التالي

Ngọc Quan Âm tập 19 + 20 - Tôn Lệ, Đồng Đại Vỹ, Hà Nhuận Đông

11 المشاهدات· 06/22/25
duongvu88
duongvu88
3 مشتركين
3

⁣Ngọc Quan Âm (玉观音) là bộ phim truyền hình đặc sắc với sự tham gia của Tôn Lệ, Đồng Đại Vỹ và Hà Nhuận Đông. Phim xoay quanh An Tâm – một nữ cảnh sát phòng chống ma túy, cùng những mối quan hệ phức tạp và những lựa chọn đầy giằng xé giữa lý trí và tình cảm. Xen lẫn giữa nhiệm vụ và đời tư, bộ phim là bức tranh chân thực về cuộc sống, tình yêu và trách nhiệm.

أظهر المزيد

[00:00:16] Dương Thụy.

[00:00:20] Sao cậu lại ở đây?

[00:00:21] Lý Giai, lâu rồi không gặp.

[00:00:23] Đúng vậy, tớ thấy cậu có vẻ gầy đi.

[00:00:28] Giờ đang làm ở đâu thế?

[00:00:31] Mới vào một công ty máy tính.

[00:00:32] Nhưng bây giờ lại nghỉ rồi.

[00:00:49] Dương Thụy, sao cậu lại ở đây?

[00:00:51] Nghe nói cậu từng đến tìm anh.

[00:00:53] Đúng vậy, thư ký của anh bảo anh không có ở đó.

[00:00:56] Thư ký gì chứ.

[00:00:58] Cô bé nhà quê làm thuê, chẳng biết làm việc gì cả.

[00:01:00] Cũng không biết gọi cho anh.

[00:01:02] Tìm được việc chưa?

[00:01:04] Vẫn chưa.

[00:01:06] Không đi tìm trong số những mối quan hệ

[00:01:08] của cậu ở công ty Quốc Ninh à?

[00:01:11] Những công ty đó đều coi công ty Quốc Ninh

[00:01:13] là khách hàng lớn mà nịnh bợ.

[00:01:15] Biết Chung Ninh và Chung Quốc Khánh trở mặt với em,

[00:01:17] họ đều cho rằng hai anh em họ

[00:01:20] đã đá em ra khỏi đó.

[00:01:21] Họ đều thấy em không đáng thương hại.

[00:01:23] Hơn nữa, đối với người không rõ ràng,

[00:01:25] lắm thị phi như em,

[00:01:26] họ tránh còn không kịp.

[00:01:28] Bây giờ em có bù tiền cho họ,

[00:01:30] làm không công họ cũng không dùng em.

[00:01:34] Anh cũng có làm ăn với công ty họ,

[00:01:36] có phải anh cũng không dám dính dáng đến em không?

[00:01:38] Cũng đúng thôi.

[00:01:39] Không, không, chuyện đó không nhất định, phải không?

[00:01:42] Gần đây có đi thăm bố cậu không?

[00:01:44] Tôi nghe nói ông ấy cũng bị công ty Quốc Ninh sa thải rồi.

[00:01:47] Sao họ lại còn tru di cửu tộc thế?

[00:01:49] Em gây sự với Chung Ninh,

[00:01:50] lôi bố em vào làm gì chứ?

[00:01:53] Lý do là

[00:01:54] công nhân An Huy và công nhân Hà Nam

[00:01:57] đánh nhau ở công trường.

[00:01:58] Thực ra không liên quan gì đến bố cậu cả, cậu biết không?

[00:02:01] Nếu muốn truy cứu trách nhiệm, đó cũng là chuyện của công ty xây dựng.

[00:02:04] Nhưng bố cậu cũng không khiếu nại.

[00:02:05] Ai mà không hiểu rốt cuộc chuyện bên trong là thế nào.

[00:02:09] Tôi thấy, đây là muốn đổ tội,

[00:02:11] dù sao thì cứ sa thải bố cậu trước rồi tính sau.

[00:02:14] Bố cậu già rồi, nhưng vẫn còn tinh mắt.

[00:02:18] Ông ấy không hề hận Chung Ninh và Chung Quốc Khánh.

[00:02:21] Ông ấy hận cậu.

[00:02:22] Ông ấy cho rằng chuyện này là do cậu mang lại.

[00:02:24] Tóm lại là cậu nhóc cậu và An Tâm

[00:02:26] ở bên ngoài vui vẻ sung sướng,

[00:02:27] làm liên lụy đến bố cậu.

[00:02:30] Hôm nào đến thăm ông ấy đi.

[00:02:31] An ủi ông ấy.

[00:02:35] Chúng ta đừng đứng ngoài này nữa.

[00:02:37] Vào trong đi. Dương Thụy,

[00:02:38] cậu vào ăn cơm cùng chúng tôi đi.

[00:02:41] Thôi, em về trước đây.

[00:02:42] Cũng được, cũng được. Vậy đi,

[00:02:44] khi nào cậu đến thăm ông ấy,

[00:02:46] thì gửi lời hỏi thăm của tôi nhé.

[00:02:47] Vậy bọn tôi vào trước đây.

[00:02:48] Dương Thụy, bọn tôi đi trước nhé, tạm biệt.

[00:03:34] Bố, sao lại uống nhiều rượu thế này.

[00:03:38] Cậu trai, cậu đến rồi.

[00:03:40] Mau dìu ông ấy về đi.

[00:03:41] Đã mấy lần thế này rồi.

[00:03:43] Lần trước còn làm vỡ hết bát đĩa của chúng tôi.

[00:03:45] Thật sự xin lỗi.

[00:03:47] Từ từ, từ từ.

[00:03:47] Đi cẩn thận nhé, ông cụ.

[00:03:52] Làm phiền các bác rồi.

[00:03:53] Không sao, không sao, đi cẩn thận, cẩn thận.

[00:04:20] Dậy đi.

[00:06:48] Cậu là Dương Thụy?

[00:06:52] Được, ngồi đi.

[00:06:55] Cậu có quan hệ gì với ông Mã ở chỗ chúng tôi?

[00:06:58] Một thầy giáo của tôi là anh trai ông ấy.

[00:07:00] Sau đó thầy giáo tôi đã nói với ông ấy về tình hình của tôi.

[00:07:02] Ông ấy nói chỗ các chị đang tuyển người.

[00:07:03] Nên bảo tôi đến tìm chị.

[00:07:06] Đúng là ông ấy có nhắc đến.

[00:07:08] Chuyện này mong chị giúp đỡ nhiều.

[00:07:11] Cậu muốn ứng tuyển vào bộ phận Marketing của chúng tôi, đúng không?

[00:07:16]

[00:07:18] Phòng Marketing của chúng tôi năm nay chỉ tuyển hai người.

[00:07:21] Đã tuyển đủ rồi.

[00:07:23] Nếu cậu nhất định muốn ứng tuyển vào bộ phận này

[00:07:26] thì năm sau hãy đến thử lại.

[00:07:28] Năm sau chúng tôi có thể sẽ tuyển thêm người.

[00:07:31] Vậy ngoài phòng Marketing ra,

[00:07:33] các chị còn bộ phận nào tuyển người không?

[00:07:34] Các bộ phận khác thì có phòng Tài chính.

[00:07:37] Cậu có chứng chỉ kế toán không?

[00:07:44] Vậy chị xem có công việc nào phù hợp với tôi không?

[00:07:52] Chúng tôi có một trạm phân phối đang thiếu người.

[00:07:54] Cậu có muốn đến đó không?

[00:07:56] Trạm phân phối?

[00:07:57] Trạm phân phối làm gì ạ?

[00:08:00] Chủ yếu là bán hàng theo khu vực.

[00:08:01] Làm công việc cung ứng.

[00:08:03] Trạm Đại Bắc Diêu đang thiếu người.

[00:08:04] Nếu cậu đến đó,

[00:08:05] tôi có thể cho cậu làm phó trạm trưởng.

[00:08:08] Trạm phân phối này lương cơ bản thường là 300.

[00:08:12] Trạm trưởng thì là 600.

[00:08:14] Phó trạm trưởng là 400 - 500.

[00:08:16] Nhưng hàng tháng có tiền hoa hồng.

[00:08:18] Nếu làm tốt,

[00:08:19] hàng tháng có thể nhận được 2-3 nghìn.

[00:08:22] Ít nhất cũng phải được 500 - 600.

[00:08:26] Cậu xem xét thử xem.

[00:08:31] Được, tôi làm.

[00:09:02] Dương Thụy.

[00:09:07] Cậu là Dương Thụy à?

[00:09:08] Sao lại ra nông nỗi này?

[00:09:10] Cậu là Đổng Toàn phải không?

[00:09:13] Càng ngày càng xinh đẹp.

[00:09:16] Không phải nghe nói cậu

[00:09:17] làm sếp ở công ty nào rồi sao?

[00:09:19] Sao lại làm nghề buôn gas thế này?

[00:09:22] Hay là đang ở đây trải nghiệm cuộc sống?

[00:09:24] Là cuộc sống đang trải nghiệm tớ.

[00:09:27] Cậu hài hước thật.

[00:09:29] Trước khi tốt nghiệp đã không gặp cậu.

[00:09:30] Còn tưởng cậu ra nước ngoài rồi.

[00:09:33] Cậu còn nhớ Trần Lỗi không?

[00:09:35] Còn cả Triệu Chí Cương khoa Máy tính nữa.

[00:09:38] Hai người họ lập một trang web.

[00:09:39] Chưa đầy một năm

[00:09:40] tài sản đã mấy triệu rồi.

[00:09:42] Còn Ngô Hiểu nữa,

[00:09:44] thổi saxophone rất nổi tiếng ở Bắc Kinh.

[00:09:46] Bạn học chúng ta cũng chỉ có mấy người đó là khá.

[00:09:48] Những người còn lại chẳng ra sao cả.

[00:09:50] Tớ không nói chuyện với cậu nữa.

[00:09:51] Tớ phải vào trong trước.

[00:09:53] Nếu không được thì cậu đi tìm Trần Lỗi và Triệu Chí Cương.

[00:09:55] Họ tìm cho cậu việc gì đó cũng tốt hơn là làm cái này.

[00:09:58] Tớ vào trước đây.

[00:10:05] Dương Thụy, đi không?

[00:10:06] Lát nữa cảnh sát đến đây không cho đậu xe đâu.

[00:10:08] À, đi thôi, đi thôi.

[00:10:21] Cảm ơn.

[00:10:41] Dương Thụy.

[00:10:42] Sao lại sốt rồi, đi khám chưa?

[00:10:43] Khám rồi, vừa mới tiêm một mũi.

[00:10:45] Bác sĩ nói phải nhập viện.

[00:10:46] Bệnh gì thế?

[00:10:48] Giống lần trước, viêm màng phổi cấp.

[00:10:50] Làm thủ tục nhập viện chưa?

[00:10:53] Bác sĩ nói rồi,

[00:10:54] phí nhập viện ít nhất ba nghìn.

[00:10:56] Ít hơn là không nhận.

[00:10:58] Đi.

[00:11:36] Bố, đây là An Tâm.

[00:11:39] Đây là con của cô ấy.

[00:11:41] Con cô ấy bệnh nặng lắm rồi.

[00:11:53] Vào đi.

[00:12:05] Bố,

[00:12:07] bố có thể cho con vay ít tiền không?

[00:12:08] Đứa bé nhập viện cần ba nghìn tiền đặt cọc.

[00:12:10] Nhưng bây giờ con không có.

[00:12:19] Ta không có tiền.

[00:12:21] Ta lấy đâu ra ba nghìn tệ?

[00:12:23] Các người vay ta,

[00:12:25] ta đi vay ai đây?

[00:12:31] Bố, xin bố hãy giúp chúng con đi.

[00:12:34] Chúng con thực sự không còn cách nào khác

[00:12:35] mới đến tìm bố.

[00:12:38] Ta giúp các người, ai giúp ta?

[00:12:42] Dương Thụy, mày còn là con tao không?

[00:12:44] Bố mày bây giờ không có việc làm,

[00:12:46] đến cơm cũng không có mà ăn,

[00:12:47] mày có lo không hả?

[00:12:49] Một tháng chút lương hưu này,

[00:12:51] đến bánh bao cũng không có mà ăn.

[00:12:52] Mày còn trẻ mà còn đến bòn rút của tao.

[00:12:55] Hàng xóm biết được chẳng phải sẽ mắng chết mày à?

[00:13:05] Bố, đứa bé bị viêm màng phổi cấp.

[00:13:08] Nếu không chữa trị nữa sẽ nguy hiểm đến tính mạng.

[00:13:12] Con xin bố, cứu nó được không?

[00:13:15] Đây là con của ai, hả?

[00:13:17] Là của mày à?

[00:13:18] Là của nhà họ Dương chúng ta à?

[00:13:20] Tao thấy bây giờ ngay cả mày,

[00:13:21] cũng không phải người nhà họ Dương nữa rồi.

[00:13:24] Nhà họ Dương chúng ta

[00:13:25] không làm ra chuyện như vậy.

[00:13:26] Con đã làm chuyện gì chứ?

[00:13:28] Việc con làm, con không thấy mất mặt.

[00:13:30] Tao thấy mất mặt!

[00:13:31] Mất mặt chết đi được!

[00:13:34] Người ta đều nói người đàn bà này

[00:13:35] không phải hạng tử tế.

[00:13:37] Cô ta không ra gì,

[00:13:38] mày không tin phải không?

[00:13:40] Không tin thì đứa bé này từ đâu ra?

[00:13:42] Đây có phải là con của mày không?

[00:13:43] Không phải con của mày,

[00:13:44] mày còn bế đi khắp nơi.

[00:13:45] Mày càng dính vào thứ bẩn thỉu.

[00:13:47] Dính vào rồi mày còn dẫn về nhà cho tao?

[00:13:49] Tao không thể mất mặt với mày như thế này được!

[00:13:51] Cút hết cho tao! Cút ra ngoài! Cút!

[00:13:52] An Tâm, em bế con đi.

[00:13:54] Ông nói gì? Ông nói gì? Dương Thụy!

[00:13:56] Mày định làm gì?

[00:13:58] Dương Thụy, buông tay ra! Buông tay ra!

[00:14:00] Em buông ra! Không sao, em buông ra.

[00:14:01] Mày làm gì thế!

[00:14:04] Mày không phải con tao!

[00:14:06] Mày vì một người đàn bà mà đánh bố mày!

[00:14:08] Mày là đồ súc sinh!

[00:14:17] Mày có khí phách thì đừng quay về!

[00:14:19] Tao không nhận mày là con!

[00:14:21] Mày cũng không có người bố này!

[00:14:47] Dương Thụy, anh vì em mà làm như vậy với bố anh,

[00:14:52] em thực sự rất buồn.

[00:14:55] Anh phải biết đó là bố anh,

[00:14:58] sinh anh nuôi anh hai mươi năm trời.

[00:15:01] Còn em, em và Tiểu Hùng,

[00:15:05] chúng em không là gì cả.

[00:15:33] Em đã nói từ lâu,

[00:15:35] em là một con hồ ly tinh.

[00:15:37] Người đàn ông nào có được em,

[00:15:40] đều sẽ gặp xui xẻo.

[00:15:43] Anh muốn em, anh cũng muốn đứa bé này.

[00:15:44] Anh sẽ không gặp xui xẻo đâu, chúng ta đều sẽ không gặp xui xẻo.

[00:15:47] Chúng ta nhất định sẽ tốt, nhất định sẽ tốt hơn họ.

[00:16:08] Bác sĩ, đứa bé này là của chúng tôi.

[00:16:10] Nhưng nó cũng là của quốc gia.

[00:16:11] Các vị không thể thấy chết mà không cứu.

[00:16:13] Thế này, tôi đặt cược chứng minh thư của tôi ở đây.

[00:16:15] Có thể cho đứa bé tiêm trước được không?

[00:16:17] Tiền đặt cọc này tôi sẽ sớm mang đến cho các vị.

[00:16:23] Anh là bố của đứa bé,

[00:16:24] anh họ Dương, đứa bé họ An.

[00:16:32] Là theo họ mẹ phải không?

[00:16:40] Theo quy định, chúng tôi không có quyền giữ chứng minh thư của các vị.

[00:16:43] Thế này đi.

[00:16:44] Tôi sẽ đến phòng nhập viện để thương lượng.

[00:16:46] Các vị đưa đứa bé

[00:16:47] đến phòng điều trị để truyền dịch trước.

[00:16:49] Còn sau này có thể nhập viện hay không,

[00:16:51] quay lại nói sau.

[00:16:53] Các vị hãy trả tiền truyền dịch trước.

[00:16:58] Để cho đứa bé tiêm trước đi.

[00:16:59] Anh đi lấy tiền nhé.

[00:17:03] Dương Thụy, anh đi đâu lấy tiền?

[00:17:07] Tìm người giúp.

[00:17:26] Cô đi trước, tiêm cho họ đi.

[00:17:27] Được không? Được.

[00:17:29] Theo quy định,

[00:17:30] trên đơn không có con dấu đã thu tiền mặt,

[00:17:32] phòng điều trị sẽ không tiêm.

[00:17:37] Cảm ơn.

[00:17:57] Dương Thụy.

[00:17:59] Sao đến sớm thế.

[00:18:01] 11 giờ rồi, xem anh ngủ này.

[00:18:04] Gần đây phát tài ở đâu thế, mọi người không tìm được cậu.

[00:18:06] Vào đi, vào đi.

[00:18:13] Ướt hết cả rồi.

[00:18:15] Thay quần áo đi.

[00:18:31] Đây.

[00:18:43] Thế nào rồi, thời gian này

[00:18:46] một mình hay là...

[00:18:47] Vẫn là với An Tâm.

[00:18:52] Vẫn là với An Tâm à

[00:18:54] Anh bạn,

[00:18:55] cũng giỏi đấy.

[00:18:57] Bốn tháng rồi nhỉ?

[00:18:59] Không phải, nửa năm rồi.

[00:19:03] Anh Lưu, em có chuyện gấp.

[00:19:07] Anh có thể cho em vay ít tiền không?

[00:19:12] Gấp không?

[00:19:15] Anh gần đây mới làm một vụ làm ăn,

[00:19:17] tiền đều bị kẹt hết rồi.

[00:19:19] Anh bây giờ còn phải vay tiền người khác.

[00:19:22] Em rất gấp.

[00:19:23] Con của An Tâm bị bệnh,

[00:19:25] hôm nay phải dùng ngay.

[00:19:28] Dương Thụy, cậu nói thật với anh một câu,

[00:19:32] đứa bé đó có phải của cậu không?

[00:19:34] Người khác nói anh không tin đâu.

[00:19:36] An Tâm là do anh dẫn cậu đi gặp cô ấy.

[00:19:39] Mới có một thời gian ngắn sao lại có con được?

[00:19:44] Không phải của em.

[00:19:46] Không phải của cậu sao lại quan tâm thế?

[00:19:50] Em yêu họ.

[00:20:06] Bệnh gì, cần bao nhiêu tiền?

[00:20:09] Viêm màng phổi cấp.

[00:20:11] Tiền đặt cọc nhập viện cần ba nghìn tệ.

[00:20:17] Bây giờ cậu đang làm ở đâu?

[00:20:19] Đơn vị cậu có công đoàn không?

[00:20:20] Có thể tìm họ tạm ứng trước được không?

[00:20:24] Bây giờ việc làm khó tìm,

[00:20:25] em làm toàn việc tạm thời.

[00:20:31] Dương Thụy, không phải anh nói cậu,

[00:20:34] cậu nghĩ cậu đẹp trai phải không?

[00:20:37] Là có thể kiếm được tiền?

[00:20:39] Cho dù cậu đẹp trai,

[00:20:41] cũng phải gặp được cô gái như Chung Ninh.

[00:20:44] Xác suất này không cao.

[00:20:46] Một người không thể có được tất cả.

[00:20:49] Muốn cái này thì không thể muốn cái kia.

[00:20:51] Có tiền bạc, sự nghiệp rồi,

[00:20:54] thì đừng theo đuổi tình yêu nữa.

[00:20:56] Đừng tham cái hư danh đó.

[00:20:58] Đúng vậy, An Tâm rất xinh đẹp,

[00:21:00] anh cũng thích.

[00:21:02] Em trai,

[00:21:03] thứ tốt, không có mới là phúc.

[00:21:07] Công nương Diana của Anh,

[00:21:08] giỏi không?

[00:21:10] Tiền bạc, địa vị, danh dự, có tất cả.

[00:21:14] Cứ phải theo đuổi tình yêu,

[00:21:16] kết quả là sao? Chết rồi chứ gì.

[00:21:18] Đi đâu thế?

[00:21:20] Dương Thụy.

[00:21:27] Cậu vẫn là người nghèo nhưng chí không ngắn, phải không?

[00:21:33] Ở bệnh viện nào, lát anh qua.

[00:21:40] Tiền đặt cọc này anh đã lo cho em rồi.

[00:21:43] Anh còn một nghìn đây, em cầm lấy.

[00:21:46] Anh hết cách rồi,

[00:21:47] phải bán cổ phiếu của mình đi.

[00:21:49] Bây giờ cổ phiếu đều bị kẹt,

[00:21:51] bán bây giờ coi như lỗ mất một nửa.

[00:21:54] Coi như anh cho em vay tám nghìn tệ.

[00:21:56] Anh cũng hết cách rồi, em nhớ nhé.

[00:22:08] Thôi thế này nhé, anh đi trước, có gì sẽ gọi cho em.

[00:22:30] Dương Thụy, vài ngày nữa,

[00:22:33] đợi bố anh nguôi giận,

[00:22:35] anh quay về thăm ông ấy đi.

[00:22:38] Lần trước Lưu Minh Hạo

[00:22:39] không phải đã cho anh một nghìn tệ sao?

[00:22:42] Anh mua chút đồ cho bố anh,

[00:22:44] nói lời xin lỗi đi.

[00:22:51] Em có thể viết thư cho Đội trưởng Phan không?

[00:22:55] Kể cho ông ấy nghe tình hình của em.

[00:22:57] Xem bên đó

[00:22:58] có thể cấp thêm chút trợ cấp gì không.

[00:23:01] Dù sao thì em cũng là người có công.

[00:23:05] Em có còn là người có tổ chức không?

[00:23:07] Công an có còn lo cho em nữa không?

[00:23:12] Ở chỗ chúng em,

[00:23:13] ai cũng từng lập công.

[00:23:15] Chuyện đó không là gì cả.

[00:23:23] Dương Thụy,

[00:23:26] em biết anh là người sĩ diện.

[00:23:31] Anh vay tiền Lưu Minh Hạo,

[00:23:33] trong lòng khó chịu, em đều biết.

[00:23:37] Anh vì em, vì Tiểu Hùng mà đi vay tiền,

[00:23:41] chịu ơn bạn bè,

[00:23:43] xuống nước cầu xin người khác.

[00:23:48] Lòng em như có dao cứa.

[00:23:52] Em thực sự rất khó chịu.

[00:23:56] Không sao đâu An Tâm.

[00:23:58] Lưu Minh Hạo là anh em của anh.

[00:23:59] Trước đây anh cũng từng giúp anh ấy.

[00:24:01] Tiền của anh ấy không dùng cũng phí.

[00:24:04] Anh vừa rồi chỉ nói vu vơ với em thôi.

[00:24:48] Lão Lưu à?

[00:24:50] Tối nay có rảnh không á?

[00:24:53] Được, ở đâu?

[00:24:55] Nhà hàng Lộ Lộ.

[00:24:56] Trước đây chúng ta không phải thường đến sao?

[00:24:58] Đương nhiên là biết rồi.

[00:25:00] Mấy giờ?

[00:25:02] Được.

[00:25:08] Dương Thụy à,

[00:25:09] doanh số tháng này của các cậu không tồi.

[00:25:11] Ngày mai, các cậu cử một người đến

[00:25:13] lấy tiền hoa hồng của tháng trước nhé.

[00:25:18] Giám đốc Vương,

[00:25:20] hôm nay là ngày cuối cùng tôi làm việc.

[00:25:21] Ngày mai tôi không đến nữa.

[00:25:23] Tôi đã nói với phòng cung ứng rồi.

[00:25:25] Tại sao? Tìm được chỗ tốt hơn à?

[00:25:27] Không phải, nhà tôi có người bệnh,

[00:25:29] cần tôi chăm sóc hàng ngày.

[00:25:31] Là vậy à.

[00:25:33] Vậy tôi đi trước.

[00:25:33] Được, được.

[00:26:24] Ngồi đây làm gì thế? Sao không vào gọi món?

[00:26:28] Anh đâu phải không biết.

[00:26:30] Trong túi em nhiều nhất cũng chỉ có hai chục tệ.

[00:26:31] Em vào gọi món mà anh không đến thì em làm thế nào?

[00:26:34] Lên xe.

[00:27:10] Xin hỏi ai gọi món ạ?

[00:27:14] Anh gọi món chán rồi. Nào nào,

[00:27:17] hay là anh gọi đi.

[00:27:18] Em lâu lắm rồi không ăn ngoài.

[00:27:20] Không biết gọi món nữa rồi.

[00:27:22] Chúng tôi có món đặc sản,

[00:27:24] bào ngư đầu cá Hào Hoàng,

[00:27:25] rồi đầu cá hấp nồi đất.

[00:27:27] Anh thấy thế nào?

[00:27:28] Hai món đó anh ăn rồi, không ngon, không ngon.

[00:27:30] Vừa đắt vừa không ngon.

[00:27:33] Đầu sư tử kho tàu,

[00:27:34] lươn xào,

[00:27:36] đầu cá rút xương.

[00:27:37] Mang ít rượu ra đây, nhanh lên.

[00:27:38] Vâng, xin chờ một lát.

[00:27:41] Hôm nay anh thực sự có chuyện muốn tìm em.

[00:27:44] Bây giờ em có chỗ nào khác để ở không?

[00:27:48] Em đang ở nhà chứ đâu.

[00:27:52] Là bố em tìm anh.

[00:27:54] Bảo anh tìm em.

[00:27:55] Ông ấy muốn em chuyển ra khỏi căn nhà đó.

[00:27:58] Căn nhà đó không phải là do bố em được phân à?

[00:27:59] Ông ấy muốn cho thuê lại.

[00:28:01] Hình như đã thỏa thuận xong với người thuê rồi.

[00:28:08] Thực ra, bố em cũng rất khó khăn.

[00:28:12] Em nghĩ xem, ông ấy muốn tìm một công việc kiếm tiền,

[00:28:15] còn khó hơn cả em.

[00:28:17] Như là giám đốc nhà máy, giám đốc dự án,

[00:28:19] tìm ở đâu ra.

[00:28:20] Nếu căn nhà này có thể cho thuê,

[00:28:22] ít nhất cũng có thể duy trì cuộc sống bình thường.

[00:28:24] Em không phải không biết tính cách bố em.

[00:28:26] Sau khi người giúp việc nghỉ,

[00:28:28] không có ai chăm sóc ông ấy.

[00:28:30] Bình thường lại thích uống chút rượu,

[00:28:32] tiền đâu mà đủ tiêu.

[00:28:37] Anh Lưu, vậy anh nói xem,

[00:28:40] anh nói em ở đâu?

[00:28:44] Cũng đúng, em cũng không có chỗ nào để đi.

[00:28:48] Hơn nữa còn có An Tâm.

[00:28:51] Còn cả đứa bé nữa.

[00:28:54] Vậy anh phải nói với bố em thế nào?

[00:28:56] Nói là tạm thời chưa thể chuyển đi được?

[00:29:01] Đầu cá rút xương.

[00:29:04] Nấm hương rau cải, mời hai vị dùng từ từ.

[00:29:07] Tùy anh thôi, anh nói thế nào cũng được.

[00:29:11] Anh cứ nói với ông ấy, lúc đầu ông ấy xin căn nhà này

[00:29:13] là lấy danh nghĩa của em.

[00:29:14] Bây giờ ông ấy muốn thu lại, cũng phải trả về cho nhà máy.

[00:29:19] Bây giờ các doanh nghiệp nhà nước đã ngừng phân nhà phúc lợi.

[00:29:22] Những căn đã phân đều được cá nhân mua lại.

[00:29:26] Ngôi nhà là do bố em mua,

[00:29:28] đây là quyền sở hữu của ông ấy.

[00:29:31] Ông ấy có quyền cho em ở,

[00:29:32] cũng có quyền bắt em chuyển đi.

[00:29:33] Em không phải là người chưa thành niên,

[00:29:35] cần được pháp luật bảo vệ đặc biệt.

[00:29:37] Anh thấy,

[00:29:38] em vẫn nên về nhà nói chuyện với bố em.

[00:29:42] Người già rồi,

[00:29:43] chỉ thích mềm không thích cứng.

[00:29:46] Anh cứ nói với ông ấy,

[00:29:49] ông ấy có quyền của ông ấy,

[00:29:51] ông ấy thích thực thi thì cứ để ông ấy thực thi.

[00:29:54] Cho dù ông ấy ép em ra ngoài,

[00:29:56] tòa án thu hồi căn nhà,

[00:29:58] em cũng sẽ không sống không nổi.

[00:30:00] Cho dù em phải ngủ gầm cầu, ngủ ngoài đường,

[00:30:04] em cũng sẽ không đi cầu xin ông ấy.

[00:30:06] Em và An Tâm, và Tiểu Hùng,

[00:30:07] chúng em nhất định sẽ sống tốt.

[00:30:09] Đúng vậy, chúng ta còn sống dài.

[00:30:11] Người chết trước là ông ấy.

[00:30:22] Hay là để anh làm công tác tư tưởng cho bố em.

[00:30:25] Ông ấy chắc chắn vẫn thương em.

[00:30:27] Chủ yếu là không chấp nhận được An Tâm và đứa bé đó.

[00:30:30] À, em bây giờ có việc gì làm không?

[00:30:33] Anh có một người bạn,

[00:30:35] giám đốc xưởng giặt là của khách sạn Long Đô.

[00:30:38] Họ muốn tuyển một công nhân sửa chữa máy móc.

[00:30:41] Em không phải học ngành máy móc mỏ sao?

[00:30:43] Có muốn đi làm công nhân sửa chữa máy móc không?

[00:30:45] Kiến thức cơ khí cũng na ná nhau.

[00:30:47] Được ạ.

[00:30:49] Bây giờ em chủ yếu là phải kiếm tiền.

[00:30:52] Trước khi tìm được việc phù hợp,

[00:30:54] đừng quan tâm công việc có thể diện hay không,

[00:30:57] có hay ho không, là công nhân hay nhân viên văn phòng.

[00:30:59] Em còn trẻ, em chưa biết đâu,

[00:31:01] mấy năm trước,

[00:31:03] người làm lao động chân tay

[00:31:04] còn oai hơn người làm lao động trí óc nhiều.

[00:31:06] Người làm tên lửa

[00:31:08] không bằng người bán trứng gà kiếm tiền nhanh.

[00:31:10] Người học máy tính

[00:31:12] không bằng người làm đầu heo kiếm tiền nhiều.

[00:31:15] Tiếc là lịch sử bị đảo lộn,

[00:31:17] bây giờ đã được đảo lộn trở lại.

[00:31:19] Người làm lao động chân tay,

[00:31:20] dù thế nào cũng không oai bằng người làm lao động trí óc.

[00:31:26] Em đây này,

[00:31:28] đôi khi rất sĩ diện,

[00:31:30] đôi khi lại,

[00:31:32] việc mất hết thể diện,

[00:31:34] em cũng có thể làm được.

[00:31:37] Này, lát nữa những món này

[00:31:40] ăn không hết em có thể gói mang về không?

[00:31:43] Gói gì chứ.

[00:31:44] Em muốn ăn, ngày mai anh lại mời em.

[00:31:46] Chúng ta đổi chỗ khác.

[00:31:47] Em bao lâu rồi chưa ăn ngoài?

[00:31:51] Không phải em ăn,

[00:31:52] em muốn mang về cho An Tâm ăn.

[00:31:56] Cô ấy ít có cơ hội ăn ngoài.

[00:31:59] Còn Tiểu Hùng, nó ở bệnh viện.

[00:32:01] Em cũng muốn mang cho nó một ít.

[00:32:03] Không vấn đề, không vấn đề.

[00:32:04] Có muốn gọi thêm vài món mang về không?

[00:32:06] An Tâm thích ăn gì?

[00:32:07] Không cần, không cần, mấy món này là được rồi.

[00:32:32] Ăn cơm chưa?

[00:32:33] Ăn rồi.

[00:32:35] Em trên đường đến bệnh viện,

[00:32:36] đã ăn nửa cái bánh bao.

[00:32:38] Em đang nấu cho anh đây.

[00:32:41] An Tâm, khoan hãy nấu.

[00:32:43] Đến đây, hôm nay anh đi ăn cơm với Lưu Minh Hạo.

[00:32:46] Anh thấy có mấy món rất ngon,

[00:32:48] nên mang về cho em thử.

[00:32:50] Em đợi một lát, anh đi hâm nóng.

[00:33:09] Anh còn nhớ trước đây khi anh mời em ăn cơm,

[00:33:12] em còn cứ ra vẻ nữa chứ.

[00:33:14] Em ra vẻ gì chứ?

[00:33:17] Lúc đó em làm cao lắm.

[00:33:19] Giả vờ như

[00:33:20] chưa bao giờ lợi dụng đàn ông.

[00:33:24] Cái gì chứ.

[00:33:25] Em nhớ là em vừa đến đã vay tiền anh,

[00:33:27] anh còn không vui nữa là.

[00:33:29] Những lời anh nói lúc đó,

[00:33:31] em nghe xong suýt nữa đã đi nhảy sông. Em không đi nhảy đi

[00:33:35] Em nhảy rồi Tiểu Hùng làm sao?

[00:33:39] Đúng rồi, lát nữa nếu em không ăn hết,

[00:33:42] chúng ta để lại món này nhé.

[00:33:44] Mang cho Tiểu Hùng một ít.

[00:33:47] À, đúng rồi.

[00:33:50] Làm gì thế, em đừng không ăn.

[00:33:52] Nó ăn được bao nhiêu chứ.

[00:33:53] Em không đói.

[00:34:01] Làm gì vậy?

[00:34:02] Em sợ nó sẽ hỏng.

[00:34:04] Dùng nước lạnh ngâm.

[00:34:05] Bỏ vào tủ lạnh là được rồi.

[00:34:08] Tiết kiệm điện.

[00:34:11] Tiểu Hùng không ăn hết nhiều vậy đâu.

[00:34:18] Cả đời này em có đối tốt với con thế nào đi nữa,

[00:34:21] cũng đều là nợ nó.

[00:34:23] Em mãi mãi là nợ nó.

[00:34:26] Em không nợ nó chút nào cả.

[00:34:28] Em đã cứu nó mấy lần rồi.

[00:34:30] Nợ nó cái gì chứ.

[00:34:35] Nó còn nhỏ như vậy đã mất cha.

[00:34:38] Lớn lên nếu nó hỏi em,

[00:34:41] em phải nói thế nào?

[00:34:42] Cứ nói thật thôi, còn có thể làm sao nữa.

[00:34:47] Vậy thì nó nhất định sẽ hận em.

[00:35:10] Vậy chúng ta kết hôn đi.

[00:35:16] Anh sẽ làm cha của nó.

[00:35:29] Em không muốn nói về chuyện này sao?

[00:35:36] Vậy coi như anh chưa nói gì.

[00:35:47] Dương Thụy,

[00:35:50] em làm sao có mặt mũi nói chuyện kết hôn với anh.

[00:35:53] Em là người đã có con.

[00:35:56] Trước mặt anh em không đáng một xu.

[00:36:01] Anh đối tốt với em, cho em ở nhờ,

[00:36:05] cả đời em cũng không báo đáp nổi.

[00:36:10] Em đã hủy hoại Thiết Quân rồi.

[00:36:13] Em không thể làm khổ anh thêm nữa.

[00:36:18] Thật đấy.

[00:36:21] Em chưa bao giờ nghĩ sẽ kết hôn với anh.

[00:36:26] Em đã nghĩ rồi.

[00:36:29] Khi nào anh có cô gái phù hợp,

[00:36:32] em sẽ đi.

[00:36:35] Em đang nghĩ gì vậy, An Tâm.

[00:36:38] Em là người phù hợp nhất rồi.

[00:36:41] Trong lòng anh, em đã là cô gái xuất sắc nhất.

[00:36:43] Từ trong ra ngoài, anh đều thích.

[00:36:47] Anh còn sợ anh không xứng với em.

[00:36:50] Anh vẫn chưa đề cập đến chuyện kết hôn với em,

[00:36:53] là vì anh sợ em không quên được chuyện cũ.

[00:36:58] Anh nghĩ chúng ta còn trẻ.

[00:37:09] Em không lừa anh, Dương Thụy.

[00:37:12] Em chưa bao giờ nghĩ,

[00:37:13] em sẽ lại kết hôn với ai.

[00:37:18] Em chỉ muốn đợi em nuôi con lớn,

[00:37:21] em lại đi làm cảnh sát.

[00:37:25] Em không muốn sống như bây giờ,

[00:37:28] không có tổ chức, không có đồng nghiệp, không có tập thể.

[00:37:33] Vì cuộc sống,

[00:37:36] một mình sống như một kẻ ăn xin.

[00:37:40] Nhưng em không còn cách nào.

[00:37:44] Em bây giờ phải trốn đông trốn tây,

[00:37:46] không thể về nhà, không thể về đội.

[00:37:51] Em chỉ sợ nếu em chết,

[00:37:54] Tiểu Hùng sẽ thế nào.

[00:37:58] Nếu không phải vì con,

[00:38:01] em thực sự không sợ chết chút nào.

[00:38:10] Thật đấy Dương Thụy,

[00:38:12] anh đừng tốt với em như vậy.

[00:38:15] Sau này,

[00:38:18] sau này em thật sự không có cách nào báo đáp anh.

[00:38:22] Yên tâm đi.

[00:38:24] Anh đối tốt với em

[00:38:26] là vì anh cần em.

[00:38:28] Anh muốn đối tốt với em.

[00:38:31] Em cứ chờ xem.

[00:38:34] Sau này anh nhất định sẽ cưới em.

[00:40:15] Hôm qua mẹ của đứa bé đã đến.

[00:40:17] Tình hình cụ thể tôi đã nói với cô ấy rồi.

[00:40:19] Vì loại thuốc này đối với đứa bé

[00:40:21] rất có lợi cho sức khỏe.

[00:40:23] Nhưng tiền đặt cọc viện phí mà hai người mang đến không đủ.

[00:40:26] Cho nên nếu anh định dùng,

[00:40:28] tốt nhất là tự mình đến hiệu thuốc mua.

[00:40:30] Mua xong rồi mang qua đây, chúng tôi sẽ dùng cho cháu, được chứ?

[00:40:32] Vâng, cảm ơn bác sĩ.

[00:40:33] Không có gì, tạm biệt. Tạm biệt.

[00:40:37] Của anh là 520.

[00:40:51] Của anh vừa đủ.

[00:41:02] Sao vậy, sư phụ?

[00:41:03] Chúng ta quen nhau sao?

[00:41:06] Chàng trai trẻ, tôi là người nghiên cứu Kinh Dịch.

[00:41:09] Thông thạo bát quái.

[00:41:12] Xem tướng mạo của cậu, có vẻ không tốt lắm.

[00:41:15] Cái gì không tốt ạ?

[00:41:17] Chàng trai trẻ, cậu đừng không tin.

[00:41:19] Nhìn quầng mắt cậu thâm đen,

[00:41:21] gần đây ngủ không ngon giấc.

[00:41:24] Hay mơ phải không?

[00:41:27] Nào, sư phụ, chúng ta nói chuyện chút đi. Đi.

[00:41:29] Cậu không thể không tin chuyện này.

[00:41:31] Cậu nói là cậu đã có một giấc mơ.

[00:41:33] Trong mơ,

[00:41:35] tất cả những người cậu quen biết...

[00:41:38] đều xuất hiện trong mơ. Đúng.

[00:41:40] Thậm chí cả kẻ thù của cậu...

[00:41:41] cũng tham dự đám cưới của cậu.

[00:41:46] Cậu có biết tại sao cậu lại mơ một giấc mơ như vậy không?

[00:41:49] Không biết ạ.

[00:41:55] Xem này.

[00:41:58] Cái này, từ tướng mạo của cậu mà xem,

[00:42:01] cho thấy cậu là người rất lương thiện.

[00:42:04] Không thù dai.

[00:42:05] Hy vọng có

[00:42:07] được một kết cục đại đoàn viên.

[00:42:10] Cậu có một trái tim bao dung đấy.

[00:42:12] Tôi nói có đúng không?

[00:42:15] Đúng rồi.

[00:42:16] Tại sao trong đoàn xe cưới của cháu...

[00:42:19] lại có hai chiếc xe cảnh sát?

[00:42:20] Có hai chiếc xe cảnh sát của sở công an cứ đi theo cháu.

[00:42:24] Cậu nói là trong mơ à?

[00:42:26] Cháu nói trong đoàn xe cưới của cháu có xe cảnh sát,

[00:42:29] chuyện này có tốt lành không?

[00:42:32] Phải nói là giấc mơ này của cậu,

[00:42:35] có cả điềm lành và điềm dữ.

[00:42:37] Hơn nữa còn là vui trước buồn sau.

[00:42:40] Trước đây cậu có từng phạm phải chuyện gì khác không?

[00:42:43] Không có.

[00:42:46] Dù sao thì cũng không phải là điềm lành.

[00:42:48] Coi chừng cậu sẽ vướng vào kiện tụng.

[00:42:51] Kiện tụng bủa vây.

[00:42:55] Vậy giấc mơ này

[00:42:57] có cách nào để hóa giải nó không?

[00:42:58] Để giải nó đi ạ?

[00:43:01] Cách hóa giải đương nhiên là có.

[00:43:03] Cậu nói là trong mơ

[00:43:05] lúc kết hôn mơ thấy có xe cảnh sát, phải không?

[00:43:10] Vậy thì cách hóa giải chỉ có một.

[00:43:13] Trong đời thực, đừng kết hôn.

[00:43:23] Cảnh sát có gì đáng sợ chứ?

[00:43:24] Em chính là cảnh sát.

[00:43:26] Em không còn là cảnh sát lâu rồi.

[00:43:28] Vậy thì là đội trưởng Phan và mọi người.

[00:43:30] Nếu em mà kết hôn,

[00:43:32] chắc chắn sẽ mời họ đến.

[00:43:35] Nhưng em cũng không thể kết hôn được.

[00:43:37] Nếu không,

[00:43:38] sao em chưa bao giờ mơ thấy chuyện tốt như vậy.

[00:43:41] Tại sao? Tại sao em không thể kết hôn?

[00:43:47] Anh biết rồi.

[00:43:49] Có phải em vẫn chưa tìm được người thật sự phù hợp không?

[00:43:55] Chúng ta bây giờ cũng không thể kết hôn được.

[00:43:59] Chúng ta ăn bữa nay lo bữa mai.

[00:44:01] Còn có một đứa con đang bị bệnh.

[00:44:04] Vấn đề chúng ta đang đối mặt bây giờ

[00:44:06] là sinh tồn.

[00:44:17] Đương nhiên rồi,

[00:44:19] nếu anh vội kết hôn,

[00:44:21] anh tìm một cô gái ưng ý,

[00:44:22] anh có thể kết hôn ngay lập tức.

[00:44:25] Không có em và Tiểu Hùng làm gánh nặng cho anh,

[00:44:27] anh sẽ sống rất tốt.

[00:44:30] Em nói gì vậy?

[00:44:37] Hôm nay anh đến bệnh viện,

[00:44:39] Tiểu Hùng thế nào? Có quấy không?

[00:44:41] Không quấy.

[00:44:51] Anh... hôm nay anh đã mua cho con cái V36 đó.

[00:44:55] Bác sĩ bảo mua.

[00:44:56] A, cái đó đắt lắm.

[00:44:59] Hôm qua bác sĩ nói với em,

[00:45:00] em đã không định mua.

[00:45:03] Hết bao nhiêu tiền?

[00:45:04] Bác sĩ nói cái này tốt cho bệnh của con.

[00:45:08] Hai mũi hết 520.

[00:45:16] Tiêu hết tiền vào cái này rồi.

[00:45:19] Vài hôm nữa Tiểu Hùng xuất viện,

[00:45:21] chúng ta lấy gì để thanh toán đây?

[00:45:31] Bác Hàn, đây là nhà cháu.

[00:45:37] Bác không cần thay đâu ạ.

[00:45:50] Bác Hàn, đây là cái TV của cháu.

[00:45:52] Hàng Panasonic chính hãng.

[00:45:53] Lúc mua là 5000 tệ.

[00:45:55] Cũng mới xem được hơn một năm.

[00:45:58] Cháu bán cho bác 1200,

[00:45:59] tuyệt đối là giá phá sản lỗ vốn.

[00:46:01] Nếu bác không phải là bác của Hàn Thanh,

[00:46:02] cháu chắc chắn sẽ không bán cho bác.

[00:46:04] Quan hệ của chúng cháu rất thân.

[00:46:05] Đúng vậy, bác.

[00:46:07] Cháu và Dương Thụy từ nhỏ đã là bạn rất thân.

[00:46:09] Anh ấy tuyệt đối không lừa bác đâu.

[00:46:11] 5000 tệ.

[00:46:13] Các cậu vẫn chưa biết

[00:46:14] giá TV bây giờ đâu nhỉ.

[00:46:16] Đã rớt giá đến mức nào rồi.

[00:46:18] Gần như là mua một tặng một rồi.

[00:46:20] Các cậu thanh niên,

[00:46:21] chắc là chẳng bao giờ đọc báo phải không?

[00:46:24] Bác ơi, cháu đang cần tiền gấp.

[00:46:26] Nếu không thì cái TV này của cháu

[00:46:28] không đến nỗi 1200 cũng không bán được chứ?

[00:46:30] Đúng vậy, bác. Cái TV này

[00:46:33] 2000 cũng bán được.

[00:46:35] Tôi chỉ mang theo 1000 tệ.

[00:46:37] Nếu thật sự là 1200,

[00:46:39] tôi thật sự không thể mua được.

[00:46:42] Chúng ta không phải đã nói là 1200 sao?

[00:46:47] Hay là, thế này đi.

[00:46:49] Cháu còn một cái máy pha cà phê điện,

[00:46:50] tặng kèm cho bác luôn, 1200 được không?

[00:46:53] Máy pha cà phê điện tử?

[00:46:58] Đây chính là cái máy pha cà phê đó, của Starbucks.

[00:47:01] Đúng vậy, là máy pha cà phê điện tử của Starbucks.

[00:47:06] Được, 1200 thì 1200.

[00:47:10] Nhưng tôi già thế này rồi,

[00:47:12] không quen uống cái thứ cà phê đó.

[00:47:14] Cậu đổi cho tôi cái máy xay sinh tố đi.

[00:47:20] Vậy thế này, máy xay sinh tố và máy pha cà phê đều tặng cho bác,

[00:47:23] bác đưa 1400, được không?

[00:47:28] Bác ơi, 1400 mà còn đắt à?

[00:47:32] Cậu ấy à, tốt nhất là đi tắm rồi ngủ đi.

[00:47:34] Cũng đừng bán nữa.

[00:47:37] Đồ quý giá như vậy,

[00:47:39] sau này giữ lại còn có thể tăng giá đấy.

[00:47:42] Vậy bác cho một giá đi ạ.

[00:47:44] Tôi nói 1200 là 1200.

[00:47:46] Nếu không thì máy xay sinh tố tôi cũng không lấy.

[00:47:48] Chỉ 1000 thôi.

[00:47:50] Được, hay là thế này.

[00:47:52] Cái máy pha cà phê điện tử này tôi mua.

[00:47:54] Tôi trả 200, được không?

[00:48:10] Dương Thụy, xem em mua gì cho anh này.

[00:48:13] Bánh ú.

[00:48:15] Em muốn ăn bánh ú à?

[00:48:17] Anh quên rồi à? Hôm nay là Tết Đoan Ngọ.

[00:48:22] Chúng ta sẽ ăn cái này.

[00:48:24] Em còn mua một cây cải thảo.

[00:48:26] Em nhớ trong nhà còn một ít thịt băm chưa ăn.

[00:48:29] Em gói sủi cảo cho anh.

[00:48:30] Được đó.

[00:48:34] Để anh giúp em.

[00:48:35] Không cần đâu.

[00:49:06] Dương Thụy, máy xay sinh tố anh để đâu rồi?

[00:49:10] Bán rồi.

[00:49:13] Bán rồi?

[00:49:16] Sao lại bán đi?

[00:49:19] Tiểu Hùng sắp xuất viện rồi mà.

[00:49:20] Chúng ta còn thiếu chút tiền.

[00:49:22] Anh nghĩ không thể lại đi mượn Lưu Minh Hạo được.

[00:49:32] Anh bán đồ em thấy trong lòng khó chịu.

[00:49:37] Khó chịu cái gì chứ?

[00:49:38] Có phải bán con bán cái đâu.

[00:49:40] Hơn nữa,

[00:49:41] không phải có một người lao động là em đây sao.

[00:49:43] Không dùng thì phí.

[00:49:44] Để không cũng là để không.

[00:49:46] Chúng ta không dùng máy xay còn tiết kiệm điện nữa.

[00:49:53] Bán được bao nhiêu tiền?

[00:49:55] Bán được 1400.

[00:49:58] 1400? Không thể nào.

[00:50:02] Còn kèm theo một cái máy pha cà phê.

[00:50:04] Chúng ta không phải không uống cà phê nữa rồi sao?

[00:50:07] Vậy cũng không thể nào.

[00:50:09] Còn cả TV nữa.

[00:50:23] Dương Thụy, em thấy trong lòng khó chịu.

[00:51:05] Huynh đệ

[00:51:08] Thật ra tôi không thích tem lắm.

[00:51:11] Lý Giai thích.

[00:51:13] Lần trước Bối Bối về

[00:51:16] còn mang cho cô ấy một bộ tem của Mỹ.

[00:51:18] Vậy anh càng nên chi nhiều tiền hơn.

[00:51:20] Như vậy mới thấy được anh có thành tâm hay không.

[00:51:24] Người ta đều nói chi bao nhiêu tiền

[00:51:26] tỷ lệ thuận với thành tâm đấy.

[00:51:28] Anh có hiểu không?

[00:51:30] Tôi cứ nói với cô ấy

[00:51:31] là tôi mua cái này hết 1000 tệ.

[00:51:34] Cậu cũng sẽ không bán đứng tôi đâu.

[00:51:35] Em chắc chắn sẽ bán đứng anh.

[00:51:38] Trước đây anh cũng bán đứng em không ít lần rồi.

[00:51:40] Trừ khi anh thật sự đưa em 1000.

[00:51:42] Người ta đều nói bộ tem này của em

[00:51:43] bây giờ có thể đáng giá 1500 đấy.

[00:51:45] Cậu thấy đáng thì cậu cứ bán.

[00:51:48] Tôi thấy đáng thì tôi mua.

[00:51:50] Lời người khác chúng ta đừng nghe.

[00:51:58] Hơn nữa, cậu thật sự phải tìm một công việc.

[00:52:02] Cậu xem, việc bán đồ này

[00:52:04] cũng không phải là cách hay.

[00:52:06] Hơn nữa, cậu xem ở chỗ cậu đây

[00:52:09] còn có thứ gì đáng để bán không?

[00:52:11] Bán nữa là bán chính mình đấy.

[00:52:16]

[00:52:20] Có một việc này,

[00:52:21] cậu có hứng thú không?

[00:52:23] Xưởng giặt là của khách sạn Long Đô

[00:52:25] đang tuyển một thợ sửa máy.

[00:52:28] Công việc này bình thường,

[00:52:29] nhưng đơn vị này không tệ.

[00:52:31] Một tháng có thể được khoảng 1000 tệ.

[00:52:34] Mỗi ngày được bao hai bữa sáng và trưa.

[00:52:37] Bệnh vặt có thể đến phòng y tế của khách sạn lấy thuốc.

[00:52:40] Còn được phát đồng phục nữa.

[00:52:42] Cậu học ngành cơ khí mỏ,

[00:52:45] nguyên lý cơ khí cũng tương tự nhau cả.

[00:52:47] Cậu đến đó làm là đúng chuyên ngành rồi.

[00:52:51] Chuyện này anh từng nói với em rồi phải không?

[00:52:53] Lần trước anh nói xong rồi không thấy tin tức gì nữa.

[00:52:55] Lần này anh nói vu vơ

[00:52:56] hay là thật sự có chuyện này?

[00:52:58] Nếu muốn đi thì không có vấn đề gì.

[00:53:01] Giám đốc xưởng giặt là Long Đô đó quan hệ với tôi rất tốt.

[00:53:05] Nhưng xưởng giặt là của ông ấy muốn tuyển một thợ sửa chữa,

[00:53:08] thế nào cũng phải

[00:53:09] nói một tiếng với phòng nhân sự của khách sạn.

[00:53:11] Cậu đừng vội, có tin tức tôi sẽ nhắn tin cho cậu.

[00:53:14] Anh đừng nhắn tin cho em nữa, máy nhắn tin em bán rồi.

[00:53:16] Có tin gì thì gọi về nhà cho em.

[00:53:19] Được

[00:53:25] Chuyện mà lão Lưu nói cũng làm anh chịu thiệt thòi rồi.

[00:53:28] Nếu anh bằng lòng làm thì cứ làm tạm.

[00:53:31] Với điều kiện như anh,

[00:53:33] em tin sớm muộn gì

[00:53:34] cũng sẽ có sự nghiệp riêng.

[00:53:36] Ha, sự nghiệp gì chứ.

[00:53:38] Bây giờ anh thực tế lắm rồi.

[00:53:40] Chỉ muốn nuôi em, nuôi Tiểu Hùng,

[00:53:43] tiện thể nuôi cả bản thân mình nữa.

[00:53:48] Anh có biết bây giờ

[00:53:49] em hay mơ thấy gì không?

[00:53:51] Mơ thấy gì?

[00:53:53] Em luôn mơ thấy mình già rồi,

[00:53:55] là Tiểu Hùng đang nuôi anh.

[00:53:59] Đúng rồi, anh cũng phải đi thăm Tiểu Hùng thôi.

[00:54:01] Nếu không đến lúc già,

[00:54:03] nó chỉ nuôi em mà không nuôi anh,

[00:54:04] thì anh biết phải làm sao.

[00:54:06] Em đi trước đây, không thì sẽ muộn.

[00:54:10] Anh yên tâm, ai không nuôi anh thì em cũng nuôi anh.

[00:54:17] Đợi đã.

[00:54:28] Chú ý an toàn.

[00:54:44] Đợi một chút.

[00:54:50] Lại quên mang đồ gì à?

[00:54:54] Đợi một chút.

[00:54:59] Mời vào.

[00:55:25] Các vị là...

[00:55:27] Chúng tôi là người của Viện kiểm sát.

[00:55:29] Hôm nay chúng tôi đến đây

[00:55:30] là muốn tìm anh để tìm hiểu một việc.

[00:55:32] Hy vọng anh có thể trình bày tình hình một cách trung thực.

[00:55:35] Có gì nói đó, được không?

[00:55:37] Mời ngồi.

[00:55:47] Các vị muốn tìm hiểu chuyện gì?

[00:55:49] Có nhớ trước đây

[00:55:51] lúc anh làm ở công ty Quốc Ninh,

[00:55:53] anh từng phụ trách một công trình xây dựng cơ bản.

[00:55:55] Chính là công trình xây võ quán Taekwondo Quốc Ninh.

[00:55:58] Là do anh phụ trách phải không?

[00:56:00] Đúng, tôi là phó tổng chỉ huy công trình.

[00:56:03] Chúng tôi còn có một tổng chỉ huy tên là Biên Hiểu Quân.

[00:56:06] Biên trong biên cương, Hiểu trong rạng đông, Quân trong quân đội.

[00:56:08] Hai chúng tôi làm cùng nhau.

[00:56:09] Vậy anh phụ trách mảng nào?

[00:56:12] Công trình của chúng tôi

[00:56:13] cũng không có phân công cụ thể gì.

[00:56:15] Vì mỗi ngày cũng chỉ có bấy nhiêu việc.

[00:56:17] Anh ấy bảo tôi làm gì thì tôi làm đó.

[00:56:18] Trước đây tôi chưa từng làm xây dựng cơ bản, tôi không hiểu.

[00:56:20] Sau đó công trình này

[00:56:22] đã giao cho công ty nào làm?

[00:56:24] Sau đó đã giao cho

[00:56:26] Công ty Công trình Trang trí Long Hoa làm.

[00:56:29] Quyết định để công ty này nhận thầu,

[00:56:31] có thông qua đấu thầu không?

[00:56:33] Không có.

[00:56:34] Vì công ty Quốc Ninh không phải là doanh nghiệp nhà nước,

[00:56:37] nên không thông qua văn phòng đấu thầu của thành phố

[00:56:39] để tiến hành đấu thầu công khai.

[00:56:40] Chỉ là đàm phán thầu nội bộ thôi.

[00:56:42] Tìm hai công ty,

[00:56:44] so sánh năng lực, so sánh giá cả, cuối cùng đã quyết định.

[00:56:47] Do ai quyết định?

[00:56:48] Do chủ tịch công ty Quốc Ninh, Chung Quốc Khánh, quyết định.

[00:56:51] Đương nhiên, vì câu lạc bộ này là

[00:56:53] hợp tác với trường thể thao Kinh Sư,

[00:56:56] về hình thức, chúng tôi cũng đã

[00:57:00] nói một tiếng với một phó hiệu trưởng

[00:57:02] do trường thể thao Kinh Sư cử đến hội đồng quản trị.

[00:57:05] Vậy Chung Quốc Khánh dựa vào đâu để quyết định?

[00:57:07] Công ty này,

[00:57:09] trước đây có hợp tác gì với công ty Quốc Ninh không?

[00:57:11] Không có. Công ty này

[00:57:13] là do ban chỉ huy chuẩn bị xây dựng của chúng tôi báo cáo lên.

[00:57:15] Rồi công việc cụ thể là chúng tôi làm.

[00:57:16] Tài liệu là do chúng tôi báo cáo,

[00:57:17] cuối cùng Chung Quốc Khánh phê duyệt.

[00:57:20] Vậy có thể nói rằng,

[00:57:21] việc sử dụng công ty này thực chất là do các anh quyết định?

[00:57:26] Quyết định vẫn là do Chung Quốc Khánh.

[00:57:28] Chúng tôi chỉ báo cáo tài liệu.

[00:57:31] Cũng có một vai trò nhất định.

[00:57:33] Anh nói "chúng tôi"

[00:57:35] là chỉ anh và Biên Hiểu Quân phải không?

[00:57:38] Chủ yếu là Biên Hiểu Quân.

[00:57:41] Sao vậy?

[00:57:42] Không phải Biên Hiểu Quân xảy ra chuyện gì rồi chứ?

[00:57:44] Anh cho rằng trong quá trình chọn nhà thầu,

[00:57:48] có xảy ra chuyện gì không?

[00:57:51] Ví dụ như,

[00:57:52] có xảy ra hiện tượng tham nhũng nào không?

[00:57:55] Công trình này của chúng tôi, nói chung là ổn.

[00:57:59] Bây giờ phần xây dựng thô đã cơ bản hoàn thành.

[00:58:01] Nghe nói chất lượng cũng không tệ.

[00:58:03] Nếu có chuyện gì,

[00:58:06] có lẽ cũng chỉ có Biên Hiểu Quân có thể có chuyện.

[00:58:08] Chắc không phải là Chung Quốc Khánh chứ?

[00:58:10] Công ty đó là của chính ông ta mà.

[00:58:12] Sao anh chắc chắn rằng ngoài Chung Quốc Khánh ra,

[00:58:14] chỉ có Biên Hiểu Quân có thể tham nhũng?

[00:58:17] Người khác không thể tham nhũng sao?

[00:58:19] Người khác, người khác có thể muốn tham nhũng,

[00:58:22] nhưng cô nghĩ xem, người muốn tham nhũng

[00:58:24] thì trong tay cũng phải có chút quyền lực.

[00:58:26] Anh có muốn tham nhũng không?

[00:58:28] Tôi cũng không cần phải tham nhũng.

[00:58:31] Tại sao?

[00:58:32] Anh có gì khác với Biên Hiểu Quân không?

[00:58:35] Đương nhiên là khác rồi.

[00:58:36] Khác như thế nào?

[00:58:44] Hai người khác nhau ở đâu?

[00:58:50] Chuyện tham nhũng,

[00:58:52] nó cũng không tìm đến tôi được.

[00:58:53] Tôi cũng không ở đẳng cấp đó.

[00:58:55] Được rồi.

[00:58:56] Hôm nay chúng ta tạm thời nói đến đây.

[00:58:58] Anh cũng suy nghĩ lại

[00:59:00] những câu hỏi tôi vừa hỏi.

[00:59:02] Nếu anh nghĩ ra điều gì,

[00:59:03] cảm thấy cần chủ động tìm chúng tôi để nói chuyện,

[00:59:05] thì hãy tìm chúng tôi.

[00:59:07] Chúng tôi sẽ để lại số điện thoại cho anh.

[00:59:09] Để lại số điện thoại cho anh ta.

[00:59:32] An Tâm, An Tâm, An Tâm.

[00:59:41] An Tâm, công việc của Dương Thụy tôi đã tìm cho cậu ấy rồi.

[00:59:44] Xưởng giặt là của khách sạn Long Đô.

[00:59:45] Sáng mai bảo cậu ấy qua đó một chuyến.

[00:59:47] Được.

[00:59:48] Vậy tôi đi trước nhé.

[00:59:49] Cảm ơn. Không có gì, không có gì.

[00:59:51] Cô làm việc đi.

[00:59:52] Đi cẩn thận. Ừ, được.

[01:00:19] Ăn cơm thôi.

[01:00:21] Ăn xong thì ngủ sớm.

[01:00:23] Ngày mai anh phải đến khách sạn Long Đô phỏng vấn rồi.

[01:00:26] Anh đừng để người ta cảm thấy

[01:00:27] mặt anh xanh xao, nhợt nhạt.

[01:00:30] Lưu Minh Hạo nói rồi,

[01:00:32] sáng mai bảo anh đến sớm một chút.

[01:00:33] Người ở phòng nhân sự mà anh ấy nhờ

[01:00:35] sáng mai sau 9 giờ

[01:00:36] là phải đi họp rồi.

[01:00:38] Được rồi, được rồi, không quấy nữa, không quấy nữa.

[01:00:40] Đi, đi ăn cơm thôi.

[01:00:43] Đi ăn cơm thôi.

[01:00:45] Ngày mai ta đi làm rồi.

[01:00:47] Sẽ phải gửi con đến nhà bà vương.

[01:00:50] Có nhớ bà Vương không?

[01:00:53] Ngồi ngoan nhé.

[01:01:01] Không được dùng tay bốc nhé Tiểu Hùng.

[01:01:06] Ăn một miếng nhé.

[01:01:11] Vậy quản lý Tất, sáng mai tôi sẽ đến nhận việc, được chứ?

[01:01:14] Tạm biệt. Cảm ơn ạ.

[01:01:36] Tôi nghe Lưu Minh Hạo nói rồi,

[01:01:37] cậu là sinh viên đại học.

[01:01:40] Đây là nhóm in.

[01:01:41] Ngoại hình của cậu cũng không tệ.

[01:01:43] Ngoại ngữ cũng tốt phải không?

[01:01:45] Thôi đừng làm thợ sửa chữa nữa.

[01:01:48] Làm nhân viên bán hàng của chúng tôi đi.

[01:01:50] Vâng ạ.

[01:01:51] Việc của khách sạn

[01:01:53] cũng chỉ đủ cho chúng ta ăn nửa no.

[01:01:55] Cho nên chúng ta phải tìm cách

[01:01:57] tìm kiếm việc từ bên ngoài.

[01:01:59] Đây là phân xưởng giặt nước. Chào anh.

[01:02:01] Trước đây chúng ta có một nhân viên bán hàng,

[01:02:03] ngoại hình hơi kém, ngoại ngữ cũng không tốt.

[01:02:06] Tôi nghĩ cậu làm nhân viên bán hàng

[01:02:09] chắc chắn sẽ thành công.

[01:02:26] Đây là quản lý Dương của xưởng giặt là.

[01:02:27] của khách sạn Long Đô của chúng tôi.

[01:02:29] Anh ấy vẫn luôn phụ trách nghiệp vụ bên này của chúng tôi.

[01:02:30] Chào anh.

[01:02:44] Ký tên ở đây.

[01:02:48] Lần sau có thể giới thiệu bạn bè

[01:02:49] đến chỗ chúng tôi giặt quần áo.

[01:02:50] Cảm ơn. Tạm biệt. Tạm biệt.

[01:03:05] Dương Thụy.

[01:03:27] Anh Phạm.

[01:03:28] Lát nữa in cái này ra,

[01:03:29] rồi gửi đến Đại sứ quán Mỹ.

[01:04:06] Anh đến xưởng này được hơn một tháng,

[01:04:08] đã tìm được bốn khách hàng mới cho xưởng.

[01:04:11] Trong đó có một nhà

[01:04:12] là một nhà nghỉ nhỏ gần đó không có xưởng giặt là.

[01:04:15] Chỉ một nhà này thôi đã mang lại cho xưởng

[01:04:17] doanh thu tăng thêm 50,000 tệ.

[01:04:19] Theo chính sách thưởng doanh số của xưởng

[01:04:22] lần này anh được thưởng hơn 900 tệ.

[01:04:25] Cộng thêm tháng này em cũng được thưởng nhiều.

[01:04:27] Cho nên anh mới mua những thứ đó.

[01:04:29] Không bao nhiêu tiền, đừng cứ mãi tiếc.

[01:04:34] Em nghĩ sau này mỗi tháng

[01:04:36] nên trích ra một ít tiền để trả cho Lưu Minh Hạo.

[01:04:39] Còn có khoản tiền mà đội trưởng Phan và mọi người lần trước đã gom góp.

[01:04:43] Còn hơn một ngàn tệ chưa trả.

[01:04:46] Vậy em nói xem, trả bao nhiêu?

[01:04:48] Là trả cho đội trưởng Phan trước, hay trả cho Lưu Minh Hạo trước?

[01:04:54] Trả cho Lưu Minh Hạo trước.

[01:04:57] Trả anh ấy 500.

[01:04:59] Em biết.

[01:05:01] Anh không thích nợ ân tình của người khác.

[01:05:05] Trả anh ấy 1000 đi, đủ dùng mà.

[01:05:10] Em nghĩ, anh nên dùng tiền ăn gì đó ngon một chút.

[01:05:15] Em biết anh là người khá tham ăn.

[01:05:20] Dùng tiền ăn gì đó ngon đi.

[01:05:23] Tiền, sau này sẽ kiếm được thôi.

[01:05:26] Anh cảm thấy công việc này sau này làm quen rồi,

[01:05:29] khách hàng nhiều hơn.

[01:05:31] Sau này thưởng hai ba ngàn tệ

[01:05:33] cũng rất có khả năng.

[01:05:38] Em đã nói từ sớm rồi,

[01:05:39] anh làm gì cũng có thể làm ra trò trống.

[01:05:42] Điểm này em rất tin.

[01:05:46] Người thông minh bình thường thì không chịu được khổ.

[01:05:50] Còn người chịu được khổ thì lại không thông minh.

[01:05:53] Một chàng trai đẹp trai vừa thông minh vừa chịu được khổ như anh,

[01:05:57] thật sự là không có nhiều.

[01:06:01] Nói anh béo,

[01:06:02] anh lại tự mình thở dốc.

[01:06:06] Người khác khen anh chưa đủ,

[01:06:08] còn phải tự mình nhảy ra khen mình.

[01:06:11] Em nói xem, anh làm nghề bán hàng,

[01:06:14] theo lý thì anh chỉ cần giữ quan hệ với khách hàng là được.

[01:06:16] Nhưng lúc không đi bán hàng,

[01:06:18] anh luôn giúp các sư phụ khác làm việc.

[01:06:21] Như là giặt khô,

[01:06:22] là hơi, nhận đơn, giao hàng,

[01:06:24] việc gì anh cũng từng làm qua.

[01:06:26] Hơn nữa,

[01:06:27] anh mới đến được hơn một tháng,

[01:06:29] đã nhận được

[01:06:30] bảng phục vụ mỉm cười màu đỏ của khách sạn

[01:06:32] Em có biết,

[01:06:33] toàn bộ khách sạn có hơn hai ngàn người,

[01:06:36] mỗi tháng chỉ chọn ra sáu người

[01:06:38] để nhận bảng phục vụ mỉm cười đó.

[01:06:41] Hơn nữa thường là nhân viên tuyến đầu.

[01:06:44] Xưởng của bọn anh được coi là đơn vị tuyến hai.

[01:06:46] Anh lần này là mang lại vinh quang cho xưởng rồi.

[01:06:49] Hơn nữa ảnh của anh bây giờ đã được treo lên

[01:06:51] bảng danh dự ở cửa nhà ăn nhân viên.

[01:06:54] Đúng rồi, nói cho em biết,

[01:06:56] bây giờ đã có ba người

[01:06:58] muốn giới thiệu đối tượng cho anh rồi.

[01:07:00] Em nói xem anh có nên đi gặp không?

[01:07:06] Em nói rồi mà, mỗi ngày mặc đồ bảnh bao như vậy.

[01:07:10] Em còn tưởng là do yêu cầu công việc.

[01:07:13] Hóa ra là đi quyến rũ ong bướm.

[01:07:16] Anh mặc như vậy

[01:07:17] là vì bộ vest mà xưởng bọn anh phát

[01:07:19] giống như của doanh nhân nông dân vậy.

[01:07:21] Em nói xem anh mặc như vậy,

[01:07:21] người nước ngoài nhìn thấy không phải sẽ cười rụng răng sao?

[01:07:25] Em đừng coi thường mấy bộ vest đó của anh.

[01:07:27] Những bộ đó đều là đồ cũ của anh.

[01:07:30] Thấp nhất cũng là của Z.egna.

[01:07:31] Cái loại S.T. Dupont anh còn không thèm mặc.

[01:07:35] Em biết.

[01:07:36] Đó đều là Chung Ninh mua cho anh.

[01:08:29] Anh có phải là Dương Thụy không?

[01:08:32] Phải. Xin hãy đi theo tôi một chút.

[01:08:51] Anh có phải là Dương Thụy không?

[01:08:54] Phải.

[01:08:55] Theo quy định của pháp luật,

[01:08:57] anh bị tình nghi nhận hối lộ.

[01:08:58] Bây giờ tiến hành bắt giữ anh theo pháp luật.

[01:09:09] Chuyện này là sao vậy?

[01:09:10] Ký tên trước. Có gì thì vào trong rồi nói.

[01:09:22] Lăn tay.

[01:09:28] Đi, đi.

[01:09:32] Tôi có thể liên lạc với gia đình được không?

[01:09:35] Chúng tôi sẽ thông báo cho gia đình anh.

[01:09:37] Đi, đi, đi.

[01:10:23] Công tử bột, sao thế?

[01:10:26] Trắng trẻo non nớt thế này khóc cái gì?

[01:10:29] Có anh đây bảo kê cho mày.

[01:10:31] Để tao xem, để tao xem.

[01:10:32] Có thứ gì không, để tao xem.

[01:10:34] Hiếu kính cho đại ca.

[01:10:36] Nhanh lên. Có không? Nói mau, đừng khóc.

[01:10:40] Khóc thì có ích gì. Có anh đây bảo kê cho mày.

[01:10:42] Có không? Có không?

[01:10:45] Làm gì đấy?

[01:10:47] Khóc cái gì mà khóc?

[01:10:48] Đồ ngốc, mày ở đâu?

[01:10:51] Bảo mày ngồi xuống...

[01:12:11] Đồng chí cảnh sát,

[01:12:13] có thể thương lượng được không?

[01:12:15] Đừng đeo cái đó nữa.

[01:12:16] Chân tôi tê hết rồi.

[01:12:17] Vậy tại sao ban ngày lại còng anh lại?

[01:12:20] Ban ngày?

[01:12:21] Ban ngày vì họ bắt nạt tôi.

[01:12:23] Họ bắt nạt anh, vậy tại sao không còng họ lại?

[01:12:26] Họ bắt nạt tôi, tôi phản kháng.

[01:12:30] Anh là sinh viên đại học phải không?

[01:12:31] Vào đây vì chuyện gì?

[01:12:34] Vì bị oan.

[01:12:35] Bị oan. Ai cũng nói vậy.

[01:12:37] Mỗi người làm chuyện xấu đều không thừa nhận.

[01:12:40] Anh tự nói xem có đeo nữa không?

[01:12:42] Không đeo nữa.

[01:12:43] Không đeo, lát nữa anh lại đánh người thì sao?

[01:12:44] Nếu tôi lại đánh người, anh cứ phạt tôi.

[01:12:49] Thật là, đừng nói nhảm nữa, sang một bên đi.

[01:12:55] Một mình tôi sao mà đánh người được chứ?

[01:12:59] Thằng nhóc này sao mà lắm lời thế?

[01:13:00] Tôi nói cho cậu biết, ở đây cậu phải ngoan ngoãn.

[01:13:02] Lắm lời nữa là lát nữa tôi còng cậu lại.

[01:13:25] Hôm đó,

[01:13:26] các anh ăn cơm ở đâu?

[01:13:29] Ở Cẩm Giang Phủ.

[01:13:31] Có những ai tham gia?

[01:13:33] Tôi, Lưu Minh Hạo,

[01:13:35] còn có ông chủ của công ty Long Hoa,

[01:13:37] và cả Biên Hiểu Quân.

[01:13:38] Nhưng Biên Hiểu Quân ăn được nửa chừng thì đi rồi.

[01:13:43] Vậy tiền được đưa cho anh lúc nào?

[01:13:46] Tiền đó là lúc ăn được nửa bữa,

[01:13:49] sau khi Biên Hiểu Quân đi rồi họ mới đưa.

[01:13:52] Ai đưa?

[01:13:54] Là ông chủ của Long Hoa đưa.

[01:13:57] Là đúng 20,000 phải không?

[01:13:59] Đúng.

[01:14:01] Số tiền đó được đựng trong cái gì để đưa cho anh?

[01:14:05] Đựng trong một cái phong bì.

[01:14:10] Lúc đưa cho anh họ đã nói những gì?

[01:14:13] Vốn dĩ tôi không nhận, họ cứ ép tôi.

[01:14:15] Nói là dù việc kinh doanh không thành thì cũng kết giao bạn bè.

[01:14:18] Họ nói trong ngành của họ, đây là quy tắc.

[01:14:21] Số tiền này, sau khi anh nhận,

[01:14:23] anh đã làm những gì?

[01:14:24] Anh đã tiêu xài nó như thế nào?

[01:14:26] Tôi không tiêu xài.

[01:14:28] Vốn dĩ ngày hôm sau tôi định nộp cho công ty.

[01:14:29] Nhưng mà...

[01:14:30] Xin anh hãy trả lời câu hỏi chúng tôi đưa ra trước.

[01:14:32] Trả lời có hoặc không, đừng nói lan man.

[01:14:36] Tôi hỏi số tiền đó rốt cuộc anh đã tiêu xài như thế nào?

[01:14:40] Tôi không cho rằng việc tôi nhận số tiền này

[01:14:41] làm tổn hại đến lợi ích của công ty.

[01:14:42] Tôi với sếp của công ty tôi đều...

[01:14:44] Hôm nay chúng tôi đến đây

[01:14:45] là để xác minh phần sự thật của vụ việc này.

[01:14:48] Sau này có rất nhiều thời gian để anh giải thích.

[01:14:50] Anh vội cái gì chứ?

[01:14:52] Số tiền đó anh đã tiêu xài như thế nào?

[01:14:58] Tôi cho một người bạn mượn 5000 tệ.

[01:15:00] Phần còn lại tiêu thế nào?

[01:15:02] Tôi cũng không nhớ rõ, dù sao thì cũng hết rồi.

[01:15:07] Chuyện này các vị làm sao biết được?

[01:15:16] Có phải người của công ty Quốc Ninh tố cáo tôi không?

[01:15:24] Dương Thụy.

[01:15:26] Hôm nay là anh thẩm vấn tôi hay tôi thẩm vấn anh?

[01:15:28] Vấn đề của anh đã rõ ràng rồi.

[01:15:30] Bất kỳ ai cũng có thể tố cáo anh.

[01:15:32] Anh hỏi cái này để làm gì?

[01:15:42] Vào đi.

[01:15:45] Xem đồ gia đình anh mang cho này.

[01:15:46] Kiểm tra đi.

[01:15:48] Xong rồi thì ký tên vào.

[01:16:01] Gia đình tôi có nói gì không?

[01:16:03] Nói gì?

[01:16:04] Đợi sau này gặp mặt,

[01:16:05] bảo cô ấy tự nói cho anh nghe.

[01:16:07] Tây Nhưỡng

[01:16:07] Bây giờ có gì để nói chứ.

[01:16:15] Vào đi.

[01:17:17] Bây giờ anh nói về việc,

[01:17:19] sau khi nhận được

[01:17:20] lợi ích từ công ty Long Hoa,

[01:17:22] anh đã làm cách nào để họ trúng thầu.

[01:17:24] Tôi không nhận lợi ích từ công ty Long Hoa

[01:17:26] để giúp họ trúng thầu.

[01:17:28] Họ trúng thầu

[01:17:29] là vì giá của họ thấp hơn các nhà khác.

[01:17:31] Vậy anh có tiết lộ mức giá sàn của các anh

[01:17:32] cho họ không?

[01:17:34] Chúng tôi không có đặt ra mức giá sàn nào cả.

[01:17:36] Chỉ đặt ra một mức giá tham khảo.

[01:17:38] Chỉ nói giá với người dự thầu,

[01:17:39] nhà nào cũng nói.

[01:18:24] Mời ngồi.

[01:18:30] Tôi là luật sư của văn phòng luật sư Hoành Quang.

[01:18:32] Tôi họ Tề.

[01:18:34] Theo lời mời của bạn anh là An Tâm,

[01:18:36] tôi chuẩn bị làm luật sư bào chữa cho vụ án nhận hối lộ của anh.

[01:18:39] Đây là giấy ủy quyền.

[01:18:42] Về việc tôi bào chữa cho anh,

[01:18:44] anh có ý kiến gì không?

[01:18:47] An Tâm mời cô, phải tốn bao nhiêu tiền ạ?

[01:18:50] Tiền?

[01:18:53] Văn phòng của chúng tôi là dựa vào tiêu chuẩn thu phí của Bộ Tư pháp

[01:18:55] để thu phí đại diện và phí tố tụng.

[01:18:58] Còn về chi phí của vụ án này mà anh nói,

[01:18:59] phải xem độ khó và thời gian xét xử của vụ án.

[01:19:02] Còn phải xem sau phiên sơ thẩm có kháng cáo hay không.

[01:19:04] Tùy vào tình hình mà quyết định.

[01:19:09] An Tâm, cô ấy lấy đâu ra tiền chứ?

[01:19:23] Dương Thụy, ra ngoài.

[01:20:13] Mời ngồi.

[01:20:19] Lần trước tôi bảo anh hãy suy nghĩ kỹ về

[01:20:20] toàn bộ đầu đuôi của sự việc này.

[01:20:23] Anh đã nghĩ chưa?

[01:20:29] Vậy được, bây giờ hãy nói

[01:20:30] những gì anh đã nghĩ cho tôi nghe.

[01:20:34] Tôi đang nghĩ, rốt cuộc là ai đã tố cáo tôi.

[01:20:42] Anh cảm thấy mình bị vu cáo, phải không?

[01:20:46] Anh cảm thấy mình bị oan.

[01:20:53] Nếu chỉ nhìn từ hồ sơ,

[01:20:55] anh không giống như bị vu cáo.

[01:20:57] Tôi cũng không thấy có oan khuất gì lớn.

[01:20:59] Điểm này,

[01:21:01] tôi muốn anh nhận thức đầy đủ.

[01:21:04] Từ những bằng chứng hiện có,

[01:21:07] trên phiên tòa tương lai,

[01:21:09] tội danh nhận hối lộ của anh rất có thể sẽ được thành lập.

[01:21:13] Thứ nhất, theo quy định liên quan,

[01:21:16] hai mươi ngàn tệ này,

[01:21:18] rất có khả năng sẽ bị xác định là một khoản hoa hồng lớn.

[01:21:21] Hơn nữa, trên thực tế, số tiền này đã bị anh lấy đi.

[01:21:26] Và dùng thuật ngữ để nói,

[01:21:28] là đã bị anh tiêu xài hết.

[01:21:33] Bây giờ vấn đề mấu chốt là,

[01:21:35] theo quy định của điều lệ chống tham nhũng và nhận hối lộ,

[01:21:38] việc nhận hoa hồng có cấu thành tội nhận hối lộ hay không

[01:21:39] chủ yếu phụ thuộc vào hai yếu tố.

[01:21:42] Một là hoa hồng có được công khai hay không.

[01:21:44] Hai là hoa hồng có được ghi vào sổ sách hay không.

[01:21:48] Nếu anh nhận hai mươi ngàn tệ này,

[01:21:50] lãnh đạo đơn vị biết và đã đồng ý,

[01:21:52] và được ghi vào sổ sách kế toán chính thức của đơn vị,

[01:21:55] thì sẽ không thuộc tội nhận hối lộ.

[01:21:56] Khoản hoa hồng này thuộc về hợp pháp.

[01:22:00] Hôm nay tôi đến đây để hỏi anh hai câu hỏi.

[01:22:01] Thứ nhất là,

[01:22:03] việc anh nhận hai mươi ngàn tệ này

[01:22:05] ở công ty của anh có được công khai không?

[01:22:11] Chuyện hoa hồng này,

[01:22:12] chỉ cần công ty phê duyệt là có thể nhận.

[01:22:15] Cái gì?

[01:22:18] Hoa hồng, cầm lấy đi.

[01:22:21] Tôi cầm.

[01:22:23] Đúng vậy, là công khai.

[01:22:25] Lúc đó tôi nhận số tiền này là đã được

[01:22:26] hai cấp lãnh đạo trên tôi

[01:22:27] là Chung Ninh và Biên Hiểu Quân đồng ý.

[01:22:30] Vốn dĩ ngày hôm sau tôi định nộp lại.

[01:22:32] Nhưng họ cứ bắt tôi nhận nên tôi mới nhận.

[01:22:34] Được rồi, vậy bây giờ tôi hỏi anh câu hỏi thứ hai.

[01:22:37] Số tiền này có được ghi vào sổ sách không?

[01:22:40] Ghi vào sổ sách?


 0 تعليقات sort   ترتيب حسب


التالي