A seguir

Kiều Gia Đại Viện tập 6 - Trần Kiến Bân, Tưởng Cần Cần, Mã Y Lợi

2 Visualizações· 08/01/25
duongvu88
duongvu88
3 Assinantes
3

⁣🎬 Kiều Gia Đại Viện – Bộ phim truyền hình Trung Quốc quy tụ dàn diễn viên thực lực: Trần Kiến Bân, Tưởng Cần Cần, Mã Y Lợi – là bức tranh lịch sử hoành tráng tái hiện cuộc đời thăng trầm của gia tộc họ Kiều suốt nhiều thế hệ. Với bối cảnh phong kiến chuyển mình sang thời hiện đại, phim không chỉ kể về những biến cố gia đình, mà còn khắc họa sâu sắc thân phận con người trong cơn lốc thời cuộc. Đậm chất bi kịch, tình thân và nghĩa vợ chồng, Kiều Gia Đại Viện là hành trình của danh dự, hi sinh và khát vọng giữ gìn truyền thống giữa sóng gió thời đại.

Mostre mais

[00:00:21] Anh em, Lưu Hắc Thất đến rồi.

[00:00:22] Chuẩn bị vũ khí.

[00:00:57] Mợ cả, Mợ cả

[00:00:59] Đánh nhau rồi, đánh nhau rồi.

[00:01:00] Hoảng hốt gì chứ? Mọi người đừng hoảng. Nhị gia đâu?

[00:01:02] Nhị... Nhị gia đang ở phía trước... đánh... đánh nhau rồi.

[00:01:05] Đánh nhau rồi. Các người đến đây làm gì?

[00:01:07] Còn không mau đi bảo vệ Nhị gia.

[00:01:08] Nhị... Nhị... Nhị gia nói... nói một khi đánh nhau...

[00:01:11] chúng tôi đều không được manh động, phải bảo vệ nội trạch.

[00:01:14] Hồ đồ à! Nhị gia mà có mệnh hệ gì...

[00:01:16] chúng ta sống còn có ích gì nữa.

[00:01:18] Mau đi bảo vệ Nhị gia đi. Mau, mau, mau!

[00:01:20] Đi, bảo vệ Nhị gia, đi.

[00:01:22] Mau, mau, mau! Đi, nhanh lên.

[00:01:24] Mợ cả, người không thể đi được. Mợ cả.

[00:01:27] Nhanh lên, mau đi.

[00:01:32] Lên

[00:01:56] Nhanh

[00:02:20] Ông nội mày ở đây này.

[00:02:27] A!

[00:02:33] Lão Thất

[00:02:35] Còn nhận ra Đới nhị ca không?

[00:02:38] Sư phụ

[00:02:42] Dừng tay

[00:02:46] Chia tay dưới núi,

[00:02:48] đã mười năm không gặp rồi nhỉ.

[00:02:49] Thân mẫu của Đới huynh qua đời,

[00:02:52] huynh đệ không đến viếng,

[00:02:54]

[00:02:56] Tại hạ Lưu Hắc Thất,

[00:02:59] đến tạ tội với ngài.

[00:03:00]

[00:03:02] Nhưng chuyện hôm nay,

[00:03:04] tôi đã gửi thiệp đến phủ của ngài,

[00:03:07] mời ngài đừng nhúng tay vào vũng nước đục này.

[00:03:09] Chuyện này là sao?

[00:03:11] Kiều gia thành ý,

[00:03:12] chân thành đạo nghĩa,

[00:03:14] khiến ta không thể không đến. Ta đã đến rồi,

[00:03:18] ngươi hãy nể mặt ta một chút.

[00:03:23] Tên Kiều Trí Dung đó lớn tiếng mắng ta ở đầu làng,

[00:03:26] sao lão không nghĩ đến việc nể mặt ta chứ?

[00:03:28] Hôm nay mặt mũi của ta để đâu?

[00:03:32] Để đâu?

[00:03:33] Ta đành phải lĩnh giáo thôi.

[00:03:35] Mời Mời

[00:03:37] Lưu Hắc Thất!

[00:03:40] Lão Thất

[00:03:41] Theo quy củ sư môn,

[00:03:43] ngươi ra đề, ta đã giải xong,

[00:03:45] sau này chỉ cần nơi nào có lá cờ Tam Tinh của ta,

[00:03:49] thì hãy giữ chút thể diện cho tiêu cục của ta.

[00:03:52] Thể diện

[00:03:55] Kiều Trí Dung, Đới Nhị Lư, các người xem.

[00:03:58] Các người xem!

[00:04:00] Nhị gia, không xong rồi, Nhị gia.

[00:04:04] Lưu Hắc Thất đã lẻn vào từ cửa sau,

[00:04:05] bắt Mợ cả và Cảnh Thái thiếu gia rồi.

[00:04:10] Đi, mau đi.

[00:04:12] Buông tôi ra! Cứu mạng!

[00:04:14] Buông con trai tôi ra.

[00:04:16] Buông ra, buông con trai tôi ra.

[00:04:18] Nhị thúc, cứu mạng! Nhị thúc.

[00:04:21] Mau buông ra.

[00:04:22] Nhị thúc, Nhị thúc, cứu mạng!

[00:04:28] Thả người ra.

[00:04:32]

[00:04:34] Lưu Hắc Thất!

[00:04:35] Thả chị dâu và cháu tôi ra.

[00:04:37] Có gì từ từ nói.

[00:04:38] Lão Thất

[00:04:39] Ngươi làm vậy chẳng phải là quá không lỗi lạc sao?

[00:04:43] Lỗi lạc

[00:04:45] Đới huynh, từ ngày ta rời khỏi sư môn,

[00:04:48] ta đã không còn là người của sư môn nữa.

[00:04:50] Mấy cái quy củ thối tha của sư phụ,

[00:04:53] còn có tác dụng với ta sao?

[00:04:54] Ta nói cho các người biết, hôm nay,

[00:04:56] phải làm theo quy củ của Lưu Hắc Thất ta, quy củ của lục lâm.

[00:05:00] Hắc Thất tử!

[00:05:01] Hảo hán lục lâm chân chính cũng có quy củ trượng nghĩa.

[00:05:04] Hôm nay rốt cuộc ngươi muốn thế nào?

[00:05:06] Ta không muốn thế nào cả.

[00:05:09] Ta nể mặt ngươi, chuyện tiền bạc ta không nhắc đến nữa.

[00:05:11] Nhưng thằng nhóc đó,

[00:05:13] Kiều Trí Dung, ngươi dám lớn tiếng mắng ta ở đầu làng.

[00:05:16] Hôm nay

[00:05:17] Ngươi chỉ cần ở trong sân nhà các ngươi, dập đầu ba cái cho ta,

[00:05:23] ta sẽ thả người.

[00:05:24] Ngươi không biết xấu hổ! Dập đầu cho ngươi à?

[00:05:26] Đúng, đừng dập đầu cho hắn.

[00:05:28] Liều mạng với hắn. - Đúng, liều mạng với hắn.

[00:05:29] Đừng cãi nữa. Mọi người đừng cãi nữa.

[00:05:31] Liều mạng với hắn! Liều mạng!

[00:05:33] Đúng, liều mạng với hắn.

[00:05:42] Nhị đệ

[00:05:56] Nhị gia! Nhị gia!

[00:05:56] Nhị Thúc

[00:05:57] Nhị gia, Nhị gia, Nhị gia, Nhị gia!

[00:06:04] Nhị đệ

[00:06:05] Nhị thúc, nhị thúc, con không sợ chết.

[00:06:13] Nhị đệ! - Nhị thúc!

[00:06:17] Nhị đệ, đệ không được quỳ. Nhị đệ!

[00:06:20] Nhị đệ

[00:06:34] Nhị gia! Nhị gia! Nhị gia!

[00:06:36] Nhị Thúc

[00:06:45] Nhị Thúc

[00:06:50] Nhị Thúc

[00:06:52] Nhị Thúc

[00:07:10] Ông chủ Kiều, ngươi dám mắng ta, lá gan không nhỏ.

[00:07:13] Để cứu người nhà, ngươi dập đầu cho ta.

[00:07:17] Là một hảo hán.

[00:07:19] Ta không làm khó ngươi nữa. Ta thả người.

[00:07:22] Lưu Tiểu Bảo!

[00:07:23]

[00:07:24] Thả người! Thả người?

[00:07:26] Nhường đường.

[00:07:29] Nhường đường.

[00:07:31] Đi

[00:07:32] Đi, đi, đi.

[00:07:45] Đới huynh, Ông chủ Kiều, hẹn ngày tái ngộ.

[00:07:56] Nhị Thúc

[00:08:01] Nhị Thúc

[00:08:40] Đới sư phụ, Diêm sư phụ.

[00:08:57] Ông chủ Kiều, Lưu Hắc Thất tuyệt đối sẽ không bỏ qua đâu.

[00:09:01] Sau này xin Ông chủ Kiều phải cẩn thận hơn.

[00:09:03] Có chuyện gì thì cứ cho người đến báo.

[00:09:05] Ông yên tâm,

[00:09:06] Tam Tinh tiêu cục tuyệt đối sẽ không khoanh tay đứng nhìn.

[00:09:13] Ông chủ.

[00:09:15] Đại chưởng quỹ của Nguyên gia và Thủy gia...

[00:09:16] và các chủ nợ lại đến nữa rồi.

[00:09:20] Ông bảo họ về trước đi, qua 49 ngày rồi đến.

[00:09:23] Ông chủ, họ không phải vội đòi tiền.

[00:09:26] Nói là muốn gặp ông, muốn nói chuyện với ông.

[00:09:29] Ông về trước đi.

[00:09:35] Số bạc này ta lấy trước một ngàn lượng.

[00:09:38] Là tiền công cho các tiêu sư hộ viện.

[00:09:40] Làm vậy sao được?

[00:09:42] Hiện giờ Kiều gia cũng đang khó khăn.

[00:09:46] Ông chủ Kiều, đừng khách sáo nữa.

[00:09:49] Đới sư phụ.

[00:09:51] Cảm ơn

[00:10:19] Ông chủ, đám chủ nợ này...

[00:10:21] còn đáng sợ hơn cả Lưu Hắc Thất.

[00:10:23] Đáng sợ

[00:10:25] Không phải đáng sợ,

[00:10:27] mà là đáng ghét.

[00:10:29] Đáng ghét

[00:10:32] Đáng ghét, đáng ghét, đáng ghét, đáng ghét!

[00:10:34] Đáng ghét, đáng ghét, đáng ghét!

[00:10:36] Đáng ghét, đáng ghét!

[00:10:38] Được rồi, được rồi, được rồi.

[00:10:53] Ông chủ

[00:10:58] Ông chủ

[00:10:59] Tôi đã dò hỏi kỹ về chuyện độc chiếm thị trường cao lương rồi.

[00:11:02] Muốn lật ngược tình thế,

[00:11:03] e là phải cần đến năm mươi vạn lượng.

[00:11:10] Biết rồi, đi đi.

[00:11:26] Hầu quản gia.

[00:11:28] Báo với Thiết Tín Thạch,

[00:11:29] lát nữa ta muốn đến Kỳ Huyện.

[00:11:31] Bảo cậu ta mau chuẩn bị xe.

[00:11:33] Biết rồi ạ

[00:11:36] Không được, không được, không được.

[00:11:37] Chưởng quỹ của chúng tôi hôm nay không có ở đây.

[00:11:39] Các vị không thể vào được.

[00:11:40] Về đi, về đi. Hôm khác lại đến nhé.

[00:11:42] Mọi người về đi.

[00:11:44] Không được, không được.

[00:11:44] Chưởng quỹ của chúng tôi hôm nay không có ở đây.

[00:11:46] Các vị hôm khác lại đến có được không? Hôm khác.

[00:11:50] Các vị, các vị, giúp một tay, giúp một tay.

[00:11:52] Về đi, giúp một tay, được không?

[00:11:54] Chưởng quỹ của chúng tôi hôm nay không có ở đây.

[00:11:56] Các vị hôm khác lại đến, được không?

[00:11:59] Các vị, các vị, giúp một tay, giúp một tay.

[00:12:02] Đừng chen nữa, đừng chen nữa.

[00:12:03] Xin các vị, xin các vị.

[00:12:05] Chưởng quỹ của chúng tôi hôm nay không có ở đây.

[00:12:07] Các vị không thể vào được.

[00:12:08] Giúp một tay được không? Chưởng quỹ không có ở đây.

[00:12:13] Không thể vào được.

[00:12:14] Vị bằng hữu này.

[00:12:15] Nhị chưởng quỹ của chúng tôi nói,

[00:12:16] hôm nay đại chưởng quỹ không có ở đây.

[00:12:17] Ngài hôm khác lại đến, được không ạ?

[00:12:18] Đi đi đi. Dám chỉ ta?

[00:12:20] Ngươi lá gan không nhỏ nhỉ.

[00:12:22] Xin hỏi ông chủ, ngài họ gì ạ?

[00:12:25] Hỏi ta à?

[00:12:26] Đương nhiên là hỏi ngài rồi.

[00:12:28] Lục Đại Khả.

[00:12:30] Ngài tìm chưởng quỹ của chúng tôi...

[00:12:31] Mau cho người đi tìm cho ta.

[00:12:34] Mời ngài, mời ngài.

[00:12:46] Lục lão ông chủ, để ngài đợi lâu rồi.

[00:12:48] Tào Kính Trai đến rồi.

[00:12:50] Tào chưởng quỹ.

[00:12:51] ông chủ Lục, ngài mau ngồi xuống.

[00:12:53] Bảo người đổi trà cho ông chủ Lục.

[00:12:55] Trà không cần đổi nữa.

[00:12:59] ông chủ Lục, ngài đại giá quang lâm,

[00:13:02] Tào Kính Trai tôi thật sự không ngờ tới.

[00:13:04]

[00:13:06] Hôm nay ngài đích thân đến tiệm nhỏ này,

[00:13:08] nhất định có điều chỉ giáo.

[00:13:10] Có chuyện gì, ngài cứ việc nói.

[00:13:14] Tào chưởng quỹ,

[00:13:16] mấy hôm trước cùng ông chủ của các người...

[00:13:17] đến chỗ ta vay bạc, phải không?

[00:13:21] Vậy hôm nay ngài đến đây là vì chuyện này sao?

[00:13:25] Lúc đó tại sao ta không đồng ý?

[00:13:28] Đó là vì ta chưa hiểu rõ suy nghĩ của Kiều Trí Dung.

[00:13:33] Vậy ý của ngài là...

[00:13:35] Cho vay!

[00:13:38] Cho vay!

[00:13:40] Tốt quá rồi! Tốt quá rồi!

[00:13:43] ông chủ Lục đến rồi,

[00:13:44] tiền bạc có rồi. Kiều gia chúng ta...

[00:13:45] Khoan đã, khoan đã.

[00:13:46] được cứu rồi. - Khoan đã, khoan đã.

[00:13:48] Tào chưởng quỹ, nói gì vậy?

[00:13:51] Chuyện này phải nói cho rõ ràng.

[00:13:53] Hôm nay ta đến là để bàn hợp đồng.

[00:13:57] Lục gia cho Kiều gia vay nhiều bạc như vậy,

[00:13:59] không ký hợp đồng là không được.

[00:14:01] ông chủ Lục, đừng vội, đừng vội, đừng vội.

[00:14:03] Thế này nhé, ngài xem,

[00:14:05] ngài tuổi đã cao thế này,

[00:14:07] vất vả đến chỗ chúng tôi,

[00:14:09] thế nào cũng phải ở lại tiệm chúng tôi dùng bữa cơm chứ.

[00:14:13] Không ăn, không ăn, không ăn.

[00:14:15]

[00:14:18] Ăn rồi lại lạc đề.

[00:14:20] Tào chưởng quỹ,

[00:14:21] ông hãy chuyển lời của tôi đến Kiều gia.

[00:14:23] Vay bạc có thể.

[00:14:26] Muốn không ký hợp đồng, không có cửa đâu.

[00:14:28] Phải rồi, nói trước điều kiện.

[00:14:31] Vay bạc của Lục gia ta,

[00:14:32] phải lấy 17 cơ sở kinh doanh của Kiều gia làm thế chấp.

[00:14:35] Ngài yên tâm, ngài yên tâm.

[00:14:36] Tôi hiểu, tôi hiểu.

[00:15:13] Thiết đại ca, huynh làm gì vậy?

[00:15:15] Cha của muội,

[00:15:16] bảo ta áp tải xe bạc đến Bao Đầu.

[00:15:18] Ông ấy đồng ý cho Kiều gia vay hai mươi vạn lượng bạc.

[00:15:23] Ta bảo Minh Châu may cho huynh một chiếc áo,

[00:15:25] huynh đã nhận chưa? Có vừa vặn không?

[00:15:28] Cảm ơn tiểu thư.

[00:15:29] Rất vừa vặn.

[00:15:37] Thôi, ta nói thẳng với huynh, Thiết đại ca.

[00:15:41] Ta... ta muốn nhờ huynh giúp ta một việc.

[00:15:44] Huynh phải đồng ý với ta.

[00:15:46] Cho dù có khó khăn thế nào,

[00:15:47] huynh phải đưa Kiều Trí Dung bình an trở về cho ta.

[00:15:49] Được không?

[00:15:52] Tiểu thư thật tốt bụng.

[00:15:53] Ta sẽ cố gắng hết sức.

[00:16:21] Đừng nhìn nữa, nhìn cũng không hiểu đâu.

[00:16:27]

[00:16:30] vậy mà vẫn phải làm ăn.

[00:16:46] Trường Xuyên.

[00:16:47] Ra cổng xem các sư phụ của tiêu cục đến chưa.

[00:16:50] Biết rồi, Nhị gia.

[00:17:02] Đến rồi, trà ta pha đến rồi.

[00:17:11] Cậu không cho tôi thêm chút mưu kế nào à?

[00:17:16] Đừng gõ nữa.

[00:17:17] Tiếng lách cách làm đầu óc tôi rối tung cả lên.

[00:17:19] Chúng ta nói chuyện một lát nhé.

[00:17:21] Không được, không được.

[00:17:22] Sổ sách của tôi vẫn còn rối ren.

[00:17:24] Mậu Tài huynh, chuyện đến Bao Đầu,

[00:17:27] chúng ta vẫn phải bàn bạc.

[00:17:30] Anh đừng vội, đừng vội.

[00:17:32] Nhị gia, Nhị gia

[00:17:36] Đây này.

[00:17:37] Sao vậy?

[00:17:38] Diêm sư phụ đã đến rồi.

[00:17:49] Ông chủ Kiều, sư phụ đang để tang.

[00:17:52] Chuyện của Tam Tinh tiêu cục bây giờ đều do tôi lo liệu.

[00:17:55] Có chuyện gì ngài cứ việc căn dặn.

[00:17:58] Từ Kỳ Huyện đến Bao Đầu xa ngàn dặm.

[00:18:01] Hiện giờ lại là thời binh hoang mã loạn.

[00:18:03] Cộng thêm Lưu Hắc Thất này nữa.

[00:18:05] Hiện giờ điều tôi đau đầu nhất là xe bạc,

[00:18:07] làm sao để có thể đến Bao Đầu an toàn.

[00:18:10] Điều này Ông chủ Kiều không cần quá lo lắng.

[00:18:12] Chúng tôi mở tiêu cục, làm chính là nghề này.

[00:18:15] Tối qua Mậu Tài huynh đã nói với tôi rồi,

[00:18:17] tôi đã sắp xếp rồi.

[00:18:23] Vậy nếu chúng ta đều đi hết,

[00:18:24] tôi còn lo lắng,

[00:18:26] nếu Lưu Hắc Thất đến quấy rối Kiều gia thì phải làm sao?

[00:18:30] Trên đường về,

[00:18:31] tôi và Mậu Tài huynh đã bàn về chuyện này.

[00:18:34] Lát nữa tôi sẽ bảo đệ tử cắm đầy cờ tiêu ở Kiều gia.

[00:18:37] Lưu Hắc Thất hắn nên hiểu,

[00:18:39] quy củ trên giang hồ chứ.

[00:18:40] Lần trước sư phụ tôi đã thắng hắn,

[00:18:42] hắn không có tư cách thách thức lá cờ của Tam Tinh tiêu cục chúng tôi.

[00:18:45] Đến Bao Đầu, anh mang xe bạc đi trước.

[00:18:48] Tôi đi sau vài ngày.

[00:18:50] tôi sẽ quay lại xem một chút,

[00:18:51] không có vấn đề gì,

[00:18:53] tôi sẽ đuổi theo đội của các anh.

[00:18:54] Tốt, tốt, tốt! Như vậy tốt, như vậy tốt.

[00:18:56] Như vậy chúng ta sẽ không có nỗi lo về sau nữa.

[00:19:00] Ông chủ Kiều, chúng ta phải đi về trong bốn mươi chín ngày.

[00:19:03] Xe bạc không đến được thì phiền phức lắm.

[00:19:04] Xe bạc không đến, tiền tiêu không lấy được đâu.

[00:19:07] Không, không, không.

[00:19:09] Đúng, đúng, đúng.

[00:19:10] Không đúng

[00:19:11] Thế nào cũng đúng

[00:19:37] Người do lão ông chủ cử đến có đáng tin không?

[00:19:40] Nhị gia

[00:19:57] Nói thật, tôi có chút không tin tưởng cậu ta.

[00:20:00] Tại sao?

[00:20:01] Cậu ta là phu xe, rảnh rỗi làm gì mà luyện phóng tiêu chứ?

[00:20:03] Thì sao chứ?

[00:20:04] Anh xem kỹ thuật phóng tiêu của cậu ta, phóng rất chuẩn.

[00:20:06] Nhị gia, tôi khuyên ngài nên cẩn thận một chút.

[00:20:11] Gửi ngài

[00:20:13] Được. Đưa người đưa tin vào phòng nghỉ ngơi.

[00:20:20] Ông chủ, đây là thư của Cố đại chưởng quỹ Phục tự hiệu ở Bao Đầu.

[00:20:23] Do tín cục gửi ngựa không ngừng nghỉ suốt đêm.

[00:20:25] Nếu qua mười ngày nữa,

[00:20:26] thời hạn ba tháng sẽ hết.

[00:20:28] Ông chủ không vận chuyển bạc qua giải vây,

[00:20:30] Phục tự hiệu sẽ phải bán tiệm trả nợ.

[00:20:37] Phải lo chuyện lớn ở Bao Đầu rồi.

[00:20:41] Đi thôi

[00:20:42] Trường Xuyên

[00:20:51] Chuyện cổ phần bạc bây giờ tạm thời kết thúc rồi.

[00:20:54] Nhưng bây giờ,

[00:20:54] chúng ta phải cân nhắc chuyện Bao Đầu rồi.

[00:20:57] Tào chưởng quỹ, ông nói lại từ đầu đi.

[00:21:01] Phục tự hiệu ở Bao Đầu độc chiếm thị trường cao lương,

[00:21:02] rốt cuộc là chuyện gì?

[00:21:05] Chuyện này nói ra...

[00:21:07] Người Mông Cổ thích uống rượu.

[00:21:09] Cao lương này vừa có thể nấu rượu, vừa có thể làm thức ăn cho ngựa.

[00:21:13] Vì vậy, mỗi năm vào mùa thu khi cao lương được thu hoạch,

[00:21:16] thương nhân Sơn Tây đều thu mua một lô.

[00:21:19] Mùa xuân năm sau bán lại,

[00:21:21] kiếm chút lời mỏng.

[00:21:23] Mùa thu năm ngoái, sau khi cao lương được thu hoạch,

[00:21:26] Đạt Thịnh Xương đã nâng giá thu mua,

[00:21:28] nói là muốn thu mua hết cao lương trên thị trường

[00:21:30] vào hiệu buôn của họ.

[00:21:32] Tuyên bố muốn độc chiếm thị trường cao lương.

[00:21:35] Vậy để họ làm là được rồi.

[00:21:37] Mấy năm nay, con đường tơ lụa, trà ở phía Nam không thông,

[00:21:40] mọi người đều không có việc gì làm.

[00:21:42] Vì vậy, cao lương này,

[00:21:43] đã trở thành mặt hàng kinh doanh chính của các thương gia.

[00:21:47] Đại Lệnh và Thuận tự hiệu của Hạ đại chưởng quỹ...

[00:21:49] lúc đó là vì tức giận với Đạt Thịnh Xương.

[00:21:54] Ông nâng giá thu mua, tôi cũng nâng giá.

[00:21:57] Vậy tại sao,

[00:21:59] người ta nâng giá thu mua,

[00:22:00] chúng ta cũng nâng giá thu mua,

[00:22:01] tại sao bạc của chúng ta hết mà của họ lại không?

[00:22:06] Đạt Thịnh Xương, Thôi Minh Cửu và họ,

[00:22:08] vận chuyển một số cao lương từ Đông Bắc đến,

[00:22:10] lén lút bán cho chúng ta.

[00:22:11] Số cao lương mà họ thu mua được,

[00:22:13] cũng không ngừng để chúng ta mua vào.

[00:22:15] Cứ như vậy, hết lần này đến lần khác,

[00:22:17] hơn một triệu lượng bạc của Kiều gia chúng ta,

[00:22:19] đều biến thành cao lương.

[00:22:20] Vậy người của chúng ta đều là người điếc, người mù sao?

[00:22:23] Không biết Đạt Thịnh Xương đang giở trò sao?

[00:22:25] Năm ngoái Đại gia bị bệnh nặng,

[00:22:26] cả nhà trên dưới đều bận rộn với chuyện này.

[00:22:29] Sau này Đại gia cũng tức giận,

[00:22:31] ban đầu không chịu buông tay.

[00:22:33] Sau đó, muốn buông tay cũng không buông được nữa.

[00:22:37] Điều đáng tức hơn là,

[00:22:38] khi chúng ta thu mua cao lương gần xong,

[00:22:40] Đạt Thịnh Xương lại nói với những...

[00:22:43] cửa hàng nấu rượu, làm thức ăn cho ngựa,

[00:22:45] đừng mua cao lương của chúng ta.

[00:22:47] Làm cho Đại Đức Hưng của chúng ta phá sản.

[00:22:50] Đến lúc đó, họ sẽ mua với giá thấp nhất,

[00:22:52] cao lương trong kho của chúng ta.

[00:22:56] Hắn chính là muốn đẩy chúng ta vào chỗ chết.

[00:23:04] Vậy có nghĩa là số cao lương chúng ta tích trữ...

[00:23:08] sẽ không có lối thoát?

[00:23:10] Mua bán, mua bán...

[00:23:12] Chỉ có mua mà không có bán thì không gọi là mua bán.

[00:23:15] Không những không kiếm được bạc,

[00:23:16] mà ngay cả vốn cũng bị chôn vào đó.

[00:23:19] Sơn Tây của chúng ta vốn không sản xuất cao lương.

[00:23:21] Nhạn Môn Quan này là biên giới từ thời Đại Minh.

[00:23:24] Quân Minh,

[00:23:25] hàng năm đều cần một lượng lớn cao lương làm thức ăn cho ngựa.

[00:23:28] Vì vậy, cao lương mới được du nhập vào Sơn Tây,

[00:23:30] và được trồng với số lượng lớn.

[00:23:32] Triều Thanh ta, ba đời Khang Hy, Ung Chính, Càn Long,

[00:23:35] bộ tộc Chuẩn Cát Nhĩ lần lượt làm loạn,

[00:23:37] muốn chia cắt vùng đất Nam Cương của ta.

[00:23:39] Ba vị hoàng đế không thể nhịn được nữa,

[00:23:41] lần lượt xuất binh dẹp loạn.

[00:23:43] Chỉ riêng triều Càn Long,

[00:23:45] đã ba lần đại cử binh đánh bộ tộc Chuẩn Cát Nhĩ.

[00:23:47] Trong mấy chục năm này,

[00:23:48] cao lương lại trở thành mặt hàng khan hiếm,

[00:23:50] được trồng với số lượng lớn.

[00:23:52] Thương nhân Sơn Tây cũng kiếm được một khoản tiền từ cao lương.

[00:23:54] Vì vậy, từ đó trở đi, ngay cả khi không có chiến sự,

[00:23:57] thương nhân Sơn Tây cũng tích trữ một ít cao lương,

[00:24:00] để phòng khi triều đình cần gấp dùng binh.

[00:24:03] Được, được, được. Cậu dừng lại, cậu dừng lại.

[00:24:06] Vậy có nghĩa là công dụng lớn nhất của cao lương không phải là nấu rượu.

[00:24:10] Bán cho dân chúng chỉ là kiếm chút bạc lẻ.

[00:24:13] Muốn làm ăn lớn,

[00:24:15] kiếm bạc lớn,

[00:24:16] là phải hợp tác với triều đình, có đúng không?

[00:24:22] Hiện nay tuy triều đình đang dùng binh ở Giang Nam,

[00:24:25] nhưng ở đó quá ẩm ướt, đường xá lại xa xôi.

[00:24:28] Cho dù vụ làm ăn này thành công,

[00:24:30] tôi thấy cao lương chưa kịp vận chuyển đến đó,

[00:24:32] đã bị mốc rồi.

[00:24:35] Chuẩn Cát Nhĩ... Chuẩn Cát Nhĩ...

[00:24:40] Mấy chục năm không gây chuyện,

[00:24:42] không phải là họ không muốn,

[00:24:44] mà là hiện nay triều đình...

[00:24:47] đang dùng binh ở Giang Nam,

[00:24:49] tiền bạc lương thực cả nước đều eo hẹp.

[00:24:52] Đó chính là thời cơ tốt để bộ tộc Chuẩn Cát Nhĩ nổi loạn lần nữa.

[00:25:03] Ây

[00:25:04] Ây

[00:25:06] Ây

[00:25:07] Aiya

[00:25:09] Aiya

[00:25:12] Aiya...

[00:25:14] Aiya... aiya... aiya...

[00:25:17] Aiya... aiya... aiya...

[00:25:19] Hai người cứ "ai" đi.

[00:25:24] Lại đây, lại đây.

[00:25:26] Chúng ta phải sắp xếp lại chuyện đi Bao Đầu trả nợ lần này.

[00:25:28] Lên kế hoạch lại một chút.

[00:26:57] Anh đến rồi à, ông chủ?

[00:27:06] Hôm đó tôi thấy anh phóng tiêu, võ nghệ rất tốt.

[00:27:10] Võ nghệ không tệ, nhưng không có tác dụng lớn.

[00:27:12] Anh có vẻ không thích nói chuyện lắm.

[00:27:15] Không có gì để nói.

[00:27:20] Anh đến Lục gia như thế nào?

[00:27:27] Năm ngoái tôi bị người khác ép đến tan nhà nát cửa.

[00:27:31] Lang thang ngoài đường, gần như chết đói.

[00:27:34] Lục tiểu thư đã cứu tôi.

[00:27:36] còn cho tôi làm phu xe cho cô ấy.

[00:27:39] Ai...

[00:27:41] Ai đã ép anh tan nhà nát cửa?

[00:27:47] Không muốn nói.

[00:27:51] Bỏ đi

[00:27:53] Vậy anh thu dọn đồ đạc,

[00:27:55] sáng mai đi Bao Đầu với tôi.

[00:27:57] Đi ngay sao?

[00:27:59] Đúng, người của tiêu cục đi sau vài ngày.

[00:28:02] Võ nghệ của anh không tệ, an toàn của xe bạc trông cậy vào anh.

[00:28:08] Vào tôi

[00:28:09] Đúng vậy.

[00:28:16] Biết rồi, ông chủ.

[00:28:18] Anh làm việc đi.

[00:28:47] Gia của tôi ơi,

[00:28:48] ngài thật sự tin rằng...

[00:28:49] chúng ta đi Bao Đầu trong bốn mươi chín ngày là về được sao?

[00:28:52] Đúng vậy, sao thế?

[00:28:53] Sao tôi thấy chuyện này có vẻ không chắc chắn lắm.

[00:28:56] Trước đây, Đại gia đi Bao Đầu,

[00:28:58] đi về ít nhất cũng phải ba tháng.

[00:29:01] Lỡ như 49 ngày chúng ta không về kịp thì sao?

[00:29:05] Nếu cậu nói như vậy,

[00:29:06] vậy chúng ta cứ ở Kỳ Huyện ngồi chờ chết đi.

[00:29:10] Tôi không có ý đó.

[00:29:12] Ngài nghĩ chuyện này quá đơn giản rồi.

[00:29:14] Chúng ta không đi Bao Đầu nữa, được không?

[00:29:15] Tôi nói với cậu, chuyện này tiền trảm hậu tấu.

[00:29:16] Cậu đừng nói với Mợ cả.

[00:29:17] Nếu có ai hỏi, cứ nói tôi đi xa.

[00:29:19] Sáng mai tôi đi, biết chưa?

[00:29:21] Tôi biết, tôi không phải nói là không muốn đi.

[00:29:24] Tôi không nói gì nữa là được chứ gì?

[00:29:25] Ngài tin tôi chắc chắn không sai đâu, Nhị gia.

[00:29:27] Được rồi, Nhị gia.

[00:29:28] Nhanh chuẩn bị đi.

[00:29:53] Ông chủ, xem gì vậy?

[00:29:55] Không có gì.

[00:30:50] Hàng lương thực 20 văn.

[00:30:51] Hàng muối 50 văn.

[00:30:53] Hàng trà 50 văn.

[00:30:54] Xếp hàng, đừng chen lấn.

[00:30:56] Đàn ông 1 văn. Phụ nữ, trẻ em hai người 1 văn.

[00:30:58] Mau nộp bạc.

[00:30:59] Nộp bạc rồi sẽ cho các ngươi qua.

[00:31:00] Sao lại tăng giá rồi?

[00:31:02] Nhanh lên. Hàng lương thực không phải là 5 văn sao?

[00:31:04] Sao lại 20 văn rồi?

[00:31:07] Nhanh lên, nhanh lên.

[00:31:09] Nộp bạc rồi sẽ cho các ngươi qua.

[00:31:15] Một con ruồi.

[00:31:18] Tôi nói này, Tôn lão tiên sinh,

[00:31:19] Sát Hổ Khẩu này là nơi nào vậy?

[00:31:25] Trương Gia Khẩu gọi là Đông Khẩu, Sát Hổ Khẩu gọi là Tây Khẩu.

[00:31:30] Người Sơn Tây chúng ta đời đời đi Tây Khẩu,

[00:31:31] chính là nói đến nơi này.

[00:31:34] Ra khỏi Sát Hổ Khẩu, phía trước chính là Bao Đầu.

[00:31:37] Có đạo phỉ qua lại, đường đi sẽ rất khó khăn.

[00:31:41] Buộc ngựa đi. Nhanh.

[00:31:44] Vậy thuế này,

[00:31:45] thuế này một năm phải thu bao nhiêu?

[00:31:47] Nhanh, nhanh. Nhanh đi.

[00:31:50] Cũng phải ba phần trăm chứ.

[00:31:52] Thật à?

[00:31:53] Cậu nói xem, nhà chúng ta có mảnh đất lớn như vậy thì tốt biết mấy.

[00:31:57] Xin lỗi. Xin lỗi, xin lỗi.

[00:31:59] Vị gia này, xin lỗi, xin lỗi.

[00:32:01] Ngươi làm cái gì vậy?

[00:32:02] Xin lỗi.

[00:32:03] Có mắt không vậy? - Xin lỗi.

[00:32:05] Có mắt không?

[00:32:06] Vị gia này, xin lỗi, xin lỗi.

[00:32:09] Tại hạ là Kiều Trí Dung ở Kỳ Huyện.

[00:32:11] Đây là gia nhân Trường Xuyên của tôi.

[00:32:12] Còn không mau xin lỗi.

[00:32:13] Xin lỗi.

[00:32:15] Vị gia này, họ gì?

[00:32:18] Tại hạ họ Thôi.

[00:32:20] Tôi nghe giọng anh cũng là người Kỳ Huyện.

[00:32:22] Đúng vậy

[00:32:25] Tôi còn có việc gấp, xin cáo từ trước.

[00:32:28] Ngài cứ bận việc của ngài. Ngài cứ bận việc của ngài.

[00:32:34] Chuyện này không trách tôi được.

[00:32:43] Người Kỳ Huyện làm ăn ở nơi khác thật sự không ít.

[00:33:39] Sao vậy? Sao vậy?

[00:33:43] Để tôi

[00:33:48] Tránh ra! Lại đây!

[00:33:57] Cố hết sức

[00:34:20] Lại đây, cố lên.

[00:34:27] Được rồi

[00:34:30] Phía sau theo kịp.

[00:34:34] Đi, đi, đi, nhanh lên. Dắt ngựa cho tốt.

[00:34:53] Đứng lại

[00:34:56] Đứng lại

[00:34:58] Bảo vệ ông chủ.

[00:35:04] Muốn đi qua ngọn núi này,

[00:35:06] để lại bạc của các ngươi cho ta.

[00:35:11] Nghe thấy không?

[00:35:12] Nếu không giao bạc, các ngươi sẽ không còn mạng đâu.

[00:35:18] Nghe thấy không?

[00:35:21] Chuyện gì vậy?

[00:35:24] Không sao, ông chủ.

[00:35:26] Tiểu tử

[00:35:28] Ra đây.

[00:35:30] Cẩn thận, ông đây một tiêu lấy mạng ngươi.

[00:35:33] Ông chủ, đừng đánh, là tôi đây.

[00:35:35] Tôi là người của khách điếm được cử đến dẫn đường cho các vị.

[00:35:48] Ông chủ, là tôi.

[00:35:51] Tôi tên là Cao Thụy.

[00:36:00] Ông chủ, đừng ra tay.

[00:36:12] Ông chủ, là tôi đây.

[00:36:13] Anh là ai?

[00:36:15] Anh làm vậy không sợ Thiết Tín Thạch một tiêu giết chết anh à?

[00:36:19] Tôi đã đợi một ngày mới gặp được đoàn thương nhân này.

[00:36:22] Tôi nghĩ... tôi nghĩ tôi chỉ dọa các vị một chút thôi,

[00:36:24] đùa với các vị thôi mà.

[00:36:26] Anh muốn làm gì?

[00:36:28] Ông chủ, tôi muốn dẫn các vị đến tiệm của chúng tôi ở.

[00:36:31] Tiệm ở đâu?

[00:36:33] Ở phía trước không xa.

[00:36:34] Trong vòng trăm dặm,

[00:36:35] tiệm tốt nhất chính là tiệm của chúng tôi.

[00:36:40] Làm sao anh biết tôi nhất định sẽ đi theo anh?

[00:36:43] Có nơi nào khác đâu.

[00:36:45] Chưa chắc.

[00:36:49] Đi theo tôi về phía trước.

[00:36:52] Đến đó rồi ông sẽ biết.

[00:36:54] Ông chủ, tôi còn biết hát nữa đấy.

[00:36:56] Tôi hát cho ông nghe một bài nhé.

[00:36:59] Ca ca đi Tây Khẩu,

[00:37:03] tiểu muội tôi thật khó giữ lại.

[00:37:08] Ca ca đi Tây Khẩu,

[00:37:12] tiểu muội tôi lệ rơi tuôn trào.

[00:37:21] Tôn lão tiên sinh, ông là người thông minh như vậy,

[00:37:23] sao không nhắc nhở ông chủ, cứ vội vàng ra đi như vậy.

[00:37:25] Đến lúc đó có về kịp không?

[00:37:26] Lo hão.

[00:37:59] Thôi tiên sinh.

[00:38:01] Ông chủ đang đợi ngài ở bên trong.

[00:38:04] Mời, mời

[00:38:06] Mời, mời

[00:38:16] Ông chủ Khâu.

[00:38:18] Tại hạ Thôi Minh Sĩ.

[00:38:21] Tôi vừa từ quan ải đến đây.

[00:38:24] Ngồi đi

[00:38:27] Thôi Minh Sĩ à

[00:38:28] Ca ca của ngươi, Thôi Minh Cửu,

[00:38:30] hắn người thì cái gì cũng tốt,

[00:38:32] chỉ là lòng dạ hẹp hòi

[00:38:35] Vì vậy ta đã điều hắn về Kỳ Huyện.

[00:38:40] Lần này ta gọi cậu đến đây,

[00:38:43] chính là muốn cậu nhận một phần thân cổ,

[00:38:47] thay thế ca ca của ngươi làm đại chưởng quỹ của Đạt Thịnh Xương chúng ta.

[00:38:56] Vốn dĩ, ta chưa đưa ra quyết định này.

[00:38:59] Ta sớm đã nghe người ta nói,

[00:39:01] đừng thấy các người là anh em ruột,

[00:39:03] ta thấy cậu và ca ca của cậu rất khác nhau.

[00:39:11] Qua buổi trưa,

[00:39:13] tôi sẽ đưa cậu đi gặp các chưởng quỹ và cổ đông.

[00:39:18] Cứ quyết định vậy đi. Đi đi.

[00:39:20] Đa tạ Ông chủ Khâu.

[00:39:34] Nhạn Môn Quan Mời vào trong, mời vào trong.

[00:39:38] Các vị khách quan, mời vào trong, mời vào trong.

[00:39:42] Mời vào trong.

[00:39:43] Tường ở đây có đủ cao không?

[00:39:46] Nhìn là biết ngài là một vị ông chủ.

[00:39:47] Ông chủ yên tâm, tiệm của tiểu nhân,

[00:39:50] ở khu vực Nhạn Môn Quan cũng có tiếng tăm.

[00:39:53] Ngài xem, tường này được xây bằng đá,

[00:39:54] Tường sân trước cao một trượng hai, sân sau một trượng tám.

[00:39:57] trộm không vào được đâu, ngài cứ yên tâm.

[00:40:01] Được. Vậy chúng ta vào xem rồi nói.

[00:40:03] Được ạ

[00:40:04] Tiểu nhị, mau hầu hạ mấy vị gia.

[00:40:06] Đến đây. Mời, mời, mời, mời.

[00:40:15] Thiết Tín Thạch, anh thấy ở đây được không?

[00:40:19] Ở đâu cũng như nhau.

[00:40:24] Được, vậy chúng ta ở đây.

[00:40:26] Buổi tối cẩn thận hơn.


 0 Comentários sort   Ordenar por


A seguir