Susunod

Kim Hôn Phong Vũ Tình tập 15 - Hồ Quân, Chu Vận

36 Mga view· 05/20/25
duongvu88
duongvu88
3 Mga subscriber
3

⁣Kim Hôn Phong Vũ Tình - Chuyện tình 50 năm giữa giông bão thời cuộc – từ một ánh nhìn đến trọn đời bên nhau.

Kim Hôn Phong Vũ Tình kể về chuyện tình giữa anh hùng quân đội Cảnh Trực và nữ bác sĩ Thư Mạn, bắt đầu từ thập niên 1950. Vì tình yêu, anh từ bỏ quân ngũ, chấp nhận hy sinh cả sự nghiệp trong những năm tháng đầy biến động. Trải qua nửa thế kỷ thăng trầm, họ vẫn bên nhau – viết nên một chuyện tình bền bỉ, sâu lắng và đầy cảm xúc.

Magpakita ng higit pa

[00:02:14] Câu chuyện trong phim này hoàn toàn là hư cấu. Nếu có sự trùng hợp, đó hoàn toàn là ngẫu nhiên.

[00:02:24] Thế nào rồi?

[00:02:24] Sinh rồi, sinh rồi, khá thuận lợi.

[00:02:26] Một bé gái, hơn bảy cân.

[00:02:28] Tốt quá rồi!

[00:02:31] Chị Hoàng này thật giỏi, hơn bốn mươi tuổi rồi.

[00:02:33] Tôi rất lo sẽ khó sinh.

[00:02:34] Kết quả lại sinh khá thuận lợi.

[00:02:36] Cậu nói xem, chị Hoàng tại sao lại sinh con ở trường cán bộ chứ?

[00:02:39] Sản phụ lớn tuổi như chị ấy,

[00:02:40] hoàn toàn có điều kiện xin vào bệnh viện lớn để sinh.

[00:02:43] Còn không phải là để biểu hiện tốt một chút sao?

[00:02:46] Đều là cho lãnh đạo xem cả.

[00:02:49] Chịu khổ được, không đòi hỏi đặc biệt.

[00:02:52] Hoàn toàn thoát khỏi cái gọi là

[00:02:54] thói kiêu căng, đỏng đảnh của tiểu thư tư sản.

[00:02:55] Lần sau về Bắc Kinh, suất chắc chắn có chị ấy.

[00:03:00] Nếu biểu hiện như vậy,

[00:03:01] đó không phải là đánh cược mạng sống của mình sao?

[00:03:04] Thực ra cũng không nghiêm trọng đến thế.

[00:03:05] Phụ nữ địa phương chẳng phải đều tự sinh ở nhà sao?

[00:03:08] Cậu định đi đâu sinh?

[00:03:09] Tôi còn có thể đi đâu sinh chứ?

[00:03:11] Cũng không thể về Bắc Kinh.

[00:03:14] Về Bắc Kinh thì hơi phiền phức.

[00:03:15] Nhưng nếu cậu đến bệnh viện khu vực

[00:03:18] hoặc bệnh viện huyện ở địa phương,

[00:03:20] thì chắc không có vấn đề gì lớn đâu.

[00:03:22] Cậu... cậu phải liên hệ sớm đi.

[00:03:23] Sắp đến ngày dự sinh rồi.

[00:03:25] Ngày dự sinh còn một tháng nữa.

[00:03:26] Nhưng cũng khó nói lắm.

[00:03:28] Lúc tôi sinh Hổ Tử,

[00:03:29] cũng sớm hơn hai tháng, nguy hiểm lắm.

[00:03:32] Cậu cũng đừng quá căng thẳng.

[00:03:33] Cậu ngồi xuống, tôi bắt mạch cho.

[00:03:39] Nào.

[00:03:45] Không sao, không có vấn đề gì lớn.

[00:03:47] Đợi tôi về Bắc Kinh, tôi gửi cho cậu ít đồ bổ.

[00:03:49] Không cần đâu, nông thôn có cái hay là thứ gì cũng có.

[00:03:53] Trứng gà, cháo kê,

[00:03:54] táo đỏ, gà mái già.

[00:03:56] Tôi nghĩ cậu về Bắc Kinh nên mang nhiều về.

[00:04:03] Cậu cũng đừng quá sốt ruột.

[00:04:05] Tôi nghe nói chính sách của trung ương bây giờ đã nới lỏng hơn một chút.

[00:04:08] Biết đâu lần sau, trong danh sách về Bắc Kinh

[00:04:10] sẽ có cậu đấy.

[00:04:14] Có thể đến hiện thực,

[00:04:15] còn hai vạn năm nghìn dặm nữa.

[00:04:17]

[00:04:23] Nixon thăm Trung Quốc, Thông cáo chung Trung-Mỹ được công bố.

[00:04:27] Điều này nói lên cái gì vậy?

[00:04:28] Nói lên vị thế đất nước ta

[00:04:29] trên thế giới rất cao rồi.

[00:04:31] Chủ nhiệm Sở!

[00:04:32] Chủ nhiệm Sở!

[00:04:33] Anh lại xuống cơ sở kiểm tra công việc à?

[00:04:35] Cái này rất giống thủ trưởng đấy.

[00:04:38] Xem kìa, Tiểu Thư theo lão Cảnh,

[00:04:40] cũng biết nói đùa rồi.

[00:04:43] Vừa gặp, lão Cảnh đã nói với tôi,

[00:04:45] dù thế nào cũng phải tìm cách,

[00:04:47] để cô về Bắc Kinh sinh con.

[00:04:50] Tôi nói không vấn đề gì,

[00:04:51] cô mau chuẩn bị đi.

[00:04:52] Lúc nãy cậu không nói với tôi như vậy.

[00:04:54] Cậu nói cố gắng tìm cách.

[00:04:56] Sao cậu lại trước mặt Thư Mạn

[00:04:57] vỗ ngực đảm bảo thế?

[00:04:58] Cậu đúng là đồ hai mặt.

[00:05:00] Đối xử với đồng chí nam, đồng chí nữ,

[00:05:01] thái độ phải khác nhau, đúng không?

[00:05:04] Lão Sở, tôi đang muốn hỏi anh một việc.

[00:05:06] Tôi nghe nói bệnh viện chúng ta

[00:05:07] có một quy định bất thành văn,

[00:05:09] bất kể là gia đình có xuất thân không tốt,

[00:05:10] hay là phạm lỗi gì,

[00:05:13] chỉ cần ở trường cán bộ biểu hiện tốt,

[00:05:14] là có thể về Bắc Kinh sớm.

[00:05:16] Có chuyện đó không?

[00:05:17] Hình như là vậy.

[00:05:20] Cái gì mà hình như là vậy? Toàn là lời nói suông.

[00:05:22] Biểu hiện tốt hay không tốt,

[00:05:24] dùng tiêu chuẩn nào để đo lường?

[00:05:26] Chẳng phải là do mấy ông sếp nói sao.

[00:05:27] Anh chỉ giỏi dội nước lạnh.

[00:05:29] Cho dù là mấy ông sếp nói,

[00:05:30] vẫn còn quần chúng mà.

[00:05:32] Mắt của quần chúng sáng như gương mà.

[00:05:34] Đúng vậy, Tiểu Thư nói đúng đấy.

[00:05:36] Biểu hiện của Tiểu Thư thì khỏi phải nói.

[00:05:38] Quần chúng địa phương đều nói cô là Hoa Đà tái thế.

[00:05:42] Thư khen ngợi đều gửi đến Ủy ban Cách mạng rồi.

[00:05:46] Mấy cái này đều là làm lén lút,

[00:05:48] vi phạm quy định của trường cán bộ.

[00:05:50] Cho dù cấp trên có truy cứu,

[00:05:52] tôi cũng sẽ không thừa nhận.

[00:05:54] Ý của tôi là, tôi muốn sinh con ở trường cán bộ.

[00:05:58] Cái gì? Em nói gì?

[00:05:59] Giống như các sản phụ địa phương vậy.

[00:06:01] Sinh con ở nông thôn, ít nhất có thể chứng minh

[00:06:04] tôi không có thói kiêu căng, đỏng đảnh của tiểu thư tư sản.

[00:06:07] Cũng có thể cùng với xuất thân gia đình của tôi

[00:06:08] hoàn toàn phân rõ giới tuyến.

[00:06:10] Vợ ngốc của tôi.

[00:06:21] Đứng dậy!

[00:06:23] Làm loạn cái gì chứ, đứng dậy!

[00:06:29] Cũng có lúc cậu lo lắng à?

[00:06:31] Cảnh Trực à, chúng ta đều từ nông thôn ra.

[00:06:35] Phụ nữ nông thôn sinh con,

[00:06:36] cậu cũng không phải chưa từng thấy, đúng không?

[00:06:39] Vợ cậu dù có sinh ở trường cán bộ,

[00:06:42] cũng không sợ, có bao nhiêu bác sĩ, y tá.

[00:06:45] Vợ cậu cũng là bác sĩ mà.

[00:06:49] Ông già này,

[00:06:51] cậu thật sự không biết tôi đang nghĩ gì sao?

[00:06:54] Lỡ như chúng tôi không về được Bắc Kinh,

[00:06:58] lỡ như chúng tôi ở nơi này

[00:06:59] mười năm, hai mươi năm,

[00:07:01] tôi thì không sao, còn vợ tôi thì sao?

[00:07:05] Thư Mạn chắc chắn sẽ phát điên.

[00:07:08] Bây giờ trong bụng cô ấy có đứa bé,

[00:07:10] còn có thể phân tán chút tâm trí của cô ấy.

[00:07:12] Cô ấy ngày nào cũng cằn nhằn với tôi.

[00:07:14] Tôi đã nghĩ đủ mọi cách rồi.

[00:07:16] Bây giờ tôi chẳng còn cách nào nữa.

[00:07:18] Vậy cậu múa Hồ Thiên Nga cho cô ấy xem.

[00:07:22] Cậu nghĩ tôi chưa múa à?

[00:07:23] Thật sự múa à?

[00:07:24] Tôi nói cho cậu biết, bây giờ tôi chỉ còn

[00:07:26] nước cởi truồng nhảy xuống sông Hoàng Hà thôi.

[00:07:40] Cậu đến rồi, vào ngồi đi.

[00:07:42] Lão Cảnh có nhà không?

[00:07:43] Anh ấy không có nhà, đi câu cá với lão Sở rồi.

[00:07:45] Một lát nữa sẽ về, vào ngồi trước đi.

[00:07:47] Tôi vẫn nên đợi lão Cảnh về.

[00:07:52] Sao vậy?

[00:07:53] Đứa bé này khỏe thật, đá tôi đau quá.

[00:07:56] Mau vào phòng đi, bên ngoài có gió.

[00:08:12] Cô góa phụ đó thế nào rồi?

[00:08:17] Ai? - Giả vờ đi

[00:08:20] Tôi nói này lão Sở,

[00:08:22] cậu... cậu sao lại giống bà già vậy?

[00:08:24] Thư Mạn cả ngày đều nhớ đến cô ấy,

[00:08:27] cậu nhớ cô ấy làm gì chứ?

[00:08:31] Tôi nhớ cô ấy cậu đừng quản, vợ cậu nhớ cô ấy,

[00:08:35] cậu đối phó thế nào?

[00:08:38] Nói thật, Thư Mạn trong chuyện này,

[00:08:41] làm rất tốt.

[00:08:44] Quan tâm cô ấy, yêu thương cô ấy,

[00:08:46] xem cô ấy như em gái ruột.

[00:08:48] Nhà chồng của Tú Thanh,

[00:08:50] cũng là Thư Mạn tìm giúp ở quê của má Thường.

[00:08:54] Chồng thì trung hậu, thật thà.

[00:08:56] Đừng nói nữa, Tú Thanh đã mang thai rồi.

[00:09:02] Vậy cậu buồn cái gì? Theo tôi,

[00:09:06] vợ cậu rất hiểu chuyện đấy.

[00:09:08] Không phải tôi buồn cái gì, hả?

[00:09:11] Cô ấy sao lại hiểu chuyện?

[00:09:13] Anh có biết dùng từ không vậy?

[00:09:15] Ý tôi là, vợ cậu rốt cuộc nghĩ gì?

[00:09:22] Vợ tôi rốt cuộc nghĩ gì,

[00:09:23] tôi thật sự không đoán ra.

[00:09:25] Nói với cậu thế này, đôi mắt của cô ấy,

[00:09:29] cứ nhìn chằm chằm vào cậu như vậy.

[00:09:31] Một luồng khí lạnh,

[00:09:33] từ xương cụt vèo một cái chạy lên.

[00:09:36] Lạnh buốt, lạnh buốt.

[00:09:40] Nói cho cùng, vẫn là trong lòng cậu có quỷ.

[00:09:43] Nói bậy bạ gì đó!

[00:09:48] Cậu nói thật đi, mấy ngày đó cậu nằm trên giường,

[00:09:53] cô góa phụ nhỏ đó nhất định muốn gần gũi cậu,

[00:09:56] cậu rốt cuộc có kiềm chế được không?

[00:10:00] Ai mà kiềm chế được chứ?

[00:10:02] Tôi hỏi cậu đấy.

[00:10:04] Cậu có thể không? Tôi thì hơi khó.

[00:10:07] Tôi nói cho cậu biết, tôi có thể.

[00:10:11] Tôi tin cậu có thể, nhưng vợ cậu có tin không?

[00:10:16] Cô ấy không nói tin, cũng không nói không tin.

[00:10:20] Cậu nói xem, nếu tôi thật sự làm chuyện xấu đó,

[00:10:22] tôi cũng nhận, đúng không?

[00:10:23] Nếu lúc đó tôi không hề động lòng,

[00:10:26] tôi cũng có thể cãi nhau với cô ấy.

[00:10:29] Nhưng chính là lúc đó,

[00:10:30] tôi... tôi thật sự đã động lòng một chút.

[00:10:32] Chỉ một chút xíu thôi.

[00:10:36] Đừng động đậy!

[00:10:41] Phì! Anh phì cái gì?

[00:10:44] Vẫn là Chủ tịch Mao nói đúng,

[00:10:46] phải đấu tranh quyết liệt với một thoáng tư lợi, không được dao động.

[00:10:56] Nhìn cậu cầm ống nghe, tôi thấy yên tâm.

[00:10:59] Giống như vào bệnh viện.

[00:11:02] Hay là cậu tự nghe trước đi?

[00:11:04] Tôi tự nghe sao rõ được, tai có cộng hưởng mà.

[00:11:08] Vậy thì... vậy thì...

[00:11:09] Bác sĩ Quý!

[00:11:11] Anh có chút tinh thần nhân đạo nào không vậy?

[00:11:13] Ở đây có hai trái tim cần cậu nghe đấy!

[00:11:22] Vợ ơi,

[00:11:23] anh câu được con cá diếc to cho em rồi.

[00:11:25] Tối nay nấu canh cá.

[00:11:29] Tim của cậu không có vấn đề gì.

[00:11:31] Để tôi nghe tim thai nhi. Được.

[00:11:38] Tay làm gì đấy?

[00:11:41] Đó là chỗ cậu được chạm vào à?

[00:11:42] Đừng làm loạn, đang kiểm tra tim cho con đấy.

[00:11:51] Tôi nói này, bác sĩ Quý,

[00:11:53] tôi nhớ cậu là bác sĩ khoa ngoại tim mạch mà.

[00:11:56] Từ khi nào chuyển sang khoa sản vậy?

[00:11:58] Anh có thể ra ngoài được không?

[00:12:00] Anh ở đây ảnh hưởng tôi làm việc.

[00:12:03] Sao tôi ở đây

[00:12:04] lại ảnh hưởng công việc của cậu chứ?

[00:12:06] Cậu còn có ý đồ gì nữa?

[00:12:07] Đừng nói bậy nữa, đi rót trà cho Quý Thành đi.

[00:12:11] Không được.

[00:12:12] Đợi cậu ta kiểm tra xong rồi hãy đi.

[00:12:14] Như vậy tôi không yên tâm.

[00:12:21] Tay đừng run.

[00:12:22] Anh ở đây nói này nói nọ,

[00:12:24] anh bảo tôi làm việc thế nào đây?

[00:12:25] Cậu nổi giận lớn thế làm gì?

[00:12:27] Cậu đây gọi là thẹn quá hóa giận.

[00:12:29] Cái gì gọi là thẹn quá hóa giận?

[00:12:30] Tôi dựa vào đâu mà thẹn?

[00:12:31] Tại sao tôi phải giận?

[00:12:33] Chữ "thẹn" này không thể nói thẳng ra được.

[00:12:35] Nói ra thì không gọi là thẹn, mà gọi là "sỉ".

[00:12:38] Cậu... cậu xem kìa,

[00:12:40] anh ấy càng nói càng quá đáng.

[00:12:41] Tôi nói cho anh biết, nếu tôi không phải bác sĩ,

[00:12:43] nếu tôi không phải đến thăm bệnh nhân,

[00:12:45] tôi mới lười để ý đến anh.

[00:12:46] Sao vậy?

[00:12:49] Cậu xem, động thai khí rồi, đều tại cậu.

[00:12:51] Anh đừng làm loạn nữa, mau đi rót trà đi.

[00:12:54] Anh làm loạn à?

[00:12:55] Mau đi!

[00:13:02] Anh!

[00:13:03] Anh!

[00:13:04] Linh Tử, đến rồi à.

[00:13:06] Anh!

[00:13:07] Cậu nhóc này mấy ngày không gặp,

[00:13:08] đi đâu vậy?

[00:13:09] Em không làm gì cả.

[00:13:11] Mấy ngày nay em với đội trưởng

[00:13:13] lên huyện lo chuyện phân bón.

[00:13:17] Cậu lắp bắp cái gì vậy?

[00:13:21] Cậu nhóc này có phải làm chuyện gì xấu không?

[00:13:23] Ôi trời, anh ơi,

[00:13:24] người ta Kiến Nghiệp vốn đã rất kính trọng anh,

[00:13:26] bây giờ thì kính sợ luôn.

[00:13:28] Dọa cậu ấy làm gì chứ?

[00:13:30] Kiến Nghiệp? Ai là Kiến Nghiệp?

[00:13:32] Em... em là Chu Kiến Nghiệp.

[00:13:34] Bây giờ đổi cách gọi rồi à?

[00:13:36] Không gọi Tiểu Chu nữa, gọi là Kiến Nghiệp rồi.

[00:13:37] Chị dâu đâu rồi?

[00:13:39] Đội thanh niên trí thức của chúng em nghe nói chị dâu sắp sinh,

[00:13:42] mang rất nhiều đồ ăn ngon đến. Chị dâu!

[00:13:45] Anh nói cho em biết,

[00:13:46] bác sĩ Quý

[00:13:47] đang nghe tim thai đấy.

[00:13:50] Bác sĩ Quý cũng ở đây à.

[00:13:52] Thì sao chứ? Đi đun nước đi.

[00:14:03] Nhìn vào mắt tôi.

[00:14:06] Anh, anh trời sinh có uy hổ,

[00:14:08] em... em nhìn vào mắt anh,

[00:14:10] em cảm thấy mình... mình giống như kẻ thù giai cấp.

[00:14:12] Em sợ.

[00:14:14] Kẻ thù giai cấp? Cậu là vậy à?

[00:14:16] Em... em đương nhiên không phải rồi.

[00:14:17] Nhưng... nhưng anh trừng mắt với em,

[00:14:19] em lại cảm thấy mình là vậy.

[00:14:22] Tốt biết bao, một chàng trai nông thôn chất phác.

[00:14:24] Học theo con bé kia nói năng lém lỉnh.

[00:14:27] Cái gì gọi là nói năng lém lỉnh?

[00:14:29] Cậu chính là như vậy đấy.

[00:14:33] Cậu với Linh Tử nhà chúng tôi, rốt cuộc là thế nào?

[00:14:36] Có ý đó không?

[00:14:37] Nếu không có ý đó, tôi sẽ làm chủ

[00:14:39] tìm cho nó nhà khác.

[00:14:40] Không phải, anh ơi, em có ý đó hay không,

[00:14:43] sao có thể qua mắt được anh chứ?

[00:14:44] Quan trọng là bây giờ,

[00:14:45] Linh Tử, cô ấy có ý đó không,

[00:14:48] em không rõ.

[00:14:49] Cậu nhóc này nói năng vòng vo với tôi.

[00:14:51] Nó có ý gì cậu không biết à?

[00:14:53] Em thật sự không rõ.

[00:14:55] Mẹ em nói, mấy đứa trẻ thành phố này ở không lâu.

[00:14:57] Anh lại là cán bộ lớn,

[00:14:58] Linh Linh sớm muộn gì cũng phải về Bắc Kinh.

[00:15:00] Anh... anh cũng sẽ không đồng ý cho em với cô ấy.

[00:15:03] Ai nói tôi không đồng ý?

[00:15:05] Ánh mắt của anh nói cho em biết.

[00:15:08] Mỗi lần anh nhìn em,

[00:15:09] đều giống như nhìn kẻ thù giai cấp.

[00:15:11] Đừng nói bậy bạ!

[00:15:14] Vậy... anh đồng ý rồi à?

[00:15:17] Đồng ý cái gì?

[00:15:19] Cái đó... anh đồng ý chuyện của hai đứa mình rồi.

[00:15:22] Chuyện của ai với ai chứ?

[00:15:24] Cậu... cậu sao lại trước mặt anh mà nuốt lời chứ?

[00:15:26] Cậu!

[00:15:28] Linh Tử!

[00:15:30] Chị dâu!

[00:15:31] Chị dâu, cảm ơn.

[00:15:34] Tối nay ăn cơm ở nhà nhé.

[00:15:35] Quý Thành cũng ở lại đi.

[00:15:38] Tôi xin nghỉ phép ra ngoài, tôi về đây.

[00:15:40] Vậy em đi nhóm lửa.

[00:15:41] Được, được.

[00:15:42] Không cần, không cần, cảm ơn.

[00:15:43] Linh Tử giúp tôi là được rồi.

[00:15:44]

[00:15:53] Chuyện của Linh Tử giao cho tôi.

[00:15:54] Chị dâu cậu cũng phải nghe tôi, biết chưa?

[00:15:58] Đi.

[00:16:00] Cẩn thận.

[00:16:09] Anh về đi, nhà bao nhiêu việc.

[00:16:11]

[00:16:15] Tim thai thế nào rồi?

[00:16:18] Vừa rồi nghe thai động, không phát hiện bất thường.

[00:16:21] Nhưng ngày dự sinh còn một tháng nữa,

[00:16:24] không biết sẽ xảy ra chuyện gì.

[00:16:28] Thư Mạn muốn sinh ở đây, cậu nói có được không?

[00:16:32] Sao có thể được chứ?

[00:16:34] Sức khỏe của Thư Mạn trước nay không tốt lắm.

[00:16:36] Hơn nữa, cô ấy sinh Hổ Tử đã là sinh non.

[00:16:39] Vậy... sức khỏe suy giảm rất nghiêm trọng.

[00:16:42] Hơn nữa... Ôi...

[00:16:43] Tóm lại, vì sự an toàn của sản phụ và đứa bé,

[00:16:46] nhất định phải đưa đến bệnh viện lớn.

[00:16:47] Không về được Bắc Kinh thì cũng phải đến Đại Đồng.

[00:16:49] Anh tuyệt đối đừng sợ phiền phức,

[00:16:51] đừng chủ quan.

[00:16:52] Chuyện này liên quan đến tính mạng của hai người.

[00:16:54] Thằng ngốc này,

[00:16:55] Cậu nói với tôi mấy lời đạo lý lớn làm gì?

[00:16:58] Đây là ý của Thư Mạn.

[00:17:01] Cô ấy muốn biểu hiện trước mặt lãnh đạo.

[00:17:04] Cô ấy nói, người khác có thể sinh ở trường cán bộ, cô ấy cũng có thể.

[00:17:07] Tâm tư của cô ấy, cậu còn không hiểu sao, đúng không?

[00:17:11] Lời này của anh có ý gì?

[00:17:14] Cái gì mà tâm tư của cô ấy tôi hiểu?

[00:17:16] Anh là chồng cô ấy, anh nên...

[00:17:18] Cậu không những ngốc mà còn tầm thường.

[00:17:20] Anh... anh...

[00:17:21] Lần này tôi thật sự cầu xin cậu,

[00:17:23] khuyên cô ấy đi.

[00:17:26] Cô ấy sao có thể nghe tôi chứ.

[00:17:31] Tôi nói cho anh biết, trên đời này,

[00:17:35] ngoài tôi ra, thì cũng chỉ có cậu là quan tâm cô ấy nhất.

[00:17:43] Quan tâm thì quan tâm, những chuyện khác đừng nghĩ.

[00:17:47] Đừng tự thêm phiền não cho mình.

[00:17:54] Em thật sự thích Tiểu Chu à?

[00:17:57] Em đã hai mươi tư tuổi rồi,

[00:17:59] em không thể thích ai đó sao?

[00:18:02] Chị không nói em không được thích người khác.

[00:18:04] Anh của em cứ giục chị giúp em giới thiệu đối tượng mãi.

[00:18:07] Đừng nhắc đến giới thiệu nữa.

[00:18:08] Mấy người ở trường cán bộ của chị, chẳng có ai hợp cả.

[00:18:13] Em kén chọn quá rồi đấy.

[00:18:15] Người ta đều là sinh viên đại học cả.

[00:18:17] Sinh viên đại học thì sao?

[00:18:19] Vậy lúc chị mới yêu anh trai em,

[00:18:21] chẳng phải có bao nhiêu sinh viên đại học theo đuổi chị sao?

[00:18:23] Sao chị lại chọn anh trai em?

[00:18:25] Chị và anh trai em là...

[00:18:26] là tình yêu.

[00:18:29] Là tình yêu đẹp nhất mà em từng thấy.

[00:18:32] Em và Tiểu Chu cũng đến bước này rồi à?

[00:18:35] Hai chúng em... hai chúng em quen nhau ba năm rồi.

[00:18:40] Nếu không phải vì nể mẹ và anh trai em,

[00:18:42] chúng em đã sớm muốn...

[00:18:44]

[00:18:47] làm nông dân mới, nhưng em và Tiểu Chu,

[00:18:49] nền tảng văn hóa, xuất thân gia đình,

[00:18:51] khoảng cách thật sự quá lớn.

[00:18:53] Hôn nhân này không phải là yêu đương,

[00:18:55] đây là chuyện cả đời.

[00:18:57] Hai đứa có thể sống chung với nhau được không?

[00:18:59] Khoảng cách giữa em và Tiểu Chu,

[00:19:01] so với chị và anh trai em,

[00:19:03] chẳng phải là muỗi so với voi sao?

[00:19:05] Chị không biết đâu,

[00:19:06] hai năm đầu chị mới cưới anh trai em,

[00:19:08] hàng xóm láng giềng, bố mẹ em,

[00:19:10] ngày nào cũng nói,

[00:19:11] "Ôi, chắc không thành đâu."

[00:19:13] "Chắc không được lâu đâu."

[00:19:15] Chị xem hai người mười mấy năm nay,

[00:19:16] tốt đẹp biết bao, sinh con đẻ cái.

[00:19:19] Người ngoài chỉ biết kết quả,

[00:19:21] không biết quá trình gian khổ thế nào.

[00:19:23] Biết chứ, sao em lại không biết?

[00:19:25] Chẳng phải là anh trai em luôn nhường chị sao?

[00:19:28] Anh trai em nói là anh ấy luôn nhường chị à?

[00:19:31] Chuyện này còn cần anh trai em nói sao?

[00:19:32] Ai cũng thấy được mà.

[00:19:34] Anh trai em,

[00:19:35] là người đàn ông sợ vợ nhất thiên hạ.

[00:19:47] Nhỏ nhen thế.

[00:19:50] Linh Tử hôm nay nói với em,

[00:19:52] cô ấy thật sự có ý định kết hôn với Tiểu Chu.

[00:19:54] Chuyện này anh phải để tâm đấy.

[00:19:56] Nói chuyện phải trái với chúng nó.

[00:19:59] Đây là chuyện tốt mà.

[00:20:00] Chúng ta nên chúc phúc cho họ.

[00:20:03] Em cảnh cáo anh đấy,

[00:20:04] Linh Tử và Tiểu Chu thật sự không hợp nhau.

[00:20:07] Anh không được ủng hộ họ.

[00:20:08] Họ sao lại không hợp nhau?

[00:20:09] Đây không phải là biết rõ còn cố hỏi sao?

[00:20:11] Linh Tử đầu óc đơn giản,

[00:20:12] em làm anh trai,

[00:20:14] phải suy nghĩ nhiều cho nó.

[00:20:16] Đây là chuyện cả đời của nó.

[00:20:18] Lời này của em anh không đồng ý lắm.

[00:20:20] Trước mắt, chúng ta là một ví dụ tốt biết bao.

[00:20:23] Chúng ta khoảng cách có lớn không?

[00:20:25] Cuộc sống hiện tại của chúng ta không hạnh phúc sao?

[00:20:27] Hai người có không hợp nhau không?

[00:20:30] Cũng có chút không hợp.

[00:20:32] Lời này phải nói rõ ràng.

[00:20:33] Rốt cuộc là anh không hợp em,

[00:20:35] hay là em không hợp anh?

[00:20:36] Anh nói xem?

[00:20:37] Anh thấy rất tốt.

[00:20:38] Chẳng có gì không hợp cả.

[00:20:40] Anh nói thật với em đi,

[00:20:42] nếu anh cưới một cô gái ngây thơ như Tú Thanh,

[00:20:44] có phải sẽ hạnh phúc hơn không?

[00:20:47] Sao em chuyện gì cũng lôi Tú Thanh vào vậy?

[00:20:51] Nói chuyện phải trái đi chứ, la hét làm gì?

[00:20:54] Lời nói có ẩn ý phải không? Có phải em cho rằng

[00:20:59] môn đăng hộ đối rất quan trọng không?

[00:21:01] Ví dụ như,

[00:21:02] nếu lúc đầu em gả cho tên Quý ngốc đó,

[00:21:03] có phải sẽ hạnh phúc hơn anh không?

[00:21:05] Em có ý đó sao?

[00:21:06] Vậy em không có ý đó,

[00:21:07] ý gì chứ?

[00:21:08] Đánh tráo khái niệm, nói anh đấy.

[00:21:10] Anh và Tú Thanh,

[00:21:13] từ đầu đến cuối đều là quan hệ anh em.

[00:21:15] Em và tên Quý ngốc đó,

[00:21:17] thì là yêu đương thật sự.

[00:21:19] Đừng nói bậy nữa.

[00:21:20] Đi đâu vậy?

[00:21:21] Làm gì vậy?

[00:21:23] Đi vệ sinh.

[00:21:32] Anh chị của cậu có đồng ý không?

[00:21:36] Anh trai tôi không vấn đề gì.

[00:21:38] Chị dâu tôi... chị dâu tôi nghe lời anh trai tôi.

[00:21:45] Vậy anh trai cậu làm quan lớn như vậy,

[00:21:47] anh ấy thật sự không chê chúng tôi là người nông thôn à?

[00:21:51] Trong đầu anh trai tôi,

[00:21:52] làm gì có khái niệm nông thôn và thành thị chứ?

[00:21:55] Cậu xem anh ấy bây giờ sống một cuộc sống sung sướng biết bao.

[00:21:58] Còn vui vẻ hơn cả khi làm quan lớn ở Bắc Kinh nữa.

[00:22:02] Vậy anh Cảnh là

[00:22:03] giữ gìn bản sắc của người lao động.

[00:22:05] Còn chúng tôi thì

[00:22:07] nông dân gốc gác thì khác.

[00:22:09] Dù sao người ta cũng là anh hùng, quan lớn.

[00:22:11] Khí chất đó không phải tầm thường đâu.

[00:22:13] Thôi đi, chỉ có cậu là giỏi nịnh bợ.

[00:22:16] Đáng ghét!

[00:22:17] Cậu nói gì?

[00:22:21] Tôi nói cậu đáng ghét, sao nào?

[00:22:26] Hình như chị dâu cậu

[00:22:28] cũng rất thích nói hai từ này.

[00:22:38] Em nói xem, hành động của em

[00:22:39] ngày càng bất tiện rồi.

[00:22:40] Chúng ta mấy ngày nữa lên đường, được không?

[00:22:42] Mai anh xin nghỉ phép.

[00:22:43] Em không phải đã nói với anh rồi sao,

[00:22:44] em muốn sinh ở đây.

[00:22:47] Em muốn mạng hay muốn sĩ diện?

[00:22:48] Trong đầu em nghĩ nhiều thứ quá rồi.

[00:22:50] Không nghĩ nhiều sao được?

[00:22:52] Anh gốc gác tốt, muốn làm gì thì làm.

[00:22:54] Em mang trên mình gánh nặng lịch sử nặng nề biết bao.

[00:22:57] Anh cũng không nghĩ nhiều cho em.

[00:22:58] Em mà không nghĩ nữa thì em thành đồ ngốc thật rồi.

[00:23:00] Được, được, đừng giận, kẻo lại động thai khí.

[00:23:05] Cái đó... Quý Thành mấy ngày nay có tìm em không?

[00:23:08] Không có, cậu ấy tìm em làm gì?

[00:23:11] Không, không có gì.

[00:23:21] Bội tín bội nghĩa, nói không giữ lời.

[00:23:26] Ai bội tín bội nghĩa chứ?

[00:23:28] Tôi đến rồi, nhưng tôi nhìn thấy cô ấy từ xa,

[00:23:31] tôi lại quay về.

[00:23:33] Tại sao vậy?

[00:23:34] Chúng ta không phải đã nói rồi sao, cậu đi khuyên cô ấy.

[00:23:36] Tôi biết sinh con ở trường cán bộ rất nguy hiểm.

[00:23:40] Nhưng tôi cũng hiểu nỗi khổ của Thư Mạn.

[00:23:44] Lúc chúng ta còn ở trường,

[00:23:45] thành tích của Thư Mạn rất xuất sắc.

[00:23:48] Thầy giáo từng tiên đoán,

[00:23:49] cô ấy sẽ là bác sĩ xuất sắc nhất.

[00:23:52] Tiếc là... tiếc là cô ấy kết hôn quá sớm,

[00:23:59] lại từ bỏ cơ hội đi Liên Xô tu nghiệp,

[00:24:01] rồi lại có con, cứ như vậy,

[00:24:03] càng ngày càng xa lý tưởng của mình.

[00:24:06] Chúng ta đang nói chuyện Thư Mạn sinh con,

[00:24:09] cậu lại lôi chuyện tận đẩu tận đâu ra.

[00:24:11] Anh có thể im lặng một chút được không?

[00:24:14] Nghe tôi nói hết, được không?

[00:24:16] Bây giờ bệnh viện cơ bản đã hoạt động bình thường trở lại.

[00:24:19] Rất nhiều bác sĩ từng bị ảnh hưởng lúc đó,

[00:24:21] đều đã về bệnh viện làm việc.

[00:24:23] Mỗi lần tổ chức tiệc chia tay,

[00:24:24] Thư Mạn trong lòng buồn bã thế nào,

[00:24:25] anh nên hiểu.

[00:24:28] Cô ấy là một người phụ nữ rất nặng tình cảm.

[00:24:31] Cô ấy rất yêu anh,

[00:24:35] cũng rất yêu con của hai người.

[00:24:37] Nếu không thì sẽ không giữ lại đứa bé này.

[00:24:39] Nhưng đồng thời cô ấy cũng là một

[00:24:42] bác sĩ đam mê sự nghiệp rất mạnh mẽ.

[00:24:44] Rơi vào hoàn cảnh này,

[00:24:46] cô ấy sao cam tâm được.

[00:24:50] Tâm tư của vợ tôi,

[00:24:52] cậu hiểu rất rõ nhỉ.

[00:24:55] Vậy cậu nói xem, bây giờ phải làm sao?

[00:24:57] Anh là chồng cô ấy, sao anh cứ hỏi người khác vậy?

[00:25:00] Cậu là người khác sao?

[00:25:08] Suốt ngày lải nhải với vợ tôi, hả?

[00:25:11] Chui vào một nhà, ngủ chung một giường,

[00:25:15] đến lúc quan trọng thì rút lui, có phải cậu không?

[00:25:17] Cậu còn là đàn ông không?

[00:25:19] Anh vô liêm sỉ! Anh đúng là gây sự vô cớ!

[00:25:24] Ối, ối, cậu muốn làm gì?

[00:25:26] Tôi nói cho cậu biết! Không, tôi ra lệnh cho cậu!

[00:25:29] Tan làm xong, đến nhà chúng tôi.

[00:25:31] Đi hay ở, cậu quyết định! Cậu quyết định!

[00:25:49] Tôi tuy không phải khoa sản,

[00:25:51] nhưng lúc còn ở trường,

[00:25:52] ít nhiều cũng học qua một chút.

[00:25:54] Tôi thấy tim thai có chút không ổn.

[00:25:58] Cậu vẫn nên nhanh chóng vào thành phố,

[00:25:59] tìm một bệnh viện chính quy để kiểm tra.

[00:26:01] Tôi không có cảm giác gì.

[00:26:02] Giống hệt như lúc mang thai Hổ Tử.

[00:26:05] Đừng dọa tôi.

[00:26:06] Vậy... vậy thì kiểm tra một chút đi.

[00:26:08] Lỡ như xảy ra vấn đề thì làm sao?

[00:26:10] Tôi là bác sĩ, tôi biết cơ thể của mình.

[00:26:12] Lão Cảnh nói cậu bướng, cậu đúng là bướng thật.

[00:26:17] Anh ấy bảo tôi khuyên cậu, tôi sao khuyên nổi cậu chứ?

[00:26:21] Tại sao anh ấy lại bảo cậu khuyên tôi?

[00:26:22] Anh ấy nói sao?

[00:26:24] Anh ấy cũng không nói gì nhiều.

[00:26:26] Anh ấy nói anh ấy cảm thấy không khuyên nổi cậu, bảo tôi giúp một tay.

[00:26:34] Cậu nghĩ cậu có thể khuyên được tôi sao?

[00:26:36] Tôi... tôi đương nhiên không khuyên nổi cậu rồi.

[00:26:41] Tôi cũng thấy như vậy không ổn lắm.

[00:26:43] Sinh con ở đâu là chuyện của hai người.

[00:26:46] Nhưng anh ấy có một câu nói,

[00:26:48] thật sự đã làm tôi cảm động.

[00:26:51] Anh ấy nói, ngoài anh ấy ra,

[00:26:53] trên đời này,

[00:26:54] người quan tâm cậu nhất chính là tôi.

[00:27:01] Anh ấy thật sự nói vậy sao?

[00:27:02] Anh ấy lo lắng quá mà.

[00:27:04] Con người anh ấy bình thường thế nào,

[00:27:06] cậu còn rõ hơn tôi.

[00:27:08] Anh ấy nếu không phải bị dồn ép,

[00:27:09] anh ấy sẽ không nói những lời như vậy.

[00:27:12] Anh ấy thật sự cái gì cũng biết.

[00:27:16] Thôi được, nể mặt hai người,

[00:27:19] tôi sẽ đến bệnh viện huyện kiểm tra.

[00:27:33] Chị dâu, đã đi kiểm tra rồi,

[00:27:34] sao không về thẳng Bắc Kinh luôn?

[00:27:37] Thôi đi, vừa mệt vừa xa.

[00:27:39] Để người ta biết lại nói tôi đòi hỏi đặc biệt.

[00:27:41] Anh ơi, anh nhanh lên chút đi, chậm thế.

[00:27:46] Đến huyện thì trời tối mất rồi,

[00:27:48] còn kiểm tra thế nào nữa?

[00:27:49] Được, được, được.

[00:27:50] Chị dâu, sao chúng ta không đi máy kéo?

[00:27:53] Sao được chứ?

[00:27:53] Máy kéo xóc như vậy, lỡ sinh dọc đường thì sao.

[00:27:56] Bác sĩ Thư! Bác sĩ Thư! Bác sĩ Thư!

[00:28:02] Bác sĩ Thư, cô phải cứu Bảo Châu nhà tôi!

[00:28:05] Thím Lương đừng vội, chuyện gì vậy, nói đi.

[00:28:07] Con bé đau bụng, đau đến mức lăn lộn trên đất.

[00:28:11] Bác sĩ Thư, tôi biết cô không tiện,

[00:28:13] nhưng con gái tôi...

[00:28:15] Đừng, đừng, đừng, đừng.

[00:28:16] Thím Lương, chị dâu tôi sắp sinh rồi,

[00:28:18] đang định đến huyện kiểm tra.

[00:28:19] Ở trường cán bộ có bao nhiêu bác sĩ,

[00:28:22] hay là thím tìm người khác đi.

[00:28:23] Bác sĩ Thư, tôi xin cô, bác sĩ Thư.

[00:28:25] Thím làm gì vậy?

[00:28:27] Đứng dậy, đứng dậy, đứng dậy.

[00:28:28] Tôi biết cô sắp sinh rồi, bác sĩ Thư.

[00:28:29] Nhưng nhà Lương tôi chỉ có một đứa con đó.

[00:28:31] Đứng dậy, đứng dậy, nói chuyện từ từ.

[00:28:32] Nhà Lương tôi chỉ có một đứa con đó.

[00:28:34] Người khác tôi không tin.

[00:28:35] Được, vậy chúng ta đi xem.

[00:28:37] Lúc này em còn ra oai cái gì?

[00:28:39] Em thật là...

[00:28:40] Đi thôi, đi thôi.

[00:28:42] Mụ điên này.

[00:28:43] Được không?

[00:28:43] Được, được, mau lên.

[00:28:45] Cảm ơn, cảm ơn.

[00:28:46] Chậm thôi, chậm thôi.

[00:28:47] Bác sĩ Thư, tôi sẽ làm biển đỏ cho cô.

[00:28:49] Tôi sẽ làm cờ thưởng cho cô.

[00:28:51] Tôi sẽ gửi đến trường cán bộ cho cô.

[00:28:52] Tuyệt đối đừng, thím muốn tôi bị kỷ luật à?

[00:28:55] Đừng nói nữa, giữ sức đi, vợ ngốc của tôi.

[00:28:57] Em dìu cô ấy, anh đi chuẩn bị xe.

[00:29:01] Sao vậy? Sao vậy?

[00:29:02] Sao vậy, chị dâu?

[00:29:02] Sao vậy, bác sĩ Thư?

[00:29:04] Bác sĩ Thư, cô sao vậy?

[00:29:05] Không đến huyện nữa, mau về nhà thôi.

[00:29:07] Về nhà, sắp sinh rồi đây.

[00:29:08] Anh ơi, chị dâu em sắp sinh rồi!

[00:29:09] Linh Tử, anh với chị dâu về nhà,

[00:29:10] em mau đi tìm bác sĩ Quý.

[00:29:11] Mau đi!

[00:29:13] Bác sĩ Quý phải không?

[00:29:13] Chị đi đi!

[00:29:14] Tháo xe ra, cưỡi ngựa đi.

[00:29:15] Được! Cẩn thận, cẩn thận.

[00:29:21] Không được rồi, đau quá, không được rồi.

[00:29:24] Người này sao vẫn chưa đến?

[00:29:27] Anh mắng ai vậy?

[00:29:28] Vợ ơi, em nói cho anh biết,

[00:29:30] bây giờ anh có thể làm gì?

[00:29:31] Đun nước sôi! Tự sinh!

[00:29:36] Tự sinh! Đun nước sôi! Đun nước sôi!

[00:29:39] Anh đừng đi!

[00:29:44] Mau đi đi! Mau đi đi!

[00:29:51] Không phải đã nói hôm nay đến bệnh viện huyện sao?

[00:29:52] Đừng nói nữa, con mụ ngốc này giữa đường

[00:29:54] lại đi khám bệnh cho một đứa trẻ.

[00:29:55] Vậy... vậy sao anh không cản lại?

[00:29:57] Đừng nói nữa, đừng nói nữa, đừng nói nữa!

[00:29:58] Ruột gan tôi sắp hối hận đến xanh cả rồi!

[00:29:59] Tôi nói cho anh biết,

[00:30:03] Thư Mạn nói cô ấy không kịp nữa rồi,

[00:30:04] chỉ có thể sinh ở nhà thôi.

[00:30:05] Tôi biết rồi.

[00:30:06] Tất cả nhờ vào anh! Tất cả nhờ vào anh!

[00:30:12] Họ Quý kia, tôi nói cho anh biết nhé,

[00:30:13] anh... anh đừng có nhân...

[00:30:15] Cái gì mà tôi đừng? Anh buông tay ra!

[00:30:17] Tôi là bác sĩ, cái gì mà đừng hay không đừng?

[00:30:19] Bác sĩ, bác sĩ, bác sĩ.

[00:30:22] Này... này... Anh!

[00:30:25] Đây là chị Lưu, hộ sinh rất có kinh nghiệm.

[00:30:27] Bên trong, bên trong.

[00:30:28] Tốt, có kinh nghiệm, có kinh nghiệm.

[00:30:32] Bông gòn! Không sao đâu, chị dâu.

[00:30:36] Anh, anh đun nước đi!

[00:30:38] Đun nước!

[00:30:52] Linh Tử!

[00:30:53] Chị dâu!

[00:30:58] Thế nào rồi?

[00:30:59] Không được rồi!

[00:31:03] Bác sĩ Quý, tay lạnh thế này làm sao bây giờ?

[00:31:05] Không sao, không sao.

[00:31:12] Thư Mạn, đừng căng thẳng, chúng ta bắt đầu nhé.

[00:31:14] Linh Tử, lại đây, giúp anh cởi quần.

[00:31:16] Đừng, đừng!

[00:31:22] Tôi tự sinh.

[00:31:24] Em nói gì vậy?

[00:31:25] Chị dâu, lúc nào rồi,

[00:31:26] chị đừng ngại nữa.

[00:31:28] Anh trai em sẽ không để ý đâu.

[00:31:32] Anh ấy nói em làm.

[00:31:38] Lúc này rồi em còn để ý đến anh ấy.

[00:31:46] Tôi không muốn làm anh ấy buồn.

[00:31:49] Chuyện này, anh ấy rất coi trọng.

[00:31:58] Anh ơi, nước sôi chưa?

[00:32:00] Sôi rồi, sôi rồi.

[00:32:05] Rốt cuộc là sĩ diện của anh quan trọng,

[00:32:06] hay là tính mạng của vợ con anh quan trọng hơn?

[00:32:09] Nói nhỏ một chút.

[00:32:10] Chị dâu tôi nói, lát nữa sinh,

[00:32:11] anh chỉ huy, tôi và chị Lưu làm là được rồi.

[00:32:13] Nước đưa cho em! Nước đưa cho em!

[00:32:15] Được, được.

[00:32:17] Anh đứng lại!

[00:32:19] Tại sao anh không tỏ thái độ?

[00:32:23] Anh... anh tự tay đỡ đẻ cho vợ tôi.

[00:32:29] Vợ tôi và con tôi

[00:32:31] mà có mệnh hệ gì,

[00:32:33] tôi bắn chết anh! Tôi...

[00:33:05] Chị dâu cố lên! Chị dâu rặn đi!

[00:33:07] Rặn đi, chị dâu!

[00:33:11] Thấy đầu rồi!

[00:33:12] Thấy đầu rồi, làm sao bây giờ?

[00:33:14] Bác sĩ Quý, thấy đầu rồi, làm sao bây giờ?

[00:33:17] Sản phụ dùng sức!

[00:33:18] Linh Tử, em ấn bụng cô ấy,

[00:33:20] giúp cô ấy rặn. Được.

[00:33:22] Rặn đi chị dâu! Rặn đi!

[00:33:24] Không được!

[00:33:24] Đứa bé vẫn không ra được.

[00:33:40] Chị dâu cố lên! Chị dâu!

[00:33:43] Chị dâu, làm sao bây giờ?

[00:33:44] Bác sĩ Quý, anh phải mau nghĩ cách đi!

[00:33:47] Đứa bé này mà không sinh ra được,

[00:33:48] thì nguy hiểm lắm.

[00:33:49] Thư Mạn, cậu đừng căng thẳng.

[00:33:53] Nào, theo nhịp của tôi,

[00:33:55] chúng ta cùng hít thở sâu.

[00:33:56] Nào, hít vào!

[00:34:02] Tốt, thở ra! Tốt, hít vào nữa!

[00:34:10] Tốt, thở ra đồng thời dùng sức!

[00:34:30] Chị dâu, là con gái!

[00:34:32] Xinh thật, giống chị.

[00:34:35] Anh ơi, mẹ tròn con vuông!

[00:35:19] Tôi một lần nữa thay mặt cả nhà, cảm ơn cậu.

[00:35:24] Bác sĩ Quý, cảm ơn cậu.

[00:35:27] Cậu chính là Hoa Đà tái thế.

[00:35:29] Cậu là ân nhân lớn của nhà họ Cảnh chúng tôi.

[00:35:32] Cậu là quý nhân lớn của con gái tôi.

[00:35:35] Mời cậu thêm một ly nữa. Nào!

[00:35:40] Sao... lời này không hay lắm.

[00:35:43] Được, tôi nghĩ câu khác.

[00:35:45] Cậu... cậu chính là

[00:35:48] cha mẹ tái sinh của con gái tôi, thế nào?

[00:35:51] Vuốt đuôi ngựa! Anh có nghĩ không?

[00:35:56] Chính vì anh ngu dốt, phong kiến, lạc hậu, suýt nữa

[00:36:00] đẩy vợ con anh vào tình thế nguy hiểm.

[00:36:04] Anh có biết không?

[00:36:07] Quá... quá phản động!

[00:36:10] Lời này của cậu... Ngu dốt, phong kiến, lạc hậu,

[00:36:15] sao có thể liên quan đến một đảng viên lâu năm như tôi được?

[00:36:21] Nếu không phải vì cậu vừa rồi

[00:36:23] cứu vợ con tôi,

[00:36:25] tôi... tôi đánh cho cậu một trận bây giờ.

[00:36:28] Anh nói thật đi,

[00:36:30] anh có phải ngu dốt, phong kiến không?

[00:36:32] Là... là tôi bảo em gái tôi Linh Tử gọi cậu đến,

[00:36:40] đúng không? Là tôi... bảo cậu đỡ đẻ cho vợ tôi,

[00:36:45] đúng không?

[00:36:47] Cậu... cậu nói xem tôi chỗ nào

[00:36:50] phong kiến, ngu dốt, lạc hậu chứ?

[00:36:54] Tôi chỉ thiếu chút nữa...

[00:36:56] Anh... anh... Thôi bỏ đi.

[00:36:59] Anh bề ngoài ủng hộ tôi,

[00:37:01] nhưng trong lòng anh nghĩ gì,

[00:37:03] ai mà không biết.

[00:37:05] Thư Mạn tại sao lại kiên quyết phản đối

[00:37:07] tôi đỡ đẻ cho cô ấy?

[00:37:10] Còn không phải là vì nể mặt anh sao.

[00:37:14] Đây chính là sự ăn ý giữa tôi và vợ tôi.

[00:37:20] Nói sao nhỉ... Vợ chồng đồng lòng, cậu hiểu không?

[00:37:26] Vợ chồng đồng lòng, chuyện này cậu không quản được.

[00:37:30] Lão nông dân!

[00:37:32] Tôi chính là nông dân!

[00:37:34] Lão phong kiến!

[00:37:35] Tôi không phải phong kiến!

[00:37:38] Anh là lão ngu dốt!

[00:37:40] Này... này... này...

[00:37:42] Lão bạn già, cạn... cạn ly đi!

[00:37:54] Đó là... con gái tôi khóc!

[00:37:56] Cậu kích động cái gì? Không... không được động!

[00:37:59] Ngồi... ngồi xuống uống rượu!

[00:38:00] Vậy con gái anh cũng là do tôi đỡ đẻ mà.

[00:38:03] Tại sao tôi không được động?

[00:38:05] Nói... nói bậy! Đó là em gái tôi Linh Tử

[00:38:09] cùng với chị Lưu đỡ đẻ.

[00:38:11] Cậu cũng dám nói lời này à?

[00:38:13] Anh xem, xem, xem!

[00:38:15] Bộ mặt thật ngu dốt, phong kiến, lạc hậu của anh

[00:38:16] lộ ra rồi đấy!

[00:38:19] Anh nên đào sâu xem

[00:38:20] sâu thẳm trong tâm hồn anh rốt cuộc nghĩ gì.

[00:38:23] Bây giờ tôi chẳng cần nghĩ gì nữa.

[00:38:26] Bây giờ tôi là... vợ con ấm giường.

[00:38:31] Xem... xem... thấy chưa?

[00:38:32] Thèm... thèm đi! Thèm chết anh đi!

[00:38:50] Đừng ngồi bẩn.

[00:38:58] Xem con gái chúng ta này, Cảnh Cảnh.

[00:39:01] Đừng cứ gọi Cảnh Cảnh mãi.

[00:39:04] Giống tên một con vật.

[00:39:06] Con vật thì con vật chứ sao.

[00:39:09] Em không nghe mấy người dân quê nói à,

[00:39:12] tên xấu người quý.

[00:39:14]

[00:39:16] đặt tên cho con là gì

[00:39:18] A Mao, A Cẩu.

[00:39:20] Ở Tiểu Lưu Trang, có năm đứa tên là Cẩu Đản.

[00:39:24] Thật hay giả vậy?

[00:39:25] Mấy đứa bé tên Cẩu Đản đó,

[00:39:28] em... em không quen à?

[00:39:32] Thật sự là Vương Cẩu Đản,

[00:39:35] Lý Cẩu Đản, Tống Cẩu Đản.

[00:39:38] Anh không nói em cũng không nhớ ra.

[00:39:40] Đúng vậy.

[00:39:43] Đang ngủ đấy, không được chạm.

[00:39:54] Câu nói vừa rồi của anh có ý gì?

[00:39:57] Câu... câu nào?

[00:39:59] Giả vờ ngớ ngẩn.

[00:40:01] Em nhắc anh, anh nói chỉ cần Quý Thành cứu em,

[00:40:06] anh không quan tâm gì cả. Lời này có ý gì?

[00:40:10] Anh... không có ý gì cả.

[00:40:14] Uống rượu nói bừa, anh rút lại.

[00:40:19] Giả vờ đi, lúc nãy anh còn chưa uống rượu.

[00:40:23] Mau nói!

[00:40:25] Không phải vợ ơi, em thông minh như vậy,

[00:40:28] em còn không hiểu ý anh sao?

[00:40:30] Em hiểu ý gì chứ?

[00:40:33] Nhưng em không biết anh

[00:40:34] tại sao lại nói câu linh tinh đó.

[00:40:38] Không... anh thấy em mẹ tròn con vuông,

[00:40:41] anh mới nói những lời như vậy.

[00:40:43] Em tưởng chồng em vô tư đến thế à?

[00:40:48] Anh nói xem, lần này em sinh con,

[00:40:51] tuy chuẩn bị vội vàng, nhưng cũng coi như thuận lợi.

[00:40:56] Nhưng nếu thật sự khó sinh,

[00:40:57] cần một bác sĩ chuyên nghiệp,

[00:41:00] bác sĩ đó lại là nam bác sĩ,

[00:41:02] thì phải làm sao?

[00:41:08] Vợ ơi, Quý Thành là do anh bảo Cảnh Linh gọi đến.

[00:41:15] Anh còn không biết phải làm sao à?

[00:41:18] Anh đã ra lệnh cho Quý Thành đỡ đẻ cho em.

[00:41:21] Em chắc đã nghe thấy rồi.

[00:41:24] Anh là nông dân, không sai.

[00:41:25] Nhưng nông dân chúng anh, tấm lòng rộng lớn.

[00:41:28] Có thể chứa đựng cả nhân loại.

[00:41:31] Anh... em còn không hiểu sao?

[00:41:33] Hoàn toàn không thể.

[00:41:36] Cái gì gọi là không thể?

[00:41:39] Anh thấy vợ anh nguy hiểm đến tính mạng,

[00:41:42] anh còn quan tâm đến sĩ diện đàn ông của mình sao?

[00:41:47] Em coi chồng em là loại người gì vậy?

[00:41:49] Anh là người đàn ông đạo đức giả nhất thế gian.

[00:42:02] Cảnh Trực!

[00:42:04] Cảnh Trực! Sao thế!

[00:42:05] Lời em nói anh mãi không tin.

[00:42:07] Thế nào? Thế nào?

[00:42:09] Lần này trong danh sách về Bắc Kinh,

[00:42:10] thật sự có em! Thật sự có em!

[00:42:12] Để anh xem, đâu nào?

[00:42:13] Đây... đây!

[00:42:16] Thật!


 0 Mga komento sort   Pagbukud-bukurin Ayon


Susunod