Tiếp theo

Kim Hôn Phong Vũ Tình tập 5 - Hồ Quân, Chu Vận

28 Lượt xem· 05/18/25
duongvu88
duongvu88
3 Người theo dõi
3

⁣Kim Hôn Phong Vũ Tình - Chuyện tình 50 năm giữa giông bão thời cuộc – từ một ánh nhìn đến trọn đời bên nhau.

Kim Hôn Phong Vũ Tình kể về chuyện tình giữa anh hùng quân đội Cảnh Trực và nữ bác sĩ Thư Mạn, bắt đầu từ thập niên 1950. Vì tình yêu, anh từ bỏ quân ngũ, chấp nhận hy sinh cả sự nghiệp trong những năm tháng đầy biến động. Trải qua nửa thế kỷ thăng trầm, họ vẫn bên nhau – viết nên một chuyện tình bền bỉ, sâu lắng và đầy cảm xúc.

Xem nhiều hơn

[00:02:14] Câu chuyện trong phim hoàn toàn hư cấu, nếu có sự trùng hợp đều là ngẫu nhiên.

[00:02:21] Không phải em nói em

[00:02:22] Em khó khăn lắm mới ăn được chút đồ bổ sung canxi này.

[00:02:25] Sao con lại nôn hết ra thế?

[00:02:27] Em có thể cố chịu một chút được không?

[00:02:30] Em cố chịu một chút, nôn ít đi một chút.

[00:02:32] Thì đứa bé sẽ ăn được nhiều hơn, phải không?

[00:02:34] Đứa bé ăn nhiều đồ bổ sung canxi.

[00:02:35] Nghe mẹ nói,

[00:02:37] sau này lớn lên sẽ

[00:02:39] Anh nói gì thế? Anh...

[00:02:42] Không phải, anh nói là em vất vả quá.

[00:02:44] Lát nữa ăn thêm chút nữa nhé.

[00:02:47] Lẩm bẩm nói cả buổi rồi.

[00:02:49] Những thứ này quan trọng hay người quan trọng hả?

[00:02:51] Đúng là ý thức nông dân.

[00:02:52] Đương nhiên, đương nhiên là người quan trọng rồi.

[00:02:54] Anh chỉ mong được ăn thay em thôi.

[00:02:56] Sao anh không nói là sinh thay em đi?

[00:02:58] Anh thật sự có ý nghĩ đó.

[00:02:59] Ôi, đáng ghét!

[00:03:01] Ôi, Tiểu Thư, đỡ hơn chút nào không?

[00:03:04] Đến rồi, đến rồi.

[00:03:05] Mẹ

[00:03:06] Nào, canh xương tép khô bổ sung canxi nhé.

[00:03:07] Nào, mau uống đi, nhân lúc còn nóng.

[00:03:09] Ôi, thơm quá!

[00:03:10] Mẹ ơi, con thật sự không ngửi được mùi tanh này.

[00:03:13] Con cứ ngửi mùi tanh này là muốn nôn.

[00:03:15] Con vẫn nên uống chút cháo kê đi nhé.

[00:03:17] Ôi, con ơi,

[00:03:17] cháo kê đó

[00:03:19] làm sao có dinh dưỡng bằng canh xương tép khô được.

[00:03:21] Nào, uống nhân lúc còn nóng đi.

[00:03:23] Chuyên gia đều nói rồi,

[00:03:23] tép khô này bổ sung canxi.

[00:03:26] Anh nói nữa là em nôn đấy.

[00:03:27] Nôn thì có gì mà sợ.

[00:03:29] Ôi, con nói xem ai mang thai mà không nôn chứ.

[00:03:31] Đều là từ đó mà ra cả.

[00:03:33] Hơn nữa canh xương tép khô này bổ sung canxi,

[00:03:35] con ăn nhiều một chút,

[00:03:37] tốt cho đứa bé.

[00:03:39] Nôn rồi lại ăn, ăn rồi lại nôn, nôn rồi lại ăn.

[00:03:42] Ôi!

[00:03:44] Này, con đi đâu đấy?

[00:03:46] Không phải, không phải cô ấy muốn nôn sao?

[00:03:47] Con muốn xem cô ấy thế nào.

[00:03:50] Nó nghén chứ không phải nghèo.

[00:03:52] Con căng thẳng cái gì chứ?

[00:03:53] Vâng, vâng, vâng.

[00:03:55] Mẹ bảo con cứ chiều nó đi nhé.

[00:03:56] Nó không ăn cơm con cũng mặc kệ tính nó phải không?

[00:03:59] Hừ, mẹ nói cho con biết,

[00:04:00] đợi đứa bé sinh ra,

[00:04:02] nói với con, chỉ bé bằng này thôi, thiếu canxi,

[00:04:04] không có dinh dưỡng.

[00:04:05] Như con tôm, con nòng nọc vậy.

[00:04:06] Được rồi, được rồi, được rồi.

[00:04:07] Mẹ dọa ai thế này?

[00:04:09] Cô ấy không ăn, con biết làm sao.

[00:04:10] Con cạy miệng cô ấy ra rồi đổ vào à?

[00:04:12] Ôi, con làm công tác tư tưởng đi chứ.

[00:04:14] Con không phải là bộ đội giải phóng, biết làm công tác tư tưởng sao?

[00:04:17] Chuyện nhỏ thế này mà con cũng không giải quyết được.

[00:04:20] Mẹ nói xem, cái chức quan của con làm thế nào cũng không biết nữa.

[00:04:22] Không phải, mẹ làm gì thế?

[00:04:23] Mẹ nói cho con biết nhé.

[00:04:24] canh này, lát nữa cô ấy khỏe rồi,

[00:04:26] con hâm nóng cho cô ấy uống.

[00:04:27] Mẹ về nhà đây.

[00:04:29] Bố con ở nhà trông Ngưu ngưu,

[00:04:30] mẹ cũng không yên tâm.

[00:04:31] Ồ, được rồi, được rồi.

[00:04:32] Vậy mẹ về trước đi.

[00:04:33] Đừng quên cho nó uống canh xương nhé.

[00:04:35] Ừm.

[00:04:35] Ồ, được rồi, được rồi, con biết rồi, con biết rồi.

[00:04:37]

[00:04:38] Anh nói này Thư Mạn, canh xương tép khô anh...

[00:04:45] Ôi, cậu nói xem, sinh con này...

[00:04:48] sao lại khó khăn thế này chứ?

[00:04:50] Trước đây khi cô ấy muốn có con,

[00:04:52] làm tôi khổ sở đủ điều.

[00:04:54] Ôi, làm tôi buồn rầu quá.

[00:04:56] Còn khó hơn cả chiếm một ngọn đồi.

[00:04:57] Bây giờ, bây giờ cuối cùng cũng mang thai rồi,

[00:04:59] càng khó hơn.

[00:05:01] Có thể so sánh với việc đánh ba trận chiến lớn.

[00:05:03] Tôi thấy cậu ấy, là phản ứng quá lên.

[00:05:05] Ba trận chiến lớn.

[00:05:07] Sao cậu không nói năm lần phản công vây?

[00:05:09] Cả thiên hạ chỉ có vợ cậu biết sinh con thôi sao?

[00:05:13] Được rồi, cậu căn bản không thể hiểu được đâu.

[00:05:15] Sao tôi có thể hiểu được chứ?

[00:05:17] Cậu đừng nói nhảm nữa.

[00:05:18] Tôi khó khăn lắm mới qua đây một chuyến,

[00:05:20] thở phào nhẹ nhõm, than phiền với cậu một chút.

[00:05:22] Cậu có quyền than phiền.

[00:05:24] Còn tôi, có quyền phê bình giáo dục nhé.

[00:05:27] Tôi nói cho cậu biết,

[00:05:28] không phải tôi nói quá,

[00:05:30] là Thư Mạn nhạy cảm quá rồi.

[00:05:33] Cậu nói xem.

[00:05:33] Hôm qua cô ấy đột nhiên muốn ăn dưa hấu.

[00:05:36] Tôi nói mùa này,

[00:05:38] chỉ có khoai lang, làm gì có dưa hấu.

[00:05:40] Tôi càng nói không có, cô ấy càng muốn ăn.

[00:05:42] Nửa đêm ba canh, cứ thế đẩy tôi tỉnh dậy.

[00:05:44] Nói đi hái dưa cho em.

[00:05:46] Tôi nói tôi đi đâu hái dưa cho cô ấy bây giờ?

[00:05:47] Tôi đến châu Phi hái dưa cho cô ấy à?

[00:05:50] Không phải châu Phi có dưa hấu sao?

[00:05:51] Châu Phi có sư tử.

[00:05:54] Cậu nói xem, rốt cuộc ai là người phản ứng thái quá?

[00:05:56] Được rồi, đừng than phiền nữa.

[00:05:59] Khó khăn lắm mới mang thai được.

[00:06:00] Anh nên vui mừng mới phải chứ.

[00:06:01] Nào, uống ly nước đi.

[00:06:02] Không phải Tiểu Kiều,

[00:06:04] tôi nhớ khi cô sinh Đại Quân của chúng ta,

[00:06:06] Này, Đại Quân của chúng tôi.

[00:06:09] Là Đại Quân của chúng tôi.

[00:06:11] Ôi, lúc đó tôi nôn đến xanh cả mặt.

[00:06:14] Làm Lão Sở sợ đến mức như thế kia.

[00:06:16] Còn tưởng tôi bị viêm gan nữa chứ.

[00:06:17] Đúng vậy.

[00:06:18] Tôi chạy khắp nơi tìm thầy thuốc.

[00:06:20] Không phải, con các cậu sinh ra,

[00:06:21] tôi thấy nó hoạt bát, nhảy nhót,

[00:06:22] không có chuyện gì cả mà.

[00:06:24] Sinh ra nặng bao nhiêu nhỉ?

[00:06:25] Tám cân.

[00:06:26] Tiểu Kiều, mau mau.

[00:06:28] Cho tôi biết kinh nghiệm đi.

[00:06:29] Kinh nghiệm gì chứ?

[00:06:30] Nghén, đó là hiện tượng tự nhiên.

[00:06:33] Không có kinh nghiệm gì để chia sẻ cả.

[00:06:34] Chỉ có thể cắn răng mà ăn.

[00:06:36] Hơn nữa, cái gì có dinh dưỡng thì ăn cái đó.

[00:06:38] Qua được giai đoạn đó là tự nhiên sẽ ổn thôi.

[00:06:40] Vậy phải chịu đựng bao lâu?

[00:06:42] Không lâu đâu, chỉ mười tháng thôi mà.

[00:06:45] Khi đứa bé vừa ra khỏi bụng mẹ,

[00:06:47] mẹ nó sẽ không sao nữa.

[00:06:49] Phải không, mẹ của bé?

[00:06:50] Anh nói thì nhẹ nhàng lắm, anh thử xem.

[00:06:52] Anh thử thế nào?

[00:06:53] Mười tháng.

[00:06:55] Ôi trời ơi, mới ba tháng.

[00:06:57] Làm sao mà chịu nổi đây?

[00:06:59] Thế này đi.

[00:07:00] Anh để mẹ của bé nhà tôi,

[00:07:01] làm công tác tư tưởng cho mẹ của bé nhà anh nhé.

[00:07:04] Mẹ của bé nhà tôi, đồng chí Tiểu Kiều,

[00:07:06] Đó là giai cấp công nhân đấy.

[00:07:07] Đội tiên phong, xương sống cứng rắn.

[00:07:09] Được rồi, được rồi.

[00:07:10] Các anh đàn ông,

[00:07:11] chỉ biết nói suông, nói khoác.

[00:07:14] Nhưng mà Lão Cảnh à,

[00:07:15] anh thật sự phải nói với Thư Mạn,

[00:07:17] bảo cô ấy cố gắng chịu đựng một chút.

[00:07:19] Tức là, dù có phản ứng hay không,

[00:07:21] đều phải cố ăn.

[00:07:22] Anh cứ không ăn uống gì,

[00:07:23] không chỉ không tốt cho người lớn,

[00:07:24] mà còn không tốt cho đứa bé hơn.

[00:07:26] Thiếu canxi là chuyện nhỏ,

[00:07:27] nếu cứ như vậy mãi,

[00:07:28] sẽ thiếu nhiều thứ lắm.

[00:07:30] Vậy còn thiếu gì nữa?

[00:07:33] Có thiếu não không?

[00:07:36] Thiếu.

[00:07:40] Này, vợ ơi.

[00:07:44] Em thật sự rất đói.

[00:07:46] Nhưng em cũng thật sự không ăn nổi.

[00:07:49] Anh nói xem cứ thế này thì làm sao?

[00:07:50] Đứa bé trong bụng thật sự sẽ không có dinh dưỡng mất.

[00:07:54] Em cứ phát huy

[00:07:55] tinh thần dám đánh dám xông pha của quân ta,

[00:07:58] đánh chiếm ngọn núi bánh bao này đi.

[00:08:02] Xem anh đói đến mắt như sói rồi.

[00:08:05] Mau ăn hết núi bánh bao đi.

[00:08:07] Không phải,

[00:08:09] anh làm sao mà dám

[00:08:12] tranh ăn với đứa bé trong bụng em chứ.

[00:08:14] Vợ ơi, anh xin em,

[00:08:15] em ăn một miếng đi.

[00:08:17] Em thật sự không ăn nổi.

[00:08:18] Không phải vì con sao?

[00:08:20] Phải có tinh thần hy sinh chứ.

[00:08:28] Em... em biểu hiện thế này chẳng giống bác sĩ chút nào.

[00:08:30] Vậy giống gì?

[00:08:31] Giống một bà già.

[00:08:33] Gì?

[00:08:33] Ông già.

[00:08:43] Làm gì đấy?

[00:08:44] Không được động đậy.

[00:08:45] Thật... thật... thật được đấy.

[00:08:47] Em còn là bác sĩ nữa cơ đấy.

[00:08:48] Bản thân còn không biết tự chăm sóc.

[00:08:50] Anh đúng là không hiểu khoa học.

[00:08:51] Bác sĩ Phùng ở khoa sản nói rồi,

[00:08:53] trong thời gian mang thai phải vận động nhiều.

[00:08:55] Lúc sắp sinh còn phải vận động nhiều hơn nữa.

[00:08:57]

[00:08:59] Anh có biết khi phụ nữ sinh con,

[00:09:01] phải mở mấy phân không?

[00:09:02] Không biết.

[00:09:03] Mười phân.

[00:09:04] Mười phân à?

[00:09:07] Ôi trời ơi.

[00:09:08] Đầu đứa bé mới to bằng nào chứ.

[00:09:10] Em... em... em động đậy rồi.

[00:09:11] Động nữa là đứa bé sẽ rơi ra mất.

[00:09:13] Anh thấy em đúng là giáo điều.

[00:09:16] Ồ, người ta bảo en vận động nhiều thì em vận động nhiều à?

[00:09:18] Có bác sĩ còn nói,

[00:09:19] em suy dinh dưỡng, bảo em ít vận động thôi.

[00:09:21] Rốt cuộc em nghe ai?

[00:09:22] Ai nói có lý thì em nghe người đó.

[00:09:24] Này, Ngưu ngưu gần đây thế nào rồi?

[00:09:27] Thằng nhóc này,

[00:09:28] ở nhà bà nội vui vẻ lắm.

[00:09:30] Cứ bảo nó đi nhà trẻ là nó lại làm mình làm mẩy.

[00:09:33] Vậy thì tốt rồi.

[00:09:34] Này, em nói cho anh biết,

[00:09:35] từ bây giờ anh nói chuyện chú ý một chút.

[00:09:38] Ngưu ngưu bắt đầu học nói rồi.

[00:09:40] Đứa bé trong bụng này cũng có cảm giác rồi.

[00:09:42] Những lời anh nói nó đều nghe hiểu được đấy.

[00:09:44] Thật sao?

[00:09:46] Ôi, thằng nhóc này.

[00:09:48] Có thể hiểu được lời bố nói rồi.

[00:09:50] Thế nào?

[00:09:50] Ở trong bụng mẹ có thấy yên tâm không?

[00:09:52] Anh không thể nói những lời có ý nghĩa,

[00:09:54] trau dồi tình cảm cho con được sao?

[00:09:55] Em nói cho anh biết nhé,

[00:09:57] Những lời như "thằng nhóc", "lão tử"

[00:09:57] sau này những từ như "thằng nhóc", "lão tử" này

[00:09:59] đều không được nói nữa.

[00:10:00] Được rồi, được rồi.

[00:10:01] Anh sẽ cho họ hàng nhà em nghe nhạc của

[00:10:02] cái ông gì đó tên là Thư Đại Bá.

[00:10:04] Anh còn nói bậy bạ nữa à.

[00:10:06] Như vậy sẽ làm đứa bé trở nên thô tục, anh biết không?

[00:10:08] Thô tục là gì chứ?

[00:10:09] Anh nhìn em làm gì?

[00:10:11] Hả?

[00:10:12] Con đã tám tháng rồi.

[00:10:13] Anh còn muốn làm mình làm mẩy với em à?

[00:10:14] Ôi, không dám, không dám.

[00:10:16] Anh sẽ múa ba lê cho em xem ngay.

[00:10:18] Mở nhạc Tây cho em nghe nhé.

[00:10:21] Xem bụng cậu nhọn thế này.

[00:10:22] Như cái chảo xào rau úp lên vậy.

[00:10:24] Chắc chắn là con trai.

[00:10:25] Cậu chưa sinh con, sao biết được?

[00:10:27] Này, mẹ tôi sinh tám đứa con.

[00:10:29] Em út của tôi kém tôi mười tuổi.

[00:10:31] Về mặt này tôi rất có kinh nghiệm.

[00:10:32] Chắc chắn là con trai.

[00:10:33] Tôi sinh con trai hay con gái không quan trọng.

[00:10:35] Nhà Cảnh Trực chỉ có mình anh ấy là con trai,

[00:10:37] có chút để ý.

[00:10:39] Này, này, tôi thấy anh ta,

[00:10:41] chắc chắn không phải là để ý một chút đâu.

[00:10:42] Này.

[00:10:44] Đến rồi.

[00:10:44] Ối, xe đạp Phượng Hoàng 28, ôi thật tốt.

[00:10:51] Được.

[00:10:52] Vậy... vậy các bạn cứ đi đi.

[00:10:53] Tôi đi trước đây.

[00:10:54] Mai gặp.

[00:10:55] Tạm biệt.

[00:10:57] Lên xe rồi, anh đẩy em nhé.

[00:10:59] Anh còn sợ người khác không chú ý đến em à?

[00:11:01] Có gì đâu chứ.

[00:11:02] Phụ nữ sinh con là chuyện thường tình mà.

[00:11:05] Đó là làm nghĩa vụ, làm trách nhiệm.

[00:11:07] Càng nói càng hăng.

[00:11:09] Thế này đi.

[00:11:10] Anh đi xe đằng trước,

[00:11:11] em đi theo sau, còn có thể vận động một chút.

[00:11:13] Vận động.

[00:11:14] Này, này, vợ ơi,

[00:11:16] em làm việc cả ngày rồi,

[00:11:17] vẫn chưa vận động đủ à?

[00:11:18] Nhà xa lắm.

[00:11:18] Hay là anh đẩy em đi nhé.

[00:11:22] Sao thế? Em sao thế?

[00:11:23] Đứa bé trong bụng đạp em một cái.

[00:11:25] Thật sao?

[00:11:25] Để anh sờ xem.

[00:11:28] Đây là bệnh viện.

[00:11:29] Sao thế?

[00:11:30] Tay anh làm gì thế?

[00:11:33] Có gì mà ngại chứ.

[00:11:34] Em là vợ anh.

[00:11:35] Bụng em tại sao anh không được chạm vào?

[00:11:37] Vợ là tài sản riêng của anh à?

[00:11:39] Phải được em cho phép anh mới được chạm.

[00:11:41] Ồ, vâng, vâng, thưa thủ trưởng, được.

[00:11:47] Anh ra lệnh rồi tôi mới chạm nhé.

[00:11:49] Ôi!

[00:11:52] Sắp sinh rồi phải không?

[00:11:53] Nói bậy gì thế?

[00:11:54] Còn ba tháng nữa mới đến ngày dự sinh.

[00:11:57] Ngày dự sinh.

[00:11:59] Này, hồi mẹ anh sinh bọn anh,

[00:12:01] không nghe nói có chuyện ngày dự sinh gì cả.

[00:12:03] Chị em sinh hai đứa con gái,

[00:12:05] đúng ngày dự sinh không sai một ngày.

[00:12:07] Đây là khoa học.

[00:12:09] Anh lúc nào cũng không tin khoa học.

[00:12:10] Anh tin, anh tin, em chính là khoa học.

[00:12:12] Anh tin em là được rồi chứ gì.

[00:12:15] Ôi, nếu thật sự như em nói,

[00:12:16] ngày dự sinh này chính xác như vậy,

[00:12:19] Anh cũng yên tâm rồi.

[00:12:20] Anh sắp phải đi công tác rồi,

[00:12:21] phải đi một tuần đấy.

[00:12:23] Em yên tâm, anh đã sắp xếp cả rồi.

[00:12:25] Anh bảo mẹ qua chăm sóc em.

[00:12:27] Mẹ không phải còn phải chăm sóc Linh đi học sao?

[00:12:30] Hơn nữa sức khỏe của bố anh cũng không được tốt lắm.

[00:12:32] Vậy Ngưu ngưu thì làm sao?

[00:12:34] Em cứ yên tâm đi.

[00:12:35] Nếu mẹ nghe nói bà ấy sẽ qua chăm sóc em,

[00:12:38] chắc chắn sẽ vui đến mức tim nở hoa.

[00:12:40] Em xem, bà ấy chăm sóc cháu đích tôn của mình,

[00:12:42] dù mệt đến mấy bà ấy cũng bằng lòng.

[00:12:43] Làm bà ấy mệt, trong lòng em không thoải mái.

[00:12:46] Nếu em không thoải mái,

[00:12:48] đứa bé trong bụng cũng sẽ không thoải mái.

[00:12:53] Vậy có phải em không thích ăn cơm mẹ nấu không?

[00:12:57] Em đâu có ý đó.

[00:12:58] Mẹ anh mỗi lần nấu cơm,

[00:13:00] chẳng phải em đều nói rất ngon, rất ngon.

[00:13:02] Chỉ là có lúc, đường cho hơi nhiều một chút.

[00:13:06] Miệng nói một đằng, lòng nghĩ một nẻo.

[00:13:09] Thôi được rồi, thôi được rồi.

[00:13:11] Vậy anh sẽ nói với lãnh đạo của bọn anh,

[00:13:12] để lần sau anh đi công tác nhé.

[00:13:15] Vẫn là để anh chăm sóc em nhé.

[00:13:16] Không được đâu.

[00:13:16] Em chỉ nói vậy thôi mà.

[00:13:18] Sao anh không hiểu em chứ?

[00:13:20] Ôi, cô nương của tôi ơi,

[00:13:21] sao anh lại không hiểu em nữa rồi?

[00:13:22] Vậy em nói xem ý em là gì?

[00:13:23] Anh nói để mẹ anh đến chăm sóc em,

[00:13:25] sao em dám chứ.

[00:13:28] Vậy em nói xem,

[00:13:29] vậy em nói xem làm thế nào để cái "không dám" này

[00:13:31] biến thành "dám" đây?

[00:13:32] Hay là để má Thường qua giúp đỡ?

[00:13:36] Như vậy anh cũng có thể yên tâm đi làm.

[00:13:38] Bà ấy... bà ấy... không phải đang ở nhà chị em sao?

[00:13:40] Anh không phải chỉ đi công tác mấy ngày sao?

[00:13:42] Em nói với chị em một tiếng.

[00:13:44] Được không?

[00:13:46] Được.

[00:13:47] Vậy ai đến cũng như nhau cả.

[00:13:49] Đương nhiên là không giống nhau rồi.

[00:13:51] Đúng, đúng, đúng, không giống nhau, không giống nhau.

[00:13:57] Mẹ anh sẽ đi đón Ngưu ngưu.

[00:13:59] Em đừng bận tâm nữa.

[00:14:00] Không được, em nhớ Ngưu ngưu rồi.

[00:14:01] Em muốn đi thăm nó.

[00:14:03] Em đừng làm mệt nữa.

[00:14:04] Ôi, anh nhanh lên đi.

[00:14:06] Lề mề quá.

[00:14:07] Chẳng giống người trong quân đội chút nào.

[00:14:08] Em đừng nói nữa, mấy năm nay anh luôn cảm thấy,

[00:14:10] đôi khi anh quá giống một bà già.

[00:14:13] Không... không phải... nữ đồng chí... nữ đồng chí.

[00:14:21] Ôi, Mạn Mạn.

[00:14:22] Má Thường, má đến rồi.

[00:14:23] Vào đi, vào đi.

[00:14:24] Mạn Mạn.

[00:14:25] Hai đứa bé nhà Lộ Lộ không chịu cho má đi.

[00:14:28] Khó khăn lắm mới đưa chúng đến nhà trẻ được.

[00:14:30] Má liền chạy qua đây.

[00:14:31] Má biết con lần đầu mang thai,

[00:14:34] con với chồng con chắc chắn là không được rồi.

[00:14:38] Ôi, đồng chí Lão Thường đến rồi.

[00:14:41] Xin chào.

[00:14:43] Gọi tôi là đồng chí Lão Thường, tôi vẫn chưa quen lắm.

[00:14:47] Nếu anh không quen giống như Mạn Mạn,

[00:14:49] gọi tôi là má Thường.

[00:14:50] Vậy thì anh cứ gọi tôi là bà ngoại của bé đi.

[00:14:53] Quê tôi đều gọi như vậy cả.

[00:14:55] Đồng chí Lão Thường, tôi xin nhắc lại một lần nữa nhé.

[00:14:57] Dù ở nhà hay ở ngoài,

[00:14:59] không được gọi là tiểu thư nữa.

[00:15:00] Nhớ kỹ đấy?

[00:15:02] Tôi đi đây.

[00:15:03] Tạm biệt.

[00:15:04] Tạm biệt.

[00:15:05] Tạm biệt nhé.

[00:15:05] Tạm biệt.

[00:15:08] Này, má Thường,

[00:15:09] ta ngốc thế sao?

[00:15:11] Đúng là coi thường người ta.

[00:15:14] Này.

[00:15:15] Thế nào?

[00:15:16] Tiếp theo.

[00:15:17] Cảm ơn nhé.

[00:15:19] Bác sĩ Phùng không có ở đây.

[00:15:20] Một bác sĩ trẻ khám.

[00:15:22] Anh ấy nói mọi thứ đều bình thường.

[00:15:23] Nhưng trong lòng tôi vẫn không yên.

[00:15:26] Mấy ngày nay người rất nặng nề,

[00:15:27] cứ muốn đi vệ sinh.

[00:15:29] Cậu nói xem có phải sắp sinh rồi không?

[00:15:30] Không thể nào, cậu còn hơn hai tháng nữa cơ mà.

[00:15:32] Cậu chỉ là vận động quá ít,

[00:15:34] áp lực tinh thần quá lớn.

[00:15:35] Này, có phải chồng cậu không ở nhà,

[00:15:37] Cậu cảm thấy rất cô đơn phải không?

[00:15:39] Nói bậy gì thế?

[00:15:40] Anh ấy quanh năm đi công tác,

[00:15:42] đâu phải lần đầu.

[00:15:44] Nếu cô đơn thì tôi đã chết vì cô đơn từ lâu rồi.

[00:15:48] Này, cậu hiểu biết về trẻ con như vậy,

[00:15:50] khi nào thì chị sinh một đứa?

[00:15:52] Hừ.

[00:15:53] Đàn ông muốn có con với tôi nhiều lắm.

[00:15:55] Tôi không thể đồng ý với tất cả mọi người được.

[00:15:58] Này.

[00:15:59] Cậu có phải vẫn đang đợi Quý Thành không?

[00:16:03] Ừm.

[00:16:04] Anh ấy đã trả lời thư cho tôi rồi.

[00:16:06] Viết một lá thư rất dài,

[00:16:07] có năm trang giấy đấy.

[00:16:09] Hơn nữa, mỗi tuần đều viết một lá.

[00:16:10] Tôi cũng thấy lạ,

[00:16:11] sao lại có nhiều chuyện để nói thế nhỉ?

[00:16:13] Thật sao?

[00:16:15] Vậy anh ấy bây giờ thế nào rồi?

[00:16:16] Rất tốt.

[00:16:16] Học tập, đọc sách, bệnh viện, rất bận rộn.

[00:16:20] Này,

[00:16:21] nước ta bây giờ với Liên Xô căng thẳng như vậy,

[00:16:23] anh ấy có bị ảnh hưởng không?

[00:16:25] Người khác chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng.

[00:16:27] Anh ấy chắc không sao đâu.

[00:16:29] Cũng phải.

[00:16:30] Hồi đại học, anh ấy là một mọt sách.

[00:16:33] Hai tai không nghe chuyện bên ngoài,

[00:16:34] chỉ một lòng đọc sách thánh hiền.

[00:16:37] Vẫn là cậu hiểu anh ấy.

[00:16:39] Đó là trước kia.

[00:16:41] Bây giờ hai người

[00:16:42] đã viết thư dài như vậy rồi,

[00:16:43] cậu nên hiểu rõ lắm chứ.

[00:16:44] Gì chứ?

[00:16:46] Cậu xem kỹ đi.

[00:16:48] Cậu xem lá thư này có giống năm trang giấy không?

[00:16:53] Đúng là mỏng thật.

[00:16:55] Là tôi, tôi viết một lần là năm trang.

[00:16:57] Anh ấy chỉ trả lời tôi năm dòng.

[00:16:59] Tôi mỗi tuần đều viết.

[00:17:01] Anh ấy nửa năm mới trả lời một lá.

[00:17:02] Quý Thành, anh ấy chỉ là không thích viết thư.

[00:17:05] Anh ấy chỉ là vẫn chưa qua được chuyện đó thôi.

[00:17:07] Tôi có thể cảm nhận được.

[00:17:09] Ý gì vậy?

[00:17:13] Tôi thật sự rất ngưỡng mộ cậu.

[00:17:15] Tôi cũng muốn sinh con.

[00:17:17] Phi Phi.

[00:17:20] Điều kiện của cậu tốt như vậy,

[00:17:21] chắc chắn sẽ rất hạnh phúc.

[00:17:24] Tôi vẫn muốn đợi anh ấy về.

[00:17:26] Anh ấy sắp về rồi.

[00:17:28] Thật sao?

[00:17:30] Này, đến rồi.

[00:17:33] Này, đây... đây có phải là nhà của Chủ nhiệm Cảnh không?

[00:17:36] Đúng vậy.

[00:17:37] Mẹ, sao mẹ lại đến đây?

[00:17:39] Có phải Ngưu ngưu có chuyện gì không ạ?

[00:17:41] Ôi trời.

[00:17:42] Không, không.

[00:17:44] Ngưu ngưu mẹ gửi nhà trẻ rồi.

[00:17:46] Mẹ cố ý đến thăm con. Con xem.

[00:17:48] Đưa cho tôi.

[00:17:49] Ồ, mẹ.

[00:17:51] Đây là má Thường mà con hay nhắc đến với mẹ.

[00:17:54] À, chào chị.

[00:17:56] Bà thông gia Thường.

[00:17:58] Chào bà thông gia.

[00:18:00] Ôi, mau ngồi, mau ngồi đi.

[00:18:02] Khách sáo quá.

[00:18:03] Đưa cho tôi, đưa cho tôi.

[00:18:04] Cẩn thận nhé.

[00:18:06] Mẹ ngồi đi, mẹ ngồi đi.

[00:18:07] Ôi, trước khi Cảnh Trực đi công tác,

[00:18:10] đã đến nói với mẹ,

[00:18:11] bảo mẹ đến thăm con.

[00:18:18] Đây... đây là uống gì thế này?

[00:18:21] Đây là canh vịt trùng thảo má Thường nấu cho con.

[00:18:23] Rất bổ dưỡng.

[00:18:25] Canh vịt.

[00:18:27] Ôi trời ơi.

[00:18:28] Canh vịt trùng thảo này có tác dụng hoạt huyết, con có biết không?

[00:18:30] Vậy... vậy... vậy sẽ bị sảy thai đấy.

[00:18:33] Ai nói?

[00:18:35] Ôi trời.

[00:18:36] Các cụ ngày xưa đều nói thế.

[00:18:37] Ở cữ phải uống canh gà mái già, biết không?

[00:18:41] Canh vịt đông trùng hạ thảo có tác dụng hoạt huyết, anh biết không?

[00:18:44] Ôi.

[00:18:45] Miền Nam chúng tôi ở cữ sinh con,

[00:18:47] đều uống canh vịt trùng thảo cả.

[00:18:49] Chưa từng nghe ai bị sảy thai cả. Hả?

[00:18:52] Ôi, miền Nam với miền Bắc làm sao mà giống nhau được.

[00:18:54] Con sinh con ở miền Nam,

[00:18:56] hay là sinh con ở miền Bắc hả?

[00:18:58] Phải tôn trọng khoa học, phải không Tiểu Thư?

[00:19:01] Mẹ, má Thường cũng là vì tốt cho con.

[00:19:03] Chị con mang thai cũng uống canh này.

[00:19:05] Nghe ý của bà thông gia,

[00:19:07] hình như tôi muốn hại Tiểu Mạn nhà chúng ta vậy.

[00:19:10] Bà thông gia Thường bụng dạ thật không lớn chút nào.

[00:19:14] Chị đến chăm sóc con dâu tôi,

[00:19:16] tôi cảm ơn chị còn không kịp.

[00:19:18] Chị nói tôi có thể nói chị sao?

[00:19:19] Chị chăm sóc tiểu thư nhà chúng tôi... Ồ.

[00:19:22] Chị chăm sóc Tiểu Mạn nhà chúng tôi,

[00:19:24] tôi nên cảm ơn chị.

[00:19:25] Chị đừng tranh giành cái danh phận này với tôi nữa.

[00:19:28] Chị chính là mẹ ruột của Tiểu Thư nhà chúng tôi.

[00:19:30] Nó sinh con ra cũng mang họ Cảnh mà

[00:19:33] Tôi vẫn phải cảm ơn chị.

[00:19:35] Ăn gì thế này?

[00:19:37] Mẹ, để con, để con.

[00:19:38] Ôi!

[00:19:40] Nhà bếp nhỏ thế này,

[00:19:41] Con nói xem cái bụng của con,

[00:19:43] không được vào đâu nhé.

[00:19:44] Mau vào nhà nằm đi.

[00:19:45] Vậy... thông gia Thường, dìu vào nhà nằm đi nhé.

[00:19:48] Đi thôi.

[00:19:49] Mẹ ơi, không sao đâu, không sao đâu.

[00:19:50] Con không thể nằm mãi được.

[00:19:51] Con phải vận động nhiều.

[00:19:52] Chuyên gia sản khoa ở bệnh viện chúng con,

[00:19:53] đều nói như vậy.

[00:19:54] Ôi, chuyên gia... chuyên gia đó có sinh con bao giờ chưa?

[00:19:57] Cô ấy sinh được mấy đứa rồi?

[00:19:59] Cô ấy có kinh nghiệm gì chứ?

[00:20:00] Chúng ta, những người dân thường,

[00:20:02] chưa từng gặp chuyên gia nào,

[00:20:03] chúng ta vẫn sinh được những đứa con trai bụ bẫm.

[00:20:05] Tiểu Mạn, chúng ta đi thôi. Nào, mau đi thôi.

[00:20:07] Mẹ, vậy phiền mẹ rồi.

[00:20:09] Ôi, mau đi đi.

[00:20:10] Mẹ chồng con đây,

[00:20:14] sao lại bảo thủ lạc hậu thế này.

[00:20:17] Chẳng trách con trai bà ấy cứng đầu cứng cổ.

[00:20:19] Ôi, đừng nói nữa.

[00:20:22] Bà ấy nấu cơm, tôi đi giặt chăn màn vậy.

[00:20:25] Tháo chăn ra để tôi đi giặt nhé.

[00:20:26] Được rồi, được rồi, con đi cùng má.

[00:20:30] Bà thông gia Thường,

[00:20:31] đường trong nồi này nên cho bao nhiêu, chị xem thử.

[00:20:33] Để tôi, để tôi.

[00:20:35] Ôi, Tiểu Mạn không thích ăn ngọt.

[00:20:38] Cho chút đường chỉ là để tăng vị tươi thôi.

[00:20:41] Ôi trời.

[00:20:43] Ôi, tổ tiên của tôi ơi.

[00:20:45] Con lại làm trẹo lưng mất.

[00:20:46] Không sao.

[00:20:47] Tiểu Mạn không sao chứ?

[00:20:48] Không sao, không sao.

[00:20:49] Đúng là, đưa cho tôi.

[00:20:51] Ôi, được rồi, tôi giặt nhé.

[00:20:53] Tôi giặt đi.

[00:20:55] Ôi, bụng con, bụng con.

[00:20:57] Ôi, đã nói với con bao nhiêu lần rồi.

[00:21:00] Con sắp sinh rồi.

[00:21:01] Con không được nói năng lung tung, động đậy lung tung.

[00:21:03] Lên giường nằm đi.

[00:21:04] Chị cũng vậy nữa.

[00:21:06] Khi nào chị không thể giặt chăn được?

[00:21:07] Chị cứ phải đợi tôi đến mới giặt chăn.

[00:21:10] Ôi, đều tại chị.

[00:21:11] Cho đường hay không cho đường gì chứ.

[00:21:12] Vốn dĩ tôi nấu cơm,

[00:21:14] Tiểu Mạn bảo tôi đến là muốn ăn món tôi nấu.

[00:21:16] Chị lại cứ đòi đi nấu.

[00:21:18] Thật là kỳ lạ.

[00:21:19] Má Thường không nên nói như vậy.

[00:21:21] Được rồi, được rồi.

[00:21:22] Chị nấu cơm, chị nấu cơm.

[00:21:23] Tôi giặt chăn.

[00:21:24] Để tôi làm đi.

[00:21:25] Tôi giặt đi.

[00:21:26] Ôi trời ơi!

[00:21:28] Ôi, hai người đừng tranh nhau nữa, được không?

[00:21:33] Được rồi, được rồi.

[00:21:34] Không sao chứ?

[00:21:35] Con lên giường nằm đi nhé.

[00:21:36] Việc này chúng tôi tự làm.

[00:21:38] Tôi giặt chăn.

[00:21:39] Ôi, đưa cho tôi.

[00:21:40] Ôi, được rồi.

[00:21:41] Đưa cho tôi.

[00:21:41] Xem chị kìa.

[00:21:43] Đúng là không có mắt nhìn.

[00:21:44] Dìu lên giường.

[00:21:45] Tôi không có mắt nhìn, tôi đi giặt.

[00:21:48] Không phải.

[00:21:54] Cẩn thận nhé.

[00:21:57] Nào, ăn miếng thịt gà đi.

[00:21:58] Ăn thịt gà cho khỏe.

[00:21:59] Bây giờ con ăn là cho hai người.

[00:22:01] Con ăn no rồi, đứa bé mới có dinh dưỡng.

[00:22:04] Con biết không?

[00:22:06] Uống thêm chút canh đi.

[00:22:08] Bây giờ con ăn không ngon miệng.

[00:22:10] Ăn thịt, không tiêu hóa được đâu.

[00:22:13] Mẹ.

[00:22:14] Má Thường, để con tự làm.

[00:22:15] Chuyên gia nói,

[00:22:16] không ăn được thì không nên cố ăn.

[00:22:18] Như vậy ngược lại không tốt cho sức khỏe.

[00:22:20] Con đói rồi con sẽ ăn, được không?

[00:22:22] Ôi, uống chút canh thì được chứ.

[00:22:24] Cái gì cũng chuyên gia nói, chuyên gia nói.

[00:22:26] Vậy chuyên gia đó là nam hay nữ?

[00:22:30] Tôi nghe người ta nói,

[00:22:31] Bắc Kinh có một bác sĩ sản phụ khoa nổi tiếng,

[00:22:34] cả đời chưa kết hôn, chưa sinh con.

[00:22:37] Con nói xem, đó gọi là chuyên gia gì chứ?

[00:22:39] Đó không phải là chủ nghĩa giáo điều sao?

[00:22:42] Mẹ, mẹ còn nói toàn những từ mới nữa.

[00:22:46] Chủ nghĩa giáo điều là gì?

[00:22:48] Cứ một câu chuyên gia nói, chuyên gia nói.

[00:22:51] Đây chính là chủ nghĩa giáo điều.

[00:22:53] Con biết không?

[00:22:54] Thằng cả nhà chúng ta nói rồi,

[00:22:55] Chủ tịch Mao phản đối nhất chính là chủ nghĩa giáo điều.

[00:23:00] Còn giỏi chụp mũ nữa chứ.

[00:23:03] Con ăn đi.

[00:23:04] con ăn thêm miếng đùi gà nữa đi.

[00:23:13] Ôi, được rồi.

[00:23:14]

[00:23:14] Cẩn thận kẻo trẹo lưng nhé.

[00:23:15] Mẹ đừng lo.

[00:23:16] Chuyên gia, bác sĩ đều nói phải vận động nhiều.

[00:23:18] Con không sao cả.

[00:23:19] Chuyên gia, chuyên gia, chỉ biết nghe lời chuyên gia thôi.

[00:23:22] Ôi!

[00:23:26] Sao thế?

[00:23:27] Mạn Mạn.

[00:23:28] Không sao, không sao.

[00:23:29] Đứa bé đạp một cái.

[00:23:30] Không sao chứ?

[00:23:31] Ôi, chị nói xem, chị dìu nó một chút.

[00:23:33] Lỡ trẹo lưng, sảy thai thì...

[00:23:36] Biết rồi, biết rồi.

[00:23:37] Không sao.

[00:23:38] Vậy mau về đi.

[00:23:39] Mẹ đi đây nhé.

[00:23:39] Đi cẩn thận nhé.

[00:23:41] Đi chậm thôi nhé.

[00:23:42] Dìu cẩn thận nhé.

[00:23:44] Đi thôi.

[00:23:45] Này.

[00:23:47] Ôi trời.

[00:23:51] Xin chờ một chút.

[00:23:52] Đợi tôi viết xong bệnh án này.

[00:23:54] Bác sĩ Thư, không vội đâu.

[00:23:56] Chị cứ từ từ viết.

[00:23:57] Chị.

[00:23:58] Sao chị không báo trước một tiếng mà chạy qua đây?

[00:24:00] Ôi, là Tiểu Niên đột nhiên bị bệnh.

[00:24:02] Ôi!

[00:24:03] Phòng y tế của nhà máy lại không khám ra bệnh gì.

[00:24:05] Nên mới tìm đến chuyên gia là em đây để khám.

[00:24:08] Tiểu Niên đâu rồi?

[00:24:09] Con bé bị bệnh, sao mà đến được.

[00:24:11] Chị mang thuốc về cho nó là được rồi.

[00:24:13] Em thấy chị mượn cớ con ốm để xin giấy nghỉ bệnh thì có.

[00:24:16] Xin giấy nghỉ bệnh ba ngày.

[00:24:18] Chị.

[00:24:19] Bệnh viện bọn em đâu phải bệnh viện hợp đồng của các chị.

[00:24:21] Viết rồi có tác dụng không?

[00:24:22] Sao lại không có tác dụng?

[00:24:23] Ôi, mấy bác sĩ ở phòng y tế của bọn chị ấy,

[00:24:26] đều là y tá từ quân đội chuyển về thôi.

[00:24:29] Ngay cả cổng trường y cũng chưa từng thấy qua.

[00:24:31] Con dấu của bệnh viện các em đây,

[00:24:33] có thể dọa chết bọn họ đấy.

[00:24:35] Tháng này em đã viết giấy nghỉ bệnh cho chị rồi.

[00:24:37] Viết nữa thì lãnh đạo sẽ nói em đấy.

[00:24:40] Em cứng nhắc quá.

[00:24:41] Em không thể sửa ngày được à?

[00:24:45] Này.

[00:24:45] Thôi được rồi, thôi được rồi.

[00:24:46] Không làm phiền em nữa.

[00:24:48] Chị biết em không thích nhất

[00:24:49] làm những việc vi phạm quy định như thế này.

[00:24:51] Lại cứ bắt em làm.

[00:24:54] Chị biết.

[00:24:57] Ngoài một người em gái ruột làm bác sĩ nhi

[00:24:58] ở bệnh viện lớn tại Bắc Kinh,

[00:25:00] chị không còn người thân nào cả.

[00:25:02] Chị gặp khó khăn không nên tìm em gái ruột của mình,

[00:25:04] Chị nên tự sinh tự diệt.

[00:25:06] Chị nên cô đơn một mình, được chưa?

[00:25:14] Coi như chị sai rồi, được không?

[00:25:16] Nhị tiểu thư của tôi ơi.

[00:25:17] Ai là tiểu thư?

[00:25:20] Sắp sinh con rồi.

[00:25:21] Sắp làm mẹ rồi mà còn nóng tính như vậy.

[00:25:24] Sẽ ảnh hưởng đến tính cách của đứa bé đấy.

[00:25:26] Chị biết em sắp sinh rồi,

[00:25:27] chị còn đến chọc tức em.

[00:25:28] Thôi được rồi, được rồi.

[00:25:29] Chị không chọc tức em nữa, được chưa?

[00:25:31] Đồ vô lương tâm.

[00:25:33] Em là phụ nữ mang thai, chị nhường em.

[00:25:35] Xem chị mang gì cho em này.

[00:25:37] Mau cất kỹ vào ngăn kéo đi.

[00:25:43] Đứng dậy đi lại đi.

[00:25:44] Đừng ngồi mãi thế.

[00:25:46] Không tốt cho việc sinh nở đâu.

[00:25:48] Em còn phải khám bệnh nhân nữa.

[00:25:49] Em đi đâu mà đi lại chứ?

[00:25:52] Bác sĩ Phùng nói,

[00:25:53] nói rằng thai của em ở vị trí sau,

[00:25:54] chèn ép dây thần kinh.

[00:25:55] Vậy em mau về nhà nghỉ ngơi đi.

[00:25:58] Em còn đi làm làm gì?

[00:25:59] Một mình thì chán lắm.

[00:26:01] Em rể không ở nhà,

[00:26:03] một mình là không chịu nổi rồi.

[00:26:04] Nói gì thế chị?

[00:26:07] Ôi, thôi được rồi, chị biết.

[00:26:08] Hai người các em thói quen khác biệt lớn như vậy,

[00:26:10] khó cho em phải chịu đựng cậu ấy lâu như vậy.

[00:26:13] Hai bọn em ngoài việc ăn uống có khác biệt ra,

[00:26:15] chịu đựng gì chứ?

[00:26:17] Chị và anh rể không có khác biệt sao?

[00:26:19] Hai chúng tôi có sự đồng điệu sâu sắc trong tư tưởng đấy.

[00:26:22] Chị nói cho em biết nhé,

[00:26:23] trên thế giới này,

[00:26:24] không ai hiểu anh ấy hơn chị đâu.

[00:26:26] Trong thâm tâm, anh ấy không thể rời xa chị được.

[00:26:28] Chị giỏi.

[00:26:30] Nghe mà em cũng thấy chán rồi.

[00:26:31] Thôi được rồi, chị không nói nữa.

[00:26:34] Này.

[00:26:35] Đây là văn bản mới được Thành ủy ban hành,

[00:26:38] Quy chế công tác vệ sinh yêu nước.

[00:26:40] Những tài liệu này là chuyến công tác lần này của tôi,

[00:26:42] từ các tỉnh thành,

[00:26:43] mang về những kinh nghiệm làm việc tiên tiến.

[00:26:45] Các cậu mang về xem qua.

[00:26:46] Chiều nay họp một cuộc,

[00:26:47] xây dựng kế hoạch công tác quý IV nhé.

[00:26:49] Vâng ạ.

[00:26:50] Đi đi.

[00:26:52] Chủ nhiệm Cảnh,

[00:26:53] anh vừa mới đi công tác về,

[00:26:55] cũng không về nhà nghỉ ngơi một chút.

[00:26:56] Có bệnh tật gì đâu mà nghỉ ngơi.

[00:26:58] Vậy tôi đi làm việc đây.

[00:27:00] Này.

[00:27:01] Bên viện phúc lợi em đã liên hệ xong chưa?

[00:27:05] Chưa.

[00:27:06] Em còn không mau chóng liên hệ đi.

[00:27:10] Em vốn dĩ không định gửi nó về.

[00:27:13] Em cứng đầu quá.

[00:27:14] Hồi đó em chưa có con,

[00:27:15] muốn nhận đứa bé này

[00:27:16] là để giảm bớt áp lực tinh thần cho em và Cảnh Trực.

[00:27:19] Bây giờ các em có con rồi,

[00:27:20] đứa bé này là thừa.

[00:27:22] Em hiểu không?

[00:27:23] Chị nói chuyện cũng quá thực tế rồi.

[00:27:26] Hơn nữa,

[00:27:27] em có tình cảm với đứa bé này rồi.

[00:27:30] Em không nỡ.

[00:27:31] Từ lúc em mang thai chị đã nói với em rồi,

[00:27:33] mau gửi đi, em không nghe.

[00:27:35] Em cứ chần chừ mãi.

[00:27:36] Bây giờ thì tốt rồi, có tình cảm rồi.

[00:27:40] Em đừng ngây thơ, trẻ con như vậy nữa, được không?

[00:27:43] Đứa bé này không phải con ruột của em.

[00:27:45] Em nuôi không quen đâu.

[00:27:46] Bây giờ em không gửi nó đi,

[00:27:47] sau này em sẽ hối hận cả đời.

[00:27:49] Chị nói cho em biết, đây không phải là lời nói gây hoang mang đâu.

[00:27:51] Chị không dọa em đâu.

[00:27:53] Một chị lớn tuổi ở đơn vị bọn chị,

[00:27:54] Ôi, em không nghe, em không nghe.

[00:27:55] Em không muốn nghe nữa.

[00:27:58] Cho chị.

[00:27:59] Cầm lấy đi.

[00:28:03] Chị biết.

[00:28:05] Bây giờ em có chồng rồi,

[00:28:06] lại sắp làm mẹ rồi.

[00:28:08] Em không nghe lời chị gái này nữa.

[00:28:10] Nhưng em phải biết,

[00:28:11] chỉ có chị là tốt cho em thôi.

[00:28:13] Những gì cần nói chị đã nói hết rồi.

[00:28:14] Em thích nghe thì nghe, không thích thì thôi.

[00:28:16] Chị nhiều chuyện phải không?

[00:28:21] Tiếp theo.

[00:28:28] Ôi, cô nương ơi.

[00:28:29] Mau nghe điện thoại đi.

[00:28:31] A lô, tôi tìm Thư Mạn.

[00:28:35] Ra ngoài rồi.

[00:28:36] Đi đâu rồi?

[00:28:38] Chờ đã, chờ đã.

[00:28:39] Cô ấy... cô ấy... đứa bé trong bụng... mọi thứ đều bình thường chứ?

[00:28:45] Sao... sao anh chẳng biết gì cả thế?

[00:28:48] Tôi... tôi là chồng cô ấy.

[00:28:52] Mạn Mạn, cẩn thận nhé.

[00:28:54] Con mang thai nặng nề thế này,

[00:28:56] ôi, không ở nhà nghỉ ngơi,

[00:28:58] chạy lung tung làm gì chứ.

[00:29:01] Con đã hai tuần không gặp Ngưu ngưu rồi.

[00:29:03] Trong mơ cũng thấy nó khóc gọi mẹ.

[00:29:05] Con đúng là không biết nặng nhẹ,

[00:29:07] con mang bụng to thế này,

[00:29:08] lỡ va chạm thì biết làm sao.

[00:29:10] Ôi, đâu phải con ruột.

[00:29:13] Mẹ chồng chị còn không biết sẽ nói thế nào nữa.

[00:29:15] Mẹ chồng con là người lao động,

[00:29:17] rất trọng tình nghĩa.

[00:29:19] Ôi, tôi đâu có nói mẹ chồng chị không trọng tình nghĩa.

[00:29:21] Tôi chỉ lo lắng,

[00:29:23] đợi đứa bé này của chị ra đời,

[00:29:25] với Ngưu ngưu kia sẽ đối xử thế nào.

[00:29:27] Con đã nghĩ đến chưa?

[00:29:29] Có phải Thư Lộ nói gì với má rồi không?

[00:29:31] Ôi, mắt trợn to thế làm gì?

[00:29:34] Không cần Thư Lộ nói với má,

[00:29:35] sáng nay má cũng đã khuyên con

[00:29:37] mang đứa bé đó đi rồi mà.

[00:29:39] Má biết con nhân hậu,

[00:29:41] nhưng chuyện này không thể nhân hậu được.

[00:29:42] Thôi được rồi, đừng lằng nhằng nữa.

[00:29:47] Nhị tiểu thư, cô sao thế?

[00:29:48] Nhị tiểu thư

[00:29:49] Má gọi con là gì thế?

[00:29:50] Thôi được rồi, đáng chết, đáng chết.

[00:29:52] Để người khác nghe thấy thì làm sao?

[00:29:52] Sao thế?

[00:29:54] Ôi, sắp sinh rồi.

[00:29:56] Bụng đau quá.

[00:29:56] Sắp sinh rồi, sắp sinh rồi.

[00:29:57] Ôi, xe ba bánh. Mau đến đây!

[00:29:59] Đến rồi, đến rồi.

[00:30:00] Ôi!

[00:30:01] Sao thế?

[00:30:02] Nào, nào.

[00:30:03] Mau, mau.

[00:30:53] Nó ấy, chỉ là lo lắng quá nhiều.

[00:30:55] Đứa bé nhận nuôi kia,

[00:30:56] tôi đã bảo nó gửi đi từ lâu rồi.

[00:30:58] Nó cứ do dự mãi.

[00:31:00] Xem kìa, hại đến đứa bé này rồi.

[00:31:02] Sinh non, lo chết đi được.

[00:31:06] Người ta nói bảy tháng thì sống, tám tháng thì không.

[00:31:08] Tiểu Mạn, đứa bé này,

[00:31:10] vừa tròn tám tháng.

[00:31:12] Nếu không sống được thì biết làm sao đây?

[00:31:14] Phì phì phì, chưa đến mức đó đâu.

[00:31:16] Đừng nói những lời xui xẻo đó.

[00:31:18] Con cháu nhà họ Cảnh chúng tôi không yếu đuối như vậy.

[00:31:21] Mẹ, thế nào rồi?

[00:31:23] Thằng cả, con đến rồi.

[00:31:24] Tiểu Mạn đâu?

[00:31:26] Ở trong, ở trong đó.

[00:31:27] Thế nào rồi?

[00:31:28] Này, tôi vào được không?

[00:31:29] Anh cứ ở đây chờ đi.

[00:31:30] Gọi anh vào rồi hẵng vào.

[00:31:31] Này.

[00:31:33] Đều tại tôi.

[00:31:34] Cứ đòi đi thăm Ngưu ngưu kia.

[00:31:36] Không cho đi thì cản cũng không được.

[00:31:38] Xem kìa, lúc nào không tốt,

[00:31:40] lại đúng lúc này.

[00:31:41] Ôi, tôi già rồi, lẫn rồi, xem kìa.

[00:31:43] Thật là... con nói xem.

[00:31:46] Bác sĩ.

[00:31:47] Thế nào?

[00:31:48] Thế nào?

[00:31:49] Thế nào?

[00:31:49] Anh là chồng của bác sĩ Thư phải không?

[00:31:50] Vâng.

[00:31:51] Đứa bé đã sinh rồi.

[00:31:52] Là một bé trai.

[00:31:53] Mẹ tròn con vuông.

[00:31:55] Ôi, mẹ tròn con vuông, mẹ tròn con vuông.

[00:31:57] Không sao, không sao.

[00:31:58] Nhưng do sinh non,

[00:32:01] đứa bé chỉ được hơn ba cân.

[00:32:03] Hả? Những ba cân, ba cân nặng.

[00:32:09] Ôi, thằng cả à.

[00:32:11] Năm Hổ sao lại sinh ra một cái bánh bao thế này?

[00:32:15] Nó mới hơn ba cân thôi.

[00:32:17] Đúng vậy.

[00:32:23] Đắp kỹ nhé.

[00:32:26] Vừa nãy bác sĩ nói,

[00:32:28] con của chúng ta mới được 1500 gram.

[00:32:32] Này.

[00:32:33] Nói con trai chúng ta mới ba cân nặng.

[00:32:36] Không sao đâu.

[00:32:37] Bây giờ em không sao là tốt hơn tất cả rồi.

[00:32:42] Nói với anh mà anh không hiểu à?

[00:32:46] Con sinh non.

[00:32:48] Lại còn nhỏ như vậy.

[00:32:50] Sẽ nguy hiểm đến tính mạng.

[00:32:52] Nói bậy.

[00:32:53] Em lo lắng vớ vẩn rồi.

[00:32:55] Em không được như vậy mãi đâu.

[00:32:57] Người xưa nói rồi,

[00:32:58] ở cữ không được khóc lóc sướt mướt.

[00:33:01] nha?

[00:33:02] Hơn nữa,

[00:33:03] em nói xem nó là con của ai?

[00:33:05] Con của anh.

[00:33:06] Sao lại có thể nguy hiểm đến tính mạng được.

[00:33:08] Chắc chắn sẽ sống khỏe mạnh.

[00:33:10] Này, năm nay là năm Hổ.

[00:33:13] Vậy... chúng ta gọi con trai mình

[00:33:14] là Hổ Tử, được không?

[00:33:17] Hổ Tử.

[00:33:18] Cảm ơn.

[00:33:19] Hổ hổ sinh phong (mạnh mẽ như hổ).

[00:33:22] Hổ Tử.

[00:33:57] Đừng buồn nữa.

[00:33:59] Bác sĩ Phùng ở khoa sản không phải đã nói rồi sao?

[00:34:01] Bây giờ đứa bé mọi thứ đều bình thường.

[00:34:04] Chỉ là nhẹ cân một chút.

[00:34:07] Này, nhẹ cân một chút cũng tốt.

[00:34:09]

[00:34:14] Em biết không?

[00:34:15] Hồi anh mới sinh nặng bao nhiêu?

[00:34:17] Ba lạng.

[00:34:20] Gần tám cân ba lạng.

[00:34:24] Ôi trời.

[00:34:26] Em và con bây giờ đều bình thường rồi.

[00:34:29] Anh mãn nguyện lắm rồi.

[00:34:32] Anh nói xem, em khó khăn lắm mới sinh được một đứa con trai.

[00:34:35] Khó khăn lắm là gì?

[00:34:36] Lời này anh không thích nghe chút nào.

[00:34:38]

[00:34:40] Em muốn sinh bao nhiêu, một tiểu đội đủ không?

[00:34:43] Đi đi.

[00:34:44] Anh mới sinh một tiểu đội ấy.

[00:34:48] Nếu là anh, anh sẽ sinh cả một đại đội.

[00:34:51] Ít nhất cũng phải có năm khẩu súng máy.

[00:34:59] Nào, nào, nào.

[00:35:00] Về nhà rồi, về nhà rồi.

[00:35:02] Ôi, con yêu về rồi.

[00:35:03] Đưa cho má.

[00:35:03] Không cần, không cần.

[00:35:04] Nó đói rồi.

[00:35:05] Ồ, đói rồi à.

[00:35:06] Mau, mau, mau.

[00:35:08] Cái này, cảm ơn, cảm ơn.

[00:35:09] Đóng cửa lại.

[00:35:12] Được rồi.

[00:35:14] Anh cũng ra ngoài đi.

[00:35:15] Anh... anh tại sao phải ra ngoài?

[00:35:17] Lại không có người ngoài.

[00:35:18] Anh ở đây, em làm sao cho con bú được?

[00:35:20] Anh...

[00:35:21] Không được.

[00:35:23] Vậy... vậy anh ra ngoài nhé.

[00:35:25] Vậy... vậy... từ từ thôi, từ từ thôi.

[00:35:33] Này, đồng chí Lão Thường.

[00:35:35] Này.

[00:35:35] Tôi hỏi một chút.

[00:35:37] Phụ nữ miền Nam cho con bú,

[00:35:40] đều phải tránh mặt người khác à?

[00:35:41] Ôi, nhà giàu thì như vậy.

[00:35:43] Này.

[00:35:45] Anh trợn mắt làm gì?

[00:35:46] Tiểu Mạn sinh non,

[00:35:47] đứa bé nhỏ như vậy,

[00:35:48] sinh thiếu tháng là tổn hại sức khỏe nhất.

[00:35:52] Ở cữ không tốt,

[00:35:53] đó là chuyện cả đời đấy.

[00:35:54] Tôi nói cho anh biết nhé,

[00:35:55] tuyệt đối không được làm cô ấy tức giận.

[00:35:57] Cô ấy muốn gì thì cứ chiều theo ý cô ấy đi.

[00:35:59] Vâng, vâng, vâng.

[00:36:00] Bây giờ cô ấy muốn mặt trăng trên trời,

[00:36:01] tôi cũng phải hái xuống cho cô ấy.

[00:36:03] Ôi, Tiểu Mạn của chúng ta có gia giáo,

[00:36:05] làm sao có thể không hiểu chuyện như vậy.

[00:36:07] Hơn nữa, muốn mặt trăng để làm gì chứ.

[00:36:10] Nói những lời khoác lác như vậy, thà làm chút việc thiết thực còn hơn.

[00:36:12] Này.

[00:36:13] Tôi đi giặt tã đây.

[00:36:15] Không, không được.

[00:36:17] Đàn ông sao có thể đi giặt tã được.

[00:36:19] Lát nữa bà cụ nhà anh đến,

[00:36:21] còn không mắng chết tôi à.

[00:36:22] Đây... đây... bây giờ là xã hội mới,

[00:36:24] nam nữ bình đẳng.

[00:36:25] Ồ, các chị phụ nữ giặt tã được,

[00:36:26] chúng tôi đàn ông sao lại không giặt được?

[00:36:27] Ôi, tôi sợ anh giặt không sạch.

[00:36:29] Tã đó, giặt giặt phơi phơi cũng tạm được.

[00:36:32] Nếu đi vệ sinh nặng,

[00:36:33] phải giặt, phải luộc, phải khử trùng.

[00:36:35] Đứa bé yếu ớt như vậy, giặt không sạch sẽ bị bệnh.

[00:36:39] Vậy nói xem tôi có thể làm gì được đây?

[00:36:41] Nước nóng chưa?

[00:36:41] Nóng rồi.

[00:36:43] Mau, mang qua đi.

[00:36:47] Được, được, được.

[00:36:49] Đi.

[00:36:52] Thằng nhóc thối.

[00:36:53] Nhỏ thế này.

[00:36:54] Mẹ nó, lão tử một cái tát là có thể che hết nó.

[00:36:56] Này, này, này, lại quên rồi.

[00:36:58] Em chính thức cảnh cáo anh,

[00:36:59] sau này không được nói tục ở nhà nữa.

[00:37:01] Lời này của tôi thô tục sao?

[00:37:02] Anh thấy cũng khá nhẹ nhàng mà.

[00:37:03] Thô, thô, thô, thô. Đúng, sao tôi lại thô thế này.

[00:37:06] Ôi, em nói xem đứa con trai này, hả,

[00:37:09] khi nào mới lớn được đây?

[00:37:10] Nào, để bố bế.

[00:37:12] Ôi, cẩn thận, cẩn thận.

[00:37:13] Đứa bé còn nhỏ quá.

[00:37:14] Xương rất mềm đấy.

[00:37:16] Xem em nói kìa.

[00:37:17] Anh không thể chạm vào nó được nữa rồi, thật đấy.

[00:37:19] Này.

[00:37:21] Em nói với anh một chuyện nhé.

[00:37:22] Anh đừng tức giận nhé.

[00:37:23] Ôi, bây giờ em đâu dám tức giận chứ, hả?

[00:37:25] Buổi tối em muốn má Thường

[00:37:27] ngủ cùng em và con.

[00:37:29] Vậy còn anh?

[00:37:30] Vậy còn anh?

[00:37:31] Xem kìa, anh nói không tức giận.

[00:37:32] Lại trợn mắt rồi.

[00:37:33] Không phải anh tức giận.

[00:37:35] Anh... anh thắc mắc, anh thắc mắc không được à?

[00:37:38] Lời này vốn dĩ không nên để Tiểu Mạn nói trước.

[00:37:42] Nên là anh chủ động nói.

[00:37:44] Ôi, ôi.

[00:37:45] Ôi, nước cho tôi.

[00:37:46] Xem kìa, đứa bé nhỏ xíu thế này,

[00:37:48] lại còn sinh non.

[00:37:49] Ôi, chăm con rất vất vả.

[00:37:54] Tiểu Mạn vốn dĩ sức khỏe đã không tốt,

[00:37:55] một mình chăm con nhỏ,

[00:37:57] chắc chắn không chịu nổi.

[00:37:58] Anh lại chẳng có tác dụng gì.

[00:37:59] À, à.

[00:38:01] Ý của mẹ Thường là anh bận công việc,

[00:38:03] đứa bé này, buổi tối quấy khóc,

[00:38:04] sẽ ảnh hưởng đến việc nghỉ ngơi của anh.

[00:38:06] Ảnh hưởng đến việc nghỉ ngơi của anh thì sẽ ảnh hưởng đến công việc của anh phải không?

[00:38:08] Đúng vậy, tôi chính là ý này.

[00:38:09] Chính là ý này.

[00:38:10] Được rồi, được rồi.

[00:38:13] Ôi, vậy tôi chỉ có thể một mình ở phòng trống rồi.

[00:38:16] Canh gác cho các người nhé.

[00:38:18] Có tình huống khẩn cấp gì thì báo cáo ngay cho tôi.

[00:38:20] Anh có phải không vui không?

[00:38:22] Anh... anh không có.

[00:38:23] Anh vui lắm.

[00:38:28] Mẹ.

[00:38:30] Này. Linh Tử

[00:38:31] Con muốn bế nó.

[00:38:32] Không được, không được.

[00:38:34] Tay người lớn bẩn, có vi khuẩn.

[00:38:36] Con vừa mới rửa.

[00:38:38] Con đúng là không hiểu chuyện.

[00:38:39] Con đợi Hổ Tử lớn lên,

[00:38:40] lớn cao rồi con hãy chơi với nó.

[00:38:42] Nhà các con không phải có Ngưu ngưu sao?

[00:38:45] Con chơi với Ngưu ngưu là được rồi.

[00:38:47] Con không chơi với Ngưu ngưu đâu.

[00:38:48] Nó đâu phải người nhà mình.

[00:38:50] Tiểu Linh.

[00:38:51] Lời này không được nói như vậy.

[00:38:52] Ngưu ngưu sẽ lớn lên,

[00:38:54] sẽ hiểu được lời em nói.

[00:38:55] Như vậy sẽ làm tổn thương nó.

[00:38:56] Chỉ là bây giờ nói vậy thôi.

[00:38:57] Dù sao anh chị cũng sẽ gửi nó đến viện phúc lợi.

[00:39:00] Ai nói? Ai nói?

[00:39:02] Muốn gửi thì gửi sớm đi.

[00:39:03] Tránh để lớn rồi lại không nỡ.

[00:39:07] Mẹ, mẹ đến đây, đến đây.

[00:39:09] Con có chút chuyện muốn nói với mẹ.

[00:39:10] Đến đây, đến đây.

[00:39:11] Đi, đi, đi.

[00:39:12] Làm gì vậy?

[00:39:16] Ai nói muốn gửi Ngưu ngưu đi?

[00:39:19] Ôi, anh xem, anh xem này.

[00:39:22] Hai đứa con của anh,

[00:39:23] đứa lớn Ngưu ngưu, hôm nay ho, ngày mai tiêu chảy,

[00:39:26] nó chẳng lúc nào yên ổn.

[00:39:28] Anh nói xem, đứa thư hai này của các anh, Hổ Tử,

[00:39:30] nhỏ xíu như con mèo bệnh.

[00:39:32] Muốn nuôi thành hổ còn chưa biết đến bao giờ.

[00:39:36] Ngưu ngưu bây giờ còn nhỏ, để ở chỗ tôi.

[00:39:39] Tôi nuôi cho anh, không sao đâu.

[00:39:40] Nhưng lớn rồi, nó phải đi học. Nó phải đi học.

[00:39:43] Anh nói xem, những chuyện này anh đã nghĩ đến chưa?

[00:39:44] Vậy thì nuôi một đứa, hai đứa cũng là nuôi mà.

[00:39:47] Nếu mẹ thật sự không muốn chăm,

[00:39:48] mẹ cứ gửi về đây con chăm.

[00:39:50] Hai đứa bé này anh nuôi thế nào được?

[00:39:52] Dù sao đi nữa,

[00:39:52] Ngưu ngưu không thể cho người khác, nó họ Cảnh.

[00:39:54] Con... con không hiếu thuận thì thôi.

[00:39:56] Sao... sao lại không hiếu thuận nữa rồi?

[00:40:03] Thằng cả à.

[00:40:04] Bây giờ anh có gia đình, có vợ,

[00:40:06] anh lại làm quan lớn.

[00:40:07] Lời mẹ nói anh có thể nghe, có thể không nghe.

[00:40:09] Nhưng có một điều anh phải nhớ cho tôi.

[00:40:12] Đứa bé này lớn lên không được bắt nạt Hổ Tử nhà mình đâu đấy.

[00:40:16] Mẹ, ý thức của mẹ cũng quá thấp rồi.

[00:40:18] Còn không bằng đồng chí Lão Thường nữa.

[00:40:20] Mẹ xem đồng chí Lão Thường kìa,

[00:40:21] con của mình không nuôi,

[00:40:23] nuôi dưỡng hai chị em Thư Mạn.

[00:40:25] Đây gọi là tinh thần gì?

[00:40:27] Tinh thần gì?

[00:40:28] Đó là ngu muội, là phong kiến.

[00:40:30] Tinh thần gì?

[00:40:31] Sinh con ra mà không tự mình nuôi,

[00:40:33] để người khác nuôi.

[00:40:35] Xã hội mới này chính là đả đảo cái đó.

[00:40:36] Ôi, mẹ, mẹ... mẹ làm gì thế?

[00:40:38] Mẹ của Thư Mạn cũng không còn nữa,

[00:40:40] mẹ còn đả đảo ai nữa?

[00:40:42] Con nói cho mẹ biết nhé,

[00:40:43] tính khí của con trai mẹ, mẹ biết rồi đấy.

[00:40:45] Nói một là một, hai là hai, không thể thay đổi.

[00:40:47] Đây là vấn đề nguyên tắc.

[00:40:48] Con... con cứ bướng bỉnh với mẹ ở đây đi.

[00:40:53] Ngưu ngưu hay ốm như vậy.

[00:40:55] Bây giờ sức khỏe của Hổ Tử lại yếu như thế.

[00:40:57] Những ngày tháng sau này biết phải làm sao đây?

[00:41:01] Em cũng muốn gửi Ngưu ngưu đi à?

[00:41:04] Sau khi có Hổ Tử,

[00:41:06] em mới biết,

[00:41:07] con ruột với con nuôi,

[00:41:10] cảm giác thật sự không giống nhau.

[00:41:13] Ôi, đương nhiên là không giống nhau rồi.

[00:41:17] Nhưng Ngưu ngưu đã ở với chúng ta một năm rồi.

[00:41:20] Anh thật sự coi nó như con trai mình.

[00:41:22] Anh muốn nhìn nó lớn lên trưởng thành.

[00:41:26] Anh thật sự nghĩ như vậy, không hối hận chứ?

[00:41:29] Có gì mà hối hận.

[00:41:31] Đây... đây mới có hai đứa con trai.

[00:41:32] Đây mới có hai đứa con trai.

[00:41:33] Sinh thêm vài đứa nữa mới tốt chứ.

[00:41:34] Sinh thêm vài đứa nữa em không cần đâu.

[00:41:36] Em đâu phải là lợn.

[00:41:37] Em đương nhiên không phải là lợn rồi.

[00:41:38] Sao em có thể là lợn được.

[00:41:40] Em là mẹ của Ngưu ngưu; mẹ trâu

[00:41:45] Thật không biết nói gì với anh.

[00:41:48] Vợ ơi,

[00:41:51] đã bao lâu rồi, anh thật sự rất nhớ em.

[00:41:56] Đáng ghét.

[00:41:58] Sao thế?

[00:41:59] Ôi, chân tê rồi.

[00:42:01] Chân tê rồi.

[00:42:01] Mau đứng dậy, mau đứng dậy.

[00:42:03] Quần anh bẩn chết đi được, cởi ra đi.

[00:42:05] Được, cởi ra.

[00:42:07] Em không có ý đó đâu.

[00:42:08] Má Thường đang ở đây.


 0 Bình luận sort   Sắp xếp theo


Tiếp theo