(AI-sub) Trịnh Hoà Hạ Tây Dương tập 18 - La Gia Lương, Đường Quốc Cường
Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Trịnh Hoà Hạ Tây Dương (2009): Hành Trình Lịch Sử Vượt Biển Của Hạm Đội Nhà Minh <br>Bộ phim xoay quanh nhân vật lịch sử có thật – thái giám Trịnh Hòa (do ngôi sao TVB La Gia Lương thủ vai). Dưới mệnh lệnh của hoàng đế Minh Thành Tổ - Chu Đệ (Đường Quốc Cường), Trịnh Hòa đã dẫn đầu một hạm đội lớn nhất thế giới thời bấy giờ thực hiện 7 chuyến hải trình vĩ đại đến "Tây Dương" (vùng biển Ấn Độ Dương và xa hơn nữa).
[00:01:22] Con có phải có chuyện gì muốn nói với ta không?
[00:01:27] Không có.
[00:01:30] Vậy sao con lại nghĩ đến việc nấu chè ngân nhĩ?
[00:01:32] Còn nói là muốn giúp ta hạ tâm hỏa nữa.
[00:01:40] Ta biết,
[00:01:42] mấy ngày gần đây trong lòng con cũng có tâm hỏa.
[00:01:45] Phải không?
[00:01:48] Nhi thần lần này thật sự là...
[00:01:50] bị kẹt giữa thế tiến thoái lưỡng nan rồi.
[00:01:52] Lẽ ra Vĩnh Lạc khai nguyên, trăm việc còn dang dở,
[00:01:55] việc cần dùng tiền quá nhiều,
[00:01:57] nên dồn sức vào những việc chính đáng.
[00:01:59] Nhưng...
[00:02:03] nhưng Phụ hoàng đột nhiên muốn hạ Tây Dương,
[00:02:04] hơn nữa lại đang lúc cao hứng.
[00:02:06] Là con trai, con không nên làm Phụ hoàng mất hứng.
[00:02:08] Nhưng là bề tôi,
[00:02:10] lại không thể bỏ mặc quốc kế dân sinh được.
[00:02:13] Những lời này con đã nói với Phụ hoàng chưa?
[00:02:16] Chưa ạ, ngay cả bản thân con cũng chưa nghĩ thông suốt.
[00:02:22] Giải đại nhân, ngài xem giúp bản vương bức thư pháp này,
[00:02:26] là bút tích thật hay là đồ giả vậy?
[00:02:29] Thật không dám giấu,
[00:02:31] đây là ta lấy được từ tay một tên trộm mộ,
[00:02:32]
[00:02:35] Điện hạ, vi thần đâu có nhã hứng này.
[00:02:39] Giải đại nhân sao lại nói vậy?
[00:02:41] Vĩnh Lạc khai nguyên, muôn màu tươi mới.
[00:02:44] Giải đại nhân phải nên hăng hái đầy chí khí mới đúng.
[00:02:47] Lòng người đổi thay, tích tụ ắt sinh biến.
[00:02:54] Cứ nói đến lai lịch bức thư pháp này của Điện hạ,
[00:02:57] chính là cho thấy bây giờ nạn trộm mộ thành phong trào, thế thái suy đồi.
[00:03:02] Hoàng thượng không lo những việc này,
[00:03:04] lại cứ say mê cái gì mà hạ Tây Dương,
[00:03:06] hao người tốn của mà.
[00:03:08] Đại tài tử à, chuyện này ngài nhìn gần quá rồi.
[00:03:13] Hoàng thượng chỉ với 806 người đã thống nhất thiên hạ,
[00:03:18] tài trí mưu lược của ngài xưa nay hiếm thấy.
[00:03:22] Hạ Tây Dương, khí phách lớn biết bao.
[00:03:27] Hoàng thượng gây dựng Vĩnh Lạc trung hưng,
[00:03:29] chắc chắn có thể vượt qua Tần Hoàng Hán Vũ,
[00:03:31] trở thành thiên cổ nhất đế.
[00:03:33] Vậy cũng phải lượng sức mà làm.
[00:03:35] Không thể vì cái danh thiên cổ nhất đế,
[00:03:36] mà bỏ mặc xã tắc, bá tánh được.
[00:03:39] Lời của Giải đại nhân có thể phạm thượng đó.
[00:03:44] Hơn nữa cũng chưa nói trúng trọng điểm.
[00:03:48] Lời nói hiểm hóc thường như xương mắc trong họng,
[00:03:52] muốn nói mà không thể nói.
[00:03:59] Xin Điện hạ chỉ giáo.
[00:04:04] Giải đại nhân à, Hoàng thượng vừa mới kế thừa đại thống,
[00:04:08] điều ngài lo lắng nhất chính là chính danh, củng cố ngôi vị.
[00:04:13] Bề ngoài là dương oai trên biển, thực chất là mua danh chuộc tiếng.
[00:04:22] Nói trắng ra là dùng bảo thuyền để dương oai Vĩnh Lạc,
[00:04:27] dùng tiền bạc để mua danh thánh quân.
[00:04:36] Phụ hoàng đưa con đến đây đào măng,
[00:04:38] có phải là muốn chúng con ghi nhớ
[00:04:39] bản chất tiết kiệm trị quốc không ạ?
[00:04:42] Mẫu hậu của con nói với ta,
[00:04:44] con gần đây có vẻ hơi khó xử.
[00:04:46] Nhi thần chỉ tùy tiện nói với Mẫu hậu
[00:04:48] chuyện hạ Tây Dương thôi ạ.
[00:04:51] Người không đi xa, làm sao biết được thiên hạ rộng lớn.
[00:04:57] Hạ hải tuần dương, tuy trước mắt làm khổ thần dân,
[00:05:00] nhưng cuối cùng vẫn là vì bá tánh Đại Minh
[00:05:02] có thể sống cuộc sống tốt đẹp hơn.
[00:05:05] Đại Minh tuy đất rộng của nhiều,
[00:05:08] nhưng nếu tự trói mình, cách biệt với thế giới,
[00:05:11] thì sẽ biến thành ếch ngồi đáy giếng.
[00:05:13] Vậy thì Vĩnh Lạc trung hưng từ đâu mà có?
[00:05:16] Người không lo xa ắt có họa gần.
[00:05:19] Phụ hoàng, nhi thần...
[00:05:23] Con là con ruột của Trẫm.
[00:05:25] Nếu ngay cả con cũng không muốn nói thật với Phụ hoàng,
[00:05:28] Trẫm còn có thể tin ai nữa?
[00:05:30] Bên ngoài có lời đồn Phụ hoàng hạ Tây Dương,
[00:05:32] vốn không phải vì quốc kế dân sinh, mà là...
[00:05:35] Nói đi.
[00:05:38] ...chẳng qua là hành động mua danh chuộc tiếng,
[00:05:40] để cầu cái danh thánh quân.
[00:06:08] Trên lo cho vua,
[00:06:10] dưới giải sầu cho dân.
[00:06:13] Cái gọi là tề gia, trị quốc, bình thiên hạ,
[00:06:17] đó mới là bổn phận của người đọc sách.
[00:06:20] Chúng ta không thể vì sợ chết mà không can gián.
[00:06:24] Ngài và ta đã nhận hoàng ân,
[00:06:26] tất nhiên phải không màng vinh nhục, liều chết can gián.
[00:06:29] Tất nhiên phải không màng vinh nhục, liều chết can gián.
[00:06:36] Thập Thất đệ có vẻ hơi gầy đi rồi.
[00:06:39] Có phải không ngủ ngon không?
[00:06:42] Đa tạ Hoàng thượng quan tâm, không có gì đáng ngại.
[00:06:47] Sau khi Trẫm đề xuất hạ hải tuần dương,
[00:06:49] tiếng nói phản đối lan tràn khắp triều đình.
[00:06:54] Trẫm đã sớm nói,
[00:06:56] việc làm của bậc quân vương chưa chắc đã hoàn toàn hợp lý.
[00:06:59] Bề tôi nên can gián thẳng thắn.
[00:07:03] Ngươi là huynh đệ ruột thịt của Trẫm,
[00:07:06] lại là công thần hàng đầu trong chiến dịch Tĩnh Nan.
[00:07:10] Có lời gì,
[00:07:11] không cần phải ngần ngại, câu nệ tình cảm.
[00:07:13] Hoàng thượng biết lắng nghe lời phải, tiểu đệ vô cùng cảm kích.
[00:07:20] Nói tiếp đi.
[00:07:24]
[00:07:30] Nay Hoàng thượng đã lên ngôi báu,
[00:07:34] nên thuận theo ý dân, rộng kết duyên lành.
[00:07:37] Như vậy mới có thể được lòng người, củng cố ngôi vị.
[00:07:42] Năm đó Tĩnh Nan, ngài và tôi đều đã chịu không ít khổ cực.
[00:07:46] Thần đệ thật sự không hiểu,
[00:07:48] tại sao Hoàng thượng lại bỏ những ngày tháng tốt đẹp không hưởng,
[00:07:51] mà cứ phải dốc sức vào việc hạ hải?
[00:07:56] Đại Minh giàu có khắp thiên hạ, giang sơn vạn dặm.
[00:07:59] Tại sao cứ phải đến cái nơi
[00:08:00] biển cả bí ẩn khôn lường đó?
[00:08:03] Tại sao cứ phải tự tìm khổ,
[00:08:05] tạo cớ cho người khác?
[00:08:09] Làm vua thiên hạ, duy ngã độc tôn,
[00:08:11] Hoàng thượng còn muốn gì nữa?
[00:08:16] Lời xưa nói hay lắm,
[00:08:18] người biết đủ thì luôn vui, người không ham muốn thì được yên ổn.
[00:08:21]
[00:08:25] Tại sao Hoàng thượng lại muốn dốc hết quốc lực,
[00:08:28] làm việc vô ích như vậy?
[00:08:31] Thực hiện chính sách mới, cải cách để tồn tại đã là việc cấp bách.
[00:08:36] Muốn mở ra chính sách mới thời Vĩnh Lạc,
[00:08:38] thì phải làm những việc kinh thiên động địa.
[00:08:41] Hoàng thượng cứ khăng khăng một mình,
[00:08:43] cả triều đình trên dưới đều mất lòng dân.
[00:08:46] Bất kể là lão thần thời Hồng Vũ, cựu thần tiền triều,
[00:08:49] hay là tân quý thời Vĩnh Lạc, không ai phục tùng cả.
[00:08:53] Hành động như vậy,
[00:08:55] làm sao có thể nói là lợi nước lợi dân được?
[00:08:59] Hoàng thượng thay đổi tổ pháp, lừa trên dối dưới,
[00:09:02] lẽ nào không sợ người khác nói ngài càng che càng lộ,
[00:09:06] ngoài miệng tuân theo, trong lòng chống đối sao?
[00:09:11] Không phá vỡ cục diện cứng nhắc mà tiên hoàng để lại,
[00:09:14] đại nghiệp khó thành.
[00:09:15] Chỉ có thể là đi giày mới mà đi đường cũ.
[00:09:16] Đuổi Chu Doãn Văn, tru di mười tộc Phương Hiếu Nhụ,
[00:09:19] đã khiến người trong thiên hạ kinh hãi.
[00:09:21] Nay lại muốn đi ngược ý trời, làm trái lòng người.
[00:09:24] Hoàng thượng,
[00:09:26] lẽ nào không sợ để lại tiếng xấu muôn đời sao?
[00:09:37] Tranh cãi quốc sách vốn không có gì to tát, Trẫm cũng không để ý.
[00:09:41] Nhưng gần đây lại có người nói Trẫm mua danh chuộc tiếng.
[00:09:49] Lời này Trẫm tuyệt đối không dung thứ.
[00:09:51] Hoàng thượng đã dồn lời nói đến chân tường rồi,
[00:09:55] thần đệ cũng không còn đường lui nữa.
[00:10:03] Bốn chữ khiến Hoàng thượng long nhan đại nộ đó,
[00:10:05] chính là từ miệng thần đệ mà ra.
[00:10:11] Thập Thất đệ,
[00:10:13] ngươi và ta vốn là huynh đệ sinh tử có nhau.
[00:10:18] Trong lòng Trẫm nghĩ gì ngươi nên biết.
[00:10:22] Lời này của ngươi khiến Trẫm đau lòng.
[00:10:26] Hoàng thượng, lời này tuy không xuôi tai,
[00:10:28] nhưng quả thực là xuất phát từ đáy lòng.
[00:10:31] Hoàng thượng họ Chu, thần đệ cũng họ Chu.
[00:10:34] Giang sơn là của nhà Chu Minh,
[00:10:36] thần dân là con cháu của Thái Tổ.
[00:10:38] Thần đệ lấy giang sơn xã tắc làm trách nhiệm của mình,
[00:10:41] đã sớm coi nhẹ sinh tử.
[00:11:02] Hoàng thượng năm xưa Tĩnh Nan là để khôi phục triều cương,
[00:11:06] lấy việc khôi phục tổ huấn làm ngọn cờ đầu.
[00:11:09] Nhưng nay vừa mới đăng cơ,
[00:11:10] liền mượn danh Thái Tổ làm việc trái với đạo của tổ tiên.
[00:11:14] Không màng quốc lực trống rỗng, không lo sinh kế của lê dân,
[00:11:17] lấy cớ hạ hải tuần dương,
[00:11:19] để cầu cái danh hão của thịnh thế Vĩnh Lạc.
[00:11:22] Thần đệ vì lê dân bá tánh,
[00:11:25] vì giang sơn Chu Minh,
[00:11:27] cũng vì người tứ ca sinh tử đồng lòng của ta,
[00:11:30] trên phải xứng với di huấn của Thái Tổ,
[00:11:32] giữa phải xứng với tình huynh đệ,
[00:11:35] dưới phải xứng với muôn dân.
[00:11:38] Thần đệ không thể trơ mắt nhìn Hoàng huynh trở thành
[00:11:41] một hôn quân trời giận người oán, mất đạo đức.
[00:11:47] Ngươi nói Trẫm là hôn quân?
[00:11:48] Hôn quân!
[00:11:51] Lời đã nói ra,
[00:11:53] thần đệ quyết không sống tạm bợ.
[00:11:57] Thần đệ và Hoàng thượng vốn cùng một gốc,
[00:12:00] đều là cốt nhục của Thái Tổ.
[00:12:03] Hoàng thượng là thánh quân của Đại Minh,
[00:12:06] thần đệ cũng là con dân của Đại Minh.
[00:12:08] Giang sơn là của Hoàng thượng,
[00:12:10] cũng là của con dân trong thiên hạ chúng ta.
[00:12:13] Càng là cơ nghiệp mà Thái Tổ truyền lại muôn đời.
[00:12:15] Thần đệ không dám vì cầu vinh hoa phú quý,
[00:12:18] mà lừa vua nịnh trên.
[00:12:20] Không dám vì cầu tính mạng của bản thân,
[00:12:22] mà phụ lòng anh linh của Thái Tổ trên trời.
[00:12:26] Thần đệ có thể vì Hoàng thượng mà chết, vì bá tánh mà chết,
[00:12:29] vì giang sơn Đại Minh mà chết.
[00:12:31] Nhưng lời không thể không nói, nỗi lòng không thể không tỏ.
[00:12:34] Xin Hoàng thượng thánh tài.
[00:12:50] Hợp với trời mà ngang với người.
[00:13:33] Cô gia quả nhân, cô gia quả nhân à.
[00:13:40] Hoàng thượng đừng quá phiền lòng, vạn sự khởi đầu nan.
[00:13:45] Việc lớn như vậy, chắc chắn sẽ có chút trắc trở.
[00:13:49] Đối mặt với văn võ bá quan,
[00:13:52] Trẫm giống như bây giờ,
[00:13:55] một mình đối mặt với biển cả mênh mông,
[00:13:59] không biết phải đối chọi với nó thế nào.
[00:14:02] Hoàng thượng, ngài có thấy mệt không?
[00:14:11] Trẫm là thiên tử, một lời chín đỉnh.
[00:14:14] Tại sao lại gặp khó khăn khắp nơi, việc gì cũng bị cản trở?
[00:14:18] Còn khó khăn hơn cả lúc làm Yên Vương.
[00:14:21] Hoàng thượng, vận mệnh vô thường, thế sự khó lường.
[00:14:24] Bao nhiêu năm rồi,
[00:14:26] có một câu nói của Yên Vương Điện hạ
[00:14:28] từng nói với tôi,
[00:14:30] bề tôi lúc nào cũng không dám quên.
[00:14:32] Tuy ở trên cao không thắng được cái lạnh,
[00:14:35] nhưng công đạo tự tại lòng người.
[00:14:43] Hoàng thượng, trời biển một màu, bờ đê nào cản nổi.
[00:15:25] Tội thần Lưu Thiên Lý khấu kiến Hoàng thượng.
[00:15:29] Ngô hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.
[00:15:34] Trẫm vừa mới nói,
[00:15:36] muốn tìm một chú giải cho bốn chữ "mua danh chuộc tiếng".
[00:15:41] Các vị ái khanh có thể xem kỹ,
[00:15:43] chân của Lưu Thiên Lý là năm xưa khi đi sứ
[00:15:45] nước Nhật Bản đã bị người ta chặt đứt.
[00:15:51] Sứ giả Đại Minh đường đường lại bị sỉ nhục chặt chân.
[00:15:56] Đây là nỗi nhục của Đại Minh, sự xấu hổ của Hoa Hạ.
[00:16:05] Nay Đại Minh phía bắc bị tiền Nguyên uy hiếp,
[00:16:08]
[00:16:10] phía tây có Thiếp Mộc Nhi đang lăm le,
[00:16:12] phía đông có giặc Oa gây họa. Cư an tư nguy,
[00:16:16] muốn làm cho Đại Minh phục hưng, thì phải dương quốc uy,
[00:16:21] khôi phục lại hùng phong của thiên triều.
[00:16:24] Đây chính là "mua danh chuộc tiếng" của Trẫm.
[00:16:27] Trẫm chính là muốn mua cái danh của thiên triều,
[00:16:30] chuộc cái tiếng của Đại Minh.
[00:16:34] Đại Minh quyết không làm con ếch ngồi đáy giếng no ấm thì an phận.
[00:16:39] Chính sách mới thời Vĩnh Lạc,
[00:16:40]
[00:16:42] đặt nền móng cho một thời thịnh thế.
[00:16:46] Chu Cao Sí.
[00:16:49] Nhi thần có mặt.
[00:16:50] Nghe chỉ.
[00:16:53] Ra lệnh cho con tổng lĩnh Lục bộ, Cửu khanh, đôn đốc việc đóng tàu,
[00:16:57] kiêm lãnh việc hoạch định mọi sự vụ hạ Tây Dương.
[00:17:00] Phúc Kiến đóng ba mươi bảy chiếc thuyền đi biển,
[00:17:02] Quảng Đông đóng năm mươi chiếc thuyền.
[00:17:04] Kinh Vệ, Chiết Giang, Giang Tây, Hồ Quảng, Sơn Đông,
[00:17:08] phủ Tô Châu đóng hai trăm năm mươi chiếc thuyền đi biển.
[00:17:11] Cải tạo một nghìn ba trăm sáu mươi tám chiếc thuyền vận tải biển.
[00:17:15] Từ toàn quốc trưng tập ba vạn quân sĩ, thủy thủ về kinh.
[00:17:19]
[00:17:23] giao cho Hình bộ nghị tội.
[00:17:26] Nhi thần tuân chỉ.
[00:17:28] Hạ Nguyên Cát.
[00:17:31] Thần có mặt.
[00:17:32] Ra lệnh cho ngươi hiệp đồng với Hộ bộ, Binh bộ, Công bộ,
[00:17:35] cùng với Nam Trực Lệ, Chiết Giang, Quảng Đông, Phúc Kiến,
[00:17:39] Sơn Đông năm nơi,
[00:17:40] lo liệu khoản tiền chuyên dụng, trưng tập vật liệu, dân phu,
[00:17:44] và mọi việc mua sắm vật tư.
[00:17:46] Thần tuân chỉ.
[00:17:53] Bề tôi có mặt.
[00:17:54] Ra lệnh cho ngươi ngay lập tức đến công trường,
[00:17:56] đôn đốc các công việc cụ thể về đóng tàu lớn đi biển.
[00:18:00] Tuân chỉ.
[00:18:04] Việc ra khơi tuần dương,
[00:18:06] bất kể người khác nói thế nào, hậu thế chửi mắng ra sao,
[00:18:09] tâm nguyện của Trẫm chỉ có một.
[00:18:12] Đại Minh hùng mạnh của ta phải uy chấn trên biển,
[00:18:15] thân thiện với láng giềng, ban ơn bốn phương.
[00:18:19] Trẫm muốn mở ra chuyến hải trình của Vĩnh Lạc trung hưng.
[00:18:49] Đây chính là Bảo thuyền của Đại Minh ta.
[00:18:51] So với thuyền Công Khanh của Thi tiên sinh thì thế nào?
[00:18:54] Trịnh đại nhân so sánh như vậy,
[00:18:55] giống như sự khác biệt giữa biển cả và ao tù.
[00:18:57] Bảo thuyền dài bốn mươi bốn trượng này,
[00:18:59] ở trên biển chính là một hòn đảo di động.
[00:19:02] Vậy nếu là hơn sáu mươi chiếc Bảo thuyền như vậy thì sao?
[00:19:05] Vậy thì đó là một thành phố trên biển.
[00:19:07] Trịnh đại nhân,
[00:19:08] Hoàng thượng thật sự sẽ phái hơn sáu mươi chiếc Bảo thuyền ra khơi sao?
[00:19:11] Tôi tin là sẽ như vậy.
[00:19:13] Nếu có Bảo thuyền như vậy thẳng tiến đến Nam Dương,
[00:19:16] Trần Tổ Nghĩa sợ chết khiếp.
[00:19:17] Như vậy,
[00:19:19] Đại Minh còn có hàng hóa gì không thể buôn bán khắp bốn biển?
[00:19:21] Bốn biển lại có bảo vật quý hiếm gì,
[00:19:24] không thể vận chuyển về triều ta?
[00:19:26] Hoàng thượng đến, Hoàng thượng đến.
[00:19:31] Ngô hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.
[00:19:36] Bề tôi không biết Hoàng thượng giá đáo,
[00:19:37]
[00:19:40] J Xin Hoàng thượng tha tội.
[00:19:42] Tất cả đứng dậy đi.
[00:19:43] Tạ Hoàng thượng.
[00:19:45] Các ngươi cũng đứng dậy đi.
[00:19:49] Trẫm thấy các ngươi rất hào hứng nhỉ.
[00:19:52] Chuyện gì vui, nói cho Trẫm nghe xem.
[00:19:54] Bẩm Hoàng thượng,
[00:19:55] Hoàng tử, Hạ đại nhân đều rất vất vả.
[00:19:58] Các phương diện phối hợp rất tốt,
[00:20:01]
[00:20:02] Bề tôi đến xưởng thuyền giám công xem như thuận buồm xuôi gió.
[00:20:05] Bảo thuyền hạ thủy, ngày đó không còn xa.
[00:20:09] Trẫm nghe nói thuyền đi biển thời Tống, Nguyên,
[00:20:11] đã đóng được rất lớn.
[00:20:14] Trịnh Hòa, Bảo thuyền này của Trẫm so với hai triều đó thì thế nào?
[00:20:19] Thường nói hậu sinh khả úy.
[00:20:21] Nhưng bề tôi cho rằng,
[00:20:22] đi xa nếu chỉ dựa vào thuyền Sa thì chưa đủ.
[00:20:25] Nên đóng thêm một số thuyền hai nghìn liệu,
[00:20:27] tức là loại thuyền đi biển đáy nhọn, gọi là thuyền Phúc.
[00:20:31] Vậy sao?
[00:20:34] Tâu Hoàng thượng, vừa là thuyền Sa, vừa là thuyền Phúc,
[00:20:37] thật là tiêu tiền như nước chảy cát trôi, phúc tướng ở đâu ạ?
[00:20:41] Hạ Nguyên Cát, ngươi có hiểu về thuyền không?
[00:20:44] Thần không hiểu về thuyền,
[00:20:45] nhưng thần biết đóng thuyền phải tốn tiền.
[00:20:49] Ngươi không hiểu về thuyền,
[00:20:50] vậy thì nghe Trịnh Hòa nói tiếp về thuyền Phúc đi.
[00:20:53] Đợi đến khi nói về việc tốn tiền,
[00:20:55] ngươi xen vào cũng không muộn.
[00:20:56] Trịnh Hòa, nói tiếp đi.
[00:20:58] Vâng.
[00:20:59] Thời Đại Tống của ta đã đóng được thuyền đi biển đáy nhọn,
[00:21:02] chuyên đi ở vùng biển xa, gọi là thuyền Phúc.
[00:21:03] Hai bên có ván bảo vệ, có thể chống lại cung nỏ, hỏa pháo.
[00:21:04] Bề tôi mạn phép,
[00:21:06] đề nghị các thuyền chiến của hạm đội Bảo thuyền,
[00:21:08] đều dùng thuyền hai nghìn liệu tương tự như thuyền Phúc.
[00:21:10] Thuyền Phúc trên rộng, đáy nhọn, đầu đuôi cao vút.
[00:21:17] Toàn thuyền chia thành nhiều tầng, tầng dưới dùng đất đá để dằn thuyền.
[00:21:21] Tầng cao để binh lính tác chiến.
[00:21:23] Cung tên hỏa pháo từ trên cao bắn xuống như trứng chọi đá.
[00:21:26] Mũi thuyền cao vút, lại trang bị giáp sắt và các vật dụng xung kích.
[00:21:30] Thuận gió ép xuống, chỉ cần sức thuyền là có thể húc chìm thuyền địch.
[00:21:39] Hoàng thượng, theo bề tôi được biết,
[00:21:41] kỹ thuật đóng thuyền Phúc chỉ có thợ tỉnh Mân là giỏi nhất.
[00:21:46] Xin Hoàng thượng ban thánh chỉ,
[00:21:47] điều động thợ đóng thuyền từ Tuyền Châu về kinh,
[00:21:50] chuyên đóng thuyền Phúc.
[00:21:53] Chuẩn.
[00:21:56] Thi Tiến Khanh à, Hoàng thượng,
[00:21:57] hạm đội Đại Minh quy mô lớn như vậy,
[00:22:00] sau này đến Cựu Cảng, nơi ngài ở,
[00:22:02] cảnh tượng sẽ rất hoành tráng.
[00:22:05] Thiên uy của Hoàng thượng, Bảo thuyền như vậy mang theo thuyền chiến,
[00:22:07] e rằng một trăm tên hải tặc Trần Tổ Nghĩa,
[00:22:09] cũng không đủ để đánh.
[00:22:12] Trẫm thấy với quy mô này,
[00:22:14] hạm đội Bảo thuyền có thể nói là gần như hoàn hảo.
[00:22:18] Chỉ là một sự kiện trọng đại như vậy, còn thiếu một người.
[00:22:22] Người mà Hoàng thượng nói, bề tôi có thể đoán được phần nào.
[00:22:25] Mấy ngày nay bề tôi cũng luôn nghĩ đến.
[00:22:28] Ngươi nói xem.
[00:22:30] Người mà Hoàng thượng nói,
[00:22:31] là ân sư của bề tôi, Nam Hiên Công phải không?
[00:22:34] Phải, bao nhiêu năm rồi.
[00:22:37] Hành trình hàng hải tuần dương của Trẫm,
[00:22:40] ULTIMAT
[00:22:41] VOLTMAT có một phần công sức, một tấm lòng của ông ấy.
[00:22:45] Hoàng thượng, mời ngài đi lối này.
[00:23:14] Trịnh Hòa. Có.
[00:23:15] Nói về thuyền của ngươi đi. Vâng.
[00:23:18] Hoàng thượng mời xem.
[00:23:19] Thuyền Sa đáy phẳng, có thể neo đậu trên bãi cạn, không sợ mắc cạn.
[00:23:23] Khi hướng gió và hướng thủy triều khác nhau,
[00:23:25] vì đáy phẳng, mớn nước nông, thân thuyền rất ổn định.
[00:23:28] Cộng thêm Bảo thuyền có nhiều cột buồm, nhiều buồm,
[00:23:29] ăn gió mạnh, mớn nước nông,
[00:23:31] sức cản nhỏ, tốc độ thuyền nhanh.
[00:23:34] Đừng thấy thuyền Sa này đầu vuông đuôi vuông,
[00:23:37] dân gian gọi là "phương sao" (đuôi vuông),
[00:23:38] nhưng boong thuyền rộng rãi, xà ngang cao lớn.
[00:23:39] Hai bên mạn thuyền thấp, thoát sóng, thoát nước nhanh.
[00:23:42] Có thể lắp đặt bánh lái nâng hạ.
[00:23:45] Xem ra các ngươi đã dốc hết tâm sức.
[00:23:49] Con thuyền này thật sự được các ngươi đóng đến mức tuyệt vời.
[00:23:51] Hồi Hoàng thượng, sau khi Bảo thuyền ra khơi,
[00:23:53] phần lớn lá bánh lái có thể hạ xuống đáy thuyền.
[00:23:56] Thân thuyền sẽ ổn định.
[00:23:57] Gặp nước cạn lại có thể nâng bánh lái lên.
[00:23:59] Hoàng thượng, mời xem long cốt của Bảo thuyền.
[00:24:02] L Sáu cây gỗ thông ở hai bên mạn thuyền trước sau,
[00:24:04] to lớn, chắc chắn vô cùng, thẳng đến tận đầu.
[00:24:08] Với độ bền này,
[00:24:09] có thể nói ngày nay không có thuyền nào ở hải ngoại sánh được.
[00:24:11] Thêm vào đó, khoang thuyền sử dụng nhiều khoang kín nước,
[00:24:13]
[00:24:18] Tuy nhiên,
[00:24:19] Bảo thuyền lớn như vậy, điều khiển có linh hoạt không,
[00:24:23] tốc độ nhanh chậm ra sao,
[00:24:25] thân thuyền có chịu được gió to sóng lớn không,
[00:24:29] hạm đội lớn như vậy tiếp tế ra sao,
[00:24:32] những điều này đều phải hoạch định thật chi tiết.
[00:24:34] Xin Hoàng thượng yên tâm, bề tôi sẽ cố gắng hết sức.
[00:24:40] Thuyền đi vạn dặm, sóng gió vô tình.
[00:24:43] Tính mạng con người là việc quan trọng nhất.
[00:24:45] Tuân chỉ.
[00:24:58] Đây là đang nấu dầu trẩu phải không?
[00:25:01] Phải. Phải.
[00:25:03] Nấu xong quét lên thuyền có thể chống thấm nước.
[00:25:09] Trẫm biết các ngươi đã chịu không ít khổ cực.
[00:25:12] Hạ Nguyên Cát. Thần có mặt.
[00:25:13] Soạn chỉ.
[00:25:14] Phải để các thợ thủ công được ăn ngon, ăn no.
[00:25:17] Nếu không lấy đâu ra sức mà làm việc.
[00:25:19] Thần tuân chỉ.
[00:25:21] Trịnh Hòa. Có.
[00:25:22] Ngươi chuẩn bị nhiều giỏ như vậy để làm gì?
[00:25:25] Những chiếc giỏ này gọi là giỏ Thái Bình.
[00:25:27] Bình thường đều treo ở đuôi thuyền.
[00:25:29] Khi gặp sóng gió,
[00:25:30] cho đá vào, thả xuống nước.
[00:25:31] Như vậy có thể giúp thuyền không bị lật.
[00:25:34] Giỏ Thái Bình, tên hay lắm.
[00:25:38] Trẫm muốn chính là thiên hạ thái bình.
[00:25:41] Cao Sí. Nhi thần có mặt.
[00:25:43] Tốc độ xây dựng phải nhanh hơn nữa.
[00:25:45] Con phải cố gắng làm việc.
[00:25:47] Phụ hoàng, con...
[00:25:48] Nghiêm lệnh các bộ phải giao công đúng hạn.
[00:25:51] Gió mùa không đợi ai đâu.
[00:25:53] Tuân chỉ.
[00:26:13] Chúng ta làm bán mạng, Hoàng thượng còn chê chậm.
[00:26:17] Làm bề tôi thì phải hết lòng hết sức.
[00:26:22] Làm con trai phải lo thay cho cha.
[00:26:24] Chịu khổ chịu cực, tôi không có gì để nói.
[00:26:27] Nhưng gió mùa sắp đến, tôi có quản được không?
[00:26:31] Hoàng thượng lợi hại thật.
[00:26:38] Các người không phải phản đối hạ Tây Dương sao?
[00:26:41] Ta lại cứ giao cho các người đôn đốc việc hạ Tây Dương.
[00:26:44] Rồi sau đó tìm lỗi của các người.
[00:26:48] Cái này gọi là gì?
[00:26:50] Trước nướng sau rán, chiên ba lần nấu hai lần.
[00:26:54] Không tin là không nấu chín được mấy quả dưa sống các người.
[00:26:58] Bây giờ quan trọng nhất là phải nhẫn.
[00:27:00] Tuyệt đối không được làm Hoàng thượng nổi giận.
[00:27:03] Chưa nghe sao? Ba mươi năm làm dâu mới熬成婆.
[00:27:07] Chúng ta cứ chịu đựng,
[00:27:08] cũng phải chịu đựng để giành được ngôi vị Thái tử.
[00:27:15] Chuyện rành rành ra đó, Phụ hoàng xử sự không công bằng.
[00:27:19] Giao hết việc tốt cho người khác rồi.
[00:27:25] Cả triều đại thần, ai tán thành hạ Tây Dương?
[00:27:27] Chỉ có chúng ta ủng hộ việc này.
[00:27:29] Xem như là được dịp nổi bật rồi.
[00:27:31] Giúp Hoàng thượng một tay.
[00:27:34] Nhưng ngược lại lại đi giương cờ khua chiêng cho người khác.
[00:27:38] Nhị Hoàng tử, Ngô Tuyên cầu kiến.
[00:27:45] Người này không đàng hoàng, thấy tiền sáng mắt.
[00:27:50] Không gặp. Vâng.
[00:27:51] Đợi đã.
[00:27:53] Hán Vương Điện hạ, bây giờ chính là lúc cần dùng người.
[00:27:58] Hay là cứ gặp xem sao.
[00:28:02] Đi đi. Vâng.
[00:28:08] Ngô Tuyên bái kiến Hán Vương Điện hạ.
[00:28:16] Ngô Tuyên, ngươi đêm khuya đến cầu kiến bản vương,
[00:28:20] lại làm như không thấy Kì Quốc công, Vương tướng quân.
[00:28:24] Không cảm thấy cử chỉ của ngươi có chút bất thường sao?
[00:28:31] Tại hạ đến để đầu quân cho chủ tử.
[00:28:37] Xin Kì Quốc công, Vương tướng quân thứ lỗi.
[00:28:44] Chủ tử?
[00:28:48] Hiện nay trong thiên hạ có thể gọi là chủ tử,
[00:28:52] hình như chỉ có một mình Hoàng thượng thôi nhỉ?
[00:28:56] Ngươi nói lời này là đại nghịch bất đạo đó.
[00:29:02] Nếu Hán Vương cảm thấy tại hạ chướng mắt,
[00:29:05] có thể lập tức giao tại hạ cho Hoàng thượng trị tội.
[00:29:09] Tại hạ đã quyết tâm trung thành với Hán Vương,
[00:29:12] thì đã sớm coi nhẹ sinh tử rồi.
[00:29:20] Ngô Tuyên, từ nay về sau,
[00:29:22] nguyện làm một cây thương, một cây kim của Hán Vương.
[00:29:26] Chỉ cần Hán Vương thích,
[00:29:27] Ngô Tuyên có thể vì Hán Vương mà hy sinh, chết không hối tiếc.
[00:29:32] Ngô Tuyên à, thật hiếm có tấm lòng này của ngươi.
[00:29:37] Tình ý của ngươi, bản vương nhận.
[00:29:48] Việc ra khơi đã cận kề,
[00:29:49] Ninh Vương Điện hạ, ngài nói một câu đi chứ.
[00:29:53] Giải đại nhân à,
[00:29:55] ngài là tài tử nổi tiếng nhất đương triều.
[00:29:58] Ngài xem giúp bản vương,
[00:30:00] mấy bức thư pháp bản vương mới臨摹 gần đây,
[00:30:03] có tiến bộ không?
[00:30:06]
[00:30:13] Đây là lời trong Tổ Huấn Lục của Thái Tổ.
[00:30:18] Nói hay biết bao.
[00:30:19] Điện hạ, ngài... ngài có ý gì vậy?
[00:30:22] Giải đại nhân, ngài xem, ngài xem, đây còn nữa này.
[00:30:25] Mặt trời mặt trăng có thể chiếu sáng lâu dài, muôn đời không đổi sự sáng của nó.
[00:30:30] Đạo của Nghiêu Thuấn không ngừng nghỉ, muôn đời không đổi hành vi của nó.
[00:30:36] Giải đại nhân, đến đây, đến đây.
[00:30:39] Ngài xem này, đây còn nữa.
[00:30:42] Pháp luật ta đã định, một chữ không được thay đổi.
[00:30:47] Nếu tự cho mình thông minh, coi thường lời dạy,
[00:30:50] chắc chắn sẽ tự rước lấy họa.
[00:31:06] Vi thần hiểu rồi, không nên tranh cãi chi tiết với Hoàng thượng,
[00:31:11] quan trọng là phải tập trung vào Tổ Huấn Lục.
[00:31:16] Tâu Ninh Vương, tướng quân Vương Bân của Hán Vương,
[00:31:18] đã đợi ở tiền sảnh khá lâu.
[00:31:20] Vậy thì nhắn lại cho hắn,
[00:31:21] nói rằng việc hắn muốn nói,
[00:31:22] bản vương đã biết rồi.
[00:31:27] Nói với Hán Vương, bảo hắn yên tâm.
[00:31:30] Ngày mai đến điện Phụng Thiên,
[00:31:32] bản vương tự có cách giải quyết.
[00:31:36] Chư vị ái khanh,
[00:31:38] mấy trăm chiếc Bảo thuyền, Mã thuyền, Phúc thuyền và Sa thuyền,
[00:31:42] đều đã đóng xong.
[00:31:44] Hàng hóa cũng đã lo liệu gần xong.
[00:31:47] Hôm nay phải bàn về việc chọn chính sứ.
[00:31:50] Các ngươi cho rằng ai có thể đảm đương trọng trách này?
[00:31:57] Mạt tướng bất tài,
[00:31:59] nguyện lĩnh binh ra khơi, dương quốc uy Đại Minh.
[00:32:02] Hoàng thượng, thần cho là không được.
[00:32:05] Hoàng thượng, Kì Quốc công tuy dũng mãnh hơn người,
[00:32:09] nhưng thiếu mưu lược, tính tình nóng nảy.
[00:32:12] Là chủ soái thống lĩnh ba quân,
[00:32:14] lỡ như có mâu thuẫn với hai vạn tám nghìn tướng sĩ ra khơi,
[00:32:17] hậu quả không thể lường trước.
[00:32:19]
[00:32:22] phải tùy cơ ứng biến,
[00:32:23] xử lý quan hệ giữa Đại Minh và các nước hải ngoại.
[00:32:25] Kì Quốc công chưa từng làm việc này,
[00:32:27]
[00:32:33] Hoàng thượng, Giải Tấn ghen ghét người tài, lời lẽ khinh bạc.
[00:32:36] Nghĩ lại năm xưa theo Hoàng thượng khởi binh Tĩnh Nan,
[00:32:39] mạt tướng đã từng phụng mệnh vương,
[00:32:40] cùng tam hộ vệ quy về dưới quyền Thiết Bình.
[00:32:43] Mạt tướng ở giữa liên lạc, chiêu mộ thuộc hạ.
[00:32:45] Những thiên hộ và bách hộ mà mạt tướng ngầm thu phục cho nghĩa quân,
[00:32:48] cũng có hơn ba mươi người.
[00:32:50] Sao có thể nói mạt tướng thiếu mưu lược?
[00:32:53] Hoàng thượng, Kì Quốc công vừa mới tự mình nói,
[00:32:56] hắn là theo lệnh của Vương gia mà an抚 bộ属.
[00:33:00] Vì vậy, những việc hắn làm,
[00:33:01] vẫn không thấy có trí mưu gì.
[00:33:04] Vô lý, không phụng mệnh Vương, ta còn nghe lời ngươi sao?
[00:33:14] Vậy vi thần muốn hỏi Kì Quốc công,
[00:33:17] ngoài việc phụng mệnh Vương gia,
[00:33:19] bản thân ngài đã nghĩ ra được bao nhiêu kế sách?
[00:33:27] Phụ hoàng, Kì Quốc công trong bốn năm Tĩnh Nan,
[00:33:30] giết địch vô số, chém tướng nhiều viên.
[00:33:32] Luận về trí, về dũng đều là tấm gương cho các tướng.
[00:33:35] Nhi thần cho rằng Kì Quốc công xứng đáng với trọng trách này.
[00:33:41] Hoàng thượng, thần cũng cho rằng Kì Quốc công xứng đáng làm soái tài.
[00:33:44] Nếu giao trọng trách, chắc chắn sẽ không phụ hoàng ân.
[00:33:51] Giải Tấn, ngươi còn gì để nói không?
[00:33:53] Xin thứ cho vi thần nói thẳng.
[00:33:55] Các cựu tướng của Yên quân mà Hoàng thượng tin cậy,
[00:33:58] họ phần lớn giỏi tác chiến trên bộ bằng ngựa,
[00:34:00] dẫn thuyền ra khơi,
[00:34:01] e rằng không có ai có thể đảm đương trọng trách này.
[00:34:05] Giải Tấn, ngươi dám coi thường công thần Tĩnh Nan sao?
[00:34:10] Hán Vương nguôi giận, vi thần không có ý đó.
[00:34:24] Hoàng thượng, thần đệ tiến cử một người.
[00:34:28] Tốt lắm, người có thể khiến Thập Thất đệ hết lòng tiến cử,
[00:34:31] chắc chắn là phi thường. Là ai vậy?
[00:34:35] Ngô Tuyên.
[00:34:43] Ngô Tuyên này vẫn còn giữ chức Thủy sư Đề đốc sao?
[00:34:47] Hồi Hoàng thượng, vẫn còn.
[00:34:50] Ngô Tuyên nắm giữ thủy sư Đại Minh mười mấy năm,
[00:34:53] chỉ riêng điều này cũng không ai có thể sánh bằng.
[00:34:59] Hoàng thượng, Ngô Tuyên không được.
[00:35:02] Ngô đại nhân tuy giữ chức Thủy sư Đề đốc,
[00:35:04] nhưng đó là ở sông Trường Giang, không thể so với biển cả.
[00:35:08] Ngươi hết người này không được, đến người kia không xong.
[00:35:11] Ngươi có người nào thích hợp không?
[00:35:14] Thần cho rằng sứ giả này phải là người văn có thể an bang,
[00:35:18] võ có thể định quốc, văn võ song toàn mới được.
[00:35:21] Nói có lý.
[00:35:23] Xem như là suy nghĩ sâu xa.
[00:35:26] Vậy ngươi nói ai thích hợp?
[00:35:28] Hoàng thượng quá khen.
[00:35:29] Người suy nghĩ sâu xa chính là Ngô hoàng vạn tuế.
[00:35:32] Thực ra trong lòng Hoàng thượng,
[00:35:33] mãi vẫn chưa có người thích hợp,
[00:35:35] không phải là quan văn có đi được không, quan võ có đi được không.
[00:35:38] Người văn võ song toàn có đi được không.
[00:35:40] Mà là trong lòng Hoàng thượng đã sớm biết rõ,
[00:35:43] Thái Tổ năm xưa đã từng ghi trong Tổ Huấn Lục,
[00:35:45] xác định "một mảnh ván, một tấc buồm cũng không được ra khơi"
[00:35:48] là quốc sách.
[00:35:49] Vì vậy, Hoàng thượng đương nhiên đã sớm quyết định,
[00:35:52] ai cũng không thể đi.
[00:36:05] Theo vi thần được biết,
[00:36:07] Thái Tổ hoàng đế năm xưa còn từng đích thân viết một bản
[00:36:10] Thái Tổ Huấn ban cho Hoàng thượng.
[00:36:15] Hoàng thượng, vi thần e là nhớ không chính xác,
[00:36:18] dám hỏi Hoàng thượng có việc này không?
[00:36:25] Giải Tấn, Trẫm phải cảm ơn trí nhớ tốt của ngươi.
[00:36:32] Hoàng thượng nguôi giận, Hoàng thượng nguôi giận.
[00:36:35] Hoàng thượng nguôi giận, Hoàng thượng nguôi giận.
[00:36:51] Ra ngoài.
[00:36:55] Hoàng thượng.
[00:36:56] Cút!
[00:37:01] Hoàng thượng,
[00:37:02] vừa rồi Diêu Quảng Hiếu đại sư có cho người mang đến một câu nói.
[00:37:09] Nói.
[00:37:12] Lấy gậy ông đập lưng ông.
[00:38:05] Giải Tấn,
[00:38:07] Trẫm đã đọc đi đọc lại mấy lần bản Tổ Huấn Lục mà Thái Tổ đích thân ban tặng.
[00:38:12] Trẫm vẫn không thấy,
[00:38:14] bốn chữ "không được ra khơi".
[00:38:19] Tâu Hoàng thượng, trong Thái Tổ Thực Lục có ghi,
[00:38:22] "cấm dân ven biển tư thông với các nước hải ngoại".
[00:38:25] Hoàng thượng đêm qua có lẽ quá mệt mỏi, đã bỏ sót.
[00:38:31] Trẫm không mệt mỏi, càng không bỏ sót.
[00:38:35] Vậy thì là Hoàng thượng đã lĩnh hội thánh huấn của Thái Tổ
[00:38:37] trong lòng rồi.
[00:38:38] Nếu đã như vậy,
[00:38:40] thần cũng không có gì để nói nữa.
[00:38:43] Giải Tấn, Trẫm hỏi ngươi,
[00:38:46] "cấm dân ven biển" nghĩa là gì?
[00:38:50] Là cấm biển.
[00:38:53] Không đúng.
[00:38:54] "Cấm dân ven biển" là cấm con dân vùng ven biển.
[00:39:00] Cả câu có nghĩa là,
[00:39:01] cấm lê dân ven biển tư thông với các nước hải ngoại.
[00:39:06] Thái Tổ quy định là lê dân bá tánh,
[00:39:08] không được ra khơi giao thiệp với nước ngoài.
[00:39:10] Chứ không hề nói là không cho phép hạm đội của triều đình,
[00:39:13] giao hảo với các nước hải ngoại.
[00:39:17] Trẫm phái sứ giả ra khơi tuần dương,
[00:39:19] phái đi không phải là dân biển,
[00:39:22] mà là sứ giả của Đại Minh.
[00:39:27] Nếu Hoàng thượng nhất định phải nói như vậy,
[00:39:30] vậy trong Tổ Huấn có nhiều chỗ
[00:39:32] có bốn chữ thánh mệnh "cấm thông ngoại phiên",
[00:39:34] Hoàng thượng lại giải thích thế nào?
[00:39:37] Giải Tấn, Trẫm nói lại một lần nữa.
[00:39:40] Bốn chữ "cấm thông ngoại phiên" của Thái Tổ,
[00:39:44] ý nghĩa này rất rõ ràng.
[00:39:47] Là chỉ cấm lê dân bá tánh,
[00:39:49] tư thông với các nước hải ngoại.
[00:39:52] Vì vậy, Trẫm phái hạm đội Bảo thuyền đi tuần Tây Dương,
[00:39:55] không hề vi phạm tổ huấn của Thái Tổ.
[00:39:58] Vậy Thái Tổ cho rằng "các nước ngoại di đa phần gian trá",
[00:40:02] "tuyệt giao với chúng",
[00:40:03] Hoàng thượng lại giải thích thế nào?
[00:40:08] Ngươi thật là cố chấp钻牛角尖.
[00:40:13] Nếu nói là không được giao thiệp với các nước,
[00:40:14] vậy việc Thái Tổ phái sứ giả giao hảo với ngoại di, chiêu dụ bốn bể,
[00:40:21] lại giải thích thế nào?
[00:40:23] Năm Hồng Vũ thứ hai,
[00:40:25] nước Chiêm Thành phái sứ giả đến cầu kiến, nói rằng An Nam dùng binh xâm phạm.
[00:40:29] Thánh mệnh của Thái Tổ nói: "Phái sứ giả đến xem xét sự việc",
[00:40:34] "dạy bảo đạo lý kính trời giữ phận".
[00:40:36] Vua hai nước nên nghe lời Trẫm,
[00:40:39] mỗi người tuân theo đạo của mình, để yên phận của mình.
[00:40:41] Nếu Thái Tổ muốn tuyệt giao với họ,
[00:40:44] tại sao còn phái sứ giả đi hòa giải
[00:40:46] giữa Chiêm Thành và An Nam?
[00:40:49] Thái Tổ còn từng nói rõ,
[00:40:51] "trong nước tu sửa đạo lý tề gia, ngoài nước xây dựng phương pháp hòa hảo với láng giềng".
[00:40:56] Lời này có tầm nhìn xa trông rộng,
[00:40:58] chính là minh chứng cho việc Thái Tổ hết lòng đề xướng triều ta
[00:41:00] giao hảo với các nước bang giao ở hải ngoại.
[00:41:03] Hoàng thượng lần này phái Bảo thuyền ra khơi,
[00:41:06] không chỉ giới hạn ở việc phái sứ giả giao hảo với nước ngoài.
[00:41:10] Theo thần được biết, Hoàng thượng đóng hạm đội như vậy,
[00:41:14] chuẩn bị một lượng lớn tơ lụa, đồ sứ.
[00:41:17] Xem ra, Hoàng thượng muốn nhân cơ hội này,
[00:41:19] buôn bán qua lại với các nước phiên bang.
[00:41:22] Thái Tổ từng nói: "Lệnh cấm buôn bán với nước ngoài".
[00:41:25] Ý của thánh mệnh Thái Tổ là,
[00:41:27] bất kể là ai cũng không được phép,
[00:41:29] làm ăn với các nước phiên bang.
[00:41:31] Lời này Hoàng thượng sẽ không quên chứ?
[00:41:35] Thái Tổ còn từng nói: "Con người sống giữa trời đất,
[00:41:40] tạo hóa được lợi nhờ tùy cơ ứng biến.
[00:41:43] Người không bỏ lỡ thời thế mới là bậc trượng phu kiệt xuất."
[00:41:48] Thời thế đang thay đổi, quốc sách cũng phải tùy cơ ứng biến.
[00:41:52] Trẫm và các vị ái khanh đều phải xem xét thời thế,
[00:41:56] thuận theo sự phát triển, tìm đường sống trong sự thay đổi.
[00:42:00] Đầu óc cứng nhắc, bảo thủ theo nếp cũ,
[00:42:03] máy móc theo giáo điều, chỉ có thể là cái xác không hồn.
[00:42:08] Bây giờ không còn là thời Hồng Vũ, quốc thế đã thay đổi.
[00:42:11] Trẫm chính là vào thời điểm này, nắm bắt thời cơ,
[00:42:15] kiên trì tinh túy trị quốc của Thái Tổ,
[00:42:18] biến thông phương lược cụ thể của tiền triều.
[00:42:21] Như vậy mới có thể khai phá tiến thủ, mở ra một thời thịnh thế.
[00:42:26] Nếu không,
[00:42:27] Đại Minh ta sẽ rơi vào vũng lầy của sự tự mãn, đóng cửa.
[00:42:31] Hoàng thượng đây là cắt câu lấy nghĩa,
[00:42:33] mượn danh Thái Tổ để làm việc trái với tổ tiên.