(AI-sub) Trịnh Hoà Hạ Tây Dương tập 9 - La Gia Lương, Đường Quốc Cường
Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Trịnh Hoà Hạ Tây Dương (2009): Hành Trình Lịch Sử Vượt Biển Của Hạm Đội Nhà Minh <br>Bộ phim xoay quanh nhân vật lịch sử có thật – thái giám Trịnh Hòa (do ngôi sao TVB La Gia Lương thủ vai). Dưới mệnh lệnh của hoàng đế Minh Thành Tổ - Chu Đệ (Đường Quốc Cường), Trịnh Hòa đã dẫn đầu một hạm đội lớn nhất thế giới thời bấy giờ thực hiện 7 chuyến hải trình vĩ đại đến "Tây Dương" (vùng biển Ấn Độ Dương và xa hơn nữa).
[00:01:04] Hả?
[00:01:15] Điện hạ.
[00:01:19] Lần này lại là vị vương gia nào?
[00:01:23] Một hộ vệ của Tương Vương cầu kiến Điện hạ.
[00:01:40] Mạt tướng tham kiến Yến Vương điện hạ.
[00:01:47] Tương Vương điện hạ trước khi băng hà,
[00:01:49] đã lệnh cho mạt tướng giao vật này cho Điện hạ.
[00:02:04] Đưa hắn xuống, không cho bất kỳ ai vào.
[00:02:09] Vâng.
[00:03:15] Tương Vương chết rồi.
[00:03:17] Các ngươi có phải còn muốn giết người nữa không?
[00:03:24] Các ngươi có phải còn muốn làm hại người vô tội không?
[00:03:26] Các ngươi có phải muốn trẫm...
[00:03:28] trở thành một kẻ cô gia quả nhân không?
[00:03:30] Vậy thì trẫm có thể không làm hoàng thượng nữa.
[00:03:40] Thái Tổ di huấn vẫn còn văng vẳng bên tai.
[00:03:43] Làm hay không làm hoàng thượng,
[00:03:45] có thể do Bệ hạ tự mình quyết định sao?
[00:03:51] Bệ hạ bây giờ đã làm hoàng thượng rồi,
[00:03:55] đã thành bậc Cửu Ngũ Chí Tôn thì không có đường lui.
[00:03:58] Trên ngai vàng không có bậc thang để đi xuống.
[00:04:03] Nếu Bệ hạ không làm hoàng thượng,
[00:04:06] quần thần chư vương không dung ngài.
[00:04:09] Vạn dân bá tánh không dung ngài.
[00:04:11] Thiên hạ nhà Chu Minh không dung ngài.
[00:04:14] Không làm hoàng thượng thì chỉ có chết, chỉ có thể thoái vị.
[00:04:53] ต
[00:05:43] Ta là Đông Hải Long Vương.
[00:05:45] Ta muốn gặp Ngọc Hoàng Đại Đế.
[00:05:57] "
[00:06:01] Ta là Thái Thượng Lão Quân.
[00:06:03] Ta muốn gặp Ngọc Hoàng Đại Đế.
[00:06:22] Sao lại điên rồi?
[00:06:23] Chắc chắn là kế giả điên mà Tôn Tẫn thời Hán đã dùng.
[00:06:26] Điên từ khi nào?
[00:06:27] Điên từ hôm kia rồi, người trong Yến Vương phủ còn giấu.
[00:06:29] Sáng sớm hôm nay,
[00:06:30] đã chạy lung tung khắp nơi như chó điên.
[00:06:33] Hồ đại nhân.
[00:06:34] Giữ chút khẩu đức đi.
[00:06:36] Chu Đệ dù sao cũng là Yến Vương.
[00:06:39] Phải, phải, phải.
[00:06:40] Tại hạ cũng thấy tiếc cho Yến Vương thôi.
[00:06:44] Một vương gia đường đường,
[00:06:46] lại ra nông nỗi như kẻ ăn mày.
[00:06:48] Đây chẳng phải là làm mất mặt hoàng gia sao?
[00:06:50] Câm miệng!
[00:06:52] Dẫn đường.
[00:07:04] Đứng lại!
[00:07:05] Thiết đại tướng quân và Bố chính sứ đại nhân đã đến.
[00:07:07] Sao ngay cả người truyền lời báo tin cũng không có vậy?
[00:07:12] Yến Vương đâu?
[00:07:16] Yến Vương hôm nay không tiếp khách.
[00:07:18] Các vị đại nhân mời về cho.
[00:07:25] Hồ đại nhân.
[00:07:45] Ta là Đông Hải Long Vương.
[00:07:47] Ta muốn gặp Ngọc Hoàng Đại Đế.
[00:07:54] Đây... đây là sao thế này?
[00:07:57] Điện hạ, đây là sao vậy?
[00:08:01] Điện hạ!
[00:08:02] Bại tướng Nãi Nhi Bất Hoa bái kiến Yến Vương điện hạ.
[00:08:13] Vương gia, đừng giả vờ nữa.
[00:08:16] Mọi người đều là người hiểu chuyện.
[00:08:18] Hà tất phải tự hạ tiện mình như vậy?
[00:08:22] Ái phi, đây... đây là miếng thịt cuối cùng rồi.
[00:08:29] Ái phi ăn một miếng đi.
[00:08:33] Thật là tươi ngon. Nếm thử đi.
[00:08:41] Hai vị đại nhân tránh ra một chút đi.
[00:08:43] Điện hạ không thể chịu thêm kích động nữa.
[00:08:52] Khốn kiếp!
[00:08:53]
[00:08:56] Tại hạ vẫn không dám tin vội.
[00:08:59] Có lẽ tất cả những chuyện này đều là giả.
[00:09:02] Bản tướng cả đời giết người như ngóe,
[00:09:04] chưa từng chớp mắt.
[00:09:06] Thế nhưng hôm nay xem ra,
[00:09:08] ngài còn nhẫn tâm hơn tôi nhiều.
[00:09:10] Chu Đệ điên thật hay giả, phải để Hoàng thượng thánh đoán.
[00:09:16] Không ngờ được...
[00:09:19] Một đời Yến Vương lại trở thành thế này.
[00:09:34] Ta muốn ăn thịt! Ta là Đông Hải Long Vương!
[00:09:49] Đại sư.
[00:09:51] Xảy ra nhiều chuyện như vậy,
[00:09:53] dù hảo hán thế nào cũng không chịu nổi.
[00:09:56] Đại sư, tôi cầu xin ngài.
[00:10:00] Cầu xin ngài hãy cứu Vương gia.
[00:10:01] Mạch Càn Khôn đều loạn, huyết khí ngập tràn.
[00:10:06] Xác thực là thần trí rối loạn.
[00:10:10] A Di Đà Phật.
[00:10:41] Hồ Thành, cái đồ khốn nạn này, hắn từng bước dồn ép.
[00:10:45] Thật là vô cùng hung ác.
[00:10:48] Đúng là khinh người quá đáng.
[00:10:49] Không được, lão tử đi giết hắn.
[00:10:52] Trương Ngọc, ngươi cũng điên rồi sao?
[00:10:54] Ngươi phải biết, Hồ Thành là mệnh quan triều đình.
[00:10:57] Lại là thân tín của Thái tử.
[00:10:58] Lúc này Vương gia đang gặp nguy nan.
[00:11:00] Ngươi làm như vậy,
[00:11:01] sẽ mang đến tai họa diệt môn cho vương phủ đó.
[00:11:03] Ta...
[00:11:10] Vương gia bình thường đối với ngươi không tệ mà.
[00:11:12] Ngươi lại trơ mắt nhìn Vương gia bị sỉ nhục,
[00:11:14] mắc bệnh nặng mà không dám đứng ra.
[00:11:16] Ngươi còn là đàn ông không hả? Ngươi...
[00:11:22] Trương Ngọc! Kẻ sĩ có thể bị giết, không thể bị nhục.
[00:11:32] Hôm nay ngươi muốn rời khỏi vương phủ nửa bước,
[00:11:37] thì hãy giết ta trước đi.
[00:11:39] Được, ta sẽ giết ngươi.
[00:11:42] Trương Ngọc!
[00:11:44] Bỏ kiếm xuống.
[00:11:45] Vương gia, ngài tỉnh rồi!
[00:11:52] Ta không điên.
[00:11:54] Vương gia, vậy...
[00:11:56] Vậy đây là chuyện gì?
[00:11:58] Đừng hỏi nữa.
[00:12:01] Trương Ngọc.
[00:12:03] Lệnh cho ngươi triệu tập tất cả anh em thân tín ở các nơi tại Bắc Bình,
[00:12:05] tất cả vào vương phủ.
[00:12:07] Đồng thời bí mật triệu tập thợ giỏi để chế tạo binh khí.
[00:12:10] Chờ lệnh của ta.
[00:12:12] Mạt tướng tuân lệnh.
[00:12:13] Mã Hòa có mặt.
[00:12:14] Bí mật điều động lương thảo, chiến mã,
[00:12:17] tập trung bí mật tại kho Tam Lý Hà ở phía tây thành.
[00:12:19] Không được có sai sót.
[00:12:21] Tiểu nhân tuân lệnh.
[00:12:23] Trước khi khởi sự, ta vẫn phải tiếp tục giả điên.
[00:12:27] để mê hoặc tai mắt của triều đình.
[00:12:30] Nhớ kỹ không được tiết lộ chuyện này cho bất kỳ ai.
[00:12:34] Vâng, Điện hạ.
[00:12:36] Chuyện này có cần nói cho sư phụ không ạ?
[00:12:41] Ông ấy rõ hơn bất kỳ ai.
[00:12:42] Lúc bắt mạch cho ta,
[00:12:44] còn nhéo mạnh ta một cái.
[00:12:48] Hòa thượng điên này...
[00:12:50] giấu trời giấu đất, cũng không giấu được ông ấy.
[00:12:52] Vậy tiểu nhân có cần bẩm báo với Vương phi một tiếng không?
[00:12:56] Để người yên tâm.
[00:12:57] Ta đã nói rồi mà,
[00:12:59] không được nói sự thật cho bất kỳ ai.
[00:13:03] Nhưng thưa Điện hạ,
[00:13:04] bệnh của ngài làm Vương phi vô cùng đau lòng.
[00:13:09] Bà ấy càng đau lòng,
[00:13:10] Hồ Thành càng tin ta điên thật.
[00:13:17] Làm khổ bà ấy rồi.
[00:13:51] Chuyện của Vương gia, các ngươi đều đã thấy rồi.
[00:13:55] Ta cũng không giấu các ngươi nữa.
[00:13:58] Bắt đầu từ bây giờ,
[00:13:59] tất cả các cửa trong vương phủ,
[00:14:02] tất cả đều đóng cửa không tiếp khách.
[00:14:04] Người bên ngoài không được vào.
[00:14:05] Người bên trong cũng không được ra.
[00:14:08] Còn các ngươi, vẫn làm việc của mình,
[00:14:11] việc gì cần làm thì cứ làm.
[00:14:13] Nếu có người hỏi về bệnh của Vương gia,
[00:14:15] thì nói đã đỡ nhiều rồi.
[00:14:17] Cứ nói các ngươi thấy Vương gia ra ngoài đi dạo.
[00:14:20] Hiểu chưa?
[00:14:21] Hiểu rồi.
[00:14:24] Bán rau đây, bán rau đây, lại đây xem nào.
[00:14:28] Rau này bán thế nào?
[00:14:29] Ta là Thái Thượng Lão Quân!
[00:14:31] Ta muốn gặp Ngọc Hoàng Đại Đế! Vương gia! Vương gia!
[00:14:35] Ta muốn thay trời hành đạo!
[00:14:37] Vương gia! Vương gia, đừng quậy nữa.
[00:14:40] Vương gia, về nhà thôi. Vương gia!
[00:14:45] Ta không sao, không sao.
[00:14:46] Ngươi dám cản ta?
[00:14:49] Vương gia, cẩn thận! Vương gia! Vương gia, ngài cẩn thận!
[00:14:52] Vương gia... Vương gia phát bệnh rồi! Các người mau tránh ra!
[00:14:54] Ta muốn thay trời hành đạo! Tránh ra!
[00:15:00] Vương gia! Vương gia! Vương gia!
[00:15:07] Ai dám cản ta? Ta muốn thay trời hành đạo!
[00:15:12] Mau bảo vệ Vương gia!
[00:15:15] Không sao rồi, không sao rồi.
[00:15:16] Tránh ra, tránh ra! Tránh ra!
[00:15:20] Không sao rồi, mau tránh ra.
[00:15:22] Ta muốn gặp Ngọc Hoàng Đại Đế!
[00:15:43] Mở cửa ra!
[00:15:44] Thuộc hạ không dám.
[00:15:46] Mở ra! Ta muốn vào xem Vương gia.
[00:15:51] Mở ra!
[00:16:27] Ta muốn ăn thịt!
[00:16:39] Ta muốn ăn thịt!
[00:17:45] Vương phi! Vương phi!
[00:18:24] Vương phi.
[00:18:28] Bẩm báo Vương phi.
[00:18:29] Nói.
[00:18:31] Triều đình có mật chỉ.
[00:18:32] Bảo Hồ Thành sáng sớm mai vào kinh diện thánh.
[00:18:39] Vương phi.
[00:19:15] Hạ kiệu.
[00:19:26] Vương phi quang lâm hàn phủ, hạ quan vô cùng vinh hạnh.
[00:19:30] Hồ đại nhân, không có việc không đến điện Tam Bảo.
[00:19:34] Hôm nay mạn phép làm phiền ngài rồi.
[00:19:47] Hồ đại nhân, cả đời này ta chưa từng cầu xin ai.
[00:19:52] Bây giờ không thể không cầu xin Hồ đại nhân một việc.
[00:19:56] Vương phi bảo hạ quan làm việc là vinh hạnh của hạ quan.
[00:20:01] Ta nghe nói,
[00:20:02] ngài sắp vào kinh bẩm báo với triều đình về bệnh tình của Vương gia.
[00:20:05] Vâng vâng.
[00:20:19] Đây là một ngàn lạng vàng,
[00:20:21] và địa khế của trang viên vương phủ rộng năm trăm khoảnh ở phía tây thành.
[00:20:24] Vương phi, ý người là sao?
[00:20:28] Chứng cuồng loạn của Vương gia không hề thuyên giảm.
[00:20:31] Vương phủ đã thành ra thế này.
[00:20:33] Cao Sí, Cao Hú lại không ở bên cạnh.
[00:20:35] Ta lần này đến đây...
[00:20:36] Vương phi, người đừng nói nữa.
[00:20:39] Ta đã nghĩ kỹ rồi, lần này vào kinh diện thánh,
[00:20:43] nhất định sẽ tử gián Hoàng thượng, đưa hai vị vương tử trở về,
[00:20:47] để gia đình Vương gia được đoàn tụ.
[00:20:50] Đại nhân.
[00:20:53] Xin ngài hãy mang thứ này về.
[00:20:56] Đại nhân.
[00:20:57] Ta và Vương gia quen biết nhiều năm, sống chết có nhau.
[00:21:01] Nếu ta nhận món quà này, ta còn là người nữa không?
[00:21:05] Ta sẽ không còn...
[00:21:06] đại ân đại đức của Vương gia đối với ta nữa.
[00:21:11] Hồ đại nhân.
[00:21:12] Lần này vào kinh xin tha cho hai vị vương tử,
[00:21:14] không thể thiếu việc trên dưới lo lót.
[00:21:17] Xin Hồ đại nhân dù thế nào cũng phải nhận lấy.
[00:21:22] Cái này...
[00:21:24] Vương phi à,
[00:21:26] người đã ra một đề bài khó cho hạ quan rồi.
[00:21:32] Vì vương tử, vì Vương gia,
[00:21:35] ta đành phải tự làm khó mình một lần vậy.
[00:21:39] Không nói gì nữa.
[00:21:41] Cảm ơn Hồ đại nhân.
[00:21:47] Hạ quan đang định bẩm báo với Vương phi một chuyện lớn.
[00:21:52] Gần đây, trong thành Bắc Bình, ngoài đường trong ngõ,
[00:21:56] đang lan truyền rằng Vương gia vốn không hề bị bệnh.
[00:22:02] Sao lại nói như vậy?
[00:22:03] Chỉ là lời đồn gió bay thôi mà.
[00:22:06] Nhưng không có lửa làm sao có khói.
[00:22:09] Đúng lúc triều đình đang chỉnh đốn kỷ cương,
[00:22:12] các phiên vương chư hầu lần lượt gặp nạn,
[00:22:14] Vương gia lại đổ bệnh không dậy nổi.
[00:22:19] Chuyện này không thể không khiến người ta nghi ngờ.
[00:22:28] Cái này là nói từ đâu ra vậy?
[00:22:33] Đại nhân, điều ta lo lắng bây giờ,
[00:22:36] không phải là chuyện triều đình triệt phiên.
[00:22:40] Điều ta lo lắng bây giờ,
[00:22:42] là cơn bệnh nặng này của Vương gia.
[00:22:44] Ngay cả trốn cũng không trốn được.
[00:22:48] Vương phi nghĩ vậy, hạ quan cũng nghĩ vậy.
[00:22:52] Chỉ sợ triều đình không nghĩ như vậy.
[00:22:56] Lỡ như có kẻ ném đá xuống giếng,
[00:23:00] dù Vương gia có bệnh thật,
[00:23:01] thì cái tội lừa dối thánh thượng,
[00:23:03] mưu đồ bất chính cũng không thể thoát được.
[00:23:13] Vậy phải làm sao đây, phải làm sao đây?
[00:23:20] Hồ đại nhân, bây giờ hoàn toàn trông cậy vào ngài giải tỏa nghi ngờ.
[00:23:26] Mong ngài chiếu cố nhiều hơn.
[00:23:28] Những thứ này nếu không đủ,
[00:23:30] bổn phi sẽ nghĩ cách khác.
[00:23:32] Cái này...
[00:23:37] Để cứu hai vị vương tử,
[00:23:40] để Yến Vương phủ tránh khỏi họa diệt môn,
[00:23:43] vậy hạ quan sẽ nói thẳng.
[00:23:50] Ngài mau nói đi.
[00:23:52] Hạ quan mạn phép, muốn mượn Vương phi một thứ.
[00:23:59] Chỉ cần là việc bổn phi có thể làm được,
[00:24:03] ta nhất định sẽ cho người đưa đến phủ của ngài trước khi ngài vào kinh.
[00:24:07] Được, chúng ta quyết định như vậy.
[00:24:12] Xin chờ một lát.
[00:24:16] *
[00:24:40] Mã Hòa, lại có chuyện gì vậy?
[00:24:51] Vương phi, không có chuyện gì đâu ạ.
[00:24:54] Chỉ là Vương phi sau khi về không nói một lời nào.
[00:24:58] Trong lòng tiểu nhân như lửa đốt.
[00:25:00] Nếu Vương phi tin tưởng tiểu nhân,
[00:25:04] hy vọng Vương phi đem những phiền não trong lòng,
[00:25:07] nói cho tiểu nhân biết, để tiểu nhân san sẻ giúp người.
[00:25:24] Mã Hòa. Dạ.
[00:25:26] Chuyện tặng quà đã xong rồi.
[00:25:30] Chuyện này đến đây là hết, đừng nhắc lại nữa.
[00:25:41] Mã Hòa.
[00:25:43] Ngươi cũng đã mệt cả ngày rồi, nghỉ sớm đi.
[00:26:13] Vương phi, người... người quên đồ ạ.
[00:26:18] Ngươi đã thấy hết rồi.
[00:26:31] Sự đã đến nước này, ta cũng không giấu ngươi nữa.
[00:26:34] Đọc đi.
[00:26:40] Ngưng thần kinh giác liên hoa diệu,
[00:26:43] Phủ thủ duy phán tâm hương lai.
[00:26:47] Ngươi có hiểu ý này không?
[00:26:54] Vương phi, Mã Hòa sẽ đến kinh sư ngay.
[00:26:58] Liều chết cũng phải cứu hai vị vương tử về.
[00:27:00] Vương phi, con cầu xin người,
[00:27:03] tuyệt đối đừng đưa Liên Tâm tỷ,
[00:27:04] cho tên súc sinh đó.
[00:27:12] Tên cẩu quan này.
[00:27:14] Trong bài thơ của hắn ẩn chứa hai chữ Liên Tâm.
[00:27:17] Hắn là muốn thừa dịp người gặp nguy, làm chuyện thương thiên hại lý.
[00:27:24] Mã Hòa, ngươi yên tâm.
[00:27:27] Bổn phi thà không cần hai đứa con trai,
[00:27:29] cũng sẽ không làm chuyện vô tình vô nghĩa đó.
[00:27:35] Vương gia anh hùng một đời,
[00:27:37] càng không thể chiều theo lòng dạ rắn rết của hắn.
[00:27:45] Chủ tử tốt, nghĩa bạc vân thiên.
[00:27:49] Tiểu nhân bây giờ sẽ đến kinh sư.
[00:27:53] Đứng lại! Ngươi quay lại đây.
[00:28:05] Mã Hòa, ngươi một mình đến kinh sư,
[00:28:09] ngươi không những không cứu được Cao Sí, Cao Hú,
[00:28:12] mà còn tự hại chính mình.
[00:28:14] Nhưng...
[00:28:15] Được rồi, đừng nói nữa.
[00:28:19] Ngươi đi ngủ sớm đi.
[00:28:22] Chuyện này đừng nhắc lại nữa.
[00:28:25] Quan trọng là đừng làm hại Liên Tâm.
[00:29:03] Liên Tâm tỷ, Liên Tâm tỷ, tỷ đừng khóc.
[00:29:06] Vương phi đã nói rồi, người sẽ không làm vậy đâu.
[00:29:08] Người cho dù không cứu hai vị vương tử,
[00:29:10] cũng sẽ không đem tỷ đi đâu.
[00:29:14] Mẫu hậu, người giúp con với.
[00:29:18] Nếu người gặp phải chuyện lớn như vậy,
[00:29:21] người sẽ làm thế nào?
[00:29:23] Người có đem một cô nương vô tội,
[00:29:26] đem đi để cứu người nhà của mình không?
[00:29:30] Mẫu hậu, người giúp con, được không?
[00:30:40] Mã Hòa, lại đây ngồi một lát.
[00:30:45] Không! Tỷ đừng làm vậy, tỷ.
[00:30:48] Em nghe lời tỷ, tỷ có cách.
[00:30:58] Đưa cho tỷ cây trâm trên bàn.
[00:31:04] Tỷ, tỷ có nghe em nói không?
[00:31:09] Tỷ phải tin em chứ.
[00:31:13] Xem em kìa, làm hỏng cả lớp trang điểm của tỷ rồi.
[00:31:18] Tỷ, tỷ tin em đi, em có cách mà.
[00:31:22] Em thật sự sẽ có cách.
[00:31:26] Em... em đi tìm sư phụ.
[00:31:30] Sư phụ ngài ấy dù chuyện có khó khăn đến đâu,
[00:31:32] ngài ấy đều có thể giải quyết.
[00:31:33] Đứng lại.
[00:31:38] Không kịp nữa rồi.
[00:31:40] Trời vừa sáng, Hồ Thành sẽ lên đường.
[00:31:43] Không, kịp mà. Kịp mà.
[00:31:46] Vậy... em có thể cầu xin hắn không?
[00:31:48] Nếu không em sẽ tìm cách để hắn không ra khỏi thành được.
[00:31:51] Mã Hòa.
[00:32:00] Em nghe tỷ nói vài câu, nói xong rồi hẵng đi.
[00:32:29] Mã Hòa.
[00:32:33] Mã Hòa, tỷ hỏi em.
[00:32:39] Nếu Hồ Thành gặp Hoàng thượng,
[00:32:42] có nói tốt cho Vương gia không?
[00:32:47] Nếu hai vị vương tử không được thả về,
[00:32:52] Vương gia lại bị triều đình,
[00:32:53] lấy cớ chữa bệnh mà triệu về kinh thành.
[00:32:57] Vậy Vương gia còn sống được không?
[00:32:59] Vậy thì em sẽ giết hắn.
[00:33:12] Vậy em giết Hồ Thành,
[00:33:15] thì có thể cứu được tính mạng của Vương gia sao?
[00:33:19] Hồ Thành chết trong tay Mã tổng quản của Yến Vương phủ.
[00:33:23] Vậy Yến Vương phủ chẳng phải chắc chắn sẽ gặp họa diệt môn sao?
[00:33:27] Vậy... vậy em bây giờ sẽ đến kinh sư,
[00:33:30] đi trước Hồ Thành,
[00:33:32] liều mạng cũng phải cứu hai vị vương tử về.
[00:33:37] Mã Hòa, tỷ hỏi em.
[00:33:40] Tại sao em lại muốn liều mạng cứu chủ?
[00:33:43] Tận trung với chủ tử.
[00:33:45] Vậy em liều mạng thì có cứu được chủ tử không?
[00:33:51] Được không?
[00:33:56] Không được.
[00:33:59] Nhưng tỷ có thể.
[00:34:05] Tỷ liều mạng, hiến dâng bản thân mình là có thể.
[00:34:13] Tỷ à, tỷ không thể hiến dâng bản thân mình được.
[00:34:16] J
[00:34:16] Tên Hồ Thành đó không phải người tốt đâu.
[00:34:19] Hắn sẽ không tốt với tỷ, sẽ không thương tỷ đâu.
[00:34:21] Em cũng sẽ không trơ mắt,
[00:34:22] nhìn tỷ nhảy vào hố lửa.
[00:34:23] Em không thể trơ mắt nhìn tỷ bị người ta sỉ nhục.
[00:34:25] Em không làm được.
[00:34:36] Mã Hòa.
[00:34:39] Đừng lo cho tỷ nữa, tỷ đã nghĩ kỹ rồi.
[00:34:51] Tỷ.
[00:34:54] Em không muốn tỷ phải chịu một chút ấm ức nào.
[00:34:58] Nếu em không làm được, em thà chết còn hơn.
[00:35:02]
[00:35:09] Kể từ khi cha ta bị kết tội,
[00:35:13] ta đã không biết chết đi bao nhiêu lần rồi.
[00:35:18] Trước đây ta mong được chết, chỉ muốn được thanh tịnh.
[00:35:27] Hôm nay ta vẫn mong được chết.
[00:35:34] Chỉ muốn cầu sự trong sạch.
[00:35:39] Nhưng ta không thể chết.
[00:35:42] Ta chết rồi, sẽ không báo đáp được ân nhân của ta.
[00:35:48] Ta chết rồi,
[00:35:49] sẽ không cứu được những người tốt trong Yến Vương phủ này.
[00:35:53] Em trai tốt, trong đó cũng có cả em nữa.
[00:35:58] Tỷ tỷ mong em có tiền đồ.
[00:36:01] Tỷ tỷ không muốn em bị tai họa trước mắt này hủy hoại.
[00:36:09] Tỷ tỷ còn mong sau khi Yến Vương khỏi bệnh,
[00:36:15] sẽ đại triển hồng đồ.
[00:36:17] Tỷ tỷ còn muốn thấy em,
[00:36:19] theo Yến Vương lập nên công lao.
[00:36:26] Cho nên tỷ tỷ phải làm một việc lớn.
[00:36:30] Một việc còn khó hơn cả cái chết.
[00:36:43] Tỷ tỷ không nỡ xa ngôi nhà vương phủ này.
[00:36:48] Tỷ tỷ không nỡ xa người em trai này.
[00:36:56] Mã Hòa, tỷ tỷ cũng muốn san sẻ nỗi lo cho người khác.
[00:37:02] Tỷ tỷ cũng phải tận trung với chủ tử.
[00:37:19] Mau đi đi.
[00:40:25] Sư phụ.
[00:40:29] Người hãy nhận con vào chùa làm hòa thượng đi.
[00:40:33]
[00:40:37] Lục căn chưa tịnh, phàm tâm chưa dứt.
[00:40:41] Trần duyên của con chưa hết.
[00:40:44] Tâm con đã chết rồi.
[00:40:47] Không còn cầu xin gì nữa.
[00:40:51] Ta hỏi con, thế nào là chết?
[00:40:55] Không đau, không dục, không tiếng, không hơi.
[00:41:01] Thế nào là sống?
[00:41:04] Cái xác không hồn, lòng không nơi nương tựa.
[00:41:11] Con người chỉ sau khi chết một lần,
[00:41:14] mới biết thế nào là sống.
[00:41:17] Tâm chỉ sau khi bị luộc trong nước sôi một lần,
[00:41:19] bị giày vò trong chảo dầu một phen,
[00:41:21] lăn trên lưỡi đao một lượt,
[00:41:24] mới biết thế nào là đại tình đại dục.
[00:41:28] Phàm là người làm nên nghiệp lớn, trong lòng nhất định phải có hận.
[00:41:33] Có hận mới có tàn nhẫn.
[00:41:37] Trải qua sự giày vò của đại nạn,
[00:41:40] vì một mục đích cuối cùng,
[00:41:42] phải vượt qua phàm tâm thường tình.
[00:41:45] Vô tình là vì hữu tình.
[00:41:48] Nhân tình phải phục tùng thiên lý.
[00:41:50] Bỏ đi tiểu niệm là vì đại nghĩa cuối cùng.
[00:41:53] Con phải biến tâm hồn thành tịnh thổ,
[00:41:56] biến tục niệm thành đại chí,
[00:41:58] tôi luyện bản thân thành kim cương bất bại.
[00:42:04] Sư phụ ơi.
[00:42:09] Người có biết trong lòng con rất đau không?
[00:42:12] Đau thì phải đánh trả, thua thì phải lật ngược thế cờ.
[00:42:16] Lấy hận báo hận, lấy tàn nhẫn đáp trả tàn nhẫn.
[00:42:19] Phải không có tạp niệm, dốc sức một phen.
[00:42:25] Con vừa muốn báo thù, lại vừa có thể cứu chủ,
[00:42:29] chỉ có một kế.
[00:42:31] Sư phụ, mau nói đi.
[00:42:34] Phương Hiếu Nhụ.