A seguir

Kim Hôn Phong Vũ Tình tập 21 - Hồ Quân, Chu Vận

20 Visualizações· 05/23/25
duongvu88
duongvu88
3 Assinantes
3

⁣Kim Hôn Phong Vũ Tình - Chuyện tình 50 năm giữa giông bão thời cuộc – từ một ánh nhìn đến trọn đời bên nhau.

Kim Hôn Phong Vũ Tình kể về chuyện tình giữa anh hùng quân đội Cảnh Trực và nữ bác sĩ Thư Mạn, bắt đầu từ thập niên 1950. Vì tình yêu, anh từ bỏ quân ngũ, chấp nhận hy sinh cả sự nghiệp trong những năm tháng đầy biến động. Trải qua nửa thế kỷ thăng trầm, họ vẫn bên nhau – viết nên một chuyện tình bền bỉ, sâu lắng và đầy cảm xúc.

Mostre mais

[00:02:14] Câu chuyện trong phim hoàn toàn hư cấu, nếu có sự trùng hợp nào chỉ là ngẫu nhiên.

[00:02:21] Bố ơi, nhanh lên, mở cửa đi.

[00:02:24] Cho con mở đó.

[00:02:32] Mẹ ơi, nhà mới này rộng thật đấy!

[00:02:35] Con bé này, có mới nới cũ. Rộng lắm à?

[00:02:38] So với cái kho của chúng ta thì còn kém xa.

[00:02:40] Nhưng nhà đó không có toilet.

[00:02:42] Toilet à? Vậy đi xem đi.

[00:02:44] Mẹ ơi, còn có ban công nữa.

[00:02:49] Đây có một phòng, xem này.

[00:02:52] Hai người đừng vào nhé, con muốn đi toilet.

[00:02:54] Sau này con không bao giờ đi toilet công cộng nữa.

[00:02:59] Anh nghĩ phòng ngủ của chúng ta ở đây đi.

[00:03:02] Được thôi. Ánh nắng của căn nhà này thật tốt.

[00:03:05] Đúng nhỉ

[00:03:07] Chúng ta ở nhà lớn thế này có thích hợp không?

[00:03:09] Nếu lại có một cuộc vận động nữa thì phải làm sao?

[00:03:12] Em mong điều tốt đẹp hơn được không?

[00:03:14] Với lại, nhà này có lớn không?

[00:03:16] So với căn nhà cũ của em, căn biệt thự nhỏ kiểu Tây ấy,

[00:03:18] kém xa phải không?

[00:03:19] Biệt thự nhỏ kiểu Tây gì chứ?

[00:03:20] Lúc đó em mới mấy tuổi,

[00:03:21] hoàn toàn không có ấn tượng gì.

[00:03:23] Cứ như chuyện của kiếp trước vậy.

[00:03:26] Đúng vậy, kiếp này em chỉ có thể

[00:03:27]

[00:03:30] Bao nhiêu tuổi rồi còn nói những lời này.

[00:03:32] Sến súa chết đi được.

[00:03:34] Sến súa à? Đáng ghét.

[00:03:37] Mẹ ơi, còn có nhà bếp nữa.

[00:03:38] Còn lớn hơn cả nhà bếp của nhà Đỗ Tiểu Quân nữa.

[00:03:42] Cậu chuyển nhà, tôi không đến giúp đâu nhé.

[00:03:46] Tôi cũng chẳng trông mong gì vào cái thân già này của cậu.

[00:03:48] Cậu thật sự nói đi là đi sao?

[00:03:53] Nhanh chóng nhường chỗ cho Phó Cục trưởng Cảnh.

[00:03:57] Quảng Tây này, vốn dĩ là tôi nên đi.

[00:04:00] Để lão già cậu lợi dụng rồi.

[00:04:02] Đừng có nói giọng cao sang.

[00:04:04] Năm ngoái cậu không nỡ xa vợ con, nhà cửa ấm êm,

[00:04:07] tự nguyện từ bỏ.

[00:04:09] Lúc đó không phải có tình huống đặc biệt sao.

[00:04:11] Năm nay thì sao? Bình thường rồi chứ?

[00:04:13] Chắc là vậy rồi.

[00:04:17] Xem cậu sung sướng chưa kìa.

[00:04:19] Vừa được chia nhà, vừa được thăng chức.

[00:04:21] Vợ cậu vui lắm nhỉ?

[00:04:23] Thật sự.

[00:04:25] Tôi luôn cảm thấy có chút áy náy với cậu.

[00:04:28] Đừng có giả vờ. Đi Quảng Tây làm việc,

[00:04:31] chẳng liên quan gì đến cậu cả.

[00:04:34] Tôi đây gọi là hỗ trợ chuyên môn.

[00:04:37] Cậu muốn đi cũng chưa đủ tư cách đâu.

[00:04:40] Sao nào, hai năm nữa vẫn về cục mình à?

[00:04:42] Sợ tôi về tranh giành quyền lực à?

[00:04:45] Yên tâm đi, cậu cứ làm tốt việc của mình.

[00:04:48] Hai năm nữa, chức Phó Cục trưởng của cậu,

[00:04:50] sẽ thành Cục trưởng rồi.

[00:04:53] Chỉ có cậu mới mê muội.

[00:04:56] Cậu nói xem tôi có bao giờ quan tâm đến chức tước không?

[00:04:59] Lão Sở, nói thật, cậu đi rồi,

[00:05:01] trong lòng tôi thấy trống trải quá.

[00:05:05] Sao cậu cũng ủy mị như đàn bà vậy.

[00:05:08] Cậu à, tôi còn không biết sao?

[00:05:11] Mười năm Cách mạng Văn hóa, cậu ngày nào cũng kêu, đêm nào cũng gào,

[00:05:15] nhàn rỗi đến phát điên.

[00:05:16] Giờ thì cuối cùng cũng có việc để làm rồi.

[00:05:20] Đúng rồi,

[00:05:21] hôm nay là ngày Chủ tịch Công đoàn mới đến,

[00:05:23] cậu phải bàn giao một chút.

[00:05:27] Có gì mà bàn giao.

[00:05:28] Chẳng phải chỉ là chia cá hố, chia trứng gà thôi sao.

[00:05:30] Trong sổ sách đều ghi rõ ràng cả rồi.

[00:05:33] MAM Nghĩ lại thì,

[00:05:35] chia cá hố, chia trứng gà, tôi cũng chia năm năm rồi.

[00:05:39] Cậu nói xem, trong mơ người ta đều tròn trịa,

[00:05:42] không tay, không chân.

[00:05:47] Có người ăn trứng gà,

[00:05:49] thì phải có người chia trứng gà, đúng không?

[00:05:54] Có một chuyện tôi chưa nói với cậu.

[00:05:57] Đợi đã, tôi thấy bộ mặt gian xảo của cậu,

[00:06:00] chắc chắn không có chuyện gì tốt đẹp đâu nhỉ?

[00:06:02] Chuyện tốt, chắc chắn là chuyện tốt, tôi và...

[00:06:07] Vào đi.

[00:06:10] Cục trưởng Sở, Phó Cục trưởng Cảnh, chào hai vị.

[00:06:13] Chủ tịch Mã, chị không phải nói chiều mới đến sao?

[00:06:16] Sao giờ này đã đến rồi?

[00:06:18] Chào mừng, chào mừng.

[00:06:20] Chào chị, Chủ tịch Mã, chào chị.

[00:06:26] Đồng nghiệp cũ mà?

[00:06:30] Tôi thật sự già đến mức anh không nhận ra nữa sao?

[00:06:35] Tôi... Mã... Mã Lệ... Mã Lệ Lệ.

[00:06:40] Chị xem, lâu quá không gặp, lâu quá không gặp.

[00:06:44] Đây là Chủ tịch Công đoàn mới đến.

[00:06:46] Lão Cảnh, bàn giao cho tốt nhé.

[00:06:48] Được, không vấn đề gì.

[00:06:49] Chị muốn bàn giao lúc nào?

[00:06:51] Càng sớm càng tốt. Được.

[00:06:57] Đợi một chút.

[00:07:02] Cái này cậu tặng tôi à?

[00:07:04] Chúc mừng cậu tân gia.

[00:07:06] Tôi nói cho cậu biết,

[00:07:07] tôi trồng mấy loại hoa cỏ này,

[00:07:09] một thời gian sau là hỏng hết.

[00:07:10] Người ta nói tôi mệnh thiếu Thủy.

[00:07:13] Cậu lại duy tâm rồi.

[00:07:14] Cậu chỉ là không có thời gian thôi.

[00:07:16] Cậu xem, cây này không tốn công đâu.

[00:07:18] Đẹp lắm, để đây đi.

[00:07:24] Cái sofa này cậu để đây không đúng rồi.

[00:07:26] Không có cảm giác không gian.

[00:07:28] Nên dịch qua kia một chút.

[00:07:30] Không được, sofa nhà tôi,

[00:07:31] bàn trà, cái bàn này đều do Cảnh Trực bày biện.

[00:07:34] Cậu mà dời đi, anh ấy về lại dời lại.

[00:07:36] Anh ấy là một người thô kệch,

[00:07:38] không có chút thẩm mỹ nào.

[00:07:40] Đừng để ý anh ấy. Nào,

[00:07:41] không được, ngồi đi.

[00:07:43] Tôi cũng tiện nghỉ ngơi một chút. Ngồi đi.

[00:07:47] Lần này bệnh viện chia nhà, sao cậu không đăng ký?

[00:07:50] Đăng ký cũng vô ích, nhà cửa khan hiếm như vậy,

[00:07:53] chắc chắn phải chia cho nhà đông người trước.

[00:07:55] Tôi có chỗ ở là được rồi.

[00:07:57] Cậu là một chuyên gia lớn như vậy,

[00:07:58] sao có thể ở ký túc xá tập thể được?

[00:08:00] Bệnh viện chắc chắn sẽ chia nhà cho cậu.

[00:08:02] Một mình,

[00:08:03] ở nhà lớn như vậy làm gì.

[00:08:05] Có giường, có bàn học, giá sách là đủ rồi.

[00:08:08] Nửa đời còn lại cậu định sống như vậy sao?

[00:08:11] Cậu là người có vợ.

[00:08:13] Vợ cũ.

[00:08:14] Vậy cậu còn có con nữa.

[00:08:18] Tôi sẽ có trách nhiệm với con gái tôi.

[00:08:21] Thạch Phi Phi vẫn luôn chờ cậu đó.

[00:08:23] Sao cậu lại giống những người đó vậy,

[00:08:25] không hiểu tôi chút nào.

[00:08:27] Tôi và Thạch Phi Phi đã không còn quan hệ gì nữa.

[00:08:29] Cậu nói xem, bên cạnh cậu cũng không có ai,

[00:08:31] sao cậu không tha thứ cho cô ấy?

[00:08:32] Tôi chỉ muốn sống một mình, được không?

[00:08:35] Bây giờ tôi không còn suy nghĩ gì nữa.

[00:08:37] Chỉ muốn chuyên tâm vào công việc của mình. Tôi đi đây.

[00:08:40] Sao cậu nói đi là đi, ngồi thêm chút nữa đi.

[00:08:42] Tôi đến tặng cây chứ không phải đến chơi.

[00:08:59] Tân gia vui vẻ. Cảm ơn.

[00:09:02] Đây là sổ sách của những năm nay.

[00:09:05] Thời Cách mạng Văn hóa,

[00:09:06] chúng ta cũng không chính quy lắm,

[00:09:08] cho nên, chỉ phân loại đơn giản một chút.

[00:09:11] Chị xem, đây là sổ ghi chép gạo,

[00:09:13] đây là sổ lương thực thô,

[00:09:14] trái cây, trứng gà, còn có cá hố.

[00:09:19] Chủ tịch Mã, chị xem, chị còn có vấn đề gì không?

[00:09:22] Anh cứ gọi tôi là Tiểu Mã đi.

[00:09:23] Gọi Chủ tịch, nghe trong lòng cứ giật mình.

[00:09:26] Chúng ta vừa mới qua thời Cách mạng Văn hóa,

[00:09:27] người như thế nào mới được gọi là Chủ tịch.

[00:09:29] Đúng vậy. Nếu chị còn có yêu cầu gì,

[00:09:34] chị có thể trực tiếp tìm tôi. Được không?

[00:09:36] Được, vậy tôi xem trước, có vấn đề gì tôi tìm anh.

[00:09:38] Được rồi. Vậy từ bây giờ,

[00:09:40] văn phòng này giao cho chị.

[00:09:42] Thật không ngờ, lại làm việc ở đây.

[00:09:48] Vậy chị làm quen đi, tôi đi trước.

[00:09:52] Anh vẫn thích ăn mì chứ?

[00:09:54] Anh vẫn thích ăn mì chứ?

[00:10:01] Được thôi.

[00:10:04] Quý Thành là một tên mọt sách, nói năng không dùng não.

[00:10:07] Trong lòng cậu ấy chắc chắn không nghĩ như vậy đâu.

[00:10:11] Thôi đi, cậu đừng có nói đỡ cho anh ta nữa.

[00:10:14] Anh ta, trong lòng anh ta,

[00:10:16] hoàn toàn không có vợ con.

[00:10:17] Anh ta chỉ ích kỷ.

[00:10:18] Nên tìm một người giúp việc để hầu hạ anh ta.

[00:10:21] Tôi cũng đúng là đầu óc lú lẫn rồi.

[00:10:26] Vì một người như vậy mà tôi đã lãng phí nửa đời người.

[00:10:28] Chẳng mấy chốc tôi đã bốn mươi ba tuổi.

[00:10:31] Nửa đời còn lại của tôi phải làm sao đây?

[00:10:32] Đừng bi quan như vậy.

[00:10:34] Cậu tìm cơ hội nói chuyện thẳng thắn với Quý Thành đi.

[00:10:36] Trong lòng cậu nghĩ gì, cậu nói ra.

[00:10:39] Nếu không cậu ta làm sao biết được.

[00:10:40] Anh ta thông minh như vậy, sao lại không hiểu chứ?

[00:10:42] Cậu kết hôn với Quý Thành lâu như vậy rồi,

[00:10:43] cậu ta là người thế nào, cậu không rõ sao?

[00:10:46] Về chuyên môn thì cậu ta thông minh,

[00:10:48] nhưng về cuộc sống, tình cảm thì rất hồ đồ.

[00:10:50] Dù sao thì, chỉ có cậu hiểu anh ta.

[00:10:52] Đến lúc này rồi cậu còn nói những lời này.

[00:10:55] Thật vô vị.

[00:10:57] Cậu nói xem, Tiểu Mã đó có ý gì?

[00:11:00] Đã mười ba năm rồi,

[00:11:01] cô ta còn nhắc lại chuyện đó.

[00:11:05] Tôi nghe nói cô ta đã ly hôn.

[00:11:07] Có phải liên quan đến cậu không?

[00:11:08] Này, đừng có đổ oan cho tôi.

[00:11:13] Cô ta trông thế nào tôi cũng sắp quên rồi.

[00:11:15] Có liên quan gì đâu chứ.

[00:11:17] Nói cũng lạ,

[00:11:19] cậu già này ngoài việc cao hơn tôi ra,

[00:11:21] cũng thuộc loại đen đúa, mặt mày cau có,

[00:11:25] sao lại luôn có vận đào hoa thế nhỉ?

[00:11:27] Đi đi, nói chuyện nghiêm túc đi.

[00:11:29] Cậu nói xem, Mã Lệ Lệ bây giờ đang yên đang lành,

[00:11:32] sao lại đến chỗ chúng ta? Ai điều đến vậy?

[00:11:35] Đúng vậy, ai điều đến thì người đó biết.

[00:11:38] Cậu hỏi cô ta đi, cậu với cô ta là tri kỷ mà.

[00:11:42] Cậu cũng chỉ vì sắp đi rồi nên tôi mới không đấu khẩu với cậu.

[00:11:47] Thế này đi, tối nay đến nhà cậu,

[00:11:49]

[00:11:51]

[00:11:53] Nhà tôi mới chuyển, bừa bộn lắm.

[00:11:55] Cậu đến đó không phải là thêm loạn sao.

[00:11:57] Được, đến nhà tôi, uống cho thật bừa bộn.

[00:12:05] Hổ, phòng này rộng thật.

[00:12:06] Đúng vậy, đi xem nào.

[00:12:10] Phòng này rộng thật.

[00:12:12] Tôi xem bên trong, tôi xem cái này.

[00:12:16] Cái này, Lão Ngưu.

[00:12:18] Lão Ngưu, sao thế?

[00:12:21] Phòng này lớn hơn phòng kia, anh là anh trai,

[00:12:23] anh nhường em một chút, để em ở phòng này.

[00:12:25] Dựa vào cái gì?

[00:12:26] Em là em trai, em càng nên nhường anh chứ.

[00:12:27] Em ở phòng nhỏ đi. Làm gì có chuyện ở phòng nhỏ.

[00:12:30] Tên này.

[00:12:30] Anh ơi, hai anh oẳn tù tì đi.

[00:12:34] Ai thắng thì ở phòng lớn.

[00:12:35] Em làm trọng tài, được không?

[00:12:37] Oẳn tù tì thì oẳn tù tì. Nào, nào.

[00:12:40] Được rồi. Kéo, búa, bao.

[00:12:43] Anh hai thắng rồi.

[00:12:44] Em gian lận.

[00:12:45] Ai gian lận? Anh thua mà không chịu à?

[00:12:47] Anh chính là gian lận. Không thèm chấp với anh.

[00:12:48] Anh đi đâu đấy?

[00:12:49] Tôi muốn ở phòng lớn. Không được.

[00:12:50] Mẹ ơi, các anh đánh nhau rồi.

[00:12:52] Tôi muốn ở phòng lớn. Anh làm gì vậy? Tôi muốn ở phòng lớn.

[00:12:53] Làm gì vậy? Dừng tay lại, hai đứa.

[00:12:55] Hổ Tử, con không phải là anh, con ở phòng này đi.

[00:12:57] Dựa vào cái gì?

[00:12:58] Từ nhỏ đến lớn đều là con nhường nó.

[00:12:59] Rốt cuộc ai là anh, ai là em?

[00:13:01] Hay là để nó gọi con là anh, con sẽ nhường nó.

[00:13:02] Mày dám nói lại lần nữa xem! Mày dám nói lại lần nữa xem!

[00:13:04] Tao nói rồi thì sao?

[00:13:05] Sao lại thế này? Sao lại không hiểu chuyện như vậy?

[00:13:08] Ngưu Ngưu, đi dọn phòng đi.

[00:13:10] Hay là để nó ở phòng của con đi.

[00:13:11] Đừng giả tạo.

[00:13:13] Con còn chửi người nữa à?

[00:13:14] Còn chửi người nữa, bố về sẽ dạy dỗ con.

[00:13:15] Mẹ cứ mách đi, mẹ cứ mách đi.

[00:13:16] Mẹ mách ông nội đi, mọi người đều thiên vị.

[00:13:18] La hét cái gì thế?

[00:13:19] Bố ơi, các anh đánh nhau.

[00:13:20] Anh hai mắng mẹ.

[00:13:22] Dám mắng mẹ à?

[00:13:23] Mày, thằng ranh con, muốn chết à?

[00:13:25] Làm gì vậy? Làm gì vậy?

[00:13:26] Hai đứa trẻ đùa nhau thôi mà.

[00:13:29] Hai đứa con trai ngày càng lớn,

[00:13:30] sao tình cảm lại ngày càng không tốt vậy?

[00:13:33] Vì chút chuyện nhỏ mà cãi nhau,

[00:13:35] rốt cuộc là sao vậy?

[00:13:37] Con trai đều như vậy, nóng tính.

[00:13:39] Hay là cho chúng đi bộ đội rèn luyện?

[00:13:42] Khó khăn lắm mới khôi phục kỳ thi đại học,

[00:13:44] ngay cả Linh Tử lớn như vậy cũng phải về thi,

[00:13:46] hai đứa con trai của chúng ta sao không học hành cho tốt?

[00:13:49] Anh chỉ nói vậy thôi.

[00:13:52] Nhưng bộ đội thật sự rèn luyện con người.

[00:13:56] Đúng rồi, em định khi nào nói chuyện với Ngưu Ngưu?

[00:13:59] Nói chuyện gì? Thân thế của nó à?

[00:14:02] Thật hy vọng không bao giờ phải nói ra.

[00:14:05] Nó nhạy cảm như vậy,

[00:14:07] nó không chịu nổi cú sốc lớn như vậy đâu.

[00:14:12] Anh hai, ăn cơm thôi.

[00:14:15] Đừng gọi nó, chúng ta ăn.

[00:14:17] Ăn cơm còn phải mời, thằng ranh con.

[00:14:20] Hay là con vẫn đổi với nó đi.

[00:14:22] Dù sao con cũng là anh.

[00:14:23] Ngồi xuống ăn cơm. Chuyện đã quyết định rồi,

[00:14:25] đổi cái gì mà đổi.

[00:14:27] Ở đâu mà chẳng là ở, chỉ thiếu chịu khổ thôi.

[00:14:30] Có giỏi thì nhịn đói ba ngày đừng ăn cơm.

[00:14:34] Đưa cho anh hai đi.

[00:14:42] Cháu là Cảnh Cảnh phải không? Vâng.

[00:14:44] Bố, mẹ có nhà không? Có ạ.

[00:14:46] Nào, Tiểu Bành, nhanh lên.

[00:14:47] Nhanh mang quả táo này vào bếp đi.

[00:14:52] Tiểu Bành, bác sĩ Thư, bác sĩ Thư.

[00:14:54] Bác sĩ Thư vẫn trẻ đẹp, có khí chất như vậy.

[00:14:57] Không thay đổi chút nào.

[00:15:00] Không nhận ra tôi à?

[00:15:02] Hôm qua Cục trưởng Cảnh cũng không nhận ra tôi.

[00:15:03] Chúng ta từng ở đối diện nhau.

[00:15:06] Mã Lệ Lệ à.

[00:15:08] Trùng hợp quá, lại ở đối diện nhà tôi rồi.

[00:15:10] Không, tôi không ở khu này.

[00:15:11] Nhưng cách không xa, chỉ một con phố.

[00:15:13] Cũng coi như là hàng xóm.

[00:15:16] Hôm nay tôi đến đây, chủ yếu là muốn xem các vị

[00:15:18] lãnh đạo trong nhà có cần giúp đỡ gì không.

[00:15:19] Tôi biết nhà chị vừa mới chuyển đến.

[00:15:21] Nhà mới chuyển đến,

[00:15:23] vì trước đây là nhà cũ,

[00:15:24]

[00:15:25] Công việc của Công đoàn,

[00:15:27] chính là để lo phúc lợi cho các đồng chí trong cơ quan.

[00:15:29] Nếu có vấn đề gì, gọi điện cho tôi.

[00:15:31] Đừng khách sáo.

[00:15:32] Cảm ơn.

[00:15:34] Con trai lớn thế này rồi.

[00:15:35] Sắp thi đại học rồi nhỉ?

[00:15:37] Trông không giống mẹ, cũng không giống bố.

[00:15:41] Nhưng nét thanh tú thì lại rất giống mẹ.

[00:15:44] Tôi nhớ là có hai anh em mà, phải không?

[00:15:47] Là Hổ Tử phải không? Cậu này thì giống bố

[00:15:50] như đúc từ một khuôn.

[00:15:55] Mời ngồi, uống trà đi.

[00:15:57] Không ngồi, không ngồi.

[00:15:58]

[00:16:00] Vòi nước này có bị rò rỉ không?

[00:16:02] Không rò, không rò, không rò.

[00:16:04] Vậy thì tốt.

[00:16:04] Còn nữa, đến mùa đông,

[00:16:05] hệ thống sưởi cũng sẽ có vấn đề.

[00:16:07] Đến lúc đó, nhất định phải nói cho tôi biết.

[00:16:08] Được.

[00:16:10] Đây là chuyện gì vậy?

[00:16:12] Nào, Tiểu Phạm, lại đây.

[00:16:13] Lắp rèm cửa này cho tôi.

[00:16:14] Không cần, không cần, không cần.

[00:16:16] Tôi tự làm được, tôi tự làm được.

[00:16:17] Đừng khách sáo.

[00:16:18] Đây đều là việc của chúng tôi, đừng khách sáo.

[00:16:21] Vậy... vậy được, chúng tôi không làm phiền nữa.

[00:16:24] Ăn cơm đi... Vậy mọi người ăn cơm đi, ăn đi.

[00:16:26] Có chuyện gì thì gọi điện cho tôi.

[00:16:28] Bác sĩ Thư, có rảnh thì đến nhà tôi chơi.

[00:16:31] Được.

[00:16:32] Vậy không làm phiền mọi người nữa, chúng ta đi thôi.

[00:16:35] Cảm ơn nhé, cảm ơn. Tạm biệt nhé, tạm biệt.

[00:16:44] Anh còn tưởng em dám tuyệt thực ba ngày thật chứ.

[00:16:46] Lão tử không ăn, em ngốc à?

[00:17:00] Lâu rồi không thấy em soi gương như vậy.

[00:17:03] Hình ảnh em trong gương,

[00:17:05] có chút không giống em ngoài đời.

[00:17:07] Nhưng đều rất đẹp.

[00:17:15] Vẫn đang nghĩ chuyện Mã Lệ Lệ à?

[00:17:18] Anh nói cho em biết,

[00:17:19] Mã Lệ Lệ chuyển đến cục chúng ta,

[00:17:21] chuyện này anh thật sự không biết.

[00:17:22] Lão Sở cũng không báo trước cho anh.

[00:17:24] Nhưng mà, nói lại, chuyện này có đáng để em suy nghĩ nhiều vậy không?

[00:17:27] Cô ta cũng già rồi, cô ta...

[00:17:29] Em ghét nhất anh nói mấy từ đó.

[00:17:31] Kỳ thị phụ nữ.

[00:17:33] Vậy anh không kỳ thị phụ nữ, anh nói thế nào đây?

[00:17:35] Nửa già xuân sắc, phong vận vẫn còn, hồng nhan bạc mệnh.

[00:17:41] Mãi mãi tuổi xuân cách mạng, cây tùng không già.

[00:17:44] Em chỉ không hiểu nổi,

[00:17:46] sao một người lại có thể thay đổi nhiều như vậy.

[00:17:48] Trước đây, cô ấy giống như một cô dâu nhỏ,

[00:17:51] nói chuyện cũng không dám ngẩng đầu nhìn người khác.

[00:17:53] Em còn không nhìn rõ

[00:17:55] mắt cô ấy trông như thế nào.

[00:17:56] Bây giờ thì hay rồi, hoạt bát, nhanh nhẹn.

[00:17:59] Không chỉ nhìn rõ mắt,

[00:18:00] mà cả trên mặt cô ấy có bao nhiêu nếp nhăn,

[00:18:03] em cũng nhìn thấy rõ mồn một.

[00:18:04] Mười năm Cách mạng Văn hóa, người ta không thay đổi cũng khó.

[00:18:07] Cho dù cô ấy biến thành một con voi lớn,

[00:18:10] anh cũng không thấy lạ.

[00:18:10] Sao em lại không thay đổi? Em có anh mà.

[00:18:12] Vậy anh cũng không có gì thay đổi. Anh có em mà.

[00:18:16] Quý Thành chịu nhiều khổ cực như vậy,

[00:18:17] cũng không có gì thay đổi.

[00:18:19] Cậu ta chỉ là một con chuột,

[00:18:21] chuột thì thường không thay đổi.

[00:18:24] Kết luận của em là,

[00:18:25] bản tính con người sẽ không thay đổi.

[00:18:27] Bây giờ trông như thế nào,

[00:18:29] trước đây cũng là như vậy.

[00:18:32] Chẳng trách cô ấy nói thích Tiết Bảo Thoa.

[00:18:34] Tiết Bảo Thoa mà còn sống,

[00:18:35] đến bây giờ cũng là một nữ Chủ tịch Công đoàn.

[00:18:37] Thôi đi em.

[00:18:38] Chuyện này mà còn nhớ, em thật là giỏi.

[00:18:40] Anh quên rồi à?

[00:18:42] Anh không hề nhớ.

[00:18:44] Không nhớ? Vậy vừa rồi anh còn nói sao em quên được?

[00:18:49] Không phải em nhắc,

[00:18:51] anh mới nhớ ra sao?

[00:18:54] Cô ấy có phải vừa gặp anh là hỏi anh,

[00:18:56] "Anh vẫn thích ăn mì chứ?"

[00:18:58] Cho dù người ta có hỏi thì cũng rất bình thường.

[00:19:01] Em không lẽ vẫn ghen với cô ấy chứ?

[00:19:03] Anh chỉ cần trả lời là có hỏi hay không hỏi.

[00:19:05] Em mà còn nhắc lại chuyện này, anh ra ngoài đấy.

[00:19:08] Đi đâu? Tìm mì ăn à?

[00:19:11] Anh ra ngoài ngủ sofa.

[00:19:13] Đi đi. Không phải chứ? Không đi

[00:19:27] Mời vào.

[00:19:34] Chủ tịch Mã.

[00:19:35] Anh thấy tôi là căng thẳng phải không?

[00:19:37] Mọi người trong cục đều gọi tôi là Tiểu Mã, Lão Mã.

[00:19:38] Chỉ có anh còn gọi tôi là Chủ tịch Mã.

[00:19:40] Nghe cứ như anh đang chế nhạo tôi vậy.

[00:19:41] Không, đâu dám, đâu dám. Tôi...

[00:19:43] Tôi làm mì, mang cho anh một phần.

[00:19:45] Tôi còn nhớ anh thích ăn mì tôi làm.

[00:19:48] Không dám. Có gì mà không dám chứ.

[00:19:50] Tôi không có ý đó.

[00:19:53] Người ta thay đổi thế nào, khẩu vị cũng không thay đổi.

[00:19:57] Tôi đảm bảo anh vẫn thích ăn mì tôi làm.

[00:20:00] Không cần đâu, tôi có thể đến căng tin.

[00:20:03] Cục trưởng Cảnh, tôi biết anh đang nghĩ gì.

[00:20:09] Anh sợ tôi lôi kéo anh, mua chuộc anh.

[00:20:10] Sợ tôi có chuyện nhờ vả anh, phải không?

[00:20:12] Không, thật sự không phải.

[00:20:16] Anh yên tâm, tuy bây giờ tôi độc thân,

[00:20:20] nhưng hộ khẩu của tôi và con gái đều ở Bắc Kinh rồi.

[00:20:22] Tôi không có chuyện gì nhờ anh đâu.

[00:20:24] Bát mì này chỉ là một bát mì.

[00:20:26] Anh không cần phải sợ gì cả.

[00:20:28] Cô nói xem, sao cô lại thay đổi nhiều như vậy?

[00:20:33] Hoàn toàn thay đổi thành một người khác.

[00:20:36] Vậy sao? Cuộc sống ép buộc thôi.

[00:20:40] Anh không biết đâu,

[00:20:40] lúc đó, khi Cách mạng Văn hóa vừa bắt đầu,

[00:20:42] đã có người dán đại tự báo về tôi,

[00:20:44] nói tôi tác phong không tốt,

[00:20:45] nói tôi ở Bắc Kinh dan díu với người khác.

[00:20:47] Chồng tôi, à, chồng cũ của tôi,

[00:20:52] ngày nào cũng cãi nhau, đánh nhau với tôi.

[00:20:53] Lúc đó tôi chỉ muốn chết thôi.

[00:20:58] Cho nên anh không cần phải có vẻ mặt đó.

[00:21:00] Chuyện này không liên quan đến anh.

[00:21:01] Đúng vậy.

[00:21:02] Cho nên tôi tức giận, ly hôn với anh ta.

[00:21:04] Rồi tôi đến trường cán bộ,

[00:21:06] ở đó bảy, tám năm.

[00:21:07] Bảy, tám năm đó, cải tà quy chính,

[00:21:10] đã rèn luyện tôi thành người như bây giờ.

[00:21:12] Những năm này, tôi đã trải qua bao nhiêu chuyện,

[00:21:16] Lão Cảnh, anh đừng coi thường tôi.

[00:21:19] Không, tôi chưa bao giờ dám coi thường chị.

[00:21:23] Nói thật, tôi và Lão Sở,

[00:21:25] vẫn thường nhớ đến chị.

[00:21:26] Chị nói xem, lúc đó,

[00:21:27] nếu chúng tôi giúp chị một tay,

[00:21:29] chị cũng không đến nỗi...

[00:21:30] Anh không cần dùng những lời này để an ủi tôi.

[00:21:32] Anh sẽ không thường xuyên nhớ đến tôi đâu.

[00:21:34] Thỉnh thoảng cũng không.

[00:21:36] Thỉnh thoảng thì thật sự có.

[00:21:39] Chị không cảm thấy tai mình nóng lên sao?

[00:21:47] Bác sĩ Thư thì có lẽ sẽ nhớ đến tôi.

[00:21:51] Thật ra bây giờ tôi sống rất tốt.

[00:21:53] Nếu không có những trải nghiệm lúc đó,

[00:21:55] tôi cũng không có được tôi của ngày hôm nay.

[00:21:57] Thật ra... thật ra về Bắc Kinh,

[00:22:01] tôi có thể chọn đơn vị công tác.

[00:22:03] Nhưng tôi thích môi trường làm việc ở đây,

[00:22:06] những đồng nghiệp cũ, cấp trên cũ ở đây,

[00:22:09] còn có rất nhiều kỷ niệm đẹp.

[00:22:24] Ăn nhanh đi, nguội rồi sẽ không còn vị đó nữa.

[00:22:50] Con mụ này, mì này làm kiểu gì thế nhỉ?

[00:22:54] Người ta nói sau Cách mạng Văn hóa, trí thức rất được coi trọng.

[00:22:56] Nhà bọn chị còn nhỏ hơn nhà em nhiều.

[00:23:00] Sao chị chuyện gì cũng so sánh với em vậy?

[00:23:02] Nhà em ở trong kho bao nhiêu năm,

[00:23:04] sao chị không so sánh?

[00:23:06] Lần này coi như là may mắn bất ngờ.

[00:23:09] Mỗi lần chia nhà, Cảnh Trực đều nhường nhịn.

[00:23:11] Không ngờ lần này lại được căn nhà lớn.

[00:23:14] Kết hôn hai mươi năm,

[00:23:15] cũng chỉ có một chuyện vui như vậy.

[00:23:17] Không thể nào.

[00:23:18] Tình yêu vĩ đại, kiên định hai mươi năm của hai người,

[00:23:20] sao có thể chỉ có một chuyện vui như vậy được?

[00:23:24] Chị nói xem, thật sự đã qua hai mươi năm rồi.

[00:23:28] Hai mươi năm, thời gian đẹp nhất của người phụ nữ,

[00:23:30] cứ thế trôi qua, em có thấy đáng không?

[00:23:33] Có gì đáng hay không đáng.

[00:23:35] Ngày tháng đều trôi qua như vậy.

[00:23:36] Qua bên này.

[00:23:43] Nhà bếp của chị, một mình chị ở đó

[00:23:44] cũng không xoay xở được.

[00:23:46] Chỗ này của em ít nhất cũng chứa được ba, bốn người.

[00:23:48] Ghen tị chết đi được.

[00:23:50] Nhà bếp lớn thì có ích gì.

[00:23:51] Quan trọng là đồ chị làm,

[00:23:53] người ta có thích ăn không.

[00:23:55] Mã Lệ Lệ đó, chị còn nhớ không?

[00:23:57] Bây giờ lại về Cục Y tế,

[00:23:59] làm đồng nghiệp với Cảnh Trực rồi.

[00:24:01] Vậy à? Sao lại xuất hiện nữa rồi?

[00:24:04] Cô ta... cô ta có xinh đẹp hơn không?

[00:24:08] Sao có thể chứ? Càng già càng đẹp à?

[00:24:11] Cũng có một số phụ nữ,

[00:24:12] càng già càng có duyên mà.

[00:24:14] Có phải lại bưng mì đến nhà em không?

[00:24:19] Người ta bây giờ là Chủ tịch Công đoàn rồi,

[00:24:21] có tặng cũng không phải là một bát mì.

[00:24:23] Mà là một bao bột mì.

[00:24:25] Đồng chí Cảnh Trực thì sao? Cậu ấy phản ứng thế nào?

[00:24:28] Xem chị kìa, vừa nghe thấy chuyện này,

[00:24:30] là như mèo ngửi thấy mùi cá tanh. Đúng là tiểu thị dân.

[00:24:34] Tiểu thị dân gì chứ? Chị là trí thức.

[00:24:36] Chị là vì tốt cho em, em mau kể đi.

[00:24:39] Cảnh Trực có thể có phản ứng gì chứ.

[00:24:40] Anh ấy vốn dĩ không hề có tình ý gì với Mã Lệ Lệ này.

[00:24:43] Mã Lệ Lệ này,

[00:24:45] hoàn toàn thay đổi như một người khác.

[00:24:46] Không chỉ già đi,

[00:24:48] mà cả ngày cứ hoạt bát, nhanh nhẹn,

[00:24:50] hơi giống Linh Tử thời Cách mạng Văn hóa.

[00:24:53] Cảnh Trực bao nhiêu tuổi rồi,

[00:24:55] sẽ không có suy nghĩ đó đâu.

[00:24:57] Đơn giản, ngây thơ quá rồi. Cảnh Trực năm nay bao nhiêu tuổi?

[00:25:00] Bốn mươi tám.

[00:25:01] Chị nói cho em biết, đàn ông bốn mươi tám,

[00:25:04] như đàn bà hai mươi tám, còn ngon chán.

[00:25:07] Ai nói?

[00:25:08] Đàn ông bốn mươi tám như đàn bà hai mươi tám à?

[00:25:11] Không có cơ sở khoa học nào cả.

[00:25:13] Đúng là nói bậy bạ.

[00:25:15] Cơ sở khoa học gì chứ?

[00:25:16]

[00:25:19]

[00:25:21] Em nghe chị nói.

[00:25:22] Phụ nữ bốn mươi tám,

[00:25:24] dù là tâm lý hay sinh lý,

[00:25:25] đều bắt đầu từ từ chuyển sang giai đoạn trung niên, lão niên rồi phải không?

[00:25:28] Còn đàn ông bốn mươi tám,

[00:25:30] dù là tâm thái hay phong cách, đều rất ngây ngô.

[00:25:36] Cứ như là trở về tuổi thơ vậy.

[00:25:38] Cứ như là mình mới mười bảy tuổi vậy.

[00:25:41] Chị đang nói Tiểu Đỗ phải không?

[00:25:43] Tất cả những người đàn ông nửa già nửa trẻ.

[00:25:45] Đừng có vơ đũa cả nắm.

[00:25:47] Cảnh Trực hoàn toàn không phải loại người chị nói.

[00:25:49] Rất trưởng thành.

[00:25:51] Đàn ông cả đời đều là trẻ con.

[00:25:54] Không tin em cứ chờ xem. Thật không?

[00:26:01] Còn đọc sách à? Mau ngủ đi.

[00:26:12] Mã Lệ Lệ lại làm mì cho anh rồi phải không?

[00:26:16] Em, có thôi đi không hả?

[00:26:19] Sao em lại ngửi thấy mùi mì sợi nhỉ?

[00:26:22] Anh nói này, đồng chí Thư Mạn,

[00:26:23] em có thể có chút đồng cảm được không?

[00:26:26]

[00:26:27]

[00:26:28] Chịu không ít khổ cực.

[00:26:30] Bây giờ lại ly hôn, một mình nuôi con.

[00:26:34] Thật đáng thương.

[00:26:37] Cô ấy ly hôn có liên quan đến anh không?

[00:26:39] Cái này... nói thế nào nhỉ? Chúng ta bao nhiêu năm không gặp.

[00:26:44] Có liên quan gì đến anh đâu.

[00:26:45] Bây giờ không phải lại gặp rồi sao?

[00:26:47] Bọn anh là đồng nghiệp.

[00:26:49] Ngày nào cũng ngẩng đầu không thấy, cúi đầu lại gặp.

[00:26:51] Thật ra trong lòng anh rất thẳng thắn.

[00:26:54] Em làm ầm lên như vậy,

[00:26:55] anh cứ gặp cô ấy là trốn.

[00:26:57] Em nói xem sau này

[00:26:58] công việc làm sao mà triển khai được đây.

[00:27:00] Cô ấy một phụ nữ độc thân,

[00:27:02] lại có thể từ nơi khác chuyển về Bắc Kinh làm việc.

[00:27:05] Thật sự rất có năng lực.

[00:27:08] Còn lợi hại hơn cả phái tạo phản.

[00:27:10] Anh nói xem cô ấy có năng lực như vậy,

[00:27:12] đến đơn vị nào mà không được.

[00:27:14] Sao lại cứ nhất quyết quay về Cục Y tế?

[00:27:17] Trong lòng cô ấy rốt cuộc nghĩ gì vậy?

[00:27:20] Chuyện này em phải hỏi cô ấy.

[00:27:29] Trông anh bây giờ đúng là có tật giật mình.

[00:27:32] Không phải, nói này bà tôi ơi,

[00:27:37] chuyện này của chúng ta nói đến đâu thì dừng?

[00:27:39] Nói đến khi nào anh không còn phản ứng nữa.

[00:27:41] Thật sự không còn quan tâm nữa.

[00:27:44] Bây giờ anh không còn phản ứng gì nữa.

[00:27:46] Không còn phản ứng gì nữa.

[00:27:48] Vậy được, anh ngủ trước đi, em nghĩ thêm.

[00:27:58] Cái này... cái này...

[00:28:07] Tĩnh Tĩnh chỉ kém môn Văn một chút,

[00:28:09] nhưng cô giáo nói con bé viết văn rất tốt.

[00:28:11] Con bé này không chịu viết theo khuôn mẫu.

[00:28:13] Giống hệt bố nó, tính tình bướng bỉnh vô cùng.

[00:28:16] Để bố nó kèm cho.

[00:28:18] Quý Thành hồi ở lớp chúng tôi là tài tử nổi tiếng đấy,

[00:28:20] còn biết làm thơ nữa.

[00:28:21] Đúng vậy, không ít lần viết cho cậu đâu.

[00:28:23] Đang nói chuyện con cái, cậu lại lôi tôi vào.

[00:28:25] Chị dâu, chị dâu.

[00:28:28] Linh Tử.

[00:28:29] Chị Thạch.

[00:28:30] Em lại ốm à?

[00:28:31] Không phải, em đưa người khác đến khám bệnh.

[00:28:34] Vậy được rồi, hai người cứ nói chuyện đi.

[00:28:36] Chị đi trước đây.

[00:28:38] Sao vậy?

[00:28:39] Bạn học của em, mãi không có kinh nguyệt.

[00:28:43] Tiểu Đào Hoa.

[00:28:47] Chị là chị dâu phải không? Chào chị dâu.

[00:28:50] Sớm đã nghe Cảnh Linh nói chị rất đặc biệt,

[00:28:52] thật sự là như vậy.

[00:28:53] Chị xem này, đúng là người của đội tuyên truyền,

[00:28:56] thật biết nói chuyện. Chị dâu,

[00:28:58] hai chúng em bằng tuổi, chị có nhìn ra không?

[00:29:00] Bây giờ trông như em gái của em rồi.

[00:29:02] Chẳng trách họ gọi em là Tiểu Đào Hoa.

[00:29:04] Nhà em ở vùng Giang Tô, Chiết Giang phải không?

[00:29:06] Vâng ạ, em là người Tô Châu.

[00:29:08] Chị là người Hàng Châu phải không? Đúng vậy.

[00:29:10] Không phải người ta nói "trên có thiên đàng, dưới có Tô Hàng" sao.

[00:29:14] Trong mắt người Bắc Kinh, chúng ta coi như là đồng hương rồi.

[00:29:17] Ý gì đây? Ở đây có người Bắc Kinh,

[00:29:18] không được kỳ thị vùng miền.

[00:29:22] Đi làm à, Cục trưởng Cảnh.

[00:29:27] Cục trưởng Cảnh.

[00:29:30] Bận à? Tôi đi xem Lão Lý.

[00:29:36] Cục trưởng Cảnh, anh không đến nỗi căng thẳng như vậy chứ?

[00:29:41] Chủ tịch Mã thật biết nói đùa.

[00:29:43] Tôi căng thẳng cái gì chứ, tôi...

[00:29:44] Anh đừng nói, tôi bây giờ đột nhiên nhớ lại,

[00:29:46] hồi đó ở nhà anh, anh đau dạ dày, tôi đến đỡ anh.

[00:29:50] Tôi thật sự dũng cảm. Đó là tôi sao?

[00:29:53] Chuyện cũ rồi, chúng ta đừng nhắc lại nữa, đừng nhắc lại nữa.

[00:29:58] Lão Cảnh, nếu anh cảm thấy tôi làm việc ở đây,

[00:30:01] anh cảm thấy không thoải mái, tôi có thể rời đi.

[00:30:04] Không, tôi không có ý đó, tôi thật sự không có ý đó.

[00:30:08] Vậy... vậy anh lại nhìn ngang nhìn dọc,

[00:30:10] lại nhìn ngang nhìn dọc, làm tôi cứ như

[00:30:12]

[00:30:13] Không, Tiểu Mã, nói thật lòng nhé.

[00:30:16] Chị đến đây,

[00:30:17] tôi cảm thấy cục chúng ta rất có sức sống.

[00:30:20] Tôi thật sự rất khâm phục công việc và nhiệt huyết của chị.

[00:30:23] Nhưng mà... dù sao thì năm đó chúng ta...

[00:30:28] Chúng ta... năm đó làm sao?

[00:30:32] Thật ra cũng không có gì.

[00:30:33] Vốn dĩ đã không có gì.

[00:30:35] Không, ý tôi là,

[00:30:36] năm đó chị khó khăn lắm mới được điều về Bắc Kinh,

[00:30:38] rồi đột nhiên lại đi như vậy,

[00:30:40] trong lòng tôi cứ luôn cảm thấy rất khó chịu.

[00:30:43] Chuyện này không thể trách anh.

[00:30:44] Chuyện này là do tôi nghĩ đơn giản quá.

[00:30:46] Không, tôi cũng có trách nhiệm.

[00:30:48] Tôi đã nghĩ chuyện này quá phức tạp.

[00:30:51] Chị nghĩ xem, nếu lúc đó chồng chị

[00:30:53] được điều về Bắc Kinh,

[00:30:55] thì chuyện sau này cũng sẽ không xảy ra như vậy.

[00:30:56] Chị cũng sẽ không phải chịu nhiều khổ cực như vậy.

[00:31:01] Nếu anh thật sự nghĩ như vậy,

[00:31:03] thì những năm tháng khổ cực của tôi cũng không uổng phí.

[00:31:09] Đúng vậy, sau này có chuyện gì, cứ tìm tôi.

[00:31:12] Tôi nhất định sẽ dốc hết sức.

[00:31:14] Được, cảm ơn Cục trưởng Cảnh.

[00:31:16] Chủ tịch Mã, chị đừng khách sáo.

[00:31:19] Đó không phải anh em sao?

[00:31:21] Anh em đang bàn công việc, đừng làm phiền người ta.

[00:31:24] Đi thôi, về nhà thôi.

[00:31:26] Người phụ nữ đó là ai vậy? Cười vui vẻ thế.

[00:31:29] Cô ta có quan hệ gì với anh em vậy?

[00:31:30] Cô ấy tên là Mã Lệ Lệ, là đồng nghiệp của anh em.

[00:31:33] Rất ngưỡng mộ anh em.

[00:31:34] Còn có thể có quan hệ gì nữa? Quan hệ đồng nghiệp thôi.

[00:31:39] Thôi đi, nếu em không hiểu chị,

[00:31:40] em thật sự đã bị cái vẻ giả tạo này lừa rồi.

[00:31:43] Chị có thể không để ý sao?

[00:31:44] Nếu chị không để ý, chị không phải là phụ nữ.

[00:31:47] Vấn đề là,

[00:31:48] chị dâu của em, là phụ nữ trong số phụ nữ.

[00:31:50] Nói gì vậy?

[00:31:51] Em tự làm mình rối rồi phải không?

[00:31:53] Nếu em không tin, lát nữa hỏi anh em đi.

[00:31:57] Em thật sự phải hỏi anh ấy.

[00:32:00] Thư Mạn.

[00:32:02] Ở phía sau kìa.

[00:32:06] Anh, đây là anh tôi.

[00:32:08] Đây là bạn học của em, Tiểu Đào Hoa.

[00:32:10] Không, cái đó... Đào Khiết.

[00:32:12] Anh tôi.

[00:32:13] Chào em, Cảnh Trực.

[00:32:14] Chào anh Cảnh.

[00:32:15] Anh, vừa rồi anh với Mã Lệ Lệ đó,

[00:32:18] nói cười vui vẻ, chúng em đều thấy cả rồi.

[00:32:20] Em gái ngốc này.

[00:32:21] Anh nói cho em biết, em với Mã Lệ Lệ đó,

[00:32:23] đúng là một cặp trời sinh.

[00:32:24] Ngông cuồng, không ra nam không ra nữ.

[00:32:26] Em đổi họ thành Mã đi.

[00:32:27] Ai... ai không ra nam không ra nữ?

[00:32:29] Chị không nói với em rồi sao?

[00:32:30] Anh em với Mã Lệ Lệ đó là hồng nhan tri kỷ.

[00:32:33] Hồng nhan tri kỷ gì chứ? Không thể gọi là hồng nhan,

[00:32:36] càng không thể gọi là tri kỷ.

[00:32:38] Chỉ là... chỉ là...

[00:32:39] Hồng nhan tri kỷ trong lòng anh tôi chỉ có một người.

[00:32:42] Ai thế?

[00:32:44] Giả vờ ngốc gì chứ, chị đó.

[00:32:47] Ngồi đi

[00:32:49] Cái đó, Cảnh Trực, anh nói chuyện với Tiểu Đào một lát.

[00:32:52] Hai chúng em đi nấu cơm.

[00:32:54] Em giúp chị nhé, em biết nấu cơm.

[00:32:56] Hay là để anh làm đi.

[00:32:57] Anh biết làm gì chứ?

[00:32:58] Tiểu Đào là con gái Tô Châu, thích ăn món miền Nam.

[00:33:00] Nào, Linh Tử, chúng ta đi làm.

[00:33:02] Được, ngồi đi, đừng khách sáo, đừng khách sáo.

[00:33:04] Mời ngồi.

[00:33:06] Cái đó... Đồng chí Tiểu Đào,

[00:33:08] tôi có một tài liệu cần xem ngay.

[00:33:09] Thế này, tôi có một bản "Đại Tham Khảo" mới,

[00:33:13] cô có hứng thú thì xem thử.

[00:33:14] Bài viết này viết rất hay.

[00:33:16] Được, anh cứ bận việc của mình đi.

[00:33:24] Tiểu Đào Hoa, ăn chút cá đi, người miền Nam thích ăn.

[00:33:26] Cảm ơn chị.

[00:33:26] Đừng khách sáo, ăn nhiều vào.

[00:33:28] Chị dâu, em không khách sáo đâu, chị đừng để ý em.

[00:33:31] Chị dâu, hai người đừng nhìn Tiểu Đào Hoa

[00:33:33] trông giống tiểu thư tư sản,

[00:33:35] trắng trẻo, nõn nà.

[00:33:36] Nhưng cô ấy là một "cô gái sắt" chính hiệu đấy.

[00:33:40] Ngày xưa, một mình cô ấy

[00:33:42] từ Giang Nam chạy đến Binh đoàn kiến thiết Bắc Đại Hoang,

[00:33:45] ở đó suốt tám năm, là một liên đội trưởng thực thụ đấy.

[00:33:48] Vậy sao? Giỏi thật.

[00:33:50] Lúc đó mọi người đều cách mạng mà.

[00:33:51] Xuất thân gia đình tôi lại không tốt,

[00:33:53] cho nên tôi muốn làm gương

[00:33:54] cho mọi người xem.

[00:33:56] Thật sự là tấm gương tốt.

[00:33:58] Tiểu Đào Hoa, tên này hay thật.

[00:34:01] Không nhìn ra được,

[00:34:02] cái tinh thần cách mạng, tích cực cầu tiến này của em,

[00:34:04] rất giống chị dâu của em hồi trẻ.

[00:34:06] Tiểu Đào còn vất vả hơn chúng ta hồi đó

[00:34:07] nhiều lắm.

[00:34:08] Anh nghĩ xem, một cô gái miền Nam ở Bắc Đại Hoang,

[00:34:10] ở đó suốt tám năm, vất vả biết bao.

[00:34:13] Đúng vậy.

[00:34:14] Ăn nhiều vào, ăn nhiều vào.

[00:34:15] Nào, ăn nhiều vào.

[00:34:16] Đúng rồi, anh Cảnh,

[00:34:17] vừa rồi em xem "Đại Tham Khảo",

[00:34:18] có một vấn đề em không hiểu.

[00:34:21] Cái "hai phàm là" đó là sao vậy?

[00:34:24] Theo nghĩa đen thì em không thấy có vấn đề gì.

[00:34:27] Câu hỏi này của em rất sắc sảo.

[00:34:29] Thật ra chúng tôi cũng đang thảo luận.

[00:34:31] Nếu kiên trì "hai phàm là",

[00:34:33] vậy thì "thực sự cầu thị" đặt ở đâu?

[00:34:42] Chị dâu, xem anh em ba hoa kìa.

[00:34:49] Lý luận suông một tràng.

[00:34:51] Tiểu Đào Hoa cũng bị nói cho ngơ ngác rồi.

[00:34:53] Đừng nói em ấy,

[00:34:55] chị cũng lần đầu tiên nghe anh ấy báo cáo như vậy.

[00:34:59] Chị nói xem, sao anh em đối với em

[00:35:00] lại không hề tỉ mỉ, kiên nhẫn như vậy.

[00:35:02] Từ nhỏ đến lớn, chị xem anh em nói kìa,

[00:35:06] hai mắt đều sáng rực.

[00:35:08] Anh em, đúng là đại anh hùng.

[00:35:11] Em chưa bao giờ thấy Tiểu Đào Hoa lúc nào

[00:35:13] lại ngưỡng mộ người khác giới như vậy.

[00:35:16] Không thể nào.

[00:35:17] Chồng của Tiểu Đào Hoa làm nghề gì vậy?

[00:35:19] Chị nói nhỏ thôi. Chồng gì chứ?

[00:35:23] Tiểu Đào Hoa vẫn còn là gái trinh đấy.

[00:35:25] Đang chờ gả, chưa tìm được đối tượng.

[00:35:28] Vậy sao? Điều kiện tốt như vậy sao lại thế?

[00:35:32] Kén chọn chứ sao. Ngày xưa,

[00:35:35] khi thực sự xuân sắc rực rỡ,

[00:35:37] cao không thành, thấp không xong.

[00:35:39] Bây giờ đã kéo dài đến tuổi này rồi.

[00:35:42] Muốn tìm người tốt, khó rồi.

[00:35:58] Sao anh lại dùng kéo lớn như vậy để tỉa râu?

[00:36:01] Ở đây này.

[00:36:04] Bảo sao thấy dùng không thuận tay mà.

[00:36:08] Hôm qua anh không phải vừa sửa rồi sao?

[00:36:10] Râu này ngày nào cũng mọc.

[00:36:18] Quần áo ở đây.

[00:36:23] Dạo này anh sao vậy?

[00:36:24] Vừa cạo râu, vừa đánh giày.

[00:36:27] Hôm nay lại còn ủi quần.

[00:36:29] Có hoạt động ngoại giao quan trọng gì à?

[00:36:32] Không phải cứ gặp người nước ngoài mới mặc đồ sạch sẽ.

[00:36:35] Em không phải vẫn luôn dạy anh

[00:36:36] phải chú ý vệ sinh cá nhân sao?

[00:36:38] Anh khó khăn lắm mới nghe lời em,

[00:36:39] em lại chế nhạo anh. Em đúng là...

[00:36:42] cả đời cái tật hai mặt không sửa được.

[00:36:45] Em dạy anh nửa đời người,

[00:36:46] anh vẫn luôn ngoan cố không chịu thay đổi.

[00:36:49] Sao đột nhiên lại thông suốt vậy?

[00:36:50] Có nguyên nhân trực tiếp nào không?

[00:36:53] Nếp quần này anh ủi thế nào? Có thể đâm người được không?

[00:36:59] Quen anh hai mươi năm rồi,

[00:37:01] anh có bao giờ để ý đến nếp quần đâu.

[00:37:03] Con người phải tiến bộ chứ.

[00:37:12] Mười sáu, mười bảy, mười tám.

[00:37:19] Bố ơi, bố không được rồi, dậy đi.

[00:37:21] Vớ vẩn.

[00:37:22] Mười chín, cố lên, cố lên.

[00:37:25] Hai mươi, dậy đi.

[00:37:28] Chậm thôi, chậm thôi.

[00:37:29] Đừng... đỡ.

[00:37:31] Bố nói cho các con biết, ngày xưa bố các con ở trong quân đội,

[00:37:33] làm cái này, hàng ngàn cái không vấn đề gì.

[00:37:35] Bây giờ ít nhất cũng năm mươi.

[00:37:37] Không phục thì cùng thử xem.

[00:37:38] Bố, biết bố lợi hại rồi.

[00:37:40] Chúng con không dám so với bố đâu.

[00:37:41] Cái eo của bố, động một cái là không cử động được nữa.

[00:37:43] Chúng con sợ không chịu nổi trách nhiệm đó.

[00:37:45] Đúng vậy, đúng vậy.

[00:37:46] Đừng nói nhiều nữa, từ ngày mai,

[00:37:47] bố dậy lúc nào,

[00:37:48] các con dậy lúc đó.

[00:37:49] Cùng bố đi tập thể dục.

[00:37:50] Cả ngày ngủ nướng, có giống đàn ông không?

[00:37:54]

[00:37:56] Bao nhiêu tuổi rồi không biết nóng lạnh.

[00:37:58] Mau mặc quần áo vào.

[00:38:00] Đừng cười. Từ ngày mai,

[00:38:02] em cũng ra ngoài chạy bộ với anh.

[00:38:04] Gì chứ? Em ra đường làm trò hề với anh à? Làm khỉ à?

[00:38:10] Có thấy con khỉ nào tinh thần như vậy không?

[00:38:16] Nhanh lên, nhanh ăn cơm, ăn cơm.

[00:38:20] Bác sĩ Thư.

[00:38:22] Sao Chủ nhật cũng không nghỉ ngơi?

[00:38:23] Tối qua tôi trực đêm.

[00:38:24] Sao chị đến bệnh viện sớm vậy?

[00:38:26] Tôi đi thăm một bệnh nhân.

[00:38:27] Các chị làm bác sĩ, thật vất vả.

[00:38:30] Đều như nhau cả.

[00:38:32] Đúng rồi, bác sĩ Thư,

[00:38:33] nhà chị dạo này có chuyện vui gì phải không?

[00:38:37] Lão Cảnh,

[00:38:38] tuần này trông tinh thần lắm.

[00:38:41] Anh ấy tóc cũng cắt, râu cũng cạo,

[00:38:43] đôi giày da đánh bóng loáng.

[00:38:45] Chúng tôi ai cũng cười,

[00:38:46] nói đôi giày bóng đến nỗi

[00:38:47] ruồi đậu lên cũng phải trượt.

[00:38:49] Còn cái nếp quần nữa,

[00:38:51] cứ như dùng thước đo vậy.

[00:38:53] Thẳng tắp, cái vẻ bảnh bao đó,

[00:38:56] cứ như chú rể vậy.

[00:38:58] Anh ấy làm lãnh đạo mà, phải làm gương.

[00:39:02] Bản thân lôi thôi thì sao yêu cầu cấp dưới được.

[00:39:04] Nói vậy cũng có lý.

[00:39:09] Nhưng mà, các đồng chí nam,

[00:39:12] đột nhiên thích chải chuốt, chứng tỏ họ sợ già rồi.

[00:39:15] Lão Cảnh năm nay bốn mươi tám rồi phải không?

[00:39:17] Chị xem, bốn mươi tám,

[00:39:20] là độ tuổi nhạy cảm của các đồng chí nam.

[00:39:22]

[00:39:25] Những năm này tôi xử lý

[00:39:26] mâu thuẫn vợ chồng, đều là ở độ tuổi này.

[00:39:29] Cho nên, bác sĩ Thư,

[00:39:32] màu quần áo này của chị không được.

[00:39:34] Cũ quá rồi, phải thay, cái này không được.

[00:39:36] Chị phải chăm chút bản thân.

[00:39:38] Không được, không nói nữa.

[00:39:40] Tôi phải nhanh chóng đi xem bệnh nhân đó.

[00:39:42] Về nhà nghỉ ngơi sớm.

[00:39:43] Đừng quên, chăm chút bản thân.

[00:39:45] Tạm biệt, tạm biệt.

[00:39:50] Vừa rồi,

[00:39:50] anh đã giới thiệu sơ lược về lịch sử Đảng ta.

[00:39:53] Thật ra, Đảng ta

[00:39:54] đã trải qua nhiều thử thách lớn lao.

[00:39:57] Đặc biệt là lần này, suýt nữa thì mất Đảng, mất nước.

[00:40:00] Các em học kinh tế ấy mà

[00:40:02] Nhất định phải hiểu lịch sử.

[00:40:04] Vì lịch sử, giống như một tấm gương.

[00:40:06] Các em không thể chỉ đọc sách giáo khoa suông.

[00:40:09] Phải liên hệ thực tế.

[00:40:10] Liên hệ thực tế, thật sự rất quan trọng.

[00:40:16] Cho các em xem một vài thứ.

[00:40:20] Thời Cách mạng Văn hóa,

[00:40:22] anh đã sưu tầm một số tài liệu, các em xem.

[00:40:24] Tất cả đều ghi ở trên này.

[00:40:31] Thư Mạn, lại đây, em xem thử.

[00:40:36] Cái quần này thế nào?

[00:40:39] Cứ cảm thấy cái đũng hơi rộng.

[00:40:41] Lôi thôi lếch thếch, cái này...

[00:40:44] Hơi rộng thật. Ngày mai em tìm người sửa cho anh.

[00:40:46] Đừng có qua loa, nhớ đấy.

[00:40:51] Dạo này anh có chút khác lạ.

[00:40:53] Khác lạ thế nào?

[00:40:55] ánh mắt anh nhìn cô bé đó,

[00:40:57] sao em lại thấy quen thuộc đến vậy.

[00:41:00] Cô bé nào? Đâu có cô bé nào.

[00:41:07] Em nói Tiểu Đào Hoa phải không?

[00:41:09] Người ta là bạn học của Linh Tử,

[00:41:10] bằng tuổi Linh Tử, cũng ba mươi mấy rồi.

[00:41:12] Cô bé nào chứ.

[00:41:15] Lần đầu tiên anh gặp em,

[00:41:17] ánh mắt anh nhìn em cũng như vậy.

[00:41:21] Em tám trăm kiếp cũng không quên được.

[00:41:25] Anh cởi quần ra đi,

[00:41:27] ngày mai em mang đi sửa.

[00:41:44] Em đợi một chút.

[00:41:49] Không ăn sáng nữa à?

[00:41:50] Đợi đã, quần của anh, quần của anh.

[00:41:55] Xem giày của anh kìa, toàn là bụi.

[00:41:58] Đợi đã, cổ áo của anh.

[00:42:01] Tóc của anh, xấu chết đi được.

[00:42:06] Em lắm lời quá.

[00:42:11] Sao thế này?

[00:42:13] Chỉ mới nói một câu tối qua,

[00:42:14] thật là yếu đuối.


 0 Comentários sort   Ordenar por


A seguir