00:06:17] đại gia đây sẽ thưởng hậu hĩnh.

[00:06:20] Tôi còn tưởng là

[00:06:21] đại gia giàu có nào chứ,

[00:06:22] hóa ra là một tên ăn mày lên cơn.

[00:06:27] Ngươi không cần thưởng hậu hĩnh sao?

[00:06:28] Thưởng đi!

[00:06:33] Thuyền của Hoàng thượng sắp đến Khai Phong rồi.

[00:06:35] Lúc đi qua trấn Thiết Ngưu,

[00:06:36] các người cứ ở trên bờ hát bài này.

[00:06:38] Hoàng thượng nhất định sẽ nghe.

[00:06:40] Quan viên Hà Nam tâu với Hoàng thượng rằng

[00:06:42] Hà Nam phòng hộ hiệu quả.

[00:06:45] Nghe bài này xong họ sẽ hiểu ra.

[00:06:47] Đến lúc đó còn sợ không có tiền thưởng sao?

[00:06:49] Tên ăn mày thối ở đâu ra vậy?

[00:06:51] Cút đi!

[00:06:52] Cút đi!

[00:06:53] Muốn ăn đòn phải không?

[00:06:54] Đồ mắt chó coi người thường!

[00:06:56] Thưởng.

[00:07:01] Hôm nay coi như các người gặp được người tốt.

[00:07:03] Mau đi đi.

[00:07:04] Sau này không được hát bài này nữa.

[00:07:06] Đúng là làm phản mà.

[00:07:08] Đa tạ đại gia.

[00:07:09] Dân nữ từ Giang Nam lưu lạc đến đây,

[00:07:11] sau này sẽ không hát nữa.

[00:07:12] Đa tạ đại gia, cảm ơn đại gia.

[00:07:16] Ăn đi.

[00:07:22] Ăn đi.

[00:07:25] Không phải... hắn...

[00:07:34] Quân tử không ăn đồ ăn bố thí.

[00:07:39] Hiếm có thật.

[00:07:41] Hóa ra lão huynh cũng là người có học.

[00:07:43] Nhưng ông mà ăn mày như vậy,

[00:07:45] sẽ chết đói đấy.

[00:07:47] Trong vòng nửa canh giờ nữa,

[00:07:48] chờ các người đi hết,

[00:07:49] đồ ăn trên bàn này là của ta.

[00:07:50] Mang về còn ăn được ba ngày nữa.

[00:07:52] Sao mà chết đói được?

[00:07:54] Cứ nằm mơ giữa ban ngày đi.

[00:07:56] Chúng ta sẽ ăn sạch sành sanh,

[00:07:58] không chừa lại cho hắn một mẩu. Nào nào nào.

[00:07:59] Cá chép bốn món, không tệ.

[00:08:02] Còn có một bình Phận Dương Xuân.

[00:08:03] Còn có một bình Phận Dương Xuân.

[00:08:04] Cũng không tệ.

[00:08:05] Hôm nay đúng là hời rồi.

[00:08:09] Nói xem,

[00:08:11] tại sao nửa canh giờ sau

[00:08:12] chúng ta phải đi?

[00:08:13] Chưa chắc đâu nhé.

[00:08:14] Nửa canh giờ nữa lũ thu sẽ tới.

[00:08:16] Ngươi có gan thì ngồi xuống mà ăn.

[00:08:24] Làm sao ông biết

[00:08:25] nửa canh giờ sau

[00:08:26] lũ thu sẽ tới?

[00:08:27] Ta là Hà Bá đầu thai,

[00:08:29] hiểu tính khí của Hoàng Hà

[00:08:30] còn hơn cả bản thân mình.

[00:08:32] Ta khuyên lão huynh nên ăn nhiều vào,

[00:08:34] kẻo lúc chạy sẽ đói.

[00:08:39] Hà Bá đầu thai?

[00:08:40] Mời ngài ngồi.

[00:08:41] Đừng nói bậy bạ.

[00:08:43] Hoàng thượng sắp đến,

[00:08:44] có lũ thu,

[00:08:46] quan viên Hà Nam lẽ nào không bẩm báo?

[00:08:48] Bọn ăn thịt ngu xuẩn,

[00:08:50] bọn chúng biết cái gì.

[00:08:51] Nửa canh giờ nữa lũ thu không tới,

[00:08:53] ngươi cứ khoét đôi mắt này của ta.

[00:08:56] Được.

[00:08:58] Nếu nửa canh giờ nữa lũ thu tới,

[00:09:00] ta thua lão huynh tiền.

[00:09:01] Ông muốn bao nhiêu?

[00:09:04] Cho một ngàn lượng đi.

[00:09:06] Dám mở miệng thật.

[00:09:08] Ông không sợ ăn no vỡ bụng sao?

[00:09:10] Không vỡ được, chỉ sợ ngươi không cho.

[00:09:13] Bút mực đâu.

[00:09:14] Bút mực đâu.

[00:09:15] Có ngay, gia.

[00:09:17] Tôi còn đây này.

[00:09:25] Huynh đệ cho qua chút.

[00:09:32] Thể Nguyên Chủ Nhân.

[00:09:37] Khẩu khí của lão huynh

[00:09:38] cũng lớn lắm đấy.

[00:09:39] Lẫn nhau thôi.

[00:09:41] Ông Hà Bá này,

[00:09:42] chém gió cũng không vừa đâu.

[00:09:55] Chủ tử gia,

[00:09:56] đến giờ rồi ạ.

[00:10:07] Này lão huynh Hà Bá,

[00:10:09] nửa canh giờ đã qua rồi.

[00:10:11] Mặt sông này,

[00:10:12] chẳng có động tĩnh gì cả.

[00:10:13] Hay là ông chỉ nói phét thôi?

[00:10:17] Thế nào?

[00:10:18] Ông tự làm hay để tôi làm?

[00:10:19] Giao đôi mắt ra đây, nhóc con.

[00:10:21] Đồng hồ của ngươi không chuẩn.

[00:10:22] Anh em chúng tôi cũng xem như

[00:10:23] đã từng trải sự đời.

[00:10:24] Chưa thấy ai như ngươi,

[00:10:25] chém gió không biết ngượng mồm như vậy.

[00:10:29] Đến rồi!

[00:10:39] Thủy Thần gia đến rồi!

[00:10:41] Thủy Thần gia đến rồi!

[00:10:42] Tránh lên dốc Đông Sơn đi!

[00:10:45] Chạy mau!

[00:10:46] Thủy Thần gia đến rồi!

[00:10:47] Mau đến dốc Đông Sơn lánh nạn!

[00:10:49] Thủy Thần gia đến rồi!

[00:10:50] Nhanh lên!

[00:10:51] Thủy Thần gia đến rồi!

[00:10:57] Thủy Thần gia đến rồi! Mau tránh đi!

[00:11:02] Này ông bạn, ngây ra đó làm gì?

[00:11:04] Đê sông vỡ hết rồi!

[00:11:06] Chạy mau, mau chạy đi!

[00:11:09] Mau chạy đi!

[00:11:11] Chủ tử gia!

[00:11:13] Đi, đi thôi!

[00:11:14] Nhanh nhanh nhanh!

[00:11:19] Ông cũng đi đi.

[00:11:20] Đây là trấn Thiết Ngưu,

[00:11:21] có thần ngưu trấn giữ,

[00:11:22] sợ gì chứ?

[00:11:24] Một bàn rượu thịt ngon thế này,

[00:11:25] sao có thể lãng phí?

[00:11:26] Đừng lằng nhằng với hắn nữa,

[00:11:26] mau lên ngựa đi, chủ tử gia.

[00:11:27] Ông đi với tôi,

[00:11:28] quay về tôi sẽ đãi tiệc.

[00:11:29] Chết ở đây không đáng.

[00:11:31] Đa tạ thịnh tình.

[00:11:32] Yên tâm đi,

[00:11:33] nước không ngập được trấn Thiết Ngưu đâu.

[00:11:34] Ta là Hà Bá,

[00:11:36] nước có thể nhấn chìm ta

[00:11:37] phải đợi đến kiếp sau.

[00:11:39] Lời này là thật sao?

[00:11:41] Trời,

[00:11:42] ông trời muốn tạo ra một

[00:11:43] con đê tự nhiên.

[00:11:44] Trong một ngày thôi,

[00:11:46] Hoàng thượng muốn xây cũng phải mất nửa năm.

[00:11:48] Chuẩn bị bạc đi.

[00:11:50] Ông im đi.

[00:11:51] Chủ tử gia mau lên ngựa.

[00:11:52] Lên ngựa, lên ngựa.

[00:11:53] Nhanh nhanh!

[00:11:54] Ngươi cứ ở đây

[00:11:54] chờ làm mồi cho rùa đi.

[00:11:57] Nhanh lên, nhanh lên.

[00:11:57] Nhanh, đi!

[00:12:02] Khoan đã.

[00:12:04] Ta đến đâu

[00:12:04] để đòi nợ các người đây?

[00:12:06] Lên thuyền quan tìm Long thiếu gia.

[00:12:08] Ta ở trên thuyền đợi ngươi.

[00:12:10] Quân tử nhất ngôn, khoái mã nhất tiên.

[00:12:28] Hoàng thượng, Hoàng thượng, Hoàng thượng!

[00:12:45] Minh Châu,

[00:12:46] ngươi đúng là một kẻ tiểu nhân.

[00:12:49] Con nhà ngàn vàng

[00:12:49] không ngồi xó nhà, đạo lý này

[00:12:51] ngươi không biết sao?

[00:12:52] Ngươi cứ xúi bẩy Hoàng thượng

[00:12:53] chạy lung tung.

[00:12:54] Phải, phải,

[00:12:54] tôi không ngờ lũ thu

[00:12:55] đến nhanh như vậy.

[00:12:56] Tôi tự phạt nửa năm bổng lộc.

[00:12:57] Ngươi tự phạt?

[00:12:59] Hoàng...

[00:13:01] Chúc mừng Hoàng thượng.

[00:13:02] Lũ thu không những không làm hại đến Hoàng thượng,

[00:13:04] mà ngược lại còn ở bên bờ sông

[00:13:05] bồi đắp nên một con đê tự nhiên.

[00:13:08] Lần này, việc gieo trồng mùa thu ở Hà Nam

[00:13:10] coi như đã được đảm bảo.

[00:13:11] Nhờ hồng phúc tề thiên của Hoàng thượng.

[00:13:14] Người đó đâu?

[00:13:15] Người nào ạ?

[00:13:17] Tôi... tôi đi tìm.

[00:13:21] Ngươi...

[00:13:23] Này,

[00:13:35] này, làm gì vậy?

[00:13:36] Người này làm gì thế?

[00:13:38] Làm gì vậy?

[00:13:38] Sao hắn lại qua đó?

[00:13:39] Làm gì vậy?

[00:13:41] Gan to thật.

[00:13:42] Đứng lại!

[00:13:43] Ngươi là một tên ăn mày,

[00:13:44] góp vui cái gì?

[00:13:45] Mau cút đi.

[00:13:47] Ta đến lấy một ngàn lượng bạc của ta.

[00:13:52] Lại đây, lại đây.

[00:13:53] Nhanh lên, nhanh lên.

[00:13:55] Ta thấy ngươi bị điên rồi.

[00:13:57] Còn không đi,

[00:13:58] sẽ bị quất bằng roi đấy.

[00:14:00] Thấy đằng kia không?

[00:14:01] Người đang cầm tờ giấy đó,

[00:14:02] giữ người đó lại cho ta.

[00:14:04] Mau đi. - Vâng.

[00:14:06] Không nhìn, không nhìn.

[00:14:07] Không nhìn, không nhìn.

[00:14:10] Giữ hắn lại!

[00:14:12] Bắt lấy hắn!

[00:14:13] Tôi không cần nữa, không cần nữa!

[00:14:14] Không cần nữa, không cần nữa!

[00:14:17] Đi.

[00:14:18] Tôi không cần nữa.

[00:14:18] Đi.

[00:14:19] Hà Nam đã đất cằn ngàn dặm,

[00:14:22] may mà trẫm đã đích thân đến xem,

[00:14:25] nếu không tin vào những lời ma quỷ

[00:14:26] trong tấu chương của ngươi,

[00:14:27] thì đã làm lỡ đại sự.

[00:14:29] Hà Nam vốn là một nơi nghèo khó,

[00:14:32] vùng ngập lụt hàng năm đều gặp thủy tai.

[00:14:35] Năm nay cũng không đến nỗi nghiêm trọng.

[00:14:37] Lương thực cứu tế,

[00:14:39] nô tài đã sớm phát xuống rồi.

[00:14:42] Các lều phát cháo cứ năm dặm một lều.

[00:14:45] Cháo đó cắm đũa không đổ,

[00:14:46] dùng khăn gói không rỉ.

[00:14:48] Nô tài không dám khoe khoang

[00:14:50] là không có người chết đói.

[00:14:53] Nhưng dám nói

[00:14:55] không có chuyện lớn.

[00:14:57] Lương thực cứu tế từ đâu mà có?

[00:15:00] Năm ngoái báo thủy tai,

[00:15:01] bệ hạ...

[00:15:02]

[00:15:04] Nô tài chính là dùng số tiền này.

[00:15:08] Ngươi cũng có lương tâm đấy.

[00:15:10] Bệ...

[00:15:11] Giữ lại bạc lương của triều đình,

[00:15:13] tích trữ cho mình một gia sản.

[00:15:15] Bệ hạ...

[00:15:19] Bệ...

[00:15:20] bệ...

[00:15:20] bệ...

[00:15:21] Hoàng thượng,

[00:15:23] Hà Nam thật sự quá nghèo.

[00:15:26] Hoàng thượng muốn lấy thuế bạc lương năm nay,

[00:15:28] nô tài...

[00:15:30] vẫn là không có.

[00:15:36] Đổng Quốc Hưng à,

[00:15:38] bách tính Hà Nam

[00:15:40] thật sự có phúc lắm.

[00:15:42] Có thể gặp được một người

[00:15:44] như ngươi làm quan phụ mẫu, dám ăn vạ với triều đình.

[00:15:47] Trẫm biết.

[00:15:48] Ngươi xem ngươi đến gặp trẫm,

[00:15:49] đến một bộ quần áo vừa vặn cũng không có.

[00:15:51] Còn nhỏ đi nhiều như vậy.

[00:15:53] Việc lớn là tu sửa Hoàng Hà đã ở ngay trước mắt,

[00:15:55] Hà Nam của ngươi vẫn không chịu nhả ra một đồng sao?

[00:15:59] Hóa ra Hoàng thượng muốn đại tu Hoàng Hà.

[00:16:02] Ở Hà Nam còn có Đổng Quốc Hưng ta một ngày,

[00:16:05] chỉ cần việc trên Hoàng Hà cần tiền,

[00:16:06] không có chuyện không cho.

[00:16:07] Dù có phải đập xương nấu dầu cũng làm.

[00:16:11] Trẫm vốn định điều ngươi đến Hộ bộ.

[00:16:16] Chuyện gì?

[00:16:17] "Tên điên sông nước" đến rồi ạ.

[00:16:20] Hoàng thượng giá đáo.

[00:16:24] Ngô hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.

[00:16:32] Chủ nợ đến tận cửa,

[00:16:33] cho hắn lên đây uống chén trà loãng.

[00:16:44] Nhìn gì mà nhìn?

[00:16:52] Hoàng thượng,

[00:16:53] hắn...

[00:16:54] tắm gội thay quần áo xong,

[00:16:56] đang ở ngoài cửa thứ hai chờ lệnh triệu kiến.

[00:17:02] Vào đi.

[00:17:20] Lần này gặp được thần thật rồi,

[00:17:21] còn không mau khấu tạ Hoàng thượng?

[00:17:23] Báo danh trình diện.

[00:17:27] Dập đầu đi.

[00:17:29] Hoàng thượng không quỵt nợ đâu.

[00:17:32] Trẫm còn chưa biết

[00:17:32] chủ nợ của trẫm tên là gì.

[00:17:35] Tiểu dân Trần Hoàng khấu kiến Hoàng thượng.

[00:17:40] Ngươi tên gì?

[00:17:41] Tiểu dân Trần Hoàng.

[00:17:42] Tên tự là gì?

[00:17:42] Tên tự Thiên Nhất.

[00:17:43] Trần Hoàng, Trần Thiên Nhất?

[00:17:45] Chính là tiểu dân.

[00:17:52] Quyển sách này là do Cận Phụ

[00:17:53] tiến cử cho trẫm.

[00:17:55] Sách này có phải do ngươi viết không?

[00:18:03] Chúc mừng Hoàng thượng.

[00:18:04] Hoàng thượng hồng phúc tề thiên.

[00:18:07] Ngươi am hiểu việc trị hà?

[00:18:08] Thần là Hà Bá đầu thai.

[00:18:10] Hà Bá giỏi lắm.

[00:18:12] Trẫm đang cần tìm ngươi đây.

[00:18:19] Hoàng thượng khẩu dụ.

[00:18:26]

[00:18:29] Tất cả quan viên Hà Nam

[00:18:31] đều lui về.

[00:18:34] Thần tuân chỉ.

[00:18:38] Hoàng Hà năm nào cũng ngập lụt,

[00:18:39] ba năm vỡ hai lần,

[00:18:41] gây họa lớn nhất,

[00:18:42] lập công khó khăn nhất.

[00:18:43] Hoàng Hà chính là thiên hạ thương sinh.

[00:18:46] Trong thời gian trẫm tại vị,

[00:18:47] hạ quyết tâm

[00:18:49] nhất định phải khống chế được Hoàng Hà,

[00:18:51] trị tốt Hoàng Hà.

[00:18:54] Chính là trị lòng dân.

[00:18:58] Hoàng thượng à,

[00:18:59] lần này đến đây chính là vì Hoàng Hà.

[00:19:01]

[00:19:04] xem bản đồ đổi dòng của Hoàng Hà,

[00:19:06] thân chinh đến các vùng ngập lụt.

[00:19:08] Tấm lòng trị quốc yêu dân này,

[00:19:10] ai ai cũng thấy rõ.

[00:19:12] Thiên Nhất,

[00:19:13] đại trượng phu lập thân,

[00:19:15]

[00:19:18] thì phải đảm đương, không né tránh.

[00:19:24]

[00:19:26] thành công thì khó.

[00:19:28]

[00:19:30] Cẩn trọng lúc ban đầu, ắt phải kỹ lưỡng đến cuối cùng.

[00:19:34] Các triều đại

[00:19:35] không có vị vua nào không muốn trị hà.

[00:19:37] Đại Vũ trị thủy thành công

[00:19:39] là nhờ vào sự tin tưởng của đế vương,

[00:19:40] vạn người đồng lòng.

[00:19:42] Các vị vua khác thì lại có đầu không có đuôi,

[00:19:44] có bắt đầu mà không có kết thúc,

[00:19:46] chỉ uổng công để lại trò cười.

[00:19:48] Tùy Dạng Đế

[00:19:49] đào thông Vĩnh Tế cừ và Thông Tế cừ,

[00:19:51] việc trị hà của ông ta thành công.

[00:19:53] Nhưng bản thân

[00:19:54] lại chịu kết cục mất nước tuyệt tự.

[00:19:56] Nhưng sự phồn vinh của nhà Đường

[00:19:57] lại dựa vào nền tảng là con kênh này.

[00:20:00] Công và tội, được và mất trong đó

[00:20:01] rất là lớn.

[00:20:03] Chuyện này, Thiên Nhất à,

[00:20:05] chưa nghĩ đến thành công đã nghĩ đến thất bại.

[00:20:07] Ngươi tuổi còn trẻ,

[00:20:09] sao lại quá yêu quý bản thân như vậy?

[00:20:11] Trần Thiên Nhất đang

[00:20:12] đấu võ đài với trẫm đấy.

[00:20:14] Cậu ta sợ trẫm

[00:20:16] làm được một nửa thì mất niềm tin.

[00:20:20] Trẫm hứa với ngươi một câu.

[00:20:22] Trị hà

[00:20:23] là quốc sách trăm năm không đổi.

[00:20:26] Tấm lòng này có trời chứng giám,

[00:20:29] tuyệt không thay đổi.

[00:20:30] Chỉ cần là vì bách tính,

[00:20:32] dù có khó khăn đến đâu,

[00:20:33] trẫm cũng sẽ không từ bỏ.

[00:20:36] Ngươi có khó khăn gì,

[00:20:38] cứ nói ra hết đi.

[00:20:40] Cái khó trong việc trị hà có năm điều:

[00:20:41] nhân sự khó, phương hướng khó,

[00:20:43] kiên trì khó, tài chính khó, bách tính khó.

[00:20:46] Công trình trên sông tốn vô số tiền,

[00:20:48] bao nhiêu bạc đổ xuống nước

[00:20:49] đến cái bóng cũng không thấy.

[00:20:51] Ai cũng biết,

[00:20:52] hà thần tham ô đã thành thói.

[00:20:53] Quan thanh liêm hay quan tham đều ngã ngựa ở đây.

[00:20:55] Người nghe thì kinh hãi, người thấy thì sợ hãi.

[00:20:58] Hoàng Hà chảy qua chín tỉnh,

[00:20:59] mỗi nơi đều có hiểm nguy riêng.

[00:21:01] Hà thần nào cũng có thể nói ra một bộ

[00:21:02] phương pháp trị hà.

[00:21:03] Sách của người xưa cũng có rất nhiều.

[00:21:05] Nghe ai đây?

[00:21:06] Trị hà cần vua tôi một lòng,

[00:21:08] quan dân đồng lòng.

[00:21:10] Nếu không trải qua mấy chục năm gian khổ,

[00:21:12] khó có hiệu quả.

[00:21:13] Hoàng thượng có thể kiên trì không?

[00:21:15] Hoàng thượng không thể hứng lên nhất thời,

[00:21:17] cần phải suy nghĩ kỹ rồi mới làm.

[00:21:20] Năm cái khó mà ngươi nói,

[00:21:23] trẫm...

[00:21:25] không thể đảm bảo cho ngươi một điều nào.

[00:21:30] Nhưng trẫm hứa với ngươi,

[00:21:32] dù ngươi gặp

[00:21:33] khó khăn gì,

[00:21:33] trẫm cũng sẽ cùng ngươi gánh vác.

[00:21:36] Thế nào?

[00:21:50] Nếu Hoàng thượng cứ thế đồng ý,

[00:21:52] thần sẽ không dám nói tiếp.

[00:21:54] Hoàng thượng thành tâm trị hà như vậy,

[00:21:57] thần sao dám không tận tâm?

[00:22:09] Hay cho một Trần Hoàng.

[00:22:11] Ngươi đi một vòng,

[00:22:12] mới trở lại chủ đề chính.

[00:22:13] Làm trẫm khó chịu quá.

[00:22:16] Ngươi hãy đứng dậy một cách dứt khoát,

[00:22:17] nói cho trẫm nghe ngươi có chủ ý gì.

[00:22:21] Hoàng Hà từ xưa được gọi là "con sông ưu hoạn".

[00:22:24] Bắt nguồn từ Tinh Túc Hải,

[00:22:25] chảy qua cao nguyên hoàng thổ ở Thiểm Tây, Cam Túc,

[00:22:27] dòng chảy xiết,

[00:22:28] trong mười phần nước thì có sáu phần là cát.

[00:22:30] Vào đến Khai Phong,

[00:22:31] địa thế bằng phẳng, dòng chảy chậm,

[00:22:33] cát lắng đọng dưới lòng sông.

[00:22:35] Đông Dự, Bắc Uyển,

[00:22:36] Nam Lỗ, Bắc Tô

[00:22:37] chính là nơi nó tàn phá.

[00:22:39] Từ sau niên hiệu Hy Ninh của nhà Tống,

[00:22:40] dòng sông dịch chuyển về phía nam, Hoàng Hà và Hoài Hà giao nhau,

[00:22:42] hợp lại ở Thanh Giang, đổ vào Vận Hà.

[00:22:44] Khiến Vận Hà bị bồi lắng bùn cát,

[00:22:46] đê vỡ, tắc nghẽn giao thông đường thủy.

[00:22:48] Quan lại các đời đều không có cách nào trị tận gốc.

[00:22:53] Cái miệng sắc bén thật.

[00:22:55] Mắng đổ bao nhiêu năng thần trị hà.

[00:22:57] Mang bản đồ sông ra đây.

[00:23:06] Từ năm Khang Hy nguyên niên đến nay,

[00:23:07] Hoàng Hà năm nào cũng vỡ đê.

[00:23:09] Bởi vì lại có một nhánh

[00:23:10] chảy vào hồ Hồng Trạch,

[00:23:11] chảy tràn qua Túc Thiên, Hải Châu,

[00:23:13] An Đông, Hạ Hà và bảy châu khác.

[00:23:15] Bùn cát trong nước

[00:23:16] đã làm tắc nghẽn Vận Hà một cách nghiêm trọng.

[00:23:20] Thần đi dọc đường,

[00:23:21] thấy các hà thần ven đường

[00:23:22] chỉ biết nạo vét bùn cát,

[00:23:23] hao phí vô số nhân lực, vật lực.

[00:23:25] Mùa lũ đến,

[00:23:26] tất cả đều tan thành mây khói.

[00:23:28] Thật đáng tiếc.

[00:23:30] Nạo vét bùn cát Hoàng Hà

[00:23:32] đúng là Tinh Vệ lấp biển.

[00:23:34] Nhưng không nạo vét thì giao thông đường thủy không thông.

[00:23:35] Ngươi nói Tinh Vệ lấp biển,

[00:23:36] ta thì thấy giống Khoa Phụ đuổi mặt trời hơn.

[00:23:38] Vét rồi lại bồi, bồi rồi lại vét.

[00:23:39] Cứ lặp đi lặp lại.

[00:23:41] Một vạn năm cũng không trị được.

[00:23:43] Lẽ nào ngươi là thần tiên,

[00:23:45] có thể đẩy hết cát ra khỏi sông?

[00:23:47] Bốn chữ:

[00:23:48] Thúc Thủy Công Sa. (Thắt nước đánh cát)

[00:23:50] Trẫm vẫn còn mơ hồ, ngươi nói tiếp đi.

[00:23:56] Mượn dùng một chút.

[00:24:07] Lòng sông rộng, nước ít,

[00:24:08] chính là cách chảy như vậy.

[00:24:10] Cứ mở rộng lòng sông,

[00:24:11] tốc độ dòng chảy của Hoàng Hà sẽ chậm lại,

[00:24:12] bùn cát tự nhiên sẽ lắng đọng càng nhiều.

[00:24:14] Đây là uống rượu độc giải khát.

[00:24:21] Đây chính là "thúc thủy công sa".

[00:24:22] Lòng sông hẹp, đê sông cao,

[00:24:27] thế nước nhất định sẽ mạnh hơn.

[00:24:30] Tốc độ

[00:24:30] chảy càng nhanh,

[00:24:32] không những cát mới không thể lắng,

[00:24:33] mà cát cũ cũng sẽ bị cuốn ra biển.

[00:24:36] Đáy sông càng bị xói càng sâu,

[00:24:38] dòng sông càng ngày càng thấp,

[00:24:39] sẽ không còn tai họa vỡ đê nữa.

[00:24:40] Bệ hạ,

[00:24:42] Hoàng thượng, ngài thử xem.

[00:24:47] Có một phương pháp trị hà

[00:24:48] cao minh như vậy mà không dùng,

[00:24:49] lại còn học theo Đại Vũ bốn ngàn năm trước,

[00:24:51] đây chẳng phải là leo cây tìm cá sao?

[00:24:53] Bốn chữ này cũng không phải do thần sáng tạo ra,

[00:24:55] mà là của một đại tài trị hà thời nhà Minh,

[00:24:57] do Phan Quý Tuần đề xuất.

[00:24:59] Tiếc là thời của ông ấy,

[00:25:00] đại chí không thể thực hiện.

[00:25:02] Điều đó hoàn toàn không được

[00:25:04] may mắn như thần.

[00:25:07] Vậy bốn chữ này có thể dùng ở mọi nơi không?

[00:25:09] Xem lại bản đồ sông.

[00:25:11] Túc Thiên,

[00:25:12] Thanh Giang,

[00:25:13] Bắc Hoài và các nơi khác,

[00:25:14] mỗi nơi thêm mười hai đập giảm nước,

[00:25:16] dùng để thoát lũ trong mùa lũ,

[00:25:17] xói rửa bùn cát.

[00:25:19] Phải biến Hoàng Hà thành

[00:25:20] con sông phúc của đất Trung Hoa chúng ta.

[00:25:24] Đó mới gọi là trị thủy.

[00:25:29] Bùn cát của Hoàng Hà nhiều nhất thiên hạ.

[00:25:31] Người xưa có câu:

[00:25:32] "Hoàng Hà trong, thánh nhân xuất."

[00:25:35] Vậy chẳng phải là lời nói viển vông sao?

[00:25:36] Hãy cho thần ba mươi năm,

[00:25:38] Hoàng Hà không trong,

[00:25:40] cứ lấy đầu của thần.

[00:25:46] Hoàng Hà...

[00:25:48] thật sự có thể trong sao?

[00:25:50] Có mười năm thì sẽ có thành tựu nhỏ.

[00:25:53] Hai mươi năm,

[00:25:54] lượng bùn cát giảm một nửa.

[00:25:55] Trong vòng ba mươi năm,

[00:25:57] Hoàng Hà nhất định sẽ trong.

[00:26:03] Thiên Nhất,

[00:26:04] bệ hạ...

[00:26:05] Bệ hạ...

[00:26:05] Hoàng thượng đã từng đến hội quán Chiết Giang

[00:26:07] để gặp ngươi,

[00:26:08] nhưng thất vọng ra về.

[00:26:10] Hôm nay được gặp, có thể xem là

[00:26:11] cuộc Long Trung đối của Gia Cát Lượng.

[00:26:13] Đại trượng phu sinh gặp thời thịnh,

[00:26:17] không thể lãng phí năm tháng.

[00:26:19] Sao không thể hiện hoài bão của mình?

[00:26:22] Nếu thật sự có thể hoàn thành đại chí trị hà,

[00:26:24] Trần Hoàng nguyện cả đời trị hà.

[00:26:33] Trời ban người này cho Đại Thanh ta,

[00:26:37] là phúc khí của trẫm.

[00:26:40] Nói đi, ngươi muốn gì?

[00:26:45] Thần không cầu phúc họa vinh nhục cá nhân.

[00:26:48] Thân này, mạng này,

[00:26:50] nguyện dành trọn cho Hoàng Hà.

[00:27:27] Làm phiền công công.

[00:27:58] Cận đại nhân.

[00:28:15] Cận đại nhân,

[00:28:16] tôi là Trần Hoàng, Trần Thiên Nhất.

[00:28:20] Thiên Nhất!

[00:28:21] Thật sự là cậu sao?

[00:28:23] Chắc chắn một trăm phần trăm.

[00:28:24] Cậu lên chiếc thuyền này...

[00:28:27] Cậu đến đây bằng cách nào?

[00:28:28] Tôi gặp Hoàng thượng ở trấn Thiết Ngưu.

[00:28:30] Hoàng thượng đã đọc quyển sách mà ngài tiến cử,

[00:28:32] đang tìm tôi.

[00:28:35] Hoàng thượng cho phép tôi đến gặp ngài.

[00:28:39] Đại nhân chịu khổ rồi.

[00:28:41] Ở đây quá sơ sài,

[00:28:43] không có gì ngon để đãi cậu.

[00:28:45] Uống nước đi.

[00:28:46] Nào nào.

[00:28:51] Thiên Nhất à,

[00:28:53] Hoàng Hà trong tay cậu sẽ được đại trị.

[00:28:56] Cậu sẽ tạo nên một sự nghiệp

[00:28:58] vĩ đại như Đại Vũ, Lý Băng.

[00:29:00] Nhưng nhìn thấy đại nhân

[00:29:01] phải chịu khổ ở đây,

[00:29:02] tôi không thể giúp được gì.

[00:29:04] Ta ở đây rất tốt.

[00:29:06] Bận rộn hơn hai mươi năm,

[00:29:08] khó khăn lắm mới được nghỉ ngơi.

[00:29:10] Không nghĩ nữa.

[00:29:12] Nằm nghe tiếng sóng,

[00:29:15] tận hưởng vẻ đẹp một mình.

[00:29:17] Nằm nghe tiếng sóng...

[00:29:25] Nghe kìa,

[00:29:28] nước sông xói mòn,

[00:29:30] những viên sỏi dưới đáy sông.

[00:29:34] Như tiếng sáo tiêu, vô thủy vô chung. Như bão táp mưa sa, như đàn tì bà loạn nhịp.

[00:29:35] Như tiếng sáo tiêu, vô thủy vô chung.

[00:29:38] Như bão táp mưa sa,

[00:29:39] như đàn tì bà loạn nhịp.

[00:30:05] Kim đại nhân nhà tôi

[00:30:06] đang gấp rút sửa chữa đê sông Bạch Lương Giản.

[00:30:09] Ông ấy đã dỡ cả nhà và nha môn của mình

[00:30:10] để lấy vật liệu

[00:30:11] sử dụng.

[00:30:13] Kim đại nhân ngày đêm không ngủ,

[00:30:15] trông coi công trình.

[00:30:16] Vì vậy không thể đến diện kiến Hoàng thượng

[00:30:19] và Tác Tướng gia đây.

[00:30:20] Mong ngài hãy bỏ qua cho.

[00:30:24] Vài ngày nữa, thánh giá

[00:30:25] sẽ đến Cao Gia Yển.

[00:30:28] Trước khi Hoàng thượng đến,

[00:30:30] phải đẩy nhanh tiến độ,

[00:30:32] sửa chữa cho ra dáng.

[00:30:34] Vâng, vâng.

[00:30:36] Kim đại nhân nhà tôi còn nói,

[00:30:38] ông ấy không dám đến yết kiến Hoàng thượng,

[00:30:40] vì vậy mong Tác Tướng gia

[00:30:43] trước mặt Hoàng thượng

[00:30:45] nói giúp vài lời tốt đẹp.

[00:30:52] Xin cáo lui.

[00:30:55] Mời.

[00:30:59] Nói giúp vài lời tốt đẹp?

[00:31:01] Bây giờ đến ta còn không gặp được Hoàng thượng.

[00:31:05] Từ cái trấn Thiết Ngưu gì đó

[00:31:07] lôi về một tên mèo hoang chó dại nào đó,

[00:31:09] nâng niu trong lòng bàn tay như báu vật,

[00:31:11] đến quan địa phương cũng không gặp.

[00:31:13] Người tên Trần Hoàng này,

[00:31:15] nghe nói là Hà Bá đầu thai,

[00:31:17] có chút tà môn.

[00:31:20] Hoàng thượng có thể nói chuyện với hắn đến tận khuya,

[00:31:23] không thể coi thường được.

[00:31:26] Ta thấy sắp có biến rồi.

[00:31:29] Ý ngươi là sao?

[00:31:30] Hoàng thượng làm vậy,

[00:31:32] ắt có huyền cơ.

[00:31:33] Vụ án của Cận Phụ,

[00:31:35] nhất định phải lật lại.

[00:31:37] Hoàng thượng không giết hắn,

[00:31:39] là để câu cá lớn.

[00:31:42] Ngài ấy đang chuẩn bị thay tướng đổi ngựa.

[00:31:45] Dòng chảy Hoàng Hà đã hư hại đến mức này,

[00:31:47] không thể trị bằng những biện pháp nhỏ lẻ được.

[00:31:49] Cậu phải nhìn toàn cục.

[00:31:52] Sông và kênh phải xem là một thể thống nhất.

[00:31:54] Nếu như trước đây,

[00:31:55] chỉ sửa kênh mà không sửa sông,

[00:31:57] nhất định sẽ xảy ra chuyện lớn.

[00:31:59] Chính xác.

[00:32:00] Thanh Khẩu,

[00:32:01] nơi giao nhau của Hoàng Hà và Hoài Hà.

[00:32:03] Vân Thê quan là nơi Hoàng Hà và Hoài Hà

[00:32:05] đổ ra biển.

[00:32:06] Nếu như có thể khơi thông

[00:32:08] bùn cát dưới đáy sông Thanh Khẩu,

[00:32:09] đào bốn con sông dẫn nước,

[00:32:12] từ Thanh Giang Phố đến Vân Thê quan,

[00:32:14] khơi thông bùn cát lòng sông một lượt.

[00:32:17] Sau đó lấp Vương Gia Pha, Ngũ Gia Đôn,

[00:32:20] mười sáu chỗ vỡ đê

[00:32:22] cũ trước đây.

[00:32:24] Thượng nguồn trị tốt,

[00:32:26] hạ nguồn mới có thể yên ổn.

[00:32:30] Lời của Cận huynh đây không hề ngoại đạo.

[00:32:33] Nhưng nếu muốn bảo vệ an toàn cho hạ nguồn,

[00:32:34] cần phải xây đập giảm nước ở thượng nguồn.

[00:32:37] Thứ này là gì?

[00:32:38] Cận huynh, lại đây.

[00:32:44] Con đập này mỗi bên có bảy lỗ,

[00:32:46] mỗi lỗ rộng một trượng tám thước.

[00:32:49] Cộng lại nơi có thể thoát nước

[00:32:50] là mười hai trượng sáu thước.

[00:32:52] Ý tưởng này là của Phan Quý Tuần,

[00:32:54] tiếc là ông ấy không thể thực hiện được.

[00:32:56] Tôi thấy rất cao minh.

[00:32:58] Nếu xây xong có thể bảo đảm hạ nguồn không có gì lo ngại.

[00:33:01] Trần tiên sinh.

[00:33:02] Hoàng thượng truyền chiếu,

[00:33:03] lập tức đến thư phòng kiến giá.

[00:33:05] Lập tức đến thư phòng kiến giá.

[00:33:06] Được rồi.

[00:33:07] Thiên Nhất,

[00:33:08] Hoàng thượng bây giờ muốn trọng dụng cậu,

[00:33:10] chính là lúc cậu như gió xuân đắc ý,

[00:33:11] ngựa phi nước đại.

[00:33:13] Đừng nhắc đến chuyện của ta,

[00:33:14] cậu nhớ kỹ, nhớ kỹ nhé.

[00:33:15] Việc sông nước trăm ngàn lỗ hổng,

[00:33:17] với lượng mưa lớn như năm nay,

[00:33:18] đại nhân vậy mà có thể ở trên đê

[00:33:19] cầm cự được mười bảy ngày.

[00:33:21] Đại nhân có công không có tội.

[00:33:22] Lẽ nào như vậy cũng không được nói sao?

[00:33:24] Cậu hoàn toàn không biết

[00:33:25] chốn quan trường ra sao.

[00:33:26] Trông có vẻ tốt,

[00:33:27] quyền cao chức trọng, có người hầu hạ.

[00:33:29] Nhưng khi thật sự phải chịu oan ức,

[00:33:30] nói trái với lương tâm,

[00:33:32] phải nịnh bợ,

[00:33:33] người khác không thể thấy được đâu.

[00:33:35] Lời không nên nói,

[00:33:36] một câu cũng không được nói.

[00:33:37] Chuyện của ta nói nhiều chỉ rước họa vào thân.

[00:33:40] Tôi chưa làm quan,

[00:33:41] đã bắt tôi nói trái lương tâm,

[00:33:42] chức quan này không làm cũng được.

[00:33:44] Cận đại nhân,

[00:33:45] nếu các quan trị hà ở dưới

[00:33:46] đều nghĩ như ngài,

[00:33:47] thì Hoàng Hà một vạn năm cũng không trị được.

[00:33:49] Cáo từ.

[00:33:57] Hoàng thượng,

[00:33:58] Trần tiên sinh đến rồi ạ.

[00:34:00] Vào đi.

[00:34:04] Trần Hoàng khấu kiến Hoàng thượng.

[00:34:12] Đứng dậy đi.

[00:34:13] Tạ ơn Hoàng thượng.

[00:34:16] Thiên Nhất à,

[00:34:18] vị này là Tác Tướng,

[00:34:19] sau này các ngươi hãy liên lạc nhiều hơn.

[00:34:22] Bây giờ xem đi, xem xong rồi nói.

[00:34:33] Tấu báo của Kim Văn Tường tuyệt đối không thể thực hiện.

[00:34:35] Xây thêm đê lớn ở Bạch Lương Giản,

[00:34:37] tách Hoàng Hà và Hoài Hà,

[00:34:38] nhất định sẽ xảy ra chuyện lớn.

[00:34:40] Xin Hoàng thượng hạ chỉ

[00:34:41] bảo hắn dừng việc xây đê,

[00:34:43] đừng lãng phí ngân khố quốc gia.

[00:34:46] Hoàng Hà và Hoài Hà cùng tấn công,

[00:34:47] Bây giờ xây đê tách ra, nghe có vẻ có lý. Hoàng thượng thánh minh. Tách Hoàng Hà và Hoài Hà, đến mùa mưa, Hoàng Hà có thể giữ được, nhưng Hoài Hà chắc chắn sẽ ngập lụt.

[00:34:48] thế nước Hoài Hà cao,

[00:34:49] thế nước Hoàng Hà thấp.

[00:34:50] Mỗi khi ngập lụt,

[00:34:52] nước Hoài Hà đổ vào Hoàng Hà.

[00:34:56] nghe có vẻ có lý.

[00:34:58] Hoàng thượng thánh minh.

[00:35:00] Tách Hoàng Hà và Hoài Hà,

[00:35:01] đến mùa mưa,

[00:35:02] Hoàng Hà có thể giữ được,

[00:35:04] nhưng Hoài Hà chắc chắn sẽ ngập lụt.

[00:35:05] Ta hiểu rồi.

[00:35:06] Hắn là quan của Hoàng Hà mà,

[00:35:08] sao lại quan tâm đến Hoài Hà.

[00:35:11] Thế nào?

[00:35:12] Thế nước Hoài Hà cao,

[00:35:13] nước Hoài Hà có thể bổ sung cho Hoàng Hà,

[00:35:15] xói rửa bùn cát.

[00:35:16] Hoàng Hà và Hoài Hà là một thể, không thể tách rời.

[00:35:19] Năm nay do quản lý không tốt,

[00:35:20] Hoàng Hà ngập lụt.

[00:35:22] Nếu con đê này xây xong,

[00:35:23] năm sau,

[00:35:24] Hoàng Hà và Hoài Hà sẽ cùng nhau ngập lụt.

[00:35:26] Thiên Nhất tiên sinh,

[00:35:27] việc tách Hoàng Hà và Hoài Hà có tiền lệ không?

[00:35:29] Không có.

[00:35:33] Nô tài cho rằng phương pháp này có thể thực hiện được.

[00:35:36] Quan viên trị hà các triều đại

[00:35:37] đều biết

[00:35:38] Hoàng Hà và Hoài Hà cùng tấn công!

[00:35:40] Nhưng đều bó tay không có cách nào.

[00:35:42] Hành động này của Kim Văn Tường,

[00:35:44] tuy đã mở ra một tiền lệ chưa từng có,

[00:35:46] nhưng cũng không phải là không có cách.

[00:35:48] Năm xưa khi Đại Vũ trị thủy,

[00:35:50] cũng dùng phương pháp khơi thông.

[00:35:52] Đó chẳng phải cũng đã phá bỏ

[00:35:53] phương pháp phòng堵 mà cha ông đã dùng

[00:35:55] khi trị thủy hay sao?

[00:35:56] Kim Văn Tường sao có thể so sánh với Đại Vũ?

[00:36:00] Nếu thật sự Hoàng Hà và Hoài Hà

[00:36:01] cùng nhau ngập lụt,

[00:36:02] thì còn ra thể thống gì nữa?

[00:36:04] Phải hết sức cẩn trọng.

[00:36:06] Minh Châu lại đang nói giúp cho Hộ bộ rồi.

[00:36:08] Hắn ta sợ lại ngập lụt,

[00:36:10] Hộ bộ không thể

[00:36:11] chuẩn bị đủ lương thực cứu tế.

[00:36:14] Từ từ bàn bạc cũng được.

[00:36:15] Từ từ bàn bạc?

[00:36:16] Không thể từ từ bàn bạc được nữa.

[00:36:17] Thưa các vị đại nhân,

[00:36:19] bách tính không chịu nổi

[00:36:20] thêm một trận lụt nữa đâu.

[00:36:21] Tôi đi dọc đường,

[00:36:22] xin ăn từ kinh sư đến đây,

[00:36:23] có nơi

[00:36:24] đã ăn thịt người rồi.

[00:36:25] Hoàng thượng!

[00:36:30] Việc cấp bách cần sửa chữa ngay bây giờ

[00:36:32] là đê lớn Cao Gia Yển.

[00:36:34] Cao Gia Yển,

[00:36:35] phía trên nối với hồ Hồng Trạch,

[00:36:36] phía dưới nối thẳng với đê lớn Hoàng Hà.

[00:36:38] Đây là đầu mối quan trọng.

[00:36:39] Kim Văn Tường này không sửa Cao Gia Yển,

[00:36:42] nói là dỡ nhà mình, dỡ cả nha môn

[00:36:44] để đi sửa Bạch Lương Giản,

[00:36:45] đây chẳng phải là lấy lòng, nịnh bợ bề trên sao?

[00:36:48] Hắn ta chỉ lo tô son trát phấn cho mình,

[00:36:49] không màng đến sự sống chết của bách tính,

[00:36:51] chỉ lo lấy lòng Hoàng thượng.

[00:36:53] Hai vị đại nhân không hiểu việc sông nước,

[00:36:55] lại còn ở đây từ từ bàn bạc.

[00:36:56] Từ từ bàn bạc?

[00:36:57] Tai họa nước lụt năm sau sẽ càng không thể cứu vãn.

[00:37:03] Gan to thật!

[00:37:10] Hoàng thượng,

[00:37:11] nô tài...

[00:37:12] quả thật không hiểu việc sông nước.

[00:37:16] Kim Văn Tường,

[00:37:17] không sửa Cao Gia Yển,

[00:37:19] e rằng có khó khăn gì chăng?

[00:37:22] Hộ bộ của ngươi

[00:37:23] cứ luôn than nghèo,

[00:37:24] không cấp tiền ra được

[00:37:26] để sửa lại Cao Gia Yển.

[00:37:28] Ngươi bảo hắn đi đâu mà biến ra tiền?

[00:37:31] Khải bẩm Hoàng thượng,

[00:37:32] việc không sửa Cao Gia Yển này,

[00:37:33] bách tính sẽ có oán than.

[00:37:36] Nhưng bây giờ sửa Bạch Lương Giản,

[00:37:38] tuy có thể chỉ là làm cho có,

[00:37:40] nhưng đối với việc an dân,

[00:37:41] tái lập uy tín của triều đình

[00:37:44] thì lại có lợi rất lớn.

[00:37:46] Hộ bộ của tôi là vì hắn

[00:37:47] Kim Văn Tường mà mở ra sao?

[00:37:48] Được rồi.

[00:37:56] Trần Hoàng, trẫm giao cho ngươi một việc.

[00:37:58] Ngươi đến Bạch Lương Giản xem một chuyến.

[00:38:00] Đi xem con đê đó

[00:38:02] rốt cuộc ra sao,

[00:38:03] có được hay không.

[00:38:05] Đi ngay bây giờ, đi thuyền nhanh.

[00:38:06] Về sớm

[00:38:08] báo cáo lại cho trẫm.

[00:38:09] Vâng.

[00:38:16] Hoàng thượng,

[00:38:19] Trần tiên sinh tuy là

[00:38:20] phụng chỉ đến Bạch Lương Giản,

[00:38:23] nhưng hắn thiếu một cái mũ quan.

[00:38:26] Nếu Hoàng thượng đã thưởng thức như vậy,

[00:38:27] tài hoa của Trần tiên sinh,

[00:38:29] sao không cho hắn một danh phận?

[00:38:31] Hoàng thượng,

[00:38:33] khải bẩm Hoàng thượng,

[00:38:35] Trần tiên sinh này là đại tài,

[00:38:37] điều này chúng ta đều biết.

[00:38:38] Nhưng hắn không có công danh,

[00:38:40] vội vàng phong quan,

[00:38:41] e rằng sau này những kẻ tiểu nhân

[00:38:43] sẽ có tâm lý may rủi.

[00:38:45] Tiền lệ này tuyệt đối không thể phá vỡ.

[00:38:49] Tôi không muốn làm quan, chỉ muốn làm việc.

[00:38:52] Hoàng thượng, tôi lập tức xuất phát.

[00:38:55] Triều đình có thể lệ,

[00:38:57] trẫm không thể phong quan cho ngươi.

[00:38:59] Ngươi không phải là khâm sai.

[00:39:01] Ngươi cứ coi như là tự mình đi xem.

[00:39:03] Coi như là nô tài

[00:39:05] cử một gia nhân đi

[00:39:06] xem xét riêng.

[00:39:08] Bịt tai trộm chuông.

[00:39:10] Cứ làm vậy đi.

[00:39:12] Đừng làm ầm ĩ.

[00:39:14] Đi làm việc đi.

[00:39:16] Tạ ơn Hoàng thượng.

[00:39:20] Hoàng thượng, thần còn một việc.

[00:39:23] Nói.

[00:39:25] Cận Phụ có công không có tội,

[00:39:27] Hoàng thượng không thể giết ông ấy.

[00:39:29] Triều đình có pháp lệnh, đừng nói nhiều.

[00:39:31] Cận Phụ làm sao mà không thể giết?

[00:39:34] Cận đại nhân ở đê lớn Hoàng Hà

[00:39:36] đã守 mười bảy ngày.

[00:39:37] Lượng mưa năm nay

[00:39:38] là chưa từng có từ thời Thuận Trị.

[00:39:40] Nếu ông ấy là tham quan, quan tham,

[00:39:42] quan lòng lang dạ sói,

[00:39:44] ông ấy cần gì phải tử thủ mười bảy ngày?

[00:39:47] Giết một công thần như vậy,

[00:39:48] là pháp lệnh triều đình gì?

[00:39:51] Đây là do lão tổ tông

[00:39:52] đặt ra Đại Thanh luật.

[00:39:54] Luật là luật chết,

[00:39:56] người là người sống.

[00:40:00] Lương Cửu Công.

[00:40:01] Nô tài có mặt.

[00:40:02] Trẫm bảo ngươi đi chuẩn bị thuyền nhanh,

[00:40:04] sao còn chưa hồi tấu?

[00:40:06] Tên cẩu nô tài,

[00:40:07] ngươi có mắt

[00:40:08] mọc ở trên mông à?

[00:40:09] Nô... nô tài nghe các đại nhân nói chuyện...

[00:40:12] thuyền... thuyền đã chuẩn bị xong.

[00:40:13] Nô... nô tài... nô tài...

[00:40:14] nô tài có tội.

[00:40:15] Nô tài có tội ạ.

[00:40:17] Vâng.

[00:40:29] Trần tiên sinh,

[00:40:31] ngươi không có công danh,

[00:40:33] trẫm cũng sẽ không coi ngươi

[00:40:34] là thần tử của trẫm.

[00:40:37] Lần này,

[00:40:38] ngươi hãy đi thay trẫm một chuyến.

[00:40:40] Làm việc cho tốt,

[00:40:41] đừng phụ sự mong đợi của trẫm dành cho ngươi.

[00:41:04] Ăn thịt người...

[00:41:21] Ta còn tưởng là

[00:41:22] nhân vật ghê gớm gì lắm.

[00:41:25] Hoàng thượng còn nói chuyện với hắn cả đêm.

[00:41:28] Hóa ra,

[00:41:29] chỉ là một tên ngốc, một thằng đầu đất.

[00:41:32] Nửa mùa, ngây ngô.

[00:41:35] Ta chỉ khích bác vài câu,

[00:41:37] Hoàng thượng và lão Minh

[00:41:38] đã như ngồi trên đống lửa.

[00:41:40] Ngồi không yên.

[00:41:43] Một chàng trai trẻ,

[00:41:45] có thể có năng lực

[00:41:47] lớn đến đâu mà khiến Hoàng thượng say mê như vậy?

[00:41:49] Say mê?

[00:41:53] Hắn ta đã chọc vào tổ ong vò vẽ rồi.

[00:41:55] Chỉ là...

[00:41:56] chỉ là,

[00:41:57] chưa bị đốt,

[00:41:59] nên hắn không biết đau.

[00:42:02] Vụ án của Cận Phụ,

[00:42:03] các đại thần trong triều

[00:42:04] ai mà không né tránh?

[00:42:06] Hắn ta không biết sống chết là gì.

[00:42:09] Hắn...

[00:42:11] không phải là con tốt trong tay Minh Tướng chứ?

[00:42:15] Lão Minh...

[00:42:17] không đến nỗi hồ đồ như vậy chứ.

[00:42:21] Người này ngoài việc nói thật,

[00:42:23] trên người không có một điểm mạnh nào.

[00:42:26] Người như vậy mà có thể ở trong quan trường

[00:42:28] trụ được một ngày,

[00:42:29] đã xem như là có bản lĩnh.

[00:42:31]

[00:42:35] Hắn ta đừng làm Kim đại nhân khó xử.

[00:42:39] Ai khó xử còn chưa chắc đâu.

[00:42:43] Ngươi lập tức sai người

[00:42:44] đi báo cho Kim Văn Tường,

[00:42:46] cứ nói

[00:42:47] rằng Trần Hoàng này

[00:42:49] là do Hoàng thượng đích thân cử đi.

[00:42:52] Tuy không có danh nghĩa khâm sai,

[00:42:54] nhưng lại có một đôi mắt khâm sai.

[00:42:57] Bảo hắn những gì cần che giấu

[00:42:58] thì phải che giấu cho kỹ.

[00:43:09] Mùa này ai lại đi cưới vợ chứ?

[00:43:12] Trần tiên sinh,

[00:43:13] ngài đúng là chưa từng làm quan.

[00:43:15] Đây là khúc nhạc nghênh đón của nha môn.

[00:43:17] Ngồi thuyền mấy ngày,

[00:43:18] lại cưỡi ngựa lâu như vậy,

[00:43:20] cuối cùng cũng có thể thoải mái một chút rồi.


 0 Comentários sort   Ordenar por


A seguir