הבא

Kim Hôn Phong Vũ Tình tập 12 - Hồ Quân, Chu Vận

29 צפיות· 05/20/25
duongvu88
duongvu88
3 מנויים
3

⁣Kim Hôn Phong Vũ Tình - Chuyện tình 50 năm giữa giông bão thời cuộc – từ một ánh nhìn đến trọn đời bên nhau.

Kim Hôn Phong Vũ Tình kể về chuyện tình giữa anh hùng quân đội Cảnh Trực và nữ bác sĩ Thư Mạn, bắt đầu từ thập niên 1950. Vì tình yêu, anh từ bỏ quân ngũ, chấp nhận hy sinh cả sự nghiệp trong những năm tháng đầy biến động. Trải qua nửa thế kỷ thăng trầm, họ vẫn bên nhau – viết nên một chuyện tình bền bỉ, sâu lắng và đầy cảm xúc.

להראות יותר

[00:02:14] Câu chuyện trong phim hoàn toàn hư cấu, nếu có sự trùng hợp nào chỉ là ngẫu nhiên.

[00:02:19] Ông nội bà nội, cô ơi.

[00:02:25] Làm gì thế, làm gì thế?

[00:02:26] Sao thế này?

[00:02:28] Mẹ ấy à, toàn là bảo thủ,

[00:02:29] phong kiến, lạc hậu.

[00:02:31] Lạc hậu gì cũng là mẹ của em.

[00:02:34] Linh Tử, sao thế? Sao thế?

[00:02:35] Chị dâu, chị nói xem mẹ em sao mà lạc hậu thế.

[00:02:39] Trường chúng em lần này phân công đi Sơn Tây cắm đội,

[00:02:40] cách Đại Trại rất gần.

[00:02:42] Cơ hội học tập rèn luyện tốt biết bao.

[00:02:44] Mẹ em cứ không cho em đi.

[00:02:46] Em gái ngốc, mẹ không phải là thương em sao.

[00:02:49] Em không phải có thể ở lại Bắc Kinh sao?

[00:02:51] Em không muốn ở lại đâu. Chủ tịch Mao dạy chúng ta rằng,

[00:02:53] thanh niên trí thức phải về nông thôn.

[00:02:55] Trời cao đất rộng, tha hồ vùng vẫy.

[00:02:58] Hừ, em ở Bắc Kinh làm việc,

[00:02:59] quanh quẩn ở nhà thì gọi gì là trời cao đất rộng.

[00:03:01] Em làm sao mà tha hồ vùng vẫy được.

[00:03:04] Chị xem mẹ em sao lại thế này.

[00:03:05] Em suốt ngày quanh quẩn bên cha mẹ,

[00:03:06] không để người ta cười chết em à.

[00:03:08] Lời này nói ra có chút giống em gái của anh rồi.

[00:03:09] Có chút thú vị.

[00:03:11] Anh à

[00:03:12] Lát nữa giúp em nói với mẹ.

[00:03:13] Con nhỏ chết tiệt này.

[00:03:16] Không, mẹ này...

[00:03:17] Cả ngày con cứ điên điên khùng khùng.

[00:03:18] Con múa gậy múa giáo suốt ngày.

[00:03:20] Con nhìn xem, nhìn xem, giống hệt một thằng con trai.

[00:03:23] Nói xem, con còn nhỏ không hiểu chuyện.

[00:03:25] Người ta lớn rồi thì hiểu chuyện.

[00:03:26] Con càng lớn càng thụt lùi.

[00:03:29] Con đến cả rau hẹ, mạ non còn không phân biệt được,

[00:03:30] con đến nông thôn làm gì?

[00:03:32] Con phá hoại sản xuất à?

[00:03:34] Mẹ, Chủ tịch Mao nói rồi,

[00:03:35] bảo chúng con tiếp thu sự giáo dục lại của bần cố nông.

[00:03:38] Chính vì chúng con ngũ cốc không phân biệt, tứ chi không chăm chỉ.

[00:03:41] Chúng con chính là muốn đến nơi trời cao đất rộng,

[00:03:43] rèn luyện một trái tim hồng. Lời của con mẹ toàn không nghe.

[00:03:45] Thế lời của Chủ tịch Mao, mẹ dám không nghe sao?

[00:03:47] Được rồi, được rồi, con đừng lấy cái này ra ép mẹ.

[00:03:50] Trái tim hồng của con không thể rèn luyện.

[00:03:52] Bắc Kinh có Trung ương Đảng,

[00:03:54] sao con không thể rèn luyện ở Bắc Kinh!

[00:03:55] Con nhất định phải đi nông thôn rèn luyện à?

[00:03:59] Con ngũ cốc không phân biệt,

[00:04:00] mẹ con là bần cố nông, mẹ dạy con.

[00:04:02] Con tứ chi không chăm chỉ,

[00:04:03] con, con tứ chi sao lại không chăm chỉ?

[00:04:06] Cái cuộc Vạn lý trường chinh hai vạn năm nghìn dặm con cũng chạy đi chạy lại rồi.

[00:04:08] Con còn chăm chỉ, con chăm chỉ nữa thì chạy sang Mỹ rồi.

[00:04:10] Mẹ bây giờ chính là một

[00:04:12] bà già chân bó cãi cùn.

[00:04:14] Con ghét mẹ rồi phải không?

[00:04:16] Con hận mẹ rồi phải không?

[00:04:18] Hận mẹ không sinh con ra là con trai,

[00:04:20] phải không?

[00:04:20] Mẹ, cái này không thể...

[00:04:22] Con nói xem con chạy đến nơi xa xôi như vậy,

[00:04:24] con có bệnh, có tai ương gì,

[00:04:27] con nói ai biết, hả?

[00:04:29] Con nói con mà bị sốt,

[00:04:31] muốn uống một ngụm nước sôi cũng không có ai bưng cho con.

[00:04:34] Con nói con có phải là đến tháng,

[00:04:37] con có phải vẫn phải ra đồng lúa

[00:04:39] làm việc không?

[00:04:40] Mẹ nói gì thế, hả?

[00:04:41] Con biết gì về nông thôn,

[00:04:43] mà cứ ngốc nghếch chạy về nông thôn.

[00:04:45] Mẹ, mẹ, đây là lời nói phản động.

[00:04:47] Con... con...

[00:04:50] Anh, anh giáo dục mẹ chúng ta đi.

[00:04:52] À, được mẹ.

[00:04:53] Con ngồi xuống đi. Vâng.

[00:04:55] Con nhỏ chết tiệt này.

[00:04:56] Nói xem người ta đều tặng quà,

[00:04:59] đi cửa sau để được ở lại Bắc Kinh.

[00:05:01] Con nói nó thì hay rồi,

[00:05:02] Ủy ban Cách mạng rất coi trọng nó,

[00:05:04] muốn bồi dưỡng làm cán bộ.

[00:05:05] Nói xem nó, nó một mực từ chối.

[00:05:08] Nói xem chuyện tốt như đốt pháo hoa cũng không tìm được,

[00:05:11] con nói con nhỏ chết tiệt này,

[00:05:12] còn dán đại tự báo biểu thị quyết tâm.

[00:05:14] Con còn muốn đi, muốn đi Sơn Tây cắm đội.

[00:05:16] Sao con không hiểu chuyện thế này hả con?

[00:05:19] Mẹ, mẹ nghe con nói đã, nghe con nói, à.

[00:05:22] Nông thôn thì khổ hơn thành phố một chút, phải không?

[00:05:24] Nên hưởng ứng lời kêu gọi của Chủ tịch Mao, đúng không?

[00:05:27] Để đám nhóc ranh này

[00:05:28] xuống nông thôn trải nghiệm cho biết.

[00:05:30] Đúng không? Chính là...

[00:05:31] Con được rồi, con đừng lấy lý lẽ lớn lao này ra ép mẹ.

[00:05:35] Lời này mẹ nói với người khác,

[00:05:36] mẹ cũng nói răm rắp.

[00:05:39] Nhất định bắt con gái mẹ lên nông thôn là không được.

[00:05:42] Mẹ chính là bảo thủ, mẹ chính là lạc hậu.

[00:05:45] Mẹ chính là không thể để nó đi nông thôn.

[00:05:47] Không không không, không thể để nó đi nông thôn, không đi.

[00:05:50] Kia, kia, ai kia,

[00:05:51] Thư Mạn, dạy dỗ nó cho tốt.

[00:05:52] Mẹ không thể để nó đi nông thôn.

[00:05:55] Không không không, không thể, không thể.

[00:05:56] Nói xem mẹ chỉ có một đứa con gái này.

[00:05:58] Đúng đúng đúng.

[00:05:59] Mẹ chúng ta quá lạc hậu rồi, chị này...

[00:06:07] Sao thế? Em gái của anh này,

[00:06:09] tinh thần cách mạng quá mạnh.

[00:06:10] Toàn là những lý lẽ lớn lao,

[00:06:12] căn bản không thuyết phục được nó.

[00:06:15] Cái này anh nghĩ việc thuyết phục mẹ anh,

[00:06:19] vẫn nên giao cho em.

[00:06:21] Anh muốn mẹ anh

[00:06:21] Anh muốn mẹ anh hận em cả đời à?

[00:06:24] Khó khăn lắm mới tha cho em.

[00:06:27] Em là cứu mạng ba anh đó.

[00:06:29] Em bây giờ là ân nhân lớn của nhà chúng anh.

[00:06:31] Em xem mẹ anh bây giờ nịnh nọt em thế nào,

[00:06:32] chỉ nghe lời em thôi.

[00:06:33] Bình thường anh không phải là người giỏi nói lý lẽ lớn sao?

[00:06:36] Có việc hay không có việc,

[00:06:37] cứ nói với em một tràng lý lẽ lớn.

[00:06:39] Vào thời khắc quan trọng thế này,

[00:06:41] nên phát huy thế mạnh của anh.

[00:06:43] Cơ hội như vậy nên nhường cho anh.

[00:06:45] Em phải xem anh nói lý lẽ với ai, phải không?

[00:06:48] Em, thành phần trí thức có văn hóa,

[00:06:51] hiểu khoa học, nói lý lẽ.

[00:06:52] Em, em, em không giống họ.

[00:06:54] Họ một người già hồ đồ,

[00:06:55] một người trẻ hồ đồ.

[00:06:56] Anh nói với họ cái gì chứ? Hồ dán à?

[00:06:59] Anh chỉ biết giở trò sau lưng thôi.

[00:07:01] Anh dám nói trước mặt mẹ anh, em gái anh không?

[00:07:03] Em ngốc chứ anh không ngốc.

[00:07:11] Con nhỏ chết tiệt đó thông suốt chưa?

[00:07:13] Thư Mạn đang khuyên bảo nó.

[00:07:18] Mẹ, Linh Tử là thanh niên cách mạng,

[00:07:23] Hồng vệ binh tiểu tướng.

[00:07:25] Làm sao thế?

[00:07:29] Không phải lúc nãy anh bảo sẽ nói à?

[00:07:30] Không phải đã nói rồi, em nói mà.

[00:07:32] Không phải mẹ, mẹ biết không,

[00:07:34] Thư Mạn này là nữ đồng chí,

[00:07:35] là người hiểu tâm lý con gái nhất.

[00:07:36] Anh không phải... Được rồi, được rồi.

[00:07:38] Đừng nói nữa. Mẹ hiểu ra rồi.

[00:07:42] Mẹ nuôi con vô ích rồi, hả?

[00:07:44] Hai đứa bất hiếu các con.

[00:07:46] Các con không nói, mẹ đi nói.

[00:07:47] Mẹ đi đến Ủy ban Cách mạng trường học nói.

[00:07:49] Mẹ!

[00:07:50] Mẹ sẽ nói nhà mẹ không có con trai,

[00:07:51] mẹ chỉ có một đứa con gái, mẹ muốn nó ở lại.

[00:07:54] Mẹ, mẹ làm gì vậy?

[00:07:55] Mẹ!

[00:07:56] Mẹ về đi, mẹ về đi.

[00:07:58] Mẹ đi nói, mẹ đi tìm Ủy ban Cách mạng trường học.

[00:08:00] Mẹ đừng kích động, mẹ đừng kích động.

[00:08:01] Mẹ nghe con nói đã, mẹ.

[00:08:03] Linh Tử là một thanh niên cách mạng,

[00:08:05] nhiệt huyết cách mạng dâng cao là điều nên làm.

[00:08:07] Mẹ cứ để nó đi.

[00:08:09] Hơn nữa, năm đó con nhập ngũ,

[00:08:11] còn nhỏ hơn tuổi Linh Tử bây giờ, mẹ cũng buồn.

[00:08:14] Cuối cùng mẹ cũng ủng hộ con mà.

[00:08:16] Sao mẹ bây giờ càng ngày càng lạc hậu thế?

[00:08:18] Thằng cả, con đi lính mẹ trong lòng không buồn sao?

[00:08:23] Nó đi lính mười hai năm, lòng mẹ,

[00:08:25] nó cứ như thắt lại ở cổ họng suốt mười hai năm.

[00:08:29] Con biết không?

[00:08:29] Biết, biết ạ.

[00:08:31] Mẹ, Linh Tử bây giờ là đi nông thôn, không phải đi đánh trận.

[00:08:35] Cùng đi với nó có rất nhiều bạn học, đồng đội.

[00:08:38] Mẹ không cần quá lo lắng.

[00:08:39] Đừng nói nữa, thằng cả, mẹ già rồi.

[00:08:43] Mẹ chỉ muốn các con, đều ở trước mắt mẹ.

[00:08:47] Mẹ nghĩ vậy không sai chứ?

[00:08:49] Không sai, mẹ, không sai chút nào.

[00:08:52] Nói đi nói lại,

[00:08:53] Linh Tử nó không phải đi nước ngoài.

[00:08:56] Nó chỉ đi một chuyến đến Sơn Tây thôi mà.

[00:08:58] Hôm nào mẹ nhớ nó, con trai đưa mẹ đi.

[00:09:00] Chúng ta đi xe lừa, mẹ ngồi trên xe,

[00:09:02] con ở phía trước đánh xe.

[00:09:03] Không phải là đến nơi rồi sao.

[00:09:09] Mẹ.

[00:09:12] Con nhỏ chết tiệt này, con nhỏ chết tiệt này.

[00:09:16] Con nhỏ chết tiệt này.

[00:09:18] Con, con sao lại không chịu gặp mẹ.

[00:09:21] Con nhất định phải chạy đến nơi xa xôi như vậy.

[00:09:23] Con nói con để mẹ nhớ chết con à.

[00:09:25] Nếu Mẹ muốn gặp con một lần, mẹ cũng không nhìn thấy.

[00:09:30] Con biết không?

[00:09:32] Mẹ, nếu mẹ thật sự thương con,

[00:09:34] thì đừng cản trở bước tiến của con nữa.

[00:09:37] Lỡ như con mềm lòng ở lại,

[00:09:39] sau này hối hận thì đổ lỗi cho ai?

[00:09:42] Đến lúc đó nếu con thật sự hận mẹ,

[00:09:44] đó không phải là một chốc một lát, mà là cả đời.

[00:09:46] Con nhỏ chết tiệt này, sao con lại nói những lời này.

[00:09:49] Mẹ, mẹ đánh, mẹ đánh, mẹ đánh con cũng không được.

[00:09:52] Mẹ cho con đi đi.

[00:09:56] Con nhỏ chết tiệt này.

[00:10:06]

[00:10:11] Linh Tử, chị mang đồ ăn cho em, đều ở trong túi.

[00:10:14] Đói bụng thì nhớ ăn nhé.

[00:10:16] Cảm ơn chị dâu.

[00:10:19] Được, em đi đây.

[00:10:22] Linh Tử, hành lý nặng lắm.

[00:10:24] Anh đưa em ra ga tàu nhé.

[00:10:25] Anh, vậy thì, đưa em ra bến xe buýt.

[00:10:29] Không cần, đưa cho em.

[00:10:31] Các đồng chí chờ tin thắng lợi của tôi nhé.

[00:10:36] Linh Tử!

[00:10:51] Linh Tử.

[00:10:56] Mẹ, làm gì vậy?

[00:10:59] Không sao đâu, con đi đây.

[00:11:04] Đi thôi.

[00:11:26] Sao thế, Đại chủ nhiệm?

[00:11:29] Có chuyện gì tìm tôi à?

[00:11:31] Quyết định bổ nhiệm của anh đã có.

[00:11:33] Vẫn là về Phòng Y chính làm Phó phòng của anh.

[00:11:38] Cuối cùng cũng có việc làm rồi.

[00:11:41] Chỉ dựa vào biểu hiện của anh,

[00:11:43]

[00:11:45] Anh nên hiểu rõ.

[00:11:47] Được rồi, được rồi, đừng kể công nữa.

[00:11:48] Vẫn như cũ, tối nay tôi mời anh uống rượu.

[00:11:51] Tôi vẫn khuyên anh nên cẩn thận một chút.

[00:11:54] Lần này anh có thể bình an vô sự,

[00:11:56] không phải vì có ai bảo vệ anh.

[00:11:58] Là vì người ta thấy anh,

[00:12:00] thực sự không có nhiều dầu mỡ để vắt.

[00:12:02] Nên chuyển sang tìm mục tiêu đấu tranh mới rồi.

[00:12:05] Sao thế, còn muốn tôi đi cảm ơn

[00:12:07] tên họ Lục kia à? Người ta tha cho anh rồi,

[00:12:10] nhưng không tha cho vợ anh.

[00:12:12] Ý gì?

[00:12:13] Đây là danh sách hạ phóng mà bệnh viện vừa báo lên.

[00:12:17] Vợ anh cũng ở trong đó.

[00:12:19] Không, đây...

[00:12:20] Đây cũng là điều đã lường trước.

[00:12:22] Thư Mạn xuất thân không tốt,

[00:12:23] từ Cách mạng Văn hóa đến nay biểu hiện lại không ra sao.

[00:12:25] Đặc biệt là năm ngoái, trước mặt Phó chủ nhiệm Lục,

[00:12:27] à không, tên họ Lục đó,

[00:12:29] làm một vở kịch ly hôn giả.

[00:12:31] Không phải, cô ấy thật sự muốn ly hôn với tôi.

[00:12:33] Là tôi kéo cô ấy lại mới...

[00:12:34] Không được, tôi phải đi nói rõ với họ.

[00:12:38] Đứng lại! Anh tìm ai?

[00:12:40] Nói rõ tình hình với họ.

[00:12:41] Anh nói tình hình gì?

[00:12:43] Đi trường cán bộ cũng là hưởng ứng lời kêu gọi,

[00:12:45] chứ không phải đi tù, còn tìm họ làm gì.

[00:12:50] Không phải người này... đây rõ ràng là đàn áp, bức hại.

[00:12:53] Thư Mạn là nữ đồng chí.

[00:12:55] Trong danh sách nữ đồng chí cũng có mấy người.

[00:12:59] Không phải... cô ấy... cô ấy chưa từng đến nông thôn.

[00:13:02] Cô ấy không chịu được khổ đó đâu.

[00:13:03] Anh xót vợ thế.

[00:13:05] Lời này của anh mà để người ta nghe thấy, không cười chết mới lạ.

[00:13:08] Tôi mặc kệ người khác nghĩ gì.

[00:13:10] Dù sao tôi cũng không thể để vợ tôi

[00:13:11] chịu khổ như vậy.

[00:13:12] Anh đối mặt với hiện thực đi. Dù anh tìm ai,

[00:13:14] danh sách này cũng sẽ không thay đổi.

[00:13:17] Anh vừa mới phục hồi công tác,

[00:13:19] không thể để người ta nắm thóp được.

[00:13:24] Tôi đi cùng cô ấy.

[00:13:26] Anh nói gì?

[00:13:28] Tôi nhớ hệ thống y tế của chúng ta,

[00:13:30] trường cán bộ nên ở cùng nhau, phải không?

[00:13:32] Cục của chúng ta cũng có chỉ tiêu hạ phóng.

[00:13:35] Anh giúp một tay, nhét tôi vào đi.

[00:13:37] Thế nào?

[00:13:38] Anh điên rồi à? Người ta trốn còn không kịp.

[00:13:40] Dậy đi.

[00:13:41] Anh làm gì vậy? Tôi viết đơn xin đây.

[00:13:44] Anh viết. Anh nghĩ kỹ rồi hãy viết.

[00:13:47] Đây không phải chuyện đùa. Anh nói đi là đi à?

[00:13:50] Anh đi rồi thì năm nào tháng nào mới về được?

[00:13:53] Việc sắp xếp cán bộ ở Cục đang chờ anh.

[00:13:55] Anh đã bốn mươi rồi.

[00:13:57] Cả ngày chỉ nghĩ đến vợ con, bếp ấm.

[00:14:00] Anh viết, viết gì chứ?

[00:14:04] Lão Sở à,

[00:14:06] Cậu rất hiểu Thư Mạn này.

[00:14:08] Tôi thừa nhận,

[00:14:09] cô ấy bây giờ cải tạo chưa được triệt để.

[00:14:13] Cô ấy làm ầm ĩ thế này, một nửa cũng là vì tôi.

[00:14:16] Sâu thẳm trong tâm hồn cô ấy,

[00:14:18] vẫn là một trí thức tiểu tư sản.

[00:14:21] Cô ấy rất yếu đuối.

[00:14:23] Cậu nói xem tôi có thể yên tâm để cô ấy một mình

[00:14:24] đến nơi đó chịu khổ được không?

[00:14:27] Tôi phải đi cùng cô ấy, cậu nói có đúng không?

[00:14:30] Lão Sở, Lão Sở.

[00:14:44] Thu dọn hành lý à?

[00:14:45] Nào, nào, anh giúp em.

[00:14:47] Không cần đâu, em không có anh thì không sống được à?

[00:14:51] Không có anh em vẫn sống được.

[00:14:53] Chỉ là sống không vui vẻ.

[00:14:55] Đừng có hả hê trên nỗi đau của người khác.

[00:14:57] Em biết,

[00:14:59] em đi rồi anh một mình muốn làm gì thì làm,

[00:15:01] tự do lắm phải không?

[00:15:02] Không đúng, anh một mình ở nhà,

[00:15:04] việc muốn làm lại không làm được.

[00:15:06] Đừng có nói đùa kiểu tầm thường này nữa.

[00:15:09] Anh ngốc à? Em không có tâm trạng đó đâu.

[00:15:14] Đây là Cục Vệ Sinh,

[00:15:18] danh sách nhân viên cơ quan bị hạ phóng.

[00:15:26] Không phải anh vừa mới phục hồi công tác sao?

[00:15:27] Đúng vậy, bảo vệ vợ tôi

[00:15:29] cũng là một công việc vô cùng gian nan.

[00:15:32] Em muốn một mình lén lút chạy đến trường cán bộ à?

[00:15:34] Không ai giáo dục, không ai dạy dỗ em.

[00:15:36] Em mơ đẹp quá.

[00:15:39] Được rồi, được rồi.

[00:15:41] Thật ra, chuyện này cũng không hoàn toàn là vì em.

[00:15:43] Chỗ trường cán bộ chúng ta đến,

[00:15:44] cách nơi em gái anh cắm đội khá gần.

[00:15:46] Anh muốn, tiện thể chăm sóc nó một chút.

[00:15:51] Anh đúng là một kẻ mưu mô xảo quyệt

[00:15:53] Lúc nào cũng giở trò âm mưu quỷ kế.

[00:15:56] Em khó khăn lắm,

[00:15:59] khó khăn lắm mới cảm thấy không nợ anh gì cả.

[00:16:02] Anh lại giở trò này. Em cả đời,

[00:16:07] cả đời này đều phải nợ ân tình của anh, cả đời.

[00:16:11] Em hiểu là tốt rồi.

[00:16:13] Đời này, em cứ từ từ mà trả.

[00:16:21] Trường cán bộ này,

[00:16:22] thực ra chính là một lớp học lớn hơn một chút.

[00:16:27] Bọn con học xong sẽ về.

[00:16:28] Chắc cũng không mất nhiều thời gian đâu.

[00:16:30] Mẹ, vất vả cho mẹ rồi.

[00:16:33] Hai thằng nhóc nhà con,

[00:16:34] đang tuổi nghịch ngợm.

[00:16:35] Nếu mẹ không quản được, cứ đánh chúng nó.

[00:16:39] Giống như ba con hồi nhỏ đánh con vậy.

[00:16:42] Thằng nhóc này còn thù dai nữa.

[00:16:46] Ba con và mẹ đều già rồi.

[00:16:48] Đánh chúng nó cũng không đánh nổi nữa.

[00:16:52] Hay là mang con theo bên mình.

[00:16:57] Thằng cả, con nói chuyện không suy nghĩ gì cả.

[00:17:01] Bọn trẻ đang tuổi đi học.

[00:17:03] Con mang theo bên mình,

[00:17:04] con để chúng nó ra đồng quê nghịch ngợm à?

[00:17:07] Đúng vậy.

[00:17:09] Giáo dục con cái là chuyện lớn. Mẹ, vất vả cho mẹ rồi.

[00:17:12] Của tôi

[00:17:13] Thôi đừng nói nữa. Chuyện quốc gia mẹ không quản được.

[00:17:17] Chuyện của người lớn các con,

[00:17:18] bà già này cũng không quản được.

[00:17:21] Con cái ở lại Bắc Kinh đi học,

[00:17:24] chuyện này mẹ có thể quản.

[00:17:26] Dù sao cũng gần Linh Tử hơn một chút.

[00:17:29] Ít nhiều cũng có người chăm sóc.

[00:17:36] Nói xem một gia đình êm ấm,

[00:17:41] nói tan là tan.

[00:17:47] Mẹ.

[00:17:50] Đi vào trong đi, đến đây, đến đây.

[00:17:53] Phía sau, mọi người theo kịp nhé, nhanh lên, theo kịp.

[00:18:03] Thấy chưa? Đây chính là trời cao đất rộng.

[00:18:06] Phong cảnh ở đây thật đẹp.

[00:18:08] Hàng một, đi thẳng về phía trước.

[00:18:10] Hàng hai, vào trong.

[00:18:12] Các anh chị đợi ở đây một chút.

[00:18:14] Các anh chị hàng bốn, qua đây.

[00:18:17] Đến bên kia.

[00:18:19] Các anh chị nghe tôi nói.

[00:18:20] Tranh thủ thời gian thu dọn.

[00:18:21] Mười lăm phút sau tập hợp.

[00:18:23] Toàn thể học viên trường cán bộ họp.

[00:18:27] Ra vẻ ta đây, cái thứ gì đâu.

[00:18:29] Đi, đi, đi.

[00:18:33] Nhanh vào đi.

[00:18:36] Cô ngủ cái đó, cô ngủ cái đó.

[00:18:40] Bảo các cô nhanh chóng thu dọn.

[00:18:41] Đừng có lề mề.

[00:18:43] Các cô đến trường cán bộ không phải để chơi.

[00:18:45] Là để cải tạo tư tưởng.

[00:18:57] Cô ngủ giường trên. Trừng mắt cái gì?

[00:19:01] Cả đời này chưa ngủ giường tầng bao giờ à?

[00:19:03] Trải nghiệm cho tốt đi.

[00:19:05] Tất cả thu dọn nhanh cho tôi.

[00:19:07] Mười phút sau tập hợp, họp.

[00:19:27] Vợ yêu đến rồi.

[00:19:30] Nói nhỏ thôi.

[00:19:31] Bị Tiểu Hạ nghe thấy, nhất định sẽ đến bắt chúng ta.

[00:19:35] Bắt chúng ta làm gì?

[00:19:36] Chơi trò lưu manh, vụng trộm.

[00:19:39] Anh nghĩ cô ta không làm à?

[00:19:40] Con bé điên đó cái gì cũng có thể nâng cao quan điểm.

[00:19:43] Thôi được rồi, đừng căng thẳng quá, nào.

[00:19:50] Bị con bé điên đó nhìn thấy,

[00:19:52] nhất định sẽ nói em ăn mòn, làm tan rã

[00:19:54] cán bộ cách mạng vô sản.

[00:19:56] Em cứ nói với cô ta,

[00:19:57] anh bây giờ, đang ăn mòn, làm tan rã em đây.

[00:20:00] Lúc nào rồi,

[00:20:02] anh còn ngốc nghếch cười, thật không biết lo.

[00:20:06] Người phải lo là họ, chúng ta vui mới đúng.

[00:20:10] Có gì đáng vui chứ?

[00:20:13] Nhìn xem, cảnh đẹp mỹ miều này, trong thành phố làm gì có.

[00:20:17] Em nên vui mừng chứ.

[00:20:20] Nói cũng đúng.

[00:20:22] Ở đây thật có chút giống như thế ngoại đào viên.

[00:20:29] Nhưng vẻ đẹp hiện tại,

[00:20:31] chớp mắt sẽ thành quá khứ.

[00:20:45] Mọi người nghe tôi nói này.

[00:20:47] Hàng một của chúng ta, mảnh đất này.

[00:20:49] Hàng hai thì đến thửa đất số ba phía sau.

[00:20:52] Hàng ba thì đến thửa đất số năm phía sau.

[00:20:55] Cố gắng làm xong trước bữa ăn. Bắt đầu!

[00:21:23] Thư Mạn!

[00:21:24] Sao cô cắt chậm thế? Nhanh lên!

[00:21:26] Được.

[00:21:37] Cảnh Trực!

[00:21:38] Làm gì đó?

[00:21:40] Làm gì? Không phải cô chê cô ấy chậm sao?

[00:21:42] Đồng chí cách mạng giúp đỡ đồng chí cách mạng mà.

[00:21:43] Anh có thể giúp cô ta cắt đậu,

[00:21:44] anh có thể giúp cô ta cải tạo tư tưởng không?

[00:21:46] Được chứ. Cô giao cô ấy cho tôi đi.

[00:21:48] Cảnh Trực, không cần anh quản. Em tự làm được.

[00:21:51] Về chỗ của anh đi.

[00:21:58] Không được, em đeo găng tay vào.

[00:22:00] Em bị đâm vào tay thì làm sao.

[00:22:01] Nhanh về đi, nhanh về đi.

[00:22:03] này này, anh nói cho em biết nhé,

[00:22:04] là cắt chứ không phải chặt, em chặt củi đấy à.

[00:22:15] Đây không phải chặt củi, đã bảo em rồi mà.

[00:22:17] Cắt, thấy chưa?

[00:22:19] Cắt, dao hướng lên trên.

[00:22:22] Em xem, thế là cắt được rồi.

[00:22:23] Em chặt mãi không được đâu, cắt.

[00:22:26] Đúng, đúng, đúng.

[00:22:27] Mông, mông, chổng cao thế làm gì?

[00:22:29] Cho ai xem đấy hả?

[00:22:30] Anh có ghét không chứ? Anh dạy cho tử tế đi.

[00:22:32] Ngày mai tôi lại bị phê bình.

[00:22:33] Không đâu, không đâu, không đâu.

[00:22:35] Em cứ làm theo cách của anh.

[00:22:37] Đúng, đúng, đúng. Em xem, hướng lên.

[00:22:41] Anh!

[00:22:43] Linh Tử! Linh Tử!

[00:22:45] Chị dâu!

[00:22:47] Anh còn đang nói, anh với chị dâu em

[00:22:49] định vài ngày nữa đến thôn em tìm em.

[00:22:51] Sao em lại tự tìm đến đây rồi?

[00:22:52] Đúng vậy.

[00:22:53] Mẹ gửi điện báo cho em.

[00:22:54] Em đến chỗ chị dâu tìm,

[00:22:56] kết quả người ta nói còn chưa về.

[00:22:58] Em nghĩ chắc là đang làm việc ngoài đồng.

[00:23:00] Không ngờ hai anh chị đều ở đây.

[00:23:02] Linh Tử, sao giọng em to thế?

[00:23:05] Phơi nắng đen nhẻm, giống con trai vậy.

[00:23:06] Chúng em học tập Đại Trại,

[00:23:08] thành lập đội Thiếu nữ gang thép.

[00:23:10] Em bây giờ là đội trưởng, Đội Thiếu nữ gang thép.

[00:23:13] Em đủ "gang thép" rồi đấy.

[00:23:15] Em còn học được tiếng Sơn Tây nữa đấy.

[00:23:17] Nói vài câu nghe xem.

[00:23:18] Em nói đây. Được.

[00:23:20] Ăn cơm chưa?

[00:23:22] Con bé này xinh quá.

[00:23:24] nào, đi, đi.

[00:23:26] Đi, đi, đến đây, đi.

[00:23:28] Chị dâu.

[00:23:32] Anh.

[00:23:34] Em đưa chị dâu về nhé.

[00:23:35] Anh à, tự đi đi.

[00:23:36] Được rồi, hỏi con bé ngốc này xem có đối tượng chưa.

[00:23:40] Nếu có thì dẫn đến xem.

[00:23:43] Anh, nói xấu gì em đấy?

[00:23:45] Anh bây giờ đâu dám nói xấu em.

[00:23:48] Đội trưởng đội Thiếu nữ gang thép, cả người toàn sắt.

[00:23:49] Anh sợ em đánh anh.

[00:23:51] Cho này.

[00:23:52] Đi đây nhé.

[00:23:55] Chị dâu à,

[00:23:56] anh trai em đối tốt với chị thật.

[00:23:58] Em có biết anh trai em vừa rồi

[00:24:00] nói gì với chị không?

[00:24:02] Anh ấy còn có thể nói gì nữa.

[00:24:04] Không phải hỏi em khi nào yêu đương,

[00:24:07] thì cũng là hỏi em khi nào kết hôn.

[00:24:09] Anh ấy lải nhải y như mẹ em.

[00:24:11] Em rốt cuộc có đối tượng chưa?

[00:24:14] Chúng em bây giờ mới đến nông thôn,

[00:24:17] đang trong giai đoạn học tập cải tạo.

[00:24:18] Mỗi ngày bận túi bụi,

[00:24:19] làm gì có thời gian mà nói chuyện đó.

[00:24:22] Vậy em muốn tìm một người như thế nào?

[00:24:26] Em muốn tìm một người, giống như anh trai em.

[00:24:30] Đối tốt với chị.

[00:24:31] Đối tốt với em.

[00:24:33]

[00:24:34] mấy bạn nam trong lớp em...

[00:24:36] Thôi đi, chị đừng nhắc đến họ nữa.

[00:24:39] Đám người này bình thường ở thành phố thì,

[00:24:42] cũng không thấy thế nào.

[00:24:44] Trông có vẻ tiến bộ, tích cực lắm.

[00:24:46]

[00:24:47] ai nấy đều không ra gì.

[00:24:49] Hay thật, từng người một lười biếng, gian xảo.

[00:24:51] Mỗi ngày đều nghĩ cách trốn tránh lao động.

[00:24:53] Chị nói xem, bọn họ như vậy,

[00:24:54] đến nông thôn để làm gì chứ?

[00:24:56] Thật là chán họ lắm.

[00:24:58] Không sao đâu, các em bây giờ còn nhỏ.

[00:25:00] Đợi em từ từ lớn lên,

[00:25:02] thì không phải tốt hơn sao.

[00:25:04] Mẹ em nói, ba tuổi nhìn thấy già.

[00:25:06] Em thấy họ không sửa được đâu.

[00:25:10] Chị dâu, chị nói xem còn có người nào như anh trai em không?

[00:25:14] Vừa chu đáo, vừa chất phác, lại vừa phong độ như vậy.

[00:25:20] Đương nhiên là có rồi. Chị, sẽ để ý nhiều hơn cho em nhé.

[00:25:26] Hạ quyết tâm,

[00:25:27] Hạ quyết tâm không sợ hy sinh,

[00:25:31] loại bỏ mọi khó khăn, đi giành chiến thắng.

[00:25:35] Một một một hai một

[00:25:38] Cái máy kéo sao lại dừng ở đó rồi? Đúng vậy.

[00:25:50] Lão Cảnh, anh có làm được không đấy?

[00:25:54] Anh làm đi.

[00:25:55] Tôi học kế toán, tôi đâu có hiểu cái này.

[00:25:59] Vậy không hiểu thì đừng có phát biểu ý kiến.

[00:26:14] Thử xem.

[00:26:18] Được, được, được.

[00:26:22] Nào, anh Cảnh à,

[00:26:23] vậy cái máy này sau này nếu lại hỏng,

[00:26:25] tôi sẽ nhờ anh sửa.

[00:26:26] Không vấn đề gì. Tôi ở chiến trường Triều Tiên còn sửa cả pháo.

[00:26:29] Cái này là chuyện nhỏ, thật đấy.

[00:26:31] Làm việc đi, làm việc đi. Xem náo nhiệt gì chứ.

[00:26:34] Đi làm việc đi.

[00:26:36] Nổ!

[00:26:39] Anh à, thật sự không khoác lác đâu.

[00:26:41] Trước đây trong đơn vị bọn anh, pháo hay hỏng.

[00:26:43] Anh xem họ sửa, xem mãi rồi cũng học được.

[00:26:46] Đây là máy kéo, kia là đại pháo, có thể giống nhau được sao?

[00:26:49] Dù sao cũng đều là máy móc mà.

[00:26:51] Đúng rồi, anh còn giúp lính xe tăng sửa xe tăng nữa đấy.

[00:26:54] Anh à, chỉ là gan dạ, mày mò linh tinh.

[00:26:58] Hôm nay anh cũng may mắn.

[00:26:59] Không biết sao, mày mò lung tung nó lại nổ máy.

[00:27:04] Đúng rồi,

[00:27:04] Anh nhắc em nhé,

[00:27:05] lúc cắt đậu thì chân phải cong xuống,

[00:27:07] đừng có lúc nào cũng chổng mông cao thế.

[00:27:11] Sao thế?

[00:27:13] Nín thở, nín thở, đừng thở.

[00:27:15] Thư Mạn! Có!

[00:27:18] Làm việc đi.

[00:27:23] Bắt này

[00:27:29] Lão Cảnh có ở đây không?

[00:27:30] Lão Cảnh sửa máy kéo có ở đây không?

[00:27:32] Anh tìm anh ấy làm gì?

[00:27:34] Ông là ai?

[00:27:35] Tôi tìm Lão Cảnh

[00:27:36] Máy bơm nước của đội chúng tôi hỏng rồi, tìm anh ấy sửa.

[00:27:40] Không được, anh ấy đang làm việc.

[00:27:42] Đội trưởng chúng tôi nói rồi,

[00:27:43] nhất định phải để Lão Cảnh đến sửa.

[00:27:46] Máy bơm nước hỏng,

[00:27:47] ruộng của trường cán bộ các người sẽ không tưới nước được.

[00:27:53] Đi đi.

[00:28:05] Chủ nhật xin nghỉ phép.

[00:28:06] Làm gì vậy?

[00:28:07] Đi thăm Linh Tử.

[00:28:11] Mông cao quá.

[00:28:15] Đi, chỉ đợi anh thôi.

[00:28:17] Thật à? À, cái này nói với anh,

[00:28:19] anh mà không đến lần này thì không tưới nước được đâu.

[00:28:29] Hai người đều là bác sĩ à?

[00:28:31] Tôi giống bác sĩ không? Giống.

[00:28:33] Thật à. Giống bác sĩ thú y ấy.

[00:28:38] Chị gái này, nhìn là biết bác sĩ rồi.

[00:28:40] Lưng tôi mọc một cái u,

[00:28:42] lát nữa chị xem giúp tôi.

[00:28:43] Tôi là bác sĩ nhi khoa, không xem được cái này của cậu đâu.

[00:28:47] Nhi khoa? Nhi khoa là khám bệnh cho trẻ con.

[00:28:51] Đúng.

[00:28:53] Bệnh viện thành phố này lạ thật.

[00:28:55] Khám bệnh cho trẻ con mà còn có cả một khoa riêng nữa.

[00:29:11] Anh, chị dâu!

[00:29:28] Đến đây, đến đây. Anh xuống trước, anh xuống trước.

[00:29:31] Đợi chút, chị dâu em.

[00:29:35] Đến đây, đưa túi cho anh.

[00:29:37] Chậm thôi, đến đây. Chậm thôi, chậm thôi, chân.

[00:29:40] Qua đây đi.

[00:29:42] Chị dâu!

[00:29:43] Sao anh lại có em gái ở đây nữa?

[00:29:45] Ở đây?

[00:29:48] Cười gì?

[00:29:49] Người địa phương này nói tiếng Bắc Kinh giỏi thế.

[00:29:51] Chị học thế nào vậy?

[00:29:52] Tôi, tôi là học theo

[00:29:54] Đài Phát thanh Nhân dân Trung ương mà.

[00:29:57] Vậy không đúng rồi.

[00:29:58] Tôi cũng học theo Đài Phát thanh Nhân dân Trung ương.

[00:30:00] Tôi học được hai năm rồi.

[00:30:01] Tôi nói chuyện vẫn còn giọng Lão Tây.

[00:30:03] Vậy chị học thế nào? Chị truyền đạt kinh nghiệm đi.

[00:30:06] Chị dâu!

[00:30:07] Em bắt được một con gà.

[00:30:08] Em đi làm món gà kho cho chị.

[00:30:10] Đi nhé, Tiểu Châu. Cảm ơn nhé, cảm ơn.

[00:30:19] Anh.

[00:30:20] Chỗ anh có bao nhiêu máy kéo?

[00:30:22] Bao nhiêu chiếc? Chỉ có một chiếc này thôi.

[00:30:24] Mà còn hỏng nữa.

[00:30:26] Cải trắng, súp lơ. Cải trắng, súp lơ.

[00:30:30] Súp lơ nát, cải trắng, đậu phụ thối.

[00:30:35] Cô gái này sao thế nhỉ?

[00:30:36] Cải trắng, súp lơ nát. Cải trắng, súp lơ nát.

[00:30:38] Tư cách không tốt. Cô ta không phải người địa phương.

[00:30:41] Gả đến đây nửa năm, chồng chết.

[00:30:43] Chồng mới chết được một tháng,

[00:30:44] đã có quan hệ với rất nhiều đàn ông trong làng.

[00:30:48] Cải trắng, súp lơ nát. Cải trắng, đậu phụ thối.

[00:30:51] Anh xem cô ta kìa, trông không giống người tốt.

[00:30:54] Cải trắng, súp lơ. Cải trắng, súp lơ.

[00:30:56] Trông có vẻ thật thà.

[00:30:57] Đúng vậy, em thấy cô ấy còn nhỏ hơn cả anh.

[00:31:00] Cải trắng, súp lơ. Cải trắng, súp lơ.

[00:31:02] Hai người không thể chỉ nhìn bề ngoài.

[00:31:03] Phải nhìn thấy bản chất vấn đề, phải nhìn thấy sâu thẳm tâm hồn.

[00:31:06] Cải trắng nát, súp lơ. Cải trắng, súp lơ nát.

[00:31:08] Anh, chị dâu em nói vậy có thể hiểu được,

[00:31:10] có thể tha thứ.

[00:31:12] Sao anh cũng nói những lời vô vị như vậy?

[00:31:18] Anh không phải bị Tiểu Bạch Thái (Cải trắng) đó mê hoặc rồi chứ?

[00:31:21] Cải trắng, súp lơ nát.

[00:31:24] Linh Tử hỏi anh nói xem.

[00:31:26] Anh có phải thích Tiểu Bạch Thái không?

[00:31:29] Về thôi, về thôi.

[00:31:29] Anh thật sự không thích Tiểu Bạch Thái.

[00:31:30] Anh thích cải thảo, bánh bao nhân cải thảo.

[00:31:43] Linh Tử về đi.

[00:31:44]

[00:31:45] Tạm biệt. Vậy em đi đây. Anh, tạm biệt.

[00:31:48] Cải trắng, súp lơ nát. Cải trắng, súp lơ nát.

[00:31:51] Về đi, về đi.

[00:31:53] Cải trắng, súp lơ nát. Cải trắng, súp lơ nát.

[00:31:56] Người này như vậy thật đáng thương.

[00:31:58] Tuổi còn trẻ đã góa chồng,

[00:31:59] còn chịu bao nhiêu tủi nhục.

[00:32:00] Vậy nên phải tiến hành cách mạng.

[00:32:02] Đều nói phụ nữ trên đầu có ba ngọn núi lớn.

[00:32:04] Vậy phụ nữ nông thôn trên đầu,

[00:32:06] không chỉ có ba ngọn núi lớn đâu.

[00:32:08] Anh đếm cho em nghe nhé.

[00:32:09] Trước khi kết hôn là cha mẹ, anh em.

[00:32:11] Sau khi kết hôn là chồng, mẹ chồng.

[00:32:13] Em chồng, chú chồng. Lỡ như góa chồng thì sao?

[00:32:16] Vậy thì phải đối mặt với toàn xã hội.

[00:32:17] Chắc chắn là bị đè ở đáy núi,

[00:32:19] chỉ còn lại hơi thở.

[00:32:21] Vậy nên nói,

[00:32:22] em phải cảm ơn bản thân đã sinh ra ở thành phố.

[00:32:24] Quan trọng hơn là, em lấy được một người chồng tốt.

[00:32:27] Lý luận điển hình của đàn ông gia trưởng.

[00:32:29] Em mà trẻ lại vài tuổi,

[00:32:30] cũng tham gia đội Thiếu nữ gang thép của Linh Tử.

[00:32:33] Chuyên trị loại người như anh, cổ hủ, ngoan cố.

[00:32:37] "thiếu nữ gang thép" thì gang thép ở đâu?

[00:32:39] Đây, đây.

[00:32:40] Cả người toàn sắt.

[00:32:42] Bác sĩ Thư, bác sĩ Thư!

[00:32:44] Đây!

[00:32:44] Bác sĩ Thư, bác sĩ Thư!

[00:32:46] Kia, em trai tôi bị bệnh.

[00:32:49] Mẹ tôi bảo chị đến xem.

[00:32:51] Mau đi đi, đi đi.

[00:32:53] Bệnh gì vậy? Không sao, không biết, chỉ đau đầu thôi.

[00:32:59] Thư Mạn, ra đây một chút.

[00:33:04] Có chuyện gì sao? Cô đừng giả vờ nữa.

[00:33:07] Cô tự mình có chuyện gì cô không biết sao?

[00:33:09] Tôi, tôi không biết.

[00:33:11] Nghe bà con nói cô khám bệnh cho họ.

[00:33:14] Cô cả người đầy vết nhơ, đến trường cán bộ là để lao động cải tạo.

[00:33:16] Cô chỉ có quyền cúi đầu nhận tội, biểu hiện tốt.

[00:33:19] Cô không có quyền khám bệnh cho người khác.

[00:33:22] Cô bây giờ tự ý khám bệnh cho người khác,

[00:33:23] vi phạm nghiêm trọng kỷ luật của trường cán bộ.

[00:33:25] Chúng tôi sẽ triệu tập đại hội toàn thể học viên để phê bình cô.

[00:33:28] Cô phải kiểm điểm sâu sắc.

[00:33:30] Sao thế? Sao thế?

[00:33:32] Sao thế?

[00:33:33] Cô ta khám bệnh cho bà con rồi.

[00:33:37] Đúng vậy, không sai.

[00:33:39] Lãnh tụ vĩ đại Mao Chủ tịch dạy chúng ta rằng,

[00:33:42] cứu người chữa bệnh, phải phát huy đầy đủ

[00:33:44] tinh thần nhân đạo cách mạng.

[00:33:46] Đồng chí Thư Mạn thấy,

[00:33:48] con cháu cách mạng của bần cố nông bị bệnh nặng,

[00:33:50] cô ấy có thể thấy chết không cứu sao?

[00:33:52] Muốn cứu cũng không đến lượt cô ta.

[00:33:53] Các người có thể báo cáo lên cấp trên.

[00:33:55] Báo cáo cho ai? Cho ông à?

[00:33:57] Trong toàn bộ học viên trường cán bộ,

[00:33:58] chỉ có cô ấy là bác sĩ nhi khoa.

[00:34:00] Cô ấy không cứu thì ai cứu? Hả?

[00:34:02] Ông thật sự muốn chúng tôi thấy chết không cứu, đúng không?

[00:34:04] Anh đang cãi cùn.

[00:34:06] Được, tôi cãi cùn.

[00:34:08] Vậy đi, chúng ta bây giờ đến trụ sở đại đội.

[00:34:11] Trước mặt bần cố nông,

[00:34:12] chúng ta hãy phân xử cho rõ ràng.

[00:34:14] Đi, đi, đi, đi.

[00:34:18] Thôi được rồi, chuyện hôm nay đến đây là hết.

[00:34:21] Chúng tôi sẽ không truy cứu nữa.

[00:34:22] Nhưng các người phải nhớ, không được tái phạm.

[00:34:25] Tuyệt đối không được có lần thứ hai.

[00:34:29] Không đi nữa.

[00:34:35] Sao thế?

[00:34:38] Anh nói xem nếu anh không đến thì em biết làm sao?

[00:34:40] Không phải anh đến rồi sao.

[00:34:57] Trời ơi, sao lạnh thế này.

[00:34:59] Chẳng trách em lại bị sốt.

[00:35:01] Mẹ của Tiểu Châu à, biết em bị bệnh,

[00:35:03] nấu mì trứng cho em đấy, ăn lúc còn nóng đi.

[00:35:06] Sáng sớm khi họ ra ngoài,

[00:35:09] lò đã nhóm xong rồi.

[00:35:11] Không biết làm sao lại tắt ngấm.

[00:35:14] Tôi lại không biết nhóm lò.

[00:35:15] Gọi anh à? Em nói xem thời tiết lạnh thế này,

[00:35:18] đàn ông còn chịu không nổi,

[00:35:20] huống chi là cô tiểu thư tư sản như em, hả?

[00:35:22] Mau ăn đi, mau ăn.

[00:35:25] Em cũng không đói, cũng không muốn ăn.

[00:35:31] Lò của em chưa tắt,

[00:35:33] chỉ là cho quá nhiều than nên bị bịt kín thôi.

[00:35:38] Xem này, ngửi xem.

[00:35:45] Ở đây còn có cả dầu mè nữa đấy.

[00:35:47] Hay để anh đút cho em. Em không muốn ăn.

[00:35:50] Không có khẩu vị gì cả.

[00:35:53] Vậy em muốn ăn gì, anh làm cho em.

[00:35:56] Em không muốn ăn gì cả.

[00:36:00] Em không ăn gì thì sao được.

[00:36:02] Em nói xem, em vẫn chưa cải tạo tốt.

[00:36:08] Em à, vẫn phải tiếp thu phê bình, giáo dục lại cho tốt.

[00:36:12] Cảnh Trực, em cảm thấy em cải tạo không tốt được nữa rồi.

[00:36:16] Làm sao đây? Em chỉ muốn...

[00:36:21] chỉ muốn Ngưu ngưu, muốn Hổ Tử.

[00:36:26] Còn muốn về Bắc Kinh, muốn về bệnh viện.

[00:36:30] Anh biết em, cải tạo rất khó khăn.

[00:36:33] Nhưng em cũng không thể chống lại cải tạo.

[00:36:36] Cánh tay dù sao cũng không thể bẻ cong được đùi.

[00:36:38] Em biết, em biết.

[00:36:40] Anh đừng giáo dục tôi, dạy dỗ em nữa.

[00:36:44] Em làm sao cũng cải tạo không tốt.

[00:36:48] Em chính là tư tưởng tư sản.

[00:36:51] Em muốn làm bác sĩ, em muốn làm chuyên môn.

[00:36:57] Anh nói này, đừng khóc.

[00:37:00] Em đừng khóc, đừng.

[00:37:01] Em còn đang ốm đấy.

[00:37:03] Em mà khóc nữa thì có chuyện gì thì sao.

[00:37:05] Vậy, vậy, em ăn cơm trước đi.

[00:37:07] Đợi bệnh khỏi rồi,

[00:37:09] anh đưa em về Bắc Kinh, được không?

[00:37:12] Anh nói khoác để an ủi em, thật đáng ghét.

[00:37:15] Em còn nói được hai chữ "đáng ghét",

[00:37:17] chứng tỏ đầu óc em vẫn chưa có vấn đề.

[00:37:19] Thật đấy, anh thật sự có thể đưa em về Bắc Kinh.

[00:37:22] Thật à?

[00:37:24] Không phải khoác lác chứ?

[00:37:25] Anh bây giờ mà khoác lác với em,

[00:37:26] không phải là tự tìm đường chết sao.

[00:37:28] Vậy anh có gì,

[00:37:29] cách gì đưa em về Bắc Kinh?

[00:37:31] Nói nhanh đi.

[00:37:33] Em à, giả bệnh. Chỉ cần em giả bệnh giống,

[00:37:37] Anh đảm bảo họ sẽ phê chuẩn cho em

[00:37:38] về Bắc Kinh chữa bệnh.

[00:37:40] Còn cần giả bệnh sao? Em đang bệnh đây mà.

[00:37:43] Anh sờ trán em xem, nóng này.

[00:37:44] Được rồi, được rồi, sốt thì có là gì.

[00:37:47] Em phải giả bệnh, giả bệnh đến mức không ai chữa được.

[00:37:51] Bệnh gì?

[00:37:52] Bệnh phụ khoa.

[00:37:54] Em biết ngay là anh lừa em.

[00:37:57] Thật đấy, anh đã suy nghĩ mấy ngày rồi.

[00:37:59] Em xem trong số những đối tượng cải tạo này của chúng ta,

[00:38:01] có bao nhiêu bác sĩ?

[00:38:03] Có bác sĩ nội khoa, bác sĩ ngoại khoa,

[00:38:05] cộng thêm em nữa là một bác sĩ nhi khoa.

[00:38:08] Có bác sĩ phụ khoa không? Hả?

[00:38:11] Đúng vậy, đúng vậy!

[00:38:15] Đúng vậy, thật sự không có bác sĩ phụ khoa.

[00:38:17] Chính là không có mà.

[00:38:18]

[00:38:19] Em lại là bác sĩ, phải không?

[00:38:20] Giả bệnh, là nghề của em rồi.

[00:38:23] Anh lại nói bậy.

[00:38:24] Em nói xem, em cái gì cũng tốt,

[00:38:26] chỉ là không có khiếu hài hước.

[00:38:29] Em giả bệnh, em giả bệnh.

[00:38:31] Quyết tâm rồi. Chỉ cần em giả bệnh giống,

[00:38:34] việc còn lại, cứ để anh lo, thế nào?

[00:38:38] Lão Dư, Lão Dư. Đồng chí Tiểu Hạ, đồng chí Tiểu Hạ.

[00:38:41] Hai vị lãnh đạo dừng bước, dừng bước, dừng bước.

[00:38:44] Đây, chuyện của vợ tôi, các vị nghiên cứu thế nào rồi?

[00:38:47] Không phải đã nói với cô ấy rồi sao,

[00:38:48] bảo cô ấy đến trạm y tế xã.

[00:38:50] Trạm y tế căn bản không có bác sĩ phụ khoa,

[00:38:52] không khám được.

[00:38:53] Vậy thì đến bệnh viện huyện.

[00:38:54] Lão Dư, chúng ta đều là

[00:38:55] người trong ngành y tế.

[00:38:57] Trình độ y tế của bệnh viện huyện thế nào,

[00:38:58] anh còn rõ hơn tôi, phải không?

[00:39:00] Hơn nữa, bệnh viện huyện này,

[00:39:01] cách đây mấy chục dặm đường,

[00:39:03] đến cả xe cũng không có.

[00:39:05] Cô thấy sao?

[00:39:06] Tôi không đồng ý cho cô ấy về Bắc Kinh khám bệnh.

[00:39:08] Thư Mạn vốn là đối tượng cải tạo trọng điểm.

[00:39:11] Lúc nào cô ta cũng sợ khổ sợ mệt.

[00:39:13] Tôi nghi ngờ cô ta giả bệnh,

[00:39:14] trốn tránh cải tạo.

[00:39:15] Hay là các người đến bệnh viện huyện xem trước.

[00:39:17] Nếu thật sự không chữa được,

[00:39:18] để bệnh viện huyện cấp giấy chuyển viện.

[00:39:20] Đồng chí Tiểu Hạ, chị không chỉ là y tá,

[00:39:22] chị còn là phụ nữ. Chị hiểu rõ hơn ai hết.

[00:39:26] Bệnh phụ khoa này mà trì hoãn,

[00:39:28] là chuyện cả đời của phụ nữ.

[00:39:29] Vấn đề là cô ta có thật sự bị bệnh không? Tôi không tin đâu.

[00:39:32] Lão Cảnh, anh về trước đi.

[00:39:33] Chúng tôi sẽ nghiên cứu thêm.

[00:39:35] Đừng, đừng, đợi đã. Đừng có... Không...

[00:39:38] Tôi đã tìm các vị lần thứ ba rồi.

[00:39:40] Anh tìm tám lần cũng vô ích.

[00:39:41] Mau đi đi, mau đi đi. Chúng tôi còn có việc.

[00:39:46] Được, các vị ký tên vào đây.

[00:39:51] Đây là gì vậy?

[00:39:52] Báo cáo khám bệnh của đồng chí Thư Mạn.

[00:39:54] Chúng tôi sẽ không đồng ý.

[00:39:55] Các vị dù không đồng ý,

[00:39:56] cũng phải ghi lý do không đồng ý vào cho tôi.

[00:39:59] Lỡ như sau này vợ tôi

[00:40:00] có mệnh hệ gì,

[00:40:02] tôi dù có kiện lên Trung ương,

[00:40:03] cũng sẽ không tha cho hai vị đâu.

[00:40:05] Anh đừng dọa người.

[00:40:06] Ai dọa các vị? Đừng đi!

[00:40:07] Lão Dư, tôi nói cho anh biết nhé,

[00:40:11] anh cũng là người có vợ.

[00:40:13] Làm người làm việc, đừng quá tuyệt tình.

[00:40:17] Sao thế?

[00:40:23] Được, tôi ký.

[00:40:25] Được, được, được, để cô ấy về.

[00:40:39] Đồng chí Thư Mạn có ở đây không?

[00:40:42] Anh làm em sợ chết khiếp.

[00:40:45] Em xem đây là gì.

[00:40:47] Gì vậy?

[00:40:50] Báo cáo khám bệnh. Em có thể về Bắc Kinh rồi.

[00:40:53] Lão Dư ký rồi.

[00:40:56] Thật à?

[00:40:58] Cẩn thận, cẩn thận, đồng chí Thư Mạn.

[00:41:00] Em bây giờ vẫn là bệnh nhân.

[00:41:02] Khi nào em về Bắc Kinh?

[00:41:03] Ngày mai.

[00:41:05] Anh với Tiểu Châu đã bàn bạc xong rồi.

[00:41:06] Ngày mai cậu ấy lái máy kéo,

[00:41:08] Bọn anh hai người cùng đưa em đi.

[00:41:16] Sao rồi? Lạnh không?

[00:41:19] Đúng rồi, đây là thư anh viết cho Lão Sở.

[00:41:25] Anh bảo anh ấy, cố gắng giữ em ở lại Bắc Kinh.

[00:41:31] Sao thế? Lạnh cóng rồi à?

[00:41:33] Em không muốn về nữa.

[00:41:36] Thật sự lạnh đến hồ đồ rồi, nói năng linh tinh.

[00:41:42] Anh vì em mới đến trường cán bộ.

[00:41:44] Sao em có thể bỏ lại anh một mình

[00:41:45] mà về được chứ?

[00:41:48] Lần này em được điều về Bắc Kinh,

[00:41:50] gánh nặng trên vai em không nhẹ đâu.

[00:41:52] Hai người già, hai đứa con trai,

[00:41:54] anh giao hết cho em đấy.

[00:41:56] Cảnh Trực, em bây giờ bắt đầu nhớ anh rồi.

[00:42:04] Thôi được rồi, được rồi.


 0 הערות sort   מיין לפי


הבא