Bir sonraki

Kim Hôn Phong Vũ Tình tập 49 - Hồ Quân, Chu Vận

12 Görünümler· 05/31/25
duongvu88
duongvu88
3 Aboneler
3

⁣Kim Hôn Phong Vũ Tình - Chuyện tình 50 năm giữa giông bão thời cuộc – từ một ánh nhìn đến trọn đời bên nhau.

Kim Hôn Phong Vũ Tình kể về chuyện tình giữa anh hùng quân đội Cảnh Trực và nữ bác sĩ Thư Mạn, bắt đầu từ thập niên 1950. Vì tình yêu, anh từ bỏ quân ngũ, chấp nhận hy sinh cả sự nghiệp trong những năm tháng đầy biến động. Trải qua nửa thế kỷ thăng trầm, họ vẫn bên nhau – viết nên một chuyện tình bền bỉ, sâu lắng và đầy cảm xúc.

Daha fazla göster

[00:02:14] Câu chuyện trong phim hoàn toàn hư cấu, nếu có sự trùng hợp nào chỉ là ngẫu nhiên.

[00:02:21] Bà đừng có kéo tôi mãi thế được không?

[00:02:23] Tôi muốn ra ngoài, muốn chụp một tấm ảnh.

[00:02:24] Chụp cũng không được sao?

[00:02:26] Chụp cái gì? Ông xem tuyết còn chưa tan hết.

[00:02:29] Ông mà còn quậy nữa, tôi cho ông về nhà.

[00:02:30] Không cho ông ra ngoài nữa.

[00:02:32] Bà đúng là một tên phát xít

[00:02:34] Phát xít thì phát xít.

[00:02:35] Ông phải nghe lời tôi.

[00:02:37] Bà... sau này bà đừng...

[00:02:40] Đây không phải là Hổ Tử sao? Tiểu Lạc Lạc của bà đến rồi.

[00:02:49] Lạc Lạc, lâu lắm rồi không gặp.

[00:02:53] Thằng nhóc này, vẫn chưa tỉnh ngủ à.

[00:02:54] Chào mọi người đi. Sao vậy?

[00:02:55] Chào ông ạ, chào bà ạ. Ngoan.

[00:02:58] Con cao hơn rồi đấy.

[00:03:00] Lại đây so với ông xem nào, xem cao đến đâu rồi.

[00:03:03] Ông đang nói chuyện với con đó.

[00:03:03] Để bà xem nào, để bà xem nào.

[00:03:05] Lạc Lạc này đúng là cao thật rồi.

[00:03:09] Bây giờ cao gần bằng ông rồi, phải không?

[00:03:11] Sau này con chắc chắn sẽ cao hơn ông con.

[00:03:13] Đúng vậy, ông con hồi bằng tuổi con.

[00:03:15] Cũng chỉ cao bằng một nửa con thôi, một nửa.

[00:03:19] Lại cười rồi. Thôi được rồi, đừng đứng ở đây nữa.

[00:03:21] Lạnh lắm, đi về nhà với bà nào.

[00:03:24] Đi dạo một chút, được không?

[00:03:28] Cháu trai lớn của tôi đúng là lớn thật rồi.

[00:03:31] Lúc nó còn nhỏ.

[00:03:32] Còn tranh nhau đòi bố con, mẹ con bế.

[00:03:35] Bây giờ thì hay rồi, đã chê ông bà nội rồi.

[00:03:38] Không phải, không phải. Con vừa mắng thằng nhóc này một trận.

[00:03:40] Giờ đang dỗi đấy.

[00:03:42] Nếu không bố mẹ thấy phiền nó.

[00:03:44] Con đưa nó sang nhà ông ngoại nó.

[00:03:46] Nói bậy! Nó họ... họ Quý à.

[00:03:50] Coi như cháu nội của tôi.

[00:03:51] Có chút chê bai vợ chồng già chúng tôi.

[00:03:52] Thì vợ chồng già kia cũng đừng mong được lợi.

[00:03:54] Đừng có mà tự mãn nữa.

[00:03:57] Bây giờ bố vẫn còn tranh với chú Quý của con à?

[00:03:59] Bố thật là hài hước. Cái gì mà hài hước?

[00:04:02] Lên xe, lên xe đi.

[00:04:03] Ai mà ngồi xe của anh, tôi đi bộ về.

[00:04:08] Hổ Tử, con ở lại với Tĩnh Tĩnh thêm vài ngày.

[00:04:11] Mẹ nghe nói khí hậu ở đó rất tốt.

[00:04:14] Rất có lợi cho việc dưỡng bệnh của Quý Tĩnh.

[00:04:16] Không phải là Lạc Lạc sắp thi trung khảo sao?

[00:04:19] Thành tích học tập lại không ổn định.

[00:04:21] Tĩnh Tĩnh vì chuyện này mà lo lắng không ít.

[00:04:23] Được rồi, cứ để ở đây.

[00:04:26] Mẹ con bây giờ nghiện dạy dỗ trẻ con lắm.

[00:04:32] Bây giờ cứ muốn làm giáo viên, chỉ muốn dạy trẻ con.

[00:04:34] Bây giờ bên cạnh không có trẻ con.

[00:04:35] Chỉ còn cách lấy bố làm vật thay thế thôi.

[00:04:38] Ông còn dám nói.

[00:04:39] Ông còn khó chiều hơn cả trẻ con.

[00:04:42] Mẹ không biết đâu.

[00:04:43] Bây giờ Lạc Lạc này không phải là Lạc Lạc trước kia nữa.

[00:04:45] Từ khi lên lớp 8.

[00:04:47] Chuyện gì cũng chống đối lại bố mẹ.

[00:04:49] Không lúc nào yên ổn.

[00:04:50] Quý Tĩnh vì chuyện này mà lo lắng không ít.

[00:04:53] Con chỉ muốn để nó ở đây.

[00:04:55] Để Quý Tĩnh xa con một thời gian.

[00:04:58] Hai đứa cứ yên tâm đi, cứ để nó ở đây.

[00:05:00] Loại nhóc con miệng còn hôi sữa, không biết trời cao đất dày này.

[00:05:03] Bố gặp nhiều rồi.

[00:05:05] Nói thật, toàn là do hai đứa chiều hư nó.

[00:05:08] Hai đứa đi rồi.

[00:05:09] Để xem thằng nhóc này còn dám vênh váo không.

[00:05:11] Bố, bố không được lơ là đâu đấy.

[00:05:13] Trẻ con bây giờ.

[00:05:14] Không giống như hồi bố còn đi lính đâu.

[00:05:16]

[00:05:18] Trẻ con thành phố bây giờ.

[00:05:20] Con một.

[00:05:22] Sao thế? Con không tin tưởng bố mẹ à?

[00:05:25] Hổ Tử, mau đi đi.

[00:05:27] Không phải con có vé máy bay buổi chiều sao? Đừng để muộn.

[00:05:29] Đúng rồi, đi đi.

[00:05:31] Lạc Lạc, bố đi đây, Lạc Lạc.

[00:05:36]

[00:05:38] Làm gì vậy? Con mau đi đi.

[00:05:41] Yên tâm, đợi con về.

[00:05:42] Bố sẽ giao cho con một đứa con trai hoàn toàn mới.

[00:05:45] Được rồi, mẹ cũng để ý bố con một chút.

[00:05:47] Tuyệt đối đừng để bố cáu với nó.

[00:05:49] Lại tự làm mình tức chết.

[00:05:51] Con nói gì vậy?

[00:05:52] Xem con nói về thằng bé kìa.

[00:05:53] Lạc Lạc rất ngoan, không xấu như con nói đâu.

[00:05:55] Đi đi, đi đi.

[00:06:09] Lạc Lạc, Lạc Lạc. Sao vậy ạ?

[00:06:19] Bà ơi, bà tắt đi làm gì? Nghe nhạc có phạm pháp đâu.

[00:06:24] Nhạc của cháu to quá.

[00:06:26] Tim ông không tốt, cháu không biết sao?

[00:06:28] Chúng ta vặn nhỏ một chút.

[00:06:53] Bà nói cho cháu nghe.

[00:06:54] Cháu nghe loại nhạc kích thích mạnh như vậy.

[00:06:57] Không tốt cho thần kinh đâu.

[00:06:58] Nhất là đeo cái tai nghe này.

[00:07:00] Sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến não và màng nhĩ.

[00:07:03] Cháu bây giờ còn nhỏ, đang trong giai đoạn phát triển.

[00:07:05] Nên nghe một chút nhạc cổ điển.

[00:07:07] Bà ơi, bà có thể đi làm việc của bà được không?

[00:07:10] Bà đừng có nhìn cháu mãi thế.

[00:07:13] Bà không phải là quan tâm cháu sao?

[00:07:44] Lạc Lạc, lại đây. Bà biết.

[00:07:48] Cháu thích ăn hoành thánh, lại thích ăn tôm to.

[00:07:51] Ông với bà hôm qua đi siêu thị.

[00:07:54] Đã đặc biệt mua cho cháu hoành thánh Wanzai Matou.

[00:07:58] Bên trong toàn là tôm to.

[00:07:59] Nào, ăn cơm thôi.

[00:08:10] Xem tôi nói có sai đâu.

[00:08:12] Nó giống tôi, thích ăn.

[00:08:24] Lạc Lạc, lúc ăn cơm đừng nghe nhạc mạnh.

[00:08:28] Chân cũng đừng rung nữa, được không?

[00:08:31] Tại sao?

[00:08:33] Không phải, là con trai.

[00:08:34] Thì phải có dáng vẻ của con trai.

[00:08:36] Như cháu thế này, rung qua rung lại.

[00:08:38] Giống như côn đồ vậy, trông không có giáo dục.

[00:08:43] Không ăn nữa! Sao vậy?

[00:08:45] Lạc Lạc, ông nói cháu một câu.

[00:08:47] Cháu không ăn cơm nữa à?

[00:08:49] Cháu thật là bướng bỉnh.

[00:08:50] Ngồi xuống, ngồi xuống ăn cơm.

[00:08:52] Ngồi xuống. Cháu...

[00:08:54] Cháu tuyệt đối đừng làm ông tức giận.

[00:08:56] Ông bị bệnh tim đấy.

[00:08:59] Ngồi xuống.

[00:09:03] Ngồi xuống rồi. Sao nào, ăn đi, ăn đi.

[00:09:11] Ông nói.

[00:09:12] Ăn cơm thì phải có dáng vẻ ăn cơm.

[00:09:14] Cháu ngồi thẳng lên được không? Ngồi thẳng.

[00:09:17] Không phải bố cháu chưa dạy cháu sao?

[00:09:19] Con trai sao lại có thể như vậy?

[00:09:24] Ông bảo cháu ngồi thẳng, không phải bảo cháu nằm.

[00:09:27] Ngồi thẳng.

[00:09:30] Sao cứ phải ngồi thẳng?

[00:09:32] Có phải tù nhân đâu, thầy cô cũng không yêu cầu.

[00:09:36] Về nhà sao lắm chuyện thế.

[00:09:38] Cái gì gọi là lắm chuyện?

[00:09:39] Ông đang dạy cháu cái này.

[00:09:41] Đạo lý cơ bản làm người.

[00:09:43] Con trai thì phải có dáng vẻ của con trai.

[00:09:46] Sao con trai cứ phải ngồi thẳng?

[00:09:48] Ngồi chữ S thì sao?

[00:09:49] Với lại, ngồi thẳng thì làm sao viết bài?

[00:09:53] Cháu đây là cãi cùn.

[00:09:55] Làm bài tập tất nhiên phải cúi đầu.

[00:09:56] Nhưng bình thường phải ưỡn ngực ngẩng đầu.

[00:09:59] Như vậy cũng tốt cho sự phát triển của cháu.

[00:10:03] Cháu phát triển rất tốt.

[00:10:05] Bà nói gì thì cháu cứ nghe đi, được không?

[00:10:08] Người lớn nói một câu, cháu lại phải cãi một câu.

[00:10:11] Cháu như vậy... thật là vô giáo dục.

[00:10:13] Người lớn nói gì cũng đúng à?

[00:10:15] Tại sao người lớn nói gì trẻ con cũng phải nghe?

[00:10:18] Với lại.

[00:10:19] Cứ nói vô giáo dục, vô giáo dục.

[00:10:22] Cái gì là giáo dục?

[00:10:24] Bà nói cho cháu biết thế nào là có giáo dục.

[00:10:26] Làm việc có quy củ, có cá tính.

[00:10:28] Nhưng hiểu chuyện, biết điều, đó gọi là có giáo dục.

[00:10:32] Đó gọi là đồ ngốc! Nói lại lần nữa xem!

[00:10:35] Lạc Lạc.

[00:10:36] Sao cháu còn nhỏ mà đã học nói bậy rồi?

[00:10:40] Bà ơi, rốt cuộc bà có chuyện gì không?

[00:10:42] Không có chuyện gì thì cháu đi làm bài tập đây.

[00:10:44] Còn nhiều lắm.

[00:10:46] Cháu...

[00:10:50] Bà nói xem... thằng Cảnh Hổ này.

[00:10:52] Sao lại dạy con thành ra thế này?

[00:10:55] Lạc Lạc hồi nhỏ đáng yêu, hiểu chuyện biết bao.

[00:10:58] Đừng tức giận, đừng tức giận.

[00:10:59] Con trai ở tuổi này đều như vậy.

[00:11:02] Quên rồi à?

[00:11:02] Ngưu Ngưu, Hổ Tử hồi bằng tuổi nó.

[00:11:04] Ông còn suốt ngày đánh chúng nó.

[00:11:07] Bà nói bậy, sao tôi lại không nhớ chuyện này chứ?

[00:11:15] Tôi nói cho bà biết, sự thật chứng minh.

[00:11:17] Thương cho roi cho vọt, đây là chân lý.

[00:11:21] Đừng nói bậy nữa. Ông vẫn nên nghĩ kỹ.

[00:11:24] Làm sao để dạy dỗ Lạc Lạc.

[00:11:25] Bình thường không phải là giỏi nói đạo lý lắm sao?

[00:11:28] Nói đạo lý cho nó nghe đi.

[00:11:30] Nói đạo lý với thằng nhóc này.

[00:11:32] Thà tôi đàn gảy tai trâu còn hơn.

[00:11:34] Ông là ông nội mà.

[00:11:35] Ông nội thì phải nói đạo lý.

[00:11:38] Tôi vẫn là ông nội.

[00:11:39] Sao tôi lại cảm thấy mình bây giờ còn không bằng cháu nội nữa.

[00:11:46] Nhanh chuyền! Tiếc quá!

[00:11:52] Không sao, bà xem, bà xem.

[00:11:54] Được rồi, Lạc Lạc đâu.

[00:11:55] Ru rú trong phòng, không biết làm gì.

[00:11:58] Một thanh niên trai tráng mà ở lì trong phòng cả ngày.

[00:12:02] Không được, tôi phải đi gọi nó ra. Đúng vậy.

[00:12:04] Lên.

[00:12:21] Tốt.

[00:12:23] Ông nó, ông nó.

[00:12:26] Ông nói xem Lạc Lạc đang chơi cái gì vậy?

[00:12:29] Loạn xạ cả lên.

[00:12:30] Màu sắc rất rối, nhìn cũng không rõ.

[00:12:33] Thật sao? Ông đi nói xem.

[00:12:36] Chơi game phải có chừng mực.

[00:12:37] Ngồi mấy tiếng đồng hồ liền.

[00:12:39] Mắt cứ dán vào màn hình.

[00:12:41] Ảnh hưởng đến việc học.

[00:12:42] Mắt cũng sẽ hỏng mất. Đúng vậy.

[00:12:45] Ông đi nói đi, đi nói đi.

[00:12:46] Bà nói là được rồi.

[00:12:47] Lời nói của tôi làm gì có trọng lượng.

[00:12:49] Ông là ông nội, thường thì cháu nội đều nghe lời ông.

[00:12:52] Cháu nội nhà chúng ta còn hơn cả ông nội.

[00:12:55] Ông đi hay không đi? Lắm lời thế.

[00:12:58] Tôi nói cho ông biết.

[00:12:59] Nó đã ngồi mấy tiếng đồng hồ rồi.

[00:13:00] Cứ tiếp tục như vậy, mắt còn muốn dùng nữa không?

[00:13:02] Lạc Lạc. Sao vậy? Cháu muốn đi ngủ.

[00:13:06] Bà xem, bà xem, nó muốn đi ngủ kìa.

[00:13:08] Ông thật sự tin nó muốn đi ngủ à?

[00:13:09] Nó đang chơi game đấy.

[00:13:12] Đừng.

[00:13:25] Lại đây, tao...

[00:13:27] Sao vậy?

[00:13:33] Ông phá rối cái gì vậy? Cháu chết rồi đây, chết tiệt!

[00:13:39] Ngủ, ngủ cái gì mà ngủ, cháu...

[00:13:41] Cháu tưởng ông không biết.

[00:13:43] Cái từ này của cháu là dùng để chửi người.

[00:13:45] Thằng nhóc con này.

[00:13:47] Cháu dám chửi ông nội cháu à?

[00:13:49] Không phải, ông phá hỏng chuyện lớn của cháu rồi.

[00:13:52] Còn không cho cháu nổi cáu à?

[00:13:54] Với lại, cháu cũng không chửi ông.

[00:13:58] Chỉ là một câu cửa miệng thôi.

[00:14:00] Không phải là ông tự tìm chửi sao?

[00:14:03] Xem cháu có muốn ăn đòn không?

[00:14:04] Lạc Lạc, sao cháu lại nói chuyện với ông nội như vậy?

[00:14:08] Ông ấy là ông nội của cháu đấy.

[00:14:10] Chính vì ông ấy là ông nội cháu.

[00:14:12] Nên càng phải nói lý lẽ.

[00:14:14] Ông ấy... phá hỏng chuyện lớn của cháu.

[00:14:15] Cháu chỉ còn thiếu khoảnh khắc quan trọng nhất thôi.

[00:14:19] Ông ấy đến phá rối.

[00:14:20] Bao nhiêu nỗ lực hơn một tháng của cháu đều uổng phí.

[00:14:23] Cháu đã đủ kính lão rồi đấy.

[00:14:27] Bà xem. Ông đừng tức giận.

[00:14:28] Đây là cháu nội của ai? Đây là cháu nội của ai? Đây là...

[00:14:33] Sao tôi lại có đứa cháu nội thế này chứ?

[00:14:35] Lạc Lạc này, cháu...

[00:14:39] Sao tôi lại có người ông như vậy?

[00:14:42] Bà nói xem, thằng Hổ Tử này, quá vô trách nhiệm.

[00:14:45] Sao lại dạy con thành ra thế này?

[00:14:47] Ông tức giận với một đứa trẻ làm gì?

[00:14:50] Nếu ông không chịu nổi.

[00:14:51] Thì tôi đưa nó sang nhà ông ngoại nó.

[00:14:54] Không được! Đây là cháu nội của tôi! Ông nói xem...

[00:14:59] Để ở nhà chúng ta thì ông lại không chịu nổi.

[00:15:01] Đưa nó đi thì ông lại không nỡ.

[00:15:04] Không phải ông tự làm khó mình sao?

[00:15:06] Ông già này cũng thật là ngang ngược.

[00:15:09] Không được, chúng ta phải dạy dỗ nó thật tốt.

[00:15:12] Lạc Lạc này nếu cứ để mặc như vậy.

[00:15:14] Thì thật sự sẽ trở thành nghịch tử của nhà họ Cảnh.

[00:15:17] Vậy thì ông đừng thật sự tức giận. Tức giận này, giả vờ tức giận.

[00:15:20] Ông nói xem, ông bị con cái làm cho ốm, ông có ngốc không?

[00:15:24] Bây giờ tôi quyết định rồi.

[00:15:26] Việc giáo dục Lạc Lạc hoàn toàn giao cho bà.

[00:15:29] Tại sao lại giao cho tôi?

[00:15:30] Là ông suốt ngày nói.

[00:15:32] Nó không giống cháu nội nhà họ Cảnh. Ngủ đi.

[00:15:43] Tuyệt vời! Tốt lắm! Vào rồi! Úp rổ!

[00:15:50] Lên! Đẹp quá! Chuyền!

[00:15:54] Ăn sáng chưa, ông hỏi cháu.

[00:15:57] Tránh ra! Đừng chắn đường! Không ăn!

[00:16:01] Tuyệt vời! Cháu đang xem Kobe đấu với James. Đẹp trai quá!

[00:16:06] Bạn bè gì thì cũng phải ăn cơm.

[00:16:08] Ông nói cho cháu biết, Lạc Lạc.

[00:16:09] Cháu bây giờ có thể không ăn gì.

[00:16:11] Nhưng bữa sáng nhất định phải ăn. Cháu đang tuổi lớn.

[00:16:14] Ông đừng lắm lời nữa được không?

[00:16:15] Hay là ông đi chợ cùng bà cháu đi.

[00:16:17] Hoặc là đi múa ương ca đi.

[00:16:19] Sao cứ làm phiền cháu mãi vậy?

[00:16:21] Ông còn nói cho cháu biết, hôm nay bà cháu không có ở nhà.

[00:16:23] Ông phải trị cái tật xấu này của cháu.

[00:16:25] Nếu không, ông không phải là ông của cháu. Đi ăn cơm!

[00:16:29] Ai muốn làm cháu nội của ông chứ?

[00:16:30] Nếu không phải bố mẹ cháu.

[00:16:31] Cháu mới không thèm làm cháu nội của ông.

[00:16:33] Sao thế? Ngay cả ông nội cũng không nhận nữa à?

[00:16:35] Không nhận ông nội nữa à?

[00:16:37] Cứu mạng! Cứu mạng!

[00:16:38] Bố, sao vậy?

[00:16:40] Ngoài hành lang nghe hai người cãi nhau, cãi gì vậy?

[00:16:42] Sao vậy? Cô xem ông cháu kìa.

[00:16:43] Ngang ngược vô lý, nói năng lộn xộn.

[00:16:45] Cô nói với ông ấy chuyện đông, ông ấy chắc chắn sẽ nói chuyện tây.

[00:16:47] Đúng rồi cô.

[00:16:47] Cô mau đưa ông cháu đi bệnh viện khám đi.

[00:16:50] Ông ấy... chính là cái mà người ta gọi là bệnh Alzheimer đó.

[00:16:53] Đồ hỗn xược! Dám nói ông nội con như vậy!

[00:16:56] Bố! ông đánh chết mày!

[00:16:57] Bố, bố đừng tức giận.

[00:16:58] Bố với một đứa trẻ con, có đáng để tức giận như vậy không?

[00:17:01] Lạc Lạc, đây là cháu không đúng rồi.

[00:17:03] Ông nội là ông nội.

[00:17:05] Ông nói cháu vài câu, mắng cháu vài câu.

[00:17:07] Đều là vì tốt cho cháu.

[00:17:08] Sao cháu lại có thể chống đối ông nội?

[00:17:10] Cô, cô xem dượng kìa.

[00:17:11] Cô chưa hiểu rõ chuyện gì thì đừng có xen vào lung tung.

[00:17:14] Chuyện gì to tát mà còn phải làm cho rõ?

[00:17:16] Kính trên nhường dưới, đó là thường thức của người Trung Quốc.

[00:17:19] Cháu nội mà có thái độ này với ông nội.

[00:17:21] Ở quê tôi, đó là đại nghịch bất đạo.

[00:17:25] Phải dùng gia pháp. Phải dùng gia pháp đấy.

[00:17:27] Lạc Lạc có thái độ gì với ông nội?

[00:17:29] Nó không phải chỉ là có chút ý chí cá nhân sao?

[00:17:31] Còn đại nghịch bất đạo, dùng gia pháp.

[00:17:32] Tư tưởng phong kiến, sáo rỗng cổ hủ.

[00:17:35] Chỉ có anh mới nghĩ ra được.

[00:17:36] Xem ra trong thâm tâm anh vẫn là một lão nông dân.

[00:17:39] Cái gì mà vẫn là một lão nông dân?

[00:17:41] Tôi nói cho cô biết, tôi từ trong ra ngoài.

[00:17:43] Từ quá khứ đến hiện tại đến sau này.

[00:17:45] Đều là một nông dân chính hiệu.

[00:17:48] Không cần phải "vẫn là". Anh xem, anh xem.

[00:17:50] Tôi vừa nói hai từ đó, anh xem anh nhạy cảm chưa kìa.

[00:17:52] Bây giờ tôi thấy anh, mặt mày cau có

[00:17:54] Mắt thì trợn trừng, anh có đến nỗi phải thế không?

[00:17:55] Anh ấy, anh chính là tự ti, anh tự ti.

[00:17:58] Đúng là lòng dạ tiểu nhân đo lòng quân tử.

[00:18:00] Anh nói ai tiểu nhân? Anh nói ai tiểu nhân?

[00:18:02] Bây giờ anh lại là quân tử rồi à?

[00:18:04] Tôi chính là quân tử. Anh nói ai là tiểu nhân?

[00:18:06] Mau ăn sáng đi.

[00:18:07] Nếu không ông không cho cháu xem hai người họ cãi nhau đâu.

[00:18:09] Đi ngay ạ.

[00:18:10] Tại sao lại nói tôi?

[00:18:11] Tôi làm sao mà tiểu nhân?

[00:18:12] Anh vốn dĩ là tiểu nhân, lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử.

[00:18:14] Câu này nói không sai.

[00:18:15] Đánh đi!

[00:18:17] Dượng, dượng là ông chủ, không phải nông dân. Lên!

[00:18:19] Lạc Lạc! Cháu quay lại đây! Làm gì vậy?

[00:18:29] Kỹ thuật số.

[00:18:30] Hay hơn cái máy cơ ngày xưa của bố nhiều.

[00:18:33] Màn hình lớn, quan trọng là có thể chụp liên tục, còn chống rung.

[00:18:37] Ông không cần phải vất vả lấy nét nữa.

[00:18:39] Cứ "pạch", chụp tùy ý.

[00:18:47] Thật đã! Giống như súng liên thanh.

[00:18:50] Nói con này, mới ăn cơm no được mấy ngày.

[00:18:54] Mà đã tiêu nhiều tiền như vậy rồi.

[00:18:56] Điểm này của con quá giống mẹ vợ con, thích khoe mẽ.

[00:19:00] Cái này rốt cuộc bao nhiêu tiền?

[00:19:02] Hiếu kính bố mẹ mà, tiền nong gì chứ.

[00:19:05] Cái này chắc phải mấy vạn.

[00:19:06] Đồ đắt tiền như vậy, trả lại đi.

[00:19:09] Trả lại đi.

[00:19:14] Mẹ, mẹ nói xem nếu con sinh con với Cẩu Đản.

[00:19:17] Có phải sẽ rất xấu không?

[00:19:20] Con chê nó xấu, sao còn muốn lấy nó?

[00:19:24] Lấy thì lấy, nhưng con cái...

[00:19:26] Bố mẹ không phải nên chịu trách nhiệm sao?

[00:19:28] Mẹ nói xem, mẹ và bố đều là trai xinh gái đẹp.

[00:19:31] Sinh ra ba chúng con cũng chỉ được thế này thôi.

[00:19:32] Nếu con sinh con với anh ấy.

[00:19:34] Nếu là con trai thì còn đỡ, giống mẹ.

[00:19:37] Nếu là con gái, con gái mà không xinh.

[00:19:41] Chẳng phải là hại nó cả đời sao?

[00:19:44] Vậy con thật sự vì Cẩu Đản xấu mà không muốn có con à?

[00:19:47] Chưa nghĩ kỹ.

[00:19:49] Không phải mẹ nói bốn mươi tuổi sinh cũng không muộn sao?

[00:19:57] Cảnh Cảnh, mẹ thấy con vẫn nên sinh một đứa con trai.

[00:20:07] Lời này không được nói với Cẩu Đản đâu, sẽ tổn thương tình cảm đấy.

[00:20:11] Anh ấy xấu, nhưng không ngốc.

[00:20:13] Anh ấy biết hết mọi chuyện.

[00:20:20] Bà nói xem thằng nhóc này, mỗi lần ăn cơm đều để lại một miếng.

[00:20:23] Học ai thế này? Ông xem.

[00:20:25] Vừa ăn cơm xong đã nằm ườn ra đó.

[00:20:27] Ảnh hưởng tiêu hóa biết bao.

[00:20:32] Lạc Lạc.

[00:20:35] Đừng xem nữa, đi.

[00:20:36] Đi dạo với ông một vòng đi.

[00:20:39] Ăn cơm xong cứ ngồi ì một chỗ.

[00:20:40] Như đàn bà con gái vậy.

[00:20:42] Cháu còn phải làm bài tập.

[00:20:43] Đợi cháu về rồi làm.

[00:20:45] Nhiều lắm, nhiều lắm.

[00:20:46]

[00:20:51] Không gọi thì cháu không xem TV thì cũng chơi game.

[00:20:53] Được rồi, đừng xem nữa, đi. Đi dạo đi.

[00:20:57] Sao ông lại bá đạo thế?

[00:20:59] Bà ơi, ông không cho cháu làm bài tập.

[00:21:03] Không được! Cháu còn cáo mượn oai hùm à!

[00:21:06] Cái trò này cháu học của ai vậy?

[00:21:08] Bà ơi, học kỳ sau cháu lên lớp 9 rồi.

[00:21:11] Sắp thi trung khảo rồi.

[00:21:12] Còn nhiều bài tập chưa làm.

[00:21:14] Ông cháu bắt cháu đi dạo với ông.

[00:21:17] Ông làm vậy có hợp lý không?

[00:21:18] Thằng nhóc này... không phải, cháu nội này, cháu...

[00:21:21] Được rồi, Lạc Lạc. Cháu xem, cháu vừa ăn cơm xong.

[00:21:24] Đã nằm ườn ra xem TV, không tốt cho tiêu hóa.

[00:21:26] Chính là đi dạo với ông một vòng.

[00:21:28] Đi dạo một tiếng, một tiếng.

[00:21:31] Cháu có thể làm 20 bài toán.

[00:21:33] Hay là thế này, hai ông bà giúp cháu làm bài tập.

[00:21:37] Cháu đi dạo với hai người.

[00:21:38] Rồi xem TV. Ít lời thôi.

[00:21:40] Nói gì vậy?

[00:21:43] Ngoan, ngoan, ngoan.

[00:21:44] Đi, nhất định phải đi cùng ông.

[00:21:47] Không phải, đi cùng bố của bố cháu.

[00:21:49] Đi dạo đi.

[00:21:50] Cháu mà không đỗ cấp ba, ông thi hộ cho.

[00:21:53] Ông ơi, ông biết gì?

[00:21:55] Dựa vào đâu mà thi hộ cháu? Được rồi.

[00:21:57] Biết nhiều lắm, mau đi.

[00:21:59] Đi dạo với ông đi.

[00:22:00] Chỉ đi dạo một tiếng thôi.

[00:22:02] Lạc Lạc, dìu ông cẩn thận.

[00:22:03] Đừng để ông ngã.

[00:22:05] Ông Trương, ông Cảnh, đi dạo à?

[00:22:07] Đây là cháu nội tôi. Xem nó cao chưa. Đúng là cao hơn nhiều.

[00:22:09] Chào người ta đi. Đây là người cháu từng gặp hồi nhỏ.

[00:22:13] Chào ông ạ.

[00:22:15] Tạm biệt.

[00:22:17]

[00:22:21] Đây mới là cháu nội của ông.

[00:22:22] Ông ơi, ông có thể.

[00:22:23] Đừng gặp ai cũng nói cháu là cháu nội của ông được không?

[00:22:26] Không, cháu không phải cháu nội của ông thì là cháu nội của ai?

[00:22:28] Sao ông lại không được nói?

[00:22:29] Không phải, ông nói cháu là cháu nội của ông.

[00:22:31] Ông không nói thì không phải sao?

[00:22:32] Gặp ai cũng nói, gặp ai cũng nói, ông có phiền không?

[00:22:36] Ông thật không hiểu.

[00:22:37] Cái tật xấu này của cháu làm sao mà có được.

[00:22:39] Sao cháu lại không thích chào người ta, không thích chào.

[00:22:46] Lạc Lạc, nói cho ông nghe.

[00:22:48] Cháu lớn lên muốn làm gì? Có ước mơ gì?

[00:22:52] Không có. Sao lại không có?

[00:22:55] Ước mơ không quan trọng lớn hay nhỏ.

[00:22:56] Chỉ cần có mục tiêu phấn đấu là được.

[00:22:59] Mục tiêu của cháu: không sâu răng.

[00:23:03] Cái gì? Không có gì ạ? Nhà quê, chẳng hiểu gì cả.

[00:23:08] Thằng nhóc hỗn xược này, cháu...

[00:23:09] Cháu nói gì?

[00:23:12] Ông ơi, có phải ông rất ghét cháu không?

[00:23:15] Không thể nói như vậy.

[00:23:17] Suốt ngày mắng cháu "thối" này "thối" nọ.

[00:23:19] Cháu cảm thấy mình rất "thối".

[00:23:22] Hay là cháu về nhà ông ngoại cho rồi.

[00:23:24] Ông ngoại cháu không bao giờ mắng cháu.

[00:23:26] Cháu cút về nhà ông ngoại cháu đi!

[00:23:31] Ông ơi! Đi!

[00:23:35] Tự mình tức giận, tự mình ngã, đừng đổ lỗi cho cháu.

[00:23:38] Sao cháu nói đi là đi vậy?

[00:23:41] Có phải là cháu nội của ông không?

[00:23:44] Chuyện này, bà đừng lo nữa.

[00:23:46] Lạc Lạc ở nhà chúng tôi có phòng riêng, không thiếu thứ gì.

[00:23:49] Ai nói nó ở nhà các người?

[00:23:51] Hổ Tử với Tĩnh Tĩnh đều đã nói rồi.

[00:23:53] Lạc Lạc ở nhà chúng tôi.

[00:23:55] Đứa bé với các người lại không hợp nhau.

[00:23:56] Nó chỉ muốn ở nhà chúng tôi.

[00:23:58] Vậy bà nói xem phải làm sao?

[00:24:00] Bà đi gọi Lạc Lạc lại đây.

[00:24:01] Tôi hỏi nó xem, rốt cuộc nó muốn ở nhà ai.

[00:24:03] Lạc Lạc đang tắm, không tiện nghe điện thoại.

[00:24:06] Chúng tôi sắp ăn cơm rồi.

[00:24:07] Chuyện này để sau hãy nói.

[00:24:10] Sách giáo khoa và vở bài tập của Lạc Lạc.

[00:24:12] Bà tranh thủ thời gian mang qua đây.

[00:24:14] Bảo nó tự qua lấy.

[00:24:17] Sao ông lại để thằng bé ở nhà họ?

[00:24:20] Bây giờ thì hay rồi, thằng bé này.

[00:24:23] Không biết đã nói gì với ông bà ngoại nó.

[00:24:25] Đợi Tĩnh Tĩnh về, chắc chắn sẽ trách chúng ta.

[00:24:28] Tôi thật không nên để ông đưa thằng bé ra ngoài.

[00:24:31] Ông còn đòi dạy dỗ con cái.

[00:24:32] Dạy dỗ bản thân mình thì còn tạm được.

[00:24:34] Bà xem thái độ của bà đối với tôi kìa.

[00:24:36] Bà vốn dĩ đã không tôn trọng tôi.

[00:24:38] Cho nên mới khiến tôi trước mặt Lạc Lạc.

[00:24:40] Chẳng có chút uy quyền nào của một người ông.

[00:24:42] Tôi nói cho bà biết, thằng nhóc thối tha này.

[00:24:43] Phải ném nó vào quân đội rèn luyện.

[00:24:46] Nó mới ra cái thá gì. Đừng có mà õng ẹo nữa.

[00:24:50] Ông nói ông chuyển ngành cũng đã nửa thế kỷ rồi.

[00:24:52] Vẫn cứ lề lối cũ, chả trách Lạc Lạc ghét ông.

[00:24:55] Ông không thể dùng cách mới.

[00:24:57] Phương tiện mới để giáo dục con cái sao?

[00:24:58] Đúng, bà tân thời, bà thời thượng.

[00:25:00] Bà dạy thử xem.

[00:25:01] Đừng đứng đó nói chuyện không biết ngượng.

[00:25:02] Ông đừng nói nhiều lời vô ích nữa.

[00:25:04] Ngày mai ông đi đón Lạc Lạc về cho tôi.

[00:25:06] Tại sao chứ? Nó tự đi mà.

[00:25:09] Để nó tự về, cho nó biết mặt.

[00:25:11] Ông nói xem.

[00:25:11] Ông già rồi mà còn chấp nhặt với cháu nội làm gì?

[00:25:14] Không phải tôi chấp nhặt với nó, mà là nó chấp nhặt với tôi.

[00:25:18] Vậy tôi hỏi ông, ai là ông nội, ai là cháu nội?

[00:25:21] Không biết. Không.

[00:25:26] Được rồi, đi chậm thôi.

[00:25:29] Ông già thối tha, ông cẩn thận phía sau.

[00:25:32] Đi chậm thôi. Tôi bảo ông cẩn thận một chút.

[00:25:36] Sao ông lại không nghe lời thế hả?

[00:25:38] Cái lúc ông "chậm thôi, chậm thôi" vừa rồi.

[00:25:40] Trông giống như múa ba lê ấy, đẹp lắm.

[00:25:42] Tôi nói cho ông biết, ông đừng chụp nữa.

[00:25:43] Bà xem kìa...

[00:25:48] Đi đứng như ông già vậy, Lạc Lạc.

[00:25:52] Khó khăn lắm nó mới về nhà.

[00:25:53] Ông không được mắng nó nữa đâu đấy.

[00:25:56] Lạc Lạc, tôi nói ông này, lưng thì còng.

[00:25:59] Lưng gù thế kia, ông bao nhiêu tuổi rồi?

[00:26:01] Để tôi chụp cho ông một tấm, làm kỷ niệm.

[00:26:02] Đừng chụp cháu, cháu ghét nhất là chụp ảnh.

[00:26:06] Mấy hôm trước cháu nói, ghét nhất là chào hỏi người khác.

[00:26:11] Bây giờ lại ghét nhất là chụp ảnh. Tại sao?

[00:26:15] Đàn bà con gái mới thích chụp ảnh.

[00:26:17] Đàn ông con trai mà thích chụp ảnh thì chẳng phải thành ẻo lả rồi sao?

[00:26:20] Đồ hỗn xược này! Cháu nói gì vậy?

[00:26:21] Không chụp thì thôi.

[00:26:23] Không chụp. Không sao. Bà ơi, bà nói ông cháu xem.

[00:26:25] Sao ông ấy lại õng ẹo thế?

[00:26:26] Cháu rõ ràng nói là.

[00:26:27] Đàn ông thích chụp ảnh thì ẻo lả.

[00:26:29] Chứ có nói người chụp ảnh đâu. Chuyện đâu với đâu. Đúng.

[00:26:33] Cháu thấy ông cháu rất thích bị chửi.

[00:26:36] Thằng cháu thối tha này! Mày còn lên mặt nữa à!

[00:26:39] Ông cháu nói không lại người ta.

[00:26:41] Là lại thích chửi người ta. "Thối" này, "thối" nọ.

[00:26:42] Cháu chẳng thối tí nào, thơm phức.

[00:26:45] Có chuyện gì thì về nhà rồi nói.

[00:26:47] Ông không lạnh, trẻ con không lạnh à?

[00:26:48] Lạc Lạc, mau về nhà. Mấy ngày nay đói lắm rồi.

[00:26:52] Về nhà bà làm đồ ăn ngon cho.

[00:26:53] Không phải tôi nói bà già này.

[00:26:55] Bà dạy con kiểu gì vậy?

[00:26:56] Dạy con phải biết phối hợp.

[00:26:58] Bà chiều hư nó rồi.

[00:26:59] Bà chẳng hiểu chuyện gì cả.

[00:27:00] Được rồi, có chuyện gì thì về nhà rồi nói.

[00:27:04] Trẻ con bây giờ lòng tự trọng cao lắm.

[00:27:06] Ông tìm cơ hội từ từ khuyên bảo nó.

[00:27:08] Ai không hiểu chuyện?

[00:27:09] Chỉ có ông là bảo thủ, lạc hậu.

[00:27:11] Bà ơi, bà đưa chìa khóa cho cháu trước đi.

[00:27:13] Bà cùng cháu về nhà. Đi.

[00:27:19] Lạc Lạc, ăn nhiều vào.

[00:27:23] Cơm bà ngoại nấu ngon.

[00:27:24] Hay cơm bà nội nấu ngon hơn? Như nhau.

[00:27:28] Như nhau là sao?

[00:27:29] Bà ngoại cháu là người miền Bắc, bà nội cháu là người miền Nam.

[00:27:33] Hương vị món ăn hoàn toàn khác nhau.

[00:27:37] Toàn không có vị gì.

[00:27:39] Suốt ngày chỉ luộc rau, không xào rau.

[00:27:41] Nhất là ông ngoại cháu.

[00:27:42] Còn suốt ngày bảo bớt dầu, bớt muối.

[00:27:49] Cháu đang tuổi lớn.

[00:27:51] Suốt ngày bắt cháu ăn giống như ông bà.

[00:27:52] Đó không phải là ngược đãi sao?

[00:27:56] Bà trừng mắt nhìn tôi làm gì?

[00:27:57] Thằng bé nói đúng mà.

[00:27:59] Nó đang tuổi lớn, đang tuổi phát triển.

[00:28:03] Lạc Lạc, cháu muốn ăn gì?

[00:28:05] Cháu nói đi, bà làm cho.

[00:28:07] Cháu thích ăn trứng rán, khoai tây chiên.

[00:28:11] Còn cả cánh gà chiên nữa, ngon lắm.

[00:28:14] Dù sao thì ông ngoại cháu cũng không cho cháu ăn.

[00:28:16] Bà có thể làm cho cháu không?

[00:28:18] Trứng rán thì tất nhiên là được rồi.

[00:28:20] Nhưng khoai tây chiên, cánh gà chiên, ăn nhiều.

[00:28:23] Không tốt cho sức khỏe và sự phát triển của cháu đâu.

[00:28:26] Chúng ta phải ăn ít đi một chút.

[00:28:28] Ăn ít thì vẫn là có thể ăn.

[00:28:33] Nhưng bà không biết làm. Vậy bà ra ngoài mua được không?

[00:28:37] Ta nói thằng bé này, cãi bà phải không?

[00:28:41] Người lớn các người đều nói một đằng làm một nẻo.

[00:28:44] Chỉ biết lừa gạt trẻ con.

[00:28:46] Tiêu chuẩn toàn là do các người đặt ra.

[00:28:48] Chúng cháu đến một chút ý kiến của mình cũng không có.

[00:28:51] Chán quá! Chán quá! Cháu không ăn nữa à?

[00:28:59] Chán quá! Bà đắc ý cái gì?

[00:29:02] Thằng bé này dỗi tôi.

[00:29:04] Ông trong lòng rất vui phải không?

[00:29:06] Tôi trong lòng thật sự không vui.

[00:29:07] Nhưng có những lúc.

[00:29:08] Khi tôi dạy dỗ con cái.

[00:29:10] Có người lại cứ muốn đứng về phía đối lập với tôi.

[00:29:13] Bây giờ cuối cùng cũng nếm trải hậu quả của việc làm đó rồi.

[00:29:16] Ít lời thôi.

[00:29:18] Vô lý mà còn nổi cáu cái gì?

[00:29:21] Xem cái bộ dạng của Lạc Lạc kìa.

[00:29:23] Toàn là những thói hư tật xấu di truyền từ ông.

[00:29:25] Không nói lý lẽ, chẳng hiểu chuyện gì.

[00:29:28] Học nói chuyện người lớn thì cũng nhanh đấy, bà già này.

[00:29:38] Tiểu Mạn.

[00:29:40] Lạc Lạc này không phải vừa ở nhà các người mấy ngày sao?

[00:29:43] Mới đến nhà tôi, hai người đã theo vào rồi.

[00:29:45] Chúng tôi đã hẹn với Lạc Lạc rồi.

[00:29:47] Lạc Lạc, bà ngoại đến rồi.

[00:29:53] Bà ngoại, ông ngoại, phần mềm mang đến chưa ạ?

[00:29:56] Mang rồi. Ông ngoại con xem này.

[00:29:59] Đã đặc biệt nhờ người mua bản chính hãng từ Hồng Kông.

[00:30:01] Chính là cái này! Ông ngoại tuyệt vời quá!

[00:30:04] Ông đúng là superman! Cháu thích ông nhất!

[00:30:08] Ông già thối tha này.

[00:30:10] Tôi nói nó suốt ngày không làm bài tập.

[00:30:12] Chỉ chơi game điện tử.

[00:30:13] Hóa ra là có ông, kẻ đứng sau chống lưng cho nó.

[00:30:16] Ông đây là tiếp tay cho giặc.

[00:30:17] Ông nói tôi làm gì?

[00:30:18] Trẻ con ở đây, ông nói nhỏ tiếng một chút.

[00:30:20] Tôi nói cho các người biết, toàn là các người làm.

[00:30:22] Các người đây là phá rối.

[00:30:24] Các người đang chia rẽ tình cảm ông cháu chúng tôi.

[00:30:27] Có gì mà chia rẽ?

[00:30:29] Lạc Lạc này từ nhỏ đã sùng bái ông ngoại nó.

[00:30:31] Sớm đã nói rồi, nói là muốn học trường y.

[00:30:35] Nối nghiệp ông ngoại nó, phải không?

[00:30:38] Lạc Lạc nói lúc nào?

[00:30:39] Nó vẫn luôn nói với tôi nó thích game nhất.

[00:30:42] Sau này lớn lên muốn làm một nhà thiết kế game.

[00:30:44] Chính là các người, cứ bày mưu tính kế đi.

[00:30:48] Nói cho các người biết, bày cũng vô ích.

[00:30:51] Tại sao? Lạc Lạc nó họ Cảnh.

[00:30:53] Cả đời cũng sẽ không họ Quý.

[00:30:57] Ông này.

[00:30:58] Cả đời chỉ biết hẹp hòi, tư tưởng lạc hậu.

[00:31:01] Cố chấp, ngoan cố. Ông như vậy.

[00:31:03] Sao mà giao tiếp được với bọn trẻ 9X?

[00:31:07] Tôi hỏi ông.

[00:31:08] Lạc Lạc thích nhất cái gì, ông có biết không?

[00:31:11] Lạc Lạc sợ nhất cái gì, ông có biết không?

[00:31:13] Người Lạc Lạc sùng bái nhất là ai, ông có biết không?

[00:31:15] Lạc Lạc thích xem phim gì?

[00:31:17] Thích chơi game gì, ông có biết không?

[00:31:20] Ông còn dám làm ông nội người ta à? Bà ngoại.

[00:31:24] Ông còn biết nói "bà ngoại" à? Dù sao đi nữa.

[00:31:27] Lạc Lạc mang trong mình dòng máu của nhà họ Cảnh chúng tôi.

[00:31:30] Tôi mà không biết nó sao?

[00:31:32] Ông biết thì ông nói đi.

[00:31:33] Chỉ cần ông nói ra được ba điều.

[00:31:35] Tôi sẽ thừa nhận ông là một người ông đủ tiêu chuẩn.

[00:31:37] Đừng nói ba điều, ba mươi điều cũng được. Cứ nói thoải mái.

[00:31:40] Vậy, Lạc Lạc sợ nhất cái gì?

[00:31:44] Sợ ông nội nó.

[00:31:45] Lạc Lạc thích nhất cái gì?

[00:31:47] Thích ông nội nó.

[00:31:49] Người Lạc Lạc sùng bái nhất là ai?

[00:31:51] Tất nhiên vẫn là ông nội nó rồi.

[00:31:53] Thôi thôi. Không nhìn ra.

[00:31:55] Ông vẫn là một lão già siêu tự luyến.

[00:32:00] Ông được rồi đấy. Thế này nhé.

[00:32:03] Nếu ông nói được ba điều.

[00:32:05] Tôi cũng phục ông, phải không?

[00:32:08] Tôi hỏi ông.

[00:32:09] Lạc Lạc này, sợ nhất cái gì?

[00:32:13] Bóng tối.

[00:32:15] Người nhà họ Cảnh chúng tôi mà lại sợ bóng tối sao? Này...

[00:32:19] Còn nữa, Lạc Lạc thích làm gì nhất? Chơi game.

[00:32:23] Cái đó thì người mù cũng biết.

[00:32:26] Lạc Lạc sùng bái ai nhất?

[00:32:29] Cái này... đừng có "cái này cái nọ". Tôi nói cho ông biết.

[00:32:35] Không được, chúng ta ra mặt nó nói chuyện.

[00:32:38] Ra mặt hỏi nó. Lạc Lạc!

[00:32:41] Lạc Lạc! Lạc Lạc!

[00:32:44] Hỏi cháu, cháu sùng bái ai nhất?

[00:32:48] Winnie the Pooh

[00:32:49] Winnie the Pooh

[00:32:50] Yao Ming. Yao Ming. Không biết phải không?

[00:32:55] Thằng nhóc này từ nhỏ đã cùng tôi xem bóng rổ.

[00:32:57] Tất cả các ngôi sao bóng rổ nó đều biết.

[00:33:00] Phải không, nhóc?

[00:33:01] Không phải cháu nội, sao lại đổi thành "nhóc" rồi?

[00:33:04] Loạn vai vế rồi.

[00:33:06] Thằng cháu nội thối tha này!

[00:33:08] Còn nữa.

[00:33:09] Ông ngoại cháu nói, cháu sợ bóng tối phải không?

[00:33:13] Không phải.

[00:33:15] Ông xem, không phải chứ? Vậy cháu...

[00:33:17] Cháu sợ nhất cái gì? Chuột.

[00:33:21] Chuột? Ông nội cháu cũng sợ chuột.

[00:33:24] Cháu nội, ông hỏi cháu câu thứ ba.

[00:33:28] Ông hỏi cháu mấy lần rồi cháu đều không nói.

[00:33:30] Hôm nay, ông nội cháu và ông ngoại cháu cá cược.

[00:33:32] Cháu nhất định phải nói cho ông biết.

[00:33:34] Cháu thích làm gì nhất?

[00:33:38] Không biết. Cái gì gọi là không biết?

[00:33:42] Không biết tức là không nói được.

[00:33:44] Có lúc cảm thấy chơi game rất thú vị.

[00:33:45] Có lúc lại thấy bóng rổ cũng rất vui.

[00:33:49] Có lúc lại chẳng muốn làm gì cả.

[00:33:52] Chán quá, thật không biết.

[00:33:54] Cháu à, chính là lựa chọn nhiều quá rồi.

[00:33:57] Cháu loạn cả lên rồi.

[00:33:58] Ông nội cháu hồi bằng tuổi cháu...

[00:34:01] Ông ơi, tuyệt đối đừng so sánh cháu với ông.

[00:34:03] Chúng ta cách nhau hơn sáu mươi tuổi.

[00:34:05] Gần bằng thời nhà Thanh rồi, có gì mà so sánh.

[00:34:09] Cháu... nhưng mà cũng phải. Có lúc cháu cũng cảm thấy.

[00:34:14] Thời của các ông cũng rất tốt.

[00:34:16] Nghe bố cháu nói.

[00:34:19] Bố cháu hồi nhỏ gặp đúng Cách mạng Văn hóa.

[00:34:20] Suốt ngày không phải đi học, sướng quá.

[00:34:23] Nhớ mấy năm trước, cháu gặp phải dịch SARS.

[00:34:26] Suốt ngày được nghỉ, thật muốn cả đời đều là SARS.

[00:34:29] Mãi mãi không phải đi học nữa.

[00:34:30] Không phải, Lạc Lạc.

[00:34:32] Ông ơi, ông cũng đừng căng thẳng.

[00:34:34] Cũng đừng giảng giải đạo lý lớn cho cháu.

[00:34:36] Cháu cũng chỉ nói vậy thôi.

[00:34:38] Bây giờ cháu phải làm gì thì vẫn làm mà.

[00:34:40] Cháu biết.

[00:34:41] Ông với bà chỉ muốn cháu vui vẻ, hạnh phúc.

[00:34:44] Ông cũng đừng lo lắng cho cháu nữa. Đúng.

[00:34:47] Nếu không sao lại đặt tên cháu là Lạc Lạc (Vui Vẻ).

[00:34:49] Cho nên, ông đừng có ràng buộc cháu nữa.

[00:34:53] Cháu cũng không làm những chuyện phạm pháp.

[00:34:55] Hơn nữa cháu còn hiếu kính bố mẹ.

[00:34:57] Hiếu kính ông, hiếu kính bà.

[00:34:59] Còn hiếu kính ông bà ngoại nữa. Như vậy không được sao?

[00:35:01] Được thì được.

[00:35:02] Nhưng vấn đề là... Ông yên tâm.

[00:35:05] Cháu chắc chắn sẽ thi đỗ vào một trường cấp ba tốt.

[00:35:07] Nếu không thì thật làm mất mặt nhà họ Cảnh.

[00:35:11] Lạc Lạc, có muốn về nhà bà ngoại ở thêm mấy ngày không?

[00:35:16] Không muốn. Tại sao?

[00:35:19] Bà ngoại còn phiền hơn cả bà nội nhiều.

[00:35:21] Suốt ngày cứ bám lấy cháu, lúc thì mắng ông ngoại.

[00:35:23] Lúc lại nói gì mà bảy cô tám dì.

[00:35:26] Cháu chẳng quen ai cả, phiền chết đi được.

[00:35:31] Nhưng mà Lạc Lạc này, ông ngoại cháu.

[00:35:34] Về cơ bản vẫn là một người tốt.

[00:35:36] Có một chút kiến thức.

[00:35:38] Cháu ở cùng ông ấy.

[00:35:39] Có thể học được rất nhiều điều cháu không biết.

[00:35:42] Thật ra, ông ngoại cũng rất tốt.

[00:35:45] Không nóng tính như ông nội.

[00:35:48] Nhưng ông ngoại lại không chịu xem bóng rổ với cháu.

[00:35:51] Cũng không chơi game.

[00:35:53] Suốt ngày chỉ giảng triết lý nhân sinh cho cháu, cháu không tiếp thu nổi.

[00:35:56] Ông ngoại cháu đôi khi đúng là có chút nhàm chán.

[00:35:59] Nhưng mà triết lý nhân sinh này.

[00:36:01] Vẫn phải giảng một chút. Phải, phải không?

[00:36:05] Ông ơi, ông có biết cháu thích xem gì nhất không?

[00:36:09] Không biết.

[00:36:11] Thật ra cháu thích nhất là xem.

[00:36:13] Ông với ông ngoại cãi nhau.

[00:36:16] Vui lắm. Thằng nhóc con này!

[00:36:18] Cháu xúi giục ông nội đấu với ông ngoại cháu.

[00:36:20] Tọa sơn quan hổ đấu. Cháu học ai vậy?

[00:36:23] Toàn là học từ ông đấy, ông già chết tiệt này!

[00:36:25] Học từ ông? Tôi là người chính trực như vậy.

[00:36:28] Ông chính là ngấm ngầm xấu xa, tôi nói cho ông biết.

[00:36:30] Ông cứ... Hay quá. Hay cái gì mà hay. Ra ngoài!

[00:36:40] Lạc Lạc, cháu thật sự không về với bà ngoại nữa à?

[00:36:42] Bà ngoại, cháu còn rất nhiều bài tập.

[00:36:45] Sắp làm không xong rồi.

[00:36:48] Thế này, cháu làm xong hết bài tập.

[00:36:50] Sẽ ở bên bà ngoại thật đàng hoàng.

[00:36:52] Tốt! Đứa bé này thật hiểu chuyện! Tốt quá!

[00:36:56] Mau, về đi. Bà ngoại đi cẩn thận.

[00:37:00] Hai người đi đi. Tạm biệt ông ngoại.

[00:37:05] Trẻ con bây giờ khổ quá.

[00:37:08] Bài tập làm không xuể.

[00:37:10] Ông ơi, coi chừng vào trong rồi. Lại đây, tôi...

[00:37:14] Sặc ông rồi. Ông... không được, ông ơi.

[00:37:18] Bố, ăn chút hoa quả đi.

[00:37:19] Cho con một quả, cho con một quả.

[00:37:20] Ngưu Ngưu, Tiểu Mỹ, tự lấy đi.

[00:37:22] Không sao, bố tự lấy.

[00:37:24] Vào đây, vào đây. Sao vậy?

[00:37:26] Lại đây để bà xem nào.

[00:37:27] Quần áo mới giặt đã làm bẩn thế này.

[00:37:29] Sắp đến Tết rồi.

[00:37:31] Ai giặt cho? Suốt ngày chỉ biết chơi.

[00:37:33] Bác ơi, bác ngồi đây. Không sao.

[00:37:36] Xem mọi người tụ tập đông vui thế này.

[00:37:38] Đừng mắng trẻ con nữa.

[00:37:39] Con trai nhỏ, hồi nhỏ nghịch ngợm.

[00:37:41] Sau này lớn lên sẽ có tiền đồ. Quần áo để mẹ giặt.

[00:37:44] Mẹ, quần áo sao lại để mẹ giặt được chứ, phải không?

[00:37:47] Quần áo trẻ con bẩn.

[00:37:49] Dùng máy giặt không sạch.

[00:37:51] Chỉ có thể vò bằng tay. Mẹ ơi, phiền chết đi được. Con giặt.

[00:37:54] Không sao, dù sao thì con cũng không cần vò tay.

[00:37:56] Ngâm một chút là được rồi. Con tự giặt.

[00:37:58] Khánh Khánh nhà chúng ta ngoan quá.

[00:37:59] Có khí phách. Khánh Khánh, giỏi lắm!

[00:38:01] Mẹ ngồi đi.

[00:38:02] Mẹ, hồi nhỏ mẹ đâu có cưng chiều chúng con như vậy.

[00:38:04] Quần áo làm bẩn, không ít lần bị hai anh em chúng con đánh.

[00:38:06] Đúng vậy, ai nói thế?

[00:38:08] Mẹ chưa bao giờ đánh hai đứa.

[00:38:10] Toàn là bố con đánh.

[00:38:11] Sao lại đổ lỗi cho tôi? Bà thật là...

[00:38:12] Bố, người ta đều nói cách một đời thì thương. Xem ra là thật.

[00:38:14] Đúng thế? Hai anh em các con từ nhỏ đã nghịch ngợm.

[00:38:17] Mẹ không ít lần hầu hạ hai đứa.

[00:38:21] Bác ơi, cho cháu một quả táo.

[00:38:25] Chiếu Tướng

[00:38:27] Sao lại thế này... Cái này không tính... Không...

[00:38:36] Quảng cáo có gì hay mà xem.

[00:38:38] Thằng nhóc thối tha này! Con nói gì vậy hả?

[00:38:40] Anh ơi, chơi với em đi! Chơi với em đi!

[00:38:42] Nhóc con, ai chơi với mày.

[00:38:44] Con chơi với em một lát đi. Chơi với em một lát đi.

[00:38:46] Nói xem Lạc Lạc nhà các người sao lại cao thế?

[00:38:51] Khánh Khánh, học tập anh trai cho tốt.

[00:38:53] Xem anh trai ăn gì.

[00:38:55] Xem thằng bé kia.

[00:38:56] Như củ khoai tây nhỏ vậy, làm sao đây?

[00:38:57] Trẻ con có đứa lớn trước, có đứa lớn sau.

[00:38:59] Lạc Lạc nói với con.

[00:39:00] Nó với ông nội quan hệ thân thiết nhất. Thật sao?

[00:39:03] Lạc Lạc của chúng ta, thật là thông minh.

[00:39:06] Ý gì vậy? Nó nói dối ạ?

[00:39:08] Tất nhiên là không rồi.

[00:39:09] Sao con lại có thể nói Lạc Lạc của chúng ta như vậy?

[00:39:11] Ưu điểm lớn nhất của Lạc Lạc chúng ta là chân thành.

[00:39:14] Nó không bao giờ nói dối một câu nào.

[00:39:16] Điểm này giống bố nó.

[00:39:18]

[00:39:23] Bố mẹ ơi, anh không chơi với con.

[00:39:25] Cục cưng, đừng làm phiền anh học.

[00:39:29] Anh không học, anh chơi game.

[00:39:32] Đồ ngốc! Đồ thiểu năng! Ra đây cho tao!

[00:39:36] Làm gì vậy hả?

[00:39:38] Tin không, tao đánh chết mày!

[00:39:42] Thằng nhóc thối tha!

[00:39:46] Lạc Lạc, sao cháu lại đánh em?

[00:39:48] Cháu là anh, anh không được đánh em.

[00:39:50] Nó làm sai, mọi người còn bênh nó.

[00:39:52] Mọi người thiên vị! Lạc Lạc, nói cho ông nghe.

[00:39:54] Rốt cuộc là chuyện gì?

[00:39:55] Ông cũng vậy, toàn là thiên vị.

[00:39:57] Sao con lại nói chuyện với ông nội như vậy?

[00:39:59] Này, làm gì vậy?

[00:40:00] Mặc áo vào, mặc áo vào.

[00:40:01] Con... con đi... đi đi.

[00:40:03] Em đang tức giận, để anh đi.

[00:40:04] Bố, bố đừng vội.

[00:40:05] Ngưu Ngưu, mau đuổi theo Lạc Lạc đi.

[00:40:06] Mẹ, đừng vội.

[00:40:07] Đuổi nó về.

[00:40:07] Nếu không con cũng đi tìm Lạc Lạc.

[00:40:09] Các người không... không cần tìm, để nó chết cóng.

[00:40:10] Ngưu Ngưu và Tĩnh Tĩnh đều đã đi rồi.

[00:40:12] An ủi Khánh Khánh một chút.

[00:40:14] Nào nào, cục cưng đừng khóc.

[00:40:16] Thằng nhóc thối tha này!

[00:40:18] Không phân biệt phải trái đã muốn đánh con.

[00:40:19] Đúng là phát xít!

[00:40:21] Con đây không phải đều học từ bố sao?

[00:40:22] Hồi nhỏ bố không phải cũng vậy, nói không thông là đánh.

[00:40:25] Trẻ con thời đó có thể so với bây giờ sao?

[00:40:27] Trẻ con bây giờ yếu đuối biết bao.

[00:40:29] Lỡ con mà làm oan sai.

[00:40:30] Thằng bé mà có vấn đề về tinh thần.

[00:40:32] Con không gánh nổi đâu.

[00:40:33] Cho dù là oan sai.

[00:40:34] Cũng không thể để Khánh Khánh chịu thiệt.

[00:40:36] Khánh Khánh đáng thương biết bao. Không sao chứ?

[00:40:38] Trẻ con đánh nhau, không sao đâu, một lát là qua.

[00:40:41] Đừng quá nghiêm trọng. Khánh Khánh.

[00:40:42] Lát nữa nó về, chú Hai đánh nó.

[00:40:47] Lạc Lạc, cháu không mặc áo đã chạy ra ngoài rồi.

[00:40:50] Sẽ bị cảm lạnh đấy.

[00:40:52] Về là tốt rồi, về là tốt rồi.

[00:40:53] Dù sao thì mọi người cũng không coi con ra gì.

[00:40:56] Bác đưa cho bác. Lạnh thì kệ con.

[00:41:00] Chỉ cần Khánh Khánh ở đây, chuyện gì cũng là lỗi của con.

[00:41:03] Con lớn, em nhỏ.

[00:41:05] Cháu đã là anh rồi.

[00:41:07] Cháu phải có dáng vẻ của một người anh.

[00:41:09] Mẹ, mẹ đừng nói Lạc Lạc nữa.

[00:41:11] Lúc nãy trên đường con đã làm rõ mọi chuyện rồi.

[00:41:13] Là Khánh Khánh đã.

[00:41:15] Làm hỏng phần mềm mà ông ngoại Lạc Lạc tặng nó.

[00:41:17] Phần mềm đó mua từ Hồng Kông.

[00:41:19] Khá đắt tiền, cho nên nó mới vội. Với lại.

[00:41:23] Con trai đánh nhau không có nhiều đúng sai.

[00:41:24] Anh em ruột đánh nhau, đánh rồi thì thôi.

[00:41:27] Đánh xong là xong. Đúng.

[00:41:28] Sau này chúng ta đừng có chuyện gì cũng đổ lỗi cho Lạc Lạc.

[00:41:30] Phải hỏi cho rõ.

[00:41:32] Còn Hổ Tử nữa, đừng có động một tí là đánh con.

[00:41:35] Chính là hồi nhỏ em bị bố đánh, em có vui không?

[00:41:40] Với lại, em đánh Lạc Lạc.

[00:41:41] Đối với Khánh Khánh cũng không tốt.

[00:41:43] Làm tổn thương tình cảm anh em chúng nó biết bao.

[00:41:46] Anh ơi, em đền phần mềm cho anh.

[00:41:52] Ai cần tiền của nhóc con.

[00:41:55] Em giữ lại mà mua đồ chơi.

[00:41:58] Đây, bác. Cảm ơn bác.

[00:42:03] Lâu lắm rồi.

[00:42:04] Anh ơi, chơi với em đi.

[00:42:07] Được rồi, nhóc con, đi.

[00:42:09] Hôm nay, anh dạy em cách chơi game.

[00:42:11] Ha ha, không sao rồi.

[00:42:13] Đi, đánh cờ đi, đánh cờ, đánh cờ.


 0 Yorumlar sort   Göre sırala


Bir sonraki