Sljedeći

Hạnh Phúc Tựa Như Hoa tập 12 - Tôn Lệ, Đặng Siêu

9 Pogledi· 06/07/25
duongvu88
duongvu88
3 Pretplatnici
3

⁣Hạnh Phúc Tựa Như Hoa là bộ phim truyền hình Trung Quốc năm 2005, kể về Đỗ Quyên – nữ diễn viên múa trong quân đội (do Tôn Lệ thủ vai) – và Bạch Dương – người chồng quân nhân xuất thân danh giá (do Đặng Siêu đóng). Phim khắc họa hành trình hôn nhân đầy thử thách, những biến động tâm lý và khát vọng tìm kiếm hạnh phúc giản dị. Đây cũng là bộ phim đầu tiên đánh dấu sự kết hợp của cặp đôi Tôn Lệ – Đặng Siêu trên màn ảnh, trước khi họ trở thành vợ chồng ngoài đời thực.

Prikaži više

[00:02:23] Tối nay

[00:02:25] Ngô Na chắc chắn sẽ không về ký túc xá nữa đâu.

[00:02:27] Về đi.

[00:02:31] Ở lại với em một lát nữa đi mà, chị.

[00:02:33] Em sợ Bạch Dương sẽ đến tìm em.

[00:02:37] Đỗ Quyên,

[00:02:40] Bạch Dương cho dù mặt dày đến mấy,

[00:02:42] cậu ấy cũng sẽ có lúc không chịu nổi.

[00:02:46] Em thật sự coi mình là tiên nữ mỹ nhân à?

[00:02:49] Em còn tưởng

[00:02:49] cậu ấy có thể đợi em mười năm, tám năm sao?

[00:02:52] Ai bắt anh ta đợi chứ?

[00:02:53] Anh ta thích làm gì thì làm,

[00:02:55] có liên quan gì đến em đâu.

[00:02:58] Xem ra những lời chị nói với em đều vô ích cả.

[00:03:02] Thôi được rồi,

[00:03:03] chị lười quan tâm em.

[00:03:04] Em muốn thế nào thì thế.

[00:03:06] Chị về đây.

[00:03:09] Chị chưa bao giờ thật sự yêu ai,

[00:03:11] chị không thể hiểu được

[00:03:12] trong lòng em bây giờ đau khổ thế nào đâu.

[00:03:20] Dựa vào đâu mà em nói vậy?

[00:03:22] Dựa vào đâu mà cho rằng chị chưa từng yêu thật lòng?

[00:03:28] Ai cũng nói chị lấy Vương Đại Hải

[00:03:31] là vì nhà anh ấy giàu có, quyền thế.

[00:03:34] Chị không phủ nhận lúc đó chị có suy nghĩ đó.

[00:03:38] Nhưng từ khi chị kết hôn với Đại Hải,

[00:03:40] chị đã bắt đầu thật sự yêu anh ấy.

[00:03:43] Nếu bây giờ em bắt chị và anh ấy chia tay,

[00:03:45] chị cũng sẽ rất đau khổ.

[00:03:46] Nhưng chị tuyệt đối sẽ không như em,

[00:03:48] chị sẽ bắt đầu lại.

[00:03:51] Đỗ Quyên, em có hiểu không?

[00:03:53] Tình yêu có thể vun đắp mà.

[00:03:55] Em cho Bạch Dương một cơ hội,

[00:03:57] biết đâu em có thể bắt đầu yêu lại.

[00:04:00] Người ta sống là phải tiến về phía trước,

[00:04:01] nếu không thì thà chết đi còn hơn.

[00:04:04] Em xem bộ dạng bây giờ của em đi,

[00:04:06] Ảm đạm, buồn tẻ

[00:04:08] em sống như vậy có ý nghĩa gì không?

[00:04:25] Đại Mai, tập hợp khẩn cấp!

[00:04:48] Ngô Na, chị sao vậy? Không khỏe à?

[00:04:59] Có cần tôi đi gọi bác sĩ cho chị không?

[00:05:02] Tôi chỉ muốn nhảy múa.

[00:05:05]

[00:05:08] Các người đừng ai hòng cản tôi!

[00:05:58] Được, Đỗ Quyên, em cứ giữ

[00:06:00] động tác ban đầu đó,

[00:06:01] nhất định phải, mắt nhìn ra xa.

[00:06:05] Đúng rồi, lên trên, nhìn ra xa, đi!

[00:06:09] Đúng, đi, tốt, tốt, đợi đã.

[00:06:18] Vẫn là cái vừa rồi,

[00:06:19] như mây bay lượn,

[00:06:21] rồi để đầu mình cho khán giả,

[00:06:23] nhất định phải chú ý đầu, đúng rồi.

[00:06:29] Nào, tạo dáng, đi, làm lại.

[00:06:36] Đi, không tệ.

[00:06:47] Đỗ Quyên.

[00:06:50] Đoàn trưởng

[00:06:58]

[00:07:04] Vâng, thưa Đoàn trưởng, tôi đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ!

[00:07:13] Em có biết tại sao tôi không dùng Ngô Na không?

[00:07:18] Tôi không phản đối các em yêu đương kết hôn.

[00:07:21] Tôi chỉ cảm thấy nhân lúc còn trẻ,

[00:07:24] nên tiến xa hơn một chút.

[00:07:26] Các em có điều kiện đó.

[00:07:30] Đỗ Quyên, hứa với tôi,

[00:07:34] năm năm, năm năm, đừng kết hôn.

[00:07:41] Vâng ạ.

[00:07:45] Đầu tiên là Đại Mai, rồi đến Ngô Na.

[00:07:51] Đỗ Quyên, em đừng làm tôi thất vọng nữa nhé.

[00:07:57] Vâng ạ.

[00:08:08] Tôi nói này,

[00:08:12] Bạch Dương này không ăn không uống nằm cả ngày rồi,

[00:08:15] ông qua xem thử đi nhé?

[00:08:18] Xem gì mà xem?

[00:08:22] Ông gọi xe cứu thương đi.

[00:08:24] Gọi xe cứu thương làm gì?

[00:08:26] Nó là bệnh tâm lý, lại còn làm nghệ thuật nữa chứ.

[00:08:30]

[00:08:33] Romeo và Juliet, biết không?

[00:08:38] Đúng là vô dụng.

[00:08:41] Tôi thấy bà già rồi,

[00:08:43] đến cả tình yêu là gì bà cũng quên mất rồi.

[00:08:48] Tôi làm sao hiểu bằng ông được, ông lãng mạn quá mà.

[00:08:54] Lại nữa rồi.

[00:08:56] Không ăn thì thôi, không ăn.

[00:08:59] Tôi thấy bà thôi đi.

[00:09:01] Ông có ý gì hả?

[00:09:02] Tôi nói cho bà biết, từ xưa đến nay,

[00:09:05] giữa con cái và cha mẹ,

[00:09:07] trong cuộc chiến về tình yêu,

[00:09:08] cuối cùng người thua luôn là cha mẹ.

[00:09:12] Tình yêu mà đến rồi,

[00:09:14] bà cản cũng không cản nổi đâu.

[00:09:16] Ông thấm thía sâu sắc nhỉ.

[00:09:21] Tôi chưa từng yêu, không hiểu.

[00:09:25] Hai chúng ta bây giờ không thể đối thoại được.

[00:09:28] Thật sự không thể.

[00:09:30] Không thể thì thôi.

[00:09:55] Bạch Dương, sao không ăn cơm vậy?

[00:09:58] Muốn ăn gì mẹ đi làm cho con.

[00:10:18] Con trai à,

[00:10:21] sao lại làm mẹ đau lòng như vậy chứ?

[00:10:27] Đều tại mẹ nuông chiều con quá.

[00:10:29] Từ nhỏ đã ngang bướng như vậy.

[00:10:33] Tưởng con đi lính sẽ thay đổi.

[00:10:37] Con lại càng quá đáng hơn.

[00:10:43] Mẹ.

[00:10:45] Nếu con còn nhận mẹ là mẹ,

[00:10:46] thì ăn một miếng đi, được không?

[00:10:48] Giày có vừa chân hay không, người mang rõ nhất.

[00:10:54] Con thấy ở bên Đỗ Quyên,

[00:10:57] rất rất vui.

[00:11:01] Con thấy cô ấy rất trong sáng.

[00:11:05] Hơn nữa, cô ấy ngốc nghếch, rất đơn giản.

[00:11:13] Nếu mẹ bỏ qua thành kiến,

[00:11:16] mẹ nhất định sẽ thích cô ấy.

[00:11:18] Con xem,

[00:11:20] cứ nhắc đến Đỗ Quyên là con lại có tinh thần.

[00:11:23] Mẹ đã đi tìm nó rồi.

[00:11:25] Con biết, mẹ mắng cô ấy rồi.

[00:11:27] Mẹ không mắng nó.

[00:11:31] Cách nói của nó

[00:11:32] hoàn toàn khác với những gì con nói.

[00:11:34] Nó nói nó không có ý đó.

[00:11:39] Nó nói con đơn phương, Bạch Dương à.

[00:11:43] Chuyện của hai đứa,

[00:11:45] đồn khắp cả quân khu trên dưới đều biết rồi.

[00:11:47] Nó còn phủ nhận, con nói xem nó có đơn giản không?

[00:11:50] Con gái mà,

[00:11:53] mẹ cứ thế đi tìm người ta,

[00:11:55] làm sao người ta dám nói chứ?

[00:12:01] Con không quan tâm, không quan tâm.

[00:12:03] Không có Đỗ Quyên, con không sống nổi.

[00:12:04] Con không sống nổi.

[00:12:05] Nếu mẹ ghét cô ấy, con sẽ dọn ra ngoài ở.

[00:12:07] Con dám! Đồ vô lương tâm!

[00:12:11] Ăn cơm trước đã!

[00:12:12] Con không ăn, đói chết cho xong!

[00:12:20] Con trai, kết hôn không phải trò đùa đâu.

[00:12:26] Không thể như con trước đây ,

[00:12:28] nói tốt là tốt, nói tan là tan.

[00:12:32] Kết hôn là phải có trách nhiệm.

[00:12:36] Là phải sống với nhau cả đời.

[00:12:43] Con nói với mẹ đi,

[00:12:45] con thật sự đã suy nghĩ kỹ mình muốn làm gì chưa?

[00:12:49] Mẹ, con suy nghĩ rất kỹ rồi, mẹ yên tâm đi.

[00:13:01] Vậy ngày mai dẫn nó đến ăn cơm nhé.

[00:13:07] Thật ạ?

[00:13:09] Bây giờ con ăn cơm đi.

[00:13:18] Mẹ,

[00:13:19] lại sao nữa?

[00:13:22] Con vẫn chưa nói rõ với mẹ.

[00:13:27] Thật ra Đỗ Quyên...

[00:13:31] Đỗ Quyên cô ấy thật sự chưa đồng ý.

[00:13:43] Con không quan tâm nữa!

[00:13:45] Đều tại mẹ làm cô ấy giận.

[00:13:47] Mẹ giải quyết vấn đề cho con đi!

[00:13:56] Con ăn cơm trước đi.

[00:13:57] Không ăn!

[00:13:57] Ăn cơm rồi nói sau.

[00:13:59] Không ăn! Con không ăn, không ăn!

[00:14:00] Con đói chết, con nhảy lầu, con đập đầu vào tường!

[00:14:03] Được rồi, được rồi, không nói nữa.

[00:14:07] Đúng là kiếp trước tôi nợ hai cha con các người.

[00:14:12] Hành hạ tôi thế này.

[00:14:44] Đỗ Quyên.

[00:14:48] Tìm cháu ạ?

[00:14:50] Ra đây với tôi một lát.

[00:15:07] Đỗ Quyên à,

[00:15:09] dù sao buổi tối cũng không có việc gì,

[00:15:11] đến nhà tôi một chuyến đi.

[00:15:14] Dạ, đến nhà cô ạ? Có việc gì thế ạ?

[00:15:19] Cháu hỏi nhiều thế làm gì?

[00:15:20] Bảo cháu đi thì cháu đi thôi.

[00:15:24] Cô không nói rõ, cháu thấy hơi sợ.

[00:15:28] Có chuyện gì xảy ra à?

[00:15:30] Cháu đến thì sẽ biết thôi.

[00:15:33] Sao lại khó xử thế này?

[00:15:36] Cô không nói rõ là chuyện gì,

[00:15:38] cháu không dám đi.

[00:15:40] Tối cháu còn phải luyện tập,

[00:15:41] Đoàn trưởng Diệp biết cháu đi lung tung,

[00:15:43] cô ấy sẽ phê bình cháu.

[00:15:48] Bạch Dương muốn gặp cháu.

[00:15:51] Bạch Dương? Gặp cháu ạ?

[00:15:54] Vậy tại sao lại đến nhà cô?

[00:15:57] Hôm qua cháu vừa gặp anh ấy mà.

[00:15:59] Bạch Dương bị bệnh rồi.

[00:16:01] Nó hy vọng cháu có thể đến thăm nó.

[00:16:05] Bị bệnh? Vậy anh ấy nên đến bệnh viện,

[00:16:06] cháu đâu phải bác sĩ, anh ấy gặp cháu làm gì ạ?

[00:16:19] Đồng chí Đỗ Quyên,

[00:16:22] trước đây thái độ của tôi đối với cháu chưa được chu đáo,

[00:16:29] tôi xin lỗi cháu trước, được không?

[00:16:32] Xin lỗi thì không cần đâu ạ.

[00:16:33] Dạy dỗ anh Bạch Dương cho tốt là được rồi ạ.

[00:16:35] Cháu nói gì?

[00:16:37] À, gì ạ?

[00:16:39] Bây giờ,

[00:16:40] tôi với tư cách và danh nghĩa một đồng chí lớn tuổi,

[00:16:42] tôi mời cháu đến nhà tôi làm khách,

[00:16:45] tiện thể thăm Bạch Dương, được chứ?

[00:16:50] Anh Bạch Dương... bệnh nặng lắm ạ?

[00:16:55] Không nặng thì tôi có thể khổ sở

[00:16:56] mời cháu đi không?

[00:17:01] Vậy... đi ạ.

[00:17:06] Đi thôi.

[00:17:17] Đây là phòng của Bạch Dương.

[00:17:20] Nó hai ngày rồi chưa ăn cơm.

[00:17:22] Bây giờ yếu lắm rồi.

[00:17:24] Cháu khuyên nó đi.

[00:17:27] Vậy... để cháu thử xem.

[00:18:03] Nước...

[00:18:05] Gì cơ?

[00:18:07] Nước...

[00:18:21] Xin lỗi.

[00:18:25] Có thể đỡ anh dậy được không?

[00:18:45] Cảm ơn em đã đến thăm anh.

[00:18:57] Anh bị bệnh gì vậy?

[00:19:01] Tâm bệnh.

[00:19:03] Vậy anh bị bệnh sao không đến bệnh viện?

[00:19:05] Tìm em làm gì?

[00:19:11] Người gây ra chuyện phải là người giải quyết.

[00:19:16] Anh là vì nhớ em,

[00:19:19] nhớ đến không chịu nổi,

[00:19:23] nên mới mắc phải tâm bệnh này.

[00:19:26] Anh bao nhiêu tuổi rồi? Thật trẻ con.

[00:19:30] Em đi đi, em đi đi, anh nói cho em biết.

[00:19:42] Một ngày em không đồng ý với anh,

[00:19:45] anh sẽ một ngày không ăn gì.

[00:19:49] Anh ngày nào cũng không ăn gì.

[00:19:52] Mẹ anh... chỉ có một mình anh là con trai.

[00:19:58] Nếu anh không ăn gì, nếu anh đi rồi,

[00:20:03] mẹ anh sẽ ngày nào cũng bám lấy em.

[00:20:10] Vậy anh ăn chút gì rồi nói sau nhé.

[00:20:15] Không ăn! Em không đồng ý, anh tuyệt đối không ăn!

[00:20:50] Thật ra em không ghét anh đến thế, phải không?

[00:20:57] Đồng ý với anh đi.

[00:21:03] Anh sẽ chăm sóc em cả đời.

[00:21:07] Không, hai đời.

[00:21:12] Anh muốn em

[00:21:14] trở thành người hạnh phúc nhất trên thế giới này,

[00:21:16] khiến em thật vui vẻ.

[00:21:22] Anh muốn em cười, ngày nào cũng cười.

[00:21:30] Gả cho anh nhé.

[00:21:55] Em khóc rồi.

[00:22:20] Em ăn một miếng đi, ngon lắm.

[00:22:25] Không, thật sự rất ngon.

[00:22:32] Mẹ, làm chút gì ăn đi!

[00:22:42] Được rồi, được rồi. Vừa khóc lại vừa cười.

[00:22:48] Gì mà khóc rồi cười chứ?

[00:22:50] Đúng là ngốc.

[00:22:51] Khóc là vì Đỗ Quyên có tình cảm với Bạch Dương.

[00:22:54] Cười, cười là vì Đỗ Quyên đồng ý rồi chứ sao.

[00:22:59] Thật sao? Phải thay nước rồi.

[00:23:03] Tôi đang nói gì với ông vậy?

[00:23:07] Ôi, thật kỳ quái.

[00:23:10] Hai chúng ta đâu phải tự do yêu đương rồi kết hôn,

[00:23:12] nên tôi khóc tôi cười ông cũng chẳng bao giờ để ý.

[00:23:15] Bà xem, nói đi nói lại

[00:23:16] lại lôi tôi vào.

[00:23:21] Ôi, chuyện cả đời của con trai tôi

[00:23:23] coi như đã có nơi có chốn rồi.

[00:23:26] Đỗ Quyên này không phải quá lý tưởng,

[00:23:29] nhưng có một ưu điểm,

[00:23:30] cô ấy đơn giản, phải không?

[00:23:36] Chuẩn bị đi, chuẩn bị đồ đi.

[00:23:41] Làm đám cưới cho con trai.

[00:23:42] Tôi vẫn phải thay nước cho nó.

[00:23:44] Tôi nhìn thấy khó chịu.

[00:23:45] Ông nói tôi hay gây chuyện, ông còn hay gây chuyện hơn tôi.

[00:23:54] Em không muốn đi nữa.

[00:23:59] Sao em lại không đi nữa?

[00:24:01] Nhà anh em đâu phải chưa từng đến,

[00:24:03] mẹ anh em đâu phải chưa từng gặp.

[00:24:05] Mẹ anh nói em ghê gớm lắm, mẹ anh là ai chứ?

[00:24:08] Trụ cột của đoàn văn công, miệng lưỡi đó mới gọi là lanh lợi,

[00:24:11] còn không làm gì được em, em còn sợ gì nữa?

[00:24:14] Khác chứ.

[00:24:16] Lúc đó em với anh chẳng có quan hệ gì,

[00:24:18] cũng chẳng có gì phải kiêng dè.

[00:24:19] Hơn nữa, mẹ anh nói chuyện lại oan ức cho người ta,

[00:24:22] vốn dĩ đã không có lý,

[00:24:23] em đương nhiên lý lẽ hùng hồn rồi.

[00:24:25] Nhưng bây giờ khác rồi.

[00:24:28] Đến rồi mà,

[00:24:29] khó xử quá, không đi nữa.

[00:24:31] Không sao đâu.

[00:24:32] Đừng, đừng.

[00:24:33] Có anh ở đây sợ gì, mọi chuyện có anh lo. Đi.

[00:24:38] Mẹ, bố, con và Đỗ Quyên về rồi.

[00:24:40] La hét gì vậy?

[00:24:41] Sợ gì, đi.

[00:24:47] Những chuyện khác tôi cũng không nói nữa,

[00:24:49] nhưng điểm này tôi nhất định phải kiên trì.

[00:24:53] Gả về đây rồi thì không được nhảy múa nữa.

[00:24:56] Hôm nay chỉ là gặp mặt thôi,

[00:24:58] chuyện đâu còn có đó,

[00:24:59] bà nghĩ xa xôi thế làm gì? Được rồi, được rồi.

[00:25:02] Gần được rồi, qua đó đi.

[00:25:13] Mời uống trà. Cảm ơn. Ừm.

[00:25:18] Như vậy mới có chút dáng vẻ tiểu thư khuê các chứ.

[00:25:20] Thật sao?

[00:25:22] Bộ dạng ngốc nghếch của lính lại lộ ra rồi.

[00:25:26] Bây giờ thì... tốt rồi.

[00:25:29] Bạch Dương, mẹ, bố, giới thiệu một chút,

[00:25:33] đây là đồng chí Đỗ Quyên.

[00:25:35] Chào trưởng phòng, chào dì.

[00:25:37] Tốt, tốt. Nào, ngồi đi, ngồi đi.

[00:25:40] Ngồi đi.

[00:25:42] Về nhà rồi, đừng căng thẳng quá.

[00:25:44] Thoải mái đi.

[00:25:44] Không phải, sao các người... Mẹ!

[00:25:46] Bạch Dương, lấy hoa quả cho khách.

[00:25:47] Vào cả đi.

[00:25:50] Bố mẹ, Bạch Dương... Em được lắm.

[00:25:58] Ba chị gái quan tâm con mà.

[00:26:03] Con giới thiệu nhé,

[00:26:04] đây là đồng chí Đỗ Quyên.

[00:26:07] Đây là... chị cả, chị hai, chị ba.

[00:26:11] Chào các chị.

[00:26:12] Nào, ngồi đi.

[00:26:17] Bạch Dương, mau mời người ta ngồi xuống đi.

[00:26:20] Nhà chúng tôi đông người, làm em sợ rồi phải không?

[00:26:23] Mau ngồi đi.

[00:26:27] À, lần này thì tôi nhận ra rồi.

[00:26:28] Vừa rồi chúng tôi còn đoán mò.

[00:26:30]

[00:26:31] Chị thấy em ở ngoài đời

[00:26:32] còn xinh hơn trên sân khấu nữa.

[00:26:34] Dạ, em cảm ơn ạ.

[00:26:35] Bạch Dương, sau này giày dép, vớ bẩn

[00:26:37] đừng tìm tôi giặt nữa nhé.

[00:26:39] Đỗ Quyên, Bạch Dương còn nhiều tật xấu lắm.

[00:26:42] Sau này em ở bên nó, phải coi nó

[00:26:44] như trẻ con vậy, quản cho chặt.

[00:26:47] Mẹ, các người...

[00:26:48] Sau này là người một nhà rồi,

[00:26:50] quen biết sớm thì tốt.

[00:26:51] Người học múa đúng là khác,

[00:26:53] khí chất thật tốt. Này, Đỗ Quyên,

[00:26:57]

[00:26:59] Báo cáo!

[00:27:01] Ở nhà không cần báo cáo nữa.

[00:27:04] À, đoàn chúng em gần đây

[00:27:08] đang dựng một vở vũ kịch lớn.

[00:27:11] Cháu đóng vai gì trong vở kịch đó?

[00:27:14] Đoàn trưởng Diệp nói lần này muốn em nhảy chính.

[00:27:17] Đỗ Quyên à, cháu rất thích nhảy múa à?

[00:27:20] Vâng, cháu rất thích ạ.

[00:27:23] Tôi nghe nói Đoàn trưởng Diệp của các cháu rất coi trọng cháu.

[00:27:27] À...

[00:27:30] Đoàn trưởng Diệp của các cháu cả đời không kết hôn.

[00:27:32] Mẹ, mẹ nhắc chuyện đó làm gì?

[00:27:36] Cháu có biết tại sao không?

[00:27:38] Dạ, cháu không rõ lắm ạ.

[00:27:41] Có một cách nói,

[00:27:42] nói rằng phụ nữ một khi đã mang đôi giày múa đỏ,

[00:27:45] cả đời sẽ không hạnh phúc.

[00:27:47] Mẹ, mẹ đừng nói nữa, ăn đi, ăn đi.

[00:27:50] Các người để tôi nói hết đã chứ.

[00:27:51] Đúng là... Đỗ Quyên,

[00:27:54] cháu thật sự định kết hôn với Bạch Dương à?

[00:28:01] Dạ, cháu chưa làm báo cáo ạ.

[00:28:05] Ý tôi là cháu có định...

[00:28:10] Dạ, cháu chưa nghĩ đến ạ.

[00:28:15] Mẹ, người ta con gái,

[00:28:17] trước mặt bao nhiêu người ngại ngùng,

[00:28:20] mẹ hỏi Bạch Dương là được rồi.

[00:28:22] Bạch Dương trả lời.

[00:28:23] Báo cáo! Chúng con định làm báo cáo kết hôn trước,

[00:28:30] sau đó được phê duyệt là kết hôn ngay.

[00:28:33] Phải không?

[00:28:36] Vậy công việc của Đỗ Quyên phải sắp xếp sớm thôi.

[00:28:39] Dạ thưa trưởng phòng, công việc gì ạ?

[00:28:40] Kết hôn rồi thì không được nhảy múa nữa,

[00:28:42] phải đổi công việc khác.

[00:28:46] Ăn cơm thôi! Bố mẹ, ăn cơm! Ăn cơm rồi!

[00:28:53] Ăn cơm rồi! Đi, đi. Nào.

[00:29:02] Đỗ Quyên! Đỗ Quyên!

[00:29:05] Ai muốn kết hôn với anh chứ!

[00:29:06] Là em cầu xin anh à?

[00:29:08] Mẹ anh sao lại thế?

[00:29:09] Trước thì năn nỉ em yêu anh,

[00:29:10] bây giờ lại không cho em nhảy múa.

[00:29:11] Em nói cho anh biết,

[00:29:12] em không thèm kết hôn với anh đâu!

[00:29:13] Anh đã nói với em rồi mà,

[00:29:14] mẹ anh tính khí như vậy.

[00:29:16]

[00:29:18] bà ấy chỉ nói vậy thôi, đừng chấp nhặt làm gì.

[00:29:21] Em chính là muốn nhảy múa!

[00:29:23] Em nhảy cả đời! Cả đời!

[00:29:24] Được, được, cả đời, cả đời.

[00:29:27] Hứa với em là được chứ gì?

[00:29:29]

[00:29:31] Khó khăn lắm mới thấy chút ánh sáng,

[00:29:33] bây giờ thì hay rồi.

[00:29:34] Đáng đời!

[00:29:40] Chúng ta cứ đồng ý trước, được không?

[00:29:42] Đợi sau khi kết hôn,

[00:29:43] chúng ta lại làm công tác tư tưởng với bà, được không?

[00:29:49] Vậy anh phải viết giấy cam đoan.

[00:29:50] Lỡ anh nuốt lời thì sao?

[00:29:53] Em không muốn giống Ngô Na,

[00:29:55] kết hôn xong là không còn chút tự do nào.

[00:29:58] Anh còn sợ em giống Ngô Na nữa là.

[00:30:02] Anh nói cho em biết, chồng của Ngô Na không hề sai.

[00:30:06] Gì chứ?

[00:30:07] Lúc chưa có tên tuổi thì lợi dụng chồng,

[00:30:09] bây giờ muốn vào đoàn văn công lớn,

[00:30:11]

[00:30:14] Tiểu nhân! Em đừng có giống cô ta đấy.

[00:30:17] Chỉ nghe lời một phía của chồng Ngô Na, thành kiến!

[00:30:21] Em không phải rất ghét Ngô Na sao?

[00:30:24] Sao bây giờ em lại đứng về phía cô ta rồi?

[00:30:27] Mẹ anh lo lắng là có lý do.

[00:30:29] Anh còn lo lắng nữa là.

[00:30:30] Lo lắng gì?

[00:30:36] Em dịu dàng một chút được không?

[00:30:38] Em muốn giống Đoàn trưởng Diệp,

[00:30:39] cả đời cứng nhắc à?

[00:30:42] Em nói cho anh biết, anh mà nói xấu Đoàn trưởng Diệp một câu nữa,

[00:30:45] em sẽ nổi giận với anh đấy.

[00:30:48] Được rồi, không nói nữa, được không?

[00:30:51] Không nói nữa, được không?

[00:30:52] Chúng ta về nhé. Đoàn trưởng Diệp tốt, học tập Đoàn trưởng Diệp.

[00:30:58] Đi.

[00:31:02] Mẹ, mẹ nói người ta như vậy không hay chút nào.

[00:31:04] Đúng vậy, Đỗ Quyên giận rồi.

[00:31:06] Đúng đó mẹ.

[00:31:07] Mẹ cứ thẳng thắn như vậy ai mà chịu nổi.

[00:31:10] Hơn nữa, cũng không phải Đỗ Quyên theo đuổi Bạch Dương,

[00:31:12] là Bạch Dương theo đuổi Đỗ Quyên.

[00:31:14] Tôi đúng là bị thằng nhóc hỗn xược này làm tức chết mà.

[00:31:19] Sao lại tìm một con bé bướng bỉnh như vậy.

[00:31:24] Bố, ý bố là sao?

[00:31:27] Tôi nói cho bà biết,

[00:31:28] bà phải tôn trọng quan điểm giá trị của người khác,

[00:31:30] đừng dùng tiêu chuẩn của mình

[00:31:31] để yêu cầu tất cả mọi người.

[00:31:33] Tôi thấy Đỗ Quyên con bé này rất tốt,

[00:31:35] rất mộc mạc, rất có chí tiến thủ.

[00:31:37] Bà đừng đặt ra rào cản nữa.

[00:31:39] Thấy chưa? Lộ rõ bản chất rồi.

[00:31:42] Mẹ, mẹ nói ít vài câu đi.

[00:31:46] Được rồi! Mẹ biết ngay là ông ấy thích con bé đó nhảy múa mà!

[00:31:52] Người ta còn chưa gả về đây đã bênh vực nó.

[00:31:54] Sau này làm sao tôi làm mẹ chồng được đây?

[00:31:57] Mẹ!

[00:31:58] Về rồi à, Bạch Dương.

[00:32:02] Nói chuyện với các chị đi.

[00:32:04] Đỗ Quyên, đi, cô dẫn cháu đi xem ảnh.

[00:32:07] Nào, đây là phòng làm việc của trưởng phòng Bạch, cháu xem đi.

[00:32:16] Trời ơi, nhiều sách quá!

[00:32:20] Cháu đừng nhìn trưởng phòng Bạch là võ tướng,

[00:32:22] ông ấy rất thích đọc sách.

[00:32:24] Lúc hành quân đánh trận,

[00:32:25] trong ba lô của ông ấy luôn có mấy quyển sách.

[00:32:27] Thật sao ạ? Thật lãng mạn.

[00:32:32] Cháu xem, đây là đội học viên của chúng ta

[00:32:35] chụp ảnh tập thể lúc tốt nghiệp.

[00:32:36] Đây là Đoàn trưởng Diệp của các cháu.

[00:32:39] Thật xinh đẹp, thật có khí chất ạ.

[00:32:41] Trong số những người chúng tôi hồi đó,

[00:32:43] cô ấy là người nổi bật nhất.

[00:32:46] Lúc đó cũng có vài đồng chí nam

[00:32:49] khá tốt có cảm tình với cô ấy,

[00:32:50] theo đuổi cô ấy, kết quả đều bị cô ấy từ chối.

[00:32:53] Cô ấy chỉ giữ lấy ước mơ làm vũ công,

[00:32:56] không buông bỏ, mọi thứ đều lỡ dở. Đáng thương thật.

[00:33:02] Cháu thấy Đoàn trưởng Diệp rất hạnh phúc,

[00:33:04] không hề đáng thương chút nào.

[00:33:06] Cháu rất ngưỡng mộ Đoàn trưởng Diệp.

[00:33:09] Nói sao nhỉ...

[00:33:12] Tiểu Diệp này là người kiêu căng ngạo mạn.

[00:33:18] Cô ấy tưởng mình có thể trở thành Ulanova của Trung Quốc,

[00:33:21] kết quả thế nào?

[00:33:23] Danh tiếng của cô ấy chưa từng vượt ra khỏi đoàn văn công của chúng ta.

[00:33:26] Bây giờ cô ấy đã già, nhan sắc phai tàn,

[00:33:28] cô ấy lại níu kéo cháu không buông,

[00:33:29] cô ấy muốn cháu thay cô ấy thực hiện

[00:33:30] ước mơ làm vũ công.

[00:33:32] Không, không, không phải như vậy.

[00:33:33] Cháu thích nhảy múa,

[00:33:35] nhảy múa là lý tưởng của cháu.

[00:33:37] Đoàn trưởng Diệp không hề níu kéo cháu, không có.

[00:33:46] Cô quen người phụ nữ này ba mươi năm rồi,

[00:33:49] là cô hiểu cô ấy hay cháu hiểu cô ấy hả?

[00:33:51] Mấy chục năm nay của cô ấy,

[00:33:52] là cô nhìn cô ấy từng bước đi qua.

[00:33:56] Cháu chỉ nhìn thấy cô ấy trên sân khấu

[00:33:58] khoảnh khắc huy hoàng đó,

[00:33:59] đó là một người phụ nữ

[00:34:00] dùng hạnh phúc cả đời để đổi lấy.

[00:34:04] Cô ấy trốn sau lưng người khác khóc, cháu có thấy không?

[00:34:06] Cô ấy bị bệnh, khát nước,

[00:34:08] muốn uống một ngụm nước cũng không có ai đun cho,

[00:34:10] cháu có thấy không?

[00:34:12] Cháu suốt ngày hô hào nhảy múa, nhảy múa,

[00:34:14] muốn làm nghệ sĩ,

[00:34:15] cô đoán sau này cháu cũng giống cô ấy,

[00:34:19] đến tuổi trung niên cô đơn lẻ loi,

[00:34:23] không ai thương, không ai yêu,

[00:34:25] không gia đình, không con cái.

[00:34:30] Đáng thương thật.

[00:34:39]

[00:34:45]

[00:34:49] sao lại cứ nhất quyết muốn em kết hôn với anh?

[00:34:52] Sao em lại nữa rồi?

[00:34:54] Anh nói đó là thành kiến, thành kiến.

[00:34:59] Sau này hai người tiếp xúc lâu dài,

[00:35:02] ấn tượng nhất định sẽ thay đổi. Ôi trời,

[00:35:06] em rốt cuộc muốn anh nói thế nào em mới tin đây?

[00:35:09]

[00:35:12] rốt cuộc có thù hận gì vậy?

[00:35:14] Không biết, thật ra anh cũng muốn làm rõ.

[00:35:18] Em biết không,

[00:35:19] từ nhỏ đến lớn xem họ cãi nhau,

[00:35:21] anh cảm thấy tám phần là liên quan đến bố anh.

[00:35:25] Trưởng phòng Bạch? Nói bậy!

[00:35:28] Trưởng phòng Bạch không phải sinh ra đã là trưởng phòng.

[00:35:30] cũng có lúc trẻ. Anh nói cho em biết,

[00:35:33] bố anh lúc trẻ phong lưu phóng khoáng,

[00:35:36] biết đánh trận, biết viết văn,

[00:35:38] con gái yêu bố anh nhiều vô kể.

[00:35:40] Anh nói cho em biết,

[00:35:42] nghe nói trong đoàn văn công của họ,

[00:35:43] cô gái xinh đẹp nhất đều thích bố anh.

[00:35:44] Họ nói anh rất giống bố anh.

[00:35:46] Thế nào? Có áp lực không?

[00:35:48] Mẹ anh?

[00:35:49] Không thể nào... Không phải.

[00:35:52] Mẹ anh chỉ là mặt mũi đoan trang thôi.

[00:35:56] Em thấy mẹ anh

[00:35:59] trông hơi giống Từ Hi Thái hậu. À...

[00:36:02] Thật đấy, có lúc nhìn thấy sợ lắm.

[00:36:05] Ồ... nếu em không hợp với mẹ anh,

[00:36:17] chúng ta kết hôn xong sẽ dọn ra ngoài ở.

[00:36:20] Thật sao?

[00:36:39] Vệ Quốc, anh về khi nào vậy?

[00:36:42] Đỗ Quyên, anh muốn nói chuyện với em một chút.

[00:36:47] Anh sao lại nghiêm túc thế?

[00:36:54] Vậy hai người nói chuyện đi. Đúng rồi, Vệ Quốc,

[00:36:59] lát nữa phiền cậu đưa Đỗ Quyên về.

[00:37:02] Cảm ơn nhé.

[00:37:09] Đi.

[00:37:10] Đoàn không phải cho anh nghỉ nửa năm sao?

[00:37:13] Sao bây giờ anh đã về rồi?

[00:37:15] Ở nhà cũng khó chịu, nên về rồi.

[00:37:21] Lúc về, họ đều đồn

[00:37:22] chuyện của Bạch Dương.

[00:37:25] Ban đầu anh còn không tin.

[00:37:33] Anh biết, anh không có tư cách nói em và Bạch Dương.

[00:37:38] Không gặp em thì thôi, vừa gặp em thì...

[00:37:48] Đỗ Quyên, nếu em muốn đánh anh một trận,

[00:37:53] mắng anh một trận,

[00:37:55] em có dùng dao đâm anh cũng được.

[00:37:58] Anh đã làm chuyện gì thế này?

[00:38:00] Thôi, anh đừng nhắc nữa.

[00:38:03] Đây cũng không hoàn toàn là lỗi của anh.

[00:38:06] Quên đi thôi!

[00:38:08] Anh trai anh, Lâm Bân... anh ấy thế nào rồi?

[00:38:18] Chuyển ngành rồi à?

[00:38:20] Hình như còn tìm được một cô gái ở quê nhà,

[00:38:26] kết hôn rồi. Vết thương của anh đỡ hơn chưa?

[00:38:31] Không thể nào, anh ấy không thể tìm người phụ nữ khác.

[00:38:37] Em không biết anh ấy yêu em đến nhường nào đâu.

[00:38:39] Em nên biết anh ấy đã khổ sở, khó khăn đến mức nào.

[00:38:43] Vệ Quốc, em và Lâm Bân đã kết thúc rồi.

[00:38:51] Lỗi tại anh, tất cả là lỗi tại anh.

[00:38:56] Ban đầu em cũng nghĩ vậy,

[00:38:58] sau này em không nghĩ vậy nữa.

[00:39:03] Cho dù không có chuyện này,

[00:39:06] cũng sẽ có chuyện khác xảy ra.

[00:39:09] Tính cách của anh ấy anh biết mà,

[00:39:12] bọn em không thể đi cùng nhau được.

[00:39:18] Cho nên anh đừng áy náy nữa,

[00:39:21] đều là số mệnh cả rồi.

[00:39:25] Đỗ Quyên, em thay đổi rồi.

[00:39:28] Ai mà không thay đổi chứ? Trừ anh ra.

[00:39:32] Đi hơn một tháng rồi mà không thay đổi.

[00:39:35] Em thật sự muốn kết hôn với Bạch Dương sao?

[00:39:40] Em có yêu anh ta không?

[00:39:43] Trả lời anh đi, em có yêu anh ta không?

[00:39:44] Anh Vệ Quốc, em ghét câu hỏi này của anh.

[00:39:47] Em không muốn trả lời.

[00:39:48] Không muốn trả lời tức là yêu rồi.

[00:39:50] Có giống như yêu Lâm Bân không?

[00:39:51] Anh nói nữa đi!

[00:39:52] Anh hỏi em, em có thể quên Lâm Bân không?

[00:39:53] Em gả cho Bạch Dương, em sẽ không hối hận chứ?

[00:39:58] Đỗ Quyên!

[00:40:04] Chúng ta từ nhỏ đã chơi với nhau,

[00:40:07] biết rõ nhau.

[00:40:08] Anh nói chuyện tuy thô lỗ nhưng đều là lời thật lòng.

[00:40:14] Những vấn đề này em không thể trốn tránh.

[00:40:23] Vệ Quốc, sau này đừng nhắc đến Lâm Bân nữa.

[00:40:31] Người đó đối với em mà nói, đã không còn tồn tại nữa.

[00:40:38] Bây giờ em rất hạnh phúc.

[00:40:40] Thật đấy, em và Bạch Dương thật sự rất tốt.

[00:40:56] Chẳng thấy có gì tốt cả.

[00:40:58] Ngoài eo nhỏ, người ngốc nghếch,

[00:41:01] chẳng có chút gì đáng yêu.

[00:41:04] Sao lại mê mẩn thế chứ?

[00:41:05] Mẹ tưởng suốt ngày ở trong đoàn văn công,

[00:41:07]

[00:41:10] Sao lại không có mắt nhìn thế này?

[00:41:11] Mẹ, mẹ nói ai vậy?

[00:41:14] Mẹ nói cho con biết nhé,

[00:41:15] nếu nó còn tiếp tục nhảy múa,

[00:41:17] sớm muộn gì cũng chia tay với con.

[00:41:19] Con là người thế nào, mẹ còn không hiểu sao?

[00:41:21] Con có phải là loại người cả đời cung phụng một

[00:41:24] tiên nữ không nếm trải mùi đời không?

[00:41:26] Con cung phụng đấy, thì sao?

[00:41:27] Con như vậy là vô dụng!

[00:41:29] Con vô dụng đấy!

[00:41:30] Bạch Dương!

[00:41:34] Được, được, được. Con dọn ra ngoài ở đi.

[00:41:37] Mẹ mắt không thấy, lòng không phiền.

[00:41:51] Sao chị lại đến đây?

[00:41:55] Cô ấy đâu?

[00:41:57] Ra ngoài rồi.

[00:42:03] Bạch Dương tối nay đi tìm Đại Hải rồi.

[00:42:05] Cho nên chị nghĩ

[00:42:06]

[00:42:08] Bạch Dương sao vậy?

[00:42:09] Bạch Dương nói... em gặp Vệ Quốc rồi.

[00:42:14] Anh ấy có ý gì?

[00:42:16] Em nói xem có ý gì?

[00:42:19] Chuyện này còn có hồi kết không vậy?

[00:42:22] Đỗ Quyên, em nói thật với chị đi,

[00:42:25] trong lòng em có phải vẫn còn anh ta không?

[00:42:27] Ai cơ?

[00:42:28] Nếu trong lòng em không có chuyện gì,

[00:42:30] sao em cứ luôn căng thẳng như vậy?

[00:42:35] Đại Mai, ngay cả chị cũng nhìn em như vậy à?

[00:42:39] Coi em là loại người gì chứ?

[00:42:40] Loại người gì? Phụ nữ chứ sao.

[00:42:43] Nếu em muốn tốt đẹp,

[00:42:44] em phải có một kết thúc với Lâm Bân,

[00:42:47] cho Bạch Dương một lời giải thích.

[00:42:48] Em như vậy là sao chứ?

[00:42:50] Bạch Dương bây giờ thích em,

[00:42:51] nên cậu ấy nhẫn nhịn em.

[00:42:53] Với tính cách của cậu ấy,

[00:42:55] cậu ấy làm sao chịu nổi sự oan ức này?

[00:42:57] Nhưng em có nghĩ đến không,

[00:42:58] cậu ấy không thể nhẫn nhịn em cả đời.

[00:43:01] Vậy thì thôi, ai cũng đừng chịu oan ức nữa.

[00:43:04] Em cũng oan ức lắm chứ.

[00:43:05] Em cứ động một chút là "thôi",

[00:43:07] em rốt cuộc có muốn tốt với Bạch Dương không?


 0 Komentari sort   Poredaj po


Sljedeći