Hasta la próxima

(AI-sub) Trịnh Hoà Hạ Tây Dương tập 24 - La Gia Lương, Đường Quốc Cường

0 vistas· 08/12/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
Suscriptores
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Trịnh Hoà Hạ Tây Dương (2009): Hành Trình Lịch Sử Vượt Biển Của Hạm Đội Nhà Minh <br>Bộ phim xoay quanh nhân vật lịch sử có thật – thái giám Trịnh Hòa (do ngôi sao TVB La Gia Lương thủ vai). Dưới mệnh lệnh của hoàng đế Minh Thành Tổ - Chu Đệ (Đường Quốc Cường), Trịnh Hòa đã dẫn đầu một hạm đội lớn nhất thế giới thời bấy giờ thực hiện 7 chuyến hải trình vĩ đại đến &quot;Tây Dương&quot; (vùng biển Ấn Độ Dương và xa hơn nữa).

Mostrar más

[00:01:14] Tiên sinh đã đi xa, học trò vẫn còn hoang mang.

[00:01:19] Thời loạn có thể vẹn toàn cao khiết, thiên hạ khó ở được với danh tiếng lẫy lừng.

[00:01:26] Hôm nay là ngày giỗ của Phương Hiếu Nhụ tiên sinh.

[00:01:29] Bọn học trò chúng tôi ở đây để tưởng nhớ.

[00:01:32] Chỉ mong linh hồn của tiên sinh trên trời có thể cảm thấy được chút an ủi.

[00:01:57] Nghe nói năm đó khi Hoàng Thượng khởi binh nam hạ,

[00:01:59] Diêu Quảng Hiếu đại sư từng quỳ xuống xin ngài ấy,

[00:02:01] khẩn khoản đừng giết ông ấy.

[00:02:03] Nếu không dung cho Phương Hiếu Nhụ,

[00:02:04] sẽ tuyệt mất mầm mống của kẻ sĩ trong thiên hạ.

[00:02:06] Làm nguội lạnh tấm lòng của tất cả sĩ tử nho sinh.

[00:02:10] Đương kim Hoàng Thượng không giống Tiên đế Chu Doãn Văn.

[00:02:14] Tiên đế thích đọc sách,

[00:02:16] cũng coi trọng người có học.

[00:02:19] Bọn trung thần thẳng thắn như chúng ta có lời dám nói,

[00:02:22] có thể nói thẳng lòng mình.

[00:02:24] Nhưng bây giờ đã khác rồi.

[00:02:26] e rằng chúng ta sẽ trở thành đóa cúc tàn ngày hôm qua,

[00:02:29] như mây khói thoảng qua.

[00:02:35] Hoàng Thượng có phải cảm thấy Phương Hiếu Nhụ lại sống lại rồi không?

[00:02:40] Rết trăm chân, chết không cứng.

[00:02:45] Nhớ rằng Phương Hiếu Nhụ trước khi chịu án tử hình đã từng nói,

[00:02:49] kẻ sĩ trong thiên hạ không thể giết hết được.

[00:02:54] Từ thời Xuân Thu Chiến Quốc đến nay,

[00:02:57] Đạo của Khổng Mạnh là tấm gương cho văn nhân học sĩ noi theo.

[00:03:03] "Học giỏi thì làm quan", đã được truyền thừa ngàn năm.

[00:03:06] Thấm nhuần vào huyết mạch của người đọc sách.

[00:03:09] Đây chính là cảnh giới cao nhất của văn nhân khi nhập thế.

[00:03:13] Không phải một sớm một chiều có thể thay đổi được.

[00:03:16] Xuất thế cũng được, nhập thế cũng chẳng sao,

[00:03:19] kẻ sĩ luôn phải học để mà dùng.

[00:03:22] Trẫm chỉ cần họ có thể ra sức vì sự trung hưng của Vĩnh Lạc,

[00:03:25] hết lòng tạo phúc cho bá tánh, nếu không sẽ lầm lỡ việc nước, hại chính mình.

[00:03:31] Hoàng Thượng chỉ thấy được nhu cầu dùng người,

[00:03:34] lại bỏ qua đạo dùng người.

[00:03:38] Tục ngữ có câu, nhàn cư vi bất thiện.

[00:03:45] Ý của đại sư là...

[00:03:46] mau chóng tìm cho họ việc gì đó để làm.

[00:03:49] Trong tay có việc để làm, trong đầu có việc để nghĩ,

[00:03:53] họ sẽ không còn thời gian để chỉ tay năm ngón,

[00:03:57] nói ba nói bốn nữa.

[00:04:18] Tri phủ Phúc Châu Giả Chiêu, đặc biệt đến bái kiến Nhị Vương gia.

[00:04:25] Ngươi không biết triều đình có quy định,

[00:04:28] hoàng tử không được kết giao với ngoại thần sao?

[00:04:31] Tiểu nhân dĩ nhiên không dám vi phạm quy định.

[00:04:34] Nhưng chuyện hôm nay có chút đặc biệt.

[00:04:37] Vả lại,

[00:04:38] nhiều năm qua tiểu nhân được Nhị Vương gia đề bạt,

[00:04:41] sao dám không đến bái kiến chủ tử của mình chứ?

[00:04:45] Chủ tử?

[00:04:48] Ta trở thành chủ tử của ngươi từ khi nào?

[00:04:57] Khoan đã.

[00:05:00] Mang đến thế nào, thì mang về thế ấy cho ta.

[00:05:07] Nhị Hoàng gia...

[00:05:10] Hạ quan ở Phúc Kiến đã làm tri huyện ba năm,

[00:05:13] ba năm tri phủ.

[00:05:15] Lúc này Hoàng Thượng đang cần gấp người tài.

[00:05:18] Nô tài...

[00:05:22] tiểu nhân muốn theo Hán Vương điện hạ làm việc.

[00:05:27] Hoàng Thượng cần là năng thần, cán tài.

[00:05:30] Chỉ riêng việc ngươi đút lót cho bản vương,

[00:05:32] đã không xứng rồi.

[00:05:37] Nô tài ở ngay trong phủ Hán Vương,

[00:05:39] làm một tên nô tài thân cận.

[00:05:41] Có việc gì còn chạy đôn chạy đáo hầu hạ,

[00:05:45] phục dịch ngài, chẳng phải sao?

[00:05:54] Ngươi cũng khéo ăn nói đấy.

[00:05:56] Không phải nô tài khéo ăn nói,

[00:05:58] là do bản lĩnh của Nhị Hoàng gia lớn.

[00:06:01] Chức vụ ở Ty Thị Bạc gần đây,

[00:06:03] chẳng phải đã về tay Nhị Hoàng gia rồi sao?

[00:06:09] Tên nhóc nhà ngươi tai thính thật đấy.

[00:06:13] Nô tài nguyện vì Nhị Hoàng gia mà dốc sức.

[00:06:19] Nơi này vào thời Tống - Nguyên,

[00:06:20] chính là cảng lớn nhất.

[00:06:22] Vương gia ở đây một thời gian,

[00:06:24] chắc chắn sẽ thích nơi này.

[00:06:25] Dù so với Bắc Kinh gió cát mịt mù,

[00:06:28] hay Nam Kinh ẩm ướt lạnh lẽo.

[00:06:30] Đừng nói những lời vô ích đó.

[00:06:31] Giả Chiêu, ngươi ở đây lâu rồi,

[00:06:34] nói cho bản vương nghe về tình hình Tuyền Châu đi.

[00:06:36] Vâng, vâng.

[00:06:38] Đề cử của Ty Thị Bạc ở Quảng Châu, Ninh Ba đều đã nhậm chức.

[00:06:41] Bây giờ Đề cử của Tuyền Châu,

[00:06:43] là người do Hạ Nguyên Cát tiến cử cho Hoàng Thượng,

[00:06:45] tên là Bồ Công Khánh, là hậu duệ của một tên ngoại tộc.

[00:06:50] Bố chính sứ Phúc Kiến và Hạ Nguyên Cát có giao tình rất sâu đậm,

[00:06:53] họ chắc chắn đã thông đồng với nhau,

[00:06:55] để nâng đỡ kẻ họ Bồ kia.

[00:06:57] Xem ra,

[00:06:58] Hán Vương dù có muốn người của mình làm Đề cử,

[00:07:00] cũng e là không qua được ải của Hạ Nguyên Cát.

[00:07:03] Xem ra vẫn là Đại Hoàng tử được Hoàng Thượng ân sủng.

[00:07:07] Nô tài của Nhị Hoàng gia chúng ta, e là không đấu lại được rồi.

[00:07:11] Hỗn xược! ... Vâng.

[00:07:14] Còn dám nói bậy bạ nữa,

[00:07:15] coi chừng bản vương đánh vỡ sọ ngươi.

[00:07:18] Vâng vâng vâng, tiểu nhân nói sai rồi.

[00:07:20] Tiểu nhân xin Điện hạ tạ tội.

[00:07:49] Bồ Công Khánh! ... Có!

[00:07:51] Hạ Thượng thư và Bố chính sứ Phúc Kiến,

[00:07:53] đều nói ngươi trẻ tuổi tài cao,

[00:07:56] còn biết nói tiếng phiên.

[00:07:58] Hôm nay ta muốn xem ngươi có bản lĩnh đến đâu.

[00:08:01] Ngươi và Giả Chiêu, mỗi người xử lý một thuyền.

[00:08:04] Ta muốn xem ai trong các ngươi giống Đề cử hơn.

[00:08:10] Đại nhân, đây là danh sách hàng hóa của thuyền này.

[00:08:14] Gồm có ngà voi, hương liệu, dược liệu và các vật khác.

[00:08:18] Xin đại nhân kiểm tra.

[00:08:21] Cử người kiểm đếm theo danh sách.

[00:08:24] Vâng.

[00:08:25] Xin hỏi đại nhân, phần trăm thu thuế của các thuyền,

[00:08:28] vẫn theo lệ cũ, năm phần.

[00:08:29] Đại nhân,

[00:08:30] tháng trước thuyền buôn từ Chiêm Thành đến Đại Minh về còn nói,

[00:08:33] là ba phần mà.

[00:08:34] Đó là thuyền lớn ba cột buồm.

[00:08:36] Thuyền của hắn chở nhiều hàng hơn ngươi,

[00:08:38] nên mới thu ba phần.

[00:08:40] Đại nhân châm chước cho,

[00:08:42] tối nay tiểu nhân mời đại nhân dùng bữa.

[00:08:45] Bớt cho một phần đi ạ.

[00:08:47] Thuyền phiên, thương nhân phiên các ngươi đến Đại Minh ta làm ăn,

[00:08:51] phải tuân thủ luật lệ của Đại Minh ta.

[00:08:54] Hối lộ quan lại Ty Thị Bạc,

[00:08:56] có thể bị tịch thu cả thuyền và hàng hóa.

[00:08:58] Không dám, không dám, không dám.

[00:08:59] Tôi không có ý đó.

[00:09:01] Việc thu thuế này,

[00:09:03] Đại Minh chẳng qua là thu mua theo giá nhà nước,

[00:09:06] dùng làm thuế má, chứ không phải cưỡng đoạt.

[00:09:10] Đây cũng là lệ thường ở các cảng biển.

[00:09:11] Số hàng hóa còn lại,

[00:09:13] các ngươi cứ tự do rao bán.

[00:09:16] Bán được giá cao hay thấp,

[00:09:18] thì phải xem chất lượng hàng của các ngươi,

[00:09:20] và bản lĩnh của chính mình.

[00:09:28] Thương nhân Mãn L剌 Gia các ngươi đến Đại Minh bán hàng,

[00:09:30] có văn thư khảm hợp không?

[00:09:32] Văn thư khảm hợp?

[00:09:34] Đó không phải là chế độ cũ thời Hồng Vũ sao?

[00:09:37] Vả lại, ở hải ngoại đều nói Vĩnh Lạc Hoàng Thượng rất sáng suốt,

[00:09:41] khuyến khích thương nhân hải ngoại đến Đại Minh triều cống, giao thương.

[00:09:45] Sao bây giờ lại đòi văn thư khảm hợp nữa?

[00:09:48] Nói bậy! Triều ta kế thừa tổ chế.

[00:09:51] Phàm là quy chế thời Hồng Vũ đều có hiệu lực.

[00:09:53] Sao có thể không có văn thư khảm hợp mà đến triều cống được?

[00:09:57] Lô hàng này là nhập cảng trái phép.

[00:09:59] Bổn quan sẽ lập tức phạt tịch thu.

[00:10:01] Cái này... Đại nhân, đại nhân!

[00:10:03] Chế độ cũ thời Hồng Vũ tại hạ rất rõ.

[00:10:07] Nhất định sẽ làm theo, nhất định sẽ làm theo, ngài yên tâm.

[00:10:10] Sau này tôi đến Đại Minh làm ăn,

[00:10:13] đầu tiên là phải có chút lòng thành hiếu kính đại nhân.

[00:10:18] Xin dâng lên ngài.

[00:10:25] Dỡ hàng đi.

[00:10:26] Tốt! Tạ ơn đại nhân!

[00:10:27] Dỡ hàng, dỡ hàng! Mau dỡ hàng!

[00:10:31] Hán Vương!

[00:10:32] Lô hàng này tại sao không thu thuế theo quy định?

[00:10:35] Đã thu rồi. Ngài xem.

[00:10:42] Tên họ Giả kia, ngươi chỉ vì mấy viên ngọc vỡ này,

[00:10:46]

[00:10:48] Hán Vương, ngài không biết đó thôi.

[00:10:50] Cái này gọi là quà ra mắt, phần lớn còn ở phía sau.

[00:11:00] Giả Chiêu ở cảng Tuyền Châu,

[00:11:01] ra sức bòn rút, tham ô nhận hối lộ.

[00:11:04]

[00:11:06] Một số chủ thuyền nhỏ không có tiền hối lộ,

[00:11:08] đã quay thuyền rời cảng,

[00:11:10] tuyên bố không bao giờ bước chân vào Đại Minh nữa.

[00:11:12] Việc Đại Hoàng gia căn dặn,

[00:11:14] tại hạ cũng đã hết sức lưu ý.

[00:11:17] Hán Vương điện hạ ngoài việc ăn chơi trác táng,

[00:11:20] rảnh rỗi thì ra cảng đi dạo một vòng,

[00:11:22] tạm thời chưa có động tĩnh gì.

[00:11:36] Mời các vị ngồi. ...Tốt, tốt.

[00:11:38] Trịnh đại nhân, nghe nói các vị thiếu nước ngọt,

[00:11:40] Quốc vương bệ hạ liền lệnh cho tôi lập tức mang đến.

[00:11:42] Cảm ơn, cảm ơn.

[00:11:43] Chúng tôi cũng vừa nghe tin là đến ngay.

[00:11:45] [lỗi âm thanh]

[00:11:45] Đa tạ, thật sự vô cùng cảm kích.

[00:11:47] Đây đều là việc nên làm.

[00:11:48] Đúng vậy, đúng vậy, việc nên làm.

[00:11:50] Quốc sứ đại nhân,

[00:11:51] nghe nói các vị đã giao chiến với Trần Tổ Nghĩa,

[00:11:53] không biết tình hình thế nào?

[00:11:56] Tôi phụng mệnh Đại Minh Hoàng Thượng ra khơi, mục đích có ba.

[00:12:00] Một là giao hảo với các nước.

[00:12:02] Hai là thông thương buôn bán.

[00:12:04]

[00:12:08] trả lại cho biển cả một thế giới thái bình.

[00:12:09] Nói hay lắm, nói hay lắm.

[00:12:11] Hy vọng ngày đó sẽ sớm đến.

[00:12:14] Bổn sứ xin cam kết tại đây,

[00:12:16] mong các nước Nam Dương cứ yên tâm.

[00:12:18] Triều đình Đại Minh nói lời giữ lời.

[00:12:21] Không diệt trừ Trần Tổ Nghĩa,

[00:12:22] Trịnh Hòa tôi quyết không về nước.

[00:12:24] Cũng mong các vị chuyển lời đến Quốc vương Bột Nê,

[00:12:27] xin ngài ấy yên tâm.

[00:12:29] Thuyền đội Đại Minh sẽ chịu trách nhiệm cho vương tử Bột Nê.

[00:12:32] Ngài ấy do bổn sứ hộ tống về nước.

[00:12:34] Tôi nhất định sẽ cho nước Bột Nê một câu trả lời viên mãn.

[00:12:38] Cảm ơn, cảm ơn, cảm ơn.

[00:12:51] Chào mừng các vị lại đến Cựu Cảng.

[00:12:53] Nhanh quá, thật là tốt.

[00:12:55] Mời các vị đại nhân.

[00:12:56] Tốt, mời, mời.

[00:13:20] Chợ ở đây cuối cùng cũng đã khôi phục lại.

[00:13:23] Đúng vậy. Thi tiên sinh xem,

[00:13:27] tốt thật đấy, đúng là không thiếu thứ gì.

[00:13:30] Qua bên kia xem.

[00:13:31] Những thứ này,

[00:13:32] lại chính là những thứ Đại Minh ta thiếu.

[00:13:35] Dùng hàng hóa của chúng ta để trao đổi,

[00:13:36] thông thương bổ trợ cho nhau, có trăm lợi mà không có một hại.

[00:13:39] Thi tiên sinh, tôi dám đảm bảo mấy chục thuyền hàng của ngài,

[00:13:41] chỉ ở Cựu Cảng thôi là sẽ được tranh mua hết sạch.

[00:13:44] Trịnh đại nhân, tôi bây giờ đang hối hận vì chuyện này đây.

[00:13:47] Hối hận chuyện gì?

[00:13:48] Giá mà tôi có được bảo thuyền như của Trịnh đại nhân,

[00:13:51] thì tốt biết mấy.

[00:13:52] Như vậy tôi có thể chở được bao nhiêu hàng chứ.

[00:13:54] Nơi này của chúng tôi vốn dĩ thông thương bốn ngả.

[00:13:57] Hôm nay chợ lớn mở cửa,

[00:13:58] không biết cần bao nhiêu vật phẩm tinh xảo của Trung thổ.

[00:14:01] Xin chuyển lời đến các vị cứ yên tâm.

[00:14:03] Lần này chúng tôi mang theo có đồ sứ và lụa,

[00:14:05] còn có đồ sắt, nông cụ, trà, màn trướng.

[00:14:08] [lỗi âm thanh]

[00:14:09] Nói đơn giản nhé, riêng lụa đã có mấy chục loại.

[00:14:14] Ngài đã thấy bảo thuyền của chúng tôi rồi,

[00:14:16] những thứ chúng tôi mang theo,

[00:14:17] ít nhất cũng gần một nghìn loại.

[00:14:19] Một nghìn loại.

[00:14:20] [lỗi âm thanh]

[00:14:20] Đại Minh thật vĩ đại, Đại Minh thật quá lớn.

[00:14:28] Giả Chiêu! ... Có!

[00:14:30] Túi tiền của ngươi,

[00:14:31] chắc đã rách mấy cái rồi nhỉ?

[00:14:35] Hán Vương, cái này... cái này nói từ đâu ra vậy ạ?

[00:14:40] Ngươi rốt cuộc đã lấy bao nhiêu?

[00:14:45] Cũng chỉ ba mươi vạn.

[00:14:51] Vậy ngươi định nạp tiểu thiếp,

[00:14:54] hay là xây nhà mới?

[00:14:58] Hán Vương nói đùa rồi.

[00:15:00] Túi tiền của nô tài,

[00:15:01] chính là túi tiền của Thiên tuế gia.

[00:15:04] Nô tài một phân cũng không dám giữ riêng.

[00:15:07] Bạc vào mỗi ngày,

[00:15:08] nô tài đều dâng hết cho phủ Hán Vương.

[00:15:11] Nô tài chỉ sợ quên, sợ loạn, sợ không nói rõ được,

[00:15:16] còn đặc biệt ghi một cuốn sổ.

[00:15:21] Cuốn sổ,

[00:15:22] rõ ràng rành mạch.

[00:15:24] Đây là một tấm lòng hiếu thảo của nô tài đối với Vương gia.

[00:15:28] Lại đây, lại đây, đưa ta xem.

[00:15:34] Hán Vương bớt giận, Hán Vương bớt giận!

[00:15:37] Bản vương đưa ngươi từ Nam Kinh ra đây,

[00:15:40] là để ngươi tham ô nhận hối lộ,

[00:15:42] lừa vua hại nước sao?

[00:15:44] Hán Vương, cái này... nô tài...

[00:15:47] Phụ hoàng vừa mới giao việc Ty Thị Bạc,

[00:15:48] cho ta quản lý.

[00:15:50] Ngươi lại đẩy bản vương vào chốn bất trung, bất hiếu,

[00:15:52] bất nhân, bất nghĩa.

[00:15:54] Ngươi muốn phụ hoàng chém đầu ta à?

[00:15:59] Hán Vương, nô tài vơ vét tiền bạc là thật,

[00:16:02] nhưng nô tài đều là vì Hán Vương cả.

[00:16:06] Nói bậy! Bản vương dưới một người trên vạn người.

[00:16:09] Ngay cả giang sơn Đại Minh này cũng là của nhà họ Chu chúng ta.

[00:16:13] Bản vương thèm vào mấy đồng tiền bẩn của ngươi sao?

[00:16:21] Ngươi, tên tiểu nhân bỉ ổi vô liêm sỉ.

[00:16:24] Còn gì để nói nữa không?

[00:16:27] Hán Vương, nô tài xin thề với trời.

[00:16:30] Không tin thì bây giờ ngài cứ móc tim nô tài,

[00:16:36] ra mà xem.

[00:16:37] Trong lòng nô tài không có cha mẹ,

[00:16:39] không có vợ con già trẻ,

[00:16:41] bên trong chỉ chứa một mình Hán Vương điện hạ.

[00:16:44] Hán Vương điện hạ, ngài ra tay đi!

[00:16:48] Nô tài quyết không nhíu mày.

[00:16:51] Có thể chết dưới gươm của Hán Vương,

[00:16:52] là phúc đức tám đời tổ tiên nô tài tu được.

[00:17:07] Tốt lắm! Có chút khí phách.

[00:17:11] Bản vương chính là coi trọng cái khí thế coi cái chết nhẹ tựa lông hồng của ngươi.

[00:17:16] Đứng dậy đi. Bản vương nói thật cho ngươi biết.

[00:17:26] Ngươi biển thủ tiền thuế, nhận hối lộ,

[00:17:31] bản vương không những không trị tội ngươi,

[00:17:35] mà còn ghi cho ngươi một công lớn.

[00:17:37] Không dám, không dám, nô tài biết sai rồi.

[00:17:40] Không, ngươi không sai. Ngươi nhìn rất chuẩn.

[00:17:45] Tiền...

[00:17:48] Tiền có thể sinh ra lực lượng, tiền có thể tạo ra thế lực.

[00:17:52] Tiền có thể biến thành một thanh kiếm sắc bén trong tay bản vương.

[00:18:03] Giả Chiêu à,

[00:18:07] ngươi xem như đã tạo một nền tảng tốt cho bản vương.

[00:18:12] Từ hôm nay trở đi,

[00:18:13] ngươi phải dùng tất cả số tiền bẩn mà ngươi kiếm được,

[00:18:16] lập cho bản vương một ngân hiệu mà không ai biết.

[00:18:20] Chìa khóa này để trên người bản vương.

[00:18:24] Sổ sách ngươi ghi cho bản vương.

[00:18:28] Chúng ta phải theo tháng,

[00:18:29] theo đầu người trích ra một phần tiền,

[00:18:32] thưởng cho tất cả quan viên của Ty Thị Bạc.

[00:18:35] Hơn nữa ngươi còn phải nói rõ với mọi người,

[00:18:38] đây không phải là bổng lộc của triều đình,

[00:18:40] đây là Hán Vương điện hạ ta khao thưởng mọi người.

[00:18:44] Vâng.

[00:18:48] Giả Chiêu! ... Có!

[00:18:51] Từ ngày mai,

[00:18:54] ngươi chính là Đề cử của Ty Thị Bạc Tuyền Châu.

[00:18:58] Tạ ơn tái tạo của Hán Vương!

[00:19:07] Thứ nhỏ này cứ để ở chỗ bản vương trước.

[00:19:12] Bản vương giữ giùm ngươi.

[00:19:16] Ta chỉ hy vọng ngươi có thể nhớ mãi,

[00:19:19] ngươi còn một món nợ,

[00:19:21] ghi trong tay của Nhị Hoàng tử điện hạ Đại Minh.

[00:19:27] Nô tài dù có bị đốt thành tro cũng không dám quên.

[00:19:34] Cảnh Hoằng, tình hình giao thương mấy ngày nay,

[00:19:37] khiến ta có chút lo lắng.

[00:19:40] Ngài sợ hàng hóa của chúng ta không đủ phải không?

[00:19:44] Đúng vậy.

[00:19:47] Tôi đã hỏi rất nhiều người,

[00:19:49] họ đều nói,

[00:19:50] chợ ở Giao Chỉ còn lớn hơn Cựu Cảng.

[00:19:53] Nếu thật sự như vậy,

[00:19:55] lượng dự trữ của chúng ta sẽ không đủ.

[00:19:57] Cảnh Hoằng, ta muốn cho người thúc giục thêm một lô hàng nữa.

[00:20:01] Ngài thấy thế nào?

[00:20:04] Chuyến đi này đã gần như dốc hết quốc lực.

[00:20:07] Nếu lại yêu cầu thêm hàng hóa,

[00:20:09] e là trong nước không chịu nổi.

[00:20:11] Đến lúc đó,

[00:20:12] Cảnh Đức Trấn và các xưởng lụa, còn có Cục Dệt nhuộm,

[00:20:15] lại phải bận rộn không ngớt.

[00:20:17] Bận rộn thì tốt.

[00:20:18] Cảnh Hoằng à, chúng ta cần càng nhiều,

[00:20:20] bá tánh càng có việc để làm.

[00:20:22] Thương nghiệp mới có thể lưu thông.

[00:20:25] Các ngành nghề phát triển, mới có thể nước giàu dân mạnh.

[00:20:47] Không được rồi. Già rồi. Không đấu lại Hoàng Thượng nữa.

[00:20:55] Vậy thì xin thua đi.

[00:20:58] Hoàng Thượng, có việc gấp!

[00:21:02] Nói.

[00:21:04] Là mật báo.

[00:21:08] Cho họ lui hết đi.

[00:21:16] Hoàng Thượng, có người nói,

[00:21:18] có một người trông rất giống Chu Doãn Văn,

[00:21:21] đang ẩn náu trong một ngôi làng ở ngoại ô Phúc Châu.

[00:21:35] Có những ai biết?

[00:21:39] Cái này...

[00:21:42] hai vị hoàng tử...

[00:21:43] có thể còn có cả thuộc hạ của họ.

[00:21:50] Nhiều người biết như vậy,

[00:21:52] tại sao bây giờ ngươi mới đến bẩm báo?

[00:21:55] Nô tài đáng chết, nô tài cũng vừa mới nghe nói.

[00:21:58] Chuyện này quả thực có chút kỳ lạ.

[00:22:01] Theo lý thì Hán Vương điện hạ đang ở Tuyền Châu,

[00:22:03] lẽ ra phải biết từ lâu rồi.

[00:22:05] Nhưng tại sao lại không tâu báo?

[00:22:08] Thuộc hạ của nô tài,

[00:22:09] cũng là nghe được từ miệng người nhà của Hoàng trưởng tử.

[00:22:12] Nếu vậy thì,

[00:22:13] Hoàng trưởng tử cũng đã nghe phong thanh từ lâu rồi.

[00:22:16] Điều kỳ lạ là,

[00:22:17] Hoàng trưởng tử cũng không hề lên tiếng về chuyện này.

[00:22:44] Nàng nuôi cho trẫm hai đứa con trai tốt thật.

[00:22:46] Chuyện lớn như vậy,

[00:22:48] lại dám che giấu không báo, ngồi trên núi xem hổ đấu.

[00:22:50] Rốt cuộc muốn làm gì?

[00:22:53] Trong mắt chúng còn có người phụ hoàng này không?

[00:23:01] Hoàng Thượng năm xưa khi còn ở đất phong Yên Bắc,

[00:23:04] có bao nhiêu chuyện bẩm báo với Thái Tổ chứ?

[00:23:10] Chẳng qua là trò giỏi hơn thầy thôi.

[00:23:12] Chỉ là bây giờ vẫn chưa hơn được thầy.

[00:23:16] Sao nàng lại có thể nói như vậy?

[00:23:19] Năm đó giữa trẫm và Tiên hoàng,

[00:23:20] không phải còn có một Chu Doãn Văn sao?

[00:23:22] Trẫm là bất đắc dĩ phải làm vậy.

[00:23:23] Nhưng Cao Sí, Cao hú thì khác.

[00:23:26] Chúng là máu mủ ruột rà của trẫm, là anh em một nhà.

[00:23:29] Địa vị cao, quyền lực lớn, không lo tiến thủ,

[00:23:31] lại mỗi người một lòng, ngấm ngầm ngáng chân nhau.

[00:23:52] Hoàng Thượng, xin hãy bớt giận.

[00:23:56] Đây cũng là chuyện khiến thần thiếp đau lòng nhất.

[00:24:02] Năm xưa ở Yên Vương phủ,

[00:24:04] hai đứa trẻ đều một lòng.

[00:24:08] Nhưng bây giờ có được thiên hạ,

[00:24:09] lại có toan tính của riêng mình.

[00:24:12] Tục ngữ có câu, hoạn nạn có nhau, phú quý khó chung.

[00:24:16] Chúng tranh giành không chỉ là cái trước mắt,

[00:24:20] mà còn là ngôi vị储君.

[00:24:27] Hoàng Thượng,

[00:24:28] [lỗi âm thanh]

[00:24:28] có một câu thần thiếp đã nghĩ rất lâu rồi.

[00:24:32] Muốn dẹp yên tranh chấp, tránh mầm họa,

[00:24:34] vẫn là nên sớm lập Thái tử.

[00:24:39] Vậy nàng thấy nên lập ai?

[00:24:45] Thần thiếp cũng không nói rõ được.

[00:24:49] Dù sao lòng bàn tay, mu bàn tay đều là thịt.

[00:24:52] Thần thiếp chỉ mong gia đình này được yên ấm.

[00:24:57] Nàng nói thế này khác gì không nói.

[00:25:18] Năm đó Chu Doãn Văn miệng ngậm thiên mệnh, tay nắm trọng binh.

[00:25:23] Chu Doãn Văn tại vị bốn năm cũng không làm gì được Hoàng Thượng.

[00:25:28] Mà nay trên dưới đã đổi vị,

[00:25:30] Hoàng Thượng đã quân lâm thiên hạ.

[00:25:33] Chu Doãn Văn đã thành một phế đế vong mệnh.

[00:25:36] Còn có thể gây ra sóng gió gì?

[00:25:38] Huống hồ hắn còn là cháu ruột của Bệ hạ.

[00:25:43] Cho dù không có Chu Doãn Văn,

[00:25:45] trẫm cũng phải ra tay sát giới.

[00:25:47] Một là để cảnh cáo thiên hạ, Chu Doãn Văn đã chết.

[00:25:51] Ai còn dám mượn bóng ma của Chu Doãn Văn để chiêu hồn,

[00:25:54] trẫm quyết không dung tha.

[00:25:56] Hơn nữa,

[00:25:58] trẫm muốn nhân cơ hội này để răn đe hai hoàng tử,

[00:26:00] mưu tính riêng tư cũng phải có chừng mực.

[00:26:03] Đừng bắt đầu bằng hại người, để rồi kết thúc bằng hại mình.

[00:26:07] Vương Trung!

[00:26:08] Nô tài có mặt.

[00:26:10] Truyền chỉ, cho Kỷ Cương dẫn Cẩm Y Vệ,

[00:26:14] ngày đêm tức tốc đến Phúc Châu,

[00:26:15] đem những kẻ tung tin đồn về tung tích phế đế Chu Doãn Văn,

[00:26:18] những kẻ dùng lời đồn mê hoặc lòng người, bắt hết một lưới, xử tử tại chỗ.

[00:26:21] Lĩnh chỉ!

[00:26:22] Không được, không được!

[00:26:26] Hoàng Thượng, tuyệt đối không được nóng vội.

[00:26:29] Chu Doãn Văn tại vị bốn năm,

[00:26:31] việc lớn nhất đã làm,

[00:26:33] chính là giao chiến với Bệ hạ và bại trận.

[00:26:36] Hoàng Thượng tại vị bốn năm, chấn chỉnh giang sơn xã tắc,

[00:26:39] kiến tạo nên sự nghiệp vĩ đại chưa từng có.

[00:26:41] Ai hiền tài, ai bất tài, không cần nói cũng rõ.

[00:26:44] Hoàng Thượng à, bá tánh coi trọng nhất là lợi ích thực tế.

[00:26:49] Ai cho họ cơm no áo ấm,

[00:26:51] người đó chính là hoàng đế tốt.

[00:26:53] Nếu không tạo ra thành tích,

[00:26:54] dù có tàn sát cả thành bá tánh,

[00:26:57] cũng không bịt được miệng lưỡi người trong thiên hạ.

[00:27:00] Cuộc tranh giành của các hoàng tử,

[00:27:01] sao có thể dùng việc tàn sát người vô tội mà răn đe được.

[00:27:05] Bần tăng cả gan hỏi Hoàng Thượng một câu.

[00:27:08] Hãy lấy đại nghiệp làm trọng,

[00:27:09] vẫn là nên tránh họa binh đao.

[00:27:13] Sự việc đã đến nước này,

[00:27:14] chỉ có thể quyết đoán mau lẹ, dùng dao nhanh chặt mớ bòng bong.

[00:27:19] Hoàng Thượng! Hoàng Thượng!

[00:27:22] Tin vui, Trịnh Hòa gửi thư về!

[00:27:25] Đọc! ... Vâng.

[00:27:30] Thần Trịnh Hòa trên thuyền Thiên Nguyên,

[00:27:32] hướng về phương Bắc khấu đầu, cung chúc Hoàng Thượng vạn an.

[00:27:36] Thuyền đội do vi thần chỉ huy đã đến Cựu Cảng.

[00:27:39] Trên đường đi, tuần du các nước,

[00:27:41] nơi nào đến cũng ca ngợi sự nghiệp vĩ đại của Hoàng Thượng,

[00:27:45] lòng hướng về thiên triều Đại Minh.

[00:27:46] Và mong muốn được thông thương với Đại Minh ta.

[00:27:50] Đồ sứ, lụa, trà... mà thần mang theo,

[00:27:55] càng được hoan nghênh nhiệt liệt.

[00:27:57] Thần cung kính xin Hoàng Thượng,

[00:27:58] chuẩn bị thêm những linh khí diệu vật của Trung Hoa,

[00:28:01] trong vòng bốn tháng vận chuyển đến Cựu Cảng.

[00:28:05] Để phục vụ nhu cầu giao hữu và giao thương hải ngoại của ta.

[00:28:08] Thần thân ở nơi đất khách,

[00:28:10] càng cảm nhận sâu sắc sự anh minh trong quyết sách tuần dương của Hoàng Thượng.

[00:28:14] Thần cho rằng, muốn quốc gia phú cường,

[00:28:17] tuyệt đối không thể xem nhẹ hải dương.

[00:28:20] Của cải lấy từ hải dương.

[00:28:22] Bốn biển yên thì vạn sự hưng.

[00:28:27] Của cải lấy từ hải dương...

[00:28:30] Hay lắm!

[00:28:32] Đời này bần tăng chỉ làm được hai việc.

[00:28:37] Phò tá một vị anh hùng cái thế,

[00:28:39] và dạy dỗ ra một bậc lương tài tuyệt thế.

[00:28:44] Trịnh Hòa quả thực có kiến giải.

[00:28:46] Bần tăng muốn kiến nghị với Thánh thượng,

[00:28:49] mau chóng truyền tấu chương của Trịnh Hòa cho thiên hạ biết.

[00:28:52] Ra sức tuyên dương công lao tuần dương vạn dặm,

[00:28:56] lợi ích của việc giao hảo láng giềng.

[00:28:58] Mượn thế này để bài trừ dị đoan, chấn hưng quốc lực.

[00:29:03] Lấy danh nghĩa chuẩn bị hàng hóa ra khơi,

[00:29:05] thúc đẩy công cuộc trung hưng Vĩnh Lạc.

[00:29:08] Để an ủi lòng mong mỏi của quần thần, yên lòng bá tánh.

[00:29:17] Lời của Trịnh Hòa các ngươi đều đã nghe thấy rồi chứ?

[00:29:20] Chu Cao Sí! Hạ Nguyên Cát!

[00:29:23] Thần có mặt! ... Nhi thần có mặt!

[00:29:25] Lệnh cho hai ngươi cùng với Lục Bộ,

[00:29:27] đốc thúc Nam Trực Lệ, Chiết Giang, Phúc Kiến, Quảng Đông,

[00:29:30] Giang Tây, Hồ Quảng Bố chính sứ,

[00:29:33] cùng nha môn ba phủ Tùng Giang, Tô Châu, Hàng Châu,

[00:29:36] đóng thêm tám mươi tám thuyền biển,

[00:29:39] và chuẩn bị đầy đủ các loại hàng hóa mà Trịnh Hòa yêu cầu bổ sung.

[00:29:42] Hoàng Thượng!

[00:29:43]

[00:29:48] Hoàng Thượng, hiện nay quốc khố trống rỗng,

[00:29:50] bạc tồn không đến một trăm vạn lượng.

[00:29:53] Hoàng Thượng vừa muốn đóng thuyền,

[00:29:54] vừa muốn thu mua các loại vật tư,

[00:29:56] không có bạc thì khó mà hoàn thành.

[00:30:00] Trẫm chỉ cần kết quả.

[00:30:02] Chuyện bạc, các ngươi tự nghĩ cách.

[00:30:05] Hoàng Thượng... Vi thần...

[00:30:06] Chu Cao Sí!

[00:30:08] Nhi thần... tuân chỉ.

[00:30:13] Trẫm nói lại một lần nữa.

[00:30:14] Vật tư chuẩn bị cho thuyền đội của Trịnh Hòa,

[00:30:17] phải trong vòng bốn tháng vận chuyển đến Cựu Cảng.

[00:30:19] Bãi triều.

[00:30:27] Ngô hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!

[00:30:55] Hạ đại nhân, cứ thế này không được đâu.

[00:30:57] Gấp gáp thì có ích gì?

[00:30:59] Vẫn là nên nghe ý của Điện hạ.

[00:31:02] Điện hạ... Điện hạ... Điện hạ!

[00:31:24] Điện hạ, Chiết Giang, Hồ Quảng, Giang Tây gửi báo cáo khẩn,

[00:31:28] nói ba tỉnh mưa lớn liên miên,

[00:31:30] ngập lụt gần ba vạn khoảnh ruộng tốt.

[00:31:33] Đê vỡ, nước sông dâng cao,

[00:31:35] hàng nghìn ngôi nhà ở mấy chục thôn trấn bị phá hủy.

[00:31:38] Hàng chục vạn người không nhà không cửa.

[00:31:43] Nô tài đáng chết, nô tài đáng chết.

[00:31:48] Thôi, thôi, mau rửa đi.

[00:31:50] Điện hạ, không thể làm mạnh được.

[00:31:51] Nước nóng dội vào, mụn nước trên chân sẽ vỡ hết.

[00:31:54] Ngươi ở đâu ra mà nhiều lời thế, mau rửa đi!

[00:31:56] Vâng.

[00:32:12] Điện hạ, phiền phức hơn là, lệnh cấm biển vừa nới lỏng,

[00:32:15] ngư dân các tỉnh Quảng Đông, Phúc Kiến, Chiết Giang, Sơn Đông,

[00:32:18] lại bắt đầu lén lút đóng thuyền biển,

[00:32:21] người ra khơi đánh cá, buôn bán rất nhiều.

[00:32:23] Lúc đầu chúng thần còn dám giết vài người,

[00:32:25] bây giờ nhiều đến mức bắt không xuể.

[00:32:28] Điện hạ, cứ thế này, nước sẽ không còn là nước nữa.

[00:32:32] Đều là do việc hạ Tây Dương gây ra.

[00:32:37] Điện hạ, thần đã nghĩ rồi,

[00:32:40] nếu không có chuyện thuyền đội này,

[00:32:42] chúng ta với Hoàng Thượng một lòng một dạ,

[00:32:45] chí hướng tương đồng.

[00:32:48] Nhưng vừa dính vào chuyện hạ Tây Dương này,

[00:32:49] là vua tôi bất hòa, nước nguy thế suy.

[00:32:56] Trịnh Hòa ơi Trịnh Hòa,

[00:32:58] ngươi đã hại thảm Đại Minh đang yên ổn này rồi.

[00:33:02] Điện hạ, không thể chờ đợi thêm nữa.

[00:33:09] Nên đi đường nào, ngài phải nói một lời.

[00:33:25] Điện hạ, thần đã nghĩ kỹ rồi.

[00:33:29] Chỉ với sức mình Điện hạ, khó mà xoay chuyển càn khôn.

[00:33:33] Thần và mọi người nguyện theo Điện hạ, cùng ký tên dâng sớ can gián.

[00:33:36] Không đạt được mục đích, thề không bỏ cuộc.

[00:33:39] Điện hạ, lần này Hoàng Thượng rõ ràng là,

[00:33:41] giao cho chúng ta một việc không thể hoàn thành.

[00:33:43] Hạ Tây Dương không tiếc hao người tốn của,

[00:33:45] không tiếc hại nước trái tổ tông,

[00:33:47] việc như vậy chúng ta không thể hùa theo nữa.

[00:33:51] Đúng, đúng!

[00:33:51] Không đạt được mục đích, thề không bỏ cuộc!

[00:33:53] Không đạt được mục đích, thề không bỏ cuộc!

[00:33:59] Điện hạ!

[00:34:08] Điện hạ, ngài...

[00:34:11] Công Bộ báo lên,

[00:34:12] ba trăm cây gỗ đóng thuyền vận chuyển từ Giang Tây đến,

[00:34:15] kích thước không đủ. Ta phải đi xem ngay.

[00:34:18] Cái này...

[00:34:23] Đi hết rồi. Các người không lo thì tôi lo.

[00:34:26] Tôi đi tìm Hoàng Thượng. Đi!

[00:34:31] Trẫm đã hạ lệnh khẩn tám trăm dặm cho các tỉnh,

[00:34:33] mở kho phát lương.

[00:34:35] Tỉnh nào mà còn có người chết đói,

[00:34:38] thì quan chủ sự ở đó đừng mong làm tiếp.

[00:34:41] Ngô hoàng thánh minh.

[00:34:47] Còn chuyện gì nữa không?

[00:34:51] Bẩm Hoàng Thượng,

[00:34:53] hàng trăm ngư dân bị giải về kinh từ các tỉnh ven biển,

[00:34:56] vì ra khơi đánh cá,

[00:34:59] Hoàng Thượng định xử trí thế nào ạ?

[00:35:04] Áp giải về nguyên quán, tất cả đều...

[00:35:06] Hoàng Thượng thánh tài!

[00:35:08] Ngô hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!

[00:35:14] Lui xuống đi.

[00:35:15] Tạ ơn Hoàng Thượng.

[00:35:21] Thần xin cáo lui.

[00:35:31] Vương Trung.

[00:35:32] Nô tài có mặt.

[00:35:36] Đem mật chỉ này hạ phát cho Án Sát Sứ các tỉnh.

[00:35:45] Sao, không nhận ra mấy chữ này à?

[00:35:49] Nô tài nhận ra.

[00:35:53] Sau khi những khâm phạm này đến địa phận quản hạt,

[00:35:56] lặng lẽ thả họ ra cho trẫm.

[00:36:00] Bảo họ đổi nơi khác mưu sinh.

[00:36:02] Đối ngoại thì cứ nói đã giết hết.

[00:36:08] Khoan đã, truyền lời xuống.

[00:36:12] Kẻ nào làm lộ tin tức,

[00:36:14] sẽ bị xử tội tiếp tay cho khâm phạm vượt ngục.

[00:36:18] Nô tài tuân chỉ.

[00:36:19] Hoàng Thượng, bẩm báo Hoàng Thượng.

[00:36:25] Cung Từ Ninh sáng nay,

[00:36:26] đã cho chuyển đến một chiếc máy dệt vải.

[00:36:28] Còn đón một cô gái thường dân từ ngoài cung vào, không biết...

[00:36:33] Vương Trung, chuyện này ngươi có biết không?

[00:36:35] Nô tài nghe nói, Hoàng hậu còn liên lạc với các tần phi,

[00:36:40] nói là muốn học dệt vải.

[00:36:43] Đã bận rộn mấy hôm rồi.

[00:36:50] Hoàng hậu đây là dụng tâm lương khổ.

[00:36:55] Chúng ta ăn là tiền lương của quốc khố,

[00:36:58] dùng là ân tứ của triều đình.

[00:37:00] Chúng ta không trồng một mảnh đất cho quốc gia,

[00:37:02] lại ăn no cả ngày.

[00:37:05] Không tự dệt một tấc vải,

[00:37:07] nhưng mỗi người chúng ta mặc,

[00:37:08] đều là lụa là gấm vóc.

[00:37:11] Bây giờ quốc gia có nạn,

[00:37:13] chúng ta nên vì nước san sẻ lo âu, thay vua giải nạn.

[00:37:17] Hôm nay ta đã mời đến đây,

[00:37:19] thợ dệt gấm vân.

[00:37:20] Chúng ta học xong rồi sẽ đi dạy người khác.

[00:37:24] Tần phi, cung nữ trong hậu cung có đến hàng nghìn người.

[00:37:27] Nếu mỗi người một khung cửi,

[00:37:29] một tháng sẽ dệt ra được bao nhiêu gấm vân chứ?

[00:37:34] Ít nhất cũng trên vạn tấm.

[00:37:36] Đến lúc đó, gấm vân do chính tay chúng ta dệt,

[00:37:39] có thể theo bảo thuyền của chúng ta ra hải ngoại,

[00:37:42] cho Đại Minh của chúng ta,

[00:37:43] đổi về bạc để đóng thuyền, cứu tế, hưng quốc.

[00:37:47] Hoàng hậu, chúng thần thiếp bằng lòng học, bằng lòng dệt.

[00:37:50] Chúng thần thiếp bằng lòng học, bằng lòng dệt.

[00:37:53] Tốt quá rồi. Vậy hôm nay,

[00:37:56] bổn hậu sẽ bái sư đầu tiên,

[00:37:59] cũng đảm bảo sẽ học thành tài đầu tiên, ra nghề đầu tiên.

[00:38:03] Từ bây giờ cô chính là sư phụ của chúng tôi.

[00:38:07] Chúng tôi có làm không tốt chỗ nào,

[00:38:09] cô cứ nói, cứ phạt.

[00:38:12] Hoàng hậu, dân nữ đâu dám.

[00:38:15] Không dám thì sao được?

[00:38:16] Thầy nghiêm mới có trò giỏi.

[00:38:19] Mọi người nói có phải không?

[00:38:20] Phải ạ.

[00:38:34] Thần Hạ Nguyên Cát khấu kiến Hoàng Thượng.

[00:38:46] Hạ Nguyên Cát.

[00:38:49] Ngươi sau lưng trẫm đi khắp nơi tuyên truyền thủy tai, hạn hán,

[00:38:54] dân chúng lầm than.

[00:38:56] Còn nói hạ Tây Dương là từ khi Hồng Vũ lập triều đến nay,

[00:38:59] là chính sách tệ hại nhất.

[00:39:02] Ngươi có ý đồ gì?

[00:39:04] Ý đồ của thần là quốc khố không có bạc.

[00:39:07] Ngươi đi khắp nơi bôi nhọ tân chính thì sẽ có bạc sao?

[00:39:09] Ngừng việc hạ Tây Dương, quốc khố sẽ có bạc.

[00:39:12] Ngươi dám kháng chỉ?

[00:39:14] Không dám, nhưng thần phải liều chết can gián.

[00:39:20] To gan thật. Ngươi thật sự không sợ chết sao?

[00:39:24] Sợ, nhưng thần vẫn phải can gián.

[00:39:29] Tốt. Trẫm hỏi ngươi.

[00:39:32] Quốc gia có nạn, ngân khố eo hẹp,

[00:39:37] ngươi bây giờ sống thế nào?

[00:39:42] Gia đình ngươi bây giờ có phải vẫn đang húp cháo không?

[00:39:45] Làm phiền Hoàng Thượng quan tâm.

[00:39:47] Gia đình vi thần vẫn sống rất tốt.

[00:39:50] Húp cháo so với ăn thịt còn tốt hơn, vẫn có thể no bụng,

[00:39:54] còn có thể tinh thần sảng khoái, không có đờm hỏa.

[00:39:59] Ngươi đây là đang thể hiện sự thanh liêm của mình.

[00:40:02] Thần chỉ nhớ bổn phận của một bề tôi,

[00:40:05] không có gì để thể hiện cả.

[00:40:17] Vậy số bạc trẫm cho Vương Trung mang đến cho ngươi xây phủ,

[00:40:20] đi đâu rồi?

[00:40:21] Hoàng Thượng...

[00:40:22] Ngươi dám kháng chỉ!

[00:40:24] Thần đã phụ thánh ân.

[00:40:31] Ngươi đã tiêu hết số bạc trẫm thưởng cho ngươi.

[00:40:35] Một đồng cũng không giữ lại.

[00:40:39] Xin Hoàng Thượng thứ tội.

[00:40:43] Trẫm biết, ngươi đã quyên góp số tiền đó.

[00:40:47] Mua lương thực quyên góp cho những vùng bị thiên tai.

[00:40:52] Còn mượn danh người khác, không để ai biết.

[00:40:58] Hoàng Thượng...

[00:41:05] Hạ Nguyên Cát ơi...

[00:41:11] Hạ Nguyên Cát, ngươi là tấm gương cho bề tôi Đại Minh,

[00:41:14] là quan tốt của bá tánh, là lương thần của trẫm.

[00:41:19] Nhưng ngươi phải nhớ,

[00:41:21] chỉ với sức một mình ngươi thì chẳng khác nào muối bỏ bể.

[00:41:25] Trẫm muốn ngươi từ nay về sau,

[00:41:27] gặp chuyện khó khăn không được giấu giếm nữa.

[00:41:29] Ngươi phải nói cho trẫm biết, trẫm sẽ giúp ngươi giải quyết.

[00:41:33] Trời có sập xuống, đã có trẫm chống đỡ.

[00:41:38] Thần nguyện vì Hoàng Thượng mà tan xương nát thịt.

[00:41:43] Thần dù có chết đói, chết mệt,

[00:41:46] cũng phải làm tốt việc cho triều đình, cho lê dân bá tánh.

[00:41:53] Trẫm lại hạ cho ngươi một đạo nghiêm chỉ.

[00:41:56] Từ nay về sau không được húp cháo nữa.

[00:41:58] Cả nhà không được để bụng đói nữa.

[00:42:01] Càng không được chết đói.

[00:42:03] Đặc biệt là ngươi, Hạ Nguyên Cát.

[00:42:06] Mạng của ngươi không phải là của ngươi, là của trẫm.

[00:42:09] Là của lê dân bá tánh, là của Đại Minh.

[00:42:12] Ngươi phải ăn no bụng để làm việc cho trẫm.

[00:42:16] Hoàng Thượng...

[00:42:21] Gánh nặng giang sơn Đại Minh này,

[00:42:24] trẫm còn cần ngươi giúp đỡ cùng gánh vác.

[00:42:28] Tiếp chỉ!

[00:42:30] Thần lĩnh chỉ, tạ ơn


 0 Comentarios sort   Ordenar por


Hasta la próxima