Berikutnya

Kim Hôn Phong Vũ Tình tập 8 - Hồ Quân, Chu Vận

28 Tampilan· 05/18/25
duongvu88
duongvu88
3 Pelanggan
3

⁣Kim Hôn Phong Vũ Tình - Chuyện tình 50 năm giữa giông bão thời cuộc – từ một ánh nhìn đến trọn đời bên nhau.

Kim Hôn Phong Vũ Tình kể về chuyện tình giữa anh hùng quân đội Cảnh Trực và nữ bác sĩ Thư Mạn, bắt đầu từ thập niên 1950. Vì tình yêu, anh từ bỏ quân ngũ, chấp nhận hy sinh cả sự nghiệp trong những năm tháng đầy biến động. Trải qua nửa thế kỷ thăng trầm, họ vẫn bên nhau – viết nên một chuyện tình bền bỉ, sâu lắng và đầy cảm xúc.

Menampilkan lebih banyak

[00:02:14] Câu chuyện trong phim hoàn toàn hư cấu, nếu có sự trùng hợp đều là ngẫu nhiên.

[00:02:21] Cậu nhóc này lại đến muộn rồi.

[00:02:24] Biết làm sao được, Thư Mạn trực ban.

[00:02:26] Hôm nay lại đến lượt tôi đưa con đi nhà trẻ.

[00:02:30] Con nhà cậu chắc đi học rồi nhỉ?

[00:02:33] Đứa lớn năm tuổi, đứa bé mới bốn tuổi.

[00:02:35] Cậu nói xem hai thằng nhóc này

[00:02:36] bao giờ mới lớn được đây?

[00:02:39] Cái này thì cậu không bằng tôi rồi.

[00:02:41] Con nhà tôi ăn uống vệ sinh toàn bộ do Tiểu Kiều lo liệu.

[00:02:46] Cậu đúng là đồ gia trưởng, phong kiến.

[00:02:50] Đây là cậu xem "Hồng Lâu Mộng" à?

[00:02:54] Cái này... Sao nào?

[00:02:55] Người ta cũng là danh tác thế giới mà, phải không?

[00:02:57] Nhân Dân Nhật Báo cũng khuyến khích đọc nhiều sách, đọc sách hay mà.

[00:03:02] Cậu mà đọc "Thủy Hử",

[00:03:05]

[00:03:07] Nhưng cậu đọc "Hồng Lâu Mộng", một đám tiểu thư tiểu nương,

[00:03:12] quanh một công tử bột, loanh quanh.

[00:03:15] Ngâm thơ vẽ tranh, cậu xem có hiểu không?

[00:03:18] Nghe giọng này, cậu cũng đọc "Hồng Lâu Mộng" rồi à?

[00:03:20] Bảo Ngọc, Bảo Thoa, Lâm Đại Ngọc.

[00:03:23] Lưu lão lão vào Đại Quan Viên.

[00:03:25] Tôi đọc gia phả của họ cho cậu nghe.

[00:03:28] Hay đấy, cậu vẫn là người nhiều chữ nghĩa.

[00:03:32] Tôi xem mãi mà cứ lẫn lộn.

[00:03:35] Thà xem "Đại từ điển Y học" còn hơn.

[00:03:38] Là Thư Mạn ép cậu xem đấy à? Ép vịt lên giàn.

[00:03:42] Nhiệm vụ.

[00:03:44] Giả Vũ Xuân.

[00:03:46] Trưởng phòng Sở, phó phòng Cảnh.

[00:03:50] Đây là tài liệu bệnh viện báo cáo lên.

[00:03:51] Tiểu Phùng, cái tài liệu của bệnh viện số một kia,

[00:03:55] sao vẫn chưa gửi qua?

[00:03:56] Tôi đã gọi điện hỏi rồi.

[00:03:57] Họ nói chiều nay sẽ gửi lên.

[00:04:00] Người ta tên Tiểu Mã, không phải Tiểu Phùng.

[00:04:04] Mã Lệ Lệ.

[00:04:06] Đúng là quan liêu.

[00:04:08] Tiểu Mã phải không?

[00:04:09] Đúng đúng, chữ Phùng thiếu hai chấm, tôi nhớ rồi.

[00:04:13] Chữ Phùng này hơi giống con chim. Cảm ơn.

[00:04:20] Hai người từ quê Cảnh Trực đến,

[00:04:22] bây giờ thế nào rồi?

[00:04:24] Không làm được thì về rồi chứ sao.

[00:04:26]

[00:04:28] Gì mà người nhà quê với không người nhà quê.

[00:04:31] Người khác nghe thấy lại tổ chức họp phê bình đấy.

[00:04:34] Chị phải thay đổi cách nhìn về công nông đi.

[00:04:37] Chị thấy giọng điệu này của em,

[00:04:39] sao mà quen thế.

[00:04:40] Có phải bị ông chồng cục mịch của em,

[00:04:42] cải tạo triệt để rồi không?

[00:04:47] Lần trước chị đến nhà em thấy Cảnh Trực

[00:04:49] đang xem "Hồng Lâu Mộng", cậu ấy xem có hiểu không?

[00:04:52] Có gì mà không hiểu.

[00:04:54] Cảnh Trực nhà em rất hiểu chuyện đời.

[00:04:56] Tiểu thuyết nói về nhân tính,

[00:04:58] có gì mà không hiểu.

[00:04:59] Trước đây không có thời gian xem.

[00:05:01] Hai chúng em bây giờ có nhiều chuyện chung để nói lắm.

[00:05:05] Vẫn là số em tốt hơn chị.

[00:05:07] Bây giờ chị thấy hôn nhân này,

[00:05:09] chẳng có chút ý nghĩa nào cả.

[00:05:13] Cảnh Trực nhà em ở cơ quan,

[00:05:14] có làm trò gì không?

[00:05:17] Trò gì?

[00:05:21] Tiểu Đỗ nhà chị nhiều trò lắm.

[00:05:23] Nữ sinh viên mới về nhà máy,

[00:05:25] dăm bữa nửa tháng lại viết thư hỏi han vấn đề.

[00:05:28] CHị xem xem là vấn đề gì,

[00:05:29] toàn những chuyện chẳng liên quan gì đến nghiệp vụ.

[00:05:31] Em nói xem họ làm trò gì vậy.

[00:05:34] Chị à, Tiểu Đỗ không phải rất...

[00:05:37] rất chung thủy với chị sao?

[00:05:41] Chị nghĩ nhiều rồi.

[00:05:43] Anh rể em, quen chị cũng hơn hai mươi năm rồi,

[00:05:45] trong mắt anh ấy chỉ có mình chị thôi.

[00:05:49] chị biết anh ấy không dám, nhưng chị nhắc em,

[00:05:52] đàn ông kết hôn lâu ngày đều sẽ thay đổi.

[00:05:55] Em phải cẩn thận Cảnh Trực nhà em đấy.

[00:05:57] Anh ấy cũng là đàn ông.

[00:05:58] Cảnh Trực nhà em không phải người thường đâu, yên tâm đi.

[00:06:03] Xem cái vẻ đắc ý của em kìa.

[00:06:10] Phó phòng Cảnh, mấy văn kiện này mời anh ký.

[00:06:14] Được.

[00:06:21] Phó phòng Cảnh, "Hồng Lâu Mộng" anh xem xong rồi à?

[00:06:24] Mới xem xong hai tập, còn hai tập nữa.

[00:06:29] Anh thích ai?

[00:06:32] Tôi... Bảo Thoa, có phải là Bảo Thoa không?

[00:06:34] Đúng rồi, Tiết Bảo Thoa, Tiết Bảo Thoa.

[00:06:38] Người này cũng có chút thú vị.

[00:06:40] Không phải là... rất biết điều, hiểu đại thể.

[00:06:43] Tôi thấy các đồng chí nam đều thích Tiết Bảo Thoa.

[00:06:47] Cô cũng xem "Hồng Lâu Mộng" à?

[00:06:48] Vậy cô thích ai?

[00:06:49] Tôi xem "Hồng Lâu Mộng" từ nhỏ.

[00:06:51] Người tôi thích nhiều lắm.

[00:06:52] Đại Ngọc, Bảo Ngọc,

[00:06:55] Vưu Tam Tỷ, Thám Xuân, Sử Tương Vân.

[00:07:05] Vậy... vậy tôi ra ngoài đây.

[00:07:08] Được, được, được.

[00:07:22] Sách rơi rồi.

[00:07:23] Cảm ơn cô. Cảm ơn, cảm ơn.

[00:07:26] Cô không ở đây à? Đến thăm họ hàng à?

[00:07:28] Tôi ở đây.

[00:07:29] Ở đây có nhà của cơ quan chúng tôi.

[00:07:31] Tầng nào vậy?

[00:07:32] Tôi ở tầng này.

[00:07:33] Vậy để tôi giúp cô. Để tôi giúp cô.

[00:07:35] Cảm ơn cô.

[00:07:36] Phòng nào là nhà cô?

[00:07:38] Phòng đằng kia.

[00:07:42] Đó không phải là nhà ông Tạ và cô Lý sao?

[00:07:45] Vợ ông Tạ đến rồi.

[00:07:47] Cục đã phân cho một căn nhà lớn hơn.

[00:07:48] Căn đó thì cho tôi.

[00:07:50] Cô là người của Cục Y tế à?

[00:07:52] Hình như tôi chưa gặp cô bao giờ.

[00:07:56] Vậy cô là...

[00:07:57] Chồng tôi tên là Cảnh Trực.

[00:08:00] Tôi đã sớm nghe đồng nghiệp nói,

[00:08:05] nói vợ của phó phòng Cảnh xinh đẹp, khí chất.

[00:08:08] Vừa rồi tôi đã đoán là chị, đúng thật.

[00:08:11] Tôi tên là Mã Lệ Lệ, tôi mới đến Cục Y tế.

[00:08:14] Làm thư ký ở văn phòng.

[00:08:16] Chào cô, chào cô.

[00:08:17] Chào cô, chào cô, chào cô.

[00:08:18] Sau này có việc gì,

[00:08:19] cần giúp đỡ thì cứ nói một tiếng.

[00:08:21] Cảm ơn, cảm ơn.

[00:08:22] Vậy sau này chúng ta là hàng xóm rồi, phải không?

[00:08:26] Phải, phải. Được rồi, tạm biệt.

[00:08:28] Tạm biệt, tạm biệt, tạm biệt.

[00:08:42] Đã ngửi thấy mùi rồi? Hút mấy điếu rồi?

[00:08:45] Em là trinh sát à?

[00:08:48] Anh mới hút một điếu thì em về.

[00:08:51] Em tuổi gì vậy?

[00:08:52] Em tuổi chó, anh không biết à?

[00:08:54] Nhà đối diện chúng ta,

[00:08:56] mới chuyển đến một hàng xóm mới.

[00:08:57] Ai vậy?

[00:08:58] Mã Lệ Lệ.

[00:09:01] Mã Lệ Lệ chuyển đến đối diện nhà chúng ta à?

[00:09:04] Anh không... Ở cơ quan không nghe cô ấy nhắc đến.

[00:09:06] Em cũng chưa bao giờ nghe anh

[00:09:07] nhắc đến người này.

[00:09:09] Không phải, cô ấy mới chuyển đến, anh nhắc với em làm gì.

[00:09:11] Anh đi nấu cơm đây.

[00:09:13] Tay anh.

[00:09:14] Xà phòng, toàn là xà phòng, rửa rồi.

[00:09:18] Nếm thử đi, đặc biệt học từ ông Tạ đấy.

[00:09:22] Món Hàng Châu.

[00:09:25] Không tệ.

[00:09:26] Thật sao? Ngon.

[00:09:29] Cô Mã đó không phải người Bắc Kinh à?

[00:09:31] Không biết. Đường cho nhiều quá à?

[00:09:35] Không đâu, em thấy rất ngon.

[00:09:37] Thật sao?

[00:09:37] Ngon.

[00:09:38] Xem kìa, vì khẩu vị của em,

[00:09:40] cái dạ dày của anh bao năm nay chịu bao nhiêu oan ức.

[00:09:42] Ý anh là gì?

[00:09:49] Cô Mã à, chào cô.

[00:09:51] Chào bác sĩ Thư, chưa ăn cơm à?

[00:09:53] Đang chuẩn bị ăn.

[00:09:54] Cô Mã, cô... cô đây là...

[00:09:58] Phó phòng Cảnh, tôi mang ít bột mì từ quê lên.

[00:10:01] Nấu mì, nấu nhiều quá.

[00:10:02] Tôi nghe nói anh thích ăn mì, anh thử xem.

[00:10:05] Không cần, không cần, chúng tôi nấu xong rồi.

[00:10:07] Thơm quá.

[00:10:10] Vậy thì ăn nhân lúc nóng đi.

[00:10:12] Cô Mã vào ngồi chơi một lát.

[00:10:14] Không cần, không cần.

[00:10:14] Tôi còn phải về dọn dẹp nhà cửa nữa.

[00:10:16] nhân lúc nóng ăn đi.

[00:10:18] Tạm biệt. Cảm ơn nhé. Không có gì.

[00:10:43] Làm thế nào đây?

[00:10:45] Cái này ngon hay không ngon?

[00:10:46] Quá ngon, đúng vị Thiểm Tây điển hình.

[00:10:51] Mã Lệ Lệ này không phải người Thiểm Tây chứ?

[00:10:52] Anh ngay cả cấp dưới của mình là người ở đâu cũng không biết,

[00:10:54] còn ăn đồ của người ta.

[00:10:55] Đồng chí cách mạng mà, đến từ bốn phương tám hướng.

[00:10:58] Ngon hơn món Hàng Châu của chúng ta nhiều nhỉ?

[00:11:00] Đương nhiên.

[00:11:09] Ngon quá, ngon quá.

[00:11:12] Đừng ngủ nữa, đừng ngủ nữa. Chúng ta nói chuyện về mì đi.

[00:11:18] Vợ ơi, để hôm khác nói chuyện được không? Anh mệt chết đi được.

[00:11:23] Anh nói xem cô Mã ở đối diện kia,

[00:11:25] trông cũng không còn trẻ nữa.

[00:11:28] Ở chung với người khác bất tiện lắm.

[00:11:30] Cô ấy nghĩ thế nào? Cô ấy kết hôn chưa?

[00:11:36] Tiểu Mã... Cô ấy bao nhiêu tuổi làm sao anh biết được.

[00:11:41] Với lại, một đồng chí nữ,

[00:11:43] hỏi người ta tình trạng hôn nhân, bao nhiêu tuổi,

[00:11:46] không hay lắm.

[00:11:48] Cũng không bảo anh hỏi.

[00:11:50] Hai người là đồng nghiệp mà,

[00:11:52] lẽ ra phải biết chứ.

[00:11:59] Mì cô ấy làm ngon thật à.

[00:12:01] Ngon, quá ngon.

[00:12:04] Lâu lắm rồi tôi mới ăn được bữa cơm ngon như vậy.

[00:12:09] Vậy để cô ấy ngày nào cũng làm mì cho anh ăn, được không?

[00:12:11] Được, được. Nói gì vậy.

[00:12:14] Lời này nói ra ảnh hưởng không tốt đâu.

[00:12:17] Em ngày nào cũng làm mì cho anh ăn, được không?

[00:12:21] Em à... Thôi đi.

[00:12:24] Mì em làm gắp lên là đứt,

[00:12:25] chẳng có chút dai nào cả.

[00:12:27] Anh dạy em, em chịu học.

[00:12:30] Chưa nói xong mà.

[00:12:32] Đừng quậy.

[00:12:39] Cô Mã à, cảm ơn mì của cô.

[00:12:42] Không có gì, chỉ là một bát mì thôi mà.

[00:12:44] Cô là người Thiểm Tây phải không?

[00:12:46] Đúng vậy, tôi ở vùng Hán Trung.

[00:12:48] Tôi đã nói mà, chỉ có người ở đó,

[00:12:50] mới làm được mì ngon như vậy.

[00:12:52] Ngon quá.

[00:12:53] Anh thích thì tôi lại làm cho anh.

[00:12:55] Không cần, không cần, phiền quá.

[00:12:57] Cô kết hôn rồi chứ? Chồng cô làm việc ở đâu?

[00:13:01] Có con chưa?

[00:13:02] Chồng tôi vẫn ở Thiểm Tây.

[00:13:04] Tôi có một con gái, mẹ chồng tôi trông.

[00:13:07] Tại sao không chuyển cả họ đến đây?

[00:13:11]

[00:13:16] Đúng, đúng, Bắc Kinh thủ đô,

[00:13:18]

[00:13:28] Phó phòng Cảnh, vậy tôi ra ngoài trước.

[00:13:32] Được, cô cứ bận việc đi.

[00:13:39] Mì dầu ớt cay, ngon ngon ngon.

[00:13:43] Hành lá cô cho vào rất đúng lúc, tăng thêm hương vị.

[00:13:46] Đến đây, đến đây, mì phải ăn nóng.

[00:13:47] Nguội rồi sẽ không còn ngon nữa.

[00:13:49] Được được được, đương nhiên rồi, đương nhiên rồi.

[00:13:51] Về rồi à? Đến đây, đến đây, qua đây.

[00:13:53] Bác sĩ Thư, Tiểu Lý đang nấu cơm, tôi đợi bếp.

[00:13:56] Phó phòng Cảnh bảo tôi qua đây nấu.

[00:13:58] Đúng vậy, sau này cô nấu cơm tối,

[00:13:59] thì cứ đến nhà chúng tôi mà nấu.

[00:14:00] Thêm một người ăn cơm thêm náo nhiệt.

[00:14:02] Vậy sao được, cứ làm phiền hai người.

[00:14:04] Bác sĩ Thư cũng đến thử xem.

[00:14:07] Đến đây, đến đây, ngồi xuống cùng ăn đi.

[00:14:08] Đúng đúng, cô ngồi xuống đi.

[00:14:10] Cô cứ đứng nhìn tôi ăn,

[00:14:11] tôi cũng ngại.

[00:14:13] Anh ấy à, ăn cơm tôi nấu chưa bao giờ khen ngon.

[00:14:16] Ăn mì cô nấu thì nằm mơ cũng kêu thơm.

[00:14:19] Không phải đâu, Phó phòng Cảnh là người miền Bắc, thích ăn mì.

[00:14:26] Đúng rồi, nhà anh hết giấm rồi.

[00:14:28] Cho thêm chút giấm vào mì này sẽ ngon hơn.

[00:14:30] Tôi nói thiếu cái gì ấy nhỉ. Tôi... tôi đi mua giấm.

[00:14:33] Anh đang ăn cơm mà chạy ra ngoài,

[00:14:35] sẽ bị đau dạ dày đấy.

[00:14:36] Đúng đúng, tôi có, tôi đi lấy, tôi đi lấy.

[00:14:38] Cảm ơn, cảm ơn. Đến đây, đến đây, ngồi xuống.

[00:14:50] Nhìn anh ăn mì cứ như người khác vậy.

[00:14:53] Không nhận ra nữa. Thật tham ăn.

[00:14:56] Thật không ngờ anh lại là một kẻ tham ăn như vậy.

[00:14:59] Anh nói cho em biết,

[00:15:00] phụ nữ biết làm mì như Mã Lệ Lệ,

[00:15:03] khó tìm lắm.

[00:15:08] Bác sĩ Thư, bác sĩ Thư.

[00:15:09] Sao vậy?

[00:15:10] Bác sĩ Thư, cháu tôi sốt rồi, làm sao đây?

[00:15:13] Vậy tôi đi cùng chị đến bệnh viện nhé.

[00:15:15] Được, vậy tôi xuống lầu đợi chị trước.

[00:15:17] Được rồi, được rồi.

[00:15:17] Cảm ơn bác sĩ Thư.

[00:15:19] Cháu của bà Lưu ở lầu dưới bị bệnh,

[00:15:20] Em phải mau chóng đưa bà ấy đến bệnh viện. Anh ăn trước đi.

[00:15:22] Đừng, đừng, ăn vài miếng rồi đi.

[00:15:23] Không có thời gian đâu, tối đừng đợi em.

[00:15:25] Em mang chìa khóa rồi.

[00:15:26] Được.

[00:15:33] Thư Mạn, chưa tan làm à?

[00:15:36] Cậu còn trực đêm à?

[00:15:37] Con nhà hàng xóm bị bệnh, đưa nó qua đây.

[00:15:39] Chưa ăn cơm phải không?

[00:15:42] Vừa hay tôi mang cơm cho Quý Thành.

[00:15:43] Chúng ta cùng ăn nhé.

[00:15:44] Thôi, không cần đâu.

[00:15:45] Đi thôi, đi đi đi.

[00:15:49] Hỏng rồi, hỏng rồi, hỏng rồi.

[00:15:50] Bụng này căng như quả dưa.

[00:15:53] Chạm vào là nổ tung.

[00:15:54] Lát nữa tôi pha ấm trà, giúp anh tiêu hóa.

[00:16:00] Tiểu Mã, cô đừng bận rộn nữa.

[00:16:02] Bận rộn cả buổi rồi, cô ngồi nghỉ đi.

[00:16:03] Mấy thứ này lát nữa tôi dọn.

[00:16:06] Đừng khách sáo, để tôi, để tôi.

[00:16:10] Tiểu Mã, ở nhà cô là con cả phải không?

[00:16:13] Anh thấy tôi biết nấu ăn,

[00:16:14] tôi đi đâu mọi người cũng đoán tôi là con cả.

[00:16:18] Thật ra, các anh đều đoán sai rồi.

[00:16:21] Tôi là con thứ ba trong nhà.

[00:16:22] Trên tôi còn hai anh trai nữa.

[00:16:24] Anh trai không tính.

[00:16:25] Ý tôi là cô là con cả trong số các chị em gái.

[00:16:27] Xem cô đảm đang như vậy,

[00:16:28] ở nhà chắc chắn là trụ cột, phải không?

[00:16:32] Đồng chí nữ dù có đảm đang đến mấy cũng chẳng ích gì.

[00:16:33] Không giống như anh và Trưởng phòng Sở, là anh hùng chiến đấu.

[00:16:37] Trước khi tôi đến đã nghe qua chiến công hiển hách của anh.

[00:16:41] Thật ra... thật ra hồi đi học,

[00:16:45] tôi đã xem một bài báo về anh.

[00:16:48] Lúc đó tôi còn đọc cho cả lớp nghe.

[00:16:51] Các bạn trong lớp tôi đều cảm động đến rơi nước mắt.

[00:16:55] Thật không ngờ tôi có thể tận mắt nhìn thấy anh,

[00:16:59] còn có thể làm việc dưới quyền anh.

[00:17:02] Tôi viết thư kể cho các bạn trong lớp,

[00:17:04] họ ghen tị với tôi chết đi được.

[00:17:07] Trận đánh đó, thật sự là đừng nhắc đến nữa.

[00:17:10] Đánh rất thảm khốc.

[00:17:12] Quân Liên Hợp Quốc cử hai phi đội máy bay ném bom,

[00:17:15] san phẳng ngọn đồi 301 của chúng tôi,

[00:17:17] độ cao trung bình giảm xuống hai mét.

[00:17:26] Cậu và Phi Phi thế nào rồi? Tốt không?

[00:17:30] Dù sao cũng chỉ là sống qua ngày thôi.

[00:17:32] Chẳng có gì tốt hay không tốt cả.

[00:17:34] Phi Phi rất tốt với cậu, cô ấy rất yêu cậu.

[00:17:43] Sao vậy?

[00:17:45]

[00:17:49] Không được, xe buýt cũng hết rồi.

[00:17:50] Tôi phải đưa cậu về nhà.

[00:17:52]

[00:17:54] Với lại, muộn thế này rồi,

[00:17:56] Cảnh Trực sẽ ra đón tôi.

[00:18:01]

[00:18:05] Quý Thành, đối tốt với Phi Phi một chút.

[00:18:08] Hai người sẽ rất hạnh phúc.

[00:18:21] Đây là quân Liên Hợp Quốc.

[00:18:22] Đây là quân của Lý Thừa Vãn.

[00:18:25] Đây chính là cao điểm Ba Lẻ Một.

[00:18:28] Cô thấy tình hình nghiêm trọng rồi chứ?

[00:18:30] Quân ta bị địch tấn công cả trước lẫn sau.

[00:18:32] Chúng tôi bị kẹt trong hầm sáu ngày năm đêm,

[00:18:35] hết lương thực, hết nước uống.

[00:18:36] Cô biết lúc đó chúng tôi ăn gì không?

[00:18:38] Tôi nghe báo cáo nói ăn bông, còn có cả thắt lưng da.

[00:18:41] Đó còn là đồ ngon đấy.

[00:18:42] Chúng tôi bắt được gì ăn nấy.

[00:18:44] Kiến cô ăn bao giờ chưa? Tôi ăn rồi.

[00:18:47] Tôi nhớ có một đêm,

[00:18:49] tôi với lão Sở ngồi trong hầm nói chuyện phiếm.

[00:18:51] Anh ấy nói, tôi thèm món mì mẹ tôi làm quá.

[00:18:54] Nói rồi, một người đàn ông to lớn như vậy,

[00:18:56] òa khóc nức nở.

[00:18:58] Anh hùng quân tình nguyện đúng là được làm từ vật liệu đặc biệt.

[00:19:04] Tôi có thể làm việc cùng anh và Trưởng phòng Sở,

[00:19:07] thật hạnh phúc.

[00:19:09] Thế nào là anh hùng?

[00:19:10] Anh hùng, toàn là do hoàn cảnh ép buộc mà ra.

[00:19:12] Chỉ cần là chiến sĩ kiên trì trên chiến trường,

[00:19:15] đều là anh hùng.

[00:19:22] Lý luận anh hùng này, tôi mới nghe lần đầu.

[00:19:26] Rất có ý nghĩa.

[00:19:28] Tôi phải suy nghĩ kỹ.

[00:19:30] Có gì sâu sắc đâu.

[00:19:31] Tôi nói cho cô biết, ở chiến trường Triều Tiên,

[00:19:34] tôi viết năm cuốn nhật ký lớn đấy.

[00:19:35] Có thời gian cho cô mượn xem.

[00:19:37] Thật sao? Vậy thì tốt quá.

[00:19:38] Anh không được nói mà không giữ lời đâu nhé.

[00:19:40] Đồng chí Mã này sao lại nói thế?

[00:19:43] Tôi, Cảnh Trực, bao giờ nói mà không giữ lời?

[00:19:45] Tôi chỉ nói vậy thôi.

[00:19:46] Anh là anh hùng, đương nhiên sẽ giữ chữ tín rồi.

[00:19:53] Về rồi.

[00:20:00] Sao vẫn chưa ăn xong?

[00:20:02] Xin lỗi, tôi phải về đây.

[00:20:05] Cô có gì mà phải xin lỗi.

[00:20:07] Người phải xin lỗi là tôi mới đúng.

[00:20:08] Xem cô bận rộn cả buổi.

[00:20:10] Cảm ơn, cảm ơn.

[00:20:18] Không có gì.

[00:20:18] Không sao, không sao.

[00:20:21] Tạm biệt.

[00:20:21] Được, cảm ơn nhé, cảm ơn.

[00:20:22] Không có gì.

[00:20:23] Tạm biệt, tạm biệt, tạm biệt, tạm biệt.

[00:20:28] Nửa đêm nửa hôm em nghe cái gì vậy?

[00:20:32] Anh cũng biết là nửa đêm rồi à?

[00:20:34] Sao vậy?

[00:20:37] Sao á? Chẳng sao cả.

[00:20:39] Không phải, ý em là gì?

[00:20:42] Không có ý gì. Ngủ đi.

[00:20:58] Ba ngày.

[00:21:00] Một tuần đi.

[00:21:00] Giấy nghỉ bệnh chỉ được viết ba ngày.

[00:21:03] Vậy thì viết hai tờ. Thôi, thôi, viết một tờ thôi.

[00:21:08] Chị tìm Quý Thành viết thêm một tờ nữa.

[00:21:14] Chị nói xem một bát mì,

[00:21:15] sao lại có thể khiến Cảnh Trực hạnh phúc đến mức,

[00:21:16] như sống trong chủ nghĩa cộng sản vậy?

[00:21:18] Đàn ông đều thế, thỏa mãn dạ dày của họ,

[00:21:22] cứ như thỏa mãn tất cả của họ vậy.

[00:21:25] Làm sao dạ dày có thể quyết định tất cả được chứ?

[00:21:27] Ban đầu không phải như vậy.

[00:21:29] Cô hai của tôi ơi,

[00:21:31] em kết hôn đã bảy tám năm rồi.

[00:21:33] "Ban đầu" của em đã qua lâu rồi.

[00:21:36] Chị nói xem anh ấy có hứng thú với người phụ nữ thỏa mãn dạ dày của anh ấy không?

[00:21:40] Đương nhiên rồi. Ý gì đây?

[00:21:44] Cảnh Trực bên kia có tình hình gì mới không?

[00:21:46] Cũng không có gì.

[00:21:47] Chỉ có một người phụ nữ tên Mã Lệ Lệ thôi.

[00:21:49] Mã Lệ Lệ; Mã Lệ Lệ nào nhỉ?

[00:21:51] Sao chị chưa bao giờ nghe nói đến.

[00:21:54] Thấy chưa?

[00:21:59] "Bình luận về vở kịch lịch sử mới Hải Thụy bãi quan"

[00:22:02] Diêu Văn Nguyên.

[00:22:05] Cậu nói xem thằng nhóc này là thần tiên phương nào,

[00:22:07] giọng điệu sao mà lớn thế.

[00:22:09] Chắc chắn có chống lưng.

[00:22:11] Nếu không sao dám điểm danh phê bình phó thị trưởng Bắc Kinh chứ.

[00:22:15] Dùng từ nghiêm khắc, giọng điệu rất nặng.

[00:22:18] Tôi thấy đây không phải là phê bình văn nghệ thông thường đâu.

[00:22:21] Mời vào.

[00:22:24] Phó phòng Cảnh, đây là bình nước nóng mới của phòng.

[00:22:34] Trưởng phòng Sở, bình nước của anh tôi để ở văn phòng anh rồi.

[00:22:37] Biết rồi.

[00:22:38] Vậy tôi ra ngoài đây.

[00:22:41] Tạm biệt. Cảm ơn.

[00:22:46] Trưởng phòng Sở.

[00:22:47] Sở gì mà Sở, phải là Phó trưởng phòng Sở.

[00:22:49] Trưởng phòng Cảnh nghe xuôi tai hơn. Trưởng phòng Sở.

[00:22:52] Cô gái này, cho cậu cái bình nước nóng,

[00:22:57] còn đẹp hơn của tôi nữa.

[00:22:59] Hai đóa hoa đỏ rực rỡ.

[00:23:02] Cậu nhóc này đúng là có duyên với phụ nữ.

[00:23:04] Được rồi, được rồi, đừng nói bậy bạ nữa.

[00:23:07] Cậu cũng không chọn đối tượng à.

[00:23:08] Cô Mã là đồng nghiệp, đó là...

[00:23:09] Cậu cứ giả vờ đi.

[00:23:11] Cô nam quả nữ, nửa đêm nửa hôm ăn mì.

[00:23:14] Nếu Thư Mạn biết được, cô ấy sẽ nghĩ thế nào?

[00:23:19] Tôi đã nói rồi, tối qua Thư Mạn,

[00:23:21] cứ nói năng khó chịu với tôi.

[00:23:23] Cô ấy không phải ghen với cô Mã đấy chứ?

[00:23:25] Không đến mức đó chứ.

[00:23:26] Xem ra, Thư Mạn cũng không phải thần tiên.

[00:23:29] Cô ấy là người trần, là một phụ nữ trần tục.

[00:23:32] Còn là một phụ nữ trần tục có văn hóa nữa đấy.

[00:23:35] Cô ấy thật sự sẽ như vậy sao?

[00:23:36] Nếu tôi là cậu, dù có thèm ăn mì đến mấy,

[00:23:39] cũng bỏ đi.

[00:23:40] Vì bát mì mà làm vợ giận,

[00:23:43] Không thể nào, chỉ là một bát mì thôi mà.

[00:23:45] Thư Mạn nhà tôi không nhỏ nhen như cậu nói đâu.

[00:23:57] Đừng nói bậy bạ.

[00:23:58] Người ta có chồng có con gái rồi.

[00:23:59] Cô gái này có việc nhờ cậu.

[00:24:02] Đúng rồi, cô ấy cứ nói với tôi,

[00:24:04] vợ chồng xa cách,

[00:24:06] Cô ấy nói, tôi hỏi.

[00:24:07] Vậy thì tôi hiểu rồi.

[00:24:09] Cậu ăn của người ta thì phải mềm lòng.

[00:24:12] Vậy thì giúp người ta một tay đi.

[00:24:15] Việc này không thể giúp.

[00:24:16] Càng giúp càng không nói rõ được.

[00:24:25] Thư Mạn.

[00:24:28] Hôm nay dù ai đến tìm anh,

[00:24:30] cũng nói anh không có nhà.

[00:24:31] Cứ nói anh đi đón con rồi.

[00:24:33] Ngoài người mang mì đến,

[00:24:35] ai lại tìm anh vào lúc này chứ.

[00:24:37] Em đã ngửi thấy mùi mì ở nhà đối diện rồi.

[00:24:38] Em nói cái miệng này của em,

[00:24:40] Ai vậy?

[00:24:41] Tiểu Mã.

[00:24:44] Anh không có nhà.

[00:24:53] Bác sĩ Thư, phó phòng Cảnh về rồi chứ?

[00:24:55] Hôm nay tôi đặc biệt mua mì kiều mạch, hai người thử xem.

[00:24:57] Anh ấy tối nay không về ăn cơm.

[00:25:00] Đi đón con rồi.

[00:25:03] Vậy Tiểu Lý nói,

[00:25:08] Tiểu Lý vừa nói, phó phòng Cảnh mới về.

[00:25:11] Đúng, đúng, anh ấy có về một lát,

[00:25:13] rồi lại đi rồi.

[00:25:14] Vậy chị ăn đi, tôi làm cho ba người.

[00:25:19] Đừng lãng phí.

[00:25:20] Không cần, không cần, chị biết người miền Nam chúng tôi,

[00:25:22] không quen ăn món này.

[00:25:23] Để ở đây cũng lãng phí.

[00:25:25] Chị cứ mang về đi.

[00:25:28] Được.

[00:25:30] Cảm ơn nhé.

[00:25:39] Ra đi. Sao vậy?

[00:25:43] Nói nhỏ thôi.

[00:25:44] Người ta mới đi, nghe thấy thì lộ hết à.

[00:25:46] Anh làm trò gì vậy? Lén lén lút lút.

[00:25:50] Lén lút gì chứ, em không biết à.

[00:25:55] Anh và Mã Lệ Lệ rốt cuộc có chuyện gì?

[00:25:57] Nếu anh không làm gì khuất tất thì trốn làm gì?

[00:26:00] Trốn gì mà trốn, đây gọi là chiến thuật.

[00:26:03] Vợ ơi, tối nay ăn gì? Anh đói rồi.

[00:26:06] Nếu anh không nói rõ chuyện này,

[00:26:07] bụng anh cứ để đói đi.

[00:26:10] Anh nói em cũng không hiểu.

[00:26:11] Toàn là chuyện công việc.

[00:26:13] Được, được, anh không nói phải không?

[00:26:15] Được, em đi tìm Mã Lệ Lệ.

[00:26:17] Em đi đâu vậy?

[00:26:19] Xem kìa, đau rồi phải không?

[00:26:22] Để anh xem, để anh xem.

[00:26:23] Được rồi.

[00:26:25] Sao vậy?

[00:26:26] Anh cũng từng đi lính mà, sao không biết né?

[00:26:27] Né gì mà né, đánh là thương mắng là yêu.

[00:26:30] Để anh ra ngoài mua chút đồ ăn nhé.

[00:26:32] Em đừng làm nữa, em mệt cả ngày rồi.

[00:26:34] Em nghỉ đi, anh về ngay.

[00:26:35] Không cần, không cần.

[00:26:45] Con đón về rồi à?

[00:26:48] Mới đón về. Cô đi đổ rác à?

[00:26:55] Cười gì mà cười, đừng cười nữa.

[00:26:57] Để người ta nghe thấy ảnh hưởng không tốt.

[00:26:59] Em nói cho anh biết nhé,

[00:27:01] tối nay anh không nói rõ chuyện này,

[00:27:03] đừng hòng ăn cơm, cũng đừng hòng ngủ.

[00:27:07] Không cho ăn cơm, vậy thì ăn em.

[00:27:12] Lão Sở à, cậu làm báo cáo lên cấp trên đi.

[00:27:14] Vấn đề Mã Lệ Lệ và chồng cô ấy sống xa nhau,

[00:27:16] phải giải quyết cho người ta chứ.

[00:27:19] Cậu làm đi, nếu không vấn đề giải quyết xong,

[00:27:22] Tiểu Mã cũng không cảm ơn cậu đâu.

[00:27:24] Cậu bớt nói nhảm đi.

[00:27:25] Cậu là trưởng, tôi là phó.

[00:27:27] Tôi làm báo cáo thì ra cái gì.

[00:27:29] Còn nữa, cậu nói với phòng quản lý nhà cửa,

[00:27:32] đổi căn nhà Mã Lệ Lệ đang ở đi.

[00:27:34] Bây giờ tôi không còn mặt mũi nào gặp người ta nữa rồi.

[00:27:37]

[00:27:40] Cậu đi làm chẳng lẽ không gặp người ta nữa à?

[00:27:43] Đi làm là chuyện công, công tư phân minh, tình hình khác nhau.

[00:27:47] Anh bạn già, không đùa nữa.

[00:27:48] Chuyện chồng của Mã Lệ Lệ,

[00:27:52] cô ấy đã nói rõ với anh chưa?

[00:27:54] Cái đó thì chưa.

[00:27:55] Cậu là lãnh đạo của cô ấy.

[00:27:57] Cô ấy gặp khó khăn trong cuộc sống,

[00:27:59] cho dù cô ấy có nhờ đến cậu,

[00:28:01] giải quyết được thì cứ giải quyết.

[00:28:03] Cũng là chuyện nên làm.

[00:28:05] Nói cũng phải.

[00:28:07] Vợ chồng xa cách đúng là một khó khăn lớn.

[00:28:10] Nên giải quyết cho người ta.

[00:28:11] Xem cái đầu óc của tôi này,

[00:28:12] bị vợ tôi làm cho hồ đồ rồi.

[00:28:14] Thế này, tôi về soạn báo cáo.

[00:28:19] Phó phòng Cảnh, anh tìm tôi à?

[00:28:21] Đến đây, đồng chí Mã Lệ Lệ.

[00:28:28] Vấn đề vợ chồng cô sống xa nhau,

[00:28:31] tôi và lão Sở đã bàn bạc rồi.

[00:28:33] Chúng tôi đã báo cáo tình hình này lên Cục rồi.

[00:28:36] Cục sẽ ra mặt điều phối với các đơn vị liên quan.

[00:28:39] Cô đừng quá lo lắng.

[00:28:43] Cô đi đi, tôi tìm cô chỉ có việc này thôi.

[00:28:51] Anh có ý kiến với tôi là vì chuyện này phải không?

[00:28:55] Cô nói gì vậy?

[00:28:58] Phó phòng Cảnh, tôi xa chồng hơn một năm rồi.

[00:29:03] Con tôi bệnh, tôi cũng không thể về.

[00:29:06] Tôi chỉ có thể đánh điện, viết thư... Tôi...

[00:29:10] Đừng khóc, chúng tôi đều biết cô có khó khăn.

[00:29:14] Chúng tôi đang tìm cách giúp cô giải quyết.

[00:29:17] Tôi thừa nhận, tôi thừa nhận tôi đã từng nghĩ,

[00:29:22] tạo mối quan hệ tốt với lãnh đạo,

[00:29:23] để sớm chuyển chồng tôi đến.

[00:29:27] Nhưng... nhưng tôi mang mì cho anh,

[00:29:32] tôi thật sự không phải vì chuyện này.

[00:29:35] Tôi không nghĩ tới, tôi không nghĩ tới,

[00:29:37] dùng mấy bát mì để lấy lòng lãnh đạo.

[00:29:41] Tôi cũng không nghĩ vậy, biết không? Thật đấy.

[00:29:44] Nhưng... nhưng tôi thật sự đã làm anh khó xử.

[00:29:48] Tôi kiểm điểm, tôi sai rồi.

[00:29:49] Đừng, đừng, không có gì khó xử cả.

[00:29:51] Đừng khóc nữa, được không? Tôi chưa nói rõ.

[00:29:56] Lãnh đạo quan tâm, tôi cảm thấy ấm lòng.

[00:30:00] Thật ra chuyện này, tôi đã suy nghĩ rồi.

[00:30:04] Nếu chồng tôi không chuyển được,

[00:30:06] tôi có thể về Thiểm Tây, tôi thật sự đã nghĩ rồi.

[00:30:11] Tuyệt đối không để các anh khó xử.

[00:30:13] Không, không, không, không hề khó xử.

[00:30:15] Chúng tôi không hề khó xử.

[00:30:17] Tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức giải quyết chuyện này, được không?

[00:30:36] Sao vậy?

[00:30:38] Đau dạ dày, đau dạ dày.

[00:30:39] Sao lại thế này?

[00:30:40] Sở Kiến trưa ăn bánh kếp,

[00:30:42] Anh giành với cậu ấy nửa cái, ăn với ớt.

[00:30:45] bánh kếp ăn xong, dạ dày cũng xong.

[00:30:47] Anh đúng là người, nói anh thế nào cho phải đây.

[00:30:50] Anh đau dạ dày là bệnh cũ rồi,

[00:30:51] không được ăn đồ cứng, đồ lạnh, đồ quá cay.

[00:30:54] Trí nhớ gì thế này, còn không bằng hai đứa con.

[00:30:58] Thuốc... Thuốc dạ dày đâu?

[00:31:02] Đây.

[00:31:04] Được rồi, được rồi, anh cũng hết cách, cha mẹ sinh ra thế,

[00:31:07] anh thích món này, biết làm sao.

[00:31:09] Lát nữa nhớ ăn nhé.

[00:31:10] Em phải đi làm ngay.

[00:31:11] Vậy lát nữa anh đói thì ăn gì?

[00:31:14] Đúng là ma đói đầu thai.

[00:31:15] Cháo nấu xong rồi, nhưng nếu anh muốn ăn ngon,

[00:31:19] có thể nhờ người đối diện nấu cho anh một bát mì.

[00:31:22] Đi đi đi, anh đã thành ra thế này rồi,

[00:31:24] em còn châm chọc mỉa mai.

[00:31:25] Anh nói cho em biết, sau này muốn ăn cũng không ăn được nữa đâu.

[00:31:27] Tại sao?

[00:31:29] Cục đã chuyển nhà cho cô ấy rồi, mấy ngày nữa là chuyển.

[00:31:33] Vậy thì đáng tiếc quá.

[00:31:36] Nhưng không sao, nếu anh muốn ăn mì,

[00:31:38] anh có thể mời cô ấy đến nhà làm cho.

[00:31:40] Lần này đến lượt em thì giả tạo quá.

[00:31:42] Em... Em đi nhanh đi.

[00:31:45] Cẩn thận nhé.

[00:31:46] Được.

[00:31:56] Phi Phi, món ăn và hoành thánh cậu làm ngon quá.

[00:31:58] Rất chuẩn vị, học của ai vậy?

[00:32:01] Tự mình mày mò thôi.

[00:32:08] Cảnh Trực chưa ăn tối, bị đau dạ dày.

[00:32:13] Tôi có thể mang cái này về cho anh ấy ăn được không?

[00:32:15] Mang đi, mang đi, mang đi.

[00:32:17] Thật sao?

[00:32:19] Cậu đi đi, tôi trông giúp cậu một lát.

[00:32:21] Được, cảm ơn nhé.

[00:32:23] Kết hôn bảy tám năm rồi,

[00:32:24] còn như hồi mới yêu.

[00:32:32] Em lại quên mang gì rồi?

[00:32:34] Suốt ngày quên trước quên sau, lớn rồi mà.

[00:32:40] Phó phòng Cảnh, Tiểu Lý nói anh không khỏe dạ dày.

[00:32:43] Tôi đã làm súp mì sợi.

[00:32:50] Vừa hay tôi sắp chuyển nhà, tôi đến báo cho anh một tiếng.

[00:32:57] Tiểu Mã, tôi...

[00:33:00] Phó phòng Cảnh.

[00:33:06] Đau dạ dày ăn món này là tốt nhất.

[00:33:09] Tôi đi lấy nước cho anh.

[00:33:10] Không cần, không cần, lát nữa tôi tự ăn.

[00:33:12] Tôi tự ăn được, cảm ơn cô.

[00:33:15] Bác sĩ Thư không có nhà à?

[00:33:16] Cô ấy đến bệnh viện rồi.

[00:33:19] Đau dạ dày ăn món này là tốt nhất.

[00:33:20] Tôi biết, tôi biết.

[00:33:21] Cảm ơn cô, cảm ơn.

[00:33:25] Xin lỗi đã làm phiền.

[00:33:26] Tiểu Mã.

[00:33:28] Bát mì này không có ý đồ gì cả.

[00:33:30] Cũng không phải nịnh hót, xin anh hãy tin tôi.

[00:33:34] Sao cô lại nói những lời này?

[00:33:36] Tiểu Mã, hôm nay tôi thật sự không khỏe.

[00:33:41] Phải, tôi cũng quá vô ý.

[00:33:45] Bây giờ làm sao anh có thể thích ăn đồ tôi làm.

[00:33:47] Tôi mang đi.

[00:33:49] Không phải, không phải, tôi không có ý đó.

[00:33:51] Tiểu Mã, thật sự tôi không...

[00:33:53] Tiểu Mã, Tiểu Mã, Tiểu Mã.

[00:33:55] Tôi không muốn nhờ vả anh điều gì.

[00:33:56] Tôi chỉ muốn nói cho anh biết, tôi thích anh.

[00:33:58] Tôi ngưỡng mộ anh, anh là đại anh hùng tôi từng gặp.

[00:34:00] Là đại anh hùng vĩ đại nhất tôi từng gặp.

[00:34:03] Tiểu Mã, cô... cô... cô...

[00:34:41] Anh... Chuyện này... Đừng vội.

[00:34:44] Sự việc không giống như em tưởng tượng đâu.

[00:34:46] Anh nói cho em biết, em tuyệt đối không được vội.

[00:34:48] Em mà vội là em không nhìn rõ,

[00:34:49] bộ mặt thật của sự việc, biết không?

[00:34:53] Đi đâu vậy? Đi đâu vậy? Đi đâu vậy?

[00:34:57] Đây là hoành thánh, đây là...

[00:34:58] Em... em sao lại lãng phí thế.

[00:35:00] Đây là tội ác.

[00:35:01] Em đừng đi, em không được đi.

[00:35:03] Em nghe anh nói xong đã... Nghe anh nói...

[00:35:05] Vợ ơi...

[00:35:09] Dạ dày của chồng em sắp thủng rồi,

[00:35:11] sao em không thể nghe anh nói một câu cho ra hồn người được?

[00:35:16] Em đừng cười khẩy, em nói đi.

[00:35:20] Được, được, em đừng nói, em nghe anh nói được không?

[00:35:22] Sự việc là thế này.

[00:35:24] Cô Mã này... Không phải, không phải...

[00:35:26] Mã Lệ Lệ biết anh đau dạ dày,

[00:35:28] mang cho anh một bát súp mì nóng.

[00:35:30] Ở đằng kia kìa.

[00:35:33] Cô ấy nói với anh, nói cô ấy không muốn nhờ tôi,

[00:35:36] cũng không muốn anh làm gì cho cô ấy.

[00:35:38] Đang nói đến đoạn đó thì em vào.

[00:35:43] Anh tránh ra.

[00:35:44] Bà nội ơi, cuối cùng em cũng chịu nói rồi.

[00:35:46] Anh chỉ sợ em không nói.

[00:35:48] Bây giờ anh nói gì với em,

[00:35:50] em cũng không thấy thoải mái đâu.

[00:35:52] Em không thoải mái thì anh cũng không thoải mái.

[00:35:57] Anh vẫn nên để em đi đi.

[00:35:59] Em nhìn thấy bộ mặt giả tạo của anh là em thấy buồn nôn.

[00:36:02] Anh tránh ra.

[00:36:03] Không phải.

[00:36:16] Ông Cảnh, phó phòng Cảnh.

[00:36:18] Chào Viện trưởng Vương, chào ông, chào ông.

[00:36:19] Có chuyện gì vậy?

[00:36:20] Sáng sớm đã đến kiểm tra công tác.

[00:36:22] Không có, không có, tôi tìm vợ tôi có chút việc.

[00:36:25] Vợ chồng anh chị đúng là cặp đôi,

[00:36:26] vợ chồng mẫu mực nổi tiếng của bệnh viện chúng tôi.

[00:36:28] Được, mau đi đi.

[00:36:30] Được được, tạm biệt Viện trưởng Vương, tạm biệt.

[00:36:43] Anh qua đây cho tôi.

[00:36:46] Làm gì? Cậu làm gì?

[00:36:48] Cậu làm gì vậy?

[00:36:49] Cô ấy không muốn gặp anh.

[00:36:50] Anh còn mặt mũi nào mà tìm đến đây.

[00:36:52] Tôi gặp vợ tôi còn phải xin phép cậu à?

[00:36:54] Khi anh kết hôn, tôi đã nhắc nhở anh rồi.

[00:36:55] Đừng bao giờ bắt nạt cô ấy. Anh đã làm được chưa?

[00:36:59] Anh để cô ấy khóc ở đây cả một đêm.

[00:37:04] Anh đi đâu vậy?

[00:37:04] Cậu tránh ra.

[00:37:06] Đi đâu vậy?

[00:37:07] Đêm hôm đó,

[00:37:09] Tôi sợ cô ấy một mình về không an toàn.

[00:37:12] Tôi muốn đưa cô ấy về, cô ấy nhất quyết từ chối.

[00:37:15] Cô ấy một mình đi bộ về.

[00:37:18] Tại sao? Chẳng phải vì sợ anh nghĩ nhiều sao?

[00:37:21] Nhưng anh thì sao? Anh rốt cuộc đã làm những gì?

[00:37:23] Tôi làm gì cơ?

[00:37:24] Tôi có thể thề với trời, tôi chẳng làm gì cả.

[00:37:26] Cảnh Trực! Đây là bệnh viện, anh la hét gì vậy?

[00:37:31] Thư Mạn, chúng ta đến Cục Y tế ngay.

[00:37:34] Trước mặt Sở Kiến, trước mặt Mã Lệ Lệ,

[00:37:36] Nói rõ chuyện này được không?

[00:37:38] Không cần nữa, Mã Lệ Lệ tối qua đã tìm em rồi.

[00:37:41] Cô ấy nói gì với em?

[00:37:42] Nói gì thì anh hỏi cô ấy đi.

[00:37:45] Quý Thành, cậu cứ làm việc đi, tôi về đây.

[00:37:50] Có chuyện gì,

[00:37:51] Có chuyện gì thì gọi điện.

[00:37:56] Vợ ơi, em nghe anh giải thích.

[00:37:57] Lão Sở, cậu có thấy Mã Lệ Lệ không?

[00:38:00] Tôi tìm khắp nơi không thấy cô ấy.

[00:38:01] Về Thiểm Tây rồi, chắc giờ đã lên tàu.

[00:38:04] Cô ấy về làm gì?

[00:38:06] Nghe nói về liên hệ công việc.

[00:38:07] Cô ấy muốn chuyển về Thiểm Tây.

[00:38:10] Đang yên đang lành, sao cô ấy lại muốn chuyển về?

[00:38:12] Chuyện này có lẽ phải do cậu nói cho tôi biết.

[00:38:16] Đây là lá thư cô ấy để lại cho cậu.

[00:38:25] Kính gửi Phó phòng Cảnh.

[00:38:27] Tôi không ngờ mọi chuyện lại thành ra thế này.

[00:38:30] Làm phiền anh rồi.

[00:38:32] Xin lỗi, xin đừng hận tôi.

[00:38:35] Tôi không phải người xấu.

[00:38:43] Hai người thật sự ôm nhau à?

[00:38:45] Ôm nhau gì chứ.

[00:38:47] Là cô ấy chủ động lao vào ôm tôi.

[00:38:51] Vậy tư thế của cậu là gì?

[00:38:54] Cô ấy... Tôi... Tôi cứ thế này.

[00:38:58] Cô ấy thì sao? Cô ấy cứ ôm lấy tôi.

[00:39:01]

[00:39:04] Tôi là Mã Lệ Lệ, cậu là cậu.

[00:39:06] Cô ấy ôm cậu.

[00:39:08] Tôi cứ thế này, rồi cố sức đẩy cô ấy ra, đẩy...

[00:39:11] Anh đợi chút, Thư Mạn đâu?

[00:39:14] Thư Mạn ở ngay cửa.

[00:39:16] Được, tôi xem.

[00:39:21] Xong rồi.

[00:39:23] Xong cái gì?

[00:39:24] Từ góc nhìn của Thư Mạn,

[00:39:26] Trông như hai người đang ôm nhau thắm thiết.

[00:39:30] Cậu bị người ta bắt quả tang rồi.

[00:39:33] Bây giờ là bùn vàng dính vào đũng quần rồi,

[00:39:36] không phải phân cũng là phân rồi.

[00:39:38] Tôi... bây giờ tôi là...

[00:39:41] Nhảy xuống Hoàng Hà cũng không rửa sạch được.

[00:39:42] Cậu có rửa thế nào cũng là màu vàng thôi.

[00:39:44] Thư Mạn, trí thức, lòng dạ hẹp hòi.

[00:39:51] Không chịu được chút oan ức nào.

[00:39:53] Cậu còn ôm một người phụ nữ sống sờ sờ trước mặt cô ấy.

[00:39:56] Cậu không phải là đang cầm dao,

[00:39:57] đâm vào tim cô ấy sao?

[00:40:00] Chuyện này, tôi không giúp cậu được nữa.

[00:40:02] Được rồi, được rồi, được rồi.

[00:40:04] Không nói nữa, uống rượu.

[00:40:12] Cảm giác của anh là gì?

[00:40:14] Cảm giác gì?

[00:40:15] Cậu xem cậu ôm một người phụ nữ sống sờ sờ,

[00:40:18] còn không phải vợ mình, anh không có cảm giác.

[00:40:23] Cậu nói xem, tôi gặp phải chuyện lớn như vậy,

[00:40:28] đến chỗ cậu, bàn bạc kỹ lưỡng với cậu,

[00:40:30] nhờ cậu nghĩ cách giúp, cho ý kiến.

[00:40:32] cậu lại nói xấu tôi như vậy.

[00:40:33] Ghê tởm như vậy, có phải không?

[00:40:35] Cậu... cậu... cậu...

[00:40:36] Được rồi, được rồi, tôi đi đây, phiền chết đi được.

[00:40:38] Cậu đi đi, đi thật xa vào.

[00:40:40] Cậu biết phải nói gì với vợ không? Đi đi.

[00:40:48] Vậy cậu nói, tôi... tôi... tôi nên nói thế nào?

[00:40:51] Chỉ cần là phụ nữ,

[00:40:53] dù trình độ văn hóa của cô ấy có cao đến đâu,

[00:40:56] gặp phải chuyện này, đều là như vậy cả.

[00:41:00] Sự việc đã xảy ra, làm sao bây giờ?

[00:41:04] Để cô ấy mắng, để cô ấy đánh, để cô ấy dùng kim đâm.

[00:41:09] Tối tắt đèn lên giường, vợ chồng mà,

[00:41:16] Tôi thấy cậu rất có kinh nghiệm về mặt này.

[00:41:20] Tôi có văn hóa hơn cậu.

[00:41:33] Tối nay trực đêm.

[00:41:34] Cơm nấu xong rồi, tự ăn đi.

[00:41:44] Vợ ơi, cái này... cái này em làm à?

[00:41:48] Học theo Tiết Bảo Thoa.

[00:41:51] Cũng không biết có giữ được dạ dày của anh không.

[00:41:52] Được, được, được, được, giữ được cả đời.

[00:41:54] Đã bao lâu rồi, anh thật sự nhớ em.

[00:41:57] Cô ấy đi rồi.

[00:41:59] Đi rồi.

[00:42:03] Tại sao cuối cùng người xui xẻo luôn là phụ nữ?


 0 Komentar sort   Sortir dengan


Berikutnya