Kim Hôn Phong Vũ Tình tập 37 - Hồ Quân, Chu Vận
Kim Hôn Phong Vũ Tình - Chuyện tình 50 năm giữa giông bão thời cuộc – từ một ánh nhìn đến trọn đời bên nhau.
Kim Hôn Phong Vũ Tình kể về chuyện tình giữa anh hùng quân đội Cảnh Trực và nữ bác sĩ Thư Mạn, bắt đầu từ thập niên 1950. Vì tình yêu, anh từ bỏ quân ngũ, chấp nhận hy sinh cả sự nghiệp trong những năm tháng đầy biến động. Trải qua nửa thế kỷ thăng trầm, họ vẫn bên nhau – viết nên một chuyện tình bền bỉ, sâu lắng và đầy cảm xúc.
[00:02:14] Câu chuyện trong phim hoàn toàn là hư cấu. Nếu có trùng hợp, hoàn toàn là ngẫu nhiên.
[00:02:18] Mẹ nghe ông ngoại con nói,
[00:02:19] mùa đông ở New York còn lạnh hơn Bắc Kinh.
[00:02:22] Con nhất định phải chú ý giữ ấm nhé.
[00:02:24] Con sắp chết cóng rồi đây này.
[00:02:25] Con đang mặc áo len, áo phao dày đây mẹ.
[00:02:27] À mẹ, mẹ bảo bố chú ý cái lưng một chút.
[00:02:30] Nếu hết sưởi thì mua máy sưởi điện.
[00:02:33] Tuyệt đối đừng sợ tốn điện.
[00:02:34] Bố con không yếu đuối thế đâu.
[00:02:36] Sao mẹ con em tôi chuyện mà ông cũng nghe được nhỉ?
[00:02:38] Hai người nói chuyện với nhau,
[00:02:40] không phải thời tiết thì cũng là sức khỏe.
[00:02:42] Còn gì hay mà nói đâu.
[00:02:43] Bố con nói gì thế?
[00:02:44] Bố con bảo con đừng có chỉ biết làm đẹp.
[00:02:47] Trời lạnh thế này,
[00:02:48] mặc váy ngắn, hở cả đùi ra.
[00:02:49] Lúc trẻ không thấy gì đâu,
[00:02:51] đến trung niên là khớp sẽ có vấn đề đấy.
[00:02:54] Bố con không quan tâm đến đùi con đâu.
[00:02:56] Mẹ, mẹ nói mình thì có.
[00:02:58] Sao lại đổ lên đầu bố con?
[00:03:00] Bố không quan tâm đùi con,
[00:03:01] bố quan tâm não con ấy, con bé ngốc này.
[00:03:03] Ông đừng có lẩm bà lẩm bẩm nữa.
[00:03:05] Muốn nói thì ông nói đi.
[00:03:06] Tôi có gì mà nói chứ.
[00:03:08] Nó mà không bỏ cái thằng Mỹ kia,
[00:03:09] thì đừng hòng nói chuyện với tôi.
[00:03:11] Nói bậy gì thế?
[00:03:12] Con gái lấy chồng rồi.
[00:03:13] Ông muốn phá hoại hôn nhân à?
[00:03:14] Đồ phong kiến cổ hủ.
[00:03:15] Đấy mà gọi là hôn nhân à?
[00:03:16] Đấy là nó bị lú lẫn thì có.
[00:03:18] Bố con dạo này bận lắm.
[00:03:20] Bận chụp ảnh.
[00:03:22] Gặp ai cũng chụp cho người ta.
[00:03:24] Còn chụp cho Lạc Lạc nhiều ảnh lắm đấy.
[00:03:26] Mà con phải công nhận bố chụp đẹp thật.
[00:03:28] Mai mẹ gửi qua cho con,
[00:03:30] để con xem.
[00:03:32] Vâng ạ, vâng ạ.
[00:03:34] Thật sự không nói chuyện với con gái nữa à? Không.
[00:03:38] Bố con hỏi, Gia Cát Minh bây giờ thế nào rồi?
[00:03:41] Tìm việc sao rồi?
[00:03:42] Hai đứa chuyển nhà chưa?
[00:03:44] Bố con không quan tâm Minh đâu.
[00:03:46] Mẹ nói với bố,
[00:03:47] con bây giờ vừa đi học vừa đi làm,
[00:03:49] tự kiếm tiền, rất độc lập.
[00:03:51] Hoàn toàn không dựa vào đàn ông.
[00:03:53] Được rồi, được rồi.
[00:03:55] Mẹ ơi, bạn học gọi con rồi, con phải đi đây.
[00:03:57] Mấy hôm nữa con gọi lại cho mẹ nhé.
[00:04:01] Mẹ ơi con yêu mẹ.
[00:04:01] Thôi đừng gọi nữa, tốn tiền điện thoại.
[00:04:03] Viết thư đi. Bố mẹ đều thích đọc thư con.
[00:04:10] Chưa nói xong đã cúp máy rồi.
[00:04:16] Này, con gái nó tốn bao nhiêu tiền
[00:04:21] gọi đường dài về cho bà
[00:04:22] là muốn bà yên tâm.
[00:04:24] Bà nghe điện thoại xong,
[00:04:26] mặt mày vẫn ủ rũ thế kia.
[00:04:27] Nó ở bên kia mà biết được
[00:04:29] thì buồn biết mấy.
[00:04:30] Ông có nhiều lời thế sao không nói với nó?
[00:04:33] Chừng nào nó chưa chia tay thằng Mỹ kia,
[00:04:35] chừng đó tôi không nói chuyện với nó.
[00:04:37] Đây là vấn đề nguyên tắc.
[00:04:38] Sĩ diện hão.
[00:04:46] Gọi cả buổi sáng không thông.
[00:04:48] Có phải lại buôn dưa lê với Cảnh Cảnh không?
[00:04:51] Đường dài Mỹ đắt thế, bà đúng là lắm tiền thật.
[00:04:54] Bà có gì thì nói thẳng đi.
[00:04:56] Đừng có lằng nhà lằng nhằng.
[00:04:57] Tôi bảo này, hai người có phải nên nói Hổ Tử rồi không?
[00:05:00] Hổ Tử lại sao nữa?
[00:05:01] Thì hôm qua ấy,
[00:05:02] là kỷ niệm ngày cưới của Tĩnh Tĩnh với Hổ Tử.
[00:05:05] Sai rồi, Hổ Tử kết hôn tháng 10 mà?
[00:05:09] Ừ, tôi nói là đính hôn.
[00:05:11] Thế cũng tính à? Sao lại không tính?
[00:05:13] Tĩnh Tĩnh hẹn nó từ hôm kia rồi.
[00:05:15] Bảo đưa con đi ra ngoài ăn mừng.
[00:05:18] Kết quả là đợi mãi không về, đợi mãi không về.
[00:05:21] Máy nhắn tin, di động, đều không trả lời.
[00:05:23] Kết quả tốt thật, nửa đêm hai giờ mới về nhà,
[00:05:26] người đầy mùi rượu.
[00:05:28] Tĩnh Tĩnh mới hỏi nó đi đâu.
[00:05:30] Nó không nói tiếng nào, lăn ra ngủ.
[00:05:32] Tĩnh Tĩnh tức chứ.
[00:05:34] Nghĩ xem, con bé thức trắng đợi nó về,
[00:05:36] sao không tức được chứ?
[00:05:37] Thôi thì hôm trước uống say quá, bỏ qua đi.
[00:05:41] Sáng hôm sau dậy giải thích một tiếng.
[00:05:43] Đằng này tốt thật, sáng dậy xách chân đi luôn.
[00:05:46] Coi nhà tôi là nhà trọ thật rồi.
[00:05:49] Tĩnh Tĩnh ở nhà khóc nửa ngày rồi đấy.
[00:05:51] Thằng nhóc này đúng là quá đáng thật.
[00:05:52] Đợi nó về tôi nhất định phải dạy dỗ nó một trận.
[00:05:54] Đúng thế, đừng nói là đối với vợ mình,
[00:05:57] đối với bạn bè bình thường cũng không thể thế được.
[00:05:59] Ông nói đúng không? Đúng, đúng rồi.
[00:06:00] Hổ Tử mới làm giám đốc mà.
[00:06:02] Điện thoại công việc nhiều, bận.
[00:06:05] Bận gì mà bận? Có bận cũng không được thế.
[00:06:06] Công việc quan trọng hay gia đình quan trọng?
[00:06:09] Đừng có lộn ngược gốc ngọn, đồng chí.
[00:06:11] Vẫn là ông Cảnh nhà ta.
[00:06:13] Cán bộ lãnh đạo giác ngộ cao thật.
[00:06:15] Không như một số người chỉ biết bênh con mình.
[00:06:18] Tĩnh Tĩnh ấy, hay nói với Hổ Tử,
[00:06:19] bảo nếu anh được một nửa như bố anh,
[00:06:21] thì em lấy anh đời này không oan uổng.
[00:06:23] Đấy, Tĩnh Tĩnh hiểu chuyện chưa kìa.
[00:06:24] Nào, để tôi rót trà cho bà.
[00:06:26] Thôi thôi thôi, bà đừng bận rộn nữa, tôi về đây.
[00:06:28] Còn phải về nấu cơm cho Tĩnh Tĩnh.
[00:06:30] Tĩnh Tĩnh bây giờ không đi làm mà?
[00:06:31] Sao còn phải đợi bà nấu cơm?
[00:06:33] Bà đừng nhắc chuyện này nữa!
[00:06:35] Ở nhà một năm nay,
[00:06:36] làm tôi sắp chết mệt rồi.
[00:06:39] Lúc thì bảo muốn đi du học, thi TOEFL.
[00:06:43] Lúc lại bảo muốn tự mở công ty kinh doanh.
[00:06:46] Lúc lại đòi thi công chức gì đó.
[00:06:48] Nó mà có ý đấy là
[00:06:49] tôi với bố nó lại phải chạy theo lo liệu.
[00:06:51] Kết quả là làm được hai ngày đã hết hứng.
[00:06:54] Về nhà còn trách móc chúng tôi.
[00:06:56] Bà nói xem, chúng tôi... chúng tôi cũng...
[00:07:01] Thực ra cũng thấy không sao.
[00:07:03] Chỉ là con cái thôi,
[00:07:04] ở bên bố mẹ thích làm nũng chút.
[00:07:05] Không có gì đâu, bố nó ở Trung Quan Thôn,
[00:07:09] tìm cho nó công ty công nghệ cao gì đó,
[00:07:11] làm về mạng, giờ đang mốt mà.
[00:07:14] Mấy hôm nữa đi làm rồi, cũng không có gì.
[00:07:18] Thôi, tôi về đây, về đây. Vâng.
[00:07:23] Này ông Cảnh,
[00:07:23] việc của Hổ Tử hai người phải quản đấy nhé.
[00:07:26] Chúng tôi nói thì không tiện lắm.
[00:07:28] Ông yên tâm.
[00:07:29] Thằng nhóc hư đốn này cứ giao cho tôi, yên tâm đi.
[00:07:31] Được, vậy tôi về nhé. Tạm biệt.
[00:07:39] Ông xem, ông xem.
[00:07:40] Chiều con gái thành cái gì rồi.
[00:07:43] Gần ba mươi tuổi rồi,
[00:07:44] nấu cơm còn đợi mẹ nấu.
[00:07:47] Sao không đợi mẹ nó đút cho ăn luôn đi.
[00:07:49] Đừng nói chuyện cay nghiệt thế.
[00:07:51] Người ta là con một mà.
[00:07:52] Hổ Tử cũng là con một đấy.
[00:07:54] Dựa vào đâu nhà họ là công chúa,
[00:07:56] nhà mình là đầy tớ? Vô lý.
[00:07:58] Này, bà nói thế tôi lại không đồng ý lắm đâu.
[00:08:02] Con gái mà,
[00:08:04] trước khi lấy chồng đương nhiên làm nũng với bố mẹ rồi.
[00:08:07] Lấy chồng rồi thì phải làm nũng với chồng chứ.
[00:08:10] Hổ Tử điểm này không bằng tôi.
[00:08:11] Bà xem, người khó chiều như bà,
[00:08:14] tôi chẳng phải cũng dỗ bà vui vẻ đó sao?
[00:08:16] Phải không?
[00:08:17] Ông có ý gì? Tôi nói cho ông biết nhé,
[00:08:20] chuyện của đôi trẻ ông không được xen vào.
[00:08:22] Ông cứ mắng Hổ Tử,
[00:08:24] Hổ Tử trong lòng sẽ không phục đâu.
[00:08:26] Nó bây giờ dù sao cũng là giám đốc,
[00:08:28] quản lý mấy chục người đấy.
[00:08:29] Tôi biết.
[00:08:30] Giám đốc Cảnh nhà ta rất sĩ diện.
[00:08:33] Nhưng nếu nó phạm lỗi,
[00:08:35] tôi làm bố, đáng mắng thì cứ mắng,
[00:08:37] đáng phê bình thì phải phê bình.
[00:08:38] Sao lại là Hổ Tử sai nữa rồi?
[00:08:39] Thôi, đừng giảng đạo lý lớn với tôi nữa.
[00:08:42] Ông giảng đạo lý lớn tôi không thích nghe.
[00:08:44] Vấn đề này tôi không tranh luận với bà.
[00:08:45] Dù thế nào đi nữa,
[00:08:46] Hổ Tử nhà ta phải xin lỗi Tĩnh Tĩnh.
[00:08:49] Tại sao?
[00:08:50] Nó là đàn ông mà.
[00:08:51] Vì nó là con trai ông chứ gì?
[00:08:54] Nó đương nhiên là con trai tôi rồi. Đồ đáng ghét.
[00:09:01] Tĩnh Tĩnh về rồi à? Lạc Lạc đâu con?
[00:09:04] Sang nhà ông bà ngoại chơi rồi ạ.
[00:09:05] Mai lại bế qua.
[00:09:06] Ừ, được, mau ăn cơm đi.
[00:09:08] Cơm nấu xong rồi, chỉ đợi con thôi.
[00:09:10] Hổ Tử đâu ạ? Bố nó mắng về rồi.
[00:09:13] Con yên tâm, bố mẹ nhất định sẽ phê bình giáo dục nó nghiêm khắc.
[00:09:16] Nào nào nào, ngồi đi.
[00:09:17] Mẹ, thực ra con cũng có chỗ không đúng.
[00:09:21] Đâu đến mức phê bình giáo dục gì ạ.
[00:09:23] Phụ nữ làm gì có chuyện không đúng chứ?
[00:09:25] Quan điểm của ông nội Lạc Lạc, mẹ ủng hộ trăm phần trăm.
[00:09:28] Mẹ đúng là sáng suốt.
[00:09:31] Mẹ đang nói chuyện với ai thế?
[00:09:34] Đây không phải là đại tiểu thư nhà họ Quý sao?
[00:09:36] Đây không phải là Giám đốc Cảnh sao? Hôm nay không có tiếp khách à?
[00:09:39] Thật hiếm có, về ăn cơm với người nhà.
[00:09:41] Ai mà ngày nào cũng tiếp khách.
[00:09:42] Thôi, đừng có câu nào cũng đáp lại câu ấy, nhường nhau chút đi.
[00:09:45] Ai về thế này?
[00:09:47] Tĩnh Tĩnh à? Lâu rồi không gặp.
[00:09:48] Lạc Lạc đâu?
[00:09:50] Bố, ý bố là nếu không có Lạc Lạc,
[00:09:52] thì bố không muốn gặp con lắm à?
[00:09:53] Con bé này nói gì thế?
[00:09:55] Con là mẹ của Lạc Lạc.
[00:09:56] Không có con sao có bảo bối nhỏ của chúng ta được.
[00:10:00] Vẫn là bố có giác ngộ, có trình độ.
[00:10:04] Lại đây, lại đây. Không hiểu chuyện.
[00:10:10] Tôi tự lấy, tự lấy.
[00:10:12] Bố mẹ...
[00:10:17] Em tự ăn của mình đi.
[00:10:18] Em không biết à?
[00:10:18] Mẹ ghét nhất người khác gắp thức ăn cho bà ấy.
[00:10:20] Mẹ nói thế bao giờ?
[00:10:22] Hơn nữa, còn phải xem ai gắp cho mẹ chứ.
[00:10:24] Phải không Tĩnh Tĩnh?
[00:10:26] Hổ Tử, đối với Tĩnh Tĩnh thái độ gì thế?
[00:10:29] Nó là vợ con, là mẹ của con con.
[00:10:32] Người ta là sinh viên đại học, tài năng xuất chúng,
[00:10:34] cam tâm tình nguyện ở nhà làm bà nội trợ,
[00:10:36] không một lời oán thán.
[00:10:38] Con phải cảm kích vô cùng, cúc cung tận tụy.
[00:10:41] Tìm mọi cách làm cho Tĩnh Tĩnh vui vẻ.
[00:10:44] Con còn tỏ thái độ với người ta.
[00:10:46] Quá vô nhân tính rồi.
[00:10:47] Chuyện nhân tính thì không...
[00:10:48] Bố con nói đúng đấy.
[00:10:50] Đạo lý này con đâu phải không hiểu.
[00:10:52] Con đừng tưởng phụ nữ suốt ngày ở nhà là an nhàn,
[00:10:55] là hưởng thụ, trong lòng khổ lắm đấy.
[00:10:58] Chồng mà còn tỏ thái độ nữa,
[00:10:59] thì đúng là không sống nổi nữa rồi.
[00:11:01] Mẹ, vẫn là mẹ hiểu con nhất.
[00:11:04] Những lời này,
[00:11:05] con nói với anh ấy không biết bao nhiêu lần rồi.
[00:11:07] Anh ấy không nhớ một chữ.
[00:11:08] Hôm nay bố mẹ lại nói như vậy,
[00:11:10] Anh ấy mà còn không nhớ nữa, thì là bất hiếu.
[00:11:13] Thôi thôi thôi, ăn cơm đi, cơm nguội cả rồi, mau lên.
[00:11:16] Bố nhìn mắt con
[00:11:17] là biết không phục rồi.
[00:11:19] Có gì không phục thì nói thẳng với bố.
[00:11:22] Chúng ta có thể thảo luận mà.
[00:11:24] Bố nói cho con biết,
[00:11:25] đời bố đây này,
[00:11:25] chịu bao nhiêu khổ cực,
[00:11:26] chịu bao nhiêu khó khăn,
[00:11:28] về nhà rồi, con nói xem,
[00:11:29] bố có trút giận lên mẹ con không?
[00:11:30] Đúng là không có. Bố con được mỗi điểm này tốt.
[00:11:33] Dù ở ngoài mắng người thế nào,
[00:11:35] về nhà là một bộ mặt tươi cười.
[00:11:37] Giống như hổ mặt cười vậy.
[00:11:39] Con thích hổ mặt cười.
[00:11:42] Đâu như Hổ Tử nhà ta chứ,
[00:11:43] ở ngoài thì tươi cười với người ta,
[00:11:45] về nhà thì quát vợ mắng con.
[00:11:48] Đó là phạm tội.
[00:11:49] Con nói xem đàn ông ở ngoài, vất vả cực khổ,
[00:11:51] chịu chút ấm ức,
[00:11:52] chẳng phải là để người nhà vui vẻ,
[00:11:54] để vợ con sống cuộc sống tốt đẹp sao?
[00:11:57] Con làm thế là lộn ngược gốc ngọn.
[00:11:59] Đúng là không hiểu chuyện.
[00:12:01] Toàn là, toàn là mẹ nó chiều hư cả.
[00:12:04] Từ nhỏ không giáo dục tốt.
[00:12:06] Đúng, đều là lỗi của tôi.
[00:12:10] Bố nói con thì nói con đi.
[00:12:11] Sao bố còn nói cả mẹ con làm gì ạ?
[00:12:14] Bố, thực ra Hổ Tử,
[00:12:16] cũng không phải không hiểu chuyện.
[00:12:17] Anh ấy đôi khi, học theo người ngoài,
[00:12:20] thi nhau xem ai thờ ơ với người nhà hơn,
[00:12:22] thế mới gọi là có cá tính.
[00:12:23] Anh ấy ấy à, chỉ sợ người khác anh ấy nó sợ vợ.
[00:12:26] Sợ vợ thì sao chứ? Sợ vợ là vinh quang.
[00:12:31] Con nghĩ xem một người đến vợ còn không sợ,
[00:12:33] thì còn sợ ai nữa? Chắc chắn không phải người tốt.
[00:12:35] Phải không Tĩnh Tĩnh?
[00:12:39] Để con nghe.
[00:12:44] Mẹ ạ? Con không về đâu.
[00:12:47] Được, tốt lắm. Vâng.
[00:12:54] Anh làm được không?
[00:12:56] Tôi nói với anh bao nhiêu lần rồi.
[00:12:57] Không được thì đừng có khoác lác với tôi ở đây.
[00:13:00] Hôm nay tôi nói với anh lần cuối.
[00:13:01] Sau này việc không làm được thì đừng có làm bừa với tôi.
[00:13:03] Tôi không có thời gian hầu hạ anh đâu, ra tòa gặp!
[00:13:10] Tôi hút điếu thuốc.
[00:13:13] Anh có thể đừng mang áp lực công việc về nhà không?
[00:13:15] Anh tự mình khó chịu,
[00:13:16] còn cứ muốn người khác khó chịu cùng anh.
[00:13:18] Anh nói cho em biết,
[00:13:19] ở nhà bố mẹ tôi không muốn cãi nhau với em.
[00:13:20] Ai muốn cãi nhau với anh?
[00:13:21] Tôi hỏi cô,
[00:13:23] có phải mẹ cô lại chạy đến nhà chúng ta nói này nói nọ không?
[00:13:25] Mẹ tôi nói gì?
[00:13:27] Cái đức hạnh của anh ấy, cơ bản là nhà nhà đều biết rồi.
[00:13:31] Quý Tĩnh, tôi nói cho cô biết,
[00:13:32] cô đừng tưởng lúc ăn cơm vừa rồi,
[00:13:33] bố mẹ tôi nói tôi vài câu,
[00:13:34] là từ nay cô ở nhà chúng tôi có thể thế này thế nọ nhé.
[00:13:36] Thế này thế nọ gì?
[00:13:38] Tôi sớm đã nhìn ra anh bề ngoài một kiểu, sau lưng một kiểu rồi.
[00:13:40] Bố anh nói câu nào không đúng?
[00:13:42] Tôi còn cảm động đấy.
[00:13:42] Cô đừng có nhắc bố tôi với tôi. Bố tôi là tôi à?
[00:13:44] Bố tôi có áp lực lớn thế này không?
[00:13:46] Không hiểu chuyện.
[00:13:47] Ai mà chẳng có chút áp lực.
[00:13:49] Anh cứ động tí là treo áp lực lên miệng,
[00:13:50] anh có thấy ngại không? Ai không hiểu chuyện?
[00:13:55] Lười nói chuyện với cô, đồ không có não.
[00:13:56] Anh mới không có não ấy!
[00:14:07] Bố đừng có dạy đời con nữa.
[00:14:10] Con cả ngày ở ngoài bận rộn,
[00:14:13] đầu con sắp nổ tung rồi.
[00:14:14] Bố nói xem bây giờ bố lại lải nhải với con,
[00:14:16] thì chẳng khác nào đội cho
[00:14:17] Tôn Ngộ Không cái vòng kim cô.
[00:14:19] Bố có để con sống không?
[00:14:20] Yếu đuối thế à?
[00:14:22] May mà thằng nhóc con còn từng ra chiến trường đấy.
[00:14:24] Bố đừng có nhắc đến hai chữ chiến trường với con.
[00:14:26] Con nghe không nổi cái này đâu.
[00:14:27] Con mà nói với bố,
[00:14:29] bây giờ con trải qua còn khó khăn hơn ở chiến trường nhiều,
[00:14:31] bố tin không? Bố lại còn nói con làm bộ nữa chứ.
[00:14:36] Con chỉ nghĩ,
[00:14:38] hồi đó con thà chết ở chiến trường còn hơn.
[00:14:41] Đồ khốn! Nói bậy gì thế?
[00:14:43] Con nói bậy à?
[00:14:44] Con bất tài nên con mới nói bậy chứ.
[00:15:00] Con nói xem bóng đá có gì đáng xem,
[00:15:01] xem nửa ngày không vào được quả nào.
[00:15:03] Thà xem bóng rổ vào bóng sướng hơn.
[00:15:06] Xem là xem quá trình.
[00:15:07] Bố thích xem vào bóng thế thì xem bi-a đi.
[00:15:11] Cãi nhau phải không? Chẳng trách,
[00:15:13] chẳng trách mẹ vợ ông không thích ông.
[00:15:16] Con nói cho bố biết,
[00:15:17] thực ra muốn lấy lòng mấy bà già đó,
[00:15:19] không khó chút nào.
[00:15:20] Bà già gì, bà trẻ gì chứ?
[00:15:22] Đấy là lời bố nói.
[00:15:24] Đừng có lớn lối thế.
[00:15:25] Vâng, vâng, con không có giáo dục như bố.
[00:15:31] Lúc nãy ăn cơm
[00:15:32] bố còn nói con ở ngoài là hổ
[00:15:34] về nhà là cừu non.
[00:15:36] Bố quên hồi đó,
[00:15:37] bố đối xử với con và lão Ngưu thế nào rồi à?
[00:15:40] Bố đem cái sự
[00:15:41] bất mãn với gia đình, với mẹ con
[00:15:43] trút hết lên đầu hai anh em con rồi.
[00:15:45] Bố còn dám nói mình chưa bao giờ nổi giận à?
[00:15:48] Nhưng về điểm này, con hơn bố nhiều đấy.
[00:15:51] Con đối với Lạc Lạc nhà con,
[00:15:52] con đến mắt còn chưa trợn bao giờ.
[00:15:54] Ừ, ừ, ừ, để thằng nhóc con bắt được rồi.
[00:15:57] Lúc đó bố hơi thiếu kiên nhẫn.
[00:16:01] Bố trước mặt con, xin lỗi con.
[00:16:05] Không đúng, mỗi lần bố dạy dỗ các con,
[00:16:09] đều là các con phạm lỗi.
[00:16:10] Đặc biệt là con, mỗi lần giáo dục con,
[00:16:12] nói xem lần nào là oan uổng?
[00:16:14] Thôi thôi thôi.
[00:16:16] Con cũng không có ý định tính sổ cũ với bố.
[00:16:18] Con chỉ hy vọng
[00:16:19] bố có thể hiểu tâm trạng của con bây giờ.
[00:16:21] Con cả ngày ở ngoài bận rộn,
[00:16:22] mệt chết mệt sống, chỉ có vợ con thôi,
[00:16:25] con về nhà, một phút không nói chuyện với cô ấy,
[00:16:27] là không được, không vui.
[00:16:30] Bố nói xem cuộc sống này sao mà sống nổi.
[00:16:35] Phụ nữ đều thế, mẹ con cũng vậy.
[00:16:38] Bố chẳng phải cũng chịu đựng qua rồi sao?
[00:16:43] Bố dùng chữ "chịu đựng" đấy nhé.
[00:16:45] Tìm chuyện phải không?
[00:16:52] Con thấy,
[00:16:53] mẹ con việc thành công nhất,
[00:16:55] là cải tạo bố thành người đàn ông kiểu mẹ muốn.
[00:16:57] Ai cải tạo ai chứ? Con nói bậy.
[00:17:00] Khói thuốc này...
[00:17:03] Sao con còn chưa ngủ?
[00:17:04] Mẹ tưởng bố con ở đây một mình.
[00:17:06] Tĩnh Tĩnh ngủ rồi, mau đi ngủ đi.
[00:17:08] Đừng hút thuốc nữa, hút thuốc trăm hại không một lợi.
[00:17:11] Đúng thế, nói với con bao nhiêu lần rồi, Trí nhớ kiểu gì vậy?.
[00:17:13] Bố, bố dù có vội thể hiện,
[00:17:18] cũng không đến mức vội vàng bán đứng con thế chứ?
[00:17:20] Ngủ đi, ngủ đi.
[00:17:22] Thôi nào mẹ, con nói chuyện với bố một lát.
[00:17:24] Mẹ vội gì chứ?
[00:17:26] Cái thuốc này...
[00:17:28] Già rồi, già rồi, còn ngày càng lẩm cẩm nữa.
[00:17:29] Mau đi đi.
[00:17:30] Đi đâu? Con đi vệ sinh.
[00:17:45] Trừng mắt nhìn tôi làm gì?
[00:17:46] Tôi đang giáo dục con cái mà.
[00:17:47] Dùng cái này giáo dục à?
[00:17:50] Mau ngủ đi, còn xem bóng đá, thức khuya.
[00:17:54] Không còn trẻ nữa rồi, ngủ đi ngủ đi.
[00:18:10] Quý Tĩnh, mở cửa! Quý Tĩnh!
[00:18:13] Em giận thật đấy à?
[00:18:15] Anh nói em nghe, đến mức đấy sao?
[00:18:18] Mau lên, em mở cửa ra anh nói cho nghe.
[00:18:20] Mau lên! Quý Tĩnh!
[00:18:23] Mở cửa ra anh nói cho nghe!
[00:18:25] Mấy giờ rồi? Mau lên!
[00:18:27] Đây là đang giáo dục con cái,
[00:18:28] hay là đang mở đại hội kể khổ vậy?
[00:18:30] Thật không ngờ bao nhiêu năm qua,
[00:18:32] trong lòng ông lại có nhiều ấm ức thế.
[00:18:35] Nghe lỏm.
[00:18:37] Ý của tôi là,
[00:18:38] trong cuộc đời, chịu chút ấm ức là bình thường.
[00:18:42] So với bão táp ngoài xã hội,
[00:18:44] vợ mình làm mình chịu chút
[00:18:46] ấm ức đó thì có là gì đâu.
[00:18:48] Ông vừa nói với Hổ Tử thế à?
[00:18:51] Ngoài mặt một kiểu, sau lưng một kiểu.
[00:18:53] Tôi đang định nói với nó cái này,
[00:18:54] chân lý không thể lay chuyển này thì
[00:18:55] bà xuất hiện, phá đám.
[00:18:58] Mở cửa!
[00:19:00] Anh nói chuyện với em đấy, em có thôi đi không?
[00:19:01] Ông đừng quản nữa, càng quản càng loạn.
[00:19:02] Bà nói xem thằng nhóc này,
[00:19:03] dám trước mặt bố nó mà ngang ngược thế.
[00:19:06] Học ai thế này?
[00:19:07] Em có mở cửa không hả? Em muốn làm gì?
[00:19:14] Anh muốn làm gì? Em nói cho anh biết,
[00:19:16] với loại người như anh không có lý lẽ gì để nói cả.
[00:19:18] Em chịu đủ rồi! Tôi cũng chịu đủ rồi!
[00:19:20] Vậy thì ly hôn! Ly hôn! Ly hôn! Ai không ly hôn là cháu!
[00:19:23] Ly hôn!
[00:19:24] Mặc áo vào! Mặc áo vào! Mặc vào!
[00:19:27] Ly hôn! Cô làm gì thế hả?
[00:19:32] Anh... Anh đợi đấy! Cô tìm gì thế?
[00:19:36] Đúng! Đập hết đi! Đập! Đập đi!
[00:19:38] Ly hôn! Tôi thành toàn cho anh! Đúng! Ném ném ném!
[00:19:40] Ly hôn! Tôi ly hôn! Ném! Nào ném ném ném!
[00:19:44] Đừng sống nữa! Không sống nữa!
[00:19:45] Hai đứa này, bà vào khuyên đi, khuyên đi.
[00:19:47] Bình thường ông giỏi giảng đạo lý lớn nhất mà.
[00:19:49] Ông vào khuyên đi.
[00:19:50] Nhưng nửa đêm thế này, tôi là bố chồng.
[00:19:52] Bà nói xem ăn mặc thế này vào có tiện không?
[00:19:54] Lúc quan trọng này,
[00:19:55] có gì mà tiện với không tiện chứ?
[00:19:56] Này, bà xem bình thường bà ôn hòa nho nhã,
[00:19:58]
[00:20:00] Ông không phải thích làm anh hùng nhất sao?
[00:20:01] Lúc quan trọng thế này,
[00:20:02] ông nhất định phải phát huy tác dụng của mình.
[00:20:03] Sao lại lùi về sau rồi?
[00:20:04] Lúc này là lúc làm anh hùng à? Đây là...
[00:20:07] Anh muốn ly hôn phải không? Tôi thành toàn cho anh! Ly hôn!
[00:20:14] Cô, Cô đến cái này mà cũng xé à!
[00:20:16] Cô điên rồi à?
[00:20:19] Anh đánh tôi à? Đánh! Mẹ tôi còn chưa đánh tôi bao giờ!
[00:20:25] Mày làm gì, làm gì, làm gì?
[00:20:25] Đồ khốn! Khốn nạn!
[00:20:28] Đến vợ mình mà cũng dám đánh à?
[00:20:30] Loại đàn bà không hiểu chuyện này đáng đánh!
[00:20:31] Này, phụ nữ làm chuyện quá đáng chút,
[00:20:33] đó là đặc quyền của họ.
[00:20:34] Thằng nhóc khốn nạn này!
[00:20:35] Anh, đàn ông sao lại đánh phụ nữ chứ?
[00:20:38] Xin lỗi bố... Không không, xin lỗi Quý Tĩnh!
[00:20:42] Con không xin lỗi!
[00:20:42] Bố nói nam nữ bình đẳng, con không chấp nhận!
[00:20:44] Không, không chấp nhận! Không chấp nhận! Tôi đánh! Tôi đánh!
[00:20:48] Đừng đánh vào đầu con, con nói cho bố biết.
[00:20:49] Tao đánh chết mày!
[00:20:53] Tĩnh Tĩnh à, sao con lại xé giấy đăng ký kết hôn thế?
[00:21:00] Hổ Tử coi giấy đăng ký kết hôn rất quan trọng.
[00:21:03] Nó sợ mất nên để ở nhà,
[00:21:05] cùng với những thứ quý giá nhất.
[00:21:08] Nó còn suốt ngày nói muốn mua một cái két sắt
[00:21:10] để cất nó đi đấy.
[00:21:11] Con mẹ nó, dám xé giấy đăng ký kết hôn!
[00:21:14] Anh, cái giấy đăng ký kết hôn này chẳng phải chỉ là tờ giấy sao?
[00:21:16] Con cũng không cố ý... Anh ấy... Anh ấy hung dữ thế...
[00:21:22] Con nói cho bố biết, con chịu đủ lâu rồi!
[00:21:23] Đồ khốn!
[00:21:26] Thằng bé này, tính tình giống bố nó.
[00:21:28] Hơi nóng nảy một chút, nhưng không có lòng dạ xấu xa.
[00:21:32] Con nói xem đàn ông mà không có chút tính khí nào,
[00:21:34] còn giống đàn ông không?
[00:21:36] Con chắc chắn cũng sẽ không thích nó đâu.
[00:21:37] Dù thế nào cũng không được động tay động chân.
[00:21:40] Anh động tay thế này, nhà họ sẽ...
[00:21:42] Con không ngờ anh ấy dám động thủ với con.
[00:21:45] Đúng, đúng, nó đánh người chắc chắn là không đúng rồi.
[00:21:48] Con biết con làm thế này hậu quả là gì không?
[00:21:52] Tĩnh Tĩnh, thằng bé này giống bố nó,
[00:21:56] coi trọng một số thứ lắm.
[00:21:59] Con mà động vào dây thần kinh đó của nó,
[00:22:01] giống như động vào mạng sống của nó vậy,
[00:22:03] nó sẽ phát điên đấy.
[00:22:05] Nó làm xong rồi ấy à, nó chắc chắn sẽ hối hận.
[00:22:08] Đi đi đi, xin lỗi đi.
[00:22:09] Con, con không xin lỗi!
[00:22:10] Anh ấy không đời nào đâu!
[00:22:12] Nó chắc chắn bây giờ đã hối hận rồi.
[00:22:14] Mau đi đi mà! Con không đi!
[00:22:16] Nó là con trai mẹ, mẹ còn không biết à?
[00:22:17] Anh qua đây! Đi!
[00:22:20] Bố bỏ tay ra! Bố bỏ ra!
[00:22:21] Bố bỏ tay con ra!
[00:22:22] Qua đây! Xin lỗi! Mau xin lỗi!
[00:22:24] Bố bỏ tay ra trước đã!
[00:22:25] Anh xin lỗi trước! Anh bỏ ra trước!
[00:22:25] Anh xin lỗi trước tôi mới bỏ!
[00:22:26] Bố... Bố bỏ ra con liền xin lỗi!
[00:22:32] Nói cho anh biết, thằng nhóc hư đốn,
[00:22:34] anh phải xin lỗi Tĩnh Tĩnh đàng hoàng.
[00:22:36] Nếu không thì,
[00:22:37] sau này anh đừng có bước vào cửa nhà tôi nữa!
[00:22:39] Anh là đồ tiểu súc sinh!
[00:22:41] Hổ Tử, xin lỗi!
[00:22:44] Thư Mạn, đi đi đi.
[00:22:45] Để đôi trẻ tự nói chuyện.
[00:22:50] Thư Mạn, đi đi đi. Chú ý thái độ.
[00:22:56] Tĩnh Tĩnh, muốn mắng nó thì cứ mắng nó,
[00:22:58] muốn đánh thì cứ đánh! Đánh!
[00:23:04] Thằng nhóc hư đốn!
[00:23:04] Mai sửa cái cửa này cho bố!
[00:23:07] Tự mình đi sửa! Đồ súc sinh nhỏ!
[00:23:10] Súc sinh súc sinh gì chứ, nghe khó nghe quá.
[00:23:13] Mắng nó chẳng phải là mắng chính chúng ta sao?
[00:23:14] Bà đúng là đàn bà nông cạn.
[00:23:16] Bây giờ chỉ cần Tĩnh Tĩnh tha thứ cho Hổ Tử nhà ta,
[00:23:19] mắng vài tiếng súc sinh thì có sao đâu chứ?
[00:23:21] Hơn nữa, súc sinh đôi khi
[00:23:22] còn hiểu chuyện hơn người mà.
[00:23:24] Súc sinh bao giờ đánh vợ mình chứ?
[00:23:26] Dù sao tôi cũng không thích nghe.
[00:23:27] Mắng con trai tôi, mắng ngọt xớt thế.
[00:23:29] Anh là súc sinh! Anh là súc sinh được chưa?
[00:23:34] Anh là súc sinh, tôi là gì chứ?
[00:23:38] Vậy bà là vợ súc sinh, súc sinh cái!
[00:23:44] Anh nói gì thế?
[00:23:46] Thôi được rồi.
[00:23:47] Đánh cũng đánh rồi, mắng cũng mắng rồi.
[00:23:50] Em cũng nên nguôi giận rồi chứ?
[00:23:51] Hơn nữa lúc nãy anh đánh em, anh có dùng sức đâu.
[00:23:53] Anh đánh người anh còn có lý à?
[00:23:56] Thế em cũng đánh anh rồi đấy thôi.
[00:23:57] Em còn cắn anh một miếng nữa đấy.
[00:23:59] Anh còn tính toán với em à? Anh có phải đàn ông không?
[00:24:02] Anh có phải đàn ông không em còn không biết à?
[00:24:04] Hay là thế này đi,
[00:24:05] bây giờ em cứ đánh anh một trận thoải mái.
[00:24:08] Em cứ dùng sức đánh, đánh xong chuyện này coi như xong.
[00:24:11] Nào, đánh đi! Em đánh đi! Đừng... đừng... Đánh!
[00:24:14] Đáng ghét!
[00:24:15] Nào, đánh! Đừng khách sáo, đừng khách sáo!
[00:24:17] Em đánh thật đấy à?
[00:24:18] Sao em ác thế?
[00:24:20] Em làm gì có dùng sức bằng anh.
[00:24:21] Thôi đi, em đừng nói bừa.
[00:24:23] Em xem mặt em đến vết còn không có.
[00:24:25] Anh xem anh đánh em này.
[00:24:26] Anh còn muốn đánh em tàn phế à?
[00:24:27] Thôi, thôi, thôi được rồi, đừng quậy nữa.
[00:24:31] Em xem, là em xé cái này trước mà.
[00:24:34] Em xem em xé này.
[00:24:43] Thực ra... em cũng không thật sự muốn xé đâu...
[00:24:47] Ai bảo anh cứ chọc em tức.
[00:24:49] Thôi thôi thôi, anh nói rồi, là anh không đúng.
[00:24:51] Anh không nên đánh người.
[00:24:53] Vậy ngày mai anh tìm băng dính dán nó lại.
[00:24:59] Cất nó đi.
[00:25:01] Anh xem nào. Đánh đau em không? Anh xem.
[00:25:12] Ngủ! Ngủ! Làm gì thế chứ?
[00:25:20] Ông đúng là trong lòng không để bụng chuyện gì.
[00:25:23] Ông tưởng đôi trẻ đánh nhau một trận,
[00:25:25] là mâu thuẫn giải quyết xong à?
[00:25:27] Bà tưởng bà không ngủ,
[00:25:28] thì mâu thuẫn giải quyết xong à?
[00:25:31] Đôi trẻ đánh nhau, để đôi trẻ tự giải quyết.
[00:25:34] Người lớn tuyệt đối đừng xen vào.
[00:25:37] Càng làm hỏng chuyện.
[00:25:38] Ông đang tìm cớ cho sự vô trách nhiệm của mình đấy.
[00:25:41] Đây là chân lý. Bà cứ tuân theo chân lý một lần đi.
[00:25:44] Dựa vào đâu ông nói đều là chân lý chứ?
[00:25:55] Cẩn thận dưới chân.
[00:25:56] Cẩn thận dưới chân. Đúng.
[00:25:58] Để xuống, để xuống, để xuống.
[00:26:01] Làm gì thế? Đồ nặng thế này.
[00:26:02] Sao các cậu lại để Lão Cục trưởng động tay vào chứ?
[00:26:04] Không biết ông ấy bao nhiêu tuổi rồi à?
[00:26:06] Chút thường thức cũng không có à?
[00:26:08] Không phải chúng tôi bảo ông ấy bê đâu ạ.
[00:26:09] Kệ ông ấy đi. Nào, một hai ba, lên!
[00:26:17] Lão Cục trưởng sao thế ạ?
[00:26:18] Không, không có gì.
[00:26:20] Các cậu cứ làm việc của mình đi.
[00:26:21] Tôi nói chuyện với Cục trưởng một chút.
[00:26:24] Đi đi đi đi, đi đi đi.
[00:26:27] Cẩn thận, cẩn thận.
[00:26:34] Ông đừng có cố ở đây nữa.
[00:26:35] Mau về nhà nằm nghỉ ngơi đi.
[00:26:38] Tôi biết nói gì ông đây.
[00:26:40] Nghỉ cái khỉ! Tôi là mình đồng da sắt, tức chết ông!
[00:26:57] Tĩnh Tĩnh, dậy đi! Còn ngủ nữa à?
[00:27:05] Sao thế? Bị bệnh à? Sao vậy?
[00:27:08] Mẹ, con vừa mới ngủ, mẹ lại phá đám.
[00:27:11] Mấy giờ rồi? Đừng ngủ nữa, năm giờ hơn rồi.
[00:27:13] Mau dậy đi, Lạc Lạc về rồi kìa.
[00:27:15] Mẹ trông nó đi, con buồn ngủ lắm.
[00:27:18] Tối qua cả đêm không ngủ được mấy.
[00:27:21] Sao thế lại? Cả đêm không ngủ.
[00:27:25] Có chuyện gì xảy ra à?
[00:27:28] Hỏi con đấy.
[00:27:29] Sao lại cả đêm không ngủ?
[00:27:34] Không sao đâu ạ. Mẹ đừng hỏi nữa.
[00:27:38] Có phải mẹ chồng con không?
[00:27:41] Mẹ chồng con lại làm con tức à?
[00:27:42] Hoàn toàn không liên quan đến mẹ chồng con.
[00:27:45] Con một mình trong phòng,
[00:27:46] hai mẹ con con có nói chuyện mấy đâu.
[00:27:49] Bố chồng con? Không thể nào.
[00:27:54] Ông Cảnh cũng không phải người thế.
[00:27:56] Trong nhà, chỉ có bác Cảnh là người tốt nhất thôi.
[00:27:59] Vậy thì là Hổ Tử rồi chứ gì?
[00:28:06] Hổ Tử lại bắt nạt con à? Không có.
[00:28:11] Không sao, con nói với mẹ đi. Nào.
[00:28:14] Có ấm ức gì, ở nhà mình còn không nói được à?
[00:28:17] Nói với mẹ đi, nó làm sao con?
[00:28:33] Ông lại bị trẹo lưng rồi chứ gì?
[00:28:35] Vâng, vâng.
[00:28:36] Suốt ngày dặn đi dặn lại,
[00:28:37] bảo ông cẩn thận, cẩn thận. Thôi được rồi.
[00:28:39] Xem ông cứ coi lời tôi như gió thoảng bên tai.
[00:28:41] Thôi được rồi, thôi được rồi, bà già, bà đừng lải nhải nữa.
[00:28:46] Bà nói xem cái...
[00:28:48] lão già đó có gì ghê gớm đâu.
[00:28:50] Chẳng phải chỉ trẻ hơn tôi vài tuổi sao?
[00:28:52] Xem cái vẻ vênh váo của ông ta kìa! Đức hạnh!
[00:28:54] Ông lại cãi nhau với Quý Thành chứ gì?
[00:28:57] Mới yên tĩnh được mấy hôm, chắc chắn là ông sai rồi.
[00:28:59] Được rồi, được rồi, được rồi. Chậm thôi.
[00:29:04] Thả lỏng, thả lỏng.
[00:29:07] Nào, sang bên phải, từ từ, chậm.
[00:29:12] Nào, chúng ta sang bên trái.
[00:29:13] Chậm thôi, chậm thôi, chậm thôi. Thả lỏng.
[00:29:21] Thế nào? Xem nào.
[00:29:27] Khá hơn nhiều rồi. Tay nghề ngày càng thuần thục.
[00:29:31] Này bà có biết không?
[00:29:32] Lão già đó, ông ta trước mặt bao nhiêu người trẻ
[00:29:34] nói gì mà người già nên thế này thế nọ.
[00:29:37] Ông ta có cố ý không?
[00:29:39] Thế ông có phải người già không?
[00:29:41] Năm nay đã sáu mươi tư rồi.
[00:29:42] Tôi mới ăn sinh nhật đầu năm mà.
[00:29:45] Hồ sơ ghi là âm lịch, bà có hiểu không?
[00:29:48] Chưa thấy ông già nào
[00:29:49] suốt ngày tính toán mấy ngày sinh nhật.
[00:29:51] Càng sống càng trẻ con rồi.
[00:29:52] Ông có thể đi nhà trẻ với Lạc Lạc được rồi đấy.
[00:29:54] Bà xem bà kìa, bà cũng coi thường tôi.
[00:29:56] Càng khỏi nói lão già kia,
[00:29:57] chắc chắn không coi tôi ra gì.
[00:29:58] Muốn trách thì trách mình, đừng trách người khác.
[00:30:04] Hai người sao lại đến đây? Sao thế này?
[00:30:10] Sao thế?
[00:30:12] Hai người còn mặt mũi hỏi chúng tôi à?
[00:30:14] Hai người có biết không?
[00:30:16] Con trai hai người đánh Tĩnh Tĩnh!
[00:30:20] Ông thấy chưa, lão Quý?
[00:30:21] Tôi nói gì nào? Ông còn bênh vực họ.
[00:30:25] Họ biết từ lâu rồi,
[00:30:27] hơn nữa họ vẫn luôn dung túng.
[00:30:29] Nếu không con trai họ ăn gan hùm mật gấu rồi à?
[00:30:31] Ở nhà bố mẹ đẻ
[00:30:33] mà còn dám động tay đánh con gái chúng ta?
[00:30:35] Hai người sao nỡ lòng nào?
[00:30:37] Từ nhỏ đến lớn,
[00:30:38] chúng tôi chưa từng động đến một ngón tay nó,
[00:30:39] chưa từng! Hai người sao nỡ lòng...
[00:30:42] Hành vi gì thế này?
[00:30:43] Phong kiến! Ngu muội! Phát xít!
[00:30:47] Hai người ngồi xuống, ngồi xuống.
[00:30:50] Chúng ta nói chuyện tử tế được không?
[00:30:52] Đúng, đúng.
[00:30:53] Chúng tôi thừa nhận lỗi, ngồi xuống trước đã.
[00:30:56] Ông bà thông gia, chúng ta ngồi xuống trước đã.
[00:30:57] Ngồi gì mà ngồi?
[00:30:59] Chúng tôi đến để giải quyết vấn đề.
[00:31:00] Hai người đến giải quyết vấn đề,
[00:31:02] cũng không thể nghe lời một phía được.
[00:31:03] Tôi giải thích cho bà...
[00:31:04] Bà câm miệng cho tôi!
[00:31:06] Tôi biết ngay bà có thái độ này mà.
[00:31:08] Hôm nay tôi đến là để hỏi tội đấy.
[00:31:10] Bà nói đi, bà nói đi, con trai bà có đánh con gái tôi không?
[00:31:12] Đúng, đúng. đôi trẻ đánh nhau...
[00:31:14] không phải cách nói đó...
[00:31:15] Không phải cách nói gì?
[00:31:17] Đàn ông đánh phụ nữ chính là bạo lực gia đình đấy!
[00:31:19] Chúng tôi có thể kiện hai người ra tòa đấy.
[00:31:21] Là chúng tôi dạy con không nghiêm.
[00:31:25] Là chúng tôi dạy con không nghiêm.
[00:31:27] Hổ Tử đúng là có lỗi với Tĩnh Tĩnh.
[00:31:29] Vấn đề của người trẻ người trẻ tự giải quyết.
[00:31:31] Chuyện này xảy ra tối hôm qua,
[00:31:33] nhưng vấn đề đã giải quyết rồi.
[00:31:35] Đúng, chúng đã hòa nhau rồi.
[00:31:37] Lão Quý, ông thấy chưa?
[00:31:40] Giống hệt như tôi đoán mà.
[00:31:42] Họ chính là thái độ này.
[00:31:44] Chính vì hai người có thái độ này,
[00:31:47] nên con trai bà cái tay đánh con gái tôi,
[00:31:49] nó mới dám giơ lên.
[00:31:51] Thạch Phi Phi, bà đừng có thêm dầu thêm mỡ nữa.
[00:31:54] Chuyện không xảy ra với hai người,
[00:31:56] hai người đương nhiên không thể cảm nhận được cảm giác của bậc cha mẹ rồi.
[00:31:58] Đánh người là xâm phạm nhân phẩm con người.
[00:32:00] Chúng tôi làm cha mẹ tuyệt đối không thể dung thứ được.
[00:32:03] Thử nghĩ xem,
[00:32:04] nếu là con gái ông bị một thằng khốn đánh,
[00:32:06] ông sẽ có tâm trạng gì?
[00:32:08] Quý Thành, vâng, chúng tôi thừa nhận, ông nói đều đúng.
[00:32:12] Chúng tôi đã giáo dục Hổ Tử rồi.
[00:32:16] Chúng tôi đã bắt Hổ Tử xin lỗi Tĩnh Tĩnh rồi.
[00:32:19] Đúng, đúng.
[00:32:19] Hổ Tử nhà chúng tôi đã hối cải rồi.
[00:32:21] Hai người cho nó thêm một cơ hội nữa đi, được không?
[00:32:23] Không được! Chuyện này còn chưa giải quyết xong đâu.
[00:32:26] Đã nói cho nó một cơ hội.
[00:32:27] Hai người đó là dung túng.
[00:32:29] Tĩnh Tĩnh nhà chúng tôi,
[00:32:30] từ khi lấy thằng nhóc khốn nạn nhà bà,
[00:32:34] chưa một ngày nào vui vẻ cả.
[00:32:36] Trước kia vui vẻ biết bao, một cô gái tốt biết bao,
[00:32:41] bị thằng nhóc nhà bà
[00:32:43] hành hạ thành cái dạng gì rồi.
[00:32:46] Kiếp trước tôi
[00:32:47] nợ nhà bà cái gì thế này?
[00:32:50] Để con gái tôi chịu khổ thế này?
[00:32:53] Đúng, đúng.
[00:32:54] Tĩnh Tĩnh là đứa trẻ ngoan, nó là tiên nữ.
[00:32:57] Về nhà chúng tôi là chịu thiệt thòi rồi.
[00:32:59] Tôi đại diện cho cả nhà chúng tôi,
[00:33:00] xin lỗi hai người, xin lỗi.
[00:33:03] Không được, không được.
[00:33:09] Chuyện của con với Tĩnh Tĩnh chúng con tự giải quyết.
[00:33:11] Không liên quan đến bố con.
[00:33:14] Anh thái độ gì thế?
[00:33:16] Anh đánh người, anh còn lý lẽ hùng hồn à?
[00:33:18] Anh, Tĩnh Tĩnh nhà chúng tôi đúng là mắt mù rồi.
[00:33:22] Sao lại lấy phải thằng nhóc khốn nạn như anh chứ?
[00:33:23] Con đúng là mắt mù rồi! Mắt con có vấn đề!
[00:33:25] Các người muốn làm gì thì làm đi!
[00:33:26] Đồ súc sinh này, mày thái độ gì thế hả?
[00:33:28] Thôi được rồi!
[00:33:29] Hai người đừng xen vào nữa được không?
[00:33:31] Cùng lắm thì không sống nữa, ầm ĩ cái gì chứ?
[00:33:32] Mày nói gì thế hả? Tao đánh chết mày!
[00:33:34] Thôi được rồi, mọi người bình tĩnh một chút.
[00:33:37] Nghĩ kỹ rồi hãy nói. Ngồi xuống nói đi, xin mọi người đấy.
[00:33:41] Này, cả nhà các người
[00:33:43]
[00:33:46] Cảnh Hổ, tôi nói cho anh biết,
[00:33:48] những hành vi xấu xa trước kia của anh,
[00:33:50] chúng tôi có thể bỏ qua không tính toán.
[00:33:51] Nhưng lần này anh lại dám động tay đánh người.
[00:33:55] Chúng tôi làm cha mẹ, tuyệt đối không thể dung thứ.
[00:33:57] Vậy hai người muốn thế nào?
[00:33:58] Chúng tôi... Tôi...
[00:33:59] Ly hôn! Nhất định phải ly hôn!
[00:34:04] Ông đồ mọt sách này! Ông nói gì thế?
[00:34:06] Ông vào nhà cho tôi!
[00:34:09] Vào đi, vào đi! Vào đi!
[00:34:12] Ngồi xuống! Ngồi xuống!
[00:34:15] Ông làm gì thế hả? Ông...
[00:34:17] Tôi sớm đã biết ông là người không có giáo dục.
[00:34:22] Loại người như ông sao có thể giáo dục con cái tốt được chứ?
[00:34:24] Thật là nực cười mà.
[00:34:26] Ít nói nhảm đi! Đôi trẻ mâu thuẫn,
[00:34:28] ông kéo xa quá rồi đấy.
[00:34:31] Hổ Tử chỉ chạm vào Tĩnh Tĩnh một cái,
[00:34:33] nhưng tối qua chúng đã hòa nhau rồi.
[00:34:36] Bà nói xem bà đang phá đám cái gì thế?
[00:34:38] Bà biết gì chứ? Hòa cái gì mà hòa?
[00:34:41] Tĩnh Tĩnh ở nhà nằm cả ngày rồi,
[00:34:42] như người chết vậy.
[00:34:43] Bà nói xem tôi làm mẹ nhìn thấy,
[00:34:45] trong lòng sao không đau khổ được chứ?
[00:34:47] Cuộc hôn nhân này, đúng là hủy hoại cả con người rồi.
[00:34:51] Cái tính toán tiểu tư sản của ông,
[00:34:52] tôi nhìn rõ mồn một rồi đấy.
[00:34:54] Ông từ trong xương cốt,
[00:34:55] đã không muốn con trai chúng tôi lấy con gái ông.
[00:34:57] Đúng không?
[00:34:58] Ông nói bậy! Hoàn toàn không có chuyện như vậy!
[00:35:00] Đúng thế thì sao chứ?
[00:35:04] Con trai ông hoàn toàn không xứng với Tĩnh Tĩnh nhà chúng tôi.
[00:35:06] Ông xem, ông xem kìa.
[00:35:08] Tư tưởng xấu xa đến mức nào.
[00:35:10]
[00:35:12] Hai người ở giữa bọn nó,
[00:35:14] có phải đã không làm điều gì tốt đẹp không?
[00:35:16] Đang phá hoại đấy à?
[00:35:17] Ông nói bậy!
[00:35:19] Mẹ, đừng nói với họ nữa! Ly hôn đi!
[00:35:22] Cuộc hôn nhân này cũng khá vô vị.
[00:35:23] Ly hôn sớm, tốt cho cả hai.
[00:35:25] Thằng nhóc khốn nạn này nói bậy gì thế hả?
[00:35:27] Xin lỗi! Nói chuyện tử tế với Tĩnh Tĩnh!
[00:35:29] Không có gì để nói nữa rồi.
[00:35:31] Duyên phận chúng ta đã hết rồi.
[00:35:32] Hổ Tử! Cảnh Hổ! Cảnh Hổ!
[00:35:35] Tĩnh Tĩnh nhà các người đúng là không giống hai người.
[00:35:37] Ông nói thế có ý gì?
[00:35:39] Chính là ý này đó!
[00:35:40] Tôi không bao giờ muốn làm thông gia với hai người nữa!
[00:35:44] Đấy là điều bà muốn!
[00:35:46] Bà... bà đừng có vừa ăn cướp vừa la làng nữa.
[00:35:49] Tôi nói cho bà biết, con trai bà lòng dạ đã bay xa rồi.
[00:35:51] Nếu không nó không làm ra chuyện thất đức này đâu.
[00:35:52] Bà nói xem con cái chẳng có chuyện gì cả,
[00:35:55] bà lại vô cớ gây sự,
[00:35:57] bà làm vấn đề đơn giản phức tạp hóa lên.
[00:35:58] Tôi xem bây giờ bà làm thế nào.
[00:36:00] Có gì mà làm thế nào chứ?
[00:36:02] Cùng lắm... cùng lắm thì cái đó chứ gì.
[00:36:07] Tôi hỏi ông,
[00:36:07] tại sao không muốn làm thông gia với tôi?
[00:36:09] Tại sao? Nói rõ đi! Tại sao?
[00:36:11] Tôi... tôi tại sao?
[00:36:13] Hai đời chúng tôi đều phải chịu sự bắt nạt của ông.
[00:36:16] Dựa vào đâu?
[00:36:18] Hai đời à? Hai đời?
[00:36:22] Đời nào? Nói xem đời nào?
[00:36:25] Đời nào chứ?
[00:36:25] Ông đừng nói nữa!
[00:36:26] Tôi mà nghe ông nói nữa tôi phát điên mất!
[00:36:28] Ông là đồ tư sản,
[00:36:29] yếu đuối đến mức độ nhất định rồi.
[00:36:31] Tôi nói một câu ông đã phát điên rồi.
[00:36:32] Tôi cứ nói đấy! Ông điên đi!
[00:36:33] Điên cho tôi xem nào!
[00:36:35] Ông... Tôi sau này không bao giờ muốn gặp ông nữa!
[00:36:39] Phi Phi, chúng ta đi!
[00:36:41] Này, này, này.
[00:36:42] Ông làm sao thế này? Cần gì phải thế?
[00:36:44] Đừng giận, đừng giận.
[00:36:45] Ông tưởng tôi muốn gặp ông à?
[00:36:47] Một khuôn mặt chuột!
[00:36:49] Nói chuyện nửa ngày rồi, thật sự muốn ly hôn à?
[00:36:51] Ly hôn cái khỉ! Con chuột thối kia nó dọa người đấy.
[00:36:53] Tôi không nói ông ấy.
[00:36:54] Hổ Tử nổi giận thật rồi, ông mau đi nói chuyện với nó đi.
[00:37:05] Thôi đi đi.
[00:37:06] Thật không muốn nhìn cái mặt thối của Thạch Phi Phi.
[00:37:08] Thôi được rồi, bà đến đây là để nhìn mặt bà ấy
[00:37:10] hay là nhìn mặt Lạc Lạc? Chịu bà luôn đó!.
[00:37:16] Mở cửa!
[00:37:18] Ai đấy?
[00:37:19] Ai gì mà ai?
[00:37:20] Giọng chúng tôi mà cũng không nhận ra à?
[00:37:21] Đừng giả vờ nữa! Mở cửa!
[00:37:23] Lạc Lạc không có nhà.
[00:37:25] Đợi chút.
[00:37:26] Ai nói không có nhà?
[00:37:27] Tôi hôm nay gọi điện thoại cho nhà trẻ
[00:37:29] nói bà đón cháu tôi về rồi mà?
[00:37:31] Mở cửa!
[00:37:34] Lạc Lạc! Ông bà nội đến thăm cháu đây!
[00:37:38] Bà Thạch, tôi nói cho bà biết,
[00:37:40] bà mà ngăn cản chúng tôi thăm cháu,
[00:37:42] tôi có thể đến đồn công an kiện bà đấy.
[00:37:44] Mở cửa! Mở cửa!
[00:37:50] Ông la hét cái gì?
[00:37:52] Cháu tôi đâu? Cháu tôi đâu?
[00:37:55] Cháu trai! Ông nội nhớ cháu chết đi được!
[00:37:58] Đây này! Đây này!
[00:37:59] Lạc Lạc! Lạc Lạc!
[00:38:04] Ông ngoại cháu đâu?
[00:38:05] Làm chuyện gì mờ ám rồi à?
[00:38:07] Không dám ra gặp người à?
[00:38:10] Ông già lẩm cẩm!
[00:38:11] Ông đừng có trước mặt đứa bé mà nói bậy nói bạ.
[00:38:13] Lão già này! Ai nói bậy nói bạ chứ?
[00:38:16] Thái độ gì thế! Đứng dậy!
[00:38:19] Thời gian qua lâu thế rồi còn gây sự.
[00:38:22] Tĩnh Tĩnh cũng nguôi giận gần hết rồi.
[00:38:24] Bà thật sự muốn ly hôn à?
[00:38:26] Nghĩ đến Lạc Lạc đi! Lạc Lạc phải làm sao?
[00:38:30] Lời này tôi cũng nói với Tĩnh Tĩnh rồi.
[00:38:32] Nó nói hôm nay tìm Hổ Tử nói chuyện.
[00:38:35] Đúng rồi mà! Không có chuyện gì to tát cả.
[00:38:39] Chỉ có bà ở đó phá đám thôi.
[00:38:42] Chuyện này bà không thể trách tôi được.
[00:38:44] Nếu đổi lại là con gái bà,
[00:38:45] bà chắc chắn còn phiền hơn tôi nữa.
[00:38:47] Nói thế là bà cũng thừa nhận mình phiền rồi chứ gì?
[00:38:50] Không phiền bằng bà.
[00:38:53] Chào anh, xin hỏi anh là...?
[00:38:54] Tôi tìm người.
[00:39:07] Có chuyện gì? Nói đi.
[00:39:16] Visa làm xong rồi.
[00:39:18] Vé máy bay tuần sau.
[00:39:19] Điểm đến: New York.
[00:39:21] Em bị thần kinh à?
[00:39:23] Chuyện lớn thế này em không bàn với anh một tiếng?
[00:39:24] Em đi rồi con phải làm sao?
[00:39:25] Em mười năm trước đã nói với anh em muốn ra nước ngoài.
[00:39:28] Anh cứ luôn dùng đủ lý do cản trở em.
[00:39:31] Bây giờ em cuối cùng cũng hiểu ra rồi.
[00:39:33] Em mà không hạ quyết tâm sắt đá,
[00:39:34] đời này của em sẽ bị anh hủy hoại mất.
[00:39:38] Về chuyện con cái,
[00:39:40] có ông bà ngoại, còn có ông bà nội,
[00:39:42] em rất yên tâm.
[00:39:44] Anh đúng là chưa từng thấy
[00:39:45] người mẹ nào vô trách nhiệm như em.
[00:39:46] Lạc Lạc mới chưa đầy hai tuổi.
[00:39:47] Em bao nhiêu tuổi rồi? Em ba mươi tuổi rồi!
[00:39:52] Em là phụ nữ, thanh xuân tốt đẹp,
[00:39:53] em đều phí hoài cho anh và Lạc Lạc rồi.
[00:39:57] Em có thể sống vì mình một lần không?
[00:40:01] Anh đừng nói gì nữa.
[00:40:02] Chúc em lên đường bình an đi.
[00:40:06] Không được! Anh nói cho em biết, không được đi!
[00:40:08] Chuyện giữa hai chúng ta còn chưa giải quyết xong đâu.
[00:40:09] Hơn nữa, bố mẹ anh cũng không đồng ý.
[00:40:11] Bố mẹ em cũng không đồng ý.
[00:40:14] Em sẽ không sống vì bố mẹ mình.
[00:40:17] Cũng sẽ không sống vì bố mẹ người khác.
[00:40:20] Về vấn đề giữa hai chúng ta,
[00:40:22] anh thấy cứ kéo dài thế này có giải quyết được không?
[00:40:26] Em nghĩ, hai chúng ta nên bình tĩnh lại,
[00:40:31] xa nhau một thời gian,
[00:40:36] nghĩ xem nửa đời sau nên sống thế nào.
[00:40:43] Được! Em muốn thế nào thì thế!
[00:40:47] Anh đồ nhóc hư đốn này!
[00:40:48] Vợ chồng không sợ đánh, không sợ cãi, chỉ sợ không giao tiếp.
[00:40:52] Sống xa nhau là điều tối kỵ của vợ chồng đấy.
[00:40:54] Anh còn chơi trò sống xa hai nước nữa à? Thật sự không muốn sống nữa à?
[00:40:58] Hổ Tử,
[00:40:59] chuyện của con với Tĩnh Tĩnh chưa giải quyết xong,
[00:41:01] đã để nó ra nước ngoài.
[00:41:03] Đây không phải là làm mâu thuẫn lớn thêm sao?
[00:41:05] Thằng nhóc này, con hơi không hiểu chuyện rồi đấy.
[00:41:08] Nói được con đều nói rồi.
[00:41:10] Trời muốn mưa, vợ muốn ra nước ngoài, tùy cô ấy đi.
[00:41:16] Không được không được, tôi phải đi tìm Tĩnh Tĩnh nói chuyện.
[00:41:18] Thôi được rồi, bà già bà đừng vội.
[00:41:20] Muốn nói cũng phải là tôi đi nói chứ.
[00:41:22] Nó bao giờ nghe lời ông đâu chứ?
[00:41:23] Đức hạnh!
[00:41:24] Quý Tĩnh tâm đã bay sang Mỹ rồi.
[00:41:27] Hai người ai đi cũng vô dụng thôi.
[00:41:29] Tôi thấy Quý Tĩnh thật sự không yêu Hổ Tử.
[00:41:32] Chỉ cần có tình yêu, sao nỡ lòng bỏ Hổ Tử và Lạc Lạc
[00:41:36] chạy sang Mỹ chứ?
[00:41:38] Năm đó tôi vì ông, đến Liên Xô còn có thể không đi.
[00:41:42] Hai đứa nó sao có thể so với chúng ta được chứ?
[00:41:45] Ông nói xem hai đứa nó, xa nhau thế,
[00:41:47] không thật sự xảy ra vấn đề gì chứ?
[00:41:50] Tôi nghe nói nhiều cặp vợ chồng đều vì ra nước ngoài,
[00:41:53] cuối cùng đều ly hôn rồi.
[00:41:55] Nói bậy! Hổ Tử, kiên quyết không thể!
[00:41:57] Chuyện này Hổ Tử lại không quyết định được.
[00:41:59] Con bé Quý Tĩnh này,
[00:42:02] bị bố mẹ nó chiều hư quá ích kỷ rồi.
[00:42:04] Tôi nói này,
[00:42:05] Tĩnh Tĩnh cũng là đứa trẻ hiểu chuyện.
[00:42:08] Hơn nữa, ở giữa còn có Lạc Lạc nữa.
[00:42:10] Tôi tin chúng nó sẽ không quyết định hấp tấp như vậy đâu.
[00:42:12] Bà cứ yên tâm đi.
[00:42:14] Sao mà yên tâm được chứ.