下一个

(AI-sub) Trịnh Hoà Hạ Tây Dương tập 43 - La Gia Lương, Đường Quốc Cường

0 意见· 08/12/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
订户
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Trịnh Hoà Hạ Tây Dương (2009): Hành Trình Lịch Sử Vượt Biển Của Hạm Đội Nhà Minh <br>Bộ phim xoay quanh nhân vật lịch sử có thật – thái giám Trịnh Hòa (do ngôi sao TVB La Gia Lương thủ vai). Dưới mệnh lệnh của hoàng đế Minh Thành Tổ - Chu Đệ (Đường Quốc Cường), Trịnh Hòa đã dẫn đầu một hạm đội lớn nhất thế giới thời bấy giờ thực hiện 7 chuyến hải trình vĩ đại đến &quot;Tây Dương&quot; (vùng biển Ấn Độ Dương và xa hơn nữa).

显示更多

[00:00:09] Kính thưa Quốc vương.

[00:00:13] Trịnh đại nhân, ngài...

[00:00:16] Đang chờ Hoàng thượng triệu kiến.

[00:00:18] Bệ hạ, ngài cũng phụng chiếu vào cung sao?

[00:00:25] Cũng không có chuyện gì lớn.

[00:00:29] Bệ hạ, sức khỏe ngài chưa bình phục, lại mang bệnh vào cung.

[00:00:33] Lẽ nào đã gặp phải khó khăn gì?

[00:00:38] Trịnh đại nhân, tiểu vương có lỗi với ngài.

[00:00:45] Bệ hạ, sao lại nói vậy?

[00:00:51] Đại nhân bảo trọng.

[00:01:11] Bệ hạ.

[00:01:13]

[00:01:14] Có chuyện gì, ngài cứ cho người...

[00:01:17] vào cung bẩm báo một tiếng là được mà.

[00:01:24] Sao phải khách sáo như vậy chứ?

[00:01:26] Tiểu vương không dám, không dám.

[00:01:29] Đừng để bị cảm lạnh nữa.

[00:01:32] Làm phiền Bệ hạ phải bận tâm rồi.

[00:01:34] Tiểu vương đến bái kiến Bệ hạ là có một việc muốn nhờ.

[00:01:40] Mời nói.

[00:01:40] Tiểu vương đã làm phiền ở Thánh đô nhiều ngày rồi.

[00:01:45] Cũng đã gây cho Bệ hạ quá nhiều phiền phức.

[00:01:48] Bây giờ, tiểu vương cảm thấy sức khỏe đã không còn gì đáng ngại.

[00:01:53] Kính xin Bệ hạ hãy phái thuyền đưa tôi về nước.

[00:01:59] Xin Bệ hạ chuẩn y.

[00:02:03] Quốc vương yếu như vậy...

[00:02:06] làm sao chịu nổi chuyến đi vạn dặm vất vả chứ?

[00:02:08] Hay là đợi dưỡng bệnh cho khỏe hẳn...

[00:02:10] rồi hãy về nước cũng không muộn.

[00:02:11] Thánh ý của Hoàng thượng, tiểu vương xin ghi nhận.

[00:02:14] Chỉ là đã ở Đại Minh mấy tháng trời.

[00:02:18] Trong lòng tiểu vương cũng nhớ quê hương.

[00:02:25] Hoàng thượng, mời dùng trà.

[00:02:28] Nhưng mấy hôm trước...

[00:02:29] Quốc vương không phải đã đích thân nói với trẫm...

[00:02:31] là muốn ở lại Đại Minh thêm một thời gian sao?

[00:02:37] Lúc này khác lúc đó mà.

[00:02:43] Tiểu vương đặc biệt đến để cáo từ Bệ hạ.

[00:02:49] Nếu ngài nhất quyết muốn về nước...

[00:02:52] trẫm lập tức có thể chuẩn bị thuyền.

[00:02:55] Nhưng bệnh tật trong người...

[00:02:57] ngài vẫn nên bảo trọng kim thể.

[00:03:03] Tiểu vương tạ ơn Bệ hạ.

[00:03:07] Vậy hãy tự bảo trọng.

[00:03:09] Tiểu vương xin cáo biệt.

[00:03:18] Bệ hạ, tiểu vương vẫn còn lời muốn nói.

[00:03:23] Cứ nói đi.

[00:03:25] Trịnh quốc sứ là linh hồn của thuyền đội.

[00:03:28] Đi đến đâu cũng làm rạng danh Đại Minh.

[00:03:33] Tiểu vương sẽ mãi mãi nhớ đến Hoàng thượng và Trịnh đại nhân.

[00:03:38] Có thể nghe Quốc vương nói như vậy...

[00:03:40] trong lòng trẫm cũng rất cảm động.

[00:03:43] Đại Minh và Bột Nê là láng giềng tốt, huynh đệ tốt.

[00:03:46] Quốc vương ngài muốn đến, trẫm lúc nào cũng hoan nghênh.

[00:03:50] Ngài cứ coi như là người thân, đến thăm nhà.

[00:03:54] Muốn đến thì cứ đến thôi.

[00:03:56] Tạ ơn Bệ hạ.

[00:04:09] Mùa xuân năm sau, trẫm chờ ngài.

[00:04:21] Trịnh đại nhân, sau này sẽ còn gặp lại.

[00:04:26] Sao vậy, Bệ hạ muốn...

[00:04:29] Chuyện không được như ý.

[00:04:30] Tiểu vương hổ thẹn với thịnh tình của Trịnh đại nhân, xin cáo biệt tại đây.

[00:04:37] Tương lai, nếu Trịnh đại nhân có thể lại hạ Tây Dương...

[00:04:41] tiểu vương nhất định sẽ cung kính chờ đợi ở bờ biển nước Bột Nê.

[00:04:47] Bệ hạ, ngài muốn đi sao?

[00:04:50] Trịnh đại nhân tấm lòng rộng mở.

[00:04:53] Tâm địa vô tư, tiểu vương cảm phục.

[00:04:58] Trước lúc chia tay, xin nói một câu.

[00:05:00] Trịnh đại nhân, ngài phải bảo trọng nhé.

[00:05:08] Tạ ơn Bệ hạ quan tâm.

[00:05:35] Vương Trung. - Có.

[00:05:37] Ngươi xem, Bột Nê vương nói có thật lòng không?

[00:05:39] Không phải.

[00:05:42] Ngài ấy lo rằng một khi trẫm thay đổi quốc sách...

[00:05:45] ngài ấy sẽ bị kẹt lại ở Nam Kinh, không thể về nước.

[00:05:50] Chuyện này, lão nô không dám nói.

[00:05:54] Nhưng một người bệnh tật không thể về quê hương...

[00:05:59] không gặp được người thân...

[00:06:01] cho dù là gấm vóc lụa là, sơn hào hải vị cũng là sống không bằng chết.

[00:06:09] Trẫm đáng sợ đến thế sao?

[00:06:13] Trẫm là sợ ngài ấy sức khỏe không tốt, chịu không nổi vất vả.

[00:06:16] Vốn muốn giữ ngài ấy ở lại thêm vài ngày.

[00:06:19] Đây gọi là lòng tốt không được báo đáp.

[00:06:24] Vì ngài ấy cứ nhất quyết muốn về...

[00:06:28] vậy thì cứ để ngài ấy đi thôi, chỉ có thể như vậy.

[00:06:45] Trịnh đại nhân, đừng quỳ nữa.

[00:06:48] Hoàng thượng sẽ không gặp ngài đâu.

[00:06:50] Hoàng thượng không gặp, Trịnh Hòa sẽ quỳ chết trước Ngọ Môn.

[00:06:55] Ngài cố chấp như vậy, có ích gì chứ?

[00:06:59] Chuyện Hoàng thượng đã quyết chính là thánh ý.

[00:07:02] Lời Hoàng thượng nói ra chính là thánh chỉ.

[00:07:04] Ngài nói xem, cánh tay sao đấu lại được đùi chứ?

[00:07:07] Bột Nê vương bị bệnh, tại sao lại vội về nước?

[00:07:10] Ta thấy, ngài ấy cũng là quá lo xa rồi.

[00:07:14] Hoàng thượng đối với ngài ấy không tệ.

[00:07:16] Sao ngài ấy lại nghĩ quẩn như vậy chứ?

[00:07:18] Ta khuyên ngài, đừng dính vào chuyện phiền phức này nữa.

[00:07:24] Vương công công, việc này rất hệ trọng.

[00:07:26] Phiền ngài vào bẩm báo lại một tiếng.

[00:07:28] Trịnh Hòa nhất định phải gặp Hoàng thượng.

[00:07:30] Lão nô không dám.

[00:07:31] Ngài nói xem, dạo này ai có gan chọc giận Hoàng thượng chứ?

[00:07:36] Trịnh Hòa xin ngài.

[00:07:38] Ta nói này Trịnh đại nhân...

[00:07:39] Ngài đừng gây thêm phiền phức nữa.

[00:07:42] Lão nô có thể bỏ thánh chỉ không truyền...

[00:07:44] để chạy về báo tin cho ngài sao?

[00:07:46] Ngài thật là hồ đồ.

[00:07:52] Trịnh... Trịnh đại nhân!

[00:07:53] Trịnh đại nhân mang đao xông vào cung! Mau cản ông ta lại!

[00:07:55] Trịnh đại nhân, mau đứng lại!

[00:07:57] Càng ngày càng có bản lĩnh rồi, tự ý xông vào cung.

[00:08:01] Đây là đại tội tru di cửu tộc đấy.

[00:08:03] Trịnh Hòa không quản được nhiều như vậy nữa.

[00:08:05] Không dùng hạ sách này, sẽ không gặp được Hoàng thượng.

[00:08:09] Ngươi gặp được trẫm rồi thì sao?

[00:08:10] Xin Hoàng thượng đừng giết Á Liệt.

[00:08:12] Khẩu khí lớn thật.

[00:08:15] Ngươi liều mạng xông vào cung...

[00:08:16] là để đến chọc giận trẫm sao?

[00:08:18] Mạng của thần là do Hoàng thượng ban cho.

[00:08:20] Lúc hạ hải khi xưa, vi thần đã từng nói...

[00:08:22] nguyện vì Hoàng thượng mà gan não lót đất.

[00:08:24] Vi thần bất chấp tất cả xông vào cung...

[00:08:26] chính là hy vọng lúc Hoàng thượng đưa ra quyết định...

[00:08:28] đừng hành động theo cảm tính.

[00:08:30] Làm tổn thương bạn bè, tổn hại tình hữu nghị.

[00:08:31]

[00:08:33] Cuối cùng sẽ hủy hoại mối quan hệ láng giềng hòa hảo.

[00:08:37] Ngươi mang về cho trẫm một củ khoai lang nóng bỏng tay.

[00:08:40] Ăn không được, vứt không xong, đánh không nỡ.

[00:08:44] Bây giờ các đại thần đều đồng thanh muốn giết Á Liệt.

[00:08:47] Ngươi lại năm lần bảy lượt ngăn cản báo thù.

[00:08:50] Ngươi bảo trẫm phải làm sao?

[00:08:54] Vì ngươi mà đi ngược lại ý của cả triều đình sao?

[00:08:57] Hoàng thượng, vạn vật trên đời, cái này mất đi, cái kia sinh ra.

[00:09:00] Chỉ có thuận theo đạo trời...

[00:09:02] tình người thế sự mới có thể thông suốt thuận lợi.

[00:09:07] Đứng dậy đi.

[00:09:10] Trẫm muốn nghe xem cái gọi là đạo trời của ngươi.

[00:09:13] Tạ ơn Hoàng thượng.

[00:09:19] Hoàng thượng.

[00:09:20] Đạo trời mà Trịnh Hòa nói chỉ có bốn chữ.

[00:09:24] Lợi quốc lợi dân.

[00:09:27] Từ khi Vĩnh Lạc khai nguyên đến nay, thi hành chính sách mới, tạo ra lề lối mới.

[00:09:30] Nghĩ những điều người xưa không dám nghĩ, làm những việc tổ tiên chưa dám làm.

[00:09:33] Biên soạn đại điển, dời đô mới.

[00:09:35] Hạ Tây Dương, mở cửa giao thương.

[00:09:37] Mỗi một việc đều là kỳ công kinh thiên động địa.

[00:09:40] Việc nào cũng có cả khen lẫn chê.

[00:09:42] Kinh thiên động địa.

[00:09:44] Nhưng muốn làm nên đại sự thì phải chống chọi được nghịch cảnh.

[00:09:47] Muốn lập đại nghiệp thì nhất định phải chịu được thử thách.

[00:09:50] Hoàng thượng để Trịnh Hòa ra khơi...

[00:09:51] đã mở ra cánh cửa đất nước cho Đại Minh.

[00:09:53] Cũng đồng thời mang đến sự xa lạ.

[00:09:56] Thần dân vốn đã xem người ngoại phiên như hồng thủy mãnh thú.

[00:09:58] Bây giờ...

[00:09:59] càng có người mượn chuyện tranh chấp giữa Đại Minh và Tích Lan Sơn...

[00:10:01] để thù ghét ngoại tộc, bài xích bên ngoài, làm chuyện ngang ngược.

[00:10:03] Chĩa mũi nhọn trực tiếp vào chính sách vỗ về người phương xa...

[00:10:06]

[00:10:09] Thuyền đi ngược nước, không tiến ắt sẽ lùi.

[00:10:12] Nếu Hoàng thượng lúc này giết Á Liệt...

[00:10:14] thì chẳng khác nào tự nhận hành động tuần dương...

[00:10:16] là tội danh họa quốc殃 dân.

[00:10:18] Chính sách mới của Vĩnh Lạc nếu bị giảm giá trị...

[00:10:20] thì đại nghiệp hữu hảo với các nước, cùng hưởng thái bình...

[00:10:23] cũng sẽ không còn tồn tại. Đây là điều thứ nhất.

[00:10:27] Á Liệt quả thực đáng giết.

[00:10:28] Nhưng mục đích Hoàng thượng giết hắn...

[00:10:30] chỉ là để báo thù...

[00:10:31] hay là để nhiều người hơn không phải chết?

[00:10:34] Các tướng sĩ của Đại Minh rời bỏ gia đình sự nghiệp...

[00:10:36] ra khơi tuần dương là để bảo vệ quê hương đất nước.

[00:10:38] Là vì thiên hạ an định.

[00:10:40] Nếu họ thực sự có thể...

[00:10:41] góp sức cho sự hòa bình của Đại Minh...

[00:10:43] có thể vì sự an lành của trăm họ trong thiên hạ mà chết...

[00:10:45] thần nghĩ họ nhất định sẽ mỉm cười nơi chín suối.

[00:10:49] Nhưng nếu cái chết của họ...

[00:10:50] chỉ dấy lên chiến loạn và giết chóc mới...

[00:10:52] thì linh hồn của họ trên trời có thể an nghỉ được không?

[00:10:56] Hoàng thượng muốn lấy máu trả máu...

[00:10:58] để họ trở thành những oan hồn trong vòng báo oán không dứt sao?

[00:11:01] Hay là để những người con Hoa Hạ này...

[00:11:02] trở thành những anh liệt hy sinh vì thái bình của thiên hạ?

[00:11:06] Đây là điều thứ hai.

[00:11:10] Đại Minh là một nước lớn...

[00:11:13] không dùng thế mạnh để chèn ép người khác chỉ là một khởi đầu tốt.

[00:11:16] Có thể gánh vác trách nhiệm của một nước lớn...

[00:11:18] lấy đại cục làm trọng, lấy thiên hạ làm đầu.

[00:11:21] Dùng sự nhẫn nhịn hòa bình, cố gắng đạt được sự công chính.

[00:11:24] Dùng đạo trời, lẽ người để chinh phục lòng người.

[00:11:26] Như vậy, ắt sẽ mở ra một lề lối mới cho sự hòa bình của thiên hạ.

[00:11:29] Lập nên tấm gương của một Thiên triều đại quốc.

[00:11:35] Đại Minh muốn đối mặt với thiên hạ...

[00:11:36] trước hết phải có sự tự tin và tấm lòng của một nước lớn.

[00:11:38] Rộng lượng với người, nghiêm khắc với mình.

[00:11:41] Vì cùng hưởng thái bình...

[00:11:42] phải có dũng khí chịu thiệt, có dũng khí chịu nhục.

[00:11:45] Tấm lòng này còn cần nhiều dũng khí hơn cả việc chém giết trên sa trường.

[00:11:49] Tự kiềm chế bản thân so với việc tính toán chi li...

[00:11:52] càng thể hiện được phong thái của kẻ mạnh.

[00:11:54] Chịu thiệt là phúc, nhẫn nhục gánh vác.

[00:11:56] Thà để thiên hạ phụ ta, ta không phụ thiên hạ.

[00:12:00] Không mưu cầu lợi ích cho riêng mình, không tìm kiếm sự độc tôn của một nước.

[00:12:03] Đối xử bình đẳng, kiên trì bền bỉ.

[00:12:05] Chắc chắn thiên hạ sẽ quy thuận.

[00:12:09] Giữa các quốc gia với nhau tuyệt đối không thể chỉ dừng lại ở cường quyền.

[00:12:12] Phải dùng nền văn minh ưu tú của mình để ảnh hưởng đến người khác.

[00:12:15] Học hỏi lẫn nhau, giao lưu thông thương.

[00:12:18] mới có thể hữu hảo với vạn bang, cùng hưởng thái bình.

[00:12:21] Đây là điều thứ ba.

[00:12:31] Xem ra ngươi đã chuẩn bị sẵn rồi.

[00:12:33] Trước khi xông vào cung đã nghĩ kỹ rồi.

[00:12:35] Vâng.

[00:12:40] Ngươi nói xong cả rồi?

[00:12:42] Xin Hoàng thượng anh minh xét soi.

[00:12:50] Ngươi đây là muốn làm chủ của trẫm à?

[00:12:53] Vi thần không dám.

[00:12:57] Đừng làm phiền nữa.

[00:13:01] Lui ra đi.

[00:13:26] Các vị quốc vương, các vị sứ giả các nước.

[00:13:29] Cùng các vị quan viên của triều Đại Minh.

[00:13:32] Đối với Á Liệt Khổ Nại Nhi nên xử trí thế nào...

[00:13:35] cứ thẳng thắn nói ra.

[00:13:38] Trẫm cùng các vị bàn bạc...

[00:13:41] là để tìm kiếm sự công chính.

[00:13:43] Bệ hạ, Á Liệt lấy oán báo ân, tội ác tày trời.

[00:13:48] Sứ thần của Zafar đề nghị nghiêm trị hắn.

[00:13:51] để tạ tội với thiên hạ.

[00:13:54] Zafar nhỏ bé kia...

[00:13:56] chẳng qua chỉ là một kẻ nhút nhát như chuột.

[00:13:58] Ngươi muốn làm chó săn cho Đại Minh, bản vương không muốn.

[00:14:04] Bọn hậu bối các ngươi không nghĩ đến tự cường.

[00:14:07] Các ngươi cam tâm làm chư hầu của Đại Minh.

[00:14:10] Người không có khí phách, nước không có tôn nghiêm.

[00:14:13] Các ngươi còn mặt mũi nào...

[00:14:14] đứng đây chỉ tay năm ngón?

[00:14:26] Hoàng thượng, từ khi Vĩnh Lạc khai nguyên đến nay...

[00:14:30] đã giao hảo rộng rãi với các nước trong thiên hạ.

[00:14:32] Thuyền đội do Trịnh Hòa dẫn đầu...

[00:14:33] càng đi xa đến các vùng Tây Dương.

[00:14:35] Mang ân đức của Thiên tử Đại Minh ban phát khắp bốn bể.

[00:14:38] Các nước hải ngoại không ai là không hoan nghênh đón rước.

[00:14:41]

[00:14:42] Chỉ có Á Liệt Khổ Nại Nhi...

[00:14:44] lén tấn công thuyền đội, giết hại quan binh của ta.

[00:14:46] Kẻ này tội ác tày trời, phải chém đầu.

[00:14:49] Phụ hoàng.

[00:14:51] Năm trăm mười lăm tướng sĩ thủy quân Đại Minh...

[00:14:54] đã bị Á Liệt Khổ Nại Nhi sát hại thảm thương.

[00:14:56] Đây là sự sỉ nhục đối với toàn thể quan binh Đại Minh.

[00:14:59] là sự mạo phạm đối với Hoàng đế Thiên triều.

[00:15:01] Nhi thần cho rằng Á Liệt Khổ Nại Nhi không chỉ đáng giết...

[00:15:06] mà còn phải bồi thường gấp bội...

[00:15:08] những tổn thất mà thuyền đội Đại Minh phải gánh chịu.

[00:15:12] الت

[00:15:15] Á Liệt, ngươi nghe thấy cả rồi chứ?

[00:15:19] Việc làm của ngươi, tự có công luận.

[00:15:22] Công luận gì chứ? Đám ô hợp này...

[00:15:25] chẳng qua chỉ là chư hầu của Đại Minh.

[00:15:27] Chúng nó sống nhờ hơi người khác, đúng sai không phân biệt.

[00:15:30] Nếu ta là Hoàng đế Đại Minh...

[00:15:31] chúng nó chẳng phải cũng sẽ cam tâm tình nguyện...

[00:15:33] làm tay sai cho ta sao?

[00:15:34] Cá lớn nuốt cá bé, kẻ mạnh chèn ép người yếu.

[00:15:37] Quy tắc của thiên hạ...

[00:15:37] từ trước đến nay đều dùng cường quyền và thực lực để lên tiếng.

[00:15:42] Trẫm hỏi ngươi một câu.

[00:15:46] Nước Tích Lan có cấm ăn thịt bò không?

[00:15:48] Và nghiêm cấm giết bò?

[00:15:56] Đúng vậy, đây là Phật quy quốc pháp của nước tôi.

[00:16:01]

[00:16:04] Múa rìu qua mắt thợ, các vị xin đừng chê cười.

[00:16:08] Á Liệt, quý quốc kính bò như thần.

[00:16:11]

[00:16:15] Bò tính tình hiền lành, cần cù chịu khó.

[00:16:18] Cả đời cày cấy cho người.

[00:16:20] Thứ nó lấy chỉ là cỏ xanh nước trong.

[00:16:27] Bò và vạn vật chúng sinh đều do trời tạo ra.

[00:16:32] Con người nếu ỷ mình mạnh...

[00:16:35] mà tùy ý tàn sát sinh linh, thử hỏi lòng nhân từ đâu mà có?

[00:16:43] Cho nên cường quyền không đủ để chèn ép người khác.

[00:16:47] Thế mạnh tuyệt đối không thể lấn át kẻ yếu.

[00:16:50] Trẫm phái Trịnh Hòa đi sứ Tây Dương...

[00:16:53] là đội quân nhân nghĩa.

[00:16:54] đi con đường hữu hảo.

[00:16:57]

[00:16:59] Không tham một tấc đất của nước khác.

[00:17:01] Không mưu lợi nhỏ nhoi của người khác.

[00:17:04] Chỉ vì bốn bể thanh bình, diệt ác dương thiện.

[00:17:07] Cùng nhau phát triển, cùng hưởng phồn vinh.

[00:17:13] Ngươi là quốc vương của Tích Lan Sơn.

[00:17:15] Lẽ ra phải tạo phúc cho thần dân nước mình.

[00:17:18] Không nên để họ đi gây họa.

[00:17:20] Càng không nên làm một kẻ đầu sỏ bất nhân bất nghĩa.

[00:17:22] Bị đức nhân từ kính thần bò của quý quốc khinh bỉ.

[00:17:27] Thiên triều Đại Minh lấy đức báo oán.

[00:17:31] Trẫm tuyên bố tại đây.

[00:17:34] Để cho thần dân của Tích Lan Sơn...

[00:17:36] quyết định vận mệnh của Á Liệt.

[00:17:50] Ngài thật sự không giết tôi?

[00:17:55] Trẫm không những không giết ngươi...

[00:17:57] mà còn phái người đưa ngươi về nước.

[00:18:06] Dẫn Á Liệt xuống điện.

[00:18:08] Tuân chỉ! Tuân chỉ!

[00:18:11] Đi, đi.

[00:18:14] Bệ hạ, Á Liệt không phải không biết tội của mình.

[00:18:20] Chỉ là tưởng rằng lần này bị bắt đến Đại Minh...

[00:18:23] chắc chắn không có lý nào sống sót.

[00:18:26] Vì vậy mới cố tỏ ra cứng rắn, sỉ nhục Thánh thượng.

[00:18:30] Chỉ mong được chết nhanh để giữ thể diện.

[00:18:33] Bệ hạ lòng dạ bao dung thiên hạ, ân đức ban khắp bốn bể.

[00:18:37] Lấy đức báo oán, khoan dung vô bờ.

[00:18:40] Tội nhân Á Liệt Khổ Nại Nhi kính xin Hoàng thượng...

[00:18:45] hãy chém đầu tôi, lấy cái đầu này làm gương răn đe kẻ ác.

[00:18:49] Bản thân tôi tâm phục khẩu phục, tuyệt không oán than.

[00:19:02] Á Liệt.

[00:19:04] Trẫm cho ngươi một con đường sống, không xử tử.

[00:19:08] Chính là thể hiện lòng nhân ái của trời cao.

[00:19:10] Ứng nghiệm duyên lành chúng sinh bình đẳng của Phật tổ.

[00:19:14] Trẫm tha ngươi về, hy vọng ngươi có thể lấy đó làm gương.

[00:19:18] Đem tình yêu thương này lan tỏa đến chúng sinh.

[00:19:21] Dốc lòng hướng thiện, không phụ đạo trời.

[00:19:27] Mối thù ngươi gây ra cho Đại Minh...

[00:19:29] đã trở thành quá khứ.

[00:19:30] Trẫm đã qua không truy cứu.

[00:19:32] Nhưng nó không nên tan thành mây khói.

[00:19:34] Mà nên trở thành một giới luật trong lòng chúng ta.

[00:19:37] Các tướng sĩ Đại Minh bị ngươi vô cớ sát hại...

[00:19:40] máu của họ...

[00:19:42] đã đúc thành một tấm bia cảnh tỉnh khắc cốt ghi tâm.

[00:19:45] Chúng ta phải dùng tình hữu nghị đời đời...

[00:19:48] để lau đi vết máu và sự không vui trên đó.

[00:19:50] Khiến nó mau chóng trở thành một tấm bia hữu nghị.

[00:19:53] một tấm bia hòa bình.

[00:19:55] để vạn đời còn lưu, để con cháu ghi nhớ.

[00:20:01] Tội nhân Á Liệt Khổ Nại Nhi...

[00:20:03] nhất định sẽ hối cải làm lại, thay đổi tâm tính.

[00:20:06] Cảnh báo hậu thế, răn dạy con cháu.

[00:20:09] Tích Lan Sơn nguyện cùng Đại Minh triều vĩnh kết đồng hảo.

[00:20:14] Chúng thần nguyện cùng Đại Minh vĩnh kết đồng hảo.

[00:20:20] Tất cả đứng dậy đi.

[00:20:23] Trịnh Hòa.

[00:20:25] Vi thần có mặt.

[00:20:26] Ngươi được phục hồi chức cũ, chuẩn bị thuyền.

[00:20:29] Thay trẫm đưa Á Liệt và sứ giả các nước về nước.

[00:20:33] Tuân chỉ.

[00:20:35] Các vị đều là khách của Đại Minh ta.

[00:20:37]

[00:20:39] Trẫm sẽ phái Trịnh Hòa lại hạ Tây Dương.

[00:20:42]

[00:20:46] Hoàng đế Bệ hạ vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!

[00:20:56] Bệ hạ trăm công nghìn việc, còn đến thăm tôi, tiểu vương...

[00:21:03] Nếu không phải việc nước bận rộn...

[00:21:05] trẫm ngày nào cũng đến thăm ngài.

[00:21:08] Hy vọng ngài sớm khỏe lại.

[00:21:13] Tiểu vương cả đời này có thể được Bệ hạ xem là tri kỷ...

[00:21:18] là tam sinh hữu hạnh, xin nhận của tôi một lạy.

[00:21:23] Đừng như vậy, chúng ta là huynh đệ.

[00:21:27] Người một nhà không nói lời khách sáo.

[00:21:30] Nếu nói tạ ơn thì xa lạ quá.

[00:21:33] Bệ hạ, tôi đã không còn nhiều thời gian nữa.

[00:21:38] Kính xin Bệ hạ cho phép tiểu vương...

[00:21:41] rút lại lời cáo từ với Bệ hạ lúc trước.

[00:21:45] Đại Minh tôi rất thích, Nam Kinh tôi rất yêu.

[00:21:51] Tôi muốn ở lại đây.

[00:21:56] Tôi hy vọng vì lý do của tôi...

[00:21:59] sẽ có nhiều người Bột Nê hơn đến Đại Minh.

[00:22:03] Họ đến cúng bái tôi, họ cũng sẽ cùng với Bệ hạ...

[00:22:08] cùng với con cháu vạn đời của Bệ hạ...

[00:22:11] trở thành bạn bè mãi mãi.

[00:22:14] Bệ hạ có thể chuẩn y không?

[00:22:18] Có thể để một vị khách ngoại phiên ở lại mãi mãi không?

[00:22:26] Trẫm muốn cấp cho ngài một mảnh đất phong ở Nam Kinh.

[00:22:29] Khi sống là gia viên của ngài.

[00:22:32] Khi mất đi là lăng tẩm của ngài.

[00:22:35] Trẫm muốn cùng ngài sớm tối bầu bạn.

[00:22:39] Nước tôi ở xa ngoài hải đảo.

[00:22:42] Tiểu vương tắm mình trong ân đức.

[00:22:45] Dân không có tai họa, năm năm được mùa.

[00:22:49] Chính vì vậy...

[00:22:51] tiểu vương đã ngưỡng mộ ánh sáng thiên triều từ lâu, vào triều bái kiến.

[00:22:59] Không ngờ lại lâm bệnh không dậy nổi.

[00:23:02] Bột Nê vương vượt biển đến triều kiến.

[00:23:05] Vượt qua vạn dặm, không cho là khó, không cho là khổ.

[00:23:11] Lòng trung thành và thiện ý của ngài ấy...

[00:23:13] như vàng đá, vạn đời không phai.

[00:23:17] Trời che chở tôi, đất nâng đỡ tôi.

[00:23:22] Thiên tử đối đãi với tôi bằng nghĩa.

[00:23:26] Để tiểu vương hưởng hết phúc lợi của Thiên triều.

[00:23:35] Nếu không có tầm nhìn xa trông rộng của Bệ hạ...

[00:23:38] các nước trong vùng biển làm sao có thể chung sống hòa thuận...

[00:23:42] cùng hưởng thái bình?

[00:23:44] Các nước các xứ, giàu nghèo khác nhau, phong tục riêng biệt.

[00:23:49] Nước không phân lớn nhỏ, bạn không luận giàu nghèo.

[00:23:54] Chỉ cần có thể tôn trọng, thấu hiểu lẫn nhau...

[00:23:57] thì nhất định có thể cùng chung sống hòa bình, thân như một nhà.

[00:24:03] Tình cảm sâu đậm ấy, biển cả mênh mông không thể ngăn cách.

[00:24:07] Thịnh tình ấy, xa xôi vạn dặm cũng như hàng xóm kề bên.

[00:24:14] Công đức của Thiên tử như mặt trời mặt trăng.

[00:24:17] Nước tôi và các nước khác đều hưởng ân đức.

[00:24:22] Điều tiểu vương hối tiếc, chỉ là chịu ơn trời sâu nặng...

[00:24:27] sống không thể báo đáp, chết cũng có lỗi với Bệ hạ.

[00:24:37] Ngài là một sứ giả vĩ đại.

[00:24:40] Trăm năm sau...

[00:24:42] càng là cầu nối giữa các quốc gia.

[00:24:47] Ngài nói muốn để những người Bột Nê đến thăm ngài...

[00:24:50] đều trở thành bạn của Đại Minh.

[00:24:53] Trẫm tin rằng tình hữu nghị của chúng ta...

[00:24:56] sẽ làm cảm động mỗi một vị khách ngoại phiên đến Đại Minh.

[00:25:01] Bạn bè của chúng ta sẽ có khắp thiên hạ.

[00:25:10] Lại đây, lại đây.

[00:25:20] Bệ hạ, sau khi tôi chết...

[00:25:24] tôi xin đem người con trai nhỏ của tôi là Hà Vượng...

[00:25:27] phó thác cho Bệ hạ.

[00:25:29] Hy vọng nó có thể kế thừa vương vị.

[00:25:38] Ngài cứ yên tâm.

[00:25:40] Bệ hạ...

[00:25:50] Kính xin Bệ hạ hãy tiếp tục bổ nhiệm Trịnh đại nhân làm quốc sứ.

[00:25:56] Để thuyền đội đi được xa hơn.

[00:26:01] Để chính sách hòa bình của Đại Minh...

[00:26:04] chuyến đi của tình hữu nghị, được tiếp nối mãi mãi.

[00:26:10] Trẫm hứa với ngài.

[00:26:13] Trẫm sẽ để Trịnh Hòa đi đến cùng trời cuối đất, đi khắp chân trời góc bể.

[00:26:20] Tốt quá, có thể ở lại Đại Minh, thật tốt.

[00:26:27] Có thể cùng Bệ hạ bầu bạn mãi mãi, thật là tốt.

[00:26:42] Bệ hạ!

[00:27:43] Đến.

[00:28:57] Chị, hôm nay...

[00:29:01]

[00:29:04] Thấy kỳ lạ phải không?

[00:29:08] Chị, hôm nay chị có vẻ rất vui.

[00:29:11] Không, hôm nay chị tức giận.

[00:29:17] Chị giận chính mình.

[00:29:20] Trịnh Hòa à, chị trách nhầm em rồi.

[00:29:24] Từ chuyện Bột Nê vương cam nguyện được chôn cất ở Đại Minh...

[00:29:26] qua chuyện này...

[00:29:28] chị đã nhận ra.

[00:29:31] Chị chỉ là kiến thức của đàn bà.

[00:29:34] Không giết Á Liệt là đúng, chị không nên mắng em.

[00:29:42] Chị, bây giờ chị nên vui rồi chứ?

[00:29:46] Phải, chị nên vui.

[00:29:50] Nhưng không biết tại sao...

[00:29:53] lại cảm thấy trong lòng trống rỗng.

[00:29:56] Chị, chị đừng buồn.

[00:30:00] Chuyện ra khơi còn phải chuẩn bị.

[00:30:01] Vẫn còn một thời gian nữa mà.

[00:30:04] Có lúc trong lòng thật hận.

[00:30:07] Sao Hoàng thượng không cách chức...

[00:30:10] vị chánh sứ đại nhân cứ hay đối đầu với ngài là em chứ.

[00:30:13] Cần gì cứ ở cùng nhau mà hờn dỗi.

[00:30:16] Chánh sứ này cứ phải là em làm sao?

[00:30:18] Em không thể ở nhà sống vài ngày yên ổn à?

[00:30:25] Thật ra...

[00:30:26] Chị là muốn em đi xin Hoàng thượng từ chức phải không?

[00:30:30] Sau đó chị nghĩ lại cũng thấy không đúng.

[00:30:32] Nếu em cứ ở nhà không ra khơi...

[00:30:35] chẳng phải là lại thành ra hờn dỗi với chị sao?

[00:30:39] Em cứ ra khơi đi.

[00:30:41] Thật không? Vậy em sẽ không làm phiền chị...

[00:30:45] em vẫn đi đối đầu với biển cả nhé, được không?

[00:30:49] Em đó, trong đầu chỉ có một đường gân thôi.

[00:31:19] Nhanh, nhanh, nhanh!

[00:31:31] Đứng sang một bên!

[00:31:46] Đi! Ra ngoài! Ra ngoài!

[00:31:47] Tại sao? Tại sao bắt chúng tôi đi?

[00:31:51] Mau đi!

[00:31:52] Xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao?

[00:31:54] Tất cả ra ngoài! Tất cả ra ngoài!

[00:31:56] Buông tôi ra!

[00:31:57] Hán Vương! Hán Vương! Tại sao bắt tôi?

[00:32:00] Bản vương không bắt ngươi thì bắt ai?

[00:32:03] Bản vương còn muốn chém ngươi nữa kìa.

[00:32:05] Tại sao chứ?

[00:32:08] Đi! Mau đi!

[00:32:09] Tại sao bắt tôi? Buông tôi ra!

[00:32:12] Hán Vương, làm lớn chuyện như vậy...

[00:32:14] chẳng phải là muốn đối đầu với Hoàng thượng sao?

[00:32:18] Đây gọi là chỉ đông đánh tây, ngoài sáng chịu thiệt, trong tối bù lại.

[00:32:22] Điện hạ bắt hết các sứ giả ngoại phiên...

[00:32:24] là muốn tống tiền của họ phải không?

[00:32:27] Ngươi tưởng bản vương chỉ có thế thôi sao?

[00:32:32] Bây giờ chuyện này...

[00:32:33] việc thuyền đội ra khơi được tung hô là một tương lai tươi sáng.

[00:32:36] Ta đây muốn dùng sự thật để nói chuyện với Hoàng thượng.

[00:32:39] Tại những nơi thuyền bè thương nhân ngoại phiên ra vào như Quảng Châu...

[00:32:41] Tuyền Châu, Ninh Ba...

[00:32:43] cũng không sạch sẽ như có người rêu rao.

[00:32:47] Mười ngón tay còn có ngón dài ngón ngắn mà.

[00:32:50] Trong giới thương nhân, người nào mà không có chứ.

[00:32:54] Đây gọi là rồng rắn lẫn lộn, vàng thau lẫn lộn.

[00:32:59] Cứ đào bới mạnh tay thế này...

[00:33:01] không chừng còn bắt được con cá lớn nào đó.

[00:33:06] Ta thấy chuyện không đơn giản như vậy.

[00:33:08] Không chừng lần này Hán Vương...

[00:33:09] thật sự đã phát hiện ra vấn đề.

[00:33:13] Ta sợ Cao Hú làm càn...

[00:33:16] thật sự sẽ rút củ cải lòi cả bùn.

[00:33:18] Vậy thì Trịnh Hòa sẽ không thể thanh minh được.

[00:33:21] Tên ngốc này, vì muốn được sủng ái...

[00:33:23] đã vắt óc nghĩ ra một vấn đề lớn.

[00:33:25] Gây chuyện không tốt...

[00:33:27] lại kéo cả Hoàng thượng xuống vũng bùn.

[00:33:33] Không có một chuyện nào bớt lo.

[00:33:37] Lũ quỷ ngoại phiên tự ý vào nhà dân Đại Minh, có tính là phạm pháp không?

[00:33:40] Cừu Quảng Đức tự xây hội quán, chứa chấp người ngoại tộc.

[00:33:43] Đây có phải là vi phạm quy định không?

[00:33:47] Ta không sợ đắc tội với người khác.

[00:33:49] Nhi thần tấn công là những kẻ bất pháp.

[00:33:51] thế lực làm loạn chính sự.

[00:33:53] Người ta đã mang về rồi, sự việc đã rõ ràng.

[00:33:56] Là sáng hay tối, là đúng hay sai...

[00:33:58] Phụ hoàng tự mình xem.

[00:34:01] Hắn không chỉ buôn lậu hàng hóa, còn buôn lậu người sống.

[00:34:03] Đón hết đám quỷ ngoại phiên đó về nhà.

[00:34:06] Luật Đại Minh viết rất rõ ràng.

[00:34:09] Cấm người ngoại phiên cư trú trong nhà dân.

[00:34:11] Nếu người ngoại phiên này mà ở lẫn với bá tánh...

[00:34:14] thì triều đình còn quản lý thế nào?

[00:34:17] Chưa được bẩm báo, đã dung chứa quỷ ngoại phiên, kết giao với man di.

[00:34:22] Đây không phải là muốn lật trời sao?

[00:34:25] Có người bề ngoài...

[00:34:27] luôn miệng nói muốn san sẻ lo âu cho Phụ hoàng.

[00:34:30] Nhưng gặp chuyện là trốn.

[00:34:31] Ngấm ngầm chỉ tính toán cho riêng mình.

[00:34:33] Lỡ như việc này mà gây cho Phụ hoàng

[00:34:36] Vừa về đã xông vào cung.

[00:34:39] Đã đi thăm huynh trưởng của con chưa?

[00:34:43] Con vội vào cung gặp Phụ hoàng, nên...

[00:34:45] Bao lâu rồi chưa đến Đông Cung?

[00:34:53] Phụ hoàng gần đây không khỏe.

[00:34:56] Luôn ngủ không ngon giấc.

[00:34:58] Con đừng làm Phụ hoàng phiền lòng nữa.

[00:35:01] Đi nói với huynh trưởng của con đi.

[00:35:02] Con...

[00:35:04] Lời con vừa nói, nói lại cho nó nghe một lần.

[00:35:32] Thái tử, Hoàng thượng bảo ngài về đi.

[00:35:35] Ngày mai đại triều, Hoàng thượng sẽ thẩm vấn.

[00:35:55] Dì nương.

[00:36:11] Đứng dậy đi.

[00:36:20] Phụ hoàng.

[00:36:25] Cao Hú đã nói hết với con rồi?

[00:36:27] Nói rồi ạ.

[00:36:28] Vậy giao cho con xử lý đi.

[00:36:32] Vâng.

[00:36:40] Phụ hoàng còn gì dặn dò không ạ?

[00:36:43] Hết rồi, đi đi.

[00:36:46] Nhi thần cáo lui.

[00:37:05] Tham kiến Thái tử điện hạ.

[00:37:07]

[00:37:08] Tạ ơn Thái tử.

[00:37:11] Tại hạ phụng mệnh Hán Vương...

[00:37:12] giao những thương nhân ngoại phiên bất pháp này...

[00:37:14] cho Thái tử điện hạ xử lý.

[00:37:17] Tại sao các người lại ở...

[00:37:19] trong nhà của bá tánh?

[00:37:20] Xin hỏi Thái tử...

[00:37:21] tại sao chúng tôi không thể ở trong nhà bá tánh?

[00:37:23] Các người nên ở trong Hội Đồng Quán.

[00:37:25] Nhưng Hội Đồng Quán đã kín chỗ rồi.

[00:37:27] Vậy các người nên báo quan chứ.

[00:37:29]

[00:37:31] bảo chúng tôi viết một văn thư trình báo trước.

[00:37:33] Mấy ngày sau mới trả lời chúng tôi.

[00:37:35] Nhưng tối nay chúng tôi ở đâu chứ?

[00:37:37] Chúng tôi đại diện cho đất nước mình đến Đại Minh.

[00:37:40] Không thể ngủ ngoài đường được chứ?

[00:37:42] Phải đó, đúng vậy.

[00:37:43] Đại Minh có luật pháp.

[00:37:45] Chỉ được ở trong Hội Đồng Quán, không được ở nhà dân.

[00:37:49] Chúng tôi không hiểu luật pháp của các vị.

[00:37:51] Ở hải ngoại, quy tắc chung của các nước...

[00:37:53] chính là trả tiền để ở trọ.

[00:37:55] Nước tôi đã đi qua ít nhất cũng hơn chục nước rồi.

[00:37:57] Đến đâu cũng có quy tắc như vậy.

[00:37:59] Lẽ nào ở Đại Minh lại không áp dụng được sao?

[00:38:01] Vì đã là mua bán...

[00:38:02] thì cả hai bên mua bán đều tự do.

[00:38:06] Bản vương có thể thay...

[00:38:07] thần dân và thương hộ của ta nói cho các ngươi biết...

[00:38:09] nhà này chúng tôi không cho thuê nữa.

[00:38:12] Tiền nhà chúng tôi cũng không nhận.

[00:38:14] Nhà dân không thể làm hội quán, chúng tôi không bán nữa.

[00:38:18] Tại sao? Sao lại như vậy?

[00:38:20] Xin lỗi, Điện hạ, ngài hối hận quá muộn rồi.

[00:38:22] Tôi có khế ước ở đây.

[00:38:24] Tức là giấy tờ chúng tôi cùng với chủ khách điếm...

[00:38:26] ông Cừu Quảng Đức cùng viết.

[00:38:28] Quan phủ của Đại Minh...

[00:38:29] có thể tùy ý xử trí thương hộ thần dân của mình.

[00:38:31] Nhưng phải tôn trọng...

[00:38:32] khế ước đã ký với chúng tôi.

[00:38:34] Nếu ngay cả cái này cũng không nhận...

[00:38:36] uy tín của người Đại Minh ở đâu?

[00:38:37] Đúng vậy, sao có thể không nói lý lẽ chứ?

[00:38:40] Còn có giữ chữ tín không?

[00:38:44] Thảo dân Cừu Quảng Đức khấu kiến Thái tử điện hạ.

[00:38:48] Ta hỏi ngươi.

[00:38:49] Ngươi có phải đã ký khế ước với người ngoại phiên không?

[00:38:54] Hội Đồng Quán vốn là...

[00:38:55]

[00:38:57] Còn nhà của ngươi lại thu tiền phòng gấp mấy lần.

[00:38:59] Xảo quyệt gian trá, càng che giấu càng lộ.

[00:39:01] Thái tử hỏa nhãn kim tinh, minh xét mọi việc.

[00:39:04] Thảo dân đúng là nhìn thấy tiền của nhiều thương nhân ngoại phiên như vậy...

[00:39:07] mà không kiếm được nên sốt ruột.

[00:39:09] Cái cách ta nghĩ ra này...

[00:39:11] vừa giải quyết được cái khó của triều đình là Hội Đồng Quán đông người quá tải...

[00:39:14] vừa có thể kiếm chút tiền, một công đôi việc.

[00:39:17] Vô sỉ.

[00:39:19] Ngươi nhiều lần phụ thánh ân, làm bại hoại quốc pháp kỷ cương.

[00:39:22] Ngươi cứ đợi Hoàng thượng tính sổ với ngươi đi.

[00:39:25] Thái tử.

[00:39:26] Thảo dân dù sao cũng là người đã đi đến đường cùng rồi.

[00:39:28] Chỉ có thể cá chết lưới rách.

[00:39:29] "

[00:39:30] Bẩm báo Thái tử điện hạ.

[00:39:32] Thảo dân đúng là vì theo đuổi lợi nhuận mà đến.

[00:39:35] Nhưng tiền, thảo dân lại không kiếm được một xu nào.

[00:39:39] Vậy tiền đâu?

[00:39:41] Tất cả... tất cả...

[00:39:43] Tất cả gì? Mau nói ra!

[00:39:46] Đều bị tống tiền vào phủ Hán Vương rồi.

[00:40:08] Ngươi nói cái gì?

[00:40:10] Thảo dân nếu nói ra thêm một chuyện nữa...

[00:40:12] Điện hạ sẽ càng không tin.

[00:40:14] Hán Vương bắt tôi thực ra là để...

[00:40:16] che giấu sự thật ông ta ra khơi buôn lậu.

[00:40:18] Hỗn xược! Hán Vương thiên tuế đường đường...

[00:40:21] lại đi tống tiền một tên buôn bán ngoài chợ như ngươi sao?

[00:40:23] Ta thấy ngươi sắp chết đến nơi rồi nên nói bậy bạ.

[00:40:26] Trong tay tôi có bằng chứng Hán Vương buôn lậu.

[00:40:31] Bằng chứng gì?

[00:40:34] Đưa đây ta xem.

[00:40:37] Chỉ cần Điện hạ tha cho tôi không chết...

[00:40:39] tôi nhất định sẽ giao bằng chứng vào tay Điện hạ.

[00:40:43] Ngươi dám mặc cả với bản vương?

[00:40:46] Tên tiểu nhân gian xảo.

[00:40:47] Bản vương có thể giết ngươi ngay lập tức.

[00:40:49] Giết tôi rồi...

[00:40:51] thì bằng chứng của Hán Vương cũng không lấy được nữa.

[00:40:55] Ngươi còn cò kè mặc cả với ta?

[00:40:57] Không dám.

[00:40:58] Thảo dân chỉ biết Thái tử hiện đang thay Hoàng thượng...

[00:41:01] chỉnh đốn nạn bất pháp ở ven biển.

[00:41:04] Thảo dân muốn giữ lại cái cớ này cho Điện hạ.

[00:41:08] Có lẽ sẽ dùng được đó.

[00:41:10] Ngươi tưởng bản vương sẽ vì muốn tranh công...

[00:41:12] mà giữ lại cái mạng chó của ngươi sao?

[00:41:14] Sẽ không. Nhưng Điện hạ hãy nghĩ cho bản thân mình...

[00:41:18] sẽ có hứng thú với thứ này.

[00:41:20] Điện hạ tương lai sẽ lên ngôi cửu ngũ.

[00:41:24] Biết đâu thứ này còn có thể có tác dụng lớn.

[00:41:29] Ngươi làm ta thấy ghê tởm.


 0 注释 sort   排序方式


下一个