(AI-sub) Trịnh Hoà Hạ Tây Dương tập 37 - La Gia Lương, Đường Quốc Cường
Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Trịnh Hoà Hạ Tây Dương (2009): Hành Trình Lịch Sử Vượt Biển Của Hạm Đội Nhà Minh <br>Bộ phim xoay quanh nhân vật lịch sử có thật – thái giám Trịnh Hòa (do ngôi sao TVB La Gia Lương thủ vai). Dưới mệnh lệnh của hoàng đế Minh Thành Tổ - Chu Đệ (Đường Quốc Cường), Trịnh Hòa đã dẫn đầu một hạm đội lớn nhất thế giới thời bấy giờ thực hiện 7 chuyến hải trình vĩ đại đến "Tây Dương" (vùng biển Ấn Độ Dương và xa hơn nữa).
[00:00:09] Đại sư, xin người hãy nhận đệ tử.
[00:00:24] Đây là duyên phận của con.
[00:00:30] Tạ sư phụ.
[00:00:32] Nhưng con không được xuống tóc, chỉ có thể mang tóc tu hành.
[00:00:37]
[00:00:41] Loại bỏ phiền não thế tục, hòa vào chốn thanh tịnh của nhà Phật.
[00:00:49] Vâng, sư phụ.
[00:00:52] Táo gan!
[00:00:54] Ngươi dám cả gan sau lưng Bổn vương đưa giặc Oa vào vương phủ.
[00:00:58] Ai cho ngươi cái gan đó?
[00:01:01] Cái mạng chó của ngươi còn muốn giữ nữa không?
[00:01:03] Đây... người này...
[00:01:05] là một đường dây ngầm mà Ngô Tuyên để lại cho Hán vương.
[00:01:08] Ngô Tuyên nói lúc trước ông ta không nghe lời Hán vương,
[00:01:10] đã cáo trạng Trịnh Hòa trước mặt Hoàng thượng.
[00:01:12] Tây Lang này xem như là món quà tạ tội với điện hạ.
[00:01:17] Nói bậy! Đây là đến tạ tội với ta sao?
[00:01:21] Đây là đang chôn ta xuống hố đấy.
[00:01:23] Nô tài chẳng phải là muốn cho điện hạ...
[00:01:25] ...một bất ngờ vui mừng sao?
[00:01:27] Ngươi... ngươi đúng là đầu heo mà!
[00:01:35] Hán vương hai ngày nay đến cửa phủ cũng không ra,
[00:01:38] chỉ ở trong nhà bận rộn nhận bạc.
[00:01:41] Nô tài đã ghi lại hết danh sách rồi.
[00:01:43] Tổng cộng có 32 vị quan viên
[00:01:45]
[00:01:49] Hán vương cũng là một đời anh hùng,
[00:01:50] sao đột nhiên lại trở nên câu nệ như vậy?
[00:01:52] Toàn thân một mùi tiền của thị dân.
[00:01:57] Đường đường Hán vương sao có thể thiếu bạc chứ?
[00:02:01] Lạ thật.
[00:02:02] Hoàng thượng, nô tài đã tra rõ rồi.
[00:02:05] Hán vương đã nhận mấy triệu lạng bạc rồi.
[00:02:46] Có chuyện gì, ngả bài đi.
[00:02:49] Hán vương điện hạ thích nhất là làm việc thẳng thắn.
[00:02:51] Có lời gì cứ nói thẳng ra đi.
[00:02:54] Được, vậy tôi nói thẳng.
[00:02:56] Hán vương,
[00:02:57] từ khi các sứ đoàn các nước lũ lượt đến Đại Minh,
[00:03:00] Hoàng thượng Đại Minh vô cùng hiếu khách,
[00:03:02] ban thưởng cho các nước cũng vô cùng hậu hĩnh.
[00:03:05] Thật là khiến người ta vui mừng ngoài sức tưởng tượng.
[00:03:07] Thôi, thôi, chuyện này không cần nói nữa.
[00:03:10] Nước Đại Minh chúng ta từ trước đến nay đều hiếu khách.
[00:03:13] Nhưng Hoàng thượng Đại Minh
[00:03:14] những thứ ban thưởng chỉ giới hạn ở tơ lụa,
[00:03:18] gấm vóc, trà, và đồ sứ.
[00:03:22] Những vật dụng sinh hoạt này...
[00:03:25] Chừng này mà ngươi còn chê ít à?
[00:03:27] Chúng tôi càng thích những công cụ tinh xảo
[00:03:29] do thợ thủ công Đại Minh chế tạo.
[00:03:32] Các sản phẩm bằng đồng sắt, và cả tiền đồng.
[00:03:37] Tiền đồng của triều Đại Minh
[00:03:39] ở nước chúng tôi rất được ưa chuộng.
[00:03:41] Nhưng Hoàng thượng của các ngài lại kiểm soát rất nghiêm ngặt.
[00:03:47] Lời của ngươi vẫn chưa nói hết phải không?
[00:03:50] Các ngươi, những người ngoại phiên, thích bảo vật của Đại Minh
[00:03:53] không chỉ có những thứ này đâu nhỉ?
[00:03:56] Còn có vũ khí.
[00:04:01] Ví dụ như hỏa súng của Thần Cơ Doanh Đại Minh.
[00:04:09] Ngài nói rất đúng.
[00:04:12] Thiên tuế điện hạ quả nhiên là người thẳng thắn.
[00:04:21] Người ngoại phiên.
[00:04:23] Họ ở trong phủ Hán vương bốn năm canh giờ.
[00:04:27] Ngươi làm tốt lắm.
[00:04:29] Nhưng có một điều phải nhớ, hết sức cẩn thận.
[00:04:35] Ngươi nên biết chuyện ngươi đang làm,
[00:04:37] nếu làm tốt thì âm thầm không ai biết.
[00:04:40] Nếu làm không tốt...
[00:04:42] Nô tài hiểu.
[00:04:43] Chuyện này tuyệt đối không liên quan đến Thái tử.
[00:04:46] Nô tài đến chết cũng sẽ không quên câu nói này.
[00:04:53] Ngươi chơi hơi quá trớn rồi đấy.
[00:04:57] Gần đây vơ vét không ít tiền của nhỉ?
[00:05:04] Để Thập Thất thúc chê cười rồi.
[00:05:06] Ăn uống vui chơi cũng cần phải có tiền chứ.
[00:05:09] Tên nhóc ngươi đang tính chuyện gây dựng lại từ đầu,
[00:05:12] quyết một trận thắng thua nữa phải không?
[00:05:15] Lão gia người đừng xúi giục con nữa.
[00:05:21] Năm đó ngươi ở Thị Bạc Ty,
[00:05:23] Giả Chiêu đem tiền hối lộ ngươi, ngươi suýt nữa đã giết hắn.
[00:05:27] Còn ngấm ngầm làm một bộ sổ sách giả.
[00:05:31] Có chuyện này phải không?
[00:05:36] Quan mới nhậm chức, chỉ là chút tài mọn thôi.
[00:05:40] Nếu không ngươi có thể nghĩ đến Thị Bạc Ty,
[00:05:44] thì cũng có thể nghĩ đến thiên hạ.
[00:05:47] Ý của Thập Thất thúc là...
[00:05:50] Có tiền có thể sai khiến cả quỷ.
[00:05:52] Có tiền có thể mua chuộc lòng người.
[00:05:55] Có tiền có thể có được quyền lực.
[00:05:59] Có tiền cũng có thể mua được cả thiên hạ.
[00:06:07]
[00:06:11]
[00:06:15] Tạ ơn Hoàng thượng tri ngộ.
[00:06:18] Đứng dậy đi. Kẻ sĩ dưới gối có vàng.
[00:06:23] Làm quan ở Thị Bạc Ty,
[00:06:25] e là dưới chân cũng có vàng đấy.
[00:06:28] Tiểu nhân nhất định sẽ không phụ thánh ân của Hoàng thượng.
[00:06:33]
[00:06:37] trên đường đã nói những gì với Vương Trung vậy?
[00:06:42] Tiểu nhân không nói gì cả.
[00:06:44] "4
[00:06:46] Ngươi không những nói, mà còn nói không ít.
[00:06:50] Thậm chí còn nói đến cả trẫm.
[00:06:53] Hoàng thượng tha mạng, tiểu nhân quả thật có nói đến Hoàng thượng.
[00:06:56] Nhưng không hề nói xấu Hoàng thượng.
[00:06:58] Mà là cung chúc Hoàng thượng vạn thọ vô cương.
[00:07:06] Nói tốt cho trẫm hay nói xấu trẫm,
[00:07:09]
[00:07:12] Vương Trung lẽ nào không nói cho trẫm?
[00:07:14] Cho dù hắn không nói thì người khác cũng sẽ nói cho trẫm.
[00:07:26]
[00:07:30] mỗi một cái cây, mỗi một bức tường,
[00:07:33] mỗi một hòn đá, đều có tai.
[00:07:36] Cho nên bất kể thần tử tiểu dân có nói gì,
[00:07:40] trẫm đều có thể biết rõ ràng tường tận.
[00:07:45] Tiểu nhân biết rồi, miệng của người thiên hạ lợi hại,
[00:07:48] tai của Hoàng thượng còn lợi hại hơn.
[00:07:52] Vậy ngươi có biết để ngươi theo Hán vương
[00:07:54] đến Thị Bạc Ty làm quan là vì cái gì không?
[00:07:58] Tiểu nhân hiểu là để làm một cái cây,
[00:08:03] làm một bức tường, làm một hòn đá,
[00:08:06] làm một đôi tai biết nghe lời.
[00:08:12] Người có học đúng là thông minh.
[00:08:20] Từ năm công nguyên 1405,
[00:08:23] đến năm công nguyên 1411, trong sáu năm,
[00:08:26] đoàn thuyền Trịnh Hòa
[00:08:27] gần như không gián đoạn đã ba lần ra khơi.
[00:08:35] Truyền lệnh, gió mùa đã đến.
[00:08:36] Các thuyền chuyển lái về hướng Tây Nam, căng buồm tiến lên.
[00:08:43] Trịnh đại nhân.
[00:08:44] Phía trước chính là cảng của Malacca.
[00:08:51] Tống Thiên có mặt!
[00:09:00] Bách hộ Tống Thiên tham kiến các vị đại nhân.
[00:09:02] Truyền lệnh cho các thuyền,
[00:09:04] treo hoàng kỳ, bắn pháo hiệu, chuẩn bị vào cảng.
[00:09:07] Tuân lệnh.
[00:09:16] Trịnh đại nhân.
[00:09:19] Vua Malacca, Bái Lý Mê Tô Lạt,
[00:09:21] đã phái sứ giả hết chuyến này đến chuyến khác đến cáo cấp cầu cứu,
[00:09:24] nói nước láng giềng lớn là Xiêm La dùng vũ lực uy hiếp,
[00:09:27] muốn thôn tính Malacca, lời này không sai.
[00:09:31] Cho nên chúng ta đến rất đúng lúc.
[00:09:34] Xin Trịnh đại nhân đợi trên thuyền,
[00:09:36] hạ quan sẽ dẫn ba ngàn mã bộ binh và hỏa pháo Thần Cơ Doanh
[00:09:40] đi gặp gỡ đám người Xiêm La đó.
[00:09:42] Xem chúng có còn dám cậy mạnh hiếp yếu không.
[00:09:44] Ngô đại nhân, như vậy đoàn thuyền Đại Minh chúng ta
[00:09:48] chẳng phải cũng là cậy mạnh hiếp yếu sao?
[00:09:51] Đây gọi là thấy chuyện bất bình rút dao tương trợ.
[00:09:53] Tương trợ không nhất thiết phải rút dao.
[00:09:58] Malacca là nước bạn ở hải ngoại của Đại Minh.
[00:10:01] Xiêm La cũng là bạn của Đại Minh.
[00:10:03] Chúng ta dùng lời hay lẽ phải khuyên bảo,
[00:10:05] vua Xiêm La nhất định sẽ bãi binh ngừng chiến.
[00:10:10] Nhưng, Trịnh đại nhân,
[00:10:11] hai hổ tranh đấu sao có thể tay không mà khuyên can?
[00:10:14] Đừng nói nữa, mau chóng lên bờ đi.
[00:10:21] Tuân lệnh.
[00:10:44] Bắn pháo hiệu, chuẩn bị lên bờ.
[00:10:48] Bắn pháo hiệu, chuẩn bị lên bờ.
[00:10:51] Bắn pháo!
[00:11:16] Đại tù trưởng Malacca, Bái Lý Mê Tô Lạt, khấu kiến.
[00:11:18] Đại tù trưởng mau mau đứng dậy.
[00:11:20]
[00:11:22] Ngài là chủ của Malacca,
[00:11:23] Trịnh Hòa chẳng qua chỉ là sứ thần một nước,
[00:11:25]
[00:11:26] Đừng nhắc nữa, Quốc sứ đại nhân.
[00:11:28] Ta đang mong ngóng đoàn thuyền Đại Minh
[00:11:30] sớm ngày cập bến Malacca,
[00:11:32] cứu thần dân của ta thoát khỏi đại họa.
[00:11:36] Những chuyến thuyền nhanh đưa tin mà bệ hạ phái đi,
[00:11:38] tại hạ đều đã gặp rồi.
[00:11:43] Trịnh đại nhân,
[00:11:44] tại sao quân sĩ Đại Minh vẫn chưa lên bờ?
[00:11:46] Ta đã cho người chuẩn bị rượu thịt cơm nước,
[00:11:49] ngay cả cỏ khô cho ngựa cũng đã chuẩn bị đủ.
[00:11:51] Sau khi ăn uống no say, vừa hay có thể xuất binh.
[00:11:54] Cảm ơn sự sắp xếp chu đáo của ngài.
[00:11:56] Nước ngọt và lương thảo mà đoàn thuyền Đại Minh cần,
[00:12:00] sẽ có lương quan mua theo giá niêm yết của Malacca.
[00:12:03] Nếu cần tiền vàng bạc đồng, sẽ trả đủ không thiếu.
[00:12:05] Nếu cần đồ sứ, tơ lụa, bảo vật trên thuyền báu,
[00:12:08] cũng có thể quy đổi để trừ.
[00:12:09] Thành viên của thủy sư không nhất thiết phải lên bờ.
[00:12:12] Trịnh đại nhân không định giúp Malacca dùng binh
[00:12:15] để chống lại Xiêm La sao?
[00:12:17] Giúp Malacca lui quân không nhất thiết phải dùng binh.
[00:12:21] Đại Minh có một vị hiền nhân thời xưa từng nói,
[00:12:24] "Không đánh mà khuất phục được quân địch, đó là thượng sách".
[00:12:27] Không đánh làm sao khuất phục được người khác?
[00:12:30] Học vấn của nước Đại Minh thật tinh thâm,
[00:12:32] ta thực sự không hiểu.
[00:12:34] Xin ngài không cần lo lắng.
[00:12:36] Bổn sứ đã phái sứ giả đến nước Xiêm La,
[00:12:39] yêu cầu họ lui binh.
[00:12:41] Họ có chịu nghe lời sứ giả Đại Minh không?
[00:12:44] Nước Xiêm La và Đại Minh giao hảo rất tốt,
[00:12:47] nguyện vọng hòa bình của nước Đại Minh hợp tình hợp lý,
[00:12:50] họ không có lý do gì để không nghe.
[00:12:54] Bệ hạ, đặc sứ nước Xiêm La dẫn người đã lên bờ,
[00:12:57] đang chờ trong cung.
[00:12:58] Họ đến làm gì? Có mang theo binh lính không?
[00:13:00] Không mang binh lính, chỉ mang theo vài hộ vệ.
[00:13:03] Đại tù trưởng, xin ngài đừng bận tâm.
[00:13:05] Đó là ta phái thuyền tám mái chèo đi mời họ đến.
[00:13:08] Chúng ta có thể vào cung ngồi xuống
[00:13:10] nói chuyện đàng hoàng.
[00:13:12] Khách Đại Minh vào cung,
[00:13:13] người Malacca tất nhiên hoan nghênh.
[00:13:15] Nhưng người nước Xiêm La là kẻ thù của chúng ta.
[00:13:18] Người Đại Minh có câu tục ngữ,
[00:13:20] "Oan gia nên giải không nên kết".
[00:13:23]
[00:13:24]
[00:13:30] Trịnh Hòa không hề động một binh một tốt,
[00:13:32] đã khiến Xiêm La bãi binh ngừng chiến,
[00:13:34] giải vây cho Malacca.
[00:13:36] Đại tù trưởng Bái Lý Mê Tô Lạt để cảm tạ Đại Minh,
[00:13:40] nguyện dâng các hòn đảo ở hải ngoại
[00:13:42] vào bản đồ của hoàng triều Đại Minh ta.
[00:13:46] Tốt quá! Đây là chuyện tốt mà.
[00:13:48] Đây là chuyện tốt trời cho.
[00:13:49] Đây là chuyện tốt trời cho.
[00:13:51] Không tốn một binh một tốt nào của chúng ta,
[00:13:52] mà lại có được một vùng đất lớn như vậy.
[00:13:57] Hoàng thượng, Thiên triều ta
[00:13:59] từ trước đến nay lấy nhân nghĩa mà hành xử với thiên hạ.
[00:14:01] Xin Hoàng thượng hạ chỉ cho Trịnh Hòa,
[00:14:03] tuyệt đối không được đồng ý
[00:14:04] yêu cầu của Đại tù trưởng Bái Lý Mê Tô Lạt.
[00:14:09] Trịnh Hòa đã không tự ý quyết định,
[00:14:11] mới phái thuyền nhanh dâng sớ xin ý chỉ.
[00:14:13] Ông ta có một đề nghị,
[00:14:15] hy vọng trẫm sắc phong kim ấn, chiếu thư,
[00:14:19] phong tù trưởng làm vua Malacca,
[00:14:22] không còn để nó lệ thuộc vào nước khác.
[00:14:24] Trịnh Hòa còn đề nghị
[00:14:25] Malacca nằm ở vị trí yết hầu trên biển, bốn phương tám hướng,
[00:14:29] thuyền bè Đại Minh
[00:14:31] có thể thuê một mảnh đất của Malacca
[00:14:33] mở một trạm trung chuyển thương mại,
[00:14:36] để Đại Minh và Malacca
[00:14:38] cùng nhau kiếm lợi trong thương mại đường biển.
[00:14:42] Không lấy đất của họ thì thôi đi,
[00:14:44] sao còn phải tốn công tốn sức ở Malacca
[00:14:47] xây dựng trạm trung chuyển gì đó làm gì?
[00:14:50] Phụ hoàng,
[00:14:51] nhi thần cho rằng lời của Trịnh Hòa có lý.
[00:14:54] Thành lập trạm trung chuyển Malacca,
[00:14:56] không chỉ giúp hàng hóa đoàn thuyền mang theo
[00:14:58] có nơi cất giữ,
[00:14:59] mà còn có thể giúp đoàn thuyền nhẹ nhàng, đi nhanh hơn,
[00:15:01] tiết kiệm thời gian, công sức, làm ít hưởng nhiều.
[00:15:05] Hoàng thượng, trước đây Trịnh Hòa đã ở Cựu Cảng
[00:15:08] xây dựng một trạm trung chuyển thương mại.
[00:15:10] Thêm trạm trung chuyển Malacca này,
[00:15:12] tạo thành thế ỷ dốc cho nhau,
[00:15:13] đoàn thuyền đi lại sẽ tiện lợi hơn nhiều.
[00:15:17] Thái tử minh giám,
[00:15:19] làm như vậy thực ra tiết kiệm nhất chính là tiền.
[00:15:24] Ngươi, Hộ bộ Thượng thư này,
[00:15:26] ba câu không rời chữ tiền.
[00:15:35] Vậy thì không chỉ đơn thuần là một trạm trung chuyển thương mại,
[00:15:38] mà còn nên là một trạm quân sự đúng nghĩa.
[00:15:41] Quân sĩ của đoàn thuyền Đại Minh
[00:15:43] có được một căn cứ ở hải ngoại như vậy,
[00:15:45] thứ nhất có thể bổ sung quân nhu,
[00:15:47] thứ hai có thể triển khai phân công.
[00:15:48] Nếu có nước nào lại xảy ra chuyện gì,
[00:15:51] cần đi giải quyết tranh chấp, chỉ cần nhấc chân là đến.
[00:15:55] Lời của ngươi chỉ nói đúng một nửa.
[00:15:58] Đại Minh ở Malacca
[00:15:59] thành lập trạm trung chuyển thương mại là việc lâu dài.
[00:16:03] Còn làm nơi bổ sung quân nhu cho thuyền binh hộ tống,
[00:16:06] thì là tạm thời.
[00:16:08] Trẫm không cần một tấc đất nào của Malacca.
[00:16:11] Cũng sẽ không thành lập trạm quân sự gì ở đó.
[00:16:14] Trẫm sẽ không thừa lúc người ta gặp nguy,
[00:16:16] làm những chuyện câu nệ làm nhục thiên uy của Đại Minh.
[00:16:20] Lập tức ban chỉ,
[00:16:21] trẫm muốn Trịnh Hòa ở Malacca nhanh chóng xây dựng kho hàng.
[00:16:26] Và cố gắng ở Calicut, Ceylon,
[00:16:29] thậm chí ở các cảng xa hơn, xây dựng kho hàng.
[00:16:33] Đoàn thuyền Đại Minh từ nay sẽ ở ven biển Tây Dương
[00:16:36] xây dựng nhiều nơi neo đậu, bổ sung quân nhu.
[00:16:39] Phát triển mạnh mẽ thương mại trên biển.
[00:16:41] Tuân chỉ.
[00:16:43] Điều trẫm vui mừng không phải là chuyện Malacca thuộc về ai,
[00:16:47] mà là Trịnh Hòa đã trung thành thực hiện ý chỉ của trẫm.
[00:16:50]
[00:16:53] Ông ta đã tuân theo phương lược của Đại Minh
[00:16:55] là không cần một tấc đất, một mảnh biển của người khác.
[00:16:57] Thể hiện được phong thái của nước lớn chúng ta,
[00:16:59]
[00:17:02] Cách làm của ông ta khiến trẫm vô cùng hài lòng.
[00:17:16] Cảnh Hoằng à, trạm hàng hóa Malacca
[00:17:19] là trạm trung chuyển quan trọng nhất
[00:17:21] khi đoàn thuyền chúng ta tiến vào tuyến đường Tây Dương.
[00:17:23] Nhất định phải đẩy nhanh thi công, hoàn thành càng sớm càng tốt.
[00:17:26] Các nước Tây Dương đều sẽ được hưởng lợi.
[00:17:30] Yên tâm đi, tôi sẽ xây xong kho hàng
[00:17:33] trước khi đoàn thuyền rời đi.
[00:17:35] Phải đó, có kho hàng này rồi,
[00:17:37] hàng hóa chúng ta từ Đại Minh vận chuyển đến
[00:17:38] sẽ không lo không có nơi cất giữ.
[00:17:40] Quyết sách này của Trịnh đại nhân
[00:17:43] đúng là cao tay hơn một bậc.
[00:17:47] Tù trưởng đến rồi, chúng ta ra đón ngài ấy đi.
[00:17:49] Được.
[00:17:54] Phụ vương, đoàn thuyền Trịnh Hòa lần này ra khơi
[00:17:57] còn hoành tráng hơn lần trước nhiều.
[00:18:00] Ông ta mang theo nhiều thuyền hàng hơn,
[00:18:01] đi đến nhiều nước hơn.
[00:18:04] Vương tử của ta à,
[00:18:06] con nên nói thẳng với ta rằng,
[00:18:09] bảo vật trên thuyền Đại Minh cũng nhiều hơn.
[00:18:12] Chuyện đó còn phải nói sao?
[00:18:14] Bảo vật của đoàn thuyền Trịnh Hòa nhiều,
[00:18:16]
[00:18:19] Ngay cả Trần Tổ Nghĩa, cá mập hung ác luôn vô địch trên biển,
[00:18:22] cũng bại dưới tay ông ta.
[00:18:24]
[00:18:28] Nhưng lỡ như thành công thì sao?
[00:18:30] Phụ vương sẽ bốn biển vô địch.
[00:18:36] Đoàn thuyền của Trịnh Hòa vừa đến Nam Dương,
[00:18:38] các nước trên biển đều tranh nhau
[00:18:40] buôn bán với người Trung Quốc.
[00:18:42] Ngay cả những người mọi năm thường xuyên qua lại núi Tích Lan
[00:18:44] để dâng hương bái Phật cũng giảm đi rõ rệt.
[00:18:47] Ta lo rằng uy danh của núi Tích Lan sẽ bị ảnh hưởng lớn.
[00:18:52] Phụ vương, nhi thần không hiểu,
[00:18:55] tại sao nước Tích Lan chúng ta
[00:18:56] không giống như các nước khác,
[00:18:58] buôn bán với đoàn thuyền Trịnh Hòa
[00:18:59] đến từ triều Đại Minh?
[00:19:02] Con hiểu cái gì?
[00:19:04] Người Đại Minh đem một đoàn thuyền khổng lồ như vậy
[00:19:06] phái đến Nam Dương,
[00:19:08] những nước đó ai còn nghe lời ta, Alakeshwara?
[00:19:12] Nước Tích Lan chúng ta chưa bao giờ sợ kẻ mạnh.
[00:19:14] Thuyền báu khổng lồ của nước Đại Minh cũng không dọa được ta.
[00:19:18] Chỉ cần họ dám đến núi Tích Lan,
[00:19:19] ta sẽ cho Trịnh Hòa biết tay.
[00:19:22] Phụ vương,
[00:19:23] người thật sự dám đọ sức với đoàn thuyền của Trịnh Hòa sao?
[00:19:28] Cho dù cả nước Tích Lan biến thành tro bụi,
[00:19:32] ta cũng quyết không để dã tâm của chúng được toại nguyện.
[00:20:04] Bẩm Quốc sứ đại nhân, đã một canh giờ rồi,
[00:20:06] nước Tích Lan không có thuyền ra đón.
[00:20:11] Nam công,
[00:20:12] đã dùng bản dắt sao để đo chưa? Phương vị không sai chứ?
[00:20:14] Tuyệt đối không sai.
[00:20:16] Lão phu cả đêm không ngủ, đã đo đi đo lại.
[00:20:18] Nơi này chính là vịnh cảng lớn nhất của Tích Lan,
[00:20:21] tên là Đại Sa Loan.
[00:20:24] Pháo hiệu của Đại Minh ta vang trời động đất,
[00:20:27] tai của người Tích Lan điếc hết cả rồi sao?
[00:20:31] Có lẽ họ không chào đón chúng ta.
[00:20:35] Cảnh Hoằng, lập tức phái thuyền tuần tra đi xem xét,
[00:20:39] và nói rõ ý định của chúng ta.
[00:20:40] Vâng, tuân mệnh.
[00:21:04] Phụ vương, đoàn thuyền của Trịnh Hòa sắp đến rồi.
[00:21:07] Bất kể người Đại Minh đến Tích Lan làm gì,
[00:21:09] cũng phải khiến ông ta có đi mà không có về.
[00:21:12] Phụ vương,
[00:21:13] cứ nói họ đến để cướp Phật bảo của chúng ta.
[00:21:17] Đoàn thuyền ma quỷ của Trịnh Hòa
[00:21:18] đến để xâm phạm chúng ta.
[00:21:20] Chúng ta dụ ông ta vào
[00:21:22] cái bẫy chúng ta đã chuẩn bị sẵn.
[00:21:24] Đây gọi là xuất quân có danh.
[00:21:25] Đến lúc đó, chúng ta có không muốn thuyền báu của Đại Minh
[00:21:28] và bảo vật cũng không được.
[00:21:30] Phụ vương anh minh.
[00:21:32] Phụ vương, người xem,
[00:21:34] có một chiếc thuyền nhỏ đang chèo về phía bờ.
[00:21:40] Đưa hắn lại đây, nhưng không được động vũ lực.
[00:21:44] Tuyệt đối đừng để Trịnh Hòa phát hiện.
[00:21:46] Vâng.
[00:22:07] Vị này là sứ giả của đoàn thuyền Đại Minh chúng tôi.
[00:22:10] Xin hỏi ngài là...
[00:22:12] Ta là vương tử Engel của Tích Lan.
[00:22:14] Phụng mệnh phụ vương đến đón Trịnh đại nhân.
[00:22:17] Đa tạ vương tử.
[00:22:18] Xin hỏi quốc vương của quý quốc hiện đang ở đâu?
[00:22:20] Phụ vương ta đang trên bờ chờ Trịnh đại nhân.
[00:22:23] Phiền ngài chuyển lời đến Trịnh đại nhân,
[00:22:24] tiểu vương đặc biệt đến đón.
[00:22:26] Vương tử điện hạ,
[00:22:27] có thể đưa tại hạ đi diện kiến quốc vương bệ hạ trước không?
[00:22:30] Được, mời.
[00:22:32] Mời.
[00:24:13] Trịnh đại nhân.
[00:24:16] Trịnh đại nhân, có chuyện rồi.
[00:24:18] Không hay rồi, có chuyện rồi.
[00:24:22] Lũ giặc Tích Lan,
[00:24:23] dám cả gan tập kích đoàn thuyền Đại Minh sao?
[00:24:25] Đại nhân,
[00:24:26] người trên thuyền tuần tra đều bị đối phương giết hại rồi.
[00:24:29] Làm sao đây?
[00:24:30] Ngô Tuyên. - Có.
[00:24:32] Lập tức phái năm trăm thuyền viên, chia làm mười thuyền nhanh,
[00:24:33] chuẩn bị lên bờ.
[00:24:34] Tuân lệnh. Truyền lệnh,
[00:24:37] chuẩn bị thuyền lên bờ!
[00:24:38] Mau, mau, chuẩn bị thuyền lên bờ.
[00:24:39] Mau mau mau!
[00:24:41] Mau mau mau!
[00:25:03] Trịnh đại nhân, Đại Minh từ trước đến nay hậu đãi Tích Lan.
[00:25:07] Nhưng Alakeshwara
[00:25:08] lại dám tàn sát thuyền viên Đại Minh ta như vậy.
[00:25:10] Đúng là một sự sỉ nhục lớn.
[00:25:11] Còn chờ gì nữa, xin Trịnh đại nhân hạ lệnh lên bờ.
[00:25:16] Alakeshwara cướp giết người trên thuyền tuần tra của ta,
[00:25:19] xem ra đã sớm có chuẩn bị.
[00:25:20] Cho dù chúng hung ác đến đâu,
[00:25:22] thuyền viên Đại Minh ta cũng không thể để mặc người ta chém giết.
[00:25:25] Trịnh đại nhân, hạ lệnh lên bờ đi.
[00:25:28] Báo thù rửa hận.
[00:25:28] Báo thù rửa hận! Báo thù rửa hận!
[00:25:35] Các huynh đệ, đoàn thuyền Đại Minh ta là đội quân nhân nghĩa.
[00:25:41] Nếu đặt chân lên núi Tích Lan,
[00:25:42] nhất định có thể chém giết nghịch tặc, bắt sống thủ phạm.
[00:25:45] Nhưng, núi Tích Lan là thánh địa của Phật tổ,
[00:25:49] một khi động đến can qua,
[00:25:51] nhất định sẽ biến thánh địa thành chiến trường chém giết.
[00:25:54] Khó tránh làm tổn thương lòng nhà Phật,
[00:25:56] làm tổn hại danh dự của Thiên triều Đại Minh ta.
[00:26:04] Ý của Trịnh đại nhân là lui binh sao?
[00:26:09] Alakeshwara bất nhân, chúng ta không thể bất nghĩa.
[00:26:13] Đại nhân,
[00:26:14] vậy mối thù của các huynh đệ không báo nữa sao?
[00:26:16] Không phải không báo, mà là thời cơ chưa đến.
[00:26:19] Nếu vì cơn giận nhất thời mà chúng ta tiến đánh Tích Lan,
[00:26:22] các nước xung quanh e là sẽ không hiểu rõ sự tình.
[00:26:25] Một đồn mười, mười đồn trăm, khiến ai nấy đều lo sợ.
[00:26:29] Họ sẽ coi chúng ta là kẻ thù,
[00:26:30] không giao hảo với đoàn thuyền Đại Minh nữa.
[00:26:32] Như vậy,
[00:26:33] uy danh của Đại Minh chúng ta sẽ bị tổn hại nghiêm trọng.
[00:26:37] Có thù không báo, vậy còn nói gì đến uy danh Đại Minh nữa?
[00:26:39] Uy danh không phải chỉ dựa vào đánh đấm mà có.
[00:26:43] Chúng ta từ đây đi thẳng về phía tây,
[00:26:45] phải nói rõ với các nước
[00:26:47] tội ác của Alakeshwara, kẻ che giấu dã tâm,
[00:26:49] khiêu khích đoàn thuyền Đại Minh.
[00:26:51] Sau đó tùy tình hình mà hành động.
[00:26:53] Điều Đại Minh muốn không chỉ là một chiến thắng trong trận ác chiến,
[00:26:57] mà còn cần một đại thắng về mặt đạo nghĩa.
[00:27:02] Đại nhân, quyết định thế nào?
[00:27:06] Thu quân, nhổ neo. Không lên bờ núi Tích Lan.
[00:27:10] Không để lại cớ cho kẻ ác.
[00:27:12] Tạm thời ghi nhớ món nợ máu này.
[00:27:14] Ngày sau hãy xem Alakeshwara nhận lỗi thế nào.
[00:27:23] Nhưng cứ rời đi như vậy,
[00:27:25] quan binh trên thuyền có tâm phục không?
[00:27:27] Xin các vị hãy tin tôi. Tôi, với tư cách là quốc sứ Đại Minh,
[00:27:31] phải giữ vương đạo mà tuần du bốn biển.
[00:27:34] Và vương đạo cuối cùng nhất định sẽ chiến thắng bá đạo.
[00:27:40] Truyền lệnh, lập tức nhổ neo.
[00:27:43] Nếu ai dám lên bờ biển Tích Lan,
[00:27:45] quân pháp xử trí.
[00:27:53] Mấy vị thuyền viên đã hy sinh vì nước,
[00:27:55]
[00:28:19] Phụ vương, Trịnh Hòa đã thoát được kiếp nạn này.
[00:28:24] Sớm muộn gì họ cũng sẽ quay lại.
[00:28:30] Húc nhi, Húc nhi!
[00:28:35] Húc nhi, Húc nhi!
[00:28:39] Hoàng hậu.
[00:28:43] Ta vừa mới... ta vừa mới mơ thấy Húc nhi.
[00:28:48] Nó có phải lại gây ra họa gì rồi không?
[00:28:51] Đứa bé này sao lâu thế không đến thăm ta.
[00:28:58] Mơ đều là ngược lại.
[00:29:00] Húc nhi, đứa bé này, rất hiểu chuyện.
[00:29:05] Quản lý Thị Bạc Ty đâu ra đó.
[00:29:09] Không có chuyện gì cả.
[00:29:11] Nàng đừng lo lắng nữa.
[00:29:18] Hoàng thượng, trời đã sáng rồi.
[00:29:21] Người phải bảo trọng thân thể, mau đi nghỉ ngơi đi.
[00:29:27] Không sao, trẫm ở đây với nàng.
[00:29:32] Hoàng thượng, nếu thiếp giữa đường buông tay ra đi,
[00:29:37] đừng để mấy đứa nhỏ quá xa cách nhau.
[00:29:39] Nói gì vậy chứ? Lại suy nghĩ lung tung rồi.
[00:29:44] Người ta, ai mà không có lúc bệnh.
[00:29:47] Nàng không nghe ngự y nói sao?
[00:29:49] Bệnh của nàng phải từ từ điều dưỡng.
[00:29:53] Đợi khi khỏe lại,
[00:29:56] trẫm còn muốn cùng nàng về Bắc Kinh nữa.
[00:29:59] Vâng, thần thiếp cũng muốn theo Hoàng thượng về nhà.
[00:30:24]
[00:30:26] Làm việc nghiêm túc, không phát hiện gì bất thường.
[00:30:30] Để mắt kỹ vào, đừng để hắn nắm được thóp của chúng ta.
[00:30:34] Hắn nếu muốn dò xét chúng ta,
[00:30:35] chắc chắn sẽ lộ đuôi.
[00:30:40] Quan trọng là phải giữ được cái đuôi của mình.
[00:30:43] Mau đi chuẩn bị đi, ngày mai đến Tuyền Châu.
[00:30:46]
[00:30:52] Đúng rồi, ngươi hẹn Tây Lang,
[00:30:54] Bổn vương sẽ gặp hắn ở Tuyền Châu.
[00:30:56] Ở kinh thành mục tiêu quá lớn.
[00:30:58] Tuân lệnh.
[00:31:11] Hán vương, một vạn lạng một khẩu hỏa pháo,
[00:31:15] năm trăm lạng một khẩu hỏa súng.
[00:31:17] Đây là giá tốt nhất mà tại hạ có thể đưa ra.
[00:31:26] Ngươi xem Hán vương điện hạ của triều Đại Minh
[00:31:31] là kẻ xin tiền lẻ sao?
[00:31:34] Vụ làm ăn này ta không làm.
[00:31:35] Bổn vương cũng không muốn nhìn thấy ngươi nữa.
[00:31:39] Điện hạ xin bớt giận.
[00:31:41] Trung Quốc có câu nói cổ,
[00:31:42] gọi là "mua bán không thành, tình nghĩa còn".
[00:31:46] Chúng tôi cũng không phải loại
[00:31:47] lái buôn nhỏ mua một lần hàng rồi chuồn mất.
[00:31:52] Nếu điện hạ còn tin tưởng Tây Lang tôi,
[00:31:55] vụ làm ăn này chúng ta vẫn có thể tiếp tục.
[00:31:59] Chúng tôi nguyện mãi mãi là người bạn trung thành của điện hạ.
[00:32:02] Ta thấy ý của ngươi,
[00:32:04] là muốn ở trong triều Đại Minh
[00:32:07] cài cắm đường dây ngầm của các ngươi.
[00:32:13] Xem Bổn vương là gián điệp của giặc Oa các ngươi, phải không?
[00:32:19] Điện hạ nói đùa rồi, chẳng qua chỉ là làm ăn thôi.
[00:32:24] Lượng sức ngươi cũng không có cái gan đó.
[00:32:36]
[00:32:41] Để đó đi.
[00:32:44] Hoàng thượng, thư này gửi rất gấp, có phải...
[00:32:51] Gấp cái gì? Trời có sập xuống đâu.
[00:32:59] Vâng.
[00:33:01] Đợi đã.
[00:33:05]
[00:33:08] Nếu phát hiện Tuyền Châu có biến động,
[00:33:10] bao gồm cả Thị Bạc Ty,
[00:33:11] có thể dựa vào thiết bài trẫm ban cho hắn,
[00:33:14] điều động quan quân, tùy cơ xử lý.
[00:33:17] Tuân chỉ.
[00:33:22] Công công đã vất vả rồi.
[00:33:25] Xin chuyển lời đến Vương công công,
[00:33:27] lời ông ấy truyền cho ta,
[00:33:28] là vì Phụ hoàng cũng là vì nhị đệ.
[00:33:32] Vậy nô tài cáo lui.
[00:33:33] Xin hãy đợi một chút.
[00:33:37] Xin hãy đưa cái này cho Vương công công.
[00:33:40] Là một chút lòng thành của ta.
[00:33:42] Thái tử điện hạ, lúc nô tài đến đây,
[00:33:44] Vương Trung công công đã đặc biệt dặn dò,
[00:33:46] ông ấy làm vậy không phải vì tiền,
[00:33:47] mà là sợ Hán vương không biết nặng nhẹ,
[00:33:49] gây ra đại họa cho Hoàng thượng.
[00:33:50] Thái tử mau nghĩ cách
[00:33:52] giải quyết dứt điểm chuyện này đi.
[00:33:55] Ta biết rồi.
[00:33:56] Vậy nô tài cáo lui.
[00:34:16] Thái tử, hãy quyết đoán đi.
[00:34:21] Ngươi đã nghe thấy hết rồi.
[00:34:23] Vậy ngươi thấy nên làm thế nào?
[00:34:25] Việc cấp bách bây giờ là phải để Hoàng thượng hạ quyết tâm.
[00:34:31] Đúng là phải nghĩ cách.
[00:34:36] Sáu trăm dặm khẩn cấp.
[00:34:38] Vì để gửi cho mẹ những quả quýt này,
[00:34:41] Húc nhi nó thật biết nghĩ.
[00:34:42] Húc nhi nó thật biết nghĩ.
[00:35:04] Nàng nói xem, Húc nhi đứa bé này,
[00:35:06] bề ngoài trông nó có vẻ thô lỗ,
[00:35:10] nhưng có lúc lại rất tinh tế.
[00:35:16] Tỷ, muội thấy tỷ thật sự thương nó.
[00:35:30] Mẫu hậu, di nương.
[00:35:33] Sí nhi.
[00:35:39] Nàng nói xem, hai đứa bé này,
[00:35:41] ngoài lòng hiếu thảo ra, chẳng có điểm nào giống nhau.
[00:35:48] Mẹ, vừa hay.
[00:36:00] Sí nhi, lát nữa con mang hết số quýt phúc này về,
[00:36:05] cho Chiêm Cơ nếm thử.
[00:36:07] Không cần đâu ạ, đây là nhị đệ hiếu kính người,
[00:36:09] người cứ giữ đi.
[00:36:12] Đệ đệ không mang cho các con, con đừng trách nó.
[00:36:16] Nó là em, con là anh,
[00:36:18] nó không hiểu chuyện bằng con.
[00:36:21] Nhưng hai con đều là con ruột của mẹ.
[00:36:24] Có những chuyện không cần phải phân biệt quá rạch ròi.
[00:36:31] Mẹ, sao con có thể trách đệ đệ chứ.
[00:36:34] Con chỉ lo lắng cho nó thôi.
[00:36:38] Sao vậy?
[00:36:41] Không có gì.
[00:36:50] Không đúng.
[00:36:51] Có phải Cao Húc nó đã xảy ra chuyện gì không?
[00:36:57] Không có gì, thật sự không có chuyện gì.
[00:37:00] Nói đi, Sí nhi, nói đi.
[00:37:07] Nhị đệ nó... nó ngày càng khiến người ta không hiểu nổi.
[00:37:11] Nó ở Tuyền Châu
[00:37:12] qua lại với một tên giặc Oa tên là Tây Lang.
[00:37:14] Nghe nói còn định bán quân giới cho ngoại夷.
[00:37:17] Mẹ, Thái Tổ đã từng nhiều lần hạ lệnh rõ ràng,
[00:37:19] không cho phép quân giới ra khỏi nước.
[00:37:21] Ngay cả bán đồng sắt cho ngoại夷 cũng bị xử tội thông đồng với giặc.
[00:37:25] Nhi thần
[00:37:26] nhi thần lo nhị đệ bị giặc Oa lừa.
[00:37:31] Mẹ, người mau nghĩ cách khuyên nó đi.
[00:37:33] Nếu thật sự xảy ra chuyện gì,
[00:37:35] Phụ hoàng và người đều không cứu được nó đâu.
[00:37:38] Chuyện này...
[00:37:43] Tỷ tỷ.
[00:37:45] Tỷ tỷ.
[00:37:46] Mẫu hậu, mẹ.
[00:37:49] Tỷ.
[00:37:51] Đều tại con, con không nên nói những chuyện này.
[00:37:54] Tỷ, sao tỷ lại tức giận đến vậy?
[00:37:56] Không thể nào.
[00:38:00] Cao Húc có hồ đồ đến đâu,
[00:38:01] cũng không thể làm ra chuyện này được.
[00:38:03] Tỷ, tỷ đừng lo lắng vớ vẩn nữa.
[00:38:05] Đúng, đúng, đúng.
[00:38:06] Có lẽ là do đám Cẩm y vệ đó quá nhạy cảm,
[00:38:08] hơn nữa, có lẽ là nhi thần nghe nhầm.
[00:38:13] Sí nhi, con đi trước đi.
[00:38:29] Nhi thần cáo lui.
[00:38:32] Tỷ.
[00:38:37] Diệu Cẩm, muội nói xem, chuyện của Húc nhi,
[00:38:43] có thể là thật không?
[00:38:45] Cao Húc có hỗn xược đến đâu,
[00:38:47] nó cũng tuyệt đối không đến nỗi không biết phân biệt trong ngoài, lớn nhỏ.
[00:38:52] Diệu Cẩm,
[00:38:54] muội có biết tỷ lo lắng nhất là chuyện gì không?
[00:39:00] Ta lo lắng nhất là sau này,
[00:39:03] cũng sẽ có ngày Hoàng thượng ra đi.
[00:39:06] Muội nói xem, Cao Húc nó sẽ thế nào?
[00:39:11] Tỷ,
[00:39:12] hai anh em chúng nó có trở thành kẻ thù của nhau không?
[00:39:18] Bây giờ việc tỷ nên làm nhất là nghỉ ngơi cho khỏe.
[00:39:25] Tỷ thật sự muốn về Bắc Kinh.
[00:39:37] Ta muốn về Yến Vương phủ.
[00:39:42] Tỷ, những chuyện này,
[00:39:45] tỷ có lo lắng cũng có ích gì đâu.
[00:40:08] Hán vương đúng là thủ đoạn cao tay.
[00:40:12] Không phải thủ đoạn của Bổn vương cao tay,
[00:40:16] mà là khẩu hỏa súng này quá tốt.
[00:40:19] Các ngươi nói xem,
[00:40:20] có thể bán bảo bối của Đại Minh chúng ta cho giặc Oa được không?
[00:40:26] Hán vương không phải đã đồng ý rồi sao?
[00:40:28] Hàng cũng đã chuẩn bị xong rồi.
[00:40:30] Giặc Oa cỏn con, lại dám chơi xỏ Bổn vương.
[00:40:34] Bổn vương là nhắm vào bạc trong tay hắn,
[00:40:37] nhưng lại không muốn giao bảo bối cho chúng.
[00:40:41] Ý của điện hạ là...
[00:40:45] Khiến hắn có đi mà không có về.
[00:40:47] Bạc thì giữ lại, người thì ném xuống biển cho cá ăn.
[00:40:51] sa
[00:40:54] Được, được. Nhưng đừng làm lớn chuyện kinh động đến Hoàng thượng.
[00:40:59] Ngươi đem hết hộ vệ tinh nhuệ của ta đi,
[00:41:02] lúc giao hàng,
[00:41:04] mặc kệ là Đông Lang hay Tây Lang,
[00:41:06] giết hết cho Bổn vương.
[00:41:08] Nhớ kỹ, không được để lại dấu vết.
[00:41:13] Tuân lệnh.
[00:41:16]
[00:41:19] Có.
[00:41:21] Bây giờ còn thiếu một người giao hàng.
[00:41:26] Cũng chính là mồi câu treo trên lưỡi câu.
[00:41:30] Tôi đi.