(AI-sub) Thiên Hạ Trường Hà tập 23 - La Tấn
Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Thiên Hạ Trường Hà: Bản hùng ca trị thủy thời Khang Hy <br>Giữa một triều đại thịnh vượng, tồn tại một hiểm họa ngàn năm mang tên Hoàng Hà. "Thiên Hạ Trường Hà" là câu chuyện về Hoàng đế Khang Hy (La Tấn) cùng hai vị quan tài năng Cận Phụ và Trần Hoàng, dốc lòng chinh phục dòng sông hung dữ đã gây tai ương cho bá tánh suốt bao đời. <br>Bộ phim không chỉ là cuộc chiến giữa con người với thiên nhiên mà còn là cuộc đấu trí căng thẳng nơi quan trường. Với kịch bản chặt chẽ, diễn xuất thực lực và quy mô sản xuất hoành tráng, đây là một bản hùng ca về ý chí, khát vọng và sự hy sinh vì bình yên cho thiên hạ mà bạn không thể bỏ lỡ.
[00:01:51] Bao nhiêu chuyện đè nặng lên người huynh,
[00:01:52] mệt cũng mệt chết đi được.
[00:01:54] So với huynh,
[00:01:55] đệ là một phạm nhân,
[00:01:56] còn có phúc chán.
[00:01:58] Đệ có rất nhiều chuyện muốn nói với huynh.
[00:02:00] Ta cũng vậy.
[00:02:01] Tối nay chúng ta sẽ thắp nến nói chuyện thâu đêm.
[00:02:03] Ta đi lấy một bình rượu.
[00:02:18] LÊ
[00:02:48] TÔ
[00:02:49] TÔ
[00:03:27] Xin thỉnh an Minh tướng gia.
[00:03:53] Tối qua trực ban viết tấu báo à?
[00:03:56] Là ý của Hoàng Thượng.
[00:03:58] Bảo vệ con trai của Cận Phụ.
[00:04:00] Ta đã gửi thư cho ngươi rồi.
[00:04:01] Ngươi phải tùy cơ hành sự.
[00:04:04] Tuyệt đối không được lỗ mãng.
[00:04:07] Tóm lại, hôm nay vô cùng nguy hiểm.
[00:04:08] Ngươi phải hết sức cẩn thận.
[00:04:25] Không có một phu làm đê nào cả.
[00:04:27] Ngoài việc lấp các lỗ hổng trong đê,
[00:04:28] toàn bộ,
[00:04:30] ta thật sự không nghĩ ra
[00:04:31] cách nào hay ho cả.
[00:04:32] Tên Vương Đăng Tuyển đó,
[00:04:33] tham ô hết tiền công.
[00:04:34] Tham ô hết tiền công.
[00:04:35] Mang về quê mua đất.
[00:04:37] Ta đã lấy tiền công của Tiêu Gia Độ
[00:04:38] để bù vào lỗ hổng.
[00:04:41] Cây để gia cố đê đã vận chuyển đến chưa?
[00:04:42]
[00:04:45]
[00:04:46] Nhưng ta thấy một số con đê
[00:04:48] vẫn trồng rất nhiều cây hòe gai.
[00:04:49]
[00:04:52] Lúc đó đã ra công văn,
[00:04:52] yêu cầu họ đào hết đi,
[00:04:53]
[00:04:54] Đã đào chưa?
[00:04:55] Ta đã hỏi hết rồi.
[00:04:56] Bây giờ đều là
[00:04:57] quan lại chỉ biết lắc đầu cho qua chuyện.
[00:04:58] Nói không có thời gian đào.
[00:05:00] Đừng trông cậy vào mấy lão gia ở nha môn.
[00:05:02] Họ chẳng làm được việc gì đâu.
[00:05:05] Ngươi hãy đích thân đi dọc theo bờ sông một chuyến.
[00:05:07] Đào hết đi.
[00:05:07] Vâng.
[00:05:11] Vu huynh.
[00:05:23] Cận Tổng Hà, Trần tiên sinh.
[00:05:26] Hai vị đến từ lúc nào vậy?
[00:05:28] Hạ quan chưa kịp nghênh đón, xin thứ tội.
[00:05:30] Chúng tôi chỉ tiện đường xem xét.
[00:05:31] Con đê này của các ông,
[00:05:33] Cận Tổng Hà còn phải đi tuần tra
[00:05:34] Tiêu Gia Độ,
[00:05:35] chỉ là đi ngang qua, không định làm phiền.
[00:05:37] Vương Đăng Tuyển để lại một mớ hỗn độn.
[00:05:41] Ta từ lúc nhận chức huyện lệnh,
[00:05:43] chưa từng ngủ ngon một giấc nào.
[00:05:46] Cận Tổng Hà,
[00:05:48] ngài cho ta biết thật đi,
[00:05:51] con đê này có chịu nổi trận lụt mùa hè không?
[00:05:58] Không chịu nổi.
[00:05:59] Không chịu nổi.
[00:06:00] Tại sao?
[00:06:02] Tại sao không lập tức tìm cách?
[00:06:04] Tại sao lại giải tán phu làm đê?
[00:06:06] Chẳng lẽ muốn ngồi nhìn
[00:06:07] bách tính Đào Nguyên của ta gặp nạn sao?
[00:06:09] Đây không phải đang tìm cách sao?
[00:06:11] Sự tin tưởng của Hoàng Thượng đối với Cận Tổng Hà,
[00:06:13] sự tín nhiệm chuyên nhất,
[00:06:15] sự sủng ái sâu nặng,
[00:06:17] cả triều đình không ai có thể sánh bằng.
[00:06:20] Xin Cận Tổng Hà,
[00:06:22] vì ân tình của Hoàng Thượng,
[00:06:24] đừng từ bỏ bách tính Đào Nguyên của ta.
[00:06:26] Như vậy,
[00:06:28] hạ quan chết cũng cam lòng.
[00:06:30] Sao ông biết
[00:06:31] tôi sẽ từ bỏ bách tính Đào Nguyên?
[00:06:34] Không hỏi rõ ngọn ngành,
[00:06:35] sao ông lại biết
[00:06:36] tôi không giữ được con đê lớn này?
[00:06:39] Cận Tổng Hà dùng Vương Đăng Tuyển,
[00:06:41] một tên quan chó như vậy để tu sửa đê,
[00:06:43] đã phạm tội không sát sao.
[00:06:45] Ngươi!
[00:06:47] Nếu con đê
[00:06:48] có một chút tổn thất nào,
[00:06:50] Cận Tổng Hà cũng khó thoát khỏi trách nhiệm.
[00:06:54] Không phải sao?
[00:06:55] Hai vị đại nhân à,
[00:06:57] thực ra đều có cùng một suy nghĩ.
[00:06:59] Vừa rồi chúng tôi còn nói,
[00:07:00] phải trồng cây, gia cố bờ đê.
[00:07:02] Xin tự trọng!
[00:07:03] Ta đang nói chuyện với Cận Tổng Hà!
[00:07:07] Anh ta cũng là quan viên hà đạo,
[00:07:09] nói vài câu thì có sao?
[00:07:12] Quách Hà Thúc
[00:07:13] dãi gió dầm mưa, làm việc tận tâm,
[00:07:16] anh ta không phải hạng tầm thường.
[00:07:19] Anh ta là người được triều đình bổ nhiệm,
[00:07:21] chức quan ngũ phẩm.
[00:07:23] Sao ông lại quát mắng anh ta?
[00:07:28] Ti chức đã đắc tội.
[00:07:33] Vu Chấn Giáp,
[00:07:35]
[00:07:36] phải không?
[00:07:36] Việc trị thủy vốn dĩ
[00:07:37] không phải một sớm một chiều,
[00:07:38] chỉ nói là có thể làm được.
[00:07:40] Đại Vũ trị thủy còn mất chín năm.
[00:07:42] Chẳng lẽ trong chín năm đó không có vỡ đê,
[00:07:43] không có thiên tai sao?
[00:07:45] Nói như vậy còn cần chín năm
[00:07:46] mới trị xong sao?
[00:07:47] Thôi được.
[00:07:49] Chín năm, mười năm là chuyện của các ông.
[00:07:51] Ta giữ cái huyện này,
[00:07:53] thì không thể để nước sông泛滥 chín năm được.
[00:07:55] Ngươi người này,
[00:07:56] ngươi không hiểu tiếng người
[00:07:57] hay sao?
[00:07:58] Đừng tưởng rằng cả thiên hạ này
[00:07:59] chỉ có một mình ngươi quan tâm đến dân sinh.
[00:08:01] Bách tính gặp nạn,
[00:08:03] người lo lắng đâu chỉ có ngươi và ta.
[00:08:06] Ngươi nhìn hai người họ xem.
[00:08:07] Họ cũng là quan hà vụ.
[00:08:09] Một người chưa đầy bốn mươi,
[00:08:10] một người mới hai mươi chín.
[00:08:14] Ngươi nhìn tay họ xem.
[00:08:16] Đây là tay của tham quan sao?
[00:08:41] Ww.
[00:08:42] Đại nhân à...
[00:08:44] Sự vất vả của các quan viên hà vụ,
[00:08:46] ti chức biết.
[00:08:48] Nhưng dù sao cũng là quan,
[00:08:51] sao có thể so sánh với bách tính.
[00:08:54] Bách tính phải chịu đựng những khổ cực gì?
[00:08:58] Ti chức đến nhậm chức mới mười ngày,
[00:09:01] nhà nuôi trẻ đã nhặt được
[00:09:03] hơn bốn mươi trẻ sơ sinh bị bỏ rơi.
[00:09:06] Cha mẹ chúng,
[00:09:07] chỉ cần có một miếng ăn,
[00:09:08] cũng sẽ không bỏ rơi
[00:09:09] giọt máu của mình.
[00:09:13] Xin đại nhân hãy nghĩ cho họ.
[00:09:17] Ti chức đã đắc tội.
[00:09:39] Hoàng Thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.
[00:09:43] Bình thân.
[00:09:44] Tạ Hoàng Thượng.
[00:09:48] Hoàng Thượng.
[00:09:54] Nô tài xin tự hặc tội.
[00:09:57] Tự hặc tội gì?
[00:09:59] Nô tài tấu báo,
[00:10:00] vụ án con trai Cận Phụ giết người,
[00:10:02] nhất định phải依法严惩.
[00:10:04] Ai ngờ
[00:10:05] lại rất không hợp ý Hoàng Thượng.
[00:10:07] "Nô tài trong lòng hổ thẹn với sự sáng suốt,
[00:10:10] bên ngoài hổ thẹn với trăm quan.
[00:10:12] Không tự xin từ chức không được."
[00:10:13] Không tự xin từ chức không được.
[00:10:14]
[00:10:15] đã học được cách tự hặc tội rồi.
[00:10:17] Nói tiếp đi.
[00:10:19] Cận Phụ là Hà Đạo Tổng Đốc,
[00:10:21] giữ chức Binh Bộ Thượng Thư, Đô Sát Viện
[00:10:22] Hữu Đô Ngự Sử,
[00:10:24] là đại thần của triều đình.
[00:10:26] Hoàng Thượng đối với ông ta ân tình sâu nặng.
[00:10:29] Ông ta được Hoàng Thượng ban Vương Mệnh Kỳ Bài
[00:10:31] và Thượng Phương Bảo Kiếm,
[00:10:32] có quyền tiền trảm hậu tấu.
[00:10:35] Con trai ông ta giết người,
[00:10:38] biết rõ có tội,
[00:10:40] lại còn để Hình Bộ nghị tội.
[00:10:43] Ông ta có ý đồ gì?
[00:10:46] Ta thấy Đại Thanh luật đến chỗ ông ta,
[00:10:48] sắp bị bóp méo rồi.
[00:10:50] Nô tài còn mặt mũi làm quan sao?
[00:10:54] Nô tài và các ty quan của Hình Bộ,
[00:10:55]
[00:10:57] đã bàn bạc qua.
[00:10:59]
[00:11:02] mấy người chúng ta
[00:11:04] đều hổ thẹn với phép tắc tổ tông.
[00:11:07] Nguyện tự hặc tội từ chức.
[00:11:20] Nô tài nguyện tự hặc tội từ chức.
[00:11:28] Các vị đại nhân, đây là làm gì vậy?
[00:11:31] Chưa đến mức
[00:11:32] cùng đường bí lối.
[00:11:34] Hình Bộ không phải đã nghị tội
[00:11:36] trảm lập quyết rồi sao?
[00:11:37] Minh tướng,
[00:11:38] ông là người làm việc công lâu năm.
[00:11:40] Nghị là nghị rồi,
[00:11:42] đã chuẩn y chưa?
[00:11:50] Hay lắm.
[00:11:52] Đây là định trì hoãn à?
[00:11:55] Hình Bộ xử án,
[00:11:56] lại xử đến cả đầu trẫm rồi.
[00:11:58] Trẫm để Hình Bộ nghị tội,
[00:12:00] ngươi nói trẫm có ý đồ gì.
[00:12:02] Ngươi có ý đồ gì?
[00:12:04] Y Tang A,
[00:12:05] ngươi muốn phán trẫm tội gì hả?
[00:12:07] Nói đi.
[00:12:08] Phá hoại phép tắc tổ tông.
[00:12:18] Y Thượng thư,
[00:12:21] chuyện này là án trong án.
[00:12:23] Trước là đá thanh điều.
[00:12:24] Minh tướng,
[00:12:27] xin chỉ giáo một câu.
[00:12:29] Không dám, không dám.
[00:12:31] Con trai Tổng Đốc giết người
[00:12:34] có thể được tha.
[00:12:35] Vậy con trai Minh tướng của ngài giết người
[00:12:37] có phải là có công không?
[00:12:39] Ngươi hỗn xược!
[00:12:45] Hoàng Thượng, xin bớt giận.
[00:12:48]
[00:12:50] nhưng mong Hoàng Thượng rộng lòng tha thứ.
[00:12:53] Hoàng Thượng xưa nay rất coi trọng kỷ cương quốc pháp.
[00:12:57] Y Thượng thư này,
[00:12:58] cũng là tôn trọng khuôn vàng thước ngọc.
[00:13:00] Vừa rồi là do kích động,
[00:13:02] buột miệng nói ra.
[00:13:03] Nô tài,
[00:13:04] nguyện lấy tính mạng cả gia đình để đảm bảo,
[00:13:08] ông ta tuyệt không có hai lòng.
[00:13:10] Trung thành với việc vua.
[00:13:13] Khuôn vàng thước ngọc.
[00:13:16] Hoàng Thượng,
[00:13:18] công là công, tội là tội.
[00:13:21] Công tội không thể bù trừ.
[00:13:23] Lấy công của cha bù tội của con,
[00:13:26] thiên hạ không có cái lý đó.
[00:13:28] Đại Thanh cũng không có luật lệ này.
[00:13:31] Chuyện của Cận Phụ vừa xảy ra,
[00:13:33] ông ta đã tự dâng một bản
[00:13:35] tấu sớ tự hặc tội.
[00:13:38] Đây quả là có phong thái của bậc đại thần xưa.
[00:13:41] Ông ta không sợ điều tra.
[00:13:43] Ông ta muốn làm minh thần.
[00:13:44] Mong Hoàng Thượng thành toàn cho ông ta.
[00:13:50] Hay lắm.
[00:13:52] Tác tướng học vấn uyên thâm.
[00:13:55] Đa tạ Hoàng Thượng khen ngợi.
[00:14:05] Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết:
[00:14:10] Y Tang A dám thẳng thắn can gián,
[00:14:14] lòng trung đáng khen.
[00:14:17] Thưởng cho đeo Song Nhãn Hoa Linh.
[00:14:20] Làm khâm sai của triều đình,
[00:14:24] xuống Thanh Giang, thanh tra vụ án Bạch Hà Câu.
[00:14:24] Xuống Thanh Giang, thanh tra vụ án Bạch Hà Câu.
[00:14:29] Khâm thử.
[00:14:32] Nô tài Y Tang A, lĩnh chỉ tạ ơn.
[00:14:41] Y đại nhân,
[00:14:42] vinh dự quá.
[00:14:51] Chúc mừng Y đại nhân.
[00:14:52] Chúc mừng Y đại nhân.
[00:14:53] Sau này còn phải
[00:14:54] trông cậy vào ngài đề bạt.
[00:15:14] Tội thần Cao Sĩ Kỳ, khấu kiến Hoàng Thượng.
[00:15:19] Vào đi.
[00:15:19] C
[00:15:26] Hoàng Thượng, ngài minh xét.
[00:15:27] Thần thực sự là...
[00:15:28] Ngươi rất thông minh.
[00:15:32] Hoàng Thượng,
[00:15:34] là thần nhát gan vô dụng.
[00:15:37] Không,
[00:15:38] không phải thần nhát gan vô dụng.
[00:15:39] Hoàng Thượng!
[00:15:40] Đứng dậy!
[00:15:42] Nghe ngươi nói đây là lời của người sao?
[00:15:45] Thật nên dán miếng cao lên mũi ngươi,
[00:15:47] dán miếng cao lên mũi ngươi,
[00:15:48] vứt lên sân khấu hát vai hề đi.
[00:15:53] Vâng, vâng.
[00:15:59] Hay là trên sân khấu,
[00:16:01] hát "Hoàng Thượng tốt" hay hơn.
[00:16:06] Kính tuân.
[00:16:09] Đúng là một lời nói nặng tựa ngàn vàng.
[00:16:13] Ai có thể ngờ rằng trẫm
[00:16:16] lại phải chịu sự uất ức như vậy.
[00:16:29] Cũng không thể nói Y Tang A
[00:16:30] nói không có lý.
[00:16:32] Trong chuyện này, trẫm
[00:16:36] quả thực đã hơi vội vàng.
[00:16:41] Ngược lại còn hại Cận Phụ.
[00:16:47] Hoàng Thượng,
[00:16:49] bây giờ còn có
[00:16:50] cách nào để cứu vãn không ạ?
[00:16:52] Thần nguyện vào sinh ra tử,
[00:16:55] muôn chết không từ.
[00:17:05] Ngươi đến Thanh Giang một chuyến.
[00:17:08] Điều tra rõ ràng chuyện đá thanh điều.
[00:17:10] Đừng để con trai của Cận Phụ chết
[00:17:15] quá oan uổng.
[00:17:18] Nghe rõ chưa?
[00:18:10] Đất ở sân sau nhỏ,
[00:18:11] trồng hai vụ hoa màu là đất bạc màu rồi.
[00:18:14] Đợi ngày mai ta ra mương,
[00:18:16] lấy ít đất về thay.
[00:18:18] Những quả trứng này,
[00:18:19] đổi muối, đổi vải là đủ rồi.
[00:18:22] Rau xanh đó,
[00:18:23] chúng ta để lại ăn.
[00:18:28] Con không nên người,
[00:18:30] làm phiền mẫu thân đại nhân.
[00:18:32] Tam thúc.
[00:18:37] Tam thúc!
[00:18:37] Có một người tên Trần tiên sinh tìm chú.
[00:18:42] Ông ấy đến một mình à?
[00:18:44] Ông ấy còn dẫn theo một người nữa.
[00:18:50] Nói ta không có ở đây, bị bệnh rồi.
[00:18:53] Ở đó còn có hai người
[00:18:55] đang đợi ở cửa để kiện cáo.
[00:18:57] Con cứ nói,
[00:18:58] Vu đại nhân phải xử xong hai vụ án,
[00:19:00] mới có thể gặp ông ta.
[00:19:01] Bảo ông ta đến hậu sảnh phòng ký giấy
[00:19:03] ngồi một lát.
[00:19:04] Được ạ.
[00:19:05] Đợi đã.
[00:19:15] Lớn nhanh quá.
[00:19:18] Đợi khi bổng lộc của triều đình đến,
[00:19:20] ta sẽ may cho con một bộ quần áo.
[00:19:22] Ngoan.
[00:19:24] Lát nữa,
[00:19:25] mặc áo của nha dịch vào.
[00:19:26] Đừng để người ta cười chê.
[00:19:27] Được rồi, đi đi.
[00:19:38] Vu đại nhân nhà chúng tôi,
[00:19:39] xử xong hai vụ án,
[00:19:40] sẽ đến ngay.
[00:19:42] Ta thích xem Vu đại nhân của các ngươi
[00:19:44] xử án lắm.
[00:19:44] Hôm nay ta lại được dịp xem rồi.
[00:19:52] Sao ở đây lại có gà vậy?
[00:19:56] Lão gia thăng đường.
[00:20:08] Oai vũ...
[00:20:14] Dẫn phạm nhân.
[00:20:16] Đi mau.
[00:20:17] Nhanh lên.
[00:20:19] Không bồi thường tiền, phải không?
[00:20:22] Không bồi thường tiền,
[00:20:23] chúng ta để đại nhân nói cho ra lẽ.
[00:20:25] Ai là người kiện?
[00:20:27] Kiện về việc gì?
[00:20:29] Vu đại nhân,
[00:20:30] học sinh là võ tú tài của huyện Đào Nguyên,
[00:20:31] Lưu Tam.
[00:20:33] Sáng sớm lúc luyện võ,
[00:20:34] gặp phải lão Hoàng gánh phân này.
[00:20:36] Ông ta làm nước phân
[00:20:37] văng vào áo choàng mới may của tôi.
[00:20:39] Bảo ông ta bồi thường tiền, ông ta không chịu.
[00:20:42] Xin đại nhân làm chủ.
[00:20:44] Lão Hoàng,
[00:20:46] Lưu Tam nói có đúng sự thật không?
[00:20:49] Vu đại nhân,
[00:20:50] Lưu tú tài nói đều đúng.
[00:20:52] Sai trăm đường, sai ngàn lối,
[00:20:54] lão già này hôm nay không nên ra khỏi nhà.
[00:20:56] Lão già này hôm nay không nên ra khỏi nhà.
[00:20:57] Trước đây cũng từng thấy tú tài múa quyền cước.
[00:20:59] Nhưng ai ngờ,
[00:21:00] hôm nay anh ta lại luyện cửu tiết tiên.
[00:21:03] Cái roi đó,
[00:21:05] vù một tiếng quét qua mặt tôi.
[00:21:08] Tôi sợ đến run cả người,
[00:21:09] chẳng phải là văng lên sao.
[00:21:12] Áo choàng của Lưu tú tài này,
[00:21:14] trị giá ba lạng bạc.
[00:21:15] Trị giá ba lạng bạc.
[00:21:16] Tôi làm sao mà đền nổi.
[00:21:18] Tôi nói,
[00:21:19] để vợ tôi giặt cho anh ta.
[00:21:20] Anh ta lại không chịu.
[00:21:22] Xin đại nhân làm chủ.
[00:21:25] Lưu Tam,
[00:21:27] ngươi nghe bản quan khuyên một câu.
[00:21:30] Lão Hoàng làm gì có nhiều tiền như vậy.
[00:21:33] Để vợ ông ta giặt cho ngươi,
[00:21:34] cũng là được rồi.
[00:21:36] Sau này,
[00:21:37] luyện cửu tiết tiên,
[00:21:39] thất tiết tiên gì đó,
[00:21:40] tìm nơi nào không có người.
[00:21:42] Không đánh trúng người cũng làm người ta sợ.
[00:21:45] Đại nhân minh giám.
[00:21:47] Cửu tiết tiên, thất tiết tiên của học sinh,
[00:21:48] chính xác vô cùng.
[00:21:50] Tuyệt đối không đánh trúng người.
[00:21:52] Lão Hoàng này hôm nay,
[00:21:53] không bồi thường áo choàng cho tôi,
[00:21:54] thì phải dập đầu lạy tôi.
[00:21:56]
[00:21:58] Ngươi nghĩ lại đi.
[00:22:00] Không được.
[00:22:04] Nghe thấy chưa?
[00:22:09] Lạy đi.
[00:22:12] Lạy mười cái.
[00:22:31] Bốn.
[00:22:35] Năm.
[00:22:40] Sáu.
[00:22:47] Bảy.
[00:22:54] Ta lại quên mất.
[00:22:56] Lưu Tam là võ tú tài.
[00:22:59] Văn tú tài lạy mười cái.
[00:23:01] Võ tú tài lạy năm cái là đủ rồi.
[00:23:05] Lưu Tam.
[00:23:08] Ngươi còn nợ lão Hoàng hai cái lạy.
[00:23:11] Lạy trả lại đi.
[00:23:13] Tôi lạy ông ta?
[00:23:15]
[00:23:16] Tôi là tú tài.
[00:23:19] Lạy trả lại!
[00:23:25] Tôi đi tìm Học Chính đại nhân nói cho ra lẽ.
[00:23:27] Tú tài ta là người thấy quan không lạy,
[00:23:28] tú tài ta là người thấy quan không lạy,
[00:23:28] gặp hình không đánh đó.
[00:23:30] Ông dám đụng đến tôi à?
[00:23:31] Ông chưa bãi công danh của tôi,
[00:23:33] ông dám đụng đến tôi à?
[00:23:34] Xem kìa!
[00:23:35] Xem cái đức hạnh của ngươi kìa!
[00:23:36]
[00:23:38] ngươi mù cả lũ đi!
[00:23:45] Ngươi xuống đây!
[00:23:49] Ngươi dám mắng mẹ ta?
[00:23:51] Ta giết chết ngươi!
[00:23:54] Một tên... hai tên...
[00:24:05] Thằng ranh con!
[00:24:07] Ngươi cắn rách ta rồi!
[00:24:14] Vu Chấn Giáp!
[00:24:22] Nhìn gì mà nhìn?
[00:24:25] Đại nhân, tiểu nhân xin cáo lui.
[00:24:37] Dẫn phạm nhân của vụ án tiếp theo.
[00:24:40] Oai vũ...
[00:24:46] Nhanh lên.
[00:24:49] Quỳ xuống.
[00:24:53] Vu đại nhân,
[00:24:54] tại hạ là tứ phẩm候补đạo,
[00:24:56] Diêm Chính Quan Sát Sử, Lý Thận.
[00:25:01] Lý quan sát.
[00:25:07] Cái này,
[00:25:08] nhân chứng vật chứng đầy đủ.
[00:25:10] Tên nhà quê buôn lậu muối này,
[00:25:13] bản quan tuân thủ pháp lệnh của triều đình,
[00:25:15] đích thân bắt hắn giải đến quy án.
[00:25:17] Xin đại nhân xử trí.
[00:25:23] Triều đình có pháp lệnh,
[00:25:25] cấm buôn lậu muối.
[00:25:27] Ngươi biết rõ mà vẫn cố tình vi phạm.
[00:25:31] Đại nhân,
[00:25:33] mẹ của tiểu nhân bị bệnh nặng,
[00:25:35] không có tiền chữa trị,
[00:25:36] sắp không qua khỏi rồi.
[00:25:38] Sắp không qua khỏi rồi.
[00:25:39] Bạn bè chỉ cho một con đường,
[00:25:41] không ngờ lại gặp xui xẻo.
[00:25:44] Đại nhân tha tội.
[00:25:45] Gặp xui xẻo gì?
[00:25:46] Đừng có nói bậy bạ!
[00:25:48] Ngươi đang cố gắng trốn tránh tội lỗi.
[00:25:51] Xem đại nhân đánh gãy chân ngươi,
[00:25:53] xem ngươi còn chạy không!
[00:25:56] Ngươi còn biết chạy nữa à?
[00:25:58] Đứng dậy!
[00:26:05] Chạy cho ta xem.
[00:26:08] Đại nhân tha tội, tiểu nhân không dám nữa.
[00:26:10] Tiểu nhân không dám chạy nữa.
[00:26:12] Bảo ngươi đứng dậy thì ngươi đứng dậy!
[00:26:17] Cầm đồ đi.
[00:26:24] Mặt quay ra ngoài.
[00:26:28] Chạy cho ta xem.
[00:26:32] Chạy đi!
[00:26:50] Chạy nhanh thật.
[00:26:54] Trong nháy mắt đã không thấy bóng đâu.
[00:26:59] Bản quan phái ngươi đi bắt hắn về.
[00:27:02] Bắt về rồi hãy phán tội.
[00:27:06] Cái này...
[00:27:07] Tôi...
[00:27:09] Cái này, cái này...
[00:27:12] Vu Chấn Giáp!
[00:27:13] Ông công khai
[00:27:14] vi phạm pháp lệnh của triều đình,
[00:27:16] còn tự ý thả phạm nhân.
[00:27:19] Không phải ông nói hắn chạy giỏi lắm sao?
[00:27:21] Bản quan chính là muốn xem
[00:27:22] hắn chạy giỏi đến mức nào.
[00:27:24] Bắt đi.
[00:27:27] Vu Chấn Giáp!
[00:27:28] Ngươi!
[00:27:29] Ngươi cái đồ quan mù!
[00:27:38] Đứng lại!
[00:27:48] Lại đây, lại đây.
[00:27:52] Đậu do tự mình trồng.
[00:27:54] Đậu do Vu đại nhân tự trồng.
[00:27:55] Tốt!
[00:27:57] Hôm nay mới xay.
[00:27:59] Do Vu đại nhân tự xay.
[00:28:01] Nếm thử cho tươi ngon.
[00:28:02] Tôi cũng không có tiền mua trà.
[00:28:03] Ngon!
[00:28:04] Vu đại nhân không có tiền.
[00:28:06] Ngươi sao nhiều lời thế?
[00:28:08] Thay quần áo đi, không thăng đường nữa.
[00:28:10] Đi!
[00:28:14] Ngươi xem người ta kìa.
[00:28:16] Học hỏi đi.
[00:28:18] Còn ra vẻ hơn cả ta.
[00:28:20] Đâu có.
[00:28:22] Vừa rồi xem Chấn Giáp huynh
[00:28:23] xử hai vụ án này,
[00:28:25] huynh đệ ta chưa bao giờ nịnh hót ai.
[00:28:26] Ta thật lòng nói một câu.
[00:28:28] Ta cũng coi như là người có đọc sách.
[00:28:30] So với huynh,
[00:28:31] các vị thanh quan qua các triều đại
[00:28:32] cũng phải thua xa.
[00:28:36] Vụ án đầu tiên,
[00:28:37] tên võ tú tài đó,
[00:28:38] suốt ngày múa đao múa thương trong thành.
[00:28:41] Không sỉ nhục hắn một trận,
[00:28:42] ta cũng ngứa mắt.
[00:28:43] Tên buôn lậu muối đó,
[00:28:46] xét thấy hắn có lòng hiếu thảo,
[00:28:48] chút lợi nhỏ,
[00:28:50] nếu như thế này mà cũng không tha,
[00:28:51] vậy thì quan địa phương này
[00:28:52] chẳng phải là quá hà khắc sao?
[00:28:54] Ta xem thấy hả giận rồi.
[00:28:56] Nhưng có chút thắc mắc.
[00:28:58] Hai người nghèo này đều không có lý.
[00:29:00] Huynh xử như vậy,
[00:29:01] không sợ người ta tố cáo huynh sao?
[00:29:03] Ta bị tố cáo quen rồi.
[00:29:05] Một tháng bị tố cáo tám chín lần,
[00:29:07] đó là chuyện thường ngày.
[00:29:09] Sao so được với lão huynh,
[00:29:11] đắc ý như gió xuân.
[00:29:13] Khi ta mới làm quan,
[00:29:15] mẹ ta dạy ta một câu:
[00:29:18] "Nỗi lo của người, là ở việc đội mũ đứng vào triều."
[00:29:22] Ý là nói,
[00:29:24] vốn là một con người,
[00:29:25] một khi đã làm quan,
[00:29:27] liền thành cầm thú.
[00:29:28] Quan văn là cầm (chim),
[00:29:30] quan võ là thú.
[00:29:31] Có lý.
[00:29:33] Mắng sướng miệng.
[00:29:34] Chúng ta trở lại chuyện chính.
[00:29:36] Hôm nay ta đến,
[00:29:37] không phải để nói chuyện kiện tụng,
[00:29:38] gõ mõ cho qua chuyện.
[00:29:39] Hôm qua chúng tôi về,
[00:29:40] đã bàn bạc một chút.
[00:29:41] Huyện Đào Nguyên,
[00:29:43] năm nay gặp nạn đói giáp hạt.
[00:29:44] Mùa hè lại gặp nạn châu chấu.
[00:29:46] Cũng không trách Vu đại nhân
[00:29:47] hôm qua lại lo lắng như vậy.
[00:29:48] Cận Tổng Hà bảo ta đến đây,
[00:29:50] là để xem trên hà đạo
[00:29:51] có thể giúp được gì không.
[00:29:54] Đê Quy Nhân ở
[00:29:56] nơi ba sông hợp lưu,
[00:29:58] giá gạo ổn định.
[00:30:02] Nhưng trong tay bách tính cũng phải có tiền
[00:30:03] mới mua nổi chứ.
[00:30:06] Trong hà vụ có năm vạn lạng bạc,
[00:30:09]
[00:30:10] ở hai bên bờ đê,
[00:30:12] cùng với chi phí bảo trì hàng năm.
[00:30:13] Chỗ của Vương Đăng Tuyển,
[00:30:14] cần phải nhanh chóng bảo trì.
[00:30:16] Chúng tôi định trích ra
[00:30:17] hai vạn lạng bạc,
[00:30:19] thuê bách tính huyện Đào Nguyên
[00:30:20]
[00:30:22] Coi như là công vụ của Hà Đốc Phủ,
[00:30:24] thế nào?
[00:30:37] Cảm ơn, cảm ơn, cảm ơn!
[00:30:41] Cái này... cái này tốt quá.
[00:30:45] Có hai vạn lạng bạc này,
[00:30:46] cuộc sống ở huyện Đào Nguyên của ta
[00:30:48] sẽ tốt hơn nhiều.
[00:30:49] Ta còn lo gì nữa chứ.
[00:30:53] Bạc này cần mấy phần lãi?
[00:30:54] Hao hụt là bao nhiêu?
[00:30:55] Cần gì lãi với hao hụt.
[00:30:57] Đều là làm việc cho bách tính,
[00:30:58] huynh nghĩ nhiều thế làm gì?
[00:31:00] Bạc do huynh phân phát.
[00:31:02] Chỉ cần tập hợp đủ số lượng dân phu,
[00:31:03] làm việc là được.
[00:31:05] Cây giống cũng do hà đạo cung cấp.
[00:31:08] Ta không đụng tay vào tiền bạc.
[00:31:10] Các ngươi ở hà đạo thuê dân phu,
[00:31:12] cho bao nhiêu bạc thì cứ theo giá đó mà cho.
[00:31:14] Bảo ta phát bạc,
[00:31:16] cứ như là ta lấy lợi trong đó vậy.
[00:31:19] Ngươi có phải là xem thường ta không?
[00:31:23] Hay là ngươi lấy,
[00:31:25] cũng đương nhiên nghĩ ta cũng lấy?
[00:31:28] Vu Chấn Giáp,
[00:31:29] ngươi lại ra vẻ ta đây phải không?
[00:31:31] Ta là người đọc sách, không phải là quan.
[00:31:33] Ngươi đừng nghĩ,
[00:31:33] ngoài ngươi ra là thanh quan,
[00:31:34] cả thiên hạ đều là người xấu.
[00:31:36] Ngươi mà còn mặt nặng mày nhẹ với ta,
[00:31:38] ta quay đầu đi ngay.
[00:31:40] Thiên Nhất,
[00:31:41]
[00:31:43] Từ đầu xuân đến nay,
[00:31:45] huyện Đào Nguyên này của ta,
[00:31:45] đã chết đói một trăm lẻ tám người rồi.
[00:31:47] Thiên Cang Địa Sát đã đủ cả.
[00:31:49] Số lượng lớn đến đáng sợ.
[00:31:51] Thế này,
[00:31:52]
[00:31:53] huyện Đào Nguyên của ta nhận hết.
[00:31:55] Đảm bảo hoàn thành đúng hạn.
[00:31:56] Được không?
[00:31:57] Một lời đã định!
[00:31:58] Được!
[00:32:00] Ngày mai huynh đến Hà Đốc Phủ
[00:32:01] lấy bạc nhé.
[00:32:04] Mời, mời.
[00:32:07] Uống nhiều chút, uống nhiều chút.
[00:32:10] Còn nữa.
[00:32:11] Lát nữa đến phía trước,
[00:32:12] còn có đồ ngon cho huynh nữa.
[00:32:18] Nô tài Cận Phụ, vấn an Hoàng Thượng.
[00:32:21] Thánh an.
[00:32:31] Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết:
[00:32:33] Vụ án Bạch Hà Câu,
[00:32:35] toàn bộ giao cho Y Tang A thanh tra.
[00:32:37] Hà Đạo Tổng Đốc Cận Phụ,
[00:32:39] cần tuân thủ pháp lệnh của triều đình,
[00:32:41] cố ý né tránh.
[00:32:43] Khâm thử.
[00:32:44] Nô tài Cận Phụ, lĩnh chỉ tạ ơn.
[00:32:53] Xin mời khâm sai đại nhân
[00:32:54] đến nha môn Hà Đạo Phủ nghỉ ngơi.
[00:32:56] Đó là nhất định phải làm phiền rồi.
[00:32:59] Nghe nói nha môn Hà Đốc
[00:33:00] tiêu tiền như nước.
[00:33:02] Cái hành dinh này,
[00:33:04] người tầm thường không hưởng thụ nổi đâu.
[00:33:05] Người tầm thường không hưởng thụ nổi đâu.
[00:33:07] Tôi phải xem cho kỹ mới được.
[00:33:15] Hoàng Thượng bảo tôi đến đây giám sát
[00:33:17] việc phòng chống lũ mùa thu của sông Hoàng Hà.
[00:33:18] Đi nhờ thuyền của ông ta đến đây.
[00:33:22] Lại đây, vất vả, vất vả.
[00:33:22] Không khách sáo, không khách sáo.
[00:33:23] Vất vả, vất vả.
[00:33:24] Hà Đốc Phủ bao nhiêu năm qua,
[00:33:26] nhờ sự ủng hộ và yêu mến
[00:33:27] của các vị đại nhân trong triều,
[00:33:30] trời phù hộ Đại Thanh, hà đạo yên bình.
[00:33:34] Xin dùng chén rượu này,
[00:33:36] để bày tỏ lòng cảm ơn với Y đại nhân.
[00:33:45] Cái này,
[00:33:46] đều là ân đức của Hoàng Thượng.
[00:33:47] Phải, phải.
[00:33:49] Tôi đi thuyền suốt đường xem qua,
[00:33:52] đê thì sửa không ít,
[00:33:55] không biết có dùng được không.
[00:33:58] Tốt.
[00:33:58] Thuyền này qua hồ Lạc Mã,
[00:34:01] nước thật không nhỏ.
[00:34:04] Hồ Lạc Mã là trung hạ lưu của sông Hoàng Hà.
[00:34:08] Một trăm tám mươi dặm mượn Hoàng Hà vào kênh Vận Hà,
[00:34:10] gió to sóng lớn.
[00:34:12] Cho tôi thêm năm năm nữa,
[00:34:14] kênh Trung Vận mới đào
[00:34:15] sẽ được khơi thông.
[00:34:17] Khi đó đại nhân lại đến,
[00:34:19] sẽ không bị say nữa.
[00:34:22] Không biết
[00:34:23] khi đó tôi đến,
[00:34:24] còn có thể nhìn thấy
[00:34:25] Cận Tổng Hà ngài không.
[00:34:30] Câu nói xưa hay lắm,
[00:34:32] ý trời khó đoán.
[00:34:35] Cái này thì tôi không hiểu.
[00:34:37] Chẳng lẽ Y Thượng thư thấy Cận Tổng Hà
[00:34:38] có gì không phải sao?
[00:34:43] Vậy xin chỉ giáo.
[00:34:44] Tôi nói là,
[00:34:47] đến lúc đó,
[00:34:50] Cận Tổng Hà nhất định đã được thăng chức cao hơn rồi.
[00:34:53] Thăng nữa,
[00:34:54] chẳng lẽ muốn làm Hoàng Thượng sao?
[00:34:56] Y Thượng thư, ngài đã lỡ lời rồi.
[00:34:58] Quan trên nói chuyện,
[00:35:01] mạc liêu xen vào.
[00:35:04] Đây là quy củ
[00:35:05] của Hà Đốc Phủ các người sao?
[00:35:07] Đây là cái thứ gì vậy?
[00:35:09] Tôi không phải là thứ gì,
[00:35:10] tôi là người.
[00:35:17] Thiên Nhất là lời nói vô tâm.
[00:35:20] Nhờ sự yêu mến của Hoàng Thượng,
[00:35:23] có thể tu sửa lại hà đạo,
[00:35:25] đó đã là ân sủng hiếm có rồi.
[00:35:29] Y đại nhân,
[00:35:29] lại đây, chúng ta uống rượu.
[00:35:31] Uống rượu đi.
[00:35:34] Tôi không nói giỏi như các người.
[00:35:36] Ăn cơm xong,
[00:35:38] Cận Tổng Hà,
[00:35:39] mời Vương Mệnh Kỳ Bài của ngài
[00:35:41] ra đây.
[00:35:42] Xong việc công,
[00:35:45]
[00:35:53] Y đại nhân say rồi.
[00:35:55] Vừa rồi,
[00:35:58] lời nói Cận Tổng Hà muốn làm Hoàng Thượng,
[00:36:00] là lời lúc say.
[00:36:02] Câu này cũng vậy.
[00:36:03] Hôm nay tôi xin mời ngài một ly.
[00:36:05] Hôm nay,
[00:36:06] chúng ta không say không về.
[00:36:07] Cao tướng,
[00:36:09] chúng ta hai người việc ai nấy làm.
[00:36:11] Sao thế?
[00:36:12] Tôi mời Vương Mệnh Kỳ Bài,
[00:36:14] ông cũng muốn quản à?
[00:36:16] Thánh chỉ của Hoàng Thượng,
[00:36:19] cũng là lời lúc say sao?
[00:36:21] Không phải, không phải.
[00:36:23] Thánh chỉ của Hoàng Thượng,
[00:36:24] không nói là chỉ để ngài đến giám trảm.
[00:36:27] Chuyện này,
[00:36:28] một huyện thái gia là làm được rồi.
[00:36:30] Cần gì phải phiền đến Thượng thư đại nhân ngài.
[00:36:32] Hoàng Thượng nói là
[00:36:34] điều tra rõ vụ án này.
[00:36:36] Trong vụ án này,
[00:36:37] chỉ cần có một điểm nghi vấn,
[00:36:40] thì vụ án này không thể kết thúc.
[00:36:45] Cao Giang Thôn.
[00:36:46] Tôi không quản chuyện của ông.
[00:36:48] Ông cũng đừng xía vào chuyện của người khác.
[00:36:50] Y đại nhân.
[00:36:52] Mới ly rượu đầu tiên,
[00:36:54] đã ngấm rồi à?
[00:36:56] Tôi đứng bên cạnh thấy ngài
[00:36:58] xử sai án mà không nói,
[00:37:02] vậy thì sau này về,
[00:37:04] tôi cũng sẽ bị trách tội.
[00:37:06] Hơn nữa,
[00:37:08] cái đầu người này nếu đã dọn nhà,
[00:37:10] thì không thể gắn lại được đâu.
[00:37:13] Khi đó Hoàng Thượng hỏi đến,
[00:37:15] "Cao Sĩ Kỳ,
[00:37:16] thằng nhóc ngươi đứng bên cạnh,
[00:37:18] biết rõ mà giả vờ ngu ngơ,
[00:37:21] không lên tiếng là sao?"
[00:37:23] Ngài nói xem,
[00:37:25] khi đó,
[00:37:26] tôi sẽ ăn nói với Hoàng Thượng thế nào?
[00:37:28] Cho nên,
[00:37:29] những lời khó nghe,
[00:37:32] tôi đều nói trước.
[00:37:34] Nghe hay không là ở ngài.
[00:37:35] Nếu ngài cứ nhất quyết như vậy,
[00:37:37] thì tôi cũng hết cách.
[00:37:39] Đúng không?
[00:37:39] Các vị,
[00:37:41] làm chứng cho tôi.
[00:37:43] Những lời cần nói tôi đã nói hết rồi.
[00:37:45] Cận Tổng Hà,
[00:37:47] mời Vương Mệnh Kỳ Bài ra,
[00:37:48] đưa cho ông ta.
[00:37:49] Đưa cho ông ta.
[00:37:57] Mời Vương Mệnh Kỳ.
[00:37:58] Khoan đã.
[00:38:12] Cận đại nhân,
[00:38:14] Cận Tổng Hà.
[00:38:15] Lại đây ngồi.
[00:38:18] Đây là rượu gì vậy?
[00:38:21] Sao tôi vừa uống
[00:38:22] là đầu đã chóng mặt rồi?
[00:38:24] Ngài xem, ngài xem.
[00:38:25] Tôi nói gì nào.
[00:38:27] Rượu này,
[00:38:28] quả là hơi mạnh.
[00:38:30] AL
[00:38:30] Lại đây, các vị.
[00:38:32] Chúng ta cùng nâng chén,
[00:38:33] kính Y Thượng thư một ly,
[00:38:35] thế nào?
[00:38:36] Đúng, đúng.
[00:38:37] Lại đây, lại đây.
[00:38:37] Lại đây, kính Y Thượng thư.
[00:38:38] Kính Y Thượng thư, kính Y Thượng thư, uống!
[00:38:40] Lại đây, Y Thượng thư, lại đây.
[00:38:49] Rốt cuộc Hoàng Thượng nghĩ gì vậy?
[00:38:52] Những năm qua Hoàng Hà yên ổn,
[00:38:54] công lao này của Cận Tổng Hà,
[00:38:56] đến con trai mình cũng không bảo vệ được.
[00:38:58] Ngươi, ta, Cận Tổng Hà,
[00:39:01] trong mắt những cựu thần này,
[00:39:03] ai ai cũng là cái gai trong mắt, cái dằm trong thịt.
[00:39:06] Chúng ta gọi là được sủng ái may mắn.
[00:39:08] Không có chuyện thì thôi.
[00:39:10] Chỉ cần xảy ra chuyện,
[00:39:12] họ sẽ hùa vào mà công kích.
[00:39:14] Hoàng Thượng dù có muốn bảo vệ,
[00:39:16] bảo huynh đệ ta viết tấu sớ bảo vệ suốt đêm,
[00:39:19] cũng vô dụng.
[00:39:21] Nói Cận Tổng Hà này,
[00:39:23] cũng quá thật thà.
[00:39:25] Binh hùng tướng mạnh,
[00:39:26] giết một người thì có sao.
[00:39:28] Lại cứ phải thành thật viết tấu báo,
[00:39:28] Ông ấy chính là loại người đó.
[00:39:31] tự tìm phiền phức cho mình.
[00:39:37] Ngươi vẫn chưa nhìn ra à?
[00:39:39] Y Tang A nóng tính như vậy,
[00:39:41] ta đây lại đến làm tùy tùng cho ông ta.
[00:39:43] Dựa vào cái gì?
[00:39:45] Ý nghĩa bên trong,
[00:39:47] chưa cảm nhận được chút nào sao?
[00:39:50] Ta nghe ngươi hết.
[00:39:51] Nếu ngươi nói không có cách,
[00:39:53] ta sẽ ôm ngươi nhảy xuống Hoàng Hà.
[00:39:55] Dù sao ta cũng bám lấy ngươi rồi.
[00:39:59] Nói về cách,
[00:40:01] có ba kế.
[00:40:03] Thượng sách,
[00:40:05] chính là Hoàng Thượng tỉnh ngộ,
[00:40:07] bãi chức tên ngốc Y Tang A này.
[00:40:09] Trung sách,
[00:40:11] là phải kéo dài thời gian,
[00:40:13] nhanh chóng điều tra rõ vụ án đá thanh điều.
[00:40:16] Đợi đến khi vụ án sáng tỏ,
[00:40:19] có lẽ sẽ có chuyển biến.
[00:40:21] Hạ sách...
[00:40:29] R
[00:40:30] Cái gì đây?
[00:40:31] Đây là trước khi ta rời kinh,
[00:40:32] đã bào chế ở Ngự Dược Phòng,
[00:40:34] gọi là Ly Hồn Đan.
[00:40:35] Phạm nhân trước khi hành hình uống thuốc này,
[00:40:37] có thể không đau không cảm giác.
[00:40:40] Cũng coi như là
[00:40:42] chúng ta vì Cận Tổng Hà
[00:40:44] mà làm chút tâm ý cuối cùng.
[00:40:57] Xin thỉnh an Y đại nhân.
[00:40:59] Cao tướng à.
[00:41:01]
[00:41:03] phải rất cảm kích đại ân của ông đó.
[00:41:05] Nhờ có ông,
[00:41:07] con trai ông ta lại sống thêm được một ngày.
[00:41:09] Hôm nay nếu không phải ta
[00:41:11] nói thêm mấy câu,
[00:41:13] e rằng ngài đã phạm sai lầm lớn rồi.
[00:41:17]
[00:41:19] nhưng mệnh vua khó trái.
[00:41:21] Tôi không thể
[00:41:22] lấy đầu của mình
[00:41:24] để đỡ nhát dao này được.
[00:41:26] Theo tôi nói,
[00:41:27] ngài nên nghĩ cho mình nhiều hơn.
[00:41:33] Tôi nghĩ gì chứ?
[00:41:35] Tôi có phạm lỗi đâu.
[00:41:39] Ngài cho rằng,
[00:41:40] Hoàng Thượng muốn làm chuyện này sao?
[00:41:43] Đó là vì Y đại nhân,
[00:41:45] ngài dẫn theo trăm quan cùng chết can gián,
[00:41:47] ép ngài ấy phải xuống nước.
[00:41:49] Nhưng có một điều,
[00:41:51] không thể để lại hậu họa.
[00:41:54] Phải để cho tất cả mọi người đều phục.
[00:41:56] Tất cả mọi người đều không tìm ra được sai sót.
[00:41:58] Sau này,
[00:42:00] chỉ cần nhắc đến chuyện này,
[00:42:01] đều phải giơ ngón tay cái lên,
[00:42:03] khen ngài một câu,
[00:42:05] "Y đại nhân,
[00:42:06] đúng là Bao Công sống."
[00:42:08] Vốn dĩ là như vậy.
[00:42:11] Nhưng nếu vụ án này không được điều tra thấu đáo,
[00:42:13] hoặc nói là điều tra thấu đáo rồi,
[00:42:15] sau này lại xảy ra
[00:42:16] chuyện gì bất trắc,
[00:42:18] Hoàng Thượng bên đó mà truy cứu trách nhiệm,
[00:42:20] Y đại nhân,
[00:42:21] cái mũ ô sa của ngài,
[00:42:23] còn muốn giữ nữa không?
[00:42:26] Tôi sợ sao?
[00:42:27] Ngài không sợ,
[00:42:29] tôi sợ.
[00:42:31] Vậy cho dù khi đó,
[00:42:32] có bà con bạn bè,
[00:42:33] người ta có thể nói giúp ngài một câu.
[00:42:35] Nhưng người ta thấy ngài sắp tiêu rồi,
[00:42:37] ai còn dám giúp?
[00:42:40] Đây gọi là cứu sống không cứu chết.