下一个

(AI-sub) Trịnh Hoà Hạ Tây Dương tập 7 - La Gia Lương, Đường Quốc Cường

0 意见· 08/12/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
订户
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Trịnh Hoà Hạ Tây Dương (2009): Hành Trình Lịch Sử Vượt Biển Của Hạm Đội Nhà Minh <br>Bộ phim xoay quanh nhân vật lịch sử có thật – thái giám Trịnh Hòa (do ngôi sao TVB La Gia Lương thủ vai). Dưới mệnh lệnh của hoàng đế Minh Thành Tổ - Chu Đệ (Đường Quốc Cường), Trịnh Hòa đã dẫn đầu một hạm đội lớn nhất thế giới thời bấy giờ thực hiện 7 chuyến hải trình vĩ đại đến &quot;Tây Dương&quot; (vùng biển Ấn Độ Dương và xa hơn nữa).

显示更多

[00:00:11] Cạn ly, cạn ly, cạn ly.

[00:00:13] Nào, nào, nào, cạn ly.

[00:00:16] Nếu không có Mã ca giúp đỡ,

[00:00:18] ta đã sớm bệnh chết rồi.

[00:00:19] May mà Mã ca mang thuốc tới,

[00:00:20] cứu tiểu đệ một mạng đó.

[00:00:21] Mã ca đối xử với chúng ta còn thân hơn người nhà.

[00:00:24] Đừng nói những lời này.

[00:00:26] Năm đó chúng ta từ Vân Nam đến kinh thành,

[00:00:29] trên đường đi không biết đã lột bao nhiêu lớp da.

[00:00:33] Tình nghĩa này của chúng ta là dùng mạng đổi lấy đó.

[00:00:37] Không ngờ Mã ca vẫn còn nhớ tình xưa nghĩa cũ này.

[00:00:41] Tứ Hải, cha của ngươi vào kinh thành đến thăm ngươi đó.

[00:00:45] Gì chứ, cha đến đây là để lánh nạn.

[00:00:50] Mùa màng gặp thiên tai, địa chủ đòi nợ.

[00:00:52] Cả nhà không còn đường sống, đành phải đến tìm ta.

[00:00:56] Vậy ngươi định sắp xếp cho họ thế nào?

[00:01:00] Ta có thể có cách gì chứ?

[00:01:02] Cha ta làm công ở Phu Tử Miếu, mẹ thì đang bệnh.

[00:01:05] Cả nhà không có chỗ ở.

[00:01:07] Hai người em trai đói đến mức phải đi ăn xin.

[00:01:09] Mẹ già bệnh nặng nằm trong miếu hoang chờ chết.

[00:01:12] Ta lại không có tiền cứu mạng bà ấy.

[00:01:14] Thật là đáng thương quá.

[00:01:17] Vậy cha ngươi có sở trường gì không?

[00:01:20] Nuôi ngựa.

[00:01:24] Yên Vương ở nông trang ngoại ô kinh thành,

[00:01:26] nuôi mấy trăm con chiến mã.

[00:01:28] Vậy đi, bảo cha ngươi đến đó đi.

[00:01:31] Cả nhà các ngươi đều dọn qua đó.

[00:01:32] Biết đâu còn có thể chữa khỏi bệnh cho mẹ ngươi đó.

[00:01:35] Mã ca, ngài nói thật chứ?

[00:01:38] Yên Vương là một chủ tử có ơn nặng như núi.

[00:01:40] "4

[00:01:41] Chỉ cần ta bẩm báo một tiếng,

[00:01:42] chắc sẽ không có vấn đề gì.

[00:01:46] Mã ca, cả nhà tiểu đệ cảm tạ ơn cứu mạng của ngài.

[00:01:49] Đừng như vậy, đừng như vậy.

[00:01:50] Mau đứng lên đi, mau đứng lên.

[00:01:52] Tứ Hải, ngươi yên tâm đi.

[00:01:55] Ta nhất định sẽ giống như đối với cha mẹ mình,

[00:01:56] chăm sóc tốt cho họ.

[00:01:58] Mã ca, Tứ Hải không nói gì nữa,

[00:02:02] sau này mạng của ta chính là của ngài.

[00:02:05] Mã ca đối với chúng ta thật là tốt quá.

[00:02:06] Đúng vậy.

[00:02:07] Đúng, Mã ca đối với chúng ta tốt quá.

[00:02:08] Sau này chúng ta cứ nghe lời Mã ca.

[00:02:10] Đúng vậy, vì Mã ca mà dốc sức.

[00:02:11] Nghe lời Mã ca, Mã ca đối với chúng ta tốt quá.

[00:02:12]

[00:02:15] Cảm ơn Mã ca, Mã ca, cáo từ.

[00:02:17]

[00:02:23] Cảnh Hoằng huynh, ta tưởng huynh đi sớm rồi chứ.

[00:02:26] Ta cố ý ở đây đợi huynh đó.

[00:02:29] Huynh có phải có khó khăn gì không?

[00:02:31] Là chính huynh có khó khăn thì có.

[00:02:34] Nếu không tại sao lại mời nhiều người ăn cơm như vậy?

[00:02:43] Ta... ta có khó khăn gì chứ?

[00:02:49] Dụng tâm suy tính, mưu đồ chuyện khác.

[00:02:53] "4

[00:02:54] Nắm bắt sở thích, thu mua lòng người. ""

[00:02:58] Sao huynh lại có thể nói như vậy?

[00:03:00] Mã ca, ta chỉ muốn giúp huynh thôi.

[00:03:03] Giúp gì chứ?

[00:03:04] Trong cung đình lừa lọc dối trá, tranh giành đấu đá,

[00:03:07] thật đáng sợ quá.

[00:03:09] Làm thái giám, mỗi bước đi đều như đi trên lưỡi dao.

[00:03:11] Không biết chừng ngày nào đó sẽ mất mạng.

[00:03:13] Còn nữa, Hoàng Thượng một khi băng hà,

[00:03:16] Thái tôn kế vị tất nhiên sẽ thanh trừng hậu cung. "4

[00:03:18] Những người chúng ta từng hầu hạ tiên hoàng,

[00:03:20] chắc chắn sẽ không có kết cục tốt đẹp.

[00:03:23] Nói cho cùng,

[00:03:26] vẫn là tình nghĩa dùng mạng đổi lấy là đáng tin nhất.

[00:03:34] Cảnh Hoằng, huynh là người bạn tri kỷ nhất của ta.

[00:03:39] Đi, lên uống thêm một chén nữa.

[00:03:41] Không, không có thời gian nữa.

[00:03:43] Nói đi, huynh muốn biết gì?

[00:03:46] Được, Yên Vương là ân nhân của ta.

[00:03:50] Mạng này của ta là của ngài ấy.

[00:03:51] Cho nên sau này trong cung có mọi chuyện liên quan đến Yên Vương,

[00:03:54] ta đều muốn biết.

[00:03:58] Ta chỉ có thể nói cho huynh biết điều quan trọng nhất.

[00:04:00] Nhưng ngoài Yên Vương ra,

[00:04:03] tuyệt đối không được tiết lộ.

[00:04:05] Huynh yên tâm đi.

[00:04:10] Hoàng Thượng đã gần đất xa trời, sắp không qua khỏi rồi.

[00:04:16] Thật sao?

[00:04:17] Còn một chuyện nữa, trong Vương phủ ở kinh thành,

[00:04:20] cũng có một nhóm quản gia và hạ nhân, phải không?

[00:04:22] Đúng vậy, đội ngũ cũng giống như Vương phủ Bắc Bình.

[00:04:24] Họ đều một lòng trung thành.

[00:04:27] Nực cười, thiên uy của Hoàng Thượng không nơi nào không có.

[00:04:30] Cẩm Y Vệ đã sớm sắp xếp nội gián rồi.

[00:04:33] Nội gián? Nội gián là ai?

[00:04:44] Vương gia, uống chút trà đi ạ.

[00:04:52] Vương gia.

[00:04:56] Uống đi, Điện hạ, không sao đâu.

[00:05:04] Tiên sinh nói ta không sao.

[00:05:08] Ta nói là Điện hạ uống chút nước không sao.

[00:05:12] Chứ không phải nói bệnh của Điện hạ không sao.

[00:05:17] Ta chỉ cảm thấy toàn thân mệt mỏi, xương cốt đau nhức.

[00:05:23] Sao có thể nói là không sao chứ?

[00:05:29] Điện hạ, khám xong rồi.

[00:05:32] G Tại hạ kê cho ngài một đơn thuốc.

[00:05:36] Cảm ơn tiên sinh.

[00:05:40] Đi chuẩn bị cho tiên sinh 20 lạng bạc.

[00:05:43] Vâng.

[00:06:07] Trước tiên uống hai thang thuốc xem sao, tại hạ cáo lui.

[00:06:22] Tiên sinh xin dừng bước.

[00:06:27] Ta bệnh nặng trong người, xương cốt đau không chịu nổi.

[00:06:30] Sao tiên sinh chỉ kê cho ta một ít

[00:06:33] thuốc hoạt huyết hóa ứ, thanh hỏa thuận khí thôi chứ?

[00:06:38] Thương bệnh có lớn có nhỏ, dùng thuốc không thể vội.

[00:06:43] Bệnh không giống nhau, người chữa bệnh cũng khác nhau.

[00:06:46] Y thuật khác biệt, mỗi người có cách riêng.

[00:06:49] Phải xem người chữa bệnh chẩn đoán thế nào, chữa trị thế nào.

[00:06:53] Tiên sinh, bệnh của tiểu vương rốt cuộc có nặng không?

[00:06:59] Ta vẫn câu nói đó,

[00:07:01] trước tiên kê hai thang thuốc, uống thử xem sao.

[00:07:09] Tiên sinh, làm phiền tiên sinh rồi.

[00:07:14] Bản vương sống lâu ở Bắc Cương,

[00:07:17] cũng không có thứ gì ra hồn cả.

[00:07:23] Mong tiên sinh quan tâm lo liệu, dốc hết tâm sức.

[00:07:31] Tại hạ là ngự y của Thái Y Viện,

[00:07:34] chỉ biết hầu hạ Hoàng Thượng, tuân theo mệnh lệnh.

[00:07:38] Bệnh của Điện hạ,

[00:07:39] tại hạ tự nhiên sẽ dốc toàn lực, chẩn trị đúng sự thật.

[00:07:44] Những chuyện khác, tại hạ tuyệt đối không dám.

[00:07:51] Ngươi là phụng mệnh Phụ hoàng đến chữa bệnh cho Bản vương.

[00:07:55] Bản vương chỉ tỏ chút lòng thành,

[00:07:58] cũng là hợp tình hợp lý thôi.

[00:08:01] Ngươi cứ từ chối hết lần này đến lần khác,

[00:08:03] khiến Bản vương cảm thấy mất mặt quá.

[00:08:12] Vậy... vậy được, Điện hạ đã nói vậy rồi,

[00:08:17] tại hạ đành phải tuân mệnh.

[00:08:37] Vật này giá trị liên thành.

[00:08:39] Chu Đệ rõ ràng là dùng nó để bịt miệng.

[00:08:42] Giả bệnh giao quyền, càng che càng lộ.

[00:08:44] Chu Đệ đã quyết tâm tạo phản, phải trừ khử càng sớm càng tốt.

[00:08:54] Chuyện này quá lớn rồi.

[00:08:57] Ta nhất định phải bẩm báo Hoàng Thượng.

[00:08:59] Bẩm báo Hoàng Thượng cũng được.

[00:09:01] Nhưng đồng thời phải chuẩn bị hành động.

[00:09:03] Lúc này Chu Đệ chắc chắn đã có chút đề phòng.

[00:09:06] Phải lập tức phái binh bao vây Yên Vương phủ.

[00:09:09] Phải tăng cường canh gác cổng thành.

[00:09:11] Bất kể thế nào cũng không thể để Chu Đệ chạy thoát.

[00:09:21] Điện hạ, Vương Cảnh Hoằng đã nói ba chuyện.

[00:09:24] Thứ nhất, Hoàng Thượng đã không ăn uống được gì.

[00:09:29] Mỗi ngày đều phải uống rất nhiều thuốc để chống đỡ.

[00:09:32] Chuyện này còn ai biết nữa không?

[00:09:34] Chu Doãn Văn có biết không?

[00:09:35] Chuyện này chỉ có ngự y của Thái Y Viện biết.

[00:09:38] Những người khác, kể cả Thái tôn cũng không biết.

[00:09:41] Vương Cảnh Hoằng vì hầu hạ Hoàng Thượng dùng thuốc,

[00:09:43] nên mới biết được sự thật.

[00:09:47] Thiên hạ sắp đại loạn rồi.

[00:09:49] Chuyện thứ hai,

[00:09:50] chính là chuyện Điện hạ giả bệnh,

[00:09:53] e rằng Hoàng Thượng đã biết rồi.

[00:09:55] Đối với mọi hành động của Điện hạ đều vô cùng chú ý.

[00:09:58] Hoàng Thượng đã nói,

[00:10:00] nói là có bệnh thì phải chữa, không bệnh thì phải phòng.

[00:10:14] Không biết có phải là sắp ra tay với Vương gia rồi không.

[00:10:19] Chuyện thứ ba, là "cái bóng" bên trong Vương phủ.

[00:10:22] Hắn vẫn chưa tra ra.

[00:10:24] Không cần tra nữa, phòng không xuể.

[00:10:27] Còn nữa, xung quanh Vương phủ không chỉ có mật thám,

[00:10:31] sáng nay còn có một đội quân mai phục lớn tiến vào.

[00:10:36] Biết rồi.

[00:10:49] Đến giờ vẫn không có chút tin tức nào.

[00:10:52] Không lẽ ngay cả một bức thư nhà cũng không gửi về được?

[00:10:55] Điện hạ lần này vào kinh, đúng là rất mạo hiểm.

[00:11:00] Nhưng, mọi chuyện đều có hai mặt.

[00:11:03] Gió mạnh mới biết cỏ cứng, lửa mạnh mới thử được vàng thật.

[00:11:07] Nói thì nói vậy,

[00:11:09] Vương gia ở kinh sư, chúng ta ở Bắc Bình.

[00:11:13] Một khi có biến cố gì,

[00:11:14] chúng ta có sức cũng không dùng được.

[00:11:18] Bây giờ ta lo lắng là,

[00:11:20] Vương gia ngài ấy đừng gặp nguy hiểm đến tính mạng.

[00:11:26] Trước khi đi, đại sư đã dạy ta một diệu kế,

[00:11:29] lấy lui làm tiến, giao ra binh quyền.

[00:11:32] Nhưng Bản vương vừa mở lời,

[00:11:34] không ngờ Chu Doãn Văn đã sớm có chuẩn bị,

[00:11:36] thuận nước đẩy thuyền nhận luôn.

[00:11:38] Trong lúc cấp bách, ta nảy ra một ý,

[00:11:41] lấy công làm thủ,

[00:11:42] ám chỉ hai vị vương gia khác từng nhiều lần muốn kết minh với ta,

[00:11:44] hư trương thanh thế, lúc đó mới thoát được một kiếp.

[00:11:49] Nhưng không thể ngờ được,

[00:11:51] cái đầu né được nhưng lại chừa ra cái mông.

[00:11:53] Cái cớ giả bệnh này đã để Phụ hoàng nắm được thóp.

[00:12:00] Điện hạ, Hoàng Thượng thông minh hơn người.

[00:12:03] Điện hạ đã để ngự y do Hoàng Thượng phái tới nắm được mạch sống.

[00:12:07] Bây giờ tiến thoái lưỡng nan, tứ bề gặp nguy.

[00:12:10] Phải làm sao đây?

[00:12:12] Hiện giờ ngoài cửa là quân mai phục, trong nhà có nội gián.

[00:12:19] Chỉ có một nước cờ hiểm,

[00:12:21] có lẽ có thể tìm được đường sống trong nguy hiểm.

[00:12:29] Lại đây ăn cơm nào, ăn cơm thôi.

[00:12:31] Ăn cơm, ăn cơm, nhanh lên, nhanh lên.

[00:12:35] Lão Tứ quả là có bản lĩnh đó.

[00:12:37] Lại dám khoa trương mời chúng ta uống rượu.

[00:12:39] Trong số hơn hai mươi anh em chúng ta,

[00:12:41] Lão Tứ là người tâm cơ sâu nhất, không thể không đề phòng.

[00:12:45] Nó có tâm kế, ta có đối sách, sợ gì nó.

[00:12:55] Vương gia.

[00:12:57] Ngươi lui ra đi.

[00:12:59] Vâng.

[00:13:00] Lão Tứ à, nghe nói em bị bệnh.

[00:13:03] Nhị ca mang thuốc đến cho em đây, chữa bệnh cho em.

[00:13:07] Thuốc này tốt lắm, nó có thể chữa tâm bệnh của em đó.

[00:13:15] Cảm ơn hai vị huynh trưởng đã quan tâm.

[00:13:21] Tiểu đệ quả thực có một tâm bệnh.

[00:13:24] Hôm nay ta xin liều mạng tiếp đãi,

[00:13:26] uống một trận thật đã với hai vị ca ca.

[00:13:30] Rượu này cũng tốt lắm, gọi là rượu mừng công.

[00:13:33] Mừng công gì chứ?

[00:13:35] Mừng Tần Vương quán xuyến toàn cục, đứng đầu các vương,

[00:13:38] thành tựu công lao bất thế.

[00:13:48] Lão Tứ à, câu chúc rượu này của em hay lắm.

[00:13:51] Nào nào, ta cạn với em.

[00:14:01] Tốt, tốt lắm.

[00:14:07] Lão Tứ rõ ràng là trong lời nói có ẩn ý.

[00:14:10] Ai mà không biết em là anh hùng hổ đảm.

[00:14:13] Nhưng gần đây lại nghe nói muốn giao ra binh quyền.

[00:14:17] Bọn ta thực sự không hiểu nổi,

[00:14:19] trong hồ lô này bán thuốc gì.

[00:14:21] Lão Tứ là muốn dũng cảm rút lui khi đang ở đỉnh cao,

[00:14:23] hay là có mưu đồ khác?

[00:14:26] Chuyện đã rõ rành rành.

[00:14:28] Tứ đệ sống lâu ở biên ải, quanh năm chinh chiến,

[00:14:31] đã là thân thể suy nhược, bệnh nặng, lực bất tòng tâm rồi.

[00:14:35] Bây giờ Bắc Cương đã yên ổn.

[00:14:37] Tứ đệ chỉ muốn cởi giáp về vườn, điều dưỡng bệnh tật,

[00:14:39] chỉ mong sống thêm vài năm thôi.

[00:14:50] Lão Tứ à, chúng ta đừng vòng vo nữa.

[00:14:54] Tam ca là người thô lỗ nhưng thích nói thật.

[00:14:57] Em cam tâm làm một vương gia như cái xác không hồn sao?

[00:14:59] Ta không tin đâu.

[00:15:01] Em từng nắm trong tay binh hùng tướng mạnh, công cao cái thế.

[00:15:04] Chu Doãn Văn, cái thằng nhãi ranh miệng còn hôi sữa đó,

[00:15:06]

[00:15:10] Lão Tứ à, nói thẳng ra đi.

[00:15:13] Đó không phải là bọn ta đang ép em.

[00:15:16] Mà là bọn gian thần Phương Hiếu Nhụ, Tề Thái.

[00:15:19] Bọn chúng đã sớm mê hoặc Thánh thượng, xúi giục tước phiên,

[00:15:23] gây họa cho triều đình, làm bại hoại xã tắc.

[00:15:25] Chính là bọn chúng đã ép anh em chúng ta,

[00:15:27] đi vào đường cùng đó.

[00:15:34] Đây là bản tấu chương liên danh hỏi tội bọn Tề Thái.

[00:15:37] Ta và Nhị ca chuẩn bị liên lạc với các vị vương gia,

[00:15:40] cùng nhau ký tên rồi đệ trình lên.

[00:15:42] Bây giờ chỉ còn thiếu chữ ký của em thôi.

[00:15:45] Bọn người Tề Thái, Phương Hiếu Nhụ này,

[00:15:47] phải khiến bọn chúng mất đầu.

[00:16:05] Hai vị huynh trưởng, thật biết chữa bệnh cho tiểu đệ quá.

[00:16:08] Lấy một bản tấu chương không có ai ký tên,

[00:16:10] bảo tiểu đệ hồ đồ ký tên lên.

[00:16:13] Còn các huynh thì, toàn thân trên dưới bôi dầu, "

[00:16:17] không dính một chút mùi tanh nào,

[00:16:18] bảo ta gánh cái nồi đen này.

[00:16:21] Đương nhiên là phải trước khi các vương ký tên,

[00:16:23] để em ký trước.

[00:16:24] Ai bảo em công cao cái thế, được lòng mọi người chứ.

[00:16:31] Hai vị ca ca không hổ là cao thủ minh tu sạn đạo,

[00:16:33] ám độ Trần Thương.

[00:16:36] Nói thẳng ra, các huynh bảo ta liên danh dâng sớ là giả,

[00:16:40] nắm thóp ta, nắm được điểm yếu của ta mới là thật.

[00:16:43] Điều các huynh lo lắng,

[00:16:44] là thứ đồ năm đó rơi vào tay ta.

[00:16:53] Đây là lá mật thư năm đó các huynh

[00:16:54] cứng rắn nhét cho ta.

[00:16:56] Quả nhiên nó vẫn còn giữ trong tay.

[00:16:59] Nực cười, mật thư gì, sao ta không nhớ?

[00:17:02] ev Cái này...

[00:17:03] Các người xem cho rõ đây.

[00:17:04] Đây chính là bút tích của hai vị ca ca.

[00:17:09] Năm đó ta nhận thư của các huynh,

[00:17:11] giống như cầm một cục sắt nung đỏ,

[00:17:13] cầm thì bỏng tay, ném đi thì rước họa.

[00:17:16] Bao nhiêu ngày ta đêm không thể ngủ,

[00:17:17] khổ không thể tả, trung hiếu lưỡng nan.

[00:17:20] Lá thư này đã trở thành mầm họa huynh đệ tương tàn,

[00:17:22] là bằng chứng tội lỗi đi ngược lại đạo trời.

[00:17:28] Sự việc đến nước này, ta đã hiểu phải làm sao rồi.

[00:17:32] Tứ đệ, Tứ đệ.

[00:17:43] Tâm bệnh của ta chính là lá thư này.

[00:17:45] Ta muốn giao ra binh quyền cũng là vì lá thư này.

[00:17:48] Ta không muốn tình huynh đệ lại bị tổn thương.

[00:17:51] Giữa máu mủ ruột rà lại thêm nghi kỵ.

[00:17:53] Lỡ như có người hỏi đến,

[00:17:55] tội gây họa loạn, một mình ta gánh.

[00:17:58] Thiên uy nổi giận, một mình ta chịu.

[00:18:01] Từ trước đến nay chưa từng có lá thư nào cả.

[00:18:04] Chuyện này cũng tuyệt đối không liên quan đến các huynh.

[00:18:06] Hai vị ca ca, đến đây là hết nhé.

[00:18:08] G

[00:18:09] Chúng ta vẫn là

[00:18:10] những vương gia bậc chú bác phò tá trữ quân mới.

[00:18:15] Tiểu đệ xin cầu các huynh.

[00:18:21] Thực không dám giấu, ta đã viết xong tấu chương rồi.

[00:18:24] Ngày mai sẽ diện kiến Phụ hoàng, bẩm báo rõ chuyện này.

[00:18:27] Giao ra binh quyền, rời xa đất Yên,

[00:18:31]

[00:18:47] Điện hạ, "cái bóng" đã vào cung rồi.

[00:18:52] Hắn... hắn...

[00:18:54] Điện hạ, thần đã sớm nói rồi,

[00:18:56] Chu Đệ giả bệnh, bao藏 họa tâm,

[00:18:58] giả vờ giao quyền, càng che càng lộ.

[00:19:00] Lúc này nếu không tương kế tựu kế, một lần tước phiên,

[00:19:04] sẽ để lại hậu họa vô cùng.

[00:19:07] Vậy ngươi có biết họ đã nói gì không?

[00:19:08] Nói gì đã không còn quan trọng.

[00:19:10] Chu Đệ liên thủ với hai vương gia khác đã là chuyện đã rồi.

[00:19:13] Kết bè kết đảng làm loạn triều chính, chứng cứ rành rành.

[00:19:15] Điện hạ phải sớm hạ quyết tâm.

[00:19:18] Vậy Hoàng gia gia sẽ nói thế nào?

[00:19:22] Hoàng Thượng chắc chắn đã ngủ rồi,

[00:19:24] chắc chắn sẽ không vì chuyện nhỏ này mà phiền lòng.

[00:19:29] Ba anh em ở cùng nhau uống rượu, hàn huyên chuyện cũ,

[00:19:34] thực ra cũng không có gì to tát.

[00:19:38] Lão nhân gia ngài ấy chắc chắn cũng sẽ không nói gì đâu.

[00:20:02] Điện hạ.

[00:20:04] Thế nào rồi?

[00:20:07]

[00:20:10] Cứ để hắn đi.

[00:20:13] Vâng.

[00:20:15] Mã Hòa à.

[00:20:18] Ngươi đoán xem chủ tử của tên gián điệp này là ai.

[00:20:22] Tiểu nhân không dám nói.

[00:20:24] Cứ nói không sao.

[00:20:28] Trên đời này,

[00:20:29] dám cài nội gián vào trong Vương phủ,

[00:20:32] thì chỉ có hai người.

[00:20:34] Một là Hoàng Thái tôn.

[00:20:37] Người còn lại, tiểu nhân không dám nói.

[00:20:42] Dưới đất có bóng,

[00:20:45] đó là vì trên trời có mặt trời.

[00:20:53] Thảo nào người ta nói, vô tình nhất là nhà đế vương.

[00:21:11] Điện hạ, bẩm báo Điện hạ.

[00:21:15] Vương Cảnh Hoằng đã truyền tin ra rồi.

[00:21:17] Nói.

[00:21:19] Hắn nói Hoàng Thượng đã hạ mật chỉ cho Hoàng Thái tôn.

[00:21:23] Nội dung là gì?

[00:21:24] Không biết.

[00:22:03] Vương công công.

[00:22:05] Ngươi vào cung cũng đã hơn hai mươi năm rồi nhỉ.

[00:22:11] Ngươi mỗi ngày đều làm cùng một việc,

[00:22:15] không thấy phiền sao?

[00:22:17] Không phiền, nô tài ngày nào cũng làm, quen rồi.

[00:22:23] Hơn nữa, ta cũng tìm được chút mánh khóe.

[00:22:27] Ngài xem, đống bụi bặm đầy đất này,

[00:22:30] trông như một mớ hỗn độn,

[00:22:32] thực ra cứ gom lại cho gọn,

[00:22:37] là sẽ thành một đống.

[00:22:39] Cho nên, dù bẩn, dù loạn cũng không sợ.

[00:22:46] Chỉ cần tìm được chỗ để bắt đầu,

[00:22:48] trong tay cầm cây chổi, có gì phải sợ chứ?

[00:22:55] Ngươi nói vậy là có ẩn ý.

[00:23:08] Điện hạ, mật chỉ của Hoàng Thượng nói gì?

[00:23:13] Việc gấp thì cứ làm.

[00:23:17] Đúng vậy, Điện hạ.

[00:23:19] Thánh thượng đối với Điện hạ kỳ vọng tha thiết,

[00:23:22] không tiếc gây chiến tranh để dẹp hết chông gai cho Điện hạ.

[00:23:27] Tước phiên chính là việc cấp bách hiện nay.

[00:23:30] Nhưng càng gấp càng phải chu toàn.

[00:23:33] Chuyện càng lớn càng phải thận trọng.

[00:23:35] Bốn chữ "việc gấp làm từ từ" này nói thật thấu đáo.

[00:23:39] Nếu đã không thể một miếng nuốt trọn ba vương gia,

[00:23:42] COD vậy thì tuần tự tiệm tiến,

[00:23:44] phá vỡ liên kết, chia để trị.

[00:23:47] Yên Vương thế lực lớn mạnh,

[00:23:48] hợp sức của Tần, Tấn hai vương cũng không bằng.

[00:23:50] Nếu Yên Vương còn, Tần, Tấn hai vương tất không dám phản.

[00:23:54] Nếu Yên Vương không còn,

[00:23:56] hai vương không còn gì e ngại, tất sẽ gây chuyện.

[00:23:58] Cho nên việc cấp bách, tước phiên là quan trọng.

[00:24:02] Đứng đầu trong việc tước phiên, phải là Tần, Tấn hai vương.

[00:24:05] Đợi sau khi tước bỏ hai vương, mới có thể tính đến Yên Vương.

[00:24:10] Nhưng ta lo nếu như thả cho Yên Vương đi,

[00:24:13] thế chẳng phải là thả hổ về rừng sao?

[00:24:15] Việc này phải làm sao đây?

[00:24:20] Hoàng Thượng trong mật chỉ đã nói rồi.

[00:24:26] Vương công công không hổ là

[00:24:27] tâm phúc mà Hoàng gia gia phái đến cho ta.

[00:24:33] Ngươi quá hiểu Hoàng Thượng đương kim rồi.

[00:24:36] Bẩm báo Hoàng Thái tôn, Yên Vương Chu Đệ xin cầu kiến ngoài cung.

[00:24:43] Hoàng gia gia vừa mới nói trong thư,

[00:24:46] ông ấy đã đến thật rồi.

[00:24:50] Long mạch của Thiên tử, máu mủ tương thông.

[00:24:55] Ba đời xoay vần, tương khắc tương sinh.

[00:25:15] Hoàng Thái tôn à,

[00:25:16] Chu Đệ xưng bệnh, vọng tưởng lừa dối triều đình,

[00:25:20] xin hãy ban cho thần tội chết.

[00:25:23] Lời này lại từ đâu ra vậy?

[00:25:26] Thần giao nộp binh quyền không phải vì tham lam an nhàn,

[00:25:29] thực vì nhân hiếu không thể vẹn toàn,

[00:25:32] bất đắc dĩ mới phải ra hạ sách này.

[00:25:36] Bệnh tật là giả, tránh họa là thật.

[00:25:39] Tứ thúc, mau đứng lên đi.

[00:25:41] Chín Tình hình thực tế ta đã biết sơ qua một hai phần.

[00:25:44] Vừa hay nói rõ mọi chuyện ra.

[00:25:47] Tần, Tấn hai vương xúi giục Tứ thúc cùng nhau

[00:25:52] chống lại cháu.

[00:25:54] Tứ thúc vừa phải tuân thủ đạo quân thần,

[00:25:56] lại không muốn đắc tội với Nhị thúc, Tam thúc,

[00:25:58] đành phải đau lòng từ chức giao quyền, rút lui,

[00:26:01] để cầu không tranh giành với đời.

[00:26:04] Như vậy, vừa tuân thủ đạo quân thần,

[00:26:07] lại giữ được thân trong sạch của thúc.

[00:26:11] Hoàng Thái tôn minh giám, thật là một nhát thấy máu.

[00:26:17] Thần khấu đầu xin Thiên tuế ban tội.

[00:26:19] Tứ thúc, sau khi cháu đoán được tâm tư của thúc,

[00:26:24] ngược lại càng thêm kính trọng Tứ thúc.

[00:26:26] Hành động này chính là cho thấy khí lượng của Tứ thúc sâu như sông biển.

[00:26:31] Tấm lòng trung nghĩa, trời đất có thể chứng giám.

[00:26:34] Tứ thúc.

[00:26:39] Ngài không hổ là trung thần, không hổ là hiền vương.

[00:26:43] Cháu có được sự tương trợ hết mình của ngài,

[00:26:45] thật là vinh hạnh lớn lao.

[00:26:48] Cháu từ nay phải xem Tứ thúc như Chu Công,

[00:26:53] tại đây xin nhận của cháu một lạy.

[00:26:56] Hoàng Thái tôn làm vậy là tổn thọ thần rồi.

[00:26:58] Tại hạ không nghĩ cách giải ưu cho triều đình,

[00:27:01] ngược lại nảy sinh ý niệm cầu an tránh họa.

[00:27:04] Thật là vô cùng xấu hổ, không còn mặt mũi nào.

[00:27:11] Thần cả đời này chỉ có một lòng trung thành,

[00:27:13] chia sẻ nỗi lo cho Hoàng Thượng, hết lòng vì Trữ quân,

[00:27:17] để an ủi linh hồn của đại ca trên trời.

[00:27:38] Vương gia.

[00:27:43] Ái phi à.

[00:27:43] Vương gia, ngài đã về rồi.

[00:27:45] Ta đã sớm nói rồi,

[00:27:46] dài thì hai tháng, ngắn thì một tháng,

[00:27:48] ta nhất định sẽ trở về, thế nào?

[00:27:50] Vương gia, tiện thiếp mỗi ngày đều đếm từng giờ,

[00:27:54] để qua ngày đó.

[00:27:55] Vương gia đi suốt 33 ngày.

[00:27:57] Thần thiếp thật sự rất sợ.

[00:27:59] Vương gia, mười mấy ngày trước,

[00:28:01] Vương phi đã ở đây mỗi ngày chờ ngài trở về,

[00:28:03] mắt cũng đã mỏi mòn vì trông ngóng.

[00:28:05] Để ái phi phải bận lòng rồi.

[00:28:07] Ta cũng lòng như tên bắn muốn về nhà.

[00:28:09] Đi, về Vương phủ thôi.

[00:28:11] Vương gia mời.

[00:28:16] Đây đều là người thân của bạn bè Mã Hòa.

[00:28:18] C Nhất định phải quan tâm nhiều hơn.

[00:28:40] Chuyến đi kinh sư này, quả nhiên không ngoài dự liệu của đại sư.

[00:28:43] Phụ hoàng thật là lợi hại.

[00:28:45] Một phát là nắm được điểm yếu của ta.

[00:28:47] Vừa ra khỏi Thái tử phủ,

[00:28:49] ngự y do Phụ hoàng phái tới đã đến.

[00:28:51] Bệnh này cũng không thể giả vờ được nữa.

[00:28:55] Vương gia bây giờ cũng say mê

[00:28:57] quyền thuật của Hoàng Thượng rồi sao?

[00:28:59] Xin Điện hạ hãy mãi mãi ghi nhớ một câu,

[00:29:01] vương đạo không thắng được thiên đạo.

[00:29:04] Ngài nghĩ xem, để cầu thuật trị người,

[00:29:07] Hoàng Thượng không tiếc đưa các con trai của mình

[00:29:09] phong làm vua phiên, bảo vệ thiên triều,

[00:29:11] thực ra là cầu độc chiếm đại quyền, độc đoán triều cương.

[00:29:15] Nhưng các vị phiên vương các ngài sau khi lớn mạnh,

[00:29:17] tất nhiên sẽ có chí hướng riêng.

[00:29:20] Hoàng Thượng chắc chắn không ngờ được trăm năm sau,

[00:29:22] đã là chia năm xẻ bảy.

[00:29:24] Đây là vì quyền thuật mà phạm vào thiên điều.

[00:29:28] Đại sư nói quá lời rồi.

[00:29:30] Hoàng Thượng cho các vương yết kiến Đông Cung,

[00:29:32]

[00:29:36]

[00:29:39] Tình thân, hoàng quyền tương khắc,

[00:29:42] quân thần, phụ tử tương nghịch.

[00:29:45]

[00:29:49] Năm xưa dụng tâm suy tính, nay tự rước lấy...

[00:29:54] Còn có chuyện lớn hơn thế này.

[00:29:58] Phụ hoàng gần như không ăn được gì nữa.

[00:30:04] Vậy có nghĩa là ngày đại hạn của Hoàng Thượng,

[00:30:09] thật sự sắp đến rồi.

[00:30:13] Nếu Hoàng Thượng thật sự sắp đến đại hạn,

[00:30:16] ngài nghĩ Hoàng Thượng sẽ hành sự thế nào?

[00:30:19] Phụ hoàng sẽ tranh thủ trước khi chết,

[00:30:23] làm xong hết tất cả những việc cần làm,

[00:30:27] cũng sẽ giết sạch tất cả những người cần giết.

[00:30:31] A di đà Phật, trời long đất lở đã đến nơi rồi.

[00:30:37] Yên Vương à, mau chóng ứng biến đi.

[00:30:52] Mã Hòa, cái chết của Lưu Nghiệp ngươi còn nhớ không?

[00:30:59]

[00:31:02] Ngươi có nghĩ qua chưa, nếu đi vào vết xe đổ đó, ""

[00:31:06] ngươi có thể sẽ chết thảm hơn hắn.

[00:31:12] Tôi cũng đã nghĩ qua, nhưng tôi không sợ.

[00:31:17] Ta sợ.

[00:31:18] Chị sợ? ""

[00:31:21] Chị sợ những lời vu khống vô sỉ đó?

[00:31:24] Chị sợ những kẻ tiểu nhân bẩn thỉu đó sao?

[00:31:28] Chị, chúng ta tình như chị em.

[00:31:33] Tôi sợ chị.

[00:31:34] Sợ ta?

[00:31:35] Tôi sợ chị.

[00:31:36] Sợ chị bắt cha mẹ, anh em của người khác làm con tin.

[00:31:41] Tôi sợ chị lấy sự tin tưởng, lòng trung thành của bạn bè,

[00:31:43] dùng để lấy lòng, dâng công.

[00:31:45] Tôi sợ chị, giữ người thân của họ,

[00:31:50] là để bắt họ phải bán mạng cho chị.

[00:31:53] Tôi sợ chị,

[00:31:54] căn bản không hiểu được chân tình của nhân gian.

[00:31:57] Tôi không hiểu tại sao chị lại giỏi tâm kế như vậy.

[00:32:02] Có phải vì cuối cùng chị vẫn là một hoạn quan?

[00:32:18] Chị, bây giờ tôi đã hiểu rồi.

[00:32:29] Chị cũng giống như những người khác,

[00:32:34] căn bản không xem tôi là người.

[00:32:52] Những người anh em của tôi,

[00:32:55] họ cũng biết thái giám không phải là người.

[00:33:04] Nhưng họ cũng có cha mẹ.

[00:33:07] Họ cũng có chị em.

[00:33:13] Họ cũng là do cha mẹ sinh ra.

[00:33:16] Họ cũng biết đau lòng.

[00:33:19] Bởi vì họ cũng có tình nghĩa, cũng có tình thân.

[00:33:32] Thân họ như con kiến, mạng họ như cỏ rác.

[00:33:40] Nhưng bây giờ tình thế biến đổi, sớm tối khó lường.

[00:33:46] Trong lòng họ,

[00:33:48] điều họ lo lắng nhất vẫn là cha mẹ, anh chị em của mình.

[00:33:54] Nếu có thể để cho những người họ yêu thương được sống sót,

[00:34:00] họ sẽ chết không hối tiếc.

[00:34:05] Cho nên tôi phải tìm mọi cách,

[00:34:10] bảo vệ người thân của họ.

[00:34:14] Cũng để cho những người anh em đó

[00:34:17] không có quá nhiều vướng bận.

[00:34:20] Tôi muốn vì họ mà chia sẻ lo âu, giải quyết khó khăn.

[00:34:24] Cũng là vì họ mà giữ lại một chút tình nghĩa.

[00:34:59] Phụng chỉ, kể từ hôm nay,

[00:35:02] các phiên vương ở các nơi không còn quản lý Bố chính sứ.

[00:35:05] Binh mã thuộc các phiên trấn,

[00:35:07] cùng với tất cả việc quân, chính, hình pháp trong thành,

[00:35:09] đều do phiên vương và Bố chính sứ cùng quản lý. Khâm thử.

[00:35:16] Thần lĩnh chỉ, tạ ơn.

[00:35:23] Ta đã nhận được mật báo.

[00:35:25] Nhị ca Tần Vương không phải chết vì bệnh đột ngột,

[00:35:28] mà là bị người ta đầu độc chết.

[00:35:29] Hoàng Thượng bắt đầu nhổ gai rồi.

[00:35:32] Tam ca Tấn Vương sau khi nghe tin,

[00:35:33] sống qua ngày đoạn tháng, khắp nơi cẩn thận đề phòng,

[00:35:36] không ngờ vẫn không thoát khỏi vận rủi.

[00:35:40] Tối Trung thu vẫn còn khỏe mạnh,

[00:35:42] trời sáng đã tắt thở.

[00:35:46] Bất kể là bệnh chết hay bị đầu độc chết,

[00:35:49] là bị Hoàng Thượng trừ khử hay bị Thái tử giết chết,

[00:35:53] đều không còn quan trọng nữa.

[00:35:55] Quan trọng là người tiếp theo,

[00:36:01] e là sẽ đến lượt Yên Vương ngài rồi.

[00:36:04] Ta quyết sẽ không có kết cục như họ.

[00:36:09] Khó nói lắm.

[00:36:13] Hoàng Thượng mắc bệnh nan y,

[00:36:16] vẫn kiên trì đến hơi thở cuối cùng.

[00:36:21] Thật đáng nể, Hồng Vũ hoàng đế.

[00:36:35] Vương gia, rượu và thức ăn đã bày xong rồi.

[00:36:37] Ngài hãy dùng khi còn nóng.

[00:36:40] Vương gia, ngài đã không ăn không uống cả ngày rồi.

[00:36:44] Cứ thế này thân thể không chịu nổi đâu.

[00:36:51] Ngươi bưng lên,

[00:36:54] ngươi ăn đi.

[00:36:56] Vương gia.

[00:36:57] Ăn đi.

[00:37:17] Bẩm Vương gia,

[00:37:18] thức ăn này cũng giống như mọi khi, rất ngon.

[00:37:23] Ngon thì ăn tiếp đi, ăn hết cho ta.

[00:37:51] "

[00:38:12] Phụng khẩu dụ của Hoàng Thái tôn.

[00:38:15] Bẩm... bẩm báo Yên Vương,

[00:38:17] Hoàng Thượng... ngài ấy đã băng hà rồi.

[00:38:57] Hoàng Thượng giá đáo.

[00:39:42] Hoàng Thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.

[00:39:48] Bình thân.

[00:39:50] Tạ ơn Hoàng Thượng.

[00:40:00] Các vị ái khanh, Đại hành Hoàng đế đã rời bỏ thế gian.

[00:40:07] Để lại cho trẫm là gánh nặng ngàn cân,

[00:40:10] giang sơn vạn dặm.

[00:40:13] Trẫm cảm thấy một tay khó chống đỡ.

[00:40:19] Thần xin恭請Hoàng Thượng vì xã tắc mà lo liệu,

[00:40:23] nén bi thương, bảo trọng long thể,

[00:40:25] kế thừa nghiệp cũ, tái tạo thịnh thế.

[00:40:30] Trẫm trẻ tuổi kế vị, trong lòng không khỏi lo lắng bất an.

[00:40:36] Các vị ái khanh đều là lão thần của tiền triều,

[00:40:40] là rường cột của nước nhà.

[00:40:42] Trẫm mong các khanh có thể tuân theo di huấn của Thái tổ,

[00:40:47] công trung vì nước, phò tá trẫm,

[00:40:50] kế thừa nghiệp trước, tạo phúc cho Đại Minh.

[00:40:53] Thần dân chịu ơn sâu của tiên đế,

[00:40:56] nay báo đáp Hoàng Thượng, trung thành với xã tắc,

[00:41:01] muôn chết không từ.

[00:41:02] Muôn chết không từ.

[00:41:02] Thần dân báo đáp Hoàng Thượng, muôn chết không từ.

[00:41:08] Buổi triều hôm nay,

[00:41:09] trẫm muốn mời các vị ái khanh bày tỏ cao kiến.

[00:41:14] Trong muôn vàn việc quan trọng của triều đình hiện nay,

[00:41:17] việc gì nên hưng, việc gì nên trừ,

[00:41:20] việc gì nên đổi, việc gì nên cắt giảm.

[00:41:24] Xin các khanh cứ nói thẳng.

[00:41:31] Các ái khanh cứ nhìn nhau,

[00:41:34] tại sao không ai nói gì?


 0 注释 sort   排序方式


下一个