Tiếp theo

(AI-sub) Trịnh Hoà Hạ Tây Dương tập 10 - La Gia Lương, Đường Quốc Cường

0 Lượt xem· 08/12/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
Người theo dõi
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Trịnh Hoà Hạ Tây Dương (2009): Hành Trình Lịch Sử Vượt Biển Của Hạm Đội Nhà Minh <br>Bộ phim xoay quanh nhân vật lịch sử có thật – thái giám Trịnh Hòa (do ngôi sao TVB La Gia Lương thủ vai). Dưới mệnh lệnh của hoàng đế Minh Thành Tổ - Chu Đệ (Đường Quốc Cường), Trịnh Hòa đã dẫn đầu một hạm đội lớn nhất thế giới thời bấy giờ thực hiện 7 chuyến hải trình vĩ đại đến &quot;Tây Dương&quot; (vùng biển Ấn Độ Dương và xa hơn nữa).

Xem nhiều hơn

[00:00:06] Ngọc trắng không vỡ, sao có khuê chương

[00:00:12] Đạo đức không mất, sao có nhân nghĩa

[00:00:16]

[00:00:21] Năm màu không loạn, sao có văn vẻ

[00:00:25] Năm âm không loạn, sao hợp Lục Luật

[00:00:28] Tiên sinh, bên ngoài có một người

[00:00:31] tự xưng là đồng hương của ngài muốn vào gặp.

[00:00:34] Đồng hương?

[00:00:36] Anh ta nói là vào kinh để dâng cống phẩm cho hoàng cung,

[00:00:39] đặc biệt đến bái kiến tiên sinh.

[00:00:43] Để hắn vào.

[00:00:44] Vâng.

[00:00:58] Ngươi là...

[00:01:03] Mã Hòa?

[00:01:05] Chính là tại hạ. Mã Hòa khấu kiến Phương tiên sinh.

[00:01:08] Xin thứ cho tại hạ tội mạo danh.

[00:01:11] Sao ngươi không ở Bắc Bình,

[00:01:12] lại đến phủ của ta làm gì?

[00:01:14] Tại hạ có mấy lời muốn nói với tiên sinh,

[00:01:16] để cầu người phân xử.

[00:01:18] Sau khi Yến Vương phát điên, cả ngày quậy phá trong vương phủ.

[00:01:22] Người đã không ra hình người nữa.

[00:01:24] Vương phi vì thương nhớ thế tử,

[00:01:25] nay đã lâm bệnh nặng.

[00:01:27] Nhưng tên cẩu quan Hồ Chừng đó,

[00:01:30] lại nhân lúc vương phủ gặp nguy mà bỏ đá xuống giếng.

[00:01:32] Trước khi vào kinh đã uy hiếp vương phi,

[00:01:33] không chỉ chiếm đoạt trăm khoảnh ruộng tốt, nghìn lạng vàng,

[00:01:38] những thứ đó còn chưa tính.

[00:01:41] Hồ Chừng, tên cẩu quan đó, hắn còn muốn cưỡng ép chiếm đoạt

[00:01:44] nô tỳ Tống Liên Tâm trong vương phủ làm tiểu thiếp cho hắn.

[00:01:49] Lẽ nào lại có chuyện đó.

[00:01:51] Chu Đệ là con ruột của tiên hoàng, có thể giết chứ không thể sỉ nhục.

[00:01:55] Hồ Chừng gan cũng quá lớn rồi.

[00:01:59] Phương tiên sinh là đại nho nổi tiếng khắp thiên hạ,

[00:02:02] là quân tử đức cao vọng trọng,

[00:02:03] tuyệt đối sẽ không dung túng cho Hồ Chừng, tên cẩu quan này

[00:02:07] lừa vua phản chủ, làm càn làm bậy.

[00:02:12] Súc sinh!

[00:02:15] Thật kinh người, thật kinh người!

[00:02:18] Bệ hạ, tên ác nô này là tâm phúc của Yến Vương,

[00:02:21] không thể nghe lời một phía của hắn.

[00:02:22] Hoàng thượng dùng nhân hiếu để trị thiên hạ,

[00:02:24] nếu chuyện này truyền ra ngoài,

[00:02:26] thì ân nghĩa hiền đức của hoàng thượng ở đâu?

[00:02:29] Bệ hạ, tội ác của Hồ Chừng, tạm thời chưa bàn đến,

[00:02:31] sau này sẽ trừng trị.

[00:02:33] Nhưng điều khiến người ta nghi ngờ là,

[00:02:34] tại sao Yến Vương phi lại phải nhẫn nhục chịu đựng,

[00:02:36] dùng người để hối lộ?

[00:02:39] Bà ấy không màng cái giá để mua chuộc Hồ Chừng như vậy,

[00:02:42] chẳng phải đã cho thấy trong đó có gian trá sao?

[00:02:47] Chu Đệ đã là kẻ cùng đường, sống dở chết dở,

[00:02:50] Tề đại nhân hà cớ gì phải bức ép đến cùng?

[00:02:53] Bệnh của Chu Đệ là thật hay giả, xem ra chỉ là chuyện một người,

[00:02:57] nhưng thực ra liên quan đến an nguy của thiên hạ.

[00:02:59] Thà tin là giả, không thể tin là thật.

[00:03:01] Xin bệ hạ minh xét.

[00:03:04] Bệ hạ,

[00:03:05] Hồ Chừng uy hiếp Yến Vương phi nạp Tống Liên Tâm làm tiểu thiếp,

[00:03:09] còn có một tầng ý nghĩa khác.

[00:03:13] Mau nói.

[00:03:15] Hồ Chừng nói, Tống Liên Tâm đã là con gái nuôi của Yến Vương phi,

[00:03:18] vậy nếu tại hạ cưới cô ấy... tại hạ không dám nói.

[00:03:21] Nói!

[00:03:25] Hồ Chừng nói, Tống Liên Tâm đã là con gái nuôi của Yến Vương phi,

[00:03:30] nếu tại hạ cưới cô ấy thì sẽ trở thành hoàng thân quốc thích,

[00:03:33] cùng vai vế với hoàng thượng.

[00:03:36] Sau này có thể thống lĩnh Bắc Bình, xưng hùng phương Bắc.

[00:03:40] Biết đâu sau này còn có thể thao túng triều cương,

[00:03:42] làm rạng danh tổ tông.

[00:03:44] Hoàng thượng đương kim cũng phải đối với ta là người đồng vai vế,

[00:03:46] kính trọng vài phần.

[00:03:48] Đừng nói nữa!

[00:03:49] Tên tiểu nhân to gan này, hoang dâm vô sỉ!

[00:03:58] Hoàng thượng, Yến Vương có tội, nhưng con trẻ vô tội.

[00:04:03] Thần tấu xin hoàng thượng hành đại nghĩa của bậc thánh hiền xưa,

[00:04:06] phóng thích hai vị Yến Vương tử,

[00:04:08] để họ về nhà phụng dưỡng Yến Vương,

[00:04:11] để làm tròn đạo hiếu của người con.

[00:04:19] Chuẩn!

[00:04:20] Tạ ơn hoàng thượng.

[00:04:44] Cung hạ thế tử bình an hồi phủ.

[00:05:10] Trời ơi!

[00:05:13] Mẫu thân, mẫu thân!

[00:05:14] Con đã về rồi!

[00:05:17] Thật sự là các con sao?

[00:05:22] Đứng dậy, mau đứng dậy để ta xem nào.

[00:05:28] Các con!

[00:05:29] Mẹ, phụ vương sao rồi?

[00:05:33] Phụ vương con...

[00:05:35] Phụ vương thật sự bị điên rồi sao?

[00:05:38] Phụ vương con...

[00:06:06] Vương gia, bệnh của người...

[00:06:12] Ta vốn không có bệnh.

[00:06:19] Vậy người...

[00:06:23] Ái phi.

[00:06:28] Để nàng phải kinh sợ rồi.

[00:06:32] Ta là bất đắc dĩ phải làm vậy.

[00:06:42] Vương gia, người đã chịu khổ rồi! Người đã chịu khổ rồi!

[00:06:50] Thật sự đã làm khó nàng rồi, thật sự đã khổ cho nàng rồi.

[00:06:59] Phụ vương, con và nhị đệ nghe nói bệnh của người,

[00:07:03] đã lo lắng cho người, lo cho mẫu phi.

[00:07:06] Nghĩ đến mức tim như muốn vỡ ra.

[00:07:08] Tốt rồi, bây giờ cả nhà chúng ta đã đoàn tụ.

[00:07:12] Bản vương không còn nỗi lo sau lưng nữa.

[00:07:15] Cao... Cao Hú, đi mời Mã Hòa vào đây.

[00:07:17] Vâng.

[00:07:24] Ái phi, nàng vì bệnh của ta mà lo lắng sợ hãi,

[00:07:28] vì an nguy của vương phủ mà nhẫn nhục chịu đựng.

[00:07:32] Nàng đã chịu uất ức rồi.

[00:07:34] Vương gia đã bình an vô sự,

[00:07:35] Cao Sí, Cao Hú có thể bình an trở về,

[00:07:38] đó là niềm hạnh phúc lớn nhất của ta.

[00:07:40] Ta bây giờ...

[00:07:43] Ta bây giờ cũng không biết

[00:07:44] mình có phải đang mơ không nữa.

[00:07:46] Ta thật sự hy vọng cả nhà sẽ không bao giờ chia xa nữa.

[00:07:50] Không bao giờ chia xa nữa.

[00:07:54] Phụ vương.

[00:07:58] Tiểu nhân khấu kiến điện hạ, vương phi.

[00:08:02] Mã Hòa, đứng lên.

[00:08:06] Cao Sí, Cao Hú.

[00:08:07] Nhi thần có mặt.

[00:08:08] Bái tạ ơn cứu mạng của Mã Hòa.

[00:08:10] Vâng.

[00:08:18] Tạ ơn cứu mạng của Mã Hòa.

[00:08:22] Tiểu nhân không dám, hai vị vương tử xin hãy đứng lên.

[00:08:26] Các ngươi đều đứng dậy đi.

[00:08:34] Mã Hòa trung thành cứu chủ, công lao to lớn.

[00:08:37] Kể từ hôm nay,

[00:08:38] tất cả đãi ngộ như bổng lộc, tiền lương của Mã Hòa,

[00:08:42] sẽ được thăng lên ngang hàng với gia tướng.

[00:08:43] Cái này...

[00:08:46] Để tỏ ý ban thưởng.

[00:08:54] Đa tạ điện hạ, vương phi.

[00:08:58] Đứng dậy đi.

[00:09:06] Sư phụ, con về rồi.

[00:09:13] Sư phụ, người đang làm gì vậy?

[00:09:15] Mau giúp sư phụ thu dọn đồ đạc.

[00:09:17] Chúng ta chuẩn bị dọn nhà.

[00:09:19] Dọn nhà? Dọn đi đâu ạ?

[00:09:20] Đồ ngốc, dọn vào vương phủ chứ đi đâu.

[00:09:26] Sư phụ, sư phụ,

[00:09:28] ý người dọn nhà là sao ạ?

[00:09:30] Đồ ngốc, vương gia đã giải quyết được nỗi lo sau lưng rồi.

[00:09:33] Thời cơ đã đến, bá nghiệp sắp hưng khởi. Hiểu chưa?

[00:09:39] Hiểu rồi.

[00:09:44] Sư phụ à,

[00:09:45] người mang nhiều giày cỏ như vậy để làm gì?

[00:09:47] Chuyến này lên xuống tìm kiếm, nhiệm vụ nặng nề, đường đi xa xôi.

[00:09:48] Chuyến này, lên xuống tìm kiếm, nhiệm vụ nặng nề, đường đi xa xôi.

[00:09:52] Trời giao trọng trách, sức mạnh dời non.

[00:10:31] Cứ thế.

[00:10:35] Luyện tập cho tốt vào.

[00:10:45] Đại nhân, tại hạ nhận được mật báo,

[00:10:47] nói rằng trong Yến Vương phủ

[00:10:49] có rất nhiều tráng hán không rõ lai lịch.

[00:10:51] Trong kho còn tích trữ lượng lớn lương thảo.

[00:10:53] Còn trong viện bỏ hoang có nhiều thợ rèn

[00:10:55] cả ngày chế tạo vũ khí.

[00:10:56] Đại nhân à,

[00:10:57] Chu Đệ đang chuẩn bị quân trang, mưu đồ bất chính.

[00:11:01] Hôm nay ta đến xem xét,

[00:11:03] không phát hiện điều gì bất thường.

[00:11:05] Đại nhân,

[00:11:06] có nghe thấy tiếng kêu của đàn gà, vịt, ngỗng không?

[00:11:08] Có nghe thấy, cạc cạc cạc.

[00:11:10] Vương phủ chính là dùng tiếng kêu của đàn gà, vịt, ngỗng

[00:11:12] để che đậy những động tĩnh khác.

[00:11:15] Lúc đó bản quan đã thắc mắc,

[00:11:17] một vương phủ đường đường sao lại nuôi gia cầm?

[00:11:20] Suýt nữa đã bị Chu Đệ lừa.

[00:11:23] Mau, mau chóng triệu tập thân tín, chuẩn bị ba con ngựa.

[00:11:26] Ta sẽ viết tấu chương ngay lập tức,

[00:11:28] phái tám trăm dặm khẩn cấp, suốt đêm báo cáo về triều đình.

[00:11:31]

[00:11:32] Tuân lệnh.

[00:11:37] Trương tướng quân.

[00:11:40] Tống Liên Tâm.

[00:11:40] Trương tướng quân.

[00:11:42] Đêm khuya thế này, sao cô lại đến đây?

[00:11:44] Xin hãy bẩm báo vương gia,

[00:11:46] tôi có việc khẩn muốn vào gặp.

[00:11:49] Vương gia bị bệnh vẫn chưa khỏi,

[00:11:51] nếu cô có chuyện gì,

[00:11:53] tại hạ có thể thay cô chuyển lời đến vương phi.

[00:11:54] Anh không tin tôi sao?

[00:11:56] Sao dám. Tại hạ có lệnh nghiêm,

[00:11:59] bất kỳ người ngoài nào cũng không được vào.

[00:12:00] Huống hồ bây giờ đã đêm khuya.

[00:12:02] Xin Liên Tâm cô nương thông cảm.

[00:12:05] Tôi không phải người ngoài, mau đi bẩm báo đi.

[00:12:08] Muộn sẽ hỏng việc lớn đó.

[00:12:09] Chị Liên Tâm.

[00:12:12] Chị Liên Tâm, có chuyện gì vậy?

[00:12:15] Tôi có việc khẩn, phải nói trực tiếp với vương gia.

[00:12:21] Trương tướng quân, chị Liên Tâm nhất định có lý do của mình.

[00:12:23] Mau để chị ấy vào đi.

[00:12:24] Mã Hòa, ta nói thẳng, ngươi đừng giận.

[00:12:28] Cô ta đã là người của Hồ Chừng,

[00:12:29] đã ngủ với tên cẩu quan Hồ Chừng đó rồi.

[00:12:31] Lỡ như cô ta là người do họ phái đến,

[00:12:32] nếu chị ấy là gian tế,

[00:12:33] thì cứ chém cả tôi và chị ấy.

[00:12:42] Vậy thì được rồi.

[00:12:44] Ta sẽ bẩm báo với vương gia trước,

[00:12:45] rồi ngươi dẫn cô ấy vào.

[00:12:57] Vương gia, chủ tử,

[00:12:58] tôi đến phủ này đã hơn mười năm,

[00:13:01] tôi như một cọng cỏ, một cái cây trong sân này,

[00:13:03] tôi là người trong nhà này.

[00:13:05] Người vẫn không tin tôi sao?

[00:13:11] Ngươi là ai?

[00:13:13] Vương gia, tôi là Liên Tâm đây.

[00:13:15] Người hãy mau dẫn vương phi trốn đi,

[00:13:16] đừng đợi đến trời sáng.

[00:13:19] Ngươi muốn bản vương mang tội sợ tội bỏ trốn sao?

[00:13:22] Ta không mắc mưu của ngươi, ngươi đi đi.

[00:13:26] Ngươi là vợ của Hồ Chừng,

[00:13:27] cũng là gian tế do hắn phái đến.

[00:13:31] Vương gia, người nhất định phải tin lời tôi.

[00:13:34] Nô tỳ cầu xin người!

[00:13:41] Tống Liên Tâm, ngươi là kẻ dâm phụ, yêu nhân.

[00:13:43] Ngươi muốn xúi giục bản vương nổi dậy làm loạn sao?

[00:13:46] Ngươi cút ra ngoài cho ta!

[00:13:47] Vương gia!

[00:13:48] Ra ngoài!

[00:13:49] Cút!

[00:13:51] Vương gia, mau dẫn vương phi đi đi.

[00:13:55] Nếu không sẽ không kịp nữa, nô tỳ cầu xin người!

[00:13:59] Cầu xin người! Cầu xin người!

[00:14:01] Cút!

[00:14:09] Vương gia, nô tỳ đã tận tâm rồi.

[00:14:31] Điện hạ, tiểu nhân nguyện dùng tính mạng để đảm bảo,

[00:14:33] chị Liên Tâm tuyệt đối không phải là gian tế của Hồ Chừng.

[00:14:37] Đứng dậy đi.

[00:14:41] Liên Tâm dĩ nhiên không phải là gian tế,

[00:14:42] cô ấy là ân nhân cứu mạng của bản vương.

[00:14:46] Những gì cô ấy vừa nói đều là sự thật.

[00:14:50] Hồ Chừng và Thiết Bình

[00:14:51] chắc chắn đã nhận được mật chỉ của triều đình.

[00:14:54] Yến Vương phủ đã nguy trong sớm tối.

[00:14:57] Vậy tại sao điện hạ lại đối xử với chị ấy như vậy?

[00:15:00] Không sợ một vạn, chỉ sợ vạn nhất.

[00:15:02] Liên Tâm đến đây, Hồ Chừng chắc chắn sẽ biết.

[00:15:07] Ta làm vậy là không muốn liên lụy đến cô ấy.

[00:15:11] Vương gia, tám trăm dặm khẩn cấp,

[00:15:12] một Cẩm Y Vệ tên là Kỷ Cương

[00:15:14] đã nhờ người gửi mật thư đến.

[00:15:17] Kỷ Cương?

[00:15:18] Điện hạ, Kỷ Cương người này,

[00:15:19] tôi từng gặp ở kinh thành.

[00:15:21] Anh ta đã nhờ người nhắn lời cho tôi,

[00:15:23] nguyện phục vụ Yến Vương điện hạ.

[00:15:25] Điện hạ, trong thư nói gì?

[00:15:29] Tháng trước bản vương phái một gia tướng

[00:15:30] vào kinh liên lạc với bạn cũ.

[00:15:31] Người này đã bị Cẩm Y Vệ bí mật bắt giữ.

[00:15:33] Hắn không chịu nổi tra tấn,

[00:15:34] đã thừa nhận bản vương muốn khởi binh chống lại.

[00:15:36] Tin tức do Kỷ Cương và Liên Tâm truyền đến

[00:15:38] đều chứng tỏ triều đình đã quyết định ra tay.

[00:15:40] Có lẽ sáng mai sẽ có biến cố.

[00:15:43] Thà tin là có, còn hơn là không.

[00:15:48] Mã Hòa. Có.

[00:15:50] Ngươi ghi lại món nợ này cho ta.

[00:15:52] Sau này ta sẽ trọng thưởng

[00:15:53] cho tên Cẩm Y Vệ tên Kỷ Cương này.

[00:15:55] Tiểu nhân đã ghi lại.

[00:15:56] Vương gia, vậy bây giờ chúng ta phải làm sao?

[00:15:58] Chúng ta không thể ngồi chờ chết được.

[00:16:03] Trương Ngọc nghe lệnh. Mạt tướng có mặt.

[00:16:04] Ra lệnh ngươi lập tức triệu tập tất cả các tráng sĩ,

[00:16:06] trang bị vũ khí, chuẩn bị ứng biến.

[00:16:07] Tuân lệnh.

[00:16:08] Mã Hòa nghe lệnh. B卑职在.

[00:16:10] Toàn phủ trên dưới, bất kể nam nữ già trẻ,

[00:16:12] tất cả đều dậy cầm vũ khí chờ lệnh.

[00:16:14] Diêu Quảng Hiếu, Chu Cao Sí, Chu Cao Hú,

[00:16:17] cùng các vị tướng quân đến hậu đường nghị sự.

[00:16:19] Tuân lệnh.

[00:16:21] Triều đình đã hạ chỉ bắt giữ vương gia,

[00:16:25] vậy thì mọi biện pháp thỏa hiệp,

[00:16:26] nhẫn nhục chịu đựng đều đã vô hiệu.

[00:16:29] Bây giờ, vương gia không phải là quyết thì quyết,

[00:16:31] mà là không quyết cũng phải quyết.

[00:16:33] Triều đình đã cắt đứt đường lui của chúng ta.

[00:16:35] Sống chết tồn vong, thắng bại vinh nhục, đều quyết định vào sáng mai.

[00:16:39] Theo ý kiến của bần tăng,

[00:16:41]

[00:16:44] Phụ vương, khởi binh đi.

[00:16:46] Đúng vậy, phụ vương, giống như hoàng gia gia,

[00:16:48] khởi binh tạo phản, thay đổi triều đại.

[00:16:51] Trương Ngọc.

[00:16:52] Mạt tướng đã triệu tập trong phủ

[00:16:53] toàn bộ tráng sĩ và gia đinh,

[00:16:54] tổng cộng có tám trăm linh sáu người.

[00:16:55] Mạt tướng ước tính,

[00:16:56] quân của Thiết Bình có hơn ba vạn người,

[00:16:58] đã kiểm soát chín cửa và tất cả các tuyến đường quan trọng của Bắc Bình.

[00:17:00] Ngươi có chủ trương gì?

[00:17:01]

[00:17:04] Tám trăm linh sáu người chống lại ba vạn tinh binh,

[00:17:06] một phủ nhỏ như viên đạn phải chống lại cả thành Bắc Bình.

[00:17:10] Chỉ cần vương gia ra lệnh, có ta thì không có địch.

[00:17:11] Chỉ cần vương gia dám, mạt tướng cũng dám.

[00:17:13] Mã Hòa.

[00:17:14] Điện hạ, lương thảo tích trữ trong vương phủ

[00:17:16] đủ dùng trong hai tháng.

[00:17:18] Công sự đều đã được gia cố và luôn có người canh gác.

[00:17:20] Nam nữ già trẻ đang được sắp xếp toàn lực.

[00:17:22] Ngươi có chủ trương gì?

[00:17:24] Khởi binh.

[00:17:25] Dù khởi binh thất bại cũng có thể cố thủ chờ biến.

[00:17:31] Nhưng xin các vị huynh đệ hãy suy nghĩ kỹ,

[00:17:34] một khi đã khởi binh, sẽ không còn đường lui.

[00:17:37] Nghĩa là chúng ta

[00:17:39] không chỉ phải thề không đội trời chung với triều đình,

[00:17:40] mà còn phải đối địch với cả thiên hạ.

[00:17:42] Nếu lỡ thất bại,

[00:17:44] không chỉ sẽ bị phanh thây, tru di tam tộc,

[00:17:47] mà còn sẽ bị đời đời phỉ nhổ.

[00:17:50] Điện hạ.

[00:17:53] Khởi binh thảo phạt quân nghịch tuy là một con đường hiểm nghèo,

[00:17:55] nhưng bó tay chịu trói lại càng là đường chết.

[00:17:58] Thà ngồi chờ chết, không bằng cá chết lưới rách,

[00:18:00] cùng họ liều một phen.

[00:18:02] Mã Hòa huynh đệ nói đúng.

[00:18:03] Nếu khởi binh không thành,

[00:18:04] huynh đệ chúng tôi chết vì trung thành với Yến Vương điện hạ,

[00:18:05] chết mà không hối tiếc.

[00:18:07] Nhưng nếu khởi binh thành công,

[00:18:08] mạt tướng và những người khác chắc chắn sẽ lập nên công lao bất thế.

[00:18:10] Hào khí của các huynh đệ, Chu Đệ xin bái tạ.

[00:18:15] Kể từ hôm nay,

[00:18:16] bản vương cùng các vị đồng sinh cộng tử,

[00:18:19] gan膽 tương chiếu, tái sinh trong lửa.

[00:18:24] Lòng ta đã quyết, khởi binh!

[00:18:35] Các ngươi hãy đến đó canh giữ lối đi cho tốt.

[00:19:25] Chư tướng nghe lệnh, toàn thành giới nghiêm, phong tỏa chín cửa.

[00:19:30] Không cho bất kỳ ai ra vào.

[00:19:32] Nếu có kẻ xông vào thành, giết không tha.

[00:19:34] Vâng!

[00:19:43] Trên con đường huyết mạch này càng phải bố trí trọng binh canh gác.

[00:19:46] Vâng.

[00:19:49] Trước khi mặt trời mọc, binh lính phải có mặt đầy đủ.

[00:19:52] Tuyệt đối không được lơ là.

[00:19:55] Nhanh, nhanh, nhanh!

[00:19:56] Vây lại, vây lại, nhanh lên!

[00:19:58] Nhanh, nhanh lên, đóng cửa lại.

[00:20:00] Mau vây lại! Nhanh lên! Nhanh lên!

[00:20:19] Bẩm Thiết đại tướng quân, các bộ đã vào vị trí.

[00:20:23] Thiết đại tướng quân.

[00:20:46] Ba vạn đại quân của Thiết Bình và Hồ Chừng,

[00:20:50] gần ba mươi vạn đại quân của triều đình,

[00:20:52] đã ở bốn phương tám hướng,

[00:20:55] tạo thành thế trận thùng sắt bao vây Bắc Bình.

[00:20:57] Điện hạ.

[00:20:58] Đây là thư gắn trên mũi tên vừa được bắn vào từ ngoài phủ.

[00:21:01] Vâng.

[00:21:04] Phụng chỉ. Chu Đệ tích trữ vũ khí, mưu đồ bất chính.

[00:21:06] Lập tức tra xét, tịch thu dinh thự Yến Vương.

[00:21:08] Nếu có kẻ chống lệnh, giết không tha.

[00:21:13] Yến Vương, nếu chiến sự xảy ra,

[00:21:16] nhiều nhất là trong nửa ngày là có thể vây kín dưới thành.

[00:21:19] Ý đồ của Chu Doãn Văn rất rõ ràng,

[00:21:22] chỉ cần Yến Vương phủ có động tĩnh nhỏ,

[00:21:24] là có thể lập tức tiến binh vây quét.

[00:21:27] Xem ra triều đình đã mưu tính với chúng ta từ lâu rồi.

[00:21:30] Ba mươi vạn, sợ gì chứ?

[00:21:32] Đến đây, còn chưa đủ cho ta chém.

[00:21:34] Điện hạ, người nói nên đánh như thế nào?

[00:21:37] Phụ vương, xin hãy nhanh chóng quyết định.

[00:21:41] Bắt giặc trước hết bắt vua.

[00:22:01] Yến Vương điện hạ có lệnh,

[00:22:02] mời Trấn Nam Hầu Thiết Bình tướng quân,

[00:22:05] Bố Chính Sứ Hồ Chừng đại nhân vào phủ tuyên chỉ.

[00:22:09] Kêu Yến Vương ra đây nói chuyện.

[00:22:12] Vương gia bệnh nặng, đi lại không tiện.

[00:22:14] Vương phi sai tại hạ bẩm báo hai vị đại nhân,

[00:22:16] tất cả gia quyến Yến Vương phủ đã tự trói chờ lệnh.

[00:22:19] Nếu hai vị đại nhân thực sự phụng ngự chỉ của hoàng thượng,

[00:22:23] vương phi muốn đích thân xem.

[00:22:26] Nếu không, chính là các vị giả mạo thánh chỉ, gây loạn,

[00:22:29] vương phi tuyệt đối sẽ không phụng chiếu.

[00:22:31] Nếu hai vị đại nhân

[00:22:32] không tuyên ngự chỉ mà cưỡng ép lục soát,

[00:22:37] vương gia và vương phi cùng toàn thể gia quyến trong phủ

[00:22:42] sẽ tuẫn tiết để bảo toàn danh dự.

[00:22:45] Khí phách thật lớn.

[00:22:47] Xin hai vị đại nhân lượng thứ.

[00:22:53] Đại tướng quân, khoan đã.

[00:22:55] Vẫn nên gọi Yến Vương ra ngoài, e là trong phủ có mai phục.

[00:22:59] Vương phủ này đã bị bản tướng vây kín như bưng,

[00:23:02] có kẻ dám làm loạn chẳng khác nào lấy trứng chọi đá.

[00:23:05] Nếu ngươi sợ, ta tự mình đi.

[00:23:07] Đại tướng quân, đại tướng quân.

[00:23:41] Chu Đệ, ngươi quả nhiên không điên.

[00:23:45] Bản vương vốn không điên.

[00:23:47] Là các ngươi muốn ép ta phát điên.

[00:23:51] Thiết Bình, bộ áo giáp này ngươi còn nhận ra không?

[00:23:56] Đây là hoàng kim tỏa tử giáp của tiên đế Thái Tổ.

[00:23:59] Mắt tinh đấy.

[00:24:02] Đây là bảo giáp do tiên hoàng ban cho ta.

[00:24:04] Không hổ là khai quốc công thần,

[00:24:06] nhìn một cái là nhận ra ngay.

[00:24:09] S

[00:24:10] Chu Đệ nghe chỉ.

[00:24:14] Đọc đi.

[00:24:16] Ngươi bất kính như vậy, ắt sẽ gặp đại họa.

[00:24:19] Ngươi nghe cho kỹ đây.

[00:24:21] Xét thấy Chu Đệ giả điên lừa vua, chiêu mộ tử sĩ,

[00:24:25] chế tạo vũ khí, dấu hiệu phản nghịch rõ ràng.

[00:24:28] Ra lệnh Trấn Nam Hầu Thiết Bình, Bố Chính Sứ Hồ Chừng,

[00:24:31] mau chóng bắt giữ Chu Đệ và bè đảng,

[00:24:34] áp giải về kinh thành xét xử. Khâm thử.

[00:24:38] Gian thần giả chiếu, bản vương quyết không phụng chỉ!

[00:24:45] Chu Đệ xưa nay luôn giữ đạo vua tôi,

[00:24:48] thay Đại Minh trấn giữ ngàn dặm biên cương phía bắc,

[00:24:50] trung thành tận tụy, trời đất chứng giám.

[00:24:55] Nhưng nay lại bị các ngươi ép đến mức người không ra người,

[00:24:57] quỷ không ra quỷ.

[00:25:00] Yến Vương đường đường mà phải giả điên,

[00:25:04] như cầm thú, sống chết khó khăn.

[00:25:08] Mỗi ngày mỗi đêm,

[00:25:10] ta như ngồi trên đống lửa, như đứng trước vực sâu.

[00:25:14] Hoàng thân công thần mà lại như tù nhân chờ chết.

[00:25:20] Tốt lắm, hôm nay các ngươi ép đến cửa rồi,

[00:25:25] muốn làm gì?

[00:25:26] Ta...

[00:25:28] Là muốn ta giống Chu Vương cúi đầu chịu trói,

[00:25:30] hay là giống Tương Vương cả nhà tự thiêu?

[00:25:34] Vương... vương gia, bớt giận.

[00:25:35] Vương gia bớt giận, mọi chuyện đều có thể thương lượng.

[00:25:37] Yến Vương, mạt tướng cũng là phụng chỉ làm việc.

[00:25:41] Điện hạ có uất ức gì,

[00:25:42] xin hãy về kinh thành nói với hoàng thượng.

[00:25:44] Ta tự nhiên sẽ tìm Chu Doãn Văn tính sổ.

[00:25:48] Bắt bọn họ lại cho ta! Vâng!

[00:25:51] Xem ai trong các ngươi dám!

[00:25:53] Vương gia, vương gia, xin đừng hiểu lầm!

[00:25:55] Hiểu lầm cái quái gì, Chu Đệ đã tạo phản rồi!

[00:25:58] Vương gia tha mạng!

[00:25:59] Tên tham sống sợ chết nhà ngươi!

[00:26:01] Vương gia tha mạng! Vương gia!

[00:26:04] Súc sinh! Hơn mười năm trước bản vương đã muốn chém ngươi,

[00:26:08] ngươi đã sống thêm được bao nhiêu năm,

[00:26:10] còn chưa biết đủ?

[00:26:11] Hôm nay bản vương sẽ dùng đầu ngươi để tế cờ!

[00:26:21] Hay lắm, Chu Đệ chém hay lắm! Tiếp tục chém ta đi!

[00:26:23] Ngươi là một hảo hán, ta không oán ngươi.

[00:26:25] Nếu Yến Vương tuân theo di chỉ của Thái Tổ,

[00:26:30] Thiết Bình, ngươi là khai quốc công thần,

[00:26:35] bản vương không giết công thần lương tướng.

[00:26:36] Hy vọng ngươi có thể cùng ta khởi binh,

[00:26:38] dẹp yên triều đình, tái tạo càn khôn.

[00:26:41] Mạt tướng xưa nay vẫn kính phục tài năng và mưu lược của Yến Vương,

[00:26:45] nhưng mạng của mạt tướng là do Thái Tổ hoàng đế ban cho.

[00:26:48] Thái Tổ di chỉ, bảo ta trung thành với thánh thượng đương kim,

[00:26:50] Thiết Bình phải thề chết trung thành.

[00:26:54] thì Yến Vương cũng là chủ tử của mạt tướng.

[00:26:56] Nếu Yến Vương trái chỉ khởi binh,

[00:26:58] mạt tướng quyết không theo quân nghịch.

[00:27:10] Mỗi người có chí hướng riêng, quyết không cưỡng ép.

[00:27:15] Chu Đệ sẽ không lấy oán báo đức.

[00:27:17] Tạm thời ủy khuất ngươi một chút. Dẫn đi.

[00:27:21] Buông ta ra! Chu Đệ, ngươi nghĩ cho kỹ đi.

[00:27:24] Ngươi không giết ta,

[00:27:25] ta sẽ dẫn mười vạn thiết giáp san bằng thành Bắc Bình này.

[00:27:27] Ngươi nghe cho kỹ đây, sẽ có ngày đó,

[00:27:30] sẽ có ngày đó!

[00:27:37] Cao Sí.

[00:27:40] Nhi thần có mặt.

[00:27:41] Lệnh cho ngươi trấn thủ vương phủ,

[00:27:42] bảo vệ vương phi và tất cả gia quyến.

[00:27:44] Tuân lệnh.

[00:27:45] Cao Hú, Trương Ngọc.

[00:27:47] Nhi thần có mặt. Mạt tướng có mặt.

[00:27:49] Hai ngươi dẫn toàn bộ tráng sĩ,

[00:27:50] cùng ta tấn công chín cửa Bắc Bình.

[00:27:53] Bắt đầu từ Chính Dương Môn trước.

[00:27:55] Trước khi trời tối phải chiếm được toàn thành Bắc Bình.

[00:27:58] Nhi thần tuân lệnh. Mạt tướng tuân lệnh.

[00:28:04] Vương gia, việc tấn công cổng thành này,

[00:28:06] cứ giao cho mạt tướng.

[00:28:07] Xin vương gia ngồi trấn ở vương phủ,

[00:28:08] không nên liều mình đến nơi nguy hiểm.

[00:28:10] Trương Ngọc huynh đệ,

[00:28:11] chúng ta bây giờ chỉ có tám trăm tráng sĩ,

[00:28:13] vì vậy ta vừa là vương, vừa là tướng, cũng là binh.

[00:28:18] Mọi trận chiến ta đều phải xông pha trận mạc,

[00:28:20] làm gương cho binh sĩ.

[00:28:23] Mạt tướng tuân lệnh.

[00:28:29] A di đà phật, Yến Vương à,

[00:28:29] Còn các ngươi, tất cả đều là gian thần lừa vua dối trên.

[00:28:32] xem bần tăng còn có thể làm gì cho người.

[00:28:34] Xin hãy chỉ thị.

[00:28:36] Làm phiền đại sư giúp ta soạn một bài hịch văn khởi binh,

[00:28:40] để gửi thẳng đến triều đình,昭示 thiên hạ.

[00:28:45] Bài hịch văn này trong lòng bần tăng

[00:28:47] đã ấp ủ nhiều năm rồi.

[00:28:49] Lần này Yến Vương khởi binh,

[00:28:50] là tuân theo tổ huấn của tiên hoàng,

[00:28:52] không phải mưu phản mà là "Phụng Thiên Tĩnh Nạn".

[00:28:59] Đúng vậy, bản vương chính là muốn "Phụng Thiên Tĩnh Nạn".

[00:29:06] Kẻ hiểu đại nghĩa thì sống, kẻ trái thiên lý thì chết.

[00:29:23] Trà.

[00:29:37] Bản vương từ khi được phong,

[00:29:39] chỉ biết tuân thủ công pháp, bảo vệ đất nước, giữ gìn biên cương.

[00:29:43] Nay ấu chúa lên ngôi,

[00:29:44] phải trái không rõ, trắng đen không phân.

[00:29:48] Tề Thái, Phương Hiếu Nhụ và các gian thần khác,

[00:29:50] mê hoặc triều đình, làm điều ngược ngạo.

[00:29:53] Khôi phục chế độ tỉnh điền, tàn sát cốt nhục hoàng gia.

[00:29:57] Làm loạn thành pháp của tổ tông, sỉ nhục di nguyện của tiên hoàng.

[00:30:01] Gian nịnh không trừ, giang sơn không giữ.

[00:30:05] Thái Tổ Cao Hoàng đế có tổ huấn rằng:

[00:30:08] "Triều không có chính thần, trong có gian ác,

[00:30:11] ắt phải huấn luyện binh sĩ讨伐 để thanh quân trắc".

[00:30:14] Nay bản vương phụng di mệnh của tiên hoàng,

[00:30:17] trừ gian nịnh, thanh quân trắc,

[00:30:20] an xã tắc, vì Đại Minh,

[00:30:22] trả lại cho ta một bầu trời quang đãng.

[00:30:25] Xung phong!

[00:33:03] Lên cho ta!

[00:33:06] Lên!

[00:33:15] Lưu Cường, Lý Chính.

[00:33:17] Bản vương phụng di mệnh của tiên hoàng, Phụng Thiên Tĩnh Nạn,

[00:33:20] trừ gian nịnh, thanh quân trắc.

[00:33:22] Các ngươi theo ta,

[00:33:24] hay là muốn cùng ta huyết chiến một trận?

[00:33:29] Bắc Bình Tả Hộ Vệ Lưu Cường, bái kiến Yến Vương.

[00:33:31] Bắc Bình Hữu Hộ Vệ Lý Chính, bái kiến Yến Vương.

[00:33:33] Tốt. Lưu Cường, lệnh cho ngươi giao phòng thủ thành cho Trương Ngọc,

[00:33:37] ngươi dẫn binh lính của mình,

[00:33:38] lập tức chiếm lĩnh ngoại thành Bắc Bình.

[00:33:40] Tuân lệnh.

[00:33:41] Lý Chính, lệnh cho ngươi mau chóng dẫn quân của mình,

[00:33:44] đến doanh trại quân Đại Hưng,

[00:33:45] tập hợp tất cả các bộ cũ của hộ quân về trú địa chờ lệnh.

[00:33:48] Mạt tướng tuân lệnh.

[00:33:51] Cao Sí, Cao Hú cùng bản vương đi tuần tra toàn thành Bắc Bình.

[00:33:55] Tuân lệnh.

[00:34:28] Nô tỳ bái kiến vương phi.

[00:34:31] Liên Tâm.

[00:34:45] Liên Tâm, con đã về rồi.

[00:34:50] Ta... ta tưởng các con đều ra ngoài hết rồi.

[00:34:55] Để con phải chịu uất ức rồi.

[00:35:01] Chị Liên Tâm.

[00:35:06] Chị Liên Tâm, chị về rồi.

[00:35:08] Chị Liên Tâm,

[00:35:09] vừa nãy vương phi còn bảo tôi đi đón chị.

[00:35:13] Tên Hồ Chừng đó đã bị pháp luật trừng trị rồi.

[00:35:16] Bây giờ chị có thể về rồi.

[00:35:17] Đúng vậy, Liên Tâm, dọn về đi.

[00:35:20] Con đã cứu vương phủ, cứu vương gia,

[00:35:22] sau này con chính là con gái ruột của ta.

[00:35:24] Ta sẽ không để con rời xa ta một bước.

[00:35:30] Tạ ơn vương phi.

[00:35:34] Nhưng... nhưng...

[00:35:38] Sao vậy?

[00:35:43] Tôi... tôi không thể về được nữa.

[00:35:49] Tại sao?

[00:35:54] Không có gì.

[00:35:56] Tôi đến đây để thu dọn thi thể cho Hồ Chừng.

[00:36:06] Chị...

[00:36:20] Xin vương phi cho phép tôi thu dọn thi thể cho Hồ Chừng.

[00:36:33] Mã Hòa, cứ làm theo lời Liên Tâm đi.

[00:36:42] Đi đi.

[00:36:43] Tạ ơn vương phi.

[00:36:47] Vâng.

[00:36:53] Chị, về với tôi được không?

[00:36:59] Mã Hòa, tôi không thể về vương phủ được nữa.

[00:37:04] Tại sao không thể về?

[00:37:07] Vì chị đã có thai rồi.

[00:37:33] Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!

[00:37:40] Chu Đệ đã làm phản rồi, các ngươi đều biết cả chưa?

[00:37:48] Hắn đã làm phản rồi!

[00:37:55] Cư Dung, Đại Hưng, cả Thông Châu đều đã mất rồi!

[00:38:09] Các ngươi đều đứng dậy đi.

[00:38:19] Đây là hịch văn mà Chu Đệ gửi cho trẫm.

[00:38:25] Hắn nói trẫm...

[00:38:26] Hắn nói trẫm là một ấu chúa không biết lý lẽ.

[00:38:38] Triều đình này của trẫm,

[00:38:39] triều đình này của trẫm lại trở thành ngụy triều.

[00:38:43] Hắn thậm chí,

[00:38:44] thậm chí còn bỏ đi niên hiệu Kiến Văn của trẫm.

[00:38:48] Gọi năm nay, gọi năm nay là năm Hồng Vũ thứ ba mươi hai.

[00:38:56] Hắn còn muốn tuân theo tổ huấn của tiên hoàng,

[00:38:59] hắn... hắn muốn... hắn muốn "Phụng Thiên Tĩnh Nạn"!

[00:39:16] Trẫm từ khi lên ngôi,

[00:39:21] hết lòng vì nước, tận tâm tận lực,

[00:39:25] khiêm tốn lắng nghe, siêng năng việc chính, yêu thương dân chúng.

[00:39:29] Chu Đệ hắn dựa vào đâu mà nói ta như vậy?

[00:39:32] Hắn... hắn căn bản không coi trẫm là hoàng đế,

[00:39:37] không coi vào đâu.

[00:39:46] Hắn, Chu Đệ, khởi binh chưa đầy nửa tháng,

[00:39:51] đã liên tiếp chiếm được mấy trấn.

[00:39:53] Nếu triều đình không nhanh chóng tiêu diệt hắn,

[00:39:57] chẳng phải sẽ gây loạn nửa giang sơn của ta sao?

[00:40:01] Binh bộ, ngươi có diệu kế gì để diệt địch?

[00:40:04] Thần cho rằng nên phát binh chinh討.

[00:40:07] Vậy ai có thể làm tướng?

[00:40:10] Đại Minh ta có trăm vạn hùng binh, chiến tướng như mây,

[00:40:13] chắc chắn sẽ có người đứng ra.

[00:40:18] Được rồi, ngươi lui đi.

[00:40:21] Đa tạ hoàng thượng.

[00:40:27] Lý ái khanh, ngươi có diệu kế gì để diệt địch?

[00:40:33] Xuất binh đánh hắn.

[00:40:35] Ai có thể làm tướng?

[00:40:37] Cái này... cái này xin hoàng thượng định đoạt.

[00:40:42] Được rồi, được rồi, lui đi, lui đi.

[00:40:44] Tạ ơn hoàng thượng.

[00:40:47] Bọn các ngươi,

[00:40:49] nước nhà nguy nan mà chỉ biết giữ mình,

[00:40:53] trẫm biết trông cậy vào các ngươi thế nào đây?

[00:41:00] Hay là để trẫm nói vậy.

[00:41:02] Hiện nay Chu Đệ làm phản, khó tránh khỏi lòng dân dao động.

[00:41:06] Cần thi hành nhân chính.

[00:41:10] Thuế hàng năm ở Giang Chiết giảm một nửa, để thu phục lòng dân.

[00:41:13] Hoàng thượng.

[00:41:17] Thần mạo muội xin hoàng thượng thu hồi thánh mệnh.

[00:41:25] Ngươi là...

[00:41:26] Thần là Hộ bộ chủ sự Hạ Nguyên Cát.


 0 Bình luận sort   Sắp xếp theo


Tiếp theo