Sljedeći

Kim Hôn Phong Vũ Tình tập 40 - Hồ Quân, Chu Vận

16 Pogledi· 05/29/25
duongvu88
duongvu88
3 Pretplatnici
3

⁣Kim Hôn Phong Vũ Tình - Chuyện tình 50 năm giữa giông bão thời cuộc – từ một ánh nhìn đến trọn đời bên nhau.

Kim Hôn Phong Vũ Tình kể về chuyện tình giữa anh hùng quân đội Cảnh Trực và nữ bác sĩ Thư Mạn, bắt đầu từ thập niên 1950. Vì tình yêu, anh từ bỏ quân ngũ, chấp nhận hy sinh cả sự nghiệp trong những năm tháng đầy biến động. Trải qua nửa thế kỷ thăng trầm, họ vẫn bên nhau – viết nên một chuyện tình bền bỉ, sâu lắng và đầy cảm xúc.

Prikaži više

[00:02:14] Câu chuyện trong phim hoàn toàn là hư cấu, nếu có trùng hợp, hoàn toàn là ngẫu nhiên.

[00:02:19] Xem thiết kế của căn nhà mới này đi.

[00:02:22] Đúng là tốt hơn nhà cũ.

[00:02:24] Nhà bếp thiết kế thật tốt.

[00:02:26] Không tệ, không tệ, có thẩm mỹ.

[00:02:28] Chị xem phòng khách lớn thế này.

[00:02:31] Chỗ này của em ánh nắng rất tốt.

[00:02:33] Đúng vậy, ánh sáng này tốt quá.

[00:02:35] Chị, đây là nhà vệ sinh của phòng ngủ chính.

[00:02:38] Thiết kế này hay, rất nhân văn.

[00:02:40] Vâng vâng vâng, ngồi đi ngồi đi.

[00:02:42] Nhà này thật tốt, Cảnh Trực hài lòng nhất

[00:02:45] là có hai nhà vệ sinh.

[00:02:47] Buổi sáng dậy,

[00:02:48] mọi người dùng toilet không cần phải tranh giành nữa.

[00:02:51] Nhà này thật không tệ.

[00:02:53] Nhưng có một điểm em không hài lòng.

[00:02:55] Em còn có gì không hài lòng?

[00:02:59] Ở nhà lớn tốt như vậy,

[00:03:01] nhà Thạch Phi Phi bọn họ cũng chuyển đến đây rồi.

[00:03:05] Người ta cũng là cục trưởng mà.

[00:03:08] Quý Thành có phải cũng đã nghỉ hưu rồi không?

[00:03:13] Trước đây, em toàn mong chuyển nhà.

[00:03:15] Chỉ mong chuyển đi xa nhà họ một chút.

[00:03:19] Chính là ông Cảnh Trực nhiều chuyện.

[00:03:20] Cứ nhất quyết để Quý Thành đi làm cục trưởng gì đó.

[00:03:23] Bây giờ tốt rồi, nhà giống hệt nhau không nói đi,

[00:03:26] còn gần hơn trước đây nữa.

[00:03:28] Quả thực là gần trong gang tấc.

[00:03:30] Nhà họ nấu cơm,

[00:03:31] nhà mình liền ngửi thấy mùi khói dầu.

[00:03:34] Không phải là nhà trước nhà sau sao?

[00:03:36] Đâu có gần như vậy.

[00:03:38] Ông nó, nhà lão Sở kia,

[00:03:40] có phải cũng chuyển đến khu nhà mình không?

[00:03:42] Đúng, đúng, đúng

[00:03:42] Chúng ta kịp đợt phân nhà phúc lợi cuối cùng.

[00:03:46] Chúng ta đều cùng một hệ thống,

[00:03:47] chắc chắn phải ở cùng nhau rồi.

[00:03:49] Đều rót xong chưa? Xong rồi.

[00:03:51] Đầu tiên,

[00:03:53] chúc mừng niềm vui tân gia của chúng ta.

[00:03:55] Thứ hai, chúc mừng nhà văn lớn Thư của chúng ta

[00:03:58] thắng kiện. Cạn ly! Vì thắng lợi, cạn ly!

[00:04:09] Mẹ, con thấy mẹ thắng vụ kiện này,

[00:04:11] mẹ cũng chẳng có phản ứng gì.

[00:04:12] Có gì mà phản ứng chứ?

[00:04:14] Vốn dĩ lẽ phải thuộc về chúng ta.

[00:04:16] Phán quyết của tòa án này,

[00:04:17] chỉ là khôi phục lại bộ mặt thật của sự việc.

[00:04:19] Chứ không phải bánh từ trên trời rơi xuống

[00:04:21] trúng vào đầu mẹ con.

[00:04:23] Có gì đáng vui chứ? Con bé ngốc này.

[00:04:26] Điều này chứng tỏ tòa án vẫn rất công bằng.

[00:04:28] Pháp luật là công chính. Đúng đúng.

[00:04:31] Quan trọng nhất là nhà văn lớn Thư

[00:04:33] cuối cùng cũng yên tâm rồi.

[00:04:34] Có thể tiếp tục hoàn thành tác phẩm lớn của bà ấy.

[00:04:37] Tuyệt đối đừng yên tâm.

[00:04:38] Mẹ mà yên tâm là con lại lo lắng rồi.

[00:04:41] Lẩm bẩm gì thế?

[00:04:42] Con gái,

[00:04:43] công việc ở nhà xuất bản của con thế nào rồi?

[00:04:46] Cũng được ạ, chủ yếu phụ trách nhập khẩu sách.

[00:04:49] Thường xuyên cùng lãnh đạo đi gặp người nước ngoài.

[00:04:51] Con nói cho bố mẹ biết,

[00:04:52] có một số người nước ngoài, tiếng Anh quá tệ.

[00:04:55] Vì họ không phải người nước nói tiếng Anh.

[00:04:56] Con hoàn toàn nghe không hiểu.

[00:04:57] Còn không bằng bố nói nữa.

[00:04:59] Nói gì thế? Trình độ tiếng Anh của bố con,

[00:05:02] rất cao đấy.

[00:05:04] Hồi ở chiến trường Triều Tiên, bố cầm súng,

[00:05:06] trên chiến trường hét lên,

[00:05:07] "Put down your weapons!" (Bỏ vũ khí xuống!) Thật đấy.

[00:05:12] "Hands up! Or I'll shoot!" (Giơ tay lên! Không thì tôi bắn!)

[00:05:18] Thế nào? Nghe hiểu chưa?

[00:05:20] Thằng bé Mỹ tiểu Gia nhà con ấy,

[00:05:22] vẫn luôn nói tiếng Anh của bố có trình độ.

[00:05:27] Bố, bố cố tình phải không?

[00:05:29] Lúc con kết hôn với tiểu Gia,

[00:05:30] bố chỉ muốn bắn chết người ta.

[00:05:32] Bây giờ hai đứa con ly hôn rồi,

[00:05:33] bố xem bố kìa, ngày nào cũng nhớ đến anh ấy.

[00:05:36] Một tiếng "tiểu Gia", gọi thân mật biết bao.

[00:05:39] Như con trai bố vậy.

[00:05:40] Đây... Sao con lại nói thế?

[00:05:42] Cảnh Cảnh, trong nhà xuất bản của con ấy,

[00:05:45] nam nhiều hay nữ nhiều?

[00:05:47] Mẹ, nhà xuất bản nào mà chẳng nữ nhiều.

[00:05:49] Nhưng lãnh đạo đều là nam.

[00:05:51] Mấy vị chủ biên của con toàn là nam. Đúng vậy.

[00:05:53] Đều trạc tuổi bố con cả.

[00:05:57] Thế con đến đơn vị như vậy làm gì?

[00:05:59] Cảnh Cảnh à, mai có thời gian không?

[00:06:02] Cùng dì đi tham gia một bữa tiệc.

[00:06:04] Được ạ, được ạ. Tiệc gì thế ạ?

[00:06:05] Những ai tham gia?

[00:06:06] Con đến thì sẽ biết.

[00:06:08] Cảnh Cảnh, ăn diện đẹp vào nhé.

[00:06:10] Đừng ăn mặc tùy tiện thế này.

[00:06:12] Ăn mặc cho giống con gái một chút.

[00:06:14] Mẹ, mẹ có phiền không vậy?

[00:06:16] Con thật sự hy vọng vụ kiện của mẹ cứ kéo dài mãi.

[00:06:18] Như vậy mẹ sẽ không có thời gian

[00:06:19] lo chuyện bao đồng của con nữa.

[00:06:21] Con bé này, sao con lại nói thế?

[00:06:23] Vụ kiện của mẹ con dù có kéo dài một trăm năm,

[00:06:25] chuyện của con mẹ vẫn phải quản.

[00:06:27] Lúc con đầu thai,

[00:06:28] có phải đã uống nhầm thuốc không vậy?

[00:06:30] Bao nhiêu chỗ tốt không đi,

[00:06:31] cứ nhất quyết làm con gái của mẹ.

[00:06:33] Không nhầm đâu, không nhầm đâu. Ta vẫn luôn để ý mà.

[00:06:37] Nào nào, uống rượu uống rượu. Nào nào.

[00:06:44] Ông nó à, tôi sắp chết cóng rồi.

[00:06:48] Ông mau lên xem có chuyện gì đi.

[00:06:50] Tôi đi? Tôi không thèm nhìn bà già Thạch Phi Phi đó.

[00:06:54] Cái mặt khó ưa đó.

[00:06:56] Ông không đi nhìn cái mặt đó,

[00:06:57] thì ai đi nhìn? Tôi đi à?

[00:06:59] Nếu bà không muốn đi,

[00:07:00] vậy chúng ta ở đây đợi thêm một lát.

[00:07:02] Dù sao cũng có nhiều thời gian.

[00:07:03] Làm gì có thời gian rảnh đó.

[00:07:05] Lát nữa tôi còn có việc nữa.

[00:07:22] Tôi là bà Quý.

[00:07:26] Vợ của Quý Thành.

[00:07:29] Vợ của Quý Thành? À, đúng đúng.

[00:07:31] Cảm ơn anh thợ, vất vả rồi. Không có gì.

[00:07:35] Quý Thành không có nhà.

[00:07:37] Tạm biệt, tạm biệt.

[00:07:39] Dì, dì đến rồi. Mau vào đi ạ.

[00:07:41] Không vào nữa, dì đến đón Lạc Lạc.

[00:07:43] Nhà các cháu cũng dùng tủ lạnh Tân Phi à?

[00:07:45] Vâng ạ, dì Thạch nói

[00:07:47] đồ điện của công ty anh Hổ Tử

[00:07:49] đảm bảo chất lượng.

[00:07:50] Nên cũng muốn cho nhà cháu

[00:07:51] đổi một cái tủ lạnh Tân Phi.

[00:07:52] Đây này, anh Hổ Tử liền tìm người

[00:07:54] mang đến cho nhà cháu một cái, vừa mới lắp xong.

[00:07:58] Một ngày hơn mười cuộc gọi quốc tế.

[00:08:00] Thôi thôi, cháu đi làm việc của cháu đi.

[00:08:02] Bà nói xem, không biết nói tiếng Anh,

[00:08:06] học theo đài cũng nói không chuẩn. Chê cười rồi.

[00:08:10] Nói rất tốt, tôi đều nghe hiểu cả.

[00:08:12] Được rồi, lại bĩu môi, lại trợn mắt.

[00:08:14] Tôi nhìn thấy hết rồi.

[00:08:16] Được rồi được rồi.

[00:08:16] Giúp tôi gọi Lạc Lạc ra đây.

[00:08:20] Lạc Lạc đi công viên giải trí với ông ngoại rồi.

[00:08:23] Còn chưa biết lúc nào về nữa.

[00:08:24] Ý gì đây? Chúng ta không phải đã nói rồi sao?

[00:08:27] Thứ bảy, chủ nhật tuần này ở nhà chúng tôi mà.

[00:08:30] Tôi nói cho bà biết,

[00:08:32] bà làm thế này là vi phạm hợp đồng đấy.

[00:08:34] Tôi biết bà thắng kiện rồi,

[00:08:36] bà không cần phải mở miệng là vi phạm hợp đồng, ngậm miệng là vi phạm hợp đồng nữa.

[00:08:39] Tôi nói thật cho bà biết,

[00:08:40] tôi chính là không muốn cho Lạc Lạc đến nhà bà.

[00:08:42] Thì sao nào?

[00:08:44] Lạc Lạc mỗi lần từ nhà bà về,

[00:08:46] nửa đêm nó không ngủ,

[00:08:47] cứ đuổi theo ông ngoại, bắt ông làm ngựa cho cưỡi.

[00:08:49] Không phải đều do ông nội nó chiều hư sao?

[00:08:52] Nhà chúng tôi không thể chiều cái thói xấu này.

[00:08:53] Bà già Thạch này,

[00:08:54] bà càng già càng không nói lý lẽ.

[00:08:57] Đây đều là chuyện đã hẹn trước rồi.

[00:08:59] Bà... bà làm thế này là vô lại, bà biết không?

[00:09:02] Tôi nói này, bà đã xuất bản sách rồi,

[00:09:05] làm nhà văn lớn rồi,

[00:09:06] sao lại học được cách chửi người thế?

[00:09:08] Bà... bà mà như thế này,

[00:09:10] tôi có thể đi kiện bà đấy.

[00:09:13] Kiện bà bắt cóc cháu trai tôi.

[00:09:15] Thạch Phi Phi, tối nay,

[00:09:17] bà phải đưa cháu trai tôi đến nhà tôi.

[00:09:21] Tôi không đưa đấy, thì sao?

[00:09:25] Kiện tụng riết rồi nghiện à?

[00:09:31] Sao thế này? Lạc Lạc đâu?

[00:09:34] Bị Quý Thành dẫn đi công viên giải trí chơi rồi.

[00:09:37] Cái gì? Lão già này rõ ràng biết

[00:09:39] hôm nay chúng ta đến đón Lạc Lạc.

[00:09:40] Ông ta cố tình phải không?

[00:09:42] Sau này gặp ông ta,

[00:09:43] tôi phải xử lý ông ta cho ra trò.

[00:09:44] Tôi nói cho ông biết,

[00:09:45] sau này đừng bắt tôi đến nhà họ đón Lạc Lạc nữa.

[00:09:47] Muốn đi thì ông đi.

[00:09:48] Tôi không muốn nhìn cái mặt khó ưa của Thạch Phi Phi nữa.

[00:09:51] Thật là càng già càng không nói lý lẽ.

[00:09:53] Đúng là vô lại mà.

[00:09:54] Còn nói toàn tiếng Anh bồi.

[00:09:56] "Yes, Quý Thành's lover, Quý Thành's lover."

[00:09:59] Oh yeah! Oh yeah!

[00:10:02] Bà ta còn dám nói.

[00:10:03] Tôi nghe còn thấy ngượng.

[00:10:04] Tôi nói bà nghe này, bà nó,

[00:10:05] nếu bà mà làm bà Quý Thành,

[00:10:07] nói chắc chắn hay hơn bà ta.

[00:10:09] Sao ông còn có tâm trạng

[00:10:09] đùa cợt nhạt nhẽo thế này chứ? Thật là.

[00:10:12] Bà đừng tức giận nữa. Tôi hỏi xem,

[00:10:14] cái "Oh yeah" đó nghĩa là gì?

[00:10:15] Có phải bà ta bị nghẹn không?

[00:10:17] Thôi thôi thôi.

[00:10:22] Đến rồi, đến rồi chị.

[00:10:27] Gió ngoài trời lớn quá, thổi mạnh. Thật sao?

[00:10:30] Sao thế này?

[00:10:31] Làm cho mình giống như... như người giúp việc vậy.

[00:10:34] Chị nói em nghe, sau này những việc nặng nhọc này,

[00:10:39] em cứ để người giúp việc theo giờ làm, biết chưa?

[00:10:42] Làm cho mình chẳng sửa soạn gì cả, em xem em kìa.

[00:10:45] Ai làm việc nhà mà ăn mặc chỉnh tề thế này chứ?

[00:10:47] Có bệnh à?

[00:10:51] Em bây giờ xem lại bộ dạng của mình đi.

[00:10:53] Nói em là nhị tiểu thư xuất thân từ gia đình danh giá,

[00:10:56] ai tin chứ?

[00:10:58] Ngược lại, lão Cảnh nhà em,

[00:11:00] người sáu bảy mươi tuổi rồi,

[00:11:01] lưng thẳng tắp,

[00:11:03] mặc bộ vest nhỏ, khá đẹp trai.

[00:11:05] Đâu có giống xuất thân công nông.

[00:11:08] Chị thấy bốn mươi năm qua của hai người,

[00:11:11] sống ngược lại rồi.

[00:11:12] Em giống bà vú, ông ấy giống ông chủ.

[00:11:15] Có khoa trương như chị nói không?

[00:11:18] Em có cảm thấy hơi oan ức không?

[00:11:21] Đã bao nhiêu tuổi rồi, dù có oan ức,

[00:11:24] cũng không tìm lại được nữa.

[00:11:24] cũng không tìm lại được nữa

[00:11:25] Nghĩ về nó làm gì chứ?

[00:11:27] À đúng rồi, đúng rồi chị.

[00:11:28] Hôm nay đơn vị em

[00:11:30] phân cho hai thùng dầu Kim Long Ngư này.

[00:11:32] Chị, lúc về nhà,

[00:11:33] nhớ mang một thùng về nhé.

[00:11:35] Chị thì,

[00:11:36] xào rau chỉ thích dùng Kim Long Ngư 1:1:1.

[00:11:38] Xem ra vẫn là có đơn vị tốt.

[00:11:41] Toàn phát đồ tốt.

[00:11:46] Lão già kia, ông đi đâu đấy?

[00:11:50] Ông già này,

[00:11:52] gọi điện mời ông đến, ông không đến.

[00:11:54] Tôi đang định đi đón Tiểu Hàn đây.

[00:11:55] Tự mò đến cửa rồi.

[00:11:57] Tiểu Hàn đi đâu thế?

[00:11:58] Đi mua rau rồi, tôi đi đón cô ấy.

[00:12:01] Ông bạn già này càng sống càng trẻ ra nhỉ.

[00:12:03] Tân hôn mà.

[00:12:08] À đúng rồi, lão Phương nhờ tôi hỏi ông,

[00:12:10] chuyện con trai ông ấy với con gái ông.

[00:12:13] Đồng chí Tiểu Phương này rất thích con gái nhà ông.

[00:12:16] Nhưng con gái nhà ông gặp cậu ta một lần

[00:12:18] là không thèm để ý đến cậu ta nữa.

[00:12:20] Thôi được rồi.

[00:12:21] Chuyện con gái nhà chúng tôi,

[00:12:22] nói không rõ ràng được, đừng quan tâm đến nó.

[00:12:25] Vậy vào nhà ngồi. Tôi ngồi không yên.

[00:12:29] Tôi là lén Thư Mạn đến đây xem ông thế nào.

[00:12:32] Chỉ cần ông bạn già sống tốt,

[00:12:34] tôi liền yên tâm rồi.

[00:12:35] Còn lén lút gì nữa? Bà ấy thật sự vạch rõ giới tuyến với tôi rồi.

[00:12:39] Ông... ông cứ sống tốt cuộc sống của mình là được rồi.

[00:12:42] Ông còn hy vọng tất cả mọi người trên thế giới đều ủng hộ ông à?

[00:12:45] Ông cũng quá tham lam rồi.

[00:12:46] Tôi đã làm sai điều gì chứ?

[00:12:48] Ông có phải mong tôi sống tốt không?

[00:12:50] Phải phải phải, quan trọng là Tiểu Kiều.

[00:12:52] Bà ấy có phải cũng mong tôi sống tốt không?

[00:12:54] Tiểu Kiều đương nhiên hy vọng ông sống tốt rồi.

[00:12:56] Ông xem ông kìa.

[00:13:01] Nếu Tiểu Kiều biết chuyện tôi với Tiểu Hàn, bà ấy có vui không?

[00:13:08] Tâm tư của vợ ông, ông lại hỏi tôi?

[00:13:11] Cũng phải. Bà ấy chắc chắn không có ý kiến gì.

[00:13:15] Cục trưởng Cảnh đến rồi. Tiểu Hàn về rồi.

[00:13:16] Nào, cùng ăn cơm nhé. Em đi nấu cơm.

[00:13:18] Đấy, em đi mua rau sao không kéo xe theo, thật mệt.

[00:13:21] Ăn cơm xong hẵng đi. Cùng ăn cơm nhé.

[00:13:23] Tiểu Hàn còn giấu rượu ngon đấy. Thật sao?

[00:13:26] Bác sĩ nói không được uống rượu.

[00:13:27] Chỉ một ngụm thôi. Lão Cảnh khó khăn lắm mới đến một lần.

[00:13:31] Một ngụm nhỏ cũng không được.

[00:13:33] Thôi thôi thôi. À đúng rồi,

[00:13:34] Thư Mạn còn... còn giao nhiệm vụ cho tôi.

[00:13:38] Bảo tôi đi siêu thị.

[00:13:39] Ông xem, mua nhiều đồ thế này.

[00:13:41] Tôi... tôi đi trước nhé. Lần sau.

[00:13:43] Kệ ông, giữ lão Cảnh lại. Em đi nấu cơm.

[00:13:46] Ở lại đi, ở lại cùng ăn nhé.

[00:13:47] Thôi thôi thôi, hai người đừng bận rộn nữa.

[00:13:49] Về mau chăm sóc lão Sở đi.

[00:13:51] Cục trưởng Cảnh,

[00:13:56] lần sau ông và bác sĩ Thư cùng đến được không ạ?

[00:14:00] Được được được.

[00:14:02] Em rất thích bác sĩ Thư.

[00:14:03] Bà ấy vừa xinh đẹp, khí chất lại tốt.

[00:14:07] Được, lần sau, lần sau nhất định.

[00:14:09] Ông đi cẩn thận.

[00:14:15] Nóng quá! Em nói này chị,

[00:14:18] chị giới thiệu cho Cảnh Cảnh toàn là người thế nào vậy?

[00:14:21] Cảnh Cảnh nói với em,

[00:14:22] không phải tự kỷ thì cũng là tự luyến.

[00:14:25] Không có ai gặp đến lần thứ hai cả.

[00:14:28] Chị thấy Cảnh Cảnh nhà em,

[00:14:29] căn bản là không muốn tìm chồng.

[00:14:31] Em xem,

[00:14:32] người chị giới thiệu cho nó, ai điều kiện kém đâu?

[00:14:34] Luật sư, học giả, giáo sư đại học,

[00:14:38] công chức nhà nước, giám đốc.

[00:14:41] Đó đều là tinh anh xã hội đấy.

[00:14:43] Cảnh Cảnh nhà em cũng quá kén chọn rồi.

[00:14:45] Hay là,

[00:14:46] nó không có hứng thú với đàn ông?

[00:14:49] Bà già chết tiệt này, nói bậy bạ gì thế!

[00:14:52] Em biết, con gái em bản thân có vấn đề.

[00:14:56] Chị nói xem,

[00:14:58] nó rốt cuộc thích kiểu con trai nào?

[00:15:00] Nó mà thích người ngoài hành tinh,

[00:15:02] chị cũng không thấy lạ.

[00:15:03] Chuyện của Cảnh Cảnh,

[00:15:04] sau này em đừng tìm chị nữa.

[00:15:06] Chị đều phải nhờ người, tìm quan hệ.

[00:15:08] Chị vì chuyện này,

[00:15:09] chị làm mất lòng bao nhiêu khách hàng rồi.

[00:15:11] Em chỉ có một người họ hàng là chị thôi,

[00:15:13] chị không giúp em thì ai giúp em?

[00:15:16] Em chưa từng nghĩ,

[00:15:17] tìm cho nó ở trong bệnh viện sao?

[00:15:20] Đương nhiên là tìm rồi, mấy khoa đều tìm hết rồi.

[00:15:24] Không phải đã kết hôn thì cũng là có bạn gái rồi.

[00:15:27] Mấy người độc thân còn lại thì,

[00:15:29] em nhìn là thấy có vấn đề.

[00:15:31] Đừng nói Cảnh Cảnh, ngay cả em cũng không ưa nổi.

[00:15:34] Biết rồi, thảo nào con gái phiền phức như vậy.

[00:15:37] Mẹ đã kén chọn trước rồi.

[00:15:40] Chuyện Cảnh Cảnh chị không nói nữa.

[00:15:41] Hổ Tử thế nào rồi?

[00:15:43] Có tìm bạn gái chưa?

[00:15:45] Bên chị có rất nhiều cô gái tốt đấy.

[00:15:48] Chuyện của con trai,

[00:15:49] em lười quản rồi.

[00:15:51] Rốt cuộc có hay không?

[00:15:53] Bây giờ em đau đầu nhất là Cảnh Cảnh.

[00:15:55] Em chỉ sợ, cứ lượn qua lượn lại,

[00:15:58] lượn thành gái già mất.

[00:16:00] Bản thân nó còn tự thấy đẹp.

[00:16:01] Cứ coi mình là trẻ con.

[00:16:04] Cảnh Trực.

[00:16:07] Bố con.

[00:16:08] Con... con bé này, thật là.

[00:16:14] Bố nói con nghe,

[00:16:15] bố vừa từ chỗ chú Sở của con về.

[00:16:17] Người ta lần trước giới thiệu đối tượng cho con,

[00:16:19] sao con không để ý người ta nữa?

[00:16:21] Không vui chứ sao ạ

[00:16:23] Vui với không vui gì?

[00:16:25] Con tưởng con đang chơi trò đồ hàng à?

[00:16:27] Thằng Gia cát nhà con vui,

[00:16:28] Gia đương nhiên vui rồi.

[00:16:30] Nếu không con kết hôn với anh ta làm gì?

[00:16:33] Nó mà vui,

[00:16:33] thế sao con lại ly hôn với nó?

[00:16:35] Chơi với nó cả đời đi.

[00:16:37] Bố, bố cố tình phải không?

[00:16:40] Con cũng đâu có nói chỉ cần vui là được.

[00:16:43] Gia cát tuy vui,

[00:16:45]

[00:16:48] Ở Trung Quốc thì còn được.

[00:16:49] Vừa về đến nước họ là ngang bướng kinh khủng.

[00:16:52] Chuyện gì cũng thấy không ổn.

[00:16:55] Con muốn về nước,

[00:16:56] nhưng mà anh ấy lại không chịu từ bỏ

[00:16:58] lối sống suy đồi của chủ nghĩa tư bản của anh ấy.

[00:17:01] Cho nên, hai đứa con đành phải tạm biệt thôi.

[00:17:04] Con gái của bố,

[00:17:06] quả thật rất đặc biệt.

[00:17:08] Nếu là cô gái khác,

[00:17:09] chắc chắn là đau khổ tột cùng.

[00:17:11] Con thì, như bị muỗi đốt một cái,

[00:17:13] quay... quay mặt đi là không sao nữa.

[00:17:15] Con nói xem, đây... đây...

[00:17:17] có lẽ bố đặt tên này cho con thật sự là hỏng rồi.

[00:17:19] Sao con lại không giống những cô gái khác thế?

[00:17:21] Vậy trong lòng con không có một người

[00:17:23] bạn trai nào đặc biệt ưng ý sao?

[00:17:26] Có ạ. Ai vậy?

[00:17:28] Bố con, đồng chí Cảnh Trực. Thôi thôi thôi, đi đi.

[00:17:31] Con nịnh bợ cũng quá giả tạo rồi.

[00:17:34] Vậy bố cứ để con tiếp tục nịnh bợ bố đi.

[00:17:37] Con nói cho bố biết, cả đời này của con,

[00:17:39] nguyện vọng lớn nhất là giống như mẹ con,

[00:17:41] tìm được một người chồng tốt như bố.

[00:17:44] Có sự nghiệp, có năng lực, lại có óc hài hước.

[00:17:47] Hơn nữa còn yêu mẹ con, cưng chiều mẹ con như vậy.

[00:17:49] Con thấy cả đời mẹ con,

[00:17:51] sao mà hạnh phúc thế.

[00:17:52] Điểm mấu chốt nhất là bố đẹp trai.

[00:17:56] Cô gái nào mà không thích chứ?

[00:17:59] Nhưng bố lại là người chống lại cám dỗ, không bao giờ sa ngã.

[00:18:02] Đối với hoa cỏ bên ngoài,

[00:18:04] thật sự chưa từng động lòng.

[00:18:05] Sao con biết

[00:18:06] bố già của con chưa từng động lòng?

[00:18:09] Động lòng rồi à?

[00:18:11] Bố động lòng với cô gái nào?

[00:18:14] Ai vậy? Ai vậy?

[00:18:15] Bố đừng nói, đừng nói, để con đoán xem nhé.

[00:18:18] Thôi thôi thôi, càng ngày càng không đứng đắn.

[00:18:19] Bố muốn hỏi con,

[00:18:22] cái này, nếu như

[00:18:23] chú Quý Thành của con với mẹ con ở bên nhau,

[00:18:27] thì sẽ là cảnh tượng như thế nào?

[00:18:30] Chú Quý của con chính là điển hình của

[00:18:33] IQ cao, EQ thấp.

[00:18:36] Mẹ con mà ở bên chú ấy,

[00:18:38] thì chắc chắn là tương kính như tân, cử án tề mi.

[00:18:42] Tài tử giai nhân, vợ chồng mẫu mực.

[00:18:43] Nhưng mà cái đam mê nội tâm của mẹ con,

[00:18:46] chắc chắn không được thỏa mãn.

[00:18:48] Hai người họ ở bên nhau,

[00:18:49] mẹ con không chừng sẽ ngoại tình,

[00:18:52] sớm đã bỏ trốn cùng bố rồi.

[00:18:55] Nói gì thế này?

[00:18:57] Chào cô, tìm ai vậy?

[00:18:59] Thím, cháu là Cẩu Đản đây ạ.

[00:19:03] Xin lỗi,

[00:19:04] tôi hơi không nhớ rõ lắm.

[00:19:06] Cậu rốt cuộc muốn tìm ai?

[00:19:09] Tìm thím ạ. Tôi...

[00:19:13] từ quê mang ít đặc sản đến cho chú thím.

[00:19:17] Tiện thể thăm hai người ạ.

[00:19:19] Không cần, không cần.

[00:19:20]

[00:19:23] Cháu tìm thấy rồi ạ.

[00:19:25] Đến rồi, đến rồi.

[00:19:28] Cháu đến cửa rồi ạ.

[00:19:34] Đây... cậu là... Xin hỏi đây có phải nhà chú Cảnh Trực không ạ?

[00:19:37] Cô... cô chính là thím Thư Mạn phải không ạ?

[00:19:42] Phải, phải. Cậu là ai vậy? Đúng là đây.

[00:19:44] Vào đi, vào đi. Vào trong đi.

[00:19:46] Vào trong đi. Nhanh lên, nhanh lên.

[00:19:47] Cậu làm gì thế này?

[00:19:48] Để nhẹ thôi, để nhẹ thôi.

[00:19:50] Chàng trai trẻ, tôi nói cậu làm gì thế này?

[00:19:55] Con gà này... con gà này không thể đặt lên bàn được.

[00:19:58] Các cậu về đi, các cậu về đi.

[00:20:01] Những thứ này của cậu là gì vậy?

[00:20:03] Có giấm lâu năm Sơn Tây,

[00:20:04] có táo tươi, vừa mới hái.

[00:20:06] Còn có khoai tây mà chú cháu thích nhất.

[00:20:09] Còn đây là gà mái già nhà nuôi,

[00:20:11] còn có trứng gà nữa.

[00:20:12] Chúng tôi không cần.

[00:20:14] Chàng trai trẻ này, hai chúng tôi đều nghỉ hưu rồi.

[00:20:16] Cậu cần giúp đỡ,

[00:20:17] chúng tôi có lẽ không giúp được cậu đâu.

[00:20:19] Thím, đây là cháu hiếu kính thím và chú ạ.

[00:20:22] Không cần giúp đỡ ạ.

[00:20:24] Nếu thím có việc gì cần giúp,

[00:20:26] cháu có thể giúp thím mà.

[00:20:28] Đây... đây... đây là chuyện gì thế này? Ban ngày ban mặt,

[00:20:30] cửa mở toang thế này, gọi trộm vào nhà à?

[00:20:32] Ông về đúng lúc rồi.

[00:20:33] Chú về rồi. Chú!

[00:20:38] Chú trông vẫn không thay đổi mấy ạ~

[00:20:41] Còn nhận ra cháu không ạ?

[00:20:42] Không nhận ra? Cháu là con trai út nhà lão Trần

[00:20:44] ở trạm nông cơ trường cán bộ đấy ạ.

[00:20:47] Hồi nhỏ hay theo đuôi chú

[00:20:49] xem sửa máy kéo đấy ạ.

[00:20:51] Mấy hôm trước gọi điện cho chú, chú quên rồi ạ?

[00:20:54] Cháu tên là gì?

[00:20:56] Tên ở nhà là Cẩu Đản ạ.

[00:20:58] Cẩu Đản? Làng các cháu có tám đứa tên Cẩu Đản mà nhỉ?

[00:21:01] Vâng. Chú thật sự không nhớ rõ nữa.

[00:21:02] Nhưng bố cháu là bạn cũ của chú.

[00:21:04] Đã lớn thế này rồi.

[00:21:07] Cháu đừng nói, cháu với bố cháu,

[00:21:08] trông thật sự hơi giống nhau.

[00:21:10] Đúng đúng đúng. Cảnh Cảnh, gọi anh đi.

[00:21:14] Đây phải gọi là anh Cẩu Đản.

[00:21:15] Đây là em gái Cảnh Cảnh của cháu.

[00:21:17] Em gái Cảnh Cảnh, chào em.

[00:21:20] Lúc em gái Cảnh Cảnh chào đời,

[00:21:22] anh còn đến xem đấy.

[00:21:24] Đừng nói, em gái Cảnh Cảnh trông so với hồi nhỏ

[00:21:27] vẫn có chút không giống rồi.

[00:21:29] Thằng nhóc này, không phải nói thừa sao?

[00:21:31] Lúc đó Cảnh Cảnh của chúng ta mới mấy tháng tuổi.

[00:21:32] À đúng rồi, tối nay ở nhà ăn cơm nhé.

[00:21:35] Đúng đúng đúng. Không phiền chứ ạ?

[00:21:37] Chúng ta ra ngoài ăn đi.

[00:21:38] Cháu nói thế là không đúng rồi.

[00:21:39] Vừa vào thành phố đã học cái thói xấu này, không tốt đâu.

[00:21:42] Cháu không phải mang đặc sản đến sao?

[00:21:44] Làm hết đi, làm hết đi.

[00:21:47] Khoai tây có có có có có.

[00:21:49] Khoai tây chú thích nhất. Tươi ngon.

[00:21:51] Ở thành phố chắc chắn không ăn được đâu.

[00:21:53] Đúng vậy, đúng vậy. Làm đi.

[00:21:54] Vậy... vậy thì... để cháu làm.

[00:21:56] Sao lại thế chứ?

[00:21:57] Sao có thể để khách động tay vào chứ?

[00:21:58] Không sao ạ. Không sao, không sao.

[00:22:00] Cảnh Cảnh, con với dì mang gà đi trước đi.

[00:22:02] Con... Con... cháu làm cho. Cháu làm cho. Cháu biết làm.

[00:22:06] Cháu làm được không?

[00:22:06] Nếm thử tay nghề của cháu.

[00:22:08] Cháu làm đầu bếp hai năm rồi.

[00:22:10] Được đấy. Bố cháu cũng khá thoáng, cho cháu học đầu bếp.

[00:22:13] Cháu làm đủ thứ rồi, bố cháu không quản được cháu.

[00:22:16] Nhà bếp bên này.

[00:22:17] Bên này, cẩn thận phân gà kia.

[00:22:20] Cháu mang một chai rượu ngon đến.

[00:22:22] Uống chút tốt cho tim mạch. Thật sao?

[00:22:24] Nào.

[00:22:27] Cảm ơn.

[00:22:29] Dì.

[00:22:31] Em gái Cảnh Cảnh.

[00:22:40] Cháu kính chú, thím, dì.

[00:22:43] Và em gái Cảnh Cảnh.

[00:22:45] Cháu xin uống trước, mọi người tùy ý.

[00:22:53] Rượu này... vị hơi lạ nhỉ.

[00:22:57] Nào, để tôi xem.

[00:23:01] Cẩu Đản, lần này cháu đến Bắc Kinh làm gì vậy?

[00:23:05] Làm ăn chút ít ạ. Kinh doanh gì thế?

[00:23:08] Bất động sản ạ.

[00:23:11] Thầu xây dựng à?

[00:23:15] Dì, cháu rót rượu.

[00:23:19] Chú, kính chú thêm một ly nữa ạ.

[00:23:21] Cháu uống cạn, chú tùy ý.

[00:23:24] Uống chậm thôi.

[00:23:28] Thằng nhóc này.

[00:23:36] Em gái Cảnh Cảnh, em còn nhớ không?

[00:23:38] Lúc em mới sinh ra,

[00:23:40] bé tí thế này, cứ khóc mãi.

[00:23:43] Anh bế em là em cười.

[00:23:45] Mấy bà già trong làng đều nói,

[00:23:46] anh và em có duyên vợ chồng.

[00:23:50] Anh liền nói với bố anh, cả đời này,

[00:23:52] nhất định phải cưới em gái Cảnh Cảnh làm vợ.

[00:23:57] Thằng nhóc này.

[00:23:58] Trong nồi em còn đang hầm canh nữa.

[00:24:01] Đi xem đây. Mọi người ăn từ từ nhé.

[00:24:04] Con cũng đi.

[00:24:06] Đây... đây... xem kìa.

[00:24:09] Làm em gái Cảnh Cảnh sợ chạy mất rồi.

[00:24:12] Thằng nhóc thối này, toàn nói bậy.

[00:24:17] Mẹ xem bộ vest của anh ta kìa.

[00:24:18] Con nói mẹ nghe, còn là hàng hiệu đấy.

[00:24:20] Mặc lên người nó như cái bao tải vậy.

[00:24:21] Quê mùa thật.

[00:24:23] Quan trọng là,

[00:24:24] loại người này thật sự không biết mình quê mùa.

[00:24:26] Cứ tự cho mình là rất phóng khoáng.

[00:24:28] Con ghét nhất loại nhà giàu mới nổi quê mùa này.

[00:24:30] Vừa nãy còn chiếm tiện nghi của con.

[00:24:31] Cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga.

[00:24:34] Cháu thật sự đã nói câu này.

[00:24:36] Mẹ cháu bây giờ vẫn còn nhớ câu này đấy.

[00:24:38] Anh mấy tuổi nói câu này?

[00:24:40] Cháu lớn hơn em gái Cảnh Cảnh hai tuổi mà.

[00:24:42] Hai tuổi rưỡi thì phải.

[00:24:46] Hai tuổi rưỡi?

[00:24:47] Lời nói đó gọi là lời người à?

[00:24:48] Đó gọi là lời Cẩu Đản.

[00:24:50] Đó chính là lời Cẩu Đản nói mà.

[00:24:52] Được được, lời Cẩu Đản nói. Nào nào nào.

[00:24:57] Cháu cạn rồi.

[00:24:59] Thôi được rồi, đừng nói về cậu ta nữa.

[00:25:00] Nó cũng không phải đến tìm con.

[00:25:01] Nó đến tìm bố con đấy.

[00:25:03] Uống say rồi nói bậy bạ thôi.

[00:25:05] Đừng nghe nó.

[00:25:07] Cảnh Cảnh,

[00:25:08] mẹ nghe dì con nói,

[00:25:10] con muốn tìm một người nói tấu hài à?

[00:25:13] Dì con thật là hài hước.

[00:25:15] Sao dì ấy không nói

[00:25:16]

[00:25:18] Con chỉ nói với dì ấy là,

[00:25:19] mấy người đàn ông này, khá là buồn tẻ, không thú vị.

[00:25:21] Thế cũng không đến nỗi tìm một người nói tấu hài chứ.

[00:25:24] Mẹ thật sự không hiểu cái kiểu của con.

[00:25:26] Con nói xem, bài học với Gia Cát vẫn chưa đủ à?

[00:25:32] Mẹ nói cho con biết,

[00:25:33] đàn ông quan trọng nhất là vững vàng, trưởng thành.

[00:25:36] Cả ngày cứ như trẻ con,

[00:25:38] cười hi hi ha ha, thế sao được?

[00:25:41] Thế bố con không phải cũng cả ngày hi hi ha ha sao?

[00:25:43] Con thấy mẹ cũng rất tốt mà.

[00:25:44] Mẹ nói cho con biết nhé, con thật sự sai rồi.

[00:25:47] Ưu điểm chính của bố con là trưởng thành.

[00:25:50] Có óc hài hước là giá trị gia tăng của ông ấy.

[00:25:53] Con hoàn toàn lật ngược vấn đề rồi.

[00:25:55] Con nói xem, con tìm một tên lưu manh,

[00:25:57] cả ngày chơi với con, chẳng biết làm gì,

[00:25:59] sau này còn phải để con nuôi, con có muốn không?

[00:26:02] Con đương nhiên không muốn rồi.

[00:26:03] Cho nên con mới khó khăn đấy chứ.

[00:26:04] Mẹ, mẹ sinh con ra làm con gái,

[00:26:07] đúng là một sai lầm lớn.

[00:26:10] Cái miệng của con,

[00:26:11] thật sự có thể đi nói tấu hài rồi.

[00:26:17] Ông nó, uống chút nước đi. Không cần.

[00:26:22] Ông đúng là người không biết tiết chế chút nào.

[00:26:25] Đã nói với ông là phải uống rượu vừa phải.

[00:26:28]

[00:26:30] May mà uống rượu vang đỏ.

[00:26:32] Nếu không thì ông khổ thật đấy.

[00:26:34] Chẳng đã chút nào.

[00:26:36] Còn không bằng uống rượu trắng Nhị Oa Đầu.

[00:26:38] Ông nói xem, cái cậu Cẩu Đản đó, quê mùa cục mịch,

[00:26:41] hoàn toàn là một tên nhà quê mà.

[00:26:43] Còn mặc vest, thắt cà vạt, uống rượu vang đỏ.

[00:26:46] Vậy không phải là bằng

[00:26:47] ăn tỏi uống cà phê sao? Thật là buồn cười.

[00:26:50] Bà nói cái người bà này,

[00:26:53] bề ngoài cải tạo rất triệt để.

[00:26:56] Không cầu kỳ ăn uống, không cầu kỳ ăn mặc.

[00:26:58] Siêng năng cần cù làm việc nhà.

[00:27:00] Thực ra trong xương cốt,

[00:27:01] vẫn là ý thức tư sản thối nát lạc hậu.

[00:27:05] Cẩu Đản người ta làm sao?

[00:27:07] Người ta không trộm không cướp, sự nghiệp thành công.

[00:27:10] Đối xử với người lịch sự, người tốt biết bao.

[00:27:12] Bị bà nói như con cóc ghẻ vậy.

[00:27:15] Thôi thôi thôi, không nói về cậu ta nữa.

[00:27:16] Nói về người ngoài làm gì chứ.

[00:27:21] Ông với Cảnh Cảnh nói chuyện thế nào rồi?

[00:27:23] Rất tốt, vô cùng tốt.

[00:27:26] Bà có biết,

[00:27:27] tiêu chuẩn chọn bạn đời duy nhất của nó là gì không?

[00:27:29] Thần tượng?

[00:27:31] Lớn từng này rồi còn mê thần tượng à?

[00:27:33] Mê luyến hai mươi lăm năm rồi đấy.

[00:27:35] Bà có biết thần tượng của nó là ai không?

[00:27:37] Chính là ông bố vĩ đại, quang vinh, chính trực của nó.

[00:27:42] Lại nữa rồi.

[00:27:43] Già rồi, già rồi, càng ngày càng hư vinh.

[00:27:46] Thích nhất là người trẻ tuổi nịnh bợ ông.

[00:27:49] Cũng không phân biệt xem câu nào là thật.

[00:27:52] Vậy tại sao người trẻ tuổi không nịnh bợ bà?

[00:27:54] Con gái chúng ta nói rồi đấy,

[00:27:57] hai chúng ta là một đôi trời sinh đất tạo.

[00:28:01] Nếu bà mà sống cùng lão Quý kia,

[00:28:04] thì đam mê nội tâm chắc chắn không được thỏa mãn.

[00:28:07] Nhất định sẽ ngoại tình, bỏ trốn cùng tôi.

[00:28:10] Ông bớt... ông bớt tự sướng đi.

[00:28:14] Bà nói xem con gái chúng ta nói có lý không?

[00:28:16] Ghét.

[00:28:20] Tôi không muốn lên đâu. Lần này ông đi.

[00:28:24] Toàn giao nhiệm vụ khó khăn cho tôi.

[00:28:26] Thế này đi,

[00:28:27] chúng ta ở cửa gọi Lạc Lạc ra.

[00:28:29] Hai chúng ta không ai vào cả.

[00:28:32] Ông nó,

[00:28:33] cô gái mà Thạch Phi Phi đang khoác tay là ai vậy?

[00:28:37] Hơi giống Quý Tịnh.

[00:28:41] Không thể nào, không thể nào.

[00:28:42] Không phải nói lấy được thẻ xanh mới về sao? Đúng vậy.

[00:28:57] Tiểu Trương, Tiểu Trương, cô gái trong xe có phải Quý Tịnh không?

[00:29:01] Dì Quý tối qua về rồi ạ.

[00:29:03] Bị bệnh rồi, đến bệnh viện rồi ạ.

[00:29:05] Bệnh gì?

[00:29:06] Cháu cũng không biết, hình như khá nghiêm trọng.

[00:29:15] Tịnh Tịnh về sao cũng không báo cho chúng tôi một tiếng.

[00:29:17] Con bé bị bệnh gì vậy?

[00:29:19] Bệnh gì à?

[00:29:20] Tại sao tôi phải nói cho các người?

[00:29:23] Các người đến làm gì?

[00:29:25] Con gái tôi bị bệnh gì? Ung thư! Ung thư vú!

[00:29:35] Con gái tôi hôm nay ra nông nỗi này là do ai hại các người?

[00:29:39] Các người còn dám đến đây gặp nó?

[00:29:41] Các người đi hết cho tôi! Đi cho tôi!

[00:29:43] Phi Phi! Phi Phi! Đừng như vậy!

[00:29:46] Phi Phi, chúng tôi cũng quan tâm Tịnh Tịnh.

[00:29:48] Chúng tôi cũng là người thân của Tịnh Tịnh.

[00:29:50] Tịnh Tịnh với các người không có quan hệ gì cả.

[00:29:52] Sớm đã không còn quan hệ rồi. Đi! Đi! Đi hết đi!

[00:29:54] Phi Phi! Phi Phi! Hai người về đi, về đi.

[00:29:58] Lão Quý, bộ dạng của lão Thạch này,

[00:30:01] chúng tôi sẽ không để bụng đâu.

[00:30:03] Nhưng ông thì khác, ông là một trí thức lớn.

[00:30:07] Sao càng sống càng vô tri thế?

[00:30:09] Nói về chuyện giữa Hổ Tử và Tịnh Tịnh,

[00:30:11] những chuyện thị phi này,

[00:30:13] đều đổ lỗi cho một mình Hổ Tử à?

[00:30:16] Tịnh Tịnh mấy năm nay tâm trạng rất không tốt.

[00:30:19] Tôi thấy,

[00:30:19] toàn là do hai ông bà già hồ đồ các người gây ra.

[00:30:22] Chúng tôi quan tâm con cái thì sao chứ?

[00:30:24] Thăm Tịnh Tịnh thì sao chứ? Chúng tôi sai rồi sao?

[00:30:27] Chặn cửa không cho chúng tôi vào, bảo chúng tôi đi.

[00:30:29] Các người làm thế là yêu con à?

[00:30:32] Ông tưởng tôi không biết

[00:30:34] Tịnh Tịnh bị bệnh thế nào sao?

[00:30:36] Tất cả đều là vì tôi.

[00:30:39] Tịnh Tịnh từ nhỏ đến lớn,

[00:30:40] tôi đã bao giờ làm tròn bao nhiêu trách nhiệm của người cha?

[00:30:44] Hai mẹ con họ oán giận tôi.

[00:30:47] Tịnh Tịnh từ nhỏ,

[00:30:48] đã lớn lên trong tiếng than phiền của mẹ nó.

[00:30:51] Nhưng mà, những lời oán thán của Phi Phi,

[00:30:54] không phải đều là vì tôi sao?

[00:30:59] Tôi là bác sĩ mà.

[00:31:02] Tôi biết, ung thư,

[00:31:04] có liên quan rất lớn đến tâm lý của bệnh nhân.

[00:31:08] Con gái tôi lớn từng này rồi,

[00:31:11] nó không vui.

[00:31:12] Những lúc không hạnh phúc thì nhiều.

[00:31:26] Phiền cô tìm giúp giám đốc Cảnh Hổ của các cô.

[00:31:29] Xin lỗi, giám đốc Cảnh đang họp, không thể nghe điện thoại.

[00:31:33] Vậy cô chuyển lời giúp,

[00:31:34] nói là bố mẹ nó đang đợi ở bệnh viện.

[00:31:39] Ung thư vú của con gái viện trưởng Quý,

[00:31:40] phát hiện tương đối sớm.

[00:31:41] Chỉ cần phẫu thuật là có thể chữa khỏi.

[00:31:42] Bây giờ đã quyết định phẫu thuật thế nào chưa?

[00:31:44] Khoảng hai phương án.

[00:31:45] Cắt bỏ toàn bộ, hoặc điều trị bảo tồn.

[00:31:48] Bây giờ vấn đề không nằm ở chỗ phẫu thuật thế nào,

[00:31:50] mà là Quý Tịnh cô ấy từ chối mọi điều trị.

[00:31:53] Ý chí sinh tồn của cô ấy rất yếu ớt.

[00:31:55] Cô ấy đã mất đi dũng khí sống rồi.

[00:32:04] Cô y tá, chào cô. Chào ông.

[00:32:05] Tôi hỏi thăm một chút, có một ông lão tên Cảnh Trực,

[00:32:06] ông ấy ở phòng nào? Ở bên kia.

[00:32:08] Ở đây này.

[00:32:10] Con nói xem, thằng nhóc thối này,

[00:32:11] làm giám đốc nhỏ mấy ngày đã ghê gớm rồi.

[00:32:14] Ngay cả điện thoại cũng không nghe. Không phải.

[00:32:15] Công việc của con quan trọng hay gia đình quan trọng?

[00:32:17] Sao thế này? Rốt cuộc ai bị bệnh?

[00:32:21] Tịnh Tịnh từ Mỹ về rồi.

[00:32:24] Con bé bị ung thư.

[00:32:55] Em có hận anh đến mấy,

[00:32:56] cũng đừng tự làm khổ mình chứ.

[00:33:01] Họ đều nói rồi,

[00:33:04] bệnh của em không có gì ghê gớm cả.

[00:33:08] Chủ yếu là tinh thần tốt.

[00:33:11] Tinh thần tốt rồi thì sẽ không sao cả.

[00:33:19] Bệnh của tôi không liên quan đến anh.

[00:33:23] Anh là gì của tôi chứ? Anh đi đi.

[00:33:27] Tôi không muốn gặp anh.

[00:33:31] Dù nói thế nào đi nữa,

[00:33:33] anh cũng là bố của con.

[00:33:38] Trừ khi em đồng ý phẫu thuật,

[00:33:40] nếu không anh sẽ không đi đâu.

[00:33:47] Tịnh Tịnh! Tịnh Tịnh!

[00:33:51] Em nghe anh nói, Tịnh Tịnh.

[00:33:53] Anh biết anh chẳng là gì cả.

[00:33:56] Nhưng Lạc Lạc còn nhỏ mà.

[00:34:00] Coi như em nghĩ cho con một chút,

[00:34:03] em cũng phải sống tốt chứ.

[00:34:19] Em hận anh!

[00:34:27] Anh có biết không?

[00:34:29] Anh có biết em đã chịu bao nhiêu tủi nhục không?

[00:34:36] Em hận anh!

[00:34:58] Thằng nhóc thối!

[00:35:03] Thế này mới ra dáng chứ.

[00:35:05] Bố... bố có thể phân biệt hoàn cảnh một chút không?

[00:35:07] Giữ cho con chút thể diện.

[00:35:09] Vậy... con với Tịnh Tịnh bàn bạc thế nào rồi?

[00:35:13] Bàn bạc... bàn bạc gì ạ?

[00:35:14] Đừng giả ngốc. Chính là chuyện hai đứa tái... tái hôn.

[00:35:17] Con... con... con mang qua trước đã rồi nói sau.

[00:35:20] Thằng nhóc con còn chút nhân tính nào không?

[00:35:23] Người ta Tịnh Tịnh,

[00:35:24] một cô gái đáng yêu, xinh đẹp như vậy,

[00:35:26] lấy ai không được, cứ phải lấy con.

[00:35:28] Người ta bây giờ thành ra thế này,

[00:35:30] bây giờ con lại muốn lùi bước à?

[00:35:31] Bố nói gì thế ạ?

[00:35:33] Vậy... vậy Quý Tịnh bị bệnh,

[00:35:34] đều là do lấy con mà ra à?

[00:35:36] Bố mẹ đều nghĩ như vậy,

[00:35:38] chúng con làm sao có thể tái hôn được?

[00:35:40] Bố mẹ là muốn chúng con kết hôn sống tốt,

[00:35:42] hay là muốn con gánh một gánh nặng lớn?

[00:35:43] Con đừng tìm cớ cho sự vô trách nhiệm của mình nữa.

[00:35:45] Con sẵn lòng chăm sóc cô ấy.

[00:35:47] Con cũng sẵn lòng chịu trách nhiệm.

[00:35:49] Nhưng điều đó không liên quan đến việc chúng con tái hôn.

[00:35:56] Tính khí cũng lớn gớm.

[00:36:00] Hai chúng nó đâu rồi?

[00:36:04] Canh gà hầm cho Tịnh Tịnh.

[00:36:05] Sau này bà không cần ngày nào cũng đến đâu.

[00:36:07] Tịnh Tịnh xuất viện là về nhà ở rồi.

[00:36:09] Thời gian này con gái tôi nằm viện,

[00:36:11] bà ngày nào cũng chạy đến đây.

[00:36:12] Dỗ dành con bé, tươi cười niềm nở.

[00:36:15] Tôi nhìn mà thấy khó chịu.

[00:36:16] Muốn nói gì thì nói.

[00:36:18] Tôi lười để ý đến bà.

[00:36:34] Tôi biết trong lòng bà nghĩ gì.

[00:36:36] Phi Phi, chúng ta đều đã sống hơn nửa đời người rồi.

[00:36:40] Bà sao cứ phải đấu đá với tôi vậy?

[00:36:43] Nghĩ nhiều cho con cái đi.

[00:36:44] Tịnh Tịnh bây giờ nghĩ thế nào?

[00:36:47] Nó có tâm sự gì cũng không nói với tôi.

[00:36:50] Tôi biết trong lòng nó là không bỏ được Hổ Tử.

[00:36:55] Nhưng nó lại không muốn, bà nói xem.

[00:36:58] Làm tôi cũng không biết phải làm thế nào.

[00:37:01] Hay là thế này, tôi đi nói chuyện với nó.

[00:37:04] Bà thấy có thích hợp không?

[00:37:17] Mẹ, bố, hay là lát nữa

[00:37:19] con mang canh đến cho chị Tịnh nhé.

[00:37:21] Không cần đâu.

[00:37:22] Hôm qua con ở bệnh viện,

[00:37:23] nhìn thấy anh hai và chị Tịnh,

[00:37:25] hai người họ ấm áp ngọt ngào biết bao.

[00:37:27] Như đang hưởng tuần trăng mật vậy.

[00:37:28] Nhìn mà con cũng ghen tị.

[00:37:30] Con nhớ trước đây hai người họ đâu tốt như vậy.

[00:37:33] Hai người họ từ nhỏ đến lớn,

[00:37:34] ở bên nhau là đánh nhau.

[00:37:37] Xa nhau rồi lại thật sự nhớ.

[00:37:39] Một đôi oan gia.

[00:37:41] Bố mẹ nói xem hai người họ có thể tái hôn không?

[00:37:44] Ngay từ đầu, bố đã cảm thấy

[00:37:47] hai đứa nó chưa thật sự cắt đứt.

[00:37:49] Mắt của tôi rất tinh tường phải không?

[00:37:52] Bố con ấy, chỉ biết vuốt đuôi ngựa thôi. (Chỉ biết nói sau)

[00:37:54] Nhưng mà Tịnh Tịnh mà thật sự về nhà chúng ta,

[00:37:57] trong lòng mẹ thật sự có chút bồn chồn lo lắng.

[00:38:00] Mối quan hệ này còn khó xử hơn trước đây nữa.

[00:38:04] Không phải... bà ý gì?

[00:38:06] Con hiểu ý mẹ.

[00:38:07] Bố nghĩ xem, chị Tịnh lần này là từ lằn ranh sinh tử

[00:38:10] trở về.

[00:38:11] Nếu chị ấy lại về nhà chúng ta,

[00:38:12] chúng ta đối xử với chị ấy,

[00:38:13] phải thật cẩn thận dè dặt.

[00:38:16] Nếu vô tình làm tổn thương chị ấy,

[00:38:17] thì tội lỗi lớn biết bao.

[00:38:19] Tôi vừa nghĩ đến điều này,

[00:38:20] tối nhất định gặp ác mộng.

[00:38:22] Nói sao tối bà ngủ cứ la hét inh ỏi.

[00:38:25] Bà là Diệp Công thích rồng. (Thích bề ngoài)

[00:38:29] Bà nói xem, lúc hai đứa nó không tốt,

[00:38:31] bà mong chúng nó tốt.

[00:38:32] Bây giờ chúng nó khó khăn lắm mới sắp tốt lên,

[00:38:34] bà lại lo lắng thành ra thế này.

[00:38:36] Nói tóm lại, phụ nữ các người chính là ích kỷ.

[00:38:40] Chỉ nghĩ cho bản thân mình.

[00:38:42] Bà xem tôi này, lòng dạ quang minh chính đại.

[00:38:45] Trong đầu chỉ nghĩ đến hạnh phúc của con cái.

[00:38:47] Không có nhiều lo lắng như vậy.

[00:38:50] Bố con ấy, chỉ biết tự dát vàng lên mặt mình thôi.

[00:38:53] Mặt dày đến sắp rơi xuống rồi.

[00:38:55] Thật sao? Con sờ xem.

[00:38:56] Đây... đây... Ghét.

[00:39:08] Em nói, táo kia còn cần không?

[00:39:10] Có mấy quả đã héo rồi.

[00:39:12] Sao không mang đi? Lãng phí thế.

[00:39:15] Được, mang đi, mang đi, mang đi. Để con.

[00:39:18] Không cần đâu, Tịnh Tịnh.

[00:39:20] Mẹ, dì.

[00:39:22] Con đã nói rồi mà,

[00:39:23] chúng con tự làm được. Mẹ đến làm gì ạ?

[00:39:24] Tịnh Tịnh xuất viện là chuyện lớn thế này,

[00:39:26] sao mẹ có thể không đến chứ?

[00:39:27] Thủ tục làm xong hết chưa?

[00:39:28] Làm xong hết rồi ạ. Mẹ yên tâm.

[00:39:33] Anh đi làm việc đi.

[00:39:34] Anh nghe điện thoại. Khách hàng. Đi đi.

[00:39:38] Alo... Mẹ... cái này để đây.

[00:39:42] Phi Phi, tôi nói chuyện với Quý Tịnh một chút.

[00:39:47] Được, hai người nói chuyện đi.

[00:39:53] Tịnh Tịnh, lại đây.

[00:39:55] Ngồi xuống nói chuyện, ngồi xuống nói chuyện.

[00:40:02] Tịnh Tịnh,

[00:40:04] con có thấy Hổ Tử thay đổi rất nhiều không?

[00:40:07] Bây giờ trưởng thành hơn nhiều rồi.

[00:40:10] Chuyện gì cũng sẵn lòng làm vì con.

[00:40:12] Đúng vậy, đúng vậy. Nó thật sự trưởng thành rồi.

[00:40:16] Trong mắt nó chỉ có con thôi.

[00:40:18] Chúng tôi ai cũng nhìn ra được.

[00:40:20] Tịnh Tịnh, hai đứa tái hôn đi.

[00:40:26] Lần này con bị bệnh, Hổ Tử đau lòng lắm.

[00:40:30] Khóc đến nỗi...

[00:40:33] ta chưa bao giờ thấy nó khóc như vậy.

[00:40:36] Con nói xem, từ nhỏ đến lớn nó thích ai chứ?

[00:40:40] Chỉ thích mình con.

[00:40:42] Hai đứa là một đôi trời sinh đất tạo.

[00:40:45] Con hãy cho nó thêm một cơ hội nữa.

[00:40:48] Còn có dì nữa, trước đây dì làm không đúng,

[00:40:50] con hãy bao dung, cũng cho dì một cơ hội.

[00:40:59] Dì,

[00:41:04] bây giờ con với Hổ Tử như thế này rất tốt.

[00:41:09] Thật sự rất tốt.

[00:41:10] Thấy tốt là tốt. Tốt thì ở bên nhau.

[00:41:18] Con thật sự sợ rất nhiều thứ.

[00:41:20] Con à, con sợ gì chứ?

[00:41:24] Thời gian này con bị bệnh,

[00:41:26] Hổ Tử như thế này.

[00:41:28] Nhưng hôn nhân bình thường không thể cả đời như vậy.

[00:41:31] Con không có lòng tin, con nghĩ Hổ Tử cũng không có.

[00:41:39] Con đã nghĩ rất lâu rồi, con không muốn phá vỡ

[00:41:42] mối quan hệ hiện tại của con với anh ấy.

[00:41:45] Hòa thuận vui vẻ, không cãi nhau.

[00:41:48] Hai người còn đùa giỡn.

[00:41:52] Cứ để chúng con như vậy đi.

[00:41:56] Con rất biết đủ.

[00:41:57] Thật sự rất biết đủ.

[00:42:01] Bây giờ, con với Hổ Tử là bố mẹ của Lạc Lạc.

[00:42:06] Cũng là bạn tốt nhất.


 0 Komentari sort   Poredaj po


Sljedeći