A seguir

Ngọc Quan Âm tập 23 + 24 - Tôn Lệ, Đồng Đại Vỹ, Hà Nhuận Đông

8 Visualizações· 06/22/25
duongvu88
duongvu88
3 Assinantes
3

⁣Ngọc Quan Âm (玉观音) là bộ phim truyền hình đặc sắc với sự tham gia của Tôn Lệ, Đồng Đại Vỹ và Hà Nhuận Đông. Phim xoay quanh An Tâm – một nữ cảnh sát phòng chống ma túy, cùng những mối quan hệ phức tạp và những lựa chọn đầy giằng xé giữa lý trí và tình cảm. Xen lẫn giữa nhiệm vụ và đời tư, bộ phim là bức tranh chân thực về cuộc sống, tình yêu và trách nhiệm.

Mostre mais

[00:00:00] Mấy món này là của khách sạn này

[00:00:02] mấy món đặc sắc nhất đấy.

[00:00:05] Dương Thụy trước đây chưa từng đến ăn phải không?

[00:00:07] Chưa.

[00:00:09] Chúng ta bao lâu rồi chưa uống rượu cùng nhau nhỉ?

[00:00:11] Nào.

[00:00:16] Anh có chỗ không phải với cậu.

[00:00:19] Anh tự phạt một ly trước.

[00:00:27] Anh đây chỉ có ưu điểm này thôi.

[00:00:30] Biết sai sửa sai.

[00:00:34] Anh không ngờ là,

[00:00:35] chỉ một câu không nhớ của anh,

[00:00:37] lại khiến em trai anh phải vào tù.

[00:00:40] Anh cứ nghĩ tòa án nước ta,

[00:00:43] thế nào cũng phải điều tra rõ ràng chứ.

[00:00:46] Dương Thụy vào đó làm anh lo chết đi được.

[00:00:49] Anh hối hận chết mất.

[00:00:52] Anh đã nghĩ,

[00:00:53] dù thế nào cũng phải đưa em trai anh ra ngoài.

[00:00:57] An Tâm vừa hay đến tìm anh,

[00:00:59] hai chúng tôi tâm đầu ý hợp.

[00:01:02] Là anh đẩy cậu vào đó,

[00:01:04] anh nhất định phải đưa cậu ra ngoài.

[00:01:07] Nào, ly thứ hai này là để đón gió cho cậu.

[00:01:13] Uống xong sẽ giúp cậu bớt sợ hãi.

[00:01:26] Nhưng cũng có người nói,

[00:01:28] đàn ông chưa kết hôn thì không phải là đàn ông.

[00:01:31] Đàn ông chưa từng vào tù,

[00:01:34] không phải là đàn ông thực sự.

[00:01:36] Điều này anh có thể nhìn ra.

[00:01:38] Dương Thụy, nửa năm cậu ngồi tù không uổng phí.

[00:01:42] Trước đây, về cơ bản chỉ là một đứa trẻ.

[00:01:45] Hôm nay anh nhìn ánh mắt của cậu,

[00:01:47] nhìn đã thấy khác rồi.

[00:01:50] Trưởng thành hơn nhiều.

[00:01:52] Vậy khi nào anh cũng vào một lần,

[00:01:54] cũng làm một người đàn ông thực sự đi.

[00:02:00] Anh à, vẫn nên làm một người đàn ông bình thường thôi.

[00:02:05] Anh đang chuẩn bị kết hôn rồi.

[00:02:15] Cậu may mà không kết hôn với Chung Ninh.

[00:02:18] Chuyện này cậu không nhìn ra phải không?

[00:02:20] Cô gái này tuổi không lớn nhưng lòng dạ quá độc ác.

[00:02:25] Có lẽ là do mấy năm nay cùng anh trai cô ta,

[00:02:27] rèn luyện trên thương trường mà ra.

[00:02:28] Quá không biết tha người.

[00:02:31] Bây giờ có rất nhiều người chuẩn bị kiện họ đấy.

[00:02:34] Công ty Quốc Ninh đang vướng vào mấy vụ kiện rồi.

[00:02:36] Tôi với Dương Thụy là ai với ai chứ.

[00:02:37] Ngay cả tòa án, viện kiểm sát,

[00:02:39] cũng chuẩn bị điều tra chuyện cô ta vu cáo cậu.

[00:02:43] Luật pháp nước ta có quy định,

[00:02:45] vu cáo sẽ bị phạt ngược lại.

[00:02:48] Nhưng Chung Quốc Khánh có quan hệ cấp trên,

[00:02:53] chuyện này à, cũng có thể được giải quyết êm đẹp, cũng không chừng.

[00:03:01] Anh Lưu, tiền vay anh lúc Tiểu Hùng bị bệnh,

[00:03:05] vì chúng em vẫn chưa qua được giai đoạn khó khăn,

[00:03:07] nên vẫn chưa trả anh.

[00:03:08] Bây giờ chúng em vừa có tiền trong tay.

[00:03:12] Cô làm gì vậy?

[00:03:13] Cô làm vậy không phải là mắng tôi sao?

[00:03:15] Đây còn là tiền anh bán cổ phiếu cho chúng em mượn,

[00:03:17] anh đã lỗ rồi.

[00:03:18] Chúng em còn không trả lãi,

[00:03:20] nếu mà cả vốn cũng nợ,

[00:03:22] chúng em thực sự rất áy náy!

[00:03:24] Khách sáo, khách sáo quá.

[00:03:27] Hay là số tiền này,

[00:03:29] cứ coi như là tôi xin lỗi cậu em này đi.

[00:03:31] Nếu không trong lòng tôi cũng áy náy lắm.

[00:03:38] Anh cứ để chúng em sống thoải mái một chút đi.

[00:03:40] Nợ người khác,

[00:03:42] hai chúng em ngủ không ngon.

[00:03:48] Hai người không phải sắp kết hôn sao?

[00:03:49] Thế này đi.

[00:03:50] Số tiền này coi như là một chút tiền mừng của người anh này, nhé?

[00:03:55] Đỡ phải tôi mua quà cho hai người.

[00:03:56] Chuyện nào ra chuyện đó.

[00:03:58] Bây giờ anh mừng tiền chúng em,

[00:03:59]

[00:04:01] Hay là thế này đi,

[00:04:03]

[00:04:08] Quà cưới cho hai người anh nhất định phải tặng.

[00:04:12] Dù cho tặng rồi em không thích, lại vứt đi cũng được.

[00:04:22] Vừa rồi, anh không phải là đang đôi co với Lưu Minh Hạo đâu,

[00:04:25] anh thật sự không muốn nhận quà của anh ta.

[00:04:27] Trải qua nửa năm kiện tụng,

[00:04:29] còn cả chuyện tìm việc vất vả trước đây nữa,

[00:04:31] anh coi như đã hiểu được thói đời bạc bẽo,

[00:04:33] và tình người ấm lạnh rồi.

[00:04:35] Trên thế giới này, giữa người với người,

[00:04:38] nếu không có một chút quan hệ họ hàng nào,

[00:04:39] mà vẫn có thể thân thiết qua lại,

[00:04:41] thì chắc chắn có một sợi dây lợi ích liên kết.

[00:04:43] Chuyện tình cảm đơn thuần không có đâu, có cũng chẳng tin.

[00:04:47] Anh cũng đừng nhìn người ta hèn mọn như vậy.

[00:04:50] Cứ như thể ai đó giúp mình một việc,

[00:04:51] chắc chắn là có ý đồ khác vậy.

[00:04:54] Anh xem, trước đây khi anh làm ở đội phòng chống ma túy,

[00:04:57] rất nhiều người đã giúp đỡ em.

[00:04:58] Đội trưởng Tiền, đội trưởng Phan đều đối xử tốt với em,

[00:05:01] chẳng lẽ đều là vì có lợi sao?

[00:05:04] Em nói đó là Nam Đức.

[00:05:05] Anh nói là Bắc Kinh và những thành phố lớn này.

[00:05:08] Em nói xem thành phố nào bây giờ không phải là vật chất lên ngôi chứ?

[00:05:12] Nhưng em tin rằng,

[00:05:13] nội tâm con người luôn có một mặt lương thiện, tốt đẹp.

[00:05:16] Luôn có tình yêu thương.

[00:05:18] Tình yêu thương chính là lương thiện, vô tư.

[00:05:21] Nếu không đã không gọi là tình yêu thương rồi.

[00:05:23] Được thôi.

[00:05:24] Hy vọng sau này chúng ta sống cùng nhau lâu,

[00:05:27] anh cũng trở nên lương thiện như em.

[00:05:29] Đến lúc đó cũng giống em,

[00:05:30] chịu thiệt vì lương thiện.

[00:05:33] Chúng ta rốt cuộc khi nào kết hôn đây?

[00:05:39] Hôm qua em đến phòng đăng ký kết hôn hỏi rồi,

[00:05:42] họ nói nếu em đăng ký kết hôn ở Bắc Kinh,

[00:05:45] thì cần có giấy chứng nhận của đồn công an

[00:05:47] nơi em có hộ khẩu,

[00:05:49] chứng nhận tình trạng hôn nhân và thân phận của em.

[00:05:52] Hộ khẩu của em không phải ở Bắc Khâu sao?

[00:05:54] E là em phải về một chuyến đến Bắc Khâu, Vân Nam.

[00:05:57] Đến Vân Nam à? Tốt quá, chúng ta cùng đi.

[00:06:00] Anh vẫn luôn muốn đến xem Nam Đức, Ô Tuyền,

[00:06:02] còn cả quê em Thanh Miên nữa.

[00:06:04] Chúng ta tiện thể,

[00:06:05] còn có thể đến thăm bố mẹ em.

[00:06:08] Anh phải đến xem,

[00:06:09] nơi em từng làm việc và sống,

[00:06:11] có thật sự tốt như em nói không.

[00:06:15] Nam Đức và Ô Tuyền chúng ta đều không thể đi.

[00:06:19] Em là do tổ chức quyết định ẩn danh,

[00:06:21] thay đổi diện mạo rời khỏi Nam Đức.

[00:06:23] Không có sự đồng ý của tổ chức,

[00:06:25] em không thể nghênh ngang trở về được.

[00:06:28] Vụ án đó của em cũng đã qua gần hai năm rồi,

[00:06:30] đâu đến nỗi thế chứ.

[00:06:32] Đây không phải là chuyện đến nỗi hay không,

[00:06:34] đây là kỷ luật.

[00:06:39] Vậy chúng ta đến Bắc Khâu lấy giấy chứng nhận trước,

[00:06:41] sau khi xong việc,

[00:06:43] chúng ta sẽ quyết định có đến Thanh Miên không, được không?

[00:06:47] Được.

[00:07:00] Mẹ.

[00:07:02] Trên cây đó có gấu koala không mẹ?

[00:07:06] Tiểu Hùng,

[00:07:07] sao con biết trên cây có gấu koala vậy?

[00:07:09] Con biết mà.

[00:07:12] Trẻ con bây giờ,

[00:07:14] lượng thông tin lớn lắm đấy.

[00:07:16] Em xem, nó vừa xem TV, vừa xem truyện tranh,

[00:07:18] hơn nữa người lớn chúng ta nói chuyện,

[00:07:20] chúng có gì mà không hiểu chứ.

[00:07:24] Phải không Tiểu Hùng?

[00:07:29] Ba ơi, mây đang bay.

[00:07:35] Em có nghe thấy lúc nãy nó gọi anh là gì không?

[00:07:38] Gọi anh là gì?

[00:07:40] Đừng nói không phải em dạy nó nhé.

[00:07:43] Em chưa bao giờ ép buộc anh,

[00:07:44] phải làm ba của nó đâu đấy.

[00:07:47] Sao em phải dạy nó chứ?

[00:07:49] Không phải là em không nghe thấy sao?

[00:08:26] Tiểu Hùng, chúng ta về đến nhà rồi.

[00:08:28] Vui không?

[00:09:21] Chậm thôi nhé.

[00:09:29] Nhìn kìa, ở đó có bán đồ lưu niệm.

[00:09:31] Vào xem đi. Được.

[00:09:38] Có bán những gì vậy?

[00:09:45] Dương Thụy. Ừm.

[00:09:47] Hay là chúng ta mua một đĩa CD đi.

[00:09:49] Mua nó làm gì chứ? Chúng ta lại không có máy CD.

[00:09:52] Sau này sẽ có mà.

[00:09:53] Không có thì đến nhà bạn bè nghe cũng được mà.

[00:09:56] Hay là thôi đừng mua, lãng phí quá.

[00:09:58] Mua đi. Em thích bài hát của anh ấy.

[00:10:02] Sao em sến thế?

[00:10:04] Thích anh ta ở điểm gì chứ?

[00:10:06] Thích khuôn mặt này của anh ấy.

[00:10:07] Đúng vậy, trông rất đẹp.

[00:10:09] Bỏ tiền mua đĩa CD, để mua cái bìa,

[00:10:12] em thấy có đáng không?

[00:10:14] Chúng ta có nuôi Tiểu Hùng nữa không?

[00:10:18] Anh nói vậy là có ý gì?

[00:10:20] Thế nào là có nuôi Tiểu Hùng nữa không?

[00:10:22] Tiểu Hùng, đi thôi, thương con quá đi.

[00:10:45] Vào trong xem thử đi.

[00:10:59] Chúng ta kết hôn,

[00:11:00] lẽ ra anh nên mua một chiếc nhẫn kim cương cho em.

[00:11:03] Nhưng bây giờ anh không có tiền.

[00:11:05] Em nói xem phải làm sao?

[00:11:07] Vậy anh tặng em một vật làm tin đi.

[00:11:09] Bất cứ thứ gì,

[00:11:10] có thể đại diện cho tấm lòng của anh là được.

[00:11:14] Vật làm tin?

[00:11:16] Vật làm tin nên là một vật có tính biểu tượng.

[00:11:19] Nó phải có ý nghĩa.

[00:11:23] Cũng không được quá thực dụng, không được quá rẻ.

[00:11:26] Em nói xem trên người anh có thứ gì có thể làm vật làm tin được.

[00:11:32] Nói đi cũng phải nói lại,

[00:11:34] em muốn anh tặng vật làm tin,

[00:11:35] em tặng anh cái gì?

[00:11:45] Đây là thứ quý giá nhất của em.

[00:11:47] Nó vẫn luôn phù hộ cho em.

[00:11:49] Cũng sẽ phù hộ cho anh.

[00:11:56] Đây là mẹ em đặc biệt cầu cho em.

[00:11:59] Anh không thể nhận.

[00:12:01] Mẹ em còn mong nó,

[00:12:02] phù hộ cho em cả đời bình an đấy.

[00:12:05] Chỉ cần anh bình an, em sẽ bình an.

[00:12:08] Anh bình an rồi sẽ bảo vệ em.

[00:12:10] Anh sẽ làm chứ?

[00:12:17] Anh sẽ mãi mãi bảo vệ em.

[00:12:19] Để em cả đời bình an.

[00:12:21] Em tin không? Tin.

[00:12:24] Đi thôi, Tiểu Hùng.

[00:12:26] Đi nào.

[00:13:44] Sư phụ, gửi ngài.

[00:13:56] Chắc là ở đây.

[00:13:58] Đồng chí, xin hỏi... Xếp hàng ở phía sau.

[00:14:20] Đi đi, mau đi.

[00:14:21] Đi, đi, mau đi.

[00:14:23] Chuyện gì thế này? Đây là phòng hộ tịch.

[00:14:25] Các người đến đây làm gì?

[00:14:26] Nó đánh em trai tôi. Tìm cảnh sát phân xử đây.

[00:14:29] Ra ngoài, ra ngoài.

[00:14:34] Đợi một lát đi.

[00:14:45] Dương Thụy, đến rồi!

[00:14:52] Chào cô, chúng tôi làm giấy chứng nhận kết hôn.

[00:14:55] Kết hôn à? Vâng.

[00:14:57] Có việc làm không? Bây giờ không có.

[00:14:59] Sống ở đâu?

[00:15:00] Hiện đang sống ở Bắc Kinh.

[00:15:13] Cô chuyển hộ khẩu đến khi nào?

[00:15:14] Ngày 16 tháng 10 năm ngoái.

[00:15:16] Chuyển từ đâu đến?

[00:15:17] Từ Bảo Sơn.

[00:15:19] Lúc đó tại sao lại chuyển đến?

[00:15:21] Tìm được việc làm ở đây.

[00:15:23] Làm việc ở đâu?

[00:15:24] Ở nhà máy rượu Bắc Khâu.

[00:15:26] Sao lại không làm nữa?

[00:15:28] Sau đó đến Bắc Kinh.

[00:15:31] Đối tượng là người Bắc Kinh?

[00:15:32] Đúng

[00:15:35] Có con rồi à?

[00:15:39] Hộ khẩu của cô có chút vấn đề.

[00:15:40] Sao trên bản lưu của tôi lại có nhiều mục chưa điền vậy?

[00:15:43] Không thể nào.

[00:15:44] Có phải là lúc tôi chuyển đến,

[00:15:46] các cô ghi không đầy đủ không?

[00:15:48] Hai người mấy hôm nữa quay lại đi.

[00:15:50] Hôm nay không làm được đâu.

[00:15:51] Cảnh sát làm hộ khẩu cho cô lúc đó đã chuyển đi rồi.

[00:15:54] Chúng tôi cũng cần tìm hiểu tình hình.

[00:15:56] Mấy hôm nữa quay lại nhé.

[00:16:01] Chúng tôi chỉ kết hôn thôi mà, đồng chí.

[00:16:02] Cô xem có thể giúp chúng tôi làm giấy chứng nhận được không?

[00:16:06] Chúng tôi còn phải về Bắc Kinh nữa.

[00:16:07] Ngày đã định rồi,

[00:16:08] họ hàng bạn bè đều đã thông báo hết rồi.

[00:16:10] Cô giơ cao đánh khẽ.

[00:16:12] Không được.

[00:16:13] Đây không phải là vấn đề có cấp giấy chứng nhận cho cô hay không.

[00:16:14] Cô xem hộ khẩu của cô ấy không rõ ràng,

[00:16:16] nội dung cần điền đều chưa điền.

[00:16:17] Rốt cuộc là thế nào chúng tôi cũng phải làm rõ.

[00:16:20] Đây cũng là có trách nhiệm với bản thân cô ấy mà.

[00:16:22] Hơn nữa chúng tôi bây giờ đã có máy tính,

[00:16:24] sắp tới hộ khẩu đều sẽ được quản lý bằng máy tính.

[00:16:26] Của cô không đầy đủ thế này,

[00:16:27] chúng tôi làm sao nhập vào máy tính được.

[00:16:35] Được, cảm ơn cô.

[00:16:46] Hay là chúng ta tìm người quen đi.

[00:16:48] Xem ai quen biết đám cảnh sát này.

[00:16:50] Không được thì đút lót một ít.

[00:16:52] Bây giờ đừng nói là kết hôn,

[00:16:54] đến hỏa táng người chết cũng phải đút lót.

[00:16:56] Nếu không sẽ bắt anh xếp hàng mấy ngày,

[00:16:57] mà còn không thiêu cho anh kỹ nữa.

[00:16:59] Bọn người này chỉ kiếm ăn từ chuyện hiếu hỷ thôi.

[00:17:04] Em ở đây không có người quen.

[00:17:05] Cũng chẳng quen ai.

[00:17:08] Sao chúng ta không đến Nam Đức,

[00:17:09] tìm đơn vị cũ của em để xin giấy chứng nhận?

[00:17:11] Không phải em cũng nói em không thích cái tên

[00:17:13] Hà Yến Hồng này sao?

[00:17:14] Cái gì mà Hà Yến Hồng chứ,

[00:17:16] nghe đã thấy khó chịu rồi.

[00:17:17] Nghe như tên gái quê vậy.

[00:17:20] Em vốn không muốn để người trong đội biết,

[00:17:21] em sắp kết hôn.

[00:17:23] Họ mà biết,

[00:17:24] cũng sẽ không đồng ý cho em dùng cái tên An Tâm này.

[00:17:27] Lần trước đội trưởng Phan đến Bắc Kinh công tác,

[00:17:29] nghe nói em vẫn dùng cái tên này,

[00:17:31] đã mắng em một trận tơi bời.

[00:17:33] Nói em mà còn không nghe lời,

[00:17:34] lỡ có chuyện gì xảy ra thì Cục không chịu trách nhiệm.

[00:17:38] Anh không biết đâu, đơn vị như chúng em,

[00:17:39] mọi người đều rất coi trọng tính kỷ luật tổ chức.

[00:17:42] Vậy em nói xem phải làm sao?

[00:17:48] Hay là...

[00:17:51] Hay là chúng ta đến Nam Đức một chuyến.

[00:17:56] Đến Nam Đức?

[00:17:58] Tốt quá, vậy chúng ta đến Nam Đức.

[00:18:00] Đi thôi.

[00:18:21] Hôm nay có vẻ náo nhiệt nhỉ.

[00:18:23]

[00:18:24] Anh đoán đi.

[00:18:27] Anh không đoán ra được.

[00:18:32] Chào chị chủ, cho tôi hỏi,

[00:18:33]

[00:18:36] Sao mà đông người thế?

[00:18:36] Ngày mai là Tết té nước.

[00:18:38] Ngày mai là Tết té nước à?

[00:18:40] Cảm ơn chị.

[00:18:43] Sao ở Bắc Khâu không náo nhiệt như vậy?

[00:18:44] Bắc Khâu không có Tết té nước.

[00:18:46] Đi thôi.

[00:18:50] Tết té nước là năm mới của người Thái.

[00:18:52] Bắc Khâu không phải là khu vực sinh sống của người Thái,

[00:18:54] nên sẽ không có không khí Tết té nước.

[00:18:58] Nam Đức là nơi có người Hán, người Thái,

[00:19:00] còn có dân tộc Đức Ngang là chủ yếu,

[00:19:01] còn có dân tộc La Hủ, Bố Lãng,

[00:19:04] là một khu vực đa dân tộc.

[00:19:07]

[00:19:11] Vậy lần này chúng ta còn được dự Tết té nước nữa.

[00:19:14] Ừm, ở đây đi.

[00:19:16] Chỗ này khá tốt.

[00:19:18] Tiểu Hùng, Tiểu Hùng,

[00:19:20] hỏi con một câu nhé.

[00:19:21] Một con ếch một cái miệng,

[00:19:23] hai con mắt bốn cái chân.

[00:19:25] Vậy hai con ếch thì sao?

[00:19:27] Mấy cái chân?

[00:19:29] Hai con ếch mấy cái chân?

[00:19:31] A, chào anh

[00:19:32] Chào chị chủ.

[00:19:33] Chúng tôi thuê một phòng.

[00:19:36] Đây là chứng minh thư của chúng tôi.

[00:19:38] Lên lầu hai tìm nhân viên phục vụ.

[00:19:40] Bên này phải không? Đúng, lầu hai.

[00:19:41] Được, cảm ơn chị.

[00:19:42] Nào, mẹ bế. Được rồi, chậm thôi nhé.

[00:20:02] Phòng như thế này mà các người thu sáu mươi đồng,

[00:20:05] ông chủ hơi bị gian đấy.

[00:20:07] Chỗ chúng tôi là di tích văn hóa đấy.

[00:20:08] Ngôi nhà này là kiến trúc cổ từ thời nhà Thanh.

[00:20:10] Được xây vào năm Quang Tự thứ năm.

[00:20:13] Trong tỉnh Vân Nam cũng được coi là được bảo tồn khá hoàn chỉnh.

[00:20:16] Ở cửa có giới thiệu đấy,

[00:20:17] hai người không thấy à?

[00:20:18] Đúng rồi, phòng của các người,

[00:20:22] bên trong còn có một hành lang nữa, thông thẳng ra phòng nước.

[00:20:31] Dương Thụy,

[00:20:32] nhìn kìa, Nam Sơn.

[00:20:35] Sáu mươi đồng này thực ra rất đáng giá.

[00:20:37] Ba mươi đồng là trả cho Cục di tích,

[00:20:39] ở đây giúp anh hoài niệm về quá khứ mà.

[00:20:42] Còn mười đồng là để anh ngắm cảnh.

[00:20:44] Anh xem Nam Sơn đẹp biết bao.

[00:20:48] Nhanh, nhanh nhìn kìa.

[00:20:50] Nhanh lên, nhanh lên.

[00:20:53] Nhanh lên, nhanh lên.

[00:20:55] Chậm thôi, đừng để kẹp tay.

[00:20:59] Em ra trước đi.

[00:21:00] Đợi một lát nhé.

[00:21:04] Nào, được rồi.

[00:21:08] Ngoan lắm, Tiểu Hùng.

[00:21:10] Biết phụ trải chăn nữa.

[00:21:13] Nào.

[00:21:16] Tiểu Hùng, con xem, có hơi giống nhà trẻ.

[00:21:20] Là nhà trẻ, chính là nhà trẻ.

[00:21:25] Các bạn nhỏ, các bạn nhỏ.

[00:21:30] Đứa bé này thật xinh đẹp.

[00:21:32] Dì nhìn là biết một đứa trẻ ngoan ngoãn hiểu chuyện.

[00:21:35] Phải không?

[00:21:36] Ở đây còn có nhà trẻ nữa ạ?

[00:21:38] Nghĩ cũng chu đáo thật.

[00:21:40] Bây giờ là Tết té nước mà.

[00:21:41] Khách du lịch đến khá đông.

[00:21:43] Dẫn theo trẻ con đi chơi Tết té nước cũng không tiện.

[00:21:46] Nên đều giao cho chúng tôi trông.

[00:21:49] Vậy các cô tính phí thế nào ạ?

[00:21:50] Chúng tôi tính theo giờ.

[00:21:52] Một giờ ba đồng.

[00:21:54] Nếu cần cho ăn thì thêm ba đồng.

[00:22:03] Lại không có ai nghe máy.

[00:22:09] Là đội trưởng Phan phải không ạ?

[00:22:11] Đội trưởng, là em đây, em là An Tâm.

[00:22:14] Bây giờ em đang ở Nam Đức.

[00:22:15] Em có việc đặc biệt đến tìm anh đây.

[00:22:18] Cái gì? Cô về Nam Đức rồi à?

[00:22:20] Ai cho phép cô về?

[00:22:23] Đội trưởng, em sắp kết hôn rồi.

[00:22:25] Em tìm được một người bạn ở Bắc Kinh.

[00:22:27] Chúng em đăng ký kết hôn,

[00:22:28] muốn nhờ Cục Công an thành phố Nam Đức,

[00:22:30] cấp cho em một giấy chứng nhận.

[00:22:32] Sao cô có thể tự ý quyết định như vậy?

[00:22:46] Đội trưởng Phan nói sao?

[00:22:50] Đội trưởng bảo em về đội một chuyến.

[00:22:55] Anh ấy bảo em về một mình.

[00:23:01] Vậy em đi đây.

[00:23:03] Anh về xem Tiểu Hùng.

[00:23:05] Đừng tốn tiền nhờ dì trông nữa.

[00:23:07] Anh cứ để nó ở trong phòng,

[00:23:09] hoặc đi dạo một chút.

[00:23:11] Đừng đi xa, em về nhanh thôi.

[00:23:14] Được, vậy anh về nhé.

[00:23:16] Mang đồ ăn này đi đường ăn này.

[00:23:18] Tự chú ý an toàn nhé. Ừm.

[00:23:32] Chào cậu. A, chào cô.

[00:23:33] Đến đón con à? Vâng.

[00:23:35] Đứa bé này có ngoan không ạ?

[00:23:36] Ngoan lắm, cậu xem.

[00:23:40] Tiểu Hùng, đi thôi, chúng ta đi thôi.

[00:23:44] Về thôi Tiểu Hùng.

[00:23:48] Sao vậy? Sao lại khóc?

[00:23:50] Đứa bé này chắc là toàn ở cùng người lớn.

[00:23:53] Nên nó ở cùng các bạn nhỏ rất vui.

[00:23:56] Cứ để nó ở thêm một lát đi.

[00:23:57] Ngoan nào, trẻ con toàn ở với người lớn thì buồn lắm.

[00:24:01] Nó thích chơi cùng các bạn nhỏ.

[00:24:03] Anh xem lúc nãy chúng nó chơi vui thế nào kìa.

[00:24:05] Vậy để nó chơi thêm một lát nữa. Nào.

[00:24:07] Ở thêm một lát nhé, chơi thêm một lát nhé.

[00:24:09] Tiểu Hùng, con chơi với các bạn nhé, được không?

[00:24:13] Được, chơi thêm một lát nữa.

[00:24:15] Chơi thêm một lát nữa, lát nữa đến đón con nhé.

[00:25:00] Dương Thụy.

[00:25:02] Em về rồi. Tiểu Hùng đâu?

[00:25:04] Ở nhà trẻ.

[00:25:06] Sao anh không đón nó?

[00:25:08] Em xem, chơi vui biết bao.

[00:25:15] Dì ơi, con đến đón con trai. À, đến rồi à.

[00:25:21] Chào dì ạ. Chào con.

[00:25:24] Gửi dì tiền. Cảm ơn nhé. Được.

[00:25:27] Vừa rồi anh đến đón nó.

[00:25:28] Nó chơi vui quá,

[00:25:32] nhất quyết không chịu về với anh.

[00:25:36] Ngoan nào.

[00:25:43] Vừa rồi anh bế nó,

[00:25:44] nó nhất quyết không chịu theo anh.

[00:25:48] Mấy ngày nay cứ mang theo Tiểu Hùng,

[00:25:50] có phải anh thấy phiền rồi không?

[00:25:52] Dù sao nó cũng không phải con ruột của anh.

[00:25:54] Em nói gì vậy?

[00:25:57] Chúng ta bên nhau lâu như vậy,

[00:25:58] anh có bao giờ ghét bỏ Tiểu Hùng đâu?

[00:26:01] Dương Thụy,

[00:26:02] mấy ngày nay Tiểu Hùng phiền anh như vậy,

[00:26:05] trong lòng em cũng rất khó chịu.

[00:26:08] Em nói thật đấy.

[00:26:10] Nó không phải con ruột của anh.

[00:26:12] Anh có phiền nó em cũng có thể hiểu.

[00:26:16] Em không có ý trách anh.

[00:26:21] Em cảm ơn anh, biết ơn anh còn không kịp nữa là.

[00:26:26] Anh phiền Tiểu Hùng chỗ nào?

[00:26:29] Anh còn không biết làm sao để đối tốt với nó,

[00:26:30] làm sao để giống như con ruột hơn nữa.

[00:26:33] Đúng, nó không phải con ruột của anh.

[00:26:36] Nó mà là con ruột của anh,

[00:26:37] anh đã không chiều nó như thế này đâu.

[00:26:39] Anh chiều nó như vậy là vì ai chứ?

[00:26:41] Không phải là vì em sao?

[00:26:43] Em nhận ra rồi.

[00:26:45] Em căn bản không quan tâm anh có yêu em không.

[00:26:47] Điều em thật sự quan tâm là anh có yêu Tiểu Hùng không.

[00:26:50] Tiểu Hùng là con của em.

[00:26:51] Em phải yêu nó.

[00:26:54] Còn anh có yêu nó không,

[00:26:56] đó là tự do của anh.

[00:26:58] Em sẽ không ép buộc anh phải yêu nó.

[00:27:00] Càng không ép buộc anh phải yêu nó.

[00:27:05] Ngay cả việc anh có yêu em không,

[00:27:06] em cũng không thể ép buộc.

[00:27:13] Thôi đừng nói nữa.

[00:27:14] Xem kìa, làm con sợ rồi.

[00:27:18] Tiểu Hùng, lại đây, lại đây.

[00:27:22] Ngoan nhé.

[00:27:51] Tên nhóc xấu xa.

[00:27:52] Dậy sớm thế.

[00:27:56] Nào, mặc quần áo cho con nhé.

[00:27:58] Mẹ ơi, hôm nay con vẫn muốn đến trường mẫu giáo.

[00:28:02] Vẫn muốn đến trường mẫu giáo à?

[00:28:04] Vẫn muốn đến trường mẫu giáo, đồ nhóc xấu xa.

[00:28:05] Con véo tai ba à?

[00:28:08] Véo tai ba.

[00:28:09] Con, đồ nghịch ngợm.

[00:28:12] Đừng quậy nữa, đừng quậy nữa, đừng quậy nữa nhé.

[00:28:13] Nào mặc quần áo thôi, ngoan.

[00:28:15] Ngoan ngoan ngoan, không quậy nữa, không quậy nữa.

[00:28:22] Em với anh Phan nói chuyện thế nào rồi hôm qua?

[00:28:29] Anh đi mở cửa. Nào, mẹ bế.

[00:28:31] Đợi một lát.

[00:28:42] Đội trưởng.

[00:28:47] Đội trưởng, đây là Dương Thụy.

[00:28:50] Đây là đội trưởng Phan.

[00:28:52] Chào đội trưởng Phan.

[00:28:54] Vào ngồi đi.

[00:29:01] Hay là anh đưa Tiểu Hùng ra ngoài.

[00:29:04] Được.

[00:29:05] Nào, Tiểu Hùng, con trai, mặc quần nào.

[00:29:07] Mặc quần áo vào, chúng ta ra ngoài chơi.

[00:29:12] Dương Thụy, hay là em đưa đội trưởng Phan,

[00:29:14] đến phòng khách bên kia.

[00:29:16] Đội trưởng, bên kia có phòng khách,

[00:29:18] chúng ta qua đó đi.

[00:29:19] Được.

[00:29:22] Em đi đây.

[00:29:23] Ngoan nhé.

[00:29:25] Đánh.

[00:29:26] Mặc quần áo vào.

[00:29:28] Cậu ấy bao nhiêu tuổi rồi?

[00:29:29] Sắp 24 rồi ạ.

[00:29:33] Ngoan nhé, đừng quậy. Nào.

[00:29:35] Cô cũng không nghĩ xem,

[00:29:37] làm sao chúng tôi có thể cấp cho cô giấy chứng nhận kết hôn này được chứ?

[00:29:41] Cục Công an thành phố Nam Đức,

[00:29:42] cho dù là đơn vị công tác của cô,

[00:29:44] hay là nơi hộ khẩu thực sự của cô,

[00:29:47] đều không thể xuất hiện,

[00:29:48] trên giấy tờ công khai của thủ tục kết hôn của cô.

[00:29:52] Tuy vụ án của Mao Kiệt,

[00:29:53] đã qua hơn một năm rồi.

[00:29:55] Tôi cũng biết sẽ không có nguy hiểm thực tế gì nữa.

[00:29:59] Nhưng đây là quy định.

[00:30:00] Đây là quy định của tổ chức.

[00:30:03] Cô là một nhân viên được bảo vệ chính thức,

[00:30:05] trước khi có sự phê chuẩn của cấp trên,

[00:30:07] không ai có thể tự ý quyết định,

[00:30:09] công khai thân phận của cô.

[00:30:13] Cô ở Bắc Kinh,

[00:30:15] vẫn dùng cái tên An Tâm đã là không đúng rồi.

[00:30:18] Nếu còn ghi nó vào giấy đăng ký kết hôn nữa,

[00:30:20] thì càng không đúng.

[00:30:24] Chứng minh thư của cô lúc đó sao không nộp lại?

[00:30:31] Cô nên nộp lại,

[00:30:32] nộp cho phòng chính trị của Cục để niêm phong lưu giữ.

[00:30:34] Nếu tôi biết sai mà vẫn làm,

[00:30:36] phê chuẩn cho cô dùng cái tên này kết hôn,

[00:30:38] không phải là tôi đã phạm sai lầm sao?

[00:30:40] Hơn nữa,

[00:30:42] cấp giấy chứng nhận kết hôn phải đến phòng chính trị của Cục để làm,

[00:30:45] cũng không phải tôi nói một tiếng là có thể cấp được.

[00:30:49] Anh không phải rất thân với phó cục trưởng Đàm sao?

[00:30:51] Anh nói với ông ấy một tiếng, cấp một giấy chứng nhận kết hôn,

[00:30:53] cũng không phải chuyện gì to tát.

[00:30:56] Cũng không phải là chuyện vi phạm bốn nguyên tắc cơ bản.

[00:30:59] Sau khi em kết hôn sẽ tự lực cánh sinh,

[00:31:01] không gây thêm phiền phức cho tổ chức nữa, không được sao?

[00:31:04] Em ghét cái kiểu ẩn danh này,

[00:31:06] sống một cuộc đời bí ẩn.

[00:31:08] Phó cục trưởng Đàm cũng không có quyền này.

[00:31:12] Cô là do Đảng ủy Cục thảo luận đồng ý,

[00:31:15] và báo cáo lên phòng chính trị Sở Công an tỉnh để lưu hồ sơ,

[00:31:18] mới được áp dụng biện pháp bảo vệ.

[00:31:20] Phó cục trưởng Đàm là cán bộ lãnh đạo,

[00:31:22] ông ấy phải hiểu nguyên tắc hơn tôi,

[00:31:24] tuân thủ quy định hơn.

[00:31:27] Sao ông ấy có thể tự ý quyết định,

[00:31:29] phá vỡ quyết định của tổ chức cấp trên được.

[00:31:33] Trừ phi Đảng ủy Cục họp lại thảo luận một lần nữa,

[00:31:37] hủy bỏ biện pháp bảo vệ của cô,

[00:31:39] hủy bỏ thân phận đối tượng được bảo vệ của cô,

[00:31:42] thì chúng tôi sẽ cấp cho cô.

[00:31:44] Không phải chỉ là cấp một giấy chứng nhận thôi sao?

[00:31:45] Không phải là kết hôn thôi sao?

[00:31:47] Chúng tôi đóng một con dấu,

[00:31:48] chứng nhận cô hiện tại chưa kết hôn, độc thân.

[00:31:51] Chuyện đơn giản biết bao.

[00:31:55] Vậy anh nói em phải làm sao?

[00:31:56] Em muốn kết hôn, đội trưởng.

[00:31:59] Em cần một cuộc sống mới.

[00:32:02] Em cần một gia đình hợp pháp,

[00:32:04] một người chồng hợp pháp.

[00:32:07] Anh nói em phải làm sao?

[00:32:11] Giấy chứng nhận này vẫn phải đến Bắc Khâu để làm.

[00:32:14] Tôi sẽ báo cáo tình hình của cô,

[00:32:16] lên phòng chính trị của Cục.

[00:32:18] Để cán bộ phụ trách việc này,

[00:32:19] gọi điện lại cho Cục Công an thành phố Bắc Khâu.

[00:32:23] Nhưng trên giấy đăng ký kết hôn của cô,

[00:32:24] vẫn phải dùng cái tên Hà Yến Hồng.

[00:32:34] Tôi phải đi rồi.

[00:32:41] Hai người cũng mau chóng rời khỏi đây đi.

[00:32:43] Sau này nếu còn về Nam Đức nữa,

[00:32:45] nhất định phải xin phép trước.

[00:32:48] Bây giờ cô cũng không còn là người của đội phòng chống ma túy nữa,

[00:32:50] cũng không phải là cảnh sát tại ngũ.

[00:32:53] Tôi cũng không tiện phê bình cô nữa.

[00:32:55] Nhưng tôi nghĩ những nguyên tắc tổ chức này,

[00:32:56] cô nên hiểu.

[00:33:03] Không phải anh vẫn đang phê bình em sao?

[00:33:05] Anh đã phê bình em lâu như vậy rồi.

[00:33:07] Từ tối hôm qua đến tận bây giờ.

[00:33:10] Trước đây em còn nghĩ,

[00:33:11] ấn tượng của em trong lòng anh khá tốt.

[00:33:14] Nhưng bây giờ em mới biết,

[00:33:16] hóa ra anh ghét em đến vậy.

[00:33:18] Em cũng không biết,

[00:33:19] người như thế nào mới có thể làm anh hài lòng.

[00:33:26] Khi tôi làm việc ở Cục Công an khu Sa Mao,

[00:33:29] tôi quen một người đồng nghiệp.

[00:33:32] Anh ấy là cán bộ của phòng phòng chống ma túy,

[00:33:33] Cục Công an thành phố Côn Minh.

[00:33:36] Trong một vụ án,

[00:33:38] anh ấy dùng thân phận giả,

[00:33:40] để làm công tác tình báo.

[00:33:43] Sau đó quen biết mấy tên buôn ma túy.

[00:33:46] Trở thành bạn bè với chúng.

[00:33:48] Chúng rủ anh ấy cùng đi buôn ma túy,

[00:33:51] anh ấy đã đi theo.

[00:33:56] Coi như là đã vào được nội bộ của chúng.

[00:33:59] Sau này ngay cả tổ chức buôn ma túy ở nước ngoài,

[00:34:01] cũng rất tin tưởng anh ấy.

[00:34:04] Sở Công an tỉnh đã cử anh ấy đến bên đường cao tốc Sa Tây,

[00:34:06] mở một trạm xăng.

[00:34:08] Tổ chức buôn ma túy đã biến trạm xăng đó,

[00:34:11] thành một cứ điểm.

[00:34:13] Anh ấy đã lợi dụng cứ điểm này để gửi thông tin ra ngoài.

[00:34:20] Cứ điểm này rất gần khu Sa Mao.

[00:34:24] Cục Công an khu Sa Mao đã giao cho tôi,

[00:34:26] phụ trách liên lạc với anh ấy.

[00:34:28] Chúng tôi đã phối hợp suốt tám năm.

[00:34:33] Anh ấy đã gửi rất nhiều thông tin cho tỉnh.

[00:34:37] Tỉnh đã dựa vào những thông tin này,

[00:34:38] để phá rất nhiều vụ án lớn và trọng án.

[00:34:42] Trong tám năm, để che giấu bản thân,

[00:34:44] không để lộ thân phận,

[00:34:46] anh ấy luôn không yêu đương, không kết hôn.

[00:34:50] Tám năm.

[00:34:52] Anh ấy đã cắt đứt liên lạc với tất cả bạn bè và người thân trước đây.

[00:34:57] Anh ấy là người Khúc Tĩnh.

[00:34:59] Sở Công an tỉnh đã cử người dưới danh nghĩa bạn bè,

[00:35:01] đưa bố mẹ anh ấy từ nông thôn Khúc Tĩnh,

[00:35:03] âm thầm đến Côn Minh sinh sống.

[00:35:07] Trong tám năm, anh ấy chỉ về Côn Minh,

[00:35:09] thăm bố mẹ ba lần.

[00:35:11] Bố mẹ anh ấy đều tưởng,

[00:35:12] anh ấy đã ra ngoài kinh doanh rồi.

[00:35:16] Cho đến tám năm sau, anh ấy đã hy sinh.

[00:35:23] Anh ấy là một người hùng.

[00:35:27] Một người hùng vô danh.

[00:35:33] An Tâm,

[00:35:36] tôi không chủ trương cô không được kết hôn.

[00:35:40] Cũng không chủ trương,

[00:35:41] cô không được qua lại với bất kỳ ai.

[00:35:44] Hơn nữa, chuyện của cô,

[00:35:45] cũng không giống với người này lắm.

[00:35:49] Tôi kể về người này,

[00:35:51] chỉ muốn nói về phẩm chất của một con người.

[00:35:55] Người này hy sinh khi mới ba mươi ba tuổi.

[00:35:59] Nhưng cậu ấy rất vĩ đại.

[00:36:01] Rất cao cả.

[00:36:03] Cậu ấy trẻ hơn tôi,

[00:36:05] nhưng tôi rất kính phục cậu ấy.

[00:36:10] Người tôi thật sự kính phục không nhiều.

[00:36:14] Cậu ấy là một trong số đó.

[00:36:22] Đội trưởng,

[00:36:23] người như vậy em cũng kính phục.

[00:36:25] Nhưng em không thể học theo anh ấy.

[00:36:27] Em không muốn sống như anh ấy.

[00:36:29] Em là phụ nữ.

[00:36:31] Em cần kết hôn, cần có con.

[00:36:32] Cần được ở bên người yêu em.

[00:36:35] Em cần thường xuyên về nhà thăm bố mẹ.

[00:36:38] Họ đã lớn tuổi rồi.

[00:36:40] Em cũng phải chăm sóc họ.

[00:36:42] Em muốn sống một cuộc sống bình thường.

[00:36:44] Sống một cuộc sống bình thường của một người bình thường.

[00:36:46] Đội trưởng,

[00:36:48] anh đừng yêu cầu em cao như vậy nữa.

[00:36:50] Có lẽ,

[00:36:51] em sinh ra đã không thể làm một người vĩ đại.

[00:36:54] Một người cao cả.

[00:36:56] Điều em muốn làm,

[00:36:58] chỉ là một người trong sạch, quang minh chính đại.

[00:37:00] Một người vui vẻ, hạnh phúc.

[00:37:03] Làm được như vậy,

[00:37:04] em đã mãn nguyện rồi.

[00:37:06] Đã đủ rồi.

[00:37:10] Được.

[00:37:12] Tôi hiểu.

[00:37:16] Hiểu.

[00:37:20] Đội trưởng.

[00:37:25] Có phải anh cảm thấy em đã thay đổi không?

[00:37:28] Trở nên xấu xa rồi phải không?

[00:37:34] An Tâm à.

[00:37:37] Những suy nghĩ này của cô,

[00:37:39] tôi đều hiểu.

[00:37:41] Cô đã ở thành phố lớn như Bắc Kinh lâu như vậy,

[00:37:44] suy nghĩ của giới trẻ ở thành phố lớn,

[00:37:47] khác nhau.

[00:37:48] Lối sống cũng khác.

[00:37:52] Tôi có thể hiểu.

[00:37:56] Hôm nay tôi sẽ nói với các đồng chí ở phòng chính trị,

[00:37:59] để họ gọi điện cho Cục Công an Bắc Khâu.

[00:38:02] Cô định khi nào rời khỏi đây?

[00:38:05] Ngày mai ạ.

[00:38:06] Sáng mai tám rưỡi có một chuyến tàu đi Bắc Khâu.

[00:38:08] Chúng em đi từ sớm.

[00:38:10] Ừm, hôm nay là Tết té nước.

[00:38:14] Mẹ vợ tôi là người Thái.

[00:38:15] Tôi đã xin nghỉ hai ngày để về Đại Lý một chuyến.

[00:38:19] Cô cầm cái này dùng một ngày.

[00:38:22] Ngày mai tôi sẽ cử người đưa hai người ra ga.

[00:38:24] Cô trả lại cái này cho họ là được.

[00:38:33] Không cần đâu ạ, ngày mai chúng em đi rồi.

[00:38:35] Cầm đi.

[00:38:37] Nếu không tôi đi cũng không yên tâm.

[00:38:50] Đội trưởng,

[00:38:52] em biết hôm nay đã làm anh tức giận.

[00:38:55] Em đã không thể trở thành,

[00:38:56] người ưu tú nhất trong lòng anh.

[00:38:59] Làm anh thất vọng rồi.

[00:39:02] Em không cố ý.

[00:39:03] Anh đừng giận em nhé.

[00:39:17] Cô muốn sống một cuộc sống bình thường,

[00:39:19] hưởng thụ một chút hạnh phúc gia đình,

[00:39:21] đó là đúng.

[00:39:23] Đây không phải là chuyện xấu.

[00:39:24] Cô cũng đừng cảm thấy không tốt.

[00:39:27] Tôi kể cho cô nghe về người này,

[00:39:29] đó cũng là một ví dụ rất cá biệt.

[00:39:33] Chỉ là mỗi khi tôi nghĩ đến người này,

[00:39:35] trong lòng lại rất buồn.

[00:39:37] Hy vọng cô có thể hiểu.

[00:39:40] Tình cảm của những người như chúng tôi,

[00:39:42] chính là như vậy.

[00:39:45] Vừa rồi không phải cô cũng nói sao?

[00:39:47] Cô cũng kính trọng người như vậy.

[00:39:50] Cô cũng cảm thấy cuộc sống của người này,

[00:39:54] là vĩ đại, cao cả.

[00:39:57] Thật sự, tôi rất vui.

[00:40:01] Cô hiểu chuyện hơn con trai tôi nhiều.

[00:40:03] Khi tôi kể cho nó nghe về người này,

[00:40:05] nó nói đầu óc người này chắc chắn có vấn đề.

[00:40:18] Từ nhỏ tôi đã dạy con trai tôi những đạo lý này,

[00:40:20] kể những câu chuyện này.

[00:40:23] Bây giờ xem ra nói nhiều quá,

[00:40:27] không có tác dụng.

[00:40:35] Thôi được rồi.

[00:40:36]

[00:40:38] Sau này ít lộ diện thôi, nhé.

[00:40:40] Em biết rồi, đội trưởng.

[00:40:42] Vậy tôi đi đây.

[00:40:43] Tạm biệt đội trưởng. Tạm biệt.

[00:41:07] Nói chuyện thế nào rồi?

[00:41:08] Đồng ý chưa?

[00:41:10] Anh ấy nói vẫn phải đến Bắc Khâu để làm giấy chứng nhận đó.

[00:41:13] Nói là để người của phòng chính trị Cục Công an thành phố Nam Đức,

[00:41:16] gọi điện cho Bắc Khâu một tiếng.

[00:41:19] Phiền chết đi được, kết hôn cũng phiền phức như vậy.

[00:41:23] Vậy không phải chúng ta vẫn phải về Bắc Khâu một chuyến à?

[00:41:26] Có phải anh cảm thấy rất phiền phức không?

[00:41:28] Em cũng hết cách rồi.

[00:41:29] Làm công an ai cũng cứng nhắc như vậy.

[00:41:33] Không sao, không sao.

[00:41:35] Chúng ta cứ coi như đi chơi thôi.

[00:41:37] Không đi lần này anh cũng không được thấy Thạch Lâm,

[00:41:39] còn được tham gia Tết té nước lần này nữa chứ.

[00:41:42] Nhưng chúng ta sáng mai đã đi rồi.

[00:41:44] Vậy chúng ta không tham gia Tết té nước nữa à?

[00:41:46] Hôm nay bắt đầu rồi.

[00:41:48] Còn đi à?

[00:41:50] Anh lớn thế rồi mà còn ham chơi vậy.

[00:41:52] Nói nhảm, em lớn lên ở đây,

[00:41:53] anh là lần đầu tiên đến đây mà.

[00:41:56] Hơn nữa, không phải chúng ta đã nói rồi sao,

[00:41:59] lần này coi như là du lịch kết hôn.

[00:42:02] Chúng ta đi muộn một ngày không được à?

[00:42:05] Không được.

[00:42:08] Em đã hứa với đội trưởng Phan rồi.

[00:42:10]

[00:42:11] Lần này em không xin phép đã tự ý về,

[00:42:13] đội trưởng đã mắng em cả buổi rồi.

[00:42:15]

[00:42:17] Cái mệnh lệnh từ một hai năm trước,

[00:42:18] đến bây giờ vẫn thực hiện cứng nhắc như vậy.

[00:42:21] Lạ thật đấy.

[00:42:22] Làm cảnh sát hai ngày,

[00:42:24] là phải cả đời bị người ta trông coi như cái máy sao?

[00:42:34] Nếu anh thật sự muốn đi xem Tết té nước,

[00:42:37] thì chúng ta hôm nay đi.

[00:42:38] Vẫn còn kịp.

[00:42:39] Ở đâu vậy?

[00:42:41] Có kịp không?

[00:42:42] Nam Đức hàng năm tổ chức Tết té nước đều ở Ô Tuyền.

[00:42:45] Năm ngoái khi em làm việc ở đây,

[00:42:47] mấy ngày Tết té nước em về Quảng Bình,

[00:42:49] không đi xem.

[00:42:50] Nghe nói năm ngoái còn có cả cuộc thi thuyền rồng nữa.

[00:42:53] Vậy, chúng ta đi bây giờ đi.

[00:42:56] Anh đang muốn đến Ô Tuyền xem sao đây.

[00:42:59] Nào, anh bế con, Tiểu Hùng.

[00:43:05] Tiểu Hùng, chúng ta đến trường mẫu giáo chơi nhé, được không?

[00:43:08] Dạ.

[00:43:09] Đến rồi.

[00:43:11] Dì ơi.

[00:43:12] Mấy đứa trẻ kia đâu rồi ạ?

[00:43:14] Chúng nó đều đến Ô Tuyền rồi.

[00:43:16] Bên đó có Tết té nước.

[00:43:17] Còn có hội chợ nữa, vui hơn ở đây.

[00:43:19] Nên chúng nó đều chuyển đến đó ở rồi.

[00:43:21] Ở đây chỉ còn lại hai người thôi.

[00:43:23] Hai người không đến Ô Tuyền xem à?

[00:43:25] Không đi hội chợ sao?

[00:43:26] Đi chứ, nhưng chúng tôi chiều là về rồi.

[00:43:28] Sáng mai chúng tôi còn phải đi sớm nữa.

[00:43:31] Dì ơi, vậy Tiểu Hùng...

[00:43:32] Được, vậy phiền dì rồi.

[00:43:33] Tiểu Hùng ngoan nhé. Hai người đi đi.

[00:43:36] Chúng ta chỉ mang theo cái túi đeo hông đó phải không? Đúng.

[00:43:49] Đi thôi. Cái này để đâu?

[00:43:56] Đây là cái gì vậy?

[00:43:59] Sao em lại có súng?

[00:44:00] Cái này từ đâu ra vậy?

[00:44:02] Lúc nãy đội trưởng Phan đưa.

[00:44:04] Đây là khẩu súng trước đây,

[00:44:05] của em trong đội.

[00:44:08] Làm sao bây giờ?

[00:44:09] Chúng ta mặc mỏng như vậy,

[00:44:11] cũng không có chỗ nào để giấu.

[00:44:14] Để cái này vào eo anh đi. Không được.

[00:44:15] Lúc nhỏ anh từng chơi súng giả,

[00:44:17] anh không hiểu thứ này đâu.

[00:44:18] Đừng để không cẩn thận lại cướp cò.

[00:44:34] Câu chuyện về người này,

[00:44:36] anh Phan đã kể cho em nghe không chỉ một lần.

[00:44:40] Có lẽ chỉ trong thế hệ của họ,

[00:44:42] mới có thể sản sinh ra những người anh hùng vô danh như vậy.

[00:44:46] Không về nhà, không kết hôn,

[00:44:48] không yêu đương,

[00:44:49] không qua lại với bất kỳ bạn bè người thân nào.

[00:44:52] Thậm chí không gặp mặt bố mẹ.

[00:44:55] Ẩn danh suốt tám năm cho đến khi chết.

[00:45:00] Anh ấy không giống em.

[00:45:02] Tuy em cũng ẩn danh,

[00:45:04] nhưng em vẫn có cuộc sống của một người bình thường.

[00:45:07] Vẫn có thể kết bạn, vẫn có thể yêu đương.

[00:45:09] Vẫn có thể có con, có gia đình.

[00:45:12] Như vậy mà em đã không chịu nổi rồi.

[00:45:15] Suốt ngày sống mà,

[00:45:17] cứ luôn cảm thấy thân phận mình không rõ ràng,

[00:45:18] lai lịch không trong sạch.

[00:45:21] Ngay cả làm giấy đăng ký kết hôn cũng khó khăn như vậy.

[00:45:24] Nếu thật sự như anh ấy,

[00:45:26] em đoán em chỉ nửa năm là phát điên.

[00:45:29] Để anh nói này,

[00:45:30] tuyệt đối đừng làm nghề công an nữa.

[00:45:32] Em nói em giải ngũ sớm khỏi ngành công an,

[00:45:35] anh thấy đúng là trong họa có phúc đấy.

[00:45:37] Nếu không, lỡ một ngày nào đó em...

[00:45:41] anh biết tìm ai bây giờ.

[00:45:44] Theo em thì

[00:45:46] thế hệ chúng ta đều rất thực tế.

[00:45:49] Anh nói gì lợi ích quốc gia,

[00:45:50] trách nhiệm xã hội gì đó,

[00:45:53] đối với người dân thường thì quá xa vời.

[00:45:55] Anh lại nói gì mà lý tưởng cao cả,

[00:45:57] tình cảm vĩ đại gì đó,

[00:45:59] người khác lại sẽ cảm thấy anh quá giả tạo.

[00:46:03] Nhưng hôm nay anh Phan kể chuyện người đó,

[00:46:06] em vẫn rất kính trọng.

[00:46:08] Người này anh cũng rất kính trọng.

[00:46:10] Nhưng chúng ta kính trọng anh ấy,

[00:46:12] không có nghĩa là chúng ta cũng phải sống giống như anh ấy.

[00:46:15] Em nói xem thế nào là cao cả vĩ đại.

[00:46:17] Cao cả là xả thân vì nghĩa, vì người quên mình.

[00:46:20] Còn vĩ đại thì sao?

[00:46:21] Là lập công dựng nghiệp, thành tựu phi phàm.

[00:46:23] Những người phàm phu tục tử như chúng ta,

[00:46:25] không đạt được đến cảnh giới và tầm cao đó.

[00:46:27] Hơn nữa, những năm trước đây, người ta đã làm cho sự cao cả và vĩ đại,

[00:46:30] trở nên quá rộng rãi, yêu cầu mọi người đều phải làm được,

[00:46:33] làm sao có thể như vậy được.

[00:46:36] Anh nói xem, người có thể cao cả vĩ đại không nhất định nhiều,

[00:46:39] nhưng sự cao cả vĩ đại thì vẫn luôn có.

[00:46:41] Anh xem,

[00:46:42] phải phải phải, em chính là người đó.

[00:46:43] Lát nữa đến Tết té nước,

[00:46:44] em tuyệt đối đừng vì mấy hào mà so đo tính toán với người ta.

[00:46:48] Chúng ta đều là người phàm.

[00:46:50] Hơn nữa anh cũng không hy vọng,

[00:46:52] anh đội trưởng Phan này kính trọng anh.

[00:46:55] Chuyện không thể nào.

[00:46:56] Có em kính trọng anh là được rồi.

[00:46:59] Em à, thôi đi em.

[00:48:33] Bao nhiêu tiền một cái?

[00:48:35] Một đồng một cái.

[00:48:36] Mua hai cái.

[00:48:37] Hai cái.

[00:48:50] Dương Thụy, anh đừng ném lung tung.

[00:48:52] Ném cái này là để tỏ tình cầu yêu đó.

[00:48:55] Vậy em cũng ném đi.

[00:48:57] Thích chàng trai nào thì em ném đi.

[00:48:59] Em không ném.

[00:49:00] Em muốn giữ cái này cho Tiểu Hùng chơi.

[00:49:03] Cái túi này đẹp quá.

[00:49:04] Em à, trong lòng chỉ có con trai Tiểu Hùng của em thôi.

[00:49:07] Anh ghen rồi.

[00:49:09] Anh ghen rồi.

[00:49:10] Anh ghen rồi.

[00:49:11] Đi thôi.

[00:49:12] Đây là Tết té nước phải không? Đúng vậy.

[00:49:14] Chúng ta cũng tham gia đi. Đến đây một lần khó lắm đấy.

[00:49:20] Chúng ta chỉ có một bộ quần áo này thôi,

[00:49:21] ướt rồi thì về thế nào?

[00:49:36] Còn đợi gì nữa?

[00:51:56] Sao vậy?

[00:51:59] Em nhìn thấy Mao Kiệt rồi.

[00:52:01] Mao Kiệt? Mao Kiệt? Mao Kiệt!

[00:52:15] Kia có xe cảnh sát.

[00:52:20] Nhanh, nhanh. Kia có một tên giết người.

[00:52:21] Các anh mau đi bắt hắn.

[00:52:23] Đội trưởng, ở đây có chuyện.

[00:52:24] Chuyện gì vậy?

[00:52:28] Chúng tôi báo án.

[00:52:29] Bên kia có một tên giết người, hắn tên là Mao Kiệt.

[00:52:31] Cao khoảng bằng tôi.

[00:52:33] Từ từ nói, rốt cuộc là chuyện gì?

[00:52:35] Ai giết ai rồi?

[00:52:40] Các anh có điện thoại không? Tôi muốn báo cảnh sát.

[00:52:42] Báo cảnh sát?

[00:52:43] Báo cho chúng tôi là được rồi mà.

[00:52:45] Tôi là người của đội phòng chống ma túy cục công an thành phố.

[00:52:46] Xin các anh cho tôi dùng điện thoại một chút.

[00:52:48] Tôi muốn tìm đội phòng chống ma túy.

[00:52:49] Cô là người của đội phòng chống ma túy?

[00:52:50] Cô có giấy tờ không?

[00:52:53] Hà Yến Hồng.

[00:52:54] Đây là chứng minh thư mà.

[00:52:56] Thẻ cảnh sát của cô đâu?

[00:52:58] Tôi đã giải ngũ rồi.

[00:53:00] Bây giờ tôi không còn ở đội phòng chống ma túy nữa.

[00:53:02] Nhưng tên tội phạm vượt ngục này là do đội phòng chống ma túy,

[00:53:03] trước đây phụ trách truy nã.

[00:53:05] Tình hình phải báo cho họ ngay.

[00:53:07] Vậy cô đợi một chút.

[00:53:13] Cô rốt cuộc là làm gì vậy?

[00:53:15] Đội phòng chống ma túy chưa bao giờ có

[00:53:16] người tên Hà Yến Hồng cả.

[00:53:20] Vậy anh nói với họ tôi tên là An Tâm.

[00:53:22] Tiểu Vương,

[00:53:22] cậu gọi điện đến đội phòng chống ma túy hỏi thử xem.

[00:53:29] Đội trưởng, có.

[00:53:37] Rốt cuộc ai trong hai người nhìn rõ tên giết người?

[00:53:39] Là cô hay là cô ấy?

[00:53:40] Là cô ấy.

[00:53:41] Cô ấy nhìn rõ không?

[00:53:43] Cô ấy nói cô ấy nhìn rõ.

[00:53:45] Nhìn rõ sao lại không nói rõ được?

[00:53:52] Cứ vậy đi.

[00:53:53] Lát nữa còn một chuyến tàu về thành phố,

[00:53:56] hai người vẫn còn kịp.

[00:54:01] Liên lạc được với đội trưởng Phan chưa?

[00:54:06] Đội trưởng Phan về Đại Lý rồi.

[00:54:08] Đội trưởng Tiền và một vị

[00:54:09] đội trưởng Ngô từ Lệ Giang đến đã đổi chỗ cho nhau,

[00:54:11] vừa đi được nửa tháng.

[00:54:14] Vừa rồi chính là đội trưởng Ngô đó nghe điện thoại.

[00:54:18] Anh ta cũng không biết em là ai, Mao Kiệt là ai.

[00:54:21] Tình hình cụ thể anh ta cũng không rõ lắm.

[00:54:24] Anh ta bảo em về đội rồi nói tiếp.

[00:54:42] Anh về nhà trọ xem Tiểu Hùng trước.

[00:54:44] Em đến đội phòng chống ma túy.

[00:54:46] Được.

[00:54:53] Con muốn mẹ...

[00:54:56] Này, sao thế này?

[00:54:59] Con muốn mẹ. Anh về rồi à.

[00:55:01] Đứa bé này từ lúc ăn xong đã khóc.

[00:55:04] Cứ nhất quyết đòi tìm ba mẹ.

[00:55:06] Tôi nghĩ chắc là nó chán ở đây rồi,

[00:55:08] nhớ hai người rồi.

[00:55:09] Chúng tôi dỗ thế nào cũng không được.

[00:55:11] Nó có thể nghĩ là hai người đã bỏ nó,

[00:55:13] không cần nó nữa.

[00:55:14] Không khóc nữa nhé, ngoan.

[00:55:15] Xem kìa, khóc thương tâm quá.

[00:55:17] Tiểu Hùng, tưởng chúng ta không cần con nữa à.

[00:55:20] Tiểu Hùng.

[00:55:28] Dì ơi, cảm ơn dì ạ.

[00:55:29] Tiểu Hùng, về nhà nhé, ngoan.

[00:56:54] Về rồi à.

[00:56:57] Tiểu Hùng ngủ rồi.

[00:56:58] Vừa mới ngủ. Em đói không?

[00:57:20] Uống chút nước đi.

[00:57:37] Đám người ở đội phòng chống ma túy nói sao?

[00:57:40] Anh Phan không có ở đó, anh Tiền cũng đi rồi.

[00:57:42] Đội trưởng Ngô mới đến cũng không hiểu tình hình.

[00:57:44] Cũng chỉ hỏi han qua loa,

[00:57:46] hỏi em có phải đã nhìn nhầm không,

[00:57:48] có phải là do tác động tâm lý không.

[00:57:51] Bây giờ em cũng không biết có phải đã nhìn nhầm không.

[00:57:54] Có lẽ em thật sự đã nhìn nhầm.

[00:57:56] Chuyện này một khi em đã đi báo cáo,

[00:57:57] họ làm nghề này thì nên thà tin là có còn hơn không.

[00:58:00] Vậy họ có nói chuẩn bị áp dụng biện pháp gì không?

[00:58:04] Có thể áp dụng biện pháp gì chứ?

[00:58:08] Họ cũng không thể nào tung người ra,

[00:58:10] tìm kiếm khắp núi non hang cùng ngõ hẻm.

[00:58:15] Dương Thụy, chúng ta ngủ sớm đi.

[00:58:18] Sáng mai chúng ta phải đi sớm.

[01:00:22] Tiểu Hùng.

[01:00:25] Tiểu Hùng.

[01:00:26] Tiểu Hùng sao không ngủ nữa?

[01:00:29] Mẹ bế nhé, được không?

[01:00:31] Sao không ngủ nữa? Muốn đi tiểu à?

[01:00:33] Dạ.

[01:00:34] Được, mẹ đi lấy bô.

[01:00:36] Sao không ngủ nữa?

[01:00:38] Nói cho mẹ biết sao không ngủ nữa.

[01:00:42] Nào, đứng đây nhé, được không?

[01:00:46] Cởi quần ra.

[01:00:48] Nào, đi tiểu nào.

[01:00:51] Anh đi tắm trước đây.

[01:00:57] Có tiểu được không?

[01:04:15] Hình như có người,

[01:04:16] cứ đi lượn lờ bên ngoài.

[01:04:18] Vậy à? Chắc là người trực ban thôi.

[01:04:20] Chắc là vậy nhỉ.

[01:04:21] Nước có lạnh không? Em cũng đi tắm đây.

[01:04:23] Cũng được.

[01:04:25] Khoác áo vào.

[01:04:26] Anh đi cùng em nhé.

[01:05:09] Em đợi anh một chút.

[01:05:10] Sao vậy? Không sao.

[01:05:27] Sao vậy Dương Thụy?

[01:05:29] Không sao.

[01:05:40] Đưa bô cho anh.

[01:05:45] Sao không có đèn vậy?

[01:05:46] Đèn ở đây hỏng rồi.

[01:05:47] Anh để đèn pin ở đây nhé.

[01:05:55] Vậy anh ra ngoài trước. A, nước này.

[01:05:56] Nước ở đây ra hơi chậm.

[01:05:58] Em đợi một lát, xả một lúc là ra.

[01:05:59] Vậy anh đi trước đi. Không sao.

[01:06:00] Anh ra ngoài trước. Ra đi.

[01:06:16] An Tâm.

[01:06:23] Dương Thụy! Dương Thụy! Dương Thụy!

[01:06:27] Tiểu Hùng!

[01:08:05] An Tâm!

[01:09:58] Dương Thụy...

[01:10:00] Em...

[01:10:02] em giết người rồi.

[01:10:04] Em giết người rồi...

[01:10:12] Anh sao rồi?

[01:10:17] Anh không sao...

[01:10:21] Không sao...

[01:10:30] Không sao...

[01:10:38] Tiểu Hùng...

[01:10:41] Tiểu Hùng...

[01:11:42] Bác sĩ Đàm, đã đưa bệnh nhân về phòng rồi.

[01:11:47] Chàng trai này mạng lớn thật.

[01:11:50]

[01:11:52] Tất cả là nhờ cậu ấy còn trẻ, sức khỏe tốt.

[01:11:54] Nếu là chúng ta bị đánh mấy cái như vậy chắc chắn chết rồi.

[01:12:24] Chàng trai này là gì của cô?

[01:12:26] Tôi là vợ chưa cưới của anh ấy.

[01:12:28] Anh ấy bị thương rất nặng.

[01:12:30] Đặc biệt là trong não của anh ấy,

[01:12:32] cũng có xuất huyết.

[01:12:33] Máu tụ trong khoang ngực đã được dẫn lưu ra.

[01:12:36] Nhưng máu đông trong hộp sọ vẫn còn.

[01:12:39] Đầu rốt cuộc bị thương nặng đến đâu,

[01:12:41] vẫn chưa thể phán đoán được.

[01:12:43] Chúng tôi đề nghị,

[01:12:45] với điều kiện y tế hạn chế hiện tại ở đây,

[01:12:48] nên lập tức đưa anh ấy đến Quảng Bình hoặc Côn Minh.

[01:12:51] Vậy thì đến Côn Minh.

[01:13:15] Đứa bé có tung tích rồi, có tung tích rồi!

[01:13:16] Đội trưởng Phan bảo chúng tôi lập tức đưa cô qua đó, đi thôi!

[01:13:27] Tìm cho tôi An Tâm.

[01:13:29] An Tâm không có ở đây. Xin hỏi anh là ai?

[01:13:30] Tôi là Mao Kiệt.

[01:13:33] Chính là người yêu cũ của An Tâm.

[01:13:35] Anh nói với cô ta cứ đợi đấy,

[01:13:38] tôi sẽ còn gọi lại.

[01:13:39] Tôi muốn hỏi cô ta,

[01:13:41] cô ta có còn muốn đứa bé đó không.

[01:13:42] Nếu muốn,

[01:13:44] thì hãy đưa anh trai tôi trở về cho tử tế.

[01:13:52] Phân tích từ cuộc điện thoại này,

[01:13:54] Mao Kiệt vẫn chưa biết Mao Phóng đã chết.

[01:13:58] Cuộc điện thoại này cũng cho thấy,

[01:13:59] đúng như chúng ta đã phân tích.

[01:14:01] Đứa bé đang ở trong tay Mao Kiệt.

[01:14:04] Và lần trước cũng vậy,

[01:14:05] sau khi Mao Kiệt gây án,

[01:14:06] hắn đã gọi điện trực tiếp đến,

[01:14:07] số điện thoại báo án của chúng ta.

[01:14:10] Nhưng đây chính là điều chúng ta đang mong đợi.

[01:14:13] Nó cung cấp cho chúng ta một manh mối quan trọng.

[01:14:15] Từ màn hình hiển thị của điện thoại,

[01:14:16] hắn đang sử dụng một chiếc điện thoại di động.

[01:14:18] Tín hiệu của điện thoại di động chúng ta đã dò ra.

[01:14:21] Chủ thuê bao là một người tên Trần Bảo Kim.

[01:14:24] Ông ta là một đại gia nuôi cá nổi tiếng ở thị trấn Đông Pha.

[01:14:27] Nhà ở ngoại ô thành phố.

[01:14:29] Chúng tôi đã cử người dưới danh nghĩa mua cá giống,

[01:14:31] đến tìm Trần Bảo Kim đó rồi.

[01:14:34] Trước tiên xem ông ta rốt cuộc là người như thế nào.

[01:14:37] Tôi đã gửi báo cáo anh duyệt,

[01:14:38] bằng fax đi rồi.

[01:14:39] Vừa rồi Sở đã gọi điện đến,

[01:14:41] đồng ý sử dụng các biện pháp kỹ thuật,

[01:14:42] để hỗ trợ chúng ta phá án.

[01:14:55] Mọi người đã tập trung chưa?

[01:14:57] Đã tập trung rồi.

[01:14:59] Hôm qua không phải cậu đến Đại Lý,

[01:15:00] thăm vợ cậu sao?

[01:15:01] Lại không đi à?

[01:15:02] Đi rồi. Biết tình hình xong,

[01:15:05] tôi đã vội về ngay.

[01:15:06] Tốt. Cậu kể lại tình hình khám nghiệm hiện trường hôm qua,

[01:15:09] chi tiết hơn một chút.

[01:15:10] Hôm qua sự việc xảy ra lúc mấy giờ? Được.

[01:15:14] Anh Ngô à, vậy anh báo cáo tình hình,

[01:15:16] với phó cục trưởng Đàm đi.

[01:15:18] Có vài chuyện tôi cần nói với An Tâm. Được.

[01:15:21] An Tâm à.

[01:15:29] Vừa rồi cô đã nghe thấy cả rồi phải không?

[01:15:31] Với tính cách của Mao Kiệt,

[01:15:32] hắn có thể sẽ gọi lại.

[01:15:34] Nếu hắn gọi lại,

[01:15:35] cô cứ nói chuyện với hắn.

[01:15:37] Phải nói chuyện lâu với hắn.

[01:15:38] Không có chuyện gì cũng phải tìm chuyện để nói

[01:15:40] Phải kéo dài thời gian cuộc gọi với hắn.

[01:15:43] Nhưng cô chú ý,

[01:15:44] cô đừng chọc giận hắn,

[01:15:45] cũng đừng bị hắn chọc giận.

[01:15:48] Tôi biết cô hận hắn.

[01:15:49] Cô yêu Thiết Quân, yêu con,

[01:15:51] cô không muốn mất con, đúng không?

[01:15:53] Nếu cô muốn cứu con,

[01:15:55] cô phải kiểm soát tốt cảm xúc của mình.

[01:15:58] Nghĩ mọi cách để kéo dài thời gian với hắn.

[01:16:01] Chỉ cần cô giữ chân được hắn, chúng tôi sẽ có cách.

[01:16:04] Tôi biết,

[01:16:06] nhiệm vụ này đối với cô rất khó.

[01:16:08] Bây giờ cô quả thực rất khó để bình tĩnh nói chuyện với hắn.

[01:16:12] Nhưng nhiệm vụ này cô bắt buộc phải hoàn thành.

[01:16:15] Tên đó gọi điện cho cô có hai khả năng.

[01:16:18] Thứ nhất là giống như lần trước,

[01:16:20] là hẹn cô ra ngoài gặp hắn.

[01:16:24] Hoặc là, trao đổi con tin với hắn.

[01:16:26] Dùng anh trai hắn để đổi lấy đứa bé.

[01:16:28] Nếu hắn nói ở đâu,

[01:16:30] khi nào gặp cô,

[01:16:31] cô tuyệt đối đừng đồng ý ngay.

[01:16:34] Tình hình cái chết của anh trai hắn,

[01:16:35] chúng ta vẫn luôn phong tỏa.

[01:16:37] Có lẽ hắn vẫn chưa biết.

[01:16:38] Nếu là như vậy,

[01:16:39] cô nhất định phải cố gắng đàm phán điều kiện với hắn.

[01:16:42] Gặp mặt thế nào,

[01:16:44] thời gian, địa điểm gặp mặt,

[01:16:46] đều phải nói rõ ràng!

[01:16:47] Cụ thể ở đâu,

[01:16:49] lát nữa chúng ta sẽ bàn lại.

[01:16:51] Cố gắng ra ngoại ô đi.

[01:16:53] Tìm những nơi,

[01:16:55]

[01:16:57] Ngoài ra, về các điều kiện và chi tiết trao đổi khác,

[01:17:01] ví dụ như phương pháp, các bước trao đổi,

[01:17:05] cô đều phải cố gắng nói rõ, nói kỹ với hắn.

[01:17:08] Như vậy có lợi cho việc câu giờ.

[01:17:11] Cô còn có thể hỏi thăm tình hình đứa bé.

[01:17:13] Cô còn có thể giới thiệu cho hắn biết,

[01:17:15] tình hình anh trai hắn ở chỗ chúng ta.

[01:17:17] Cô có thể bịa ra vài câu nói của anh trai hắn,

[01:17:20] nói rằng muốn dùng đứa bé để đổi lấy hắn ra ngoài.

[01:17:22] Còn một khả năng nữa,

[01:17:23] hắn đã biết anh trai hắn chết rồi.

[01:17:25] Hắn không nói chuyện trao đổi với cô,

[01:17:26] hắn chỉ chửi cô.

[01:17:28] Cô cứ để hắn chửi.

[01:17:29] Dùng những lời lẽ khó nghe nhất để chửi cô,

[01:17:31] cô cứ ôn lại chuyện cũ với hắn.

[01:17:32] Nói về chuyện ngày xưa của hai người.

[01:17:34] Đừng kích động.

[01:17:35] Tuyệt đối, tuyệt đối cô không được chửi lại hắn.

[01:17:38] Nói về tình cảm ngày xưa của hai người.

[01:17:40] Nói đến lúc xúc động,

[01:17:42] cô còn có thể... Đội trưởng.

[01:17:45] Tôi và hắn không có chuyện cũ gì để kể.

[01:17:47] Với hắn không có tình cảm gì.

[01:17:55] An Tâm, cô rốt cuộc có muốn cứu con không?

[01:18:03] Tôi đang xem cô như một chiến sĩ.

[01:18:06] Tôi đang giao nhiệm vụ cho cô.

[01:18:08] Tôi đang chỉ cho cô cách hoàn thành nhiệm vụ này.

[01:18:12] Nếu cô không kiểm soát được cảm xúc của mình,

[01:18:15] cô không làm được việc này thì hãy nói với tôi.

[01:18:17] Cô hãy nói với tôi bây giờ cô không phải là cảnh sát phòng chống ma túy nữa.

[01:18:19] Cô không làm được việc này.

[01:18:21] Cô nói cho tôi biết cô có làm được không?

[01:18:29] Làm được.

[01:18:38] Vậy thì tốt.

[01:18:43] Đội trưởng Phan, Cục trưởng Đàm mời anh qua một chút.

[01:18:47] Anh Vương,

[01:18:48] anh giúp An Tâm nghiên cứu thêm,

[01:18:50] nếu Mao Kiệt gọi điện đến đòi trao đổi con tin,

[01:18:52] chọn địa điểm nào là thích hợp.

[01:18:54] An Tâm cụ thể phải nói thế nào.

[01:18:56] Anh giúp cô ấy suy nghĩ thêm nhé. Được.

[01:19:02] Đội trưởng Phan là vì quan tâm đến đứa bé,

[01:19:04] mới lo lắng mà nổi nóng.

[01:19:05] Cô đừng để bụng nhé.

[01:19:08] Thứ hai là cô nhất định phải kiểm soát tốt cảm xúc của mình.

[01:19:10] Nghe thấy chưa?

[01:19:13] Thế này đi,

[01:19:14] chúng ta đi tìm anh Kim để bàn bạc nhé.

[01:19:16] Đi thôi.

[01:19:21] Nếu Mao Kiệt muốn giết đứa bé,

[01:19:23] thì đã giết ngay tại hiện trường rồi.

[01:19:26] Một đứa bé nhỏ như vậy, chỉ cần một cái là có thể giết chết.

[01:19:30] Không cần phải mang nó đi.

[01:19:32] Lúc đó hắn mang đứa bé đi,

[01:19:34] có lẽ là sợ sau khi An Tâm chạy thoát,

[01:19:35] có thể dùng đứa bé để dụ cô ấy ra.

[01:19:40] Tên đó có biết đứa bé,

[01:19:41] thực ra là của chính hắn không?

[01:19:52] Mao Kiệt, Mao Phóng sở dĩ mãi không tìm được,

[01:19:55] quan trọng nhất là nguồn tin tình báo của chúng ta không theo kịp.

[01:19:59] Nam Đức gần kề vùng sản xuất ma túy Tam Giác Vàng.

[01:20:02] Các vụ án ma túy ở Nam Đức,

[01:20:03] về cơ bản đều là tội phạm có tổ chức.

[01:20:06] Ở Nam Đức, buôn bán, vận chuyển ma túy,

[01:20:09] rất ít có cá nhân tự làm.

[01:20:11] Về cơ bản đều có liên kết với các tổ chức buôn ma túy trong và ngoài nước.

[01:20:15] Cho nên,

[01:20:17] công tác phòng chống ma túy không có sự hỗ trợ của tình báo,

[01:20:19] thực sự rất khó làm.

[01:20:21] Không chỉ là khả năng phát hiện kém,

[01:20:23] mà ngay cả khi phát hiện cũng không thể kiểm soát được.

[01:20:26] Chỉ có thể là phát hiện người nào bắt người đó,

[01:20:29] rất khó để mở rộng chiến công.

[01:20:32] Mấy hôm trước tôi ở Côn Minh,

[01:20:34] Sở Công an tỉnh họp nghiên cứu việc này.

[01:20:36] Sở yêu cầu chúng ta vẫn phải nỗ lực hết mình,

[01:20:39] phải giải phóng tư tưởng.

[01:20:42] Nhanh chóng đưa các xúc tu tình báo vào sâu trong nội bộ tổ chức buôn ma túy.

[01:20:45] Nhanh chóng kết nối các cứ điểm tình báo của chúng ta thành một mạng lưới.

[01:20:48] Mở rộng và củng cố mạng lưới.

[01:20:52] Không thể lúc nào cũng chỉ có vài nguồn tin tình báo cũ,

[01:20:54] cứ mãi luẩn quẩn ở bên ngoài.

[01:21:53] Dương, Dương, tỉnh dậy, tỉnh dậy.

[01:21:57] Cậu đi lấy chút đồ ăn cho phó cục trưởng Đàm đi. Được.

[01:22:17] Đội phòng chống ma túy.


 0 Comentários sort   Ordenar por


A seguir