Avanti il prossimo

(AI-sub) Trịnh Hoà Hạ Tây Dương tập 53 - La Gia Lương, Đường Quốc Cường

0 Visualizzazioni· 08/12/25
ai_sub_studio
ai_sub_studio
Iscritti
0

Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Trịnh Hoà Hạ Tây Dương (2009): Hành Trình Lịch Sử Vượt Biển Của Hạm Đội Nhà Minh <br>Bộ phim xoay quanh nhân vật lịch sử có thật – thái giám Trịnh Hòa (do ngôi sao TVB La Gia Lương thủ vai). Dưới mệnh lệnh của hoàng đế Minh Thành Tổ - Chu Đệ (Đường Quốc Cường), Trịnh Hòa đã dẫn đầu một hạm đội lớn nhất thế giới thời bấy giờ thực hiện 7 chuyến hải trình vĩ đại đến &quot;Tây Dương&quot; (vùng biển Ấn Độ Dương và xa hơn nữa).

Mostra di più

[00:00:06] Hoàng thượng ngài có tin không ạ?

[00:00:10] Tin, chuyện này rất bình thường mà.

[00:00:13] Khanh ở ngôi cao quyền trọng, lại là huynh đệ sinh tử của trẫm.

[00:00:17] Điều đó chứng tỏ người khác coi trọng khanh, kính trọng khanh mà.

[00:00:23] Hoàng thượng, ngài đừng trêu thần nữa.

[00:00:25] Chút tài mọn này của vi thần...

[00:00:26] Tất cả đều nằm trong tay hoàng thượng.

[00:00:29] Tâm tư của vi thần, hoàng thượng là người rõ nhất.

[00:00:34] Vốn muốn san sẻ chút lo âu cho hoàng thượng.

[00:00:36] Hết lòng vì triều đình.

[00:00:38] Thay hoàng hậu nương nương đã khuất quản chút việc nhà.

[00:00:41] Không ngờ lại gây thêm phiền phức cho hoàng thượng.

[00:00:49] Chu Năng thần thật sự già rồi, già mà vô dụng.

[00:00:59] Chuyện cười này của khanh chẳng đáng cười chút nào.

[00:01:06] Hoàng thượng, vi thần đã suy nghĩ kỹ rồi.

[00:01:10] Mới quyết tâm vào cung.

[00:01:12] Đến kể cho ngài nghe chuyện cười này.

[00:01:16] Hoàng thượng ngài nghe xong thì thôi.

[00:01:19] Người đưa hối lộ thần sẽ không nói cho hoàng thượng.

[00:01:24] Tiền hối lộ thần cũng chuẩn bị nhận.

[00:01:27] Từ nay xin cáo lão về quê, từ quan ở ẩn.

[00:01:32] Con cháu của vi thần không phải là người có tài làm quan.

[00:01:35] Cũng không có máu kinh doanh.

[00:01:38] Từ nay chỉ mong cả nhà dùng số tiền bẩn này.

[00:01:43] Để sống những ngày tháng trong sạch.

[00:01:46] Để lại chút tiền tài cho con cháu.

[00:01:49] Tích lại chút đức hạnh.

[00:01:55] Chu Năng à, khanh muốn từ quan ở ẩn, trẫm không cho phép.

[00:02:02] Trẫm còn muốn trong triều đình văn võ.

[00:02:05] Thường xuyên nhìn thấy mấy vị lão thần thân như huynh đệ.

[00:02:11] Khanh nghe đây, binh quyền không được giao.

[00:02:17] Khanh có thể không làm bất cứ việc gì.

[00:02:19] Nhưng Đô Đốc Phủ nhất định phải do khanh đứng giữa.

[00:02:22] Như vậy trẫm mới yên tâm.

[00:02:26] Thứ hai, số tiền này khanh cứ cầm lấy trước.

[00:02:32] Còn về người đưa hối lộ, trẫm trong lòng đã biết.

[00:02:37] Sẽ có cách xử lý.

[00:02:46] Hoàng thượng...

[00:02:48] Vi thần thật sự muốn thay hoàng thượng cầm quân xuất chinh.

[00:02:52] Nhưng tấm thân già này của vi thần quá nhẹ.

[00:02:57] Không dẹp yên được cuộc tranh giành phải trái bên cạnh hoàng thượng.

[00:03:02] Vi thần cũng mong hoàng thượng...

[00:03:05] Có thể chấm dứt phân tranh, gia đình yên ấm.

[00:03:13] Hoàng thượng.

[00:03:19] Huynh đệ tốt à.

[00:03:21] Trẫm sẽ không làm khó khanh đâu, công đạo tự ở lòng người.

[00:03:32] Lần này chinh chiến Mạc Bắc.

[00:03:35] Trẫm sẽ ngự giá thân chinh, không dùng ai cả.

[00:03:39] Cuối cùng làm một lần cô gia quả nhân.

[00:03:46] Chu Năng dụng tâm lương khổ.

[00:03:49] Người khác đưa bạc cho ông ta.

[00:03:50] Nhận thì loạn chính, không nhận thì đắc tội với Hán Vương.

[00:03:54] Ông ta thông minh.

[00:03:56] Trong sự trung trực ẩn chứa đại trí tuệ.

[00:03:58] Một câu chuyện cười của ông ta vừa bảo vệ được Chu Cao Húc.

[00:04:01] Cũng bảo toàn được bản thân.

[00:04:02] Vừa trọn vẹn nghĩa vua tôi.

[00:04:05] Cũng nghĩ đến tình cha con của trẫm.

[00:04:07] Cao Húc thật sự sẽ làm chuyện như vậy sao?

[00:04:09] Chu Cao Húc này, đáng ghét, đáng thương.

[00:04:15] Có lẽ còn đang cứu nó, hơn nữa không màng vinh nhục.

[00:04:22] Ông ấy là đang nhớ đến...

[00:04:24] Tình xưa nghĩa cũ của chiến dịch Tĩnh Nan năm đó.

[00:04:29] Chu Năng cả đời trong sạch, ghét ác như thù.

[00:04:33] Cả đời chưa từng nhận một đồng tiền nào.

[00:04:35] Ghét nhất chính là tư lợi tham lam, quyền mưu đảng tranh.

[00:04:40] Ông ta vứt bỏ thanh danh lừng lẫy để cứu Cao Húc.

[00:04:44] Chắc chắn là vì trẫm.

[00:04:48] Khiến bản thân phải nuốt sống một con ruồi.

[00:04:53] Nhi thần tham kiến phụ hoàng, dì.

[00:04:57] Sao con lại về?

[00:04:59] Phụ hoàng muốn ngự giá thân chinh.

[00:05:00] Nhi thần thực sự không yên tâm.

[00:05:02] Cho nên đã đến Bắc Kinh.

[00:05:05] Có gì mà không yên tâm?

[00:05:08] Nhi thần bất tài, nguyện thay phụ hoàng bắc chinh.

[00:05:18] Trong triều đa số các triều thần...

[00:05:20] Đều cho rằng phụ hoàng không cần thiết phải thân chinh.

[00:05:22] Càng không cần huy động 30 vạn binh mã.

[00:05:26] Ai lại phản đối?

[00:05:33] Đây là tấu chương của Hạ Nguyên Cát.

[00:05:39] Ông ta nói sao?

[00:05:43]

[00:05:52] Trẫm hiểu rồi.

[00:05:58] Phụ hoàng!

[00:05:59] Nhi thần hoàn toàn là xuất phát từ lòng hiếu thảo mà.

[00:06:02] Con nghe cho rõ đây.

[00:06:06] Trẫm ngự giá thân chinh Mạc Bắc, quan hệ trọng đại.

[00:06:11] Trong thời gian trẫm xuất binh.

[00:06:12] Cả nước trên dưới cần phải một lòng.

[00:06:15] Tuyệt đối không cho phép trong triều đình xuất hiện tiếng nói thứ hai.

[00:06:21] Con ở lại kinh thành giám quốc.

[00:06:23] Mọi việc lớn nhỏ, phải tùy thời bẩm báo cho trẫm.

[00:06:32] Nhi thần ghi nhớ.

[00:06:34] Hoàng trưởng tôn Chu Chiêm Cơ theo trẫm xuất chinh.

[00:06:38] Hộ giá nghe lệnh, học tập việc chiến trận.

[00:06:42] Tuân chỉ.

[00:06:45] Hạ Nguyên Cát bãi quan, giam vào đại lao Hình Bộ.

[00:06:49] Không được để xảy ra sai sót gì.

[00:06:51] Đợi trẫm khải hoàn về triều sẽ xử lý sau.

[00:06:57] Nghe rõ chưa?

[00:07:00] Tuân chỉ.

[00:07:01] Trẫm lập tức khởi hành. Con mau đi làm đi.

[00:07:07] Tuân chỉ. Nhi thần cáo lui.

[00:07:21] Tinh hoa trời đất, ngũ vị nhân sinh.

[00:07:24] Câu này thật có thâm ý sâu xa.

[00:07:41] Hoàng thượng, tội thần ra mắt hoàng thượng.

[00:07:47] Đứng lên đi.

[00:07:49] Tạ hoàng thượng.

[00:07:53] Hoàng thượng, ở đây âm khí quá nặng.

[00:07:56] Ngài không nên đến đây.

[00:08:00] Ngồi xuống nói chuyện.

[00:08:01] Tội thần không dám.

[00:08:03] Bảo khanh ngồi thì cứ ngồi.

[00:08:05] Thần tuân chỉ.

[00:08:07] Vương Trung.

[00:08:08] Có.

[00:08:09] Bày ra.

[00:08:10] Tuân chỉ.

[00:08:39] Hoàng thượng.

[00:08:40] Có biết tại sao trẫm giam khanh không?

[00:08:45] Sấm sét mưa móc đều là ơn trời.

[00:08:47] Tất cả xin nghe theo thánh đoán của hoàng thượng.

[00:08:52] Có biết tại sao trẫm lại mời khanh uống rượu không?

[00:08:55] Tội thần làm sao gánh nổi chữ "mời" này ạ.

[00:09:01] Coi như là mời khanh giúp trẫm một việc đi.

[00:09:06] Lần này...

[00:09:07] Trẫm muốn mượn khanh để làm việc, lấy đại nghĩa để phó thác.

[00:09:14] Hoàng thượng!

[00:09:16] Khanh vì Đại Minh mà hao tổn tâm trí, bạc cả mái đầu.

[00:09:20] Triều Vĩnh Lạc này, khanh là người vất vả nhất.

[00:09:23] Chịu ấm ức cũng nhiều nhất.

[00:09:27] Khanh là bề tôi cốt cán của trẫm.

[00:09:29] Nào, trẫm kính khanh ly rượu đầu tiên này.

[00:09:54] Xuất chinh Mạc Bắc, đi là một hai năm.

[00:09:58] Trẫm không yên tâm về chuyện trong nhà.

[00:10:03] Trẫm không muốn triều đình lại nổi phân tranh.

[00:10:06] Không muốn những người bên cạnh thái tử...

[00:10:08] Chỉ chăm chăm vào đảng tranh.

[00:10:11] Làm lỡ đại nghiệp xã tắc.

[00:10:15] Giam khanh là để cảnh cáo quần thần, đó là thứ nhất.

[00:10:22] Trẫm đưa khanh đến đây...

[00:10:25] Cũng là muốn khanh cắt đứt liên hệ với phe phái trong triều.

[00:10:31] Trước tiên đặt khanh ra ngoài cuộc.

[00:10:34] Giấu đi một hạt giống trong sạch.

[00:10:37] Sau này có thể thay trẫm lo liệu việc hậu sự.

[00:10:40] Để tân chính được kiên trì, quán triệt đến cùng.

[00:10:44] Đó là thứ hai.

[00:10:48] Nơi này khó có được sự thanh tịnh.

[00:10:51] Trẫm đã dặn dò, khanh có thể nghỉ ngơi.

[00:10:55] Tu thân dưỡng tính, tích lũy đợi thời.

[00:10:58] Sau này trẫm có trọng trách giao phó.

[00:11:03] Đó là thứ ba.

[00:11:06] Nào, nâng ly lên, trẫm kính khanh một ly.

[00:11:12] Vì ba tâm nguyện của trẫm.

[00:11:18] Hoàng thượng dụng tâm lương khổ, vi thần không biết lấy gì báo đáp.

[00:11:42] Khanh là trọng thần của Đại Minh.

[00:11:45] Không thể chỉ nghe mệnh lệnh của một người nào đó.

[00:11:48] Người làm vua phải có chí lớn.

[00:11:51] Người làm tôi cũng phải có lòng dạ rộng lớn, có thể co có thể duỗi.

[00:11:58] Tuyệt đối đừng học theo Giải Tấn.

[00:12:00] Vì danh tiếng của bản thân mà hành động theo cảm tính.

[00:12:03] Bỏ đi trọng trách.

[00:12:09] Giam khanh cũng có ý này.

[00:12:14] Trẫm mong khanh có thể chịu được thử thách.

[00:12:18] Hoàng thượng, vi thần nghe đã hiểu, vi thần hiểu rồi.

[00:12:33] Người trí thấy điều trí, người nhân thấy điều nhân.

[00:12:37] Nào, vua tôi chúng ta uống cạn ly rượu thứ ba này.

[00:12:41] Coi như ước định.

[00:12:42] Đợi sau khi trẫm từ Mạc Bắc khải hoàn trở về.

[00:12:45] Sẽ lại bàn bạc lâu hơn.

[00:12:52] Sắp bắc chinh rồi, trẫm phải đi đây.

[00:12:56]

[00:13:00] Diệu Cẩm tặng hoàng thượng một câu.

[00:13:03] Binh vô hình, thủy vô thế.

[00:13:05] Sức mạnh của nó nằm ở việc tùy thế mà biến đổi.

[00:13:09] Mạc Bắc từ khi Đại Minh khai quốc đến nay, chinh chiến không ngừng.

[00:13:14] Không nhất thiết phải dùng một trận chiến để mưu cầu bình an.

[00:13:18] Long thể quan trọng hơn.

[00:13:19] Hoàng thượng đã nói, sau khi từ Mạc Bắc trở về.

[00:13:22] Còn có mấy tâm nguyện.

[00:13:25] Mặt trời lặn về tây, sông lớn chảy về đông.

[00:13:29] Hôm nay ngày mai, tuổi xuân đã qua.

[00:13:34] Thiên cổ phong lưu, nhất thời hào kiệt.

[00:13:37] Long tranh hổ đấu, một trường cười nói.

[00:13:43] Diệu Cẩm.

[00:13:44] Đây cũng nên được coi là "Ngư chu xướng vãn" rồi nhỉ?

[00:13:48] Ta đứng bên bờ sông này dường như có thể thấy được.

[00:13:53] Hoàng thượng năm đó vì Thái Tổ mà để tang.

[00:13:56] Bị ngăn cản ở nơi này, thở dài bên sông.

[00:14:00] Sau đó, hoàng thượng lại ở nơi này vượt sông xuống phía nam.

[00:14:04] Cuối cùng thành tựu bá nghiệp.

[00:14:06] Hôm nay, hoàng thượng và Diệu Cẩm từ biệt bên sông.

[00:14:11] Ngày mai nhất định sẽ hùng phong tái khởi, hào tình dâng trào.

[00:14:17] Hoàng thượng đừng cảm thấy mình đã già.

[00:14:22] Tráng sĩ tuổi xế chiều.

[00:14:24] Càng có sức nâng ngàn cân, một bước lên trời.

[00:14:28] Diệu Cẩm, bao nhiêu năm nay ngươi mắng trẫm không ít.

[00:14:34] Hôm nay cuối cùng cũng nói được mấy câu làm trẫm thuận lòng.

[00:14:37] Hoàng thượng.

[00:14:41] Vương Trung! - Nô tài có mặt.

[00:14:42] Đem qua đây.

[00:14:45] Hoàng thượng.

[00:14:49] Đây là thượng phương bảo kiếm, thấy nó như thấy trẫm.

[00:14:54] Diệu Cẩm! - Hoàng thượng!

[00:14:57] Trẫm muốn ngươi trong thời gian bắc chinh.

[00:14:58] Lý lẽ đanh thép mà kiềm chế hai đứa con bất tài.

[00:15:02] Đừng để chúng tiếp tục nội đấu.

[00:15:04] Nói thẳng ra, trẫm không yên tâm anh em chúng nó.

[00:15:09] Hoàng thượng.

[00:15:13] Trông cậy vào ngươi.

[00:15:28] Bẩm thái tử điện hạ.

[00:15:29] Nô tài vừa rồi phụng mệnh đi mời Hạ đại nhân.

[00:15:32] Nhưng ông ấy nhất quyết không ra.

[00:15:34] Ông ấy nói sao?

[00:15:38] Ông ấy nói...

[00:15:39] Thái tử điện hạ muốn gặp, có thể đến nhà giam.

[00:15:50] Hoàng thượng vừa mới rời kinh thành.

[00:15:52] Bố chánh sứ và đề đốc của Sơn Đông đã đầu quân cho thái tử.

[00:15:55] Ngài sao có thể cười được vậy?

[00:15:57] Thói đời bạc bẽo, thấy lợi quên nghĩa.

[00:16:05] Chu Năng, lão già này.

[00:16:07] Không ngờ ông ta cũng học được cách khôn ranh rồi.

[00:16:13] Vẫn là câu nói đó, mau quay đầu đi, điện hạ.

[00:16:17] Lùi một bước biển rộng trời cao.

[00:16:21] Không phải cá chết, thì chính là lưới rách.

[00:16:25] Hán Vương điện hạ quyết không sống tạm bợ.

[00:16:32] Cho dù có chết ta cũng phải giãy giụa vài cái.

[00:16:51] Hạ đại nhân.

[00:16:58] Tội thần Hạ Nguyên Cát khấu kiến thái tử điện hạ.

[00:17:01] Thiên tuế, thiên tuế, thiên thiên tuế.

[00:17:04] Hạ đại nhân mau đứng dậy.

[00:17:10] Hạ công ngài không ra khỏi ngục.

[00:17:12] Là trách ta đã không đích thân đến đón ngài sao?

[00:17:18] Thái tử danh phận đã định.

[00:17:20] Hạ mỗ chỉ mong điện hạ có thể lấy đại cục làm trọng.

[00:17:24] Nay thái tử giám quốc.

[00:17:27] Càng phải không màng tư lợi, một lòng vì việc công.

[00:17:32] Thái tử nhất định phải nhìn cho rõ.

[00:17:35] Hoàng thượng trước khi đi đã giam thần vào đại lao này.

[00:17:39] Chính là hy vọng các bề tôi có thể trung thành với nước.

[00:17:43] Dừng bước trước việc kết bè kết phái.

[00:17:48] Thần ở trong ngục, điện hạ giám quốc.

[00:17:52] Các bề tôi cũng mỗi người làm tròn chức trách của mình.

[00:17:55] Đều là đang san sẻ nỗi lo cho hoàng thượng.

[00:18:03] Xem ra, đưa ngài đến đây.

[00:18:05] Thật sự là có thâm ý sâu xa.

[00:18:08] Phụ hoàng cao tay một bậc.

[00:18:10] Thái tử, đừng động tâm tư nữa.

[00:18:14] Hôm nay, Hạ mỗ mời thái tử đến đại lao.

[00:18:18] Xem Hạ mỗ ngồi tù như thế nào.

[00:18:20] Chính là hy vọng.

[00:18:21] Thái tử có thể thấu hiểu được nỗi khổ tâm của hoàng thượng.

[00:18:30] Ý của ngài, ta hiểu rồi.

[00:19:05] Ngô Tuyên.

[00:19:07] Điện hạ.

[00:19:15] Nào, mau ngồi.

[00:19:22] Điện hạ, Ngô mỗ đêm nay bái kiến điện hạ.

[00:19:26] Chỉ muốn hỏi ngài một câu.

[00:19:30] Nói đi.

[00:19:31] Ngài và thái tử đấu đá bao nhiêu năm nay.

[00:19:35] Muốn tranh giành cái gì?

[00:19:41] Thiên hạ.

[00:19:45] Không đúng, không đúng, không đúng.

[00:19:50] Chúng ta muốn tranh giành không chỉ là quyền và lợi.

[00:19:54] Mà là vì hoài bão tạo phúc cho Đại Minh.

[00:19:57] Là vì trên tuân thiên lý.

[00:19:59] Dưới hợp với sự công bằng của luân thường.

[00:20:05] Hùng tâm của đấng trượng phu là trời sinh.

[00:20:09] Tráng chí của bậc vương giả là do trời định.

[00:20:12] Giống như năm đó hoàng thượng khởi binh Tĩnh Nan.

[00:20:14] Đuổi Chu Doãn Văn xuống đài.

[00:20:16] Ai có thể nói hoàng thượng đương kim đoạt vị?

[00:20:20] Ai dám nói thiên hạ ngày nay.

[00:20:22] Không nên thuộc về Vĩnh Lạc chứ?

[00:20:24] Điện hạ, ngài nhất định phải nhớ kỹ.

[00:20:28] Hợp với đạo trời không phải là tình thân, mà là sự công bằng.

[00:20:38] Nghe tướng quân một lời, bỗng nhiên khai sáng.

[00:20:42] Mạt tướng hiện đã rời khỏi thuyền đội.

[00:20:46] Điện hạ ngài cũng đã rời khỏi Nam Kinh.

[00:20:52] Ngài và tôi bây giờ đều là thịt trên thớt.

[00:20:55] Cá trong lưới.

[00:20:58] Chúng ta phải nghĩ cách.

[00:21:00] Để xoay chuyển tình thế, đột phá vòng vây.

[00:21:04]

[00:21:10] Sức này không dùng đúng chỗ được.

[00:21:14] Không đánh trúng được yếu hại.

[00:21:18] Không hẳn, mạt tướng tuy đã rời khỏi thuyền đội.

[00:21:24] Nhưng trong thủy sư binh dũng.

[00:21:25] Vẫn còn hơn nửa là thuộc hạ cũ của tôi.

[00:21:28] Họ có thể nói là những khẩu pháo chờ khai hỏa.

[00:21:31] Ngòi nổ chính là mạt tướng đây.

[00:21:36] Cá không thể rời nước, chim không thể rời cây.

[00:21:41] Lá bài duy nhất trong tay chúng ta là thuyền đội.

[00:21:46] Cho nên bây giờ chúng ta chỉ có thể dựa vào thuyền đội để hành động.

[00:21:50] Ngài và tôi mới có đường sống.

[00:21:52] Như vậy mới có vốn để cùng Chu Cao炽.

[00:21:54] Đấu một trận ngươi chết ta sống, cá chết lưới rách.

[00:21:59] Ban đầu, Trần Hữu Lượng chính là dùng thủy sư.

[00:22:02] Để tranh thiên hạ với Thái Tổ.

[00:22:05] Chỉ tiếc là ban đầu.

[00:22:07] Đã không được Thái Tổ coi trọng.

[00:22:10] Kết quả để cho gã này ngày càng lớn mạnh.

[00:22:13] Đến khi binh lực của hắn đạt đến 60 vạn.

[00:22:17] Thái Tổ mới phải bất đắc dĩ dốc toàn lực.

[00:22:19] Đại chiến với hắn ở hồ Bà Dương, một trận định thiên hạ.

[00:22:24] Nếu đại quyền thuyền đội rơi vào tay người khác.

[00:22:27] Một là có thể uy hiếp trực tiếp Nam Kinh.

[00:22:30] Hai là.

[00:22:32] Cũng có thể bắc thượng Thiên Tân, uy hiếp Bắc Kinh.

[00:22:36] Nếu thật sự đến bước này.

[00:22:37] Trịnh Hòa chính là mấu chốt.

[00:22:45] Cậu.

[00:22:46] Cậu.

[00:22:48] Phía trước, phía trước là đảo Mạc Can rồi.

[00:22:50] Vậy sao?

[00:22:52] Đi xem xem.

[00:23:01] Đây đúng là một nơi tốt.

[00:23:03] Đúng vậy.

[00:23:04] Chúng ta mỗi lần hạ Tây Dương đều đi qua đây.

[00:23:09] Đảo Mạc Can, đảo Mạc Can, cuối cùng lại gặp nhau rồi.

[00:23:14] Trịnh đại nhân, ngài đã nhắc đến đảo Mạc Can suốt đường đi rồi.

[00:23:17] Có phải muốn xây một trạm hàng hóa ở đây không?

[00:23:20] Hòn đảo này nằm ngay trên.

[00:23:21] Con đường phải đi qua của tuyến hàng hải mới.

[00:23:22] Đối với thuyền đội, đối với Đại Minh.

[00:23:23] Đối với sự giao hảo hữu nghị của các nước đều quá quan trọng.

[00:23:26] Lại là tạo phúc cho chúng sinh.

[00:23:27] Một đại công ơn trạch cho hậu thế.

[00:24:14] Trịnh đại nhân, đại nhân.

[00:24:15] Vương đại nhân, Vương đại nhân!

[00:24:16] Trịnh đại nhân, Vương đại nhân!

[00:24:20] Các huynh đệ vất vả rồi.

[00:24:22] Ngươi cũng vất vả rồi, Tống Thiên.

[00:24:24] Cảnh Hoằng.

[00:24:24] Trạm hàng hóa này đã xây dựng xong rồi.

[00:24:27] Chúng ta lập tức tổ chức nguồn hàng từ trong nước.

[00:24:30] Chưa đến một năm nửa năm.

[00:24:31] Đảo Mạc Can yên tĩnh này.

[00:24:33] Sẽ trở thành trạm trung chuyển hàng hóa của thuyền đội.

[00:24:38] Nó sẽ giúp chúng ta chinh phục Đại Tây Dương.

[00:24:40] Đóng vai trò bảo đảm tiếp tế mấu chốt.

[00:24:43] Phải lập tức phái người về nước tổ chức vật tư.

[00:24:46] Thuyền đội ở đây nghỉ ngơi ba ngày.

[00:24:48] Sau đó thẳng tiến đến Mogadishu.

[00:24:54] Tình hình vùng biển điều tra thế nào rồi?

[00:24:56] Có người nói rằng.

[00:24:57] Sóng gió ở Mũi Bão Táp thật sự rất lớn.

[00:24:58] Nhưng quyết không giống như lời đồn.

[00:25:00] Vào mùa này.

[00:25:01] Nước biển chỉ tương đối nóng hơn một chút thôi.

[00:25:04] Nhưng tuyệt đối không phải là sôi sục.

[00:25:06] Ngươi nói đúng. Bởi vì thuyền đội chúng ta.

[00:25:08] Trạm đầu tiên phải đến.

[00:25:10] Sẽ phải đi qua đường xích đạo mười mấy độ.

[00:25:13] Xem ra.

[00:25:14] Chúng ta ít nhất phải làm rõ một vấn đề.

[00:25:17] Phương nam và bắc của xích đạo.

[00:25:18] Trong cùng một mùa.

[00:25:20] Nhiệt độ rất khác nhau.

[00:25:23] Thiên à.

[00:25:24] Bây giờ ta thật sự hơn bất cứ lúc nào trước đây.

[00:25:26] Đều càng muốn biết.

[00:25:28] Trời đất phía trước là như thế nào.

[00:25:30] Trịnh đại nhân, theo ngài nói như vậy.

[00:25:32] Thuyền đội đi về phía nam là chắc chắn rồi.

[00:25:35] Thuyền đội Bảo thuyền của chúng ta có những con tàu lớn vững chắc như vậy.

[00:25:38] Còn có hơn 20 năm kinh nghiệm hàng hải.

[00:25:41] Thái Bình Dương và Ấn Độ Dương đều đã vượt qua rồi.

[00:25:43] Còn vùng biển nào.

[00:25:45] Có thể cản được hành trình của thuyền đội Bảo thuyền chúng ta chứ?

[00:25:49] Thiên à, truyền lệnh nhổ neo.

[00:25:51] Thẳng tiến đến bờ đông của Vương quốc Vàng.

[00:25:53] Vâng.

[00:26:11] Hoàng gia gia.

[00:26:13] Cháu biết lần này người gọi cháu theo đến Mạc Bắc.

[00:26:15] Là muốn để tôn nhi luyện tập nhiều hơn về chiến sự.

[00:26:18] Cháu đi theo bên cạnh người.

[00:26:19] Đã học được không ít điều.

[00:26:21] Trong cuộc bắc chinh này, tôn nhi nhất định sẽ dốc nhiều sức lực.

[00:26:23] Thay gia gia lo liệu thêm chút việc.

[00:26:26] Tốt lắm. Con có thể thấy được...

[00:26:30] Cái ghế dưới mông của gia gia khó ngồi.

[00:26:33] Chính là một thu hoạch lớn.

[00:26:37] Ông trời cho gia gia ngồi lên điện Phụng Thiên.

[00:26:41] Hoàng gia gia thì phải xứng đáng với cái ghế đó.

[00:26:45] Cho nên nói, ngồi ghế lớn bao nhiêu.

[00:26:50] Thì phải lo lắng nhiều bấy nhiêu.

[00:26:55] Nhìn người vất vả lao tâm khổ tứ như vậy.

[00:26:57] Cháu có một chuyện không hiểu.

[00:27:00] Nói đi.

[00:27:01] Hoàng thúc Chu Cao Húc.

[00:27:03] Năm đó theo hoàng gia gia khởi binh Tĩnh Nan.

[00:27:05] Trên chiến trường anh dũng vô địch, quét sạch ngàn quân.

[00:27:08] Là một lương tướng khó có được.

[00:27:10] Lần bắc chinh này.

[00:27:11] Tại sao không để thúc ấy đến giúp người một tay?

[00:27:13] San sẻ nỗi lo cho người?

[00:27:19] Hoàng gia gia, người vẫn còn giận thúc ấy ạ?

[00:27:24] Hoàng gia gia già rồi, lo lắng lỡ mình có mệnh hệ gì.

[00:27:31] Con còn trẻ, không nắm giữ được.

[00:27:34] Nếu đại quyền rơi vào tay kẻ khác sẽ có sai lầm.

[00:27:38] 30 vạn quân tinh nhuệ này của Đại Minh.

[00:27:43] Gây chuyện không hay sẽ thành nam bắc đối đầu, chia cắt lãnh thổ.

[00:27:50] Hoàng thúc sẽ không làm vậy đâu ạ?

[00:27:52] Cháu nghe nói Lạc An Châu vẫn luôn bình lặng như nước.

[00:27:55] Bình yên vô sự.

[00:27:59] Bình lặng như nước, nhưng sóng ngầm cuộn trào.

[00:28:04] Binh quyền không thể buông.

[00:28:08] Đạo lý này con nên nghĩ đến chứ.

[00:28:14] Được gia gia chỉ điểm.

[00:28:15] Tôn nhi liền hiểu ra ngay.

[00:28:17] Chuyến đi Mạc Bắc này quả là không uổng công.

[00:28:28] Hán Vương đến rồi! Hán Vương đến rồi!

[00:28:31] Tốt, tốt, tốt. Hán Vương khỏe.

[00:28:33] Hán Vương, tốt, tốt, tốt.

[00:28:36] Hán Vương không mang binh khí, lấy cuốc làm thương sao?

[00:28:39] Tên thợ rèn thúi, mài cho sắc chút đi!

[00:28:45] Hán Vương khỏe.

[00:28:47] Hán Vương, Hán Vương đến rồi!

[00:28:50] Cùng vui với các ngươi mà.

[00:28:52] Hán Vương khỏe.

[00:28:52] Tốt.

[00:28:53] Hán Vương khỏe.

[00:28:55] Tốt, tốt, tốt, tốt, tốt, tốt.

[00:28:57] Một ngày không cuốc đất là tay lại ngứa ngáy.

[00:28:59] Ngứa ngáy rồi, hôm nay phải luyện tập thôi.

[00:29:14] Huynh đệ, thao luyện nào!

[00:29:36] Tốt! Bày trận! Tiến binh!

[00:29:48] Tiến binh!

[00:29:53] Ba!

[00:29:55] Bốn!

[00:29:57] Tấn công!

[00:30:08] Bẩm Hán Vương điện hạ!

[00:30:10] Thái tử đột nhiên... đang tiến về Lạc An Châu.

[00:30:16] Thật là không thể chờ đợi được rồi.

[00:30:22] Tham kiến hoàng dì nương.

[00:30:23] Ta muốn gặp Chu Cao炽.

[00:30:25] Giám quốc điện hạ hôm qua đã...

[00:30:26] Đích thân dẫn người ngựa đến Lạc An Châu, Sơn Đông.

[00:30:31] Lạc An Châu?

[00:30:44] [không rõ lời]

[00:30:46] [không rõ lời]

[00:30:47] [không rõ lời]

[00:30:52] Đúng là năm tháng không tha cho ai.

[00:30:54] Mới có mấy năm trời.

[00:30:55] Ngươi và ta đều đã là người ngoài bốn mươi rồi.

[00:31:00] Gió cát ở vùng Hoàng Hà cũ này.

[00:31:02] Sắp thổi Hán Vương điện hạ thành một lão nông rồi.

[00:31:07] Làm nông dân tốt mà.

[00:31:09] Ngươi xem họ, mặt hướng đất vàng, lưng hướng trời xanh.

[00:31:14] Mặt trời mọc thì làm, mặt trời lặn thì nghỉ.

[00:31:19] Một ngày ba bữa no, một giấc ngủ ngon.

[00:31:24] Vợ con giường ấm.

[00:31:26] Trong lòng thảnh thơi, ngủ cũng yên giấc.

[00:31:34] Nào, không sợ ngươi cười.

[00:31:36] Đây là do huynh đệ ta tự tay trồng đó.

[00:31:38] Vừa to vừa ngọt.

[00:31:42] Nào.

[00:31:50] Quả nhiên không tệ.

[00:32:02] Nếm thử cái này nữa đi.

[00:32:09] Đều là quả trên cùng một cây.

[00:32:12] Có quả đắng, có quả ngọt.

[00:32:18] Rồng sinh chín loại, mỗi loại mỗi khác mà.

[00:32:22] Thôi đi, bây giờ dưa đã chín, cuống đã rụng rồi.

[00:32:26] Không nói gì nữa.

[00:32:27] Cao Húc à, ngươi đừng cố tỏ ra mạnh mẽ nữa.

[00:32:31] Ngươi sống không hề tốt.

[00:32:34] Sao lại thấy vậy?

[00:32:37] Đường đường là Hán Vương điện hạ.

[00:32:39] Lẽ nào lại cam tâm sống như chó lợn.

[00:32:40] Bị người ta xem như phân thổ sao?

[00:32:45] Con người phải có lòng tự trọng.

[00:32:47] Sống ở đời phải tự lập tự cường.

[00:32:52] Ngươi là hậu duệ nhà Chu.

[00:32:54] Sao có thể sống tạm bợ như phường buôn bán rong?

[00:32:59] Trước đây, ngươi từng là anh hùng nửa đời, hào khí ngút trời.

[00:33:04] Bây giờ,

[00:33:05] Ngươi lại giống như con chuột đồng rúc trong đất.

[00:33:08] Không có chí lớn, cam chịu tầm thường.

[00:33:18] Ngu huynh thấy xấu hổ thay cho ngươi.

[00:33:20] Thay.

[00:33:20] Đại trượng phu không thể sống oanh liệt, thà chết còn hơn.

[00:33:32] Nghĩ cách về kinh thành đi.

[00:33:37] Nếu chúng ta có thể liên thủ lập công cho phụ hoàng.

[00:33:39] Hết lòng vì Đại Minh.

[00:33:42] Chẳng phải là một chuyện tốt khó có được sao?

[00:33:56] Lời đã nói đến mức này rồi.

[00:34:01] Cao Húc quyết không thể phụ lòng của đại ca.

[00:34:05] Cứ làm theo lời huynh nói.

[00:34:09] Ta sẽ tự mình dâng biểu lên phụ hoàng khẩn cầu.

[00:34:12] Tốt.

[00:34:16] Mời.

[00:34:32] Dì, muộn thế này rồi sao dì lại đến đây?

[00:34:35] Ta không yên tâm.

[00:34:37] Hai đứa các con gặp nhau.

[00:34:39] Nhất định sẽ xảy ra chuyện.

[00:34:42] Dì đều đã nghe rồi sao?

[00:34:44] Đúng vậy, đại ca vừa mới đến.

[00:34:50] Sao huynh ấy lại đột nhiên chạy đến Lạc An Châu?

[00:34:54] Đại ca cho ta tiền.

[00:34:58] Còn cho cả nhà già trẻ.

[00:35:00] Mang không ít quần áo mùa đông.

[00:35:02] Huynh ấy là đến để quan tâm.

[00:35:03] Thằng em không có chí tiến thủ này.

[00:35:07] Thật sao? Huynh ấy không nói gì khác à?

[00:35:12] Có nói.

[00:35:14] Gì vậy?

[00:35:19] Đại ca bảo ta đến nhận lỗi với phụ hoàng.

[00:35:22] Thỉnh cầu phụ hoàng ân chuẩn.

[00:35:24] Rời khỏi Lạc An Châu, trở lại kinh thành.

[00:35:29] Về Bắc Kinh?

[00:35:32] Nhưng con bây giờ đang bị hoàng thượng cấm túc.

[00:35:34] Tự ý rời khỏi Sơn Đông là phạm tội lớn đó.

[00:35:39] Chuyện này ta đã nghĩ kỹ rồi.

[00:35:45] Dì, con muốn nhờ dì giúp một việc.

[00:35:56] Những lời muốn nói, con đều đã viết ở trong này.

[00:36:14] Hà công công không quản ngại vất vả.

[00:36:16] Đem đồ tiếp tế đến cho thuyền đội.

[00:36:18] Thật có thể nói là lao khổ công cao.

[00:36:20] Nên làm, nên làm.

[00:36:22] Có được lần tiếp tế này.

[00:36:23] Thuyền đội Đại Minh nhất định có thể đi được xa hơn.

[00:36:28] Nhưng mà...

[00:36:35] Hà công công vì sao lại thở dài?

[00:36:39] Xảy ra chuyện gì sao?

[00:36:42] Không nói thì thôi vậy.

[00:36:44] Có phải long thể của hoàng thượng không được khỏe?

[00:36:46] Hoàng thượng lần này đi Mạc Bắc.

[00:36:48] Vốn là mang bệnh thân chinh.

[00:36:52] Nghe nói bây giờ bệnh càng nặng hơn.

[00:36:54] Trịnh đại nhân, đây là bí mật động trời đó.

[00:36:59] Tôi không nói gì đâu nhé.

[00:37:01] Ngài cũng không nghe thấy gì cả.

[00:37:03] Hoàng thượng người không sao chứ?

[00:37:05] Chi tiết tôi cũng không biết, ngài đừng hỏi nữa.

[00:37:19] Chúng ta phải trở về.

[00:37:20] Nói gì cũng phải gặp hoàng thượng một lần.

[00:37:23] Nhưng bây giờ.

[00:37:25] Thuyền đội của chúng ta đã chia thành bốn đội.

[00:37:27] Đang neo đậu ở Vương quốc Vàng, cửa Hồng Hải, núi Tích Lan.

[00:37:31] Và Guli, bốn nơi.

[00:37:33] Cho dù bây giờ lập tức phái người đi liên lạc.

[00:37:37] E rằng việc chất hàng hóa, bổ sung tiếp tế.

[00:37:40] Chờ đợi gió mùa.

[00:37:42] Để tập hợp lại cũng cần một thời gian.

[00:37:45] Hơn nữa, chúng ta tự ý về nước.

[00:37:48] Chẳng phải là vi phạm quy chế sao?

[00:37:49] Nếu lỡ gây ra phiền phức.

[00:37:53] Ta tiếc là đã mất đi một cơ hội.

[00:37:55] Dũng cảm vượt qua Mũi Bão Táp.

[00:37:57] Nhưng long thể của hoàng thượng quan trọng hơn bất cứ thứ gì.

[00:38:02] Nếu không gặp được hoàng thượng một lần.

[00:38:04] Chúng ta sẽ hối hận cả đời.

[00:38:08] Vậy đi, đội thuyền này lập tức quay về.

[00:38:11] Các đội thuyền nhánh lần lượt về nước.

[00:38:14] Còn về Đại Tây Dương.

[00:38:16] Sau này nhất định sẽ có cơ hội trở lại.

[00:38:41] Tấu chương khai phá hải vực.

[00:38:46] Tấu chương khai phá hải vực.

[00:38:52] Nhưng...

[00:38:54] Tốt.

[00:38:57] Chỉ riêng cái tiêu đề đã có khí thế ngút trời rồi.

[00:39:01] Đúng là bút pháp lớn.

[00:39:04] Còn thiếu một chút nữa là viết xong rồi.

[00:39:06] Cảnh Hoằng, đang định mời huynh giúp cân nhắc đây.

[00:39:12] Ta nói, mấy ngày nay huynh...

[00:39:13] Đóng cửa không ăn không uống.

[00:39:16] Ta còn tưởng huynh có chuyện gì giấu giếm.

[00:39:19] Ta giấu ai chứ sao giấu được đệ.

[00:39:24] Chúng ta phụng chỉ tuần dương đã sáu lần rồi.

[00:39:27] Trước sau cộng lại ra biển gần 20 năm.

[00:39:30] Mỗi lần về nước.

[00:39:31] Đều mang về lượng lớn của lạ vật quý.

[00:39:33] Và biểu mừng của các nước.

[00:39:36] Nhưng lại rất ít học hỏi những điểm mạnh của các nước hải ngoại.

[00:39:39] Để giúp Đại Minh.

[00:39:41] Nói phải lắm.

[00:39:42] Ngàn trăm năm nay.

[00:39:43] Các triều đại đều xem đất hải ngoại.

[00:39:46] Là nơi hoang vu man rợ.

[00:39:48] Cứ cho rằng nơi đó hỗn độn chưa khai hóa.

[00:39:51] Cho nên chỉ một mực ban ơn, vỗ về.

[00:39:55] Hoàn toàn không thèm học hỏi bắt chước.

[00:39:58] Mấy hôm nay, ta đã đem tình hình các nước Tây Dương.

[00:40:01] Nghiêm túc suy nghĩ, phân loại lại.

[00:40:04] Chuẩn bị dâng tấu lên hoàng thượng, học cái hay của các nước hải ngoại.

[00:40:08] Bù đắp cái thiếu của Trung Thổ Đại Minh.

[00:40:10] Mở thêm nhiều tuyến đường biển, làm giàu cho nước, thân thiện với các nước láng giềng.

[00:40:14] Trịnh đại nhân, ngài có cao kiến gì?

[00:40:18] Thứ nhất, thành lập một đội.

[00:40:21]

[00:40:24] Nó không chỉ nên được dùng để hộ vệ biển, tuần tra.

[00:40:27] Thông thương và mậu dịch.

[00:40:29] Mà còn phải vượt qua các đại dương lớn.

[00:40:30] Khám phá hết tất cả thế giới chưa biết.

[00:40:33] Đến với mọi người dưới gầm trời này.

[00:40:35] Hoằng dương thánh ân của thiên triều và giao lưu với họ.

[00:40:40] Thứ hai, mở rộng các điểm tiếp tế ở hải ngoại.

[00:40:43] Phàm là các quan văn võ được trang bị.

[00:40:45] Tàu thuyền và các chi phí.

[00:40:47] Lương thực, kinh phí đều lấy từ mậu dịch.

[00:40:50] Thứ ba, thành lập nha môn hải sự.

[00:40:53] Mở rộng trường hàng hải, bồi dưỡng các loại nhân tài.

[00:40:56] Để có lợi cho đại nghiệp tuần dương được truyền từ đời này sang đời khác.

[00:40:59] Trường thịnh không suy.

[00:41:01] Thứ tư, từng bước mở cửa mậu dịch hải ngoại.

[00:41:04] Cho phép dân gian và các nơi ở Tây Dương thông thương qua lại.

[00:41:08] Giao dịch trao đổi.

[00:41:10] Triều đình và quan phủ từ đó thu thuế.

[00:41:13] Làm đầy quốc khố.

[00:41:15] Thứ năm, đối đãi tử tế với người nước ngoài.

[00:41:18] Chỉ cần họ tuân thủ luật lệ Đại Minh.

[00:41:20] Là có thể cho phép họ vào cửa ải, lên bờ, tự do mậu dịch.

[00:41:24] Đại loại như vậy, tổng cộng 8 hạng mục 13 điều.

[00:41:27] Cốt lõi chính là khai phá đường biển, làm giàu cho nước, thân thiện với các nước láng giềng.


 0 Commenti sort   Ordina per


Avanti il prossimo