下一个

Ngọc Quan Âm tập 21 + 22 - Tôn Lệ, Đồng Đại Vỹ, Hà Nhuận Đông

10 意见· 06/22/25
duongvu88
duongvu88
3 订户
3

⁣Ngọc Quan Âm (玉观音) là bộ phim truyền hình đặc sắc với sự tham gia của Tôn Lệ, Đồng Đại Vỹ và Hà Nhuận Đông. Phim xoay quanh An Tâm – một nữ cảnh sát phòng chống ma túy, cùng những mối quan hệ phức tạp và những lựa chọn đầy giằng xé giữa lý trí và tình cảm. Xen lẫn giữa nhiệm vụ và đời tư, bộ phim là bức tranh chân thực về cuộc sống, tình yêu và trách nhiệm.

显示更多

[00:00:00] Người phụ trách công ty của các anh

[00:00:01] trước hay sau khi đồng ý cho anh sở hữu số tiền này

[00:00:05] có ghi chép vào sổ sách kế toán chính thức của đơn vị

[00:00:07] hay không?

[00:00:09] Dù là sổ sách kế toán của công ty Quốc Ninh

[00:00:11] hay là của câu lạc bộ Taekwondo Quốc Ninh

[00:00:13] có ghi chép trong sổ sách kế toán của bộ phận dự án không?

[00:00:18] Tôi không biết. Hình như là không.

[00:00:23] Không thể là "hình như", phải là "chắc chắn" chứ?

[00:00:27] Tôi nghĩ là chắc chắn không.

[00:00:29] Chung Ninh và Biên Hiểu Quân,

[00:00:31] một người là sếp của chúng tôi, một người là giám đốc của chúng tôi.

[00:00:33] Họ bảo tôi cầm thì tôi đương nhiên là cầm rồi.

[00:00:35] Tôi đâu có lén lút đi nhận hoa hồng,

[00:00:37] rồi làm chuyện gây tổn hại lợi ích công ty.

[00:00:40] Làm cái loại công trình đậu phụ đó.

[00:00:42] Tôi thực sự không có ý định lạm dụng quyền lực để mưu lợi cá nhân,

[00:00:44] đi mưu cầu tư lợi.

[00:00:46] Bây giờ không phải là đang bàn

[00:00:47] vấn đề anh có làm công trình đậu phụ hay không,

[00:00:49] mà là đang bàn vấn đề quy trình.

[00:00:52] Dương Thụy, làm việc trong lĩnh vực kinh tế,

[00:00:54] quy trình rất quan trọng.

[00:00:59] Nếu lúc đó anh giao số tiền này cho công ty,

[00:01:01] ghi vào sổ sách,

[00:01:03] sau đó lãnh đạo đơn vị

[00:01:04] lại đồng ý cho anh rút từ sổ sách ra phát cho anh,

[00:01:07] thì tính chất của vấn đề đã hoàn toàn khác rồi.

[00:01:11] Nhưng lúc đó anh lại không làm như vậy.

[00:01:13] Nói theo một góc độ khác là họ đã không làm như vậy.

[00:01:19] Ngoài ra,

[00:01:19] tình hình mà tôi biết được từ hồ sơ vụ án,

[00:01:21] có thể nghiêm trọng hơn nhiều so với những gì anh đang tưởng tượng.

[00:01:24] Không chỉ có điểm không ghi vào sổ sách

[00:01:26] rất bất lợi cho anh,

[00:01:28] mà ngay cả điểm có công khai hay không,

[00:01:29] anh cũng đang đối mặt với rất nhiều rắc rối.

[00:01:32] Bây giờ tôi có thể nói cho anh biết,

[00:01:33] trong những bằng chứng mà viện kiểm sát thu thập được,

[00:01:36] không có một bằng chứng nào có thể chứng minh anh đã từng báo cáo

[00:01:38] và nộp số tiền này.

[00:01:42] Trong tài liệu chứng minh của công ty Quốc Ninh,

[00:01:44] công ty cũng không hề biết

[00:01:45] anh đã từng nhận khoản hoa hồng này.

[00:01:48] Từ lời khai của ông chủ công ty Long Hoa,

[00:01:50] và cả khi kiểm tra sổ sách của công ty Long Hoa sau này,

[00:01:53] thì lại có việc đã chi trả cho anh

[00:01:54] khoản tiền này, có cả giải trình và ghi chép.

[00:02:00] Tôi hiểu rồi.

[00:02:03] Đây là công ty Quốc Ninh muốn dồn tôi vào chỗ chết.

[00:02:09] Nếu sự thật đúng như anh nói,

[00:02:11] thì sai lầm của anh

[00:02:12] chỉ đơn thuần là sai sót về quy trình.

[00:02:16] Có lẽ so với chức vụ lúc đó của anh,

[00:02:17] anh còn quá trẻ,

[00:02:18] nhiều kiến thức và quy tắc anh không hiểu rõ.

[00:02:26] Được rồi, bây giờ tôi hỏi anh câu cuối cùng.

[00:02:28] Về việc anh nhận khoản hoa hồng này,

[00:02:29] có công khai hay không,

[00:02:30] anh có thể cung cấp bằng chứng gì không?

[00:02:32] Hay nói cách khác, có ai có thể chứng minh được điểm này không?

[00:02:36] Anh biết là chúng ta bây giờ rất cần một nhân chứng.

[00:02:41] Lão Lưu à, có chuyện gì thế?

[00:02:43] Lần trước ở Cẩm Giang Phủ, chút phí đi lại đưa cho cậu,

[00:02:45] cậu không nộp lên trên à?

[00:02:46] Nộp rồi, sáng hôm sau tôi đã giao cho lão Biên rồi.

[00:02:49] Sao cậu lại ngốc thế?

[00:02:51] Sau đó lão Biên lại đưa lại cho tôi.

[00:02:53] Tôi hỏi Chung Ninh, Chung Ninh bảo tôi cứ cầm lấy.

[00:02:55] Sau đó tôi cầm về nhà.

[00:02:57] Đây là quy tắc của ngành này, họ đều biết cả.

[00:02:59] Anh gọi điện chỉ để hỏi em chuyện này thôi à?

[00:03:00] Nhân chứng, có.

[00:03:08] Tôi không ngờ cô đến nhanh như vậy.

[00:03:11] Lúc tôi gọi điện cô vẫn đang đi làm à?

[00:03:14] Đúng vậy, đang đi làm.

[00:03:16] Xin nghỉ phép ra ngoài à?

[00:03:18] Không, chỗ chúng tôi không cho nghỉ phép.

[00:03:21] Tôi nghỉ việc rồi.

[00:03:23] Nghỉ việc rồi?

[00:03:25] Nhiệm vụ lớn nhất của tôi bây giờ

[00:03:27] là phải cứu anh ấy ra.

[00:03:29] Tôi không tin anh ấy đã làm chuyện như vậy.

[00:03:32] Trong lòng tôi,

[00:03:33] anh ấy là một người xem thường tiền bạc.

[00:03:37] An Tâm à, nếu anh ấy thực sự đã làm chuyện này,

[00:03:41] tôi nói là nếu nhé,

[00:03:43] nếu tòa án chứng minh anh ấy thực sự đã làm chuyện này,

[00:03:45] vi phạm pháp luật,

[00:03:47] tuyên anh ấy có tội,

[00:03:48] cô sẽ nghĩ thế nào?

[00:03:49] Cũng không tin sao?

[00:03:53] Có lẽ...

[00:03:56] Có lẽ trước đây anh ấy đã làm rất nhiều chuyện sai trái,

[00:03:59] nhưng tôi tin một điều,

[00:04:01] anh ấy là người tốt.

[00:04:08] Tình hình lúc nãy trong điện thoại tôi đã nói với cô rồi.

[00:04:10] Anh ấy cho rằng bây giờ chỉ có một người duy nhất

[00:04:13] có thể chứng minh anh ấy vô tội.

[00:04:15] Tôi rất cần người này ra tòa làm chứng.

[00:04:17] Anh ấy nói cô quen người đó.

[00:04:18] Có thể dẫn tôi đi gặp anh ta không?

[00:04:35] An Tâm.

[00:04:52]

[00:04:53] Đợi Dương Thụy ra ngoài,

[00:04:54] chúng em sẽ cảm ơn anh thật nhiều.

[00:04:56] Cảm ơn gì chứ?

[00:04:57] Tôi và Dương Thụy thân nhau bao nhiêu năm rồi.

[00:04:59] Cô nói xem tôi không cứu nó thì ai cứu nó?

[00:05:01] Nếu tôi sớm biết

[00:05:02] cái gã đầu trọc của công ty Long Hoa đó sẽ gặp chuyện,

[00:05:04] thì lúc đầu tôi đã không bao giờ

[00:05:05] giới thiệu cho Dương Thụy quen biết.

[00:05:08] Tôi đã gây ra quá nhiều phiền phức cho người anh em này của tôi.

[00:05:11] Dù thế nào tôi cũng phải giúp nó ra ngoài.

[00:05:13] Dương Thụy có rất nhiều tật xấu,

[00:05:15] nhưng tuyệt đối không tham tiền.

[00:05:17] Nó không thể nào tham tiền được.

[00:05:18] Nếu không thì lúc đầu nó đã không bỏ Chung Ninh để đến với cô,

[00:05:21] cô nói có đúng không?

[00:05:23] Đại ca, gần đây anh có gặp bố của Dương Thụy không?

[00:05:26] Em muốn đi tìm ông ấy.

[00:05:29] Em nghĩ là,

[00:05:30] bố anh ấy đã làm lãnh đạo bao nhiêu năm nay,

[00:05:33] chắc chắn có quan hệ vòng vèo với công an, viện kiểm sát, tòa án.

[00:05:35] Liệu ông ấy có thể giúp được gì không ạ?

[00:05:38] Tôi nghĩ bây giờ cô tốt nhất đừng đi tìm ông ấy.

[00:05:41] Bố của Dương Thụy đã bị công ty Quốc Ninh cho thôi việc,

[00:05:44] cũng là vì cô.

[00:05:45] Cô nói xem ông ấy có thể không có thành kiến với cô sao?

[00:05:47] Nhưng Dương Thụy dù sao cũng là con trai ông ấy.

[00:05:50] Ông ấy không thương con trai mình sao?

[00:05:51] Thương thì thương,

[00:05:53] nhưng không phải là đang lúc tức giận sao.

[00:05:55] Hơn nữa,

[00:05:56] Dương Thụy có một số chuyện làm thực sự không đúng.

[00:05:59] Lần trước sau khi cãi nhau động tay động chân với bố nó,

[00:06:01] nó không bao giờ về thăm bố nó nữa.

[00:06:03] Tính tình bố nó tôi biết.

[00:06:06] Giống hệt Dương Thụy, chỉ chịu mềm không chịu cứng.

[00:06:08] Dương Thụy càng không đến thăm ông ấy,

[00:06:09] bố nó càng sốt ruột, càng tức giận.

[00:06:11] Thế nên mới bảo tôi đi thu lại căn nhà của Dương Thụy.

[00:06:14] Tàn nhẫn đến mức nào chứ.

[00:06:16] Cũng là vì tức đến mức đó nên mới làm vậy.

[00:06:19] Tuyệt đối không phải vì thiếu mấy đồng tiền thuê nhà.

[00:06:21] Thêm một điều nữa tôi nghĩ,

[00:06:23] việc Dương Thụy lần này bị bắt,

[00:06:26] biết đâu cũng đổ lên đầu cô.

[00:06:28] Ông ấy nghĩ rằng,

[00:06:29] nếu Dương Thụy không trở mặt với Chung Ninh và Chung Quốc Khánh,

[00:06:31] thì họ cũng sẽ không bỏ đá xuống giếng với Dương Thụy.

[00:06:34] An Tâm,

[00:06:36] vụ kiện đã đến lúc này,

[00:06:37] phải đi theo trình tự pháp luật thôi.

[00:06:39] Bây giờ nhờ vả tìm quan hệ e rằng cũng không kịp nữa rồi.

[00:06:42] Cô đừng quá lo lắng.

[00:06:43] Có bệnh vái tứ phương cũng không tốt.

[00:06:52] Vậy đại ca, chúng em đi trước ạ.

[00:06:54] Được, được.

[00:06:55] Tạm biệt. Tạm biệt.

[00:07:06] An Tâm, ngày mai tôi còn phải đến trại tạm giam lần cuối.

[00:07:09] Cô có lời gì muốn nhắn gửi cho Dương Thụy không?

[00:07:13] Tôi mong anh ấy đừng mất đi niềm tin.

[00:07:17] Xin cô hãy nói với anh ấy,

[00:07:19] anh ấy có một luật sư rất giỏi.

[00:07:21] Anh ấy nên có niềm tin.

[00:07:23] Cảm ơn cô đã tin tưởng tôi như vậy.

[00:07:28] Cô có biết không?

[00:07:30] Người mà tôi vừa ngưỡng mộ nhất, vừa sợ hãi nhất

[00:07:33] chính là luật sư.

[00:07:34] Tại sao?

[00:07:36] Tôi đã từng nếm trải sự lợi hại của luật sư rồi.

[00:07:39] Luật sư mà nói thứ này là màu đen,

[00:07:41] thì chắc chắn sẽ tìm ra được bằng chứng màu đen.

[00:07:44] Nếu nói thứ này là màu trắng,

[00:07:47] cũng chắc chắn sẽ tìm ra được lý do màu trắng.

[00:07:51] Trên tòa, một lời nói thuận một lời nói nghịch của luật sư,

[00:07:54] lòng bàn tay, mu bàn tay,

[00:07:56] hoàn toàn có thể lật lại trời đất

[00:07:59] lật qua lật lại.

[00:08:02] An Tâm,

[00:08:04] sao cô còn trẻ như vậy

[00:08:05] mà lại có ấn tượng về nghề luật sư

[00:08:06] phóng đại đến thế?

[00:08:11] Nếu vụ kiện này

[00:08:13] không thể thắng hoàn toàn,

[00:08:14] nó có thể có nhiều kết quả khác nhau.

[00:08:17] Là một người bạn của Dương Thụy,

[00:08:18] cô hy vọng anh ấy sẽ chọn kết quả nào?

[00:08:25] Mấy ngày nay An Tâm luôn giúp đỡ tôi thu thập bằng chứng.

[00:08:28] Cô ấy đi khắp nơi cùng tôi.

[00:08:30] Thực sự đã giúp tôi rất nhiều.

[00:08:31] An Tâm không đi làm nữa à?

[00:08:34] Cô ấy nghỉ việc rồi.

[00:08:35] Nghỉ việc rồi?

[00:08:37] Cô ấy không có việc làm thì ăn gì, con cái ăn gì?

[00:08:40] Cô ấy không có nguồn thu nhập nào khác sao?

[00:08:43] Cũng không có tiền tiết kiệm.

[00:08:48] Cô ấy vẫn ở chỗ tôi chứ?

[00:08:49] Không ai đuổi cô ấy ra ngoài chứ?

[00:08:51] Hình như là không.

[00:08:53] Hôm qua tôi còn gặp cô ấy.

[00:08:54] Dương Thụy,

[00:08:55] về phần sự thật của vụ án của anh,

[00:08:57] chúng ta đã bàn bạc gần xong rồi.

[00:08:59] Hôm nay tôi đến tìm anh

[00:09:00] chủ yếu là muốn nghe anh nói một chút,

[00:09:01] ngày mai sẽ ra tòa rồi,

[00:09:03] anh rốt cuộc muốn tôi bào chữa cho anh thế nào?

[00:09:05] Bào chữa thế nào?

[00:09:06] Các cô không phải nói

[00:09:07] sự thật là cơ sở, pháp luật là chuẩn mực sao?

[00:09:10] Sự thật là như vậy, cô đã rõ cả rồi.

[00:09:12] Áp dụng pháp luật thế nào, cô hiểu hơn tôi.

[00:09:19] Dương Thụy,

[00:09:20] tình hình bây giờ là

[00:09:22] anh phải đối mặt với hai lựa chọn.

[00:09:25] Một là bào chữa nhận tội.

[00:09:28] Bào chữa nhận tội tức là anh phải thừa nhận

[00:09:30] hành vi của mình đã vi phạm tội nhận hối lộ.

[00:09:33] Vậy thì trọng điểm bào chữa của tôi

[00:09:34] là nhấn mạnh quá trình anh nhận hối lộ

[00:09:36] và bối cảnh nhận hối lộ đều khá đặc biệt.

[00:09:38] Về tình tiết,

[00:09:39] thuộc loại được pháp luật coi là tương đối nhẹ.

[00:09:42] Cố gắng xin án treo.

[00:09:45] Dựa vào tình hình hiện tại của anh,

[00:09:47] khả năng xin được án treo là rất lớn.

[00:09:50] Một khi được hưởng án treo, anh có thể ra ngoài ngay lập tức.

[00:09:53] Anh muốn ra ngoài không?

[00:09:55] Đương nhiên.

[00:09:58] Còn một cách bào chữa nữa,

[00:10:00] đó là bào chữa vô tội.

[00:10:01] Nếu thành công,

[00:10:03] anh có thể hoàn toàn gột sạch tội danh này,

[00:10:05] trong sạch ra ngoài.

[00:10:09] Nhưng bào chữa vô tội,

[00:10:11] khả năng thành công thực sự không lớn.

[00:10:14] Cho đến nay, chỉ có người bạn thân của anh,

[00:10:16] Lưu Minh Hạo, đồng ý ra tòa làm chứng.

[00:10:19] Anh ta chứng minh rằng trước đó anh đã từng nói với anh ta,

[00:10:21] muốn nộp số tiền này cho Biên Hiểu Quân.

[00:10:23] Sau đó anh cũng nói với anh ta,

[00:10:25] Biên Hiểu Quân và Chung Ninh

[00:10:26] đều đồng ý để anh giữ lại số tiền này.

[00:10:30] Nếu tòa án tin vào lời chứng của anh ta,

[00:10:33] thì khoản hoa hồng này

[00:10:34] về cơ bản thuộc về nguyên tắc công khai.

[00:10:37] Về việc có vào sổ sách hay không,

[00:10:38] đó là trách nhiệm của Chung Ninh và Biên Hiểu Quân,

[00:10:39] không phải trách nhiệm của anh.

[00:10:42] Nhưng bào chữa theo cách này có hơi gượng ép.

[00:10:46] Điều này còn phải xem bằng chứng của bên công tố có mạnh không,

[00:10:48] có gì mới không.

[00:10:51] Vì vậy tôi không dám nói

[00:10:53] bào chữa vô tội tôi chắc chắn có thể thành công.

[00:10:55] Bào chữa theo cách này một khi thất bại,

[00:10:57] tòa án sẽ tuyên anh có tội.

[00:11:00] Một khi anh có tội,

[00:11:01] e rằng ngay cả án treo cũng không xin được nữa.

[00:11:04] Anh biết Tòa án Tối cao trước đây có quy định,

[00:11:06] người không nhận tội sẽ không được hưởng án treo.

[00:11:11] Vì vậy, một khi bị tuyên án tù giam,

[00:11:13] e rằng anh thực sự phải ở đây vài năm.

[00:11:18] Vậy, anh muốn tôi bào chữa nhận tội,

[00:11:21] cố gắng xin án treo để ra ngoài trước,

[00:11:23] hay là bào chữa vô tội,

[00:11:25] thử vận may?

[00:11:28] Hai lựa chọn này anh phải suy nghĩ cho kỹ.

[00:11:30] Anh phải cho tôi một ý kiến rõ ràng,

[00:11:33] tôi mới có thể bào chữa theo ý kiến của anh.

[00:11:42] Nếu bào chữa nhận tội xin án treo,

[00:11:45] cô có mấy phần chắc chắn?

[00:11:48] 90%.

[00:11:51] Vậy bào chữa vô tội, tuyên vô tội thì sao?

[00:11:57] 20%.

[00:12:09] Vậy cô nói xem, tôi nên chọn thế nào?

[00:12:14] Mỗi cái đều có ưu nhược điểm.

[00:12:16] Cô đã hỏi An Tâm chưa?

[00:12:17] Cô ấy hy vọng thế nào?

[00:12:19] Hỏi rồi.

[00:12:21] Hôm qua tôi đã nói chuyện chi tiết với cô ấy.

[00:12:23] Tôi coi cô ấy như người thân của anh,

[00:12:25] hỏi ý kiến cô ấy.

[00:12:26] Tôi nên hỏi ý kiến cô ấy chứ?

[00:12:28] Đúng, cô ấy chính là người thân của tôi.

[00:12:30] Cô ấy có thể đại diện cho người thân và gia đình tôi.

[00:12:32] Cô ấy nói sao?

[00:12:34] Cô ấy nói, chuyện này vẫn phải do anh tự quyết định.

[00:12:41] Cô ấy không có chút ý kiến thiên vị nào sao?

[00:12:44] Không.

[00:12:47] Cô ấy đương nhiên hy vọng anh sớm ra ngoài.

[00:12:50] Nhưng cô ấy lo lắng nếu anh nhận tội,

[00:12:52] trong lòng sẽ không thoải mái.

[00:12:54] Sau này sẽ không vui vì chuyện này.

[00:12:56] Vì chuyện này sẽ ảnh hưởng đến anh cả đời.

[00:12:59] Cô ấy thực sự rất lo lắng

[00:13:00] anh sẽ sống cả đời trong bóng tối này.

[00:13:11] Thực ra, cho dù anh không nhận tội,

[00:13:15] nếu tòa án tuyên anh có tội,

[00:13:16] tội danh này vẫn sẽ thành lập.

[00:13:19] Nó cũng sẽ ảnh hưởng đến anh cả đời.

[00:13:23] Vì vậy, tôi cho rằng anh chi bằng

[00:13:24] cố gắng xin án treo để ra ngoài trước.

[00:13:33] Đương nhiên, đây chỉ là ý kiến cá nhân của tôi.

[00:13:38] Cuối cùng vẫn là do anh tự quyết định.

[00:13:51] Tôi muốn vô tội.

[00:13:59] Được, nếu đã như vậy,

[00:14:01] tôi còn phải bàn với anh một chuyện.

[00:14:03] Về vấn đề quan hệ giữa anh và Chung Ninh,

[00:14:05] tôi nghĩ trong quá trình xét xử tại tòa,

[00:14:07] có thể sẽ liên quan đến vấn đề này.

[00:14:10] Quan hệ của tôi và Chung Ninh

[00:14:11] đã là chuyện quá khứ, tôi không muốn nhắc lại nữa.

[00:14:13] Tôi cũng không muốn đem đời tư quá khứ của mình

[00:14:15] ra trưng bày trước công chúng tại tòa án.

[00:14:18] Nó cũng không có quan hệ gì với vụ án này.

[00:14:20] Không, chúng có quan hệ.

[00:14:23] Bởi vì Chung Ninh rất có khả năng

[00:14:25] đóng vai trò nhân chứng của bên công tố.

[00:14:26] Và lời khai của cô ta đối với tòa án

[00:14:28] sẽ có ảnh hưởng rất quan trọng.

[00:14:30] Vì vậy, tôi hy vọng anh có thể đồng ý,

[00:14:33] khi cần thiết tại tòa án,

[00:14:35] tôi có thể công khai mối quan hệ giữa hai người,

[00:14:36] cũng như sự đổ vỡ sau này của hai người,

[00:14:37] và nguyên nhân đổ vỡ.

[00:14:40] Như vậy có thể giải thích rằng lúc đó anh, với tư cách là

[00:14:42] một thành viên dự bị của gia đình Quốc Ninh,

[00:14:44] tuyệt đối sẽ không tham ô

[00:14:45] số tiền nhỏ bé hai vạn đồng.

[00:14:48] Ngoài ra cũng có thể nhắc nhở tòa án chú ý,

[00:14:50] Chung Ninh trong vụ án này

[00:14:52] có động cơ gài bẫy trả thù.

[00:14:54] Vì vậy, mối quan hệ trước đây của anh và Chung Ninh,

[00:14:57] và sau này anh yêu người khác,

[00:14:58] cãi nhau với Chung Ninh,

[00:15:00] chính là mối quan hệ giữa các nhân vật trong vụ án này,

[00:15:02] là một sự thật then chốt nhất.

[00:15:04] Ít nhất sự thật này có thể khiến tòa án

[00:15:06] giảm đi rất nhiều độ tin cậy của lời khai của Chung Ninh.

[00:15:08] Điều này rất có lợi cho anh. Anh đồng ý không?

[00:15:28] Thưa cô,

[00:15:29] Giám đốc Biên và Giám đốc Vương của công ty Quốc Ninh đến chưa ạ?

[00:15:31] Đến rồi ạ. Mời vào trong.

[00:15:44] Đến rồi.

[00:15:45] Xin lỗi,

[00:15:46] Đến đây, đến đây, cậu Lưu.

[00:15:47] Tôi giới thiệu cho cậu.

[00:15:48] Đây là Giám đốc Vương,

[00:15:50] phòng cung ứng của tập đoàn chúng tôi. Quen biết chứ?

[00:15:53] Ngưỡng mộ đã lâu, ngưỡng mộ đã lâu. Chào anh.

[00:15:55] Tôi ấy à, với phòng cung ứng của công ty Quốc Ninh

[00:15:57] đã làm việc mấy lần rồi.

[00:15:59] Nhưng

[00:16:01] đều là làm việc với cấp dưới của anh.

[00:16:02] Việc kinh doanh của chúng tôi quá nhỏ,

[00:16:04] chuyện này không đến được tai anh.

[00:16:07] Hôm nay đáng lẽ phải là tôi mời khách,

[00:16:08] để Giám đốc Biên và Giám đốc Vương mời khách. Thật là

[00:16:11] không đúng thể thống, không đúng thể thống.

[00:16:14] Tôi trước đây đã nghe nói về cậu.

[00:16:15] Ngồi đi

[00:16:19] Cậu hình như ở tòa nhà Quốc Ninh của chúng tôi

[00:16:21] đã từng báo giá cho dự án điều hòa phải không?

[00:16:25] Chẳng phải là vẫn chưa quyết định giao cho tôi làm sao.

[00:16:27] Chất lượng điều hòa của chúng tôi tuyệt đối không có vấn đề gì.

[00:16:30] Dàn nóng là của Mỹ.

[00:16:32] Xin Giám đốc Vương chiếu cố nhiều hơn.

[00:16:35] Không vấn đề gì.

[00:16:36] Hôm nay gặp nhau là bạn bè rồi.

[00:16:38] Vừa rồi tôi và Giám đốc Vương

[00:16:40] còn nói chuyện về điều hòa.

[00:16:42] Giám đốc Vương đã đồng ý,

[00:16:43] muốn ký một bản ghi nhớ với cậu.

[00:16:46] Giám đốc Biên,

[00:16:48] bảo tôi phải cảm ơn ngài thế nào đây.

[00:16:50] Đừng khách sáo, chúng tôi cũng có việc cần nhờ cậu.

[00:16:53] Chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện, được không?

[00:16:55] Được, được, được.

[00:16:56] Lão Vương, uống rượu gì?

[00:16:59] Nghe theo cậu Lưu.

[00:17:00] Hôm nay cậu ấy là nhân vật chính, à.

[00:17:02] Cậu Lưu, nghe theo cậu.

[00:17:02] Cậu Lưu nghe theo cậu.

[00:17:04] Uống rượu gì?

[00:17:05] Uống gì cũng được ạ.

[00:17:07] Hôm nay Giám đốc Biên và Giám đốc Vương

[00:17:08] cho tôi mặt mũi lớn như vậy,

[00:17:09] tôi dù có uống chết cũng phải uống.

[00:17:12] Tôi không thể rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt.

[00:17:16] Dẫn bị cáo Dương Thụy ra tòa.

[00:18:19] Chung Ninh với tư cách là Phó Tổng giám đốc công ty Quốc Ninh,

[00:18:22] Biên Hiểu Quân với tư cách là cấp trên trực tiếp của thân chủ tôi,

[00:18:24] Dương Thụy,

[00:18:26] đều đã đồng ý chuyển khoản hoa hồng này cho anh ấy.

[00:18:30] Khoản hoa hồng này trên thực tế

[00:18:32] thuộc về tiền thưởng công ty dành cho nhân viên cấp dưới.

[00:18:36] Việc có vào sổ sách hay không,

[00:18:37] hoàn toàn không phải là trách nhiệm của đương sự Dương Thụy.

[00:18:41] Tóm lại, tôi cho rằng

[00:18:42] tội danh của thân chủ tôi, Dương Thụy, là không thành lập.

[00:18:46] Dương Thụy vô tội.

[00:18:53] Thưa chủ tọa, về nhân chứng của bên nguyên,

[00:18:56] tôi có một tình tiết đề nghị tòa án nắm rõ.

[00:18:58] Dương Thụy chưa bao giờ nói với tôi về chuyện hoa hồng.

[00:19:00] Tôi không có ấn tượng.

[00:19:03] Tôi không nhớ.

[00:19:05] Việc Dương Thụy từng giao cho tôi hai vạn đồng tiền hoa hồng.

[00:19:08] Hai vạn đồng không phải là một con số nhỏ.

[00:19:10] Tôi cho rằng nhân chứng của bên nguyên, Chung Ninh,

[00:19:12] không phù hợp để làm nhân chứng của bên công tố trong vụ án này.

[00:19:14] Công ty Long Hoa mời ăn ở Cẩm Giang Phủ,

[00:19:17] là Dương Thụy kéo tôi đi.

[00:19:19] Nhưng tôi ngồi một lúc rồi đi.

[00:19:21] Dựa vào đâu mà tôi phải đồng ý phát cho anh ta?

[00:19:23] Hơn nữa tôi cũng chưa từng hứa cho họ trúng thầu.

[00:19:27] Tôi thấy anh ta nói dối cũng không biết cách nói.

[00:19:29] Bởi vì mối quan hệ giữa cô ta và Dương Thụy.

[00:19:31] Hơn nữa, Biên Hiểu Quân căn bản không thể nào

[00:19:32] tự ý đồng ý phát cho anh ta khoản hoa hồng này.

[00:19:35] Sau đó Dương Thụy cũng không hề nói với tôi

[00:19:38] về việc công ty Long Hoa cho anh ta hoa hồng.

[00:19:40] Biên Hiểu Quân, anh ta không có quyền đó.

[00:19:42] Nội quy, quy chế của công ty chúng tôi rất nghiêm ngặt.

[00:19:44] Ai vi phạm thì người đó phải ra đi.

[00:19:46] Ai dám chứ?

[00:19:47] Bởi vì mối quan hệ giữa cô ta và Dương Thụy.

[00:19:48] Không ai dám.

[00:19:49] Bởi vì mối quan hệ giữa cô ta và Dương Thụy.

[00:19:51] Không ai dám.

[00:19:58] Chuyện này em biết rồi.

[00:20:00] Lão Biên bảo anh cầm thì anh cứ cầm đi.

[00:20:01] Anh mới đến đây đã ngang nhiên nhận hoa hồng,

[00:20:04] để cấp dưới biết thì chẳng phải loạn hết cả lên sao.

[00:20:08] Em không nhìn nhầm người.

[00:20:10] Em thích đàn ông có khí phách.

[00:20:11] Tiền này anh cứ cầm đi.

[00:20:13] Chuyện hoa hồng,

[00:20:14] chỉ cần công ty phê duyệt là có thể nhận.

[00:20:23] Thưa chủ tọa, tôi đề nghị tòa án triệu tập

[00:20:27] nhân chứng của tôi, Lưu Minh Hạo, ra tòa làm chứng.

[00:20:31] Mời nhân chứng Lưu Minh Hạo ra tòa.

[00:20:57] thư ký

[00:20:57] Nhân chứng,

[00:20:59] xin hãy cho biết nghề nghiệp và tên của anh.

[00:21:04] Tôi tên là Lưu Minh Hạo.

[00:21:05] Là giám đốc công ty thương mại Hảo Vận Bắc Kinh.

[00:21:09] Nhân chứng,

[00:21:11] theo quy định của pháp luật,

[00:21:13] công dân có nghĩa vụ làm chứng.

[00:21:16] Từ chối làm chứng hoặc cố ý làm chứng gian

[00:21:18] sẽ phải chịu trách nhiệm pháp lý.

[00:21:20] Anh có rõ không?

[00:21:28] Rõ.

[00:21:30] Người bào chữa trong phát biểu vừa rồi có đề cập,

[00:21:34] bị cáo Dương Thụy

[00:21:35] khi nhận được tiền từ giám đốc công ty Long Hoa

[00:21:37] đưa cho anh ta, anh có mặt tại đó.

[00:21:39] Lúc đó Dương Thụy đã tỏ ý

[00:21:41] sẽ nộp số tiền này cho

[00:21:43] văn phòng chuẩn bị dự án câu lạc bộ Taekwondo,

[00:21:45] cho tổng giám đốc Biên Hiểu Quân.

[00:21:47] Lúc đó anh có nghe bị cáo

[00:21:50] từng có biểu hiện như vậy không?

[00:21:54] Không.

[00:21:58] Lúc cậu ta nhận số tiền đó,

[00:22:02] không hề nói là sẽ nộp cho Biên Hiểu Quân.

[00:22:14] Vậy thì,

[00:22:16] sau đó bị cáo

[00:22:17] có từng nhắc với anh

[00:22:19] về việc anh ta đã nộp khoản hoa hồng này không?

[00:22:22] Hoặc là có báo cáo với người phụ trách công ty

[00:22:24] về chuyện hoa hồng không?

[00:22:28] Không.

[00:22:30] Sau này cậu ta không nói với tôi về chuyện này.

[00:22:35] Anh ta có nói với anh rằng

[00:22:36] cấp trên của anh ta hoặc người phụ trách công ty

[00:22:38] sau này đã đồng ý cho anh ta giữ lại khoản hoa hồng này,

[00:22:41] đồng ý cho anh ta sử dụng số tiền này cho cá nhân không?

[00:22:44] Anh ta có nói không?

[00:22:46] Không.

[00:22:48] Sau này cậu ta không nói lại với tôi về chuyện này.

[00:22:52] Công tố viên có câu hỏi gì cho nhân chứng không?

[00:22:58] Không có.

[00:23:05] Người bào chữa có câu hỏi gì cho nhân chứng không?

[00:23:07] Người bào chữa không có câu hỏi gì nữa.

[00:23:14] Nhân chứng Lưu Minh Hạo có thể rời tòa.

[00:23:36] Tất cả đứng dậy.

[00:23:54] Tòa án sau khi nhận được cáo trạng,

[00:23:57] đã mở phiên tòa xét xử vụ án Dương Thụy nhận hối lộ.

[00:24:02] Qua quá trình điều tra, tranh luận tại tòa,

[00:24:04] lắng nghe phát biểu của công tố viên hỗ trợ truy tố,

[00:24:08] lắng nghe bị cáo

[00:24:09] lời bào chữa và trình bày cuối cùng của Dương Thụy,

[00:24:13] lắng nghe người bào chữa

[00:24:15] lắng nghe ý kiến cá nhân.

[00:24:17] đã tiến hành thẩm tra các loại chứng cứ.

[00:24:20] Tòa án thẩm tra xác nhận,

[00:24:22] bị cáo Dương Thụy tại khách sạn Cẩm Giang Phủ

[00:24:25] đã nhận bất hợp pháp của công ty trang trí xây dựng Long Hoa

[00:24:25] đã nhận bất hợp pháp của công ty trang trí xây dựng Long Bảo

[00:24:28] số tiền được trả,

[00:24:30] tổng cộng hai vạn đồng nhân dân tệ.

[00:24:31] tổng cộng hai vạn đồng nhân dân tệ.

[00:24:33] Sự thật rõ ràng, chứng cứ xác thực.

[00:24:35] Bị cáo Dương Thụy phạm tội nhận hối lộ, thành lập tội danh.

[00:24:38] Căn cứ theo quy định của Bộ luật Hình sự nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa,

[00:24:41] tuyên án như sau:

[00:24:43] Bị cáo Dương Thụy phạm tội nhận hối lộ,

[00:24:46] phạt tù có thời hạn ba năm.

[00:24:49] Bản án này là bản án sơ thẩm.

[00:24:52] Nếu không phục bản án này,

[00:24:54] có thể trong vòng 10 ngày kể từ ngày nhận được bản án,

[00:24:55] nộp đơn lên Tòa án Nhân dân Trung cấp thành phố

[00:24:58] để kháng nghị hoặc kháng cáo.

[00:25:15] Cảm ơn nhé.

[00:25:17] Vất vả rồi.

[00:25:19] Tạm biệt.

[00:25:20] Đừng quên hôm khác đi uống rượu.

[00:25:51] Anh quyết định kháng cáo chứ?

[00:26:01] Ngày mai tôi có thể nộp đơn kháng cáo lên.

[00:26:04] Anh biết pháp luật nước ta có một nguyên tắc,

[00:26:06] kháng cáo không tăng hình phạt.

[00:26:08] Anh nên kháng cáo.

[00:26:13] Tuyên án.

[00:26:15] Tất cả đứng dậy.

[00:26:21] Bác kháng cáo, giữ nguyên bản án.

[00:26:37] Thế nào rồi?

[00:26:44] Kháng cáo bị bác bỏ,

[00:26:46] giữ nguyên bản án.

[00:26:48] Không được hưởng án treo.

[00:26:50] Đây là bản án chung thẩm rồi.

[00:27:05] Gần đây đã đi tìm việc chưa?

[00:27:08] Công ty nội thất kia của em còn dùng em không?

[00:27:12] Người ta sớm đã tìm người khác rồi.

[00:27:15] Em cũng không thể quay lại đó nữa,

[00:27:17] đi cướp bát cơm của người khác.

[00:27:21] Mau đi tìm việc đi.

[00:27:23] Bây giờ giấy tạm trú không phải đã làm xong rồi sao?

[00:27:25]

[00:27:29] Bây giờ anh ngủ có ngon hơn không?

[00:27:33] Luật sư nói anh toàn không ngủ được.

[00:27:38] Chuyện này cũng bình thường thôi mà.

[00:27:41] Tiểu Hùng gần đây thế nào rồi?

[00:27:43] Không bị ốm chứ?

[00:27:45] Rất tốt, chỉ là rất nhớ anh.

[00:27:49] Còn hay hỏi về anh nữa.

[00:27:52] Nó hỏi anh cái gì?

[00:27:54] Mỗi sáng thức dậy,

[00:27:57] đều nói muốn chú Dương mặc quần áo cho nó.

[00:28:14] Đeo nó vào.

[00:28:16] Anh sẽ biết em luôn ở bên cạnh anh,

[00:28:18] em sẽ luôn dõi theo anh.

[00:28:30] Đưa cái gì thế?

[00:28:42] Cái này... cái này chắc không có vấn đề gì chứ?

[00:28:45] Đồ đeo trên cổ.

[00:28:47] Cái này đáng giá bao nhiêu tiền?

[00:28:49] Tất cả các vật phẩm quý giá,

[00:28:50] ở chỗ chúng tôi đều không được phép mang vào.

[00:28:52] Nếu cần mang vào,

[00:28:53] phải do phía nhà tù chịu trách nhiệm bảo quản.

[00:28:56] Đồ đắt tiền như vậy cô vẫn nên mang về đi, đừng đưa cho anh ta.

[00:28:58] Nếu không để anh ta lấy cái này

[00:28:59] ở trong này đổi thuốc lá hút,

[00:29:00] thì cô sẽ không chuộc lại được đâu.

[00:29:05] Thế nào, thời gian cũng sắp hết rồi phải không?

[00:29:09] Sắp rồi.

[00:29:21] Sau này em đừng đến nữa.

[00:29:24] Tìm một công việc trước.

[00:29:27] Sau đó dẫn theo Tiểu Hùng,

[00:29:33] tìm một người tốt với em rồi đi lấy chồng đi.

[00:31:39] Dương Thụy!

[00:31:42] Có!

[00:31:42] Người nhà đến thăm. Đi.

[00:31:47] Đi thôi.

[00:31:51] Người nhà tôi đến có phải là một cô gái không?

[00:31:54] Đến rồi sẽ biết.

[00:32:16] Bố.

[00:32:33] Con đấy,

[00:32:36] bố đã sớm biết con sẽ vấp ngã như thế này.

[00:32:40] Con lớn rồi,

[00:32:42] lời của bố con cũng không nghe nữa.

[00:32:45] Bây giờ cũng tốt.

[00:32:48] Con hãy tận dụng thời gian này

[00:32:50] suy ngẫm lại cho kỹ.

[00:32:52] Tỉnh táo lại đi.

[00:32:56] Bố mang cho con mấy cuốn sách.

[00:32:58] Con đọc kỹ đi.

[00:32:59] Tăng thêm chút kiến thức.

[00:33:02] Con chuyển đến đây được một tháng rồi nhỉ?

[00:33:06] Sức khỏe thế nào rồi?

[00:33:09] Con phải nghe lời quản giáo.

[00:33:12] Cải tạo cho tốt.

[00:33:14] Sau này cải tạo tốt ra ngoài,

[00:33:16] vẫn có thể làm lại cuộc đời.

[00:33:18] Vẫn có thể phục vụ nhân dân, phục vụ bốn hiện đại hóa.

[00:33:23] Gần đây bố có tin tức gì của An Tâm không?

[00:33:26] Cô ấy còn ở chỗ con không?

[00:33:31] Bố nói này, sao đến bây giờ con vẫn còn nhớ đến cô ta?

[00:33:35] Con chính là bị cô ta hủy hoại đấy.

[00:33:38] Con vẫn chưa hối hận sao?

[00:33:42] Con hối hận.

[00:33:43] Con hối hận vì đã không nghe lời luật sư.

[00:33:45] Con nên nghe lời luật sư,

[00:33:46] con nhận tội để được giảm án hay gì đó.

[00:33:49] Ít nhất bây giờ con có thể cùng An Tâm

[00:33:50] tiếp tục sống cùng nhau.

[00:33:53] Nếu An Tâm không chê con là tội nhân.

[00:33:56] Bây giờ chắc chắn con đang cùng An Tâm

[00:33:59] tiếp tục sống cùng nhau.

[00:34:02] Chẳng lẽ cô ấy sẽ chê con sao?

[00:34:12] Nhưng bây giờ mọi thứ đã quá muộn rồi.

[00:34:16] Ba năm, quá dài.

[00:34:20] Cô ấy dẫn theo một đứa con, lại không có việc làm.

[00:34:22] Điều cô ấy đối mặt

[00:34:24] không phải là tình yêu và sự chung thủy,

[00:34:25] cô ấy đối mặt là sự sinh tồn.

[00:34:28] Cô ấy không vì bản thân mình,

[00:34:29] thì cũng phải vì con cái.

[00:34:38] Con có phải bị ma ám rồi không?

[00:35:15] Mẹ.

[00:35:24] Bố, mẹ.

[00:35:29] Giúp con, giúp con với.

[00:35:36] Sao thế? Nhanh nói đi.

[00:35:40] Giúp con, giúp con với.

[00:35:45] Nói đi, sao thế? Sao thế?

[00:37:57] Nhận được thư của anh tôi đã đến ngay.

[00:38:00] Có phải anh vẫn muốn nói về chuyện kháng cáo không?

[00:38:02] Không, tôi biết kháng cáo cũng vô ích.

[00:38:05] Đơn kháng cáo tôi viết lần trước

[00:38:07] hoàn toàn là vì thể diện.

[00:38:11] Vậy anh muốn tìm tôi nói chuyện khác à?

[00:38:15] Có chuyện gì cần tôi làm không?

[00:38:18] Tôi muốn cô giúp tôi đi tìm An Tâm,

[00:38:22] giúp tôi nhắn một lời cho cô ấy.

[00:38:28] Lần trước tôi ở trại tạm giam,

[00:38:29] lúc gặp cô ấy lần cuối,

[00:38:30] tôi đã nói với cô ấy một câu.

[00:38:33] Nói một câu bảo cô ấy mau đi lấy chồng đi.

[00:38:37] Mặc dù không phải là ý của tôi, nhưng...

[00:38:41] nhưng tôi phải nói đó không phải là một câu nói đùa.

[00:38:45] Tôi không thể gây cho cô ấy bất kỳ áp lực nào phải đợi tôi.

[00:38:47] Bởi vì người như tôi,

[00:38:49] cho dù ra ngoài,

[00:38:50] cũng không thể tìm được công việc gì ra hồn.

[00:38:52] Bây giờ các công ty, doanh nghiệp,

[00:38:55] căn bản sẽ không dùng loại người như tôi

[00:38:57] có tiền án, tiền sự.

[00:38:59] Và tôi đoán,

[00:39:01] cả đời này của tôi,

[00:39:03] sẽ là loại người không được ai tin tưởng.

[00:39:09] Không, Dương Thụy.

[00:39:11] Anh vẫn còn rất trẻ, còn rất nhiều tương lai.

[00:39:14] Bây giờ anh có chút nản lòng,

[00:39:15] tôi có thể hiểu, điều này cũng rất bình thường.

[00:39:18] Đợi sau này anh ra ngoài,

[00:39:19] tâm trạng sẽ dần dần tốt lên.

[00:39:22] Nhưng cô ấy và tôi không giống nhau.

[00:39:24] Cô ấy mặc dù đã có một vết thương lòng,

[00:39:26] thậm chí có một đứa con,

[00:39:28] nhưng những điều đó không quan trọng.

[00:39:30] Không quan trọng.

[00:39:33] Cô ấy vẫn xinh đẹp.

[00:39:36] Cô ấy rất xinh đẹp phải không?

[00:39:41] Đương nhiên.

[00:39:45] Cô ấy vẫn như một cô bé ngây thơ.

[00:39:49] Cô ấy vẫn có sức quyến rũ với rất nhiều đàn ông.

[00:39:54] Quan trọng hơn là,

[00:39:56] cô ấy có một trái tim nhân hậu.

[00:39:58] Mặc dù quá khứ của cô ấy phức tạp, nhưng cô ấy trong sạch.

[00:40:05] Bây giờ tôi mới biết,

[00:40:08] hai chữ "trong sạch" đối với một người,

[00:40:10] có ý nghĩa quan trọng đến nhường nào.

[00:40:16] Anh chuyển đến đây được hơn một tháng rồi,

[00:40:19] An Tâm có đến thăm anh không?

[00:40:29] Tôi đã đi tìm cô ấy.

[00:40:31] Cô ấy hình như đã không còn ở nhà anh nữa.

[00:40:33] Tôi đã hỏi hàng xóm xung quanh,

[00:40:35] họ nói đã nhiều ngày không thấy cô ấy.

[00:40:38] Hình như cô ấy không bao giờ quay lại nữa.

[00:40:42] Cô ấy có phải không sống nổi ở Bắc Kinh,

[00:40:45] có phải đã về quê ở Vân Nam rồi không?

[00:40:47] Anh có điện thoại và địa chỉ liên lạc của bố mẹ cô ấy không?

[00:40:51] Có cần tôi giúp liên lạc không?

[00:40:57] Cô ấy sẽ không quay lại đâu.

[00:41:02] Cô ấy không quay lại cũng tốt.

[00:41:27] Nếu không phải con cần gấp tiền mặt,

[00:41:30] căn nhà của nhà mình,

[00:41:31] cũng phải bán được bốn, năm chục vạn.

[00:41:34] Lúc xây, trước sau

[00:41:36] đã tốn gần bốn mươi vạn rồi.

[00:41:38] Bán gấp như thế này,

[00:41:40] mất đi mười mấy vạn cũng là chuyện không thể tránh khỏi.

[00:41:47] Mẹ, số tiền này,

[00:41:52] con không biết sau này

[00:41:55] còn có thể trả lại cho bố mẹ không.

[00:42:12] Bố mẹ.

[00:42:16] Bố mẹ đã khổ cả đời,

[00:42:20] khó khăn lắm mới có được một ngôi nhà như thế này.

[00:42:24] Con biết,

[00:42:27]

[00:42:31] Đây là nhà của chúng ta.

[00:42:35] Nhưng bây giờ con

[00:42:39] con đã khiến bố mẹ không nhà không cửa.

[00:42:42] Con đã khiến bố mẹ...

[00:42:46] Bố mẹ...

[00:42:52] Con ơi,

[00:42:54] bố mẹ thương con

[00:43:00] Con là một đứa trẻ khổ mệnh.

[00:43:20] An Tâm.

[00:43:23] Em vẫn còn ở Bắc Kinh à?

[00:43:36] Vậy cháu đi trước đây.

[00:43:38] Tiểu Hùng, nghe lời bà nhé.

[00:43:40] Nó sẽ nghe lời mà.

[00:43:42] Đi đi.

[00:43:46] Yên tâm đi.

[00:43:48] Mẹ, tạm biệt.

[00:44:24] Luật sư Tề,

[00:44:25] An Tâm à? Có một số tình hình tôi đã làm rõ rồi.

[00:44:29] Bản ghi nhớ ý định cung cấp điều hòa trung tâm cho Tòa nhà Quốc Ninh

[00:44:32] mà công ty Quốc Ninh ký với Lưu Minh Hạo,

[00:44:35] cuối cùng lại không thực hiện cho anh ta.

[00:44:38] Chung Quốc Khánh này đúng là một người kinh doanh thông minh.

[00:44:40] Ông ta có lẽ cảm thấy Lưu Minh Hạo

[00:44:42] lời khai tại tòa chỉ đáng giá bấy nhiêu thôi.

[00:44:45] Vì vậy, tôi nghĩ nếu chúng ta

[00:44:46] cố gắng thêm một chút ở phía anh ta,

[00:44:48] vẫn có khả năng mở ra đột phá.

[00:44:50] Cô thấy sao?

[00:44:51] Con người của Lưu Minh Hạo thì tôi có nghe Dương Thụy nói qua.

[00:44:54] Anh ta có mặt nghĩa khí,

[00:44:55] cũng có mặt thấy lợi quên nghĩa.

[00:44:57] Loại người này,

[00:44:58] tình nghĩa và đạo lý, nghĩa khí và lợi ích,

[00:45:01] đối với anh ta đều không có tác dụng.

[00:45:03] Tôi nghĩ dù là từ phương diện nào,

[00:45:04] đều có khả năng thuyết phục được anh ta.

[00:45:05] Chúng ta trước tiên dùng tình, hiểu lý,

[00:45:08] thực sự không được thì

[00:45:09] dụ dỗ bằng lợi ích.

[00:45:11] Được, tiền tôi có. Tiền không thành vấn đề.

[00:45:27] Tôi có thể đảm bảo,

[00:45:29] lời khai trước đây của anh tại tòa,

[00:45:31] sẽ không bị cáo buộc làm chứng gian và vu cáo.

[00:45:36] Điểm này anh cứ yên tâm.

[00:45:38] Tôi sẽ xử lý rất tốt.

[00:45:41] Nhưng tôi yêu cầu anh đồng ý ra làm chứng lại.

[00:45:46] Về quá trình và sự thật Dương Thụy nhận được

[00:45:48] hai vạn đồng trên bàn ăn ở nhà hàng,

[00:45:52] cũng như sau đó anh ta từng nói với anh,

[00:45:54] Biên Hiểu Quân và Chung Ninh đều đồng ý

[00:45:56] đưa hai vạn đồng này cho anh ta làm tiền thưởng.

[00:45:59] Anh nhất định phải ra chứng minh lại.

[00:46:01] Tôi biết anh và Dương Thụy

[00:46:03] không phải là bạn tốt một hai ngày.

[00:46:06] Anh ấy sớm muộn gì cũng sẽ ra ngoài.

[00:46:10] Anh chắc không đến mức khiến hai người trở thành kẻ thù chứ?

[00:46:13] Đại ca,

[00:46:14] Dương Thụy luôn nói với tôi

[00:46:16] anh và anh ấy là bạn tốt nhất.

[00:46:18] Anh trước đây thường xuyên giúp đỡ anh ấy.

[00:46:22] Anh hãy giúp anh ấy thêm lần này nữa đi.

[00:46:24] Tôi thay mặt Dương Thụy cảm ơn anh cả trước.

[00:46:27] Không cần, không cần. Em làm gì vậy?

[00:46:30] Tôi từ nhỏ đã nhìn nó lớn lên.

[00:46:32] Việc của nó tôi chắc chắn phải giúp chứ.

[00:46:39] Lúc đó tôi làm chứng gian cũng không còn cách nào khác.

[00:46:42] Công ty Quốc Ninh gây áp lực cho tôi quá lớn.

[00:46:44] Nếu tôi không làm vậy,

[00:46:45] họ chắc chắn sẽ làm tôi sụp đổ.

[00:46:47] Cô nói xem, tôi cũng là vì sinh tồn.

[00:46:50] Bố mẹ tôi đều đã lớn tuổi,

[00:46:51] chị gái tôi thì luôn bị bệnh.

[00:46:53] Nếu tôi sụp đổ,

[00:46:54] cả gia đình tôi có lẽ đến cơm cũng không có mà ăn.

[00:46:57] Anh Lưu, tôi biết rồi.

[00:47:00] Anh có biết Biên Hiểu Quân ở đâu không?

[00:47:03] Biên Hiểu Quân?

[00:47:04] Chúng tôi muốn gặp anh ta.

[00:47:05] Đúng, đúng, các cô tìm Biên Hiểu Quân đi.

[00:47:07] Biên Hiểu Quân này ấy à, luôn có mâu thuẫn với anh em nhà họ Chung.

[00:47:10] Anh ta đâu có phục Chung Ninh.

[00:47:12] Anh ta đối với tính cách chuyên quyền độc đoán của Chung Ninh,

[00:47:14] đã sớm không vừa mắt rồi.

[00:47:16] Gần đây hình như không biết làm sao,

[00:47:18] hình như đã bị Chung Quốc Khánh cho thôi việc.

[00:47:20] Không còn làm ở công ty Quốc Ninh nữa.

[00:47:22] Bây giờ bảo anh ta khai ra Chung Quốc Khánh,

[00:47:24] tôi đoán không có vấn đề gì.

[00:47:25] Anh ta rốt cuộc ở đâu?

[00:47:27] Hình như ở gần bên hồ Thập Sát Hải thì phải.

[00:47:31] Nhưng theo tôi được biết,

[00:47:33] tình cảm của anh ta và vợ rất nhạt nhẽo.

[00:47:37] Không thường xuyên ở nhà.

[00:47:39] Anh ta thường nói đùa với tôi một câu,

[00:47:42] nói rằng người đến tuổi trung niên có ba điều sung sướng lớn nhất,

[00:47:45] đó là thăng quan, phát tài, vợ chết.

[00:47:50] Cô nói xem anh ta có độc ác không, à?

[00:48:01] Cô tìm ai vậy?

[00:48:02] Xin hỏi ông Biên Hiểu Quân có ở đây không?

[00:48:05] Cô là ai?

[00:48:06] Tôi tìm ông ấy có chút việc.

[00:48:08] Là một người bạn của ông ấy giới thiệu tôi đến.

[00:48:09] Ông ấy không ở đây.

[00:48:10] Vậy bà có biết tìm ông ấy ở đâu không?

[00:48:12] Đừng hỏi tôi, tôi không biết.

[00:48:14] Ông ta thích đi đâu thì đi.

[00:48:15] Tôi ở đây còn đang bực mình, còn quản ông ta.

[00:48:44] Xin hỏi phòng 1010 đi lối nào ạ?

[00:48:47] Mời cô đi lối kia ạ.

[00:48:50] Cảm ơn. Không có gì.

[00:49:09] Chào cô, xin hỏi ông Biên Hiểu Quân có ở đây không?

[00:49:13] Không có. Cô là ai vậy?

[00:49:16] Tôi họ An. Vậy cô có biết ông ấy ở đâu không?

[00:49:20] Cô tìm ông ấy có việc gì không?

[00:49:21] Tôi đến tìm ông ấy để bàn một chuyện.

[00:49:24] Có người muốn làm một vụ làm ăn với ông ấy.

[00:49:29] Sao cô tìm đến đây được?

[00:49:31] Ai nói cho cô biết ở đây?

[00:49:33] Là một người bạn của ông ấy nói cho tôi.

[00:49:36] Là ai vậy?

[00:49:37] Là Lưu Minh Hạo nói cho tôi.

[00:49:40] Lưu Minh Hạo, cô có quen không?

[00:49:43] Ông ấy không ở đây, đã lâu không ở đây rồi.

[00:49:46] Tìm ông ấy ở đâu được nữa?

[00:49:47] Không biết.

[00:49:48] Làm phiền cô rồi.

[00:49:55] Mỗi tối ông ấy đều đến quán bar Tam Lý Truân.

[00:49:57] Cô đến đó dạo thử xem.

[00:50:00] Đi, đi, đi. Cảm ơn nhé. Lần sau lại uống tiếp.

[00:50:02] Lần sau lại đến, lần sau lại đến.

[00:50:03] Lần sau, nhất định lần sau.

[00:50:04] Lần sau đến, mang theo gái đẹp.

[00:50:08] Được rồi, được rồi. Ây, đi cẩn thận nhé.

[00:50:14] Ông Biên.

[00:50:24] Mời.

[00:50:31] Uống gì đây?

[00:50:33] Không cần.

[00:50:38] Bây giờ có thể nói cho tôi biết rồi chứ?

[00:50:41] Cô làm sao biết tôi?

[00:50:54] Cô rốt cuộc là ai?

[00:50:57] Tôi là bạn của Dương Thụy.

[00:51:00] Cô tìm tôi làm gì?

[00:51:03] Muốn tìm ông nói chuyện một chút

[00:51:05] về vụ án Dương Thụy nhận hối lộ.

[00:51:10] Cô tìm tôi rốt cuộc muốn làm gì?

[00:51:12] Muốn ông nói ra sự thật.

[00:51:20] Nói ra sự thật?

[00:51:22] Với cô ở đây à?

[00:51:24] Không, ở trên tòa.

[00:51:27] Nói sự thật với thẩm phán.

[00:51:31] Cô ơi, cô nhầm người rồi.

[00:51:34] L

[00:51:35] Ông Biên,

[00:51:37] ông không nói, sẽ có người nói.

[00:51:45] Dựa vào đâu mà tôi phải tin cô?

[00:51:50] Ông tin tiền không?

[00:51:55] Chỉ có thế này thôi à?

[00:52:01] Cô ơi,

[00:52:02] cô đang gài bẫy tôi phải không?

[00:52:06] Đợi tôi nhận ba vạn đồng này của cô,

[00:52:08] cô có thể kiện tôi nhận hối lộ.

[00:52:10] Đợi tôi ra tòa lật lại lời khai,

[00:52:14] cô lại có thể kiện tôi làm chứng gian.

[00:52:16] Cô coi tôi là đồ ngốc à?

[00:52:18] Ông Biên, ông cứ cầm tiền,

[00:52:21] sau đó đi gặp luật sư của tôi.

[00:52:23] Trên tòa rốt cuộc nói thế nào,

[00:52:25] ông có thể bàn bạc với luật sư của tôi.

[00:52:28] Luật sư của tôi có thể đảm bảo cho ông

[00:52:30] không bị truy cứu pháp luật.

[00:52:34] Ông Biên,

[00:52:35] ngoài tiền ra, còn có công lý.

[00:52:39] Chẳng lẽ ông không tin

[00:52:41] công lý một ngày nào đó sẽ đứng ra lên tiếng sao?

[00:52:46] Chẳng lẽ sự thật và công lý,

[00:52:49] chẳng lẽ nỗi oan của một người trẻ tuổi,

[00:52:51] đối với ông mà nói,

[00:52:53] thực sự một đồng cũng không đáng giá sao?

[00:53:01] Tôi xin ông.

[00:53:10] Được thôi. Làm gì cũng phải cầu may mắn.

[00:53:14] Gấp đôi lên, chúng ta lấy Lục Lục thuận.

[00:53:17] Tôi ấy à, sẽ đi gặp luật sư với cô.

[00:53:29] Được.

[00:53:31] Anh khai ra chuyện Chung Quốc Khánh ép anh làm chứng gian,

[00:53:34] thực ra sẽ không gây cho anh quá nhiều phiền phức.

[00:53:37] Cũng sẽ không bị truy cứu tội làm chứng gian.

[00:53:39] Bởi vì người muốn hãm hại Dương Thụy là anh em Chung Ninh, Chung Quốc Khánh,

[00:53:42] chứ không phải anh.

[00:53:44] Lúc đó Chung Quốc Khánh yêu cầu anh phủ nhận tại tòa

[00:53:47] việc Dương Thụy từng báo cáo với anh

[00:53:48] về khoản hoa hồng hai vạn đồng.

[00:53:50] Phủ nhận việc anh đã từng đích thân đồng ý

[00:53:52] chuyển hai vạn đồng này cho Dương Thụy.

[00:53:55] Nếu cấu thành tội làm chứng gian,

[00:53:57] người phải chịu trách nhiệm là anh em Chung Ninh và Chung Quốc Khánh,

[00:54:00] chứ không phải anh.

[00:54:01] Bởi vì lúc đó anh và Chung Quốc Khánh

[00:54:03] là mối quan hệ chủ và nhân viên.

[00:54:05] Nhân viên bị áp lực của chủ mà làm theo,

[00:54:07] về mặt pháp lý anh thuộc vai trò tòng phạm.

[00:54:11] Anh biết pháp luật có câu "chủ mưu phải phạt, tòng phạm không hỏi",

[00:54:14] vì vậy anh sẽ không có quá nhiều phiền phức đâu.

[00:54:16] Tôi sợ gì chứ?

[00:54:19] Dù sao tôi cũng đã bị công ty Quốc Ninh

[00:54:23] cách chức rồi.

[00:54:25] Chân đất không sợ đi giày.

[00:54:28] Tôi là liều mình một phen,

[00:54:29] dám kéo vua xuống ngựa.

[00:54:32] Tôi nói thật lòng với cô,

[00:54:34] tôi từ đáy lòng đã coi thường loại người như Chung Quốc Khánh.

[00:54:38] Thực ra trong công ty rất nhiều người

[00:54:40] đều có ý kiến với anh em họ.

[00:54:42] Chỉ nói lúc đầu Chung Ninh chuẩn bị đưa khoản hoa hồng này

[00:54:45] cho Dương Thụy,

[00:54:47] rất nhiều người đã có ý kiến.

[00:54:50] Chỉ là không dám nói thôi.

[00:54:51] Rất nhiều người?

[00:54:54] Nói như vậy, ngoài anh ra,

[00:54:56] rất nhiều người đều biết Dương Thụy nhận số tiền này

[00:54:58] là đã được lãnh đạo công ty đồng ý à?

[00:55:02] Có thể cho tôi biết tên họ không?

[00:55:03] Tôi muốn gặp họ.

[00:55:05] Tôi thấy không vấn đề gì.

[00:55:06] Gần đây còn có mấy người

[00:55:08] bị công ty Quốc Ninh cho thôi việc.

[00:55:09] Còn có một người là anh ta thôi việc công ty Quốc Ninh,

[00:55:12] tự mình ra đi.

[00:55:13] Tôi nghĩ chỉ cần các cô chịu chi thêm tiền,

[00:55:16] đừng để họ cảm thấy phiền phức,

[00:55:18] mời họ ra làm chứng không có vấn đề gì.

[00:55:27] Thực ra quan điểm này bản thân nó không có vấn đề gì.

[00:55:29] Lần trước chúng ta thua kiện nguyên nhân chủ yếu là

[00:55:32] nhân chứng của bên công tố tại tòa đã đồng thanh phủ nhận

[00:55:35] biết về chuyện này.

[00:55:38] Vì vậy, tôi nghĩ nếu lần này họ có thể cùng nhau chứng minh

[00:55:40] người phụ trách công ty đã đồng ý đưa số tiền này cho Dương Thụy,

[00:55:43] vậy thì tội danh nhận hối lộ ngầm của anh ấy,

[00:55:45] dù là từ động cơ chủ quan hay hiệu quả khách quan,

[00:55:49] sẽ rất khó thành lập.

[00:55:51] Nói như vậy,

[00:55:53] Dương Thụy sẽ sớm được minh oan ra ngoài.

[00:55:56] Đúng vậy. Việc chúng ta cần làm bây giờ là

[00:56:00] thông qua thủ tục giám đốc thẩm,

[00:56:01] dùng những bằng chứng mới này để chứng minh bản án ban đầu có sai sót.

[00:56:05] Như vậy có thể yêu cầu tòa án xét xử lại.

[00:56:09] Bằng chứng mới thực sự rất có lợi cho chúng ta.

[00:56:17] Tòa án đã nghiêm túc thẩm tra

[00:56:19] các tài liệu chứng cứ mới do bên bào chữa cung cấp.

[00:56:23] Đã tiến hành điều tra, hỏi cung các nhân chứng.

[00:56:26] Bên công tố và bên bào chữa đã tranh luận đầy đủ.

[00:56:30] Và đã lắng nghe lời trình bày của bị cáo.

[00:56:33] Qua thảo luận của hội đồng xét xử,

[00:56:36] nay tuyên án như sau:

[00:56:38] Cáo buộc của công tố viên đối với bị cáo Dương Thụy về tội nhận hối lộ,

[00:56:42] chứng cứ không đủ, không thể xác định.

[00:56:46] Việc xác định có tội trong bản án sơ thẩm và bản án phúc thẩm ban đầu

[00:56:50] là không thỏa đáng,

[00:56:50] cần được sửa chữa.

[00:56:52] Sau khi tòa án này tái thẩm, tuyên án lại,

[00:56:56] bị cáo Dương Thụy vô tội.

[00:59:26] An Tâm, Dương Thụy, vậy tôi đi trước đây.

[00:59:35] Có việc gì gọi tôi nhé.

[00:59:57] Lúc nhỏ mẹ rất cưng chiều anh.

[01:00:01] Thầy cô, bạn bè, họ hàng cũng rất cưng chiều anh.

[01:00:06] Anh đã được hưởng rất nhiều, rất nhiều tình yêu thương.

[01:00:09] Vì vậy anh luôn là một người

[01:00:10] không biết trân trọng và thông cảm cho người khác.

[01:00:14] Anh vẫn chưa từng thật lòng cảm ơn bất kỳ ai.

[01:00:19] Nhưng bây giờ,

[01:00:21] anh thực sự rất cảm ơn em, An Tâm.

[01:00:24] Cả đời này,

[01:00:26] anh sẽ từ tận đáy lòng cảm ơn em.

[01:00:29] Cảm ơn em làm gì.

[01:00:32] Nói thật, chúng ta nên cảm ơn luật sư thật nhiều.

[01:00:36] Cảm ơn pháp luật,

[01:00:38] cảm ơn tất cả các nhân chứng đã lên tiếng vì anh.

[01:00:41] Dù họ là vì tiền,

[01:00:43] hay là vì mục đích khác,

[01:00:46] nhưng cuối cùng họ đã nói ra sự thật.

[01:00:50] Cũng chính vì họ đã nói ra sự thật,

[01:00:53] anh mới có được tự do.

[01:00:56] Quan trọng hơn là,

[01:00:58] họ đã trả lại cho anh một thân trong sạch.

[01:01:03] An Tâm, em nói thật với anh đi.

[01:01:07] Có phải từ đầu đến giờ,

[01:01:09] em luôn tin anh trong sạch không?

[01:01:14] Em luôn tin anh.

[01:01:16] Em tin anh trong sạch.

[01:01:23] Lúc anh ở trong tù,

[01:01:26] trong lòng không sợ gì cả.

[01:01:29] Sợ nhất là ngay cả em cũng không tin anh, nghi ngờ anh,

[01:01:33] không còn niềm tin vào anh,

[01:01:35] không còn tình cảm với anh nữa.

[01:01:38] Chỗ dựa lớn nhất trong lòng anh lúc đó,

[01:01:41] chính là niềm tin của em và tình cảm của em dành cho anh.

[01:01:48] Em luôn có niềm tin.

[01:01:51] Em tin vào pháp luật, tin vào công lý.

[01:01:54] Tin rằng người trong sạch rồi sẽ được minh oan.

[01:02:00] Nhưng anh biết

[01:02:02] sự trong sạch này của anh

[01:02:04] không chỉ dùng sự trong sạch để đổi lại.

[01:02:07] Mà còn dùng tiền để chuộc lại.

[01:02:10] An Tâm,

[01:02:13] anh biết.

[01:02:15] em vì để anh được ra ngoài,

[01:02:17] đã bán hết gia sản rồi.

[01:02:20] Mỗi người nói sự thật vì anh

[01:02:23] đều đã nhận được lợi ích.

[01:02:26] Bao gồm cả luật sư.

[01:02:29] Phải, thời buổi này

[01:02:32] ai cũng không thể làm không công cho anh.

[01:02:34] Ai cũng không thể chỉ vì chân lý và niềm tin mà làm không công.

[01:02:40] Dương Thụy, anh nói không sai.

[01:02:43] Nhưng cho dù như vậy,

[01:02:45] chúng ta vẫn nên cảm ơn họ.

[01:02:49] Em nghĩ, chúng ta nên mời luật sư ăn một bữa thật thịnh soạn.

[01:02:54] Luật sư tuy là nhận tiền,

[01:02:57] nhưng sự giúp đỡ mà cô ấy dành cho chúng ta thực sự quá lớn.

[01:03:01] Không thể dùng tiền để đo lường được.

[01:03:04] Cũng phải. Lúc ở trong đó,

[01:03:07] anh không được gặp ai cả,

[01:03:08] chỉ có thể gặp cô ấy.

[01:03:11] Cô ấy thực sự đã cho anh rất nhiều niềm tin.

[01:03:19] Dương Thụy,

[01:03:21] sau khi anh ra ngoài,

[01:03:23] việc anh muốn làm nhất là gì?

[01:03:26] Anh muốn làm hai việc nhất.

[01:03:29] Hai việc nào?

[01:03:31] Việc thứ nhất, anh muốn cùng em đi Thanh Miên.

[01:03:35] Anh đặc biệt muốn đi gặp bố mẹ em.

[01:03:38] Anh muốn dập đầu trước họ.

[01:03:41] Anh đã không thể để con gái họ

[01:03:42] sống một cuộc sống cơm no áo ấm,

[01:03:45] ngược lại còn làm họ liên lụy đến mức nghèo rớt mồng tơi.

[01:03:49] Anh muốn quỳ trước mặt họ thề,

[01:03:51] ân tình của họ anh cả đời sẽ báo đáp.

[01:03:57] Cái này... thì thôi đi.

[01:04:01] Việc thứ hai là gì?

[01:04:04] Ngoài việc gặp bố mẹ em ra,

[01:04:06] bản thân anh muốn làm nhất việc gì?

[01:04:09] Kết hôn với em.

[01:04:18] Kết hôn?

[01:04:19] Đúng, kết hôn với em.

[01:04:22] Không còn chuyện gì có thể cản trở chúng ta nữa rồi.

[01:04:25] Anh đã nghĩ rồi, cho dù bố mẹ chúng ta,

[01:04:28] đương nhiên chủ yếu là bố anh,

[01:04:30] ông ấy có đồng ý hay không, có chấp nhận hay không,

[01:04:33] cho dù chúng ta có tiền hay không,

[01:04:35] có nền tảng kinh tế hay không,

[01:04:36] chúng ta đều phải kết hôn.

[01:04:38] Chúng ta nhất định phải kết hôn.

[01:04:39] Chính là bây giờ, kết hôn ngay lập tức.

[01:04:45] Anh không cần phải lấy cái này để báo đáp em, cảm ơn em.

[01:04:47] Thật sự, thật sự không cần thiết.

[01:04:50] Em đã từng kết hôn, có con.

[01:04:53] Em và anh không hợp nhau.

[01:04:57] Ngoài em ra, anh không cần ai cả.

[01:05:00] Có phải em cảm thấy anh không xứng với em?

[01:05:03] Hay là... sợ anh đối xử không tốt với Tiểu Hùng à?

[01:05:09] Không.

[01:05:11] Em yêu anh, Dương Thụy.

[01:05:14] Nhưng chính lúc em yêu anh nhất,

[01:05:17] em cũng không muốn anh kết hôn với em.

[01:05:20] Thật đấy.

[01:05:23] Em luôn cho rằng em sẽ không kết hôn nữa.

[01:05:27] Em cũng không nên kết hôn nữa.

[01:05:30] Việc duy nhất em phải làm bây giờ

[01:05:33] là nuôi nấng Tiểu Hùng,

[01:05:35] để nó trưởng thành.

[01:05:37] Được, anh sẽ cùng em nuôi Tiểu Hùng lớn.

[01:05:40] Để nó trưởng thành.

[01:05:50] Mẹ, con sắp kết hôn rồi.

[01:05:54] Với Dương Thụy.

[01:05:56] Đúng vậy, chúng con quyết định kết hôn rồi.

[01:06:00] Mẹ, mẹ và bố có sẵn lòng chúc mừng chúng con không?

[01:06:10] Cảm ơn mẹ.

[01:06:13] Mẹ đợi một chút, Dương Thụy đang ở bên cạnh con.

[01:06:17] Bố mẹ em đồng ý rồi. Mẹ em muốn nói với anh vài câu.

[01:06:22] Dì ơi, con là Dương Thụy.

[01:06:26] Con có biết không, An Tâm rất yêu con.

[01:06:29] Nó yêu con hơn cả bản thân nó.

[01:06:32] Trên thế giới này,

[01:06:34] người nó yêu nhất ngoài con của nó ra,

[01:06:37] chính là con.

[01:06:39] Con có biết không?

[01:06:40] Con biết ạ.

[01:06:42] Con có thể yêu nó không?

[01:06:44] Giống như nó yêu con.

[01:06:46] Có ạ.

[01:06:48] Con có thể yêu con của nó không?

[01:06:52] Có ạ.

[01:06:53] Con gái này của dì, khổ quá.

[01:06:58] Dì biết con cũng rất khổ.

[01:07:02] Các con có thể nương tựa vào nhau,

[01:07:05] dì thực sự chúc phúc cho các con.

[01:07:16] Em nói chuyện với mẹ đi.

[01:07:22] Mẹ.

[01:07:29] Tiền em mang từ nhà đi còn lại ba vạn.

[01:07:32] Mẹ em nói để chúng ta giữ lại dùng cho đám cưới.

[01:07:35] Chúng ta không phải đã nói rồi sao,

[01:07:36] đám cưới của chúng ta sẽ tổ chức đơn giản,

[01:07:38] giản dị.

[01:07:39] Hơn nữa cũng không mời bạn bè thân thích gì cả.

[01:07:41] Vì vậy chúng ta vẫn nên gửi tiền lại cho họ.

[01:07:44] Em muốn chia số tiền này làm ba phần.

[01:07:47] Một phần gửi về, một phần chúng ta dùng cho đám cưới.

[01:07:50] Còn một phần

[01:07:51] phải đi trả nợ cho Lưu Minh Hạo và đội trưởng Phan.

[01:07:54] Ngoài ra, chúng ta không phải đã nói

[01:07:55] sẽ mời luật sư ăn một bữa thịnh soạn sao.

[01:07:57] Đây là tiền của em, anh nghe theo em.

[01:08:00] Đây là tài sản chung của chúng ta.

[01:08:02] Anh có đồng ý không?

[01:08:04] Anh nghe theo em.

[01:08:06] Thật à? Anh thật sự cái gì cũng nghe theo em à?

[01:08:08] Đương nhiên rồi.

[01:08:09] Vậy thì tốt. Vậy em muốn ngày mai anh mua chút rượu,

[01:08:12] mua chút đồ ăn, đi thăm bố của anh.

[01:08:29] Dù sao đi nữa,

[01:08:31] con có thể được minh oan ra ngoài là tốt rồi.

[01:08:34] Nhà họ Dương chúng ta cuối cùng cũng không mất mặt.

[01:08:38] Bây giờ một số công an, viện kiểm sát, tòa án bất tài và vô đạo đức

[01:08:42] Chúng ta phải đi kiện họ.

[01:08:44] Không thể để họ chỉnh chúng ta nửa năm trời không công.

[01:08:48] Chuyện kinh tế chúng ta không nhắc đến,

[01:08:50] nhắc đến để người ta coi thường.

[01:08:53] Nhưng về mặt tinh thần, danh dự,

[01:08:56] không thể cứ thế bỏ qua được.

[01:08:58] Bây giờ cái gì cũng có pháp luật rồi.

[01:09:01] Nhà nước, chính phủ làm sai chuyện,

[01:09:03] vẫn phải bồi thường.

[01:09:05] Bây giờ dân kiện quan đa số đều thắng kiện.

[01:09:12] Bố, chuyện con kết hôn,

[01:09:15] bố rốt cuộc có đồng ý không?

[01:09:21] Con đủ tuổi chưa?

[01:09:23] Đủ rồi ạ. Pháp luật quy định,

[01:09:26] nam hai mươi hai tuổi có thể kết hôn.

[01:09:29] Con qua năm mới đã gần hai mươi tư rồi.

[01:09:31] An Tâm cũng gần hai mươi ba tuổi rồi.

[01:09:33] Con đã hai mươi tư rồi à.

[01:09:39] Lúc con mười bảy, mười tám tuổi bố đã không quản được con,

[01:09:42] đừng nói bây giờ con đã hai mươi tư rồi.

[01:09:46] Con có bao giờ nghe lời bố đâu.

[01:09:49] Lúc mẹ con còn sống, con nghe lời mẹ con.

[01:09:52] Mẹ con không còn, con nghe lời chính mình.

[01:09:56] Lúc nhỏ con còn có chút sợ bố.

[01:09:59] Con sợ nhưng con cũng không nghe lời bố.

[01:10:03] Bây giờ con đến sợ cũng không sợ bố nữa rồi.

[01:10:13] Bố, vậy bố nghỉ ngơi đi ạ.

[01:10:16] Con đi trước đây.

[01:10:22] Khi nào rảnh con lại đến thăm bố.

[01:10:24] Khi nào quyết định ngày con sẽ báo cho bố.

[01:10:46] Các con kết hôn, bố cũng không có gì chuẩn bị cả.

[01:10:50] Tiền, bố không cho con được nữa rồi.

[01:10:53] Căn phòng mà các con đang ở bây giờ,

[01:10:56] bố vốn định đổi với tầng trên lấy một căn lớn hơn.

[01:10:59] Vì các con kết hôn,

[01:11:01] bố sẽ không đổi nữa.

[01:11:03] Các con ở đi.

[01:11:05] Không thể nào ra đường ở được.

[01:11:08] Dọn dẹp lại cho tử tế.

[01:11:12] Cảm ơn bố.

[01:11:14] Con còn biết cảm ơn bố à?

[01:11:16]

[01:11:19] Không cần cảm ơn, con đừng làm bố tức giận là được rồi.

[01:11:25] Các con định tổ chức ở đâu? Mấy bàn?

[01:11:28] Đừng quên mời dì của con nhé.

[01:11:30] Mặc dù chúng ta mấy năm không qua lại,

[01:11:32] chuyện thế này vẫn nên mời một tiếng.

[01:11:34] Còn những hàng xóm cũ của chúng ta,

[01:11:35] đều là những người chứng kiến con lớn lên,

[01:11:37] cũng phải mời người ta một tiếng chứ?

[01:11:39] Bố, chúng con muốn tổ chức đơn giản thôi.

[01:11:41] Không muốn bày tiệc tùng gì cả.

[01:11:44] Con và An Tâm đã bàn rồi,

[01:11:45] muốn đi du lịch kết hôn.

[01:11:47] Sau đó khi về sẽ phát chút kẹo cho họ hàng bạn bè.

[01:11:51] Cũng được.

[01:11:53] An Tâm đã từng kết hôn, lại có con nhỏ,

[01:11:55] không tổ chức linh đình cũng tốt.

[01:11:58] Các con lặng lẽ đi chơi một vòng,

[01:11:59] làm xong là được.

[01:12:00] Nếu người khác hỏi bố,

[01:12:02] bố sẽ nói các con đã làm xong từ lâu rồi.

[01:12:09] Còn nữa, sống với người ta cho tử tế.

[01:12:13] Đừng có cả thèm chóng chán, à.

[01:12:15] Đừng làm khổ con nhà người ta.

[01:12:19] Đi đi.

[01:12:23] Nơi này là lần đầu tiên em hẹn cô ấy ăn cơm.

[01:12:26] Cô ấy đi cùng em ra ngoài chính là ở nhà hàng này.

[01:12:29] Lúc đó cô ấy kiêu lắm,

[01:12:30] không chịu ra ngoài ăn cơm với em.

[01:12:31] Lúc đó em phải năn nỉ cô ấy.

[01:12:33] Em nói "coi như em đi ăn cùng anh,"

[01:12:35] sau đó cô ấy mới đến.

[01:12:36] Vậy cậu cũng khá thành công đấy chứ.

[01:12:40] Dương Thụy, có một chuyện tôi luôn muốn nhắc cậu.

[01:12:44] Lần này Chung Quốc Khánh và Chung Ninh thực sự đã vu khống.

[01:12:47] Tôi cho rằng về mặt pháp lý,

[01:12:48] hoàn toàn đã cấu thành tội vu cáo và tội làm chứng gian.

[01:12:51] Hai người có muốn kiện họ không?

[01:12:56] Được chứ.

[01:12:57] Cậu xem lần này Lưu Minh Hạo, Biên Hiểu Quân,

[01:12:59] còn cả lời khai của mấy vị nhân chứng trong phiên tái thẩm,

[01:13:01] hai người có để ý không?

[01:13:03] Tôi nghĩ đã hoàn toàn đủ để định tội ông ta rồi.

[01:13:06] Bây giờ mấu chốt là cậu là đương sự.

[01:13:08] Nếu cậu là người bị hại,

[01:13:10] cậu phải nộp đơn kiện,

[01:13:12] mới có thể khởi động chuyện này.

[01:13:15] Được, tôi sẽ kiện họ.

[01:13:17] Kiện tụng là việc của viện kiểm sát.

[01:13:20] Cậu chỉ là người bị hại nộp đơn kiện,

[01:13:22] cậu có thể yêu cầu viện kiểm sát khởi tố.

[01:13:25] Việc viết đơn kiện và liên lạc với nhân chứng này,

[01:13:26] những việc này tôi có thể làm thay cậu.

[01:13:28] Cậu yên tâm đi.

[01:13:30] Tôi chỉ cảm thấy,

[01:13:31] nhất định phải truy cứu trách nhiệm hình sự của họ,

[01:13:33] để bù đắp thiệt hại kinh tế của cậu.

[01:13:41] Hai người có thể về nhà bàn bạc.

[01:13:44] Nghĩ kỹ rồi hãy đến tìm tôi.

[01:13:47] Được, đến lúc đó chắc chắn lại phải làm phiền chị.

[01:14:06] Muộn thế này rồi, chúng ta còn đi đón Tiểu Hùng không?

[01:14:10] Không đón nữa, lát nữa gọi điện cho bà Vương.

[01:14:13] Được.

[01:14:37] Ngủ đi.

[01:15:25] Dương Thụy, anh thật sự muốn đi kiện Chung Ninh à?

[01:15:32] Đúng vậy. Cô ta cũng nên làm bị cáo một lần rồi.

[01:15:38] Anh kiện cô ta em không có ý kiến.

[01:15:41] Nhưng em lo anh và em không giống nhau.

[01:15:44] Em và cô ta không quen biết,

[01:15:46] không có tình cảm, chỉ có thù hận.

[01:15:50] Nhưng hai người trước đây là người yêu.

[01:15:53] Ai là người yêu của cô ta chứ?

[01:15:55] Có phải em nghĩ

[01:15:57] anh và cô ta vẫn còn tình cảm gì không?

[01:16:00] Em có bị gì không đấy?

[01:16:03] Con người là động vật có tình cảm.

[01:16:05] Chuyện tình cảm rất khó nói.

[01:16:09] Em không nói anh và Chung Ninh bây giờ vẫn còn tình cảm.

[01:16:13] Em nói là, hai người trước đây ở bên nhau,

[01:16:17] dù sao cũng đã có những khoảnh khắc đẹp.

[01:16:19] Dù sao cũng đã có những lúc quan tâm, lo lắng cho nhau.

[01:16:23] Những điều đó đều là trải nghiệm của anh.

[01:16:27] Chẳng lẽ nói quên là quên được sao?

[01:16:30] Trải nghiệm là thứ anh không thể xóa bỏ được.

[01:16:34] Em không phải cho rằng anh vẫn còn lưu luyến cuộc sống quá khứ,

[01:16:37] vẫn còn nghĩ đến Chung Ninh chứ?

[01:16:40] Không, em đang nói về cảm nhận của em.

[01:16:44] Giống như em đối với Mao Kiệt, cũng không thể nói là yêu anh ta.

[01:16:48] Anh ta buôn ma túy, em cũng biết anh ta có tội.

[01:16:52] Nhưng bảo em đi kiện anh ta, để anh ta chết,

[01:16:55] trong lòng em vẫn có rào cản.

[01:16:59] Em sẽ luôn nhớ lại quá khứ của em và anh ta,

[01:17:02] rất nhiều khoảnh khắc đẹp trong quá khứ.

[01:17:05] Em sẽ nghĩ đến những điều tốt mà anh ta đã làm cho em.

[01:17:10] Dù sao đi nữa, những chuyện bình thường căn bản không nhớ đến,

[01:17:14] đến lúc đó, thì cái gì cũng nhớ ra hết.

[01:17:21] Đó là vì em, em là phụ nữ.

[01:17:25] Phụ nữ chính là thích đa tình đa cảm.

[01:17:28] Lòng quá mềm, tất cả vấn đề đều tự mình gánh chịu.

[01:17:31] Đàn ông bọn anh không như vậy.

[01:17:34] Được, chỉ cần anh nghĩ kỹ rồi,

[01:17:37] cảm thấy trong lòng không khó chịu thì anh cứ đi kiện.

[01:17:41] Em đương nhiên không có ý kiến.

[01:17:44] Em thật sự không có ý kiến à?

[01:17:48] Vậy chiều nay lúc luật sư nói chuyện này,

[01:17:51] em không lên tiếng.

[01:17:54] Em sẽ không chủ động bảo anh đi kiện cô ta.

[01:17:56] Em sẽ không.

[01:17:58] Nếu anh thực sự tức giận cô ta,

[01:17:59] muốn trả thù cô ta mà đi kiện,

[01:18:02] em đương nhiên không có ý kiến.

[01:18:04] Nhưng em sẽ không khuyên anh, ép anh đi kiện cô ta.

[01:18:10] Bởi vì em biết,

[01:18:12] cô ta là bạn gái cũ của anh.

[01:18:15] Em không muốn trong lòng anh có một chút không nỡ nào,

[01:18:18] mà vẫn phải làm như vậy.

[01:18:20] Làm xong rồi, thời gian trôi qua,

[01:18:23] trong lòng lại khó chịu.

[01:18:28] Em không muốn anh như vậy.

[01:18:32] Nhưng em quên lúc đó Chung Ninh

[01:18:33] đã kiện anh thế nào rồi sao?

[01:18:36] Trên tòa,

[01:18:37] anh vốn còn bình tĩnh nhìn cô ta.

[01:18:40] Anh tưởng cô ta sẽ niệm chút tình cảm quá khứ của bọn anh.

[01:18:43] Nhưng cô ta lại không hề nương tay.

[01:18:45] Em xem bộ dạng gào thét của cô ta kìa,

[01:18:47] cô ta nhất định muốn dồn anh vào chỗ chết.

[01:18:50] Chỉ có anh chết cô ta mới vui, cô ta mới có khoái cảm.

[01:18:57] Nhưng em không hy vọng anh giống như cô ta.

[01:19:00] Anh cũng không nên giống như cô ta,

[01:19:01] lạnh lùng như vậy, không có lòng khoan dung.

[01:19:11] Tổng giám đốc Chúc,

[01:19:11] tuần sau chúng ta nhất định hẹn nhau nói chuyện lại một lần nữa, được không?

[01:19:13] Được, nhất định. Được.

[01:19:14] Tạm biệt. Tạm biệt nhé.

[01:19:21] Đến đây, Dương Thụy. Đợi lâu rồi.

[01:19:26] Thế nào, nghĩ kỹ chưa?

[01:19:29] Quyết định thế nào rồi?

[01:19:31] Tôi quyết định không khởi tố Chung Ninh và Chung Quốc Khánh nữa.

[01:19:35] Thôi bỏ đi.

[01:19:36] Để họ đi đi.

[01:19:38] Tại sao?

[01:19:39] Không tại sao cả.

[01:19:41] Anh có phải có chút sợ họ không?

[01:19:42] Sợ họ giàu có quyền thế, không kiện được à?

[01:19:45] Không phải. Tôi không muốn kiện cáo qua lại với họ nữa.

[01:19:49] Bởi vì tôi và Chung Ninh dù sao cũng đã có một đoạn tình cảm.

[01:19:52] Và lúc đó cô ấy cũng đối xử tốt với tôi.

[01:19:55] Coi như là tôi báo đáp cô ấy vậy.

[01:19:59] Được rồi, anh là đương sự,

[01:20:01] chuyện này do anh tự quyết định.

[01:20:05] Nhưng tôi muốn nói,

[01:20:06] Dương Thụy, anh là một người đàn ông rất tuyệt.

[01:20:12] Sao lại nói vậy?

[01:20:14] Từ lúc anh nói với tôi anh muốn bào chữa vô tội,

[01:20:16] tôi đã rất khâm phục anh.

[01:20:19] Vì sự trong sạch mà thà ngồi tù.

[01:20:20] Người bình thường sẽ không chọn như vậy.

[01:20:23] Chỉ nhìn bề ngoài của anh,

[01:20:24] lúc đó mới quen anh,

[01:20:25] thực sự không nhìn ra anh là người đàn ông như vậy.

[01:20:28] Bây giờ tôi thấy chuyện với Chung Ninh,

[01:20:30] anh cũng xử lý rất tốt.

[01:20:32] Anh vẫn rất trọng tình nghĩa đấy chứ.

[01:20:34] Thực ra tôi không hoàn toàn tán thành, nhưng tôi có thể hiểu.

[01:20:37] Bây giờ tôi cũng hiểu tại sao An Tâm

[01:20:39] lại liều mạng cứu anh, vớt anh ra.

[01:20:42] Tôi nghĩ cô ấy xứng đáng.

[01:21:02] Anh mua một chai nước tẩy mà mua mất hai tiếng đồng hồ.

[01:21:06] Anh vừa mới đi gặp luật sư Tề.

[01:21:12] Anh đã nói với cô ấy,

[01:21:13] Anh quyết định không kiện Chung Ninh nữa.

[01:21:17] Em có tán thành không?

[01:21:20] Đây là chuyện nên do anh tự quyết định.

[01:21:22] Anh quyết định thế nào cũng được.

[01:21:25] Sao em có vẻ không quan tâm vậy?

[01:21:29] Em tôn trọng quyết định của anh.

[01:21:31] Đôi khi, tha thứ cũng là một đức tính tốt.

[01:21:34] Thay vì báo thù rửa hận,

[01:21:36] chi bằng biến chiến tranh thành hòa bình.

[01:21:42] Vừa rồi Lưu Minh Hạo có gọi điện đến.

[01:21:44] Lưu Minh Hạo?

[01:21:45] Sáu rưỡi tối nay,

[01:21:46] anh ấy mời chúng ta đến khách sạn Côn Lôn ăn cơm.

[01:21:49] Anh ta chính là thế đấy.

[01:21:51] Mặt dày vô liêm sỉ.

[01:21:53] Nhân vô thập toàn mà.

[01:21:55] Tối nay anh đừng có mặt nặng mày nhẹ,

[01:21:57] để Lưu Minh Hạo mất mặt nhé.

[01:22:00] Anh không đi đâu.

[01:22:05] Em không nhận lời anh ta chứ?

[01:22:07] Em đã nhận lời anh ta rồi.

[01:22:09] Muốn đi thì em đi, dù sao anh cũng không đi.

[01:22:15] Em quên lúc đó anh ta ở trên tòa

[01:22:16] đã làm chứng gian thế nào rồi à?

[01:22:18] Anh ta rõ ràng biết làm chứng như vậy là hủy hoại anh rồi,

[01:22:20] anh ta vẫn làm chứng như vậy.

[01:22:22] Hôm đó ở trên tòa,

[01:22:24] anh ta nhìn anh còn không dám nhìn.

[01:22:26] Anh ta làm chứng như vậy,

[01:22:28] đã xóa sạch tình cảm bạn bè từ nhỏ đến lớn của hai bọn anh,

[01:22:29] toàn bộ đều xóa sạch.

[01:22:31] Anh còn có thể mặt dày vô liêm sỉ như anh ta,

[01:22:32] đi ăn bữa cơm đó của anh ta sao?

[01:22:35] Đến cả Chung Ninh và Chung Quốc Khánh,

[01:22:36] anh còn không thù họ nữa,

[01:22:40] cần gì phải thù Lưu Minh Hạo nữa.

[01:22:44] Hơn nữa, Lưu Minh Hạo là người làm ăn,

[01:22:46] anh ta không dám đắc tội với công ty Quốc Ninh.

[01:22:49] Những năm qua anh ta cũng giúp anh không ít.

[01:22:52] Anh ta hại anh một lần này cũng coi như là hòa.

[01:22:56] Nếu không anh còn phải ghi nhớ ơn của anh ta.

[01:23:00] Huống hồ sau đó anh ta lại làm chứng cho anh một lần nữa.

[01:23:04] Nếu không thì đến bây giờ anh vẫn chưa ra ngoài được đâu.


 0 注释 sort   排序方式


下一个