次に

Kiều Gia Đại Viện tập 3 - Trần Kiến Bân, Tưởng Cần Cần, Mã Y Lợi

1 ビュー· 07/14/25
duongvu88
duongvu88
3 加入者
3

⁣🎬 Kiều Gia Đại Viện – Bộ phim truyền hình Trung Quốc quy tụ dàn diễn viên thực lực: Trần Kiến Bân, Tưởng Cần Cần, Mã Y Lợi – là bức tranh lịch sử hoành tráng tái hiện cuộc đời thăng trầm của gia tộc họ Kiều suốt nhiều thế hệ. Với bối cảnh phong kiến chuyển mình sang thời hiện đại, phim không chỉ kể về những biến cố gia đình, mà còn khắc họa sâu sắc thân phận con người trong cơn lốc thời cuộc. Đậm chất bi kịch, tình thân và nghĩa vợ chồng, Kiều Gia Đại Viện là hành trình của danh dự, hi sinh và khát vọng giữ gìn truyền thống giữa sóng gió thời đại.

もっと見せる

[00:00:01] Đại chưởng quỹ, vất vả quá rồi.

[00:00:03] Hai vị vất vả rồi.

[00:00:04] Chỉ đợi ngài lên tiếng thôi ạ.

[00:00:12] Đại chưởng quỹ, mời.

[00:00:14] Ngài dùng trà.

[00:00:18] Đại chưởng quỹ, không ngờ ngài lại đến nhanh như vậy.

[00:00:21] Đây là thư của ông chủ Khâu gửi cho ông chủ Thủy và ông chủ Nguyên

[00:00:27] Các vị xem trước đi.

[00:00:36] Ông chủ, lần này làm quá tuyệt rồi.

[00:00:39] Đúng là cơ hội ngàn năm có một.

[00:00:41] Lần này Kiều Trí Quảng chết chắc rồi.

[00:00:59] Không đúng

[00:01:02] Kiều gia bây giờ vẫn chưa thể coi là xong hẳn.

[00:01:05] Bách túc chi trùng, tử nhi bất cương. (con rết trăm chân, chết không đơ)

[00:01:09] Lần này ông chủ Khâu bảo tôi tức tốc quay về...

[00:01:12] ...là để chúng ta rèn sắt khi còn nóng, liên lạc với Thủy gia và Nguyên gia.

[00:01:16] Thôn tính toàn bộ việc làm ăn của Kiều gia ở Bao Đầu, Thái Nguyên Phủ, Kinh Tân...

[00:01:19] ...trong một lần.

[00:01:20] Không thể để Kiều gia có cơ hội lật mình.

[00:01:23] Vậy chúng ta phải làm sao?

[00:01:27] Trong thư ông chủ Khâu gửi cho Thủy gia và Nguyên gia có nói...

[00:01:30] ...bảo chúng ta thương lượng với hai nhà họ,

[00:01:33] mỗi nhà chia nhau ba tiệm của Kiều gia.

[00:01:36] Các vị nghĩ xem, vậy Kiều gia còn lại gì nữa chứ?

[00:01:40] Tôi thấy chẳng còn gì cả.

[00:01:42] Căn nhà cũ của họ.

[00:01:47] Đại chưởng quỹ.

[00:01:49] Chẳng lẽ ngài đến cả căn nhà cũ của Kiều gia cũng muốn sao?

[00:01:53] Không phải tôi muốn. Việc kinh doanh của Kiều gia một khi...

[00:01:57] họ tất sẽ phải dùng căn nhà cũ đó để gán nợ lấy bạc trả nợ.

[00:02:00] Bức tường này sớm muộn gì cũng sập.

[00:02:02] Chúng ta chỉ là đưa một ngón tay ra,

[00:02:03] nhẹ nhàng đẩy họ một cái thôi.

[00:02:06] Để bức tường này sập nhanh hơn một chút.

[00:02:16] Chuyện này, tôi đã nghĩ kỹ rồi.

[00:02:20] Kiều gia Tứ gia thật sự rất có ích.

[00:02:31] Nhị gia

[00:02:39] Chị dâu

[00:02:42] Nhị gia, ngồi đi.

[00:03:03] Nhị gia, Đại phu nhân và Cảnh Thái,

[00:03:07] chỉ còn lại một mình cậu là người thân thôi.

[00:03:09] Cậu thật sự nhẫn tâm nhìn họ,

[00:03:12] tay trắng ra đi, lang thang ăn xin,

[00:03:14] mà cũng không chịu tiếp quản gia sự sao?

[00:03:16] Nếu Đại phu nhân có mệnh hệ gì...

[00:03:19] Tào chưởng quỹ.

[00:03:23] Mợ cả.

[00:03:37] Chị dâu sai rồi.

[00:03:40] Cho dù chị muốn tay trắng rời khỏi căn nhà cũ này,

[00:03:44] chị cũng không thể vội vàng bỏ mặc em như vậy.

[00:03:47] Phía sau chị còn vướng bận, không đi được.

[00:03:52] Em và Cảnh Thái cần phải ăn.

[00:03:55] Chị dâu dù có đi ăn xin, cũng phải nuôi sống hai người.

[00:04:00] Để giữ lại một dòng dõi cho Kiều gia.

[00:04:03] Chị dâu còn miếng ăn, thì em cũng còn.

[00:04:11] Nhị gia

[00:04:14] Tào chưởng quỹ, đừng nói gì nữa.

[00:04:18] Nhị gia mệt rồi, để cậu ấy về phòng nghỉ ngơi đi.

[00:04:22]

[00:04:25] Nhị gia, tôi là người ngoài họ,

[00:04:29] nhưng hôm nay, cũng phải quỳ xuống trước cậu.

[00:04:37] Cậu cứ nhẫn tâm như vậy thật sao?

[00:04:40] Để mấy chục con người trên dưới của Kiều gia phải ra ngoài ăn xin sao?

[00:04:44] Những người làm trong tiệm của Kiều gia,

[00:04:46] mười mấy cơ sở kinh doanh của Kiều gia, đã nuôi sống bao nhiêu người?

[00:04:50] Cậu không thể cho họ một con đường sống sao?

[00:04:57] Cậu muốn sống cuộc sống của mình,

[00:05:00] nhưng sau này, cậu biết đối mặt với tổ tiên đã khuất của mình thế nào đây?

[00:05:11] Nhị gia

[00:05:30] Được rồi. Tôi đồng ý với mọi người.

[00:05:54] Tôi đồng ý tiếp quản gia sự của Kiều gia.

[00:05:57] Nhưng Kiều gia có thể cải tử hoàn sinh được không,

[00:05:58] thì tôi không biết.

[00:06:02] Đại gia thường nói với tôi,

[00:06:05] nói rằng nhị đệ làm việc, một là không làm,

[00:06:07] hai là một khi đã làm, thì sẽ làm tốt hơn bất kỳ ai.

[00:06:11] Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên.

[00:06:15] Nếu Kiều gia vẫn suy bại,

[00:06:17] đó chính là số mệnh của Kiều gia.

[00:06:20] Sẽ không có ai trách em đâu.

[00:06:24] Còn nữa, sau khi tôi tiếp quản,

[00:06:27] tất cả mọi việc đều phải làm theo cách của tôi.

[00:06:30] Không ai được xen vào.

[00:06:34] Tào chưởng quỹ.

[00:06:36] Truyền lời của ta.

[00:06:37] Từ nay về sau, trong ngoài Kiều gia,

[00:06:40] chuyện lớn chuyện nhỏ đều do Nhị gia quyết định.

[00:06:44] Đừng đến hỏi ta nữa.

[00:06:45] Biết rồi ạ.

[00:06:49] Mợ cả, người mau nghỉ ngơi đi ạ.

[00:07:06] Mở cửa! Mở cửa!

[00:07:08] Gõ mạnh vào!

[00:07:10] Mở cửa! Mở cửa!

[00:07:12] Mở cửa! Gõ mạnh vào!

[00:07:13] Mở cửa! Mở cửa!

[00:07:14] Có chuyện gì vậy? Đây là làm gì vậy?

[00:07:17] Sao các vị lại đến tận nhà gây sự?

[00:07:18] Ở Đại Đức Hưng tại Kỳ Huyện còn chưa đủ hay sao?

[00:07:20] Các vị gia, các vị gia.

[00:07:21] Có gì từ từ thương lượng.

[00:07:22] Có gì từ từ nói mà.

[00:07:23] Bọn tôi từ xa đến đây,

[00:07:24] cũng phải cho một lời giải thích chứ.

[00:07:25] Đúng vậy!

[00:07:26] Tứ gia, các vị gia, nghe tôi nói.

[00:07:28] Kiều gia chúng tôi là người giữ chữ tín,

[00:07:29] lúc nào thiếu nợ mà không trả chứ? Có chuyện gì từ từ thương lượng.

[00:07:31] Trả, trả, trả. Trả cái gì? Đi, đi, đi.

[00:07:33] Đi, vào trong, vào trong!

[00:07:36] Không được, không được! Các người làm sao vậy?

[00:07:38] Ông chủ, ngài xem Tứ gia lại gây sự ở đó rồi.

[00:07:48] Thôi thôi, để tôi đi.

[00:07:56] Ra ngoài, ra ngoài! Tất cả ra ngoài!

[00:08:20] Nhị gia ngủ rồi. Tôi không dám gọi cậu ấy.

[00:08:22] Cơm đã để riêng cho cậu ấy rồi.

[00:08:25] Ngủ rồi? Giờ này mà cậu ấy ngủ được sao?

[00:08:28] Cậu ấy mệt rồi, cứ để cậu ấy nghỉ một lát đi.

[00:08:33] Xuống dưới xem sao.

[00:08:54] Xưa Trang Chu hóa bướm, vẫn là Trang Chu.

[00:09:00] Nay tôi Kiều Trí Dung biến thành thương nhân,

[00:09:03] vẫn là tôi Kiều Trí Dung.

[00:09:34] Nhị gia

[00:09:42] Nhị gia

[00:09:49] Mợ cả!

[00:09:51] Nhị gia, Nhị gia cậu ấy lại không ổn rồi!

[00:09:53] Người và sàn nhà đều ướt sũng. Người mau đến xem đi ạ!

[00:09:55] Mợ cả!

[00:09:57] Từ từ thôi. Lại quậy phá gì nữa đây?

[00:09:59] Đừng vội.

[00:10:00] Chẳng phải đã nói xong rồi sao? Sao cậu ấy vẫn còn quậy vậy?

[00:10:10] Sao vậy, nhị đệ?

[00:10:27] Các người nói xem, bây giờ tôi là ai?

[00:10:29] Ngài là Nhị gia ạ.

[00:10:30] Ngài là Kiều Trí Dung, Kiều Nhị gia ạ.

[00:10:34] Tôi không phải Nhị gia.

[00:10:36] Bây giờ tôi là...

[00:10:38] ...ông chủ của Kiều gia, huyện Kỳ, tỉnh Sơn Tây.

[00:10:41] Ông chủ Kiều.

[00:10:50] Lấy cho ta chút gì ăn đi, ta đói rồi.

[00:10:53] Chị dâu

[00:10:56] Không sao rồi.

[00:10:57] Mọi chuyện đã qua rồi.

[00:11:00] Tôi ổn rồi.

[00:11:07] Tào chưởng quỹ.

[00:11:10] Lát nữa đợi tôi ăn xong, ông lên đây.

[00:11:14] Chúng ta cùng nhau...

[00:11:16] ...tính toán lại toàn bộ sổ sách của Kiều gia.

[00:11:19] Được

[00:11:43] Mợ cả, người nên vui mừng mới phải chứ.

[00:11:49] Phải. Ta nên vui mừng mới phải.

[00:12:12] Bây giờ Nhị gia đã tiếp quản gia sự,

[00:12:15] hy vọng Kiều gia chúng ta có thể có chuyển biến tốt.

[00:12:17] Tào chưởng quỹ,

[00:12:18] việc ta bảo ông đi làm, ông hãy nhanh chóng làm đi.

[00:12:22] Kiều gia có cứu được hay không,

[00:12:24] là trông cả vào chuyện cuối cùng này.

[00:12:27] Biết rồi ạ.

[00:12:28] Mợ cả, việc đã bắt đầu làm rồi ạ.

[00:12:34] Thằng họ Thôi kia, lòng dạ ngươi cũng độc ác quá rồi!

[00:12:37] Ngươi cố ý sai người mời ta đến,

[00:12:39] là để chiếm căn nhà cũ của Kiều gia chúng ta!

[00:12:41] Ngươi cũng thất đức quá rồi!

[00:12:43] Phải, việc làm ăn của Kiều gia chúng tôi có xảy ra chút chuyện,

[00:12:47] nhưng Đạt Thịnh Xương các người cũng không thể vào lúc này,

[00:12:49] mà bỏ đá xuống giếng.

[00:12:51] Lòng dạ ngươi cũng độc ác quá rồi!

[00:12:54] Cho dù tôi không nói những lời này,

[00:12:57] sớm muộn gì cũng có người nói.

[00:13:05] Kiều gia chúng ta thật sự đã đến bước đường này rồi sao?

[00:13:08] Đây là chuyện chúng tôi đã bàn xong với Nguyên gia, Thủy gia ở trên Ngũ Phụng Lâu.

[00:13:12] Tứ gia

[00:13:14] Đừng tức giận như vậy, ngài nằm xuống đi.

[00:13:21] Tứ gia,

[00:13:22]

[00:13:25] có phải ngài cho rằng...

[00:13:27] ...trong ngân khố của Kiều gia vẫn còn nhiều bạc lắm không?

[00:13:32] Họ Thôi kia, ta nói cho ngươi biết,

[00:13:35] Kiều gia chúng ta đời đời kinh doanh.

[00:13:36] Cho dù việc làm ăn ở Bao Đầu sụp đổ,

[00:13:38] chúng ta lấy ra mấy chục vạn lạng bạc từ ngân khố...

[00:13:40] ...cũng không thành vấn đề.

[00:13:43] Tứ gia, ngài xem thứ ở bên tường kia của tôi là gì.

[00:13:49] Mở ra.

[00:13:58] Bình phong ngọc phỉ thúy.

[00:14:04] Đây có phải là cái bình phong gia truyền của Kiều gia chúng ta không?

[00:14:06] Không sai

[00:14:08] Chính là cái mà Tào chưởng quỹ của Kiều gia các người mang đến tiệm cầm đồ.

[00:14:11] Chưởng quỹ của tiệm cầm đồ đó có quen biết cũ với tôi,

[00:14:14] hai hôm trước đã báo tin này cho tôi,

[00:14:16] nên tôi đã mua lại trực tiếp rồi.

[00:14:19] Ngươi mua rồi sao?

[00:14:29] Kiều gia đã bắt đầu phải đi cầm đồ rồi.

[00:14:32] Tiêu rồi. Một vạn lạng tiền cổ phần của ta thật sự không lấy lại được rồi.

[00:14:36] Kiều Trí Quảng dù có muốn trả cho ngài, ông ta cũng không có bạc.

[00:14:39] Không phải, không...

[00:14:41] Tứ gia

[00:14:43] Ngài đừng vội.

[00:14:44] Chúng ta cứ thẳng thắn nói chuyện đi.

[00:14:47] Kiều gia bây giờ không còn gì cả.

[00:14:52] Chỉ chờ bán tiệm trả nợ thôi.

[00:14:55] Việc làm ăn của Kiều Trí Quảng ở khắp nơi đã sớm bị chủ nợ nhắm đến rồi.

[00:14:59] Dù có bán được tiệm, ngài cũng không lấy được bạc đâu.

[00:15:06] Bây giờ chỉ có căn nhà của Kiều gia là chưa có ai nhắm đến.

[00:15:10] Nhưng ngài cũng biết, ở huyện Kỳ chúng ta,

[00:15:12] người có thể bỏ ra nhiều bạc mặt như vậy để mua lại căn nhà cũ của Kiều gia...

[00:15:15] ...chỉ có Thủy gia, Nguyên gia và Đạt Thịnh Xương Khâu gia chúng tôi.

[00:15:18] Nguyên gia xưa nay có tổ huấn,

[00:15:21] không mua lại nhà cửa của các nhà buôn thân thiết bị phá sản để gán nợ.

[00:15:26] Thủy gia lại có họ hàng với các người.

[00:15:30] Không phải chứ. Ngươi nói một hồi,

[00:15:33] chẳng lẽ nhà cửa của Kiều gia chúng ta chỉ có thể dựa vào Đạt Thịnh Xương của các ngươi sao?

[00:15:39] Tứ gia, hai hôm trước...

[00:15:42] ...tôi đã cho người xem qua căn nhà cũ của Kiều gia các người,

[00:15:45] đến giờ vẫn còn đáng giá tám vạn lạng bạc.

[00:15:51] Chuyện này nếu ngài có thể giúp tôi dàn xếp xong,

[00:15:54] tôi sẽ quyết. Một vạn lạng tiền cổ phần của ngài,

[00:15:57] sẽ trừ từ trong tám vạn lạng này ra trả cho ngài.

[00:16:01] Thật chứ

[00:16:03] Thật mà

[00:16:04] Tôi chính là thích giao thiệp với người có học thức như ngài.

[00:16:08] Được, được, được. Vậy thì...

[00:16:10] Tôi cũng chỉ là một cử nhân quèn thôi.

[00:16:14] Nếu chuyện này thành,

[00:16:16] tiền của ngài không có chỗ góp vốn,

[00:16:17] Đạt Thịnh Xương chúng tôi bằng lòng nhận.

[00:16:19] Đến lúc đó, ngài chính là cổ đông của chúng tôi.

[00:16:21] Đến kỳ quyết toán,

[00:16:22] các cổ đông khác được chia bao nhiêu hoa lợi,

[00:16:24] ngài cũng sẽ được chia bấy nhiêu.

[00:16:30] Lão Thôi à.

[00:16:32] Chuyện này, ta với ngươi quyết định vậy nhé.

[00:16:36] Lão Tạ

[00:16:39] Thuốc phiện loại thượng hạng.

[00:16:58] Nói xong rồi.

[00:17:00] Nói xong rồi.

[00:17:04] Bây giờ trong nhà còn bao nhiêu bạc?

[00:17:08] Trong ngân khố mấy hôm trước còn ba ngàn lạng bạc.

[00:17:12] Cậu đi thi,

[00:17:14] ông chủ chữa bệnh,

[00:17:16] lại tiêu đi một ít.

[00:17:36] Tôi nghĩ kỹ rồi.

[00:17:37] Lập tức phát tang cho đại ca tôi.

[00:17:40] Lập tức phát tang?

[00:17:41] Đúng

[00:17:43] Tin này một khi truyền ra,

[00:17:45] người đến đòi bạc,

[00:17:46] sẽ không chỉ là mấy vị trong họ nữa.

[00:17:49] Những nhà có giao hảo và đối tác cũng sẽ đến đòi lại tiền cổ phần.

[00:17:53] Như vậy thì, Kiều gia chúng ta không trụ được mấy ngày,

[00:17:56] sẽ phải bán tài sản trả nợ.

[00:17:59] Cũng phải phát tang.

[00:18:01] Tôi không thể để đại ca tôi cứ nằm trong ngân khố mãi được.

[00:18:11] Sau khi đại ca tôi qua đời,

[00:18:13] mọi người không phát tang là để tranh thủ thời gian.

[00:18:16] Bây giờ tôi phát tang,

[00:18:18] cũng là để tranh thủ thời gian.

[00:18:22] Ý cậu là, lập tức phát tang,

[00:18:26] thì người trong họ và các nhà giao hảo dù muốn đến đòi bạc,

[00:18:29] cũng không tiện ép quá đáng.

[00:18:32] Ít nhất cũng phải đợi chúng ta lo xong tang sự.

[00:18:34] Cho dù tang sự lo xong,

[00:18:37] vẫn còn cúng thất thất. (49 ngày)

[00:18:39] Thất thất là bốn mươi chín ngày.

[00:18:41] Vậy chúng ta sẽ có bốn mươi chín ngày,

[00:18:44] để tìm cách.

[00:18:48] Như vậy cũng tốt,

[00:18:50] chỉ sợ những người trong họ và các nhà giao hảo vẫn sẽ đến gây sự.

[00:18:53] Tôi biết nói với họ thế nào đây?

[00:18:57] Chuyện này ông không cần lo.

[00:18:59] Tôi sẽ tìm cách.

[00:19:01] Tôi sẽ dùng toàn bộ số bạc còn lại,

[00:19:02] vào tang sự của đại ca tôi.

[00:19:05] Lúc đưa tang phải tổ chức thật linh đình,

[00:19:08] thật trang trọng.

[00:19:09] Tuyệt đối không thể để người đã khuất chịu thiệt thòi.

[00:19:11] Nhưng ông chủ,

[00:19:13] số bạc này đều dùng vào việc đó,

[00:19:16] vậy sau này...

[00:19:17] Không có sau này.

[00:19:19] Còn có thể có sau này gì nữa?

[00:19:20] Nếu ông không nghĩ ra cách,

[00:19:22] cho dù ông có giữ chặt số bạc còn lại trong tay,

[00:19:25] ông có cứu được Kiều gia không?

[00:19:30] Nếu đã như vậy,

[00:19:31] tại sao không làm cho chuyện trước mắt được tươm tất hơn?

[00:19:38] Những chuyện khác,

[00:19:42] để tôi nghĩ thêm.

[00:19:49] Chỗ đó làm không tốt kìa! Nhanh lên!

[00:19:50] Lên sửa lại đi.

[00:19:51] Sửa cho tốt vào, cho tốt vào.

[00:19:53] Để đây, để đây, tất cả để đây.

[00:19:55] Lại đây, lại đây! Mang qua đây.

[00:20:03] Các cậu ra ngoài cửa, tiếp đãi khách khứa đi.

[00:20:06] Nghe thấy chưa? Mau đi, mau đi, mau đi!

[00:20:10] Cầm thẳng lên, cầm thẳng lên!

[00:20:12] Tất cả phải cầm thẳng lên!

[00:20:14] Đi lối này, đi lối này.

[00:20:15] Được, được, được.

[00:20:16] Đến đây, đến đây.

[00:20:17] Nhanh lên. Được, được, được.

[00:20:24] Để bên này, để bên này.

[00:20:30] Mọi người chú tâm vào nhé!

[00:20:32] Xem đã sắp xếp ổn thỏa hết chưa.

[00:20:34] Được, được, được.

[00:21:02] Nhị gia, Tứ gia lại đang đập cửa ở ngoài kìa.

[00:21:05] Làm sao bây giờ ạ?

[00:21:17] Để ông ấy vào đi.

[00:21:19] Đi đi

[00:21:36] Tứ... Tứ gia.

[00:21:38] Nhà các... các người làm sao thế hả? Hả?

[00:21:41] Tôi... đại gia nhà chúng tôi qua đời rồi.

[00:21:43] Ngươi... ngươi nói gì?

[00:21:45] Đại gia nhà chúng tôi qua đời rồi.

[00:21:46] Trí... Trí... Trí Quảng chết rồi?

[00:21:49] Chuyện khi nào?

[00:21:50] Hôm... hôm... hôm qua.

[00:21:53] Hôm qua?

[00:21:55] Cái lúc này sao nó lại chết được chứ?

[00:21:57] Chuyện lớn như vậy,

[00:21:58] lão Tào à,

[00:21:59] Trí Quảng nhà chúng ta chết, chuyện lớn như vậy...

[00:22:01] ...sao ngươi không báo cho ta một tiếng? Hả?

[00:22:02] Tứ gia, ngài đừng vội.

[00:22:05] Ta không vội được sao?

[00:22:06] Chẳng phải ông chỉ lo cho món tiền cổ phần của mình thôi sao?

[00:22:09] Đại gia bây giờ qua đời rồi,

[00:22:11] nhưng Nhị gia hôm kia đã về rồi.

[00:22:13] Bây giờ cậu ấy làm chủ.

[00:22:14] Ai cơ?

[00:22:17] Trí Dung làm chủ?

[00:22:19] Trí Dung, nó có thể... nó...

[00:22:21] Thôi được, ta không cần biết ai làm chủ,

[00:22:23] ai nợ ta bạc, ta tìm người đó.

[00:22:26] Ông đi đi, Nhị gia đang ở trong linh đường đợi ông đó.

[00:22:34] Lão Tào à,

[00:22:36] Trí Quảng là anh em họ của ta.

[00:22:38] Nó chết rồi, ta cũng phải khóc vài tiếng chứ.

[00:22:41] Ngươi tìm cho ta một bộ đồ tang, ta mặc vào.

[00:22:45] Đi thôi

[00:22:47] Trí Quảng ơi!

[00:22:53] Em hai ơi!

[00:22:55] Em hai...

[00:22:58] Ông chủ.

[00:23:00] Trí Dung à.

[00:23:04] Anh tư đến thăm em đây.

[00:23:08] Anh tư, ngồi đi.

[00:23:20] Em hai,

[00:23:22] em cứ ngồi đây, gần anh một chút.

[00:23:45] Ai mà ngờ được Trí Quảng lại qua đời nhanh như vậy chứ?

[00:24:06] Cái này... em hai à,

[00:24:09] sao anh nghe nói nhà này bây giờ do em quản lý phải không?

[00:24:14] Vậy thì tốt, anh cũng không nói vòng vo nữa.

[00:24:17] Mấy ngày nay...

[00:24:20] ...anh đã chạy đi chạy lại mấy chuyến rồi.

[00:24:22] Anh muốn hỏi em, cho anh một lời chắc chắn,

[00:24:24] một vạn lạng tiền cổ phần của anh khi nào có thể trả lại cho anh?

[00:24:29] Nếu em nói bây giờ trong nhà không có bạc thì sao?

[00:24:34] Phải. Cứ cho là vậy đi. Đại ca em vừa mới qua đời,

[00:24:39] việc làm ăn ở Bao Đầu lại sụp đổ,

[00:24:41] lúc này bắt em trả lại tiền cổ phần,

[00:24:45] đúng là làm khó em rồi.

[00:24:48] Nhưng mà em hai à,

[00:24:50] em phải nghĩ cho những anh em trong họ này chứ.

[00:24:52] Em xem, những năm nay...

[00:24:54] ...mọi người đều dựa vào hoa lợi từ việc làm ăn của nhà ta để sống.

[00:24:56] Em nói xem, bây giờ đột nhiên không còn gì cả,

[00:24:58] đến tiền vốn cũng không lấy lại được,

[00:25:00] em bảo mọi người sống thế nào đây?

[00:25:03] Em hai à, nếu em thật sự không có bạc,

[00:25:08] vậy anh bày cho em một cách.

[00:25:14] Em xem nhé, việc làm ăn của nhà ta sụp đổ rồi,

[00:25:17] bây giờ em đang cần bạc để xoay xở.

[00:25:20] Chúng ta hay là đem căn nhà cũ này thế chấp đi,

[00:25:23] đổi lấy chút tiền để ứng phó.

[00:25:25] Anh có thể giúp em tìm người mua.

[00:25:27] Người ta sẽ đưa bạc mặt ngay lập tức.

[00:25:30] Giá cả hợp lý, đảm bảo không để em chịu thiệt.

[00:25:32] Nếu chuyện này thành công,

[00:25:33] em vừa trả được nợ,

[00:25:36] biết đâu dùng số bạc này để xoay xở,

[00:25:38] việc làm ăn cũng được vực dậy, phải không?

[00:25:40] Ai... ai mà muốn mua lại nhà cũ của chúng ta?

[00:25:45] Người này anh chưa thể nói cho em biết ngay được.

[00:25:57] Nói một câu đi chứ? Được hay không?

[00:26:05] Em cười cái gì?

[00:26:15] Em hai à...

[00:26:17] Không, em hai, em nói một câu đi, đừng cười nữa.

[00:26:21] Em đừng cười nữa!

[00:26:22] Thật nực cười.

[00:26:23] Có gì mà nực cười chứ?

[00:26:25] Thật nực cười.

[00:26:32] Không ngờ mọi chuyện lại thành ra thế này.

[00:26:40] Bây giờ bên ngoài đều đồn rằng Kiều gia chúng ta không xong rồi,

[00:26:43] sắp bại rồi, phải không?

[00:26:46] Cứ tưởng rằng chúng ta đến cả,

[00:26:47] mấy lạng bạc của các người cũng không trả nổi, phải không?

[00:26:52] Các người cũng quá coi thường đại ca tôi rồi.

[00:26:56] Trong ngân khố nhà ta vẫn còn bạc.

[00:26:59] Lát nữa anh đi nói với họ,

[00:27:01] chẳng phải là muốn bạc sao?

[00:27:03] Trước khi qua đời, đại ca tôi đã lường trước được,

[00:27:04] các người nhất định sẽ đến gây sự đòi bạc.

[00:27:07] Đợi qua thất thất,

[00:27:09] đợi xe bạc nhà chúng ta về đến,

[00:27:11] thì cứ bảo họ đến lấy bạc.

[00:27:16] Em hai, vậy bạc của em từ đâu ra?

[00:27:25] Em nói trước nhé,

[00:27:27] đợi qua thất thất,

[00:27:28] không muốn lấy bạc cũng không được.

[00:27:30] Em sẽ thanh toán sổ sách với từng nhà.

[00:27:33] Các người còn muốn để bạc trong việc làm ăn của nhà chúng ta,

[00:27:35] để hưởng hoa lợi, sống cuộc sống sung sướng,

[00:27:38] đừng có mơ!

[00:27:45] Em hai, vậy đợi Trí Quảng qua thất thất,

[00:27:48] chúng ta có thể lấy được bạc không?

[00:27:50] Anh tin hay không thì tùy.

[00:27:51] Dù sao muốn lấy bạc,

[00:27:53] thì qua thất thất hãy đến.

[00:27:55] Trong khoảng thời gian này,

[00:27:57] đến thì được,

[00:27:58] nhưng là để phúng viếng đại ca tôi.

[00:28:00] Ai mà còn dám đến đòi bạc,

[00:28:03] đừng trách tôi dùng gậy lớn tiếp đãi.

[00:28:06] Tiến khách

[00:28:10] Nếu em đã nói vậy,

[00:28:11] đợi Trí Quảng qua thất thất,

[00:28:13] anh sẽ quay lại.

[00:28:18] Em hai, cái đó...

[00:28:20] đợi Trí Quảng qua thất thất mà vẫn chưa có bạc,

[00:28:23] thì đừng trách anh em trong họ nhé.

[00:28:24] Tứ gia, đi thôi, đi thôi.

[00:28:26] Còn có gì để nói nữa chứ? Đi thôi, đi thôi.

[00:28:29] Cái đó, dặn nó một chút nhé, đừng quên nhé.

[00:28:32] Dặn nó một chút nhé.

[00:28:37] Ông chủ, cậu đã nói...

[00:28:39] ...chúng ta có thể mang bạc về, đó là thật sao?

[00:28:46] Ông chủ, ông chủ.

[00:28:54] Thật ra chỉ cần có thêm hai mươi vạn lạng bạc nữa,

[00:28:56] trước tiên ổn định tình hình ở Bao Đầu,

[00:28:58] thì việc làm ăn của Kiều gia có thể sống lại.

[00:29:00] Tại sao lúc đó ông và đại ca tôi lại không nghĩ đến...

[00:29:02] ...việc đi vay trước một ít?

[00:29:03] Ông chủ, không phải là chưa thử.

[00:29:04] Giao tình là giao tình, làm ăn là làm ăn.

[00:29:07] Đó là hai chuyện khác nhau.

[00:29:08] Bây giờ cậu làm ăn tốt,

[00:29:09] ai cũng dám cho cậu vay bạc,

[00:29:11] bởi vì cậu có khả năng trả.

[00:29:12] Nhưng với tình hình của chúng ta,

[00:29:13] ai dám cho Kiều gia vay hai mươi vạn lạng bạc chứ?

[00:29:16] Cậu dù có đặt lãi suất cao đến đâu,

[00:29:17] đến lúc không trả được, một tờ giấy vay nợ thì có tác dụng gì?

[00:29:20] Tôi không tin.

[00:29:21] Tôi không tin dựa vào uy tín của Kiều gia chúng ta,

[00:29:23] tôi lại không vay được chút bạc này.

[00:29:25] Từ hôm nay, ông không cần làm gì khác,

[00:29:27] cứ đi vay tiền.

[00:29:28] Ở Kỳ Huyện không được thì đến Thái Cốc, Bình Dao.

[00:29:30] Tôi sẽ đi cùng ông.

[00:29:40] Mợ xem cái này trước đi.

[00:29:42] Hai ngày nay,

[00:29:44] tôi đã hỏi thăm hết các nhà buôn ở ba huyện Kỳ, Thái, Bình rồi.

[00:29:47] Tên của những cô gái chưa gả chồng trong nhà họ,

[00:29:49] đều viết ở trên này.

[00:29:52] Lục gia ở Thái Cốc có Lục tiểu thư,

[00:29:54] vừa xinh đẹp vừa thông minh, năm nay mười tám tuổi.

[00:29:59] Nhưng cha của cô ấy, Lục Đại Khả,

[00:30:01] nổi tiếng là người keo kiệt số một ở Sơn Tây.

[00:30:04] Mẹ cô ấy mất sớm, cha cô ấy coi cô ấy như hòn ngọc quý trên tay.

[00:30:08] Hai năm nay, cha cô ấy dẫn cô ấy đi khắp nơi,

[00:30:12] gặp không ít thiếu gia nhà giàu có, quyền thế,

[00:30:14] nhưng cô ấy không ưng ai cả.

[00:30:16] Với tình cảnh hiện tại của Kiều gia chúng ta,

[00:30:19] kết thân với nhà người ta rõ ràng là để vay bạc.

[00:30:22] Chỉ sợ...

[00:30:37] Ngựa chết cũng phải coi như ngựa sống để chữa.

[00:30:40] Ngày mai họ hàng đều đến phúng viếng,

[00:30:42] Nhị gia không thể đi được.

[00:30:43] Ngày kia,

[00:30:44] ông cùng Nhị gia đến nhà ông chủ Lục vay bạc.

[00:30:47] Để ông chủ đi thẳng vào vấn đề vay bạc.

[00:30:51] Để Trí Dung đi,

[00:30:52] biết đâu nước cờ này có thể đi được.

[00:30:58] ông chủ Trí Quảng qua đời rồi,

[00:31:01] Mợ cả, chuyện này phải do người quyết định.

[00:31:06] Trí Dung và Tuyết Anh, hai đứa nó từ nhỏ đã thân thiết.

[00:31:09] Chỉ cần Lục gia đồng ý,

[00:31:11] Trí Dung có đồng ý hay không vẫn là chuyện khác.

[00:31:15] Cứ tận nhân lực, tri thiên mệnh thôi.

[00:31:20] Trước khi chuyện có manh mối,

[00:31:22] tuyệt đối không được để Trí Dung biết.

[00:31:26] Chuyện phúng viếng, thôi đừng để Tuyết Anh đến nữa.

[00:31:29] Đừng đến nhà họ báo tang nữa.

[00:31:32] Mợ cả, tôi hiểu.

[00:31:41] Ngài đi thong thả ạ, đi thong thả.

[00:31:45] Khởi kiệu

[00:31:49] Ông chủ Hà, ngài đi thong thả ạ.

[00:31:52] Ngài xem này.

[00:32:00] Cảnh tượng này sắp bằng cả một tri phủ rồi.

[00:32:07] nhìn ra được sự phô trương rồi chứ.

[00:32:09] Nhìn ra được sự phô trương là tốt.

[00:32:11] Về rồi nói chuyện của chúng ta.

[00:32:13] Đi, đi, đi.

[00:32:18] Tạ chưởng quỹ, ngài đi thong thả ạ.

[00:32:19] Tôi nói này lão Tạ,

[00:32:20] ông nói đùa gì vậy? Tôi thân phận gì,

[00:32:23] Hà lão ông chủ thân phận gì, sao ông ấy có thể...

[00:32:25] Giang Phúc huynh à, cũng khó trách huynh lại nghĩ như vậy.

[00:32:29] Tới tới.

[00:32:31] Ngồi trước đã, ngồi trước đã.

[00:32:34] Tôi nói này Giang Phúc huynh,

[00:32:37] nói về tài lực, danh vọng của Hà gia những năm gần đây,

[00:32:42] thì trong số các thương nhân ở toàn Sơn Tây,

[00:32:45] cũng là thuộc hàng đầu.

[00:32:46] Đúng vậy, đúng vậy, đúng là như vậy.

[00:32:49] Tôi nói này Giang Phúc huynh à,

[00:32:52] huynh hãy suy nghĩ kỹ cho Hà lão ông chủ đi.

[00:32:57] Hiện tại họ thiếu nhất, huynh nói xem là gì?

[00:33:02] Nhà ông ta thiếu gì?

[00:33:04] Nhà ông ta có thừa bạc, ông nói xem nhà người ta thiếu gì?

[00:33:08] Hà gia họ ba đời độc đinh.

[00:33:12] Thiếu người.

[00:33:17] Hà lão ông chủ sở dĩ để ý đến nhị tiểu thư Tuyết Anh nhà huynh,

[00:33:22] là vì người ta đã cho người xem tướng tiểu thư nhà huynh.

[00:33:26] Và nói rằng cô ấy có tướng vượng phu ích tử.

[00:33:29] Đúng thế

[00:33:30] Nói cách khác, Tuyết Anh tiểu thư gả qua đó,

[00:33:33] có thể sinh cho ông ta nhiều cháu trai.

[00:33:37] Người ta là chuyên đến đây để cầu hôn.

[00:33:40] Ra là vậy.

[00:33:43] Giờ tôi mới hiểu ra.

[00:33:46] Không, không, lão Tạ, tôi... tôi đây là... tôi đây...

[00:33:50] Tục ngữ có câu,

[00:33:51] qua cái thôn này thì không còn cái quán này nữa.

[00:33:54] Nếu huynh không đồng ý,

[00:33:55] người ta sẽ đi tìm nơi khác,

[00:33:57] không chừng lại tìm được một người có tướng vượng phu ích tử khác,

[00:34:01]

[00:34:14] Tuyết Anh.

[00:34:16] Tuyết Anh, Tuyết Anh, con xuống đây.

[00:34:19] Cha có chuyện muốn nói với con.

[00:34:22] Lão gia uống nhiều rồi.

[00:34:23] Ta muốn báo tin vui cho con gái ta.

[00:34:28] Các... các ngươi đều ra ngoài.

[00:34:30] Các ngươi lui xuống trước đi.

[00:34:34] Trai lớn lấy vợ, gái lớn gả chồng.

[00:34:37] Ta làm cha,

[00:34:38] hôm nay đã nhận lời một mối hôn sự tốt cho con gái.

[00:34:41] Bà đoán xem, bà đoán xem ta gặp ai.

[00:34:45] Ta gặp được Thần Tài rồi.

[00:34:47] Ta gặp được Hà lão ông chủ ở Du Thứ rồi.

[00:34:52] Ông cứ khoác lác.

[00:34:53] Hà lão ông chủ, bà có biết là ai không?

[00:34:57] Chính là người ngày xưa buôn bán trà đến tận nước ngoài, chính là ông ấy.

[00:35:01] Ông ấy...

[00:35:03] Bây giờ người ta ở Nga, ở Pháp,

[00:35:06] đều có cơ sở kinh doanh của họ.

[00:35:08] Bây giờ người ta vừa mở tiệm cầm đồ, vừa mở quán thuốc phiện lớn.

[00:35:15] Toàn bộ phủ Thái Nguyên, tỉnh Sơn Tây,

[00:35:18] chỉ riêng tiệm thuốc phiện nhà ông ta mở đã có...

[00:35:22] hơn hai mươi tiệm.

[00:35:25] Hơn hai mươi tiệm.

[00:35:26] Uống chút nước đi.

[00:35:27] Bà nói xem, một đại phú hộ phi thường như vậy,

[00:35:31] người giàu nhất Du Thứ,

[00:35:33] hôm nay ông ta đến Kỳ Huyện, để gặp ta.

[00:35:38] Hà lão ông chủ gặp ông làm gì?

[00:35:42] Hà lão ông chủ đã để ý Tuyết Anh nhà chúng ta rồi.

[00:35:46] Ông ấy nói Tuyết Anh có tướng vượng phu ích tử,

[00:35:49] vì sự phồn vinh của gia đình ông ấy,

[00:35:51] vì con cháu đời sau của gia đình ông ấy,

[00:35:54] ông ấy đã đặc biệt chạy đến để cầu hôn cho con trai ông ấy, Hà Kế Tự.

[00:35:58] Hà gia đó có bạc tiêu không hết.

[00:36:02] Nếu con gái chúng ta gả qua đó,

[00:36:04] cả đời vinh hoa phú quý,

[00:36:07] ta làm cha cũng được thơm lây.

[00:36:11] Uống ngụm nước đi.

[00:36:13] Còn bà nữa, cũng được thơm lây.

[00:36:16] Ông già, ông nói hươu nói vượn gì vậy?

[00:36:19] Từ nhỏ Tuyết Anh và Trí Dung đã là một đôi,

[00:36:21] đều đã nói xong cả rồi.

[00:36:23] Đợi Trí Dung thi đỗ cử nhân, Kiều gia sẽ đến nói chuyện cưới xin.

[00:36:27] Bà chẳng biết gì cả.

[00:36:29] Chẳng phải chúng ta đi ra ngoài mấy ngày, về cũng không ra khỏi nhà sao?

[00:36:33] Chuyện bên ngoài không biết gì cả.

[00:36:36] Kiều... Kiều gia xong rồi, bại rồi.

[00:36:41] Kiều Trí Quảng đã chết rồi, ba ngày nữa sẽ đưa tang.

[00:36:46] Ông nói gì vậy?

[00:36:48] Việc làm ăn của ông ta ở Bao Đầu, Kỳ Huyện,

[00:36:51] đều là của... của người ta rồi.

[00:36:53] Cháu Trí Quảng chết rồi, vậy Trí Dung thì sao?

[00:36:56] Bà... bà... bà nói chuyện Trí Dung thi cử nhân,

[00:36:59] thì đừng có hy vọng nữa.

[00:37:00] Nó chưa thi xong đã bị người ta gọi về rồi.

[00:37:03] Xong rồi, đừng hy vọng nữa, đừng hy vọng nữa.

[00:37:06] Ý ông là...

[00:37:09] Cha, mẹ.

[00:37:10] Cha, mẹ.

[00:37:10] Những lời cha mẹ vừa nói con đều nghe thấy cả rồi.

[00:37:13] Con sẽ không đồng ý gả cho Hà gia đâu.

[00:37:15] Đồng ý hay không đồng ý cái gì.

[00:37:17]

[00:37:22] Cha, sao cha có thể đồng ý với người ta chứ?

[00:37:26] Ta... ta là cha của con.

[00:37:27] Đồng ý hay không đồng ý cái gì.

[00:37:29] Con gả cho ai, ta quyết.

[00:37:30] Cha

[00:37:32] Mẹ xem cha kìa.

[00:37:33] Sao con có thể gả cho Hà gia được?

[00:37:35] Con theo Trí Dung mà

[00:37:37] Mẹ biết.

[00:37:38] Trí Dung chắc cũng sắp về rồi, trong hai ngày nữa.

[00:37:40] Con muốn đi gặp Trí Dung. Con muốn đi gặp anh ấy.

[00:37:42] Đừng, đừng, đừng! Giữ nó lại cho ta!

[00:37:44] Tân Lục! Lão Lục!

[00:37:46] Lão Lục à! Lại đây, lại đây!

[00:37:48] Nhanh, nhanh, nhanh, nhanh, nhanh!

[00:37:49] Nhanh giữ nó lại!

[00:37:50] Các người đừng cản con, đừng kéo con!

[00:37:52] Các ngươi là người chết à!

[00:37:53] Đưa lên lầu, đưa lên! Cha!

[00:37:55] Lão Lục, ngươi nhanh lên!

[00:37:57] Cha, các người đừng cản con!

[00:37:59] Đừng kéo con! Con không gả cho hắn!

[00:38:01] Cha đánh chết con con cũng không gả cho Hà gia!

[00:38:03] Con không gả cho hắn!

[00:38:04] Con... con nghe đây! Từ hôm nay trở đi,

[00:38:06] con không được đi gặp Kiều Trí Dung!

[00:38:09] Tiểu thư, đừng kéo con!

[00:38:12] Con muốn đi gặp Kiều Trí Dung!

[00:38:14] Con muốn đi gặp Trí Dung!

[00:38:18] Cha, Con muốn gặp Trí Dung!

[00:38:19] Nghe mẹ nói này.

[00:38:21] Ngồi xuống trước đã.

[00:38:22] Mẹ, con không muốn gả đến Hà gia.

[00:38:25] Mẹ cho con đi gặp Trí Dung được không? Mẹ.

[00:38:27] Con muốn đi gặp Trí Dung.

[00:38:28] Mẹ mau cho con đi gặp anh ấy đi, mẹ.

[00:38:30] Mẹ cho con đi gặp anh ấy đi.

[00:38:32] Con gái ngoan,

[00:38:33] chuyện này chẳng phải vẫn chưa quyết định sao?

[00:38:34] Mẹ đi nói với cha con, con đừng làm ầm lên nữa được không?

[00:38:38] Ngoan nào. Đi rót cho nó chút nước.

[00:38:41] Lý ma ma, bà ở lại với tiểu thư nhé.

[00:38:42] Mẹ phải nói chuyện tử tế với cha nhé.

[00:38:44] Mẹ biết, mẹ sẽ nói chuyện tử tế với cha con.

[00:38:46] Yên tâm đi, con gái.

[00:38:49] Tiểu thư, uống chút nước đi.

[00:38:51] Tiểu thư, uống nước.

[00:39:01] Trương ma ma, bà lại đây.

[00:39:05] Có một chuyện, tôi muốn nhờ bà.

[00:39:08] Ngoài bà và tôi ra, chuyện này không ai được biết.

[00:39:12] Mợ cả, người có gì cứ dặn dò ạ.

[00:39:18] Ngày mai mang chiếc vòng này đi cầm cho tôi.

[00:39:23] Có thể cầm được một trăm lạng bạc

[00:39:26] Bà lấy được bạc rồi thì đến vùng núi phía bắc,

[00:39:28] giúp tôi tìm một căn nhà tranh nhỏ,

[00:39:30] không cần quá tốt, chỉ cần che mưa che gió là được.

[00:39:33] Nhà chúng ta... đến mức này rồi sao?

[00:39:37] Có sự chuẩn bị này vẫn tốt hơn là không có.

[00:39:43] Đừng nói cho người khác biết nhé.

[00:39:45] Tôi nhớ rồi.

[00:39:46] Vậy tôi đi đây.


 0 コメント sort   並び替え


次に